Nhất thời, hai bên U tộc và Tiên tộc vì Lục Trường Sinh lại bạo phát chiến tranh toàn diện.
“Vù vù.”
Đá truyền tin của Lục Trường Sinh xuất hiện tin nhắn từ Bàn Tổ.
“Đạo Tổ và Đại La Tiên Tôn đều là xuất động nhưng bị U tộc Đế Quân cùng cường giả cảnh giới Vương ngăn cản. Bằng bất cứ giá nào ngươi cũng cố gắng thoát khỏi vòng vây, trở lại Thiên giới.”
Đây là tin nhắn của Bàn Tổ.
Dù tin nhắn rất ngắn nhưng trong lòng Lục Trường Sinh lại nặng nề khó tả.
Hắn có thể cảm nhận được tin nhắn ngắn gọn này có ý nghĩa thế nào.
Chỉ sợ Tiên tộc và U tộc đã khai chiến.
Dù sao ngay cả Đạo Tổ và Đại La Tiên Tôn đều xuất động, còn không phải khai chiến thì là gì?
Chỉ là hiện giờ Đạo Tổ và Đại La Tiên Tôn đều bị Đế Quân U tộc ngăn cản, căn bản không thể tiến vào chiến trường cứu viện Lục Trường Sinh được.
Bởi vậy Lục Trường Sinh biết rõ.
Hiện tại hắn chỉ có thể dựa vào chính mình!
“Hư giới!”
Lục Trường Sinh không cần suy nghĩ, lập tức thi triển Hư giới.
Hư giới giáng lâm, nhanh chóng cuốn mười tám tên đại thống lĩnh U tộc vào bên trong Hư giới.
Chỉ là Hư giới trước đây sắc bén và cường đại không gì sánh được lúc này lại chấn động kịch liệt.
Thế mà không thể nào hoàn toàn trấn áp mười tám tên đại thống lĩnh.
Thậm chí Hư giới còn có dấu hiệu tán loạn.
Điều này khiến sắc mặt Lục Trường Sinh đại biến.
Ngay sau đó Lục Trường Sinh không còn chút do dự nào nữa.
“Ruỳnh.”
Tất cả 180.000 bộ phân thân xuất hiện chỉ trong nháy mắt, dày đặc như kiến, bảo vệ Lục Trường Sinh kín mít bên trong.
“Dung!”
180.000 bộ phân thân đổ xô tới, hóa thành từng tia sáng rồi lập tức bay vào bên trong bản thể của Lục Trường Sinh. Sau đó bản thể của Lục Trường Sinh giống như nháy mắt tăng vọt như khí cầu căng phồng lên!
Chớp mắt đã bành trướng tới nghìn trượng!
Không, sau nghìn trượng vẫn còn tiếp tục bành trướng.
Một mực bành trướng đến 4000 trượng mới ngừng lại.
Cự nhân cao 4000 trượng vắt ngang trong hư không, làm mười tám tên đại thống lĩnh U tộc cũng không kìm được khiếp sợ!
Dù bọn chúng là đại thống lĩnh đỉnh tiêm thuộc về ba loại huyết mạch cường đại nhưng nhục thân so với nhục thân của Lục Trường Sinh còn kém mấy phần.
Thậm chí là không cách nào so sánh được.
Điều này đã vượt quá tưởng tượng của bọn hắn.
Nhưng bất kể thế nào, Lục Trường Sinh cũng thấp hơn bọn hắn một cảnh giới.
Ai mà ngờ được nhục thân của Lục Trường Sinh lại mạnh tới mức này?
Lục Trường Sinh nhìn quanh một vòng.
Sức mạnh!
Lúc này hắn có thể cảm nhận được sức mạnh vô cùng vô tận trong cơ thể.
Nguồn sức mạnh này như thể khiến hắn có thể đánh nổ hết thảy!
180.000 bộ phân thân so với 49.000 bộ phân thân lúc trước, dù chỉ là nhiều gấp ba.
Thế nhưng thực lực của Lục Trường Sinh cũng không chỉ tăng gấp ba.
Một khi 180.000 bộ phân thân Tổ cảnh dung hợp giúp sức mạnh của Lục Trường Sinh tăng vọt, thậm chí trực tiếp phá vỡ gông cùm xiềng xích, vọt lên một cấp độ cao hơn.
Đó là cấp độ Thái Ất Tiên Tôn!
“Bạo!”
Chương 1640: Mười lăm năm, thành tựu 300.000 phân thân Huyết Nhục!Lục Trường Sinh duỗi ra một bàn tay cực kỳ lớn, trực tiếp chộp tới một tên đại thống lĩnh U tộc gần nhất.
Cái chộp này như thể che khuất cả bầu trời.
Sắc mặt đại thống lĩnh U tộc đầy vẻ sửng sốt.
Cả người đều cảm nhận được áp lực khủng bố khó lòng ngăn cản.
“Không…”
Đương nhiên dù sao đại thống lĩnh U tộc cũng là đại thống lĩnh, là tồn tại khủng bố có thể sánh ngang với Thái Ất Tiên Tôn.
Bởi vậy sau phút giây ngơ ngác ngắn ngủi hắn lập tức phản ứng được, trực tiếp đấm một cú về phía Lục Trường Sinh.
Đây cũng là sức mạnh nhục thân thuần túy.
Hai bên không có chút kỹ xảo nào, hung hăng va chạm với nhau.
“Bùm.”
Một tiếng vang trầm truyền ra.
Sức mạnh kinh khủng tạo thành dư âm khuếch tán khắp bốn phương tám hướng.
Thế nhưng chỉ sau một thời gian ngắn đã thấy một tiếng “răng rắc” vang lên.
Trên mặt tên đại thống lĩnh U tộc kia lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ngay sau đó hắn vội cúi đầu, thấy trên người mình xuất hiện một vết nứt.
Sau khi vết rạn đầu tiên xuất hiện rồi tới vết thứ hai, vết thứ ba, vết thứ tư thậm chí là vô số vết rạn.
“Sao có thể…”
Tên đại thống lĩnh U tộc này thật sự không dám tin vào hai mắt của mình.
Khi từng vết rạn xuất hiện.
Nhục thân đại thống lĩnh U tộc này tựa như pha lê mỏng manh, trong nháy mắt đã vỡ thành từng mảnh nhỏ rồi ầm vang sụp đổ, biến thành từng mảnh vỡ.
Hơn nữa sức khôi phục nhục thân cực mạnh của đại thống lĩnh U tộc dường như đã biến mất vô tung.
Sức mạnh sinh mệnh ở trong nhục thân trực tiếp bị chôn vùi.
Chết!
Đường đường đại thống lĩnh U tộc cứ thế chết đi.
Hơn nữa còn bị đánh chết với một đòn.
Tĩnh!
Giờ phút này, hư không thế mà trở cực kỳ yên tĩnh.
Mười bảy tên đại thống lĩnh U tộc còn lại dường như cũng không nghĩ đến chuyện sẽ xảy ra biến cố như thế.
Cả đám đều há hốc miệng, trong ánh mắt đầy vẻ chấn động.
Đây chính là đại thống lĩnh đấy.
Hơn nữa còn là đại thống lĩnh trong ba loại huyết mạch của U tộc.
Có kẻ nào không có uy danh hiển hách trong U tộc?
Tuyệt đối không phải tiểu nhân vật.
Cũng tương đương với Khổ Hải Tiên Tôn.
Trong Tiên tộc Khổ Hải Tiên Tôn cũng là người có uy danh hiển hách.
Là tồn tại đỉnh tiêm trong các Thái Ất.
Mà đại thống lĩnh của ba loại huyết mạch cũng như thế, cũng có địa vị giống hệt Khổ Hải Tiên Tôn.
Nhưng hiện giờ đại thống lĩnh có địa vị như vậy lại bị Lục Trường Sinh đánh nổ với một quyền.
“Liên thủ! Không thể chiến đấu riêng lẻ được, nếu đại thống lĩnh của ba loại huyết mạch như chúng ta liên thủ vẫn không thể giữ chân Lục Trường Sinh thì đó chính là sỉ nhục của U tộc!”
Lúc này một tên đại thống lĩnh U tộc đột nhiên quát to.
Mười tám tên đại thống lĩnh tới từ ba loại huyết mạch.
Vừa rồi từng người vẫn tự chiến đấu.
Thậm chí còn muốn để đồng bạn đi thử thực lực của Lục Trường Sinh.
Nhưng lúc này bọn chúng như vừa tỉnh mộng.
Cứ tiếp tục thăm dò lẫn nhau và không chịu liên thủ như thế, chỉ sợ sẽ không thể giữ chân Lục Trường Sinh được.
Đối bọn chúng mà nói đó mới thật sự là điều sỉ nhục to lớn!
Thế nên đại thống lĩnh của ba loại huyết mạch không còn chút do dự nào, mười bảy tên đại thống lĩnh cùng nhau động thủ.
“Ầm ầm.”
Hư không cũng chấn động kịch liệt.
Như thể hư không cũng sắp bị đánh nổ tới nơi.
Lần này Lục Trường Sinh rõ ràng đã cảm nhận được nguy hiểm.
Dù sao mười bảy tên đại thống lĩnh cùng liên thủ, tương đương với mười bảy vị Thái Ất đỉnh tiêm, thử hỏi hắn cản thế nào được?
Thế nhưng không thể cản thì cũng phải cản!
“Giết!”
Lục Trường Sinh cũng bạo phát ra toàn bộ sức mạnh.
Thân hình khổng lồ cao 4000 trượng cộng thêm Hư giới bao phủ trên mỗi một bộ phân thân, kiểm soát chặt chẽ mỗi một bộ phân thân.
Bởi vậy đây chính là một kích mạnh nhất của 180.000 bộ phân thân và bản thể, cứ thế cứng đối cứng với mười bảy tên đại thống lĩnh U tộc.
Hai luồng sức mạnh hung hăng va chạm với nhau.
Lục Trường Sinh chỉ thấy như có mười bảy luồng sức mạnh kinh khủng đổ xô tới từ bốn phương tám hướng, xông phá tầng tầng trở ngại, trực tiếp hạ xuống nhục thể của hắn.
Nhục thân của Lục Trường Sinh bắt đầu chôn vùi.
Từng bộ phân thân chôn vùi.
Đây mới thực sự là chôn vùi, hơn nữa còn không thể thay đổi được.
Chôn vùi từ cấp độ hạt chính là tử vong chân chính.
Tương đương với việc từng hạt đều tử vong.
Mà mỗi một bộ phân thân thực ra đều là từng hạt nhục thân bất hủ ở trong nhục thân của Lục Trường Sinh.
Ngay cả hạt bất hủ cũng bị chôn vùi, đủ thấy sức mạnh của đại thống lĩnh khủng bố tới nhường nào.
“Phốc phốc.”
180.000 bộ phân thân của Lục Trường Sinh giống như thủy triều cuồn cuộn, hết đợt này đến đợt khác, khiến những phân thân này nhao nhao chôn vùi.
10.000 bộ, 20.000 bộ, 30.000 bộ…
Vẻn vẹn một lần công kích đã khiến hắn mất đi 30.000 bộ phân thân.
Tổn thất khoảng một phần sáu.
Phân thân tổn thất chính là triệt để tổn thất.
Không thể khôi phục được nữa.
Lục Trường Sinh chỉ có thể dùng hạt nhục thân tu luyện lại từ đầu một lần nữa.
Phương pháp dung hợp phân thân của Lục Trường Sinh chính là như vậy.
Mỗi một bộ phân thân có thể dung hợp vào trong cơ thể, nhưng về cơ bản chúng vẫn tách biệt.
Tổn thất ít nào sẽ mất đi ít đó.
Trước kia Lục Trường Sinh đối đầu với “Lâm”, kỳ thực không phải chịu áp lực quá lớn.
“Lâm” cũng không khiến Lục Trường Sinh phải nhận áp lực đáng kể nào, thậm chí còn không thể chôn vùi nhiều phân thân của hắn như vậy chỉ trong nháy mắt.
Nhưng mười bảy tên đại thống lĩnh U tộc này thì khác.
Chỉ một đòn liên thủ đã chôn vùi một phần sáu phân thân của hắn.
Lục Trường Sinh đúng là tổn thất nặng nề.
Thế nhưng mười bảy tên đại thống lĩnh U tộc bên kia lại càng khó chịu hơn.
Lục Trường Sinh cao tới 4000 trượng, một kích toàn lực của 180.000 phân thân Tổ cảnh sao có thể bình thường được?
Một kích này trực tiếp khiến toàn thân mười bảy tên đại thống lĩnh U tộc chấn động.
Sức mạnh khủng khiếp chấn động nhục thể của bọn chúng.
Chương 1641: Mười lăm năm, thành tựu 300.000 phân thân Huyết Nhục! (2)Thậm chí có cảm giác nhục thân sắp không chống đỡ nổi, như thể sắp “tan nát” vậy.
Bốn tên đại thống lĩnh U tộc ở gần nhất còn hét thảm một tiếng, nhục thân trong nháy mắt vỡ ra.
Biến thành một đống thịt nát.
Lại có bốn tên đại thống lĩnh U tộc chết đi.
Trước đó có mười tám tên đại thống lĩnh U tộc, hiện giờ chỉ còn lại mười ba người.
Sau hai đòn đã giết chết năm tên đại thống lĩnh U tộc.
Thậm chí mười ba đại thống lĩnh U tộc còn lại, ai nấy cũng cảm thấy nhục thân đang run rẩy.
Đó là sự khiếp đảm.
Cũng là kinh sợ.
Dù sao có ai lại muốn tiếp bước năm tên đại thống lĩnh xấu số kia chứ?
“Lục Trường Sinh cũng đã bị thương, khí tức của hắn yếu đi rất nhiều, nhục thân tổn thất gần hai phần…”
Một tên đại thống lĩnh U tộc nhìn Lục Trường Sinh chòng chọc.
Dường như hắn chỉ liếc qua là biết tình trạng của Lục Trường Sinh hiện giờ.
Tình trạng của Lục Trường Sinh không ổn.
Không chỉ bị thương, thậm chí tổn thất còn cao tới gần hai phần mười.
Đánh thêm mấy lần nữa hẳn là sẽ có thể đánh nổ Lục Trường Sinh.
Thế nhưng bọn chúng nào dám đánh thêm mấy lần?
Lục Trường Sinh thụ thương nhưng có phải bọn chúng sao không hề tổn thất đâu?
Nếu thêm mấy lần nữa thì rốt cục ai chết trước cũng chưa biết được.
Nói sao thì đám đại thống lĩnh này cũng không đồng lòng.
Ba loại huyết mạch vẫn luôn lục đục nội bộ, không ngừng minh tranh ám đấu.
Bình thường thì không sao.
Nhưng khi tất cả mọi người cần liều mạng sao chúng có thể một lòng được đây?
Nhất thời, đôi bên bắt đầu giằng co ngay trong hư không.
Lục Trường Sinh hơi nheo mắt.
Đại khái thì hắn đã biết thực lực của mình hiện giờ ra sao.
Không ngờ 180.000 bộ phân thân dung hợp cùng nhau lại khủng bố tới mức này.
Thậm chí còn có thể đối kháng với mười mấy tên đại thống lĩnh U tộc.
Hơn nữa còn là đại thống lĩnh của ba loại huyết mạch lớn.
Thế nhưng chỉ người trong cuộc mới hiểu rõ tình hình.
Phương pháp dung hợp phân thân của Lục Trường Sinh thực sự quá thuận tiện, thực lực tăng trưởng cũng quá dễ dàng.
Chỉ cần số lượng phân thân càng nhiều thì chiến lực sẽ càng mạnh.
Thế nhưng chung quy đó cũng không phải là sức mạnh thuộc về bản thể của Lục Trường Sinh.
Kỳ thực có thể coi là sức mạnh ngoại vật.
Mượn sức mạnh ngoại vật vốn không có căn cơ.
Hiện tại hắn tổn thất 30.000 bộ phân thân, số lượng phân thân vẻn vẹn còn lại chỉ có 150.000.
Về cơ bản thực lực của Lục Trường Sinh đã giảm mạnh.
Một khi thật cứng đối cứng lần nữa, sau đó Lục Trường Sinh lại tổn thất một số phân thân thì thực lực của hắn càng lúc sẽ càng kém.
Cuối cùng chưa biết liệu có thắng nổi không khi phải đối đầu với mười ba đại thống này.
Thế nhưng đối phương không biết thực lực của hắn đã giảm xuống.
Còn có vẻ cực kỳ kiêng dè hắn.
Đây cũng có thể là một cơ hội tốt.
Lục Trường Sinh không cần phải cùng chết với mười ba đại thống lĩnh này làm gì.
“Đi!”
Lục Trường Sinh lùi lại, đồng thời xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng Lục Trường Sinh đi xa, mười ba đại thống lĩnh U tộc còn lại cũng không đuổi theo mà chỉ dõi mắt nhìn theo Lục Trường Sinh.
Tới tận khi không nhìn thấy thân ảnh Lục Trường Sinh nữa mười ba đại thống lĩnh U tộc mới liếc mắt nhìn lẫn nhau.
“Lục Trường Sinh trốn rồi, mà bên phía chúng ta cũng tổn thất nặng nề, chết mất năm người, mọi người nghĩ cách báo cáo thế nào sau khi trở về đi?”
“Thì báo cáo thế nào được, cứ ăn ngay nói thật thôi. Huống chi Lục Trường Sinh cũng đã bị thương, coi như chúng ta cũng đã tìm được nhược điểm của hắn, nếu gặp lại lần nữa, chúng ta chỉ cần chuẩn bị đầy đủ hơn thì nhất định có thể chém giết Lục Trường Sinh.”
“Còn muốn gặp lần nữa à? Chỉ sợ không có lần sau đâu…”
Mười ba đại thống lĩnh không muốn nhiều lời, dù sao nhiều lời cũng vô ích.
Lần này đúng là bọn chúng đại bại, tổn thất nặng nề.
Nếu phải chịu phạt thì cũng không oan ức.
Thế nhưng bọn chúng đều là đại thống lĩnh, dù có bị phạt cũng không quá nghiêm trọng.
Chỉ là vừa nghĩ tới chuyện Lục Trường Sinh chém giết năm đại thống lĩnh, thậm chí còn nghênh ngang rời đi ngay trước mặt bọn chúng là trong lòng bọn chúng lại có chút ủ rũ.
Cho dù bọn chúng coi trọng Lục Trường Sinh lắm rồi.
