Hơn nữa giờ Tô Trạch lại xuất hiện ở ven bờ Đông hải, cùng nơi Hổ Uy mất tích trước đó rất là gần…
Đủ loại điều kiện gộp lại.
Chứng tỏ nhân loại trước mắt này rất có thể chính là ngọn nguồn khiến Hổ Uy mất tích!
"Tốt lắm! Quả là đi mòn gót sắt tìm không thấy, tự dưng có được chẳng tốn công!"
"Hóa ra là thằng nhãi ngươi giết Yêu tộc có tín vật của Thủy Tiên điện ta, bây giờ còn dám xuất hiện ở Đông hải, quả thực là chán sống!"
Hai gã yêu tu liếc mắt nhìn nhau đều thấy hơi hưng phấn.
Bắt thằng nhãi trước mắt này lại.
Nếu thế thì vừa có bảo vật vừa có cả công lao, quả thực là một công đôi việc!
"Tiểu tử, ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn bó tay chịu trói, như vậy thì sẽ bớt chịu khổ hơn chút."
Hà thủ đại yêu cười nói, ánh mắt nghiền ngẫm, tâm trạng rất tốt.
Hắn liếc thấy là nhìn ra tên Nhân tộc đối diện cũng chỉ có tu vi Hợp Đạo sơ kỳ.
Mà hắn và đồng bạn thì đều có tu vi Hợp Đạo hậu kỳ.
Chiếm ưu thế về mặt tu vi, còn chiếm ưu thế về số lượng nữa.
Đã thế chiến trường hiện giờ ở trong biển rộng!
Thiên thời, địa lợi, nhân hoà!
Mọi thứ đã sẵn sàng!
Sao mà thua cho được?
Không thể nào thua được!
Có thể dùng một từ để hình dung thế cục bây giờ.
Đó chính là… Nắm chắc phần thắng!
Tô Trạch nghe bọn họ nói nhưng cũng không đáp lại, nhìn qua nhìn lại đánh giá một phen, trong tay đột nhiên xuất hiện một hạt châu khắc thần văn vàng thẫm.
Lúc nhìn thấy Huyền Thủy châu.
Con ngươi của hai Thủy tộc đại yêu trợn trừng như muốn lồi ra.
" Huyền Thủy… Huyền Thủy thần văn lại dày đặc như thế!!!"
Hà thủ đại yêu bật thốt lên kinh ngạc, trong mắt tràn đầy kinh ngạc và hoảng sợ.
Một bên, đại yêu cả người toàn vảy xanh đen cũng không bình tĩnh được, mở to mắt, nhìn chằm chằm vào Huyền Thủy châu, trong mắt toát lên sự tham lam không cách nào che dấu được.
Chỉ một thoáng.
Bóng dáng của hai người bọn họ đều cùng biến mất.
"Ngươi mau giao ra đây!"
Theo một tiếng hét lớn.
Hai yêu tu Hợp Đạo xuất hiện ở trước người Tô Trạch, vung một quyền nện về phía hắn, còn một tay khác thì thò về phía Huyền Thủy châu ở trong lòng bàn tay Tô Trạch.
Song.
Tô Trạch khẽ nghiêng người không chút hoang mang, tránh đi công kích của bọn họ.
Động tác của hắn rất là linh hoạt, lướt trên sóng lớn cứ như tinh linh của biển cả vậy.
"Hở?"
Hai Thủy tộc đại yêu kêu lên kinh ngạc, cảm giác có hơi cổ quái.
Tốc độ của đối phương cũng không nhanh lắm nhưng lại luôn mang lại cho người ta một cảm giác tiết tấu thần kỳ, cứ như thể hắn đã tìm được quy luật công kích trong đó, trông rất là bình tĩnh.
"Trò mèo.” Bọn họ cùng lạnh lùng hừ một tiếng.
Ngay sau đó.
Hào quang màu lam nhạt tỏa ra.
Bọn họ bắt đầu thi triển pháp thuật, điều động nước biển ở xung quanh.
Cả mặt biển cứ như thể sôi trào, hàng loạt sóng biển cao ngàn trượng dâng lên biến thành tường cao, bao phủ hết mặt biển ở phía trước.
Rầm!
Bức tường cao mà nước biển tạo thành bắt đầu sập xuống, đánh xuống dưới với khí thế mạnh mẽ như sấm vang chớp giật!
