Nghe lời tâng bốc của các đồng môn vang lên bên tai, trái tim như bị dao cắt, chỉ cảm thấy mấy lời đó như đang bị vả thẳng mặt mình.
Thiên tài Linh Khê tông trong miệng các ngươi đã sa vào vòng nô lệ!
Nhưng mà.
Mặc dù trong lòng vô cùng giận dữ xấu hổ, Trương Bằng vẫn không lộ ra bất kỳ vẻ mặt khác thường nào, ép buộc bản thân nở nụ cười hiền hòa, nói vài câu với mấy đồng môn, lúc này mới dẫn mấy người Linh Trúc tiến vào tông môn.
“Không hổ là Trương sư huynh, đối mặt với chúng ta không có chút kiêu ngạo nào, dựa vào thiên tư của Trương sư huynh, ngày sau thực lực Linh Khê tông chúng ta ắt sẽ vượt qua Tử Dương tông và Thanh Lam tông!”
Lời thì thầm của mấy người đằng sau truyền vào trong tai Trương Bằng.
Cơ thể hắn không nhịn được run lên, trong lòng dâng lên xót xa khôn cùng.
Vượt qua Tử Dương tông và Thanh Lam tông?
E rằng chỉ là nằm mơ.
Ấy vậy mà một trong bọn họ lén lút hợp tác với Yêu minh, mưu đồ to lớn… khiến cho người ta khó mà tưởng tượng!
Chỉ sợ trong tương lai không xa, Linh Khê tông sẽ trở thành tông môn phụ thuộc bọn họ?
Đây là kết cục tốt nhất.
Suy nghĩ trong lòng Trương Bằng thay đổi thật nhanh, nhưng hoàn toàn không có suy nghĩ để lộ tin tức.
Có khế ước trong người, hắn biết rõ kết cục của việc làm như vậy.
Lại càng không cần phải nói, khế ước vẫn luôn bất tri bất giác ảnh hưởng đến ký chủ, sau khi ảnh hưởng sâu đến mức độ nhất định, cho dù không có khế ước, hắn cũng không thể chống lại mệnh lệnh của Tô Trạch.
Khế ước do hệ thống đưa ra, hiệu quả vô cùng tốt.
Tô Trạch cũng rõ ràng điểm này, vì vậy mới yên tâm sử dụng.
Biên giới vùng đất hoang, Tô Trạch dẫn theo đám Tiểu Thanh không ngừng làm thịt Yêu tộc và lấy cất dấu của chúng.
Tu vi còn thừa đang không ngừng được tích lũy.
Thực lực của hắn nghiễm nhiên là đột phá đến Hợp Đạo trung kỳ, cũng đang tăng đều lên tới Hợp Đạo hậu kỳ.
Đại yêu thực lực bình thường hắn sẽ giết luôn, thực lực tốt, năng lực xuất chúng thì ký kết khế ước, thu vào dưới trướng của mình.
Trong lúc vô tình, thu nạp thực lực của những Yêu tộc mà Tô Trạch càng ngày càng mạnh, lặng lẽ hợp lại thành một luồng lực lượng mạnh mẽ cực kỳ.
Nhưng Tô Trạch cũng không để ý đến chuyện này quá, chủ yếu tinh lực vẫn là dồn vào việc tăng thực lực và tu vi còn thừa của mình lên.
Mà những kẻ chú ý tới sự biến hóa của biên giới vùng đất hoang, thì hầu hết đều biết sắp có biến lớn xảy ra rồi, lao nhao trốn vào hang ổ, không dám ra ngoài tùy tiện nữa.
Trong đó, đương nhiên là có thám tử của Yêu minh sâu trong đất hoang.
Vốn bọn họ cũng không để ý gì với động tĩnh này, chỉ nghĩ là xao động bình thường thôi.
Song.
Theo thời gian trôi qua, cuối cùng bọn họ cũng phát hiện ra là không đúng.
Lúc này mới có bao lâu đâu,
Mà mấy đại yêu Hợp Đạo xung quanh đã chết sạch cả rồi!
Yêu tộc ở trong lãnh địa kẻ thì chết, kẻ thì bị thương, đã chẳng khác gì với bị diệt rồi.
Nếu như chỉ là một nơi thì vẫn còn bình thường, nhưng bây giờ là lãnh địa của tất cả đại yêu Hợp Đạo!
