Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 94 - Chương 94: Yêu Thú Bán Bộ Hóa Thần! Mưu Kế Của Tôn Gia Và Yêu Thú

Chương 94: Yêu thú Bán Bộ Hóa Thần! Mưu kế của Tôn gia và yêu thú Chương 94: Yêu thú Bán Bộ Hóa Thần! Mưu kế của Tôn gia và yêu thú

Vì vậy, việc thu thập những thứ này tiêu tốn rất nhiều thời gian.

“Mai rùa của yêu thú cấp D sơ giai Huyền Minh Quy, có thể thu hồi tu vi một ngàn năm!”

“Móng vuốt của yêu thú cấp D sơ giai Huyền Minh Quy, có thể thu hồi tu vi sáu trăm năm!”

“Máu thịt của yêu thú cấp D sơ giai Huyền Minh Quy, có thể thu hồi tu vi sáu trăm năm mươi năm!”

“Yêu thú cấp D sơ giai Huyền Minh Quy…”

Sau một loạt thao tác, tu vi mà Tô Trạch có được tổng cộng ba ngàn sáu trăm năm.

Và số năm tu vi còn thừa của hắn đã lên tới mười bảy ngàn một trăm năm!

Nếu không có gì thay đổi, gần như có thể kích hoạt bốn hạt giống Long Tượng.

Tô Trạch gật đầu, rất hài lòng.

Tiểu Thanh khôi phục lại hình dáng, đi trên mặt băng, cúi đầu nhìn xuống đáy hồ tĩnh mịch, như nghĩ tới điều gì.

Tô Trạch cũng nghĩ đến.

Huyền Minh Quy này sao lại xuất hiện?

Trước đó thần niệm của hắn đã thăm dò nơi này một lần, tình hình dưới đáy hồ vừa xem là rõ ngay, không hề phát hiện bóng dáng Huyền Minh Quy.

Mà nó lại bất ngờ xuất hiện.

Dưới hồ… có thể có cái gì đó.

Suy đoán như vậy xuất hiện trong đầu Tô Trạch.

“Đi xuống xem?”

Tiểu Thanh đột nhiên trở nên hưng phấn khi nghe thấy những lời này, mạnh mẽ gật đầu.

“Tiểu Hỏa trở về trước chờ đợi, lát nữa có thể sẽ chạm trán với yêu thú Kim Đan, để tránh vô tình làm tổn thương ngươi.”

Dù không muốn nhưng Tiểu Hỏa vẫn ngoan ngoãn quay trở lại không gian ngự thú.

Trước khi rời đi, nó chăm chăm nhìn bộ dáng bá đạo của Tiểu Thanh.

Nó muốn ghi tạc cảnh tượng này trong tâm trí để khích lệ bản thân mình!

Sau khi Tiểu Hỏa trở lại không gian ngự thú.

Những móng vuốt sắc của Tiểu Thanh chạm nhẹ vào một điểm trên mặt băng.

Bốp!

Mặt băng dày hơn nửa mét bất ngờ vỡ ra, lộ ra một lỗ lớn.

Nó gầm nhẹ một tiếng lao xuống hồ.

Tô Trạch theo sát phía sau, quanh thân hiện ra kim quang mờ nhạt bao phủ lấy mình.

Tốc độ của một người một giao rất nhanh, hướng nhanh về phía đáy hồ.

Chẳng mấy chốc, xung quanh trở nên tối đen.

Khi họ vào sâu hơn, áp lực nước dần tăng lên.

Nhưng đối với Tô Trạch và Tiểu Thanh thì điều đó cũng không ảnh hưởng gì.

Trong chốc lát.

Một người một giao xuống đến đáy hồ.

Lúc này, không còn yêu thú nào tồn tại ở đây, chỉ có một số sinh vật không xương sống phát ra ánh sáng yếu ớt đang bơi.

Thần niệm của Tô Trạch tản ra thăm dò tình hình dưới đáy hồ.

Khoảnh khắc tiếp theo.

Một vết nứt lớn ở xa xa xuất hiện trước mặt Tô Trạch.

Bóng dáng của hắn lóe lên, kim quang lấp lóe, trong nháy mắt đã xuất hiện ở bên ngoài vết nứt.

Vết nứt rộng hơn ba mươi mét, chiều dài một trăm mét, bên trong một mảnh tăm tối, sâu không thấy đáy.

Điều kỳ lạ hơn nữa là, thần niệm lại bị vết nứt này chặn lại, không thể thăm dò nơi sâu hơn.

Tiểu Thanh xuất hiện phía sau Tô Trạch, thần niệm tản ra, nó cũng bị chặn lại.

Ánh mắt Tô Trạch lóe lên.

Chắc là Huyền Minh Quy đi ra từ trong vết nứt này.

Chính vì sự đặc thù của vết nứt này mà ban đầu Tô Trạch đã không phát hiện ra sự tồn tại của nó.

