Nó có thể nhận thấy Tiêu Thanh đã đến thời khắc mấu chốt, nếu như thành công, thực lực nhất định có thể tăng lên rất nhiều!
… . . .
Cùng lúc này.
Trong thế giới chính.
Bây giờ hầu như tất cả mọi người đều chú ý đến thiên kiêu Nhân tộc mới này, càng thêm ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
“Linh thú khế ước của Tô Trạch xảy ra chuyện?”
Rất nhanh sau đó, một cường giả ngự thú sư trả lời.
Họ đều nhìn chằm chằm vào Tiểu Thanh đang không ngừng lăn lộn trong không trung, đôi mắt của họ bùng lên những tia sáng chưa từng có.
“Không! Yêu thú khế ước của Tô Trạch không xảy ra chuyện gì, ngược lại nó đang tiến hóa!”
“Tiến hóa?”
Có người khó hiểu nghi ngờ hỏi.
“Không phải là thăng cấp sao? Từ đâu mà nói là tiến hóa!”
Những ngự thú sư đó vô cùng phấn khích, giọng run run:
“Thần thú ... Con thanh xà đó có huyết mạch thần thú trên người!!! Cho nên bây giờ nó không phải là thăng cấp thôi đâu, còn đang tiến hóa tới một cấp bậc cao hơn nữa, nồng độ huyết mạch trong cơ thể cũng ngày càng tăng lên!”
Nhất thời, vẻ mặt kinh ngạc hiện lên trên mặt mọi người.
“Huyết mạch thần thú!??”
Rất nhiều người đột nhiên quay đầu lại nhìn chằm chằm Tiểu Thanh, ánh mắt của họ hiện ra nhiều cảm xúc kinh ngạc, hâm mộ, khó hiểu…
Đương nhiên trong những cảm xúc này, còn có một sự nhiệt tình.
Tuy nhiên, phần lớn họ đều bác bỏ ngay suy nghĩ vừa xuất hiện kia.
Giờ đây, thân phận thiên kiêu của Tô Trạch đã lan rộng khắp Liên minh Nhân tộc, có vô số cường giả đang quan tâm chú ý.
Nếu bản thân làm chuyện gì đó… Sợ rằng sẽ bị hội trưởng lão Nhân tộc xử phạt và trấn áp ngay lập tức!
Kinh đô.
Trang viên Tôn gia.
“Ồ? Huyết mạch của thần thú? Nhân vật hạ đẳng ở nơi nhỏ bé này, có tài đức gì để sở hữu một con yêu thú mạnh mẽ như vậy?”
Lão già ngồi trên ghế thái sư, khóe miệng nhếch lên.
… . . .
Đúng lúc Tô Trạch đang tìm đan dược.
“Gầm!”
Tiểu Thanh lại gầm lên một tiếng to rõ.
Thanh quang sáng rực, vô cùng lóa mắt.
Một tia sáng lờ mờ bao trùm lấy Tiểu Thanh.
Phù một tiếng.
Trên bụng Tiểu Thanh, máu thịt rách toạc, nhưng không có máu chảy ra.
Bốn móng vuốt sắc nhọn thò ra từ trong đó!
Đồng thời, trên đầu của nó có thêm hai chỗ lồi lõm, như thể có thứ gì đó sắp đâm thủng da.
Đuôi của nó cũng đã thay đổi, từ đuôi rắn mảnh mai biến thành đuôi cá!
Những lớp vảy màu xanh xếp ngay ngắn trên thân nó, dày đặc, lấp lánh ánh sáng, cảm giác như sắt thép!
So với Hỏa Giao trong rừng trúc.
Tiểu Thanh bây giờ chỉ còn phần đầu là không có thay đổi gì mấy!
Tô Trạch thở phào nhẹ nhõm, trên mặt nở một nụ cười.
Trong mắt hắn hiện lên từng tin tức.
“Tên: Thanh Giao (Chưa tiến hóa hoàn toàn)”
“Cấp độ: cấp D sơ giai!”
“Huyết mạch đặc thù: Huyết mạch Thanh Long 3%!”
“Kỹ năng: Tứ Tượng Thanh Long độn pháp (Phiên bản chưa hoàn chỉnh), thuật Ngự Thủy, pháp thuật hệ Mộc, Giao Long Ngũ Thức!”
Rắc! Rắc! Rắc!
Một loạt âm thanh phát ra từ cơ thể Tiểu Thanh.
Dường như lúc này nó đã biến thành một lỗ đen linh khí, từ trong cơ thể nó phun ra một lực hấp dẫn đáng sợ, hút toàn bộ linh khí xung quanh!