Nhưng ai mà ngờ được Lục Trường Sinh lại mạnh đến mức này?
Lấy tu vi Tiên Tôn chém ngược năm đại thống lĩnh? Chuyện này quả thực… khó mà tin nổi!
Dù là đệ tử ưu tú nhất của ba loại huyết mạch U tộc xưa nay, lúc còn ở cấp độ thống lĩnh cũng không thể chém ngược ngũ đại thống lĩnh đỉnh tiêm được.
Sau đó mười ba đại thống lĩnh còn lại cũng nhanh chóng rời đi.
Lúc này, bảy vị Đạo Tổ và tám tên Đế Quân cũng đồng thời nhận được tin tức.
“Ừm?”
Trên mặt tám tên Đế Quân lộ ra vẻ tức giận.
“Phế vật!”
Ma La Đế Quân tức giận mắng.
Mười tám tên đại thống lĩnh đỉnh tiêm cùng nhau vây giết một mình Lục Trường Sinh.
Kết quả thì sao?
Thế mà bọn chúng lại thất bại.
Hơn nữa không chỉ thất bại một cách đơn giản, thậm chí còn tổn thất năm tên đại thống lĩnh đỉnh tiêm nữa kìa.
Đây không phải phế vật thì là gì nữa?
Đúng là mất hết mặt mũi U tộc!
Dù sao lần này vì vây giết Lục Trường Sinh nên U tộc có thể nói đa dốc hết toàn lực, thủ đoạn nào dùng được đều mang ra hết cả.
Thậm chí ngay cả tám tên Đế Quân cũng đánh yểm trợ cho mười tám đại thống lĩnh U tộc hành động.
Cuối cùng thì sao?
Quả thực đã khiến tám tên Đế Quân quá sức thất vọng.
Ngược lại thì bên phía Tiên tộc ai nấy đều lộ vẻ mừng rỡ.
Đặc biệt là Bàn Tổ còn cười thành tiếng: “Tốt, tốt lắm! Ma La Đế Quân, xem ra ba loại huyết mạch của U tộc các ngươi cũng không có gì đặc biệt, mười tám tên đại thống lĩnh U tộc cùng nhau vây giết một vị Kim Tiên Tiên Tôn của Tiên tộc chúng ta. Số lượng lẫn tu vi đều chiếm hết ưu thế vậy mà cũng thất bại được ư? Thậm chí còn chết mất năm tên đại thống lĩnh, thật không ngờ ba loại huyết mạch của U tộc lại suy yếu đến mức này đấy.”
Bảy vị Đạo Tổ đều cười ầm lên.
Chương 1642: Mười lăm năm, thành tựu 300.000 phân thân Huyết Nhục! (3)Cảnh này khiến sắc mặt tám tên Đế Quân càng thêm âm trầm.
“Đi!”
Tám tên Đế Quân cũng không muốn nói nhiều nữa.
Nếu đã thất bại mà vẫn ở lại đây thì chẳng khác nào tự rước lấy nhục.
Thế nên Đế Quân U tộc rồi cường giả cảnh giới Vương đều nhao nhao rút lui.
Tiền tuyến chỉ còn lại đám người Đạo Tổ và Đại La Tiên Tôn.
“Đạo Tổ, không phải ngài nhận được tin tức gì đấy chứ?”
Lúc này Khổ Hải Tiên Tôn tiến lên.
Khổ Hải Tiên Tôn không đi vào Hỗn Độn, hắn vẫn ở lại Thiên giới.
Nhưng hắn không tham dự trận chiến đấu này.
Dù sao người có thể tham gia trận chiến vừa rồi chí ít cũng phải là Đại La Tiên Tôn.
Thái Ất Tiên Tôn như hắn thậm chí còn không có tư cách tham dự.
Nhưng việc này liên quan tới Lục Trường Sinh, thế nên Khổ Hải Tiên Tôn vẫn muốn hỏi rõ.
Bàn Tổ nhìn qua Khổ Hải Tiên Tôn rồi lại nhìn rất nhiều Tiên Quân và Tiên Tôn quan chiến đằng xa.
Sau đó hắn cao giọng nói: “Trường Sinh Tiên Tôn bị mười tám tên đại thống lĩnh U tộc vây giết, đánh bại mười tám đại thống lĩnh, chém giết năm tên đại thống lĩnh đỉnh tiêm trong số đó, giờ hắn đã quay trở về Thiên giới!”
“Đoàng.”
Tin tức này do Bàn Tổ công bố trước mặt mọi người, thế nên chắc chắn đây là sự thật.
Vô số Tiên Quân và Tiên Tôn đều tỏ vẻ không thể tin nổi.
Trước đó bọn hắn đã biết Trường Sinh Tiên Tôn có thiên phú rất cao.
Cũng biết thực lực của Trường Sinh Tiên Tôn.
Trong trận chiến Hỗn Độn lần trước, việc hắn chém giết huyết mạch cấp Vương của U tộc là “Lâm” chính là bằng chứng tốt nhất.
Thậm chí còn được vinh danh là Tiên Quân số một xưa nay.
Thế nhưng cho dù là Tiên Quân số một xưa nay thì vẫn có chênh lệch khổng lồ cùng tin tức Bàn Tổ vừa công bố chứ?
Tuy Trường Sinh Tiên Quân đã biến thành Trường Sinh Tiên Tôn.
Nhưng cũng chỉ là Kim Tiên Tiên Tôn mà thôi.
Mà vây giết Lục Trường Sinh lại là đại thống lĩnh U tộc đấy, còn là đại thống lĩnh đỉnh tiêm trực thuộc ba loại huyết mạch lớn.
Đại thống lĩnh U tộc tương đương với Thái Ất Tiên Tôn của Tiên tộc.
Nói cách khác, mười tám vị Thái Ất Tiên Tôn vây giết Lục Trường Sinh nhưng không chỉ thất bại mà ngược lại còn thất bại thảm hại, thậm chí có tới năm vị Thái Ất Tiên Tôn mất mạng.
Cuối cùng Lục Trường Sinh lại thong dong quay về Thiên giới.
Đây là chấn động lớn nhường nào?
Là chuyện không thể tưởng tượng ra sao?
Thế nhưng dù có không thể tưởng tượng thì chắc chắn cũng là sự thật.
Hơn nữa có một số Tiên Nhân đã đoán được.
Lần này Tiên tộc và U tộc đột nhiên phát sinh đại chiến.
Thậm chí kinh động đến cả Đạo Tổ và Đế Quân tiến hành xung đột toàn diện, nguyên nhân chính là Trường Sinh Tiên Tôn?
Vì Trường Sinh Tiên Tôn mà Đạo Tổ và Đế Quân thậm chí không tiếc đánh một trận long trời lở đất.
Chuyện này mới khiến người ta càng thêm rung động.
“Mau nhìn bảng Tiêu Thăng kìa. Trên bảng Tiêu Thăng bên cạnh bảng Tiên Tôn, Trường Sinh Tiên Tôn đã tăng hơn ba trăm tám mươi nghìn tiên công!”
“Xem ra là thật rồi, mười ba năm trước Trường Sinh Tiên Tôn tới chiến trường, trong mười ba năm hắn thu hoạch được ba trăm tám mươi nghìn tiên công, lập tức vọt lên vị trí số một bảng Tiêu Thăng!”
“Đúng vậy, dù đây là bảng Tiên Tôn nhưng Trường Sinh Tiên Tôn vẫn lấy được vị trí thứ nhất trên bảng Tiêu Thăng như cũ, dù sao ba trăm tám mươi nghìn tiên công này đạt được cũng không dễ gì.”
“Bất tri bất giác Trường Sinh Tiên Tôn đã đạt đến độ cao như vậy rồi ư? Chẳng phải giờ Trường Sinh Tiên Tôn có thể coi là số một trong những người dưới cấp độ Đại La Tiên Tôn sao?”
“Tiên Nhân khác càng về sau càng gian nan, muốn vượt cấp khiêu chiến ư? Chẳng khác nào người si nói mộng. Nhưng Trường Sinh Tiên Tôn thì khác, dường như càng về sau hắn lại càng mạnh, đúng là làm người ta nhìn mà tuyệt vọng…”
Lúc này có rất nhiều Tiên Nhân chú ý tới bảng Tiêu Thăng.
Bảng Tiêu Thăng này đương nhiên là bảng Tiêu Thăng cấp độ Tiên Tôn.
Quả nhiên bọn hắn trông thấy một cái tên quen thuộc tại vị trí thứ nhất trên bảng Tiêu Thăng.
Trường Sinh Tiên Tôn!
Tạm thời đứng ở vị trí thứ nhất trên bảng Tiêu Thăng!
Số lượng tiên công là 383.500!
Đây chính là số tiên công Lục Trường Sinh thu hoạch sau khi tới chiến trường một chuyến.
Hiện giờ tất cả Tiên Nhân đều có cảm giác như vậy, Lục Trường Sinh tới chiến trường thì chính là để thu hoạch tiên công.
Còn có người nào kiếm tiên công dễ hơn Lục Trường Sinh nữa đây?
Nếu như không phải vì U tộc phái ra mười tám tên đại thống lĩnh đỉnh tiêm vây giết, quả thực là mất hết cả sĩ diện vì muốn vây giết Lục Trường Sinh.
Nhưng kết thì sao?
Lục Trường Sinh vẫn có thể quay về Thiên giới như cũ.
Thậm chí còn thu hoạch được 380.000 tiên công.
“Bàn Tổ, có cần nhắc nhở Lục Trường Sinh, dặn hắn dạo gần đây đừng tới chiến trường nữa không?”
Một vị Đạo Tổ hỏi.
Bàn Tổ lắc đầu, đáp: “Không cần, Lục Trường Sinh biết rõ tình trạng của mình hiện giờ, hắn sẽ không hành động lỗ mãng đâu.”
“Huống chi thiên tài chân chính muốn trưởng thành há có thể có rụt rè sợ hãi?”
Kỳ thực Bàn Tổ còn một câu vẫn chưa nói.
Thực ra Lục Trường Sinh cực kỳ tỉnh táo.
Nếu như hắn lại muốn gia nhập chiến trường lần nữa thì lúc đó chắc chắn phải chắc chắn đối phó được với Đại La Tiên Tôn.
Về điểm này, Bàn Tổ cũng không hề cảm thấy bất ngờ.
Dù sao Bàn Tổ cũng đã xem qua pháp môn dung hợp phân thân của Lục Trường Sinh.
Có thể nói là vô cùng tuyệt diệu!
Dù không biết Lục Trường Sinh làm sao để khống chế được nhiều phân thân như vậy, nhưng đó là bí mật của Lục Trường Sinh.
Chỉ cần có ý thức cường đại để khống chế đủ nhiều phân thân Huyết Nhục thì chiến lực của Lục Trường Sinh có thể tăng lên đến vô hạn.
Đúng, chính là tăng lên đến vô hạn.
Về lý thuyết chính là như vậy.
Bởi vậy Bàn Tổ không hề lo lắng về thực lực của Lục Trường Sinh.
“Được.”
Các Đạo Tổ khác cũng khẽ gật đầu.
Bọn hắn biết Bàn Tổ cực kỳ để ý tới Lục Trường Sinh.
Có Bàn Tổ để ý là đủ rồi.
Không lâu sau các vị Đạo Tổ cũng rời đi.
Sau trận chiến này, chắc hẳn chiến trường U tộc sẽ yên tĩnh một thời gian.
“Vèo”
Chương 1643: Mười lăm năm, thành tựu 300.000 phân thân Huyết Nhục! (4)Lục Trường Sinh nhanh chóng bay về phía động phủ của mình.
Sau khi trở lại tĩnh thất, Lục Trường Sinh mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Lần này cũng khá mạo hiểm.
Ai mà ngờ được U tộc lại xuất động những mười tám tên đại thống lĩnh đỉnh tiêm để vây giết hắn chứ?
Tương đương với ra mười tám Thái Ất Tiên Tôn đỉnh tiêm đấy!
Cũng tức là mỗi một kể đều có thể sánh ngang với Khổ Hải Tiên Tôn.
Lúc trước Khổ Hải Tiên Tôn còn là tồn tại cao cao tại thượng, thậm chí có thể đơn độc phụ trách một mảnh chiến trường, một mình đảm đương một phía.
Giờ có tới mười tám đại cao thủ giống với Khổ Hải Tiên Tôn tìm đến vây giết Lục Trường Sinh.
“U tộc đúng là coi trọng ta quá…”
Lục Trường Sinh khẽ lắc đầu.
Hắn cũng nghĩ tới chuyện U tộc sẽ phái cao thủ tới giết mình.
Cũng nghĩ đến chuyện có thể gặp phải đại thống lĩnh U tộc.
Thế nhưng U tộc coi trọng hắn như vậy vẫn khiến Lục Trường Sinh có chút bất ngờ.
Nhưng may mà Lục Trường Sinh có thể ứng phó được, cuối cùng vẫn an toàn trở về.
Thậm chí có thể coi là không bị thua thiệt.
Sau khi trở về Thiên giới, Lục Trường Sinh đã gửi tin cho Bàn Tổ ngay.
Hắn tin rằng Bàn Tổ sẽ biết phải làm thế nào.
Hơn nữa Lục Trường Sinh cũng biết Đạo Tổ và Đế Quân tại U tộc đang phát sinh đại chiến.
Có thể nói đây chính là đại chiến toàn diện giữa Tiên tộc và U tộc.
Chuyện này do hắn mà ra, nhưng Lục Trường Sinh vừa trở lại Thiên giới nên cũng không định tới góp vui.
“Lần này thu hoạch cũng khá…”
Lục Trường Sinh kiểm tra lại một chút.
Tiên công đã vượt qua 380.000, cộng thêm hơn 20.000 tiên công lúc đầu, tổng số tiên công Lục Trường Sinh đang có đã vượt qua 400.000.
Vượt qua 400.000 tiên công, dù vẫn ít hơn trước kia một chút nhưng cũng đủ rồi.
Huống chi Lục Trường Sinh dù có thể tiếp tục phân hoá ra từng bộ phân thân.
Nhưng lần này Lục Trường Sinh cũng thu được năm bộ nhục thân đại thống lĩnh thuộc ba loại huyết mạch của U tộc.
Đương nhiên những nhục thân này đều đã bị chia thành mảnh vụn.
Nhưng mảnh vụn cũng luyện hóa được.
Cũng có thể dùng để tu luyện phân thân Huyết Nhục.
Rốt cuộc năm bộ nhục thân đại thống lĩnh từ ba loại huyết mạch của U tộc có thể tu luyện ra bao nhiêu bộ phân thân Tổ cảnh đây?
Lục Trường Sinh cũng không biết rõ.
Nhưng cứ thử một lần đã.
“Bắt đầu.”
Lục Trường Sinh không dây dưa lâu, hắn bắt đầu phân hóa từng bộ phân thân.
Lúc đầu số lượng phân thân của Lục Trường Sinh đã đạt đến 180.000 bộ, về sau lại hao tổn 30.000 bộ, hiện giờ chỉ còn lại 150.000 bộ.
160.000 bộ, 170.000 bộ, 180.000 bộ…
Khi Lục Trường Sinh phân hoá ra từng bộ phân thân, số lượng phân thân lại là 180.000 bộ như cũ.
Nhưng đó cũng không phải kết thúc mà mới chỉ là bắt đầu.
190.000 bộ, 200.000 bộ, 210.000 bộ, 220.000 bộ, 230.000 bộ…
Lục Trường Sinh không ngừng phân hoá ra phân thân Huyết Nhục.
Tuy Lục Trường Sinh có thể phân hoá ra rất nhiều phân thân Huyết Nhục.
Nhưng rốt cục cũng có giới hạn.
Cuối cùng Lục Trường Sinh cũng cảm thấy chính mình có chút lực bất tòng tâm.
Dường như số lượng phân thân phân hoá ra đã đến cực hạn.
Lục Trường Sinh nhìn kỹ lại.
300.000 bộ phân thân!
Đúng, tổng cộng Lục Trường Sinh đã phân hoá ra 300.000 bộ phân thân.
Trước đó có 150.000 bộ, giờ đã thành 300.000 bộ, vừa rồi hắn lại phân hóa ra thêm 150.000 bộ phân thân nữa.
Tương đương với việc tăng lên gấp đôi!
Lúc này cho dù Lục Trường Sinh dùng Hư giới để khống chế phân thân Huyết Nhục thì cũng đã đạt tới điểm cực hạn.
Không thể tiếp tục tăng lên được nữa.
Nếu tiếp tục gia tăng, Lục Trường Sinh cũng không có cách nào hoàn toàn kiểm soát nhiều phân thân như vậy, lúc đó ngược lại sẽ không ổn.
“Phù…”
Lục Trường Sinh nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Kỳ thực lúc trước hắn cũng không biết cực hạn của mình rốt cuộc là bao nhiêu?
Thế nhưng hiện tại, khi cực hạn thật sự xuất hiện thì Lục Trường Sinh lại nhẹ nhõm thở phào một hơi.
“Ba trăm nghìn bộ phân thân, không biết nếu dung hợp lại thì sức mạnh có thể tăng vọt đến mức nào đây?”
“Thế nhưng vẫn còn một trăm nă mươi nghìn bộ phân thân cần tu luyện tới Tổ cảnh…”
lúc này Lục Trường Sinh mới bắt đầu luyện hóa năm bộ nhục thân đại thống lĩnh kia.
Sử dụng năm bộ nhục thân đại thống lĩnh này để tu luyện phân thân.
Một bộ nhục thân đại thống lĩnh, hơn nữa còn là đại thống lĩnh đỉnh tiêm trực thuộc ba loại huyết mạch của U tộc chống đỡ 30.000 bộ phân thân Huyết Nhục lên đến Tổ cảnh hẳn không thành vấn đề.
Nếu vẫn không đủ thì Lục Trường Sinh còn hơn 400.000 tiên công, có thể đổi lấy rất nhiều vật tư tu hành.
Không cần lo lắng về vấn đề tài nguyên tu hành.
Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh cũng không do dự nữa, hắn bắt đầu bế quan tu luyện phân thân Huyết Nhục.
Một năm, hai năm, ba năm…
Thực ra Lục Trường Sinh tu luyện phân thân Huyết Nhục cũng không có gì khó khăn, nhưng lại cần có thời gian.
Về cơ bản muốn tu luyện 10.000 bộ phân thân Huyết Nhục tới Tổ cảnh sẽ mất một năm.
