Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu (Dịch Full)

Chương 1409 - Chương 1497: Lục Trường Sinh Từ Trên Cao Giáng Xuống! Cái Tên Trường Sinh Chân Tiên Gây Chấn Động! (4)

hizigrlr

Nhưng, đây chỉ là hai người đạt thành thống nhất mà thôi.

Nếu không thể được Xích Nguyệt Đại Tiên nhìn trúng, từ đó được giao phó thành Xích Nguyệt, thì cái gọi là phân chia bây giờ của hai người chỉ là một trò cười.

“Lục đạo hữu, người Xích Nguyệt Đại Tiên mong muốn, chính là phải bảo đảm an toàn của thành Xích Nguyệt.”

“Do đó, sức mạnh cũng là thứ quan trọng nhất.”

“Về phần Thiên Tiên, thì Xích Nguyệt Đại Tiên không có thể diện lớn như vậy. Người có thể được Xích Nguyệt Đại Tiên mời tới, cơ bản đều là Chân Tiên.”

“Muốn có được sự coi trọng của Xích Nguyệt Đại Tiên, thì nhất định phải thể hiện sức mạnh. Do đó, chúng ta tới thành Xích Nguyệt lần này, e rằng không thể khiêm tốn được.”

“Nhất là chuyện Lục đạo hữu ngưng tụ ra ba đạo quả, bổn tọa cũng sẽ công bố rộng rãi. Có thông tin Lục đạo hữu ngưng tụ được ba đạo quả, thiết nghĩ tỷ lệ Xích Nguyệt Đại Tiên chọn chúng ta sẽ tăng lên rất nhiều.”

Lộc Đại Tiên trầm giọng nói rõ từng câu từng chữ.

Lục Trường Sinh đột nhiên hiểu ra, thì ra đây mới là nguyên nhân thật sự khiến Lộc Đại Tiên mời hắn cùng tới thành Xích Nguyệt.

Đó chính là dựa thế!

Dựa vào thế của Lục Trường Sinh.

Dù sao, Chân Tiên ngưng tụ được ba đạo quả, còn thành lập đạo tràng.

Thiên phú cấp bậc này, đến cả thiên kiêu của Tiên môn cũng không sánh kịp.

Xích Nguyệt Đại Tiên muốn giao phó, sức mạnh là một chuyện, tiềm lực cũng là một chuyện khác.

Nếu có người thật sự có tiềm lực trở thành Thiên Tiên.

Vậy thì còn cần chọn nữa không?

Do đó, chỉ cần Lục Trường Sinh bằng lòng tới thành Xích Nguyệt.

Vậy thì Xích Nguyệt Đại Tiên chắc chắn sẽ suy xét tới Lục Trường Sinh.

Đây chính là mục đích thật sự của Lục Trường Sinh.

Nếu không thì, dù hắn có liên thủ với những đại tiên khác, cũng không thể bảo đảm Xích Nguyệt Đại Tiên chắc chắn sẽ giao thành Xích Nguyệt cho Lộc Đại Tiên.

Hiểu được mục đích của Lộc Đại Tiên, Lục Trường Sinh cũng không bận tâm.

Vốn là hợp tác, thì cả hai bên ắt hẳn phải có yêu cầu gì đó.

Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên hợp tác, ti tức này chung quy cũng là do Lộc Đại Tiên truyền cho hắn.

Hai cũng là do Lộc Đại Tiên là một “Đại tiên”, sức mạnh không yếu, hai người đều có cơ sở để tin tưởng.

Nếu một mình Lục Trường Sinh tới thành Xích Nguyệt.

Hắn lại không phải là đại tiên.

Về phương diện sức mạnh, chắc chắn Xích Nguyệt Đại Tiên sẽ có lo ngại.

Bởi vậy, hai bên hợp tác mới là lựa chọn tốt nhất.

“Được, khi nào xuất phát?”

Lục Trường Sinh hỏi.

“Càng nhanh càng tốt!”

“Dù sao, thời gian của Xích Nguyệt Đại Tiên cũng không còn nhiều nữa.”

Lục Trường Sinh suy nghĩ một phen, sau đó nói: “Đạo tràng của Lục mỗ đã được sắp xếp ổn thỏa, không có gì cần căn dặn nữa.”

“Được, một canh giờ sau xuất phát!”

Lộc Đại Tiên làm việc cũng khá quyết đoán.

Cho nên, một canh giờ sau, hai người cùng rời khỏi Lộc thành, bay về phía thành Xích Nguyệt.

Thành Xích Nguyệt, hôm nay đã tụ tập rất nhiều Chân Tiên.

Hầu hết mọi người trong thành đều biết, đại hạn của Xích Nguyệt Đại Tiên sắp tới, nhất định phải độ Nhục Thân Kiếp lần thứ ba.

Nhưng, có thể độ qua một lần Nhục Thân Kiếp đã là may mắn.

Huống chi Xích Nguyệt Đại Tiên đã độ qua hai lần Nhục Thân Kiếp.

Nhục Thân Kiếp lần này còn khó hơn lần kia.

Muốn độ qua Nhục Thân Kiếp lần thứ ba, gần như không có khả năng.

Xích Nguyệt Đại Tiên đã dần dần sắp xếp “Hậu sự”

Cho nên mời rất nhiều Chân Tiên tới dự lễ.

Rất nhiều Chân Tiên có thanh danh hiển hách đều lần lượt tới thành Xích Nguyệt.

“Mau nhìn kìa, đó là Ô Sơn đại tiên đúng không? Đã từng độ Nhục Thân Kiếp một lần, nghe nói căn cơ rất sâu, có hi vọng độ được Nhục Thân Kiếp lần hai.”

“Còn có Ngũ Lôi đại tiên, vị đại tiên này còn phi phàm hơn, vừa độ qua hai lần Nhục Thân Kiếp, thực lực rất mạnh.”

“Còn có Phong Vân chân tiên. Tuy Phong Vân chân tiên không phải là đại tiên, nhưng nghe nói căn cơ của hắn thâm hậu, thiên phú tài hoa cực kỳ xuất sắc, tương lai có một tia hi vọng trở thành Thiên Tiên!”

“Thiên Tiên à, cùng thọ với trời, nhục thân bất hủ…”

Rất nhiều người đều âm thầm cảm thán.

Thành Xích Nguyệt trong thoáng chốc đã có rất nhiều Chân Tiên lớn mạnh tới.

Nhưng, những Chân Tiên này lại không hề huênh hoang.

Ngược lại, ai nấy cũng tỏ ra rất khiêm tốn, thậm chí còn nhún nhường nhã nhặn.

Thứ nhất, dù sao đây cũng là thành Xích Nguyệt, là đạo tràng của Xích Nguyệt Đại Tiên, bọn họ đều chịu sự áp chế của đạo tràng Xích Nguyệt, nên không dám thô lỗ.

Thứ hai, cũng là do muốn để lại một ấn tượng tốt cho Xích Nguyệt Đại Tiên. Nếu ngông cuồng, Xích Nguyệt Đại Tiên lo cho người thân, bạn bè, thì làm gì có chuyện sẽ giao phó thành Xích Nguyệt cho bọn họ chứ?

Chương 1497: Lục Trường Sinh từ trên cao giáng xuống! Cái tên Trường Sinh Chân Tiên gây chấn động! (4)

Nhưng, đúng lúc này, có bóng dáng của hai Tiên Nhân, nhưng lại không khiêm tốn chút nào.

Trực tiếp xuất hiện ở trên bầu trời của thành Xích Nguyệt.

Thậm chí, đến cả khí tức cũng không thu liễm lại.

“Ai làm càn như vậy? Dám huênh hoang ở trên vùng trời của thành Xích Nguyệt?”

“Đúng vậy, đến cả đại tiên cũng phải nhún nhường khiêm tốn, sao còn có Tiên Nhân to gan như vậy?”

“Hai Chân Tiên này, một vị có vẻ là đại tiên. Nhưng vị còn lại, đến cả đại tiên cũng không phải, mà lại dám huyeenh hoang như vậy sao?”

“Đó là… Chủ Lộc thành, Lộc Đại Tiên? Còn vị chân tiên bên cạnh, hơi lạ mặt.”

“Vị chân tiên bên cạnh Lộc Đại Tiên, hình như ta đã từng nghe nói tới, là Trường Sinh chân tiên có thanh danh hiển hách gần đây…”

“Cái gì, hắn chính là Trường Sinh chân tiên?”

Trong thoáng chốc, toàn bộ thành Xích Nguyệt đều chấn động.

Lục Trường Sinh đứng trong hư không, quan sát tất cả mọi người thành Xích Nguyệt phía dưới.

Đi vào thành Xích Nguyệt một cách “phô trương” như thế không phải ý định ban đầu của Lục Trường Sinh mà là ý của Lộc Đại Tiên.

Theo Lộc Đại Tiên nói, những người khác có thể khiêm tốn nhưng Lục Trường Sinh nhất định phải phô trương.

Dù sao thì Lục Trường Sinh đang cần “tạo thế” .

Nếu muốn tạo thế, vậy Lục Trường Sinh nhất định phải thật phô trương mới được.

Sự thật chứng minh, “Trường Sinh Chân Tiên” Lục Trường Sinh cũng không phải hạng người vô danh.

Vẫn có rất nhiều người biết uy danh của “Trường Sinh Chân Tiên”.

“Lục đạo hữu, ngươi xem đi, rất nhiều người phía dưới đều biết ngươi.”

Lộc Đại Tiên vừa cười vừa nói.

Mặc dù đây là hắn “tạo thế”, thế nhưng chính Lục Trường Sinh cũng phải xứng với “thanh thế” nhường này.

Sau đó còn có người lan truyền tin tức chấn động liên quan tới ba viên đạo quả của “Trường Sinh Chân Tiên”.

Tin tức này càng thêm chấn động.

Rất nhiều người đều tỏ vẻ hoài nghi, quả thực không dám tin tưởng.

Ba viên đạo quả ư?

Chưa từng thấy tận mắt thì bất kể thế nào cũng sẽ không thể tin.

Giờ phút này cũng có rất nhiều ánh mắt của Chân Tiên hướng về Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên.

“Hừ, Lộc Đại Tiên muốn dựa vào Trường Sinh Chân Tiên này để tạo thế?”

“Nghe nói Trường Sinh Chân Tiên ngưng tụ ra ba viên đạo quả, tin tức này truyền ra từ Lộc Thành, đoán chừng cũng do Lộc Đại Tiên cố ý tung ra. Nhưng Lộc Đại Tiên coi chúng ta là cái gì thế? Ba viên đạo quả? Nói dối trắng trợn như thế mà Lộc Đại Tiên cũng dám nói à?”

“Không sai, nếu chỉ là hai viên đạo quả thì còn có một chút khả năng nhỏ nhoi. Còn ba viên đạo quả á? Đó chính là thiên phương dạ đàm, tuyệt đối không thể! Lộc Đại Tiên tới đây vì thành Xích Nguyệt, sợ là hắn muốn có thành Xích Nguyệt đến điên rồi.”

“Xích Nguyệt Đại Tiên sẽ không không ngu ngốc vậy đâu, hoang ngôn vụng về như thế mà cũng tin được sao.”

“Chúng ta cứ xem đi, cái kiểu tạo thế này của Lộc Đại Tiên nhất định sẽ thất bại trong gang tấc, thậm chí còn bắn ngược cho xem.”

Những vị Chân Tiên này đều biết Lộc Đại Tiên.

Thậm chí còn đoán được mục đích của Lộc Đại Tiên.

Nhưng tất cả bọn hắn rõ ràng đều không tin chuyện Lục Trường Sinh có thể ngưng tụ ra ba viên đạo quả.

Thế nhưng cũng không có ai nhảy ra ngăn cản Lộc Đại Tiên và Lục Trường Sinh.

Hiện giờ tình hình thành Xích Nguyệt thế nào không rõ, không có người nào ngu xuẩn tới vậy, dám ngay lúc này kết thù với Lộc Đại Tiên và Lục Trường Sinh.

Chí ít cũng phải đợi thêm một thời gian nữa.

Đợi xem quyết định cuối cùng của Xích Nguyệt Đại Tiên thế nào.

Chạng vạng tối, Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên được an bài tại phủ thành chủ thành Xích Nguyệt.

Có điều không phải Xích Nguyệt Đại Tiên tự mình tiếp đãi mà là một vị Chân Tiên của phủ thành chủ.

Đối phương nói Xích Nguyệt Đại Tiên giờ đang điều chỉnh trạng thái, ứng đối Nhục Thân kiếp lần thứ ba, không cách nào ra nghênh tiếp.

Lục Trường Sinh cùng Lộc Đại Tiên cũng không để ý.

Bọn họ hiểu rất rõ.

Dù Xích Nguyệt Đại Tiên không tự mình ra nghênh tiếp nhưng nhất cử nhất động trong thành Xích Nguyệt đều không thể qua mắt Xích Nguyệt Đại Tiên được.

Đối phương chắc chắn biết bọn hắn đã tới.

Phủ thành chủ đã có rất nhiều Chân Tiên tiến vào.

Trong đó phần lớn đều là Đại Tiên.

Ngược lại thì Chân Tiên như Lục Trường Sinh cũng rất ít.

Có điều thái độ của những Chân Tiên này cũng không thể coi là thân thiện.

Trong mắt đều ẩn chứa vẻ dò xét, thậm chí mơ hồ còn có một tia địch ý.

Dù sao có thể đi vào thành Xích Nguyệt thì đều là đối thủ cạnh tranh.

Đừng nói hôm nay Lộc Đại Tiên còn phô trương như vậy, người nào không biết Lộc Đại Tiên đến vì thành Xích Nguyệt chứ?

Nếu đều là đối thủ cạnh tranh thì dĩ nhiên cũng không cần tỏ thái độ tốt với nhau làm gì.

Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên vào phòng.

Lục Trường Sinh nói thẳng: “Xem ra lần này có rất nhiều Chân Tiên, trong đó nhiều người đều là Đại Tiên.”

“Hơn nữa vì chúng ta “tạo thế” rầm rộ nên đã khiến rất nhiều Chân Tiên bất mãn.”

“Giờ chúng ta đã thành mục tiêu công kích.”

Lộc Đại Tiên khẽ mỉm cười, nói: “Không sao, chuyện này cũng là trong dự liệu. Những Tiên Nhân này đều là đối thủ cạnh tranh của chúng ta, có bất mãn với chúng ta tất nhiên cũng là chuyện bình thường.”

“Vả lại nơi này là thành Xích Nguyệt, Xích Nguyệt Đại Tiên vẫn chưa chết đâu, ai dám động thủ trong thành Xích Nguyệt chứ?”

“Mục đích thật sự khi chúng ta “tạo thế” cũng không phải để những Tiên Nhân này xem, mà chỉ muốn Xích Nguyệt Đại Tiên chú ý. Chỉ cần Xích Nguyệt Đại Tiên chú ý vậy hắn sẽ cho người đi điều tra, một khi điều tra là sẽ biết Lục đạo hữu thật sự ngưng tụ ra ba viên đạo quả.”

“Đến lúc đó trong lòng Xích Nguyệt Đại Tiên tất nhiên sẽ tự có quyết định giữ hay bỏ. Cách này so với chúng ta vắt hết óc, tốn nhiều thời gian đi thuyết phục Xích Nguyệt Đại Tiên tốt hơn nhiều.”

Lục Trường Sinh khẽ gật đầu.

Đúng thật là thế.

Nếu như bọn hắn vừa đến thành Xích Nguyệt đã chạy đi tìm Xích Nguyệt Đại Tiên, nói Lục Trường Sinh ngưng tụ ba viên đạo quả liệu có ai tin không?

Chương 1498: Xích Nguyệt Đại Tiên hiện thân, uy áp chúng tiên!

Ngược lại trong lòng Xích Nguyệt Đại Tiên chỉ sợ sẽ có suy tư khác.

Chỉ có cách khiến Xích Nguyệt Đại Tiên cảm thấy hứng thú, sau đó tự mình đi điều tra và cho ra kết luận, như thế Xích Nguyệt Đại Tiên mới có thể hoàn toàn tin tưởng.

Bởi vậy giờ Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên chỉ có có thể làm một việc.

Đó chính là chờ!

Phủ thành chủ thành Xích Nguyệt, trong một căn mật thất.

Xích Nguyệt Đại Tiên mở mắt.

Trong ánh mắt lóe lên vẻ khác lạ.

“Trường Sinh Chân Tiên?”

Xích Nguyệt Đại Tiên có chút nghi hoặc.

Vừa rồi Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên cùng nhau tới.

Động tĩnh phải nói là rất lớn.

Xích Nguyệt Đại Tiên tất nhiên biết Lộc Đại Tiên, thậm chí còn từng quen biết.

Theo Xích Nguyệt Đại Tiên thấy, Lộc Đại Tiên cũng chỉ là một tên tiểu bối thôi.

Lúc hắn thành Tiên, Lộc Đại Tiên còn không biết đang ở nơi nào.

