Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 805 - Chương 805: Bắt Đầu Quét Dọn

Chương 805: Bắt đầu quét dọn Chương 805: Bắt đầu quét dọn

Lý Võ và lão tộc trưởng thấy thế thì không dám lên tiếng quấy rầy, đều ngồi đợi chờ trong yên lặng.

Chỉ chốc lát sau.

Trong con ngươi của Tô Trạch đột nhiên ánh lên kim quang.

Đám Tiểu Thanh!

Đám Tiểu Thanh lúc tăng nồng độ huyết mạch lên thì cũng sẽ có truyền thừa xuất hiện!

Tương tự với Lý Võ bây giờ.

Chẳng nhẽ… Bộ tộc Man Thần không phải Nhân tộc mà là một loại chủng tộc cực kỳ giống Nhân tộc?

Tô Trạch nghĩ tới vô số khả năng.

Nhưng lại đều bị hắn bác bỏ hết.

"Cũng không phải không thể thử một lần."

"Nếu như thành công, tốc độ hồi phục của huyết mạch chắc chắn sẽ tăng nhanh rất nhiều."

Tô Trạch thầm nghĩ.

Ôm ý nghĩ thử nghiệm.

Màn sáng bán trong suốt hiện lên ở trước mắt.

Hệ thống thương thành xuất hiện, công năng thu hồi phục hồi trong đó có thể mở ra.

Tô Trạch thầm nghĩ, bí pháp tinh luyện huyết mạch linh thú của Thiên đình hiện lên trong đầu và cũng xuất hiện ở trong giao diện hệ thống.

"Có tiêu hao tu vi một triệu để phục hồi bí pháp của Thiên đình …"

Thật ra thì cũng không được tính là phục hồi.

Bí pháp vốn là bản đầy đủ, bây giờ chỉ hơi sửa tác dụng đi một xíu theo ý nguyện của Tô Trạch mà thôi.

Điều làm Tô Trạch thấy mừng đó là, có vẻ cải tạo được.

Nhưng hắn không vội vã bắt đầu cải tạo bí pháp.

Mà là nhìn về phía Lý Võ, đột nhiên trong tay xuất hiện một tấm phù lấp lóe kim quang.

Một tấm phù triện khế ước!

Có hơi khác với loại khế ước cùng với linh thú, độ tự do của một bên sẽ rất cao.

"Lý Võ, ta cho ngươi một lựa chọn."

Tô Trạch trầm giọng nói: "Ta có một loại bí pháp, nếu ngươi tu hành thì có thể chủ động nâng cao khả năng hồi phục của huyết mạch, tốc độ sẽ nhanh hơn rất nhiều, nhưng mà…"

"Ta bằng lòng!"

Không đợi Tô Trạch nói xong, Lý Võ Trực đã gật đầu đồng ý luôn.

Hắn trả lời vô cùng kiên định, không chút do dự nào.

Lý Võ của hiện giờ, khát vọng với lực lượng của hắn đã lên tới cực hạn.

Loại cảm giác bất lực lúc đối mặt với kẻ địch mạnh này đúng là không dễ chịu gì cho cam.

Chứ càng không cần phải nói, Tô Trạch đã cứu vớt thôn xóm mấy lần, là ân nhân cứu mạng của hắn và tất cả Man tộc, nếu không nhờ Tô Trạch thì thậm chí bọn họ cũng còn chẳng biết được thân thế của mình!

Dưới rất nhiều nhân tố như vậy.

Cho dù phải trả một cái giá lớn thảm thống thì Lý Võ cũng sẽ đồng ý mà chẳng hề do dự.

"Ừ, vậy ngươi nhỏ một giọt máu lên trên đây."

Tô Trạch thấy Lý Võ đồng ý thì gật đầu, đưa khế ước tới.

Sau một tiếng đồng hồ.

"Bí pháp mỗi ngày cùng lắm là sử dụng một lần, nếu nhiều hơn thì cơ thể ngươi không chịu nổi đâu.

Còn dư lại thì phải dựa hết vào ngươi rồi, ta sẽ không ở lại nơi này, thậm chí là ở lại vùng đất hoang quá lâu, con đường sau này vẫn phải do ngươi tự mình đi."

Tô Trạch vỗ bả vai của Lý Võ, xoay người rời khỏi thôn xóm.

Phía dưới, Lý Võ cung kính hành lễ, đợi sau khi Tô Trạch mang theo rất nhiều đại yêu rời đi thì mới chậm rãi đứng thẳng người, ánh mắt kiên định vô cùng, âm thầm hạ quyết tâm.

