Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu (Dịch Full)

Chương 1425 - Chương 1757: Sau Vạn Năm Cuối Cùng Cũng Thành Sinh Mệnh Hỗn Độn! Toàn Bộ Thiên Quang Thánh Tông Chấn Động! (4)

hizigrlr

“Bất kể thế nào thì vạn năm rồi không thấy Lục vô thượng xuất hiện, rốt cuộc hắn đi đâu rồi?”

Rất nhiều tu sĩ bàn tán xôn xao.

Dù thời gian đã qua vạn năm.

Thậm chí vạn năm qua Lục Trường Sinh cũng không hề lộ diện.

Nhưng bọn hắn vẫn cứ nhớ rõ Lục Trường Sinh.

Thậm chí sự nhiệt tình còn không hề kém năm đó.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Ba lần liên tiếp trở thành vô thượng thiên kiêu.

Ai dám coi thường Lục Trường Sinh chứ? Giờ thanh danh Lục Trường Sinh không chỉ vang vọng Thiên Quang Thánh Tông mà thậm chí đã vang vọng toàn bộ Bách Hoa Vực.

Rất nhiều thế lực đều biết Thiên Quang Thánh Tông sinh ra một vị vô thượng thiên kiêu kinh thiên động địa.

Thế nên đương nhiên Lục Trường Sinh sẽ không bị lãng quên.

Đang lúc đám người bàn tán xôn xao.

“Vù vù.”

Bỗng nhiên tất cả ngọc bài thân phận của tu sĩ Thiên Quang Thánh Tông đồng loạt chấn động.

Ngay sau đó từng tia sáng chói lóa tản ra từ ngọc bài thân phận.

Thậm chí còn có thanh âm của Thiên Quang Thánh Nhân vang lên từ ngọc bài thân phận.

“Vô thượng thiên kiêu Lục Trường Sinh nay đã thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn, tất cả tu sĩ của Thiên Quang Thánh Tông hãy cùng chúc mừng Lục Thánh Nhân!”

Rất nhiều người nhận ra giọng nói của Thiên Quang Thánh Nhân.

Huống chi dù chỉ là thanh âm nhưng dường như cũng mang theo một luồng uy áp kinh khủng.

Đây là uy áp của sinh mệnh Hỗn Độn!

“Đoàng.”

Lời Thiên Quang Thánh Nhân nói khiến toàn bộ Thiên Quang Thánh Tông nổ tung.

Vô số tu sĩ trợn trừng mắt như thể không tin nổi.

Bọn hắn nghe được gì thế này?

Lục Trường Sinh?

Đó không phải là Lục vô thượng sao?

Lục vô thượng biến mất vạn năm, cả vạn năm không hề lộ diện, thế mà đột nhiên lại trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.

Lúc trước Lục vô thượng mới chỉ là tu sĩ Đăng Thần lục giai.

Giờ hắn lại một mạch vượt qua Đăng Thần thất giai, Đăng Thần bát giai và cả Đăng Thần cửu giai.

Trực tiếp thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn!

Chuyện này thực sự quá rung động.

Thiên Quang Thánh Tông lại có thêm một vị sinh mệnh Hỗn Độn, nhiều thêm một vị Thánh Nhân.

Các tu sĩ vừa rồi còn đang bàn chuyện bao giờ Lục Trường Sinh tới bình xét cấp bậc giờ đều ngỡ ngàng nhìn nhau, sắc mặt lộ vẻ kinh ngạc.

Còn bình xét cấp bậc gì nữa?

Người ta thành sinh mệnh Hỗn Độn rồi còn đâu.

“Lục vô thượng trở thành sinh mệnh Hỗn Độn rồi ư? Mới qua bao lâu cơ chứ?”

Chương 1757: Sau vạn năm cuối cùng cũng thành sinh mệnh Hỗn Độn! Toàn bộ Thiên Quang Thánh Tông chấn động! (4)

“Lần trước là Đăng Thần lục giai, lần này lại trực tiếp thành sinh mệnh Hỗn Độn. Có lẽ Lục vô thượng không cần bình xét cấp bậc vô thượng thiên kiêu nữa rồi…”

“Sao có thể chứ? Chuyện này không thể tin nổi.”

“Đây là do Thiên Quang Thánh Nhân tự mình truyền âm, chẳng lẽ giả được à? Về sau không còn có Lục vô thượng nữa mà chỉ có Lục Thánh Nhân thôi!”

Nhất thời, toàn bộ quảng trường bình xét cấp bậc trở nên vô cùng náo nhiệt.

Mọi người nhao nhao bàn tán “Lục Thánh Nhân” làm thế nào để từ vô thượng thiên kiêu một bước vụt lên thành sinh mệnh Hỗn Độn?

Dù sao trong vòng vạn năm, vượt qua Đăng Thần thất giai đi đến Đăng Thần cửu giai, trực tiếp trở thành sinh mệnh Hỗn Độn quả thực không tưởng nổi.

Tinh Oánh đang ở trong động phủ.

Sau vạn năm Tinh Oánh đã trở thành tu sĩ Đăng Thần thất giai.

Nàng cũng vẫn là thiên kiêu như cũ.

Tốc độ tu hành của Tinh Oánh thật ra cũng đã rất nhanh.

“Không biết Lục Trường Sinh trong tháp Hắc Quang thế nào rồi nhỉ?”

Tinh Oánh thấp giọng lầm bầm.

Nàng nhớ tới Lục Trường Sinh.

Tất nhiên nàng biết Lục Trường Sinh đang tiếp thu giai đoạn khảo hạch thứ ba của tháp Hắc Quang.

Nhưng có thể thành công hay không thì trong lòng nàng cũng không dám chắc.

Nhất là Tinh Oánh đã tu luyện qua pháp môn Vạn Nguyên cơ bản.

Đến giờ cũng chưa thể nhập môn.

Tinh Oánh đã từ bỏ từ lâu rồi.

Thực sự có người có thể tu luyện viên mãn pháp môn Vạn Nguyên cơ bản khó như vậy ư?

Tinh Oánh rất khó lý giải.

Đột nhiên ngọc bài thân phận của Tinh Oánh tản ra ánh sáng chói lọi.

Ngay sau đó thanh âm của Thiên Quang Thánh Nhân vang lên.

Nghe được tin Thiên Quang Thánh Nhân báo, toàn thân Tinh Oánh lập tức chấn động.

Trong mắt nàng lộ ra vẻ mừng rỡ.

“Là Lục Trường Sinh, hắn thành sinh mệnh Hỗn Độn rồi ư?”

“Nếu Lục Trường Sinh đã thành sinh mệnh Hỗn Độn vậy rất có thể cũng thông qua khảo hạch của tháp Hắc Quang rồi, đây mới thực là người số một Bách Hoa Vực chứ!”

Tinh Oánh mừng thay Lục Trường Sinh từ tận đáy lòng.

Nàng biết lúc trước ngay cả Thiên Quang Thánh Nhân cũng không thể thông qua khảo hạch của tháp Hắc Quang.

Mà đó chính là tổ sư lập phái của Thiên Quang Thánh Tông đấy!

Chuyện Thiên Quang Thánh Nhân không làm được thế mà Lục Trường Sinh lại làm được!

Có điều Tinh Oánh rất nhanh lại thấy thất lạc.

Lục Trường Sinh từng nói với nàng chuyện liên quan tới tháp Hắc Quang.

Tinh Oánh biết, một khi Lục Trường Sinh thông qua khảo hạch sơ cấp của tháp Hắc Quang thì hắn sẽ rời khỏi Bách Hoa Vực, đi tới một nơi rất xa để tiếp nhận khảo hạch cuối cùng.

Chuyến đi này sợ rằng sẽ rất lâu, thậm chí mãi mãi cũng không trở về nữa.

Tinh Oánh có chút phiền muộn.

Nhưng nàng biết, Bách Hoa Vực quá nhỏ, nơi này không giữ được Lục Trường Sinh.

Tin tức Lục Trường Sinh trở thành sinh mệnh Hỗn Độn nhanh chóng lan rộng.

Không chỉ riêng các đệ tử chấn kinh mà những sinh mệnh Hỗn Độn của Thiên Quang Thánh Tông lại càng thêm khiếp sợ.

Bọn hắn tìm hiểu qua quá khứ của Lục Trường Sinh sau đó lại càng thêm chấn kinh.

Chỉ hơn một vạn tuổi đã tu thành sinh mệnh Hỗn Độn?

So với bọn hắn, lúc hơn một vạn tuổi không biết bọn hắn đang ở nơi nào.

Sao có thể thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn được?

Hơn nữa có vẻ Lục Trường Sinh cũng không thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn tại Thiên Quang Thánh Tông.

Nếu không động tĩnh sẽ rất lớn, nhất định bọn hắn có thể cảm giác được.

Nhưng trong khoảng thời gian này Thiên Quang Thánh Tông không có bất cứ động tĩnh gì.

Chứng tỏ Lục Trường Sinh thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn ở nơi khác.

Nhưng bất kể thế nào bọn hắn cũng muốn hiểu rõ về Lục Trường Sinh hơn.

Vừa hay Thiên Quang Thánh Nhân đã triệu tập tất cả sinh mệnh Hỗn Độn trong Thiên Quang Thánh Tông tới gặp mặt Lục Trường Sinh.

Chẳng mấy chốc trong đại điện của Thiên Quang Thánh Tông đã hội tụ mười mấy sinh mệnh Hỗn Độn.

Tính cả Lục Trường Sinh và Thiên Quang Thánh Nhân thì nhân số đã lên tới hai mươi người.

“Gần như đầy đủ rồi.”

“Còn một số sinh mệnh Hỗn Độn đang du lịch ở ngoại vực nên không thể về kịp. Nhưng hai mươi sinh mệnh Hỗn Độn đã gần như đủ số sinh mệnh Hỗn Độn của Thiên Quang Thánh Tông chúng ta rồi.”

“Các vị, người bên cạnh ta đây chính là vô thượng thiên kiêu Lục Trường Sinh. Hiện giờ hắn vừa trở thành sinh mệnh Hỗn Độn, sau này sẽ là Lục Thánh Nhân.”

Sau khi Thiên Quang Thánh Nhân giới thiệu, quả nhiên tầm mắt các sinh mệnh Hỗn Độn đều đổ dồn về phía Lục Trường Sinh.

Nếu là dĩ vãng một ánh mắt của những sinh mệnh Hỗn Độn này đã ẩn chứa uy thế lớn lao.

Nhưng giờ đã khác.

Phần lớn sinh mệnh Hỗn Độn cũng không thể khiến Lục Trường Sinh cảm thấy áp lực.

Cũng chỉ hai vị sinh mệnh Hỗn Độn dường như khác biệt với những sinh mệnh Hỗn Độn khác.

Lục Trường Sinh lập tức nhận ra.

Hai vị kia hẳn là sinh mệnh Hỗn Độn đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần của Thiên Quang Thánh Tông.

Cùng với Thiên Quang Thánh Nhân trở thành ba vị sinh mệnh Hỗn Độn đứng đầu Thiên Quang Thánh Tông.

Còn được gọi là “Tam Thánh” của Thiên Quang Thánh Tông.

“Trước đó Lục Thánh Nhân đã là vô thượng thiên kiêu, thiên phú trác tuyệt, có thể coi là số một Bách Hoa Vực! Hiện giờ Lục Thánh Nhân đã trở thành sinh mệnh Hỗn Độn, vậy có phải hắn có thể tới tháp Hắc Quang dưới đáy vực sâu Huyễn Linh rồi không? Với thiên phú của Lục Thánh Nhân có lẽ có thể thông qua khảo hạch của tháp Hắc Quang đấy nhỉ?”

Đột nhiên một vị Thánh Nhân lên tiếng.

Thậm chí sắc mặt hắn còn tràn đầy mong đợi.

Tháp Hắc Quang!

Đây không phải bí mật trong vòng tròn sinh mệnh Hỗn Độn.

Tất cả sinh mệnh Hỗn Độn hầu như đều muốn thử tiến vào tháp Hắc Quang một lần.

Đương nhiên có thể đi xuống đáy vực sâu Huyễn Linh hay không vẫn chưa dám chắc.

Nhưng thiên phú của Lục Trường Sinh cao như vậy, tất nhiên không thể lãng phí được, phải thử một lần.

Ngộ nhỡ thành công thì sao?

Nghe thấy thế cả Thiên Quang Thánh Nhân và Lục Trường Sinh đều cười.

Lục Trường Sinh còn giơ tay ra.

“Các vị Thánh Nhân, tháp Hắc Quang các ngươi nói có phải tòa tháp này không?”

Chương 1758: Lục Trường Sinh trấn sát sinh mệnh Ám Vực! Sức mạnh bản nguyên Ám Vực xuất hiện!

Lục Trường Sinh vung tay lên.

Trong lòng bàn tay hắn lập tức xuất hiện một tòa bảo tháp đen kịt.

“Ầm ầm.”

Bảo tháp đen kịt trực tiếp giáng lâm đại điện, tản ra từng tia u quang.

“Cái gì, đây là… tháp Hắc Quang?”

“Sao tháp Hắc Quang lại ở đây được? Không phải nó ở dưới đáy vực sâu Huyễn Linh sao?”

“Ngươi có thể thao túng tháp Hắc Quang, chẳng lẽ là ngươi đã luyện hóa tháp Hắc Quang?”

“Chỉ có người thông qua khảo hạch của tháp Hắc Quang mới có thể luyện hóa tháp Hắc Quang…”

Nhất thời, toàn bộ sinh mệnh Hỗn Độn trong đại điện đều kinh hãi.

Đây chính là tháp Hắc Quang!

Một tòa tháp Hắc Quang có thể trấn áp tất cả sinh mệnh Hỗn Độn tại Bách Hoa Vực như bọn hắn.

Câu này không hề nói quá.

Không ngờ Lục Trường Sinh thế mà đã thông qua khảo hạch của tháp Hắc Quang và luyện hóa tháp Hắc Quang,.

“Ha ha ha, các vị, Lục Thánh Nhân đã thông qua khảo hạch của tháp Hắc Quang và thành công luyện hóa tháp Hắc Quang, trở thành người đầu tiên tại Bách Hoa Vực chúng ta! Lần này triệu tập các ngươi đến đây cũng vì Lục Thánh Nhân đã đồng ý đi trấn áp Thiên Ngục, chém giết hai sinh mệnh Ám Vực đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần kia!”

Lúc này Thiên Quang Thánh Nhân mới mở miệng giải thích cho mọi người.

Đông đảo sinh mệnh Hỗn Độn trong đại điện lại càng mừng rỡ không gì sánh được.

Chém giết hai sinh mệnh Ám Vực trong thế giới Thiên Ngục với bọn hắn mà nói chính là chuyện tốt.

Tuy bọn hắn là sinh mệnh Hỗn Độn, nhưng cũng vì hai sinh mệnh Ám Vực trong thế giới Thiên Ngục mà bọn hắn không thể không lưu tại Thiên Ngục để trấn áp.

Dù các sinh mệnh Hỗn Độn sẽ thay phiên trấn áp hai sinh mệnh Ám Vực kia, thế nhưng dù có thay phiên thì đó cũng là có nhiệm vụ, sẽ ảnh hưởng tới tinh lực, sau thời gian dài thậm chí tâm linh cũng không được tự do.

Tâm linh không tự do làm sao tiến hành chuyển tiếp sinh mệnh?

Mỗi một lần chuyển tiếp sinh mệnh đều là thời khắc sinh tử, cần rất nhiều dũng khí.

Dù là sinh mệnh Hỗn Độn cũng không dám nói mình chắc chắn có loại dũng khí này.

Nếu không cũng sẽ không có nhiều sinh mệnh Hỗn Độn tới tận ngày đại hạn mới chịu thử chuyển tiếp sinh mệnh như vậy.

Nhưng kiểu chuyển tiếp sinh mệnh được ăn cả ngã về không này về cơ bản đều sẽ thất bại.

Hai sinh mệnh Ám Vực trong thế giới Thiên Ngục đã trở thành chướng ngại lớn trong lòng tất cả sinh mệnh Hỗn Độn của Thiên Quang Thánh Tông.

Trước đó bọn hắn lại không có cách nào để diệt trừ tận gốc.

Nhưng giờ thì khác.

Lục Trường Sinh nguyện ý ra tay thì chắc chắn có thể giải quyết triệt để hai sinh mệnh Ám Vực kia.

“Tốt quá rồi, vậy bọn ta xin cảm tạ Lục Thánh Nhân.”

“Lục Thánh Nhân, ngươi đã giúp chúng ta việc lớn rồi.”

“Nếu có thể giải quyết hai sinh mệnh Ám Vực kia thì Thiên Quang Thánh Tông chúng ta mới xem như không còn lo lắng gì nữa…”

“Hết thảy đều phải cảm tạ Lục Thánh Nhân.”

Đông đảo sinh mệnh Hỗn Độn nhao nhao bày tỏ cảm kích với Lục Trường Sinh.

Lục Trường Sinh khẽ mỉm cười, nói: “Không sao, dù sao Lục mỗ cũng là một thành viên của Thiên Quang Thánh Tông!”

Lời Lục Trường Sinh nói khiến mắt các sinh mệnh Hỗn Độn sáng lên.

Đúng rồi, Lục Trường Sinh cũng là một thành viên của Thiên Quang Thánh Tông.

Kỳ thực Lục Trường Sinh có thể không cần để ý tới Thiên Quang Thánh Tông.

Dù sao Lục Trường Sinh đã thông qua được khảo hạch của tháp Hắc Quang, hắn có thể trực tiếp rời khỏi Bách Hoa Vực.

Thiên Quang Thánh Tông cũng không thể trách hắn được.

Thế nhưng tu hành không thể bỏ qua tâm lý.

Lục Trường Sinh không lừa gạt được tâm linh của mình.

Hắn đúng là có tình cảm với Thiên Quang Thánh Tông.

Nguyên nhân rất đơn giản, vì Thiên Quang Thánh Tông đã cho hắn cơ hội tu hành.

Trong ba thế lực lực tại Bách Hoa Vực chỉ có Thiên Quang Thánh Tông mở rộng sơn môn, thu nhận đệ tử từ mọi tầng lớp.

Chỉ cần có thiên phú là có thể tiến vào Thiên Quang Thánh Tông tu hành.

Thậm chí chế độ điểm cống hiến của Thiên Quang Thánh Tông về chỉnh thể đã duy trì một loại cơ chế tương đối công bằng.

Ở đây chỉ cần có thiên phú thì nhất định có thể phát triển.

Cũng sẽ không thiếu thốn công pháp và tài nguyên.

Thậm chí còn được dựa vào một trong các thế lực đứng đầu Bách Hoa Vực.

Có đủ loại trợ lực nên Lục Trường Sinh mới có thể một bước lên trời trong thời gian vạn năm ngắn ngủi, trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.

Dù Lục Trường Sinh rất tự tin.