Bởi vậy, cũng chỉ có thể nói là cóbiết chứ cũng không có ấn tượng gì quá sâu sắc với Lộc Đại Tiên.

Thế nhưng hiện tại Lộc Đại Tiên dẫn theo Trường Sinh Chân Tiên, phô trương đi vào thành Xích Nguyệt như vậy, rõ ràng là muốn hắn chú ý.

Điểm này Xích Nguyệt Đại Tiên cực kỳ rõ ràng.

Nhưng tiếng bàn tán của một số người trong thành cũng làm Xích Nguyệt Đại Tiên nghi hoặc.

Hắn lập tức gọi tâm phúc trong phủ thành chủ tới.

Đây là một vị Chân Tiên, gọi là Thương Lan Chân Tiên.

“Bái kiến Đại Tiên.”

Thương Lan Chân Tiên cung kính hành lễ.

“Thương Lan, ngươi có biết gì về Trường Sinh Chân Tiên không?”

Xích Nguyệt Đại Tiên trực tiếp hỏi.

“Trường Sinh Chân Tiên?”

Thương Lan Chân Tiên nghe thế thì trầm ngâm một hồi, sau đó chậm rãi mở miệng nói: “Dạo gần đây từ Lộc Thành truyền ra một tin tức, một vị Chân Tiên trong Lộc Thành tên là Lục Trường Sinh ngưng tụ ra ba viên đạo quả, thành lập Trường Sinh đạo tràng, uy chấn Lộc Thành!”

“Nhưng ta cảm thấy lời đồn đại này quá khoa trương, ba viên đạo quả ư? Căn bản không có khả năng, quá nửa là sai sự thật.”

“Thậm chí, giờ vị Trường Sinh Chân Tiên này lại cùng Lộc Đại Tiên tới đây, chỉ sợ trong chuyện này cũng có sắp xếp của Lộc Đại Tiên…”

Ý của Thương Lan Chân Tiên đã rất rõ ràng.

Hắn không tin chuyện ngưng tụ ra ba viên đạo quả.

Điều đó chính là thiên phương dạ đàm.

Ngay cả thiên kiêu trong Tiên môn cũng khó có khả năng ngưng tụ ba viên đạo quả.

Một Chân Tiên bình thường lại có thể ngưng tụ ba viên đạo quả ư?

Chuyện đó chẳng khác nào người si nói mộng!

Xích Nguyệt Đại Tiên cau mày, tựa hồ đang trầm tư.

“Thương Lan, vất vả ngươi đi một chuyến, tới Lộc Thành tìm hiểu nội tình của người tên Lục Trường Sinh này một phen.”

“Nếu cần thì có thể tới Trường Sinh đạo tràng xem thử.”

“Nhớ kỹ, tất cả phải tiến hành một cách âm thầm.”

Xích Nguyệt Đại Tiên sắp xếp như thế.

Thật ra Xích Nguyệt Đại Tiên cũng không quá tin chuyện Lục Trường Sinh có thể ngưng tụ ra ba viên đạo quả.

Nhưng đại kiếp của hắn sắp tới rồi.

Độ Nhục Thân kiếp lần thứ ba quá khó khăn, hắn cũng không chắc chắn được.

Suy nghĩ cho thành Xích Nguyệt, tất nhiên hắn phải tìm cho thành Xích Nguyệt một “nơi chốn” tốt.

Chuyện của Lục Trường Sinh dù chỉ có chút khả năng rất nhỏ nhưng hắn cũng muốn xác nhận một phen rồi mới quyết định.

“Vâng thưa Đại Tiên.”

Thương Lan Chân Tiên lui xuống, lập tức tới Lộc Thành điều tra nội tình của Lục Trường Sinh.

Thời gian từng ngày trôi qua, số lượng Chân Tiên trong thành Xích Nguyệt càng lúc càng nhiều.

Ban đầu còn có người thảo luận chuyện về Trường Sinh Chân Tiên.

Thế nhưng là theo thời gian trôi qua lại không có mấy người bàn tán nữa.

Dù sao hiện tại Chân Tiên thật sự đã có quá nhiều.

Phần lớn đều là Đại Tiên, ai lại bàn tán về một Chân Tiên mới tấn thăng nữa?

Vả lại Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên chỉ phô trương lúc mới vào thành Xích Nguyệt mà thôi.

Sau thời kỳ đó hai người lại vô cùng khiêm tốn.

Gần như không có bất cứ cảm giác tồn tại nào.

Thậm chí cũng không nghe ngóng bất cứ tin tức gì, chỉ yên lặng chờ đợi.

Trong nháy mắt, thời gian mấy tháng thoáng một cái đã qua.

Hôm nay Thương Lan Chân Tiên quay về thành Xích Nguyệt.

Trước tiên hắn vội vã đi tới mật thất trong phủ thành chủ, gặp Xích Nguyệt Đại Tiên.

“Đại Tiên.”

Trông Thương Lan Chân Tiên có chút mệt mỏi nhưng thần sắc lại thoáng vẻ kích động.

“Ừm?”

“Điều tra rõ ràng rồi sao?’

Xích Nguyệt Đại Tiên chậm rãi mở mắt, lên tiếng hỏi.

“Hầu như đã điều tra rõ ràng.”

“Bởi vì không biết Lộc Đại Tiên sẽ sắp xếp thế nào, nên ta cũng sợ tin tức là giả, phải tìm hiểu từ nhiều phía, bắt đầu tìm hiểu từ lúc Trường Sinh Chân Tiên xuất hiện rồi chậm rãi phát triển.”

“Ban đầu Lục Trường Sinh theo Kỳ gia vào Lộc Thành. Nhưng Kỳ gia vốn là gia tộc Tổ cảnh ở Chương Thành, về sau Tổ cảnh bỏ mình nên chỉ có thể chuyển đến Lộc Thành, nửa đường thì gặp Lục Trường Sinh.”

“Còn chuyện trước khi gặp được Kỳ gia Lục Trường Sinh thế nào thì không tìm được tin tức gì.”

“Về sau đến Lộc Thành, trong các Tổ cảnh Lục Trường Sinh có thể xưng là vô địch, trở thành lão tổ của Kỳ gia. Vì muốn đột phá thành Chân Tiên nên một mình Lục Trường Sinh tới Huyết Trạch sơn mạch tìm kiếm Tiên mạch, cuối cùng tại Huyết Trạch sơn mạch cướp được một Tiên mạch, sau đó thành tựu Chân Tiên.”

“Vì thành lập đạo tràng, sau khi Lục Trường Sinh thành Tiên lại một mình tới chiến trường Thiên Uyên Cổ Tiên, thu được một kiện Tiên Bảo trấn áp khí vận…”

“Về sau hết thảy đều chuẩn bị thỏa đáng, lúc Lục Trường Sinh thành lập đạo tràng lại hiển hóa ra ba viên đạo quả. Chuyện này lúc ấy có rất nhiều người chính mắt nhìn thấy, nếu muốn hoàn toàn phong tỏa, ta cảm thấy không có khả năng.”

“Vị Trường Sinh Chân Tiên này chỉ sợ thật sự ngưng tụ ra ba viên đạo quả. Phạm vi đạo tràng của hắn bao phủ còn lớn hơn Lộc Thành nhiều…”

Thương Lan Chân Tiên báo rất kỹ tất cả những chuyện hắn điều tra được về Lục Trường Sinh.

Xích Nguyệt Đại Tiên nghe xong, tâm thần không khỏi chấn động.

“Một mình tới Huyết Trạch sơn mạch tranh đoạt Tiên mạch…”

“Sau đó lại một mình tới chiến trường Thiên Uyên Cổ Tiên thu hoạch Tiên Bảo trấn áp khí vận…”

Chương 1499: Xích Nguyệt Đại Tiên hiện thân, uy áp chúng tiên! (2)

“Phạm vi đạo tràng bao phủ còn lớn hơn Lộc Thành, ba viên đạo quả…”

Xích Nguyệt Đại Tiên thấp giọng lầm bầm.

Từng chuyện về Lục Trường Sinh đều khiến lòng người rung động.

Thậm chí có chút không chân thực cho lắm.

Nhưng càng như vậy thì càng có thể chứng minh Lục Trường Sinh khủng bố tới mức nào.

Thiên phú như vậy thật khó có thể tưởng tượng.

Thậm chí không nên xuất hiện tại một nơi như Lộc Thành.

“Đại Tiên, ngài…”

Thương Lan Chân Tiên trên ra đã đoán được quyết định của Xích Nguyệt Đại Tiên.

Lúc hắn điều tra tại Lộc Thành kỳ thực cũng cảm thấy vô cùng rung động.

Thậm chí còn cảm thấy đến đây là chuyện thiên phương dạ đàm.

Thế nhưng về sau hắn nhiều lần chứng thực mới dám xác định, sự tích về Trường Sinh Chân Tiên đều là thật.

Nhưng càng thế thì càng khiến người ta cảm thấy rung động.

Thiên phú như vậy, kinh tài tuyệt diễm như vậy, thử hỏi sao Xích Nguyệt Đại Tiên có thể thờ ơ đây?

“Đáng tiếc.”

“Thực lực của Lục Trường Sinh hơi yếu.”

“Mới vừa thành lập đạo tràng, nhưng nếu rời khỏi đạo tràng thì hắn có thể giữ vững được thành Xích Nguyệt không?”

Xích Nguyệt Đại Tiên chậm rãi mở miệng.

Có điều chuyện này cũng bình thường.

Chân Tiên làm sao vượt qua Đại Tiên được?

Xét về chiến lực, chắc chắn thực lực của Đại Tiên càng mạnh.

Nhưng xét về thiên phú và tiềm lực, không ai có thể vượt qua thiên phú của Lục Trường Sinh.

Thế nhưng thành Xích Nguyệt cần Tiên Nhân có thực lực cường đại thủ hộ.

Đương nhiên vẫn còn một cách, đó chính là di chuyển thành Xích Nguyệt, trực tiếp dọn tới Trường Sinh đạo tràng.

Nhưng nếu làm thế thành Xích Nguyệt sẽ không còn tồn tại nữa.

Tâm huyết của Xích Nguyệt Đại Tiên đều đổ sông đổ biển.

Thành Xích Nguyệt dù sao vẫn là cơ nghiệp của hắn.

Xích Nguyệt Đại Tiên cũng có thể nghĩ đến, vì cái gì Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên lại tới thành Xích Nguyệt.

Một Lộc Thành không đủ cho Lục Trường Sinh.

Ở đó còn có Lộc Đại Tiên.

“Đi, cho mời Trường Sinh Chân Tiên và Lộc Đại Tiên.”

Xích Nguyệt Đại Tiên vẫn muốn gặp Lục Trường Sinh một lần.

Dù sao chuyện này tương đương với “phó thác” toàn bộ thành Xích Nguyệt.

Bất kể như thế nào Xích Nguyệt Đại Tiên đều muốn gặp Lục Trường Sinh, để đôi bên nói chuyện trực tiếp.

Thương Lan Chân Tiên không nhịn không được mà nói: “Đại Tiên, ngài quyết định rồi ư?”

“Hiện giờ thành Xích Nguyệt có rất nhiều Tiên Nhân, thậm chí còn có một số Tiên Nhân vì đường xá xa xôi vẫn chưa tới thành Xích Nguyệt kịp…”

Xích Nguyệt Đại Tiên lắc đầu, nói: “Có Trường Sinh Chân Tiên ở đây, những Tiên Nhân khác đã không lọt được vào mắt lão phu nữa rồi…”

Xích Nguyệt Đại Tiên nghĩ rất rõ ràng.

Lục Trường Sinh có thiên phú như vậy.

Về sau trở thành Thiên Tiên Tiên Quân cao cao tại thượng, cùng trời đất đồng thọ tuy không nói dễ như trở bàn tay nhưng chắc chắn hy vọng rất lớn.

Về phần các Đại Tiên khác?

Hoặc là những Tiên Nhân khác liệu có ai có thể so sánh nổi?

Không so được!

Loại thiên phú này, ai cũng không so được.

Nếu đã tìm được một vị Tiên Nhân kinh tài tuyệt diễm.

Vậy còn cân nhắc những Tiên Nhân khác làm gì?

Hoàn toàn không cần suy tính thêm.

“Vâng thưa Đại Tiên.”

Thương Lan Chân Tiên nghe lời, cung kính lui ra khỏi mật thất.

Thương Lan Chân Tiên lập tức tới tiểu viện Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên đang ở.

Cảnh này cũng rơi vào trong mắt vô số Tiên Nhân.

Dù sao bọn hắn mỗi giây phút đều đang chú ý tới nhất cử nhất động của phủ thành chủ.

Thương Lan Chân Tiên chính là tâm phúc của Xích Nguyệt Đại Tiên.

Nhất thời, sắc mặt rất nhiều Tiên Nhân đều hơi biến đổi.

“Đó là Thương Lan Chân Tiên, hướng hắn đang đi… Lộc Đại Tiên, còn có cái kia Trường Sinh Chân Tiên?”

“Thương Lan Chân Tiên chẳng lẽ là đi mời Lộc Đại Tiên và Trường Sinh Chân Tiên? Chẳng lẽ Xích Nguyệt Đại Tiên đã đưa ra quyết định? Hắn tin tưởng lời đồn về Trường Sinh Chân Tiên ư?”

“Thương Lan Chân Tiên chính là tâm phúc của Xích Nguyệt Đại Tiên. Nếu Thương Lan Chân Tiên đã ra mặt thì chắc chắn là đang làm theo ý của Xích Nguyệt Đại Tiên.”

“Khốn khiếp, mưu kế của Lộc Đại Tiên và Trường Sinh Chân Tiên thành công rồi sao?”

“Không được, phải nghĩ cách ngăn cản…”

Nhất thời sắc mặt rất nhiều Tiên Nhân đều trở lên âm trầm.

Bọn hắn đều từ nghìn dặm xa xôi, thậm chí vạn dặm xa xôi đi tới thành Xích Nguyệt này.

Kết quả không được gì.

Thậm chí còn chưa được trông thấy Xích Nguyệt Đại Tiên thì đã thua.

Thua một cách mơ mơ hồ hồ.

Bất kể thế nào bọn hắn cũng không cam tâm!

Nhưng Thương Lan Chân Tiên không để ý tới những Tiên Nhân này.

Hắn chỉ một lòng thi hành mệnh lệnh của Xích Nguyệt Đại Tiên.

“Lộc Đại Tiên, Trường Sinh Chân Tiên, Xích Nguyệt Đại Tiên cho mời!”

Thương Lan Chân Tiên nói với hai người.

“Xích Nguyệt Đại Tiên cho mời?”

Lộc Đại Tiên và Lục Trường Sinh liếc mắt nhìn lẫn nhau.

Đều có thể nhìn thấy trong mắt đối phương sợ hãi xen lẫn vui mừng.

Thành công!

Lần này cách làm phô trương của bọn hắn quả nhiên đã khiến Xích Nguyệt Đại Tiên chú ý.

Thậm chí còn được Xích Nguyệt Đại Tiên mời riêng bọn hắn tới nói chuyện.

Mục đích của bọn hắn đã đạt được!

Đương nhiên cụ thể nói chuyện gì thì bọn hắn phải tới đó mới biết được.

“Làm phiền Thương Lan Chân Tiên.”

Lộc Đại Tiên và Lục Trường Sinh đứng dậy, đi theo sau Thương Lan Chân Tiên, chuẩn bị tới gặp Xích Nguyệt Đại Tiên.

Thế nhưng khi bọn hắn vừa rời khỏi tiểu viện ra bên ngoài lại bị một đám Tiên Nhân ngăn cản.

Những Tiên Nhân này, ánh mắt từng người đều đảo qua người Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên với vẻ âm trầm.

“Thương Lan Chân Tiên.”

Trong đó một vị Tiên Nhân, cũng là một vị Đại Tiên mở miệng.

Thương Lan Chân Tiên lạnh lùng nói: “Ý các vị là sao đây?”

“Nơi này là thành Xích Nguyệt! Cũng là Xích Nguyệt đạo tràng!”

“Các vị Tiên Nhân thật sự muốn gây sự ở chỗ này sao?”

Thương Lan Chân Tiên không sợ đám Tiên Nhân này.

Dù là Tiên Nhân có rất nhiều nhưng nơi này chính là Xích Nguyệt đạo tràng.

Một khi Xích Nguyệt Đại Tiên nổi giận, có nhiều Tiên Nhân hơn nữa cũng vô ích.

Kẻ cầm đầu chính là Không Nguyên Đại Tiên.

Hắn bình tĩnh nói: “Thương Lan Chân Tiên, chúng ta ngăn các ngươi lại chỉ vì muốn hỏi một câu.”

Chương 1500: Xích Nguyệt Đại Tiên hiện thân, uy áp chúng tiên! (3)

“Phải chăng Xích Nguyệt Đại Tiên đã làm ra quyết định, giao thành Xích Nguyệt cho Lộc Đại Tiên và Trường Sinh Chân Tiên?’

Rõ ràng những Tiên Nhân này đều chung một câu hỏi.

