Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu (Dịch Full)

Chương 1417 - Chương 1623: Bí Mật Của Thái Ất, Bất Tử Bất Diệt!

hizigrlr

Lục Trường Sinh cẩn thận ngẫm nghĩ.

Kỳ thực pháp lực bất hủ dù có nhiều hơn nhưng liệu có thể mang tới tác dụng lớn thế nào đây?

Thời gian thi triển Thần Thông kéo dài hơn ư?

Có thể chậm rãi dung dưỡng nhục thân ư?

Hiện tại những pháp lực bất hủ này cũng có thể làm được.

Chương 1623: Bí mật của Thái Ất, bất tử bất diệt!

Nhưng nếu nói kỹ hơn, dù có thể làm được thì cũng chỉ là dệt hoa trên gấm thôi.

Không có tác dụng quá lớn.

Không đáng để hao phí tinh lực.

“Thì ra là thế…”

Lục Trường Sinh đã hoàn toàn minh bạch.

Với hệ thống Tiên Đạo thì quan trọng nhất chính là “Đạo”.

Mà pháp lực bất hủ đối với việc lĩnh ngộ “Đạo” thật ra không có tác dụng đặc biệt gì.

Tác dụng duy nhất có lẽ chính là tăng cường chiến lực.

Dù sao Kim Tiên Tiên Tôn sở dĩ mạnh hơn so với Thiên Tiên Tiên Quân cũng vì có được pháp lực bất hủ.

Pháp lực bất hủ có thể giúp Thần Thông và nhục thân đều mạnh lên.

Nhất là Thần Thông, nếu như dùng pháp lực bất hủ thi triển sẽ tạo thành uy lực kinh thiên động địa, mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Mà pháp lực bất hủ càng nhiều thì thi triển Thần Thông sẽ càng lâu hơn.

Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh cũng không do dự nữa.

Pháp lực bất hủ nhiều hơn nói chung vẫn có tác dụng.

Thế là hắn trực tiếp phóng ra 49.000 bộ phân thân.

“Dung!”

49.000 bộ phân thân đột nhiên dung nhập vào trong bản thể của Lục Trường Sinh.

“Ruỳnh.”

Nhục thân của Lục Trường Sinh tăng vọt lên.

Nháy mắt đã bành trướng đến nghìn trượng!

Nhục thân to lớn ở trong tiên trì Bất Hủ, làm tiên trì Bất Hủ bỗng trở lên “nhỏ bé” hẳn.

Lúc này Lục Trường Sinh cũng cảm thấy pháp lực trong cơ thể mình nháy mắt tăng vọt, hơn nữa vẫn chưa đạt tới cực hạn.

Thậm chí Lục Trường Sinh còn cắn nuốt toàn bộ năng lượng trong các tiên trì Bất Hủ khác.

Toàn bộ chuyển hóa thành pháp lực bất hủ.

Pháp lực bất hủ của hắn thì nhân dịp này không ngừng tăng vọt.

Thế nhưng nếu muốn hoàn toàn chuyển hóa năng lượng trong tiên trì Bất Hủ thành pháp lực, đồng thời đạt tới cực hạn của bộ nhục thân này thì cũng cần có thời gian.

Thế là thời gian ngày lại ngày trôi qua.

Một ngày, hai ngày, ba ngày, bốn ngày, năm ngày…

Trong nháy mắt đã qua chín ngày.

Rất nhiều Tiên Quân đều nín thở ngưng thần, vô cùng hồi hộp.

Bọn hắn tất nhiên biết rõ ràng chín ngày có ý nghĩa thế nào.

Trước đó kỷ lục một người ở trong tiên trì Bất Hủ lâu nhất chính là chín ngày.

Đây là kỷ lục của Tiên Quân.

Nhưng giờ đã chín ngày.

Lục Trường Sinh thật sự có khả năng đánh vỡ kỷ lục này.

Chuyện này quả thực khiến mọi người khó mà tin nổi.

“Trường Sinh Tiên Quân ngoài thiên phú về phương diện nhục thân chẳng lẽ về phương diện pháp lực cũng có thiên phú cao như vậy à?”

“Có vẻ Trường Sinh Tiên Quân sắp phá kỷ lục rồi, không biết có thể tăng kỷ lục lên bao nhiêu đây?”

“Có lẽ là mười ngày, hoặc là mười một ngày gì đó.”

“Cứ xem tiếp đi…”

Các vị Tiên Quân tiếp tục chờ đợi.

Không có bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, sau mười ngày Lục Trường Sinh vẫn ở trong tiên trì Bất Hủ như cũ.

Mười một ngày, mười hai ngày, mười ba ngày, mười bốn ngày, mười lăm ngày…

Ai mà ngờ được, sau nửa tháng Lục Trường Sinh vẫn không có bất cứ dấu hiệu nào là sẽ đi ra.

Phải biết, càng ở lâu bên trong tiên trì Bất Hủ thì pháp lực bất hủ trong cơ thể cũng sẽ tích lũy càng nhiều.

Tiên Quân bình thường chỉ có thể ở lại một hai ngày thôi.

Người khá một chút có thể ở lại ba ngày.

Nếu là thiên tài đứng đầu, đoán chừng có thể ở lại khoảng năm sáu ngày gì đó.

Bảy ngày trở lên thì chắc chắn là Tiên Quân có thể lưu danh sử sách.

Nhưng Lục Trường Sinh thì sao?

Đã nửa tháng mà hắn vẫn chưa có dấu hiệu sẽ đi ra.

Mười lăm ngày, hai mươi ngày, hai mươi lăm ngày, ba mươi ngày…

Lục Trường Sinh ở trong tiên trì Bất Hủ thực ra không cảm thấy thời gian trôi qua.

Hắn chỉ cảm thấy thoải mái không gì sánh được.

Năng lượng vô cùng vô tận chen chúc mà tới.

Không ngừng bổ sung pháp lực trong cơ thể hắn.

Hắn có thể cảm giác pháp lực mỗi giây mỗi phút đều đang tăng vọt.

Hơn nữa pháp lực bất hủ hắn chuyển hóa cũng đang tăng vọt.

Đến tận cực hạn nhục thân có khả năng dung nạp.

Khi hắn chuyển hóa một tia pháp lực bình thường cuối cùng xong, trong cơ thể đã không còn pháp lực bình thường nữa, toàn bộ đều là pháp lực bất hủ.

“Rầm.”

Áp lực đáng sợ phóng lên tận trời.

Uy áp này đại diện cho khí tức bất hủ.

Kim Tiên!

Đây chính là Kim Tiên!

Hôm nay Lục Trường Sinh cũng sẽ thành Kim Tiên!

“Xong rồi!”

Khóe miệng Lục Trường Sinh khẽ cong lên.

Tiên Tôn!

Bây giờ hắn cũng là Tiên Tôn rồi!

Đi tới chiến trường Thiên Ngoại hơn trăm năm đã từ Thiên Tiên tấn thăng đến Kim Tiên.

Tốc độ như vậy có thể nói là không thể tưởng tượng nổi.

Vượt qua tưởng tượng của tất cả mọi người.

Lục Trường Sinh nhìn qua pháp lực bất hủ trong cơ thể.

Trong cơ thể Kim Tiên bình thường có khoảng một nghìn sợi pháp lực bất hủ.

Mạnh hơn một chút có lẽ sẽ có hai ba nghìn sợi.

Lục Trường Sinh thì sao?

Pháp lực bất hủ trong cơ thể hắn đã không thể dùng “sợi” để tính nữa.

Mà là cả một hồ nước.

Đúng, chính là hồ nước.

Vô số pháp lực bất hủ không ngừng chảy xuôi trong cơ thể.

Chảy tới các nơi trong người.

Tựa như dòng sông hướng lên trời, chảy khắp bốn phương tám hướng.

Thậm chí ngay cả Lục Trường Sinh cũng không thể ngờ pháp lực bất hủ của mình lại khủng bố như vậy.

Đừng nói mười Tiên Tôn, dù là pháp lực bất hủ trong cơ thể hơn trăm Tiên Tôn cộng lại cũng kém xa Lục Trường Sinh.

Lục Trường Sinh không hiểu sao khi pháp lực gia tăng đến cực hạn nhục thân có khả năng dung nạp lại sinh ra biến hóa khủng bố như vậy.

Nhưng điều này cũng gián tiếp chứng minh việc 49.000 bộ phân thân của Lục Trường Sinh dung hợp lại sẽ có tiềm lực kinh khủng nhường nào?

Pháp lực bất hủ dường như không hề quan trọng trong hệ thống tu hành của Tiên tộc.

Cũng chỉ dùng để dung dưỡng nhục thân.

Hoặc là tăng cường uy lực của Thần Thông mà thôi. Dù có dung dưỡng nhục thân thì cũng không đáng kể.

Thế nhưng đó là với Kim Tiên bình thường.

Lục Trường Sinh là Kim Tiên bình thường sao?

Kim Tiên bình thường dù có tăng cường nhục thân nhưng liệu có thể tăng cường đến mức nào đây?

Tăng cường nhục thân hơn một chút thì có thể khiến pháp lực bất hủ tăng thêm bao nhiêu?

Chương 1624: Bí mật của Thái Ất, bất tử bất diệt! (2)

Căn bản không đáng để nhắc tới.

Tuy nhiên Lục Trường Sinh lại khác.

Nhục thân của Lục Trường Sinh còn mạnh hơn huyết mạch cấp Vương của U tộc đều.

Có khả năng dung nạp pháp lực nhiều đến mức khó có thể tưởng tượng.

Cái gọi là thay đổi về số lượng tạo thành thay đổi về chất lượng.

Hiện giờ pháp lực bất hủ trong cơ thể Lục Trường Sinh nhiều đến mức khó có thể tưởng tượng nổi.

Có pháp lực bất hủ dung dưỡng, nhục thân vốn đã bất hủ của Lục Trường Sinh lúc này cũng đang nhanh chóng tăng lên.

Còn là kiểu tăng tuỳ ý là có thể cảm nhận được.

Cứ chậm rãi tăng lên như vậy, nhục thân của Lục Trường Sinh e rằng sẽ đạt tới mức độ cực kỳ khủng bố.

Đương nhiên quan trọng nhất là Thần Thông!

Ba loại thiên bẩm Thần Thông của Lục Trường Sinh vốn đã rất lợi hại.

Nhất là Thần Thông Hư Giới.

Giờ có nhiều pháp lực bất hủ như vậy.

Một khi toàn lực bộc phát, Hư giới sẽ đạt tới cấp độ khủng khiếp nhường nào đây?

Lục Trường Sinh không thể tưởng tượng nổi nữa rồi.

Hắn thậm chí còn cảm thấy, hiện giờ nếu như đối mặt với Tiên Tôn, hoặc là đối mặt với “Lâm” thì hắn không cần sử dụng phân thân cũng có thể dựa vào Thần Thông để đánh nổ đối phương.

Về phần Tiên Tôn bình thường ư?

Lục Trường Sinh tiện tay cũng có thể bóp nát đối phương!

“Soạt.”

Lục Trường Sinh đứng dậy.

Hắn đã tấn thăng Kim Tiên nên không cần thiết ở lại tiên trì Bất Hủ thêm nữa.

Dù sao hắn cũng đã ở đây 36 ngày.

Cũng có nghĩa là đã tiêu hao 3600 tiên công.

Cũng nên ra ngoài rồi.

Thế là Lục Trường Sinh trực tiếp đứng dậy, rời khỏi tiên trì Bất Hủ.

Sau khi Lục Trường Sinh ra ngoài, lập tức có vô số ánh mắt tập trung vào hắn.

“Chúc mừng Trường Sinh Tiên Tôn!’

Vô số Tiên Quân đều lên tiếng chúc mừng Lục Trường Sinh.

Kỳ thực trong lòng bọn họ đang dấy lên sóng gió ngập trời.

Ai nấy đều cảm thấy hâm mộ không gì sánh được.

36 ngày!

Chính là 36 ngày ròng rã đấy!

Kỷ lục cao nhất trước đó là chín ngày.

Hiện giờ Lục Trường Sinh trực tiếp đẩy kỷ lục tăng lên tới 36 ngày.

Quả là khiến người khác khó có thể tin nổi.

Thế nhưng đây chính là sự thật!

Sau 36 ngày này, không cần đoán cũng biết pháp lực bất hủ của Lục Trường Sinh sẽ to lớn đến mức độ nào đúng không?

Chính là rất khó có thể tưởng tượng.

Vừa hay gấp bốn lần chín ngày!

Cứ thế suy ra, pháp lực bất hủ trong cơ thể Lục Trường Sinh ít nhất phải gấp bốn lần vị Tiên Tôn từng lập kỷ lục kia.

Thế nhưng những người này vẫn quá khinh thường Lục Trường Sinh.

Hắn thậm chí đã hút khô cả tiên trì Bất Hủ.

Pháp lực bất hủ trong cơ thể đã bằng cả một hồ nước.

Đâu chỉ có bốn lần?

Bốn mươi lần còn chưa đủ!

“Sau hôm nay, Trường Sinh Tiên Quân thành Trường Sinh Tiên Tôn rồi!”

Rất nhiều người đều biết rõ.

Lục Trường Sinh đã vượt qua cửa ải cực kỳ quan trọng.

Một khi vượt qua thì đã hoàn toàn khác biệt với Tiên Quân.

Trở thành Tiên Tôn cao cao tại thượng!

“Tiên Tôn…”

Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.

Bên trên Tiên Tôn chính là Thái Ất.

Mà muốn thành tựu Thái Ất thì phải tu luyện đạo quả.

Khi nào đạo quả bất hủ thì có thể thành tựu Thái Ất.

Theo cách hiểu của Lục Trường Sinh, tiến độ của ba viên đạo quả nhất định phải đạt tới cảnh giới 100% viên mãn.

Khi ấy đạo quả có lẽ sẽ bất hủ, sau đó tấn thăng Thái Ất!

Trước mắt ba viên đạo quả của Lục Trường Sinh đều đã đạt đến 90%.

Hơn nữa còn không thể tiến thêm.

Thật sự là đã đạt đến bình cảnh.

Ai mà ngờ được Lục Trường Sinh vừa mới tấn thăng Kim Tiên vậy mà lại đạt tới Kim Tiên đỉnh phong, thậm chí tiến đến mức không tiến thêm được nữa cơ chứ?

Đương nhiên, đây cũng là kết quả của việc Lục Trường Sinh không ngừng cố gắng.

Lúc còn là Tiên Quân hắn vẫn luôn cố gắng tu luyện đạo quả.

Tương đương với việc chuẩn bị sẵn để là tấn thăng Thái Ất ngay tại cấp độ Tiên Quân.

Nhưng sau khi ba viên đạo quả không thể tiến thêm, Lục Trường Sinh cũng lâm vào bình cảnh.

Hắn tạm thời không có cách nào để đạo quả đạt tới tiến độ 100%, từ đó lột xác thành đạo quả bất hủ.

Nhưng không vội.

Lục Trường Sinh có thể tìm đọc công pháp Kim Tiên.

Có thể đi xem thử các loại kinh nghiệm tu hành.

Dù sao hệ thống tu hành của Tiên tộc kéo dài rất lâu, có lịch sử rất lâu đời, gần như là một hệ thống tu hành hoàn chỉnh.

Phía trước đã có sẵn đường để đi theo.

Đây cũng là ưu thế lớn nhất của hệ thống tu hành Tiên tộc.

Đương nhiên giờ Lục Trường Sinh vẫn còn một con đường khác.

Đó chính là nhục thân!

Hắn còn có thể đi theo con đường nhục thân.

Nhưng nhục thân của Lục Trường Sinh cần ý thức cường đại.

Lúc trước hắn khống chế nhục thân đều dựa vào Hư giới.

Mà trước mắt Hư giới vẫn chỉ có tiến độ 90% như cũ, vậy nên Lục Trường Sinh vẫn chỉ có thể khống chế 49.000 bộ phân thân như cũ.

Điểm này không có bất cứ tăng trưởng nào.

Trừ khi Hư giới lột xác.

Hoặc ý thức của Lục Trường Sinh được tăng cường.

Nhưng cách nào cũng rất khó.

“Đi thỉnh giáo Khổ Hải Tiên Tôn xem.”

Lục Trường Sinh nghĩ một lát, tình trạng của hắn hiện giờ dù tìm đọc công pháp điển tịch thì cũng chưa chắc sẽ có hiệu quả.

Còn không bằng đi thỉnh giáo Khổ Hải Tiên Tôn.

Dù sao Khổ Hải Tiên Tôn cũng là một vị Thái Ất Tiên Tôn chân chính.

Điểm này chắc chắn Khổ Hải Tiên Tôn đã có nhiều kinh nghiệm để tham khảo.

Thế là Lục Trường Sinh trực tiếp tới bái phỏng Khổ Hải Tiên Tôn.

“Bái kiến Khổ Hải Tiên Tôn!”

Lục Trường Sinh gặp được Khổ Hải Tiên Tôn, cung kính hành lễ với đối phương.

Lần này họ không gặp nhau ở điện Tiên Tôn, mà là trong động phủ của Khổ Hải Tiên Tôn.

“Trường Sinh Tiên Tôn không cần khách khí như thế, bản tọa vẫn chưa chúc mừng ngươi tấn thăng Tiên Tôn đấy!”

Khổ Hải Tiên Tôn vừa cười vừa nói.

Thật ra hắn vẫn luôn quan sát Lục Trường Sinh, thế nên sao lại không biết chuyện Lục Trường Sinh đã tấn thăng Tiên Tôn được?

Hắn biết thông tin kỹ càng về Lục Trường Sinh.

Tuổi của Lục Trường Sinh chưa tới 500.

Kim Tiên Tiên Tôn chưa tới 500 tuổi.

Quả thực là không thể tưởng tượng nổi.

Chương 1625: Bí mật của Thái Ất, bất tử bất diệt! (3)

Dù là đệ tử thân truyền của Đạo Tổ khi trước cũng không có thiên phú cao như vậy.