Dù không gia nhập Thiên Quang Thánh Tông thì cuối cùng chắc chắn hắn cũng có thể trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.

Nhưng có thể sẽ hao phí rất nhiều thời gian, thậm chí còn phải đi không ít đường vòng.

Một thế lực như thế, thử hỏi sao Lục Trường Sinh lại không có tình cảm được?

Hắn đã sớm coi mình là một thành viên của Thiên Quang Thánh Tông.

Thiên Quang Thánh Nhân tất nhiên cũng hiểu rõ ý trong lời của Lục Trường Sinh.

Nụ cười trên mặt hắn càng sáng lạn hơn.

Giờ Lục Trường Sinh chủ động nói mình là một thành viên của Thiên Quang Thánh Tông thì hắn yên tâm rồi.

“Lục Thánh Nhân, ngươi vừa mới thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn, có cần tìm hiểu về hai sinh mệnh Ám Vực kia trước không?”

Thiên Quang Thánh Nhân hỏi.

“Vậy phải làm phiền Thiên Quang Thánh Nhân…”

Thế là Thiên Quang Thánh Nhân giới thiệu cặn kẽ tin tức liên quan tới hai sinh mệnh Ám Vực kia.

Lục Trường Sinh cũng nghe rất kỹ.

“Thiên Quang Thánh Nhân, ngươi nói hai sinh mệnh Ám Vực kia mỗi kẻ đều đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần, thực lực cũng sàn sàn với ngài?”

“Đúng, kỳ thực thực lực của chúng ta ngang nhau, lúc trước có thể trấn áp hai sinh mệnh Ám Vực cũng dựa vào ưu thế sân nhà và các sinh mệnh Hỗn Độn dùng số lượng vây công. Nếu thật sự một chọi một thì bản tọa cũng không cách nào đánh bại bọn chúng, càng không nói tới việc giết chết bọn chúng.”

Thiên Quang Thánh Nhân cũng thản nhiên thừa nhận rằng thực lực của mình không đủ.

Thế nhưng mắt Lục Trường Sinh lại sáng lên.

“Nếu thực lực của hai sinh mệnh Ám Vực kia và Thiên Quang Thánh Nhân không khác nhiều lắm vậy Lục mỗ muốn thử xem…”

Chương 1759: Lục Trường Sinh trấn sát sinh mệnh Ám Vực! Sức mạnh bản nguyên Ám Vực xuất hiện! (2)

Lục Trường Sinh nhìn chằm chằm Thiên Quang Thánh Nhân.

Ý tứ của hắn không thể rõ ràng hơn được nữa, hắn muốn luận bàn một phen với Thiên Quang Thánh Nhân.

“Được.”

“Vừa hay bản tọa cũng muốn xem thử uy lực của tháp Hắc Quang.”

Thiên Quang Thánh Nhân đồng ý.

Đạo lý này hắn hiểu.

Nếu Lục Trường Sinh thôi động tháp Hắc Quang có thể tạo thành uy hiếp trí mạng với hắn thì tất nhiên cũng có thể giết chết hai sinh mệnh Ám Vực kia.

“Chúng ta tới Hỗn Độn đi, nếu ra tay đánh nhau trong Thiên Quang Thánh Tông, dù có đại trận bảo hộ chỉ sợ cũng sẽ tạo thành hư hại lớn.”

Lục Trường Sinh khẽ gật đầu.

Thế là một nhóm sinh mệnh Hỗn Độn ra khỏi Thiên Quang Thánh Tông, đi thẳng tới Hỗn Độn.

Hỗn Độn mênh mông vô ngần. Dù nguyên sinh mệnh đại chiến cũng không thể phá hủy Hỗn Độn huống chi bọn hắn chỉ là sinh mệnh Hỗn Độn?

Đám người Lục Trường Sinh cách xa Thiên Quang Thánh Tông một quãng mới ngừng lại.

“Thiên Quang Thánh Nhân, đắc tội.”

Lục Trường Sinh nói xong, hạt nhục thân trong cơ thể bắt đầu tản ra từng tia quang mang trong suốt.

Khí thế nhục thân khủng bố trong nháy mắt bộc phát.

“Lục Thánh Nhân muốn thích ứng thực lực của bản thân trước sao?”

Thiên Quang Thánh Nhân thấy Lục Trường Sinh không vận dụng tháp Hắc Quang thì hiểu ý của hắn ngay.

Dù sao Lục Trường Sinh chỉ vừa mới trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.

Muốn thích ứng sức mạnh của mình cũng là điều bình thường.

Thiên Quang Thánh Nhân tất nhiên sẽ phối hợp với hắn.

Lục Trường Sinh đối mặt với một vị cường giả đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần, tất nhiên không dám có chút lơ là nào.

Đối phương chính là kẻ từng chuyển tiếp sinh mệnh một lần đấy.

Vượt xa sinh mệnh Hỗn Độn sơ cấp.

Về cơ bản trong mười sinh mệnh Hỗn Độn khả năng cũng chỉ có một vị là có thể chuyển tiếp sinh mệnh thành công.

Đủ thấy việc chuyển tiếp sinh mệnh một lần cũng không hề dễ dàng.

Mà một khi đã chuyển tiếp sinh mệnh thì chính là bay vọt về chất.

Thiên Quang Thánh Nhân cứ lẳng lặng đứng khoanh tay giữa hư không.

Hắn cũng không định đánh trả.

Lục Trường Sinh vừa mới trở thành sinh mệnh Hỗn Độn, còn chưa từng tiến hành chuyển tiếp sinh mệnh, dù hắn đứng bất động ở đấy thì Lục Trường Sinh cũng không làm gì được hắn.

Dù sao có chuyển tiếp sinh mệnh hay không hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.

“Vù vù.”

Lục Trường Sinh cũng không khách khí.

Hàng tỷ hạt nhục thân trong cơ thể đều tản ra quang mang trong suốt, một luồng sức mạnh kinh khủng đang từ từ ngưng tụ.

“Rầm.”

Lục Trường Sinh tung ra một quyền.

Một quyền này dường như chấn động hư không Hỗn Độn.

Hàng tỷ hạt nhục thân bộc phát.

Nhờ vào pháp môn Vạn Nguyên cơ bản, mỗi một hạt nhục thân của Lục Trường Sinh đều là một tòa thế giới.

Lúc đầu căn cơ của pháp môn Vạn Nguyên cơ bản đã mạnh hơn cùng giai gấp trăm lần thậm chí nghìn lần.

Hơn nữa căn cơ còn không ngừng tích lũy.

Càng về sau sẽ càng thêm khủng bố.

Phương thức Lục Trường Sinh lựa chọn để lột xác thành sinh mệnh Hỗn Độn lại là khiến mỗi một hạt nhục thân đều lột xác.

Như vậy sau khi Lục Trường Sinh trở thành sinh mệnh Hỗn Độn thực lực sẽ càng tăng vọt.

Vốn Thiên Quang Thánh Nhân còn hững hờ, đã quyết định sẽ không đánh trả mà chỉ đứng im để Lục Trường Sinh đánh, sau khi cảm nhận được sức mạnh kinh khủng này sắc mặt hắn bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi.

Chỉ có một quyền lại khiến hắn cảm thấy nguy hiểm khủng khiếp.

Nếu thật sự đứng im bất động thì sợ rằng sẽ vô cùng nguy hiểm.

Nhục thể của hắn rất có khả năng không gánh được một quyền của Lục Trường Sinh.

Nhưng sao có thể chứ?

Hắn không phải sinh mệnh Hỗn Độn sơ cấp.

Thiên Quang Thánh Nhân là cường giả đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần.

Từ trụ cột sinh mệnh Hỗn Độn lại tiến hành chuyển tiếp sinh mệnh một lần khiến nhục thân của Thiên Quang Thánh Nhân trở nên cực kỳ khủng bố.

Sinh mệnh Hỗn Độn sơ cấp sao có thể làm gì được nhục thể của hắn?

Thế nhưng cảm giác của hắn chắc chắn không sai.

Nếu cứ đứng im bất động nhận một quyền này rất có thể hắn sẽ gặp nguy hiểm.

Nghĩ tới đây Thiên Quang Thánh Nhân cũng không quan tâm mặt mũi gì nữa.

Hắn lập tức điều động toàn bộ sức mạnh nhục thân, đồng thời đấm ra một quyền.

“Bùm.”

Sức mạnh hai người đấm ra va chạm giữa hư không, phát ra một tiếng vang trầm.

Một luồng dư âm kinh khủng trùng trùng điệp điệp khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Ngay cả những sinh mệnh Hỗn Độn đứng xem bên ngoài cũng không thể không rời xa thêm một đoạn nữa.

Thế nhưng sau khi hai người đụng độ lại cân sức ngang tài.

Lục Trường Sinh vậy mà chẳng hề có chút cảm giác rơi vào thế yếu nào.

“Ha ha ha, lần nữa đi.”

Lục Trường Sinh cảm thấy thoải mái không gì sánh được.

Hắn điều động hạt nhục thân trong cơ thể, sức mạnh quả thực vô cùng vô tận, điên cuồng đánh về phía Thiên Quang Thánh Nhân.

Một lần lại một lần.

Trong chớp mắt không biết đã va chạm bao nhiêu lần.

Hơn nữa có thể thấy, càng về sau Thiên Quang Thánh Nhân có vẻ càng chống đỡ khó khăn hơn.

Tựa hồ rơi vào thế yếu.

Thế nhưng chuyện này có thể xảy ra sao?

Lục Trường Sinh chưa từng chuyển tiếp sinh mệnh thì sao có thể áp chế Thiên Quang Thánh Nhân đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần?

“Thế này… đây là sự thực ư? Lục Thánh Nhân có thể áp chế Thiên Quang Thánh Nhân cơ à?”

“Có vẻ Thiên Quang Thánh Nhân không hề giữ sức, hắn đã dốc toàn lực ứng phó. Nếu là bình thường sinh mệnh Hỗn Độn đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần dù có đối mặt với mười sinh mệnh Hỗn Độn sơ cấp cũng có thể đứng ở thế bất bại. Sinh mệnh Hỗn Độn sơ cấp muốn đánh bại sinh mệnh Hỗn Độn đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần thật sự quá khó khăn, chí ít Bách Hoa Vực chúng ta chưa từng xuất hiện cường giả như vậy.”

“Chẳng trách Lục Thánh Nhân có thể thông qua khảo hạch của tháp Hắc Quang, quả là bất phàm.”

“Nếu cứ tiếp tục chỉ sợ Thiên Quang Thánh Nhân sẽ thua thật.”

“Không thể ngờ được, dù hề vận dụng tháp Hắc Quang thì thực lực của Lục Thánh Nhân hiện giờ cũng đã sánh ngang người đứng đầu Thiên Quang Thánh Tông, thậm chí có thể là đứng đầu cả Bách Hoa Vực!”

Chương 1760: Lục Trường Sinh trấn sát sinh mệnh Ám Vực! Sức mạnh bản nguyên Ám Vực xuất hiện! (3)

Trong nhất thời, thần sắc sinh mệnh Hỗn Độn xung quanh đều có chút phức tạp.

Phần lớn đều cảm khái và hâm mộ.

So với Lục Trường Sinh, sinh mệnh Hỗn Độn cao cao tại thượng trong mắt vô số tu sĩ như bọn hắn quả thực chẳng đáng để nhắc tới.

“Ngừng.”

“Lục Thánh Nhân, thực lực của ngươi đã đạt tới trình độ chuyển tiếp sinh mệnh một lần…”

Thiên Quang Thánh Nhân chủ động mở miệng, hắn nhìn Lục Trường Sinh với vẻ phức tạp.

Hắn biết có lẽ Lục Trường Sinh rất mạnh, mạnh hơn sinh mệnh Hỗn Độn sơ cấp bình thường nhiều.

Dù sao có thể thông qua khảo hạch của tháp Hắc Quang thì tất nhiên không thể là kẻ tầm thường.

Thế nhưng Thiên Quang Thánh Nhân không thể ngờ Lục Trường Sinh lại có thể mạnh tới mức này?

Có thể sánh ngang với việc chuyển tiếp sinh mệnh một lần!

Đây quả thực là điều không thể tưởng tượng nổi. Thế nhưng đây lại là sự thật.

Người như vậy đang đứng ngay trước mặt hắn.

Lục Trường Sinh cũng dừng tay.

Thật ra vừa rồi hắn đã dốc toàn lực ứng phó.

Sử dụng pháp môn Vạn Nguyên cơ bản lột xác thành sinh mệnh Hỗn Độn khiến thực lực trở nên vô cùng cường đại.

Còn có thể sánh ngang với chuyển tiếp sinh mệnh một lần.

Cũng tương đương với việc Đăng Thần tu sĩ nghịch phạt sinh mệnh Hỗn Độn.

Thế nhưng Lục Trường Sinh cũng biết cực hạn của bản thân ở đâu.

Hắn chỉ cần tốn thêm chút thời gian là có thể đánh bại Thiên Quang Thánh Nhân, nhưng muốn dựa vào thực lực của mình chém giết sinh mệnh Hỗn Độn đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần như Thiên Quang Thánh Nhân là chuyện không khả năng.

Đánh bại dễ, chém giết khó.

Vẫn phải dựa vào tháp Hắc Quang mới được.

“Thiên Quang Thánh Nhân, vậy tiếp theo đây Lục mỗ sẽ dùng tháp Hắc Quang thử một lần.”

Lục Trường Sinh lên tiếng.

Thiên Quang Thánh Nhân khẽ gật đầu, ánh mắt hắn cũng dần trở nên ngưng trọng.

“Vù vù.”

Lục Trường Sinh giơ tay ra.

Trong lòng bàn tay xuất hiện một tòa tháp đen.

“Đi.”

Lục Trường Sinh vung tay lên, tháp Hắc Quang nháy mắt bành trướng.

Chỉ chớp mắt đã cao tới mấy vạn trượng, vắt ngang qua Hỗn Độn.

“Ruỳnh.”

Ngay sau đó tháp Hắc Quang hướng về phía Thiên Quang Thánh Nhân mà trấn áp.

Thiên Quang Thánh Nhân vốn cũng không dám coi thường, dốc toàn lực tung một quyền về phía tháp Hắc Quang đang tới.

Nhưng không có bất cứ tác dụng gì.

Một quyền của hắn như thể kiến càng lay cây, tháp Hắc Quang không nhúc nhích tí nào, đồng thời vẫn hướng về phía hắn mà trấn áp như cũ.

Rốt cục tháp Hắc Quang cũng rơi xuống nhục thân của Thiên Quang Thánh Nhân.

“Xoạt.”

Nhục thân của Thiên Quang Thánh Nhân bắt đầu chôn vùi.

Đúng, chính là chôn vùi.

Tháp Hắc Quang trực tiếp chôn vùi nhục thân của Thiên Quang Thánh Nhân, đã vậy Thiên Quang Thánh Nhân còn không có chút khả năng phản kháng nào.

Thấy thế Thiên Quang Thánh Nhân đã biết chỗ kinh khủng của tháp Hắc Quang rồi.

Đừng nói chuyển tiếp sinh mệnh một lần, chỉ sợ chuyển tiếp sinh mệnh hai lần mà bị tháp Hắc Quang trấn áp thì cũng phải chết như thường!

Không hổ là bảo vật hộ đạo.

Quả nhiên bất phàm.

“Lục Thánh Nhân, thu hồi tháp Hắc Quang đi, dùng tháp Hắc Quang chém giết hai sinh mệnh Ám Vực kia chắc chắn không thành vấn đề.”

Thiên Quang Thánh Nhân vội vàng hô lên.

Hắn cũng không muốn cứ để tháp Hắc Quang tiếp tục trấn áp.

Như thế nhục thể của hắn sẽ chôn vùi càng nhiều, muốn khôi phục cũng không phải chuyện dễ dàng.

“Được.”

Lục Trường Sinh lập tức thu hồi tháp Hắc Quang.

Trong lòng hắn cũng đã hiểu, bảo vật hộ đạo như tháp Hắc Quang có thể trấn sát sinh mệnh Hỗn Độn đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần.

Thậm chí không chỉ riêng sinh mệnh Hỗn Độn đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần.

Có lẽ là sinh mệnh Hỗn Độn đã chuyển tiếp sinh mệnh hai lần, ba lần cũng không gánh được.

Có tháp Hắc Quang thì Lục Trường Sinh có thể thỏa thích xông pha khắp Hỗn Độn to lớn này.

“Thiên Quang Thánh Nhân, chuyện này không nên chậm trễ nữa, giờ chúng ta tới thế giới Thiên Ngục thôi.”

Lục Trường Sinh cũng muốn sớm giải quyết tai hoạ ngầm ở thế giới Thiên Ngục.

Hắn còn rất nhiều chuyện cần sắp xếp nên không muốn trì hoãn quá nhiều thời gian.

“Được, giờ chúng ta đi luôn.”

Thiên Quang Thánh Nhân gật đầu đồng ý

Để bảo đảm không có bất ngờ gì xảy ra, lần này chỉ có ba vị Thánh Nhân ở lại, còn đâu tất cả sinh mệnh Hỗn Độn sẽ cùng nhau tiến về thế giới Thiên Ngục.

“Tất cả mọi người tiến vào tháp Hắc Quang của ta đi.”

Lục Trường Sinh nói.

Tiến vào bên trong thì bất cứ nơi nào tại Bách Hoa Vực tháp Hắc Quang cũng có thể xuyên thẳng tới trong nháy mắt.

“Được.”

Mọi người đều rất tin tưởng Lục Trường Sinh, nhao nhao tiến vào bên trong tháp Hắc Quang.

“Đi.”

Lục Trường Sinh thôi động tháp Hắc Quang.

Tháp Hắc Quang lóe lên u quang, ngay sau đó bọn hắn đã đến thế giới Thiên Ngục.

“Gì thế này, đây là thế giới Thiên Ngục thật à?”

“Chớp mắt xuyên thẳng tới thế giới Thiên Ngục, tháp Hắc Quang đúng là quá mạnh.”

“Trong phạm vi Bách Hoa Vực, tháp Hắc Quang có thể tùy ý xuyên qua mọi nơi, đúng là không thể tưởng nổi.”

“Nghe nói tử thể của tháp Hắc Quang đều như vậy, có thể bao quát trong phạm vi một tòa vực giới.”

“Không hổ là bảo vật của tồn tại vĩ đại kia…”

Các sinh mệnh Hỗn Độn đều cảm thấy cực kỳ rung động.

Nhưng giờ chính sự quan trọng hơn.

Nhìn thế giới Thiên Ngục trước mắt, Thiên Quang Thánh Nhân trầm giọng nói: “Thế giới Thiên Ngục đã vỡ tan một lần, về cơ bản sinh mệnh Ám Vực phổ thông đều bị tàn sát sạch sẽ rồi, chỉ còn hai sinh mệnh Ám Vực đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần kia vẫn bị trấn áp trong thế giới Thiên Ngục như cũ.”

