Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 787 - Chương 787: Yêu Tộc Xuất Hiện (2)

Chương 787: Yêu tộc xuất hiện (2) Chương 787: Yêu tộc xuất hiện (2)

Chớ nhìn hắn cao to đần đần, nhưng đầu óc cũng thông minh phết, những vấn đề mà hắn hỏi đều là điểm mấu chốt trong công pháp.

Tô Trạch đều giải đáp hết, lời ít ý nhiều, đều đi thẳng vào trọng điểm.

Là tu sĩ Hợp Đạo, chỉ điểm đôi chút cho tu sĩ Kim Đan là chuyện rất dễ dàng.

Lỹ Võ cảm động đến rơi nước mắt, mỗi lần sau khi thắc mắc được giải đáp thì hắn đều hành đại lễ rồi mới rời khỏi sơn động.

Tô Trạch đã nói mấy lần không cần làm thế, nhưng Lỹ Võ vẫn kiên trì nên hắn cũng không nói thêm nữa.

Hắn cũng khá là mong đợi, muốn xem thử tiềm lực của Lỹ Võ lớn tới đâu.

Thời gian trôi qua cực nhanh.

Ba ngày sau.

Trong sơn động có kim quang lóe lên, tiếng sấm trầm lắng truyền ra từ trong cơ thể Tô Trạch, thanh thế kinh người.

Nhưng tất cả đều bị trận pháp xung quanh cản lại, không để tiếng vang thất thường truyền ra.

...

Cùng lúc đó.

Dưới chân núi nhỏ.

Ngay lúc ban trưa.

Nhà nhà đều có khói bếp bốc lên, mùi thịt bay khắp thôn, những đứa trẻ đang nô đùa ở bên ngoài đều vừa nuốt nước miếng, vừa chạy về nhà mình.

Có được sự giúp đỡ nên thu hoạch của đội săn thú mấy ngày hôm trước rất nhiều.

Trong thôn được ăn thịt suốt mấy ngày.

Yêu thú có tu vi không phải loại dã thú bình thường sánh được.

Trong máu thịt của chúng nó có chưa năng lượng cực kỳ phong phú, là thứ đại bổ với tu sĩ có tu vi khá thấp.

Nhất là trẻ nhỏ, lúc còn bé ăn thứ này nhiều thì sẽ có được căn cơ vững chắc.

Mặc dù sau này không tu hành được thì cơ thể cũng sẽ khỏe mạnh hơn người thường nhiều, dù nhiều dù ít cũng có năng lực tự vệ.

Lão tộc trưởng ngồi ở cửa, cười híp mắt nhìn thôn xóm nhộn nhịp, tươi cười, tâm trạng thoải mái.

Song.

Khi ánh mắt của hắn chuyển hướng nhìn về phía phương xa thì sắc mặt chợt đổi!

Hắn vèo một cái nhảy phắt dậy, kinh hãi nhìn đóa mây đen ở phía xa, trong mắt tràn đầy khiếp sợ và hoảng loạn!

“Viu!”

Một bóng dáng cao to xuất hiện ở bên cạnh hắn.

Lỹ Võ đang tu luyện cũng phát hiện ngay được tình hình, chạy từ trên núi nhỏ tới.

“Yêu tộc đột kích, chuẩn bị nghênh chiến!”

Hắn hét lớn một tiếng, âm thanh như sấm truyền vào trong mỗi một gian phòng!

Thoáng cái.

Một loạt tiếng vang leng keng leng keng truyền ra.

Chỉ trong tích tắc, một gã người đàn ông cường tráng cầm binh khí trong tay, mặc áo giáp vọt ra.

Tất cả mọi người đều chạy ngay tới bên tường rào đơn giản, sắc mặt nghiêm trọng.

“Tới nhằm vào chúng ta rồi đây.” Lão tộc trưởng trầm giọng nói.

Liên tưởng đến chuyện mấy ngày trước, hắn nhướng mày nói: “Chẳng lẽ là đồng tộc của Ma Lang kia tới trả thù?”

“Đại nhân, khí tức của sứ giả Ma Lang biến mất ở xung quanh đây!”

Trời cao.

Trong mây đen dày đặc.

Một bóng dáng lấm la lấm lét cung kính nói.

Bên cạnh nó có một bóng dáng vóc người cao lớn đang đứng, trên đầu toàn lông vàng, hoa văn màu đen đan chằng chịt, rõ ràng là một con Hổ yêu!

Thực lực rất mạnh, tu vi ước chừng ở cảnh giới Hợp Đạo trung kỳ.

