Cái tên Tô Trạch vang dội khắp các ngõ ngách trong Liên minh Nhân tộc, dù là học sinh tiểu học vừa tan học cũng đang bàn tán về cái tên này.
Những người tu luyện trẻ tuổi nhìn cái tên lấp lánh trên màn hình, trong mắt tràn đầy sùng bái và trông mong.
Mà trong cường giả Nhân tộc, rất nhiều người đều mang vẻ mặt hưng phấn kích động.
Kinh đô.
Học viện Chân Long.
Viện trưởng của học viện, cường giả Hóa Thần lộ vẻ vui mừng.
“Thiên tài thế này, lẽ ra nên tiến vào Học viện Chân Long ta!”
Phía tây.
Vùng biên giới Liên minh Nhân tộc.
Trên trời cao, cương phong sắc bén rít gào, mỗi một nhát đều có thể đánh cho cường giả Nguyên Anh thần hồn câu diệt.
Bỗng nhiên có một bóng hình to lớn từ trong tầng mây xông ra, cao gần trăm trượng, vảy giáp đen kịt, bốn cặp móng vuốt lấp lánh hàn quang, đỉnh đầu nhô ra hai cái sừng giống như trạc cây!
Hai sợi râu thật dài bay theo chiều gió, đôi mắt to lớn lóe ra sắc bén lạnh giá.
Rõ ràng chính là một con Giao Long!
Mà trên đầu Giao Long là một ông già đang ngồi xếp bằng.
Lúc này, hắn chợt mở hai mắt ra.
“Ngự thú sư!?”
Trong giọng nói mang theo chút ngạc nhiên vui mừng.
Tiếp sau đó, Hắc Giao gầm nhẹ một tiếng, thân thể to lớn bỗng nhiên biến mất không thấy đâu nữa.
Trang viên Tôn gia.
Sắc mặt Tôn Hầu âm u lạnh lẽo, nhíu mày nhìn cảnh tượng Tiểu Thanh chiến đấu.
“Yêu thú như vậy nằm trong tay thằng nhóc đến từ nơi hang cùng ngõ hẻm này, chẳng phải lãng phí hay sao? Nếu có thể cho Tu Nhi…”
“Đi thăm dò xem có cách gì có thể khiến cho linh thú đã khế ước chọn chủ lần nữa hay không.”
Viện nghiên cứu Không gian dị độ.
Phòng làm việc của viện trưởng.
Ông già nhìn hình chiếu 3D trước mặt, ánh mắt lấp lóe, giống như chìm vào trong ký ức.
Sau một hồi lâu.
Trong mắt hắn hiện lên rung động khe khẽ, nhỏ giọng lẩm bẩm.
“Một nhà ba thiên kiêu! Đây là thiên phú cỡ nào…”
Ông già thở dài một tiếng, tựa lên trên ghế ngồi.
“Trường Thanh à… ngươi đúng là sinh được một đứa con trai tốt…”
Thành phố Giang Nam.
Hiệp hội Người tu luyện.
Lâm Phàm mặt đỏ tía tai, hét lên: “Tiểu tử ngươi giỏi lắm!”
Hiệu trưởng Thang cũng hết sức kích động, nhìn bóng dáng Tô Trạch, không ngừng lẩm nhẩm cái gì đó trong miệng.
Vương Lâm vuốt vuốt râu cười nói: “Ta đã nói rồi, Tiểu Tô sẽ không để chúng ta thất vọng.”
Mặc dù bề ngoài hắn tỏ ra bình tĩnh, nhưng sự phấn khích trong mắt đã phản bội hắn.
Thiên kiêu Nhân tộc!
Ngay cả trong Liên minh Nhân tộc, hiện giờ cũng chỉ có hai người này!
Những người ở bên cạnh định thần lại, nhìn đám 3 người Vương Lâm.
Hiệu trưởng những trường đó nhìn Thang Nghĩa đầy ghen tị.
Giá như Tô Trạch là học sinh trường mình!
… . . .
Thế giới tháp Trấn Yêu.
Trên mặt hồ lạnh giá.
Có lò lửa Tiểu Hỏa bên cạnh, Tô Trạch hoàn toàn không cảm thấy lạnh.
Hắn chậm rãi bước tới.
Trong thi thể của Huyền Minh Quy, có một làn sóng mạnh mẽ đang phát ra.
Linh lực ngưng tụ trên hồ, tạo thành một vòng xoáy linh lực cực lớn, cuối cùng rót vào trong cơ thể Huyền Minh Quy.
Thình!
Tiếng nhịp tim nặng nề vang lên.