"Ầm!!!!"
Tiếng vang như sấm sét giữa trời quang, chấn động màng nhĩ vang vọng trong trời đất!
Bọt nước màu trắng bắn lên, xông thẳng lên trời.
Hàng loạt cơn sóng dấy lên tạo thành sóng thần lao về phía bờ!
Một kích hợp lực của hai đại yêu Hợp Đạo đã tạo thành uy lực kinh khủng như thiên tai!
Trên mặt biển, một đám cá lớn nổi mặt nước, bụng trắng dã, trong miệng chảy ra máu tươi, nhuộm đỏ nước biển.
Lực chấn lớn đã đánh chết tươi rất nhiều Thủy tộc ở xung quanh!
Mặc dù có kẻ may mắn sống sót thì cũng là bị trọng thương, không dám nhìn thêm đều lục tục thi nhau bơi khỏi hải vực này.
"Đã chết nhiều Thủy tộc như vậy, sau khi trở về phải báo cáo sao đây.” ô thanh lân giáp đại yêu thấp giọng nói.
Hà thủ đại yêu thản nhiên nói: "Không sao, chỉ cần lấy được bảo vật kia thì đám phế vật kia có chết nhiều hơn nữa cũng là đáng.
Chớ để ý chết sống của đám phế vật kia, mau xem thử bảo vật kia ở…"
Bỗng nhiên.
Giọng nói im bặt.
"Sao thế?"
Ô thanh lân giáp đại yêu mới vừa hỏi xong thì mắt cũng trợn trừng luôn, nhìn về phía trước với vẻ không thể tin.
Chỉ thấy.
Trong màn nước trút xuống đầy trời kia có một bóng dáng đang chậm rãi hiện ra.
Chính là Tô Trạch.
Quần áo trên người hắn sạch sẽ, không bị rách tí gì, thậm chí còn khô ráo vô cùng, chẳng bị ẩm tí gì.
"Sao lại vậy được?!!"
Trong mắt hà thủ đại yêu toát lên sự chấn động, hắn không tin được vào những gì mình đang thấy.
Uy lực của một chiêu vừa rồi hắn biết rất rõ.
Dù tu sĩ Hợp Đạo đỉnh phong bị đánh trúng trực diện thì cũng không có quả ngon để ăn.
Huống hồ còn là một tu sĩ Nhân tộc tu vi Hợp Đạo sơ kỳ!
Sau khi thi triển sát chiêu trên ngay chính sân nhà của mình nhưng hắn lại làm một tu sĩ tu vi kém xa mình bị thương được ư!?
Quả thực là không thể tưởng tượng nổi.
"Nhìn kìa!” Ánh mắt của lân giáp đại yêu đảo qua, chú ý tới Huyền Thủy châu trong tay Tô Trạch, vội vàng chỉ.
Hà thủ đại yêu lấy lại tinh thần, chăm chú nhìn lại, sự kinh hãi trong mắt nhanh chóng tan đi và chuyển thành sự tham lam khôn cùng.
Hào quang xanh đậm bao phủ lấy người Tô Trạch tạo thành một lĩnh vực đặc biệt ở xung quanh hắn.
Tất cả nước biển sau khi tiếp xúc với lĩnh vực màu xanh đậm thì đều bị hấp thu vào trong hạt châu đó luôn!
Không chỉ là nước biển đang trút xuống.
Cả số nước biển được truyền pháp lực kia thế.
Vừa tới gần Tô Trạch thì đã mất hết tất cả thần dị, biến thành nước biển bình thường bị hạt châu cắn nuốt hết!
Hiển nhiên.
Một kích ban nãy kia đã mất tác dụng vì hạt châu này!
Sau khi phát hiện điểm này.
Trong mắt hai vị đại yêu đột nhiên dấy lên một ngọn lửa, ánh mắt nóng bỏng vô cùng, trong lòng kích động khôn nguôi.
Chí bảo!
Chắc chắn là một chí bảo!
Bảo vật càng mạnh mẽ thì càng trân quý.
Thu hoạch của bọn họ cũng sẽ càng lớn!
Vì vậy.
Thấy vui mừng trong lòng, lý trí trong đầu hai vị đại yêu dần bị ham muốn nuốt chửng, trong mắt họ bây giờ chỉ còn lại hạt châu màu đen khắc kim tuyến kia thôi!