Nói về tốc độ tu hành, Lục Trường Sinh chính là người đứng thứ nhất của Tiên tộc từ trước tới nay!

Thật sự là từ xưa đến nay không một ai có thể vượt qua hắn.

“Khổ Hải Tiên Tôn quá khen rồi. Lần này ta đến đây là muốn thỉnh giáo Khổ Hải Tiên Tôn, rốt cuộc đạo quả bất hủ là sao?”

“Ta có ba viên đạo quả, nhưng hình như đều đã không thể tiến thêm được nữa…”

Lục Trường Sinh khiêm tốn thỉnh giáo.

“Đạo quả không thể tiến thêm được nữa?”

Khổ Hải Tiên Tôn ngẩn ra.

Chuyện này đúng là hắn cũng không biết làm sao.

“Ngươi thử phóng xuất đạo quả ra để ta xem thử được không?”

Lục Trường Sinh gật đầu.

Đây cũng không phải là chuyện bí mật gì cả.

Dù sao hắn đang muốn thỉnh giáo Khổ Hải Tiên Tôn nên cũng không thể che giấu được.

Thế là Lục Trường Sinh phóng xuất ba viên đạo quả ra ngoài.

“Vù vù.”

Ba viên đạo quả toả ra ánh sáng chói lọi.

Quang mang rực rỡ chói lòa.

“Đây là… Ba viên đạo quả!”

Khổ Hải Tiên Tôn đột nhiên trợn to hai mắt, nhìn chòng chọc ba viên đạo quả của Lục Trường Sinh.

Dù hắn biết Lục Trường Sinh có ba viên đạo quả.

Nhưng trước kia cũng là nghe đồn, giờ là lần đầu tiên hắn được thấy.

“Ba viên đạo quả…”

Khổ Hải Tiên Tôn không khỏi cảm khái.

Đặc biệt là ba viên đạo quả này đều có uy áp cực kỳ đáng sợ.

Rõ ràng là Kim Tiên đỉnh phong.

Ai có thể ngờ nổi Lục Trường Sinh vừa mới tấn thăng Kim Tiên thế mà đã vọt lên Kim Tiên đỉnh phong luôn đâu?

“Khổ Hải Tiên Tôn, ba viên đạo quả của ta đã đến cực hạn, không thể tiến thêm được nữa, vậy phải làm cách nào mới có thể tiến thêm một bước, đạt tới đạo quả bất hủ đây?”

Lục Trường Sinh hỏi tiếp.

Bên trên Kim Tiên chính là Thái Ất Kim Tiên, nhất định phải có đạo quả bất hủ.

Nếu những người khác vừa tấn thăng Kim Tiên mà đã muốn đạo quả bất hủ để tiếp tục tấn thăng Thái Ất thì chắc chắn là mơ tưởng xa vời, căn cơ bất ổn.

Nhưng Lục Trường Sinh thì khác.

Căn cơ của hắn vững chắc không gì sánh được.

Hiện tại đã đạt đến cấp độ Kim Tiên đỉnh phong.

Hắn có tư cách hỏi thăm về chuyện đạo quả bất hủ.

Thậm chí là có tư cách trùng kích Thái Ất!

“Trường Sinh Tiên Tôn, muốn đạo quả bất hủ chỉ có một cách, chính là để đạo quả dung nhập vào Thiên giới.”

“Chỉ khi nào đạo quả dung nhập Thiên giới thì đạo quả mới có thể bất hủ. Trừ khi gặp phải Thiên Nhân Ngũ Suy, còn thi Thái Ất gần như sẽ bất tử.”

“Ngươi có biết vì sao thực lực của Tiên tộc chúng ta rõ ràng kém xa U tộc nhưng vẫn có thể ngăn cản thế tiến công của U tộc không?”

“Nguyên nhân rất đơn giản, cũng vì Thái Ất Kim Tiên của Tiên tộc chúng ta có đạo quả bất hủ. Để đạo quả dung nhập vào Thiên giới, chỉ cần Thiên giới không phá, chỉ cần không gặp Thiên Nhân Ngũ Suy thì Thái Ất Tiên Tôn chúng ta chính là bất tử bất diệt!”

“Cho dù vẫn lạc ngoài chiến trường Thiên Ngoại cũng không thành vấn đề, chỉ cần có thời gian là có thể một lần nữa dựng dục lại từ Thiên giới, hoàn toàn không chịu bất cứ ảnh hưởng gì. Đây cũng là nguyên nhân từng có rất nhiều Thái Ất Tiên Tôn có thể yên tâm ngao du khắp Hỗn Độn. Cũng vì dẫu có gặp chuyện gì ngoài ý muốn thì Thái Ất Kim Tiên dựa vào việc đạo quả dung nhập Thiên giới, là bất tử bất diệt.”

Khổ Hải Tiên Tôn chậm rãi nói.

Đây chính là bí mật của tu hành.

Bây giờ Khổ Hải Tiên Tôn chẳng hề giấu diếm mà giải thích cặn kẽ mọi việc cho Lục Trường Sinh biết.

“Đoàng.”

Lục Trường Sinh cảm thấy não mình ầm vang.

Chấn động!

Thực sự chấn động!

Chẳng phải thế này cũng giống với phân thân Huyết Nhục của hắn sao?

Chỉ cần còn phân thân Huyết Nhục ẩn nấp ở đâu đó thì hắn sẽ bất tử bất diệt.

Không, kỳ thực còn mạnh hơn phân thân Huyết Nhục.

Phân thân Huyết Nhục vẫn khả năng bị người khác tìm ra và triệt để diệt sát.

Nhưng Thái Ất Kim Tiên lại khác.

Thái Ất Kim Tiên không chết!

Điểm này cực kỳ quan trọng.

Bất kể thế nào, chỉ cần Thiên giới bất diệt thì Thái Ất Kim Tiên cũng sẽ không chết.

Đây mới thực sự là bất tử.

Xông xáo trong Hỗn Độn còn chẳng sợ.

Hiện giờ Lục Trường Sinh đã hiểu vì sao so về chỉnh thể Tiên tộc kém xa U tộc.

Thế nhưng Tiên tộc lại có thể giằng co với U tộc lâu như vậy.

Thì ra là bởi Thái Ất Kim Tiên có điểm đặc thù như thế.

Chuyện này khiến Lục Trường Sinh không khỏi giật mình.

“Khoan, nếu Thái Ất Kim Tiên không chết thì sao phải nghe theo mệnh lệnh của Thiên Đình, đi vào chiến trường Thiên Ngoại?”

Lục Trường Sinh nghĩ đến một vấn đề.

Không phải mỗi vị Thái Ất Tiên Tôn đều có giác ngộ cao.

Không có khả năng.

Đối mặt với U tộc.

Chưa chắc tất cả mọi người sẽ chọn xông lên ngăn cản.

Cũng có một số người không nguyện ý tiến vào chiến trường Thiên Ngoại.

Thế nhưng Thiên Đình gần như đã hội tụ tất cả Thái Ất Kim Tiên.

Đây cũng không phải việc chỉ dựa vào giác ngộ là được.

Trong mắt Khổ Hải Tiên Tôn lóe lên vẻ khác lạ, hắn gật đầu rồi nói: “Không ngờ ngươi có thể chú ý tới điểm này. Không thể có chuyện người người đều một lòng vì việc chung, huống chi là Thái Ất Kim Tiên cao cao tại thượng đúng không?”

“Một khi Thái Ất Kim Tiên bị tiêu diệt, dù có thể dựng dục một lần nữa nhưng cần thời gian nhất định. Thời gian này có thể là mấy chục năm, cũng có thể là mấy trăm năm, còn tùy vào tình trạng đạo quả của mỗi một vị Thái Ất Kim Tiên.”

“Thế nên nếu không vạn bất đắc dĩ không có người nào muốn chết cả, Thái Ất Kim Tiên cũng không ngoại lệ.”

“Đại La Tiên Tôn có thể chém giết Thái Ất Tiên Tôn, thế nhưng không cách nào khiến vẫn lạc Thái Ất Kim Tiên. Nhưng Đạo Tổ thì khác, Đạo Tổ nắm giữ Đạo, thậm chí có thể điều động một tia sức mạnh bản nguyên của Thiên giới, cũng có thể sử dụng sức mạnh bản nguyên này để “đá văng” đạo quả của Thái Ất Kim Tiên và Đại La Kim Tiên ra khỏi Thiên giới. Tới lúc đó bất kể là Thái Ất hay là Đại La cũng sẽ vẫn lạc.”

“Bởi vậy, đối mặt với nguy hiểm vẫn lạc còn ai dám vi phạm mệnh lệnh của Đạo Tổ nữa?”

Chương 1626: Bí mật của Thái Ất, bất tử bất diệt! (4)

Lời Khổ Hải Tiên Tôn nói như khiến Lục Trường Sinh bừng tỉnh đại ngộ.

Thì ra là thế.

Thái Ất cũng tốt mà Đại La cũng được.

Bất tử bất diệt cũng vì trước đó đã để đạo quả dung nhập vào Thiên giới.

Mà Đạo Tổ hoàn toàn nắm giữ Đạo, thậm chí có thể điều động sức mạnh bản nguyên của Thiên giới, có khả năng đá đạo quả của Thái Ất Tiên Tôn và Đại La Tiên Tôn ra, tới lúc đó cái gọi là bất tử bất diệt chỉ còn là một câu chuyện cười mà thôi.

Bởi vậy Thái Ất Kim Tiên và Đại La Kim Tiên đều sẽ tuân theo mệnh lệnh của Đạo Tổ.

Không ai dám chống lệnh.

Nhưng cũng chỉ có mình Đạo Tổ mới có năng lực như vậy.

U tộc cũng không có năng lực tước đoạt sự bất tử của Thái Ất Kim Tiên và Đại La Kim Tiên.

“Đa tạ Khổ Hải Tiên Tôn.”

“Có điều làm thế nào để đạo quả dung nhập Thiên giới?”

Lục Trường Sinh lại hỏi tiếp.

Đây là điểm mấu chốt để tấn thăng Thái Ất Kim Tiên, hắn nhất định phải hỏi cho rõ ràng.

“Có thể thử dung nhập đạo quả vào Thiên giới bất cứ lúc nào.”

“Nhưng chỉ có đạo quả viên mãn mới có thể trăm phần trăm dung nhập Thiên giới, bằng không thì phải dựa vào vận may.”

“Nhớ kỹ, khi dung nhập đạo quả vào Thiên giới nhất định phải thật cẩn thận. Tốt nhất là để đạo quả viên mãn, nếu không chỉ hơi sơ sẩy một chút là đạo quả sẽ bị Thiên giới nghiền nát, dẫn tới thân tử đạo tiêu.”

Khổ Hải Tiên Tôn nhắc nhở.

Lục Trường Sinh khẽ gật đầu.

Chỉ cần có đạo quả, chỉ cần là Kim Tiên thì bất cứ lúc nào cũng có thể thử dung nhập Thiên giới.

Nhưng đạo quả chưa viên mãn mà muốn dung nhập vào Thiên giới thì phải dựa vào vận may.

Nếu may mắn sẽ có thể dung nhập.

Nếu không may thì sẽ thất bại, thân tử đạo tiêu.

Mà vận may là thứ rất nhiều người đều không có đủ.

Không ai muốn thử vận may hết.

Trừ khi vạn bất đắc dĩ, tỷ như Thiên Nhân Ngũ Suy đến.

Vậy thì có liều mạng cũng phải thử vận may một phen.

Nhưng Lục Trường Sinh không muốn thế.

Hắn cần đảm bảo an toàn trăm phần trăm.

Vậy nên vấn đề lại quay về chỗ cũ.

Làm sao để đạo quả của hắn viên mãn đây?

Điểm này Khổ Hải Tiên Tôn không rõ.

Mà chỉ nói đạo quả tu hành đều phải dựa vào chính mình.

Trước kia tăng lên đạo quả thế nào thì cứ tiếp tục dùng cách đó.

Về phần có thể làm đạo quả viên mãn hay không thì Khổ Hải Tiên Tôn cũng không chắc.

Lúc trước Khổ Hải Tiên Tôn cũng bị vây ở giai đoạn Kim Tiên suốt ba mươi kỷ rồi mới may mắn làm đạo quả viên mãn, từ đó tấn thăng Thái Ất.

Hơn nữa đạo quả càng nhiều thì càng phiền phức.

Một khi lựa chọn dung hợp đạo quả, vậy thì nhất định phải dung hợp tất cả đạo quả của bản thân mới được.

Đương nhiên, dung hợp càng nhiều đạo quả thì một khi chết đi, tốc độ “phục sinh” cũng sẽ càng nhanh.

Thế nhưng đạo quả càng nhiều thì độ khó khi muốn đạo quả viên mãn lại càng lớn.

Người khác có một viên đạo quả, một ngày nào đó chợt có cảm ngộ có lẽ sẽ viên mãn ngay. Nhưng Lục Trường Sinh lại cần để cả ba viên đạo quả đều viên mãn thì hắn có thể dung nhập Thiên giới, từ đó tấn thăng Thái Ất.

Cũng coi như là vừa có lợi vừa có hại.

“Đa tạ Khổ Hải Tiên Tôn chỉ điểm!”

Lục Trường Sinh hành lễ với Khổ Hải Tiên Tôn, sau đó không quấy rầy Khổ Hải Tiên Tôn thêm mà đứng dậy rời đi.

Nhìn bóng lưng Lục Trường Sinh rời đi, Khổ Hải Tiên Tôn thở dài một tiếng, nói: “Tiên Đạo chỉ có Thái Ất mới được coi là trường sinh dài lâu, cùng trời đất đồng thọ. Nếu có thể vươt qua cửa ải này thì tiền đồ của Lục Trường Sinh thật sự không thể đong đếm…”

Thái Ất trong toàn bộ hệ thống Tiên Đạo có địa vị vô cùng đặc biệt.

Tỷ như một mình đảm đương một phía tại chiến trường Thiên Ngoại.

Chỉ có thành tựu Thái Ất mới xem như cao tầng trong toàn bộ hệ thống Tiên Đạo.

Mặc dù Lục Trường Sinh có thiên phú trác tuyệt, hiếm thấy trên đời.

Nhưng liệu có thể thành tựu Thái Ất hay không đúng là rất khó nói.

Ngay cả Đạo Tổ cũng không thể làm gì để đạo quả viên mãn.

Chỉ có thể dựa vào chính mình.

Thậm chí còn phải dựa vào một chút vận may!

Lục Trường Sinh lại tới đại điện hối đoái.

Dùng 30.000 tiên công để đổi lấy ba bộ công pháp Kim Tiên phổ thông.

Lục Trường Sinh chỉ dùng ba bộ công pháp Kim Tiên này để tham khảo thôi.

Mặc dù mất 30.000 tiên công, nhưng đối với Lục Trường Sinh mà nói con số ấy không đáng để nhắc tới.

Hắn giờ vẫn còn hơn 500.000 tiên công.

Nếu Lục Trường Sinh cần tiên công thì lại đi Hỗn Độn một chuyến là được.

Đương nhiên giờ thân phận của Lục Trường Sinh không giống khi trước.

Tới Hỗn Độn có thể khiến U tộc phản ứng kịch liệt.

Không phải vạn bất đắc dĩ hắn cũng sẽ không tiến vào Hỗn Độn.

Nhưng ba bộ công pháp Kim Tiên này cũng giúp Lục Trường Sinh hiểu ra, sự thật đúng như những gì Khổ Hải Tiên Tôn đã nói.

Không có đường tắt để đạo quả viên mãn.

Phải dựa vào cảm ngộ.

Còn phải dựa vào một chút xíu vận may nữa.

Hiện giờ ba viên đạo quả của hắn đều đã đạt đến 90% tiến độ.

Rõ ràng đã tới bình cảnh, cần hắn cảm ngộ.

Nhưng cảm ngộ thế nào thì Lục Trường Sinh cũng không biết.

Cũng may hắn vừa tấn thăng Kim Tiên, vẫn còn rất nhiều thời gian, cũng không có gì phải vội, hết thảy cứ thuận theo tự nhiên là được.

Tiên cung vẫn yên ả như dĩ vãng.

Hôm nay, khoảng Hỗn Độn bên ngoài Tiên cung mơ hồ xuất hiện từng thân ảnh khủng bố.

Những thân ảnh này che khuất bầu trời, vô cùng to lớn.

Mỗi một thân ảnh đều tản ra khí tức khiến người khác không thở nổi.

“Ầm ầm.”

Những thân ảnh khổng lồ kia chẳng ngờ lại đánh thẳng đến cung điện trong Tiên.

Thậm chí là đánh thẳng vào Thiên giới!

Giờ khắc này Thiên giới cũng bị xé nứt.

Cùng lúc đó nơi Thiên giới bị xé nứt mơ hồ có một phần nhỏ như đang bị ăn mòn.

Hoàn toàn biến thành khu vực không hề ăn nhập với Thiên giới.

“Đế Quân U tộc?”

“Làm càn!”

Chương 1627: Mô phỏng Thời Gian Trường Hà, Hư giới chuyển động!

Từng thân ảnh vĩ ngạn lập tức xuất hiện.

Đó là Đạo Tổ!

Hơn nữa không chỉ có một vị Đạo Tổ!

Tất cả đều đã xuất hiện trong hư không.

Rõ ràng Thiên Đình đã xảy ra chuyện lớn, hơn nữa còn là chuyện như trời sụp tới nơi!

Đạo Tổ!

Đế Quân!

Những tồn tại gần như là đứng đầu Tiên tộc và U tộc đều đã xuất hiện.

Đế Quân U tộc tương đương với Đạo Tổ.

Về phần lão tổ U tộc lại là một tầng khác, áp đảo phía trên Đế Quân và Đạo Tổ.

Đạo Tổ và Đế Quân không biết đã giao thủ bao nhiêu lần trong Hỗn Độn, kết quả luôn là người này không thể làm gì người kia.