Lục Trường Sinh hỏi: “Lần trước tới thế giới Thiên Ngục ta và Liễu Thanh đạo hữu cũng không cảm ứng được tồn tại kinh khủng nào cả.”

“Lần trước các ngươi chỉ là tu sĩ Đăng Thần nên tất nhiên không cảm ứng được, bởi vì hai sinh mệnh Ám Vực kia đang ở dưới đáy thế giới Thiên Ngục.”

Sau khi Thiên Quang Thánh Nhân liên tiếp đánh ra những ấn ký phức tạp.

“Ầm ầm.”

Toàn bộ thế giới Thiên Ngục đều chấn động kịch liệt.

Mơ hồ có hai luồng khí thế kinh khủng phóng lên tận trời.

Chương 1761: Lục Trường Sinh trấn sát sinh mệnh Ám Vực! Sức mạnh bản nguyên Ám Vực xuất hiện! (4)

“Thiên Quang lão quỷ, rốt cục ngươi cũng buông lỏng phong ấn thả chúng ta ra. Tức là ngươi đã nắm chắc có thể giết chết chúng ta hả?”

Một thanh âm sắc nhọn vang vọng khắp thế giới Thiên Ngục.

Ngay sau đó Lục Trường Sinh trông thấy đại địa rạn nứt.

Như vừa xảy ra địa chấn khủng khiếp.

Từ dưới mặt đất đột nhiên có hai thân ảnh phóng vụt lên.

Hai thân ảnh này cực kỳ khủng bố, toàn thân chúng màu đỏ sậm, đồng thời còn cao tới mấy vạn trượng.

Trên thân chúng dường như có vô số con mắt.

Nhưng nhìn qua lại rất giống với Nhân tộc.

Quả là kỳ quái.

“Bọn chúng chính là sinh mệnh Ám Vực, hơn nữa còn là sinh mệnh Ám Vực đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần!”

Thiên Quang Thánh Nhân trầm giọng nói.

Tầm mắt của hai sinh mệnh Ám Vực cũng đảo qua từng người phe Thiên Quang Thánh Nhân.

“Chẳng lẽ đám lão quỷ các ngươi muốn trấn sát chúng ta? Không có khả năng!”

“Hử? Lại có thêm một sinh mệnh Hỗn Độn mới, nhưng còn chưa từng chuyển tiếp sinh mệnh một lần nào, thế thì có tác dụng gì chứ.”

“Lần này các ngươi gii khaải phong ấn, sau này muốn phong ấn chúng ta lần nữa sẽ phải trả giá rất lớn đấy!”

Giọng nói của hai sinh mệnh Ám Vực chuyện đều đằng đằng sát khí.

Dường như chỉ liếc qua là thấy ngay nội tình của đối thủ.

Dù sao Thiên Quang Thánh Nhân và các sinh mệnh Hỗn Độn ở đây kỳ thực đều là “người quen biết cũ” bọn chúng, cả đám đã từng gặp qua rồi.

Chỉ có một người duy nhất chưa từng gặp qua chính là Lục Trường Sinh.

Nhưng khí tức phát ra trên người Lục Trường Sinh cũng chỉ là sinh mệnh Hỗn Độn vừa mới hình thành, không có khí tức của kẻ đã chuyển tiếp sinh mệnh.

Chỉ cần chưa từng chuyển tiếp sinh mệnh thì hai sinh mệnh Ám Vực sẽ không để coi trọng.

“Hừ.”

Thiên Quang Thánh Nhân không tranh cãi với hai sinh mệnh Ám Vực làm gì.

Hắn nhìn về phía Lục Trường Sinh.

“Lục Thánh Nhân, làm phiền rồi.”

Lục Trường Sinh khẽ gật đầu: “Không dám.”

Thấy cảnh này, hai sinh mệnh Ám Vực không khỏi kinh ngạc, nhưng bọn chúng rất nhanh đã phát giác được điều không bình thường.

Thiên Quang Thánh Nhân là ai?

Bọn chúng tất nhiên biết rõ.

Đó là một sinh mệnh Hỗn Độn đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần, thậm chí còn là người khai sáng Thiên Quang Thánh Tông, là nhân vật tổ sư khai sơn lập phái, gần như đứng trên đỉnh Bách Hoa Vực.

Nhân vật như vậy vì sao phải cung kính với một sinh mệnh Hỗn Độn vừa mới thành tựu?

Có vấn đề.

Trong chuyện này chắc chắn có vấn đề!

Chẳng mấy chốc bọn chúng đã biết vấn đề ở đâu.

Đáng tiếc bọn chúng đã không có cơ hội.

“Vù vù.”

Ngay sau đó một đạo u quang đột nhiên bay ra từ trong mi tâm Lục Trường Sinh.

U quang trong nháy mắt biến thành một tòa bảo tháp.

Bảo tháp tản ra một khí tức làm người ta không khỏi sợ hãi.

“Đây là… tháp Hắc Quang!”

Hai sinh mệnh Ám Vực này chẳng ngờ cũng có chút kiến thức.

Còn biết cả tháp Hắc Quang.

Chính vì biết nên sắc mặt bọn chúng mới đột biến.

Bọn chúng rất rõ tháp Hắc Quang là thứ gì.

Dù chỉ là tử thể thì cũng có thể tuỳ tiện trấn sát những sinh mệnh Ám Vực đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần như bọn chúng.

“Ngươi đã thông qua khảo hạch sơ cấp của tháp Hắc Quang ư?”

Hai sinh mệnh Ám Vực cảm thấy không thể tin nổi.

Một vực giới hẻo lánh như Bách Hoa Vực lại có thể sinh ra một vị thiên tài như thế ư?

Lục Trường Sinh không trả lời.

Hắn tâm niệm khẽ động.

Tháp Hắc Quang trong nháy mắt hướng về phía hai sinh mệnh Ám Vực mà trấn áp.

“Ầm ầm.”

Khi tháp Hắc Quang trấn áp tới, hai sinh mệnh Ám Vực cũng bắt đầu vùng vẫy giãy chết.

Dù biết rõ không địch lại nhưng bọn chúng cũng muốn tranh thủ mọi cơ hội.

Hai sinh mệnh Ám Vực biến thành cự nhân vạn trượng.

Quang mang màu đỏ sậm khắp toàn thân chúng gần như trải rộng cả tòa Thiên Ngục.

Quang mang đỏ sậm tựa hồ khác với bất cứ sức mạnh nào Lục Trường Sinh từng nhìn thấy.

Đó là sức mạnh Ám Vực.

Ám Vực và Hỗn Độn là hai mặt đối lập, là sức mạnh có cấp độ ngang nhau.

Tuy sức mạnh Ám Vực rất mạnh nhưng tháp Hắc Quang càng mạnh hơn.

Tháp Hắc Quang thế như chẻ tre, tuỳ tiện nghiền nát quang mang màu đỏ sậm, sau đó ầm vang rơi xuống.

“A…”

Hai sinh mệnh Ám Vực kêu thảm một tiếng.

Nhục thể của bọn hắn trong nháy mắt đã bị ép thành bột mịn.

Hơn nữa triệt để nghiền nát từ phương diện hạt nhục thân.

Căn bản không có cách nào khôi phục.

Từ khi ra tay đến khi kết thúc vẻn vẹn chỉ chưa tới ba hơi thở.

Hai sinh mệnh Ám Vực cứ thế chết đi.

Giờ phút này toàn bộ thế giới Thiên Ngục đều trở nên lặng ngắt như tờ.

Thấy kết cục của hai sinh mệnh Ám Vực, cả đám người ngỡ ngàng nhìn nhau.

Trước đó bọn hắn đã thấy Lục Trường Sinh và Thiên Quang Thánh Nhân động thủ.

Khi ấy dù tháp Hắc Quang cũng mạnh nhưng dường như không mạnh đến mức không tưởng.

Nhưng giờ bọn hắn mới hiểu được.

Đó là vì Lục Trường Sinh đã nương tay.

Thật sự dốc toàn lực thôi động tháp Hắc Quang thì Thiên Quang Thánh Nhân chắc chắn không ngăn được, kết quả sẽ giống hai sinh mệnh Ám Vực này.

“Cuối cùng hai sinh mệnh Ám Vực kia cũng chết.”

“Lục Thánh Nhân, ngươi giúp chúng ta việc lớn rồi.”

“Ha ha ha, từ nay về sau chúng ta cũng có thể tự do tiến về ngoại vực du lịch, tìm kiếm cơ duyên.”

Các sinh mệnh Hỗn Độn đều nở nụ cười.

Bất kể thế nào, vấn đề sinh mệnh Ám Vực đã được giải quyết, từ nay về sau bọn hắn không cần ở lại trấn thủ thế giới Thiên Ngục nữa.

Có thể thoải mái tu hành.

Nói cách khác thì Lục Trường Sinh đã giúp bọn hắn việc lớn rồi.

Thế là mọi người lại quay về Thiên Quang Thánh Tông lần nữa.

“Thiên Quang Thánh Nhân, ta muốn đi giải quyết một số việc riêng. Sau khi giải quyết xong ta sẽ rời khỏi Bách Hoa Vực tới Hắc Quang giới tiếp nhận khảo hạch cuối cùng luôn.”

Lục Trường Sinh nói với Thiên Quang Thánh Nhân.

Sắc mặt Thiên Quang Thánh Nhân hết sức phức tạp.

Kỳ thực sâu trong nội tâm, hắn rất muốn Lục Trường Sinh ở lại đây.

Một khi Lục Trường Sinh ở lại thì chắc chắn hắn có thể trưởng thành đến mức chuyển tiếp sinh mệnh hai lần, thậm chí là ba lần.

Chương 1762: Lục Trường Sinh trấn sát sinh mệnh Ám Vực! Sức mạnh bản nguyên Ám Vực xuất hiện! (5)

Đủ để xưng bá toàn bộ Bách Hoa Vực.

Thế nhưng Thiên Quang Thánh Nhân cũng biết Lục Trường Sinh là giao long, mà Bách Hoa Vực chỉ là một vũng nước cạn.

Vũng cạn sao có thể giữ chân giao long?

Không thể nào.

Mục tiêu của Lục Trường Sinh nhất định là nguyên sinh mệnh.

Mà ở lại Bách Hoa Vực thì sẽ không có cách để trở thành nguyên sinh mệnh.

“Lục Thánh Nhân cứ đi đi. Dù ngày sau gặp chuyện gì ngươi cũng có thể trở lại Thiên Quang Thánh Tông, nơi này vĩnh viễn là tông môn của ngươi!”

Thiên Quang Thánh Nhân nghiêm mặt nói.

“Lục mỗ nhất định nhớ kỹ.”

Lục Trường Sinh cười.

Sau đó trong nháy mắt biến thành một tia sáng, bay về động phủ của mình.

Sau khi trở lại động phủ, Lục Trường Sinh hỏi thăm Tử Tang: “Tử Tang, quang mang màu đỏ sậm trên thân hai sinh mệnh Ám Vực kia là cái gì?”

Lục Trường Sinh cảm thấy quang mang màu đỏ sậm trên thân hai sinh mệnh Ám Vực có chút bất thường.

“Hẳn là sức mạnh bản nguyên của Ám Vực. Đương nhiên cũng chỉ là một chút xíu sức mạnh bản nguyên thôi.”

“Bọn chúng từ Ám Vực tới, nhất định phải có một tia sức mạnh bản nguyên nếu không cũng không thể đối kháng với quy tắc Hỗn Độn, càng không cách nào tiến vào Hỗn Độn.”

Tử Tang hồi đáp.

Mắt Lục Trường Sinh sáng lên.

“Sức mạnh bản nguyên của Ám Vực?”

Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động, bên trong tháp Hắc Quang xuất hiện từng tia quang mang màu đỏ sậm.

Đó là quang mang bị Lục Trường Sinh thu vào trong tháp Hắc Quang.

“Tinh luyện.”

Lục Trường Sinh lợi dụng tháp Hắc Quang không ngừng tinh luyện sức mạnh bản nguyên trong quang mang màu đỏ sậm.

Theo thời gian dần trôi.

Vô số quang mang màu đỏ sậm được tinh luyện, nhưng cuối cùng chỉ còn lại hai tia quang mang màu đỏ sậm.

Đó chính là sức mạnh bản nguyên của Ám Vực.

“Chủ nhân, ngươi tinh luyện sức mạnh bản nguyên của Ám Vực làm gì?”

Tử Tang không nhịn được mà hỏi. Nếu là bình thường thì sinh mệnh Hỗn Độn đều không có cách nào lợi dụng sức mạnh bản nguyên của Ám Vực.

Lấy ra cũng không có tác dụng gì.

Nhục thân không thể luyện hóa được.

Dù có miễn cưỡng luyện hóa cũng sẽ phá hủy nhục thân.

Dù sao sức mạnh bản nguyên Ám Vực và sức mạnh bản nguyên Hỗn Độn hoàn toàn không giống nhau.

Lục Trường Sinh khẽ mỉm cười, nói: “Giới Chủ có thể hấp thu sức mạnh bản nguyên Ám Vực, không biết có phải cũng có thể dùng để hoàn thiện thế giới của Giới Chủ hay không?”

Tử Tang không khỏi kinh hãi: “Đúng là thế. Chủ nhân Thế Giới bao dung vạn vật, bất kể sức mạnh bản nguyên Hỗn Độn hay sức mạnh bản nguyên Ám Vực cũng có thể thúc đẩy thế giới hoàn thiện, thậm chí còn có Giới Chủ chuyên cướp đoạt sức mạnh bản nguyên Ám Vực để hoàn thiện thế giới. Một khi sức mạnh bản nguyên Ám Vực và sức mạnh bản nguyên Hỗn Độn kết hợp sẽ sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất với thế giới của Giới Chủ.”

“Thế nhưng đó là Giới Chủ. Chủ nhân, ngài là sinh mệnh Hỗn Độn, sức mạnh bản nguyên Ám Vực này cũng không có tác dụng gì với ngài mà.”

Tử Tang không khỏi nghi hoặc.

“Vậy sao?”

“Chẳng lẽ sinh mệnh Hỗn Độn không thể là Giới Chủ?”

Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động.

“Ruỳnh.”

Hư giới giáng lâm.

Hư giới vừa giáng lâm đã bao phủ cả hai tia năng lượng màu đỏ sậm.

Đó là sức mạnh bản nguyên Ám Vực.

Hư giới của Lục Trường Sinh vừa tiếp xúc với sức mạnh bản nguyên Ám Vực đã cảm giác được lực hấp dẫn cực kỳ kinh khủng.

Như thể Hư giới cũng đang khát vọng hai tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực kia.

“Luyện!”

Lục Trường Sinh quyết định rất nhanh, lập tức thử luyện hóa hai tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực này.

Kết quả không có gì ngoài ý muốn.

Hư giới của Lục Trường Sinh dễ dàng luyện hóa hai tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực.

Cứ như thể… nước chảy thành sông.

Đúng, chính là nước chảy thành sông.

Lục Trường Sinh cảm thấy Hư giới sinh ra một chút biến hóa.

Tiếc là quá ít.

Hư giới vừa biến hóa một chút xíu thì đã kết thúc.

Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra xem.

Ký chủ: Lục Trường Sinh

Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính

Chủ nhân Thế Giới: 0 (Hình thức ban đầu)

Sinh mệnh Hỗn Độn: 1% (Sơ thành)

Trên bảng thuộc tính, tiến độ chủ nhân Thế Giới vẫn là số không như cũ.

Kỳ thực điều này đã nói rõ một vấn đề.

Chính là sức mạnh bản nguyên không đủ.

Cần nhiều hơn mới đủ để khiến Hư giới lột xác.

“Sức mạnh bản nguyên Ám Vực có tác dụng với Hư giới, nhưng vì số lượng quá ít, trước mắt không cách nào thể hiện rõ ràng, vậy nên ta phải thu hoạch thêm càng nhiều sức mạnh bản nguyên Ám Vực mới được…”

Lục Trường Sinh rất nhanh đã hiểu rõ nguyên nhân.

Dù Hư giới vẫn không thể lột xác như cũ.

Hư giới của Lục Trường Sinh cũng vẫn không thể sánh với sinh mệnh Hỗn Độn như cũ.

Thế nhưng hiện giờ Lục Trường Sinh dám chắc chắn mình chỉ còn thiếu bản nguyên Hỗn Độn mà thôi.

Không có thì bản nguyên Ám Vực cũng được.

Dù sao Hỗn Độn và Ám Vực là hai mặt đối lập, đều có thể khiến Hư giới của Lục Trường Sinh lột xác.

Có điều bất kể là bản nguyên Hỗn Độn hay bản nguyên Ám Vực thì đều rất khó lấy được.

Tạm thời Lục Trường Sinh cũng không có cách nào ngoài chờ đợi.

Để xem về sau có thể thu hoạch bản nguyên Hỗn Độn hoặc bản nguyên Ám Vực hay không.

Không có hai loại tài nguyên này, Lục Trường Sinh không thể trở thành chủ nhân Thế Giới chân chính.

Con đường Giới Chủ sẽ mãi trì trệ không tiến triển.

Ban đầu Lục Trường Sinh cũng có chút tình cảm với Bách Hoa Vực, hắn còn muốn ở lại Bách Hoa Vực lâu một chút.

Nhưng giờ xem ra tại Bách Hoa Vực sẽ không có cách nào thu hoạch được bản nguyên Hỗn Độn.

Vậy thì chỉ có thể ra ngoài.

Tới vực giới khác.

Thậm chí là tới trung tâm Hỗn Độn.

Chỉ ở những nơi phồn hoa mới có thể thu được bản nguyên Hỗn Độn.

Có điều trước lúc rời đi Lục Trường Sinh nhất định phải xử lý xong xuôi một số việc.

Trước mắt nơi có ràng buộc với Lục Trường Sinh kỳ thực chỉ có hai chỗ.

Một là Thiên Quang Thánh Tông, một là Thiên giới.

Chương 1763: Vừa tới Hắc Quang giới, xếp hạng của Lục Trường Sinh!

Về Thiên Quang Thánh Tông, có Thiên Quang Thánh Nhân và các sinh mệnh Hỗn Độn, lại là một trong ba thế lực lớn của Bách Hoa Vực, Lục Trường Sinh không có gì phải lo lắng.

Chỉ cần lo cho người ở trong Thiên Quang Thánh Tông.

Ví dụ như Tinh Oánh.

Nếu Lục Trường Sinh đã định rời đi vậy để lại cho Tinh Oánh vài thứ cũng không sao.

Dù sao chuyến này hắn đi cũng không biết đến khi nào mới có thể gặp mặt.

Hoặc vĩnh viễn cũng sẽ không gặp lại.

Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh trực tiếp tiến về động phủ của Tinh Oánh.

“Vèo.”

Lục Trường Sinh bay đến bên ngoài động phủ của Tinh Oánh.

Tinh Oánh rất nhanh đã phát hiện, đồng thời mở ra cửa lớn của động phủ.