Mà hắn đang có 150.000 bộ phân thân, vậy sẽ cần mười lăm năm.
Lần trước tại chiến trường Lục Trường Sinh tu luyện ra 130.000 bộ phân thân cũng mất mười ba năm.
Thời gian đối với Lục Trường Sinh mà nói không phải là vấn đề.
Xuân đi Đông đến, trong nháy mắt đã qua mười lăm năm.
Mười lăm năm này chiến trường U tộc gần như không hề có sự thay đổi nào.
Lần trước vì chuyện của Lục Trường Sinh mà hai bên ra tay đánh nhau tại chiến trường U tộc, sau đó cả hai phe lại yên tĩnh một thời gian rất dài.
Rồi mọi chuyện đều diễn ra như bình thường.
Mặc dù vẫn còn chém giết nhưng không xảy ra đại chiến quy mô lớn có Đế Quân và Đạo Tổ tham dự nữa.
Chuyện đáng nói nhất chính là trong mười lăm năm này lại có thêm rất nhiều Tiên Nhân cấp độ Thái Ất Tiên Tôn và Đại La Tiên Tôn tiến vào Hỗn Độn lịch lãm.
Cũng có một số người trở về.
Thậm chí còn có một ít thu hoạch.
Thu hoạch trong Hỗn Độn tất nhiên không phải thứ Thiên giới có thể so sánh.
Có người có thể một bước lên trời thì cũng có người vẫn lạc, hiện giờ vẫn đang dựng dục lại trong Thiên giới.
Chương 1644: Mười lăm năm, thành tựu 300.000 phân thân Huyết Nhục! (5)Nhưng về tổng thể mà nói, Thiên giới có thể coi là vui vẻ phồn vinh.
Chỉ là các vị Đạo Tổ biết rõ, nếu không có người thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn thì sớm muộn gì Thiên giới cũng sẽ gặp nguy hiểm.
“Tách.”
Trong động phủ, Lục Trường Sinh đột nhiên mở bừng mắt.
Trong mắt hắn lóe lên một tia sáng sắc lạnh.
“Mười lăm năm… Cuối cùng cũng xong rồi…”
Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động.
Phân thân Huyết Nhục dày đặc lập tức xuất hiện, nhét đầy cả tòa động phủ rộng lớn.
Đương nhiên không phải tất cả phân thân đều hiện ra.
Nếu không với 300.000 bộ phân thân, hẳn là động phủ cũng không chứa nổi.
Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra xem xét tình hình hiện giờ.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Hồng Trần đạo quả: Viên mãn (Thần Thông Hư Giới)
Vạn Linh đạo quả: 90% (Thần Thông Thôn Linh)
Huyết Nhục đạo quả: 90% (Thần Thông Vĩ Lực)
Pháp môn nhục thân dung hợp phân thân: 300.000 bộ phân thân
Quả nhiên, trên bảng thuộc tính, ở mục pháp môn nhục thân dung hợp phân thân của Lục Trường Sinh, số lượng phân thân đã đạt đến con số 300.000 bộ!
Đây là một con số khủng bố.
Một khi 300.000 bộ phân thân dung hợp, uy lực sẽ tăng vọt đến mức nào đây?
Thật sự là khó có thể tưởng tượng nổi.
Nếu như hắn gặp lại mười tám tên đại thống lĩnh U tộc vây giết mình khi trước thì không chỉ là chém giết năm tên đại thống lĩnh thôi đâu.
Có lẽ tất cả đều sẽ mất mạng!
Có điều giờ tiếp tục bế quan cũng không có ý nghĩa gì nữa.
Huyết Nhục đạo quả và Vạn Linh đạo quả của hắn đều không có dấu hiệu đột phá.
Muốn bước vào cảnh giới Thái Ất Kim Tiên thì phải khiến hai viên đạo quả đột phá mới được.
Trước mắt Lục Trường Sinh không có manh mối gì cả.
Ý tưởng duy nhất chính là thay đổi số lượng dẫn tới thay đổi về chất lượng.
Huyết Nhục đạo quả còn dễ xử.
Chỉ cần hắn không ngừng luyện hóa nhục thân mạnh mẽ là đủ.
Việc luyện hóa này không phải để gia tăng phân thân Huyết Nhục.
Mà là trực tiếp gia tăng bản thể, để xem có thể thay đổi số lượng dẫn tới thay đổi về chất lượng hay không.
Nhưng Vạn Linh đạo quả thì khác.
Phải cắn nuốt đồ vật có linh tính nhiều hơn.
“Không phải ba loại huyết mạch U tộc rất thích hợp với tiêu chí huyết nhục cường đại sao?”
“Có lẽ đại thống lĩnh U tộc cũng được.”
Thế nhưng vừa nghĩ tới chuyện U tộc quá coi trọng mình.
Nếu hắn còn dám xuất hiện ở chiến trường, đoán chừng cảnh giới Vương, thậm chí cả Đế Quân của U tộc cũng sẽ tự mình ra tay.
Lúc đó Đạo Tổ có muốn cứu cũng không kịp.
Lục Trường Sinh nghĩ vậy nên quyết định bỏ luôn ý định tới chiến trường.
Hắn nguyện ý mạo hiểm, nhưng hắn không muốn đi chịu chết.
Hiện tại tới chiến trường chính là chịu chết.
“Xem ra vẫn phải dùng tiên công đổi vật tư rồi…”
Lục Trường Sinh chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào cách dùng tiên công đổi lấy vật tư tu hành.
Tại đại điện hối đoái của Thiên Đình có thể đổi được các loại vật tư cực kỳ phong phú.
Hầu như là cần gì cũng có.
Lục Trường Sinh nghĩ một lát, trước tiên thử để Huyết Nhục đạo quả đột phá đã.
Bởi vậy hắn có ý đinh đổi một ít Tiên Thiên Thần Thú.
Vả lại chí ít cũng phải là cấp độ Thái Ất.
Giá một con Tiên Thiên Thần Thú cấp độ Thái Ất khá đắt.
Một con cần từ 10.000 đến 50.000 tiên công!
Lục Trường Sinh đổi một con Tiên Thiên Thần Thú trị giá 20.000 tiên công, gọi là “Thao Thiết”.
Thao Thiết nghe nói là loại Tiên Thiên Thần Thú vô cùng tham lam, chỉ ăn không nhả.
Nhục thân cường hãn không gì sánh được.
Điều này cực kỳ phù hợp với yêu cầu của Lục Trường Sinh.
Thế nên hắn trực tiếp đổi lấy một con Thần Thú Thao Thiết, sau đó lại quay về trong động phủ.
“Thử xem.”
Lục Trường Sinh hít một hơi thật sâu, lập tức vận dụng Huyết Nhục đạo quả, sau đó dùng bản thể nhục thân trực tiếp luyện hóa Thần Thú Thao Thiết.
Huyết Nhục đạo quả phải không ngừng luyện hóa thân thể của sinh mệnh cường đại mới có thể tăng lên.
Lúc trước Lục Trường Sinh cũng nhờ cách này mà gia tăng Huyết Nhục đạo quả lên tới 90%.
Thế nhưng sau khi lên tới 90% Lục Trường Sinh lại không có cách nào tiến thêm một bước nữa.
“Hồng Trần đạo quả có thể viên mãn đều dựa vào Thời Gian Trường Hà.”
“Huyết Nhục đạo quả viên mãn dựa vào cái gì đây?”
Lục Trường Sinh rơi vào trầm tư.
Thế nhưng bất kể thế nào hắn cũng phải thử một lần, thử xem “thay đổi số lượng” liệu có thể khiến “chất lượng thay đổi” hay không.
Vì thế hắn ra tay luyện hóa Tiên Thiên Thần Thú Thao Thiết.
Quá trình luyện hóa cũng không quá gian nan.
Tuy Lục Trường Sinh đã có nhục thân bất hủ nhưng khi pháp lực bất hủ của hắn không ngừng dung dưỡng, nhục thân vẫn chậm rãi tăng lên từng chút một.
Sau khi luyện hóa Thao Thiết nhục thân vẫn được tăng cường một chút.
Nhưng cũng chỉ một chút mà thôi.
Huyết Nhục đạo quả vẫn chỉ có 90% như cũ, dường như huyết nhục khổng lồ của Thần Thú Thao Thiết đã hoàn toàn tan biến vào hư không.
Một khi hoàn toàn luyện hóa huyết nhục của cả một con Thần Thú Thao Thiết khổng lồ không thể chỉ gia tăng một chút vậy thôi.
Dù sao con Thần Thú này cũng tương đương với 20.000 tiên công.
Thế nhưng đúng là Lục Trường Sinh đã luyện hóa một con Thao Thiết thật.
Đây là chuyện không thể nghi ngờ.
Nhưng Huyết Nhục đạo quả gần như không hề gia tăng thêm chút nào.
Vậy thì huyết nhục của Thần Thú Thao Thiết hắn luyện hóa đi đâu mất rồi?
“Mọi việc và vạn vật đều có thể phân tích, huống chi ta còn có đỉnh cấp ngộ tính, với ngộ tính của ta hiện tại không có gì là không thể phân tích cả…”
Lục Trường Sinh cẩn thận suy đoán.
Từ từ hắn cũng có điều phát hiện.
Tiên Thiên Thần Thú Thao Thiết hắn luyện hóa đúng là đã tiến nhập nhục thân.
Nhưng không tiến vào hạt nhục thân.
Có tới chín phần mười thông qua nhục thân, chậm rãi tiêu tán.
Vậy nên hắn luyện hóa Thao Thiết hoàn toàn lãng phí, chẳng được việc gì.
Thế nhưng Lục Trường Sinh cũng có phát hiện ngoài ý muốn.
Hắn phát hiện dưới sự dung dưỡng của pháp lực bất hủ, chẳng ngờ hạt nhục thân đang lớn mạnh từng chút một.
Chương 1645: Ba loại đạo quả cuối cùng cũng viên mãn!Đúng, hạt nhục thân thật sự đang lớn mạnh.
Nếu hạt nhục thân không ngừng lớn mạnh, cuối cùng sẽ có một ngày nhục thân của Lục Trường Sinh trở lên cực kỳ cường đại.
Đây chính là triệt để cường đại!
Mà không giống với phân thân, thuộc về sức mạnh ngoại tại.
Nhưng quá trình này sẽ cực kỳ dài lâu.
Dài lâu đến mức chỉ sợ phải dùng thời gian “hàng tỷ năm” để tính toán.
Quãng thời gian đó dài dằng dặc.
Lục Trường Sinh không muốn chờ hàng tỷ năm để Huyết Nhục đạo quả viên mãn.
Tuổi thọ của hắn hiện giờ rất dài.
Thật ra có chờ hàng tỷ năm cũng không thành vấn đề.
Nhưng Lục Trường Sinh không muốn chờ lâu như vậy.
Vậy thì cũng chỉ còn một cách.
Gia tăng pháp lực bất hủ!
Pháp lực bất hủ càng mạnh thì hiệu quả dung dưỡng nhục thân lại càng tốt.
Đó là đạo lý mãi mãi không thay đổi.
Pháp lực bất hủ của Lục Trường Sinh đã rất khổng lồ.
Nhưng vẫn chưa đủ, vẫn thiếu rất nhiều!
Ngoại trừ gia tăng pháp lực bất hủ ra Lục Trường Sinh còn có thể dùng năng lực phân tích cường đại, chuẩn xác dùng pháp lực bất hủ tác dụng lên hạt nhục thân.
Để pháp lực bất hủ trực tiếp dung dưỡng hạt nhục thân, từ đó cường hóa hạt nhục thân.
Đối với các Tiên Tôn khác đây có lẽ là chuyện cực kỳ khó khăn, gần như không thể làm được.
Nhưng đối với Lục Trường Sinh mà nói thì chuyện này không hề khó.
Dù sao hắn cũng có đỉnh cấp ngộ tính, cộng thêm năng lực phân tích Hồng Trần Tiên có một không hai tại Thiên giới mới có thể “tinh chuẩn” dung dưỡng hạt nhục thân.
“Tăng cường pháp hủ bất lực cần vật tư như tiên tinh, linh tinh vân vân, có thể đổi bằng tiên công.”
Lục Trường Sinh đi tới đại điện hối đoái một chuyến.
Hắn đổi rất nhiều vật tư để gia tăng pháp lực bất hủ.
Sau đó vừa gia tăng pháp lực bất hủ, vừa dùng đỉnh cấp ngộ tính khủng bố tinh chuẩn dung dưỡng từng hạt nhục thân một.
Đây đã định sẵn là một công trình rất lớn.
Nhưng Lục Trường Sinh lại cực kỳ nghiêm túc.
Làm việc này cũng cần thời gian.
Một năm, ba năm, năm năm, mười năm…
Tu hành không kể năm tháng.
Lục Trường Sinh gia tăng pháp lực rất đơn giản.
Nhưng phải tinh chuẩn dung dưỡng mỗi một hạt nhục thân thì lại rất khó khăn.
Trong mười năm này Lục Trường Sinh vẫn luôn chăm chú, không hề dám lơi lỏng chút nào.
Về phần hiệu quả…
Sau khi Lục Trường Sinh gần như tinh chuẩn “dung dưỡng” mỗi một hạt nhục thân trong cơ thể.
Mỗi một hạt nhục thân của hắn về cơ bản đều được tăng cường một chút.
Nhưng chính từng chút này lại góp gió thành bão, hội tụ lại là đủ để đánh vỡ gông cùm xiềng xích.
“Ầm ầm.”
Trong cơ thể Lục Trường Sinh như thể truyền ra tiếng ầm vang.
Thân thể hắn kịch liệt chấn động.
Dường như đã đánh vỡ một tầng gông cùm xiềng xích nào đó để bay lên một độ cao mới.
“Đây là… gông cùm xiềng xích của thân thể bị đánh vỡ rồi?”
Trong lòng Lục Trường Sinh cũng không khỏi chấn động.
Gông cùm xiềng xích của thân thể.
Trước kia Tiên tộc đều nói một khi nhục thân bất hủ là đã tới cực hạn.
Bất kể có tu luyện thế nào dường như cũng đều không thể tăng cường tiếp được.
Dù pháp lực bất hủ dung dưỡng có thể gia tăng nhục thân thêm một chút nhưng cũng không có bất cứ biến đổi nào đáng kể.
Bắt đầu từ cấp độ Tiên Quân, sau này là Tiên Tôn, Thái Ất Tiên Tôn, Đại La Tiên Tôn, thậm chí cả Đạo Tổ, nhục thân kỳ thực đều không khác gì nhau.
Dù có pháp lực bất hủ dung dưỡng nên thân thể vẫn tăng cường một cách bị động nhưng cũng không mạnh hơn được bao nhiêu.
Tỷ như nhục thân của Đạo Tổ chắc chắn phải mạnh hơn nhục thân Tiên Quân.
Nhưng mạnh hơn cũng có hạn.
Tiên tộc tu hành vốn không phải chủ yếu tu luyện nhục thân.
Nhưng hiện giờ nhục thân của Lục Trường Sinh lại khác.
Hắn không ngừng gia tăng pháp lực bất hủ, còn dùng pháp lực bất hủ dung dưỡng từng hạt nhục thân một.
Thậm chí hao phí những mười năm.
Rốt cuộc cũng khiến thân thể đột phá, dường như đã đánh vỡ một tầng gông cùm xiềng xích.
Đây chính là gông cùm xiềng xích nhục thân của Tiên tộc.
Ngay cả Đạo Tổ cũng không làm được điều này.
“Thì ra nhục thân Tiên tộc cũng có thể mạnh hơn nữa…”
Lồng ngực Lục Trường Sinh phập phồng.
Hắn thật sự không nghĩ tới nhục thân sẽ đánh vỡ gông cùm xiềng xích.
Dù sao Lục Trường Sinh chỉ muốn tu luyện Huyết Nhục đạo quả mà thôi.
Ai mà ngờ được trong lúc tu luyện Huyết Nhục đạo quả lại đánh bừa mà trúng, khiến nhục thân đánh vỡ gông cùm xiềng xích thế này?
Lục Trường Sinh nhìn qua bảng thuộc tính.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Hồng Trần đạo quả: Viên mãn (Thần Thông Hư Giới)
Vạn Linh đạo quả: 90% (Thần Thông Thôn Linh)
Huyết Nhục đạo quả: Viên mãn (Thần Thông Vĩ Lực)
Pháp môn nhục thân dung hợp phân thân: 300.000 bộ phân thân
Quả nhiên, trên bảng thuộc tính Huyết Nhục đạo quả đã biểu hiện viên mãn.
Chỉ còn lại Vạn Linh đạo quả vẫn chưa viên mãn.
Lục Trường Sinh lại tiến gần một bước tới gần “Thái Ất Tiên Tôn” rồi.
Hoặc phải nói hắn đã bước được hai trên ba bước.
Chỉ còn thiếu một chút nữa thôi.
Thế nhưng nếu so với việc bước vào cảnh giới Thái Ất Tiên Tôn thì Lục Trường Sinh lại càng coi trọng thân thể đột phá hơn.
Lục Trường Sinh lập tức tập trung ý thức, xem xét thân thể mình một lượt.
Hắn nhớ rất rõ, hắn đã dùng pháp lực bất hủ để dung dưỡng mỗi một hạt nhục thân trong cơ thể mình.
Mà trong cơ thể Lục Trường Sinh có bao nhiêu hạt nhục thân?
Hẳn là như sao trên trời, nhiều không đếm xuể.
Chỉ sợ phải tính bằng hàng nghìn tỷ.
Nhiều hạt nhục thân như vậy, Lục Trường Sinh tập trung nhìn kỹ.
Dường như lại phát hiện điểm khác biệt thật.
“Những hạt nhục thân này… đều to hơn một chút à?”
Trong lòng Lục Trường Sinh không khỏi chấn động.
Hạt nhục thân to hơn?
Thậm chí hạt nhục thân còn đang chậm rãi hấp thu năng lượng.
Rõ ràng hạt nhục thân có thể tiếp tục “bành trướng”.
Hơn nữa Lục Trường Sinh còn cảm nhận được, hạt nhục thân dường như cũng trở nên “nặng” hơn một chút.
Trong mỗi hạt tựa như còn có thể cất chứa rất nhiều năng lượng.
Chương 1646: Ba loại đạo quả cuối cùng cũng viên mãn! (2)Một khi năng lượng mỗi hạt có thể cất chứa gia tăng rồi hội tụ lại thì có thể đẩy thân thể lên tới mức độ nào đây?