Về cơ bản đôi bên đã dừng tay rất lâu.

Nhưng giờ Đế Quân U tộc đột nhiên xuất hiện, thậm chí xâm nhập sâu vào Thiên giới.

Rõ ràng chuyện này không bình thường.

“Ầm ầm.”

Đạo Tổ ra tay.

Vừa ra tay đã như lôi đình vạn quân.

Toàn bộ Tiên cung đều chấn động.

Trong chớp mắt đã phá thành mảnh nhỏ.

Vô số Tiên Quân và Tiên Tôn nhao nhao rút lui.

Đây chính là Đạo Tổ cùng Đế Quân.

Một khi động thủ, dù chỉ là một chút dư ba thì những Tiên Nhân khác cũng không chịu nổi.

Lục Trường Sinh cũng ở trong đám đông Tiên Quân và Tiên Tôn.

Hắn hiện tại cũng hữu tâm vô lực trước đại chiến cấp bậc này.

Căn bản là không thể xen vào nổi.

“Khổ Hải Tiên Tôn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Lục Trường Sinh trông thấy Khổ Hải Tiên Tôn nên vội bay tới rồi hỏi thăm.

Sắc mặt Khổ Hải Tiên Tôn cũng rất ngưng trọng, hắn lắc đầu, nói: “Không rõ U tộc định làm gì nữa? Theo lý mà nói Đế Quân U tộc sẽ không lỗ mãng xâm nhập Thiên giới như thế, dù sao trong Thiên giới, Đạo Tổ có thể điều động sức mạnh bản nguyên của Thiên giới nên có thể chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, trước đó Đế Quân U tộc thử qua mấy lần cuối cùng đều thất bại, giờ chúng lặp lại chiêu cũ tất có toan tính gì đó!”

Cho dù Khổ Hải Tiên Tôn là Thái Ất Tiên Tôn nhưng giờ cũng không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Trong Thiên giới, Đạo Tổ sẽ được Thiên giới gia trì.

Điều này được quyết định bởi hệ thống tu hành của Tiên tộc.

Dù Đế Quân và Đạo Tổ cùng một cảnh giới, nhưng ở trong Thiên giới thì Đạo Tổ lại mạnh hơn Đế Quân.

Đế Quân tất nhiên cũng biết chuyện này.

Nên bình thường chắc chắn chúng sẽ không tiến vào Thiên giới.

Nhưng lần này Đế Quân lại tìm tới.

Không chỉ tìm tới mà Đế Quân U tộc gần như còn dốc hết toàn lực.

Chuyện này không bình thường.

Lục Trường Sinh cũng đang quan sát trận đại chiến của hai bên.

Đạo Tổ và Đế Quân đại chiến đúng là kinh thiên động địa.

Toàn bộ Thiên giới đều chấn động.

Thế nhưng có thể nhận ra, các vị Đạo Tổ đang chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.

Chỉ một lúc nữa chắc chắn Đạo Tổ có thể trục xuất Đế Quân.

“Hử?”

“Cái đó là…”

Bỗng nhiên Lục Trường Sinh trông thấy một khu vực nào đó trong Thiên giới.

Đế Quân U tộc đứng bên trong khu vực đó, mà Đạo Tổ lại không dám tiến vào.

Chỉ có thể ở bên ngoài khu vực này.

Nhưng rõ ràng đó là một bộ phận của Thiên giới.

Lục Trường Sinh có thể nhận ra vấn đề thì tất nhiên các vị Đạo Tổ cũng đã nhận ra từ lâu.

“Chuyển hóa?”

“Các ngươi thế mà đang chuyển hóa một bộ phận của Thiên giới?”

“Thậm chí không tiếc tiêu hao đá Bản Nguyên U tộc trân quý!”

Bàn Tổ khựng lại.

Hắn nhìn khu vực đang không ngừng mở rộng, trong lòng trầm xuống.

Cuối cùng đã hiểu.

Đám Đế Quân U tộc này đồng thời xuất động chính vì chuyển hóa.

Hơn nữa hiện tại chúng đã chuyển hóa thành công.

Dù mới chỉ có một khu vực nhỏ.

Thế nhưng cũng đủ để U tộc đặt chân.

Chỉ cần chúng ở bên trong khu vực nhỏ kia thì Đạo Tổ cũng không cách nào điều động bản nguyên Thiên giới.

Về phần cắt rời ra ngoài?

Hoặc dứt khoát khiến khu vực này sụp đổ.

Không có khả năng.

Có Đế Quân ở đây, chúng sẽ không để các vị Đạo Tổ đánh sập khu vực này.

Càng không có khả năng cắt rời.

Trừ khi Đạo Tổ có ưu thế tuyệt đối để tiêu diệt Đế Quân.

Nhưng Đạo Tổ không có ưu thế tuyệt đối.

Song phương đại chiến trong Hỗn Độn cùng lắm là năm ăn năm thua.

Chỉ có ở Thiên giới thì các vị Đạo Tổ mới chiếm cứ được chút ưu thế.

Nhưng giờ Thiên giới đã bị chuyển hóa một bộ phận nhỏ, Đế Quân đang ở khu vực bị chuyển hóa kia, thế nên Đạo Tổ cũng không còn chiếm cứ ưu thế gì nữa.

Mấy vị Đạo Tổ đưa mắt nhìn nhau.

Bọn họ cũng đều biết, lần này gặp rắc rối rồi.

Để U tộc có đất đặt chân tại Thiên giới, như vậy về sau U tộc có thể nương theo khu vực này từ từ từng bước xâm chiếm Thiên giới.

Biết rõ U tộc sẽ từng bước xâm chiếm, nhưng bọn hắn lại không nghĩ ra cách gì tốt cả.

Lần này chiến trường Thiên Ngoại muốn biến thành chiến trường Thiên giới rồi.

Từ Hỗn Độn chuyển dời vào trong Thiên giới.

Điều này sẽ tạo thành hao tổn to lớn với Thiên giới.

“Bàn Tổ, thế giới U tộc của chúng ta đã bị phá hủy, giờ chúng ta chỉ muốn tìm một nơi dừng chân yên ổn tại thế giới Hỗn Độn để chúng ta có đất đặt chân, nghỉ ngơi lấy lại sức thôi, chúng ta có thể hứa với các ngươi là sẽ không mở rộng chiến sự, ngươi thấy thế nào?”

Một tên Đế Quân U tộc lên tiếng, nhưng Bàn Tổ không trả lời.

Các vị Đạo Tổ khác cũng không nói lời nào.

Thế giới U tộc bị hủy là có thể xâm lấn Thiên giới sao?

Nói hay lắm, ai mà không biết U tộc cũng đang đợi lão tổ U tộc thức tỉnh.

Một khi lão tổ U tộc thức tỉnh thì cũng là lúc Thiên giới xong đời.

Chắc chắn Thiên giới sẽ rơi vào tayU tộc.

Về phần hiện tại, U tộc sở dĩ nhất định phải cưỡng ép chuyển hóa một bộ phận Thiên giới.

Đó là vì U tộc không thể tiếp tục chờ trong Hỗn Độn được nữa.

Ở Hỗn Độn gần như không có cách nào tu hành.

U tộc vẫn luôn bị ngăn cản ngoài Thiên Ngoại, cũng chính là bị ngăn cản trong Hỗn Độn.

Liên tục đại chiến với Tiên tộc, căn bản là không có cách nào để nghỉ ngơi cả.

Bọn chúng đang rất cần được tiến vào Thiên giới nghỉ ngơi lấy lại sức.

Chương 1628: Mô phỏng Thời Gian Trường Hà, Hư giới chuyển động! (2)

Khi lão tổ U tộc vẫn chưa thức tỉnh, bọn chúng chỉ có thể vận dụng đá Bản Nguyên trân quý của U tộc.

Đá Bản Nguyên của U tộc dùng tới đâu ít đi tới đó.

Nhưng bọn chúng cũng không còn cách nào.

Cần nghỉ ngơi dưỡng sinh thì nhất định phải tiến vào Thiên giới.

Nhất thời, đôi bên rơi vào thế bế tắc.

Không ngừng có U tộc và sinh mệnh Thiên Ngoại tiến vào khu vực bị chuyển hóa.

Các vị Đạo Tổ cũng không cách nào đánh vào khu vực này.

“Canh phòng nghiêm ngặt! Tuyệt đối không thể để bọn chúng chuyển hóa khu vực thứ hai.”

Các vị Đạo Tổ đã nhất trí.

Lần này đúng là do bọn hắn chủ quan.

Hơn nữa lúc ấy các Đạo Tổ cũng đang ở chiến trường Thiên Ngoại, nhất thời không kịp quan sát nên mới để Đế Quân U tộc đột nhập vào Thiên giới.

Chờ Đạo Tổ kịp phản ứng thì U tộc đã bắt đầu chuyển hóa rồi.

Họ tới thì đã không kịp.

Nhưng về sau sẽ không có chuyện như thế xảy ra nữa.

Về sau Đạo Tổ sẽ luôn ở trong Thiên giới, nhìn chằm chằm U tộc.

Một khi Đế Quân U tộc dám có dị động, bọn hắn sẽ điều động bản nguyên Thiên giới tiến hành trấn áp ngay.

Không thể cho Đế Quân U tộc cơ hội chuyển hóa lần thứ hai.

Nhưng khu vực đã chuyển hóa cũng không cách nào công phá nữa.

Chỉ có thể mặc cho U tộc tiến vào Thiên Giới.

Thời gian dần trôi.

Sau mấy tháng, hai bên U tộc và Tiên tộc một lần nữa dựng lên phòng tuyến ngay trong Thiên giới.

Đôi bên đều nhìn chằm chằm nơi này.

Tuy nhiên Đế Quân U tộc lại im hơi lặng tiếng, không có hành động gì nữa.

Nhưng ai cũng biết, U tộc đã đột phá bước đầu tiên, đây cũng là bước then chốt.

Về sau bọn chúng chỉ cần yên lặng chờ đợi là đủ.

Dù lão tổ U tộc không thức tỉnh, bọn chúng cũng có thể tìm ra một hai lần cơ hội trong quãng thời gian dài dằng dặc này để tiếp tục chuyển hóa Thiên giới.

Tiên tộc không có cách đối phó.

Điện Đạo Tổ, toàn bộ Thiên giới có bảy vị Đạo Tổ.

Giờ bảy vị Đạo Tổ đã bàn bạc mấy tháng trong điện Đạo Tổ.

Kết quả cũng không có cách gì hay.

“Bàn Tổ, chuyện đã đến nước này, U tộc muốn từng bước xâm chiếm thì chúng ta cũng không tránh được. Nhưng đá Bản Nguyên của U tộc cũng không đủ để chuyển hóa toàn bộ Thiên giới, nếu bọn chúng có đủ đá Bản Nguyên thì đã dùng cách từng bước xâm chiếm lâu rồi, tội gì phải chờ tới bây giờ?”

“Không sai, biện pháp từng bước xâm chiếm đúng là rất tốt, làm đâu chắc đấy, chúng ta không có cách nào để đối phó, có điều rất hao phí đá Bản Nguyên. Thế giới Hỗn Độn của U tộc sụp đổ rồi, liệu bọn chúng còn bao nhiêu đá Bản Nguyên nữa? Muốn chuyển hóa toàn bộ Thiên giới sẽ cần rất nhiều đá Bản Nguyên, hẳn là U tộc không có đâu.”

“U tộc không thể ở mãi trong Hỗn Độn được, không phải chúng ta đã sớm dự liệu được chuyện U tộc sẽ không tiếc bất cứ giá nào để đánh vào Thiên giới sao? Chỉ là không ngờ bọn chúng lại dùng đá Bản Nguyên chuyển hóa thôi. Nhưng chuyện này cũng chưa chắc đã là tin xấu, bọn chúng dùng đá Bản Nguyên chuyển hóa Thiên giới cho thấy bọn chúng cũng sắp không chịu được nữa, nhất định phải tiến vào Thiên giới nghỉ ngơi lấy lại sức. Hơn nữa lão tổ U tộc trong thời gian ngắn hẳn sẽ không thức tỉnh, nếu không bọn chúng chờ lão tổ U tộc thức tỉnh là được, cần gì phải lãng phí đá Bản Nguyên của U tộc?”

Nghĩ như vậy, mắt bảy vị Đạo Tổ lại sáng lên.

Tạm thời lão tổ U tộc sẽ không thức tỉnh.

Đây mới là tin tức tốt.

Từ đầu tới giờ lão tổ U tộc chính là tảng đá lớn trong lòng các vị Đạo Tổ.

Vẫn luôn chặn ngang trong lòng bọn hắn.

Ai cũng biết, một khi lão tổ U tộc thức tỉnh, lúc đó toàn bộ Thiên giới sẽ xong đời.

Bàn Tổ gật đầu, nói: “Như vậy sau này có khả năng chúng ta sẽ giằng co với U tộc ngay trong Thiên giới. Mà chúng ta cũng không thể gửi gắm hy vọng vào việc lão tổ U tộc vĩnh viễn không tỉnh lại được, lão tổ U tộc dù bị thương nặng nhưng chỉ cần không chết thì cuối cùng cũng sẽ có ngày thức tỉnh, đến lúc đó Thiên giới chúng ta phải làm sao đây?”

“Chỉ có cách để Tiên tộc trưởng thành, vượt qua Đạo Tổ, triệt để đột phá thành sinh mệnh Hỗn Độn thì lúc đó Tiên tộc chúng ta mới có thể đối kháng, thậm chí là tống cổ đám U tộc kia.”

“Thế nhưng gần như không có khả năng thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn ở Thiên giới. Hệ thống tu hành của Thiên giới đều từ các Đạo Tổ chúng ta tự sáng tạo và truyền xuống, ngay cả chúng ta đều không thể đột phá thành sinh mệnh Hỗn Độn huống chi là các thành viên Tiên tộc khác?”

“Nếu muốn Tiên tộc có người đột phá thành sinh mệnh Hỗn Độn thì chỉ có thể để bọn hắn xông pha trong Hỗn Độn. Nhưng tới Hỗn Độn nguy hiểm trùng trùng, bởi vậy ta đề nghị, nhất định phải tu thành Thái Ất Kim Tiên, người đã dung nhập đạo quả mới có thể xông pha trong Hỗn Độn. Cho dù gặp phải nguy hiểm cũng có thể một lần nữa dựng dục tại Thiên giới.”

Lời Bàn Tổ nói được các vị Đạo Tổ gật đầu tán thành.

Đúng là lúc này không có cách nào dùng được.

Nếu cứ tiếp tục như vậy thì chẳng khác nào ngồi im chờ chết.

Lúc nào lão tổ U tộc tỉnh lại thì lúc ấy Thiên giới sẽ xong đời.

Để các Tiên Nhân xông pha trong Hỗn Độn có lẽ còn có một chút hy vọng sống.

Đương nhiên, khả năng này cũng không lớn.

Cho dù tại Hỗn Độn mênh mông, muốn thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn cũng là chuyện muôn vàn khó khăn.

Không phải Đạo Tổ chưa từng ra ngoài xông pha, nhưng kết quả thế nào?

Lúc trước khi U tộc còn chưa đánh tới, Thiên giới có rất nhiều Tiên Nhân cũng ra ngoài xông pha, nhưng kết quả thế nào?

Vẫn không có sinh mệnh Hỗn Độn được sinh ra, đủ thấy muốn trở thành sinh mệnh Hỗn Độn là chuyện khó khăn cỡ nào.

Hiện giờ cách làm của các Đạo Tổ cũng chỉ là làm hết sức mình rồi nghe theo ý trời mà thôi.

Lục Trường Sinh nhìn về khu vực bị U tộc chuyển hóa đằng xa.

Hiện Tiên tộc và U tộc tạm thời tạo thành thế cục giằng co.

Chương 1629: Mô phỏng Thời Gian Trường Hà, Hư giới chuyển động! (3)

Đôi bên đều biết không làm gì được đối phương nên chỉ có thể giằng co.

Thậm chí cũng chẳng có mấy dấu hiệu xung đột.

Thế nhưng Lục Trường Sinh lại mơ hồ nhận ra, lần này trên thực tế là Tiên tộc thua.

Dù sao U tộc đã xâm lấn đến tận Thiên giới, vậy mà Tiên tộc cũng không có cách nào đối phó.

Thế này không phải thua thì thế nào mới là thua?

Nhưng cũng may cuối cùng vẫn là giằng co.

U tộc cũng không có ý định tiến thêm một bước.

Nhìn khu vực U tộc xâm lấn phía xa, trong khoảng thời gian này Lục Trường Sinh đã nghe được một từ mới, chuyển hóa!

Khu vực này được gọi là chuyển hóa.

Dường như đã bị U tộc chuyển hóa, tại khu vực này ngay cả các vị Đạo Tổ cũng không có bất cứ ưu thế nào.

Điều này không khỏi khiến Lục Trường Sinh như có điều suy nghĩ.

Trong khoảng thời gian này Lục Trường Sinh vẫn luôn thử nghiệm cảm ngộ đạo quả.

Tranh thủ để đạo quả viên mãn.

Đầu tiên hắn thử với Hư giới.

Hư giới tựa như đã hoàn toàn sẵn sàng.

Cái gì cũng có thể cấu tạo bên trong Hư giới.

Lục Trường Sinh muốn dùng thay đổi số lượng tạo thành thay đổi về chất lượng.

Bởi vậy hắn thử “chuyển vào” toàn bộ Thiên giới vào trong Hư giới.

Thế nhưng Hư giới càng lúc càng phong phú.

Càng lúc càng giống Thiên giới.

Nhưng tiến độ vẫn duy trì tại 90% như cũ, không có bất cứ biến hóa nào.

Lục Trường Sinh biết, là bởi thiếu khuyết thời gian.

Bên trong Hư giới không có quy tắc thời gian.