Nhưng Thương Lan Chân Tiên lại không hề đáp lại.

“Đây là quyết định của Xích Nguyệt Đại Tiên, ta cũng không được biết.”

“Huống chi Xích Nguyệt Đại Tiên vẫn chưa độ Nhục Thân kiếp, hết thảy đều có khả năng.”

“Chư vị hiện giờ ngăn cản chúng ta, chỉ sợ bất kể thế nào Xích Nguyệt Đại Tiên cũng sẽ không cho phép chuyện như vậy xảy ra đâu.”

Câu trả lời của Thương Lan Chân Tiên cũng không thể khiến các vị Tiên Nhân hài lòng.

“Chúng ta từ vạn dặm xa xôi đến đây, ngay cả mặt Xích Nguyệt Đại Tiên cũng không thể nhìn thấy. Cuối cùng ngươi lại nói cho chúng ta biết hết thảy đều kết thúc?”

“Xích Nguyệt Đại Tiên coi chúng ta là gì đây?”

“Đúng thế, Xích Nguyệt Đại Tiên dù sao cũng phải cho chúng ta một câu trả lời thỏa đáng!”

Đám đông sôi trào.

Cả đám Tiên Nhân bao vây mấy người Thương Lan Chân Tiên vào giữa.

Chỉ là Lộc Đại Tiên không hề tỏ ra bối rối.

Hắn vốn cũng chẳng có gì mà hoảng.

Nơi này là thành Xích Nguyệt, là Xích Nguyệt đạo tràng.

Xích Nguyệt Đại Tiên có thể nắm được nhất cử nhất động của bất cứ người nào.

Chẳng lẽ Xích Nguyệt đại tiên lại không biết chuyện xảy ra ở đây?

Không có khả năng!

Chuyện thế này không cần Lục Trường Sinh phải mở miệng.

Đến lúc đó tất nhiên có Xích Nguyệt Đại Tiên giải quyết.

“Ruỳnh.”

Bỗng nhiên hư không bốn phía bắt đầu vặn vẹo.

Một luồng áp lực đáng sợ giáng lâm.

Trong lòng vô số Tiên Nhân căng thẳng.

Bọn hắn cũng đã mơ hồ nhận ra gì đó.

Sau đó, một thân ảnh hư ảo xuất hiện giữa hư không.

“Bản tọa Xích Nguyệt!”

“Nếu không các ngươi không tuân thủ quy củ của bản tọa vậy có thể rời khỏi thành Xích Nguyệt!”

Xích Nguyệt Đại Tiên xuất hiện.

Dù chỉ là một đạo hư ảnh nhưng lại có uy nghiêm vô tận.

Dù sao nơi này là thành Xích Nguyệt, cũng là Xích Nguyệt đạo tràng.

Trong Xích Nguyệt đạo tràng này, Xích Nguyệt Đại Tiên có thể trấn áp hết thảy!

Xích Nguyệt Đại Tiên xuất hiện.

Hơn nữa còn cường ngạnh không gì sánh được.

Không tuân thủ quy củ sẽ phải rời đi.

Thế nhưng ai lại muốn đi chứ?

Bọn hắn vạn dặm xa xôi tìm đến không phải chỉ vì một cơ hội như vậy ư?

Ai cũng muốn có được thành Xích Nguyệt.

Nhất là Không Nguyên Đại Tiên, hắn thật sự không cam tâm, thế là hắn cắn răng nói ra: “Xích Nguyệt Đại Tiên, ngươi quá thiếu công bằng rồi. Đã nói là mời chúng ta đến đây xem lễ, sau đó lại quyết định chuyện phó thác thành Xích Nguyệt.”

“Sao giờ ngươi còn chưa triệu kiến chúng ta mà đã đưa ra quyết định?”

Đối mặt với chất vấn của Không Nguyên Đại Tiên, ánh mắt Xích Nguyệt Đại Tiên nhìn chằm chằm Không Nguyên Đại Tiên.

Hai người đều là Đại Tiên.

Nhưng Xích Nguyệt Đại Tiên quá cổ xưa, hơn nữa đây còn là Xích Nguyệt đạo tràng.

Xích Nguyệt Đại Tiên có ưu thế rất lớn.

“Không Nguyên Đại Tiên, ngươi cũng là một vị Đại Tiên, cũng thành lập đạo tràng, chẳng lẽ không biết ở trong đạo tràng, bản tọa có thể biết nhất cử nhất động của bất cứ người nào sao?”

“Kỳ thực từ giây phút các ngươi bước vào thành Xích Nguyệt thì khảo sát đã bắt đầu rồi.”

“Cho dù chưa từng gặp mặt nhưng ai nói bản tọa không hề khảo sát các ngươi?”

Lời Xích Nguyệt Đại Tiên nói khiến đám người á khẩu không trả lời được.

Đúng vậy, Xích Nguyệt Đại Tiên chính là chủ nhân của đạo tràng.

Chuyện xảy ra trong đạo tràng sao có thể giấu diếm được Xích Nguyệt Đại Tiên?

Bởi vậy, chỉ cần bọn hắn bước vào thành Xích Nguyệt thì chuyện có gặp mặt Xích Nguyệt Đại Tiên không liệu có quạn trọng nữa không?

Không hề quan trọng chút nào.

Tuyệt đối không hề có ảnh hưởng.

Giờ xem ra Xích Nguyệt Đại Tiên đã khảo sát rất nhiều Tiên Nhân.

Hẳn là hắn rất vừa ý Trường Sinh Chân Tiên và Lộc Đại Tiên.

“Nói vậy là chúng ta không có cơ hội nào?”

Không Nguyên Đại Tiên vẫn có chút không cam lòng như cũ.

“Trước mắt bản tọa còn chưa đưa ra quyết định cuối cùng.”

“Nếu ta đưa ra quyết định cuối cùng, tất nhiên sẽ thông báo với các vị đạo hữu.”

“Được rồi, đây là lần nhắc nhở cuối cùng. Đã tiến vào thành Xích Nguyệt vậy thì phải tuân thủ quy củ của thành Xích Nguyệt!”

Nói xong, Xích Nguyệt Đại Tiên mới nhìn thoáng qua Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên.

“Mời hai vị đạo hữu tới đây một chuyến.”

Sau đó, hư ảnh Xích Nguyệt Đại Tiên nhanh chóng tiêu tán.

Như thể tới giờ vẫn chưa từng xuất hiện qua.

Có điều tất cả mọi người đã rõ.

Bọn hắn “thua” rồi.

Thậm chí là thua một cách thảm hại!

Trong chuyện này, ý nguyện cá nhân của Xích Nguyệt Đại Tiên rất quan trọng.

Nếu Xích Nguyệt Đại Tiên đã không thích bọn hắn thì bọn hắn có thể làm thế nào đây?

Nhất thời, Không Nguyên Đại Tiên chỉ có thể sầm mặt nhường đường, không hề ngăn cản hai người Lộc Đại Tiên và Lục Trường Sinh nữa.

Nếu hắn vẫn dám ngăn cản.

Chỉ sợ Xích Nguyệt Đại Tiên sẽ không dễ nói chuyện như vậy nữa đâu.

Sắc mặt Lộc Đại Tiên vẫn vô cùng bình tĩnh như cũ.

Như thể hắn đã đoán trước chuyện này từ trước rồi.

Thế là hắn và Lục Trường Sinh chẳng hề nói một câu, chỉ đi theo sau lưng Thương Lan Chân Tiên, tiếp tục tiến về phía trước.

Ba người rất nhanh đã tới mật thất.

“Xin mời hai vị đạo hữu, Xích Nguyệt Đại Tiên đang ở trong mật thất.”

Thương Lan Chân Tiên không có ý định đi vào trong.

Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên đi vào mật thất.

“Tách.”

Một ánh mắt đảo qua toàn thân hai người.

Chỉ là sau khi ánh mắt kia thoáng lướt qua người Lộc Đại Tiên, lại hạ xuống người Lục Trường Sinh.

Ánh mắt như thể dừng hình.

Không cần đoán, người trước mắt chỉ có thể là Xích Nguyệt Đại Tiên!

Khí thế trên người Xích Nguyệt Đại Tiên vô cùng khủng bố.

Không chỉ có mượn nhờ uy thế của đạo tràng.

Mà chính uy thế của bản thân Xích Nguyệt Đại Tiên đã rất khủng bố.

Thiên Nhân Ngũ Suy đúng thực là sinh tử đại kiếp.

Chỉ khi nào vượt qua thì thực lực bản thân sẽ có thể tăng vọt.

Vượt qua một lần, thực lực tăng vọt một lần.

Nếu như có thể vượt qua mấy lần đại kiếp.

Như vậy dù là Đại Tiên nhưng thực lực cũng có thể sánh với Thiên Tiên.

Chương 1501: Xích Nguyệt Đại Tiên hiện thân, uy áp chúng tiên! (4)

Thậm chí là tranh phong cùng Thiên Tiên!

Đương nhiên, loại Đại Tiên kia quá hiếm thấy.

Đại Tiên có thể tranh phong cùng Thiên Tiên, ít nhất phải vượt qua mười lần Nhục Thân kiếp.

Thậm chí nhiều hơn.

Đại Tiên như thế chưa có một ai từng nghe thấy.

Chí ít Lục Trường Sinh cũng không hề nghe nói qua.

“Lộc Đại Tiên, Trường Sinh Chân Tiên, mời ngồi.”

Xích Nguyệt Đại Tiên ôn hòa nói.

“Gặp qua Xích Nguyệt Đại Tiên!”

Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên cũng tỏ vẻ tôn kính với Xích Nguyệt Đại Tiên.

Ba người đều khoanh chân ngồi xuống mặt đất.

Ánh mắt Xích Nguyệt Đại Tiên vẫn luôn đảo quanh trên người Lục Trường Sinh.

“Bản tọa muốn kiến thức một chút ba viên đạo quả của Lục đạo hữu, không biết có thể không?”

Xích Nguyệt Đại Tiên trực tiếp nói ra.

Trong mật thất, bầu không khí có chút vi diệu.

Xích Nguyệt Đại Tiên vừa mở miệng đã muốn thấy ba viên đạo quả của Lục Trường Sinh.

Rất trực tiếp, không lòng vòng.

Rõ ràng Xích Nguyệt Đại Tiên đang muốn xác nhận lại.

Lộc Đại Tiên đưa mắt nhìn về phía Lục Trường Sinh.

Lúc này, chỉ có thể trông vào Lục Trường Sinh.

Thế nhưng đạo quả là chuyện cực kỳ bí ẩn.

Bất kể Tiên Nhân nào một khi muốn nhìn trộm đạo quả của người khác, vậy rất có thể sẽ gây ra hiểu lầm.

Thậm chí dẫn đến chuyện hai vị Tiên Nhân ra tay đánh nhau.

Lục Trường Sinh cũng đang cân nhắc.

Hồi lâu sau Lục Trường Sinh chậm rãi mở miệng: “Xích Nguyệt Đại Tiên, nếu Lục mỗ có ba viên đạo quả thì thế nào? Mà không có ba viên đạo quả thì lại thế nào?”

Lục Trường Sinh không có khả năng tuỳ tiện cho người khác thấy đạo quả của chính mình.

Chuyện bí ẩn thế này, dù thật sự muốn biểu hiện ra cũng không thể chỉ là nói vài ba câu ngoài miệng là được.

Hắn cần lợi ích thực tế!

Hoặc là nói Xích Nguyệt Đại Tiên phải có hứa hẹn.

Xích Nguyệt Đại Tiên đương nhiên cũng hiểu ý tứ của Lục Trường Sinh.

Hắn cân nhắc một lát rồi mới chậm rãi mở miệng nói: “Nếu Lục đạo hữu có ba viên đạo quả, vậy Lục đạo hữu muốn gì bản tọa đều có thể cho ngươi!”

“Ta muốn?”

Mắt Lục Trường Sinh sáng lên.

“Ta muốn thành Xích Nguyệt.”

“Được.”

Xích Nguyệt Đại Tiên lập tức đồng ý.

Lời hắn nói khiến ánh mắt Lục Trường Sinh có chút ngưng tụ.

Cứ tuỳ tiện đồng ý như vậy ư?

Nhưng nghĩ kỹ lại, Xích Nguyệt Đại Tiên mời rất nhiều Tiên Nhân đến thành Xích Nguyệt không phải vì tìm một “nơi chốn”cho thành Xích Nguyệt sao?

Giờ Xích Nguyệt Đại Tiên đã tìm được.

Chính là Lục Trường Sinh!

Điều kiện tiên quyết là Lục Trường Sinh phải thể hiện ra đầy đủ giá trị!

“Được.”

“Mời Xích Nguyệt Đại Tiên hãy nhìn kỹ.”

Giờ khắc này Lục Trường Sinh không còn gì để do dự nữa.

Tâm niệm vừa động, ba viên đạo quả trong nháy mắt hiện ra.

“Vù.”

Hồng Trần đạo quả!

Vạn Linh đạo quả!

Huyết Nhục đạo quả!

Ba viên đạo quả hiện ra, treo trên đỉnh đầu Lục Trường Sinh.

Uy áp lớn như vậy tuyệt đối sẽ không sai.

Bất kể là Lộc Đại Tiên hay Xích Nguyệt Đại Tiên đều cảm thấy kinh hãi thán phục không gì sánh được.

“Thật sự là ba viên đạo quả…”

“Không thể tưởng tượng nổi, thật sự là không thể tưởng tượng nổi…”

Xích Nguyệt Đại Tiên thấp giọng lầm bầm, tâm thần không khỏi chấn động.

Như thể không thể tin được.

Thế nhưng ba viên đạo quả đang gần ngay trước mắt.

Đây chính là sự thật!

“Tốt!”

Trong mắt Xích Nguyệt Đại Tiên tràn đầy vẻ kích động.

Ba viên đạo quả, hàng thật giá thật!

Tiềm lực của Lục Trường Sinh khó có thể tưởng tượng được.

“Lục đạo hữu, nếu lần này ta không thể vượt qua Nhục Thân kiếp, vậy cả tòa thành Xích Nguyệt này đều thuộc về ngươi.”

“Ta chỉ có một yêu cầu, bảo vệ thành Xích Nguyệt!”

“Dù ngươi dời thành Xích Nguyệt vào đạo tràng của ngươi cũng không vấn đề gì, chỉ cần đừng để thành Xích Nguyệt sụp đổ là đủ…”

Đây là yêu cầu duy nhất của Xích Nguyệt Đại Tiên.

Trong thành Xích Nguyệt có thân tộc, có bằng hữu, có thủ hạ của hắn.

Hắn không thể bỏ mặc tất cả.

Không có khả năng không vướng bận gì.

Nhất định phải tìm một người để “phó thác”. Mà giờ hắn đã tìm được người này, chính là Lục Trường Sinh!

Trong lòng Lộc Đại Tiên rất mừng.

Cuối cùng đã có lời hứa của Xích Nguyệt Đại Tiên rồi.

Lục Trường Sinh cũng không từ chối, gật đầu nói: “Lục mỗ tạ ơn Xích Nguyệt Đại Tiên.”

Xích Nguyệt Đại Tiên thở dài một tiếng nói: “Tin tức này ta sẽ công bố ra ngoài.”

“Đến lúc đó ta sẽ mời những Tiên Nhân đang ở trong thành ra khỏi thành Xích Nguyệt trước để không tạo thành rắc rối cho ngươi.”

“Nhưng ta chỉ có thể cam đoan khi ta còn sống không ai tìm ngươi phiền phức. Nhưng nếu ta chết rồi…”

Xích Nguyệt Đại Tiên không nói gì thêm.

Ý của hắn đã rất rõ ràng.

Một khi hắn chết đi vậy thì phải dựa vào chính bản thân Lục Trường Sinh.

Hắn giao thành Xích Nguyệt cho Lục Trường Sinh.

Nhưng có thể giữ được hay không vậy thì phải xem năng lực của Lục Trường Sinh thế nào.

“Lục mỗ hiểu.”

Lục Trường Sinh trịnh trọng gật đầu.

Sau đó hai người cáo từ rời khỏi mật thất.

Giờ khắc này Xích Nguyệt Đại Tiên đã hoàn toàn yên tâm.

Hắn đã không còn chút lo lắng nào, giờ chỉ cần toàn lực vượt qua Nhục Thân kiếp.

Thế nhưng ai cũng biết, khả năng Xích Nguyệt Đại Tiên có thể vượt qua Nhục Thân kiếp lần thứ ba cực kỳ bé nhỏ.

Nhưng dù khả năng nhỏ thế nào thì Xích Nguyệt Đại Tiên vẫn muốn dốc hết toàn lực thử một lần.

Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên quay về tiểu viện.

Thái độ của bọn hắn vẫn vô cùng an tĩnh.

Cả hai đều không ra ngoài, chỉ ở trong tiểu viện.

Thời gian ngày lại ngày trôi qua.

Tới tận ba ngày sau, chân thân của Xích Nguyệt Đại Tiên xuất hiện.

Đồng thời triệu tập hầu như tất cả Tiên Nhân trong thành Xích Nguyệt.

