Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu (Dịch Full)

Chương 1408 - Chương 1483: Cứng Rắn Chống Đỡ Thần Thông, Tiên Thú Thái Cổ! (4)

hizigrlr

“Chỉ là, nơi đây đã là chỗ sâu trong dãy núi Huyết Trạch đúng không? Có thể có một Tiên mạch ở chỗ này, vậy nhất định sẽ bị một số tiên thú chiếm cứ.”

“Nhưng mà, loại tiên thú nào có thể chiếm cứ một Tiên mạch khổng lồ như thế?”

Lục Trường Sinh mơ hồ có cảm giác được không thể coi thường.

Thậm chí, sâu trong nội tâm của hắn cũng cảm giác được một tia nguy hiểm.

Dù sao, nơi này quá yên tĩnh.

Càng đến gần Tiên mạch, Lục Trường Sinh lại càng cảm nhận được nguy hiểm.

Bởi vì, ngay cả một đầu tiên thú cũng không phát hiện ra.

Đây không phải là chuyện gì tốt.

Tiên linh chi khí nồng đậm như vậy, tiên thú chắc chắn chạy theo như vịt.

Thế nhưng mà, bây giờ ngay cả một con tiên thú cũng không có.

Điều này chứng tỏ cái gì?

Chỉ sợ nơi này có đồ vật gì, khiến cho tiên thú cũng phải kiêng kị nó, không dám tùy tiện tới gần Tiên mạch.

Suy đoán của Lục Trường Sinh cũng có đạo lý nhất định.

Chính vì vậy, Lục Trường Sinh mới càng cẩn thận e dè hơn.

Nghĩ nghĩ, Lục Trường Sinh vẫn theo quy củ cũ.

Dùng phân thân huyết nhục dò đường.

Hắn trực tiếp phân hóa ra mấy chục phân thân huyết nhục, từ từng phương hướng thẳng đến Tiên mạch đi.

Phân thân huyết nhục càng ngày càng tới gần Tiên mạch.

Một bước, hai bước, ba bước…

“Vù.”

Bỗng nhiên, phân thân huyết nhục cảm thấy toàn thân phảng phất như sa vào bên trong vũng bùn.

Một áp lực nặng nề tác dụng lên cơ thể, khiến cho toàn thân bọn hắn phải chịu áp lực khó mà ngăn cản.

Sau đó, bọn hắn không ngăn được.

Gần như tất cả phân thân huyết nhục chỉ trong nháy mắt liền biến thành một bãi bùn nhão.

Bị ép thành bùn nhão.

Thậm chí, loại áp lực đó dường như tồn tại trong từng phút từng giây.

Tuy không khiến cho phân thân huyết nhục hóa thành bột mịn.

Nhưng có loại áp lực kinh khủng đó, bọn hắn thời thời khắc khắc đều phải chịu đựng, căn bản là không cách nào ngưng tụ thành hình một lần nữa.

“Loại lực lượng này…”

“Lĩnh vực?”

Lục Trường Sinh nghĩ đến một loại khả năng.

Lĩnh vực!

Thật ra cũng không khác lắm so với thiên bẩm Thần Thông của Tiên Nhân.

Một số tiên thú, cũng có thiên bẩm Thần Thông tương tự

Chẳng hạn như một số Thần Thông chính là lĩnh vực.

Một khi tới gần xung quanh tiên thú, lĩnh vực sẽ lập tức kích phát.

Sau đó tự động bao phủ.

Hiển nhiên, tầng lĩnh vực này kinh khủng đến cực điểm.

Phân thân huyết nhục chỉ mới tới gần đã bị lĩnh vực ép thành một bãi bùn nhão.

Nhưng hiện tại lại khác, Lục Trường Sinh thế mà còn chưa tìm được con tiên thú kinh khủng đó.

“Con tiên thú này, đến tột cùng là cấp độ Chân Tiên hay là cấp độ Thiên Tiên?”

Lục Trường Sinh cũng muốn xác định.

Nếu như là cấp độ Thiên Tiên, vậy thì không còn gì để nói nữa.

Hắn quay đầu rời đi.

Nghe đồn dãy núi Huyết Trạch đúng là có tiên thú cấp độ Thiên Tiên.

Nhưng trên thực tế chưa có ai từng gặp qua nó.

Một khi tiên thú lột xác thành cấp độ Thiên Tiên, vậy thì sẽ cực kỳ khủng bố.

Một ít huyết mạch Thái Cổ trong cơ thể cũng sẽ được kích hoạt.

Nhất là nhục thân chi lực, sẽ mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Bởi vậy, cho dù là Thiên Tiên cũng không muốn dây dưa với một con tiên thú cấp độ Thiên Tiên.

Lục Trường Sinh đúng là rất tự tin.

Thế nhưng mà, hắn còn chưa tự tin đến mức cảm thấy mình có thể đánh bại hoặc là giết chết một con tiên thú cấp độ Thiên Tiên.

Chuyện này căn bản không có khả năng.

Thế nhưng, với tình huống hiện tại, phân thân huyết nhục của Lục Trường Sinh căn bản là không có cách nào tới gần.

Nếu muốn biết con tiên thú kia đến tột cùng là tiên thú như thế nào thì chỉ có thể để chân thân Lục Trường Sinh đi vào.

Chỉ cần có thể chống lại lĩnh vực của đối phương.

Chuyện đó hẳn là không thành vấn đề.

“Vút.”

Ngay sau đó, Lục Trường Sinh cử động.

Phân thân huyết nhục của hắn tuy trong nháy mắt đã bị ép thành một bãi bùn nhão, nhưng ít nhiều gì cũng giúp Lục Trường Sinh cảm nhận được cấp độ của áp lực nặng nề đó.

Thực sự rất mạnh.

Nhưng còn chưa mạnh đến tình trạng đè hắn thành một bãi bùn nhão chỉ trong nháy mắt.

Bởi vậy, lần này có thể thử mạo hiểm một lần.

“Rầm.”

Lục Trường Sinh lập tức xâm nhập vào bên trong lĩnh vực.

Ngay lập tức, từ bốn phương tám hướng, áp lực vô cùng vô tận cuốn tới.

Lục Trường Sinh cảm nhận được áp lực nặng nề một cách chân thực.

Hắn giống như đang vác gánh nặng vạn quân, toàn thân bị áp lực cuốn tới từ bốn phương tám hướng đè xuống.

Nhưng mà, cũng chỉ thế thôi.

Lục Trường Sinh cảm nhận được rất rõ ràng, áp lực tuy lớn, nhưng hoàn toàn không làm gì được hắn.

Dù sao, hắn cũng là tam đại Tiên Thể hợp nhất.

Tiên Thể mạnh đến không thể tưởng tượng được.

Bản thân hắn cũng là người đi trên Nhục Thân Tiên Đạo.

Sức mạnh của nhục thân có thể sánh ngang với tiên thú.

Một bước, hai bước, ba bước…

Kéo theo bước chân chật vật, Lục Trường Sinh vô cùng trấn định, từng bước từng bước tới gần Tiên mạch.

Tuy càng đi vào trong áp lực càng lớn.

Nhưng Lục Trường Sinh vẫn luôn không sợ.

Nhưng mà, Lục Trường Sinh vẫn muốn biết rõ ràng trước, đến tột cùng là một con tiên thú như thế nào? Chỉ là lĩnh vực mạnh mẽ như này, chắc chắn không phải một con tiên thú bình thường.

Thời gian dần trôi qua, Lục Trường Sinh thấy được con tiên thú kia.

Con tiên thú đó giống như một ngọn núi, đang nằm trên mặt đất ngáy o o.

Nhưng cho dù đang chìm trong giấc mộng, lĩnh vực cũng tồn tại từng giờ từng phút.

Chương 1483: Cứng rắn chống đỡ Thần Thông, Tiên thú Thái Cổ! (4)

“Loại tiên thú này…”

“Chẳng lẽ là Tiên thú Thái Cổ trong truyền thuyết?”

“Trên người nó không có bất kỳ hơi thở nào của cấp độ Thiên Tiên, hẳn là cũng chỉ ở cấp độ Chân Tiên.”

“Thế nhưng mà, tuy là cấp độ Chân Tiên, nhưng lại có một hơi thở cường hãn, dường như bao trùm lên phía trên Chân Tiên.”

Loại tình huống này, Lục Trường Sinh chỉ có thể nghĩ đến Tiên thú Thái Cổ.

Tiên thú Thái Cổ trong truyền thuyết, mỗi con đều kinh thiên động địa, chiến thiên đấu địa.

Thậm chí có thể vượt cấp chiến đấu.

Chỉ là càng về sau, Tiên thú Thái Cổ lại càng ít đi.

Lục Trường Sinh vô cùng hoài nghi, con tiên thú đang ngủ say trước mắt chính là một con Tiên thú Thái Cổ!

Thấy được tồn tại kinh khủng hư hư thực thực Tiên thú Thái Cổ.

Lục Trường Sinh lại nhìn Tiên mạch một chút.

Con tiên thú này ngủ ngay tại phía trên Tiên mạch.

Hơn nữa còn là vị trí trung tâm.

Hiển nhiên là đã hoàn toàn chiếm đoạt Tiên mạch này.

Ý thức của Lục Trường Sinh quét qua.

Tiên mạch này kéo dài rất rộng.

Tuyệt đối là Tiên mạch cỡ lớn, thậm chí là Tiên mạch cực lớn.

Cực kỳ thích hợp trở thành Tiên mạch ở trong đạo tràng của hắn.

Chỉ là, muốn di chuyển một tòa Tiên mạch lớn như vậy, chuyện đó thật sự kinh thiên động địa.

Động tĩnh lớn phỏng chừng sẽ chấn động toàn bộ dãy núi Huyết Trạch.

Nhưng mấu chốt là một Tiên mạch lớn như thế, động tĩnh như thế lớn, nhất định sẽ làm con tiên thú này thức dậy.

Bởi vậy, muốn đạt được Tiên mạch, nhất định phải giải quyết con tiên thú này.

Nghĩ tới đây, trong lòng Lục Trường Sinh cũng hạ quyết tâm.

“Thần Thông, Vĩ Lực!”

Thừa dịp tiên thú còn đang ngủ say, Lục Trường Sinh quả quyết ra tay.

“Rầm.”

Thần Thông bộc phát.

Lực lượng kinh khủng nương theo Lục Trường Sinh đấm ra một quyền.

Cho dù ở bên trong lĩnh vực của tiên thú, một quyền này của Lục Trường Sinh cũng có uy năng kinh thiên động địa.

Một khi rơi xuống, thậm chí đại địa cũng phải rạn nứt.

ngọn núi cũng phải bị đánh nổ.

Huống chi là một con tiên thú?

Lục Trường Sinh chưa từng thấy con tiên thú nào có thể chống lại Thần thông Vĩ lực của hắn.

Nhưng mà, nơi này chung quy vẫn là lĩnh vực của tiên thú.

Theo sự bạo phát Thần Thông của Lục Trường Sinh, lĩnh vực cũng lập tức liền bị quấy nhiễu.

Động tĩnh lớn đến mức này, dường như trong nháy mắt đã đánh thức tiên thú còn đang ngủ say.

“Vù.”

Tiên thú như hòn núi nhỏ mở mắt.

Tiên thú mở to mắt.

Uy năng của lĩnh vực trong nháy mắt được tăng cường gấp mấy lần.

“Hửm?”

Lục Trường Sinh rõ ràng cảm thấy áp lực nặng nề hơn.

Thân thể của hắn đang phải chịu đựng lực lượng kinh khủng.

Nhưng mà, một quyền của hắn cuối cùng vẫn đánh vào thẳng mặt tiên thú.

Nhưng ngay sau đó, tiên thú đột nhiên giơ lên một cái móng vuốt to lớn.

Sau đó cứng rắn đỡ lấy nắm đấm của Lục Trường Sinh.

“Ầm ầm.”

Một trận đất rung núi chuyển.

Lục Trường Sinh rõ ràng cảm thấy một lực lượng kinh khủng bạo phát từ móng vuốt khổng lồ của tiên thú.

Cứng đối cứng với quyền của hắn.

Phải biết, một quyền này của Lục Trường Sinh hội tụ lực lượng của ba loại Tiên Thể.

Lại thêm lực lượng của Thần Thông.

Đây một quyền kinh khủng đến mức nào?

Thế nhưng mà, một quyền khủng bố như vậy thế mà lại bị tiên thú chặn được.

Đúng, thật sự chặn được.

Cho dù tiên thú cũng cực kỳ chật vật.

Móng vuốt to lớn kia trực tiếp bị nổ cho nát vụn.

Một cái móng vuốt khổng lồ cũng bị nổ tung, biến thành sương máu.

Đủ thấy một quyền này của Lục Trường Sinh có uy lực khủng bố cỡ nào.

Thế nhưng mà, một chút thương thế ấy đối với một con tiên thú mà nói, có đáng là bao?

Móng vuốt khổng lồ đó trong nháy mắt liền khôi phục như lúc ban đầu.

Trong lòng Lục Trường Sinh run lên.

Phiền phức lớn rồi!

Trong lòng hắn cũng trở nên kinh đào hải lãng.

Từ sau khi Lục Trường Sinh nhận được Thần thông Vĩ lực, trên cơ bản ra tay chưa hề thất thủ.

Bất kể phải đối mặt với địch nhân nào, Thần thông Vĩ lực vừa ra, nhất định có thể đánh nổ đối thủ.

Thế nhưng, hiện tại con tiên thú này lại cứng rắn chống đỡ được Thần thông Vĩ lực.

Chỉ phải chịu một chút vết thương nhỏ.

Trong chớp mắt liền có thể khôi phục lại.

Đây là lần đầu tiên Lục Trường Sinh gặp được đối thủ mạnh mẽ như vậy.

“Thần Thông, Thôn Linh.”

Lục Trường Sinh không cần nghĩ ngợi.

Đối phương có linh trí, như vậy Thần thông Thôn linh chắc chắn có thể khắc chế đối thủ.

Bởi vậy, Lục Trường Sinh không có chút do dự nào, trực tiếp thi triển môn Thần Thông thứ hai.

Từ môn Thần Thông thứ nhất đến môn Thần Thông thứ hai.

Trên thực tế chỉ là một cái chớp mắt mà thôi.

Lục Trường Sinh ra tay vô cùng quả quyết.

Ngay sau đó, một cái lỗ đen thật lớn xuất hiện từ hư không.

Tiên thú có hình thể khổng lồ như núi nhỏ, lại trực tiếp bị lỗ đen nuốt mất.

Sự cường hãn của Thần thông Thôn linh, Lục Trường Sinh đã sớm biết.

Vì vậy, hắn rất có tự tin.

Nhìn thấy con tiên thú kinh khủng này bị thần thông cắn nuốt, Lục Trường Sinh thở phào nhẹ nhõm.

Thế nhưng, hắn cẩn thận cảm ứng.

Thần thông Thôn linh sau khi cắn nuốt tiên thú lại đang “giằng co”.

Bởi vì thần thông “thôn linh” vậy mà không thể hoàn toàn nghiền nát tiên thú.

Giống như một con rắn lớn nuốt một con voi lớn.

“Nghẹn” mất rồi.

Căn bản không cách nào “tiêu hóa” được.

Hiện giờ Lục Trường Sinh cũng y như vậy.

Thần thông Thôn linh của hắn không cách nào hoàn toàn cắn nuốt tiên thú.