Dù cấu tạo bất cứ vật gì bên trong Hư giới, trên thực tế đều là hình ảnh đứng im.

Hết thảy đều đứng im.

Dù là Giới Hải cũng tốt, hay đạo tràng cũng được.

Đều hoàn toàn đứng im.

Cứ như thể một bức họa.

Hư giới có thần kỳ thế nào cũng chỉ là một bức họa, không thể biến thành một tòa thế giới được.

“Thời gian…”

Lục Trường Sinh không có chút manh mối nào.

Hắn không lĩnh ngộ được quy tắc thời gian.

Thậm chí ngay cả manh mối cũng không có.

Đây là lần đầu tiên Lục Trường Sinh có cảm giác thất bại từ khi có được đỉnh cấp ngộ tính.

Hắn đã có đỉnh cấp ngộ tính.

Vậy mà muốn lĩnh ngộ quy tắc thời gian cũng không biết bắt đầu từ đâu.

Dường như không có nơi nào để bắt đầu.

Đúng lúc này, một thông báo truyền khắp toàn bộ Thiên Đình.

Lục Trường Sinh cũng nhận được thông báo.

“Tất cả mọi người từ Thái Ất Tiên Tôn trở lên đều có thể xin lệnh rời khỏi Thiên giới, tới Hỗn Độn lịch lãm!”

Thông báo ngắn gọn đã dẫn tới sóng to gió lớn.

Thậm chí Lục Trường Sinh cũng nghe được tiếng bàn tán xôn xao của các Tiên Nhân.

“Có thể rời khỏi Thiên giới, tiến về Hỗn Độn rồi ư?”

“Đây là lần đầu tiên sau bao nhiêu năm qua đấy! Từ khi U tộc xâm lấn, chiến trường Thiên Ngoại mở ra, Thiên Đình co rút tất cả lực lượng, không cho phép bất cứ Tiên Nhân nào tiến vào Hỗn Độn lịch lãm mà chỉ có thể ở lại chiến trường Thiên Ngoại ngăn cản U tộc, sao giờ lại cho phép Thái Ất Tiên Tôn rời khỏi Thiên giới thế này?”

“Có lẽ liên quan tới khu vực bị U tộc chuyển hóa…”

Chuyện liên quan tới lão tổ U tộc thực ra là bí mật với các Tiên Nhân từ cấp độ Tiên Tôn trở xuống.

Có rất ít người biết chuyện về lão tổ U tộc.

Ngay cả Lục Trường Sinh cũng nhờ thông qua huyết mạch cấp Vương của U tộc mới biết đến lão tổ U tộc.

Tiên Nhân từ cấp độ Tiên Tôn trở xuống không hề hay biết Tiên tộc đang gặp phải cục diện nghiêm trọng nhường nào.

Ngược lại thì Lục Trường Sinh cũng đã có chút suy đoán.

Nhưng hắn không dám khẳng định.

“Trường Sinh Tiên Tôn, Bàn Tổ triệu kiến.”

Đá truyền tin của Lục Trường Sinh xuất hiện một tin nhắn.

Bàn Tổ đã triệu hoán nên tất nhiên Lục Trường Sinh lập tức đi tới điện Đạo Tổ.

Không lâu sau Lục Trường Sinh đã tới điện Đạo Tổ.

Trong điện Đạo Tổ chỉ có hai người là Lục Trường Sinh và Bàn Tổ.

“Bái kiến Bàn Tổ!”

Lục Trường Sinh cung kính hành lễ.

Hắn sẽ không thất lễ khi đối diện với Đạo Tổ, thậm chí còn bày tỏ lòng thành kính cao nhất có thể.

Dù sao hệ thống tu hành của Tiên tộc gần như là do một tay các vị Đạo Tổ sáng tạo ra.

Tất cả Tiên Nhân đều là đồ tử đồ tôn của các vị Đạo Tổ.

“Trường Sinh Tiên Tôn tới rồi, lại đây ngồi đi.”

Bàn Tổ tỏ ra hết sức ôn hòa.

Lục Trường Sinh khoanh chân ngồi xuống.

“Trường Sinh Tiên Tôn, ngươi nhận được thông báo chưa?”

Bàn Tổ hỏi.

Lục Trường Sinh biết Bàn Tổ hỏi chuyện Thái Ất Tiên Tôn có thể tới Hỗn Độn lịch lãm, thế nên hắn gật đầu rồi nói: “Đệ tử đã nhận được thông báo, Thái Ất Tiên Tôn có thể ra ngoài Hỗn Độn lịch lãm. Vậy là tạm thời U tộc sẽ không phát động đại chiến phải không?”

“Không sai, tạm thời U tộc chỉ giằng co chứ không phát động đại chiến. Huống chi nếu có đại chiến thật thì chỉ cần tại Thiên giới là các Đạo Tổ có thể khống chế cục diện, bởi vậy cũng không cần nhiều Tiên Nhân như vậy nữa.”

“Để Thái Ất Tiên Tôn tiến vào Hỗn Độn lịch lãm cũng bởi chúng ta hy vọng có người sẽ mang về một tia hy vọng cho Thiên giới. Ngươi cũng biết chuyện về lão tổ U tộc rồi đấy, chúng ta không thể cứ ngồi im chờ chết được, chỉ cần một người có thể tấn thăng thành sinh mệnh Hỗn Độn là có thể ngăn cản lão tổ U tộc, từ đó cứu vớt Thiên giới!”

Lục Trường Sinh lập tức hiểu ra.

Đúng là như thế.

Giống những gì hắn đã suy đoán.

“Lão tổ U tộc là sinh mệnh Hỗn Độn sao?”

Lục Trường Sinh hỏi.

“Phải, lão tổ U tộc là sinh mệnh Hỗn Độn. Nhưng hình như lão tổ U tộc đại chiến với một vị sinh mệnh Hỗn Độn khác nên mới bị trọng thương, do đó hắn vẫn luôn ngủ say, có thể vĩnh viễn cũng không thể tỉnh lại, có thể ngay ngày mai hắn sẽ tỉnh lại, không ai nói chắc được.”

“Thế nhưng khả năng lão tổ U tộc tỉnh lại rất lớn. Một khi tỉnh lại, lão tổ U tộc có thể tuỳ tiện đánh tan Tiên tộc và chiếm cứ Thiên giới!”

Giọng nói của Bàn Tổ hết sức bình tĩnh.

Nhưng để nói ra nội dung khiến lòng người khiếp sợ.

Thì ra tình thế đã tồi tệ đến mức này.

Ngay cả Đạo Tổ cũng không có cách gì hay.

Nên chỉ có thể đem gửi gắm hy vọng vào các vị Thái Ất Tiên Tôn.

Hy vọng sau khi lịch lãm Hỗn Độn bọn hắn sẽ có cơ duyên tấn thăng thành sinh mệnh Hỗn Độn.

Chương 1630: Mô phỏng Thời Gian Trường Hà, Hư giới chuyển động! (4)

Nhưng khả năng này quá nhỏ.

Thậm chí là cực kỳ nhỏ bé.

“Bàn Tổ, từ cấp độ Thái Ất Tiên Tôn trở lên mới có thể tiến nhập Hỗn Độn lịch lãm sao?”

Lục Trường Sinh hỏi.

“Đúng, từ cấp độ Thái Ất Tiên Tôn trở lên mới có thể tiến vào Hỗn Độn lịch lãm. Chắc hẳn ngươi cũng đoán được nguyên nhân rồi, đạo quả của Thái Ất Tiên Tôn dung nhập Thiên giới, trở thành bất tử bất diệt, có thể thoải mái xông pha khắp Hỗn Độn mà không cần lo chuyện vẫn lạc.”

“Có lẽ đây cũng là ưu thế lớn nhất của hệ thống tu hành Tiên Đạo.”

Bàn Tổ thở dài.

Hắn cũng từng ra ngoài Hỗn Độn lịch lãm, gặp qua rất nhiều thế giới Hỗn Độn, được chứng kiến rất nhiều hệ thống tu hành.

Hệ thống tu hành Tiên Đạo không thể nói là hệ thống mạnh nhất, nhưng đúng là cũng có chỗ độc đáo riêng.

Tỷ như sau khi đạo quả của Thái Ất Tiên Tôn dung nhập Thiên giới sẽ trở nên bất tử bất diệt.

Riêng điểm này đã vô cùng đặc biệt.

U tộc cũng không có năng lực thế này.

Kỳ thực Lục Trường Sinh cũng có năng lực tương tự, đó chính là phân thân Huyết Nhục của hắn.

Nhưng vẫn có chỗ khác biệt.

Một khi bản thể của hắn chết đi thì dù phân thân Huyết Nhục trưởng thành cũng sẽ đánh mất hết thảy những thứ đã có trong nhục thân.

Tỷ như Huyết Nhục đạo quả, Vạn Linh đạo quả, Hồng Trần đạo quả vân vân.

Chỉ còn lại năng lực phân tích của Hồng Trần Tiên, rồi đỉnh cấp ngộ tính mà thôi.

Có lẽ sau một thời gian Lục Trường Sinh lại có thể tu luyện như cũ, nhưng không biết sẽ mất bao nhiêu thời gian nữa.

Nhưng nếu là Thái Ất Tiên Tôn thì khác.

Một khi Thái Ất Tiên Tôn ra ngoài xông pha rồi không may chết đi.

Vậy thì có thể lần nữa dựng dục tại Thiên giới.

Một khi dựng dục ra sẽ giống hệt như lúc đầu.

Không có chút khác biệt nào.

Từ đó có thể thấy việc để đạo quả của Thái Ất Tiên Tôn dung nhập Thiên giới có ưu thế vượt trội hơn hẳn phân thân Huyết Nhục của Lục Trường Sinh.

“Thái Ất Tiên Tôn…”

Lục Trường Sinh cũng muốn tiến vào Hỗn Độn.

Bởi vậy hắn nhất định phải thành tựu Thái Ất Tiên Tôn.

Muốn thành tựu Thái Ất Tiên Tôn thì phải làm cho đạo quả viên mãn.

Lần này được gặp Bàn Tổ đúng là cơ hội nghìn năm một thuở, Lục Trường Sinh không muốn bỏ lỡ cơ hội này.

Thế là Lục Trường Sinh nói: “Bàn Tổ, đệ tử có một chuyện muốn thỉnh cầu. Xin Bàn Tổ cho để đệ tử xem qua Thời Gian Trường Hà của Thiên giới…”

Giọng Lục Trường Sinh cực kỳ kiên định, quanh quẩn trong điện Đạo Tổ.

“Thời Gian Trường Hà?”

Bàn Tổ ngẩn ra.

Chẳng ngờ Lục Trường Sinh lại muốn xem Thời Gian Trường Hà.

Đạo Tổ nắm giữ “Đạo” của Thiên giới.

Thậm chí có thể điều động cả bản nguyên Thiên giới.

Dù không có khả năng điều khiển thời gian nhưng nếu chỉ là xem qua Thời Gian Trường Hà thì cũng không có vấn đề gì.

Có điều Bàn Tổ rất kinh ngạc. Bởi Lục Trường Sinh mới chỉ là Tiên Tôn thôi.

Giờ hắn đã nghĩ tới chuyện cảm ngộ quy tắc thời gian rồi ư?

Ngay cả Đạo Tổ cũng không thể cảm ngộ quy tắc thời gian huống chi là Tiên Tôn?

Thế nhưng Đạo Tổ không từ chối, có điều cũng không đồng ý.

Hắn lẳng lặng nhìn Lục Trường Sinh.

Lúc lâu sau Bàn Tổ mới chậm rãi mở miệng: “Được!”

“Nhưng phải làm theo quy củ.”

“Nếu muốn xem qua Thời Gian Trường Hà một canh giờ cần bỏ ra một triệu tiên công!”

Tại Thiên Đình, mọi thứ đều có thể dùng tiên công để đổi.

Thậm chí nhờ Đạo Tổ cho xem Thời Gian Trường Hà một lần cũng không ngoại lệ.

Cũng cần tiêu tốn tiên công.

“Đệ tử chỉ cần xem Thời Gian Trường Hà nửa canh giờ là đủ. Năm trăm nghìn tiên công có đủ không?”

Lục Trường Sinh hỏi.

Kỳ thực một canh giờ hay nửa canh giờ với Lục Trường Sinh cũng không khác gì nhau.

Hắn không phải muốn cảm ngộ quy tắc thời gian.

Nhưng hắn có thể “mô phỏng” Thời Gian Trường Hà.

Nếu như có thể mô phỏng thành công thì Hư giới của Lục Trường Sinh cũng sẽ có biến hóa long trời lở đất.

“Được.”

Bàn Tổ đồng ý.

Một triệu tiên công cũng tốt, mà năm trăm nghìn tiên công cũng được, đối với Bàn Tổ mà nói số tiên công này không có chút ý nghĩa nào.

Nhưng đây là quy củ.

“Đa tạ Bàn Tổ!”

Lục Trường Sinh mừng rỡ.

Rốt cục có thể thấy Thời Gian Trường Hà rồi.

Đây là cách “phá cục” duy nhất mà hắn có thể nghĩ ra.

Chí ít trong thời gian ngắn là như thế.

Nếu không Lục Trường Sinh thật sự không biết phải làm gì với ba viên đạo quả của mình nữa.

Chỉ có thể dùng thời gian dài dằng dặc, từng chút một “ninh nhừ” mà thôi.

Nhưng không biết sẽ mất bao nhiêu thời gian.

“Ngươi chuẩn bị xong chưa?”

Bàn Tổ hỏi.

“Đệ tử đã chuẩn bị thỏa đáng.”

“Được.”

Bàn Tổ khẽ gật đầu.

Sau đó hắn giơ tay ra, nhẹ nhàng điểm một cái về phía hư không.

“Vù vù.”

Chỉ điểm một cái mà như có một mảnh kính khổng lồ và nhẵn nhụi vỡ vụn trong nháy mắt.

Hết thảy xung quanh đều biến mất.

Vừa rồi Lục Trường Sinh còn ngồi trong điện Đạo Tổ.

Thế nhưng sau khi hư không phá toái, làm gì còn điện Đạo Tổ nào nữa?

Hắn đang ở một nơi đen kịt.

Bốn phía trống rỗng, không rõ đây là nơi nào.

Nhưng Lục Trường Sinh không vội.

Hắn vẫn nhìn thấy Bàn Tổ.

Bởi vậy Lục Trường Sinh tỏ ra rất bình tĩnh, chỉ lẳng lặng khoanh chân ngồi nguyên chỗ.

Không biết trôi qua bao lâu.

Một chút ánh sáng xuất hiện trong khoảng hư không yên lặng và tối tăm.

Sau đó ánh sáng càng lúc càng lớn hơn.

Nhìn từ xa, như thể có một dòng sông đang phát sáng, xuyên qua khoảng không tối tăm rồi không biết chảy về nơi nào.

“Đây là…”

Tâm thần Lục Trường Sinh không khỏi chấn động.

Hắn đã mơ hồ đoán ra.

“Đây chính là Thời Gian Trường Hà!”

“Nhớ kỹ, ngươi không có nhiều thời gian đâu…”

Giọng nói của Bàn Tổ vang vọng bên tai Lục Trường Sinh.

Trong lòng Lục Trường Sinh vô cùng chấn động!

Quả nhiên, Thời Gian Trường Hà.

Đây chính là Thời Gian Trường Hà.

Lục Trường Sinh tha thiết ước mơ, muốn được nhìn thấy Thời Gian Trường Hà, rốt cục cũng đã được như ý nguyện.

Thế nhưng Lục Trường Sinh cũng nhớ kỹ lời Bàn Tổ nhắc nhở.

Hắn không có nhiều thời gian, vẻn vẹn chỉ có nửa canh giờ.

Lục Trường Sinh toàn lực thi triển năng lực phân tích của mình.

Chương 1631: Mô phỏng Thời Gian Trường Hà, Hư giới chuyển động! (5)

Có đỉnh cấp ngộ tính gia trì, năng lực phân tích của hắn cũng đạt tới trình độ không thể tưởng tượng, thậm chí ngay cả Đạo Tổ cũng không thể sánh bằng.

Thế nhưng Lục Trường Sinh không thử phân tích quy tắc thời gian.

Hắn cũng tự biết mình là ai.

Dù Thời Gian Trường Hà gần trong gang tấc nhưng hắn muốn phân tích quy tắc thời gian chỉ trong một thời gian ngắn chẳng khác nào người si nói mộng.

Đừng nói là nửa canh giờ.

Cho dù là một năm, mười năm, thậm chí trăm năm chưa chắc hắn đã phân tích xong quy tắc thời gian.

Có điều mục đích của Lục Trường Sinh cũng không phải là phân tích quy tắc thời gian.

Mà là “mô phỏng” quy tắc thời gian.

Đúng, hắn muốn “mô phỏng” quy tắc thời gian trong Hư giới.

“Hư giới…”

Ngay sau đó, Hư giới của Lục Trường Sinh giáng lâm.

“Ừm?”

Bàn Tổ như thể đã cảm ứng được gì đó.

Hắn nhìn thoáng qua Lục Trường Sinh.

Nhưng cũng chỉ là nhìn thoáng qua, sau đó hắn không để ý nhiều nữa.

Dù sao Lục Trường Sinh cũng chỉ có nửa canh giờ.

Trong nửa canh giờ này Lục Trường Sinh có thể thu hoạch bao nhiêu thì phải xem chính bản thân hắn. Sau khi Hư giới của Lục Trường Sinh giáng lâm, mắt Lục Trường Sinh vẫn nhìn chòng chọc Thời Gian Trường Hà.

Sau đó hắn động.

Bên trong Hư giới, hắn bắt đầu “cấu tạo” lại Thời Gian Trường Hà.

Chỉ là đơn thuần mô phỏng.

Đúng, chính là mô phỏng.

Đỉnh cấp ngộ tính của Lục Trường Sinh gia trì cho năng lực phân tích, nếu chỉ là đơn thuần mô phỏng hẳn cũng không có vấn đề gì.

