Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 801 - Chương 801: Uy Lực Của Phú Hải

Chương 801: Uy lực của Phú Hải Chương 801: Uy lực của Phú Hải

Cũng đúng lúc này.

"Các ngươi muốn nó hả?"

Tô Trạch chú ý tới ánh mắt nóng bỏng của bọn họ bèn giơ tay lên, thần vận của Huyền Thủy châu trong lòng bàn tay tràn ngập, cũng càng nhiễu loạn tâm trí của hai vị đại yêu.

"Đáng tiếc, cho các ngươi cơ hội mà các ngươi lại không biết trân trọng gì hết!

Ban nãy có cơ hội tốt như vậy mà các ngươi lại không nắm chắc, mấy chiêu trò gối thêu hoa kia chẳng những không được tí tẹo tác dụng gì, mà còn ồn thấy mẹ luôn."

Tô Trạch lắc đầu thở dài, trông vẻ khá là ngứa đòn.

Nghe nói như thế.

Sắc mặt của hai đại yêu chợt đổi, trong nháy mắt đã trở nên âm trầm, sát ý lạnh như băng xuất hiện ngay sau đó.

Một tên Nhân tộc cỏn con lại dám cười nhạo pháp thuật hệ Thủy của bọn họ chỉ được cái mã ngoài ư?!

Quả thực là buồn cười!

Bọn họ là Yêu tộc trong biển nên hầu hết thần thông pháp thuật đều có liên quan tới nước.

Có thể nói, bọn họ là những người am hiểu nhất pháp thuật hệ Thủy nhất trên đời này.

Hiện giờ.

Một gã Nhân tộc lại dám cười nhạo trắng trợn, nói bọn họ pháp thuật không tinh, chỉ được cái mã ngoài!?

Trong bỗng chốc.

Hai yêu tu đều cảm thấy đây là sự nhục nhã lớn nhất đời này.

Song.

Hai người bọn họ còn chưa kịp nói chuyện.

Huyền Thủy châu trong tay Tô Trạch dần lơ lửng, hào quang màu xanh đậm sáng lên.

"Vừa khéo ta cũng định thử uy lực của chiêu này tí, xem thử rốt cuộc nó mạnh tới đâu."

Hắn khẽ nói, giọng nói bình thản.

Nhưng lại làm trong lòng của hai đại yêu Hợp Đạo bỗng dấy lên cảm giác không ổn.

Cùng lúc đó.

Một đốm sáng màu xanh sáng lạng sáng lên sau lưng Tô Trạch.

“Onggg!"

Theo âm thanh vù vù.

Trong tích tắc, đốm sáng màu xanh nổ tung, phân ra thành vô số đốm sáng màu xanh, những ánh sáng xanh lập lòe đó tạo thành một mảnh màn sáng màu lam.

Tô Trạch điều khiển Huyền Thủy châu, pháp lực vô cùng vô tận trong cơ thể tuôn trào ra, dồn hết vào trong Huyền Thủy châu.

Huyền Thủy thần văn trên Huyền Thủy châu sáng lên, kim quang lấp lóe.

"Đừng để hắn tiếp tục nữa, ra tay!"

Cách đó không xa, hà thủ đại yêu đổ mồ hôi lạnh, cảm giác không ổn trong lòng càng rõ ràng hơn.

Nhưng vào lúc này.

Tô Trạch bỗng ngẩng đầu lên và nhìn về phía bọn họ, ngón tay nhấn nhẹ vài cái, trầm giọng nói:

"Phú Hải!"

“Onggg!!!"

Tiếng vù vù lại vang lên.

Ánh sáng xanh vô cùng vô tận tỏa ra, nối thành một vùng sáng.

Sau lưng Tô Trạch, từ đốm sáng lớn được tạo thành từ đốm sáng màu xanh chỉ trong nháy mắt đã biến thành nước biển màu xanh đậm che khuất bầu trời và cũng trút từ trên xuống!

Không chỉ có thế.

Đại dương mênh mông màu lam vẫn còn đang khuếch tán, trong phút chốc đã khuếch tán đến phạm vi hơn mấy chục nghìn dặm, bao trùm hết vòm trời.

Sắc trời tối xuống trông cứ như về đêm vậy.

Nước biển trong vắt biến thành mái vòm bao phủ lấy vùng biển có phạm vi mấy chục nghìn dặm, chắn hết ánh nắng.

"Đây… Đây là cái gì!??"

Trên mặt biển.