Lục Trường Sinh nhướn mày, chỉ có thể “nôn” ra tiên thú lần nữa.

Hai môn thần thông của hắn, Thôn Linh và Vĩ Lực đều đã thi triển ra.

Kết quả vẫn không làm gì được tiên thú, đủ thấy được sự kinh khủng của con tiên thú này.

Thậm chí còn phải cộng thêm ba loại Tiên Thể hợp nhất nhưng vẫn không làm gì được tiên thú.

Con tiên thú này thật sự là mạnh đến có phần khó bề tưởng tượng.

Không hổ là tiên thú Thái Cổ.

Quả thực không giống bình thường.

“Grào…”

Chẳng qua, hai loại thần thông Lục Trường Sinh thi triển lại đã triệt để chọc giận tiên thú.

Tiên thú sẽ không chịu để yên.

Ngay sau đó, tiên thú gào thét, dường như lại thi triển ra một loại thần thông thiên phú nào đó.

“Đùng đoàng.”

Chương 1484: Tiên thú thần phục, dời núi mà đi!

Tức khắc, trong hư không không biết từ lúc nào đã xuất hiện sấm sét.

Đồng thời, sấm sét trực thô to tiếp rơi xuống, hung hăng đánh trên người Lục Trường Sinh.

“Khống chế sấm sét?”

Lục Trường Sinh rất hoảng hốt, hắn thật sự tuyệt đối không nghĩ tới, con tiên thú Thái Cổ này lại có thể khống chế sấm sét.

Lực lôi đình này rơi xuống quả thực cực kỳ kinh người.

Sấm sét trải khắp đất trời, chi chít đánh xuống Lục Trường Sinh.

Lục Trường Sinh hít một hơi thật sâu.

Trực tiếp đấm ra một quyền.

“Ầm.”

Vĩ lực thuần túy và sấm sét va chạm.

Từng tia điện quang thẩm thấu vào trong cơ thể.

Khiến toàn thân Lục Trường Sinh cứng đờ.

Nhưng cũng chỉ có thế thôi.

Sấm sét này quả thực rất mạnh, nhưng thân thể của Lục Trường Sinh cũng rất mạnh.

Sấm sét căn bản không làm gì được Lục Trường Sinh.

Mặc cho sấm sét oanh kích, Lục Trường Sinh vẫn không tổn thương mảy may.

Hai bên giằng co.

Tiên thú Thái Cổ lợi hại, Lục Trường Sinh không làm gì được.

Nhưng tương tự, Lục Trường Sinh cũng rất mạnh, tiên thú Thái Cổ cũng không làm gì được Lục Trường Sinh.

“Không, không nhất định không làm gì được.”

“Thân thể con tiên thú Thái Cổ này vô cùng cường hãn, thần thông cũng vô cùng kinh khủng, Vĩ Lực, Thôn Linh đều không làm gì được nó.”

“Nhưng phương diện tinh thần thì sao? Thân thể cường đại như vậy, nhưng phương diện tinh thần không thể cũng cường đại như vậy chứ?”

“Ta còn có một môn thần thông…”

Lục Trường Sinh vẫn quyết định thử một lần cuối cùng.

Hắn có ba đại thần thông, mỗi môn đều có tính nhắm vào của riêng nó.

Ví dụ như, Hư giới.

Thứ Hư giới nhằm vào là phương diện tinh thần, ý thức.

Chỉ cần chịu đựng không nổi thì sẽ bị Hư giới trấn áp tinh thần, ý thức.

Vĩnh viễn cũng không thể thoát vây.

Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh không do dự nữa.

“Thần thông, Hư giới!”

Lập tức, Hư giới buông xuống.

Hư giới của bây giờ và trước kia thật đúng là khác nhau.

Trước kia Hư giới của Lục Trường Sinh trống rỗng, không có gì cả.

Nhưng bây giờ, Hư giới của Lục Trường Sinh buông xuống.

Bên trong ước chừng có ba tầng không gian.

Đây chính là ba tầng không gian mô phỏng theo chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.

Hơn nữa ở trong Hư giới, mọi thứ đều bị một mình Lục Trường Sinh khống chế.

“Ầm ầm.”

Hư giới buông xuống, ba tầng không gian cùng nhau trấn áp.

Ý thức của tiên thú Thái Cổ bị cuốn vào trong Hư giới trước nhất.

Dường như đã nhận ra nguy hiểm.

Tiên thú Thái Cổ ngửa mặt lên trời gào thét, cố gắng tránh thoát Hư giới.

Nhưng bất kể nó gào thét thế nào, thi triển thần thông thế nào cũng không thấm vào đâu.

Ở trong Hư giới, tiên thú Thái Cổ chỉ có thể dựa vào ý thức của mình.

Ý thức của nó không thể coi là yếu.

Nhưng cũng chỉ xêm xêm như Chân Tiên.

Bị Hư giới của Lục Trường Sinh trấn áp, nào có thể tránh thoát?

“Hoàn thành!”

Trên mặt Lục Trường Sinh nở một nụ cười.

Hư giới thế mà thật sự có tác dụng, một phát trấn áp tiên thú Thái Cổ.

Hiện tại tiên thú Thái Cổ đã hoàn toàn trở thành bia sống cho Lục Trường Sinh.

Có thể mặc cho Lục Trường Sinh công kích.

“Yên Diệt Thần Nhãn!”

Ngay sau đó, Lục Trường Sinh thi triển ra Yên Diệt Thần Nhãn.

Yên Diệt Thần Nhãn này có thể trực tiếp xuyên thủng, yên diệt.

Hiện giờ tiên thú Thái Cổ là bia sống, có thể để Lục Trường Sinh tùy ý công kích.

Yên Diệt Thần Nhãn vừa ra, quả thực có tác dụng.

Nhưng tác dụng có hạn.

Yên Diệt Thần Nhãn chỉ có thể yên diệt một phần nhỏ thân thể của tiên thú Thái Cổ.

Sau đó tốc độ tiên thú Thái Cổ khôi phục còn nhanh hơn yên diệt.

Căn bản không làm gì được tiên thú Thái Cổ.

Lục Trường Sinh dứt khoát lại thi triển ra Thần Thông Vĩ Đại và Thần thông Thôn linh.

Trước đó tuy từng thi triển nhưng không có hiệu quả gì.

Nhưng hiện tại tiên thú Thái Cổ đều đã thành bia sống.

Dưới loại tình huống này, tiên thú Thái Cổ căn bản không cách nào phản kháng.

Như này còn không thể dễ như trở bàn tay?

Chỉ là, sau khi Lục Trường Sinh luân phiên thi triển thần thông, lúc này mới không thể không thừa nhận.

Hắn không làm gì được con Thái Cổ Thần Thú trước mắt.

Thân thể quá cường hãn.

Thân thể mặc cho Lục Trường Sinh oanh kích.

Căn bản đánh không chết.

Phòng ngự bậc này quả thực chưa từng nghe thấy.

Nhưng mà đây lại là sự thật.

Cho dù tiên thú Thái Cổ nằm bất động, Lục Trường Sinh cũng không giết chết được nó.

Điều này không khỏi làm Lục Trường Sinh có một loại cảm giác quen thuộc.

Trước đây hắn đối phó với thi thể Thiên Tiên không phải giống y vậy sao?

Nằm bất động, hắn cũng không làm gì được thi thể Thiên Tiên.

“Lợi hại!”

“Nhưng mà tiên thú Thái Cổ rõ ràng không phải cấp độ Thiên Tiên, nhưng huyết mạch Thái Cổ đối phương có cũng quá kinh khủng, thân thể này e rằng đều sắp bất hủ rồi nhỉ? Cho dù không có đặc tính bất hủ, nhưng lực khôi phục, lực phòng ngự này đều không kém thân xác bất hủ là bao…”

Lục Trường Sinh cảm thấy thán phục.

Tiên thú Thái Cổ này thật đúng là khó giải quyết.

Hắn đều đã trấn áp ý thức của tiên thú Thái Cổ.

Kết quả hắn lại không làm gì được thân thể tiên thú Thái Cổ.

Chẳng lẽ cứ từ bỏ như vậy?

Hư giới của hắn cũng là một môn thần thông, thi triển ra cũng có tiêu hao.

Nếu thời gian dài, hắn cũng không thể chống đỡ quá lâu.

Chờ khi vừa đến thời gian, hắn cũng chỉ có thể thu thần thông.

Đến lúc đó, tiên thú Thái Cổ có thể khôi phục ý thức.

Tiên mạch này vẫn không dời đi được.

“Nhất định phải nghĩ cách áp chế tiên thú Thái Cổ.”

“Biện pháp tốt nhất là chém giết tiên thú Thái Cổ, nhưng thân thể nó quá mạnh, chém giết không được.”

“Ý thức là nhược điểm của tiên thú Thái Cổ. Như vậy có thể bắt tay từ ý thức, thử thu phục tiên thú không?”

Ánh mắt Lục Trường Sinh sáng lên.

Hình như hắn đã nghĩ được biện pháp.

“Nếu như có thể bắt đầu từ Hư giới, thu phục ý thức tiên thú Thái Cổ trong Hư giới, như vậy cũng tương đương hoàn toàn thu phục tiên thú Thái Cổ rồi.”

“Một khi thu phục tiên thú Thái Cổ đặt trong đạo tràng, chẳng phải là thành tiên thú thủ hộ trong đạo tràng?”

Chương 1485: Tiên thú thần phục, dời núi mà đi! (2)

“Nghe nói một số đạo trận cường đại đều sẽ có tiên thú bảo vệ, lấy thực lực hiện tại của con tiên thú Thái Cổ này, ở một mức độ nào đó, thực ra không thua kém gì một con tiên thú cấp độ Thiên Tiên…”

Trong lòng Lục Trường Sinh vô cùng nóng cháy.

Biện pháp này tốt.

Tiên thú thủ hộ, hơn nữa còn là một con tiên thú thủ hộ cường đại như thế.

Nếu như thật sự có thể thu phục.

Vậy sau này cho dù Lục Trường Sinh ra ngoài, không tọa trấn ở đạo tràng, hắn cũng sẽ rất yên tâm.

Ngoại trừ ý thức.

Con tiên thú Thái Cổ trước mắt hoàn toàn có thể so với tiên thú cấp độ Thiên Tiên.

Đây chính là chỗ cường đại của huyết mạch Thái Cổ!

Vì thế, nghĩ đến là làm.

Hư giới thật sự là một thần thông không tầm thường.

Nhưng Lục Trường Sinh cũng phải suy nghĩ, làm sao thu phục ý thức tiên thú Thái Cổ?

Chuyện này sợ rằng cũng không dễ dàng như vậy.

Chỉ có điều, Hư giới có thể trấn áp ý thức tiên thú Thái Cổ, như vậy thì thế nào cũng có biện pháp thu phục tiên thú Thái Cổ.

Chỉ cần bỏ nhiều công sức trên Hư giới thôi.

Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh cũng có cách.

Thực ra, Lục Trường Sinh cũng biết một vài thủ đoạn như khống chế, mê huyễn, vân vân.

Nhưng đối phó với con tiên thú Thái Cổ này chỉ sợ không có hiệu quả gì.

Lục Trường Sinh nghĩ tới một số thủ đoạn ngự thú.

Đó là không ngừng lạc ấn ý thức vào trong ý thức linh thú.

Như vậy có thể khống chế linh thú trong vô hình.

Nhưng con tiên thú Thái Cổ trước mắt không phải là linh thú, mà là tiên thú.

Linh trí của nó thực ra không khác gì người thường.

Loại biện pháp này vô hiệu.

Nếu đã như vậy, vậy Lục Trường Sinh cũng chỉ có thể triệt để “áp đảo” tiên thú Thái Cổ.

Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh bèn thôi động Hư giới.

“Trấn!”

Lập tức, trong Hư giới, toàn bộ áp lực nặng nề của ba tầng không gian trấn áp vào trong ý thức của tiên thú Thái Cổ.

Đồng thời, ba tầng không gian vẫn đang chẳng những tiêu diệt ý thức tiên thú Thái Cổ.

Dù rằng hiệu quả tiêu diệt không tốt lắm.

Tốc độ cực kỳ chậm.

Nhưng lại khiến tiên thú Thái Cổ rơi vào trong đau đớn và nguy cơ vô tận.

Loại thời điểm này, Lục Trường Sinh trực tiếp truyền đạt ý của hắn.

“Nếu ngươi thần phục, có thể miễn chịu đau đớn do ý thức tiêu diệt!”

Âm thanh của Lục Trường Sinh quanh quẩn trong đầu tiên thú Thái Cổ.

Nhưng đáp lại Lục Trường Sinh là tiếng gào thét của tiên thú Thái Cổ.

“Mơ tưởng…”

Đây là âm thanh của tiên thú Thái Cổ.

Đối phương có thể truyền đạt ý thức.

Thậm chí có thể nói chuyện.

Dù sao đường đường tiên thú, không có gì khác với Chân Tiên.

“A.”

“Vậy thì xin lỗi!”

Lục Trường Sinh thờ ơ, lần nữa dùng Hư giới không ngừng tiêu diệt ý thức tiên thú Thái Cổ.

Thế là, thời gian trôi đi từng ngày.

Lục Trường Sinh không ngừng tiêu diệt ý thức tiên thú Thái Cổ.

Nhưng không có hiệu quả gì.

Không thể không nói, ý chí của tiên thú Thái Cổ cũng tương đối cường hãn.

Đều đã bị tra tấn thành dáng vẻ này mà vẫn không chịu nhận thua.

Hiển nhiên, tiên thú Thái Cổ cũng đang kiên trì.

Hoặc là nói, nó đang mạnh mẽ chịu đựng.

Nó biết thứ Lục Trường Sinh thi triển là thần thông.

Liên tục thi triển thần thông, tiêu hao với Lục Trường Sinh sẽ rất lớn.

Một khi Lục Trường Sinh không chịu đựng nổi thì nó có thể chạy thoát.

Thậm chí sẽ còn trở thành cơ hội phản kích của nó.

“Đi.”

Lục Trường Sinh quả thực không chịu đựng nổi nữa.

Hắn cũng không dây dưa, trực tiếp quyết định nhanh chóng, lập tức cách xa tiên mạch.

Tiên thú Thái Cổ cực kỳ đắc ý.

Nó chịu đựng được nhưng Lục Trường Sinh lại không thể chịu đựng được.

“Vụt.”

Lục Trường Sinh lần nữa xuất hiện trong một sơn động.

Hắn không hề rời dãy núi Huyết Trạch.

Thậm chí còn không rời tiên mạch quá xa.

Chỉ là cách xa cảm ứng của tiên thú Thái Cổ mà thôi.

Lục Trường Sinh vẫn chưa từ bỏ.

Sở dĩ rời đi chỉ là vì cảm thấy tiếp tục dây dưa hoàn toàn không cần thiết.

Chỉ cần hắn nghĩ được cách đối phó với ý thức tiên thú Thái Cổ, vậy thì có thể ngóc đầu trở lại.

Đến lúc đó một lần trấn áp, thu phục tiên thú Thái Cổ là đủ.

Bây giờ tạm thời lui một bước, ảnh hưởng không lớn.

“Hư giới của ta có thể trấn áp tiên thú Thái Cổ, mấu chốt là không cách nào triệt để tiêu diệt ý thức tiên thú Thái Cổ.”