Thế nhưng Lục Trường Sinh đã quá coi thường Thời Gian Trường Hà.

Ngay khi bắt đầu mô phỏng hắn đã gặp phải rắc rối cực lớn.

Thời Gian Trường Hà nhìn có vẻ rất đơn giản, nhưng thực ra thì không hề đơn giản chút nào.

Thời gian chia làm quá khứ, hiện tại và tương lai.

Quá khứ không phải vĩnh hằng bất biến, tương lai lại thiên biến vạn hóa.

Mỗi một chi tiết nho nhỏ thậm chí có thể khiến tương lai phát sinh biến hóa cực lớn.

Mỗi một hành động nhỏ lúc này có lẽ sẽ khiến tương lai nảy sinh hàng trăm hàng nghìn khả năng.

Đây chính là điểm đáng sợ của thời gian.

Cũng là điểm khó nắm bắt nhất của thời gian.

“Không được, giờ ta không thể mô phỏng Thời Gian Trường Hà được.”

Sắc mặt Lục Trường Sinh có chút khó coi.

Trước đây hắn cảm thấy đỉnh cấp ngộ tính của mình có thể cảm ngộ rất nhiều thứ.

Không gì có thể làm khó hắn.

Thế nhưng lúc đối mặt với Thời Gian Trường Hà hắn lại hết cách.

Mỗi gợn sóng nhỏ trên dòng sông thời gian có thể tượng trưng cho hàng nghìn hàng vạn thay đổi trong tương lai.

Hàng nghìn hàng vạn tương lai có thể lại tiếp tục phân hoá thành trăm triệu thay đổi.

Ai có thể mô phỏng số lượng thay đổi khủng bố thế này?

Không, căn bản là không thể mô phỏng được!

Dù ngộ tính của Lục Trường Sinh có nâng cấp thêm một vạn lần cũng không thể lĩnh ngộ được.

Đây không phải thứ hễ có năng lực phân tích là có thể mô phỏng.

Nhưng Lục Trường Sinh không cam tâm bỏ lỡ cơ hội cơ hội thế này.

Dù không thể mô phỏng Thời Gian Trường Hà nhưng chẳng lẽ cũng không thể mô phỏng một tia sóng nhỏ trong dòng sông thời gian hay sao?

Đúng, chính là một tia sóng nhỏ.

Thậm chí tia sóng thời gian đã suy yếu bằng một phần trăm, một phần vạn.

Tóm lại, “lượng” không quan trọng.

Quan trọng là nhất định phải tạo dựng ra “Thời Gian Trường Hà” trong Hư giới.

Dù chỉ là một rãnh nước nhỏ cũng được.

Khi Lục Trường Sinh không ngừng hạ thấp ý định, bên trong Hư giới của hắn chẳng ngờ lại bắt đầu tạo dựng ra “Thời Gian Trường Hà” thật.

Đương nhiên là chẳng thể nào so sánh với Thời Gian Trường Hà chân chính được.

Có lẽ chỉ là một rãnh nước nhỏ thôi cũng nên?

Thời gian trôi qua từng chút một.

Sau khi Lục Trường Sinh mô phỏng ra một “rãnh nước thời gian”.

Dù khác biệt rất lớn về thể tích.

Nhưng chung quy hắn vẫn tạo ra “rãnh nước thời gian”.

Hoặc phải nói là một Thời Gian Trường Hà nhỏ hơn cả tỷ lần.

Giây phút khi mô phỏng hoàn thành.

“Rầm.”

Hư giới của Lục Trường Sinh chấn động.

Cùng lúc đó, Lục Trường Sinh cũng cảm nhận được rằng Hư giới vốn luôn đứng im như một bức họa.

Vào thời khắc ấy đột nhiên chuyển động!

Hư giới của Lục Trường Sinh từng như một bức họa phẳng lặng, đứng im bất động.

Mọi thứ bên trong đều đứng im.

Thế nhưng sau khi Lục Trường Sinh mô phỏng ra “Thời Gian Trường Hà”, bên trong Hư giới nội đã bắt đầu lưu động.

Đầu tiên là Giới Hải, thấp thoáng có một ít khí lưu di chuyển.

Sau đó mở rộng đến toàn bộ Giới Hải.

Trên Giới Hải chính là Thiên giới.

Đó là một bộ phận của Thiên giới được Lục Trường Sinh cấu tạo ra.

Nơi này cũng giống hệt, cũng có một dòng khí lưu vô hình bắt đầu lưu động.

Hư giới vẫn là Hư giới như cũ, vẫn chỉ là hư ảo như cũ.

Thế nhưng hiện giờ Hư giới lại “chuyển động”.

“Thời Gian Trường Hà…”

Lục Trường Sinh biết nguyên nhân của những điều này là gì.

Thời Gian Trường Hà.

Cũng vì hắn đã mô phỏng ra Thời Gian Trường Hà.

Kết quả chẳng khác nào vẽ thêm mắt cho rồng.

Khiến toàn bộ Hư giới đều trở nên sống động hẳn.

Từ nay về sau Lục Trường Sinh không cần chú ý nhiều tới Hư giới nữa.

Bởi vì Hư giới sẽ tự động phát triển.

Đợi một thời gian nói không chừng Hư giới sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

“Tách.”

Lục Trường Sinh cảm giác xung quanh như rơi xuống.

Sau đó, hắn mở mắt nhìn phía quanh bốn phía.

Hắn vẫn đang ở trong điện Đạo Tổ như trước.

Trước mặt hắn cũng vẫn là Bàn Tổ.

“Kết thúc rồi à?”

Lục Trường Sinh có cảm giác như đã cách một đời.

“Đã nửa canh giờ, thấy Trường Sinh Tiên Tôn thế này hẳn là có thu hoạch lớn rồi.”

Bàn Tổ bình tĩnh quét mắt qua Lục Trường Sinh, như có thể nhìn thấu hết thảy.

“Tạ ơn Bàn Tổ!”

Lục Trường Sinh cung kính cáo từ, rời khỏi điện Đạo Tổ, quay về động phủ một lần nữa.

Trong động phủ, Lục Trường Sinh lập tức mở bảng thuộc tính ra xem xét tình hình trước mắt.

Ký chủ: Lục Trường Sinh

Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính

Hồng Trần đạo quả: Viên mãn (Thần Thông Hư Giới)

Vạn Linh đạo quả: 90% (Thần Thông Thôn Linh)

Huyết Nhục đạo quả: 90% (Thần Thông Vĩ Lực)

Chương 1632: Hắn tới rồi, Trường Sinh Tiên Tôn giáng lâm chiến trường!

Pháp môn nhục thân dung hợp phân thân: 49.000 bộ phân thân

Trên bảng thuộc tính, tiến độ Hồng Trần đạo quả của Lục Trường Sinh đang từ 90% nhảy vọt đến cảnh giới viên mãn.

“Viên mãn…”

Trong lòng Lục Trường Sinh không khỏi chấn động.

Đạo quả viên mãn cũng có nghĩa là hắn có thể để đạo quả dung nhập vào Thiên giới, gần như 100% có thể thành công, sẽ không xuất hiện bất cứ vấn đề gì!

Một khi đạo quả dung nhập Thiên giới, tới lúc đó Lục Trường Sinh chính là Thái Ất Tiên Tôn!

Ai mà ngờ được Lục Trường Sinh vừa mới tấn thăng Tiên Tôn không lâu lại tiếp tục tấn thăng Thái Ất luôn chứ?

Nhưng chỉ có Lục Trường Sinh biết rõ, đạo quả của hắn đạt tới viên mãn cũng chẳng hề dễ dàng.

Ngay từ khi còn là Tiên Quân hắn đã bắt đầu tu luyện đạo quả.

Tương đương với khi còn ở cấp độ Tiên Quân đã dựng sẵn căn cơ.

Dù vậy trước đây hắn cũng gặp phải bình cảnh.

Cuối cùng tiêu tốn 500.000 tiên công chỉ để quan sát Thời Gian Trường Hà nửa canh giờ, đồng thời thử mô phỏng Thời Gian Trường Hà trong Hư giới, không ngờ lại giúp Hồng Trần đạo quả viên mãn.

Xem ra lúc trước hắn đoán đúng rồi.

Quy tắc thời gian cực kỳ trọng yếu.

Nhưng dù Hư giới có Thời Gian Trường Hà thì cũng không có nghĩa là Lục Trường Sinh đã lĩnh ngộ được quy tắc thời gian.

Trên thực tế Lục Trường Sinh vẫn chưa hề lĩnh ngộ quy tắc thời gian.

Thậm chí tới chuyện Thời Gian Trường Hà hắn mô phỏng ra sẽ khiến Hư giới thay đổi thế nào hắn cũng không rõ nữa.

Hắn chỉ là nhìn và vẽ lại, mô phỏng Thời Gian Trường Hà vào bên trong Hư giới.

Căn bản không cách nào cảm ngộ quy tắc thời gian, cũng không thể lý giải Thời Gian Trường Hà.

Nhưng không quan trọng.

Hiện giờ Hồng Trần đạo quả đã viên mãn.

Về sau có thể chậm rãi cảm ngộ quy tắc thời gian.

“Nhưng ta vẫn còn hai viên đạo quả chưa viên mãn, muốn tấn thăng Thái Ất thì ba viên đạo quả đều phải dung nhập vào Thiên giới, đạo quả chưa viên mãn mà đã dung nhập Thiên giới sẽ gặp nguy hiểm nhất định. Nếu ta chọn cách để cả ba viên đạo quả cùng dung nhập Thiên giới, sợ rằng cũng sẽ thất bại…”

Lục Trường Sinh vô cùng tỉnh táo, hắn không bị chuyện Hồng Trần đạo quả viên mãn làm choáng váng đầu óc.

Hắn vẫn chưa trở thành Thái Ất Tiên Tôn.

Hiện giờ hai viên đạo quả chưa viên mãn đang kéo chân hắn.

Lục Trường Sinh không muốn mạo hiểm dựa vào vận may để tấn thăng Thái Ất.

Vậy cũng còn cách tu luyện hai viên đạo quả tới viên mãn.

Thế nhưng Lục Trường Sinh biết rõ, muốn tu luyện hai viên đạo quả còn lại tới viên mãn cũng không phải chuyện dễ dàng.

Huống chi hiện tại hắn cũng không chút manh mối nào.

Thế còn chẳng nhiều nghiên cứu Hư giới.

“Lúc Hư giới còn chưa viên mãn ta có thể khống chế bốn mươi chín nghìn phân thân.”

“Giờ Hư giới đã viên mãn, không biết ta có thể khống chế bao nhiêu phân thân đây?”

Trong lòng Lục Trường Sinh cũng bắt đầu mong đợi.

Hiện giờ chiến lực mạnh nhất của hắn không phải Hư giới mà là 49.000 bộ phân thân cấp độ Tổ cảnh!

Chỉ cần phân thân càng nhiều thì chiến lực của Lục Trường Sinh sẽ càng mạnh.

Trước đó thứ hạn chế ước số lượng phân thân của Lục Trường Sinh chính là ý thức.

Lục Trường Sinh dùng Hư giới khống chế phân thân, có thể nói là tài tình tránh né được vấn đề ý thức yếu kém.

Nhưng Hư giới cũng có cực hạn. Mà hiện giờ Hư giới đã viên mãn.

Lục Trường Sinh biết, số lượng phân thân hắn có thể khống chế chắc chắn cũng đã tăng lên.

Nhưng rốt cuộc tăng lên bao nhiêu thì chính Lục Trường Sinh cũng không rõ lắm.

Còn phải thử một lần mới biết được.

Có điều nếu muốn tu luyện phân thân thì phải dùng tiên công đổi tài nguyên.

Trước đó Lục Trường Sinh có rất nhiều tiên công.

Nhưng bây giờ hắn chỉ còn có 22.700 tiên công.

Chút ít tiên công này rất khó để chống đỡ Lục Trường Sinh tu luyện thêm nhiều phân thân hơn.

Nghĩ đến tiên công, Lục Trường Sinh lập tức nghĩ đến U tộc.

Mặc dù về chỉnh thể U tộc và Tiên tộc đang giằng co với nhau.

Nhưng cục bộ vẫn có ma sát và xung đột như cũ.

Các vị Tiên Quân cũng đang không ngừng chém giết.

Hơn nữa do chiến trường Thiên Ngoại đã thất thủ, hiện tại chiến trường rút lại Thiên giới, cũng chính là sân nhà của Tiên tộc.

Dù là giằng co nhưng ngược lại Tiên tộc vẫn đang chiếm cứ ưu thế.

Bởi vậy Tiên tộc chẳng còn kiêng dè gì nữa.

Không chỉ có Tiên Tôn ra mặt.

Mà ngay cả Thái Ất Tiên Tôn và Đại La Tiên Tôn thi thoảng cũng sẽ tiến hành đại chiến.

Đương nhiên đây cũng chỉ là đại chiến nhỏ lẻ, không phải chiến đấu với quy mô lớn.

U tộc cũng không chịu yếu thế.

Đôi bên tuy chiến đấu nhỏ lẻ nhưng cũng cực kỳ kịch liệt.

Một khi chém giết Thiên Ngoại sinh mệnh hoặc là U tộc đều có thể thu hoạch rất nhiều tiên công.

Cũng không khác gì chiến trường Thiên Ngoại trước đó.

“Tới chiến trường xem sao.”

Lục Trường Sinh rời khỏi động phủ, bay thẳng về phía chiến trường.

Số lượng Tiên Nhân có mặt ở chiến trường kỳ thực cũng không quá nhiều.

Phần lớn Thái Ất Tiên Tôn đều đã tới Hỗn Độn lịch lãm.

Ở đây không còn bao nhiêu Thái Ất Tiên Tôn nữa.

Ngược lại có rất nhiều Tiên Tôn và Tiên Quân.

Chiến trường chung quy vẫn là chiến trường.

Vẫn cần Tiên Tôn và Tiên Quân củng cố phòng tuyến như cũ.

Giằng co nhiều lại càng nhiều mâu thuẫn.

Rất nhiều Tiên Nhân cũng vì tiên công mà chủ động đi tìm U tộc chém giết.

Lục Trường Sinh vừa lộ diện đã gây ra náo động.

Đúng, chính là náo động.

Lục Trường Sinh không phải Tiên Tôn bình thường.

Sau khi hắn tấn thăng Tiên Tôn vẫn chưa từng tham dự bất cứ trận đánh nào.

Nhưng nhân khí của Lục Trường Sinh quá cao.

Lúc trước trận chiến giữa hắn và “Lâm” tại Hỗn Độn có thể nói là vạn chúng chú mục.

Thậm chí còn được gọi là Tiên Quân từ cổ chí kim chưa từng có.

Đương nhiên giờ Lục Trường Sinh không còn là Tiên Quân nữa rồi.

Hắn là Tiên Tôn!

Sau khi Lục Trường Sinh tấn thăng Tiên Tôn, mỗi ngày nhục thân đều tăng trưởng vì được pháp lực bất hủ dung dưỡng.

Thế nhưng chiến lực của hắn vẫn dựa vào 49.000 bộ phân thân và Hư giới đã viên mãn là chính.

Nhất là Hư giới viên mãn.

Lục Trường Sinh mơ hồ có cảm giác, Hư giới viên mãn hẳn đã xảy ra một số thay đổi không lường được.

Chương 1633: Hắn tới rồi, Trường Sinh Tiên Tôn giáng lâm chiến trường! (2)

Có lẽ Tiên Tôn lẫn thống lĩnh U tộc cũng bị Hư giới trấn áp!

“Trường Sinh Tiên Tôn, ngươi chuẩn bị gia nhập chiến trường sao?”

Lúc này, một vị Tiên Tôn bước tới bên cạnh Lục Trường Sinh rồi hỏi.

Lục Trường Sinh biết vị Tiên Tôn này, đây là người dưới trướng Khổ Hải Tiên Tôn, tên là Cổ Huyền Tiên Tôn.

“Cổ Huyền Tiên Tôn, hiện giờ chiến trường thế nào rồi?”

Lục Trường Sinh cũng không vội gì.

Dù hắn rất tự tin với thực lực của mình.

Thế nhưng hắn vẫn muốn biết rõ tình hình chiến trường trước.

Không có chuyện hắn sẽ lao vào trong chiến trường một cách lỗ mãng.

Nếu lỡ gặp phải cường giả cấp Vương của U tộc thì sao?

Cường giả cấp Vương của U tộc có thể sánh ngang với Đại La Tiên Tôn.

Dù rất khó gặp nhưng trong tình hình hiện nay bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra.

Cổ Huyền Tiên Tôn nhìn qua Lục Trường Sinh rồi vừa cười vừa nói: “Trường Sinh Tiên Tôn, hiện giờ chiến trường náo nhiệt lắm, dù quy mô nhỏ hơn trước kia một chút nhưng trình độ chiến đấu lại kịch liệt không kém, thậm chí còn hơn nữa kìa.”

“Ồ?”

Lục Trường Sinh không khỏi ngạc nhiên.

“Trước kia quy mô chiến trường dù lớn nhưng chiến trường tại Hỗn Độn vẫn có tính hạn chế, về cơ bản Tiên Tôn rất ít ra mặt, đều là cấp độ Tiên Quân chém giết lẫn nhau.”

“Mà bây giờ không giống với lúc trước, Tiên Quân, Tiên Tôn, Thái Ất Tiên Tôn đều có thể hạ tràng. Thậm chí, ngay cả Đại La Tiên Tôn một số thời khắc đều sẽ xuất thủ, căn bản liền không có điều kiêng kị gì.”

“Cho nên hiện tại chiến trường quy mô không lớn nhưng kỳ thực lại khá nguy hiểm.”

Lục Trường Sinh đã hiểu.

Như vậy là chiến trường hiện tại quả thực rất nguy hiểm.

Chỉ cần sơ sẩy một chút có thể sẽ vẫn lạc ngay.