Rất nhiều người đều có suy đoán.

Quá nửa là Xích Nguyệt Đại Tiên chuẩn bị đưa ra quyết định “phó thác” thành Xích Nguyệt.

Chỉ là Xích Nguyệt Đại Tiên rốt cuộc sẽ giao phó thành Xích Nguyệt cho ai?

Đây là một cái câu hỏi lớn!

Nhưng một số Tiên Nhân kỳ thực đã có suy đoán.

Dù sao thành Xích Nguyệt có rất nhiều Tiên Nhân tìm tới, nhưng người được Xích Nguyệt Đại Tiên tự mình mời đi gặp mặt chỉ có hai người Lộc Đại Tiên và Trường Sinh Chân Tiên mà thôi.

Đại điện trong phủ thành chủ thành Xích Nguyệt.

Chương 1502: Đạo tràng sụp đổ, Đại Tiên vẫn lạc!

Mấy chục hơn trăm vị Tiên Nhân tụ tập cùng một chỗ.

Nhiều Tiên Nhân như vậy, thậm chí phần lớn đều là Đại Tiên là cảnh tượng khá hiếm thấy.

Rất nhiều Tiên Nhân đang châu đầu ghé tai, dường như đang bàn luận chuyện gì đó với nhau.

“Vèo.”

Không lâu sau một bóng người xuất hiện.

Rõ ràng là chủ nhân thành Xích Nguyệt, Xích Nguyệt Đại Tiên!

Xích Nguyệt Đại Tiên vừa xuất hiện, toàn bộ đại điện lập tức yên lặng.

Hắn nhìn lướt qua vô số Tiên Nhân.

Cũng thấy được Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên ở trong đó.

Xích Nguyệt Đại Tiên hít một hơi thật sâu, sau đó chậm rãi mở miệng: “Các vị đạo hữu vượt đường xa đến xem lễ, bản tọa vô cùng cảm kích. Chắc hẳn các vị đạo hữu đều biết, lần này xem lễ, thực ra bản tọa cũng có ý phó thác thành Xích Nguyệt.”

“Lần này bản tọa độ Nhục Thân kiếp, dữ nhiều lành ít. Bởi vậy muốn phó thác chuyện sau này, cho nên mới mời nhiều đạo hữu như vậy tới đây. Giờ phút khi đạo hữu bước vào thành Xích Nguyệt, bản tọa cũng đã bắt đầu khảo sát.”

“Mà hiện giờ, khảo sát đã có kết quả!”

Lời Xích Nguyệt Đại Tiên nói khiến trong lòng mọi người vô cùng khẩn trương.

Đã có kết quả rồi ư?

Thật ra mọi người cũng không thấy bất ngờ.

Dù sao, thành Xích Nguyệt chính là đạo tràng của Xích Nguyệt Đại Tiên.

Xích Nguyệt Đại Tiên có thể nhìn thấy nhất cử nhất động của mỗi một vị Tiên Nhân.

Bởi vậy trong khoảng thời gian vừa qua khảo sát ra kết quả là chuyện không thể bình thường hơn được.

Dù bọn hắn đã có suy đoán nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định.

Vạn nhất sẽ là bọn hắn thì sao?

Bởi vậy từng vị Tiên Nhân đều nín thở ngưng thần, chăm chú nhìn Xích Nguyệt Đại Tiên.

Ánh mắt Xích Nguyệt Đại Tiên quét qua, sau đó hắn nói: “Theo bản tọa khảo sát, Tiên Nhân đáng giá để phó thác là Lộc Đại Tiên và Trường Sinh Chân Tiên!”

“Đoàng.”

Xích Nguyệt Đại Tiên vừa nói xong, trong đại điện lập tức nổi lên sóng to gió lớn.

“Thật sự là bọn hắn?”

“Lộc Đại Tiên? Trường Sinh Chân Tiên? Hẳn Xích Nguyệt Đại Tiên chân chính nhìn trúng chính là Trường Sinh Chân Tiên mới phải.”

“Không sai, hẳn là Trường Sinh Chân Tiên. Dù sao, tiềm lực của Trường Sinh Chân Tiên khó có thể tưởng tượng, đặc biệt là việc ngưng tụ ra ba viên đạo quả nghe nói là nói thật, vậy thì gần như không cần suy nghĩ nữa rồi.”

“Đúng vậy, Chân Tiên có thể ngưng tụ ra ba viên đạo quả còn cần phải khảo sát sao?”

“Nhưng ta không cam tâm…”

Nhất thời, ngoại trừ chấn kinh ra thì có càng nhiều Tiên Nhân cảm thấy không cam tâm.

Bọn hắn vượt vạn dặm xa xôi tới đây, trong lòng tràn đầy hi vọng.

Kết quả giờ lại không thu hoạch được gì.

Bọn hắn rất khó tiếp nhận kết quả như vậy.

“Thế nên đây là quyết định cuối cùng của Xích Nguyệt Đại Tiên?”

Bỗng nhiên có một vị Đại Tiên trong đám người mở miệng.

Người này là Không Nguyên Đại Tiên.

Trước đó Không Nguyên Đại Tiên đã dẫn người tới ngăn cản Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên.

Đôi bên va chạm tới mức không ai thoải mái.

Giờ lại là Không Nguyên Đại Tiên mở miệng.

Tất nhiên là hắn đang gây áp lực cho Xích Nguyệt Đại Tiên.

Nhưng Xích Nguyệt Đại Tiên đã trải qua bao nhiêu trắc trở, sao lại để ý câu hỏi vớ vẩn này của Không Nguyên Đại Tiên?

“Không sai, đây chính là quyết định cuối cùng của bản tọa!”

“Hơn nữa để không gây nên hiểu lầm không cần thiết, trước khi bản tọa độ Nhục Thân kiếp xin các vị đạo hữu rời khỏi thành Xích Nguyệt.”

“Trong vòng ba ngày!”

“Nếu sau ba ngày vẫn không rời đi, bản tọa sẽ tự mình đưa các vị đạo hữu rời đi. Vậy nên xin các vị đạo hữu thông cảm, đừng để bản tọa khó xử.”

Lời Xích Nguyệt Đại Tiên nói lập tức dẫn tới sóng to gió lớn.

Đây là muốn tiễn bọn hắn đi?

Không, đây là muốn đuổi bọn hắn đi thì có!

Thậm chí nếu tự bọn hắn không rời đi thì Xích Nguyệt Đại Tiên sẽ tự mình trục xuất bọn hắn.

Dù sao nơi này cũng là đạo tràng của Xích Nguyệt Đại Tiên.

Muốn “ăn vạ” ở thành Xích Nguyệt là chuyện không thể nào.

“Không, Xích Nguyệt Đại Tiên, ban đầu là ngươi mời chúng ta tới, giờ sao có thể đuổi chúng ta đi như thế?”

“Xích Nguyệt đạo hữu, ngươi không cảm thấy hành động như vậy quá vô lễ sao?”

“Xích Nguyệt đạo hữu, nghĩ lại đi…”

Vô số Tiên Nhân lập tức nhao nhao lên.

Bị Xích Nguyệt Đại Tiên trục xuất là chuyện mất mặt cỡ nào?

Nếu ở lại thành Xích Nguyệt thì bọn hắn vẫn còn chút cơ hội.

Một khi bị đuổi đi thì bọn hắn sẽ hoàn toàn không có cơ hội nào nữa.

Nói thẳng ra là bọn hắn không muốn đi.

Thế nhưng Xích Nguyệt Đại Tiên tất nhiên cũng nhìn thấu tính toán của bọn hắn.

Nếu hắn đã quyết định giao phó thành Xích Nguyệt cho Lục Trường Sinh thì hắn cũng sẽ không để lại mối hoạ ngầm nào.

Nhất định phải đuổi hết những Tiên Nhân này đi.

“Các vị đạo hữu, thời gian còn lại của bản tọa không nhiều lắm.”

“Một người đại hạn sắp đến, chẳng mấy có thể sẽ chết… Rất mong các vị đạo hữu đừng để bản tọa phải khó xử.”

Xích Nguyệt Đại Tiên nói xong thì nhắm mắt lại, không nói câu nào nữa.

Rất nhiều Tiên Nhân nghe thế trong lòng đều run lên.

Đừng thấy Xích Nguyệt Đại Tiên ăn nói có vẻ rất khách khí.

Nhưng thực ra thì sao?

Nếu bọn hắn không chịu rời đi, sợ rằng Xích Nguyệt Đại Tiên sẽ trực tiếp trục xuất bọn hắn.

Một chút thể diện cũng không giữ lại cho bọn hắn.

Dù sao giờ Xích Nguyệt Đại Tiên gần như sẽ bỏ mình.

Hắn thật sự không có gì phải kiêng dè cả.

Ai dám chọc giận Xích Nguyệt Đại Tiên vào lúc này, vậy không cần nghi ngờ, đó là tự tìm đường chết.

“Hay cho Xích Nguyệt Đại Tiên, chúng ta đi!”

Lúc này đã có Tiên Nhân đứng dậy.

Giọng điệu nghe có vẻ khá bất mãn.

Nhưng dù bất mãn thì có thể làm sao?

Vẫn phải ngoan ngoãn rời đi thôi.

Dù sao nơi này cũng là đạo tràng của Xích Nguyệt Đại Tiên.

Dù thật sự có oán khí thì cũng phải rời khỏi đạo tràng của Xích Nguyệt Đại Tiên rồi nói.

Để tránh chọc giận Xích Nguyệt Đại Tiên, đến lúc đó thua thiệt vẫn là bọn hắn.

Sau khi vị Tiên Nhân thứ nhất rời đi lại có vị thứ hai, vị thứ ba, vị thứ tư…

Tiếp sau đó, rất nhiều Tiên Nhân cũng lục tục rời khỏi thành Xích Nguyệt.

Chương 1503: Đạo tràng sụp đổ, Đại Tiên vẫn lạc! (2)

Còn chuyện trốn trong thành Xích Nguyệt?

Thật ra chẳng có bất cứ ý nghĩa gì.

Dù có trốn ở chỗ nào trong thành Xích Nguyệt thì Xích Nguyệt Đại Tiên đều biết.

Thủ đoạn ẩn nấp nào cũng không có ý nghĩa khi ở trong đạo tràng.

Số lượng Tiên Nhân chậm rãi giảm bớt.

Ngay cả Không Nguyên Đại Tiên cũng nhìn thật kỹ Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên.

Cuối cùng mấy người Không Nguyên Đại Tiên cũng đi.

Đại điện trở nên trống không, chỉ còn lại ba người Lục Trường Sinh, Lộc Đại Tiên và Xích Nguyệt Đại Tiên.

“Hai vị đạo hữu có vừa ý không?”

Xích Nguyệt Đại Tiên lên tiếng.

“Vừa ý, rất vừa ý!”

“Xích Nguyệt đạo hữu quả thật tuân thủ hứa hẹn.”

Lục Trường Sinh khẽ gật đầu.

Xích Nguyệt Đại Tiên trực tiếp đuổi cổ rất nhiều Tiên Nhân đi.

Cũng là đang thực hiện lời hứa với Lục Trường Sinh.

Thành Xích Nguyệt chỉ có thể giao phó cho Lục Trường Sinh.

Còn Lộc Đại Tiên?

Chính hắn ngược lại cũng rất rõ ràng.

Xích Nguyệt Đại Tiên nhìn trúng Lục Trường Sinh, không liên quan gì tới hắn.

Hắn chỉ đi cùng Lục Trường Sinh thôi.

Dù sao có thể thu được chỗ tốt là ổn, về phần có phải bị xem nhẹ hay không hắn không để ý.

“Khi nào đạo hữu bắt đầu độ Nhục Thân kiếp?”

Lục Trường Sinh hỏi.

“Nhanh thôi. Ngắn thì hai ba ngày, lâu thì mười ngày nửa tháng, Nhục Thân kiếp nhất định sẽ tới.”

“Hai vị đạo hữu có thể đứng ngoài quan sát.”

Xích Nguyệt Đại Tiên bình tĩnh nói.

Trong lòng Lục Trường Sinh không khỏi mừng thầm.

Có thể đứng ngoài quan sát tất nhiên không thể tốt hơn.

Hắn vẫn chưa từng thấy qua Nhục Thân kiếp.

Mà hắn cũng muốn xem thử rốt cuộc Thiên Nhân Ngũ Suy kinh khủng nhường nào?

Thế là Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên đều ở lại trong đại điện lẳng lặng chờ đợi.

Trong thành Xích Nguyệt rất an tĩnh.

Nhưng bên ngoài thành Xích Nguyệt lại là sóng to gió lớn.

Rất nhiều Tiên Nhân vừa ra khỏi thành Xích Nguyệt đều há mồm chửi ầm lên.

Rõ ràng họ đều vô cùng bất mãn với Xích Nguyệt Đại Tiên.

“Hừ, ta thấy lần này Xích Nguyệt Đại Tiên chắc chắn sẽ thân tử đạo tiêu, thế nên hắn mới không kiêng nể gì như thế.”

“Xích Nguyệt Đại Tiên coi chúng ta là thứ gì? Gọi là tới đuổi là đi.”

“Xích Nguyệt lần này thực sự quá mức…”

Vô số Tiên Nhân đều đang bất mãn.

Nhưng cũng chỉ là bất mãn mà thôi.

Bọn hắn dù bất mãn với Xích Nguyệt Đại Tiên nhưng có thể làm sao?

Xích Nguyệt Đại Tiên là người sắp chết, vốn không hề để ý thái độ của bọn hắn.

Bên cạnh Không Nguyên Đại Tiên còn có một đám Tiên Nhân.

Bọn hắn rõ ràng đều cảm thấy không cam lòng.

“Không Nguyên Đại Tiên, chẳng lẽ chúng ta cứ để vậy à?”

“Đúng vậy, cun cút rời đi như thế thật sự không cam tâm.”

“Không Nguyên Đại Tiên, ngươi có cách nào không?”

Nhất thời, ánh mắt vô số Tiên Nhân đều nhìn về phía Không Nguyên Đại Tiên.

Không Nguyên Đại Tiên nhìn lướt qua đám người.

Hắn chậm rãi mở miệng: “Giờ Xích Nguyệt Đại Tiên vẫn còn sống, thành Xích Nguyệt chính là đạo tràng của Xích Nguyệt Đại Tiên, chúng ta không làm gì thành Xích Nguyệt được.”

“Nhưng Xích Nguyệt Đại Tiên có thể sống mãi sao? Hắn sắp độ Nhục Thân kiếp, hơn nửa dữ nhiều lành ít.”

“Một khi Xích Nguyệt Đại Tiên chết đi thì đạo tràng Xích Nguyệt sẽ tán loạn. Đến lúc đó thành Xích Nguyệt chỉ là một tòa thành trì phổ thông thôi.”

“Không có Xích Nguyệt Đại Tiên, chỉ dựa vào hai người Lộc Đại Tiên và Trường Sinh Chân Tiên liệu có thể bảo vệ thành Xích Nguyệt không?”

“Thế nên hiện tại chúng ta chỉ cần làm một chuyện là được rồi.”

“Đó chính là chờ!”

Lời Không Nguyên Đại Tiên nói khiến ánh mắt rất nhiều Tiên Nhân sáng rực lên.

Đúng vậy, bọn hắn chỉ cần chờ đợi là đủ.

Chờ đợi Xích Nguyệt Đại Tiên thân tử đạo tiêu.

Đến lúc đó không có đạo tràng Xích Nguyệt, không có Xích Nguyệt Đại Tiên bảo vệ, Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên lại là thứ gì chứ?

Bọn hắn có nhiều Tiên Nhân như vậy, tuy không làm gì được Xích Nguyệt Đại Tiên nhưng chẳng lẽ lại không làm gì được Lộc Đại Tiên và Lục Trường Sinh ư?

“Không sai, chúng ta vượt vạn dặm xa xôi mà đến, há có thể không thu hoạch được gì đã xám xịt rời đi thế?”

“Vậy chúng ta cứ chờ thôi! Khi Xích Nguyệt Đại Tiên thân tử đạo tiêu thì cơ hội của chúng ta sẽ tới.”

“Xích Nguyệt Đại Tiên còn sống chúng ta không làm gì được, đợi hắn chết chẳng lẽ chúng ta còn không làm gì được một tên Đại Tiên với một tên Chân Tiên?”

Nhất thời rất nhiều Tiên Nhân đều có chung nhận thức.

Không Nguyên Đại Tiên khẽ gật đầu.

Hắn dẫn người cách xa thành Xích Nguyệt.

Tránh để Xích Nguyệt Đại Tiên kiêng dè, sau đó ra tay với bọn hắn.

Giờ bọn hắn cứ tránh né mũi nhọn trước.

Chỉ cần chờ kết quả sau khi Xích Nguyệt Đại Tiên độ kiếp.

Một khi đối phương không độ được Nhục Thân kiếp thì bọn hắn sẽ lập tức xông lên!