“Hư giới là một tờ giấy trắng, chỉ cần ta thành lập gì đó trong Hư giới, như vậy Hư giới có thể có năng lực của những thứ đó.”

“Nếu như muốn tiêu diệt ý thức…”

Lục Trường Sinh chưa từng thấy bảo vật, hoặc là thủ đoạn tiêu diệt ý thức.

Nhưng hắn nghĩ đến Thần thông Thôn linh.

Thần thông Thôn linh này có thể cắn nuốt máu thịt của kẻ địch.

Triệt để tiêu diệt nó.

Như vậy, có thể mô phỏng Thần thông Thôn linh không?

Hoặc là, thành lập một thủ đoạn tương tự Thần thông Thôn linh trong Hư giới.

Từ đó tiêu diệt ý thức?

Lục Trường Sinh cảm thấy, ý nghĩ này của hắn không phải thiên phương dạ đàm.

Mà là một ý nghĩ thiết thực có thể thực hiện.

Nghĩ đến là làm, Lục Trường Sinh lập tức biến thành hành động.

Lục Trường Sinh chủ yếu là nghiên cứu thần thông “thôn linh”, biện pháp nghiền nát đối thủ.

Nghiền nát, cắn nuốt.

Nếu như có thể tái hiện quá trình này.

Như vậy là có thể nghiền nát ý thức, thậm chí cắn nuốt, tiêu diệt ý thức trong Hư giới.

Lục Trường Sinh có năng lực phân tích.

Thông qua tầng tầng phân tích, Lục Trường Sinh thật sự từ từ “cấu tạo” ra được một thủ đoạn tương tự Thần thông Thôn linh trong Hư giới.

Hắc Động!

Đúng, chính là Hắc Động.

Tương tự Thiên Thể Hắc Động, nhưng lại không hoàn toàn giống.

Một khi bị Hắc Động cắn nuốt, như vậy ý thức sẽ lọt vào tầng tầng tiêu diệt trong Hắc Động.

Về phần hiệu quả tiêu diệt, Lục Trường Sinh không rõ lắm.

Hắn chỉ bắt chước Thần thông Thôn linh mà thôi.

Về phần lấy một vài linh thú bình thường kiểm tra, không cần thiết.

Lục Trường Sinh chuẩn bị trực tiếp đến tiên mạch, lại tìm tiên thú Thái Cổ.

Dù sao tiên thú Thái Cổ cũng không làm gì được Lục Trường Sinh.

Nếu thật sự không làm gì được tiên thú Thái Cổ đó, cùng lắm thì Lục Trường Sinh lại rời đi thôi.

Chương 1486: Tiên thú thần phục, dời núi mà đi! (3)

Nói cho cùng tiên thú Thái Cổ cũng không làm gì được Lục Trường Sinh, không tạo được bất cứ uy hiếp gì với Lục Trường Sinh.

Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh không do dự nữa.

Hắn lập tức đứng dậy, bay thẳng đến vị trí chỗ tiên thú Thái Cổ.

“Vụt.”

Lục Trường Sinh lại hiện thân ở tiên mạch.

Tiên thú Thái Cổ vẫn nằm sấp ở khu vực hạch tâm của tiên mạch.

Song tiên thú Thái Cổ lại không hề ngủ say, mà là thời khắc duy trì lĩnh vực.

“Hừ, ngươi lại tới rồi.”

Tiên thú Thái Cổ miệng nói tiếng người, cất tiếng nói.

Đối phương vẫn luôn có thể nói chuyện.

Trước đó chỉ là khinh thường nói chuyện mà thôi.

Lục Trường Sinh khẽ cười nói: “Xem ra ngươi cũng biết Lục mỗ sẽ trở lại.”

“Chỉ có điều, lần này Lục mỗ trở lại, ngươi không còn may mắn như vậy đâu.”

Tiên thú Thái Cổ giận dữ.

“Chết cho ta!”

Lĩnh vực của tiên thú Thái Cổ nháy mắt thôi động đến cực hạn.

Áp lực đáng sợ từ bốn phương tám hướng cuốn tới.

Hơn nữa còn xen lẫn sấm sét khủng bố.

Đây là vừa thấy mặt là muốn toàn lực ứng phó chém giết Lục Trường Sinh.

Suy cho cùng, tiên thú Thái Cổ cũng cực kỳ hận Lục Trường Sinh.

Lục Trường Sinh lại bất động thanh sắc.

Hắn đã sớm nghĩ tới tiên thú Thái Cổ sẽ có phản ứng như vậy.

Lục Trường Sinh cũng không do dự, thôi động đạo quả trong cơ thể.

“Ầm.”

Hư giới lần nữa buông xuống.

Tiên thú Thái Cổ lại nếm phải mùi vị đau khổ đã từng.

Nó đưa mắt hìn, lại là không gian một màu đen kịt.

Nó lại bị giam trong Hư giới.

“Đáng giận…”

Tiên thú Thái Cổ vô cùng tức giận.

Gào thét liên tục, cố gắng phá vỡ Hư giới của Lục Trường Sinh.

Nhưng như này chỉ có thể là làm việc vô ích. Nơi này là Hư giới, tiên thú Thái Cổ giãy giụa thế nào đều không thấm vào đâu.

“Hừ, ngươi cũng không làm gì được ta.”

Tiên thú Thái Cổ từ bỏ giãy giụa.

Ngược lại bảo vệ kỹ bản tâm.

Hiển nhiên, nó cũng mơ hồ biết tác dụng của “Hư giới”.

Chỉ cần nó bảo vệ kỹ bản tâm, cho dù bị trấn áp, đối phương cũng không làm gì được nó.

Cùng lắm thì dây dưa.

Nếu luận dây dưa, nó không sợ ai.

Lần trước không phải Lục Trường Sinh không thể dây dưa lại nó à?

Lần này cũng như vậy.

Lục Trường Sinh lại từ chối cho ý kiến.

Tiên thú Thái Cổ từ bỏ giãy giụa, đây là một lựa chọn sáng suốt.

Bởi vì có giãy giụa nữa cũng không thấm vào đâu.

Chi bằng bảo vệ kỹ bản tâm.

Tiên thú Thái Cổ đã làm đến bước này.

“Trấn!”

Ba tầng không gian của Lục Trường Sinh đột nhiên trấn áp chặt ý thức tiên thú Thái Cổ.

Nhưng cũng chỉ có thể trấn áp thôi.

Dựa vào ba tầng không gian Hư giới của hắn căn bản không thể tiêu diệt ý thức tiên thú Thái Cổ.

Kế tiếp mới là thời khắc quan trọng nhất.

“Vù.”

Bên trong Hư giới mơ hồ xuất hiện một lỗ đen khổng lồ.

Lỗ đen tản ra một lực hút kinh khủng.

“Đây là cái gì?”

Tiên thú Thái Cổ nhìn thấy lỗ đen to lớn kia, trong lòng bất thình lình sinh ra một tia cảm giác hoảng sợ.

Nó mơ hồ cảm giác được, lỗ đen này hình như không tầm thường, tựa như ẩn chứa lực lượng đáng sợ.

Cho dù là tiên thú Thái Cổ cũng cảm thấy hoảng sợ.

Lục Trường Sinh không có bất kỳ do dự nào, thôi động Hắc Động, trực tiếp nuốt chửng ý thức tiên thú Thái Cổ.

Hắc Động ở giữa Hư giới của Lục Trường Sinh là mô phỏng Thần thông Thôn linh.

Một khi bị cắn nuốt vào Hắc Động, vậy thì sẽ không ngừng tiêu diệt ý thức tiên thú Thái Cổ.

“A…”

“Đây rốt cuộc là thứ gì?”

“Ta… Làm sao ý thức của ta lại bị tiêu diệt?”

Tiên thú Thái Cổ ở trong Hắc Động phát ra từng trận tiếng kêu thảm thiết.

Nhưng chỉ có Lục Trường Sinh có thể nhìn thấy nhất cử nhất động của ý thức tiên thú Thái Cổ.

Bây giờ tiên thú Thái Cổ ở trong Hắc Động quả thực không có mảy may lực phản kháng.

Trong Hắc Động có một loại lực lượng đáng sợ.

Dễ dàng nghiền nát ý thức tiên thú Thái Cổ.

Đồng thời còn đang triệt để tiêu diệt ý thức tiên thú Thái Cổ từng chút một.

Tuy tốc độ rất chậm.

Thế nhưng, ý thức tiên thú Thái Cổ quả thực đang bị tiêu diệt từng tí.

Bị tiêu diệt hoàn toàn chẳng qua là vấn đề thời gian.

Một khi ý thức bị tiêu diệt, tiên thú Thái Cổ cũng chẳng khác gì đã chết.

Trong lòng tiên thú Thái Cổ tràn đầy sợ hãi.

Nó chưa từng nghĩ tới có một ngày nó sẽ vẫn lạc.

Thực ra, nó coi như là tiên thú “trẻ tuổi”.

Nó còn có thể sống cực kỳ lâu.

Sao có thể chết ngay lúc này được?

Nhưng mà, ở trong Hắc Động, nó tận mắt nhìn thấy ý thức của mình bị tiêu diệt từng chút một.

Ý thức thiếu hụt khiến ký ức của tiên thú Thái Cổ đều xuất hiện vấn đề.

Bị mất đi một số ký ức.

Thậm chí, theo thời gian trôi qua, tình huống nó mất đi ký ức sẽ ngày càng nghiêm trọng.

Cho đến khi ý thức bị tiêu diệt toàn bộ, nó cũng sẽ biến mất.

Cho dù còn để lại thân thể lại có ý nghĩa gì chứ?

Khi đó, nó không còn là nó nữa.

Khoảnh khắc này, tiên thú Thái Cổ cuối cùng cũng sợ hãi.

Nó cảm nhận được khí tức nguy hiểm của tử vong.

Nếu thật sự phải tiếp tục nữa.

Nó sẽ chết mất!

Khoảnh khắc này, tiên thú Thái Cổ thậm chí hơi hối hận.

Vì sao nhất định phải dây dưa với Lục Trường Sinh?

Cùng lắm thì chạy trốn là được mà.

Tiên mạch ở trong dãy núi Huyết Trạch còn nhiều.

Cùng lắm thì nó đổi tiên mạch thôi.

Đáng tiếc, không có thuốc hối hận.

Nó đã rơi vào trong hiểm cảnh.

Tiên Nhân trước mắt là có biện pháp, cũng có thủ đoạn chém giết nó.

Nó đã thua.

Thua không còn manh giáp!

Nhưng tiên thú Thái Cổ không muốn chết.

“Tha mạng, Thượng Tiên tha mạng.”

“Tiểu thú nguyện thần phục…”

Tiên thú Thái Cổ quyết đoán cầu xin tha thứ.

Ý thức của nó đã bị tiêu diệt một phần trăm

Nhìn như rất ít, nhưng trên thực tế theo ý thức của nó bị tiêu diệt càng nhiều, tốc độ tiêu diệt sẽ càng nhanh.

Cho dù chỉ mới tiêu diệt một phần trăm, nó đã bị mất rất nhiều ký ức.

Tiên thú Thái Cổ lúc này đây chỉ có thể thần phục.

Chỉ có thần phục mới có thể giữ được tính mạng.

Còn mặt mũi?

Một con tiên thú thần phục Tiên Nhân không phải chuyện gì mất mặt hết.

Chương 1487: Tiên thú thần phục, dời núi mà đi! (4)

Không biết có bao nhiêu tiên thú đã thần phục Tiên Nhân kìa.

Một con tiên thú như nó có thể có mặt mũi bao lớn?

Đối với tiên thú, có thể giữ được tính mạng mới là chuyện quan trọng nhất.

“Hửm?”

“Thần phục…”

Lục Trường Sinh nghe vậy hơi ngơ ra.

Hình như tiên thú Thái Cổ thần phục có phần quá nhanh…

Hắn vốn cho rằng còn phải tốn thêm tí trắc trở nữa.

Có thể lại sẽ dây dưa một hồi, không nghĩ tới tiên thú Thái Cổ lại thần phục nhanh như vậy.

Song lấy tình huống hiện tại, cho dù tiên thú Thái Cổ không thần phục cũng không tính là gì.

Lục Trường Sinh có thể tiêu diệt ý thức tiên thú Thái Cổ.

Nhưng một con tiên thú Thái Cổ thần phục, trở thành tiên thú trấn thủ đạo tràng.

Đây là chuyện rất quan trọng.

“Thu!”

Lục Trường Sinh không có bất kỳ do dự nào, trực tiếp thu Thần thông Hư giới.

Hư giới biến mất, tiên thú Thái Cổ lại khôi phục tự do.

Nhưng mà, tiên thú Thái Cổ cùng lúc thở dốc từng hơi cũng không dám có bất cứ hành động thiếu suy nghĩ nào.

Tiên thú không giống người.

Người sẽ đổi ý.

Có thể sẽ phản bội.

Nhưng tiên thú sẽ không.

Một khi tiên thú lựa chọn thần phục, về cơ bản sẽ không phản bội.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Tiên Nhân đều muốn một con tiên thú thần phục.

Dĩ nhiên, Tiên Nhân muốn làm tiên thú thần phục cũng rất khó.

Rất nhiều tiên thú cho dù chết cũng không nguyện ý thần phục.

Chẳng qua, con tiên thú Thái Cổ này dường như không được kiên cường lắm.

Hoặc là nói, tiên thú Thái Cổ cảm thấy sợ việc ý thức bị tiêu diệt.

Không còn dám đấu với Lục Trường Sinh nữa.

Do đó quyết đoán lựa chọn thần phục.

“Tiểu thú bái kiến chủ nhân.”

Tiên thú Thái Cổ thành thật hành lễ với Lục Trường Sinh.

Hiện tại nó đã hoàn toàn thần phục Lục Trường Sinh, tự nhiên là phải thể hiện đúng vị trí của mình.

Trong mắt Lục Trường Sinh lóe lên một tia tinh quang.

Hắn gật đầu nói: “Ngươi có tên không?”

Lục Trường Sinh hỏi.

Tiên thú Thái Cổ nghĩ, trả lời: “Tiểu thú là hậu nhân của Thái Cổ Lôi Thú, trong cơ thể có huyết mạch của Thái Cổ Lôi Thú. Bởi vậy, tiểu thú tự xưng Lôi Cực.”

“Ừm, tên này không tệ, Lôi Cực…”

Lục Trường Sinh khẽ gật đầu.

Hắn lại lần lượt dò hỏi Lôi Cực một số việc.

Nhất là chuyện liên quan tới tiên mạch này, lại càng dò hỏi tỉ mỉ hơn.

Biết được tiên mạch này tuy chỉ là tiên mạch cỡ lớn, nhưng nó có thể trưởng thành.

Phàm là một tiên mạch có thể trưởng thành, cuối cùng đều có thể trở thành tiên mạch loại cực lớn.

Điều này khiến Lục Trường Sinh vui mừng khôn xiết.

Tiên mạch loại cực lớn.

Có thể trưởng thành.

Một khi na di đến đạo tràng, đợi đến sau này Lục Trường Sinh thành lập đạo tràng, vậy thì đúng là tiềm lực vô tận.

Đây mới thật là niềm vui ngoài ý muốn.

Thế là, Lục Trường Sinh sắp xếp Lôi Cực chờ ở đây.

Sau đó Lục Trường Sinh lại về Lộc thành một chuyến, mang trận pháp na di đến.

Lại lần nữa đi vào dãy núi Huyết Trạch.