Quả thực Lục Trường Sinh không tưởng tượng nổi.
“Hạt nhục thân… đây mới là bảo tàng chân chính.”
“Bảo tàng lớn nhất trong hệ thống tu luyện của Tiên tộc chính là hạt nhục thân! Vốn tưởng thân thể không thể đột phá được nữa vậy mà chính thân thể mới là thành tựu lớn nhất của hệ thống tu hành Tiên tộc ư?”
“Nghĩ lại thì nếu có thể khiến mỗi hạt nhục thân trong cơ thể đều trưởng thành tới cấp độ Tổ cảnh? Hoặc mỗi hạt nhục thân đều trưởng thành sánh ngang một ngôi sao, mà khi hàng nghìn tỷ ngôi sao hội tụ lại sẽ khủng bố đến mức nào đây?”
“Thậm chí cả nguyên sinh mệnh Hỗn Độn, sinh mệnh vĩ đại kia liệu có phải mỗi hạt trong thân thể đều sánh ngang với một ngôi sao không?”
Trong mắt Lục Trường Sinh lóe lên một tia sáng sắc bén.
Đến giờ Lục Trường Sinh vẫn không cách nào hình dung về nguyên sinh mệnh Hỗn Độn vĩ đại kia.
Thật sự quá rung động.
Hiện giờ Lục Trường Sinh hoàn toàn không có bất cứ manh mối nào về việc làm sao mới đạt tới cấp độ của sinh mệnh vĩ đại kia.
Dù phương pháp dung hợp phân thân của hắn nhìn qua dường như cũng có tiềm lực vô hạn.
Nhưng chắc chắn không thể đạt tới cấp độ như nguyên sinh mệnh Hỗn Độn kia được.
Mà hiện giờ sau khi nhục thân của Lục Trường Sinh đột phá.
Tiềm năng của hạt nhục thân được giải phóng, khiến Lục Trường Sinh như trông thấy phương hướng.
Thấy được con dường để đạt tới cấp độ như nguyên sinh mệnh Hỗn Độn vĩ đại kia.
Hạt nhục thân!
Chỉ cần có thể không ngừng tăng cường hạt nhục thân vậy thì thân thể Lục Trường Sinh sẽ đạt được cấp độ như nguyên sinh mệnh Hỗn Độn vĩ đại kia.
“Hạt nhục thân đại diện cho cực hạn của thân thể.”
“Hư giới đại diện cho cực hạn của tinh thần.”
“Nếu có thể đi theo một trong hai con đường này, bất kể đường nào cũng đều có thể đứng trên đỉnh Hỗn Độn!”
Trong lòng Lục Trường Sinh cực kỳ kích động.
Cực hạn của tinh thần kỳ thực chính là người khống chế Thế Giới, còn được gọi là chủ nhân Thế Giới.
Cực hạn của thân thể lại là nguyên sinh mệnh Hỗn Độn.
Rốt cuộc bên nào mạnh bên nào yếu Lục Trường Sinh cũng không rõ lắm.
Nhưng chắc chắn cả hai đều có thể đứng trên đỉnh Hỗn Độn!
Hiện tại hai con đường, hai phương hướng tu hành này đều có hy vọng.
Thế nhưng hai con đường này đều cần thời gian, thậm chí là thời gian rất dài lâu, đối với Lục Trường Sinh mà nói việc gấp trước mắt là làm sao để ba viên đạo quả đều viên mãn rồi tấn thăng lên Thái Ất Tiên Tôn.
Hiện giờ Hồng Trần đạo quả và Huyết Nhục đạo quả đều đã viên mãn.
Chỉ còn lại mình Vạn Linh đạo quả vẫn chưa viên mãn.
“Vạn Linh đạo quả…”
Lục Trường Sinh thấp giọng thì thầm.
Thần Thông thiên bẩm của Vạn Linh đạo quả chính là “thôn linh”.
Kỳ thực, Thần Thông Thôn Linh rất mạnh.
Có thể cắn nuốt hết thảy những thứ có linh tính.
Thậm chí Lục Trường Sinh còn mô phỏng lại Thần Thông Thôn Linh trong Hư giới để ma diệt ý thức của kẻ địch.
Thế nhưng phải làm sao để Vạn Linh đạo quả viên mãn?
Đây là một vấn đề nan giải.
Thật ra có cách rất đơn giản để khiến Vạn Linh đạo quả viên mãn, đó chính là gia tăng uy lực của Thần Thông “Thôn Linh” thiên bẩm bên trong Vạn Linh đạo quả.
Quan hệ giữa Thần Thông và đạo quả là mối quan hệ hỗ trợ lẫn nhau.
Uy lực của Thần Thông tăng lên thì tất nhiên đạo quả cũng sẽ tăng lên.
Thần Thông “Thôn Linh” thiên bẩm của Lục Trường Sinh kỳ thực rất lâu rồi đều không tăng lên.
Dường như từ cấp độ Tiên Quân là uy lực của Thần Thông Thôn Linh vẫn đứng yên.
Dù hiện giờ hắn đã trở thành Tiên Tôn đi nữa.
Nhưng uy lực của Thần Thông Thôn Linh vẫn không tăng được mấy.
Càng không cần nói tới việc lột xác hoặc là viên mãn.
Chính vì vậy hiện giờ Lục Trường Sinh hầu như rất ít khi sử dụng Thần Thông Thôn Linh.
Dù sao có sử dụng Thần Thông Thôn Linh cũng không có mấy tác dụng.
Uy lực của Thần Thông Thôn Linh đã dần không theo kịp cảnh giới tu vi của Lục Trường Sinh.
“Thôn linh được coi là có thể cắn nuốt tất cả những vật có linh tính. Sau khi cắn nuốt lại có thể nghiền nát hết thảy, nhưng thực ra có rất nhiều thứ Thần Thông Thôn Linh không thể nghiền nát được.”
“Tỷ như hạt nhục thân của Tiên Quân, còn có thân thể U tộc, thậm chí là khí Hỗn Đỗn vân vân, dù Thần Thông Thôn Linh có cắn nuốt được thì cũng phải nhổ ra, không thể nghiền nát nổi, như vậy có cắn nuốt cũng không có tác dụng gì.”
“Nếu Thần Thông Thôn Linh có thể nghiền nát hết thảy ba phương diện này thì Vạn Linh đạo quả cũng sẽ viên mãn thôi…”
Lục Trường Sinh ngược lại cực kỳ thanh tỉnh.
“Trước thử với hạt nhục thân xem, nếu có thể nghiền nát hạt nhục thân của ta thì về cơ bản Thần Thông Thôn Linh sẽ có thể viên mãn…”
Vì thế Lục Trường Sinh dùng chính nhục thể của mình để thí nghiệm, để Thần Thông Thôn Linh không ngừng cắn nuốt.
Trong quá trình cắn nuốt, thực ra ý định chính là của hắn nghiền nát hạt nhục thân.
Chỉ tiếc là Lục Trường Sinh thử đi thử lại vẫn vô dụng.
Thần Thông Thôn Linh của hắn hiện giờ không có cách nào để nghiền nát hạt nhục thân cả.
Không dùng được hạt nhục thân thì dùng thân thể của U tộc.
Nếu có thể nghiền nát thân thể U tộc hẳn hiệu quả cũng không khác gì mấy.
Thân thể U tộc cường đại toàn diện, là phương hướng tu hành hoàn toàn khác với hạt nhục thân của Tiên tộc.
Lục Trường Sinh thử một phen.
Kết quả Thần Thông Thôn Linh cũng không làm gì được huyết nhục của thống lĩnh U tộc như cũ.
Điều này khiến Lục Trường Sinh không khỏi cau mày.
Dù hắn có năng lực phân tích nhưng cũng không có cách gì để giải quyết chuyện này.
Trước đây Thần Thông Thôn Linh có uy lực lớn như vậy.
Dù ngộ tính của hắn cao tới đâu mà đạo quả không đột phá thì sao tăng uy lực của Thần Thông Thôn Linh được.
Căn bản không thể tăng lên.
“Còn cách cuối cùng, cắn nuốt khí Hỗn Độn…”
Lục Trường Sinh cũng không từ bỏ.
Cắn nuốt khí Hỗn Độn hoàn toàn không giống cắn nuốt hạt nhục thân hay cắn nuốt thân thể U tộc.
“Vèo.”
Chương 1647: Ba loại đạo quả cuối cùng cũng viên mãn! (3)Lục Trường Sinh rời khỏi động phủ, đi tới vùng ranh giới giữa Hỗn Độn và Thiên giới.
Cảnh giới dưới Thái Ất Tiên Tôn không thể vào Hỗn Độn lịch lãm, đây là quy định của Đạo tổ, Lục Trường Sinh chắc chắn sẽ tuân thủ.
Thế nhưng lấy chút khí Hỗn Độn để dùng thì không thành vấn đề.
Trong Hỗn Độn tràn ngập khí Hỗn Độn, ở đâu cũng thấy.
Tuy chỗ nào cũng có khí Hỗn Độn nhưng rất ít người có thể sử dụng khí Hỗn Độn.
Tiên tộc tới Hỗn Độn rất khó có cách bổ sung năng lượng.
Đừng nói Tiên tộc mà thật ra cả U tộc cũng vậy.
Giữa Hỗn Độn thực sự rất khó để bổ sung năng lượng.
Khí Hỗn Độn cũng không thể bổ sung bao nhiêu năng lượng.
Nếu không U tộc cũng không tìm đủ cách lợi dụng đá Bản Nguyên để chuyển hóa Thiên giới.
Bởi chính U tộc sống giữa Hỗn Độn cũng rất gian nan, cuối cùng mới không thể không mạo hiểm chuyển hóa Thiên giới.
Trong lòng Lục Trường Sinh biết rõ, nếu Thần Thông Thôn Linh có thể cắn nuốt khí Hỗn Độn mà không bị ảnh hưởng gì thì điều này sẽ có ý nghĩa rất lớn lao.
Về sau Lục Trường Sinh sớm hay muộn cũng sẽ tiến vào Hỗn Độn lịch lãm.
Nếu có thể cắn nuốt khí Hỗn Độn, thậm chí có thể sử dụng cho mình thì sẽ hỗ trợ cho Lục Trường Sinh trong quá trình lịch lãm Hỗn Độn sau này.
Hiện giờ có rất nhiều Thái Ất Kim Tiên và Đại La Kim Tiên tuy đã tiến vào Hỗn Độn nhưng thực ra cũng không rời đi quá xa.
Bọn hắn đều chỉ lịch lãm ở nơi gần với Thiên giới thôi.
Phạm vi lịch lãm có hạn.
Lục Trường Sinh cũng không muốn chỉ có thể lịch lãm ở phạm vi gần Thiên giới như thế.
Hắn muốn đi xa hơn, thậm chí là rời xa Thiên giới, như vậy cũng phải gia tăng năng lực sinh tồn trong Hỗn Độn mới được.
Theo tình hình hiện nay, ngược lại thì Thần Thông Thôn Linh khá thích hợp.
Tiền đề là Thần Thông Thôn Linh có thể cắn nuốt khí Hỗn Độn.
“Thôn Linh.”
Ngay sau đó, Lục Trường Sinh trực tiếp vận dụng Thần Thông Thôn Linh để cắn nuốt lượng lớn khí Hỗn Độn.
Phần lớn khí Hỗn Độn không có tác dụng gì.
Thậm chí còn có hại.
Bên trong chỉ ẩn chứa một chút năng lượng.
Nếu Lục Trường Sinh cẩn thận phân tích thì có thể phân tích ra một chút năng lượng.
Nhưng cần phải vận dụng năng lực phân tích.
Còn mất rất nhiều thời gian.
Vả lại cách này căn bản không đủ để Lục Trường Sinh đi lịch lãm Hỗn Độn.
Thế nhưng khi Thần Thông Thôn Linh cắn nuốt khí Hỗn Độn.
Thần Thông Thôn Linh của Lục Trường Sinh chẳng mấy chốc đã bị ảnh hưởng.
Thần Thông Thôn Linh cũng không thể “loại bỏ tạp chất và giữ lại tinh hoa” được.
Không thể nghiền nát những thứ có hại trong khí Hỗn Độn, càng không thể tinh luyện ra năng lượng tinh thuần.
Có điều chuyện này khác với hạt nhục thân và thân thể U tộc.
Lục Trường Sinh phát hiện giữa Thần Thông Thôn Linh vẫn có một phần khí Hỗn Độn bị năng lực “Thôn Linh” nghiền nát.
Đây là một dấu hiệu tốt.
Nếu hắn có thể lợi dụng năng lực phân tích, để Thần Thông Thôn Linh phải nhắm vào những thứ có hại trong khí Hỗn Độn.
Có lẽ sẽ hao phí tinh lực và thời gian.
Nếu có thể thành công thì năng lực sinh tồn của Lục Trường Sinh giữa Hỗn Độn sẽ tăng lên rất nhiều.
“Thử xem.”
Lục Trường Sinh chuẩn bị thử một lần.
Dù chỉ có một chút hy vọng hắn cũng sẽ thử.
Vì thế Lục Trường Sinh bắt đầu thử phân tích khí Hỗn Độn, phối hợp với Thần Thông Thôn Linh.
Thời gian trôi qua từng ngày.
Lục Trường Sinh cũng không mong có thể thành công trong một thời gian ngắn.
Nhưng chỉ cần có thể tiến bộ là được.
Một năm, ba năm, năm năm, tám năm, mười năm…
Lục Trường Sinh ở lại ranh giới giữa Hỗn Độn và Thiên giới suốt mười năm.
Có vẻ không có dấu hiệu rời đi.
Một số Tiên Nhân thường xuyên qua lại cũng nhận ra Lục Trường Sinh.
Nói ra thì cả Thiên giới có ai không biết Trường Sinh Tiên Tôn đại danh đỉnh đỉnh đâu cơ chứ?
“Trường Sinh Tiên Tôn đang làm gì thế? Hắn cứ ở mãi chỗ ranh giới giữa Hỗn Độn và Thiên giới, hẳn cũng mười năm rồi nhỉ?”
“Đúng rồi, không biết rốt cuộc Trường Sinh Tiên Tôn đang cảm ngộ cái gì, chẳng lẽ là tu luyện đạo quả?”
“Có thể lắm, chỉ có đạo quả viên mãn mới có thể dung nhập Thiên giới, thành tựu Thái Ất Kim Tiên. Với thiên phú của Trường Sinh Tiên Tôn hẳn trở thành Thái Ất Kim Tiên cũng không quá khó khăn.”
“Giờ rất nhiều Thái Ất Kim Tiên đều tới Hỗn Độn lịch lãm, có lẽ Trường Sinh Tiên Tôn cũng gấp lắm rồi…”
Các vị Tiên Nhân này đều biết thân phận của Lục Trường Sinh.
Thậm chí cũng đoán được chuyện Lục Trường Sinh muốn tấn thăng Thái Ất Kim Tiên.
Có điều không một ai tới quấy rầy Lục Trường Sinh hết.
Đây là việc cảm ngộ riêng của từng người.
Một khi bị cắt ngang sẽ rất rắc rối.
Lục Trường Sinh không để ý tiếng bàn tán bên ngoài.
Toàn bộ tinh thần của hắn đều dồn vào khí Hỗn Độn.
Nói đúng hơn là dồn vào Thần Thông Thôn Linh.
Hắn không ngừng sửa đổi Thần Thông Thôn Linh.
Từ đó để Thần Thông Thôn Linh có thể nghiền nát từng thứ có hại trong khí Hỗn Độn và đạt được năng lượng Hỗn Độn tinh thuần nhất.
Chuyện này đương nhiên mất rất nhiều tinh lực.
Trong khí Hỗn Độn rốt cuộc có bao nhiêu thứ tai hại?
Quả thực là nhiều không đếm xuể.
Càng đi sâu tìm hiểu Lục Trường Sinh lại càng cảm thấy cứ tiếp tục phân tích chắc chẳng thấy ngày cuối mất.
Bởi số lượng quá nhiều.
Hơn nữa vật chất trong khí Hỗn Độn cũng không ngừng thay đổi.
Không hề cố định.
Trong thời gian mười năm, Lục Trường Sinh liên tục phân tích vật chất trong khí Hỗn Độn nhưng không có một lần nào hoàn toàn giống nhau.
Cuối cùng Lục Trường Sinh cũng hiểu ra vì sao tới cả U tộc cũng khó có thể sinh tồn dài lâu giữa Hỗn Độn.
Chẳng lẽ trong U tộc không một ai có thể phân tích sao?
E rằng không phải vậy.
Mà là khí Hỗn Độn căn bản không thể phân tích được.
Bất cứ người nào muốn phân tích khí Hỗn Độn thì đều phải nhận lấy thất bại thảm hại.
“Tách.”
Đột nhiên Lục Trường Sinh mở bừng mắt.
“Mười năm rồi, không thể phân tích khí Hỗn Độn nhưng Thần Thông Thôn Linh lại có tiến bộ lớn, không biết cái này có tính là niềm vui bất ngờ không?”
Chương 1648: Ba loại đạo quả cuối cùng cũng viên mãn! (4)Lục Trường Sinh thấp giọng thì thào, trên mặt lộ vẻ kỳ quái.
Ai gặp tình cảnh này có lẽ cũng sẽ thấy khó hiểu cả thôi.
Vô tình cắm liễu liễu lại xanh.
Vốn là phân tích khí Hỗn Độn.
Ai ngờ khí Hỗn Độn rất khó phân tích, gần như không có khả năng thành công.
Ngược lại thì Thần Thông Thôn Linh thế mà lại có bước đột phá lớn.
Đột phá trọng đại của Thần Thông Thôn Linh kỳ thực khiến Lục Trường Sinh cũng phải há hốc mồm kinh ngạc.
Hắn vốn muốn lợi dụng Thần Thông Thôn Linh để nghiền nát khí Hỗn Độn vô dụng và để lại những gì có ích.
Kết quả thế nào?
Thần Thông Thôn Linh không thể nghiền nát khí Hỗn Độn vô dụng.
Ngược lại trong một lần vô ý, Lục Trường Sinh phát hiện Thần Thông Thôn Linh vậy mà lại có thể nghiền nát khí Hỗn Độn có ích.
Đúng, chính là ngược hẳn với kế hoạch ban đầu của Lục Trường Sinh.
Thần Thông Thôn Linh sinh ra biến hóa thế này là điều Lục Trường Sinh không đoán trước được.