“Cung nghênh Lục Thánh Nhân!”

Tuy miệng Tinh Oánh nói “cung nghênh” nhưng khóe miệng lại mang theo nét cười.

Rõ ràng nàng cũng không vì Lục Trường Sinh trở thành sinh mệnh Hỗn Độn mà xa cách hắn.

Đôi bên cũng không có cảm giác xa lạ.

Tinh Oánh vẫn là Tinh Oánh lúc trước.

Lục Trường Sinh cũng vẫn là Lục Trường Sinh như cũ.

Hai người tiến vào động phủ, Tinh Oánh vừa cười vừa nói: “Chúc mừng Lục đạo hữu trở thành sinh mệnh Hỗn Độn. Chuyện lúc trước Liễu Thanh tỷ chưa kịp hoàn thành giờ Lục đạo hữu lại hoàn thành rồi.”

Thần sắc Tinh Oánh mang theo chút cảm xúc phức tạp.

Nàng lại nhớ đến Liễu Thanh.

Lúc trước Liễu Thanh cũng từng là thiên kiêu, cũng từng kiên định muốn thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn.

Thậm chí đối phương đã chuẩn bị thỏa đáng.

Chỉ tiếc cuối cùng vẫn thất bại.

Tinh Oánh cũng là sinh mệnh đặc biệt, thậm chí thiên phú cũng khá xuất sắc.

Thế nhưng ngay cả nàng cũng không có dám chắc nhất định có thể trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.

Nhưng Lục Trường Sinh lại vô thanh vô tức trở thành sinh mệnh Hỗn Độn, vượt trên tất cả thiên kiêu, quả không hổ danh xưng vô thượng thiên kiêu!

“Lục đạo hữu, lần này ngươi đến hẳn cũng không phải vì tìm ta nói chuyện đấy chứ?”

Tinh Oánh hiểu rất rõ Lục Trường Sinh.

Lục Trường Sinh sẽ không vô duyên vô cớ tìm đến động phủ của nàng.

Lục Trường Sinh hít một hơi thật sâu, bình tĩnh nhìn Tinh Oánh rồi nói: “Ta phải đi.”

“Khi nào?”

“Nhanh thôi.”

“Ngươi có trở về nữa không?”

“Có thể có, cũng có thể không.”

Tinh Oánh trầm mặc.

Dù cuộc đối thoại của hai người rất đơn giản, thế nhưng nàng đã hiểu.

Lục Trường Sinh muốn đi, có lẽ còn đi rất xa, thậm chí cũng không quay về bữa.

Có lẽ lần từ biệt này chính là vĩnh viễn.

“Ta sẽ để lại đây một hạt nhục thân, có hạt nhục thân này bên mình thì từ sinh mệnh Hỗn Độn trở xuống sẽ không kẻ nào gây thương tổn cho ngươi được!”

“Coi như ta đưa cho ngươi một tia sức mạnh hộ đạo!”

Nói xong Lục Trường Sinh cong ngón búng ra.

Một hạt nhục thân trên người hắn cứ thế bay vào trong cơ thể Tinh Oánh.

Tinh Oánh cảm ứng được bên trong hạt nhục thân này ẩn chứa sức mạnh kinh khủng nhường nào, tuyệt đối vô địch với tồn tại từ sinh mệnh Hỗn Độn trở xuống!

Giờ thậm chí Lục Trường Sinh còn cảm thấy may mắn vì mình đã dùng cách thứ hai để trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.

Nếu lựa chọn dung hợp tất cả hạt nhục thân rồi trở thành sinh mệnh Hỗn Độn thì giờ hắn sẽ không cách nào để lại một hạt nhục thân được.

Tinh Oánh cũng không từ chối.

Nàng biết hạt nhục thân là gì.

Hạt nhục thân trên người Lục Trường Sinh tính bằng hàng tỷ.

Một hạt nhục thân đối với Lục Trường Sinh mà nói cũng không tạo thành ảnh hưởng gì được.

“Vậy xin chúc Lục đạo hữu có thể bước lên đỉnh cao Hỗn Độn, thành tựu nguyên sinh mệnh!”

Tinh Oánh khẽ gật đầu.

Thật ra nàng có rất nhiều lời muốn nói.

Thế nhưng cuối cùng cũng chỉ thốt ra được một câu chúc phúc.

Lục Trường Sinh không nói gì nữa, hắn chỉ khẽ gật đầu, sau đó dứt khoát quay người rời khỏi động phủ.

Nhìn theo hướng Lục Trường Sinh rời đi, Tinh Oánh trầm mặc không nói gì.

“Đạo lữ…”

Tinh Oánh cười.

Có thể một đường làm bạn đến cuối cùng mới là đạo lữ.

Nếu không chỉ là khách qua đường mà thôi.

Bách Hoa Vực không thể giữ chân thiên kiêu như Lục Trường Sinh.

Nàng cũng không có tư cách làm bạn với hắn.

Thậm chí sinh mệnh Hỗn Độn đều không có tư cách làm bạn một đường đi tới với Lục Trường Sinh nữa kìa.

Có lẽ chỉ có nguyên sinh mệnh mới có thể.

Đã không cách nào làm bạn thì cũng chỉ có thể chúc phúc.

Lục Trường Sinh không trở lại động phủ, hắn trực tiếp thúc giục tháp Hắc Quang.

“Xoạt.”

Tháp Hắc Quang biến mất trong nháy mắt.

Ngay sau đó tháp Hắc Quang đã xuất hiện bên ngoài Thiên giới.

Lục Trường Sinh thu hồi tháp Hắc Quang, trực tiếp tiến vào bên trong Thiên giới.

“Ầm ầm.”

Lục Trường Sinh vừa tiến vào Thiên giới đã khiến toàn bộ Thiên giới sôi trào.

Đó là quy tắc của Thiên giới.

Dương như đang phải thừa nhận áp lực cực lớn.

Sinh mệnh Hỗn Độn nói theo một cách nào đó có cùng một cấp độ với thế giới Hỗn Độn.

Bởi vậy một khi sinh mệnh Hỗn Độn tiến vào thế giới Hỗn Độn sẽ tạo thành áp lực với một tòa thế giới Hỗn Độn.

Đương nhiên nếu không có ý chí thế giới thì thật ra cũng không có vấn đề.

Nếu thế giới Hỗn Độn đã có ý chí thế giới thì ý chí thế giới sẽ bài xích sinh mệnh Hỗn Độn.

Hiện giờ Thiên giới chính là như vậy.

Nhưng cũng may Lục Trường Sinh vốn là sinh mệnh tới từ Thiên giới.

Thậm chí còn dung nhập ấn ký đạo quả vào trong Thiên giới.

Dù Lục Trường Sinh đã là sinh mệnh Hỗn Độn nhưng ấn ký đạo quả sẽ không thay đổi, khí tức cũng sẽ không thay đổi.

Thiên giới đã “nhận ra” Lục Trường Sinh.

Không lâu sau vô số dị động của Thiên giới cũng dần dần lắng lại.

Nhưng dù có lắng lại thì động tĩnh lớn như vậy vẫn bị các vị Đạo Tổ của Thiên giới nhận ra.

Từng người trong bọn hắn đều có cảm giác tim đập nhanh.

Như thể ngày tận thế đã tới.

Do ý chí thế giới kịch liệt phản ứng khiến bọn hắn bị ảnh hưởng.

“Xảy ra chuyện gì? Sao ý chí Thiên giới lại phản ứng lớn thế?”

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vừa rồi động tĩnh lớn như vậy cơ mà, sao giờ Thiên giới lại bình tĩnh như cũ rồi?”

Chương 1764: Vừa tới Hắc Quang giới, xếp hạng của Lục Trường Sinh! (2)

“Thiên giới chúng ta có cường giả Đăng Thần cửu giai tọa trấn, sao mà xảy ra chuyện gì được?”

Các vị Đạo Tổ bàn luận xôn xao.

Còn có cả Thiên Hạc Lưu, giờ hắn đang tọa trấn tại Thiên giới.

Hắn cũng không khỏi nghi hoặc.

Sao đang yên đang lành ý chí Thiên giới lại phản ứng lớn như vậy?

Thế nhưng khi bọn hắn nhìn thấy một bóng người quen thuộc giữa hư không thì ai nấy đều cảm thấy kinh hỉ khôn nguôi.

“Là Lục đạo hữu.”

Thiên Hạc Lưu mỉm cười.

Có thể trông thấy Lục Trường Sinh, hắn cũng rất vui sướng.

Dựa theo ước định, thời gian này đến lượt hắn tọa trấn tại Thiên giới.

Lúc đầu còn rất buồn chán.

Nhưng có thể nhìn thấy Lục Trường Sinh thì đúng là niềm vui ngoài ý muốn.

“Thiên Hạc Lưu đạo hữu.”

Lục Trường Sinh cũng có vẻ hơi bất ngờ.

Không ngờ mình lại có thể nhìn thấy “người quen biết cũ” tại Thiên giới.

Chờ Lục Trường Sinh tới gần, Thiên Hạc Lưu lập tức hỏi: “Lục đạo hữu, vừa rồi có chuyện gì mà ý chí Thiên giới lại phản ứng như vậy?”

Thật ra Thiên Hạc Lưu đã đoán được chuyện này có liên quan tới Lục Trường Sinh.

“Lục mỗ vừa mới đột phá không lâu trước đây, giờ vẫn chưa thể hoàn toàn kiềm chế sức mạnh mới khiến ý chí Thiên giới có chút phản ứng, không có vấn đề gì đâu.”

Lục Trường Sinh đáp lại hắn.

“Đột phá?”

Thiên Hạc Lưu ngẩn ngơ.

Dù Lục Trường Sinh thiên phú dị bẩm, đột phá đến cấp độ Đăng Thần cửu giai thì cũng không thể khiến ý chí Thiên giới phản ứng lớn như vậy mới đúng chứ?

“Chẳng lẽ…”

Thiên Hạc Lưu nghĩ đến một khả năng.

Hắn nhìn thật kỹ, cẩn thận cảm ứng Lục Trường Sinh.

Vừa mới cảm ứng thử hắn đã nhận ra Lục Trường Sinh không bình thường.

Hắn cảm ứng được một loại uy áp như có như không từ trên người Lục Trường Sinh.

Uy áp này không phải là uy áp về mặt sức mạnh.

Mà là một loại uy áp trên cấp độ sinh mệnh.

Uy áp như vậy đối với Thiên Hạc Lưu mà nói cũng không xa lạ gì.

Hắn đã từng thấy qua sinh mệnh Hỗn Độn.

Trên người đối phương cũng mang theo uy áp trên cấp độ sinh mạng như vậy.

Phải nói là giống nhau như đúc.

Nghĩ tới đây, trong lòng Thiên Hạc Lưu không khỏi chấn động.

Hắn hiểu ra, hoàn toàn hiểu ra rồi.

Sinh mệnh Hỗn Độn.

Thế mà Lục Trường Sinh đã tấn thăng sinh mệnh Hỗn Độn.

Thế nhưng điều này có thể sao?

Mới qua bao lâu?

Sao Lục Trường Sinh lại tấn thăng thành sinh mệnh Hỗn Độn rồi?

Chuyện này thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Thậm chí toàn thân Thiên Hạc Lưu đều đang run rẩy.

Bởi vì quá mức kích động.

“Lục… Lục đạo hữu, liệu ngươi có phải…”

Giọng điệu Thiên Hạc Lưu có chút run rẩy. Còn chưa nói hết thì Lục Trường Sinh đã gật đầu đáp: “Không sai, Lục mỗ đã trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.”

“Đoàng.”

Lục Trường Sinh chẳng hề cố tình che giấu.

Ai cũng có thể nghe được lời hắn nói.

Sinh mệnh Hỗn Độn!

Thế mà thật sự là sinh mệnh Hỗn Độn ư?

Nhất thời, các vị Đạo Tổ của Thiên giới đều cực kỳ chấn động.

Thậm chí ngẩn cả người, không nói ra lời nữa.

Sinh mệnh Hỗn Độn, đây chính là sinh mệnh Hỗn Độn đấy.

Các vị Đạo Tổ cũng mới chỉ tới cấp độ Đăng Thần lục giai.

Khoảng cách sinh mệnh Hỗn Độn không biết xa xôi nhường nào.

Vậy mà Lục Trường Sinh vô thanh vô tức đã trở thành sinh mệnh Hỗn Độn, hơn nữa còn đang đứng trước mặt bọn hắn?

Lục Trường Sinh trực tiếp phóng ra một chút khí tức của sinh mệnh Hỗn Độn.

Trước mặt luồng khí tức kinh khủng này, các vị Đạo Tổ đều cảm thấy như sắp ngạt thở.

Loại uy áp trên cấp độ sinh mệnh này tuyệt đối không nhầm được.

Đó chính là sinh mệnh Hỗn Độn.

Chỉ có sinh mệnh Hỗn Độn trước mặt tu sĩ cấp độ Đăng Thần mới có uy áp sinh mệnh khủng bố như vậy.

“Ha ha ha, ai mà ngờ được Thiên giới chúng ta sinh ra một vị sinh mệnh Hỗn Độn chứ?”

“Từ đây Thiên giới không còn sầu lo nữa…”

“Ai có thể ngờ Thiên giới chúng ta cũng sẽ có một vị sinh mệnh Hỗn Độn tọa trấn đâu?”

Các vị Đạo Tổ đều mừng như điên.

Chuyện tốt.

Đúng là chuyện tốt.

Dù trước kia Lục Trường Sinh đã là vô thượng thiên kiêu, biểu hiện tại Thiên Quang Thánh Tông cũng không tệ, tiềm lực rất lớn.

Thế nhưng tiềm lực cuối cùng cũng chỉ là tiềm lực.

Không biết có bao nhiêu tu sĩ có tiềm lực cuối cùng có thể trở thành sinh mệnh Hỗn Độn?

Chỉ đếm được trên đầu ngón tay!

Thế nhưng giờ Lục Trường Sinh chính là một vị sinh mệnh Hỗn Độn hàng thật giá thật.

Một khi sinh ra sinh mệnh Hỗn Độn, tại Bách Hoa Vực rộng lớn này Thiên giới cũng có thể nhảy lên thành tồn tại đỉnh tiêm.

Đương nhiên, so với ba thế lực đỉnh tiêm chắc chắn vẫn không bằng.

Nhưng chẳng ai lại muốn đắc tội với một thế giới Hỗn Độn có sinh mệnh Hỗn Độn cả.

Về sau dù không có Thiên gia tọa trấn thì Thiên giới cũng có thể kê cao gối mà ngủ.

Đây chính là sức uy hiếp của một vị sinh mệnh Hỗn Độn!

Thiên Hạc Lưu cũng cực kỳ kích động.

Hắn biết từ khi Lục Trường Sinh tu hành đến nay cùng lắm mới hơn một vạn năm.

Tức là hơn một vạn năm đã trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.

Ngày sau giữa các sinh mệnh Hỗn Độn chắc chắn cũng là cường giả.

Nhất là Thiên Hạc Lưu còn biết chuyện phân chia đẳng cấp giữa các sinh mệnh Hỗn Độn.

Biết sinh mệnh Hỗn Độn đã chuyển tiếp sinh mệnh sẽ có địa vị càng cao.

Với thiên phú xuất sắc của Lục Trường Sinh, về sau chuyển tiếp sinh mệnh tiến thêm một bước cũng không phải không có khả năng.

Nhất thời tới cả Thiên Hạc Lưu cũng thấy hâm mộ Thiên giới.

Một thế giới Hỗn Độn bình thường không có gì lạ thế mà lại sinh ra một vị sinh mệnh Hỗn Độn, hơn nữa còn là sinh mệnh Hỗn Độn xuất sắc như thế.

Quả là may mắn không tưởng!

Nhưng vậy cũng tốt, Thiên gia nhân họa đắc phúc, nhờ vậy mà có chút quan hệ với Lục Trường Sinh.

Đây cũng là may mắn của Thiên gia!

Lục Trường Sinh thấy vô số Đạo Tổ tỏ vẻ kích động cũng không ngăn cản.

Hơn nữa Lục Trường Sinh cũng đã công khai tỏ rõ thân phận của hắn hiện giờ.

Đây cũng là do hắn cố ý.

Chương 1765: Vừa tới Hắc Quang giới, xếp hạng của Lục Trường Sinh! (3)

Hắn cần thân phận sinh mệnh Hỗn Độn chấn nhiếp đám đạo chích.

Như thế Thiên giới mới có thể an toàn.

Nhưng chỉ vậy thì vẫn chưa đủ.

Thiên giới cũng không thể chỉ dựa vào cường giả Đăng Thần cửu giai của Thiên gia tọa trấn.

Thiên giới cũng cần sức mạnh Đăng Thần cửu giai của riêng mình.

Đây cũng là mục đích của việc Lục Trường Sinh trở lại Thiên giới lần này.

“Về sau có thể ta sẽ không thường xuyên trở lại Thiên giới. Thế nhưng ta sẽ để lại một hạt nhục thân, ngoài sinh mệnh Hỗn Độn ra thì có thể trấn sát bất cứ tu sĩ cấp độ Đăng Thần nào!”

“Có hạt nhục thân này tọa trấn, Thiên giới hẳn không có vấn đề gì.”

Nói xong Lục Trường Sinh cong ngón tay búng ra, cũng để lại một hạt nhục thân.

Hạt nhục thân nhanh chóng biến thành dáng vẻ của Lục Trường Sinh.

Cũng hướng về phía Lục Trường Sinh thi lễ.

Đây cũng là phân thân của Lục Trường Sinh.

Đây cũng chỉ là một hạt nhục thân thôi.

Đối với Lục Trường Sinh mà nói sẽ không có bất cứ ảnh hưởng gì, có thể một mực tọa trấn tại Thiên giới, bảo vệ Thiên giới an toàn.

“Trường Sinh à, ngươi cứ đi đi. Thiên giới chúng ta không có gì phải lo.”

Bàn Tổ mở miệng nói.

Dù hiện giờ Lục Trường Sinh đã trở thành sinh mệnh Hỗn Độn, nhưng địa vị của Bàn Tổ rất cao, gần như hắn đã nhìn Lục Trường Sinh một đường quật khởi.

Tất nhiên hắn hiểu rõ, Lục Trường Sinh sẽ không ở lại Thiên giới.

Lục Trường Sinh khẽ gật đầu.

Hắn không nói cho người của Thiên giới biết chuyện mình sắp rời khỏi Bách Hoa Vực.

Bởi vì không cần thiết.

Tầm mắt các vị Đạo Tổ của Thiên giới đều hơi thấp.

Dù nói cho bọn hắn biết chuyện về tháp Hắc Quang thì bọn hắn cũng không hiểu.

Hắn để lại một hạt nhục thân là đủ rồi!

“Thiên Hạc Lưu đạo hữu, chuyện của Thiên giới, Thiên gia các ngươi cũng phải tuân theo ước định đấy.”

Lục Trường Sinh lại nói với Thiên Hạc Lưu thêm một câu.