Vừa đi vừa về là nửa năm.

Nhưng Lục Trường Sinh lại không ngại phiền.

Dẫu sao chuyện này cũng liên quan đến thành lập đạo tràng.

Hơn nữa, người Kỳ gia đã chuẩn bị sẵn khu vực thành lập đạo tràng.

Cũng đã vận chuyển đại lượng lớn vật tư đến khu vực xác định.

Khu vực này nằm ngay giữa dãy núi Huyết Trạch và Lộc thành.

Lục Trường Sinh lại chuẩn bị thêm mấy tháng, cuối cùng quyết định bắt đầu na di tiên mạch.

Dãy núi Huyết Trạch, Lục Trường Sinh đã bố trí xong trận pháp na di.

Tiên thú Thái Cổ Lôi Cực thì nằm sấp một bên.

Thành thật hộ pháp cho Lục Trường Sinh.

Dọn dẹp một vài phiền phức xung quanh.

Có khí tức của Lôi Cực tiên thú, xung quanh không có bất cứ một con Linh Thú hoặc là tiên thú nào dám đến quấy rối.

Do đó, quá trình Lục Trường Sinh bố trí trận pháp na di cực kỳ thuận lợi.

Nhưng cũng tốn mấy tháng mới chuẩn bị thỏa đáng.

“Tạm ổn rồi đó.”

Lục Trường Sinh nhìn tiên trận bố trí trước mắt.

Đây là bao gồm cả tiên mạch vào bên trong.

May mà tiên mạch hiện nay chỉ là một tiên mạch cỡ lớn.

Vẫn chưa trưởng thành đến tiên mạch loại cực lớn.

Bởi vì, trận pháp này chỉ vừa đủ dùng.

Nếu là tiên mạch loại cực lớn.

Tiên trận này cũng không được.

Còn phải mở rộng tiên trận thêm mới có thể.

Đến lúc đó lại phải trì hoãn không biết bao lâu nữa.

Nhưng cho dù như vậy, Lục Trường Sinh cũng cực kỳ cẩn thận từng li từng tí.

Sợ thương tổn tới tiên mạch này.

Dẫu sao tiên mạch này là tiên mạch có thể trưởng thành.

Nhất định phải cực kỳ cẩn thận.

Không thể có mảy may lỗ mãng.

Nếu thương tổn tới căn cơ của tiên mạch, dẫn đến tiên mạch không thể trưởng thành.

Đó mới thật sự là được không bù mất.

Chờ sau khi tất cả đều được chuẩn bị thỏa đáng, Lục Trường Sinh cũng không do dự nữa.

“Lên!”

Ngay lập tức, tiên trận bắt đầu phát ra hào quang chói mắt.

Tiên Linh chi khí kinh khủng như trải khắp đất trời kéo đến, dung nhập vào trong tiên trận, bạo phát ra lực lượng khủng khiếp.

“Ầm ầm.”

Quả thật là kinh thiên động địa, đất rung núi chuyển.

Theo tiên trận phát động, mặt đất bắt đầu rạn nứt.

Một tiên mạch cỡ lớn gần như bị “nhổ tận gốc”.

Nhưng là nhổ tận gốc hoàn hảo không chút tổn hại, từ từ rời khỏi mặt đất, vắt ngang trong hư không.

Tất cả đều bao phủ trong tiên trận.

“Xong rồi!”

Trên mặt Lục Trường Sinh mang một tia nguy hiểm.

Tiên trận quả thực đã thành công, ít nhất đã “nhổ tận gốc” tiên mạch.

Bây giờ thì đến khâu hộ tống tiên mạch về khu vực thành lập đạo tràng chỉ định.

Chuyện này cũng cần thời gian.

“Lôi Cực, đi.”

“Vâng, chủ nhân.”

Lôi Cực ngửa mặt lên trời gào lên một tiếng, trực tiếp hiển hóa ra thân thể cao lớn của mình.

Khí tức tiên thú Thái Cổ trên người cũng không hề giữ lại, mênh mông cuồn cuộn phát ra, chấn nhiếp rất nhiều tiên thú trong dãy núi Huyết Trạch.

Sau đó, Lôi Cực tiên thú đi trước mở đường, Lục Trường Sinh thì khống chế tiên trận, đi theo phía sau Lôi Cực tiên thú gào thét đi tới.

Tại nơi cách dãy núi Huyết Trạch hơn nghìn dặm.

Nơi này có một khu vực, nơi nơi đều là người đang bận rộn.

Những người này đều là người Kỳ gia.

Từng người đều đang bận vận chuyển vật tư.

Chương 1488: Tiên thú thần phục, dời núi mà đi! (5)

Về cơ bản vật tư đã vận chuyển gần hết.

Bây giờ bọn họ đang chờ đợi.

“Cha, chờ lâu như vậy rồi, lão tổ sắp đến rồi nhỉ?”

Kỳ Ngọc Đường không nhịn được lên tiếng hỏi.

Lần này sử dụng quá nhiều nhân lực vật lực.

Tích lũy nhiều năm của Kỳ gia, về cơ bản đều đổ hết vào toàn bộ.

Không chỉ có tích lũy.

Thậm chí còn có vay mượn.

Tóm lại, vốn liếng của Kỳ gia về cơ bản là muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, tất cả đều đổ vào khu vực này.

Hoặc là nói, đổ vào trong đạo tràng sắp lập nên này.

Vì vậy, đạo tràng này có thể thành lập thuận lợi hay không, đối với Kỳ gia hoàn toàn là chuyện sống còn.

Suy cho cùng, đại giới đã bỏ ra quá lớn.

Nếu lần này đạo tràng không thể thành lập, Kỳ gia có thể mấy chục, hơn trăm năm đều lật người không nổi.

Có thể gọi là nguyên khí đại thương.

Phụ tử Kỳ Quảng Mậu tự nhiên biết, Lục Trường Sinh đi dãy núi Huyết Trạch.

Nghe nói tìm được một tiên mạch cỡ lớn.

Nhưng muốn na di tiên mạch cỡ lớn đến đây cũng không phải chuyện dễ.

Lỡ như gặp phải phiền phức, vậy thì coi như phí công nhọc sức.

Nhưng hiện giờ, bọn họ cũng chỉ có thể cầu nguyện Lục Trường Sinh có thể thành công.

“Grào…”

Đột nhiên, một tiếng gào cực lớn kinh thiên động địa từ phía xa truyền đến.

Khí thế khủng khiếp áy khiến người người ta sợ hãi trong lòng.

“Đó là… tiên thú?”

Trong lòng Kỳ Quảng Mậu run rẩy.

Hắn nhìn thấy.

Không chỉ có hắn nhìn thấy, rất nhiều người Kỳ gia đều nhìn thấy.

Một con tiên thú to lớn như núi nhỏ từ đằng xa bay tới, xoay quanh trên đỉnh đầu bọn họ.

Uy áp kinh khủng thoáng chốc làm cho tất cả mọi người câm như hến.

Thậm chí có một số người toàn thân đều đang run rẩy.

Phải biết rằng, đây chính là tiên thú đó.

Nhưng mà, tiên thú kinh khủng không phải đều ở chỗ sâu dãy núi Huyết Trạch ư?

Nơi này tuy gần sát dãy núi Huyết Trạch, nhưng cũng cách ít nhất nghìn dặm.

Khoảng cách xa như vậy, sao có thể có tiên thú chạy đến?

Lần này Kỳ gia xong thật rồi.

Nếu như một con tiên thú đại khai sát giới.

Tất cả mọi người Kỳ gia nơi này đều phải chết!

Một người cũng đừng hòng may mắn thoát khỏi.

Thế nhưng, con tiên thú kinh khủng này xoay quanh trên không người Kỳ gia, lại không hề có ý đại khai sát giới.

Ngược lại tiên thú miệng nói tiếng người, cất tiếng.

“Các ngươi đều là người Kỳ gia?”

“Nhanh chóng rời xa khu vực này, chủ nhân sắp đến rồi.”

“Để tránh đến lúc đó đất rung núi chuyển, ngộ thương đến các ngươi.”

Tiên thú miệng nói tiếng người, lại làm cho người Kỳ gia hơi ngẩn ra.

“Chủ nhân?”

“Chẳng lẽ là… Lão tổ?”

“Lão tổ còn thu phục một con tiên thú?”

Trong lúc nhất thời, mọi người hai mặt nhìn nhau.

Nhưng trong lòng đều cảm thấy chấn động vô cùng.

Chẳng qua, Kỳ Quảng Mậu hẳn đã đoán được.

Tuy hắn cũng không hiểu lắm, vì sao sau khi lão tổ thành tựu Chân Tiên tựa như liền nhất phi trùng thiên, so sánh Tiên Nhân khác quả thực khác nhau một trời một vực.

Nhưng bây giờ phải nghe theo lệnh tiên thú.

“Rút lui!”

Kỳ Quảng Mậu ra lệnh.

Tức khắc, người Kỳ gia lập tức rút lui.

Rất nhanh, người Kỳ gia bèn nhìn thấy một dãy núi to lớn trong hư không phía xa.

Còn nhìn thấy “Lục lão tổ” chân đạp tiên mạch, đứng chắp tay sau lưng, khí thế tràn đầy khó mà tưởng tượng!

Nhưng bất kể thế nào.

Lục Trường Sinh cuối cùng vẫn đã đến!

“Là lão tổ, thật sự là lão tổ đã đến!”

“Không thể tin nổi, con tiên thú này là tiên thú lão tổ thu phục?”

“Hơn nửa là vậy. Có thể thu phục một con tiên thú uy vũ hùng tráng như thế, thực lực của lão tổ đã mạnh đến mức độ nào?”

“Sau này một khi lão tổ thành lập đạo tràng, không chỉ có tiên mạch, thậm chí còn có tiên thú bảo vệ đạo tràng, vậy thì quả thực an toàn cực kỳ.”

“Tiên mạch, đạo tràng, tiên thú thủ hộ, nếu như lại thêm lưng tựa dãy núi Huyết Trạch… Về sau đạo tràng của lão tổ quả thực là tiền đồ không thể hạn lượng…”

Một số người Kỳ gia thông minh cũng có thể đại khái đoán được dụng ý Lục Trường Sinh xây đạo tràng ở nơi cách dãy núi Huyết Trạch nghìn dặm.

Đó cũng đại biểu mục tiêu của Lục Trường Sinh.

Ngẫm lại đều làm người ta cảm thấy nhiệt huyết dâng trào.

Điều này nói rõ Lục Trường Sinh còn có ý muốn leo lên cao hơn.

Mà không phải dừng bước không tiến.

Lục Trường Sinh nhìn thoáng qua khu vực phía dưới.

Đều là người Kỳ gia.

Những người Kỳ gia này, trong ánh mắt đều tràn đầy sùng kính, nồng nhiệt.

Bọn họ đương nhiên biết ý nghĩa thành lập đạo tràng.

Lục Trường Sinh cũng không do dự nữa.

Đạo quả trong cơ thể hắn chấn động.

Ngay sau đó, hắn đánh một quyền xuống mặt đất.

“Thần Thông, Vĩ Lực!”

Lục Trường Sinh thi triển ra thần thông.

Lực lượng kinh khủng theo một quyền này ầm ầm bộc phát.

Đồng thời hung hăng đập vào trên mặt đất.

“Ầm ầm.”

Mặt đất nháy mắt rạn nứt.

Tạo thành một vết nứt khổng lồ, bên trong sâu không thấy đáy.

Nhưng vẫn chưa đủ.

Lục Trường Sinh lại đập mạnh một trận.

Gần như đập khu vực trăm dặm xung quanh ra một cái hố to.

Thật sự long trời lở đất.

“Đi!”

Lục Trường Sinh khống chế tiên trận, trực tiếp chôn tiên mạch to lớn này vào trong hố to phạm vi trăm dặm.

Sau đó, Lục Trường Sinh lại dùng bùn đất bao phủ.

Phạm vi trăm dặm lại bị lấp bằng một lần nữa.

Tiên mạch này coi như được “trồng” xuống lần nữa dưới lòng đất phạm vi trăm dặm.

Theo thời gian trôi qua.

Người Kỳ gia có thể rõ ràng cảm giác được, Tiên Linh chi khí từ dưới lòng đất tản ra nồng đậm vô cùng.

Hơn nữa về sau, Tiên Linh chi khí sẽ còn càng lúc càng nồng đậm.

Dù sao, bản thân đạo tràng đã có tiên trận ngưng tụ Tiên Linh chi khí.

Lại thêm tiên mạch có thể trưởng thành.

Sau này mức độ nồng đậm của Tiên Linh chi khí trong đạo tràng sợ rằng đều phải vượt qua Lộc thành.

Trở thành thánh địa của tu hành giả!

Nhưng “trồng” xuống tiên mạch chỉ là bước đầu tiên.

Thậm chí cũng không tính là bước đầu tiên thành lập đạo tràng.

Thành lập đạo tràng, mấu chốt nhất là Tiên bảo trấn áp khí vận.

Lục Trường Sinh hít một hơi thật sâu.

Tâm niệm hắn chợt động.

“Vù.”

Chương 1489: Ba đạo quả kinh chúng tiên! Đạo tràng cuối cùng xây chấn tứ phương!

Trong hư không thình lình xuất hiện một cây cột khổng lồ.

Tựa như trụ chống trời, vắt ngang trong hư không, tản ra uy thế kinh khủng!

Bất ngờ là Trấn Long Trụ!

Theo Trấn Long Trụ xuất hiện, người Kỳ gia phía dưới càng cảm thấy kích động, rung động.

“Tiên bảo, đó là Tiên bảo có thể trấn áp khí vận!”

“Tiên bảo khủng bố như thế, dù là trấn áp khí vận, e rằng không biết có thể cường đại bao nhiêu.”

“Tiên bảo tốt nhất không chỉ có thể trấn áp khí vận, còn có thể có rất nhiều tác dụng tăng phúc với cả đạo tràng. Trước mắt món Tiên bảo này của lão tổ nhìn qua uy vũ bá khí, tràn đầy thần bí, mênh mông, khí tức viễn cổ.”

“Đây chính là Tiên bảo trấn áp khí vận lão tổ lấy được từ trong chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên ư? Quả thật không tầm thường…”

Mọi người nhìn thấy Trấn Long Trụ giữa hư không, trong lòng càng cảm thấy vô cùng rung động cũng sốt ruột.

Lục Trường Sinh nhìn Trấn Long Trụ trước mắt.

Sau đó hạ lệnh.

“Rơi.”

“Ầm ầm.”

Trấn Long Trụ rơi xuống, trong nháy mắt rơi xuống trên mặt đất.

Mặt đất rung động dữ dội.

Cùng lúc đó, Tiên Linh chi khí bị khuấy lên.

Một luồng dao động vô hình chậm rãi truyền ra bốn phía.

Trấn Long Trụ rơi trên mặt đất, đây chỉ là bước thứ hai.

Tiên mạch cũng tốt, Tiên bảo cũng tốt.

Những thứ này đơn độc lấy ra đều không có liên hệ gì với đạo tràng.

Như vậy chỉ còn lại một bước cuối cùng.

Kết hợp hai đồ vật này với Lục Trường Sinh.

Như vậy mới có thể trở thành đạo tràng của hắn.

Còn làm sao để trở thành đạo tràng của hắn.

Thực ra rất đơn giản.