Thế nhưng đây cũng là chuyện tốt.
Thần Thông Thôn Linh nghiền nát khí Hỗn Độn có ích thật ra cũng giống nhau.
Cũng tương đương với việc tách biệt “khí Hỗn Độn”.
Sau đó Lục Trường Sinh nảy ra ý tưởng, bắt đầu tập trung cường hóa năng lực “Thôn Linh” của mình.
Tới hiện giờ, Thần Thông Thôn Linh vừa xuất hiện đã có thể nghiền nát những thứ có ích trong khí Hỗn Độn.
Từ đó phân biệt ra năng lượng tinh thuần nhất trong khí Hỗn Độn.
Dù có chút mèo mù vớ cá rán nhưng vẫn đạt được mục đích của Lục Trường Sinh trước đó.
Cuối cùng hắn có thể phân biệt được khí Hỗn Độn, thậm chí có thể đạt được những năng lượng đã bị nghiền nát kia.
Dù năng lượng bị nghiền nát thế nào thì cũng là năng lượng tinh thuần, thân thể có thể hấp thu một cách dễ dàng.
Hoàn toàn không tạo thành bất cứ gánh nặng nào.
Thậm chí có thể chuyển hóa thành pháp lực bất hủ nữa kìa.
So với Tiên Linh chi khí thì năng lượng Hỗn Độn càng thêm cuồng bạo, cũng càng thêm bá đạo.
Nhưng về bản chất chúng đều không khác gì nhau.
Đều là năng lượng có thể cường hóa thân thể và pháp lực.
“Thôn Linh.”
Ngay sau đó Lục Trường Sinh thi triển ra Thần Thông Thôn Linh.
Tức khắc có vô số khí Hỗn Độn bị cắn nuốt.
Sau đó năng lượng tinh thuần bị nghiền nát rồi bị thân thể Lục Trường Sinh trực tiếp hấp thu.
Hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì.
Không biết qua bao lâu.
“Ầm.”
Toàn thân Lục Trường Sinh chấn động.
Ngay sau đó viên đạo quả trong cơ thể Lục Trường Sinh, cũng chính là Vạn Linh đạo quả đột nhiên rung lắc dữ dội, tản ra quang mang chói mắt.
“Đây là…”
Trong lòng Lục Trường Sinh chấn kinh.
Hắn mơ hồ cảm nhận được Vạn Linh đạo quả nảy sinh biến hóa.
Thậm chí còn có khả năng là loại biến hóa hắn muốn thấy nhất.
Loại biến hóa này không kéo dài lâu.
Dần dần Vạn Linh đạo quả cũng khôi phục như cũ.
Lục Trường Sinh lập tức mở bảng thuộc tính ra xem tình hình của mình hiện nay.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Hồng Trần đạo quả: Viên mãn (Thần Thông Hư Giới)
Vạn Linh đạo quả: Viên mãn (Thần Thông Thôn Linh)
Huyết Nhục đạo quả: Viên mãn (Thần Thông Vĩ Lực)
Pháp môn nhục thân dung hợp phân thân: 300.000 bộ phân thân
Trên bảng thuộc tính, quả nhiên Vạn Linh đạo quả đã nảy sinh biến hóa, trạng thái trở thành “viên mãn”.
Điều này cũng có nghĩa là ba viên đạo quả của Lục Trường Sinh đều đã viên mãn hết, hắn có thể thử dung nhập cả ba viên đạo quả vào Thiên giới rồi.
Một khi thành công thì Lục Trường Sinh sẽ bất tử bất diệt, chân chính thọ ngang trời đất!
Chỉ cần Thiên giới bất diệt thì Lục Trường Sinh cũng sẽ bất tử.
“Thái Ất Kim Tiên…”
Lục Trường Sinh thấp giọng thì thầm.
Thật ra trong mười năm ở lại ranh giới giữa Hỗn Độn và Thiên giới.
Hắn vẫn luôn tự hỏi một vấn đề.
Liệu có nhất định phải dung nhập đạo quả vào Thiên giới không?
Một khi đạo quả dung nhập Thiên giới, điểm tốt chính là bất tử bất diệt, có thể yên tâm ra ngoài lịch lãm.
Nhưng cái hại cũng không thiếu.
Đạo quả và Thiên giới sẽ bị trói chặt với nhau.
Ngộ nhỡ Thiên giới tan vỡ thì sao?
Đương nhiên nói thế này có phần hơi thái quá.
Thế nhưng một khi Thiên giới sụp đổ thì đạo quả của Lục Trường Sinh liệu có thể yên ổn không?
Điểm này Lục Trường Sinh cũng không biết chắc.
Bởi vậy hắn vẫn có chút do dự.
Nghĩ tới đây Lục Trường Sinh quyết định đi hỏi ý kiến Bàn Tổ một phen.
Hắn tin là Bàn Tổ sẽ biết câu trả lời.
Dù sao phương pháp tu hành của Tiên tộc đều do Bàn Tổ truyền xuống.
Sao đối phương lại không rõ được?
“Vèo.”
Lục Trường Sinh đứng dậy, bay thẳng tới điện Đạo Tổ.
Không lâu sau Lục Trường Sinh đã tới trước điện Đạo Tổ.
Hơn nữa Lục Trường Sinh cũng gửi tin cho Bàn Tổ.
“Đệ tử Lục Trường Sinh bái kiến Bàn Tổ!”
Lục Trường Sinh cung kính hành lễ với Bàn Tổ.
Dù hắn đã thành Tiên Tôn nhưng vẫn hành lễ đệ tử với Bàn Tổ như trước.
Tất cả Tiên Nhân đều như vậy.
Bàn Tổ truyền xuống phương pháp tu hành, có thể nói là “sư tổ” của tất cả mọi người trong Tiên tộc.
“Trường Sinh Tiên Tôn, ba viên đạo quả của ngươi cũng đã viên mãn, giờ không để đạo quả dung nhập vào Thiên giới mà lại tìm lão phu có chuyện gì?”
Bàn Tổ nhìn Lục Trường Sinh, chỉ liếc qua là biết “nội tình” của hắn thế nào rồi.
Ba viên đạo quả viên mãn nghĩa là hắn đã có tư cách dung nhập đạo quả vào Thiên giới, sau đó tấn thăng Thái Ất Kim Tiên.
Đối với bất cứ Tiên Nhân nào đây cũng là chuyện trọng đại.
Thời điểm mấu chốt như vậy mà Lục Trường Sinh lại muốn gặp Bàn Tổ, vậy thì chắc chắn không phải chuyện nhỏ rồi.
“Bàn Tổ, đệ tử có điều còn nghi vấn. Nếu dung nhập đạo quả vào Thiên giới, một ngày nào đó Thiên giới sụp đổ hay hủy diệt thì các Tiên Nhân dung nhập đạo quả sẽ bị ảnh hưởng thế nào?”
Lục Trường Sinh hỏi thẳng.
“Hả?”
“Thì ra ngươi đã nghĩ tới chuyện này…”
Bàn Tổ nheo mắt, tầm mắt dừng trên người Lục Trường Sinh.
“Nếu lão phu nói không bị ảnh hưởng gì thì ngươi có tin không?”
Mãi lâu sau Bàn Tổ mới cất lời.
Chương 1649: Ba loại đạo quả cuối cùng cũng viên mãn! (5)“Không có bất cứ ảnh hưởng gì, chuyện này…”
Lục Trường Sinh có chút không dám tin.
Sao lại không có bất cứ ảnh hưởng gì được.
Theo Lục Trường Sinh suy đoán, một khi Thiên giới tan vỡ thì những đạo quả kia cũng sẽ tan vỡ theo mới phải.
Thái Ất Kim Tiên mà không có đạo quả liệu có còn là Thái Ất Kim Tiên nữa không?
“Cũng không phải thật sự không có ảnh hưởng gì, ảnh hưởng duy nhất là khi Thiên giới tan vỡ, nếu Thái Ất Kim Tiên chết ở bên ngoài thì sẽ chết thật sự, không thể dựa vào Thiên giới để hồi sinh được nữa.”
“Thật ra ngươi có ý nghĩ như vậy vì không biết Thái Ất Kim Tiên là gì đúng không?”
Lúc trước lão phu sáng tạo ra phương pháp này cũng đã nghĩ tới các tình huống có thể xảy ra rồi. Đạo quả dung nhập Thiên giới chỉ là bước đầu tiên, một khi dung nhập Thiên giới thành công thì đạo quả của ngươi vẫn sẽ trở lại cơ thể ngươi như cũ, Thiên giới sẽ chỉ “ghi lại” trạng thái hiện tại của ngươi mà thôi. Một khi ngươi vẫn lạc bên ngoài thì Thiên giới sẽ căn cứ trạng thái thân thể của ngươi ở thời điểm ký lục để dựng dục lại một lần nữa. Tương đương với việc hồi sinh ngươi ở thời điểm ký lục.”
Lục Trường Sinh như bừng tỉnh.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì vậy mới phải.
Dù sao chuyện mà hắn có thể nghĩ tới chẳng lẽ Đạo Tổ lại không?
Thái Ất Kim Tiên không phải bị trói buộc với Thiên giới.
Mà là để Thiên giới ghi lại “thông tin” thôi.
“Vậy thì đệ tử an tâm rồi. Đa tạ Bàn Tổ!”
Lục Trường Sinh cười nói.
Sau đó hắn đứng dậy cáo từ rồi bay về động phủ lần nữa.
Tất cả vật cản ngăn Lục Trường Sinh tấn thăng Thái Ất Kim Tiên đều đã bị dẹp yên.
Tiếp theo là bước cuối cùng, cũng là bước quan trọng nhất.
Dung nhập đạo quả vào Thiên giới!
Để đạo quả dung nhập Thiên giới cũng không cần tới chỗ nào đặc biệt, chỉ cần bản thân ở Thiên giới là đủ.
Giờ phút này, ngay trong động phủ của Lục Trường Sinh.
Ánh mắt của hắn hết sức ngưng trọng, cả người đều đang điều chỉnh tới trạng thái tốt nhất.
Theo thời gian trôi qua, Lục Trường Sinh đã điều chỉnh trạng thái đến đỉnh phong.
“Bắt đầu.”
Ngay sau đó, phía sau Lục Trường Sinh nổi lên ba viên đạo quả.
Cả ba viên đạo quả này đều là viên mãn đạo quả.
Chúng vừa xuất hiện toàn bộ động phủ lập tức xuất hiện uy áp vô hình.
“Dung.”
Lục Trường Sinh dựa theo phương thức dung hợp đạo quả.
Kỳ thực quá trình này đã có phương thức cố định.
đạo quả của Lục Trường Sinh khẽ rung lên.
Thông qua đạo quả, Lục Trường Sinh loáng thoáng cảm nhận được một tia ý chí giữa hư không.
Đúng, chính là ý chí.
Tia ý chí này mênh mông, thần thánh, dường như tràn đầy ấm áp.
Phảng phất làm cho người ta cảm thấy rất quen thuộc.
Thậm chí Lục Trường Sinh có thể cảm nhận được ý chí này.
Dường như trải rộng toàn bộ Thiên giới.
Điều này khiến toàn thân Lục Trường Sinh chấn động.
“Đây là… ý chí của Thiên giới!”
Trong đầu Lục Trường Sinh lóe lên một ý niệm.
Ý chí của Thiên giới!
Tương đương với việc thế giới sinh ra ý chí.
Thật ra chuyện này rất bình thường.
Một viên đá, một cái cây, một đóa hoa, một cọng cỏ vân vân.
Chỉ cần có đủ thời gian thì cũng có thể sinh ra ý chí.
Ngay cả tảng đá, hoa cỏ cây cối cũng có thể sinh ra ý chí, như vậy Thiên giới dựng dục hàng nghìn tỷ vạn tỷ chúng sinh vì sao không thể sinh ra ý chí?
Chỉ là tia ý chí này mặc dù rất mênh mông, rất vĩ ngạn, rất cường đại.
Thế nhưng dường như nó vẫn đang ở trạng thái u mê.
Là một loại ý chí không có tính minh xác.
Không có sự tự chủ.
Vẻn vẹn chỉ là tuần hoàn theo quy tắc cơ bản.
Tỷ như ý chí của Thiên giới sẽ chủ động nghiêng về các sinh linh ở trong Thiên giới và bài xích sinh mệnh bên ngoài Thiên giới.
Loại ý chí u mê này có chỗ tốt cũng có tai hại.
Chỗ tốt là ý chí u mê tương đương với quy tắc cơ bản, bất cứ người nào cũng không cần lo chuyện bị ý chí của Thiên giới ảnh hưởng.
Mà tai hại tất nhiên là bởi loại ý chí u mê này không thể chủ động “bài xích” U tộc.
Tỷ như khu vực của Thiên giới đã bị U tộc chuyển hóa.
Nếu như Thiên giới có ý chí chủ động đủ cường đại vậy thì toàn bộ sức mạnh Thiên giới đều sẽ tiến hành bài xích.
Lúc ấy dù có đá Bản Nguyên thì U tộc cũng không có khả năng chuyển hóa thành công.
Cũng vì không có ý chí thế giới cường đại nên U tộc mới có thể chuyển hóa thành công.
Cũng coi như vừa có lợi lại vừa có hại.
Tuy nhiên đối với Kim Tiên mà nói, loại ý chí u mê này ngược lại có thể trợ giúp Kim Tiên dung nhập đạo quả của chính mình.
Chỉ cần đạo quả viên mãn là gần như không sẽ có bất cứ nguy hiểm nào.
Ý chí khổng lồ của Thiên giới chỉ quét qua ba viên đạo quả của Lục Trường Sinh, sau đó lại khôi phục bình tĩnh như cũ.
Mà đạo quả của Lục Trường Sinh hơi chao đảo một chút.
Sau đó chúng biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa.
Đây là chúng đang dung nhập vào Thiên giới, đồng thời đang bị ý chí của Thiên giới ghi chép lại thông tin của đạo quả.
Chỉ là quá trình này gây ra động tĩnh không nhỏ.
Lục Trường Sinh ở trong động phủ nên hắn cũng không rõ ràng tình hình bên ngoài thế nào.
Lúc này rất nhiều trong Thiên Đình người đều phát hiện dị trạng.
Mây đen dày đặc kéo tới.
Mây đen trùng trùng điệp điệp hội tụ, một luồng uy thế đáng sợ bao phủ phạm vi vạn dặm.
Rất nhiều Tiên Nhân đều ngẩng đầu nhìn về phía hư không.
Loại uy áp này khiến bọn hắn đều có cảm giác tim đập nhanh.
“Có chuyện gì thế?”
“Uy áp khủng khiếp thật đấy. Ta là Kim Tiên Tiên Tôn mà cũng có cảm giác tim đập thình thịch, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì rồi ư?”
“Tại Thiên giới có thể xảy ra chuyện gì được?”
“Có người ngay tại dung nhập đạo quả, tấn thăng Thái Ất! Có điều ta cũng từng dung nhập đạo quả, thế nhưng lại không có uy thế kinh khủng như vậy. Nghe nói lúc dung nhập đạo quả, tiềm lực càng mạnh, thực lực càng khủng bố thì dung động tĩnh lại càng lớn, uy áp cũng càng khủng bố hơn.”
Chương 1650: Người đạt tới nửa bước Thái Ất đầu tiên từ xưa tới nay! Hư giới của Lục Trường Sinh giáng lâm, Đạo Tổ chấn kinh!“Uy áp này có thể áp chế cả Thái Ất Tiên Tôn? Nếu thật sự có ai đó muốn tấn thăng Thái Ất thì đúng là không thể tin nổi, chưa tấn thăng Thái Ất mà chỉ mới dung nhập đạo quả vào Thiên giới đã tạo thành uy áp có thể áp chế cả Thái Ất, rốt cuộc là ai đang tấn thăng?”
“Phương hướng kia… Không thể nào, chẳng lẽ lại là Trường Sinh Tiên Tôn?”
“Trường Sinh Tiên Tôn? Động phủ của hắn đúng là ở hướng kia, nếu như là Trường Sinh Tiên Tôn thì chuyện gì cũng có khả năng.”
“Thế nhưng Trường Sinh Tiên Tôn mới vừa tấn thăng Kim Tiên Tiên Tôn, giờ lại tấn thăng Thái Ất rồi á? Sao có thể…”
Vô số Tiên Nhân bàn tán xôn xao.
Dù sao lần này phạm vi ảnh hưởng quá rộng.
Tới cả vạn dặm.
Có vị Thái Ất Tiên Tôn nào lúc tấn thăng Thái Ất tạo ra động tĩnh lớn như vậy không?
Không có!
Không có một ai.
Bình thường tấn thăng Thái Ất cũng chỉ tạo thành ảnh hưởng trong phạm vi hơn mười dặm.
Mạnh một chút thì ảnh hưởng hơn trăm dặm.
Đỉnh tiêm cũng chỉ ảnh hưởng mấy trăm dặm.
Vậy mà giờ động tĩnh này không chỉ ảnh hưởng mấy trăm dặm, thậm chí cũng không phải mấy nghìn dặm mà là hơn vạn dặm.
Chênh lệch này thật sự quá lớn.
Động tĩnh lớn tới mức cả Đạo Tổ cũng bị kinh động.
“Vèo.”
Bàn Tổ xuất hiện trước tiên.
Sau khi Bàn Tổ xuất hiện, vị thứ hai, vị thứ ba, vị thứ tư, vị thứ năm…
Cuối cùng cả bảy vị Đạo Tổ đều có mặt.
Còn có một số Đại La Tiên Tôn không hề tiến vào Hỗn Độn cũng mang vẻ mặt kinh nghi bất định, nhìn về phía vạn dặm hư không kia.
“Bàn Tổ, đây là động tĩnh Trường Sinh Tiên Tôn tạo ra phải không? Ảnh hưởng tới phạm vi vạn dặm, tốc độ Trường Sinh Tiên Tôn tấn thăng Thái Ất nhanh không thể tưởng được. Hơn nữa động tĩnh khi tấn thăng Thái Ất còn vượt qua hết thảy Kim Tiên trước đây, đúng là không thể tin nổi.”
“Bàn Tổ, trước đó ta tử thôi diễn qua thì phát hiện Lục Trường Sinh không phải khí vận chi tử của Thiên giới. Đã không phải khí vận chi tử nhưng hắn lại nhiều lần sáng tạo kỳ tích, mỗi một lần tấn thăng đều không hề tầm thường, rốt cuộc Lục Trường Sinh có điểm gì đặc biệt sao?”