“Đây là tất nhiên. Ta cũng có một chuyện hy vọng Lục Thánh Nhân sẽ đồng ý. Thiên gia chúng ta chuẩn bị di chuyển gia tộc đến Thiên giới…”

Trước kia Thiên Hạc Lưu không nhắc tới chuyện này cũng vì Thiên giới có điều phải lo nghĩ, hoặc là nói Lục Trường Sinh có điều phải lo nghĩ, sợ Thiên gia đảo khách thành chủ.

Nhưng giờ đã khác.

Lục Trường Sinh trở thành sinh mệnh Hỗn Độn, Thiên giới cũng có hạt nhục thân bảo vệ, có đầy đủ sức mạnh nên không sợ Thiên gia đảo khách thành chủ nữa.

Đồng thời Thiên Hạc Lưu cũng hạ quyết tâm, nhất định phải di chuyển gia tộc đến Thiên giới, nhất định phải ôm chặt cái “đùi vàng” Lục Trường Sinh này.

Đối với Thiên gia mà nói, chuyện này có trăm lợi mà không có chút hại nào!

“Được.”

Lục Trường Sinh khẽ gật đầu.

Đương nhiên hắn cũng hiểu rõ ý định của Thiên Hạc Lưu.

Nhưng hắn không quá để tâm.

Thiên gia có thể chuyển tới Thiên giới, cũng là cách để tăng cường nội tình cho Thiên giới.

Đây là chuyện tốt!

“Tốt, Lục mỗ sẽ không tiến vào Thiên giới.”

Nói xong u quang trên người Lục Trường Sinh lóe lên, cứ thế biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa.

Lục Trường Sinh quay về động phủ trong Thiên Quang Thánh Tông.

Hắn làm xong hai chuyện này thật ra cũng không mất bao nhiêu thời gian.

Còn chưa tới một ngày.

Cũng nhờ có năng lực xuyên qua không gian của tháp Hắc Quang.

Có thể trực tiếp xuyên thẳng tới bất cứ nơi nào trong Bách Hoa Vực.

Quả là đã tiết kiệm được rất nhiều thời gian.

Làm xong hai việc này, về cơ bản Lục Trường Sinh cũng không còn gì phải lo lắng nữa.

Hắn lại nhìn lướt qua Thiên Quang Thánh Tông.

“Phải đi rồi…”

Lục Trường Sinh không lưu luyến gì cả, u quang trên thân lóe lên, cứ thế biến mất trong động phủ.

“Tách.”

Lục Trường Sinh đã xuất hiện trong Hỗn Độn.

Thế nhưng hắn đã ở ngoài Bách Hoa Vực.

Bên ngoài Bách Hoa Vực cũng là Hỗn Độn.

Nếu muốn di chuyển trong Hỗn Độn thì thật sự mất rất nhiều thời gian.

Nhưng Lục Trường Sinh lại khác.

Hắn có thể sử dụng tháp Hắc Quang để xuyên thẳng qua.

Sinh mệnh Hỗn Độn cũng không thể xuyên thẳng qua Hỗn Độn, chỉ có thể ở trong thế giới Hỗn Độn tiến hành xuyên qua không gian.

Nhưng tháp Hắc Quang lại có thể xuyên thẳng qua Hỗn Độn.

Có điều khả năng xuyên qua không gian của tháp Hắc Quang vẫn có chút hạn chế.

Hắn cũng không thể lập tức trở lại Hắc Quang giới được.

Mỗi lần tháp Hắc Quang xuyên qua không gian, khoảng cách chính bằng toàn bộ Bách Hoa Vực.

Mà khoảng cách giữa Bách Hoa Vực và Hắc Quang giới rất xa, không chỉ có mỗi một vực giới.

Bởi vậy Lục Trường Sinh không mất bao nhiêu thời gian đã xuyên thẳng qua Hỗn Độn, tiến về Hắc Quang giới.

Thời gian nhoáng cái qua mười năm, rốt cục Lục Trường Sinh cũng đã tới Hắc Quang giới.

Lục Trường Sinh nhìn phía trước tản ra mức năng lượng phản ứng khủng bố, không khỏi thở phào một hơi.

“Mười năm, cuối cùng cũng tới nơi.”

Không phải do Lục Trường Sinh không cảm khái.

Hắn dùng tháp Hắc Quang không ngừng xuyên qua Hỗn Độn vậy mà cũng mất thời gian mười năm mới tới Hắc Quang giới.

Nếu như sinh mệnh Hỗn Độn dựa vào phi hành sẽ mất bao nhiêu thời gian đây?

Mấy nghìn năm?

Thậm chí mấy vạn năm? Quả thực không dám nghĩ nữa.

Nếu không có bảo vật xuyên qua Hỗn Độn thì dù là sinh mệnh Hỗn Độn muốn di chuyển trong Hỗn Độn cũng sẽ rất khó khăn.

Sinh mệnh Hỗn Độn cùng lắm chỉ có thể đi quanh vài toà vực giới gần đó thôi.

Vượt qua khoảng cách mười toà vực giới, đối với sinh mệnh Hỗn Độn mà nói cũng là khiêu chiến.

Nhưng bất kể thế nào, cuối cùng Lục Trường Sinh vẫn tới Hắc Quang giới.

Lục Trường Sinh thu hồi tháp Hắc Quang, bay về phía Hắc Quang giới.

Dù sao giờ cũng cách Hắc Quang giới rất gần, Lục Trường Sinh không vội gì cả.

Lục Trường Sinh đang chuẩn bị tiến vào Hắc Quang giới.

Đột nhiên một bóng người bay đến trước mặt Lục Trường Sinh.

Sinh mệnh Hỗn Độn.

Rõ ràng đây là một sinh mệnh Hỗn Độn.

Đối phương cười híp mắt, chắp tay nói: “Đạo hữu định tới Hắc Quang giới tham dự khảo hạch sơ cấp à? Nếu là khảo hạch sơ cấp thì chỗ ta có một số cách công lược, chắc chắn có thể trợ giúp đạo hữu hoàn thành khảo hạch…”

Lục Trường Sinh ngẩn ra.

“Công lược?”

Chương 1766: Vừa tới Hắc Quang giới, xếp hạng của Lục Trường Sinh! (4)

Đây là sinh mệnh Hỗn Độn đấy.

Đường đường sinh mệnh Hỗn Độn mà lại chạy tới chào bán sách công lược?

Nhất thời, Lục Trường Sinh có chút không kịp phản ứng.

“Đúng vậy đạo hữu, khảo hạch sơ cấp của tháp Hắc Quang rất khó thông qua. Sách công lược của ta có hơn vạn kỷ nguyên rồi, được vô số thiên kiêu đỉnh tiêm chỉnh lý từ kinh nghiệm của chính mình, chắc chắn cực kỳ có giá trị…”

Vị sinh mệnh Hỗn Độn này vẫn đang thao thao bất tuyệt “chào bán” cái gọi là sách công lược khảo hạch sơ cấp.

Nhưng quan trọng là Lục Trường Sinh đã thông qua khảo hạch sơ cấp của tháp Hắc Quang, thế nên không cần sách công lược gì hết.

Lục Trường Sinh không nhịn được mở miệng hỏi: “Đạo hữu, ngươi đường đường là sinh mệnh Hỗn Độn, giờ lại ngăn ở lối vào Hắc Quang giới chào bán sách công lược khảo hạch sơ cấp? Ngươi không thấy mất thể diện của sinh mệnh Hỗn Độn sao?”

“Thể diện?”

Đối phương ngẩn ra, sau đó thở dài một tiếng rồi cười khổ, nói: “Đạo hữu, có lẽ ngươi vừa tới Hắc Quang giới nên không biết tu hành khó khăn thế nào. Một khi bước vào cấp độ sinh mệnh Hỗn Độn, rất nhiều người đều bị phải bắt đầu lại từ đầu như nhau, nhưng chính vì như vậy mà việc tu hành càng thêm khó khăn.”

“Muốn chuyển tiếp sinh mệnh, vô số sinh mệnh Hỗn Độn phải điên cuồng chồng chất tài nguyên. Không có tài nguyên mà muốn chuyển tiếp sinh mệnh ư? Đó là chuyện không có khả năng! Tài nguyên lấy ở đâu ra được? Tất cả mọi người đều là sinh mệnh Hỗn Độn, hoặc dựa vào thế lực hoặc là võ lực, nhưng ta không có cách nào gia nhập thế lực lớn, phần lớn sinh mệnh Hỗn Độn sơ cấp đều không thể gia nhập thế lực lớn, dù có gia nhập cũng chưa chắc đã thu được bao nhiêu tài nguyên, cuối cùng không phải dựa vào chính bản thân liều mạng sao.”

“Vì chuyển tiếp sinh mệnh mà chào bán sách công lược có là gì đâu, khó hơn nữa cũng phải làm.”

“Thể diện ư? Tại Hắc Quang giới, sinh mệnh Hỗn Độn sơ cấp cũng không có gì thể diện gì hết. Đợi ngươi tiến vào Hắc Quang giới là biết thôi…”

Lục Trường Sinh khẽ nheo mắt.

Hắn đang suy nghĩ.

Thì ra sau khi trở thành sinh mệnh Hỗn Độn tu hành lại khó khăn thế ư?

Đối phương nói cũng có lý.

Từ khi Lục Trường Sinh tu hành đến nay, từ đầu đến cuối đều hiểu rõ một đạo lý.

Lưng dựa cây lớn thoải mái hóng mát.

Nói cách khác, sau lưng có thế lực, thậm chí thế lực càng mạnh thì việc tu hành lại càng được hỗ trợ nhiều hơn.

Tán tu?

Chỉ sợ ngay cả việc trở thành sinh mệnh Hỗn Độn cũng rất khó khăn.

Nếu lúc trước Lục Trường Sinh không gia nhập Thiên Quang Thánh Tông, dù hắn hắn vẫn có thể trở thành sinh mệnh Hỗn Độn như cũ nhưng sợ rằng sẽ hao phí rất nhiều thời gian, việc tu hành cũng sẽ không thuận lợi như bây giờ.

Đây chính là đạo lý lưng dựa cây lớn thoải mái hóng mát.

Chỉ cần có cơ hội thì Lục Trường Sinh cũng không muốn trở thành tán tu.

“Xin hỏi đạo hữu xưng hô như thế nào?”

Lục Trường Sinh hỏi.

“Tên ta là Thần Nguyên.”

“Thì ra là Thần đạo hữu.

Lục Trường Sinh khẽ gật đầu.

Thần Nguyên lải nhải rất nhiều chuyện khiến Lục Trường Sinh cảm thấy người này khá thú vị.

Dù tự xưng tán tu nhưng cũng có thể trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.

Hơn nữa còn không có “thể diện” mà sinh mệnh Hỗn Độn nên có.

Bất kể thế nào, để làm được như vậy cũng không dễ dàng.

Ngay cả việc bán sách công lược cũng chỉ có một mình Thần Nguyên làm.

Không thấy sinh mệnh Hỗn Độn khác mặt dạn mày dày chào bán sách công lược như hắn.

Đủ thấy chuyện này kỳ thực cũng không dễ dàng gì cho cam.

“Lục đạo hữu, nói nhiều như vậy, thế ngươi có định mua sách công lược này không?”

Thần Nguyên hỏi.

“Nếu ngươi có sách công lược khảo hạch cuối cùng thì Lục mỗ có thể sẽ mua. Còn sách công lược khảo hạch sơ cấp thì ta không cần.”

Lục Trường Sinh nói xong, đỉnh đầu mơ hồ xuất hiện một tòa bảo tháp đen kịt.

Nhìn thấy tòa bảo tháp đen kịt này, trong lòng Thần Nguyên không khỏi chấn động.

Hắn đã loanh quanh ở Hắc Quang giới rất nhiều năm, tất nhiên biết bảo tháp đen kịt đại biểu cho cái gì.

Đó là tử thể của tháp Hắc Quang.

Chỉ có tu sĩ thông qua khảo hạch sơ cấp mới có thể luyện hóa một tòa tử thể của tháp Hắc Quang.

“Thì ra Lục đạo hữu đã thông qua khảo hạch sơ cấp, lần này ngươi tới Hắc Quang giới để chuẩn bị khảo hạch cuối cùng sao?”

Hai mắt Thần Nguyên sáng rực lên.

Ánh mắt hắn trở nên nóng bỏng không gì sánh được.

Dù Hắc Quang giới có rất nhiều sinh mệnh Hỗn Độn, nhưng tu sĩ có thể thông qua khảo hạch sơ cấp vẫn có địa vị rất cao tại Hắc Quang giới.

Không phải điều mà sinh mệnh Hỗn Độn phổ thông có thể so sánh.

Đây là một cái “đùi vàng” đấy, phải ôm chặt mới được.

“Lục đạo hữu, không phải khoe chứ ta hết sức quen thuộc Hắc Quang giới, hay để ta dẫn ngươi vào Hắc Quang giới nhé?”

Thần Nguyên nói ngay.

Ánh mắt còn vô cùng nóng bỏng, tràn đầy chờ mong.

Hắn cũng không hề nhắc tới thù lao.

Gặp được tu sĩ tham gia khảo hạch cuối cùng như Lục Trường Sinh còn cần thù lao gì nữa?

Ôm chặt đùi người ta sau này sẽ có rất nhiều cái lợi.

Lục Trường Sinh nhìn dáng vẻ Thần Nguyên cũng cảm thấy rất bình thường.

Thậm chí mơ hồ còn có chút cảm giác “thân thiết”.

Thần Nguyên thế này không phải rất giống một số kẻ phàm tục hay tỏ vẻ “bợ đỡ” đấy à?

Rất lâu rồi Lục Trường Sinh không cảm nhận được dáng vẻ người phàm tục.

Giờ đột nhiên một sinh mệnh Hỗn Độn như Thần Nguyên lại có dáng vẻ hệt như người phàm tục, ngược lại khiến hắn cảm thấy rất mới mẻ, thậm chí có chút thân thiết.

“Được.”

Lục Trường Sinh gật đầu.

Cũng chỉ là dẫn đường thôi, không có gì quan trọng. Lần này hắn đến Hắc Quang giới tham gia khảo hạch cuối cùng, mặc dù có Tử Tang nhưng Tử Tang đã rời đi Hắc Quang giới rất lâu.

Có Thần Nguyên dẫn đường tất nhiên tốt hơn nhiều.

Thế là hai người cùng nhau tiến vào bên trong Hắc Quang giới.

“Vèo.”

Tiến vào Hắc Quang giới, thứ đầu tiên trông thấy chính là rất nhiều người trên đi.

Lục Trường Sinh ngẩn ra.

Chương 1767: Vừa tới Hắc Quang giới, xếp hạng của Lục Trường Sinh! (5)

Điều này khác hẳn với tưởng tượng của hắn.

Theo hắn tưởng tượng, trong Hắc Quang giới hẳn chỗ nào cũng có sinh mệnh Hỗn Độn mới đúng.

Dù sao Hắc Quang giới hội tụ toàn bộ thiên tài đứng đầu của vô số thế giới Hỗn Độn trong Hỗn Độn cơ mà.

Người đi qua đi lại hẳn đều là sinh mệnh Hỗn Độn mới đúng.

Thế nhưng giờ xem ra hắn sai rồi.

Nơi này nhiều nhất là tu sĩ Đăng Thần.

“Sao lại có nhiều Đăng Thần tu sĩ như vậy?”

Lục Trường Sinh hỏi.

Tu sĩ Đăng Thần cũng có thể đến Hắc Quang giới à?

Thần Nguyên khẽ cười nói: “Hắc Quang giới không phải thế giới Hỗn Độn mà là tháp Hắc Quang tạo thành. Bảo vật này vượt ra khỏi tưởng tượng của chúng ta nhiều, nguyên sinh mệnh cũng không làm gì được nnos. Bởi vậy ở trong Hắc Quang giới vô cùng an toàn, hoàn cảnh tu hành cũng cực kỳ tốt, một số tu sĩ thông qua khảo hạch sơ cấp sẽ dẫn người nhà tìm đến đây.”

“Còn có một phần lớn là hậu duệ của sinh mệnh Hỗn Độn. Dù sinh mệnh Hỗn Độn muốn để lại hậu duệ chung dòng máu vô cùng khó khăn nhưng cuối cùng cũng có sinh mệnh Hỗn Độn may mắn sinh ra đời sau, rồi đời sau lại sinh ra đời sau nữa, dần dà tu sĩ Đăng Thần tại Hắc Quang giới sẽ càng ngày càng nhiều.”

“Thế nhưng ngoại trừ một số ít tu sĩ thông qua khảo hạch sơ cấp, những người còn lại, dù là sinh mệnh Hỗn Độn cũng phải giao nộp chi phí để ở lại Hắc Quang giới, nếu không sẽ bị trục xuất khỏi Hắc Quang giới ngay.”

Lục Trường Sinh đã hiểu.

Về phần ở lại Hắc Quang giới cần trả phí cũng là chuyện bình thường.

Nếu không cần trả phí thì Hắc Quang giới đã kín người hết chỗ từ lâu rồi.

Không ngừng nâng cao chi phí mới có thể hạn chế rất nhiều người tiến vào Hắc Quang giới.

Ở trong Hắc Quang giới, bình thường đều sử dụng tinh thạch Hỗn Độn để giao dịch.

nghe nói loại tinh thạch Hỗn Độn này là do một phần khí Hỗn Độn có ích với nhục thân áp súc hàng nghìn hàng vạn lần mới có thể ngưng tụ ra một viên tinh thạch, cực kỳ quý giá.

Bất cứ sinh mệnh Hỗn Độn nào cũng có thể dùng để tu hành, nhờ đó gia tăng cường độ nhục thân.

Cũng vì vậy tinh thạch Hỗn Độn mới được công nhận rộng rãi.

Tuy thế, rất nhiều sinh mệnh Hỗn Độn dù có tiền nhưng cũng không mua được tài nguyên tu hành cần thiết.

Dùng tinh thạch Hỗn Độn cũng không mua được.

“Lục đạo hữu, các tu sĩ chuẩn bị tham gia khảo hạch cuối cùng như ngươi, quan trọng nhất chính là xếp hạng, nó ảnh hưởng trực tiếp tới tài nguyên tu hành của ngươi, xếp hạng càng cao thì ngươi sẽ càng lấy được nhiều tài nguyên tu hành hơn. Xếp hạng thấp thậm chí ngươi còn không thể thu hoạch tài nguyên tu hành, về sau muốn chuyển tiếp sinh mệnh cũng rất khó khăn.”

“Một bước mạnh, từng bước mạnh. Tại Hắc Quang giới, những sinh mệnh Hỗn Độn thông qua khảo hạch sơ cấp của tháp Hắc Quang như các ngươi tranh đấu còn kịch liệt hơn so với tán tu chúng ta nữa.”

“Ta không làm mất thời gian của Lục đạo hữu nữa, giờ ngươi đi qua xếp hạng của mình trước đi, có thời gian sẽ liên lạc lại.”