Đạo quả của hắn và cả đạo tràng tương dung.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao sẽ trở thành “đạo tràng”.

Đạo quả ở mức độ nào đó đại biểu cho “đạo” của Tiên Nhân.

Đây chính là bước cuối cùng.

Đạo quả dung nhập vào cả đạo tràng.

Kể cả Tiên bảo.

Phạm vi đạo quả dung nhập vào đạo tràng lớn bao nhiêu, như vậy đạo tràng sẽ lớn bấy nhiêu.

Sau này đạo quả mạnh lên, như vậy đạo tràng cũng sẽ mở rộng tương ứng.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao sau khi đạo tràng Chân Tiên lập nên, một khi trở thành Thiên Tiên thì đạo tràng sẽ mở rộng, bành trướng.

Đạo tràng cũng có thể trưởng thành.

Có vinh cùng vinh với đạo quả.

Tất cả mọi người đang chờ Lục Trường Sinh dung hợp đạo quả.

Dẫu sao đây cũng là bước cuối cùng.

Thậm chí, Lục Trường Sinh còn mơ hồ phát hiện được giữa hư không nơi xa hình như cũng có một vài ánh mắt.

Đó là ánh mắt của Tiên Nhân.

Hiển nhiên, Lục Trường Sinh thành lập đạo tràng không chỉ người Kỳ gia chú ý.

Một số Tiên Nhân cũng rất chú ý.

Lúc này, ở nơi cách khu vực Lục Trường Sinh thành lập đạo tràng mấy trăm dặm, mấy bóng người đứng trong hư không, từ xa nhìn tới.

Một bóng người trong đó, thậm chí Lục Trường Sinh còn rất quen.

Bất ngờ là Thủy Trạch Tiên Nhân của phủ Thành Chủ Lộc thành.

Trước đây Lục Trường Sinh muốn gia nhập phủ Thành Chủ chính là dò hỏi Thủy Trạch Tiên Nhân.

Sau này Thủy Trạch Tiên Nhân cũng từng đại biểu phủ thành chủ lôi kéo Lục Trường Sinh.

Chỉ có điều Lục Trường Sinh đã cự tuyệt.

Bây giờ Thủy Trạch Tiên Nhân vậy mà cũng xuất hiện ở nơi cách Lục Trường Sinh thành lập đạo tràng mấy trăm dặm.

Rõ ràng là đang quan sát Lục Trường Sinh.

Chẳng qua, thân phận của Thủy Trạch Tiên Nhân dường như không phải cao nhất.

Hắn đứng sau lưng một Tiên Nhân dáng người vạm vỡ.

Thần thái tựa như còn có phần cung kính.

“Đại Tiên, vì sao ngươi lại coi trọng Lục Trường Sinh như vậy?”

“Cho dù Lục Trường Sinh có chút năng lực, nhưng cũng chỉ mới vừa thăng cấp Chân Tiên thôi, dù có thành lập đạo tràng, e rằng cũng là đạo tràng bình thường…”

Thủy Trạch Tiên Nhân hơi nghi hoặc.

Nói cho cùng, Tiên Nhân trước mắt này cũng là chủ Lộc thành, đường đường Lộc Đại Tiên!

Tiên Nhân cường đại đã từng vượt qua kiếp nhục thân.

Lộc Đại Tiên lắc đầu nói: “Lục Trường Sinh có thể đột phá thành Chân Tiên từ trong dãy núi Huyết Trạch, lại còn có thể đạt được Tiên bảo trấn áp khí vận từ trong chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên, hắn không phải Tiên Nhân bình thường.”

“Bản tọa nghi ngờ, Lục Trường Sinh có thể đã ngưng tụ ra hai đạo quả.”

Lộc Đại Tiên làm cho các Tiên Nhân xung quanh lập tức xôn xao.

“Cái gì, hai đạo quả?”

“Không thể nào! Muốn ngưng tụ hai đạo quả thì phải đồng thời tu luyện hai loại Tiên Đạo, Tiên Nhân như vậy có thể xưng là thiên kiêu, sao lại xuất hiện ở Lộc thành chúng ta được?”

“Đúng vậy, Tiên Nhân có thể đồng tu hai loại Tiên Đạo, người nào mà không kinh tài tuyệt diễm? Đâu sẽ bị kẻ hèn một tiên mạch quấy nhiễu, thậm chí còn trăm cay nghìn đắng đến trong dãy núi Huyết Trạch tranh đoạt cơ duyên thành tiên.”

Những Tiên Nhân này đều không quá tin tưởng.

Dù sao, Tiên Nhân hai đạo quả quá hiếm thấy.

Quả thực là có loại Tiên Nhân, nhưng bọn họ gần như đều chưa từng gặp.

“Cho nên đây là mục đích bản tọa tới đây.”

“Bình thường hắn muốn che giấu, ai cũng nhìn không thấu. Nhưng hiện giờ hắn muốn thành lập đạo tràng, vậy thì nhất định sẽ dung nhập đạo quả vào trong đạo tràng.”

“Đến khi ấy, hắn đã ngưng tụ ra mấy đạo quả, tự nhiên vừa nhìn là hiểu ngay.”

Lời của Lộc Đại Tiên khiến mọi người đều gật đầu.

Qảu thực, bất kể là ai, cho dù có thể che giấu cỡ nào, lúc thành lập đạo tràng nhất định sẽ bại lộ.

Hơn nữa, bọn họ cảm thấy Lục Trường Sinh không thể có hai đạo quả.

Hiện tại bọn họ trái lại càng thêm tò mò.

Xem Lục Trường Sinh rốt cuộc có mấy đạo quả?

Đối với thăm dò của những Tiên Nhân này.

Lục Trường Sinh lại không quá để ý.

Hắn tự nhiên cảm ứng được những Tiên Nhân này.

Thậm chí, hắn cũng có thể đoán được tâm tư của những Tiên Nhân ấy.

Đơn giản là muốn biết “nội tình” của hắn mà thôi.

Lúc trước Lục Trường Sinh khiêm tốn.

Hắn là vì “ăn nhờ ở đậu”, vẫn luôn không có đạo tràng của mình ở Lộc thành, dĩ nhiên phải khiêm tốn.

Nhưng giờ đây đã không còn giống lúc trước.

Hắn sắp thành lập đạo tràng, không cần “ăn nhờ ở đậu” nữa.

Một khi thành lập đạo tràng, cho dù Thiên Tiên đều phải châm chước.

Cho nên hắn cũng không cần khiêm tốn lúc.

Chương 1490: Ba đạo quả kinh chúng tiên! Đạo tràng cuối cùng xây chấn tứ phương! (2)

Bây giờ chính là lúc “lập uy” hoặc là “chấn nhiếp”.

Căn bản không cần che giấu.

Lục Trường Sinh lập tức không quan tâm chuyện bên ngoài nữa.

Hắn hít một hơi thật sâu.

“Vạn Linh đạo quả!”

Ngay sau đó, trong miệng Lục Trường Sinh khẽ quát một tiếng.

Vạn Linh đạo quả trong đầu hơi chấn động.

“Vù.”

Theo sau, Vạn Linh đạo quả tựa như từ trong cơ thể hiện ra.

Trong cơ thể, Vạn Linh đạo quả hình như rất nhỏ xinh.

Nhưng mà, đạo quả vốn có thể lớn có thể nhỏ.

Hiện tại cần dung hợp đạo tràng.

Cần chiếm khu vực rộng lớn.

Tự nhiên càng lớn càng tốt.

Vì vậy, đỉnh đầu Lục Trường Sinh chợt nổi lên một đạo quả to lớn.

Đạo quả vắt ngang trong hư không, bao phủ phạm vi trăm dặm.

Bao phủ hoàn toàn khu vực trong phạm vi mấy trăm dặm.

Điều này nói rõ, đạo tràng Lục Trường Sinh muốn thành lập mở rộng đến phạm vi trăm dặm.

Như này thực ra đã rất lớn.

Đạo quả của Chân Tiên bình thường có thể bao phủ năm mươi dặm đã coi như rất tốt rồi.

Có thể tới tám mươi dặm, nói rõ đạo quả rất mạnh.

Còn một trăm dặm.

Đó thuộc loại tương đối ưu tú.

Hiển nhiên, tiềm lực của đạo quả Lục Trường Sinh rất lớn, vậy mà đã đạt tới một trăm dặm.

Những Tiên Nhân kia hình như cũng rất kinh ngạc.

“Đạo quả hơn trăm dặm, đúng là không tệ, tiềm lực rất lớn.”

“Đạo quả tiềm lực như này, tương lai vô cùng có khả năng thăng cấp Thiên Tiên.”

“Khó trách Lộc Đại Tiên coi trọng Lục Trường Sinh này như thế, tiềm lực quả thực không thể khinh thường…”.

Những Tiên Nhân Lộc thành này cũng đều khẽ gật đầu.

Khẳng định tiềm lực của Lục Trường Sinh.

Chỉ riêng phần tiềm lực này, dù là Lộc Đại Tiên trước kia cũng kém hơn.

Chỉ có điều, ngay lúc các Tiên Nhân thở phào nhẹ nhõm, chuẩn bị xem Lục Trường Sinh hoàn toàn thành lập đạo tràng.

Bất thình lình, bọn họ đều trợn tròn mắt.

Tựa như đã nhìn thấy cái gì khó tin lắm.

“Vù.”

Hư không nơi xa.

Kèm theo Vạn Linh đạo quả xuất hiện, bao phủ trăm dặm.

Theo sau lại xuất hiện một đạo quả.

“Huyết Nhục đạo quả!”

Đạo quả thứ hai của Lục Trường Sinh xuất hiện.

Đi đôi với thứ hai đạo quả xuất hiện, khu vực đạo quả Lục Trường Sinh bao phủ nháy mắt tăng vọt.

Phạm vi vốn chỉ có trăm dặm.

Hiện tại trực tiếp đạt đến phạm vi hai trăm dặm.

Đây là chỗ tốt khi có đạo quả thêm vào.

Hai đạo quả trực tiếp làm cho phạm vi đạo tràng bao phủ tăng vọt.

Hơn nữa, lúc tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, trong hư không lại lần nữa xuất hiện một đạo quả.

Đạo quả thứ ba!

Đây là đạo quả thứ ba của Lục Trường Sinh!

“Ầm.”

Đạo quả thứ ba chính là Hồng Trần đạo quả.

Đạo quả này vừa xuất hiện, vậy liền không giống bình thường nữa.

Vốn dĩ hai đạo quả chồng chập, phạm vi bao phủ đã là hai trăm dặm.

Nhưng theo Hồng Trần đạo quả vừa xuất hiện.

Khu vực Lục Trường Sinh bao phủ trong nháy mắt tăng vọt lên đến phạm vi bốn trăm dặm!

Phải, phạm vi bốn trăm dặm.

Hiện tại Lục Trường Sinh muốn thành lập đạo tràng.

Như vậy đạo tràng của hắn có thể bao phủ phạm vi bốn trăm dặm.

Đây là khái niệm gì?

Còn lớn hơn cả Lộc thành.

Còn rộng lớn hơn cả đạo tràng của Lộc Đại Tiên.

Đạo tràng có rộng lớn hay không, ở một mức độ nào đó cũng đại biểu đạo tràng đó cường đại hay không.

Mà đạo tràng bốn trăm dặm.

Về cơ bản có thể xác nhận, dù là Thiên Tiên tới cũng không làm gì được.

“Ầm.”

Cuối cùng, ba đạo quả hoàn toàn chồng chập lên nhau.

Uy thế mênh mông ấy tưởng chừng như nhanh chóng khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, ngu ngơ tại chỗ.

Bọn họ dường như không dám tin tưởng.

Người Kỳ gia cho dù kiến thức có ít, nhưng bọn họ cũng biết ba đạo quả mang ý nghĩa thế nào.

Đó gần như thuộc loại tồn tại trong truyền thuyết rồi.

“Ba… Ba đạo quả? Lão tổ thế mà ngưng tụ ra ba đạo quả?”

“Chuyện này sao có thể?”

“Ta từng nghĩ lão tổ rất bất phàm, nghĩ tới lão tổ có thể đã ngưng tụ ra hai đạo quả, vậy mà lại là ba đạo quả, thật sự ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ…”

“Đây là nằm mơ phải không? Hai đạo quả đã có khả năng Thiên Tiên rất lớn rồi. Nếu là ba đạo quả… Khó mà tưởng tượng được.”

Người Kỳ gia đều kinh ngạc đến mức nói chuyện cũng run rẩy.

Bọn họ quả thực không dám tin, đây là lão tổ Kỳ gia.

Đây quả thực là may mắn của Kỳ gia!

Khoảnh khắc này, phụ tử Kỳ Quảng Mậu càng cảm thấy vô cùng kích động, hưng phấn.

May mà bọn họ không thiển cận.

Mà là lựa chọn trói chặt với Lục Trường Sinh.

Kỳ gia được lợi vô cùng!

“Soạt.”

Lúc này, Lộc Đại Tiên cũng không nhịn được nữa.

Hắn đã không thể giữ bình tĩnh thêm.

Hắn bỗng mở to hai mắt.

Ánh mắt nhìn chằm chằm hư không nơi xa.

Thậm chí đều không cần dò xét tỉ mỉ cũng có thể nhìn rất rõ ràng.

Ba đạo quả!

Ba đạo quả hàng thật giá thật!

Vốn dĩ Lộc Đại Tiên đã coi trọng Lục Trường Sinh.

Cảm thấy Lục Trường Sinh có thể sẽ có hai đạo quả.

Thậm chí không tiếc tự mình đến đây xem xét.

Kết quả thì sao?

Lục Trường Sinh thật đúng là cho hắn bất ngờ to lớn.

Không, hiện tại xem ra là khiếp sợ.

Có đến ba đạo quả.

Hơn nữa, đáng sợ nhất là đạo quả cuối cùng, làm phạm vi bao phủ đạo tràng tăng vọt.

Trực tiếp đạt đến phạm vi bốn trăm dặm!

Đây là một con số khủng khiếp.

Ngay cả đạo tràng của bản thân Lộc Đại Tiên cũng chưa đạt đến con số này.

Trong đầu hắn không khỏi nghĩ đến một loại khả năng.

“Hồng Trần đạo quả, đạo quả cuối cùng nhất định là Hồng Trần đạo quả!”

“Một Tiên Hồng Trần, hơn nữa còn là Tiên Hồng Trần người mang ba đạo quả…”

Trong lòng Lộc Đại Tiên chấn động vô cùng.

Kẻ hèn Lộc thành, làm sao sinh ra một cường giả kinh tài tuyệt diễm như vậy?

Ba loại Tiên Đạo.

Ngưng tụ ra ba đạo quả.

Quả thực quá kinh diễm.

Không chỉ có Lộc Đại Tiên cảm thấy rung động, các Tiên Nhân của phủ Thành Chủ còn lại, từng người cũng đều trợn mắt há mồm, tựa như không dám tin vào một màn trước mắt.

Trước đó bọn họ còn cảm thấy Lục Trường Sinh không có khả năng ngưng tụ ra hai đạo quả.

Mà bây giờ thì sao?

Chương 1491: Ba đạo quả kinh chúng tiên! Đạo tràng cuối cùng xây chấn tứ phương! (3)

Lục Trường Sinh trực tiếp ngưng tụ ra ba đạo quả.

Khiến cho bọn họ cảm thấy vô cùng chấn động.