Nhưng cũng chỉ thế thôi.

Với thực lực của Lục Trường Sinh bây giờ, chỉ cần cách Thiên giới không quá xa thì dù hắn có gặp cao thủ cấp độ Đại La Tiên Tôn cũng có thể thoải mái rời đi.

Về phần cấp độ Thái Ất Tiên Tôn.

Có thể kháng trụ Hư giới của Lục Trường Sinh hay không vẫn chưa chắc.

“Đa tạ Cổ Huyền Tiên Tôn giải đáp.”

“Lục mỗ đang muốn tiến vào chiến trường, càn quét U tộc!”

Nói xong, Lục Trường Sinh trực tiếp đạp bước, nháy mắt đã bay vào chiến trường.

Cảnh tượng này khiến Cổ Huyền Tiên Tôn sững ra.

Hắn nói nhiều như vậy, giải thích nhiều như vậy, ý chính là chiến trường nay đã khác xưa, vô cùng hỗn loạn, vô cùng nguy hiểm, mong Trường Sinh Tiên Tôn nghĩ kỹ rồi hãy làm.

Thế nhưng Lục Trường Sinh vẫn cứ dứt khoát bước vào chiến trường.

Lúc Lục Trường Sinh bước vào chiến trường, không chỉ Cổ Huyền Tiên Tôn nhìn thấy mà cũng có rất nhiều Tiên Quân và Tiên Tôn trông thấy.

Bọn hắn đều rất kinh ngạc.

Nhưng sau khi kinh ngạc qua đi chính là hưng phấn. Dù sao Trường Sinh Tiên Tôn đã từng chém giết huyết mạch cấp Vương của U tộc trong trận chiến Hỗn Độn.

Đến tận giờ đây vẫn là chủ đề được mọi người bàn tán xôn xao.

Mà lúc này Lục Trường Sinh lại tiến vào chiến trường, vậy sẽ tạo thành chấn động cỡ nào nữa đây?

“Ha ha ha cuối cùng Trường Sinh Tiên Tôn lại bước vào chiến trường rồi, lần này chiến trường sẽ náo nhiệt lắm cho xem.”

“Lần trước ta không tới chiến trường Hỗn Độn quan chiến, đúng là quá đáng tiếc. Nhưng giờ lại có cơ hội, nhất định ta phải đi chiến trường nhìn kỹ cảnh tượng Trường Sinh Tiên Tôn đại triển thần uy mới được!”

“Không sai, Trường Sinh Tiên Tôn bước vào chiến trường tất nhiên sẽ dấy lên sóng gió, đúng là phải đi xem thử.”

“Cũng chưa biết thế nào. Hiện giờ chiến trường đâu còn như xưa nữa, thống lĩnh U tộc, đại thống lĩnh thậm chí cấp Vương đổ bộ chiến trường rất nhiều, một khi gặp phải chúng chỉ sợ Trường Sinh Tiên Tôn cũng sẽ dữ nhiều lành ít.”

“Đúng vậy, chiến trường xưa đâu bằng nay. Thậm chí còn có huyết mạch cấp Đế và cấp Thánh xuất hiện, tuyệt đối không hề kém cạnh huyết mạch cấp Vương, thậm chí còn mạnh hơn nhiều. Chuyến này chỉ sợ Trường Sinh Tiên Tôn không thể quét ngang chiến trường Hỗn Độn như khi trước…”

Các vị Tiên Nhân đều nghị luận ầm ĩ.

Nhưng bất kể thế nào, sau khi Lục Trường Sinh gia nhập chiến trường, rõ ràng chiến trường trở nên náo nhiệt hơn nhiều.

Trên chiến trường, thực tế U tộc vẫn chiếm cứ ưu thế như cũ.

Nguyên nhân rất dễ hiểu, chiến lực thực tế của U tộc đúng là đã mạnh hơn một chút.

Nhất là hiện tại cường giả huyết mạch cấp Vương, huyết mạch cấp Đế và huyết mạch cấp Thánh của U tộc đều đã xuất hiện trên chiến trường, thế nên thực lực của U tộc mới càng thêm mạnh.

Ba loại huyết mạch này kỳ thực cũng không phân chia cao thấp.

Đây là đại diện cho ba loại phương hướng tu luyện nhục thân tại U tộc.

Đều do lúc trước lão tổ U tộc quan sát “nguyên sinh mệnh Hỗn Độn” sau đó sáng tạo ra ba loại pháp môn nhục thân, tiếp theo lại phân hoá ra ba loại huyết mạch.

Nói chung đều là tu luyện nhục thân, khác biệt chỉ là về phương hướng tu hành.

Những năm gần đây, U tộc sinh ra rất nhiều cao thủ huyết mạch cấp Đế và huyết mạch cấp Thánh, bởi vậy mới dần đè ép huyết mạch cấp Vương.

Nhưng điều đó không có nghĩa là hai loại huyết mạch này mạnh hơn huyết mạch cấp Vương.

Có điều trong nội bộ U tộc, ba loại huyết mạch này vốn không vừa mắt nhau, dẫn tới không ngừng minh tranh ám đấu.

Lần trước “Lâm” bị Lục Trường Sinh chém giết, có thể nói là đã khiến huyết mạch cấp Vương mất hết mặt mũi, gần như trở thành trò cười cho toàn bộ U tộc.

Mà lần này chiến trường xuất hiện rất nhiều cường giả huyết mạch cấp Đế và cấp Thánh, hoành hành ngang ngược, đánh đâu thắng đó, cực kỳ oai phong.

“Thánh Nguyên” chính là kẻ nổi bật trong dòng huyết mạch cấp Thánh của U tộc, hơn nữa còn là một gã thống lĩnh đỉnh tiêm.

“Nuốt.”

Trước mặt Thánh Nguyên hiện có rất nhiều Tiên Quân.

Thánh Nguyên hiển hóa ra thân thể khổng lồ, trực tiếp há miệng hút một cái, cắn nuốt hết thảy những Tiên Quân này.

Đây chính là phương thức tu hành của huyết mạch cấp Thánh, thôn phệ!

Bất cứ năng lượng gì cũng thế, cứ trực tiếp cắn nuốt.

Dù không có khả năng cắn nuốt thì cũng có thể dựa vào cách thức này để áp chế đối thủ.

Chương 1634: Hắn tới rồi, Trường Sinh Tiên Tôn giáng lâm chiến trường! (3)

Quả nhiên là cực kỳ khủng bố.

Đương nhiên phương thức cắn nuốt này rất mạnh, nhưng cường độ nhục thân lại kém hơn so với huyết mạch cấp Vương và huyết mạch cấp Đế, có điều tốc độ tu hành lại rất nhanh.

Dường như Thánh Nguyên vẫn chưa đã nghiền, dù sao hắn mới chỉ thôn phệ một chút.

“Báo cáo Thánh Nguyên thống lĩnh, chúng ta vừa nhận được tin báo, Trường Sinh Tiên Tôn Lục Trường Sinh của Tiên tộc đã tiến vào chiến trường.”

Đột nhiên một tên U tộc vội tới báo cáo.

“Hử?”

“Lục Trường Sinh gia nhập chiến trường à?”

“Ha ha, tốt lắm, đúng là quá tốt! Cuối cùng Lục Trường Sinh cũng chịu tiến vào chiến trường rồi, lúc trước ‘Lâm’ đã khiến U tộc chúng ta mất hết mặt mũi, huyết mạch cấp Vương toàn là phế vật, còn bị chém giết bởi một tên Tiên Quân bình thường.”

“Nhưng lần này đã gặp bản thống lĩnh thì bản thống lĩnh sẽ nuốt hắn luôn!”

Thánh Nguyên tỏ vẻ cao hứng, thậm chí còn có chút chờ mong.

Lúc trước chuyện “Lâm” bị Lục Trường Sinh chém giết đã dấy lên sóng to gió lớn trong U tộc.

Làm huyết mạch cấp Đế và huyết mạch cấp Thánh không khỏi trào phúng đám người huyết mạch cấp Vương.

Suýt nữa huyết mạch cấp Vương đã không ngóc đầu lên được trước U tộc.

Hiện giờ Lục Trường Sinh thành Tiên Tôn, lại còn xuất hiện ở chiến trường, tất nhiên Thánh Nguyên hy vọng mình có thể cắn nuốt Lục Trường Sinh.

Đến lúc đó có thể chứng minh huyết mạch cấp Thánh thừa sức nghiền ép huyết mạch cấp Vương, hắn cũng có thể đánh một trận thành danh, được người của huyết mạch cấp Thánh coi trọng.

Thế nhưng điều kiện tiên quyết phải tìm được Lục Trường Sinh đã.

“Mau dặn tất cả mọi người, một khi có thông tin gì về Lục Trường Sinh thì phải báo với ta ngay.”

“Vâng thưa thống lĩnh.”

Sau đó thủ hạ của Thánh Nguyên rời đi.

Hiện giờ cũng không phải đang ở Hỗn Độn mà là tại khu vực U tộc chuyển hóa.

Nơi này không khác gì quê hương của U tộc.

U tộc đưa tin cho nhau cũng rất tiện.

Nếu phát hiện bóng dáng Lục Trường Sinh hắn có thể tới ngay lập tức.

“Lục Trường Sinh… Ngươi nhất định là của ta!”

Trong mắt Thánh Nguyên thống lĩnh lóe lên một tia lệ mang…

“Vèo.”

Lục Trường Sinh đã bước vào chiến trường.

“Ừm?”

“Nơi này… hoàn toàn khác biệt với Hỗn Độn. Cũng không giống với Thiên giới.”

“Bất quá, ở đây tác chiến dễ dàng hơn so với Hỗn Độn, không bị hạn chế nhiều như vậy.”

Mắt Lục Trường Sinh sáng lên.

Đây là khu vực U tộc chuyển hóa.

Theo lý mà nói đã không tính là Thiên giới nữa.

Nhưng vẫn tốt hơn ở ngoài Hỗn Độn.

Khu vực bị chuyển hóa và cả quê hương của U tộc cũng đều là thế giới Hỗn Độn.

Thế giới Hỗn Độn tất nhiên sẽ thích hợp với tu sĩ.

Lục Trường Sinh thử một chút.

Truyền tin trong khu vực này cũng không vấn đề gì.

Thậm chí là truyền đến Thiên giới cũng không phải vấn đề.

Mặc dù đã bị chuyển hóa nhưng dù sao cũng từng là một bộ phận của Thiên giới.

Giữa đôi bên vẫn có liên hệ.

Có thể truyền tin vậy thì Lục Trường Sinh sẽ càng thêm an toàn.

Đến thời khắc mấu chốt, cùng lắm thì hắn sẽ gửi tin cho Bàn Tổ.

Lục Trường Sinh không hề coi rẻ bản thân.

Hắn biết địa vị của mình trong lòng Bàn Tổ.

Đương nhiên sẽ không giống với các Tiên Tôn bình thường.

Một khi hắn gửi tin, nếu gặp nguy cơ sinh tử, nhất định Bàn Tổ sẽ ra tay cứu giúp.

Đương nhiên, với thực lực của Lục Trường Sinh hiện giờ, hắn nghĩ chắc cũng không dễ gặp nguy cơ sinh tử đâu.

Ý thức của Lục Trường Sinh quét qua.

Nơi này không phải Hỗn Độn, vẫn có ít trở ngại đối với ý thức, nhưng vấn đề không lớn.

Quét qua một lượt, Lục Trường Sinh lập tức có phát hiện.

“Bên kia có U tộc…”

Sau đó Lục Trường Sinh nhanh chóng hóa thành một tia sáng tiến về nơi đó.

Chẳng mấy chốc Lục Trường Sinh đã chạy tới nơi.

Quả thật có U tộc, hơn nữa chúng đang vây công một đám Tiên Quân.

Đúng, chính là Tiên Quân.

Ở đây có ba tên U tộc, cộng thêm mười mấy sinh mệnh Thiên Ngoại. Nhưng lại không có một tên thống lĩnh nào.

“Hư giới!”

“Ruỳnh.”

Khi Lục Trường Sinh cất lời, Hư giới ầm ầm hạ xuống, bao phủ tất cả mọi người vào trong.

Ngay cả những Tiên Quân kia cũng vậy.

Dưới sự trấn áp vô ảnh vô hình của Hư giới, đám U tộc và sinh mệnh Thiên Ngoại đều đứng im bất động chỉ trong nháy mắt.

Chỉ có các Tiên Quân là có thể hoạt động tự nhiên.

“Có chuyện gì xảy ra thế?”

“Sao U tộc lại bất động thế này?”

“Chẳng lẽ… chúng ta được cứu rồi?”

“Là vị tiền bối nào thế?”

Các vị Tiên Quân cũng không biết vừa xảy ra chuyện gì.

Dù sao Lục Trường Sinh vẫn ở khá xa, nhưng phạm vi Hư giới của hắn bao trùm lại rất lớn.

“Vù.”

Lục Trường Sinh hiển hóa ra thân ảnh.

Nhìn thấy Lục Trường Sinh, các vị Tiên Quân đều không thấy xa lạ, thậm chí còn khá quen thuộc là đằng khác.

“Là hắn… Trường Sinh Tiên Tôn, hắn tới rồi!”

“Thì ra là Trường Sinh Tiên Tôn ra tay, chẳng trách đám U tộc và sinh mệnh Thiên Ngoại này đều đứng im không nhúc nhích, thì ra chúng đã bị Trường Sinh Tiên Tôn trấn áp.”

“Ha ha ha, Trường Sinh Tiên Tôn đã ra tay thì đám U tộc này sao đáng là đối thủ của hắn? Lúc trước Trường Sinh Tiên Tôn vẫn chỉ là Tiên Quân đã có thể quét ngang chiến trường rồi…”

Thanh danh của Lục Trường Sinh tại Thiên Đình rất lớn.

Hầu như mọi người đều biết hắn.

Bởi vậy sau khi nhìn thấy Lục Trường Sinh, các vị Tiên Quân này mới kích động như vậy.

“Diệt.”

Lục Trường Sinh tung một cú đấm.

Đám U tộc và sinh mệnh Thiên Ngoại đều biến thành bột mịn.

Thậm chí hắn không cần dùng tới cách dung hợp phân thân.

Dù sao hắn cũng là Tiên Tôn!

Hơn nữa nhục thân hắn được pháp lực bất hủ tẩm bổ, mỗi thời mỗi khắc đều đang tăng cường.

Giờ chính Lục Trường Sinh cũng không rõ nhục thân mình đã tăng lên tới mức độ nào.

Nhưng chắc chắn là vượt xa nhục thân của các Tiên Tôn khác.

Lục Trường Sinh nhìn thoáng qua.

Lập tức thu được mấy ngàn tiên công.

Giờ hắn đang thiếu tiên công.

Không tiên công tự đến rồi đấy ư?

Quá dễ!

“Đa tạ Trường Sinh Tiên Tôn!”

Các vị Tiên Quân đều hành lễ với Lục Trường Sinh, cảm tạ ơn cứu mạng của hắn.

Chương 1635: Hắn tới rồi, Trường Sinh Tiên Tôn giáng lâm chiến trường! (4)

Nếu không nhờ Lục Trường Sinh cứu, hôm nay bọn hắn đã dữ nhiều lành ít.

“Đúng rồi Trường Sinh Tiên Tôn, chúng ta ở chiến trường nghe phong thanh là đám U tộc này đang tìm kiếm ngài, ngài nhất định phải cẩn thận đấy, có lẽ có U tộc cường đại nào đó đang nhắm vào ngài.”

Một vị Tiên Quân lên tiếng nhắc nhở.

Lục Trường Sinh khẽ gật đầu, đương nhiên hắn sẽ thật cẩn thận.

Hắn không cho rằng U tộc sẽ bỏ qua cho mình.

Dù sao tiềm lực của hắn rất cao.

Hơn nữa còn từng chém giết “Lâm”, làm U tộc mất hết mặt mũi.

Sao U tộc có thể buông tha hắn được?

“Không sao, Lục mỗ sẽ cẩn thận.”

Nói xong Lục Trường Sinh chuẩn bị rời đi.

“Lục Trường Sinh, ngươi không đi được đâu!”

Đột nhiên từ hư không đằng xa truyền đến một thanh âm xa lạ.

Ngay sau đó bốn phía như thể biến thành đầm lầy, không tài nào cất bước được.

Các Tiên Quân kia cũng bị trói buộc tại chỗ, không thể động đậy nổi.

“Thống lĩnh U tộc?”

Lục Trường Sinh hơi nheo mắt, cảm nhận được khí tức đối phương, trong lòng cũng hiểu ra.

“Vèo.”

Quả nhiên, từ nơi xa có một bóng người bay tới.

Thống lĩnh U tộc!

Hơn nữa từ khí tức trên thân có thể thấy đây không phải thống lĩnh bình thường.

Khiến Lục Trường Sinh có một cảm giác rất quen thuộc.

Có vẻ hơi giống với huyết mạch cấp Vương, nhưng cũng có chút khác biệt.

Nhưng lại hơi giống với nguyên sinh mệnh Hỗn Độn lúc trước Lục Trường Sinh nhìn thấy trong trí nhớ của huyết mạch cấp Vương.

Có điều đối phương không tới một mình.

Còn có rất nhiều U tộc đi cùng.

Thậm chí mỗi kể đều là thống lĩnh.

Có tất cả mười ba tên thống lĩnh.

Nhưng mười ba tên thống lĩnh này lại bảo vệ đối phương ở giữa, có thể thấy là do đối phương dẫn đầu.

“U tộc Thánh Nguyên!”

Đối phương mở miệng.

Lục Trường Sinh bừng tỉnh đại ngộ.

“Huyết mạch cấp Thánh?”

Hắn hiểu rồi, chẳng trách hắn lại cảm thấy có chút quen thuộc, có chút giống huyết mạch cấp Vương nhưng lại không giống hoàn toàn.