“Lạ thật đấy, Lục Trường Sinh có ba viên đạo quả, chuyện này chúng ta đều rõ ràng. Thế nhưng cũng chỉ mỗi Hồng Trần đạo quả là đặc biệt, hai viên đạo quả khác mặc dù không tệ nhưng cũng không đủ để tạo thành ảnh hưởng lớn như vậy. Bàn Tổ, ngài có biết chuyện gì không?”
Những người nói chuyện đều là Đạo Tổ.
Những Đạo Tổ này đều là tồn tại xuất chúng nhất trong một kỷ nguyên.
Nếu không bọn hắn cũng không có khả năng thành tựu Đạo Tổ.
Nhưng bọn hắn đều vô cùng tôn kính Bàn Tổ.
Dù sao phương pháp tu hành của Tiên tộc đều do một tay Bàn Tổ sáng tạo và truyền xuống.
Về lý thuyết thì sáu vị Đạo Tổ này kỳ thực cũng coi như là đệ tử của Bàn Tổ.
Ánh mắt Bàn Tổ cũng dõi về phía động phủ của Lục Trường Sinh.
Đương nhiên hắn biết Lục Trường Sinh đang dung nhập đạo quả, sau đó tấn thăng Thái Ất.
Thế nhưng động tĩnh ảnh hưởng hơn vạn dặm cũng nằm ngoài dự đoán của Bàn Tổ.
“Lục Trường Sinh quả thực không phải khí vận chi tử, nếu nói hắn có điểm độc đáo nào thì có lẽ chính là ngộ tính.”
“Ngộ tính của hắn có một không hai. Đến nay ta chưa thấy ai có ngộ tính cao hơn hắn.”
“Có lẽ ba viên đạo quả của hắn không đơn giản như chúng ta nghĩ đâu.”
“Thậm chí nếu Thiên giới chúng ta muốn sinh ra một sinh mệnh Hỗn Độn để cứu vớt thế giới này e rằng cũng chỉ có thể trông chờ ở Lục Trường Sinh…”
Nghe Bàn Tổ nói thế sáu vị Đạo Tổ còn lại đều cảm thấy rất kinh ngạc.
Ngộ tính ư?
Trước đó bọn hắn không nghĩ tới điểm này.
Nếu nói về ngộ tính, bọn hắn có ai không phải kinh tài tuyệt diễm?
Nếu là ngộ tính không đủ, bọn hắn lại thế nào khả năng thành tựu Đạo Tổ?
Thậm chí không chỉ là bọn hắn, ngay cả các Đại La Tiên Tôn và Thái Ất Tiên Tôn làm gì có ai không phải người mang ngộ tính siêu tuyệt?
Nhưng giờ Bàn Tổ lại nói Lục Trường Sinh ngộ tính trước nay chưa từng thấy, cũng chính là siêu việt tất cả mọi người trước mắt, chuyện này quả thực khiến người nghe chấn động.
Nhưng bọn hắn cũng biết Bàn Tổ sẽ không nói nhảm.
“Sinh mệnh Hỗn Độn…”
Các vị Đạo Tổ thấp giọng lầm bầm.
Theo lý thuyết những Đạo Tổ như bọn hắn là người gần với sinh mệnh Hỗn Độn nhất.
Dù sao bọn hắn chỉ cần tiến thêm một bước là có thể trở thành sinh mệnh Hỗn Độn rồi.
Nhưng trên thực tế Đạo Tổ hiểu rõ sinh mệnh Hỗn Độn lại vô cùng tỉnh táo.
Bọn hắn không có khả năng thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn.
Trước khi U tộc xâm lấn bọn hắn cũng đã đi đến nơi sâu trong Hỗn Độn vì muốn tìm kiếm cơ duyên thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn.
Nhưng càng hiểu rõ về sinh mệnh Hỗn Độn thì bọn hắn lại càng tuyệt vọng.
Có vẻ bọn hắn chỉ kém sinh mệnh Hỗn Độn một bước nhưng chính một bước này lại tựa như rãnh trời cao vợi.
Bất kể bọn hắn cố gắng thế nào cũng không thể bước ra bước cuối cùng này.
Không ngờ Bàn Tổ lại coi trọng Lục Trường Sinh như thế.
Thậm chí còn cảm thấy Lục Trường Sinh có tiềm lực để thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn.
Đương nhiên tiềm lực chỉ là tiềm lực.
Tiềm lực muốn thành hiện thực còn không biết phải mất bao nhiêu thời gian nữa.
Quá trình Lục Trường Sinh dung nhập đạo quả có thể nói là được vạn chúng chú mục.
Nhưng ý thức của Lục Trường Sinh lại hoàn toàn đắm chìm bên trong ba viên đạo quả.
Ba viên đạo quả đang được ý chí của Thiên giới “ký lục” tin tức, tương đương với việc phục chế lại.
Chỉ là thời gian khá dài.
Một ngày, hai ngày, ba ngày…
Trong nháy mắt đã qua mười ngày.
Thế nhưng ý chí của Thiên giới dường như vẫn không cách nào “ký lục” ba viên đạo quả của Lục Trường Sinh.
Nói đúng hơn là không cách nào ký lục Hồng Trần đạo quả.
hai viên đạo quả còn lại là Vạn Linh đạo quả và Huyết Nhục đạo quả, dù cũng hao tốn một chút thời gian, tuy nhiên đã được ý chí của Thiên giới ký lục thông tin thành công.
Chương 1651: Người đạt tới nửa bước Thái Ất đầu tiên từ xưa tới nay! Hư giới của Lục Trường Sinh giáng lâm, Đạo Tổ chấn kinh! (2)Cũng chính là dung nhập Thiên giới thành công.
Chỉ riêng Hồng Trần đạo quả.
Lục Trường Sinh tiếp tục chờ.
Mười ngày, hai mươi ngày, ba mươi ngày…
Trong nháy mắt, thời gian trôi qua một tháng.
Hồng Trần đạo quả vẫn không được ý chí của Thiên giới ký lục như cũ.
Thấy cảnh này bảy vị Đạo Tổ cũng nhận ra có điều kỳ lạ.
“Lục Trường Sinh… gặp rắc rối rồi!”
“Ba viên đạo quả của hắn hình như chưa hoàn toàn dung nhập Thiên giới phải không? Vì sao lại như vậy?”
“Ba viên đạo quả của Trường Sinh Tiên Tôn đều đã viên mãn, điểm này không có gì để nghi ngờ. Nhưng vì sao đạo quả vẫn không cách nào dung nhập vào Thiên giới?”
“Không phải ba viên đạo quả, mà chỉ có một viên đạo quả không cách nào dung nhập Thiên giới. Hai viên đạo quả còn lại đều đã thuận lợi dung nhập Thiên giới, chỉ còn viên đạo quả kia dường như gặp rắc rối gì đó, rốt cuộc viên đạo quả kia là đạo quả gì mà ngay cả ý chí của Thiên giới cũng không thể ký lục được?”
“Liệu có khả năng viên đạo quả này của Trường Sinh Tiên Tôn lượng tin tức quá lớn, quá phức tạp nên tới cả ý chí của Thiên giới cũng không thể ký lục nổi?”
Các vị Đạo Tổ bàn luận ầm ĩ.
Bọn hắn thân là Đạo Tổ, có thể hiểu rõ rất nhiều chuyện.
Ngay cả Bàn Tổ cũng phải cau mày.
Hắn cũng có khuynh hướng ngả theo cách nhìn của một vị Đạo Tổ trong số họ.
Một viên đạo quả của Lục Trường Sinh lượng tin tức quá lớn, quá phức tạp nên ý chí của Thiên giới mới không cách nào ký lục được.
Thế nhưng chuyện này có thể xảy ra sao?
Nếu là thật thì đúng là thiên phương dạ đàm.
Ngay cả ý chí của Thiên giới cũng không thể ký lục thông tin.
Chẳng phải là viên đạo quả kia của Lục Trường Sinh có tiềm chất “vượt trội” hơn cả Thiên giới ư?
Nhưng dù cảm thấy chuyện này không thể tưởng tượng nổi.
Thì trong tình cảnh này Đạo Tổ cũng không có cách gì, bọn hắn cũng chỉ có thể tiếp tục chờ đợi!
Lục Trường Sinh cũng đã phát hiện vấn đề. Hắn đã sớm hiểu rõ quá trình đạo quả dung nhập Thiên giới, tấn thăng Thái Ất.
Cơ bản thì thời gian đạo quả dung nhập Thiên giới cũng chỉ kéo dài mấy canh giờ thôi.
Hắn có ba viên đạo quả, tính cả một số nhân tố ngoài ý muốn thì cùng lắm cũng chỉ mất một hai ngày là chắc chắn có thể dung nhập Thiên giới.
Nhưng giờ đã bao lâu rồi?
Ròng rã suốt một tháng!
Lục Trường Sinh dung hợp đạo quả ròng rã một tháng, kết quả bị kẹt lại, kẹt ngay ở Hồng Trần đạo quả, từ đầu đến cuối vẫn không cách nào dung nhập vào Thiên giới.
“Tách.”
Lục Trường Sinh mở mắt.
Hắn ngừng lại.
Nói thì cũng kỳ, sau khi Lục Trường Sinh đình chỉ dung nhập đạo quả, rõ ràng hắn cảm ứng được Huyết Nhục đạo quả và Vạn Linh đạo quả dường như đã thành công dung nhập Thiên giới.
Chỉ còn lại Hồng Trần đạo quả vẫn không cách nào dung nhập.
Như bình thường hắn có thể coi là tấn thăng thất bại, hai viên đạo quả khác hẳn là cũng sẽ cùng nhau “rời khỏi” Thiên giới mới đúng.
Thế nhưng trường hợp của Lục Trường Sinh lại khác.
Hai viên đạo quả dung nhập thành công, một viên đạo quả dung nhập thất bại.
Giờ là sao?
Nửa bước Thái Ất?
Nhưng lịch sử Tiên tộc từ xưa tới nay vốn chưa xuất tình trạng thế này bao giờ.
Đạo quả dung nhập hoặc là thất bại, hoặc là thành công.
Chưa từng xuất hiện tình trạng thành công dung nhập một số đạo quả rồi lại có một số đạo quả khác thất bại.
Chuyện này hoàn toàn khác những “kinh nghiệm” mà Lục Trường Sinh biết trước đó.
Kim Tiên, Thái Ất Kim Tiên rồi đến Đại La Kim Tiên.
Tới giờ cũng không nghe tới nửa bước Thái Ất bao giờ.
Rõ ràng là việc tu hành của Lục Trường Sinh xảy ra vấn đề rồi.
Thậm chí còn là vấn đề rất lớn!
Lục Trường Sinh lập tức nhắm mắt lại.
Hắn thật sự có thể cảm ứng được từ nơi sâu xa có một loại liên hệ với Thiên giới.
Nói cách khác, nếu như hắn ở bên ngoài vẫn lạc thì Thiên giới vẫn có thể “phục sinh” hắn một lần nữa.
Thế nhưng sợ rằng chỉ có thể “phục sinh” Lục Trường Sinh lúc có Huyết Nhục đạo quả và Vạn Linh đạo quả.
Một khi Lục Trường Sinh vẫn lạc.
Như vậy trong cơ thể Lục Trường Sinh đã phục sinh sẽ không có Hồng Trần đạo quả.
Dù sao Hồng Trần đạo quả đúng là không hề dung nhập vào Thiên giới.
Vậy nên một khi hắn chết rồi phục sinh thì tu vi sẽ từ ba viên đạo quả tụt xuống chỉ còn hai viên đạo quả.
“Vậy ta đã trở thành tồn tại nửa bước Thái Ất Tiên Tôn độc nhất vô nhị trong toàn bộ Thiên giới rồi?”
Ngay cả Lục Trường Sinh khi biết chuyện này sau cũng không biết nói gì, triệt để cạn lời.
Hắn còn có thể nói gì đây?
Thiên giới chưa từng xuất hiện tồn tại nửa bước Thái Ất, vậy mà hắn lại trở thành người đầu tiên.
Đây không phải vấn đề của hệ thống tu hành Tiên tộc mà là vấn đề của chính Lục Trường Sinh.
Vấn đề của hắn rất lớn!
Nhưng Lục Trường Sinh vẫn cẩn thận phân tích, cố gắng tìm kiếm nguyên nhân.
Nguyên nhân cũng không quá khó hiểu, chẳng mấy chốc Lục Trường Sinh đã tìm ra.
Nguyên nhân nằm ở Hồng Trần đạo quả của hắn.
Hoặc phải nói là Thần Thông “Hư Giới” hiện tại.
Vậy thì vì sao Hồng Trần đạo quả lại không cách nào dung nhập vào Thiên giới?
Lục Trường Sinh cố gắng suy nghĩ thật kỹ.
Có lẽ chỉ có một nguyên nhân, đó chính là Thần Thông “Hư Giới” thật sự không đơn giản.
Nó có thể chính là đại diện cho con đường “Giới Chủ”.
Cũng chính là hệ thống tu hành “Giới Chủ”.
Đôi bên khá nhiều điểm tương đồng.
Hư giới ngoại trừ việc là hư ảo thì tới cả Thời Gian Trường Hà cũng đã có rồi.
Đó chính là cả một tòa thế giới.
Thiên giới làm sao có thể ký lục thông tin cặn kẽ của cả một thế giới đây?
“Thì ra là do Thần Thông Hư Giới của ta quá mạnh…”
Lục Trường Sinh cười khổ một tiếng.
Rốt cuộc cũng tìm được nguyên nhân.
Thần Thông Hư Giới quá mạnh, đây chưa chắc đã là chuyện tốt.
Tỷ như hiện tại, Lục Trường Sinh không có cách nào để dung nhập Hồng Trần đạo quả vào Thiên giới.
Chỉ có thể trở thành tồn tại “nửa bước Thái Ất”.
Chương 1652: Người đạt tới nửa bước Thái Ất đầu tiên từ xưa tới nay! Hư giới của Lục Trường Sinh giáng lâm, Đạo Tổ chấn kinh! (3)Cứ như vậy Lục Trường Sinh cũng không thể yên tâm xông pha Hỗn Độn.
Ngộ nhỡ chết đi, hắn “phục sinh” lại thiếu mất Hồng Trần đạo quả, thiếu mất Thần Thông Hư Giới.
Chẳng phải thiệt lớn rồi sao?
Lục Trường Sinh phải nghĩ ra cách để giải quyết vấn đề này.
Lục Trường Sinh lại suy nghĩ thật kỹ.
Thế nhưng chuyện thế này không phải cứ suy nghĩ là có thể giải quyết.
Lục Trường Sinh cân nhắc, sau đó quyết định ra khỏi động phủ.
Hắn muốn đi tìm Bàn Tổ.
Tin rằng với cái nhìn và kiến thức của Bàn Tổ, có lẽ đối phương có thể hỗ trợ hắn giải quyết vấn đề này.
Thế nên Lục Trường Sinh nhanh chóng bước ra khỏi động phủ.
Nhưng Lục Trường Sinh vừa rời khỏi động phủ, các Tiên Nhân trong Thiên Đình vẫn luôn chú ý hắn lại không khỏi ngơ ngác nhìn nhau.
Nhất là từ Thái Ất Kim Tiên trở lên, dường như ai cũng có thể cảm nhận được lần này Lục Trường Sinh dung nhập đạo quả có vẻ rất quỷ dị.
Đúng, chính là rất quỷ dị.
Ròng rã suôt một tháng mà Lục Trường Sinh vẫn không thể dung nhập đạo quả.
Thế nhưng cũng không thể nói hắn hoàn toàn thất bại.
Dường như Lục Trường Sinh cũng dung nhập một số đạo quả, nhưng không phải là hoàn toàn dung nhập.
Tình huống này đừng nói Tiên Nhân phổ thông mà tới Đại La Tiên Tôn, thậm chí cả Đạo Tổ cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra.
“Đạo quả của Trường Sinh Tiên Tôn hình như đã dung nhập Thiên giới, vậy là thành công tấn thăng Thái Ất Tiên Tôn rồi hả?”
“Nhưng cũng có một viên đạo quả vẫn chưa dung nhập Thiên giới, hay coi như thất bại rồi nhỉ?”
“Chưa bao giờ thấy chuyện thế này, giờ Trường Sinh Tiên Tôn rốt cuộc có được tính là Thái Ất Tiên Tôn không?”
Gặp cảnh này Đại La Tiên Tôn cũng bó tay.
Nhưng Lục Trường Sinh đã rời khỏi động phủ, đồng thời bay nhanh về phía điện Đạo Tổ.
Lúc Lục Trường Sinh đi vào điện Đạo Tổ lại phát hiện bên trong điện có những bảy vị Đạo Tổ xuất hiện.
Bảy vị Đạo Tổ đều có mặt.
Thậm chí bảy đôi mắt đều nhìn về phía Lục Trường Sinh, khiến Lục Trường Sinh trong nháy mắt cảm thấy áp lực rất lớn.
Những ánh mắt này dường như cũng “nhìn thấu” tình trạng của Lục Trường Sinh hiện giờ, ngay cả Đạo Tổ cũng đều cau mày, rơi vào trầm tư.
Lục Trường Sinh nhanh chóng hành lễ, sau đó mở miệng, nói: “Bái kiến bảy vị Đạo Tổ. Đệ tử có một chuyện không rõ, xin Bàn Tổ chỉ điểm.”
Sau đó Lục Trường Sinh kể lại tình trạng ba viên đạo quả của hắn.
Dù bảy vị Đạo Tổ đều biết tình hình lúc Lục Trường Sinh tấn thăng Thái Ất lúc.
Thế nhưng do chính miệng Lục Trường Sinh nói ra nên mọi người cũng không còn bất cứ nghi hoặc nào.
Đúng là Lục Trường Sinh gặp rắc rối lớn rồi.
Đã thế còn xuất hiện vấn đề mà từ xưa tới nay những Tiên Nhân khác đều chưa từng gặp phải.
“Xin hỏi Bàn Tổ, trước mắt đệ tử xem như nửa bước Thái Ất phải không?”
Lục Trường Sinh cẩn dè dặt hỏi.
Bảy vị Đạo Tổ ngỡ ngàng nhìn nhau.
“Nửa bước Thái Ất” nghe có vẻ không thể tưởng tượng đấy.
Nhưng có vẻ rất hợp với tình trạng của Lục Trường Sinh bây giờ.