Ba đạo quả này, vừa nhìn là thấy bất phàm như thế.

Chỉ riêng uy áp kinh thiên động địa của nó, tuyệt đối không phải bình thường Chân Tiên có thể so sánh.

Một khi đã thành lập đạo tràng.

Còn là ở giữa dãy núi Huyết Trạch và Lộc thành.

Vậy sau này Lục Trường Sinh nhất định nhất phi trùng thiên.

Đến lúc đó còn chuyện gì của Lộc thành nữa?

Nhìn như hai đạo tràng cách nhau rất xa.

Nhưng nếu Lục Trường Sinh thành Thiên Tiên thì sao?

Lại lưng tựa dãy núi Huyết Trạch.

Hai đạo tràng, còn ai sẽ đi Lộc thành?

Trong lúc nhất thời, rất nhiều Tiên Nhân như đã có thể thấy trước sự suy tàn của Lộc thành.

Tiên Nhân khác có thể thấy trước sự suy tàn của Lộc thành, bản thân Lộc Đại Tiên tự nhiên cũng có thể thấy trước sự suy tàn của Lộc thành.

Đây chính là đạo tràng của hắn.

Trở thành Thiên Tiên?

Lộc Đại Tiên rõ ràng không muốn.

Nhưng muốn vượt qua kiếp nhục thân tiếp theo, Lộc Đại Tiên còn phải nhò vào đạo tràng.

Do đó, hắn nhất định sẽ tìm đủ mọi cách để đạo tràng càng thêm phồn vinh.

Nhưng mà hiện giờ lại xuất hiện Lục Trường Sinh.

Còn có một đạo tràng kinh khủng thế kia.

Một khi Lộc thành của hắn suy tàn, vậy hắn muốn vượt qua kiếp nhục thân tiếp theo gần như là không thể.

Bất chợt, trong đầu Lộc Đại Tiên sinh ra một ý nghĩ điên cuồng mà to gan.

Hiện tại Lục Trường Sinh đang thành lập đạo tràng.

Nhưng đạo tràng vẫn chưa lập nên.

Thời gian này, trên thực tế là cơ hội cuối cùng của Lộc Đại Tiên.

Chỉ cần Lộc Đại Tiên xuất thủ.

Lục Trường Sinh không có đạo tràng, dù là có ba đạo quả cũng không nhất định có thể ngăn cản công kích của Lộc Đại Tiên và rất nhiều Chân Tiên Lộc thành.

Một khi diệt trừ Lục Trường Sinh thì không có người nào có thể uy hiếp đến đạo tràng của hắn nữa.

Trong lúc nhất thời, Lộc Đại Tiên thậm chí có chút động lòng.

Song rất nhanh hắn bèn cưỡng ép đè xuống ý nghĩ nguy hiểm trong lòng này.

Thật sự vô cùng nguy hiểm.

Một khi không thành công, hậu quả đó quả thực khó mà lường được.

Huống chi, Chân Tiên có thể ngưng tụ ba đạo quả tức là có ba loại thần thông.

Ai biết thần thông của Lục Trường Sinh là gì?

Hơn nữa còn có món Tiên bảo kia.

Cho dù không thành lập đạo tràng, chỉ dựa vào ba loại thần thông của Lục Trường Sinh, cộng thêm một món Tiên bảo kiện thoạt nhìn rất bất phàm.

Hắn nhất định có thể chém giết Lục Trường Sinh không?

Một khi không giết được Lục Trường Sinh thì sẽ đắc tội một Chân Tiên ngưng tụ ra ba đạo quả.

Hậu quả ấy quả thực khó mà tưởng tượng.

Ít nhất Lộc Đại Tiên không thừa nhận nổi hậu quả nghiêm trọng như vậy.

Hơn nữa, những Chân Tiên của Lộc thành hắn cũng không nhất định có thể cậy vào.

Do đó, đây cũng chỉ là một ý nghĩ nguy hiểm.

Lộc Đại Tiên nhanh chóng bóp tắt ý nghĩ nguy hiểm này.

Dù chỉ có một xíu manh nha cũng không được.

Tuyệt đối không thể có ý nghĩ như vậy!

Lục Trường Sinh thi triển ra ba đạo quả, trên thực tế cũng là một loại chấn nhiếp.

Chẳng qua, hắn không để ý người khác nghĩ thế nào.

Hiện tại toàn bộ tâm thần của hắn đều đã đặt trên ba đạo quả.

Ba đạo quả bao phủ khu vực phạm vi bốn trăm dặm.

Lục Trường Sinh đã rất hài lòng.

“Dung!”

Ngay sau đó, ba đạo quả dung nhập vào khu vực phạm vi bốn trăm dặm.

Đồng thời còn dung nhập vào trong Trấn Long Trụ.

“Ầm.”

Đầu Lục Trường Sinh nổ vang một trận.

Khoảnh khắc này, hắn dường như cảm giác hóa thần thành vùng đất phạm vi bốn trăm dặm.

Khu vực này là hắn, mà hắn cũng là khu vực này.

Hắn có thể cảm nhận được mỗi một tấc đất của khu vực này.

Thậm chí ngay cả tiên mạch chôn sâu dưới lòng đất hắn đều nhất thanh nhị sở.

Loại cảm giác này cực kỳ kỳ diệu.

Hệt như là khu vực này đã biến thành thân thể của hắn.

Dễ dàng điều khiển!

Đây là nắm giữ!

Chỉ có đạo tràng mới có thể để Tiên Nhân hoàn toàn nắm giữ.

Thậm chí, lấy Trấn Long Trụ làm trung tâm, một luồng dao động vô hình khuếch tán ra bốn phương tám hướng, cuối cùng phóng ra phạm vi bốn trăm dặm.

Điều này làm cho cả khu vực trở nên càng thêm vững chắc.

“Thành rồi!”

Lục Trường Sinh mở mắt.

Khoảnh khắc này, vùng đất phạm vi bốn trăm dặm này và hắn đã tuy hai mà một.

Đây là đạo tràng của hắn!

Thời gian rất dài sau này, đạo tràng cũng sẽ là căn bản của hắn.

Khoảnh khắc này, Lục Trường Sinh mới coi như chân chính có căn cơ của mình ở Thiên giới.

Hơn nữa, căn cơ còn vô cùng vững chắc.

“Lên!”

Tâm niệm Lục Trường Sinh vừa động.

Từng ngọn núi trong đạo tràng đội đất mà lên.

Sau đó, ngọn núi sụp đổ, mặt đất rạn nứt.

Mạch nước ngầm nhanh chóng xuất hiện, tạo thành hồ nước, đầm nước, vân vân.

Nhưng rất nhanh, hồ nước, đầm nước lại bị lấp bằng.

Một tòa thành trì hoàn thành xa lạ bỗng đội đất mà lên.

Rất nhanh thành trì lại nhanh chóng chôn vùi, biến thành đế bằng.

Tất cả đều là do Lục Trường Sinh đang thử.

Quả nhiên, trong đạo tràng của hắn, Lục Trường Sinh là tồn tại không gì không làm được.

Mọi thứ trong đạo tràng đều bị hắn nắm giữ.

Cho dù là Thiên Tiên, nếu dám tới đạo tràng của hắn, Lục Trường Sinh thậm chí cũng có tự tin trấn áp, thậm chí chém giết hắn!

Đây là đạo trận!

Trong lòng người Kỳ gia vui mừng khôn xiết.

Bọn họ thấy cảnh này cũng đều biết đã xảy ra chuyện gì.

Thành rồi!

Lục Trường Sinh cuối cùng cũng đã thành lập đạo tràng.

“Chúc mừng lão tổ, đạo tràng cuối cùng đã thành!”

Người Kỳ gia không hẹn mà cùng cung kính quỳ rạp xuống đất lễ bái.

“Haiz…”

“Lục Trường Sinh cuối cùng vẫn đã thành…”

Trong lòng Lộc Đại Tiên thở dài.

Nhưng mặt ngoài hắn lại bất động thanh sắc.

Còn mấy ý niệm điên cuồng sâu trong lòng hắn cũng theo Lục Trường Sinh thành lập đạo tràng mà tan thành mây khói.

Nói đùa gì vậy.

Bây giờ đi đối phó một Chân Tiên đã thành lập đạo tràng?

Thậm chí vẫn là Chân Tiên có đạo tràng khu vực bốn trăm dặm?

Đó không thể nghi ngờ là chuyện ngu ngốc nhất.

Mà Lộc Đại Tiên lại không ngu như thế.

“Thành chủ, chúng ta làm gì đây?”

Thủy Trạch Tiên Nhân hỏi.

Chương 1492: Ba đạo quả kinh chúng tiên! Đạo tràng cuối cùng xây chấn tứ phương! (4)

Hiện tại thân phận của bọn họ rất khó xử.

Đạo tràng của Lục Trường Sinh bao phủ phạm vi bốn trăm dặm.

Trước đó bọn họ cũng chỉ đứng cách mấy trăm dặm.

Trên thực tế hiện giờ bọn họ chỉ cách đạo tràng của Lục Trường Sinh trăm dặm.

Chút khoảng cách này đối với Chân Tiên thật sự là không tính là gì.

Lộc Đại Tiên bất động thanh sắc, thản nhiên nói: “Còn có thể làm gì? Đương nhiên là đi chúc mừng Lục đạo hữu.”

Ngay sau đó, Lộc Đại Tiên dẫn đầu bay về phía đạo tràng của Lục Trường Sinh.

Sau khi cách đạo tràng gần trong gang tấc, Lộc Đại Tiên mới ngừng lại.

“Lộc mỗ dẫn theo Chân Tiên phủ Thành Chủ Lộc thành, đặc biệt tới chúc mừng Lục Chân Tiên thành lập đạo tràng!”

Âm thanh của Lộc Đại Tiên truyền vào đạo tràng.

Không chỉ có Lục Trường Sinh nghe thấy, người Kỳ gia cũng nghe thấy.

“Soạt.”

Ánh mắt Lục Trường Sinh nhìn qua Lộc Đại Tiên.

Thực ra trước đó đám người Lộc Đại Tiên có tâm tư gì, Lục Trường Sinh đều nhất thanh nhị sở.

Nhưng bây giờ không quan trọng.

Cuối cùng Lộc Đại Tiên cũng không làm gì.

Còn ý nghĩ?

Ai lại không có ý nghĩ?

Hiện tại Lộc Đại Tiên chủ động đến đây “chúc mừng”, trên thực tế là giao hảo.

Thái độ đã vô cùng rõ ràng, Lục Trường Sinh đương nhiên sẽ không cự tuyệt ngoài cửa.

“Làm phiền Lộc Đại Tiên và các vị đạo hữu.”

“Mời vào đạo tràng.”

Lục Trường Sinh trực tiếp mời đám người Lộc Đại Tiên vào đạo tràng.

Lộc Đại Tiên gần như không do dự, trực tiếp bước vào đạo tràng của Lục Trường Sinh.

Chân Tiên khác nhìn nhau.

Dường như còn có phần do dự.

Dù sao, ai cũng biết một khi bước vào đạo tràng của một Chân Tiên thì thật sự là sinh tử đều mặc hắn an bài.

Chỉ có điều, bọn họ cũng không do dự quá lâu.

Cuối cùng vẫn đi theo Lộc Đại Tiên bước vào đạo tràng của Lục Trường Sinh.

Vừa vào đạo tràng đám người, Lộc Đại Tiên đều cảm giác được sự khủng bố của đạo tràng này.

Một tia áp lực như có như không.

Áp lực còn lớn hơn Lộc thành.

Trong đạo tràng này, bọn họ tuyệt đối không dám có động tác nhỏ nào.

Càng không dám động thủ.

“Không hổ là đạo tràng ba đạo quả thành lập.”

“Lục đạo hữu kinh tài tuyệt diễm, bản tọa bình sinh ít thấy!”

“Cho dù là một số thiên kiêu của tiên môn đại tông, chỉ sợ cũng kém xa Lục đạo hữu.”

Lộc Đại Tiên khen ngợi.

Điểm này, hắn ngược lại không hề trái lương tâm, lời nói đều là thật.

Thiên giới cũng có một số tiên môn đại tông truyền thừa cổ xưa.

Trong tông thậm chí có Kim Tiên tọa trấn.

Tiên môn kinh khủng bậc này bồi dưỡng thiên kiêu đứng đầu, mỗi người đều là hạt giống Thiên Tiên.

Nhưng so với Lục Trường Sinh lại kém xa.

Chỉ riêng ba đạo quả, những thiên kiêu đó đã theo không kịp.

Làm sao so?

Lục Trường Sinh khẽ mỉm cười nói: “Đạo tràng mới lập, khá là đơn sơ, làm các đạo hữu chê cười.”

Lục Trường Sinh tiện tay vung lên.

“Ầm ầm.”

Một trận đất rung núi chuyển.

Rất nhanh, một toà cung điện chui lên từ đất.

Đây là cung điện Lục Trường Sinh tiện tay kiến tạo tại “hiện trường”.

Trong đạo tràng, chỉ cần Lục Trường Sinh muốn là đều có thể làm được.

Chỉ là một tòa cung điện thôi, không đáng giá nhắc tới.

Đương nhiên, cung điện này cũng rất thô ráp.

Chỗ rất nhỏ vẫn chưa cẩn thận tạo hình.

Nhưng chẳng sao cả, có thể tạm thời chiêu đãi nhóm người Lộc Đại Tiên là đủ.

Nhóm người Lộc Đại Tiên chắc chắn cũng sẽ không vì thế mà cảm thấy bất mãn.

Thế là, một nhóm người đi vào cung điện.

Lục Trường Sinh mời đám người Lộc Đại Tiên ngồi xuống, Lục Trường Sinh thì việc đáng làm thì phải làm ngồi ở ghế trên.

Nói cho cùng, đây cũng là đạo tràng của hắn!

Dù rằng Lộc Đại Tiên là một “Đại Tiên”.

Nhưng vào đạo tràng của hắn, vậy thì phải có khác biệt chủ khách.

“Thật không dám giấu, lần này bản tọa đến đây vốn chính là muốn quan sát Lục đạo hữu thành lập đạo tràng, không nghĩ tới lại nhìn thấy Lục đạo hữu ngưng tụ ra ba đạo quả, đúng thật là kinh tài tuyệt diễm.”

“Vốn dĩ trước khi đến bản tọa còn muốn lôi kéo Lục đạo hữu vào phủ Thành Chủ, bây giờ xem ra đã không thể.”

“Nhưng mà, Lộc thành và đạo tràng của Lục đạo hữu cũng coi như lân cận, có thể bù đắp cho nhau, không biết ý Lục đạo hữu thế nào?”

Lộc Đại Tiên chủ động đưa ra thiện ý.

Nếu không đối phó được Lục Trường Sinh, vậy thì hoàn toàn giao hảo với Lục Trường Sinh.

“Lục mỗ cầu còn không được!”

Lục Trường Sinh gật đầu đáp ứng.

Trước mắt chuyện làm ăn của Kỳ gia đều ở Lộc thành.

Mà đạo tràng của hắn muốn phồn vinh, trong thời gian ngắn khẳng định không được.

Còn cần thời gian.

Nếu giao hảo với Lộc thành, bù đắp cho nhau.

Như vậy có thể rút ngắn rất nhiều thời gian đạo tràng phồn vinh.

Có lợi không lỗ, cớ sao Lục Trường Sinh lại không làm?