Thật ra Xích Nguyệt Đại Tiên cũng biết tình hình bên ngoài thành Xích Nguyệt.

Hắn biết một số Tiên Nhân đang đợi hắn thân tử đạo tiêu, sau đó sẽ xông lên.

Thế nhưng hắn không quản được nhiều như thế.

Hắn đã phó thác thành Xích Nguyệt cho Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên.

Nếu hắn chết thì thành Xích Nguyệt chính là vấn đề của Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên.

Có thể giữ được thành Xích Nguyệt hay không phải xem thủ đoạn của Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên thế nào.

Không chỉ có Xích Nguyệt Đại Tiên biết mà thật ra Lộc Đại Tiên và Lục Trường Sinh cũng hiểu rõ.

Giờ phút này, thần sắc Lộc Đại Tiên cực kỳ ngưng trọng.

“Lục đạo hữu, những Tiên Nhân bên ngoài sẽ không từ bỏ đâu, bọn hắn đều đang đợi một cơ hội.”

Lộc Đại Tiên nói với Lục Trường Sinh như vậy.

Lục Trường Sinh lại không cảm thấy có gì bất ngờ, ngược lại hắn vô cùng bình tĩnh đáp: “Lộc Đại Tiên, trước đó không phải chúng ta đã bàn tới tình huống này sao?”

“Xích Nguyệt Đại Tiên có thể chấn nhiếp tạm thời nhưng không thể chấn nhiếp cả đời! Chờ Xích Nguyệt Đại Tiên thân tử đạo tiêu thì chúng ta sẽ phải đối mặt với đám Tiên Nhân kia, đến lúc đó vẫn phải dựa vào thực lực để nói chuyện.”

Lộc Đại Tiên há to miệng, nhưng cuối cùng cũng không nói gì.

Quả thực hắn và Lục Trường Sinh đã sớm suy tính tới loại tình huống này rồi.

Thế nhưng ban đầu lúc hai người thảo luận còn đưa ra một phương án.

Chương 1504: Đạo tràng sụp đổ, Đại Tiên vẫn lạc! (3)

Đó chính là nếu như không thể địch thì lập tức trốn.

Tuyệt đối sẽ không tử chiến.

Dù sao bọn hắn tới thành Xích Nguyệt đều vì lợi ích.

Một khi phải đánh đổi mạng sống thì còn cần xem giá trị thế nào.

Nhưng nếu muốn bọn hắn không đánh mà chạy thì cũng không có khả năng.

Cuối cùng vẫn phải đánh thử một trận.

Chỉ tiếc đạo tràng của hai người đều cách nơi này rất xa, vốn không có cách nào để mượn lực.

Nhưng những Tiên Nhân khác cũng không thể mượn lực.

“Vậy thì chờ đi.”

“Có điều chúng ta vẫn có một chút ưu thế.”

“Nhà ở ven hồ hưởng trước ánh trăng, một khi Xích Nguyệt Đại Tiên vẫn lạc, chúng ta cũng có thể vơ vét bảo vật trong thành Xích Nguyệt trước. Dù cuối cùng không cách nào giữ vững thành Xích Nguyệt thì chúng ta cũng có thể thu hoạch được rất nhiều chỗ tốt.”

Lộc Đại Tiên nói.

Bất kể thế nào bọn hắn đều chiếm cứ ưu thế.

Lục Trường Sinh không nói gì.

Hắn kỳ thực không có suy nghĩ sẽ từ bỏ thành Xích Nguyệt.

Rất nhiều bảo vật trong thời gian ngắn căn bản không thể mang đi được.

Vậy cũng có nghĩa là hắn nhất định phải đánh một trận với những Tiên Nhân kia.

Tất cả mọi người đều không có đạo tràng để mượn lực.

Đến lúc đó tất cả phải dựa vào thực lực!

Hơn nữa kẻ Lục Trường Sinh phải đối mặt không phải Chân Tiên bình thường.

Mà là Đại Tiên!

Thế nhưng không biết vì sao.

Cõi lòng vốn bình tĩnh của Lục Trường Sinh lại thoáng chút mong đợi.

Tựa như đã rất lâu hắn không có gì để mong đợi như bây giờ.

“Có lẽ ta trời sinh đã không thích hợp để tĩnh tu.”

“Con đường của ta là chiến thiên đấu địa…”

Trong đầu Lục Trường Sinh lóe lên một ý niệm như thế.

Tiên Nhân tiếc mạng.

Về cơ bản có rất ít Tiên Nhân ra tay đánh nhau, càng đừng nói tới lấy mạng ra đặt cược.

Nhưng giờ thì khác.

Thành Xích Nguyệt mang lại lợi ích quá lớn.

Lớn đến mức ngay cả Đại Tiên cũng không thể từ bỏ, đều nhịn không được muốn thử một lần.

Theo thời gian dần trôi qua.

Một ngày, hai ngày, ba ngày…

Thành Xích Nguyệt đã bình tĩnh lại.

Tựa như mặt nước yên ả, không có một tia gợn sóng.

Nhưng càng yên ả thì về sau lại càng có khả năng dấy lên sóng gió ngập trời.

Đám Tiên Nhân ngoài thành đều đang chờ đợi.

Cũng giống bọn hắn, Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên cũng đang chờ đợi.

Tiêu điểm của tất cả mọi người đều là Xích Nguyệt Đại Tiên.

Rốt cục, mười ngày sau.

Xích Nguyệt Đại Tiên mở bừng mắt.

Trong lòng hắn có cảm giác, biết Nhục Thân kiếp sắp tới rồi.

“Tới…”

Lộc Đại Tiên tựa hồ cũng cảm ứng được cái gì, ánh mắt hắn nhìn chòng chọc Xích Nguyệt Đại Tiên trong đại điện.

Ba người không hề nhúc nhích, vẫn luôn ở lại đại điện.

Nhưng lúc này Lục Trường Sinh lại cảm thấy một luồng tử khí bốc lên.

Đúng, chính là tử khí.

Phát ra từ trên người Xích Nguyệt Đại Tiên.

Nói đúng hơn là truyền ra từ nhục thân của Xích Nguyệt Đại Tiên.

Một vị Tiên Nhân tuyệt đối không có khả năng truyền ra tử khí.

Trừ khi tai kiếp của Đại Tiên tiến đến.

Lúc thật sự phải chết mới có thể xuất hiện tử khí.

Mà giờ đại hạn của Xích Nguyệt Đại Tiên đang tiến đến, Nhục Thân kiếp lần thứ ba giáng lâm.

Đây là Nhục Thân kiếp lần thứ ba, so với Nhục Thân kiếp lần thứ nhất và lần thứ hai đều mạnh hơn rất nhiều.

Nhục Thân kiếp vừa giáng xuống, Xích Nguyệt Đại Tiên vốn đang yên đang lành nhưng nhục thân lại bắt đầu suy bại chỉ trong nháy mắt.

Vả lại còn không thể nghịch chuyển.

Xích Nguyệt Đại Tiên lập tức có ý đồ ngăn cản.

Thế nhưng hắn ngăn không được.

Xích Nguyệt Đại Tiên cũng đang không ngừng rèn luyện nhục thân, hy vọng nhục thân sinh ra đặc tính Bất Hủ.

Trên thực tế, quả đúng là có vài tia đặc tính Bất Hủ.

Nhưng đối mặt với Nhục Thân kiếp lần thứ ba, chút đặc tính Nhục Thân Bất Hủ này rõ ràng còn thiếu rất nhiều.

Chỉ trong nháy mắt, đặc tính Nhục Thân Bất Hủ của Xích Nguyệt Đại Tiên triệt để sụp đổ.

Sau đó nhục thân dần suy bại, đồng thời bắt đầu sụp đổ từng chút một.

“A…”

Xích Nguyệt Đại Tiên không kìm được hô lên một tiếng.

Nhục thân suy bại, cảm giác đau đớn làn tới tận linh hồn.

Thế nhưng Xích Nguyệt Đại Tiên không có cách nào, chỉ có thể trừng mắt nhìn nhục thân mình dần suy bại.

“Không thể nghịch, đây là quá trình hoàn toàn không thể nghịch chuyển!”

Sắc mặt Lộc Đại Tiên lộ vẻ hoảng sợ.

Cảnh tượng này dường như đã trở thành bóng ma tâm lý trong lòng hắn.

Dù sao hắn cũng sẽ phải đối mặt với Nhục Thân kiếp lần thứ hai.

Đặt tay lên ngực tự hỏi, liệu hắn có thể vượt qua được không?

Kết quả thế nào không cần nói cũng biết.

Lộc Đại Tiên không có chút lòng tin nào với việc mình có thể vượt qua Nhục Thân kiếp lần thứ hai.

Xích Nguyệt Đại Tiên kỳ thực đã rất cố gắng.

Tỷ như hắn có một ít thiên tài địa bảo.

Có thể bảo vệ nhục thân.

Nhưng đối mặt với Nhục Thân kiếp lần thứ ba, cái gọi là thiên tài địa bảo chỉ có thể ngăn cản một hai hơi thở mà thôi.

Sau đó chính là sụp đổ.

Xích Nguyệt Đại Tiên không có cách nào để ngăn cản nhục thân sụp đổ.

Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn nhục thân mình dần dần sụp đổ.

Một khi nhục thân sụp đổ, vậy thì hắn sẽ tới lúc vẫn lạc.

Một phần, hai phần, ba phần, bốn phần, năm phần…

Trong nháy mắt, nhục thân của Xích Nguyệt Đại Tiên đã sụp đổ tới năm phần.

Đồng thời vẫn còn đang không ngừng sụp đổ.

Đến giờ này Xích Nguyệt Đại Tiên tất nhiên cũng đã biết vận mệnh của mình.

Hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua Lục Trường Sinh.

“Lục đạo hữu, xem ra lão phu không có cách nào nghịch thiên cải mệnh rồi.”

“Nếu thế thành Xích Nguyệt này xin giao lại cho Lục đạo hữu.”

“Đây là nơi lão phu tích lũy bảo vật, đi đi, thừa dịp hãy còn một ít thời gian, đạo tràng của lão phu còn chưa sụp đổ, có thể cầm bao nhiêu thì cứ lấy bao nhiêu.”

“Nhưng đạo hữu cũng đừng quên hứa hẹn, che chở thành Xích Nguyệt…”

Nói xong, bên tai Lục Trường Sinh truyền đến tiếng Xích Nguyệt Đại Tiên truyền âm.

Đó là vị trí của bảo khố.

Nếu như muốn tìm tới đó sợ rằng sẽ mất một ít thời gian.

Thời gian đó đủ để những Tiên Nhân bên ngoài thành ra tay.

Chương 1505: Đạo tràng sụp đổ, Đại Tiên vẫn lạc! (4)

Nhưng giờ biết được vị trí bảo khố sớm, ngược lại có thể giúp Lục Trường Sinh tiến vào bảo khố trước một bước.

Về phần có thể cầm bao nhiêu bảo vật và có thể giữ được bao nhiêu bảo vật thì phải xem tạo hóa của Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên.

“Tạ ơn Xích Nguyệt Đại Tiên.”

“Đi!”

Lục Trường Sinh quyết định rất nhanh, không ở lại đại điện thêm nữa.

“Vèo.”

Hai người nhanh chóng đi tới bảo khố.

“Nhiều bảo vật quá.”

“Thu!”

Hai người Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên lập tức thu lấy bảo vật.

Nhưng thật sự có rất nhiều bảo vật.

Trong chốc lát hai người không có cách nào thu hết bảo vật được.

“Rầm.”

Bỗng nhiên hư không truyền ra một tiếng vang trầm đục.

Ngay sau đó, đạo tràng trong thành Xích Nguyệt bắt đầu tan vỡ.

Cảnh này có nghĩa gì, Lục Trường Sinh vô cùng rõ ràng.

Xích Nguyệt Đại Tiên đã chết!

Giờ phút này, đám người Không Nguyên Đại Tiên ngoài thành vẫn luôn chú ý tình hình trong thành Xích Nguyệt đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía thành Xích Nguyệt đằng xa.

Trong mắt Không Nguyên Đại Tiên lóe lên một tia tinh mang.

“Đạo tràng sụp đổ, Xích Nguyệt… chết rồi!”

Rất nhiều Tiên Nhân đều vô cùng hưng phấn.

Xích Nguyệt Đại Tiên đã chết, vậy thì cơ hội của bọn hắn tới rồi!

“Đánh vào thành Xích Nguyệt!”

Giờ khắc này, Không Nguyên Đại Tiên không hề do dự.

Lập tức bay về phía thành Xích Nguyệt.

“Bọn hắn tới rồi…”

Trong bảo khố thành Xích Nguyệt, Lục Trường Sinh đột nhiên ngẩng đầu nhìn về một hướng khác trong hư không.

Lộc Đại Tiên ngẩn ra.

Nhưng hắn lập tức hiểu lời Lục Trường Sinh nói có ý gì.

“Lục đạo hữu, chúng ta thật sự sẽ đánh một trận với bọn hắn sao?”

Đến tận giờ Lộc Đại Tiên tựa như vẫn có chút chần chừ.

Kỳ thực hắn không phải chần chừ mà là trong lòng có điều e ngại.

Trước đó Xích Nguyệt Đại Tiên vẫn còn, Lộc Đại Tiên cũng không có cảm giác thế này.

Dù sao trời sập đã có Xích Nguyệt Đại Tiên chống.

Nhưng bây giờ không giống lúc trước.

Xích Nguyệt Đại Tiên đã chết, không có đạo tràng bảo vệ, giờ là lúc hai người bọn hắn phải đối mặt với mười mấy vị thậm chí là mấy chục vị Tiên Nhân.

Đây là áp lực lớn nhường nào?

Lục Trường Sinh nhìn qua Lộc Đại Tiên.

Tất nhiên hắn cũng hiểu ý của Lộc Đại Tiên.

“Đồ trong bảo khố giờ không lấy hết được.”

“Huống chi, thứ ta cần cũng không chỉ có những thứ trong bảo khố này.”

“Ta muốn toàn bộ thành Xích Nguyệt!”

“Dựa theo ước định trước đó, nếu trong lòng Lộc đạo hữu còn sợ hãi, muốn rời đi trước cũng được, nhưng phải bỏ lại tất cả bảo vật đã lấy.”

Lục Trường Sinh không hề nể mặt Lộc Đại Tiên.

Lúc này này mà muốn rời đi ư?

Vậy thì không được mang theo bảo vật.

Là đi hay ở, phải xem Lộc Đại Tiên lựa chọn thế nào.

Ánh mắt Lộc Đại Tiên âm tình bất định.

Kỳ thực mục đích thực sự của hắn khi đến thành Xích Nguyệt là muốn biết Xích Nguyệt Đại Tiên vượt qua Nhục Thân kiếp lần thứ hai thế nào.

Nhưng hắn rất thất vọng.

Cũng không phải dùng loại pháp môn hoặc thủ đoạn hay là bảo vật đặc biệt gì.

Xích Nguyệt Đại Tiên hoàn toàn dựa vào thực lực của bản thân, may mắn vượt qua Nhục Thân kiếp lần thứ hai.

Đối với Lộc Đại Tiên mà nói, những bảo vật này kỳ thực cũng không có tác dụng quá lớn với hắn.

Cũng không thể trợ giúp hắn vượt qua Nhục Thân kiếp lần thứ hai.

Nghĩ tới đây, Lộc Đại Tiên đã có quyết định.

“Lục đạo hữu, xin lỗi.”

“Những bảo vật Lộc mỗ vừa mới lấy đều có thể bỏ lại. Nhưng Lộc mỗ sẽ không ở lại thành Xích Nguyệt…”

Nói xong, Lộc Đại Tiên trực tiếp bỏ đồ xuống.

Sau đó nhanh chóng xông ra bảo khố, bay khỏi thành Xích Nguyệt.

Lục Trường Sinh nhìn theo bóng lưng Lộc Đại Tiên rời đi, ánh mắt hắn lộ vẻ bình tĩnh.

Chuyện này rất bình thường.

Lộc Đại Tiên không có được thứ hắn muốn, tất nhiên sẽ không tuân thủ lời hứa.

Thế nhưng chuyện này họ đã bàn xong trước đó rồi.

Lộc Đại Tiên không tuân thủ lời hứa, vậy dĩ nhiên cũng không thu hoạch được bất cứ vật gì.

Hiện tại toàn bộ thành Xích Nguyệt chỉ thuộc về một mình Lục Trường Sinh.

Lục Trường Sinh đột nhiên cất tiếng cười to.

Hắn từ Giới Hải đến Thiên giới không phải vẫn luôn chỉ có một mình sao?

Cảnh tượng này đã quá quen thuộc.

Lấy ít địch nhiều, lấy một chọi mười.

Hắn thoáng như trở về Giới Hải.

Từ khi tiến vào Thiên giới, Lục Trường Sinh quả thực chưa từng đánh một trận “thoải mái vui sướng” nào.

“Vèo.”

Sau một khắc, Lục Trường Sinh bước ra bảo khố.

“Ầm ầm.”

Không trung bên trên thành Xích Nguyệt đang kịch liệt chấn động.