Thì ra là huyết mạch cấp Thánh.

Lục Trường Sinh cũng biết một chút về ba loại huyết mạch của U tộc.

Ba loại huyết mạch minh tranh ám đấu nhưng thực ra đều cùng một nguồn.

Có điều huyết mạch cấp Thánh này cũng không hề kém hơn huyết mạch cấp Vương.

Huống chi đối phương còn là thống lĩnh.

Bình thường Tiên Tôn đỉnh tiêm gặp phải đối phương hẳn đều chọn cách tránh né.

Càng đừng nói tới việc mười ba tên thống lĩnh U tộc cùng xuất hiện như lúc này.

Mười ba tên thống lĩnh U tộc vận dụng thủ đoạn đặc thù khiến bốn phía biến thành đầm lầy, nửa bước cũng khó đi.

Các vị Tiên Quân phía sau Lục Trường Sinh đều không thể động đậy.

“Chỉ dẫn theo vài người thế thôi à?”

Lục Trường Sinh khẽ lắc đầu.

Thậm chí hắn còn có chút thất vọng.

Mười ba tên thống lĩnh, nếu là lúc trước chắc chắn Lục Trường Sinh sẽ phải chịu áp lực rất lớn.

Nhưng giờ hắn đã là Tiên Tôn.

Đối mặt với đối thủ đồng cấp, có bao giờ Lục Trường Sinh thua đâu?

“Hừ, ngươi cho rằng có thể chém giết tên phế vật huyết mạch cấp Vương kia nghĩa là Thánh Nguyên ta cũng giống tên phế vật đó chắc?”

“Một khi huyết mạch cấp Thánh đến cấp độ thống lĩnh sẽ phát sinh biến hóa về chất, nhất là ta đây còn là kẻ nổi bật trong huyết mạch cấp Thánh…”

Thánh Nguyên tỏ ra cực kỳ tự tin.

“Thật sao?”

Lục Trường Sinh lắc đầu.

Hắn bước từng bước một, chủ động đi về phía Thánh Nguyên.

“Hừ, giết hắn!”

Thánh Nguyên hừ lạnh một tiếng.

Dù hắn tự tin nhưng cũng không phải kẻ ngốc.

Hắn có mười mấy đồng bạn, sao lại có chuyện tự mình động thủ được?

Thế nhưng khi hắn nói xong, nhìn xung quanh lại chỉ thấy đồng bạn bốn phía không hề nhúc nhích.

“Các ngươi…”

Sắc mặt Thánh Nguyên bỗng nhiên đại biến.

Thánh Nguyên đột nhiên phát hiện, đồng bạn xung quanh đều không hề nhúc nhích.

Hắn vừa định cử động.

Nhưng bốn phía giống như có một sức mạnh khủng bố trực tiếp đè ép hắn.

Ngay cả hắn cũng không thể động đậy.

“Gì thế này?”

“Không thể nào! Ta đường đường là huyết mạch cấp Thánh, dù không phải vô địch thì cũng là tồn tại hàng đầu trong cấp độ thống lĩnh, ngươi và ta cùng giai, sao có thể tuỳ tiện trấn áp ta được chứ?”

Thánh Nguyên trợn trừng mắt, tâm thần chấn động.

Hắn không thể tin được, hắn thế mà lại bị trấn áp, hơn nữa còn không thể nào động đậy được.

Nếu như là đại thống lĩnh, cũng chính là cấp độ Thái Ất Tiên Tôn làm như vậy thì hắn cũng không thấy kinh ngạc.

Nhưng Lục Trường Sinh chỉ là một tên Tiên Tôn có cảnh giới ngang bằng hắn mà thôi.

Sao có thể tuỳ tiện trấn áp hắn như vậy?

Thế nhưng mặc kệ Thánh Nguyên không cam thế nào, điên cuồng thế nào.

Thì vẫn không cách nào tránh thoát trói buộc như cũ.

Hắn thật sự đã bị trấn áp.

Ngay cả giãy giụa cũng không có bất cứ tác dụng gì.

Thánh Nguyên thật sự không dám tin vào hai mắt của mình, sao lại có chuyện như vậy xảy ra được?

Hắn to tiếng chém đinh chặt sắt, chủ động tìm kiếm Lục Trường Sinh, muốn chém giết Lục Trường Sinh để bản thân danh chấn U tộc!

Thế nhưng kết quả lại khác hoàn toàn những gì hắn nghĩ.

Hắn có lẽ cũng sẽ trở thành đá kê chân của Lục Trường Sinh.

“Ma diệt!”

Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động.

Ngay sau đó Hư giới của hắn bắt đầu ma diệt ý thức của Thánh Nguyên.

Nếu là Hư giới như trước, muốn ma diệt ý thức cao thủ cùng cấp trong ba loại huyết mạch của U tộc là điều gần như không có khả năng.

Nhưng hiện giờ Hư giới của Lục Trường Sinh đã khác rồi.

Bên trong sinh ra “Thời Gian Trường Hà”.

Mọi thứ đều đã “di động”.

Hư giới triệt để viên mãn dẫn đến uy lực Hư giới của Lục Trường Sinh cũng tăng vọt trên diện rộng, cơ hồ cùng đẳng cấp với cường độ ý thức của Thái Ất Tiên Tôn.

Bởi vậy sử dụng sức mạnh Hư giới ma diệt ý thức của Thánh Nguyên là chuyện dễ như trở bàn tay.

“Răng rắc.”

Ý thức của Thánh Nguyên yếu ớt tựa như pha lê, cứ thế vỡ tan tành.

Một phần, hai phần, ba phần, bốn phần, năm phần…

Ý thức của Thánh Nguyên đã bị ma diệt năm phần.

Trong lúc đó ý thức của các thống lĩnh U tộc khác cũng đã bị ma diệt.

Thánh Nguyên có được huyết mạch cấp Thánh nên không thể coi thường, bởi vậy hắn chống đỡ được lâu hơn một chút.

Sáu phần, bảy phần, tám phần, chín phần…

Cuối cùng toàn bộ ý thức của Thánh Nguyên đều bị ma diệt.

Chương 1636: Lục Trường Sinh là khí vận chi tử ư? Bị mười tám tên đại thống lĩnh U tộc vây giết!

Trong đầu Lục Trường Sinh cũng xuất hiện từng đoạn mảnh vỡ ký ức.

Nhưng những chuyện này không quan trọng.

Quan trọng là nhục thân của mười ba tên thống lĩnh U tộc.

Hoặc phải nói là thi thể.

Hiện giờ nhục thân của những thống lĩnh U tộc này đã không còn ý thức, có thể cất vào không gian Tiên bảo.

“Thu.”

Lục Trường Sinh vung tay lên.

Trực tiếp thu hết mười ba bộ nhục thân của thống lĩnh U tộc.

Toàn bộ không gian xung quanh cũng trở nên trống rỗng.

Hết thảy chỉ diễn ra trong một khoảng thời gian rất ngắn.

Thậm chí những Tiên Quân vừa nãy được Lục Trường Sinh giải cứu vẫn chưa kịp lấy lại tinh thần.

Vậy mà mọi chuyện đã kết thúc.

Những Tiên Quân này cũng không phải không biết gì.

Mười ba thống lĩnh U tộc tương đương với mười ba vị Kim Tiên Tiên Tôn.

Một tên trong số đó còn là huyết mạch cấp Thánh.

Đây chính là một trong ba loại huyết mạch hàng đầu của U tộc.

Đội hình như vậy dù không thể quét ngang chiến trường nhưng chắc chắn có thể đánh đâu thắng đó, khó tìm địch thủ.

Có điều đội hình như vậy lại bị một mình Lục Trường Sinh diệt sạch.

Phải biết Lục Trường Sinh vừa tấn thăng Kim Tiên không lâu.

“Trường Sinh Tiên Tôn, ngài… chém giết mười ba tên thống lĩnh U tộc rồi ư?”

Các Tiên Quân vẫn chưa thể tin được.

“Không sai. Các ngươi tại chiến trường nhớ cẩn thận một chút…”

Nói xong Lục Trường Sinh nháy mắt hóa thành một tia sáng, biến mất không thấy bóng dáng.

Thấy thế các vị Tiên Quân ngỡ nghìng nhìn nhau, nhưng ánh mắt lại nóng bỏng không gì sánh được.

Ai cũng bảo trăm nghe không bằng mắt thấy, giờ xem ra đúng là như vậy.

Trước đây có vô số lời đồn liên quan tới Lục Trường Sinh.

Nhất là về trận quyết chiến tại Hỗn Độn.

Mặc dù bọn hắn không được xem cảnh tượng Lục Trường Sinh chém giết “Lâm”, thế nhưng bọn hắn lại nghe nói về nó rất nhiều.

Nhưng nghe kể lại nhiều thế nào cũng không thể rung động bằng chính mình tận mắt nhìn thấy.

Hiện giờ bọn hắn đã được tận mắt nhìn thấy.

Thật sự khó có thể tưởng tượng nổi.

Trong lòng bọn hắn cực kỳ rung động.

Tất thảy mười ba tên thống lĩnh U tộc.

Cứ thế bị Lục Trường Sinh tiện tay chém giết.

Thực lực cỡ này hẳn Thái Ất Tiên Tôn cũng chỉ đến vậy thôi nhỉ?

“Nhanh quay về, không thể ở lại nơi này được nữa…”

Một vị Tiên Quân cất lời.

Bọn hắn biết rõ, Lục Trường Sinh gia nhập chiến trường, thực lực của hắn lại rất mạnh mẽ, hẳn là hắn sẽ càn quét toàn bộ chiến trường.

Nhưng U tộc sẽ chịu bỏ qua ư? Đến lúc đó chỉ sợ hỗn chiến cấp độ Thái Ất Tiên Tôn cũng bị khơi lên.

Ở lại chiến trường sẽ rất nguy hiểm.

Hiện tại tranh thủ thời gian rút khỏi chiến trường mới là chuyện quan trọng nhất.

Thế nên các vị Tiên Quân lập tức bay về phía Thiên giới.

Lục Trường Sinh không vội quay về Thiên giới.

Hắn đến chiến trường là để thu hoạch tiên công, giờ mới được bao nhiêu đâu?

Một sinh mệnh Thiên Ngoại cấp độ Tiên Tôn được từ 1000 đến 5000 tiên công.

Đương nhiên, U tộc cao hơn rất nhiều.

Nhưng cũng chỉ khoảng trên dưới 5000 tiên công.

Nếu là thống lĩnh U tộc trong ba loại huyết mạch thì được 10.000 tiên công.

Tương đương với cấp độ Thái Ất Tiên Tôn phổ thông.

Đủ thấy Tiên tộc coi trọng ba loại huyết mạch của U tộc thế nào.

Mà Lục Trường Sinh vừa mới chém giết mười hai thống lĩnh U tộc, đổi ra là 60.000 tiên công, cộng với trước đó chém giết một ít U tộc phổ thông được khoảng 3.500 tiên công, còn Thánh Nguyên Nhất được 10.000 tiên công.

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, Lục Trường Sinh đã kiếm được 73.500 tiên công tại chiến trường.

Đúng là đến để “thu hoạch” tiên công.

Có vẻ quá dễ dàng.

Thế nhưng Lục Trường Sinh biết rõ, kỳ thực mọi chuyện không hề dễ dàng chút nào.

Nếu hắn gặp “Thánh Nguyên” khi Hư giới vẫn chưa viên mãn như, chỉ sợ sẽ có chút khó khăn.

Trước kia Hư giới của hắn còn chưa viên mãn, chắc chắn không cách nào ma diệt ý thức của Thánh Nguyên được.

Còn chuyện dùng phân thân đại chiến.

Lục Trường Sinh tuy đã tấn thăng thành Tiên Tôn, nhưng phân thân lại không hề tăng.

Vẫn chỉ có 49.000 bộ phân thân như cũ.

Nếu Hư giới vẫn chưa viên mãn, giữa Lục Trường Sinh và Thánh Nguyên chỉ sợ chưa chắc ai thắng ai thua.

Đương nhiên dù Lục Trường Sinh không làm gì được Thánh Nguyên, nhưng chắc chắn Thánh Nguyên cũng không làm gì được Lục Trường Sinh.

Có điều Hư giới của Lục Trường Sinh đã viên mãn, vậy thì mọi chuyện đã khác.

Đối đầu với Thánh Nguyên hắn hoàn toàn ở thế nghiền ép.

Có Hư giới viên mãn, hiện giờ Lục Trường Sinh tại cấp độ Tiên Tôn, dù có đối đầu với bất cứ U tộc nào e là đều có thể thoải mái nghiền ép!

Đây mới thực là vô địch cùng cấp!

Thế nhưng Lục Trường Sinh cũng không vội vàng càn quét.

Hắn tùy tiện tìm một chỗ ngay trong chiến trường.

Dù chiến trường chém giết rất kịch liệt, nhưng kỳ thực phạm vi chiến trường rất lớn.

Không phải tùy tiện là có thể chạm mặt những người khác.

Huống chi Lục Trường Sinh cũng có thể cảm ứng được tình hình xung quanh.

Sở dĩ Lục Trường Sinh muốn dừng lại vì muốn thử tu luyện phân thân.

Trước mắt về mặt công kích hắn đang quá ỷ lại Hư giới.

Nếu lỡ như Hư giới không làm gì được đối thủ thì sao?

Trước đó thủ đoạn mạnh nhất của Lục Trường Sinh là dung hợp phân thân để bộc phát ra sức mạnh khủng bố.

Nhưng giờ xem ra 49.000 bộ phân thân của Lục Trường Sinh đã không theo kịp cảnh giới của hắn rồi.

Hắn nhất định phải tu luyện thêm nhiều phân thân.

Trước đó ý thức vẫn luôn hạn chế Lục Trường Sinh tu luyện phân thân, khi Hư giới viên mãn kỳ thực hạn chế này tạm thời cũng không còn nữa.

Ngược lại cần có tài nguyên để tu luyện phân thân, Lục Trường Sinh vốn định dùng tiên công để đổi tài nguyên.

Nhưng giờ Lục Trường Sinh đã có nhục thân của mười ba thống lĩnh U tộc.

Vậy nên mọi chuyện đã khác.

Mỗi một bộ nhục thân của thống lĩnh U tộc đều kinh thiên động địa.

Dùng để tu luyện phân thân Tổ cảnh chẳng phải dễ như trở bàn tay ư?

Nghĩ vậy là làm ngay, thế nên Lục Trường Sinh mới chuẩn bị tu luyện ngay trong chiến trường.

“Bắt đầu thôi.”

Lục Trường Sinh bắt đầu phân hóa ra từng bộ phân thân.

Mười bộ, trăm bộ, nghìn bộ, vạn bộ…

Chương 1637: Lục Trường Sinh là khí vận chi tử ư? Bị mười tám tên đại thống lĩnh U tộc vây giết! (2)

Trước tiên Lục Trường Sinh dùng hạt nhục thân phân hoá ra 10.000 bộ phân thân.

Mỗi một bộ phân thân đều chỉ có một hạt nhục thân.

Quả thực là bé nhỏ không đáng kể.

Sau đó chính là khiến tất cả phân thân đều trưởng thành.

Vả lại hiện giờ Lục Trường Sinh đã khác xưa.

Hắn muốn luyện hóa huyết nhục của thống lĩnh U tộc để tu luyện phân thân kỳ thực là chuyện vô cùng đơn giản.

“Luyện.”

Từng bộ nhục thân của thống lĩnh U tộc bị luyện hóa rất nhanh, sau đó vô số tinh hoa trong huyết nhục lại được chia cho 10.000 bộ phân thân.

Theo thời gian ngày lại ngày trôi qua.

Khí thế của 10.000 bộ phân thân tựa như khí cầu, cấp tốc bành trướng.

Trong một năm ngắn ngủi, 10.000 bộ phân thân này toàn bộ bành trướng đến cấp độ Tổ cảnh.

Thế nhưng vẫn còn một bước mấu chốt.

Đó là dung nhập vào trong bản thể.

Để xem Lục Trường Sinh có thể khống chế nhiều phân thân như vậy hay không.

“Dung.”

Ngay sau đó, các phân thân của Lục Trường Sinh lập tức dung nhập vào trong bản thể.

10.000 bộ, 20.000 bộ, 30.000 bộ, 40.000 bộ, 50.000 bộ…

Cuối cùng toàn bộ 59.000 bộ phân thân đều dung nhập vào trong bản thể.

Lục Trường Sinh hóa thân thành một cự nhân nghìn trượng.

Hơn nữa khí thế trên người càng trở nên khủng bố.

Vượt qua Tiên Tôn bình thường.

“Trước đó cực hạn của ta là khống chế bốn mươi chín nghìn bộ phân thân, mà bây giờ sau khi Hư giới viên mãn, dù là năm mươi chín nghìn bộ phân thân ta cũng có thể thoải mái khống chế, thậm chí hãy còn dư sức.”

“Không biết Hư giới viên mãn có thể khống chế số lượng phân thân cực hạn là bao nhiêu?”

Trong lòng Lục Trường Sinh tràn đầy chờ mong.

Thế nên hắn lại tiếp tục phân hoá ra phân thân.

10.000 bộ phân thân, vẻn vẹn chỉ cần luyện hóa hai bộ nhục thân của thống lĩnh U tộc.

Thật sự quá hời rồi.

Đúng là U tộc cấp độ Tiên Tôn quả thực không tầm thường.

Sau đó Lục Trường Sinh tiếp tục phân hoá ra phân thân.

20.000 bộ, 30.000 bộ, 40.000 bộ, 50.000 bộ, 60.000 bộ, 70.000 bộ… Cuối cùng, Lục Trường Sinh tu luyện ra 71.000 bộ phân thân.

Đồng thời tu luyện toàn bộ đến cảnh giới viên mãn.

Tính cả một năm trước đó, tổng cộng Lục Trường Sinh dùng thời gian bảy năm để tu luyện phân thân đến Tổ cảnh.