Thần Nguyên cũng biết chuyện quan trọng nhất của Lục Trường Sinh bây giờ là gì, bởi vậy cũng không quấy rầy hắn thêm.

“Được.”

Thần Nguyên rời đi.

Tử Tang cũng mở miệng nói: “Chủ nhân, vừa rồi ta đã kết nối với mẫu thể của tháp Hắc Quang, đã có xếp hạng của ngài rồi.”

“Ồ?”

“Ta xếp thứ bao nhiêu?”

Mắt Lục Trường Sinh sáng lên, vội vàng hỏi ngay.

Thật ra Lục Trường Sinh cũng không lo lắng.

Khi còn là tu sĩ Đăng Thần hắn đã thông qua khảo hạch sơ cấp.

Chắc chắn có ưu thế hơn sinh mệnh Hỗn Độn thông qua khảo hạch sơ cấp.

Hẳn xếp hạng cũng không thấp.

Nhưng rốt cuộc xếp thứ bao nhiêu thì Lục Trường Sinh cũng không rõ lắm.

“Ngài xếp thứ… chín mươi ba nghìn sáu trăm tám mươi mốt!”

Tử Tang lên tiếng.

“Bao nhiêu? Hơn chín mươi ba nghìn?”

Lục Trường Sinh trợn trừng mắt, cứ như không thể tin nổi.

Thế này quá thấp rồi.

Thật ra Lục Trường Sinh vẫn có chút tự cao tự đại.

Hắn biết rõ, ở giai đoạn Đăng Thần mình thông qua khảo hạch của tháp Hắc Quang.

Vậy thì thiên phú cũng phải cực kỳ xuất sắc.

Không nói xếp trong mười hạng đầu.

Nhưng dù thế nào cũng có thể đứng vào hạng một trăm chứ.

Kết quả thì sao?

Hơn chín mươi nghìn!

Chuyện này sao có thể?

“Chủ nhân, ngài vẫn chưa chính thức tham dự khảo hạch cuối cùng, bởi vậy chỉ có thể tính toán dựa theo tiềm lực khi ngài thông qua khảo hạch sơ cấp.”

“Xếp hạng của tháp Hắc Quang kỳ thực chính là thông qua tình trạng tu hành của ngài để phán định thời gian ngài có thể trở thành nguyên sinh mệnh. Thời gian càng nhanh thì xếp hạng sẽ càng cao.”

“Ví dụ như, sinh mệnh Hỗn Độn xếp hạng thứ nhất có lẽ chỉ một năm nửa năm nữa là có thể trở thành nguyên sinh mệnh.”

Tử Tang giải thích kỹ càng.

Lúc này Lục Trường Sinh mới hiểu ra.

Thì ra đây là tháp Hắc Quang tổng hợp và phán định thời gian có khả năng trở thành nguyên sinh mệnh.

Vậy thì rõ rồi.

Trước mắt hắn mới vừa trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.

Ngay cả một lần chuyển tiếp sinh mệnh cũng không có, sao có thể trở thành nguyên sinh mệnh trong khoảng thời gian ngắn được?

Xếp hạng có nằm tít phía sau cũng rất bình thường.

Nhưng Lục Trường Sinh lại điều nghi hoặc.

“Ta xếp hạng hơn chín mươi nghìn, vậy trong Hắc Quang giới có tất cả bao nhiêu tu sĩ thông qua khảo hạch sơ cấp của tháp Hắc Quang? Xem ra phải hơn trăm nghìn người nhỉ?”

“Đúng, có hơn trăm nghìn người, tổng số đại khái khoảng một trăm mười nghìn người gì đó.”

Lục Trường Sinh trầm mặc.

110.000 người.

Còn là 110.000 thiên tài hàng đầu.

Có thể thông qua khảo hạch sơ cấp của tháp Hắc Quang thì đều là thiên tài hàng đầu.

Bách Hoa Vực ngoài Lục Trường Sinh ra thì chẳng có môt ai nữa.

Thế nhưng Hắc Quang giới lại có những 110.000 người!

“Chủ nhân, Hỗn Độn rất lớn, có lẽ còn lớn hơn ngài tưởng tượng nhiều. Trước mắt số lượng vực giới cũng nhiều đến mức khó mà tính toán. Với con số khổng lồ như vậy, dù mười toà vực giới mới sinh ra một thiên tài thông qua khảo hạch sơ cấp của tháp Hắc Quang thì kia số lượng cũng rất nhiều rồi.”

Chương 1768: Pháp môn chuyển tiếp sinh mệnh! Một tia khí Hồng Mông, nhục thân tăng vọt!

“Lại thêm việc tuổi thọ của sinh mệnh Hỗn Độn dài đằng đẵng, muốn đợi tới ngày đại hạn tiến đến cũng quá khó khăn. Bởi vậy con số một trăm mười nghìn người này cũng là từ từ tích lũy qua rất nhiều kỷ nguyên.”

“Dù vậy thiên phú của chủ nhân cũng vô cùng xuất sắc, nếu chủ nhân tham dự khảo hạch cuối cùng, xếp hạng chắc chắn sẽ tăng vọt cho xem.”

Điểm này Tử Tang cực kỳ tự tin.

Những khí linh của tử thể tháp Hắc Quang như bọn chúng một khi đã lựa chọn chủ nhân thì sẽ cùng chủ nhân triệt để khóa lại với nhau.

Chủ nhân tại Hắc Quang giới biểu hiện càng tốt, thậm chí tương lai trở thành nguyên sinh mệnh thì những khí linh tử thể như chúng cũng có cuộc sống càng tốt.

Nhưng nếu chủ nhân vẫn lạc.

Hoặc không cách nào trở thành nguyên sinh mệnh.

Vậy thì bọn chúng sẽ quay về mẫu thể của tháp Hắc Quang, khí linh cũng sẽ triệt để dung nhập vào bên trong mẫu thể.

Đối bọn chúng mà nói, điều đó tương đương với cái chết.

Bởi vậy khí linh của tử thể tháp Hắc Quang có thể nói là có vinh cùng vinh có nhục cùng nhục với tu sĩ.

“Từ khi Hắc Quang giới thành lập đến nay đã sinh ra bao nhiêu vị nguyên sinh mệnh?”

Lục Trường Sinh lại hỏi tiếp.

“Từ khi Hắc Quang giới sinh ra đến nay có hết thảy mười một vị nguyên sinh mệnh được sinh ra.”

Lục Trường Sinh mở to hai mắt.

Mười một vị nguyên sinh mệnh?

Lại còn là từ khi Hắc Quang giới thành lập đến nay.

Một số sinh mệnh Hỗn Độn thậm chí đến ngày đại hạn hoặc là nửa đường vẫn lạc.

Nếu cộng lại số lượng chắc chắn vượt qua con số 110.000 người nhiều.

Vậy mà trong nhiều sinh mệnh Hỗn Độn như vậy cũng chỉ sinh ra mười một vị nguyên sinh mệnh.

Xem ra dù là sinh mệnh Hỗn Độn xếp hạng nhất mà muốn trở thành nguyên sinh mệnh cũng là chuyện vô cùng khó khăn.

Nếu muốn trở thành nguyên sinh mệnh, trong những tu sĩ thông qua khảo hạch sơ cấp này gần như nghìn dặm mới tìm được một người.

“Đúng rồi, thế nào mới xem như thông qua khảo hạch cuối cùng?”

Lục Trường Sinh hỏi.

“Chuyện này… Ta chỉ nghe nói qua, bảo khó cũng khó mà đơn giản thì cũng đơn giản. Chỉ cần tiến hành một lần chuyển tiếp sinh mệnh là được, nhưng có hạn chế thời gian, chỉ sợ sẽ khá hà khắc.”

Tử Tang do dự đáp.

Lục Trường Sinh gật đầu.

Xem ra ý nghĩa của khảo hạch cuối cùng chính là thêm một bước sàng chọn thiên tài.

“Đi thôi, tiếp nhận khảo hạch cuối cùng trước đi.”

Lục Trường Sinh cũng không hề do dự, được Tử Tang hướng dẫn, hắn nhanh chóng bước vào đại điện khảo hạch.

Trong đại điện khảo hạch đã có rất nhiều người.

Dù sao rất nhiều tu sĩ thực ra đều đã tiếp nhận khảo hạch cuối cùng.

Tử Tang vốn là tử thể của tháp Hắc Quang.

Bởi vậy mọi chuyện đã có Tử Tang dẫn đường.

Lục Trường Sinh đứng trong một gian mật thất.

Lúc này, trước mặt hắn xuất hiện một thân ảnh.

Rõ ràng đó chính là Tử Tang.

“Chủ nhân, Tử Tang đã nhận được nội dung khảo hạch cuối cùng của ngài.”

“Mời ngài xem qua.”

Tử Tang vung tay lên, Lục Trường Sinh tập trung nhìn kỹ.

“Lục Trường Sinh, mười hai nghìn tuổi, dùng pháp môn Vạn Nguyên cơ bản để lột xác thành sinh mệnh Hỗn Độn.”

“Dựa theo số liệu tổng hợp của Lục Trường Sinh, giờ đưa ra nội dung khảo hạch cuối cùng. Trong thời gian vạn năm Lục Trường Sinh phải dùng ‘Pháp môn Khai Thiên’ tiến hành một lần chuyển tiếp sinh mệnh.”

“Nếu qua kỳ hạn vạn năm sẽ bị phán định thất bại. Nếu dùng pháp môn khác để chuyển tiếp sinh mệnh cũng bị phán định thất bại.”

“Nếu thành công tiến hành chuyển tiếp sinh mệnh, dựa theo thời gian chuyển tiếp sinh mệnh để bình xét cấp bậc, thời gian càng ngắn bình xét cấp bậc càng cao, thu được phần thưởng càng phong phú.”

Ngay sau đó Lục Trường Sinh cũng thấy được cái gọi là “Pháp môn Khai Thiên” kia.

Thật ra đây là pháp môn chuyển tiếp sinh mệnh.

Dùng để chuyển tiếp sinh mệnh, không phải là pháp môn tu hành bình thường.

Đối với sinh mệnh Hỗn Độn mà nói, bình thường tu hành pháp môn nào cũng như nhau, chỉ cần không ngừng tăng cường nhục thân là được.

Nhưng chuyển tiếp sinh mệnh lại cần có pháp môn.

Sinh mệnh chuyển tiếp một lần lại một lần.

Mỗi lần đều tương đương với việc thăng hoa bản chất sinh mệnh.

Bởi vậy “phương thức thăng hoa” cực kỳ quan trọng.

Mà “Pháp môn Khai Thiên” thực ra chính là phương thức dẫn đường sinh mệnh thăng hoa.

Là thứ vô cùng quan trọng.

Tuyệt đối không được truyền ra ngoài.

Chỉ một mình Lục Trường Sinh được tu hành.

“Chủ nhân, không ngờ pháp môn mẫu thể cho ngài lại là pháp môn Khai Thiên này. Đây là một trong những pháp môn chuyển tiếp sinh mệnh cao cấp nhất đấy. Mẫu thể đã cho chủ nhân pháp môn này chứng tỏ mẫu thể phán định tiềm lực của chủ nhân rất lớn, có thể nói là đánh giá cao nhất, tương lai có hy vọng thành tựu nguyên sinh mệnh!”

Tử Tang vô cùng hưng phấn.

Xem ra “Pháp môn Khai Thiên” này không hề tầm thường.

Nhưng Lục Trường Sinh lại chẳng có vẻ hưng phấn gì cả.

Hắn đang đắm chìm trong “Pháp môn Khai Thiên”.

Pháp môn Khai Thiên là một trong những pháp môn chuyển tiếp sinh mệnh cao cấp nhất.

Tất nhiên tu luyện không dễ.

Lục Trường Sinh xem xét cẩn thận, phát hiện pháp môn Khai Thiên sẽ làm mỗi hạt nhục thân trong cơ thể tiến hành nổ mạnh như thuở khai thiên lập địa.

Từ trong nổ mạnh tiến hành chuyển tiếp sinh mệnh.

Độ khó thật sự quá lớn.

Pháp môn này yêu cầu có ngộ tính cực cao, còn yêu cầu khả năng kiểm soát rất mạnh và cường độ thân thể vô cùng khủng bố.

Thiếu thứ nào trong ba thứ trên đều không được.

Một trong ba thứ này có một thứ kém cỏi hơn sẽ dẫn tới chuyển tiếp sinh mệnh thất bại.

Một khi thất bại thân thể sẽ sụp đổ, trực tiếp ngã xuống.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm: “Đúng là coi trọng ta quá, đưa cho ta pháp môn chuyển tiếp sinh mệnh hàng đầu như vậy còn dám chắc ta có thể thành công à?”

Lục Trường Sinh biết mẫu thể tháp Hắc Quang thần thông quảng đại.

Hơn nữa năng lực tính toán mạnh tới mức không tưởng nổi.

Cứ xem tháp Hắc Quang tách ra bao nhiêu tử thể là biết.

Chương 1769: Pháp môn chuyển tiếp sinh mệnh! Một tia khí Hồng Mông, nhục thân tăng vọt! (2)

Đã có khả năng tính toán khủng bố như vậy thì tất nhiên có thể dựa vào tình trạng tu hành của mỗi vị tu sĩ để đặt ra ra phương pháp tu hành khác biệt.

Kỳ thực đây mới là chỗ tốt thật sự khi tiến vào Hắc Quang giới.

Tương đương với việc có một vị cường giả nguyên sinh mệnh tùy theo khả năng mà dạy dỗ mỗi người tu hành đâu ra đấy.

Đối với sinh mệnh Hỗn Độn mà nói, cách này quả là giảm bớt rất nhiều khó khăn.

Pháp môn Khai Thiên này rõ ràng nhằm vào tình trạng tu hành của Lục Trường Sinh.

Đó chính là ngộ tính!

Pháp môn Khai Thiên cần có ngộ tính khủng bố.

Ngộ tính không đủ thì không cách nào tu thành pháp môn Khai Thiên.

Mạnh mẽ dùng pháp môn Khai Thiên chuyển tiếp sinh mệnh cũng sẽ thất bại.

Nhưng đưa cho Lục Trường Sinh là rất hợp lý.

Có điều thời gian vạn năm cũng khá eo hẹp.

“Tử Tang, tháp Hắc Quang, hoặc là Hắc Quang giới rốt cuộc là một tông môn hay một thế lực?”

Lục Trường Sinh hỏi.

Hắc Quang giới này có chút kỳ quái.

Chuyên môn tìm kiếm thiên tài.

Hơn nữa còn là loại thiên tài cấp cao nhất.

Nhưng nó lại không phải tông môn.

Hoặc phải nói là hoàn toàn không giống với một tông môn truyền thống.

Không có sư môn trưởng bối gì hết.

Cũng không có sư huynh đệ.

Ngược lại hết thảy đều phải dựa vào chính mình.

Cùng lắm chỉ là dựa theo xếp hạng rồi cho một ít tài nguyên tu hành.

Xếp hạng càng cao thì tài nguyên tu hành càng nhiều.

Nhưng nếu không phải tông môn, chẳng lẽ vô số tài nguyên tu hàn kia đều là cho không?

Cứ cảm thấy có gì đó không đúng lắm.

“Chủ nhân, kỳ thực tu sĩ trong Hắc Quang giới vẫn luôn lấy việc thông qua khảo hạch sơ cấp làm tiêu chuẩn phân chia.”

“Phàm là đã thông qua khảo hạch sơ cấp của tháp Hắc Quang thì sẽ có lạc ấn của Hắc Quang giới, là một phần tử của Hắc Quang giới.”

“Mà thông qua khảo hạch cuối cùng của tháp Hắc Quang thì sẽ trở thành hạch tâm của Hắc Quang giới.”

“Nếu muốn gia nhập thế lực hoặc tông môn khác cùng cấp độ thì sẽ bị tước đoạt tử thể của tháp Hắc Quang. Hơn nữa còn không cho phép lộ ra bất cứ pháp môn nào lấy được từ Hắc Quang giới. Còn lại thì không có hạn chế gì cả.”

Tử Tang giải thích.

Lục Trường Sinh mơ hồ hiểu ra.

Hắc Quang giới này kỳ thực cũng là một thế lực.

Thậm chí là một trong những thế lực đứng đầu Hỗn Độn mênh mông.

Chỉ là phương thức Hắc Quang giới bồi dưỡng thành viên khác với tông môn, thậm chí là thế lực truyền thống.

Nhưng có thể bồi dưỡng ra mười một vị nguyên sinh mệnh đã đủ để chứng minh năng lực của Hắc Quang giới.

“Nhìn xem cần tài nguyên tu hành nào đi?”

Lục Trường Sinh biết, mỗi một vị sinh mệnh Hỗn Độn bởi vì pháp môn chuyển tiếp sinh mệnh khác biệt.

Nên sẽ cần những tài nguyên tu hành khác biệt, điều này khiến hiệu suất tu hành của bọn hắn cũng không giống nhau.

Đặc biệt là tài nguyên tu hành, đối với một số pháp môn chuyển tiếp sinh mệnh đặc biệt có tác dụng thúc đẩy rất lớn.

Ví dụ như với pháp môn Khai Thiên thì tài nguyên tu hành đặc biệt chính là Hồng Mông khí.

“Tử Tang, Hồng Mông khí là cái gì?”

Lục Trường Sinh hỏi.

“Hồng Mông khí là bảo vật độc nhất vô nhị sinh ra sau khi một tòa thế giới Hỗn Độn nổ tung rồi hình thành một thế giới Hỗn Độn mới. Hơn nữa nhất định chỉ tìm thấy lúc thế giới Hỗn Độn mới ra đời, nếu như thiên địa đã định hình, thế giới đã vững chắc thì Hồng Mông khí cũng sẽ biến mất.”

“Bởi vậy Hồng Mông khí là thứ rất khó lấy được. Một tòa thế giới Hỗn Độn mới ra đời vẻn vẹn chỉ sinh ra một tia Hồng Mông khí.”

“Chủ nhân, bởi vì ngài thông qua khảo hạch sơ cấp, đồng thời biểu hiện xuất sắc, hiện giờ lại lựa chọn pháp môn Khai Thiên nên mẫu thể sẽ thưởng cho ngài một tia Hồng Mông khí, đợi ngài luyện hóa xong sẽ biết Hồng Mông khí tốt thế nào.”

Lục Trường Sinh gật đầu.

Sau đó hắn lẳng lặng chờ đợi.

Một lát sau, một chiếc hộp màu tím đột ngột xuất hiện trước mặt Lục Trường Sinh.

Trong hộp là một tia Hồng Mông khí.

“Hồng Mông khí…”

Trong lòng Lục Trường Sinh khẽ động.

Hắn bắt đầu luyện hóa Hồng Mông khí.

Một tháng, ba tháng, năm tháng, tám tháng…

Trong nháy mắt, thời gian đã qua một năm.