Hổ Liệt gật đầu, ánh mắt nhìn khắp bốn phía, cau mày, trong mắt chứa đầy sự nóng nảy và chút sầu lo.

Sứ giả Ma Lang đó người đại yêu ở sâu trong đất hoang phát tới đó!

Mục đích là dò xét thực lực của Hổ Linh cốc bọn họ.

Nếu như đạt yêu cầu thì có thể trở thành thế lực phụ thuộc vào vị đại yêu ở sâu trong kia!

Chỉ cần thành công, Hổ Linh cốc bọn họ sẽ ôm được đùi của vị đại yêu kia, trở thành thế lực mạnh nhất ở đây!

Tới lúc đó thì chắc chắn sẽ thịnh vượng.

Là phó lãnh đạo của Hổ Linh cốc, đương nhiên Hổ Liệt biết rõ điều này.

Sau khi biết sứ giả đã lên đường thì hắn và đại ca của hắn, cũng chính là Cốc chủ của Hổ Linh cốc, bày tiệc lớn, triệu tập tất cả cường giả của Hổ Linh cốc chờ sứ giả đến.

Song.

Nhưng bọn họ đợi tận ba ngày!

Suốt ba ngày, sứ giả vốn đã tới nhưng lại mãi không thấy người đâu!

Cuối cùng.

Cốc chủ và Hổ Liệt ngồi không yên.

Hắn gọi Thử yêu giỏi truy tung trong cốc tới, bắt đầu dò xét, muốn tìm tung tích của sứ giả Ma Lang.

Không tìm thì thôi, vưa tìm thì lòng Hổ Liệt như chìm vào đáy cốc!

Có mùi máu tươi!

Còn là mùi máu tươi của Hóa Thần cảnh!

Trong phạm vi mấy chục ngàn dặm này, có đại yêu Hóa Thần bọn họ đều biết rõ, nhưng mùi máu tươi này lại chẳng phải của bọn họ!

Ngoài bọn họ thì còn có thể là ai!??

Chẳng lẽ là...

Trong lòng Hổ Liệt bỗng cảm thấy không ổn.

Sau khi nghe Thử yêu nói thì sắc mặt của hắn chợt đổi, trong nháy mắt trở nên âm trầm.

Khí tức biến mất, mùi máu tươi của Hóa Thần xa lạ.

Hai điều này kết hợp lại, e là suy đoán của hắn đã thành sự thật!

Sứ giả, đã chết!

Rốt cuộc là ai!?

Trong mắt Hổ Liệt chợt toát lên sát ý nồng đậm và lửa giận, hàn ý lạnh lẽo tản ra.

Khí trời cũng bị ảnh hưởng, mây đen giăng đầy, ánh điện lấp lóe, bao phủ trọn phạm vi hơn mười dặm.

Lúc này.

Không cần Thử yêu chỉ dẫn, hắn cũng cảm nhận được nơi có mùi máu tươi nồng nặc nhất.

Ánh mắt đầy sát ý nhìn chằm chằm vào một chỗ, cảm giác áp bách kinh khủng phủ xuống.

Lúc ấy Tam Vĩ Ma Lang sẽ chết ở ngoài thôn, thân thể đập mặt đất, máu nhuộm thổ địa.

Tô Trạch lười thu hồi nên đã đưa cho đám người Lỹ Võ.

Đương nhiên Lỹ Võ biết giá trị của một con đại yêu, lập tức dẫn người chuyển nó vào trong thôn.

Nhưng da lông của đại yêu Hóa Thần không phải bọn họ có thể cắt được.

Nhưng điều này cũng không làm khó được bọn họ.

Tiểu Thanh một kích đánh vỡ đầu Ma Lang, da lông trên đầu rách ra, còn Lỹ Võ và những tộc nhân khác thì vào trong lỗ hổng đó cắt thịt ở bên trong rồi lôi ra.

Vì vậy.

Sau khi máu thịt bị cắt lấy hết, da lông của Ma Lang xẹp xuống phủ lên khung xương, trông giống hệt khô quắt.

Cho dù là thế.

Thân thể của nó vẫn cực kỳ khổng lồ.

Ánh mắt của Hổ Liệt đảo qua, liếc cái đã thấy thi thể héo rút trong thôn!

Trong phút chốc.

Mắt hắn trợn tròn như muốn lồi ra, nhìn chằm chằm vào thi thể kia, huyết sắc xuất hiện trong mắt, thoáng cái đã chiếm trọn đôi mắt.

Bình Luận (0)
Comment