“Phải rồi, không biết Lục đạo hữu đã lấy tên cho đạo tràng hay chưa?”

Lộc Đại Tiên hỏi.

“Tên?”

Lục Trường Sinh trầm tư một phen.

Quả thực, đạo tràng cũng cần tên.

Ví dụ như Chương Thành, Lộc thành, vân vân.

Là một thành trì mậu dịch, lấy thành làm tên.

Mà đạo tràng của Lục Trường Sinh thì sao?

Lấy tên gì, trên thực tế cũng có thể nhìn ra muốn đi con đường nào.

Lộc Đại Tiên cũng đang thăm dò.

Hắn muốn xem thử, Lục Trường Sinh dự định để đạo tràng của mình trở thành một đạo tràng dạng gì?

Trong lúc nhất thời, ánh mắt của tất cả Chân Tiên đều nhìn về phía Lục Trường Sinh.

Đạo tràng của Lục Trường Sinh quyết định đi con đường nào liên quan rất lớn đến Lộc thành.

Nếu đạo tràng của Lục Trường Sinh cũng “xây thành”, vậy sau này sự suy tàn ccura Lộc thành gần như không có bất cứ trì hoãn nào.

Lục Trường Sinh quả thực vẫn đang suy nghĩ.

Hắn không trả lời ngay.

Cả đại điện tức khắc rơi vào trong ngột ngạt nhất thời.

Bầu không khí tựa như có phần căng thẳng.

Rất lâu sau, Lục Trường Sinh ngẩng đầu.

Ánh mắt lướt qua đám người Lộc Đại Tiên.

Hắn chầm chậm mở miệng nói: “Tên đạo tràng, Lục mỗ dự định lấy Trường Sinh làm tên, gọi là đạo tràng Trường Sinh đi.”

Lời của Lục Trường Sinh làm cho đám người Lộc Đại Tiên chợt ngây ra.

Nhưng lập tức, trong lòng Lộc Đại Tiên vui mừng khôn xiết.

Không phải thành mậu dịch.

Chương 1493: Ba đạo quả kinh chúng tiên! Đạo tràng cuối cùng xây chấn tứ phương! (5)

Lấy “đạo tràng” làm tên, ý nghĩa cực kỳ rõ ràng.

Không sẽ tranh đoạt thương mậu với Lộc thành.

Mà là tạo ra một đạo tràng dốc lòng cho “tu hành”.

Chỉ vì tu hành của một mình Lục Trường Sinh mà phục vụ!

Loại đạo tràng này rất phổ biến ở Thiên giới.

Thường thường đều là tuân theo tác phong “không tranh quyền thế”.

Ở trong lòng Lục Trường Sinh.

Cái gì danh, cái gì lợi.

Không quan trọng.

Trong lòng của hắn, chỉ có tu hành!

“Được!”

“Đạo tràng Trường Sinh, lấy ‘Trường Sinh’ làm tên, sau này nhất định sẽ danh chấn Thiên giới!”

Lộc Đại Tiên nói đầu tiên.

Hơn nữa còn cực kỳ khen ngợi.

Hắn thật sự hi vọng đạo tràng của Lục Trường Sinh không tranh quyền thế.

Như vậy thì Lộc thành của hắn sẽ không phải chịu ảnh hưởng quá lớn.

Thậm chí, sau này danh tiếng của đạo tràng Lục Trường Sinh càng lớn, thì càng có tác dụng thúc đẩy đối với Lộc thành.

Nếu đã như vậy, thì tội gì không làm?

Các Chân Tiên khác cũng lần lượt thở phào.

Lợi ích của bọn họ đều gắn liền với Lộc thành.

Lộc thành càng phát triển, thì lợi ích của bọn họ sẽ càng lớn.

Bây giờ đạo tràng của Lục Trường Sinh không tranh mối làm ăn với Lộc thành, vậy còn gì để nói nữa?

Đương nhiên là dốc sức tán thành!

Lúc này, giữa hai bên không còn bất cứ khúc mắc nào nữa.

Bầu không khí trong toàn bộ đại điện cũng trở nên rất hòa hợp.

Lục Trường Sinh nhìn những Tiên Nhân trong đại điện, nhưng lại không tiếp tục nói gì nữa.

Những gì nên nói hắn đã nói hết rồi.

Không cần thiết phải giải thích thêm.

Cho nên, rất nhiều Chân Tiên lần lượt dâng quà lên.

Thậm chí, những món quà này còn không tầm thường.

Cũng có thể coi là rất trân quý.

Đủ thấy bây giờ bọn họ thật lòng muốn kết giao với Lục Trường Sinh.

Dù sao cũng là một Chân Tiên có một đạo tràng, cũng không có xung đột lợi ích, hơn nữa còn một tương lai tươi sáng.

Ai còn dám đắc tội chứ?

“Làm phiền các vị đạo hữu rồi.”

Lục Trường Sinh cũng không hề khách sáo.

Món quà do những Chân Tiên này tặng, hắn đều nhận hết.

Sau đó, đám người Lộc Đại Tiên lần lượt rời khỏi đạo tràng.

Lục Trường Sinh gọi cha con Kỳ Quảng Mậu tới.

“Sau này cuộc làm ăn của Kỳ gia có thể tiếp tục làm ở Lộc thành, sẽ không phải chịu bất cứ ảnh hưởng nào.”

Mắt của Kỳ Quảng Mậu sáng lên.

Biết đó là kết quả của cuộc “Nói chuyện” vừa rồi giữa Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên.

Điều này khiến hắn hết sức vui mừng.

Trước đó hắn lo Lục Trường Sinh thành lập đạo tràng, thực ra là đang lo mối quan hệ giữa Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên căng thẳng, sau đó việc làm ăn của Kỳ gia ở Lộc thành sẽ bị ảnh hưởng.

Bây giờ xem ra, là hắn đã lo quá rồi.

Việc làm ăn của Kỳ gia sẽ không chịu bất cứ ảnh hưởng nào.

“Cảm ơn lão tổ.”

Kỳ Quảng Mậu vội vàng hành lễ.

“Đạo tràng vừa thành lập, nhưng chỗ cần hoàn thiện vẫn còn rất nhiều, cần có rất nhiều vật liệu, không phải một sớm một chiều là có thể xong được.”

“Những vật liệu đó, đều cần Kỳ gia các ngươi cung cấp.”

“Chuyện hoàn thiện đạo tràng, ta giao cho Kỳ gia đấy.”

Lục Trường Sinh nói với Kỳ Quảng Mậu.

“Lão tổ yên tâm, Kỳ gia nhất định sẽ toàn lực hoàn thiện đạo tràng.”

Kỳ Quảng Mậu trả lời rất chắc chắn.

Thậm chí còn đưa vật đảm bảo cho.

Lục Trường Sinh gật đầu, sau đó Kỳ Quảng Mậu lập tức lui xuống sắp xếp.

“Đạo tràng…”

“Sau này, đạo tràng Trường Sinh này chính là căn cơ của chúng ta…”

Trên khuôn mặt của Lục Trường Sinh lộ ra ý cười.

Hắn nhớ tới Cự Phủ Tiên Nhân.

Hắn và Cự Phủ Tiên Nhân cùng phi thăng tới Thiên giới.

Trước đó hắn chưa từng nghĩ tới việc tìm Cự Phủ Tiên Nhân.

Biết rằng, cho dù tìm được Cự Phủ Tiên Nhân, thì hắn cũng không cách nào giúp đỡ được.

Nhưng bây giờ thì khác.

Nếu có thể tìm thấy Cự Phủ Tiên Nhân, trực tiếp tiếp nhận đạo tràng của hắn.

Có đạo tràng ở đây, cũng có thể giúp đỡ Cự Phủ Tiên Nhân về mặt tu hành.

Coi như là có một nơi tu hành ổn định.

Đương nhiên, chuyện về Cự Phủ Tiên Nhân cũng không cần vội.

Thiên giới lớn như vậy.

Muốn tìm được Cự Phủ Tiên Nhân cũng không phải là chuyện chỉ một chốc một lát là có thể làm được.

Thời gian trôi qua.

Tin tức liên quan tới “đạo tràng Trường Sinh” trong Lộc thành cũng nhanh chóng lan ra.

Lộc Đại Tiên hiển nhiên cũng không ngăn cản sự lan truyền của tin tức này.

Thậm chí còn âm thầm thêm dầu vào lửa.

Dù sao bây giờ quan hệ giữa hắn và Lục Trường Sinh cũng rất tốt.

Đạo tràng Trường Sinh không ảnh hưởng gì tới Lộc thành cả.

Lôc đại tiên cũng vui vẻ bán một ân tình cho Lục Trường Sinh.

Tin tức này lan truyền ra, đương nhiên lập tức gây ra chấn động.

“Cái gì, lão tổ Kỳ gia Lục Trường Sinh đã thành lập một đạo tràng?”

“Đúng, đạo tràng này ở gần dãy núi Huyết Trạch, tên là đạo tràng Trường Sinh.”

“Lục lão tổ mới thành tiên được bao lâu chứ? Mà lại có thể thành lập đạo tràng cho riêng mình…”

“Nghe nói, Lục chân tiên không chỉ thành lập đạo tràng đơn giản thôi đâu. Đạo tràng của Lục chân tiên, chính là sự kết hợp của ba đạo quả…”

“Ba đạo quả? Không phải chứ, cho dù là thiên kiêu tài giỏi của những tiên môn kia, bọn họ cũng khó mà ngưng tụ được ba đạo quả, mà Lục chân tiên tuy kinh tài tuyệt diễm, nhưng nếu nói Lục chân tiên có thể ngưng tụ ra ba đạo quả, thì tôi không tin…”

“Bất kể ngươi có tin hay không, tin tức này đã lan truyền ra toàn bộ Lộc thành, thậm chí còn có người từng chứng thực với chân tiên của Lộc thành, vị Chân Tiên đó không hề phản bác, có lẽ là đang mặc nhận tin tức này.”

“Chân Tiên mặc nhận rồi…”

Trong chốc lát, toàn bộ Lộc thành hoàn toàn chấn động.

Ba đạo quả!

Cho dù là người bình thường cũng biết ba đạo quả là có ý gì.

Bọn họ đến nghe cũng chưa từng nghe nói có ai có thể ngưng tụ ra ba đạo quả.

Càng đừng nói là thấy qua.

Nhưng, bây giờ Lục Trường Sinh lại ngưng tụ ra ba đạo quả.

Thậm chí còn không dựa vào sự trợ giúp của bất cứ thế lực nào.

Ngay cả trở thành Chân Tiên, cũng là tự liều mạng cúp đoạt một nhánh tiên mạch trong dãy núi Huyết Trạch, nên mới có thể trở thành Chân Tiên.

Cho nên, điều này quả thật quá khó tin.

Chương 1494: Lục Trường Sinh từ trên cao giáng xuống! Cái tên Trường Sinh Chân Tiên gây chấn động!

Đúng là khó mà tưởng tượng được.

Thậm chí có một số người nhanh trí, lập tức tới đạo tràng Trường Sinh, muốn nghiệm chứng vài điều.

Kết quả, đúng là đã nhìn thấy đạo tràng Trường Sinh.

Muốn gia nhập.

Kết quả đạo tràng Trường Sinh tạm thời đóng cửa.

Còn không có ý kết nạp người ngoài vào đạo tràng Trường Sinh.

Ít nhất bây giờ binh cũng không vội.

Dù sao bây giờ đạo tràng Trường Sinh cũng chưa hoàn toàn hoàn thiện.

Nhưng đạo tràng Trường Sinh đúng là đã được thành lập.

Hơn nữa còn là ở giữa Lộc thành và dãy núi Huyết Trạch.

Trong nhất thời, cái tên “Trường Sinh Chân Tiên” đã vang dội khắp khu vực xung quanh Lộc thành.

Đạo tràng Trường Sinh đang không ngừng hoàn thiện.

Người của Kỳ gia cũng lần lượt tiến vào đạo tràng Trường Sinh.

Vô số vật tư từ từ được đưa vào đạo tràng.

Đương nhiên, những chuyện vặt vãnh này, Lục Trường Sinh cũng sẽ không để ý tới.

Giao hết cho người của Kỳ gia.

Bây giờ Lục Trường Sinh đang ở trong đạo tràng, đang liên tục luyện hóa từng miếng tinh thạch.

Lục Trường Sinh vẫn luôn biết rõ, mục tiêu của hắn không chỉ là thành lập đạo tràng.

Đạo tràng chỉ là một trong số đó.

Thậm chí còn có thể coi là một mục tiêu rất nhỏ.

Bây giờ đạo tràng đã được thành lập, vậy thì hắn cũng nên bước vào tu hành lại một lần nữa.

Mục tiêu của hắn, đương nhiên là Thiên Tiên!

Nếu muốn trở thành Chân Tiên, thì nhục thể nhất định phải có đặc tính bất hủ.

Lúc Lục Trường Sinh tới Cổ Tiên Thiên Uyên và dãy núi Huyết Trạch, người của Kỳ gia cũng không chậm trễ, vẫn luôn dựa theo yêu cầu của Lục Trường Sinh, không ngừng tích lũy tinh thạch.

Hôm nay đã có rất nhiều tinh thạch, Lục Trường Sinh cũng đang liên tục luyện hóa.

Một tháng, hai tháng, ba tháng…

Trong nháy mắt, một năm trôi qua.

Lục Trường Sinh chân chính cảm nhận được cảm giác “Tu hành vô thời hạn”

Ở Thiên giới này, Tiên Nhân bế quan thì mười mấy chục năm mấy trăm năm cũng chỉ là trong chớp mắt mà thôi.

Căn bản chẳng là gì cả.

Trong một năm, về cơ bản Lục Trường sinh đã luyện hóa hết tinh thạch.

Đây là do Lục Trường Sinh đã sử dụng những Tiên bảo bị hỏng mà mình có được trong chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên, đem đi bán, sau đó lại mua tinh thạch vào.

Nhiều tinh thạch như vậy, tất cả đều bị tiêu hao sạch.

Lục Trường Sinh định thần nhìn lại, ánh mắt tập trung lên bảng thuộc tính.

Ký chủ: Lục Trường Sinh.

Ngộ tính: 26080000 (Vạn cổ vô nhất)

Hồng Trần đạo quả: 5% (Thần thông Hư giới)

Vạn Linh đạo quả: 42% (Thần thông Thôn linh)

Huyết Nhục đạo quả: 6% (Thần thông Vĩ lực)

Đặc tính Nhục Thân Bất Hủ: 2%

Yên Diệt Thần Nhãn: Cấp Chân Tiên

Sát Sinh Đạo: Cửu chuyển

Ngộ tính thôi diễn: Có thể sử dụng đại lượng ngộ tính để tiến hành thôi diễn

Trên bảng thuộc tính, đặc tính Nhục Thân Bất Hủ của Lục Trường Sinh tăng lên.

Nhưng, chỉ tăng lên 1%, tới 2% mà thôi.

Trong một năm.

Tiêu hao nhiều tinh thạch như vậy.

Kết quả chỉ tăng lên 1%

Đủ thấy Nhục Thân này muốn có đặc tính Bất Hủ, thì phải khó khăn tới mức nào.

Thực ra, tiến độ như vậy đã được coi là khá nhanh rồi.

Nếu cứ duy trì tiến độ như vậy, thì chẳng phải trong một trăm nam đã có thể đạt được Nhục Thân Bất Hủ rồi sao? Sau đó trở thành Thiên Tiên.