Ánh sáng xanh tuyệt đẹp lượn lờ khắp cơ thể nó.
Dưới lớp vảy màu xanh nhạt, cơ bắp hơi phình lên, tràn đầy cảm giác bùng phát sức mạnh.
Chiều dài cơ thể của nó đang tăng lên dần dần.
Cuối cùng, chậm rãi cố định ở độ dài khoảng năm trượng.
Tiểu Thanh ngẩng đầu, thân hình bỗng nhiên bay thẳng lên bầu trời, gầm lên một tiếng to rõ.
Trong đám mây, một con Giao Long màu xanh không ngừng quay cuồng, thần tuấn dị thường.
Tô Trạch Tiểu Hỏa và vô số cường giả Nhân tộc trong thế giới chính đều yên lặng nhìn Tiểu Thanh.
Tận mắt chứng kiến một Yêu vương mang huyết mạch thần thú thăng cấp, ở một mức độ nào đó còn hiếm thấy hơn cả thiên kiếp!
Tiểu Hỏa nhìn bóng dáng Tiểu Thanh, ánh mắt tràn đầy vẻ hâm mộ.
Khi nào bản thân mới có thể trở nên uy phong như vậy?
Thực lực vẫn còn kém quá!
Đúng là ngày thường vẫn chưa đủ cố gắng!
Tô Trạch nhận thấy sự khác lạ của Tiểu Hỏa, nhẹ nhàng chạm nhẹ vào bộ lông mềm mại của nó.
“Tiểu Hỏa đừng nản lòng, thiên phú của ngươi cũng rất mạnh, cố lên, tương lai là của ngươi!”
Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa dường như vẫn luôn âm thầm phân cao thấp .
Tô Trạch trước đây không nhận ra điều này.
Nhưng hắn cảm thấy như vậy cũng tốt.
Khi có áp lực thì mới có động lực, có động lực thì sức mạnh mới càng tăng lên nhanh hơn, Tiểu Thanh Tiểu Hỏa càng mạnh thì hắn càng mạnh, đúng không?
Tô Trạch cười nhẹ động viên Tiểu Hỏa.
Sau một lúc.
Sau khi trút được hết sự phấn khích trong lòng, Tiểu Thanh bay trở lại từ trên không.
Phía hai bên trên cái đầu rộng chừng nửa mét xuất hiện hai khối lỗi lõm.
Trong đôi mắt to như chuông đồng, con ngươi thẳng đứng màu nhạt hút hồn người, toát ra một cảm giác áp bức khiến người ta hít thở không thông.
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, tất cả khí tức đều được thu lại.
Tiểu Thanh nghiêng người về phía trước và dụi cái đầu to lớn của mình vào vòng tay của Tô Trạch.
Tô Trạch cười cười vỗ về nó một cái, nhẹ nói: “Được rồi, Tiểu Thanh, hiện giờ ngươi đường đường là yêu thú cấp D, chú ý hình tượng của mình.”
Sau khi vượt qua cấp D, Tiểu Thanh đã nói được rồi.
Âm thanh của nó thanh thúy, êm ái giống như chuông gió.
“Cấp D thì sao? Ta mới sinh ra được bao lâu? Theo lý thuyết thì ta vẫn còn là một đứa bé mới phải!”
Tô Trạch tỉ mỉ nghĩ lại, phát hiện ra rằng thực sự là như vậy.
Nhưng bây giờ thân hình Tiểu Thanh quá lớn, bộ dạng nũng nịu chui vào trong lồng ngực của mình, đúng là có chút kỳ lạ.
Dường như biết được suy nghĩ của Tô Trạch, Tiểu Thanh ngẩng đầu lên: “Ta hiểu rồi, chủ nhân, người thích những cái nhỏ nhắn xinh xắn!”
Nói rồi, ánh sáng xanh lóe lên.
Đột nhiên, cơ thể Tiểu Thanh co lại và biến trở lại thành con rắn nhỏ ban đầu.
“Tốt lắm, ngươi có thể biến to nhỏ thô mảnh, sao lại giống như một cái gậy Kim Cô vậy? Năng lực này của ngươi ... Thật là làm cho người ta hâm mộ.”
Tô Trạch phỉ nhổ một câu.
Tiểu Thanh chớp chớp mắt, rõ ràng là không hiểu Tô Trạch đang nói gì.
Tô Trạch cũng không giải thích, bước về phía trước bắt đầu thu dọn thi thể của Huyền Minh Quy.
Vị trí bụng của Huyền Minh Quy bị Tiểu Thanh đập nát, thịt băm rơi vãi khắp mặt đất.