Đồng thời Lục Trường Sinh có thể cảm nhận đây không phải là cực hạn của hắn.

Hắn vẫn có thể khống chế càng nhiều phân thân.

Nhưng nhục thân của thống lĩnh U tộc đều đã bị luyện hóa hết.

Nhục thân của Thánh Nguyên tu luyện được rất nhiều phân thân, nhưng vẫn không đủ dùng.

Lục Trường Sinh lập tức mở bảng thuộc tính ra xem tình hình hiện giờ.

Ký chủ: Lục Trường Sinh

Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính

Hồng Trần đạo quả: Viên mãn (Thần Thông Hư Giới)

Vạn Linh đạo quả: 90% (Thần Thông Thôn Linh)

Huyết Nhục đạo quả: 90% (Thần Thông Vĩ Lực)

Pháp môn nhục thân dung hợp phân thân: 120.000 bộ phân thân

Trên bảng thuộc tính, số lượng phân thân của Lục Trường Sinh đã lên tới 120.000 bộ.

Gấp hơn hai lần trước kia.

120.000 bộ phân thân dung hợp, bộc phát ra sức mạnh đủ để kinh thiên động địa.

Nhưng vẫn chưa tới cực hạn.

Nếu đến cực hạn thì sẽ có bao nhiêu phân thân đây?

200.000 ư?

Thậm chí là 300.000 phân thân?

Lục Trường Sinh cảm thấy có khả năng đó.

“Tiếp tục tìm kiếm thống lĩnh U tộc, dùng nhục thân của thống lĩnh U tộc để bồi dưỡng phân thân, thử xem trước mắt rốt cuộc có thể khống chế bao nhiêu bộ phân thân là tới cực hạn đây?”

Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.

Trong lòng hắn nóng hừng hực.

Không ngờ sau khi Hư giới viên mãn lại tăng cường ý thức lớn đến như vậy.

Hắn vẫn quá coi thường Hư giới viên mãn rồi.

Thế nên Lục Trường Sinh lần nữa xuất động, bắt đầu càn quét khắp chiến trường.

Tổng bộ U tộc.

Ba loại huyết mạch cùng tụ họp.

Thần sắc huyết mạch cấp Vương, huyết mạch cấp Thánh và huyết mạch cấp Đế đều hết sức ngưng trọng.

“Theo tin tức mới nhất trên chiến trường, nghe nói sau bảy năm Lục Trường Sinh lại xuất hiện.”

Một đại thống lĩnh U tộc mở miệng, toàn bộ đại điện của tổng bộ U tộc đều náo nhiệt.

“Lại là Lục Trường Sinh, trước đó lúc còn là Tiên Quân đã chém giết Khải và Lâm, bảy năm trước hắn trở thành Tiên Tôn lại chém giết Thánh Nguyên thống lĩnh, có thể gọi là vô địch cùng cấp, ngay cả ba loại huyết mạch chúng ta cũng không phải đối thủ của hắn.”

“Nghe nói Lục Trường Sinh còn đi theo con đường tu hành chủ nhân Thế Giới, hắn chính là mối họa lớn trong lòng U tộc chúng ta.”

“Đâu chỉ có chủ nhân Thế Giới? Lục Trường Sinh có vẻ còn phá vỡ gông cùm xiềng xích nhục thân yếu đuối của Tiên tộc, nhục thân của hắn có thể sánh ngang, thậm chí vượt trội hơn cả nhục thân của ba loại huyết mạch U tộc chúng ta. Kẻ này chẳng lẽ là khí vận chi tử của Thiên giới? Cũng chỉ có khí vận chi tử của một thế giới Hỗn Độn mới có thể tu hành tới mức này, cũng mới có thể nhiều lần sáng tạo ra kỳ tích.”

“Khí vận chi tử à, cái này rắc rối đấy. Nhưng có phải chúng ta chưa bao giờ gặp khí vận chi tử đâu? Muốn đối phó với khí vận chi tử chỉ có một cách, đó chính là lấy thế lôi đình vạn quân, dùng ưu thế tuyệt đối để chém giết đối phương, không thể điều động cường giả cùng cấp độ được, nếu không chẳng khác nào tặng đầu người, thậm chí tương đương với giúp đối phương ma luyện. Theo thực lực Lục Trường Sinh thể hiện ra, chí ít phải phái ra cường giả cảnh giới Vương mới ổn, thậm chí nếu để Đế Quân tự mình ra tay mới có thể bảo đảm vạn vô nhất thất!”

“Đúng, Đế Quân ra tay thì không có gì tốt hơn. Dù gì cũng phải có cảnh giới Vương, về phần cấp độ đại thống lĩnh cũng chỉ mạnh hơn Lục Trường Sinh một cảnh giới, nếu Lục Trường Sinh thật sự là khí vận chi tử thì cũng chỉ mạnh hơn hắn một cảnh giới, đúng là chưa chắc có thể đối phó với hắn được…”

Nhất thời, mỗi thành viên U tộc lại có một ý kiến riêng, tiếng thảo luận liên quan tới Lục Trường Sinh vang lên không ngớt.

Bọn hắn muốn diệt trừ Lục Trường Sinh.

Thế nhưng chuyện này khá rắc rối.

Chương 1638: Lục Trường Sinh là khí vận chi tử ư? Bị mười tám tên đại thống lĩnh U tộc vây giết! (3)

Không ai có thể ngờ, Thiên giới lại sinh ra khí vận chi tử nhanh như vậy.

Đương nhiên hiện giờ vẫn chưa chắc chắn liệu Lục Trường Sinh có thật là khí vận chi tử hay không.

Một thế giới Hỗn Độn muốn sinh ra khí vận chi tử cũng không dễ dàng.

Thế giới Hỗn Độn ấy nhất định phải gặp uy hiếp cực lớn, thậm chí là uy hiếp mang tính sống còn mới được.

Hơn nữa thế giới Hỗn Độn ấy phải có ý chí riêng, thậm chí ý chí còn phải đủ mạnh mẽ mới có thể sinh ra khí vận chi tử.

Nhưng hiện giờ Thiên giới dường như cũng không phù hợp với hai điều kiện này.

Nếu nói tới uy hiếp, chỉ là bị U tộc chuyển hóa một khu vực nhỏ mà cũng coi là uy hiếp sao?

Hơn nữa cũng không có uy hiếp mang tính sống còn.

Về phần Thiên giới có sinh ra ý chí cường đại hay không thì chưa xác định được.

Nhưng nếu đúng là có ý chí cường đại thì chuyện U tộc chuyển hóa một khu vực nhỏ tại Thiên giới sẽ không thể thuận lợi như vậy.

Nhiều khả năng Thiên giới không hề sinh ra ý chí cường đại gì hết.

Thế nên thân phận khí vận chi tử của Lục Trường Sinh vẫn còn nhiều nghi vấn.

“Đế Quân căn bản không có khả năng ra tay. Đế Quân và cường giả cảnh giới Vương đều bị Đạo Tổ Thiên giới theo dõi sát sao nên họ không có khả năng ra tay, một khi họ ra tay, Đạo Tổ chắc chắn cũng sẽ nhúng tay vào, đến lúc đó muốn giết Lục Trường Sinh lại càng thêm khó.”

“Ngược lại đại thống lĩnh thì khác, Đạo Tổ không có nhiều tinh lực như vậy nên sẽ không chú ý tới cường giả cấp độ đại thống lĩnh. Nếu muốn giết Lục Trường Sinh chỉ có thể dùng cường giả cấp độ đại thống lĩnh, vậy vị đại thống lĩnh nào trong ba loại huyết mạch đủ tự tin có thể chém giết Lục Trường Sinh đây?”

Một cường giả cảnh giới Vương của U tộc cất lời.

Ánh mắt hắn chậm rãi quét qua.

Nhưng người của ba loại huyết mạch U tộc đều không lên tiếng.

Cấp độ đại thống lĩnh trong ba loại huyết mạch của U tộc chắc chắn đều không bình thường.

Nhưng thật sự có thể chém giết Lục Trường Sinh sao?

Vậy thì chưa chắc!

Cũng không có mấy người muốn đi mạo hiểm.

“Nếu quả thật muốn xuất động đại thống lĩnh, hơn nữa còn muốn bảo đảm vạn vô nhất thất thì dùng số lượng nhiều một chút đi.”

“Không sai, số lượng nhiều một chút cũng được, chắc chắn không thể xuất động trên trăm người, như thế động tĩnh quá lớn. Nhưng xuất động mười mấy người hẳn không có vấn đề.”

“Mười mấy đại thống lĩnh đỉnh tiêm cùng nhau liên thủ sẽ có thực lực vô cùng khủng bố, dù Lục Trường Sinh thật sự là khí vận chi tử nhưng nếu không có cao thủ trợ giúp hẳn cũng phải chết thôi.”

“Để bảo đảm vạn vô nhất thất thì cứ phái mười tám đại thống lĩnh ra tay đi. Toàn bộ đều là đại thống lĩnh của ba loại huyết mạch, mỗi huyết mạch lại phái ra sáu đại thống lĩnh, các vị thấy sao?”

Nhất thời, đại thống lĩnh của ba loại huyết mạch đều nhìn qua nhau.

Cuối cùng cả đám gật đầu đồng ý.

Mười tám đại thống lĩnh đỉnh tiêm.

Còn thuộc về ba loại huyết mạch.

Lần này vì đối phó với Lục Trường Sinh, quả nhiên U tộc đã dốc hết toàn lực, không hề có chút khinh thường đối thủ!

Trong chiến trường, Lục Trường Sinh mở mắt một lần nữa.

“Một trăm tám mươi nghìn bộ phân thân, thế mà vẫn chưa tới cực hạn…”

Lục Trường Sinh cũng không khỏi khiếp sợ.

Trong khoảng thời gian này hắn vẫn luôn đi khắp chiến trường để “thu hoạch” tiên công.

Hiện đã thu hoạch được hơn 130.000 tiên công.

Thậm chí không chỉ mỗi thu hoạch tiên công.

Hắn còn tu luyện ra 180.000 bộ phân thân.

Đây là một con số cực kỳ khủng bố.

180.000 bộ phân thân dung hợp là có thể tuỳ tiện đánh nổ bất cứ cao thủ cấp độ thống lĩnh U tộc nào.

Thậm chí Lục Trường Sinh còn cảm thấy đại thống lĩnh U tộc cùng lắm cũng chỉ như vậy thôi.

Thế nhưng tạm thời Lục Trường Sinh vẫn không gặp được đại thống lĩnh U tộc nào.

Trên chiến trường Lục Trường Sinh gần như chưa bao giờ gặp đối thủ, sau một thời gian dài chính Lục Trường Sinh cũng sẽ buông lỏng cảnh giác.

Dù sao hắn cũng đã đi khắp chiến trường suốt mười ba năm.

Phần lớn thời gian đều dùng để luyện hóa nhục thân U tộc và tu luyện phân thân.

Lục Trường Sinh cũng định tu luyện phân thân tới cực hạn, sau đó sẽ trở về Thiên giới.

Hôm nay Lục Trường Sinh vẫn chém giết một nhóm thống lĩnh U tộc như trước kia.

Số lượng không nhiều, cũng chỉ có vài tên thống lĩnh U tộc.

Có điều đối phương rất cảnh giác, còn ý đồ chạy trốn, cuối cùng vẫn bị Hư giới của Lục Trường Sinh trấn áp như cũ.

Đối phó với thống lĩnh U tộc, thậm chí Lục Trường Sinh còn không cần vận dụng tới phân thân.

Dùng Hư giới là có thể trấn áp!

“Vù vù.”

Đột nhiên từng gợn sóng khuấy động chiến trường.

Lục Trường Sinh mơ hồ nhận ra có điều gì đó không đúng lắm.

Dù từng gợn sóng kia có vẻ cực kỳ bình thường.

Nhưng trong lòng Lục Trường Sinh lại réo vang cảnh báo.

“Đi!”

Lục Trường Sinh muốn rời đi.

Nhưng đã quá muộn.

“Ở yên đó!”

Một tiếng hét lớn vang lên, sau đó một bàn tay che khuất bầu trời xuất hiện.

Lục Trường Sinh thấy ở nơi xa, không biết có mười tám tên cường giả U tộc bay tới từ bao giờ. Hơn nữa nhìn khí tức trên người bọn chúng đủ biết chắc chắn không phải thống lĩnh mà là đại thống lĩnh!

Tất thảy mười tám tên đại thống lĩnh.

Lục Trường Sinh gần như không cần suy nghĩ mà lập tức chạy trốn, thế nhưng hắn lại bị một tên đại thống lĩnh trong đó ngăn lại.

Dù chỉ là ngăn cản chốc lát nhưng mười tám tên đại thống lĩnh cũng đã thừa dịp này vây kín Lục Trường Sinh.

Lục Trường Sinh nhìn quanh bốn phía, trong lòng cảm thấy nặng trĩu.

Không biết mười tám đại thống lĩnh U tộc này dùng cách gì mà có thể lặng lẽ tiếp cận Lục Trường Sinh, ngay cả hắn cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Quá nửa là dùng bí pháp nào đó.

Thậm chí có thể chúng được Đế Quân U tộc hỗ trợ, chỉ vậy mới có thể không kinh động tới Lục Trường Sinh rồi lặng lẽ tới gần mà hắn không hề hay biết.

Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh gần như ngay lập tức gửi một tin nhắn cho Bàn Tổ.

“Bàn Tổ, cứu mạng!”

Chương 1639: Lục Trường Sinh là khí vận chi tử ư? Bị mười tám tên đại thống lĩnh U tộc vây giết! (4)

Tin nhắn của Lục Trường Sinh vừa gửi đi, Bàn Tổ đang ngồi trong điện Đạo Tổ cũng lập tức mở mắt.

“Vèo.”

Bàn Tổ sải bước ra ngoài, trực tiếp bước tới ranh giới chiến trường giữa Thiên giới và U tộc.

Đúng lúc Bàn Tổ muốn tiến vào chiến trường.

Đột nhiên có một thanh âm truyền vào tai Bàn Tổ.

“Bàn Tổ, nếu ngươi muốn gia nhập chiến trường thì để bản tọa tiếp ngươi!”

Đây là một tên Đế Quân.

Nhục thân khủng bố của Đế Quân vắt ngang qua hư không, nhìn loá mắt tựa như một ngôi sao to lớn.

Tản ra uy thế khó có thể tưởng tượng.

Thậm chí chỉ riêng khí thế cũng đã khiến hư không bốn phía trở nên vặn vẹo.

Đây chính là Đế Quân!

Chỉ cần không ở trong Thiên giới, chỉ cần Đạo Tổ không thể vận dụng bản nguyên Thiên giới thì Đế Quân cũng không kém gì Đạo Tổ.

Thậm chí dựa vào chiến lực khủng bố của nhục thân, Đế Quân có lẽ còn mạnh hơn Đạo Tổ một chút.

Đương nhiên phải xem cụ thể là vị Đạo Tổ nào.

Bàn Tổ chính là vị Đạo Tổ đầu tiên của Thiên giới, có từ xa xưa, thủ đoạn vô số, cũng có đủ loại bảo vật kinh khủng.

Bởi vậy sức chiến đấu của Bàn Tổ cực kỳ cường hãn, Đế Quân bình thường không phải là đối thủ của hắn.

Nhưng tên Đế Quân trước mắt cũng không phải Đế Quân bình thường.

Mà là Ma La Đế Quân!

Một trong tam đại Đế Quân của U tộc!

Cũng là một tên Đế Quân mang huyết mạch cấp Đế.

Đế Quân này có chiến lực kinh thiên, không ngờ hắn lại phản ứng nhanh như vậy, chớp mắt đã tới chặn đường Bàn Tổ.

Hẳn là hắn vốn đã ở sẵn đây để chờ Bàn Tổ.

Như thể hắn biết Bàn Tổ muốn tới chiến trường.

Trong lòng Bàn Tổ cảm thấy nặng trĩu: “Các ngươi ra tay với Lục Trường Sinh?”

“Không sai.”

“Lục Trường Sinh hẳn là khí vận chi tử của Thiên giới các ngươi đúng không? Dù không phải khí vận chi tử thì chúng ta cũng không thể để mặc hắn ngông nghênh càn quét khắp chiến trường như vậy được.”

Lời Ma La Đế Quân nói khiến Bàn Tổ cảm thấy vô cùng phẫn nộ.

“Ngươi dám?!”

Bàn Tổ quát lớn.

Động thủ thì động thủ.

Hắn cũng chẳng sợ gì hết!

“Ầm ầm.”

Toàn bộ Thiên giới, thậm chí khu vực bị U tộc chuyển hóa cũng đang chấn động.

Bàn Tổ vừa động thủ đã hiển hóa ra đại đạo, uy lực kinh thiên động địa.

Ma La Đế Quân cũng không kém cạnh, lập tức hiển hóa ra nhục thân khủng bố có thể sánh ngang với người khổng lồ, đại chiến với Bàn Tổ.

Nhưng bất kể thế nào, Bàn Tổ vẫn bị giữ chân.

Sau đó sáu vị Đạo Tổ còn lại cũng xuất hiện.

Thiên giới có tất cả bảy vị Đạo Tổ.

Hiện giờ tất cả đều xuất hiện trên chiến trường với U tộc.

Thế nhưng U tộc lại có tổng cộng tám vị Đế Quân.

Tất cả cũng đã ra mặt.

Bảy vị Đạo Tổ đối đầu với tám Đế Quân.

Đôi bên không hề nương tay mà đều dốc toàn lực ứng phó.

Các Đạo Tổ cũng biết tám tên Đế Quân đang âm mưu đối phó với Lục Trường Sinh, bởi vậy lập tức hạ mệnh cho Đại La Tiên Tôn xuất động, tiến về chiến trường U tộc để cứu viện Lục Trường Sinh.

Đương nhiên cường giả cảnh giới Vương của U tộc cũng xuất động.

Bình Luận (0)
Comment