Bên trong thi thể của Huyền Minh Quy, có một sinh mệnh cường hãn đang tiến hành bước nhảy vọt trên tầng sinh mệnh!
Tô Trạch không vội thu phục Huyền Minh Quy, mà yên lặng chờ đợi.
Thình!
Âm thanh như tiếng trống trận lại vang lên lần nữa.
Thình! Thình! Thình!
Dần dần, nhịp tim bắt đầu gia tăng tốc độ, trầm ổn và tràn đầy sức mạnh dồi dào!
Một sự kinh ngạc vui mừng hiện lên trong mắt Tô Trạch.
Nhìn tình hình này, Tiểu Thanh sắp thăng cấp rồi!??
Trong thân thể Huyền Minh Quy.
Toàn thân Tiểu Thanh ngập tràn ánh sáng xanh, trong cơ thể đang diễn ra thay đổi rung chuyển trời đất.
Trong nội đan Huyền Minh Quy ẩn chứa yêu lực vô cùng hùng hậu.
Càng quý giá hơn là, trải qua sự tu hành nhiều năm của Huyền Minh Quy, bên trong nội đan đã ngưng tụ một tia lực Huyền Vũ!
Đây là sức mạnh của tứ tượng thần thú tối cao!
Đối với yêu thú không phải thần thú, đây là sức mạnh thần thánh tối cao, và có được một trong số đó có thể thay đổi cuộc đời của chúng.
Đối với Tiểu Thanh, hiệu quả rõ ràng như vậy.
Ma lực cuồn cuộn dâng trào, không ngừng cường hóa thân thể của nó, máu như muốn sôi trào lên.
Sâu trong huyết mạch, một số ký hiệu bí ẩn được kích hoạt.
Một phần tri thức bỗng hiện ra trong tâm trí Tiểu Thanh, bù đắp một phần Thanh Long độn pháp chưa hoàn chỉnh đó!
Tạch tạch tạch!
Sâu trong cơ thể Tiểu Thanh, âm thanh của gân cốt cùng vang lên.
Lớp vảy màu xanh lặng yên phai mờ, trở nên khô héo, rồi dần dần tàn lụi.
Ngay sau đó.
Một lớp vảy mới mọc lên trên da.
Đôm đốp!
Cơ thể nó lặng yên phát triển, không ngừng to lên, dài ra và xù xì!
Tô Trạch đứng bên cạnh Huyền Minh Quy và tỉ mỉ quan sát cơ thể khổng lồ này.
Mà lúc này.
“Gầm…”
Một tiếng gầm thấp phát ra từ cơ thể của Huyền Minh Quy.
Khoảnh khắc tiếp theo.
Ánh sáng xanh chói lóa tỏa ra từ miệng vết thương trên cơ thể Huyền Minh Quy!
Bụng của nó đột nhiên bắt đầu phình to ra, như thể có một con vật khổng lồ xuất hiện ở bên trong đó!
Tô Trạch nhướng mày, lắc người một cái rồi lặng lẽ lui về phía sau một khoảng cách.
Bang!
Đột nhiên.
Bụng của Huyền Minh Quy nổ tung, những khối thịt lẫn máu trào ra.
Dường như có một cơn mưa máu từ trên bầu trời rơi xuống.
Từng mảnh vỡ của các bộ phận nằm rải rác khắp mặt đất, mùi máu tanh nồng đậm ngay lập tức tràn ra.
Tuy nhiên, đôi mắt của Tô Trạch đã bị thu hút bởi bóng dáng màu xanh kia.
Nhìn con thanh xà dài hơn ba trượng kia, Tô Trạch cũng không khỏi sửng sốt.
Từng tia sáng xanh chói lọi từ cơ thể Tiểu Thanh bắn ra.
Tiểu Thanh dường như vô cùng đau đớn, gầm lên một tiếng, thân hình đột nhiên bay lên không trung, giống như một con Giao Long.
Nó tiếp tục lăn lộn trong không trung, như thể đang phải chịu đựng một cơn đau dữ dội nào đó.
Trong bóng tối.
Dường như có một tiếng rồng gầm xa xăm dai dẳng phát ra từ khoảng không hư vô.
Tô Trạch suýt chút nữa đã ra tay.
Tuy nhiên.
Tuy nhiên, Tiểu Thanh đã phát ra một ý niệm ngăn cản hành động của Tô Trạch.
Tô Trạch dừng lại bước chân nhìn chằm chằm Tiểu Thanh.
Đồng thời, hắn mở giao diện hệ thống ra, không ngừng tìm kiếm trong thương thành, tìm kiếm đan dược có tác dụng cứu mạng yêu thú.
Tiểu Hỏa lúc này cũng rất lo lắng.