Một đốm kim quang đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ và chui vào trong ấn đường của họ với tốc độ cực nhanh.
Tô Trạch thu tay lại, cảm nhận được khế ước tạm thời thành lập, hắn có thể tùy ý khống chế sống chết của đám Yêu Tộc ở trước mặt.
Rất nhiều Yêu tộc lúc đầu thấy hoảng sợ, sau đó thì vui mừng khi sống sót sau khi thoát nạn.
Mặc dù bây giờ quyền sống chết không còn nằm trong tay mình nữa.
Nhưng cũng đồng nghĩa đã giữ được mạng nhỏ.
Nếu không cũng không cần phí sức tạo ra cấm chế này cho mình.
Khế ước tạm thời của hệ thống lại bị bọn họ coi thành cấm chế nguyên thần đặc thù nào đó.
Trên thực tế, cấm chế nguyên thần còn có khả năng sẽ bị ngoại lực phá hư giải trừ.
Khế ước tạm thời của hệ thống, trừ phi là bản thân Tô Trạch bằng lòng, nếu không là chắc chắn sẽ không xuất hiện bất kỳ vấn đề gì.
Thế là.
Yêu tộc ở Hổ Linh cốc đều quy thuận Tô Trạch hết.
Trong đó, yêu tu Hóa Thần tổng cộng có tám mươi sáu người, yêu tu Nguyên Anh gần ngàn người, còn về yêu tu từ Kim Đan trở xuống thì có chừng hơn chục nghìn.
Nhưng ngoài yêu tu Hóa Thần và yêu tu Nguyên Anh thì phần lớn yêu tu Kim Đan cũng không ở trong Hổ Linh cốc, phân bố ở xung quanh tự mình tu luyện.
Theo lời của Nhị Hổ thì tiên khí trong Hổ Linh cốc nồng đặc, là một nơi tiên khí tụ tập, không tới tu vi Nguyên Anh thì không có tư cách vào Hổ Linh cốc ở.
Tô Trạch chỉ ký kết khế ước tạm thời với yêu tu Hóa Thần.
Những Yêu tộc còn lại thì sẽ do những yêu tu Hóa Thần này quản lý.
Và thế là hắn sẽ không cần phí quá nhiều tâm tư.
Sau đó, Tô Trạch hạ lệnh, kêu đám yêu tu Hóa Thần đi thông báo cho yêu tu trong Hổ Linh cốc, nghiêm cấm bọn họ quấy nhiễu bộ lạc của Nhân tộc.
Sau khi tạm xử lý xong chuyện ở Hổ Linh cốc.
Tô Trạch để đám Tiểu Thanh tạm thời ở lại Hổ Linh cốc, còn mình thì tới Đông hải.
Hắn muốn luyện chế Huyền Thủy châu trước, sau khi nâng cao thực lực thì lại thực hiện kế hoạch đã đặt ra trước đó.
...
“Ầm!!”
Sóng biển cao mấy trượng vỗ vào vách đá tạo ra âm thanh điếc tai.
Bọt nước văng khắp nơi, một dải cầu vồng sáng lạng xuất hiện dưới ánh nắng.
Khắp bờ biển lóe lên ánh sáng sặc sỡ, trông cứ như tiên cảnh vậy.
Tô Trạch trông về phía xa, ở nơi mà hắn nhìn thấy thì màu xanh đậm vô biên vô hạn.
Nhìn thoáng qua nước biển cuộn trào mãnh liệt dưới chân, hắn tung người nhảy.
Tùm!
Tô Trạch cứ như cá bơi, kim quang nhạt bao phủ toàn thân, hăn bơi nhanh dưới nước.
Hắn không ngừng lặn xuống, ánh sáng xung quanh ít dần.
Đến cuối cùng, chỉ còn lại có một vùng tối đen.
Ở dưới biển sâu gần như không ánh sáng.
Nên có một luồng kim quang xuất hiện ở trong biển sâu sẽ nên rất là bắt mắt.
Thần niệm của Tô Trạch đảo qua, tìm được một vách vực dưới biển, thân hình chợt lóe, hắn xuất hiện ở trên vách vực đó.
Hắn ngồi xếp bằng xuống, trong đầu nghĩ tới phương pháp luyện chế Huyền Thủy châu.
“Sử dụng đại pháp lực cô đọng nước biển thành thực thể à?”