Việc luyện hóa tia Hồng Mông khí này vô cùng thuận lợi.

Lục Trường Sinh cảm giác được rõ ràng Hồng Mông khí thẩm thấu vào mỗi một hạt nhục thân trong cơ thể.

Đồng thời mỗi một hạt nhục thân đều được tăng cường ở một mức độ nhất định.

Có thể nói là cực kỳ phù hợp với nhục thân Lục Trường Sinh hiện giờ.

Phải biết sau khi Lục Trường Sinh lột xác thành sinh mệnh Hỗn Độn thì tất cả hạt nhục thân đều đã lột xác.

Phương thức lột xác này khiến Lục Trường Sinh muốn tăng cường nhục thân cũng sẽ cực kỳ khó khăn. Chỉ có rất ít tài nguyên tu hành mới có thể giúp tăng cường nhục thân của Lục Trường Sinh.

Mà Hồng Mông khí chính là loại tài nguyên tu hành thích hợp với nhục thân của Lục Trường Sinh nhất.

“Tách.”

Lục Trường Sinh mở bừng mắt.

Hồng Mông khí đã luyện hóa xong xuôi, giờ hắn muốn xem xem nhục thân tăng lên tới đâu.

Lục Trường Sinh lập tức mở bảng thuộc tính ra kiểm tra.

Ký chủ: Lục Trường Sinh

Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính

Chủ nhân Thế Giới: 0 (Hình thức ban đầu)

Sinh mệnh Hỗn Độn: 2% (Sơ thành)

Quả nhiên, trong bảng thuộc tính của Lục Trường Sinh tiến độ sinh mệnh Hỗn Độn đã đạt đến 2%, so với 1% lúc trước thì đã tăng lên thêm 1%, điều này cũng có nghĩa là mỗi lần Lục Trường Sinh luyện hóa một tia Hồng Mông khí thì có thể tăng 1% tiến độ nhục thân.

Có thêm chín mươi tám tia nữa là nhục thân của hắn có thể viên mãn rồi.

Đến lúc đó có thể thử tiến hành chuyển tiếp sinh mệnh.

Thế nhưng đi đâu tìm Hồng Mông khí đây?

Đây mới là điểm mấu chốt.

“Tử Tang, thân thỉnh xếp hạng lần nữa đi.”

Lục Trường Sinh nói.

Hắn đã luyện hóa một tia Hồng Mông khí, tiếp nhận khảo hạch cuối cùng.

Nói cách khác, tổng hợp tiềm lực của hắn đã thay đổi.

Chẳng mấy chốc xếp hạng của Lục Trường Sinh bắt đầu thay đổi.

Chương 1770: Pháp môn chuyển tiếp sinh mệnh! Một tia khí Hồng Mông, nhục thân tăng vọt! (3)

“Chủ nhân, đã có xếp hạng mới nhất của ngài, lên chín mươi hai nghìn sáu trăm.”

Tử Tang lên tiếng.

Lục Trường Sinh gật đầu, hắn cảm thấy rất hài lòng.

Luyện hóa một tia Hồng Mông khí không chỉ giúp tiến độ nhục thân tăng lên 1% mà tới cả xếp hạng cũng tăng lên khoảng một nghìn.

“Tử Tang, Hắc Quang giới chỉ cho một tia Hồng Mông khí này thôi sao?”

Lục Trường Sinh hỏi.

“Không phải, chỉ cần thông qua khảo hạch sơ cấp, đồng thời xếp hạng nằm trong mười nghìn người đầu tiên thì sẽ được cung cấp tài nguyên tu hành.”

“Nhưng thời gian cung cấp tài nguyên tu hành có hạn chế. Mười nghìn người đầu tiên mỗi một vạn năm được cấp một phần tài nguyên tu hành, một nghìn người đứng đầu mỗi nghìn năm được cấp một phần tài nguyên tu hành, một trăm người đứng đầu mỗi trăm năm được cấp một phần tài nguyên tu hành. Mười người đứng đầu dựa theo thứ tự từ một năm đến mười năm được cấp một phần tài nguyên tu hành.”

“Bất kể xếp hạng bao nhiêu, mỗi giai đoạn tu hành nhiều nhất chỉ có thể cung cấp một trăm phần tài nguyên tu hành.”

Lục Trường Sinh đã hiểu.

Chẳng trách việc xếp hạng lại quan trọng như vậy.

Thì ra là có liên quan tới tài nguyên tu hành.

Xếp hạng của Lục Trường Sinh đang ở mức hơn chín mươi nghìn.

Dựa theo quy tắc, hắn không có tư cách lấy được tài nguyên tu hành từ Hắc Quang giới.

Nhất định phải tiến vào xếp hạng mười nghìn người mới được.

Nếu có thể tiến vào mười nghìn người đứng đầu thì mỗi một vạn năm mới có thể cung cấp một phần tài nguyên tu hành, cũng chính là một tia Hồng Mông khí. Như vậy Lục Trường Sinh cần 98 tia Hồng Mông khí thì sẽ mất 980.000 năm, gần trăm năm nữa là tới vạn năm.

Cũng chính là thời gian mười kỷ nguyên.

Thời gian ấy thật sự quá dài.

Bởi vậy xếp hạng mười nghìn người đầu tiên vẫn chưa đủ.

Chí ít cũng phải là một nghìn người đầu tiên, không, phải là một trăm người xếp hạng đầu tiên.

Mười người đứng đầu bảng càng tốt hơn.

Thế nhưng muốn có xếp hạng cao hơn thì phải cố gắng tu hành.

Nhưng tu hành lại cần tới tài nguyên.

Như một vòng lặp.

Hiện giờ Lục Trường Sinh phải tự nghĩ cách thu hoạch tài nguyên tu hành, cũng có nghĩa là tự nghĩ cách thu hoạch Hồng Mông khí.

“Tử Tang, ở đâu có Hồng Mông khí?”

Lục Trường Sinh hỏi.

“Chủ nhân, chuyện này ngài phải tự mình thăm dò.”

Tử Tang dè dặt đáp lời.

Nó chỉ là khí linh thôi, không phải vạn năng.

Chuyện tài nguyên tu hành vẫn cần Lục Trường Sinh tự nghĩ cách.

“Về động phủ trước đã.”

Lục Trường Sinh được Tử Tang dẫn tới động phủ.

Dù sao hắn là tu sĩ đã thông qua khảo hạch sơ cấp, có thể ở lại Hắc Quang giới vĩnh viễn, tất nhiên sẽ có động phủ riêng.

Thậm chí động phủ của hắn còn rất lớn, vả lại cũng không cần giao nộp bất cứ khoản phí nào.

Những sinh mệnh Hỗn Độn khác cũng không được may mắn như vậy.

Không chỉ cần giao nộp phí để ở lại Hắc Quang giới mà thuê động phủ cũng mất phí.

Trong động phủ, Lục Trường Sinh như có điều suy nghĩ.

Trong tay đã có pháp môn chuyển tiếp sinh mệnh, về cơ bản cũng đã thăm dò tình trạng Hắc Quang giới rõ ràng.

Nhưng hiện giờ việc tu hành lại gặp rắc rối.

Tài nguyên.

Tài nguyên tu hành quá hiếm hoi.

Còn phải tự mình tìm kiếm tài nguyên tu hành.

Lục Trường Sinh chưa quen với cuộc sống nơi đây, hắn biết đi đâu tìm tài nguyên tu hành chứ?

Đột nhiên trong đầu Lục Trường Sinh nghĩ tới một người.

Thần Nguyên!

Không phải đối phương đang chào bán sách công lược sao?

Vậy thì chắc chắn đối phương đã ở Hắc Quang giới rất lâu.

Nhiều ít gì cũng có một ít tin tức.

Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh gửi tin cho Thần Nguyên.

Chẳng mấy chốc Thần Nguyên đã có mặt bên ngoài động phủ của hắn.

Lục Trường Sinh đón Thần Nguyên vào trong.

Thần Nguyên nhìn trái một chút nhìn phải một chút, liên tục gật gù: “Không hổ là tu sĩ có thể thông qua khảo hạch sơ cấp, đãi ngộ thế này sinh mệnh Hỗn Độn khác không cách nào so sánh được.”

“Lục đạo hữu, lần này tìm ta tới có chuyện gì?”

Đương nhiên Thần Nguyên biết Lục Trường Sinh tìm hắn tới vì có việc cần.

Nhưng chắc chắn không phải chuyện sách công lược.

“Thần Nguyên đạo hữu có biết Hồng Mông khí không?”

Lục Trường Sinh hỏi.

“Ồ?”

“Xem ra Lục đạo hữu đã lấy được pháp môn chuyển tiếp sinh mệnh, Hồng Mông khí là tài nguyên tu hành đạo hữu cần à?”

“Cái này thì hơi khó tìm, nhưng không phải không có khả năng.”

Thần Nguyên lập tức đoán ra tài nguyên tu hành của Lục Trường Sinh là Hồng Mông khí.

Chuyện này rất bình thường.

Lục Trường Sinh cũng không định giữ bí mật.

Chuyện này vốn cũng không có khả năng giữ bí mật.

Hắn muốn tu hành thì phải tìm kiếm Hồng Mông khí, người khác tất nhiên sẽ nhận ra.

“Ồ? Có cách à?”

Mắt Lục Trường Sinh sáng lên.

“Hồng Mông khí chính là tài nguyên tu hành quý giá chỉ có ở một tòa thế giới Hỗn Độn lúc sơ khai. Hiện giờ có hai cách, một là trực tiếp mua sắm, trong tay người khác chắc chắn có Hồng Mông khí, nhưng tài nguyên tu hành đều là lấy vật đổi vật, nhất định phải dùng tài nguyên tu hành ngang hàng mới có thể trao đổi.”

“Cách thứ hai là tìm tới một thế giới Hỗn Độn mới sinh, hoặc thế giới Hỗn Độn vẫn chưa triệt để hình thành, sau đó yên lặng ngồi chờ rồi thu hoạch Hồng Mông khí.”

Hai cách này, Lục Trường Sinh chắc chắn sẽ từ bỏ cách thứ nhất.

Hắn có tài nguyên gì trao đổi Hồng Mông khí được chứ?

Giờ hắn chẳng có tài nguyên nào cả.

Chỉ có thể làm theo cách thứ hai.

“Thần Nguyên đạo hữu, nếu ta chọn cách thứ hai, liệu ngươi có biết nơi nào có thế giới Hỗn Độn mới sinh không?”

Lục Trường Sinh hỏi.

“Thế giới Hỗn Độn mới sinh… đương nhiên ta biết.”

“Nhưng ngươi chắc chắn muốn đi à? Một thế giới Hỗn Độn mới sinh không chỉ có một loại tài nguyên tu hành là Hồng Mông khí mà sẽ có rất nhiều tài nguyên.”

“Có nhiều tài nguyên tu hành như vậy, ngươi cảm thấy nơi đó có thể thu hút những ai tìm tới?”

“Nếu ta cũng biết thì tin tức đó chắc chắn đã lan rộng từ lâu rồi. Chắc chắn sẽ thu hút vô số cường giả tìm tới, dù tu sĩ từng chuyển tiếp sinh mệnh tới đó cũng chỉ là góp đủ số thôi…”

Chương 1771: Pháp môn chuyển tiếp sinh mệnh! Một tia khí Hồng Mông, nhục thân tăng vọt! (4)

Tất nhiên Lục Trường Sinh hiểu lời Thần Nguyên nói có ý gì.

Đúng vậy, tin tức tới Thần Nguyên cũng biết thì chắc chắn những người khác đã biết từ lâu.

Giờ Lục Trường Sinh cũng phải thích ứng với thân phận mới của mình.

Hắn không còn là tồn tại đỉnh tiêm tại Bách Hoa Vực nữa.

Hắn chỉ là sinh mệnh Hỗn Độn phổ thông xếp hạng hơn chín mươi nghìn tại Hắc Quang giới thôi.

Một thế giới Hỗn Độn mới sinh, dù hắn dựa vào tháp Hắc Quang cũng không cách nào tranh đoạt.

Dù sao nơi này không chỉ mỗi hắn mới có tử thể của tháp Hắc Quang.

110.000 sinh mệnh Hỗn Độn kia cũng có tử thể của tháp Hắc Quang.

Lục Trường Sinh không khỏi cau mày.

Hắn cảm thấy có chút phiền phức.

Chẳng lẽ cứ phải chờ mãi, chờ đợi cơ hội rơi xuống đầu mình?

Thần Nguyên khẽ cười nói: “Lục đạo hữu, tại Hắc Quang giới có rất nhiều người gặp tình trạng này giống ngươi. Ngươi muốn đạt được Hồng Mông khí, lựa chọn tốt nhất chính là đi tìm một thế giới Hỗn Độn vẫn chưa hóa thành hình thức ban đầu. Sau đó cố hết sức giữ bí mật, phòng ngừa tin tức lan rộng.”

“Hoặc là trợ giúp người khác thu hoạch được một loại tài nguyên tu hành nào đó, vậy thì có thể thu hoạch được một ít tin tức thậm chí trực tiếp thu được Hồng Mông khí.”

Lục Trường Sinh nhìn qua Thần Nguyên với vẻ sâu xa.

Hắn như đã có một chút suy đoán.

“Thần Nguyên đạo hữu đại diện cho thế lực nào?”

Lục Trường Sinh hỏi.

“Ha ha, đúng là không lừa được Lục đạo hữu. Ta muốn mời Lục đạo hữu gia nhập hội Đồng Chu, ý là đồng tâm hiệp lực, trong hội đều là sinh mệnh Hỗn Độn, không chỉ ở Hắc Quang giới mà còn phân bố tại rất nhiều vực giới.”

“Hội Đồng Chu này là một tổ chức rời rác, ra vào tự do, trong Hắc Quang giới có rất nhiều tổ chức thế này, mà Hắc Quang giới cũng không ngăn cản. Trong hội có thể kết giao để trao đổi đủ loại tin tức, cũng có thể tự mình giao dịch.”

Lục Trường Sinh hiểu ra.

Đây là một tổ chức để giao lưu thông tin.

Hơn nữa Thần Nguyên nói rất đúng, một mình hắn tại Hắc Quang giới muốn tìm hiểu tin tức cũng có hạn.

Gia nhập hội Đồng Chu, cũng có thể tìm hiểu thêm nhiều tin tức hơn.

Thế nhưng Lục Trường Sinh không muốn qua loa gia nhập như vậy.

Hắn lập tức dặn dò Tử Tang.

“Tử Tang, lập tức điều tra những tin tức có liên quan tới hội Đồng Chu.”

“Vâng thưa chủ nhân.”

Không lâu sau Tử Tang đã điều tra rõ ràng.

Tử Tang vốn là tử thể của tháp Hắc Quang nên có quyền hạn nhất định, có thể điều tra một số tin tức.

Ví dụ như hội Đồng Chu này, Tử Tang điều tra được, đúng như Thần Nguyên đã nói, đây là một tổ chức giao lưu tin tức.

Tổ chức rất khổng lồ, nhân số đông đảo, thế nhưng lại không lực ngưng tụ gì cả.

Có điều giao lưu tin tức ngược lại rất thuận tiện, hơn nữa bao quát rất nhiều vực giới, cũng phù hợp với điều kiện của Lục Trường Sinh hiện giờ.

“Được.”

Lục Trường Sinh gật đầu đáp ứng.

Thần Nguyên cười nói: “Vậy thì tốt rồi, Lục đạo hữu là tu sĩ đã thông qua khảo hạch sơ cấp của Hắc Quang giới, có sức nặng lắm đấy.”

“Đi thôi, để ta dẫn đạo hữu tới hội Đồng Chu.”

Thế là Thần Nguyên dẫn theo Lục Trường Sinh tới căn cứ của hội Đồng Chu tại Hắc Quang giới.

Trong đó cũng có sinh mệnh Hỗn Độn.

Biết Lục Trường Sinh là tu sĩ đã thông qua khảo hạch sơ cấp của tháp Hắc Quang, trên mặt đối phương cũng lộ ra nét cười.

Thậm chí tới cả thái độ cũng thân thiện hơn hẳn.

Đừng thấy Hắc Quang giới có những 110.000 tu sĩ có được tử thể của tháp Hắc Quang.

Đó là vì Hắc Quang giới hội tụ toàn bộ thiên tài hàng đầu trong Hỗn Độn.

Nếu đi ra bên ngoài.

Phàm là tu sĩ có được tử thể của tháp Hắc Quang, có ai không phải uy danh hiển hách, dư sức trấn áp một tòa vực giới đâu?

“Lục đạo hữu, đây là Đồng Chu lệnh của ngươi, có thể trực tiếp đưa ý thức tiến vào Đồng Chu lệnh.”

“Đồng Chu lệnh do nguyên sinh mệnh luyện chế, có thể bao quát phạm vi mười nghìn tòa vực giới. Phàm là trong phạm vi mười nghìn tòa vực giới thì có thể đưa ý thức tiến vào Đồng Chu lệnh để giao lưu, tương đương với việc rút ngắn khoảng cách, vô cùng thuận tiện.”

Mắt Lục Trường Sinh sáng lên.

Thế này đúng là rất tiện.

Thế là Lục Trường Sinh lập tức đưa ý thức đắm chìm vào Đồng Chu lệnh.

“Hử?”

“Đúng là chân thực…”

Lục Trường Sinh vừa tiến vào bên trong Đồng Chu lệnh đã thấy bản thân ở trong một đại điện.

Đại điện này thật sự rất lớn.

Có thể cùng lúc dung nạp rất nhiều người.

Trước đó Lục Trường Sinh và Thần Nguyên đã ước định phương thức liên lạc.

Thế là Lục Trường Sinh thêm Thần Nguyên làm hảo hữu, như vậy hai người có thể trực tiếp gặp mặt trong Đồng Chu lệnh.

“Vèo.”

Thoáng cái Thần Nguyên đã xuất hiện trước mặt Lục Trường Sinh.

Thần Nguyên vừa cười vừa nói: “Lục đạo hữu thấy thế nào?”

Lục Trường Sinh gật đầu, nói: “Đúng là không tệ.”

“Ha ha, Đồng Chu lệnh này có nhiều chỗ tốt lắm. Nào, để ta giới thiệu qua với Lục đạo hữu.”

Thần Nguyên là loại người khéo léo, hắn kết giao khắp nơi, trong Đồng Chu lệnh cũng có rất nhiều hảo hữu.

Thế là Lục Trường Sinh gặp được rất nhiều sinh mệnh Hỗn Độn.

Mọi người nghe tới việc Lục Trường Sinh có được tử thể của tháp Hắc Quang, trong lòng lập tức hiểu rõ, thế là thái độ cũng trở lên hiền hòa hơn hẳn.

“Các vị, Lục đạo hữu cần tìm Hồng Mông khí. Nếu mọi người có tin tức thì nhất định phải báo với Lục đạo hữu một tiếng đấy.”

Thần Nguyên nói.