Chỉ là không biết sâu trong vết nứt này có thứ gì.

Cơ thể Tiểu Thanh chậm rãi bơi trong nước, không nói chuyện mà chờ đợi quyết định của Tô Trạch.

Tô Trạch cân nhắc một lúc rồi quyết định vào trong xem.

Dù sao thực lực của bản thân và Tiểu Thanh bây giờ cũng không tệ, chỉ cần không gặp yêu thú cấp D cao giai trở lên, căn bản sẽ không có chuyện gì xảy ra.

Hơn nữa, cùng lắm thì đến lúc đó trực tiếp dùng ngọc phù cầu cứu bỏ chạy là được.

Hắn không chần chừ thêm nữa, thân thể bắt đầu lặn xuống tiến vào trong khe nứt.

Tiểu Thanh bơi theo Tô Trạch vào khe nứt.

Cùng lúc đó.

Trong thế giới chính.

Trên bản đồ hình chiếu ba chiều, bóng dáng của Tô Trạch lại biến mất lần nữa!

“Tô Trạch hắn... Đây là lại đột nhập nơi không xác định sao?”

“Chắc là vậy.”

“Bên sâu thẳm nơi không xác định hoàn toàn khác với mức độ nguy hiểm bên ngoài! Tô Trạch hắn có hơi liều lĩnh rồi!”

“Ta cảm thấy chắc là sẽ không vấn đề gì đâu, có một yêu thú Yêu Vương cấp D thì có thể gặp phải nguy hiểm gì?”

“Hy vọng lần này hắn sẽ không bị mắc kẹt quá lâu, hơn nữa các ngươi có phát hiện ra không, yêu thú trong thế giới tháp Trấn Yêu hình như đang di cư?”

“Nhưng mà, hình như Tôn Tu cũng đã đi vào nơi không xác định giống vậy đúng không? Ảnh hưởng của hắn cũng đã biến mất!”

“Chắc là hắn không có chuyện gì đâu, ta nghe nói báu vật truyền thừa của Tôn gia nằm trên người hắn...”

Cùng lúc đó.

Nơi sâu thẳm trong thế giới tháp Trấn Yêu, bên trong thế giới rộng lớn dưới lòng đất.

Một luồng ánh sáng xuyên qua bầu trời, tốc độ cực nhanh, phóng nhanh về phía trước.

Hiển nhiên đó là Thanh Ngưu trước đó.

Trên lưng nó, Tôn Tu khoanh chân yên lặng ngồi, tia sáng nhạt trong tay lóe lên, một thanh trường kiếm đột nhiên xuất hiện.

Thanh kiếm dài này vẫn chưa chế tác xong, là một phôi kiếm.

Nhưng cho dù như vậy, trên thanh kiếm vẫn có một luồng sát khí hung hãn!

Vừa xuất hiện, thân kiếm bèn chấn động.

Ngay lập tức, một luồng sát khí dữ dội và điên cuồng bộc phát.

Thân thể Thanh Ngưu cứng đờ, chỉ cảm thấy trên lưng lạnh như băng, sát khí dọa người khiến trong lòng nó sinh ra một cỗ sợ hãi nồng đậm.

May mắn thay, một miếng ngọc bội trên người Tôn Tu phát ra ánh sáng nhạt giáng xuống phôi kiếm, trấn áp sát khí trong đó.

Thanh Ngưu thở phào nhẹ nhõm, nghiêng đầu khẽ liếc nhìn phôi kiếm, thân thể lại giật mình một cái.

Khoảnh khắc tiếp theo, nó tăng tốc.

Rất nhanh chóng đưa gã này đến đích.

Trong khoảnh khắc vừa nãy, nó suýt chút nữa nghi ngờ thanh kiếm sắc bén kia sắp chém chết nó rồi!

Tôn Tu nhìn trường kiếm trong tay, khóe miệng nhếch lên, lộ ra ý cười âm lãnh.

Chỉ cần hắn phục hồi một vòng mấu chốt kia cho phôi kiếm, thanh trường kiếm này có thể trở thành đạo binh chân chính!

Khi đó, thực lực của chính hắn sẽ có bước nhảy vọt về chất.

Chém giết yêu thú Kim Đan?

Danh hiệu thiên kiêu Nhân tộc?

Chẳng qua dễ như trở bàn tay!

Thanh Ngưu là một yêu thú Kim Đan, tốc độ rất nhanh.

Nhưng vẫn mất rất lâu mới có thể đến đích.

Tôn Tu đeo trường kiếm trên lưng, ngẩng đầu nhìn về phía trước, con ngươi đột ngột co lại.

Chỉ nhìn thấy.

Ở chân trời phía xa, hai cực bị đảo ngược, và một ngọn núi lớn dựng ngược trên bầu trời!

Bình Luận (0)
Comment