Cả tòa thành Xích Nguyệt đều như bị bao phủ trong bầu không khí khủng hoảng.

Tất cả mọi người ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn lên hư không.

Nơi đó mơ hồ như có từng sợi “xiềng xích”, thế mà lại phong tỏa toàn bộ thành Xích Nguyệt bên trong.

Vô số người trong thành Xích Nguyệt đều muốn chạy trốn.

Chỉ tiếc dưới sự bao phủ của loại xiềng xích này, một người cũng đừng mong trốn thoát.

Trong thành Xích Nguyệt, rất nhiều người đã biết chuyện đạo tràng sụp đổ.

Không để bọn hắn kịp chạy trốn, cũng chưa kịp có hành động gì thì thành Xích Nguyệt đã bị phong tỏa.

Có một số người đã mơ hồ có thể đoán được sẽ có chuyện gì xảy ra.

Thành Xích Nguyệt bình yên quá lâu rồi.

Lâu đến mức không có ai cảm thấy nơi này sẽ phát sinh nguy hiểm gì nữa.

Dù sao có Xích Nguyệt Đại Tiên ở đây, ai dám gây sự trong thành Xích Nguyệt?

Nhưng giờ nguy cơ đã thật sự giáng xuống.

“Còn may chạy nhanh. Nếu không đợi Tiên trận phong tỏa thành Xích Nguyệt thì tới cả ta cũng không dễ dàng trốn ra được…”

Lộc Đại Tiên đã rời khỏi thành Xích Nguyệt.

Hắn nhìn lại đằng sau, thấy tầng tầng Tiên trận phong tỏa thành Xích Nguyệt.

Thậm chí không phải một tòa Tiên trận, mà là rất nhiều tòa Tiên trận.

Rõ ràng những Tiên Nhân kia đã chuẩn bị sẵn.

Một khi đạo tràng Xích Nguyệt sụp đổ, vậy bọn hắn sẽ lập tức dùng Tiên trận phong tỏa toàn bộ thành Xích Nguyệt.

Cũng may Lộc Đại Tiên quyết định rất nhanh, nhờ thế mới tránh được một kiếp.

Thế nhưng Lục Trường Sinh lại không thoát ra được.

“Một vị Chân Tiên, còn là Chân Tiên ngưng tụ ra ba viên đạo quả, vậy mà hôm nay lại sắp vẫn lạc tại thành Xích Nguyệt.”

Chương 1506: Lục Trường Sinh như thể trở về Giới Hải, lấy sức một mình đại chiến mười ba vị Đại Tiên!

“Đúng là thiếu khôn ngoan…”

Lộc Đại Tiên lắc đầu.

Dù trước đó hai người đã có kế hoạch.

Nhưng chuyện đột ngột xảy ra, biết rõ không thể làm thì phải đưa ra quyết định thật nhanh.

Rõ ràng Lục Trường Sinh đã lấy được rất nhiều bảo vật, nhưng cuối cùng vẫn quá tham lam.

Còn muốn có cả tòa thành Xích Nguyệt.

Kết quả bị phong tỏa trong thành Xích Nguyệt, dữ nhiều lành ít.

Lộc Đại Tiên cảm thấy, lần này Lục Trường Sinh nhiều khả năng là gặp nguy hiểm rồi.

Muốn chạy trốn gần như không có khả năng.

Đám Tiên Nhân kia quá mạnh.

Gần như đều là Đại Tiên.

Cả đám như vậy thử hỏi phải đánh thế nào?

Đánh không lại!

Dù hắn có xông lên thì cũng chỉ có một con đường chết.

Nhưng Lộc Đại Tiên không hề rời đi.

Hắn đã cách xa thành Xích Nguyệt, nhưng vẫn chú ý thành Xích Nguyệt như cũ.

Bất kể thế nào, cũng do hắn đưa Lục Trường Sinh đến thành Xích Nguyệt.

Lộc Đại Tiên muốn biết kết quả cuối cùng ra sao.

Trong thành Xích Nguyệt, do Không Nguyên Đại Tiên cầm đầu, có tất cả mười ba vị Đại Tiên giáng lâm!

Mười ba vị Đại Tiên, trên thân không kiêng dè gì, cứ thế tản ra khí thế vô cùng khủng bố.

Uy áp lan tràn khắp cả tòa thành Xích Nguyệt!

Vô số người ngã rạp trên mặt đất, không chịu nổi uy thế của mười ba vị Đại Tiên.

Không Nguyên Đại Tiên đứng giữa hư không, bễ nghễ chúng sinh.

Ánh mắt hắn quét qua.

Sau đó cười lạnh, nói: “Lúc Xích Nguyệt Đại Tiên còn ở đây, bầy kiến cỏ này cũng không sợ những Tiên Nhân chúng ta.”

“Giờ Xích Nguyệt Đại Tiên chết rồi, bầy kiến cỏ này lại bị đánh về nguyên hình, một lần nữa biến thành sâu kiến.”

“Xích Nguyệt Đại Tiên đối với đám sâu kiến này quá tốt rồi, tốt đến mức bọn chúng quên mất cả thân phận của mình.”

Không Nguyên Đại Tiên cũng có đạo tràng.

Nhưng hắn khác với Xích Nguyệt Đại Tiên.

Trong đạo tràng của mình Không Nguyên Đại Tiên muốn gì làm nấy.

Không có bất cứ người nào dám vi phạm ý chí của hắn.

Còn chuyện đối đãi với đám người dưới Tiên Nhân?

Đó chính là sâu kiến.

Bởi vậy trong đạo tràng của Không Nguyên Đại Tiên, hầu như luôn nằm trong trạng thái căng thẳng.

Đâu giống thành Xích Nguyệt này.

Ngay cả Tiên Nhân dường như cũng không có gì tôn quý.

Nhưng giờ không giống lúc trước.

Xích Nguyệt Đại Tiên đã chết.

Đám người bên dưới Tiên Nhân này, khi đối mặt với uy áp của Không Nguyên Đại Tiên, ngay cả một chút sức phản kháng cũng không có.

Đây mới là hiện thực tại Thiên giới.

Những Tiên Nhân khác có lẽ cũng không có suy nghĩ giống Không Nguyên Đại Tiên.

Nhưng không có ai bước ra ngăn cản Không Nguyên Đại Tiên.

Thần thức của bọn hắn còn đang càn quét cả tòa thành Xích Nguyệt.

“Vèo.”

Bỗng nhiên một bóng người từng bước đạp không mà đi, bước lên hư không.

Tựa hồ hoàn toàn không để ý tới uy áp từ mười ba vị Đại Tiên bọn hắn.

Hơn nữa mười ba vị Đại Tiên đều quen thuộc với bóng người này.

“Trường Sinh Chân Tiên?”

Các Đại Tiên khẽ nheo mắt.

Nhất là Không Nguyên Đại Tiên.

Đừng thấy hắn làm việc kiêu căng, không kiêng nể ai hết.

Nhưng thực ra hắn vô cùng cẩn thận.

Thần thức của hắn không ngừng càn quét bốn phía, kết quả đúng là chỉ có một mình Lục Trường Sinh.

“Chỉ có mình ngươi? Lộc Đại Tiên nấp ở đâu rồi?”

Không Nguyên Đại Tiên hỏi.

“Lộc Đại Tiên không muốn ở lại thành Xích Nguyệt nên đã rời đi trước.”

“Yên tâm, Lộc Đại Tiên không mang theo bất cứ món bảo vật nào. Bảo vật trong thành này vẫn còn nguyên trong thành Xích Nguyệt.”

“Đánh bại ta thì các ngươi có thể thu hoạch bảo vật trong thành Xích Nguyệt.”

Lục Trường Sinh thản nhiên nói.

Giọng điệu không thấy chút khẩn trương nào.

Ngược lại còn vô cùng trấn định.

“Đánh bại ngươi?”

“Chỉ là một tên Chân Tiên như ngươi?”

Không Nguyên Đại Tiên khẽ nhướng mày.

Hắn có hơi ngạc nhiên.

Một Chân Tiên mà lại có ý đồ đối kháng với mười ba vị Đại Tiên bọn hắn, điều này có thể sao?

Có thể tu luyện thành Tiên thì đầu óc chắc chắn đều không có vấn đề.

Chuyện bất thường tất có lý do.

Nhất thời, mười ba vị Đại Tiên không khỏi lộ vẻ ngưng trọng.

Từng kẻ đều đang tìm kiếm xem xung quanh Lục Trường Sinh có điểm nào không thích hợp hay không.

Thế nhưng đám Tiên Nhân này tìm đi tìm lại.

Bọn hắn không tìm được điểm nào kỳ lạ.

Không có Tiên trận ẩn nấp.

Cũng không có Tiên Nhân ẩn nấp.

Càng không có Tiên bảo gì hết.

Thật sự chỉ có một mình Lục Trường Sinh.

Một người đối mặt với mười ba vị Đại Tiên.

Đã thế vẻn vẹn chỉ là một vị Chân Tiên.

Mười ba vị Đại Tiên đều không rõ rốt cuộc Lục Trường Sinh định làm gì.

Chẳng lẽ lại Lục Trường Sinh cảm thấy một mình hắn có thể đối phó với mười ba vị Đại Tiên sao?

“Không sai, chỉ có một mình Lục mỗ.”

“Thế nào, không đủ à?”

“Một mình Lục mỗ là đủ rồi!”

Lục Trường Sinh bình tĩnh lên tiếng.

Thế nhưng giọng điệu Lục Trường Sinh càng bình tĩnh, thần sắc hắn càng trấn định thì mười ba vị Đại Tiên này lại càng cảm thấy phẫn nộ hơn.

Lục Trường Sinh coi bọn hắn là thứ gì đây?

Tổ cảnh?

Hay là Chân Tiên phổ thông?

Bọn hắn chính là Đại Tiên đấy!

Mỗi kẻ đều đã vượt qua Nhục Thân kiếp.

Thực lực có thể quét ngang phần lớn Chân Tiên.

“Một tuyệt thế Chân Tiên ngưng tụ ra ba viên đạo quả, có lẽ ngươi cũng có chỗ dựa.”

“Để ta đoán xem, ba viên đạo quả cũng có nghĩa là ba loại Thần Thông thiên bẩm.”

“Ngươi cảm thấy ơi dựa vào ba loại Thần Thông thiên bẩm là có thể trực tiếp đối đầu với mười ba vị Đại Tiên chúng ta?”

Không Nguyên Đại Tiên dường như đã đoán được nội tình của Lục Trường Sinh.

Nhưng Lục Trường Sinh vẫn thờ ơ như cũ.

“Đã vậy thì đi chết đi!”

Ánh mắt Không Nguyên Đại Tiên lạnh băng.

Hắn lười nói nhiều với Lục Trường Sinh.

Dù Lục Trường Sinh có thiên phú dị bẩm, có hy vọng thành Thiên Tiên thì đã sao?

Bọn hắn ngay cả Nhục Thân kiếp cũng độ qua rồi.

Tương đương với việc đã “chết” qua một lần.

Mỗi một lần độ Nhục Thân kiếp lại tương đương với một lần “chết” đi.

Còn gì mà e ngại nữa chứ?

Nhất là Lục Trường Sinh trước mặt chỉ là Chân Tiên có tiềm lực, còn chưa chuyển hóa thành thực lực.

Vậy thì càng không có gì để e ngại.

“Giết!”

Chương 1507: Lục Trường Sinh như thể trở về Giới Hải, lấy sức một mình đại chiến mười ba vị Đại Tiên! (2)

Không Nguyên Đại Tiên tâm niệm vừa động.

Tiên trận thôi động trong nháy mắt.

“Ầm ầm.”

Tiên trận thôi động, áp lực kinh khủng từ bốn phương tám hướng lập tức quét về phía Lục Trường Sinh.

Cùng lúc đó, mười ba vị Đại Tiên không hề do dự, trực tiếp phóng xuất ra Thần Thông.

Bọn hắn cũng sẽ không để ý một chọi một công bằng gì hết.

Đây là trận chiến sinh tử, lấy đâu ra công bằng?

Mười ba vị Đại Tiên chính là mười ba loại Thần Thông.

Toàn bộ đánh về phía Lục Trường Sinh.

Đất trời lập tức biến sắc.

Thậm chí ngay cả hư không cũng phá toái.

Mười ba vị Đại Tiên phóng xuất ra mười ba loại Thần Thông thiên bẩm là cảnh tượng khủng khiếp nhường nào?

Công kích như vậy đừng nói Chân Tiên, dù là Xích Nguyệt Đại Tiên tái sinh mà không có đạo tràng hỗ trợ thì tuyệt đối cũng không ngăn cản được.

Mười ba loại Thần Thông kinh khủng trước mắt bao người, hung hăng đánh lên người Lục Trường Sinh.

Mà Lục Trường Sinh giống như không có bất cứ sức lực nào để ngăn cản.

Bị Thần Thông khủng bố xé nát trong nháy mắt, triệt để chôn vùi.

Nhất thời, chúng Tiên ngỡ ngàng nhìn nhau.

“Thế là chết rồi?”

Chúng Tiên cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Lục Trường Sinh tỏ vẻ nắm chắc thắng lợi trong tay, còn khiến bọn hắn vô cùng kiêng dè.

Sợ hắn có điểm gì đó để trông cậy.

Nhưng cuối cùng lại thế này?

Một loạt Thần Thông tấn công, trong nháy mắt hắn đã bị đánh thành bột mịn.

Chết tới không thể chết lại nữa.

Tất cả mọi người nhìn chằm chằm cảnh này.

Mười ba vị Đại Tiên, đội hình như vậy có thể coi là khủng bố.

Với đội hình khủng bố như vậy, có vẻ như tiêu diệt một vị Chân Tiên cũng không phải chuyện khó khăn gì.

Thế nhưng quá mức quỷ dị.

Trong lòng mười ba vị Đại Tiên cũng nảy sinh cảm giác khác thường.

Có phải quá dễ dàng hay không?

Dù Lục Trường Sinh chỉ là Chân Tiên.

Nhưng Chân Tiên nếu không có gì trông cậy lại dám lao ra giằng co với mười ba vị Đại Tiên như bọn hắn sao?

Đó chính là chịu chết!

Không có Chân Tiên nào lại ngu xuẩn như vậy.

Mà Lục Trường Sinh chết quá dễ dàng, cũng quá nhanh, ngược lại còn khiến người ta cảm thấy cực kỳ quỷ dị.

“Không thích hợp.”

“Lục Trường Sinh có lẽ vẫn chưa chết…”

Đúng lúc này, Không Nguyên Đại Tiên đột nhiên mở miệng.

Ánh mắt hắn trở nên nghiêm túc không gì sánh được.

“Chưa chết?”

“Không Nguyên Đại Tiên, không thể đâu? Không phải chúng ta vừa mới tận mắt thấy Lục Trường Sinh bị Thần Thông của chúng ta đánh nổ sao? Sao có thể sống được?”

“Không sai, nếu Lục Trường Sinh chưa chết vậy hắn đang ở đâu?”

“Chuyện này không có khả năng…”

Rất nhiều Đại Tiên đều dõi mắt nhìn về phía Không Nguyên Đại Tiên.

Bọn hắn vốn không hề cảm ứng được Lục Trường Sinh.

Sao có chuyện đối phương vẫn chưa chết?

Sắc mặt Không Nguyên Đại Tiên cũng rất khó coi.

Ánh mắt của hắn càn quét xung quanh, trầm giọng nói: “Các ngươi nhìn kỹ lại xem, nơi này có phải thành Xích Nguyệt không?”

Lời này vừa nói ra, đám Đại Tiên ngơ ngác nhìn nhau.

“Có ý gì?”

“Nơi này không phải thành Xích Nguyệt thì có thể là nơi nào nữa?”

“Không Nguyên Đại Tiên, rốt cuộc ngươi có ý gì?”

Đối với thành Xích Nguyệt những Tiên Nhân này tất nhiên đều biết rõ.

Dù sao bọn hắn mới từ thành Xích Nguyệt rời đi chưa bao lâu.

Không thể có chuyện ngay cả thành Xích Nguyệt cũng không nhận ra được.

Không Nguyên Đại Tiên cũng không muốn nói nhiều.

Hắn trực tiếp vung tay lên.

“Rầm.”

Cả tòa thành Xích Nguyệt lập tức ầm ầm rung chuyển, phảng phất như sắp sụp đổ.

Vô số người đều bị mạnh mẽ “xóa bỏ”.

Thế nhưng dưới dao động vô hình đã khiến thành Xích Nguyệt vừa biến thành phế tích lại lần nữa khôi phục như cũ.

Mà trong hư không lại có thêm một bóng người.

Rõ ràng là Lục Trường Sinh!

“Trường Sinh Chân Tiên, hắn thật sự chưa chết?”

“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Sao thành Xích Nguyệt lại khôi phục rồi?”

“Chuyện này… Đây rốt cuộc là nơi nào?”

Đám Đại Tiên này đều rất khiếp sợ.