Đương nhiên hắn biết mục đích của Lục Trường Sinh đi theo hắn gia nhập hội Đồng Chu và tiến vào Đồng Chu lệnh gặp nhiều người như vậy là gì?

Đương nhiên là Hồng Mông khí.

Đây mới là chính sự.

Thần Nguyên cũng không quên chính sự của Lục Trường Sinh.

“Hồng Mông khí à, đó là tài nguyên trân quý chỉ có ở thế giới Hỗn Độn mới ra đời.”

“Đúng vậy, nếu muốn tìm được một thế giới Hỗn Độn mới sinh thật sự rất khó khăn. Dù tìm ra được thì cũng không phải những kẻ như chúng ta có thể nhúng tay…”

Cả đám tụ lại cùng nhau.

Chương 1772: Thánh Nhân tịch diệt! Lục đạo hữu thật sự muốn tiếp nhận nhân quả, không chết không ngừng sao?

Bọn hắn đều muốn kết giao với Lục Trường Sinh.

Ai cũng biết tu sĩ có được tử thể của tháp Hắc Quang sẽ có tiền đồ vô lượng.

Nhưng làm sao tìm được thế giới Hỗn Độn mới sinh thì phần lớn người lại không có tin tức.

“Kỳ thực thật ra ta biết một ít tin tức về Hồng Mông khí, chỉ là…”

Lúc này một vị tu sĩ mặc áo bào đen chậm rãi mở miệng.

“Ngươi biết tin tức của Hồng Mông khí?”

Nghe thế mắt Lục Trường Sinh sáng lên, đảo mắt nhìn về phía đối phương.

Đối phương trông hơi lạ, trước giờ Lục Trường Sinh chưa từng gặp qua, nhưng Thần Nguyên lại biết.

“Hằng Vũ đạo hữu, có điều sao? Ngươi cứ việc nói ra để Lục đạo hữu cân nhắc một phen, nếu chuyện này thành tất nhiên sẽ không quên đạo hữu.”

Thần Nguyên nói thẳng.

Hắn và sinh mệnh Hỗn Độn tên “Hằng Vũ” này có vẻ rất quen thuộc.

Hằng Vũ nhìn thoáng qua Lục Trường Sinh và Thần Nguyên, sau đó mở miệng nói: “Chuyện này nói ra thì cũng đơn giản, lão hữu của ta tâm linh khuyết thiếu, đại hạn sắp tới. Hắn chỉ muốn tìm một sinh mệnh Hỗn Độn che chở thế giới Hỗn Độn của mình thôi. Yêu cầu ít nhất từng phải chuyển tiếp sinh mệnh một lần, dù sao hắn cũng có kẻ địch cũng từng chuyển tiếp sinh mệnh một lần, kẻ đó vẫn luôn nhìn chằm chằm thế giới Hỗn Độn của hắn.”

“Nếu ngươi đồng ý thì không chỉ có Hồng Mông khí mà còn có hết thảy bảo vật của vị lão hữu kia đều sẽ thuộc về Lục đạo hữu.”

“Vốn tìm ta là thích hợp nhất, nhưng tiếc là tới giờ ta vẫn chưa từng chuyển tiếp sinh mệnh, sợ là không che chở được thế giới Hỗn Độn của vị lão hữu kia…”

Nghe thấy lời Hằng Vũ nói, Lục Trường Sinh cũng đã hiểu.

Tâm linh đại nạn.

Kỳ thực chính là sắp chết.

Một khi trở thành sinh mệnh Hỗn Độn thì nhục thân gần như không có đại hạn.

Nhục thân không sụp đổ thì sẽ không chết.

Tiếc là nhục thân của sinh mệnh Hỗn Độn quá mạnh.

Nhục thân cường đại nhất định phải xứng đôi với tâm linh cường đại.

Nếu tâm linh không đủ cường đại thì không cách nào khống chế nhục thân cường đại như vậy, từ đó dẫn đến việc nhục thân sụp đổ.

Mà tâm linh cũng có đại hạn.

Lâu dần, dù tâm linh kiên định thế nào cũng sẽ dần dần rơi vào tĩnh mịch, cuối cùng không còn lại chút gợn sóng nào.

Đó chính là khi tâm linh đại hạn tiến đến.

Có câu lòng như tro nguội chính là chỉ việc này.

Thời gian dài, tâm linh tất nhiên cũng sẽ tịch diệt.

Một khi tâm linh tịch diệt, như vậy nhục thân không có tâm linh khống chế tất nhiên cũng sẽ sụp đổ.

Hằng Vũ cũng biết rõ tình trạng của lão hữu.

Hắn cũng không đành lòng thấy sau khi lão hữu chết đi thế giới Hỗn Độn của hắn lại bị người khác cưỡng ép chiếm cứ.

Đây chính là cơ hội tốt.

Lục Trường Sinh có tử thể của tháp Hắc Quang.

Dù hiện giờ hắn chưa từng chuyển tiếp sinh mệnh nhưng có đối mặt với sinh mệnh Hỗn Độn chuyển tiếp sinh mệnh hai lần hay ba lần cũng không sợ.

Lục Trường Sinh suy tính một lát, sau đó mở miệng nói: “Lục mỗ cần gặp vị hảo hữu kia của ngươi một lần.”

“Đương nhiên rồi. Lão hữu kia của ta cũng là thành viên hội Đồng Chu, ta sẽ liên hệ với hắn ngay, để hắn tiến vào Đồng Chu lệnh trao đổi kỹ càng với Lục đạo hữu.”

Hằng Vũ rất mừng vì có thể giúp được lão hữu.

Nhưng cụ thể hai người thương nghị thế nào thì không liên quan gì tới Hằng Vũ.

Rất nhanh, đại khái khoảng nửa canh giờ sau ở chỗ mấy người Lục Trường Sinh xuất hiện một tu sĩ mặc áo bào xanh.

“Vị này chính là lão hữu của ta, Chu Quang.”

“Thì ra là Chu đạo hữu.”

Mấy người Lục Trường Sinh cũng chào hỏi.

Chu Quang liếc qua đã thấy Lục Trường Sinh.

Xem ra Hằng Vũ đã thông báo trước với Chu Quang, lần này nhân vật chính là Lục Trường Sinh.

“Lục đạo hữu, có thể nói chuyện riêng được không?”

Chu Quang trực tiếp hỏi.

“Tất nhiên là được.”

Lục Trường Sinh gật đầu.

Thế là Chu Quang vung tay lên, hoàn cảnh xung quanh hai người đột nhiên biến ảo.

Thoáng cái thành bên trong một gian tĩnh thất.

Đây cũng là tác dụng của Đồng Chu lệnh, ý thức có thể làm được hết thảy, gần như không gì là không làm được.

Chỉ cần suy nghĩ là có thể làm được ngay.

Đương nhiên, cũng chỉ có thể làm vậy trong Đồng Chu lệnh thôi.

Ở chỗ này, hai người thương lượng thế nào sẽ không bị những người khác biết.

“Lục đạo hữu, tại Hắc Quang giới ngươi là tu sĩ có được tử thể của tháp Hắc Quang, tiền đồ vô lượng, che chở một thế giới Hỗn Độn hẳn không có gì khó. Ta cũng chỉ có một kẻ địch, là một sinh mệnh Hỗn Độn đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần. Nếu Lục đạo hữu chịu che chở thì tất cả bảo vật cả đời ta tích cóp đều có thể đưa cho đạo hữu.”

Chu Quang nói thẳng.

Mà thái độ còn cực kỳ thành khẩn.

Lục Trường Sinh nhìn Chu Quang trước mắt.

Trong Đồng Chu lệnh không nhìn ra Chu Quang có vấn đề gì.

Thế nhưng đối phương vội vàng như vậy xem ra thật sự đại hạn sắp đến, hắn cũng sắp không chịu nổi rồi.

Giờ chỉ cần có thể giúp che chở thế giới Hỗn Độn của mình thì Chu Quang sẽ không tiếc bất cứ giá nào.

Lục Trường Sinh cũng không có vội đồng ý mà trầm ngâm một hồi mới nói: “Một tia Hồng Mông khí vẫn chưa đủ!”

Một khi Lục Trường Sinh đồng ý che chở thì cũng không chỉ là che chở một thế giới Hỗn Độn mà còn phải tiếp nhận ân oán nhân quả giữa Chu Quang và cường giả chuyển tiếp sinh mệnh một lần kia.

Đây cũng không phải chuyện nhỏ.

Dù Lục Trường Sinh muốn có tia Hồng Mông khí này nhưng hắn sẽ không tùy tiện đồng ý.

“Tất nhiên là không đủ.”

“Nhưng nếu có năm tia Hồng Mông khí và tám loại tài nguyên tu hành không khác gì Hồng Mông khí thì sao?”

Lời Chu Quang nói khiến Lục Trường Sinh không khỏi chấn động.

Năm tia Hồng Mông khí?

Trong tay Chu Quang lại có tới năm tia Hồng Mông khí.

Thậm chí còn có tám loại tài nguyên tu hành không khác gì Hồng Mông khí

Nếu như coi một tia Hồng Mông khí là một phần tài nguyên tu hành thì trong tay Chu Quang có tới mười ba phần tài nguyên tu hành.

Chương 1773: Thánh Nhân tịch diệt! Lục đạo hữu thật sự muốn tiếp nhận nhân quả, không chết không ngừng sao? (2)

Chính là mười ba phần đấy!

Thế nhưng chuyện này cũng bình thường.

Đại hạn của Chu Quang sắp tiến đến.

Nhiều năm qua, gom góp đủ mười ba phần tài nguyên tu hành khó lắm sao?

Hằng Vũ chỉ biết trong tay Chu Quang có Hồng Mông khí chứ không biết Chu Quang lại có tới mười ba phần tài nguyên tu hành, chuyện này thật sự không thể bình thường hơn được.

Dù sao đây là “vốn liếng” riêng của Chu Quang, đương nhiên phải giữ bí mật.

Nhưng khi đối mặt với Lục Trường Sinh, nhất định Chu Quang phải lấy ra thành ý cao nhất, vậy nên mới không cần giữ bí mật nữa.

“Đối thủ của ngươi là ai?”

Lục Trường Sinh hỏi.

“Hắc Viêm Thánh Nhân.”

“Đối phương là sinh mệnh Hỗn Độn đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần, lúc hắn vẫn chưa trưởng thành đã từng bị ta chèn ép, suýt nữa cắt đứt con đường tu hành. Bởi vậy hai chúng ta là không chết không ngừng, càng không có hy vọng giảng hoà. Một khi ta chết chắc chắn đối phương sẽ ra tay với Chu Quang giới, thậm chí trực tiếp tiêu diệt Chu Quang giới, tuyệt đối không nương tay.”

“Nếu không phải thế ta cũng không cần cực khổ tìm cường giả che chở Chu Quang giới.”

Chu Quang kể lại rõ ràng chi tiết.

Thì ra là thế.

Đôi bên không chết không ngừng.

Đối với Hắc Viêm Thánh Nhân mà nói, Chu Quang Thánh Nhân có mối thù cản đường.

Sao có thể không hận chứ?

Giờ Hắc Viêm Thánh Nhân không làm gì được Chu Quang, cũng không làm gì được Chu Quang giới.

Nhưng nếu Chu Quang chết thì sao?

Lúc đó hắn sẽ có cơ hội!

Chẳng trách Chu Quang Thánh Nhân không tiếc bất cứ giá nào cũng muốn tìm được cường giả che chở Chu Quang giới, nếu không chắc chắn Chu Quang giới sẽ bị Hắc Viêm Thánh Nhân tiêu diệt.

Lục Trường Sinh kiểm tra tin tức của Hắc Viêm Thánh Nhân.

Tử Tang đưa ra tin tức làm Lục Trường Sinh an tâm hẳn.

Đối phương thật sự là sinh mệnh Hỗn Độn đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần, nhưng cũng chỉ thế thôi.

Không có bối cảnh đặc biệt gì cả.

Nếu không cũng sẽ không giằng co với Chu Quang nhiều năm như vậy mà vẫn không làm gì được đối phương

Điều kiện này, đối với Lục Trường Sinh mà nói là có thể tiếp nhận.

Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh nói thẳng: “Lục mỗ đồng ý! Nếu đại hạn của đạo hữu tới thì tất nhiên Lục mỗ sẽ che chở Chu Quang giới!”

Chu Quang nghe thế không khỏi mừng rỡ.

“Tốt quá rồi.”

“Xin Lục đạo hữu nhanh chóng tới Chu Quang giới một chuyến, thời gian của lão phu không còn nhiều lắm…”

Đại hạn của Chu Quang sắp tới, không ai biết hắn còn có thể chèo chống bao lâu nữa.

Lục Trường Sinh khẽ gật đầu.

Sau đó Chu Quang rời khỏi Đồng Chu lệnh.

Lục Trường Sinh lại gặp đám người Thần Nguyên, Hằng Vũ.

“Lục đạo hữu, thế nào rồi?”

Hằng Vũ hỏi.

“Đã bàn xong, Lục mỗ sẽ nhanh chóng tới Chu Quang giới một chuyến.”

“Quá tốt rồi.”

Hằng Vũ cười rộ lên.

Hắn biết rõ tình trạng của Chu Quang.

Rốt cuộc giờ cũng tìm được người có thể che chở Chu Quang giới.

Dù đại hạn tiến đến thì hắn cũng có thể yên tâm rời đi.

Thần Nguyên bước lên, vừa cười vừa nói: “Chúc mừng Lục đạo hữu.”

Rõ ràng nếu Lục Trường Sinh đồng ý thì chắc chắn hắn đã thu được lợi ích cực kỳ to lớn, đáng để chúc mừng.

“Đều nhờ Thần Nguyên đạo hữu. Nếu không có Thần Nguyên đạo hữu mời Lục mỗ gia nhập hội Đồng Chu thì sao ta có thể đạt được Hồng Mông khí nhanh như vậy?”

“Lục mỗ nợ ân tình của Thần Nguyên đạo hữu rồi.”

Lục Trường Sinh nói với Thần Nguyên.

Thần Nguyên cũng nở một nụ cười.

Hắn bận tíu tít, không ngừng xun xoe mà không thu hoạch được tài nguyên tu hành, mục đích là gì?

Chính vì câu nói này của Lục Trường Sinh!

Có câu này là Thần Nguyên hài lòng rồi.

Ân tình của Lục Trường Sinh cũng không dễ có như vậy, giờ cứ giữ lại đã, chưa biết chừng ngay sau sẽ có tác dụng lớn.

Lục Trường Sinh cũng rời khỏi Đồng Chu lệnh.

Hắn để Tử Tang mở ra bản đồ Chu Quang giới.

Chu Quang giới không nằm gần Hắc Quang giới. Nhưng cách Hắc Quang giới cũng gần, có thể nói là trong phạm vi một tòa vực giới.

Đối với Tử Tang mà nói, trực tiếp sử dụng tháp Hắc Quang xuyên tới Chu Quang giới không có vấn đề gì cả.

Khoảng cách gần như thế cũng làm Lục Trường Sinh hài lòng.

Về sau dù Chu Quang giới gặp phiền toái gì hắn cũng có thể lập tức chạy tới.

Như vậy cũng có thể che chở Chu Quang giới tốt hơn.

“Tới đó xem qua đi.”

Lục Trường Sinh cũng không chậm trễ.

Đại hạn của Chu Quang có thể tới bất cứ lúc nào.

Để khỏi đêm dài lắm mộng, Lục Trường Sinh lập tức thôi động tháp Hắc Quang.

“Tách.”

Khi tháp Hắc Quang của Lục Trường Sinh xuất hiện lần nữa đã xuyên thẳng đến phụ cận Chu Quang giới.

Không lâu sau Lục Trường Sinh đã tới Chu Quang giới.

Hắn bay vào Chu Quang giới, nhanh chóng tìm tới chỗ Chu Quang.

“Vèo.”

Lúc Lục Trường Sinh đi vào đại điện, gặp được Chu Quang.

Thời khắc này Chu Quang cũng không khác gì sinh mệnh Hỗn Độn bình thường.

Nhục thân của đối phương vẫn cường đại như cũ, còn không ngừng tản mát ra khí tức khủng bố.

Thế nhưng mơ hồ có vẻ không khống chế nổi sức mạnh thân thể.

Mà tâm linh lại dần dần tĩnh mịch, nhìn qua dáng vẻ có chút nặng nề.

Cứ như thể lão nhân ở thế giới phàm tục.

Đây chính là điểm đặc thù của tâm linh sắp tĩnh mịch.

Lục Trường Sinh nghĩ tới bản thân mình.

Hệ thống tu hành Thiên giới của hắn hơi khác biệt, vô cùng chú trọng tâm linh.

Thậm chí còn đạt đến tâm linh bất hủ.

Thế nhưng tâm linh thật sự có thể bất hủ ư?

Tâm linh bất hủ cũng chỉ là tâm linh tương đối cường đại, trong khoảng thời gian rất lâu sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cũng không tịch diệt trong một sớm một chiều thôi.

Đương nhiên đây là ưu thế.

Thế nhưng tâm linh chung quy vẫn sẽ tịch diệt.

Chỉ là có thể chèo chống lâu hơn một chút.

Cũng chỉ có cách không ngừng tu hành.

Mỗi một lần chuyển tiếp sinh mệnh, nhìn có vẻ chỉ nhục thân có lợi, nhưng trên thực tế còn có thể tăng cường tâm linh.

Tâm linh và nhục thân hỗ trợ lẫn nhau.

Không có thể tồn tại đơn độc được.

Chương 1774: Thánh Nhân tịch diệt! Lục đạo hữu thật sự muốn tiếp nhận nhân quả, không chết không ngừng sao? (3)

Chỉ cần liên tục chuyển tiếp sinh mệnh thì tất nhiên tâm linh cũng có thể trở nên “sinh động” chứ không triệt để tịch diệt.

Nhưng nếu quá lâu không thể chuyển tiếp sinh mệnh thì tâm linh tịch diệt cũng là chuyện sớm hay muộn.

Cho nên trong Hỗn Độn mênh mông này, tuổi thọ của sinh mệnh Hỗn Độn cũng không có một con số chính xác nào.

Cũng vì tâm linh của mỗi người đều không nhau.

Có người tâm linh cường hãn.

Có người tâm linh lại rất yếu.

Bởi vậy tâm linh mạnh yếu khác nhau cũng dẫn đến việc tuổi thọ rất khó xác định.

Nhưng bất kể là mạnh cũng tốt hay yếu cũng được, tâm linh nhất định sẽ tịch diệt.

Chỉ có không ngừng chuyển tiếp sinh mệnh, cuối cùng thành tựu nguyên sinh mệnh, tâm linh và nhục thân triệt để hợp thành một thể thì tuổi thọ mới có thể dài tới vô cùng vô tận.

Đương nhiên, rốt cuộc nguyên sinh mệnh có phải sẽ có tuổi thọ vô cùng vô tận hay không thì Lục Trường Sinh cũng chỉ nghe nói thôi.

Bình Luận (0)
Comment