Phải trở nên mạnh mẽ với tốc độ nhanh nhất!

Chỉ chốc lát sau.

Tô Trạch trở lại Hổ Linh cốc.

Chuyện bên Lý Võ đã tạm giải quyết xong rồi.

Hắn chuẩn bị sử dụng hình thức nuôi thả, Lý Võ cùng lắm thì được coi là một hạt giống, một hạt giống có lẽ sẽ có tác dụng, mà cũng có thể là không có tác dụng gì hết.

Mấu chốt nhất… Vẫn là thực lực bản thân!

Sau khi bàn giao sơ sơ vào chuyện cho Nhị Hổ xong.

Tô Trạch dẫn đám Tiểu Thanh rời khỏi Hổ Linh cốc.

Hắc Đản đã lâm vào ngủ say, không biết lúc nào mới tỉnh được.

Đám Tiểu Thanh cũng đã mon men tới gần ranh giới đột phá rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể sẽ thăng lên tới Hợp Đạo.

Nồng độ huyết mạch của bọn nó cũng đạt đến hơn bảy mươi phần trăm, tốc độ tu hành tăng mạnh, thực lực mạnh hơn Hợp Đạo bình thường rất nhiều.

Theo sự chỉ dẫn của phương vị.

Đám Tô Trạch biến thành lưu quang, bay về phía Độc Long đàm.

Độc Long đàm ở cách Hổ Linh cốc một trăm nghìn dặm về phương Bắc.

Vị trí địa lý cũng như tến, là một cái đầm khổng lồ tràn ngập độc chướng.

Trong nước hồ ngăm đen chứa kịch độc, ngoài Độc Long ở trong đầm thì không có bất cứ loài sinh vật nào sống sót được.

Đương nhiên, ngoại trừ tu sĩ có thực lực cao thâm.

Tô Trạch đứng ở trên không, cúi đầu mắt nhìn xuống đầm sâu ở phía dưới, ánh mắt đảo qua nhìn thấy một con vật được gọi là Độc Long.

Chỉ là một rắn mối cả người toàn u nang màu đen, làn da cứ như thối rữa, tản ra mùi hôi thối thôi.

"Năm con Hợp Đạo cảnh à? Thực lực cũng được đấy, không có sơ kỳ, yếu nhất cũng là trung kỳ."

Tô Trạch gật đầu, khẽ nói: “Nhưng cũng chỉ tới thế mà thôi."

"Liễu vương, ngươi đi đi, khi đối mặt với áp lực của những con đó thì chắc có thể đột phá đến Hợp Đạo thuận lợi đấy."

Hắn quay đầu nhìn về phía Liễu vương.

"Vâng, chủ nhân."

Cành cây lập lòe tia sáng xanh của Liễu vương đung đưa chậm, đồng ý.

Sau đó.

Người nó đột nhiên biến mất.

Đợi nó xuất hiện lần nữa thì đã để lộ bản thể ở ngay trên Độc Long đàm.

"Kẻ nào!?"

Cảm nhận được khí tức lạ bỗng nhiên xuất hiện, nước hồ đen kịt ở chỗ sâu của Độc Long đàm cuồn cuộn, hàng loạt thần niệm mạnh mẽ quét qua.

"Một Thụ yêu Hóa Thần đỉnh phong?! Chỉ là Hóa Thần đỉnh phong mà cũng dám đến Độc Long đàm ta giương oai, chán sống!"

Một tiếng quát truyền tới.

"Ầm!!!"

Một con rắn mối lớn làn da đen kịt đầu còn xen lẫn vô số bọc mủ màu đỏ vọt ra, mang theo hung uy ngập trời xông về phía Liễu vương.

Đại chiến diễn ra hết sức căng thẳng.

Rất nhanh.

"Ầm!!!"

Tia sét khổng lồ đánh xuống.

"Thiên kiếp!??"

Tiếng kêu sợ hãi vang lên rồi lại bị che lấp bởi tiếng sấm.

Thiên kiếp của Liễu vương bắt đầu.

Dông tố bap phủ Độc Long đàm.

Tất cả Độc Long giãy dụa trong ở lôi hải.

Mỗi khi bọn họ sắp sửa bị sét đánh chết thì đều sẽ có một cành cây bỗng xuất hiện vung tới đánh bọn họ bay ra ngoài.

Mà đúng lúc này, Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa vẫn luôn canh ở bên ngoài sẽ ra tay, đánh chết bọn họ rồi đưa tới trước mặt.

Bình Luận (0)
Comment