“Nửa bước Thái Ất…”
Bàn Tổ nhìn kỹ Lục Trường Sinh: “Lần này ngươi tới để hỏi chuyện gì?”
Lục Trường Sinh hành lễ lần nữa rồi nói: “Đệ tử muốn thỉnh giáo Đạo Tổ, giờ đệ tử nên làm thế nào? Nhất là sau này nên tu hành ra sao đây?”
Đây là mục đích chính của Lục Trường Sinh.
Chuyện này liên quan đến con đường tu hành của hắn ngày sau.
Kỳ thực có phải tồn tại nửa bước Thái Ất hay không cũng không quan trọng.
Nếu cứ giữ nguyên tình trạng này thật ra Lục Trường Sinh cũng không bận tâm lắm.
Nhưng sau này tu hành thế nào đây?
Từ Thái Ất Kim Tiên đến Đại La Kim Tiên cũng cùng chung một nhịp thở.
Nửa bước Thái Ất hiện tại phải chăng sẽ ảnh hưởng con đường tu hành của hắn sau này?
Chuyện này nhất định phải làm rõ ràng.
Nếu không đó mới là rắc rối lớn.
Bàn Tổ khẽ cau mày.
Vấn đề này đúng là rất phiền phức.
Hắn cẩn thận hỏi thăm Lục Trường Sinh một phen.
Được nghe Lục Trường Sinh miêu tả qua về “Hư giới”.
Bàn Tổ nói thẳng: “Ngươi thi triển Hư giới ra, để cho đám Đạo Tổ chúng ta thử cảm thụ xem sao, biết đâu có thể nghĩ ra cách gì.”
“Vâng, Đạo Tổ.”
Nói xong Lục Trường Sinh thi triển ra Hư giới.
“Rầm.”
Hư giới giáng lâm.
Kỳ thực Hư giới vô ảnh vô hình.
Các vị Đạo Tổ cũng không nhìn thấy Hư giới.
Thế nhưng bọn hắn có thể cảm nhận được.
Dù sao Đạo Tổ cũng không phải Tiên Nhân bình thường.
“Hử?”
Sau khi Hư giới của Lục Trường Sinh giáng lâm và bao phủ bảy vị Đạo Tổ, Lục Trường Sinh lập tức cảm thấy áp lực.
Đúng, chính là áp lực.
Thậm chí hắn còn có cảm giác.
Nếu hắn muốn trấn áp Đạo Tổ chỉ sợ Hư giới sẽ sụp đổ ngay lập tức.
Điều này đã vượt khỏi cực hạn trấn áp của Hư giới.
Mặc dù hiện giờ Hư giới của Lục Trường Sinh rất mạnh nhưng rõ ràng vẫn không cách nào trấn áp được Đạo Tổ.
Lục Trường Sinh cảm thấy Hư giới trấn áp bảy vị Đạo Tổ sẽ rất khó khăn, gần như không có khả năng.
Nhưng đối với Đạo Tổ mà nói, bọn hắn cũng cảm nhận được Hư giới không tầm thường.
Chỉ là lấy giả thành thật lại khiến người ta như không thể phân biệt là chân thật hay là hư ảo, chỉ vậy thôi đã khiến bọn hắn kinh hãi thán phục không gì sánh được.
Hơn nữa các vị Đạo Tổ đều có kiến thức rộng rãi, thế nên bọn hắn nghĩ tới một loại khả năng, trong lòng lại càng dấy lên sóng to gió lớn.
“Đây là… . con đường khống chế Thế Giới?”
“Chủ nhân Thế Giới… Có điều đây là một tòa thế giới hư ảo, cùng loại với huyễn cảnh, nhưng cũng khác với huyễn cảnh.”
“Chủ nhân Thế Giới ư… Đây chính là con đường Giới Chủ trong truyền thuyết, môn thiên bẩm Thần Thông này của Trường Sinh Tiên Tôn lại có điểm khác nhưng vẫn cùng công hiệu như con đường Giới Chủ ư? Đúng là không thể tưởng tượng nổi.”
“Tòa Hư giới này mặc dù là hư ảo nhưng bên trong lại có cả Thời Gian Trường Hà, gần như giống một tòa thế giới chân thực như đúc. Chẳng trách không cách nào dung nhập vào Thiên giới, loại đạo quả thế này sao ý chí của Thiên giới có thể ký lục thông tin được chứ?”
Chương 1653: Người đạt tới nửa bước Thái Ất đầu tiên từ xưa tới nay! Hư giới của Lục Trường Sinh giáng lâm, Đạo Tổ chấn kinh! (4)“Thật không ngờ Trường Sinh Tiên Tôn lại có hy vọng bước lên con đường chủ nhân Thế Giới, nhưng dù ở trong Hỗn Độn thì chủ nhân Thế Giới cũng là tồn tại hàng đầu, nghe nói chủ nhân Thế Giới là tồn tại có cấp độ ngang với nguyên sinh mệnh Hỗn Độn, chỉ là phương hướng và hệ thống tu hành khác biệt thôi.”
“Nếu Hư giới của Trường Sinh Tiên Tôn có thể từ hư hóa thực thì mới có thể bước vào con đường chủ nhân Thế Giới được, còn hiện giờ Hư giới chỉ là hư ảo, bàn tới chuyện bước vào con đường chủ nhân Thế Giới vẫn còn quá sớm…”
Cảm nhận được Hư giớ của Lục Trường Sinh, ngay cả các vị Đạo Tổ cũng thấy vô cùng rung động.
“Đạo Tổ, đệ tử không chịu nổi nữa.”
Lục Trường Sinh nói xong thì lập tức thu lại Hư giới.
Hư giới bao phủ bảy vị Đạo Tổ, dù không trấn áp bọn hắn nhưng dẫu chỉ là bao phủ thì cũng hao phí rất nhiều tinh lực.
Chỉ một chút thời gian như vậy mà Lục Trường Sinh đã không chịu nổi.
Cứ tiếp tục chỉ sợ Hư giới sẽ sụp đổ mất.
Có thể thấy Hư giới của Lục Trường Sinh hiện tại cũng có cực hạn.
Sau đó Hư giới biến mất, bị Lục Trường Sinh thu về.
Bảy vị Đạo Tổ thầm gật đầu.
Tuy nhiên bọn hắn cũng không nói gì mà chỉ suy nghĩ làm cách nào để giải quyết vấn đề của Lục Trường Sinh.
Hồi lâu sau có một vị Đạo Tổ lên tiếng: “Tình trạng của Lục Trường Sinh hiện giờ Lục Trường Sinh là do Hư giới đã vượt ra khỏi hạn mức cao nhất của ý chí Thiên giới, không cách nào ký lục thông tin của Hư giới nên mới không thể dung nhập vào Thiên giới. Nhưng hai viên đạo quả còn lại đều đã thuận lợi dung nhập, như vậy thật ra cũng đã tương đương với Thái Ất Kim Tiên rồi.”
“Không sai, hiện tại Trường Sinh Tiên Tôn đúng là Thái Ất Tiên Tôn. Hơn nữa nếu muốn trở thành Đại La Kim Tiên thì thứ cần tu luyện là tâm linh. Chỉ có tâm linh bất hủ mới có thể thành tựu Đại La Kim Tiên, mà tâm linh lại không có quan hệ gì với đạo quả, bởi vậy về cơ bản cũng không ảnh hưởng tới việc tu hành của Lục Trường Sinh.”
“Phiền toái duy nhất là Trường Sinh Tiên Tôn không thể vẫn lạc. Một khi vẫn lạc và phục sinh mà thông tin của Hư giới không được Thiên giới ký lục thì dù sống lại hắn cũng sẽ mất đi Hư giới.”
Nói tới đây các vị Đạo Tổ đều biết cái khó của Lục Trường Sinh hiện tại.
Nghĩ kỹ lại đây đúng rắc rối lớn.
Hư giới tương đối quan trọng, không thể có sai sót gì được.
Thế nhưng nếu Lục Trường Sinh muốn xông pha trong Hỗn Độn thì cũng có nguy hiểm nhất định, có thể hắn sẽ vẫn lạc.
Một khi vẫn lạc, Lục Trường Sinh sẽ mất đi Hư giới.
Dù vẫn còn hai viên đạo quả, nhưng như vậy thì có ý nghĩa gì đâu?
“Kỳ thực có một cách để giúp Trường Sinh Tiên Tôn.”
Bàn Tổ đột nhiên mở miệng.
Có điều thấy Bàn Tổ lộ vẻ thận trọng như thế thì hẳn cách này cũng không đơn giản.
Thậm chí còn rất khó!
Nhưng đối với Lục Trường Sinh mà nói đây lại là tin mừng.
“Bàn Tổ có cách gì vậy?”
Lục Trường Sinh vội hỏi.
Sáu vị Đạo Tổ còn lại cũng rất tò mò.
Bọn hắn không biết Bàn Tổ có thể nghĩ ra cách gì hay.
Tất cả mọi người đều là Đạo Tổ, cảnh giới đều giống nhau.
Bọn hắn không thể nghĩ ra cách thì chẳng lẽ Bàn Tổ lại có thể?
Bàn Tổ đảo mắt nhìn các Đạo Tổ đều tỏ vẻ nghi hoặc sau đó chậm rãi mở miệng: “Kỳ thực nếu muốn giúp Trường Sinh Tiên Tôn cũng không khó, chỉ cần lấy ra một tia sức mạnh bản nguyên của Thiên giới rồi dung nhập vào bên trong Hư giới của hắn là được.”
“Nếu có sức mạnh bản nguyên của Thiên giới thì Thiên giới sẽ coi Hư giới là một bộ phận của Thiên giới, đến lúc đó việc Hồng Trần đạo quả dung nhập Thiên giới cũng không còn bất cứ trở ngại nào.”
Lời Bàn Tổ nói khiến sáu vị Đạo Tổ đều không khỏi chấn động.
Bọn hắn trợn to mắt.
Cách này thật đúng là hão huyền.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì cũng có lý. Nếu như bản nguyên Thiên giới dung hợp với Hư giới, thì Hư giới sẽ được coi là một bộ phận của Thiên giới.
Chí ít thì ý chí của Thiên giới sẽ coi là vậy.
Lúc đó để Hồng Trần đạo quả dung nhập vào Thiên giới còn khó nữa không?
Chắc chắn là không.
Vấn đề của Lục Trường Sinh cũng sẽ được giải quyết một cách dễ dàng.
Thế nhưng cách này lại có vấn đề.
Vấn đề rất lớn nữa kìa!
Đây chính là bản nguyên Thiên giới đấy!
Lấy ra một tia bản nguyên Thiên giới cũng không phải chuyện nhỏ.
Dù tại Thiên giới, Đạo Tổ có thể điều động sức mạnh bản nguyên của Thiên giới.
Nhưng đây chỉ là điều động sức mạnh bản nguyên của Thiên giới thôi, sẽ không hao tổn bản nguyên Thiên giới.
Nhưng nếu lấy ra một tia sức mạnh bản nguyên sẽ khiến bản nguyên Thiên giới hao tổn.
Dù cho một tia sức mạnh bản nguyên cũng không tạo thành ảnh hưởng lớn với Thiên giới.
Thế nhưng Đạo Tổ sẽ bị ý chí của Thiên giới “phản phệ”.
Đối với Đạo Tổ mà nói việc này tạo thành ảnh hưởng khá lớn.
Thậm chí một vị Đạo Tổ rất có thể sẽ không gánh được ý chí của Thiên giới phản phệ rồi vẫn lạc.
Đó cũng không phải nói quá mà chính là sự thật.
“Bàn Tổ, ngài biết lấy ra một tia bản nguyên Thiên giới có ý nghĩa thế nào chứ?”
“Chỉ cần sơ sẩy một chút thì ngay cả Đạo Tổ chúng ta cũng sẽ vẫn lạc, chuyện này quá nguy hiểm, ta không đồng ý!”
Lúc này có Đạo Tổ lên tiếng phản đối ngay.
Dù có nguyên nhân sâu xa gì thì hiện giờ Lục Trường Sinh chỉ là Tiên Tôn, cũng có thể coi như Thái Ất Tiên Tôn.
Dù hắn có tiềm lực lớn thế nào thì cũng chỉ là tiềm lực.
Lục Trường Sinh có thể đảm bảo mình nhất định sẽ trở thành sinh mệnh Hỗn Độn không?
Hoặc hắn có thể đảm bảo mình sẽ đi lên con đường chủ nhân Thế Giới không?
Nếu như không thể đảm bảo mà lại muốn Đạo Tổ đối mặt với nguy hiểm vẫn lạc để lấy ra một tia bản nguyên Thiên giới cho Lục Trường Sinh, chỉ sợ hầu hết các Đạo Tổ đều không nguyện ý.
Chương 1654: Dung hợp bản nguyên Thiên giới, Hư giới từ hư hóa thực, Lục Trường Sinh bước vào cảnh giới Thái Ất!Trong lòng Lục Trường Sinh cũng cảm giác nặng trĩu.
Hắn biết chuyện này rất mẫn cảm.
Nhất thời, toàn bộ điện Đạo Tổ đều bị cảm giác ngột ngạt vây quanh.
Lục Trường Sinh không lên tiếng.
Hắn không có cách nào lấy ra một tia bản nguyên Thiên giới để dung nhập vào Hư giới, chỉ có Đạo Tổ mới có thể lấy ra bản nguyên Thiên giới.
Hồi lâu sau Bàn Tổ mới chậm rãi mở miệng, nói: “Việc lấy ra một tia sức mạnh bản nguyên Thiên giới đúng là rất nguy hiểm, nhưng không phải để một vị Đạo Tổ lấy ra mà bảy vị Đạo Tổ chúng ta có thể liên thủ với nhau.”
“Đến lúc đó bảy vị Đạo Tổ cũng có thể cùng nhau tiếp nhận phản phệ từ ý chí của Thiên giới, cho dù sẽ có tổn thương nhưng hẳn không quá lớn.”
“Nhiều năm qua Trường Sinh Tiên Tôn là người kinh tài tuyệt diễm nhất Thiên giới từng sinh ra, cũng là người duy nhất có hy vọng nhất siêu việt Đạo Tổ, thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn. Chỉ cần có một tia hy vọng lão phu cũng nguyện ý thử một lần.”
“Nhưng chuyện lấy ra một tia sức mạnh bản nguyên không tầm thường, Trường Sinh Tiên Tôn cũng không thể không công mà chỗ tốt như vậy. Trường Sinh Tiên Tôn, tia bản nguyên này sẽ coi như một tỷ tiên công, nếu ngươi nguyện ý thì tương đương với việc thiếu nợ Thiên Đình một tỷ tiên công, ngày sau tu hành có thành tựu nhất định phải chậm rãi hoàn trả, ngươi có bằng lòng hay không?”
Lời Bàn Tổ nói khiến Lục Trường Sinh hơi sững sờ.
Một tỷ tiên công?
Đây quả thực là con số trên trời.
Dựa theo hệ tiên công của Thiên Đình thống hiện tại.
Cấp độ Đại La Kim Tiên ít nhất là một triệu tiên công trở lên.
Cấp độ Đạo Tổ chính là 100 triệu tiên công.
Nói cách khác, về lý thuyết để kiếm một tỷ tiên công này Lục Trường Sinh cần chém giết mười tồn tại cấp độ Đạo Tổ, cũng chính là chém giết mười tên Đế Quân mới có thể hoàn trả nhiều tiên công thế được.
Nhìn có vẻ rất nhiều.
Thế nhưng chuyện này với một kẻ chỉ là Tiên Tôn hoặc là Thái Ất Tiên Tôn như hắn mà nói cũng chỉ là một con số thôi.
Nợ nhiều không ép thân.
Chỉ khi nào hắn thành tựu Đạo Tổ, thậm chí siêu việt Đạo Tổ mới có hy vọng hoàn trả nhiều như vậy tiên công.
Bàn Tổ đang suy nghĩ cho tương lai.
Kỳ thực cũng là biến tướng trợ giúp Lục Trường Sinh.
Điểm này trong lòng Lục Trường Sinh biết rõ.
Hắn thật sự có thể trưởng thành đến cấp độ Đạo Tổ, thậm chí siêu việt Đạo Tổ.
Thì một tỷ tiên công này có đáng gì?
Hành động của Bàn Tổ cũng không tính là phá hủy quy củ.
Dù sao tia sức mạnh bản nguyên Thiên giới này coi như được bán cho Lục Trường Sinh với giá một tỷ tiên công!
Tới giờ Bàn Tổ vẫn luôn tuân thủ nghiêm ngặt quy củ của Thiên Đình.
Quy củ rất trọng yếu.
Quy củ có thể làm người ta tâm phục khẩu phục.
Tỷ như hiện tại, sáu vị Đạo Tổ khác liếc nhìn lẫn nhau.
Cuối cùng vẫn gật đầu.
Bọn hắn đồng ý.
Bàn Tổ không có phá hủy quy củ.
Chí ít trên bên ngoài không thể nói là cho không Lục Trường Sinh tia bản nguyên Thiên giới này được.
Mà là bán với giá một tỷ tiên công.
Một khi Lục Trường Sinh trưởng thành sẽ phải trả lại một tỷ tiên công này.
Đương nhiên bọn hắn có thể đồng ý chắc chắn cũng vì Bàn Tổ kiên trì.
Bàn Tổ có địa vị rất cao tại Thiên giới.
Hắn vốn có thể làm mưa làm gió, bá chiếm danh xưng Đạo Tổ đầu tiên.
Thậm chí có thể trở thành vị Đạo Tổ duy nhất.
Nhưng hắn không làm thế.
Ngược lại hắn truyền đi phương pháp tu hành, thậm chí trợ giúp những người có thiên phú trác tuyệt, thế nên mới lần lượt có vị Đạo Tổ thứ hai, vị Đạo Tổ thứ ba, mãi cho đến khi vị Đạo Tổ thứ bảy sinh ra.
Giờ Bàn Tổ kiên trì muốn bảy vị Đạo Tổ đồng thời lấy ra một tia sức mạnh bản nguyên Thiên giới, ngoài mặt ra giá một tỷ tiên công nhưng thực ra lại đang trợ giúp Lục Trường Sinh.
Điểm này các vị Đạo Tổ đều biết.
Dù biết thì bọn hắn cũng đồng ý.
Bàn Tổ đã coi trọng Lục Trường Sinh như vậy thì bọn hắn cũng không ngại giúp Lục Trường Sinh một tay.