Tiếng thì thào tự nói vang lên ở trong biển sâu tĩnh mịch.
Chỉ trong nháy mắt.
Một luồng lực hấp dẫn mạnh mẽ bộc phát.
Nước biển ở xung quanh bị tác động, tạo ra hàng loạt mạch nước ngầm mãnh liệt, hội tụ về một chỗ!
Một lượng lớn nước biển ở biển sâu bắt đầu cuộn trào, hội tụ ở trong lòng bàn tay của Tô Trạch.
Hào quang màu vàng trong mắt hắn sáng lên, điều động pháp lực xung quanh hút nước biển, lợi dụng bí pháp ghi lại trong Phú Hải bắt đầu tế luyện.
Dưới sự áp súc của pháp lực.
Một quả cầu nước to chừng bằng quả trứng gà xuất hiện.
Vô số nước biển tràn vào trong quả cầu nước, nhưng lại không làm kích cỡ của nó thay đổi được.
Theo thời gian trôi qua.
Ước chừng hơn một trăm nghìn mét khối nước biển tràn vào trong quả cầu nước.
Dần dần, gợn sóng trên quả cầu nước biến mất, dần chuyển thành thực chất.
Cũng không phải là băng.
Mà là thật thể được cô đọng lại từ nước biển tinh khiết tới cực hạn.
Quá trình luyện chế Huyền Thủy châu không cần thiên tài địa bảo và nguyên liệu đặc biệt trân quý gì.
Chỉ cần nước biển!
Nước biển vô cùng vô tận.
Bây giờ cô đọng ra thật thể cũng mới chỉ là vừa bắt đầu thôi.
Tô Trạch thấy có tí công hiệu rồi thì điều động pháp lực gia tăng cường độ, quả cầu nước lập tức bộc phát ra sức cắn nuốt kinh khủng, điên cuồng cắn nuốt nước biển xung quanh.
Một xoáy nước ở đáy biển khổng lồ xuất hiện.
Có sinh vật bị động tĩnh hấp dẫn, hơi nhích tới gần nhưng còn chưa kịp thấy rõ ràng là có chuyện gì xảy ra thì đã bị xé thành mảnh nhỏ, biến thành bột mịn biến mất tăm hơi.
Rất nhanh, số nước biển chui vào trong quả cầu nước đã gần đạt tới một triệu mét khối.
Nhưng Tô Trạch cũng không dừng lại, hắn vẫn đang tiếp tục.
Hai triệu mét khối, ba triệu mét khối, bốn triệu mét khối…
Cho tới khi đạt tới mười triệu mét khối thì trên quả cầu nước xuất hiện chút hoa văn đơn giản, giống như cuộn sóng nhưng rồi lại có chút mơ hồ, không thấy rõ hình dáng cụ thể lắm.
Sức cắn nuốt càng trở nên mãnh liệt hơn, nước biển vô cùng vô tận tràn vào trong quả cầu nước chỉ lớn chừng quả trứng gà.
Tuy đã chứa rất nhiều nước biển, nhưng kích cỡ của quả cầu nước lại vẫn không có gì thay đổi.
Rất nhanh.
Số nước biển bị hút vào trong quả cầu nước đã gần tới một trăm triệu mét khối.
Rắc rắc…
Hoa văn phía trên trở nên rõ ràng, hàng loạt vằn nước hiện lên, dần giăng đầy quả cầu nước.
Tô Trạch vẫn không dừng, vô cùng chăm chú.
Mặt ngoài xuất hiện vằn nước thì đã tới thời khắc mấu chốt nhất.
Nước biển tràn vào trong quả cầu nước cũng càng nhiều hơn, kích cỡ của quả cầu nước bắt đầu xảy ra biến hóa, dần trở nên to lớn, kích cỡ từ to như quả trứng gà biến thành to như trứng ngỗng.
Một lúc lâu sau.
Bị Tô Trạch luyện hóa, có khoảng mấy chục tỷ mét khối nước biển tràn vào trong quả cầu nước.
Lúc này.
Quả cầu nước đã to bằng đầu người rồi.
Động tác của Tô Trạch dừng lại, chuyển động quả cầu nước, cẩn thận nhìn vằn nước giăng đầy phía trên, sau đó xác nhận cả quả cầu đều bị vằn nước bao trùm.