Chỉ trăm năm thôi đó.

Dù có là thiên kiêu trong tiên môn đại phái, cũng tuyệt đối không thể tu thành Thiên Tiên trong một trăm năm được.

Lục Trường Sinh có tuổi thọ là một thế kỷ, sấp xỉ một trăm hai mươi nghìn năm.

Chỉ một trăm năm đã có thể thăng cấp tới Thiên Tiên.

Thực ra tốc độ như vậy đã rất nhanh rồi.

Lục Trường Sinh cũng rất hài lòng.

Hơn nữa đợi khi đạo tràng của hắn hoàn thiện, có thể sinh ra nhiều lợi nhuận hơn, mua thêm tinh thạch, vậy thì tốc độ của hắn có thể sẽ nhanh hơn chút nữa.

Nếu hết tinh thạch, thì Lục Trường Sinh tiếp tục sống trong mật thất cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Huống chi rĩnh cực thành động.

Lục Trường Sinh cũng đã sống ở đạo tràng được một thời gian dài.

Việc hoàn thiện đạo tràng này, không phải chỉ trong chốc lát là có thể hoàn thành.

Với tốc độ của Kỳ gia, có lẽ vẫn phải kéo dài rất nhiều năm.

Bây giờ đạo tràng có tiên thú Thái Cổ thủ hộ.

Còn có Tiên bảo Trấn Long Trụ.

Nên đạo tràng này đã được phòng thủ kiên cố, vô cùng an toàn.

Căn bản không cần bản thể Lục Trường Sinh tới điều khiển.

Hắn chỉ cần để lại một phân thân Huyết Nhục tầm cấp Tổ Cảnh là đã có thể điểu khiển đạo tràng rồi.

Đến cả Thiên Tiên cũng đừng hòng công phá.

Lục Trường Sinh gọi cha con Kỳ Quảng Mậu tới.

Dò hỏi, tìm hiểu về việc làm ăn của Kỳ gia.

Kỳ Quảng Mậu tỏ ý trước mắt việc làm ăn của Kỳ gia vẫn đang tiếp tục mở rộng.

Nhờ vào mối quan hệ tốt đẹp giữa đạo tràng Trường Sinh và Lộc thành.

Việc làm ăn của Kỳ gia ở Lộc thành không chỉ không chịu bất cứ ảnh hưởng nào, thậm chí còn nhanh chóng mở rộng dưới sự cho phép ngầm của phủ thành chủ.

Cũng có một số thế lực nể mặt đạo tràng Trường Sinh, giúp đỡ việc làm ăn của Kỳ gia rất nhiều.

Bây giờ việc làm ăn của Kỳ gia, cũng có thể coi là rất lớn ở Lộc thành.

Dù không phải đứng đầu, nhưng cũng có thể xếp vào top năm.

Lục Trường Sinh gật đầu.

Việc làm ăn của Kỳ gia không bị ảnh hưởng, cũng có lợi đối với hắn.

Lục Trường Sinh cũng đưa ra vài lời căn dặn.

Bảo Kỳ Quảng Mậu gia tăng thu mua tinh thạch.

Chỉ có quặng mỏ tinh thạch còn lâu mới đủ cho Lục Trường Sinh tu hành.

“…Vù.”

Đúng lúc này, đá truyền tin của Lục Trường Sinh rung lên.

Trong đá truyền tin của Lục Trường Sinh chỉ có vài người.

Ví dụ cha con Kỳ Quảng Mậu.

Sau đó chính là đám người Thủy Trạch Tiên Nhân, Lộc Đại Tiên.

Người vừa truyền tin tới chính là Lộc Đại Tiên.

“Lục đạo hữu, có một chuyện rất quan trọng, phải mời đạo hữu tới Lộc thành thương lượng.”

Lời nhắn của Lộc Đại Tiên khiến Lục Trường Sinh hơi kinh ngạc.

Lộc Đại Tiên tìm hắn?

Đây đúng là chuyện hiếm thấy.

Chỉ là, không biết rốt cuộc Lộc Đại Tiên tìm hắn có chuyện gì?

Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh lập tức nói với cha con Kỳ Quảng Mậu: “Lục mỗ tới Lộc thành môt chuyến.”

Chương 1495: Lục Trường Sinh từ trên cao giáng xuống! Cái tên Trường Sinh Chân Tiên gây chấn động! (2)

Sau đó, Lục Trường Sinh rời khỏi đạo tràng Trường Sinh, bay về phía Lộc thành.

Rất nhanh, Lục Trường Sinh đã tới Lộc thành.

Chuyến đi tới Lộc thành lần này khác với lần trước.

Lục Trường Sinh lại bước vào Lộc thành một lần nữa, quả thực có một cảm giác hoàn toàn khác với trước đây.

Đó là áp chế của đạo tràng Lộc Đại Tiên!

Trước đây Lục Trường Sinh không có cảm giác lớn lắm.

Cũng không cảm thấy có chỗ nào không ổn.

Nhưng bây giờ thì khác.

Bây giờ Lục Trường Sinh cũng đã thành lập đạo tràng.

Do đó, mới cảm nhận được cảm giác bị những đạo tràng khác áp chế, quả thực trong lòng không được thoải mái lắm.

Chẳng trách Tiên Nhân đã thành lập đạo tràng, đều rất ít khi vào đạo tràng của những Tiên Nhân khác.

Thực ra chính là do cảm giác bị áp chế này rất không thoải mái.

Thiết nghĩ lúc đó Lộc Đại Tiên cũng có cảm giác như vậy.

Không muốn tiến vào đạo tràng Trường Sinh.

Nhưng, Lục Trường Sinh cũng không sợ Lộc Đại Tiên đối phó với hắn.

Cho dù Lộc Đại Tiên có đạo tràng.

Nhưng nếu Lục Trường Sinh muốn đi, thì đạo tràng của Lộc Đại Tiên cũng không cản nổi.

Lục Trường Sinh vẫn rất tự tin về điểm này.

Chỉ là, sự xuất hiện của Lục Trường Sinh vẫn thu hút sự chú ý của một số người của Lộc thành.

“Đó là…Lục chân tiên của đạo tràng Trường Sinh?”

“Trường Sinh Tiên Nhân Lục chân tiên ư, sao hắn lại quay về Lộc thành?”

“Trước đây, Trường Sinh Tiên Nhân cũng đến từ Lộc thành, nhưng bây giờ hắn đã tự thành lập đạo tràng, nghe nói khu vực của đạo tràng Trường Sinh còn to hơn của Lộc thành, tiền đồ vô cùng sáng lạn.”

“Hơn nữa, thậm chí đạo tràng Trường Sinh còn có một tiên thú Thái Cổ thủ hộ…”

Vô số ánh mắt nhất thời đều tập trung lên người Lục Trường Sinh.

Thực ra khoảng thời gian này Lục Trường Sinh rất có tính chủ đề.

Hơn nữa, vốn dĩ Lục Trường Sinh đã từng là “Lục lão tổ” của Kỳ gia.

Cũng rất nổi danh ở Lộc thành, rất nhiều người nhận ra Lục Trường Sinh.

Lục Trường Sinh vừa vào Lộc thành, Lộc Đại Tiên đã biết.

Dù sao, đây cũng là đạo tràng của Lộc Đại Tiên.

Bất cứ động tĩnh nào trong đạo tràng, Lộc Đại Tiên cũng biết rất rõ ràng.

Bởi vậy, khi Lục Trường Sinh bước vào, Lộc Đại Tiên đã đích thân tới nghênh đón.

Cảnh tượng này khiến mọi người càng kinh ngạc hơn.

Nhìn mức độ coi trọng của Lộc Đại Tiên, thì đã lập tức biết được trọng lượng hiện giờ của vị “Trường Sinh Chân Tiên” Lục Trường Sinh này.

Sớm đã khác xưa.

“Lục đạo hữu, mời.”

Lộc Đại Tiên đích thân tới nghênh đón, đã cho Lục Trường Sinh đủ thể diện.

Lục Trường Sinh cũng không khách sáo, cùng vào đại điện với Lộc Đại Tiên.

Bên trong đại điện, vậy mà lại chỉ có hai người Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên.

Tuy chỉ có hai người, hơn nữa đại điện cũng không phải là nơi bí mật gì.

Nhưng đây là đạo tràng của Lộc Đại Tiên, Lộc Đại Tiên có thể khống chế tất cả mọi thứ.

Đừng nói là đại điện, cho dù là ở giữa biển người tấp nập, chỉ cần Lộc Đại Tiên không muốn để người khác nghe thấy, thì chẳng ai có thể nghe được bất cứ âm thanh nào của hắn.

Càng chưa kể là theo dõi.

“Đại tiên tìm Lục mỗ là vì chuyện gì?”

Lục Trường Sinh hỏi thẳng vào vấn đề.

Lộc Đại Tiên khẽ mỉm cười nói: “Lần này mạo muội mời Lục đạo hữu tới đây, thực ra đúng là có một chuyện.”

“Không biết đạo hữu đã từng nghe nói tới thành Xích Nguyệt chưa?”

Trong đầu Lục Trường Sinh suy xét một phen.

Hắn gật đầu: “Đương nhiên đã từng nghe nói. Xích Nguyệt Đại Tiên chính là Tiên Nhân thời xưa đã độ qua hai lần Nhục Thân Kiếp, có thanh danh hiển hách trong số các Tiên Nhân, uy danh cực cao.”

Lục Trường Sinh quả thực đã từng nghe nói.

Vị Xích Nguyệt Đại Tiên này, cũng gần như là một truyền kỳ.

“Chẳng lẽ lần này Lộc Đại Tiên tìm Lộc mỗ, là vì Xích Nguyệt Đại Tiên?”

Lục Trường Sinh hỏi.

“Đúng vậy, đúng là chuyện về Xích Nguyệt Đại Tiên.”

“Xích Nguyệt Đại Tiên đã độ qua hai lần Nhục Thân Kiếp, nhưng bây giờ thời gian của Nhục Thân Kiếp lần thứ ba cũng tới rồi, hắn sắp độ Nhục Thân Kiếp lần thứ ba, nhưng trong lòng Xích Nguyệt Đại Tiên biết rõ, lần này hẳn sẽ rất khó khăn.”

“Xích Nguyệt Đại Tiên đã đích thân thành lập đạo tràng thành Xích Nguyệt. Lần này một khí hắn không qua nổi Nhục Thân Kiếp, từ đó thân táng đạo tan, vậy thì đạo tràng thành Xích Nguyệt cũng sẽ giải tán. Không có đạo tràng, sao thành Xích Nguyệt có thể giữ được?”

“Cho nên, lần này Xích Nguyệt Đại Tiên mời rất nhiều Tiên Nhân tới dự lễ, tận mắt chứng kiến Xích Nguyệt Đại Tiên độ Nhục Thân Kiếp. Nếu không độ qua được, vậy thì Xích Nguyệt Đại Tiên cũng sẽ giao phó thành Xích Nguyệt trước.”

“Lần này Xích Nguyệt Đại Tiên mời rất nhiều Tiên Nhân, trong đó phần lớn đều là đại tiên. Bổn tọa cũng có một chút hứng thú với thành Xích Nguyệt, nhưng chỉ dựa vào một mình bổn tọa, chỉ e khó mà chiếm được thành Xích Nguyệt, cho nên, bổn tọa muốn liên thủ với Lục đạo hữu.”

“Nếu chúng ta có thể liên thủ, thì có lẽ Xích Nguyệt Đại Tiên sẽ cẩn thận suy xét tới chúng ta.”

Lộc Đại Tiên thẳng thắn nói.

Gần như không hè che giấu điều gì.

Chuyện này, vốn nên thẳng thắn với nhau.

Một khi có chút sự che giấu nào, thì không thể hợp tác được.

Lộc Đại Tiên không hề giấu dã tâm của hắn đối với thành Xích Nguyệt.

Có lẽ, Lộc Đại Tiên cũng muốn biết, tại sao Xích Nguyệt Đại Tiên lại có thể độ qua hai lần Nhục Thân Kiếp.

Dù sao Lộc Đại Tiên cũng phải đối mặt với Nhục Thân Kiếp.

Hắn không chắc có thể độ qua lần Nhục Thân Kiếp tiếp theo.

Cho nên mới để mắt tới thành Xích Nguyệt.

Nhưng, trong lòng Lục Trường Sinh cũng dao động.

Thành Xích Nguyệt à.

Một tòa đạo tràng.

Hơn nữa còn là đạo tràng của một vị đã độ qua hai lần Nhục Thân Kiếp.

Rốt cuộc sự tích lũy và căn cơ của nó sâu tới mức nào chứ?

Khó mà tưởng tượng được.

Đối với suy nghĩ muốn “Giao phó” của Xích Nguyệt Đại Tiên, Lục Trường Sinh lại cảm thấy rất bình thường.

Dù sao, Xích Nguyệt Đại Tiên thành lập đạo tràng thành Xích Nguyệt, chắc chắn cũng có một số người thân, bạn bè.

Làm bạn nhiều năm như vậy, đương nhiên sẽ có cảm tình.

Chương 1496: Lục Trường Sinh từ trên cao giáng xuống! Cái tên Trường Sinh Chân Tiên gây chấn động! (3)

Tuy hắn chết, thực ra cũng không thể yên lòng.

Nếu mặc cho những người đó tự sinh tự diệt, thì chắc chắn sẽ chết.

Dù sao, ai ai cũng sẽ nhìn chằm chằm vào thành Xích Nguyệt.

Chỉ có trước khi chết giao phó thành Xích Nguyệt cho những Tiên Nhân lớn mạnh khác, để đổi lấy cơ hội sống cho bạn bè, người thân của hắn.

Đây mới là cách tốt nhất.

Do đó, Xích Nguyệt Đại Tiên này mời rất nhiều Tiên Nhân, gọi là dự lễ, nhưng thực ra chính là để thực hiện chuyện giao phó.

Một khối “Thịt” lớn như vậy, ai nấy cũng muốn cũng muốn cắn một miếng.

Lục Trường Sinh cũng không ngoại lệ.

Hắn đang sầu vì không có đủ tinh thạch.

Nếu để Kỳ gia từ từ tích lũy, thì phải tích lũy tới khi nào?

Nhưng bây giờ thì khác, cơ hội tới rồi.

“Được.”

“Nhưng, nếu thật sự nhận được sự giao phó của Xích Nguyệt Đại Tiên, thì việc phân chia thành Xích Nguyệt này…”

Lục Trường Sinh đương nhiên phải giao hẹn trước.

Nếu không thì, chẳng phải cuối cùng hắn và Lộc Đại Tiên sẽ chiến một trận sao?

Căn bản không cần thiết.

Giao hẹn rõ ràng trước, tất cả đều dễ nói.

Vì vậy, hai người bắt đầu bàn bạc nên “Phân chia” thành Xích Nguyệt như thế nào.

Rất nhanh, hai người đã đi đến thống nhất.

Dù sao, nhu cầu của hai người cũng khác nhau.

Thứ Lộc Đại Tiên muốn là cách Xích Nguyệt Đại Tiên độ qua Nhục Thân Kiếp.

Thứ Lục Trường Sinh muốn là “Tài nguyên” của thành Xích Nguyệt.

Nhu cầu khác nhau, thì đương nhiên sẽ dễ dàng đạt được sự thống nhất.

Bình Luận (0)
Comment