Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 784 - Chương 784: Huyền Thủy Châu, Thiên Phú Huyết Mạch Của Lý Võ.

Chương 784: Huyền Thủy châu, thiên phú huyết mạch của Lý Võ. Chương 784: Huyền Thủy châu, thiên phú huyết mạch của Lý Võ.

Cũng may sau khi trải qua sự sửa đổi của hệ thống.

Trong bí pháp có bổ sung phương pháp luyện chế Huyền Thủy châu.

Tài nguyên cần thiết thì không quý, nhưng điều phiền phức duy nhất là cần rất nhiều nước biển để luyện chế Huyền Thủy châu!

Cho nên Tô Trạch phải đi Đông Hải một chuyến, dùng nước biển của Đông Hải mới có thể luyện chế ra Huyền Thủy châu!

“Cũng may nơi hoang dã này tiếp giáp với Đông Hải, từ đây tới bờ biển Đông Hải cũng không tính là quá xa, nếu không sẽ rất lãng phí thời gian.”

Tô Trạch âm thầm suy nghĩ, quyết định hai ngày này sẽ lên đường tới Đông Hải trước, hấp thụ nước biển Đông Hải luyện chế Huyền Thủy châu.

Hắn chậm rãi đứng dậy, phát hiện hàn khí ở đây đang giảm xuống với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Là nguồn gốc của hàn khí, nên sau khi cơ thể Ngao Nguyên biến mất, hàn khí sẽ biến thành nước không nguồn, tự nhiên sẽ dần dần tiêu tán.

Tô Trạch tìm kiếm trong thần niệm, soát lại một cách cẩn thận, sau khi xác định không để quên thứ gì, mới xoay người rời khỏi nơi này.

. . .

Trở lại mạch quặng tiên ngọc ban đầu, Tô Trạch lại tìm kiếm xung quanh một lần nữa, rồi thu tất cả tiên ngọc rải rác ở xung quanh vào trong túi.

Cả một quặng tiên ngọc nhỏ, có tổng cộng một ngàn ba trăm miếng tiên ngọc hạ phẩm, hai trăm miếng tiên ngọc trung phẩm.

Còn về tiên ngọc thượng phẩm, cũng chỉ có hơn mười miếng.

Tổng giá trị thu được cũng không cao.

Tô Trạch có sự bổ trợ của thân thể Chân Long, nên tạm thời không cần thu lại tiên ngọc để có được tu vi.

Dù sao tiên ngọc trong Tiên giới này, cũng xem như là đồng tiền mạnh, có thể làm được rất nhiều chuyện.

Để ít tiền trong người, trong lòng cũng yên tâm hơn.

Khi Tô Trạch trở lại hang động, thì phát hiện Lý Võ đang canh giữ ở ngoài cửa hang một cách cung kính, ngồi xếp bằng trên mặt đất, mũi và miệng phun ra nuốt vào từng làn sương trắng.

Đây là một phương pháp thở rất đơn giản.

Thậm chí còn không được xem là một công pháp hoàn chỉnh.

Cho dù như vậy, Lý Võ vẫn dựa vào công pháp này cố gắng ngưng tụ ra Kim Đan, đồng thời nâng lên tới cảnh giới Kim Đan viên mãn!

Nê Hoàn Cung của hắn có hào quang lóe ra, dường như ngay cả nguyên thần cũng sắp ngưng tụ ra!

Tô Trạch nhìn thấy cảnh này, cũng không khỏi chấn động trong lòng.

Hắn nhìn chăm chú, hào quang màu vàng tím giữa ấn đường sáng lên, bắt đầu quan sát tình hình của Lý Võ một cách cẩn thận.

Chẳng mấy chốc.

Tô Trạch đã phát hiện chỗ bất thường trên người Lý Võ!

Huyết mạch!

Huyết mạch của Lý Võ không đúng lắm, khí huyết đến cả tinh khí ẩn chứa trong đó, cùng với mức độ dẻo dai bền bỉ của kinh mạch trong cơ thể, và sức mạnh của cấu trúc cơ thể, đều vượt xa Kim Đan cảnh thậm chí là tu sĩ Nguyên Anh!

Nhất là trong Nê Hoàn Cung của hắn, thần niệm của Tô Trạch vừa mới chạm đến, đã nghe thấy một tiếng thét lớn!

“Chiến đấu!”

Tiếng thét khàn khàn, trầm thấp, tràn ngập chiến ý, giống như một chiến binh thiện chiến sống bằng chiến đấu và giết chóc đang hét lên!