Kỳ thực bọn hắn đã mơ hồ đoán được.

Dù sao bọn hắn đều là Đại Tiên có kiến thức rộng rãi.

Tình cảnh này còn có gì không rõ sao?

Huyễn cảnh!

Bọn hắn không biết đã rơi vào huyễn cảnh lúc nào không hay.

“Hay cho một cái huyễn cảnh!”

“Trường Sinh Chân Tiên, đúng là đã khinh thường ngươi rồi.”

“Chúng ta rơi vào huyễn cảnh từ lúc nào? Để ta nghĩ lại xem, hẳn là từ giây phút bước vào thành Xích Nguyệt thực ra chúng ta đã trúng phải huyễn cảnh đúng không?”

“Không, không phải từ lúc bước vào thành Xích Nguyệt, mà là lúc chúng ta chuẩn bị dùng Tiên trận phong tỏa thành Xích Nguyệt. Hoặc là nói, cảnh đạo tràng Xích Nguyệt sụp đổ thực ra chính là huyễn cảnh!”

Không Nguyên Đại Tiên rốt cục suy nghĩ minh bạch.

Nhưng biết càng nhiều, trong lòng của hắn lại càng nặng nề.

Huyễn thuật đáng sợ như vậy đã có thể xưng là Thần Thông.

Bọn hắn chính là Đại Tiên.

Hơn nữa còn là mười ba vị Đại Tiên, vậy mà trong bất tri bất giác đều bị kéo vào huyễn cảnh nhưng lại không nhận ra.

Đây là chuyện đáng sợ nhường nào?

“Cái gì, thật sự là huyễn cảnh ư?”

Trong lòng đám Đại Tiên đều cảm thấy chấn động.

Dù bọn hắn đã có chút suy đoán.

Thế nhưng lúc thật sự xác định đây là huyễn cảnh, trong lòng bọn hắn lại dấy lên sóng to gió lớn.

Đường đường mười ba vị Đại Tiên.

Kết quả rơi vào huyễn cảnh mà không ai hay biết, hơn nữa còn là huyễn cảnh của một tên Chân Tiên.

Quả thực rất khủng bố.

Huyễn thuật của Chân Tiên đã đạt tới cấp độ không thể tưởng tượng như vậy từ bao giờ.

Lục Trường Sinh lẳng lặng đứng giữa hư không.

Hắn bình tĩnh đáp: “Ngươi nghĩ như vậy cũng đúng.”

“Huyễn cảnh cũng tốt, Thần Thông cũng được, đều như nhau thôi.”

“Quan trọng là các ngươi có thể tránh thoát huyễn cảnh hay không?’

Bóng người này tất nhiên không phải Lục Trường Sinh chân thực.

Thực ra Lục Trường Sinh vẫn đứng giữa hư không như cũ.

Mà mười ba vị Đại Tiên kia cũng ở trong hư không.

Chỉ là hiện tại ánh mắt mười ba vị Chân Tiên đều có vẻ hơi mê mang.

Bọn hắn đã bị Hư giới bao phủ, triệt để rơi vào Hư giới.

Kỳ thực cũng không tới mức mơ hồ như Không Nguyên Đại Tiên nói.

Lục Trường Sinh chỉ thi triển ra Hư giới ngay lúc mười ba vị Đại Tiên này đi vào thành Xích Nguyệt thôi.

Chương 1508: Lục Trường Sinh như thể trở về Giới Hải, lấy sức một mình đại chiến mười ba vị Đại Tiên! (3)

Hư giới giáng lâm, lập tức bao trùm lên mười ba vị Đại Tiên.

Chỉ là trước đó ở trong Hư giới của Lục Trường Sinh có ba tầng không gian, cộng với lỗ đen có thể ma diệt ý thức.

Còn lại thì chẳng có gì nữa.

Nhưng lần này thì khác.

Trong khoảng thời gian Lục Trường Sinh đi vào thành Xích Nguyệt, hắn vẫn luôn “bổ sung” cho Hư giới.

Hắn gần như đã đem toàn bộ thành Xích Nguyệt “chuyển” tới Hư giới.

Thực ra là tạo ra một tòa thành Xích Nguyệt bên trong Hư giới.

Đương nhiên, thành Xích Nguyệt trong Hư giới vô cùng thô ráp.

Kỳ thực nếu cẩn thận quan sát là có thể dễ dàng phát hiện tòa thành này khác với thành Xích Nguyệt chân chính.

Chỉ tiếc mười ba vị Đại Tiên này vốn không hề nghĩ tới chuyện đó.

Vả lại Hư giới vô ảnh vô hình.

Một khi giáng lâm, đối thủ sẽ rơi vào trong huyễn cảnh.

Trừ khi có thể tránh thoát khỏi huyễn cảnh.

Bằng không sẽ không có cách nào tỉnh lại.

Đương nhiên, lúc này Lục Trường Sinh cũng phải chịu áp lực cực lớn.

Có những mười ba vị Đại Tiên đấy.

Thần Thông Hư giới của hắn có lẽ rất mạnh, nhưng cùng lúc vây khốn mười ba vị Đại Tiên, đối với Lục Trường Sinh mà nói vẫn là gánh nặng quá lớn.

“Thần Thông Vĩ Lực!”

“Thần Thông Thôn Linh!”

Lục Trường Sinh không cần nghĩ ngợi.

Trực tiếp thi triển ra hai loại Thần Thông một lúc.

Sức mạnh Thần Thông trùng trùng điệp điệp cuốn tới.

Mười ba vị Đại Tiên tựa như tấm bia sống, không cách nào né tránh.

Trực tiếp bị Thần Thông của Lục Trường Sinh đánh trúng.

“Bùm.”

Thân thể các Đại Tiên trong nháy mắt nổ tung.

Nhưng trong nháy mắt thân thể bọn hắn nổ tung.

Mơ hồ có từng tia quang mang hiện lên trên thân từng Đại Tiên.

Đó là Tiên bảo!

Tích tắc khi thân thể phá toái, Tiên bảo tự động hộ chủ.

Thần Thông Thôn Linh của Lục Trường Sinh, không cách nào thôn phệ huyết nhục những Đại Tiên có Tiên bảo hộ chủ kia.

Thế nhưng cuối cùng vẫn có một số Đại Tiên không có Tiên bảo hộ chủ.

Thế nên trực tiếp bị Thần Thông Thôn Linh của Lục Trường Sinh nuốt chửng.

Hoàn toàn tiêu vong.

Có ba tên Đại Tiên như thế!

“A…”

“Ta… Ta vừa rồi làm sao vậy?”

“Nhục thân của bản tọa phá toái, bị đánh phát nổ?’

“May mà có Tiên bảo hộ thân… Vậy là chúng ta tránh thoát huyễn cảnh rồi ư?”

Đám Đại Tiên đã ý thức được tình cảnh của mình bây giờ.

Sắc mặt ai nấy đều đại biến.

Ngay cả nhục thân cũng bị đánh phát nổ, đủ thấy tình cảnh của bọn hắn vừa rồi hung hiểm đến mức nào.

Thế nhưng đám người nhìn nhau.

Kết quả bọn hắn đã nhận ra biến hóa.

Mười người!

Chỉ còn lại có mười Đại Tiên.

Ba Đại Tiên khác thì đã biến mất không còn tăm tích.

Trong tình cảnh này, kết cục của ba Đại Tiên kia ra sao không cần nói cũng biết.

Chết!

Vừa mới giao thủ, bên phía bọn hắn đã chết ba Đại Tiên.

Thậm chí bọn hắn cũng không biết ba Đại Tiên kia chết thế nào?

“Thủ đoạn hay lắm! Thật sự là thủ đoạn rất hay!”

“Huyễn thuật vây khốn chúng ta, sau đó dùng Thần Thông đánh nổ nhục thể của chúng ta.”

“Nhưng vậy thì sao? Giờ huyễn thuật của ngươi đã bị chúng ta phá, đối mặt với mười vị Đại Tiên, ngươi chắc chắn sẽ phải chết!”

Sát ý của Không Nguyên Đại Tiên sôi trào.

Vừa rồi nhục thể của hắn cũng bị đánh nổ.

Cũng suýt chút nữa đã chết.

May mắn có Tiên bảo hộ thể.

Đối mặt với một đối thủ đáng sợ như thế.

Không Nguyên Đại Tiên nhất định phải dốc hết tinh thần.

Không dám có chút khinh thường.

Thậm chí hắn nhất định phải giết Lục Trường Sinh.

Nếu không hậu hoạn vô tận!

Sắc mặt Lục Trường Sinh vẫn bình tĩnh: “Các ngươi xác định đã tránh thoát huyễn cảnh rồi chứ?”

“Hử?”

“Chẳng lẽ chúng ta vẫn ở trong huyễn cảnh?”

Lời Lục Trường Sinh nói, khiến sắc mặt mười vị Đại Tiên đột nhiên thay đổi.

Nếu đúng thật vẫn ở trong huyễn cảnh thì quả là đáng sợ.

Trên thực tế, vừa rồi những này Đại Tiên đúng là đã thoát khỏi Hư giới.

Nhưng Hư giới của Lục Trường Sinh vô ảnh vô hình.

Một khi thi triển ra sẽ khiến người ta khó lòng phòng bị.

Ngay vừa rồi, Lục Trường Sinh lại thi triển ra Hư giới lần nữa.

Dù chuyện này sẽ mang tới cho hắn gánh nặng nhất định, nhưng Lục Trường Sinh vẫn có thể chấp nhận như cũ.

Vả lại Lục Trường Sinh biết rõ, những Đại Tiên này đều có Tiên bảo.

Trong thời gian ngắn muốn dựa vào Thần Thông Vĩ Lực và Thần Thông Thôn Linh tiêu diệt bọn hắn là chuyện không thực tế.

Nhưng Hư giới lại khác.

Bên trong Hư giới còn có lỗ đen do Lục Trường Sinh tạo ra.

Có thể ma diệt ý thức.

Lục Trường Sinh muốn thử một lần.

Những Đại Tiên này vì vượt qua Nhục Thân kiếp nên đều tu hành theo hướng nhục thân.

Về phần ý thức?

Ngược lại bọn hắn đều thấy không quan trọng.

“Các ngươi nhìn xem, đó là thứ gì?”

Đột nhiên một Đại Tiên run rẩy cất lời.

Trong giọng nói thế mà còn mang theo cảm giác khiếp sợ.

Chỉ thấy trong hư không không biết từ lúc nào đã xuất hiện một lỗ đen.

Lỗ đen vô cùng khủng bố, cơ hồ mỗi thời mỗi khắc đều đang bành trướng, mở rộng.

Trong chớp mắt đã nuốt mười vị Đại Tiên vào trong lỗ đen.

“A…”

Sức mạnh của lỗ đen rất kinh khủng, đang không ngừng ma diệt ý thức của đám Đại Tiên này.

Ý thức bị ma diệt, từng tấc từng tấc ma diệt cũng tương đương với từng tấc từng tấc chia cắt linh hồn.

Cảm giác đau đớn ấy khó có thể tưởng tượng nổi.

Dù là Đại Tiên có ý chí kiên định cũng không nhịn được phải hét lên thảm thiết.

Một hơi thở, hai hơi thở, ba hơi thở…

Bên ngoài trông Lục Trường Sinh rất bình tĩnh.

Nhưng trên thực tế, Lục Trường Sinh cũng đang cố gắng chèo chống.

Lỗ đen muốn cùng lúc ma diệt ý thức của mười vị Đại Tiên, áp lực sẽ to lớn nhường nào đây?

Nhưng Lục Trường Sinh vẫn đang cố gắng kiên trì.

Bởi vì hắn biết, áp lực của hắn đúng là rất lớn, thế nhưng là đối với những Đại Tiên kia mà nói, áp lực còn lớn hơn.

Đây là thời khắc sinh tử tồn vong với đám Đại Tiên bọn hắn!

“Tha mạng…”

“Lục đạo hữu, chúng ta nguyện ý bỏ ra bất cứ bồi thường nào ngươi yêu cầu, xin Lục đạo hữu giơ cao đánh khẽ, nể tình chúng ta tu hành không dễ, tha mạng…”

Chương 1509: Lục Trường Sinh như thể trở về Giới Hải, lấy sức một mình đại chiến mười ba vị Đại Tiên! (4)

“Chúng ta không có thâm cừu đại hận, xin Lục đạo hữu tha mạng…

Nhất thời, từ trong lỗ đen truyền ra từng tiếng cầu xin tha thứ.

“Vù.”

Bốn phía như thể trở lên vặn vẹo.

Đám Đại Tiên nao nao.

Lỗ đen đã biến mất.

Bọn hắn dường như lại xuất hiện ở thành Xích Nguyệt.

Có điều đây là thành Xích Nguyệt thật hay vẫn ở trong huyễn cảnh?

Bọn hắn hiện tại đã không rõ nữa.

Vả lại cũng không muốn phân biệt rõ ràng.

Bởi không có ý nghĩa gì.

Dù biết là huyễn cảnh thì thế nào?

Bọn hắn không phá nổi huyễn cảnh.

Thậm chí vừa rồi trong lỗ đen tại huyễn cảnh, cảm giác ý thức bị ma diệt, bị xé nứt kia thật sự đau thấu tim gan.

Bọn hắn không muốn tiếp tục trải qua cảm giác đau đớn ấy nữa.

Từng kẻ nhao nhao cầu xin tha thứ.

Dù sao bọn hắn và Lục Trường Sinh cũng không có thâm cừu đại hận gì.

Vẻn vẹn chỉ là vì tranh đoạt thành Xích Nguyệt mà thôi.

“Vẫn còn hơi kém…”

“Dù sao cũng là mười vị Đại Tiên, ta không thể đồng thời ma diệt mười vị Đại Tiên một lúc…”

Trong đầu Lục Trường Sinh lóe lên từng suy nghĩ.

Vừa rồi không phải hắn nghe thấy đám Đại Tiên kia cầu xin tha thứ nên mới thu hồi Hư giới.

Mà bởi hắn không cách nào ma diệt ý thức của những Đại Tiên kia.

Dù sao đồng thời ma diệt mười vị Đại Tiên là gánh nặng quá lớn.

Nếu không cách nào ma diệt ý thức của mười vị Đại Tiên, vậy không bằng thuận nước đẩy thuyền đáp ứng thỉnh cầu của những Đại Tiên này, để bọn hắn rời khỏi Hư giới.

“Tha cho các ngươi cũng được.”

“Nhưng các ngươi nhất định phải bồi thường tương ứng.”

“Ta sẽ đưa cho các ngươi một danh sách, đồ vật trên đó phải được bồi thường đầy đủ.”

“Nếu không bồi thường, trừ khi cả đời các ngươi đều ở trong đạo tràng…”

Đây là uy hiếp, Lục Trường Sinh không nói tiếp.

Nhưng những Đại Tiên này đều hiểu.

Nếu bọn hắn dám không bồi thường, Lục Trường Sinh tuy không thể đuổi giết vào trong đạo tràng.

Nhưng nhất định sẽ khiến bọn hắn không cách nào rời đi đạo tràng.

Bởi vậy không cần thiết đ làm mất lòng Lục Trường Sinh.

Giờ bồi thường một ít bảo vật, hóa giải ân oán giữa đôi bên mới là lựa chọn chính xác nhất.

Những Đại Tiên này nhao nhao tiếp nhận yêu cầu bồi thường của Lục Trường Sinh.

Sau khi trở về đạo tràng bọn hắn sẽ lập tức gom góp bảo vật trên danh sách.

Nhưng Lục Trường Sinh sẽ không tha thứ cho tất cả mọi người.

Có một số người Lục Trường Sinh không thể tha thứ được.

Ví dụ như Không Nguyên Đại Tiên!

“Hư giới!”

Lục Trường Sinh lại lần nữa thi triển ra Hư giới.

Hư giới giáng lâm, lập tức bao phủ lấy Không Nguyên Đại Tiên.

Đồng thời lỗ đen bắt đầu ma diệt ý thức của Không Nguyên Đại Tiên.

Lục Trường Sinh không thể cùng lúc ma diệt ý thức của mười vị Đại Tiên.

Nhưng một Đại Tiên với Hư giới của Lục Trường Sinh cũng không phải vấn đề gì lớn.

“A…”

Không Nguyên Đại Tiên đau đớn hét lên thảm thiết.

Cảm giác đau đớn kia có thể khiến bất cứ người nào đều thấy tim thình thịch.

Chín vị Đại Tiên đứng nhìn cảnh này diễn ra.

Có lẽ bọn hắn sẽ hiểu thành đây là cách Lục Trường Sinh chấn nhiếp bọn hắn.

Dù sao trước đó Không Nguyên Đại Tiên và Lục Trường Sinh cũng có một ít mâu thuẫn.

Lục Trường Sinh muốn chấn nhiếp bọn hắn thì dùng Không Nguyên Đại Tiên khai đao là thích hợp nhất.

Thời gian dần trôi.

Không Nguyên Đại Tiên không còn la hét thảm thiết nữa.

Thậm chí ý thức của hắn cũng đã bị chôn vùi.