“Tạ ơn các vị Đạo Tổ!”
Lục Trường Sinh thấy các vị Đạo Tổ đều đồng ý thì vội cung kính hành lễ.
Lấy ra một tia sức mạnh bản nguyên Thiên giới đúng là rất nguy hiểm, nhưng nếu có thể giải quyết việc gấp của hắn thì đúng là trợ giúp hắn rất nhiều.
Bàn Tổ hài lòng gật đầu, nói: “Không thể coi thường việc lấy ra sức mạnh bản nguyên được, tất cả mọi người trở về chuẩn bị đi, ba ngày sau động thủ.”
Sau đó các vị Đạo Tổ nhao nhao rời đi, ai nấy cũng trở về điều chỉnh trạng thái.
“Lục Trường Sinh, ngươi cũng trở về điều chỉnh trạng thái đi, đợi khi một tia sức mạnh bản nguyên được lấy ra thì ngươi nhất định phải dung nhập vào trong Hư giới ngay, sau đó lại để Hồng Trần đạo quả dung nhập Thiên giới, tiếp theo tấn thăng Thái Ất!”
“Vâng thưa Bàn Tổ.”
Lục Trường Sinh khẽ gật đầu.
Trở lại động phủ, Lục Trường Sinh cũng không vội điều chỉnh trạng thái.
Mà lại bắt đầu phân tích cách làm của Bàn Tổ.
Nếu sức mạnh bản nguyên có thể dung nhập Hư giới thì việc Hồng Trần đạo quả dung nhập Thiên giới chắc chắn không thành vấn đề.
Nhưng mấu chốt là sức mạnh bản nguyên có thể dung nhập Hồng Trần đạo quả hay không, hoặc là nói có thể dung nhập Hư giới hay không, đây là một câu hỏi lớn.
Trước tiên Lục Trường Sinh cần phải thôi diễn một phen.
Với đỉnh cấp ngộ tính của Lục Trường Sinh, hắn cũng mất cả ngày để thôi diễn.
Tới khi cho ra kết luận.
Hẳn Hư giới của hắn thật sự có thể dung hợp sức mạnh bản nguyên Thiên giới.
Xác suất dung hợp cao tới tám phần trở lên!
Đương nhiên có lẽ sẽ có một chút khó khăn trắc trở và chuyện ngoài ý muốn.
Dù sao không ai dám chắc nhất định sẽ không xảy ra bất trắc.
Đúng là từng có dấu vết về việc để đạo quả dung nhập sức mạnh bản nguyên.
Không phải Bàn Tổ tự mình tưởng tượng ra.
Chỉ là chưa ai làm thử thôi.
Lúc trước Bàn Tổ suýt thì thử qua, nhưng cuối cùng hắn vẫn không thử.
Mà hiện giờ Lục Trường Sinh có thể làm thật.
Chương 1655: Dung hợp bản nguyên Thiên giới, Hư giới từ hư hóa thực, Lục Trường Sinh bước vào cảnh giới Thái Ất! (2)Lục Trường Sinh lại tranh thủ thời gian thôi diễn các loại khả năng.
Tranh thủ thôi diễn ra các loại khả năng phát sinh ngoài ý muốn rồi nhớ kỹ trong lòng.
Đến lúc đó nếu thật sự gặp chuyện ngoài ý muốn mới không luống cuống.
Thời gian nhoáng một cái đã qua ba ngày.
Lục Trường Sinh rời khỏi động phủ, đi tới điện Đạo Tổ.
Bảy vị Đạo Tổ đều đã có mặt đông đủ.
“Đi thôi.”
Bàn Tổ lên tiếng, bảy vị Đạo Tổ, cộng thêm Lục Trường Sinh là có tám người, trực tiếp bay đến chỗ sâu trong hư không.
Dù nói sức mạnh bản nguyên ở khắp mọi nơi.
Nhưng trong hư không tồn tại nhiều bản nguyên nhất.
Vả lại động tĩnh khi lấy ra sức mạnh bản nguyên rất lớn, tại hư không trống trải cũng không sợ tạo thành ảnh hưởng quá lớn.
Lục Trường Sinh đứng cách bảy vị Đạo Tổ một khoảng.
Vì sợ bị dư ba ảnh hưởng.
Dù sao đây cũng là lấy ra một tia sức mạnh bản nguyên.
Là bảy vị Đạo Tổ tranh đấu với “ý chí của Thiên giới”.
Lục Trường Sinh bất cẩn chịu ảnh hưởng sợ rằng sẽ hôi phi yên diệt.
Bởi vậy tất nhiên chỉ dám đứng nhìn từ xa.
Lục Trường Sinh đứng vững.
Sau đó hắn nhìn bảy bóng người đằng xa.
Đây chính là toàn bộ tồn tại đứng trên đỉnh cao nhất của Thiên giới.
Bảy vị Đạo Tổ!
Giờ bảy vị Đạo Tổ này chuẩn bị lấy ra một tia sức mạnh bản nguyên, đó là đấu với trời thật sự!
“Bắt đầu đi.”
Bàn Tổ dứt lời, sắc mặt các vị Đạo Tổ đều ngưng trọng không gì sánh được.
“Rầm.”
Bàn Tổ dẫn động sức mạnh bản nguyên Thiên giới.
Đến cảnh giới Đạo Tổ, chỉ cần tại Thiên giới là có thể dẫn động sức mạnh bản nguyên.
Đây cũng là nguyên nhân giúp Đạo Tổ tại Thiên giới mạnh mẽ hơn Đế Quân.
Thế nhưng có thể dẫn động sức mạnh bản nguyên cũng không có nghĩa là có thể lấy ra sức mạnh bản nguyên.
Dẫn động sức mạnh bản nguyên dựa vào ý chí của Thiên giới.
Nhưng sức mạnh bản nguyên lại thuộc về Thiên giới.
Nếu Đạo Tổ muốn lấy ra hoặc luyện hóa một tia sức mạnh bản nguyên thì sẽ bị ý chí của Thiên giới phản phệ.
Một khi bị ý chí của Thiên giới phản phệ, tới cả Đạo Tổ cũng có khả năng triệt để vẫn lạc.
Đây là chuyện cực kỳ nguy hiểm.
Nhưng dù đây là chuyện cực kỳ nguy hiểm thì bảy vị Đạo Tổ cũng không mảy may do dự, tất cả đều chuẩn bị buông tay đánh cược một lần.
Theo sức mạnh bản nguyên được dẫn động, hư không dần dần tản ra cảm giác uy áp kinh khủng.
Cảm giác tựa như có thể hủy thiên diệt địa.
Cảm giác này còn lớn hơn động tĩnh khi Lục Trường Sinh dung nhập đạo quả vào Thiên giới.
Dù đã rời xa Thiên Đình nhưng đông đảo Tiên Nhân tại Thiên Đình vẫn cảm ứng được động tĩnh lớn như vậy.
Một số Đại La Kim Tiên có vẻ cũng biết bảy vị Đạo Tổ đang làm gì.
Bọn hắn lập tức đi ra ổn định lòng người, giữ vững trật tự của Thiên Đình.
Nhưng bọn hắn cũng nhìn qua hư không với vẻ rất ngưng trọng.
“Không biết bảy vị Đạo Tổ có thể thành công lấy ra một tia sức mạnh bản nguyên hay không?”
“Đây thực sự là tranh với trời, cho dù là Đạo Tổ cũng dữ nhiều lành ít. Vì Trường Sinh Tiên Tôn liệu có đáng không?”
“Bàn Tổ đã lên tiếng thì ai dám không theo? Nhưng Trường Sinh Tiên Tôn đúng là khiến người ta chấn kinh, mới chỉ là Tiên Tôn tấn thăng Thái Ất Tiên Tôn mà đã cần tới bảy vị Đạo Tổ ra mặt lấy một tia sức mạnh bản nguyên. Về sau nếu tấn thăng Đại La, thậm chí Đạo Tổ chẳng phải sẽ càng thêm kinh người ư?”
“Trường Sinh Tiên Tôn vốn là hy vọng của Thiên giới chúng ta, đối mặt với đám U tộc hùng hổ dọa người, các vị Đạo Tổ cũng chỉ có thể buông tay đánh cược một lần thôi…”
Các vị Đại La Tiên Tôn đều biết chân tướng.
Nhưng càng biết chân tướng thì trong lòng bọn hắn lại càng thêm nặng trĩu.
U tộc giống như một thanh đao treo trên đỉnh đầu Tiên tộc.
Ngay cả Đạo Tổ cũng phải liều mạng, huống chi là bọn hắn?
Hiện tại Trường Sinh Tiên Tôn không thể nghi ngờ chính là người được các vị Đạo Tổ gửi gắm rất nhiều kỳ vọng.
“Ầm ầm.”
Hư không chấn động kịch liệt.
Giữa thiên địa phảng phất xuất hiện một tia sáng trắng.
Đó là lôi đình màu trắng.
Tia lôi đình màu trắng này phảng phất có thể hủy diệt hết thảy.
Đây chính là bản nguyên Thiên giới hiện hóa.
Bình thường các vị Đạo Tổ có thể dẫn động sức mạnh bản nguyên để công kích Đế Quân U tộc.
Tới cả Đế Quân U tộc cũng liên tục bại lui.
“Đoạn!”
Ngay sau đó Bàn Tổ hét lớn một tiếng.
Trong cõi U Minh tựa như xảy ra ba động vô hình, trong nháy mắt giữ chặt tia lôi đình màu trắng kia.
Nhưng lôi đình màu trắng chỉ nhẹ nhàng chấn động đã đánh tan giam cầm vô hình.
Nhưng không sao, sáu vị Đạo Tổ còn lại cũng lập tức ra tay.
Một thanh kiếm quang chói mắt xuất hiện.
Hung hăng chém xuống lôi đình màu trắng.
Đây là Kiếm Tổ.
Bảy vị Đạo Tổ đều có sở trường riêng.
Nhưng nếu luận về lực công kích thì Kiếm Tổ chính là số một!
Không ai có thể vượt qua hắn.
Hiện giờ Kiếm Tổ xuất kiếm, kiếm quang phá toái hư không, loá mắt không gì sánh được.
Kiếm quang bén nhọn trực tiếp chặt đứt tia lôi đình màu trắng kia.
Nhưng thế vẫn chưa xong, sau đó lại có nghìn vạn kiếm quang rơi xuống, trong nháy mắt đã xuyên thủng lôi đình màu trắng, chém nó thành từng mảnh nhỏ, tới khi chỉ còn lại một chút xíu quang mang màu trắng.
“Trấn!”
Sau đó lại có một vị Đạo Tổ ra tay.
Đó là một chiếc chuông lớn màu đen.
Trực tiếp trấn áp một chút ánh sáng màu trắng vào bên trong chuông lớn.
Đừng thấy chỉ có một chút ánh sáng màu trắng mà coi thường, thật ra đây chính là sức mạnh bản nguyên Thiên giới.
Dù chỉ có một chút nhưng kỳ thực cũng vô cùng cường đại.
Muốn nhiều hơn ư?
Các vị Đạo Tổ không dám tham lam.
Nếu muốn lấy ra nhiều bản nguyên Thiên giới hơn, đến lúc đó chỉ sợ bọn họ sẽ chịu thiệt lớn.
Chỉ một chút sức mạnh bản nguyên Thiên giới thế này mà các vị Đạo Tổ cũng không dám cam đoan chắc chắn có thể trấn áp thành công.
“Thùng thùng thùng thùng thùng.”
Quả nhiên, bên trong chuông lớn màu đen vang lên âm thanh và rung động dữ dội.
Sắc mặt bảy vị Đạo Tổ bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi.
Chương 1656: Dung hợp bản nguyên Thiên giới, Hư giới từ hư hóa thực, Lục Trường Sinh bước vào cảnh giới Thái Ất! (3)Quả nhiên một chút sức mạnh bản nguyên cũng không dễ dàng giam cầm như vậy.
Phải biết, cái chuông lớn màu đen này chính là Đạo khí đấy.
Ngay cả Đạo khí mà cũng có thể đánh nát.
Đủ thấy sức mạnh bản nguyên này khủng bố cỡ nào.
“Răng rắc.”
Rốt cục bên trên chuông lớn màu đen xuất hiện một vết nứt.
“Không hay rồi, không trấn áp sức mạnh bản nguyên Thiên giới được!”
Một vị Đạo Tổ la lớn.
Kỳ thực không cần hắn nói thì mọi người đều thấy cả.
“Hiển hóa ra đại đạo trấn áp!”
Bàn Tổ hét lớn một tiếng.
Các vị Đạo Tổ không khỏi run lên.
Đại đạo.
Đây chính là căn cơ của Đạo Tổ.
Thế nào là Đạo Tổ?
Kỳ thực “ngã đạo bất hủ” chính là Đạo Tổ.
Mỗi một vị Đạo Tổ tất nhiên sẽ nắm giữ ít nhất một đại đạo.
Kỳ thực đại đạo có hàng nghìn hàng vạn, mỗi một loại đại đạo lại phân chia thành nhiều loại nhỏ.
Mà có chia ra thì cũng là một loại đại đạo.
Nhưng dù là đại đạo gì thì nắm giữ cũng rất khó khăn.
Chỉ có Đạo Tổ mới có thể nắm giữ.
Phía dưới đại đạo tất cả đều sâu kiến.
Cũng có nghĩa là đại đạo xuất hiện, tất cả mọi người bên dưới Đạo Tổ đều không chịu nổi một kích.
Đây chính là đại đạo!
Mà đại đạo lại là căn cơ của Đạo Tổ.
Một khi căn cơ tổn hại thì Đạo Tổ cũng sẽ dao động.
Nhưng tình hình thế này các vị Đạo Tổ cũng không thể do dự được nữa.
“Rầm.”
Trong hư không xuất hiện một luồng khí tức sắc bén.
Luồng khí tức sắc bén này che khuất bầu trời, phảng phất như một thanh tuyệt thế bảo kiếm.
Đồng thời toàn bộ hư không cũng tràn ngập kiếm ý.
Đây là Kiếm Đạo!
Chính là đại đạo Kiếm Tổ nắm giữ.
Kiếm Tổ là người đầu tiên hưởng ứng lời kêu gọi của Bàn Tổ, trực tiếp hiển hóa ra Kiếm Đạo của bản thân.
Nhưng đây vẻn vẹn chỉ là bắt đầu.
Sau khi Kiếm Đạo hiển hóa lại có đại đạo thứ hai, đại đạo thứ ba, đại đạo thứ tư xuất hiện.
Đủ loại đại đạo hiển hóa, thiên địa lập tức biến sắc.
Hư không cũng bị xé rách.
Chẳng khác nào tới ngày tận thế.
Trong tình cảnh này, ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không thể giữ vững trấn định, sắc mặt ai nấy đều trắng bệch.
Đây chính là Đạo Tổ!
Nắm giữ uy thế đại đạo, đủ sức hủy thiên diệt địa.
Trước mặt đại đạo, thủ đoạn gì cũng mất tác dụng.
Ngay cả Lục Trường Sinh cũng hướng về nơi đó.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy các vị Đạo Tổ hiển hóa ra đại đạo của bản thân.
Bởi vậy Lục Trường Sinh cũng có cái nhìn trực quan về thực lực của Đạo Tổ.
Đúng là rất mạnh, thậm chí mạnh quá cả tưởng tượng của hắn.
Đạo Tổ và từ Đạo Tổ trở xuống hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.
“Bùm.”
Chiếc chuông lớn màu đen cuối cùng vẫn vỡ nát.
Một kiện Đạo khí triệt để bị hủy diệt.
Một tia sức mạnh bản nguyên Thiên giới bên trong đại phát thần uy, ý định trốn vào hư không.
Thế nhưng bảy loại đại đạo nháy mắt trấn áp, đè tia bản nguyên Thiên giới này xuống, khiến nó không cách nào động đậy.
Nhưng đây chung quy cũng là đấu với trời.
Cuối cùng ý chí của Thiên giới cũng phát hiện ra.
Thế là uy áp kinh khủng lần nữa giáng lâm.
Đó là một loại cảm giác khó nói thành lời.
Phảng phất như toàn bộ thiên địa “sống” dậy.
Vô số Chân Tiên, Tiên Quân, Tiên Tôn, Thái Ất Tiên Tôn, thậm chí cả Đại La Tiên Tôn đều cảm giác như bị núi Thái Sơn đè xuống đỉnh đầu.
Tựa như cả mảnh đất trời này đều phải thừa nhận lửa giận khủng khiếp.
Chẳng khác nào sắp phải nghênh đón Thiên Phạt.
Đây chính là ý chí của Thiên giới.
Không ai có thể vi phạm ý chí của Thiên giới.
Nhưng bảy vị Đạo Tổ vẫn đang ngoan cố chống đỡ.
Bọn hắn nhất định phải chống được ý chí của Thiên giới phản phệ.
Nếu không sẽ không đơn giản là thất bại trong gang tấc thôi.
Đám Đạo Tổ bọn hắn thậm chí còn sẽ dữ nhiều lành ít.
Đại đạo của bảy vị Đạo Tổ hiển hóa ra.
Tạo thành một lá chắn tuyệt đối, gắt gao ngăn chặn một tia bản nguyên Thiên giới lại, để ý chí của Thiên giới không thể nhận ra.
Sau đó lại dựa vào bảy loại đại đạo, kiên cường chống đỡ ý chí của Thiên giới.
Đây là một quá trình đấu sức.
Thời gian từng giờ trôi qua.
Bảy vị Đạo Tổ nhất định phải chống đỡ!
Đại khái qua một canh giờ, chấn động trong hư không dần dần kết thúc.
Uy áp kinh khủng cũng dần dần tản đi.
Mọi người cũng không còn cảm giác Thái Sơn đổ xuống hay tận thế giáng lâm nữa.
Rõ ràng là ý chí của Thiên giới đã tán đi.
“Phù…”
Ngay cả bảy vị Đạo Tổ cũng không nhịn được nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Cưỡng ép đối kháng với ý chí của Thiên giới, dù là Đạo Tổ cũng phải đối mặt với bờ vực sinh tử tồn vong.
“Chung quy cũng kháng trụ, vì tia bản nguyên Thiên giới này đúng là quá mạo hiểm, nhưng cuối cùng cũng thành công rồi.”
“Thành tựu Đạo Tổ nhiều năm như vậy, không ngờ vẫn gặp nguy cơ sinh tử thế này.”