Hai đại yêu trợn mắt há hốc mồm ngẩng đầu nhìn lên, ngơ ngác nhìn nước biển cuồn cuộn kia, đầu óc trống rỗng.

"Ào!!!"

Không có cho bọn họ thời gian phản ứng.

Nước biển vô biên vô hạn trút xuống, đánh mạnh vào mặt biển.

Cả biển rộng đều đang chấn động, sóng biển cao mấy ngàn trượng dâng lên, tiếng vang nặng nề không ngừng truyền tới, cứ như thể có một bàn tay khổng lồ đang không ngừng đánh vào mặt biển vậy.

"A…"

Bóng dáng của hai đại yêu chìm nghỉm, vừa thét lấn đầy sợ hãi xong thì im bặt luôn.

Nước biển tản ra kim quang nhàn nhạt đang dập dờn trông không khác gì nước biển bình thường, nhưng lại nặng như vạn quân, giọt nào giọt đó đều cực kỳ nặng.

Hàng loạt gợn sóng khuếch tán ra bằng mắt thường có thể thấy được.

Uy thế vượt xa sóng thần xuất hiện ban nãy, tốc độ cực nhanh, đánh thẳng tới vách núi nơi xa và đánh sập một vùng lớn vách vúi trông như tường thành!

Một lượng lớn nước biển trào lên đất liền, càn quét khắp nơi, tràn cả vào trong rừng rậm nguyên thủy.

Trên mặt biển, máu tươi đỏ sậm dâng lên trong dưới đáy biển.

Số máu đó là do rất nhiều Thủy tộc bị áp lực khủng bố đè thành thịt nát luôn, còn chẳng được chết toàn thây.

Tô Trạch đứng vững vàng ở giữa không trung, nhìn chăm chú vào uy lực của một kích kia, thấy có hơi hài lòng.

Thi triển Phú Hải ở trong biển rộng, uy lực có thể nói là mạnh hơn một bậc.

Sau khi được Tô Trạch tế luyện thì nước biển trong Huyền Thủy châu đã không phải là nước biển bình thường nữa rồi.

Nước biển ẩn chứa trong đó cũng có dính chút pháp lực màu vàng của hắn, nặng như vạn quân, chỉ lực lượng của một một khoảng chúng hợp lại trút xuống đã không phải thứ mà tu sĩ Hợp Đạo bình thường ngăn cản được rồi.

Thậm chí dù là tu sĩ độ kiếp.

Thì khi đối mặt với lượng nước biển kinh khủng như thế cũng phải cẩn thận, chỉ không cẩn thận tí thôi là sẽ bị trọng thương ngay!

Là bí pháp được chân long tu vi Thiên Tiên sáng tạo ra có uy lực như vậy cũng là bình thường.

Đợi một hồi lâu, cuối cùng sóng biển cuồn cuộn dần yên ả lại.

Thần niệm của Tô Trạch đảo qua, hắn nghiêng đầu nhìn về phía nơi xa.

Trên mặt biển.

Hai bóng dáng tả tơi đang theo sóng biển, nước biển xung quanh bị nhuộm thành màu đỏ, mùi máu tươi rất là gay mũi.

Thân hình Tô Trạch chợt lóe, xuất hiện ở trước mặt hai đại yêu.

Nhìn thoáng qua thương thế của bọn họ, kinh mạch đứt đoạn, xương cốt nát bấy hết, nội tạng rách nát, đầu lõm vào, pháp lực trong cơ thể đã tiêu hao sạch.

Ngay cả hồn quang của nguyên thần cũng mờ dần đi.

Đã là đến sắp chết tới nơi, hết thuốc chữa rồi.

"Khụ khụ…"

Máu tươi trên đầu hà thủ đại yêu là màu lam, thấy Tô Trạch đến hắn cố ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy sự chấn động và hoảng sợ.

"Rốt cuộc ngươi là… Pháp thuật kinh khủng như thế sao một Nhân tộc như ngươi lại nắm giữ được!?"

Giọng của hắn run run, không dám tin vào những gì vừa thấy.

Nếu như bây giờ người hắn mà không đau.

Thì thậm chí hắn còn nghi ngờ mình đang nằm mơ.

"Bọn ta là người của Thủy Tiên điện đó! Ngươi có biết ngươi đang làm gì không? Điện chủ là sẽ không tha cho ngươi đâu!"

Một bên, tên đại yêu vảy khắp người đã nát hết kia bắt đầu buông lời uy hiếp.

Bình Luận (0)
Comment