Với sự vững vàng của nguyên thần Tô Trạch, khi nghe thấy tiếng kêu chiến đấu kia, cũng không nhịn được mà sinh ra chiến ý nồng đậm ở trong lòng, huyết mạch cũng ngầm hơi xao động!

Trong lòng hắn tràn ngập chiến ý, tung hết ngón nghề ra chiến một trận.

Ngay lập tức, Tô Trạch nhận ra sự bất thường, ý niệm vừa động, kim quang trong mắt chợt lóe lên, áp chế sự xao động đột ngột kia.

“Đây là...”

Hắn hơi híp mắt, nhìn Lý Võ ngồi xếp bằng trước mặt, với vẻ hơi đăm chiêu.

Có thể ảnh hưởng đến mình.

Xem ra huyết mạch trong cơ thể của Lý Võ rất không đơn giản!

“Thiên phú dị bẩm, tiềm lực huyết mạch trong cơ thể là vô hạn, tu luyện có vẻ rất khắc khổ, nhưng mà con người thì cũng được, tâm có thiện niệm... Là một nhân tài có thể bồi dưỡng!”

Tô Trạch khẽ thì thầm.

Trước đây khi Tam Vĩ Ma Lang xuất hiện, Lý Võ đã nhiều lần nhắc nhở Tô Trạch, Tô Trạch đều ghi nhớ ở trong lòng.

Khi Lý Võ chuẩn bị liều mạng, Tô Trạch cũng ghi nhớ ở trong lòng, biết tên mọi rợ này cũng là kẻ có nguyên tắc.

Quan trọng là tâm tư đơn giản, không giống như những kẻ khác tâm tư rất phức tạp.

“Chỉ bảo mấy câu là được rồi, quặng tiên ngọc này ẩn trong lòng đất, tiên khí thoát ra cũng tốt cho bọn họ, bây giờ bị ta lấy đi, coi như là hết thiện duyên...”

Tô Trạch đưa ra quyết định.

“Khụ khụ.” Hắn ho nhẹ hai tiếng.

Lý Võ bừng tỉnh ngay lập tức, bỗng từ mặt đất nhảy lên, nhìn xung quanh giống như gặp phải đại quân của địch, phát hiện không có nguy hiểm, xoay người mới nhìn thấy Tô Trạch.

Trong nháy mắt.

Hắn khom người hành lễ với vẻ mặt cung kính, sau đó đứng thẳng, cẩn thận nói: “Tiền bối, có chỉ thị gì sao?”

Tô Trạch mỉm cười: “Ta thấy ngươi vừa rồi là đang tu luyện à?”

“Vâng.” Lý Võ thành thật gật đầu.

“Ngươi chính là dùng thứ đồ chơi kia tu luyện tới Kim Đan cảnh?” Tô Trạch muốn xác nhận một chút.

“Đúng vậy.” Lý Võ cười khổ, “Tiền bối, công pháp cao thâm đều nằm trong tay tiên môn, xưa nay đều sẽ không truyền ra ngoài.

Nói thật, thứ mà ta tu luyện hiện giờ,... Chính là phần còn sót lại (của cuốn sách) được tìm thấy bên cạnh một bộ xương khô.

Thời gian trước, ta muốn tới tiên môn bái sư, kết quả bọn họ nói căn cơ của ta đã định, sau này e rằng sẽ bị mắc kẹt ở Kim Đan...”

Suy đoán của Tô Trạch đã được xác nhận, trong mắt thoáng hiện lên vẻ tán thưởng.

Thiên phú của Lý Võ rất tốt, huyết mạch càng đặc biệt hơn, tâm trí lại kiên định, có thể nói là một hạt giống tuyệt vời.

Ấy thế mà, đám được gọi là tiên môn kia lại nói cái gì mà căn cơ đã định, quả thật là nực cười!

Một khối ngọc thô như vậy, chỉ cần tạo hình đôi chút là sẽ biến thành một khối ngọc tuyệt thế.

Mà những “Tiên nhân” trong tiên môn kia lại đuổi Lỹ Võ thẳng cổ...

Quả thực là chuyện không tài nào tin nổi!

Trong lòng Tô Trạch bỗng thấy hơi coi thường tông môn trong vùng đất hoang.

Nghĩ rồi, hắn lại tỏ vẻ bình thường.

Ở trong ký ức của Ôn Thừa Càn, nơi như vùng đất hoang chỉ là một góc xó, là quê nghèo vắng vẻ hoang sơ, là thế giới nguyên thủy, thế giới chưa khai hóa.

Tu sĩ có thể tới được Đông Phương Thần Châu thì đều đã chạy hết rồi.

Bình Luận (0)
Comment