Bị lỗ đen triệt để ma diệt.

Dù trong nhục thân của Không Nguyên Đại Tiên vẫn có hơi thở sinh mệnh như cũ.

Nhưng trên thực tế Không Nguyên Đại Tiên đã không còn ý thức.

Hoàn toàn chết đi!

“Không Nguyên Đại Tiên chết rồi ư?”

“Ý thức đều bị ma diệt, chết tới mức không thể chết lại nữa rồi.”

“Đây là Thần Thông đáng sợ đến mức nào?”

“Ba viên đạo quả, ba loại Thần Thông, mỗi loại Thần Thông đều không hề tầm thường… Chúng ta thua cũng không oan.”

“Chỉ sợ đến tam kiếp, không, thậm chí tứ kiếp, ngũ kiếp mới có thể chống lại Trường Sinh Chân Tiên…”

Nhất thời, các vị Đại Tiên đều cảm khái.

Bọn hắn nhìn thi thể của Không Nguyên Đại Tiên, trong lòng vẫn còn sợ hãi, cảm thấy may mắn không gì sánh được.

Nếu không phải bọn hắn hết lời cầu xin, chỉ sợ giờ người chết chính là bọn hắn.

“Nhớ lấy, đừng quên đưa bảo vật trên danh sách đến đạo tràng Trường Sinh.”

Lục Trường Sinh xua tay.

Chín vị Đại Tiên không dám thất lễ, sau khi cung kính hành lễ lập tức quay người hóa thành từng tia sáng, nhanh chóng rời khỏi thành Xích Nguyệt như chạy trốn.

“Lục Trường Sinh, hắn… giết lui mười ba vị Đại Tiên?’

Cảnh này cũng bị Lộc Đại Tiên ở cách xa ngoài thành Xích Nguyệt nhìn thấy.

Hắn thật sự không dám tin vào hai mắt của mình.

Lục Trường Sinh lấy sức một mình giết lui mười ba vị Đại Tiên.

Đây chính là mười ba vị Đại Tiên đấy.

Lục Trường Sinh chỉ là Chân Tiên.

Dù là ngưng tụ ra ba viên đạo quả nên có chiến lực bất phàm.

Thế nhưng sao hắn có thể mạnh tới mức này?

Chân Tiên thế này thật sự chưa từng thấy.

Đây là Chân Tiên sao?

Lộc Đại Tiên đột nhiên cảm giác hắn dường như đã bỏ qua gì đó.

Không phải tiếc nuối những bảo vật kia.

Mà là hắn đã bỏ qua “Lục Trường Sinh”.

Có lẽ tương lai hắn sẽ vô cùng hối hận vì quyết định của mình.

Thế nhưng chuyện đã đến nước này, hắn cũng không còn mặt mũi tới thành Xích Nguyệt ôn chuyện với Lục Trường Sinh nữa.

“Đi thôi…”

Lộc Đại Tiên mất hứng, ủ rũ hóa thành một tia sáng rồi biến mất tại chân trời.

Thành Xích Nguyệt, Lục Trường Sinh chậm rãi hạ xuống.

Dù Lục Trường Sinh đại chiến với mười ba vị Đại Tiên.

Nhưng về cơ bản Lục Trường Sinh đều vận dụng Hư giới, bởi vậy không tạo thành hư tổn quá lớn với thành Xích Nguyệt.

“Bái kiến Lục Chân Tiên.”

Lục Trường Sinh vừa hạ xuống đất, một vị Chân Tiên lập tức tới bái kiến.

“Thương Lan Chân Tiên? Không cần đa lễ.”

Lục Trường Sinh nhận ra đối phương là Thương Lan Chân Tiên, cũng là tâm phúc của Xích Nguyệt Đại Tiên.

“Tạ ơn Lục Chân Tiên. Nếu không có Lục Chân Tiên, chỉ sợ toàn bộ thành Xích Nguyệt đã dữ nhiều lành ít…”

Chương 1510: Ba năm khổ tu, sinh ra đặc tính Bất Hủ!

Thương Lan Chân Tiên biết rõ, một khi những Đại Tiên kia bắt đầu tranh đoạt.

Chỉ sợ thành Xích Nguyệt vốn sẽ không được những Đại Tiên đó cân nhắc tới.

Cuối cùng kết cục của thành Xích Nguyệt chắc chắn là bị đánh vỡ.

Nhưng bây giờ hết thảy đều thay đổi.

Thành Xích Nguyệt không bị đánh vỡ, mà người thắng cuối cùng lại là vị Trường Sinh Chân Tiên Lục Trường Sinh này.

Lục Trường Sinh khẽ gật đầu, sau đó đi tới bảo khố.

Trước tiên dọn sạch bảo khố đã rồi nói.

Kỳ thực nơi này không chỉ có một tòa bảo khố.

Bảo khố Xích Nguyệt Đại Tiên để lại cho Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên chỉ là bảo khố Xích Nguyệt Đại Tiên trân quý nhất.

Nhưng vẫn còn rất nhiều các bảo khố khác.

Thậm chí còn có bảo khố trong phủ thành chủ.

Tóm lại hiện giờ cả tòa thành Xích Nguyệt đều thuộc về Lục Trường Sinh.

Hết thảy bảo vật, Lục Trường Sinh muốn gì cứ lấy.

Không người nào dám có một lời oán giận.

Lục Trường Sinh đương nhiên sẽ không khách khí.

Trực tiếp lấy đi rất nhiều bảo vật, hơn nữa còn dặn dò, hắn cần tinh thạch.

Thứ như tinh thạch thật ra cũng không tính là bảo vật.

Chỉ có thể coi là một loại khoáng thạch đặc thù.

Số lượng có rất nhiều.

Thành Xích Nguyệt tích lũy rất nhiều tinh thạch, tất cả bị Lục Trường Sinh thu sạch.

Số tinh thạch này đã đủ để Lục Trường Sinh tu hành rất lâu.

“Lục Chân Tiên, ta đại diện toàn bộ thành Xích Nguyệt có một yêu cầu quá đáng thế này.”

Lúc này, Thương Lan Chân Tiên mở miệng.

“Chuyện gì?”

Thương Lan Chân Tiên nói thẳng: “Phần lớn người trong thành Xích Nguyệt đều hy vọng có thể đi theo Lục Chân Tiên, gia nhập đạo tràng Trường Sinh!”

Lục Trường Sinh như có điều suy nghĩ.

Hắn hiểu rõ.

Người của thành Xích Nguyệt sợ rồi.

Xích Nguyệt Đại Tiên đã không còn, người trong thành Xích Nguyệt vẫn muốn bảo trụ lợi ích thì phải làm sao bây giờ?

Chỉ có cách đổi một chỗ dựa mới thôi.

Lục Trường Sinh chính là chỗ dựa rất tốt.

Nếu không, cứ đơn độc tiến về đạo tràng khác.

Chỉ sợ sẽ bị nuốt tới cả bã cũng chẳng còn.

“Được.”

Lục Trường Sinh không từ chối.

Hiện giờ đạo tràng Trường Sinh tương đối phong bế, gần như không có người ngoài tiến vào.

Cứ thế sẽ rất khó phát triển.

Nhưng nếu có người của thành Xích Nguyệt gia nhập đạo tràng Trường Sinh, vậy thì sẽ khác.

Chẳng mấy chốc đạo tràng Trường Sinh sẽ trở lên phồn vinh.

Nghe thế Thương Lan Chân Tiên quá đỗi vui mừng.

Bắt đầu xuống dưới chuẩn bị.

Về phần Lục Trường Sinh, hắn ở lại mật thất, trừ chờ đợi người của thành Xích Nguyệt chuẩn bị ra, hắn cũng đang chải vuốt lại lại và hại sau cuộc đại chiến với mười ba vị Đại Tiên vừa rồi.

Trận chiến này, kinh thiên động địa.

Đối với Lục Trường Sinh mà nói đó cũng là một lần khiêu chiến cực lớn.

Hắn có thể nói là đã tung ra hết toàn bộ thủ đoạn.

Dù thắng nhưng cũng giúp Lục Trường Sinh thấy được cực hạn của bản thân.

Tỷ như Thần Thông Vĩ Lực cùng Thần Thông Thôn Linh, hai loại Thần Thông này ở cấp độ Chân Tiên đã rất mạnh.

Thế nhưng cũng có tính hạn chế nhất định. Tỷ như lúc đối mặt với mười ba vị Đại Tiên, một khi Đại Tiên có Tiên bảo mang tính phòng ngự, vậy thì Thần Thông Vĩ Lực sẽ không cách nào triệt để đánh nổ nó được.

Mà dù có đánh nổ được thì có Tiên bảo hộ thân, Thần Thông Thôn Linh cũng không thể thôn phệ đối thủ.

Không cách nào thôn phệ vậy Đại Tiên kia sẽ không chết.

Đôi phương sẽ giằng co như thế.

Cuối cùng ai thắng ai thua còn phải xem ai chống đỡ được lâu hơn.

Cuối cùng biến thành chiến đấu tiêu hao.

Tính cực hạn này quá lớn.

Thần Thông Vĩ Lực và Thần Thông Thôn Linh chung quy là Thần Thông do Huyết Nhục đạo quả và Vạn Linh đạo quả dựng dục thành.

Tính hạn chế rất lớn.

Nhưng Hư giới thì khác.

Hồng Trần đạo quả dựng dục ra Thần Thông Hư Giới, dường như có tiềm lực vô tận.

Gần như không nhìn thấy điểm cực hạn của nó.

Chỉ cần có thể không ngừng hoàn thiện Hư giới, như vậy tương lai Hư giới rất khó có thể tưởng tượng sẽ lớn mạnh tới mức nào.

Vả lại Hư giới cũng không khuyết thiếu bất cứ điểm nào.

Gần như là cường đại tất cả các mặt.

Không hổ là Thần Thông do Hồng Trần đạo quả dựng dục thành.

Mà Hồng Trần Tiên Đạo cũng được ca tụng là Thiên giới đệ nhất Tiên Đạo, điều này không phải không có đạo lý.

Đây còn là bởi Hồng Trần Tiên Đạo không nghiêng về mặt chiến đấu.

Nhưng tính toàn diện của Hư giới giờ cũng đang dần thể hiện ra.

Có được chiến lực kinh người.

Lần này Lục Trường Sinh có thể phá liên thủ tan của mười ba vị Đại Tiên.

Chủ yếu vẫn phải dựa vào Hư giới.

Hư giới quá toàn diện.

Chỉ là, Lục Trường Sinh cũng muốn tiếp tục tăng lên hai viên đạo quả còn lại, gia tăng hai môn Thần Thông khác.

Một số thời khắc vẫn phải dựa vào hai môn Thần Thông khác.

Hư giới dù toàn diện nhưng vẫn có một cái trí mạng nhân tố.

Lực phá hoại không đủ.

Dù sao Hư giới chỉ nhắm vào phương diện tinh thần.

Nếu như tinh thần vô cùng kiên định, vậy thì Hư giới sẽ mất tác dụng.

Hoặc không phải sinh linh, lúc đó Hư giới hoàn toàn vô dụng.

Lúc đó lại cần tới Thần Thông Vĩ Lực.

Thế nhưng gia tăng đạo quả vốn rất gian nan.

Thế nên Lục Trường Sinh cũng không sốt ruột.

Vài ngày sau, tình hình thành Xích Nguyệt cơ bản đều ổn định.

Nên đi đã đi.

Có thể ở lại về cơ bản đều đã quyết định gia nhập đạo tràng Trường Sinh.

Thương Lan Chân Tiên đứng trước mặt Lục Trường Sinh, báo cáo: “Lục Chân Tiên, thành Xích Nguyệt đã chuẩn bị thỏa đáng, đường tới đạo tràng Trường Sinh xa xôi, chỉ sợ phải chia làm mấy lượt mới có thể đến đạo tràng Trường Sinh được.”

Lục Trường Sinh nghe vậy lại lắc đầu.

“Cần gì phiền phức như vậy?”

Lục Trường Sinh nói xong, bay thẳng tới giữa hư không.

Hắn hướng nhìn lướt qua phía dưới.

Toàn bộ người trong thành Xích Nguyệt cũng đều nhìn qua Lục Trường Sinh.

Không ai biết Lục Trường Sinh muốn làm gì.

Giờ mọi người đều biết rõ, họ sắp sửa gia nhập đạo tràng Trường Sinh.

Về sau sẽ khóa chặt với Lục Trường Sinh.

“Vị này chính là Lục Chân Tiên phải không, hắn định làm gì thế?”

Chương 1511: Ba năm khổ tu, sinh ra đặc tính Bất Hủ! (2)

“Không rõ, Lục Chân Tiên chính là chủ nhân của đạo tràng Trường Sinh, một khi chúng ta gia nhập đạo tràng Trường Sinh thì có thể kê cao gối mà ngủ rồi.”

“Đúng vậy, Lục Chân Tiên còn rất trẻ, dù hắn không tấn thăng Thiên Tiên được, dù chỉ có một kỷ tuổi thọ nhưng cũng đủ để chúng ta sinh sôi không biết bao nhiêu đời.”

“Mà nghe nói Lục Chân Tiên thiên phú kinh người, có khả năng lớn thành tựu Thiên Tiên. Một khi thành Thiên Tiên, vậy chúng ta cũng không cần sầu lo gì nữa…”

Rất nhiều người bàn tán xôn xao.

Bọn hắn không cảm thấy có vấn đề gì với việc gia nhập đạo tràng Trường Sinh.

Đối với người có cảnh giới từ Tiên cảnh trở xuống mà nói, một kỷ tuổi thọ dài đằng đẵng.

Vậy là đủ.

Nếu thành được Thiên Tiên vậy thì càng là có thể kê cao gối mà ngủ.

Chỉ là bọn hắn không biết hiện tại Lục Trường Sinh định làm gì?

Lục Trường Sinh lẳng lặng đứng giữa hư không.

Hắn đột nhiên vung tay lên.

Từng chiếc trận kỳ bay tới bốn phía thành Xích Nguyệt.

Một tòa Tiên trận lập tức bao trùm cả tòa thành Xích Nguyệt.

Đây thật ra là Tiên trận lúc trước Lục Trường Sinh dùng để di chuyển Tiên mạch.

Có thể di chuyển cả Tiên mạch.

Hiện giờ dự định của Lục Trường Sinh cũng rất đơn giản.

Hắn trực tiếp dự định toàn bộ thành Xích Nguyệt đến đạo tràng Trường Sinh là được.

Không cần người của thành Xích Nguyệt vượt vạn dặm xa xôi tiến về đạo tràng Trường Sinh.

Như thế quá chậm!

“Lên!”

Lục Trường Sinh vung tay lên.

“Ầm ầm.”

Thành Xích Nguyệt rung lắc dữ dội.

Như thể trời sụp đất nứt tới nơi.

Vô số người trong thành Xích Nguyệt đều đứng không vững.

“Đây là… di chuyển cả tòa thành Xích Nguyệt?”

Thương Lan Chân Tiên trợn mắt há hốc mồm.

Di sơn đảo hải, Tiên Nhân quả thực có năng lực này.

Nhưng đó đâu phải Tiên Nhân bình thường?

Chuyện như vậy nói thì dễ, làm mới khó.

Kỳ thực Chân Tiên di sơn đảo hải không khó.

Thế nhưng để bảo đảm ngọn núi kia hoàn hảo không chút tổn hại mới khó khăn.

Tỷ như Tiên mạch khi trước.

Phải bảo đảm Tiên mạch hoàn hảo không chút tổn hại trong lúc di chuyển là điều vô cùng khó khăn.

Lại tỷ như hiện tại.

Đúng là thành Xích Nguyệt có thể bị Chân Tiên na di.

Thế nhưng làm thế nào cam đoan người trong thành Xích Nguyệt không bị tổn thương đây?

Chuyện này vô cùng khó khăn.

Nhưng giờ Lục Trường Sinh đang vận dụng trận kỳ, trực tiếp bố trí Tiên trận dời núi.

Cách này rất tốt.

Tiên trận dời núi vốn là có thể bảo vệ dãy núi hoặc là thành trì bị na di.

Người trong thành Xích Nguyệt đều cảm thấy cực kỳ rung động.

Bọn hắn rõ ràng cảm giác được mặt đất rạn nứt, sau đó từ từ dâng lên.

Cuối cùng bọn hắn kinh hãi phát hiện, cả tòa thành Xích Nguyệt đều bị nâng lên giữa không trung.

Đây cũng không phải là một người hai người.

Mà là cả một tòa thành!

Nhân khẩu trong thành vượt qua mấy triệu!

“Trời ạ, đây chính là thủ đoạn của Trường Sinh Chân Tiên sao?”

“Cả một tòa thành khổng lồ như vậy mà có thể trực tiếp na di, hơn nữa còn không tổn thương chúng ta mảy may, loại thủ đoạn này thật khó có thể tưởng tượng.”

“E là Xích Nguyệt Đại Tiên có phục sinh cũng không làm được thế này.”

Bình Luận (0)
Comment