Thoáng cái.
Đám thám tử Yêu minh đang ẩn núp đã ý thức được có chuyện lớn xảy ra.
Mãi cho đến lúc này,
Tin tức có liên quan biên giới vùng đất hoang mới truyền tới Yêu minh chỗ sâu.
Thảo nào những thám tử này không hoàn thành được nhiệm vụ.
Chủ yếu là do hầu hết thám tử đều là đại yêu Hợp Đạo.
Mà đại yêu Hợp Đạo lại vừa khéo là mục tiêu của Tô Trạch, khi Tô Trạch tìm tới cửa thì hiển nhiên bọn họ sẽ không có cơ hội truyền tin tức ra ngoài.
Không những không truyền tin ra được, mà còn để lộ thân phận của mình.
Làm Tô Trạch biết được sự tồn tại của thám tử.
Vì vậy.
Tô Trạch biết được tin tức này thì liệt thám tử Yêu minh vào trong danh sách cần được chiếu cố trọng điểm, và thế là lại làm thời cơ truyền tin của đám thám tử chậm đi nhiều.
Khi mà tin tức liên quan đến chuyện này truyền về sâu trong đất hoang thì Tô Trạch đã rời khỏi nơi đó, xuất hiện ở những nơi khác tiếp tục thực thi hành động thu hoạch của mình.
…
Sâu trong đất hoang.
Rặng núi màu đen vây quanh, ở giữa là một vùng đất lớn.
Trong rặng núi, yêu khí tràn ngập, nồng nặc đến cực điểm.
Đâu đâu cũng toàn khí tức của đại yêu, thỉnh thoảng có tiếng rống làm người ta hú hồn vang lên.
Không biết tên Yêu tộc nào đang tu luyện, điều động tiên khí ở xung quanh, tiếng sét trầm muộn ầm ầm, ánh điện lóe lên nhưng rồi lại bị sương mù nhạt che mất, không thể nào chiếu thắng xuống vùng đất ở giữa rặng núi.
Đúng lúc này.
Một bóng dáng lảo đảo lao vào trong rặng núi.
Nhoáng cái.
Một móng vuột khổng lồ đột nhiên xuất hiện chộp luôn kẻ đó vào trong tay, một cái đầu khổng lồ lộ ra từ trong sương mù, đôi mắt như trăng máu nhìn về phía Yêu tộc trong tay.
"Đại nhân! Ta là thám tử ở biên giới có chuyện quan trọng muốn bẩm báo!"
Người của tiểu yêu toàn lông vàng lạnh run, bị yêu khí khiếp người kia làm cho sợ muốn chết, nơm nớp lo sợ nói.
Nói rồi, một tấm lệnh bài xuất hiện chứng minh thân phận của hắn.
Con ngươi màu đỏ đảo qua, xác nhận thân phận rồi buông lỏng tay ra.
Tiểu yêu lông vàng bái lạy, vội vàng bay vào nơi sâu, trên khuôn mặt toàn sự kinh hoảng.
Sau một hồi lâu.
"Cái gì!?"
Một tiếng quát chứa toàn sự tức giận vang lên.
Trong đại điện,
Tiểu yêu lông vàng quỳ lạy trên mặt đất, nơm nớp lo sợ, không dám ngẩng đầu, cả người mồ hôi lạnh.
"Ngươi nói không ít Hợp Đạo ở biên giới đã bị giết rồi?"
Âm thanh kia lại vang lên.
"Đúng.” Tiểu yêu lông vàng gật đầu nói: "Không chỉ là khu vực ở chỗ thuộc hạ, trên đường ta chạy tới Liên minh thì phát hiện Hợp Đạo của những khu vực khác đều là mất tích không thấy tăm hơi đâu.
Động phủ của bọn họ phần lớn đều bị phá hủy.
Thuộc hạ đã hỏi thăm một vào đồng tộc thì họ nói là tu sĩ Nhân tộc làm."
Nghe lời này,
Những bóng dáng trong đại điện không thể kìm được nữa.
"Tu sĩ Nhân tộc!? Là tu sĩ tiên tông làm à?"
"Ngoài bọn họ thì còn ai vào đây nữa? Trong cả vùng đất hoang phe có được lực lượng như thế ngoài chúng ta thì chính là tiên tông."