Hoàn toàn là lấy cứng đối cứng, không có gì hoa mỹ.
Nếu là bình thường thế giới của một vị Giới Chủ chắc chắn không chịu được khi bị thế giới của năm gã Giới Chủ chủ động va chạm.
Thế nhưng dù Chân giới của Lục Trường Sinh không ngừng chấn động nhưng lại thoáng có bốn thế giới to lớn hơn nổi lên.
Kịch liệt chấn động trong nháy mắt đã bị trấn áp rồi lại khôi phục bình tĩnh.
Chân giới thậm chí còn không có chút tổn hại nào.
Ngược lại năm chiếc bong bóng khí kia còn bị Chân giới cường ngạnh “xé rách”.
“Gì thế này?”
Từ trong năm chiếc bong bóng khí truyền ra một tia ý niệm.
Rõ ràng là năm gã Giới Chủ đều không ngờ sẽ xảy ra chuyện thế này.
Đều là Giới Chủ nhất cảnh vậy mà năm người bọn chúng cùng nhau vây công thế giới của Lục Trường Sinh, cuối cùng Lục Trường Sinh chẳng hề hao tổn còn thế giới của chúng lại tan vỡ?
Sao có thể chứ?
Nhưng dù không thể tưởng tượng thì đây cũng là sự thật.
“Đi!”
Năm gã Giới Chủ lập tức hiểu ra, hẳn là bọn chúng đụng phải kẻ khó chơi rồi.
Lúc này còn làm gì được nữa?
Chỉ có thể chạy!
Bởi vậy năm gã Giới Chủ này giờ chỉ muốn đào tẩu ngay.
Năm chiếc bong bóng khí vội vã quay đầu rời đi.
Nhưng Lục Trường Sinh há lại để mặc cho năm gã Giới Chủ này rời đi như thế?
“Trấn!”
Chân giới của Lục Trường Sinh đột nhiên bành trướng kịch liệt.
Trong nháy mắt đã bao phủ năm chiếc bong bóng khí vào bên trong, tương đương với việc bao phủ năm tòa thế giới bên trong.
Lục Trường Sinh lập tức cảm ứng được ấn ký của năm gã Giới Chủ.
Nói cách khác giờ Lục Trường Sinh chỉ cần giết chết năm gã Giới Chủ này là có thể xóa đi ấn ký của đối phương trong Giới Hải.
Không biết vì sao mà năm gã Giới Chủ này đều dùng chân thân xuất động.
Không để lại bất cứ phần thế giới nào cả.
Không biết bọn chúng quá tự tin hay quá tự đại nữa.
“Tha mạng.”
“Đạo hữu, xin hãy khoan dung độ lượng.”
“Chúng ta là Giới Chủ của thương hội Vạn Cổ, phụng mệnh truy sát Giới Chủ Cổ Tang phản bội bỏ trốn.”
“Vừa rồi chỉ là hiểu lầm thôi… Nhưng nếu chúng ta chết thì chắc chắn thương hội Vạn Cổ sẽ tra xét tới ngươi, ngươi không trốn thoát được đâu…”
Năm gã Giới Chủ này bị Chân giới của Lục Trường Sinh trấn áp, cảm ứng được Chân giới của Lục Trường Sinh hết sức khủng bố, biết mình không thể trốn thoát trấn áp nên cũng chỉ có thể mang danh tiếng của thương hội Vạn Cổ ra uy hiếp.
Thương hội Vạn Cổ là một trong những thương hội đỉnh tiêm tại đại vũ trụ mênh mông.
Danh tiếng ngang ngửa với thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang.
Phía sau thương hội cũng có Chúa Tể tam cảnh vĩ đại chống lưng.
Ngay cả Giới Chủ cũng không dám chọc vào quái vật khổng lồ như vậy.
Chẳng trách bọn chúng lại hung hăng như vậy.
Trực tiếp vận dụng chân thân.
Thì ra là do có bối cảnh đủ mạnh.
Lục Trường Sinh không muốn dây vào rắc rối, nhưng chính đối phương động thủ trước, còn muốn đẩy hắn vào chỗ chết, Lục Trường Sinh sao có thể nhân nhượng được?
“Bùm.”
Ngay sau đó năm chiếc bong bóng khí bị phá hủy chỉ trong nháy mắt.
Lục Trường Sinh vận dụng sức mạnh của Đại Thiên giới, trực tiếp ma diệt thế giới của năm gã Giới Chủ.
Cùng lúc đó Lục Trường Sinh lần theo khí tức của năm người, trực tiếp xóa bỏ ấn ký của năm gã Giới Chủ tại Giới Hải.
Năm gã Giới Chủ cứ thế vẫn lạc.
Đây là lần đầu tiên Lục Trường Sinh giết chết năm gã Giới Chủ một lúc.
Dường như… rất nhẹ nhàng.
Đúng, chính là nhẹ nhàng.
Bị Chân giới của hắn trấn áp, năm gã Giới Chủ cũng không thể gây nên sóng gió gì.
Chỉ đành phó mặc Lục Trường Sinh xâm lược.
Lúc này Phương Xuyên cũng phần kinh hãi than: “Không tin được! Năm gã Giới Chủ, ai nấy đều có thể coi như nhất cảnh đỉnh tiêm, thế mà lại bị ngươi trấn áp đơn giản như vậy.”
“Có điều ta cũng biết tới thương hội Vạn Cổ, dù là một trong những thương hội đỉnh tiêm nhưng có chuyện gì lại khiến thương hội Vạn Cổ giận dữ tới mức phái ra năm gã Giới Chủ truy sát một Giới Chủ?”
“Chắc chắn chuyện này không bình thường. Tiếc là ngươi không giữ lại một người sống nào cả…”
Phương Xuyên dường như vẫn còn hơi tiếc nuối.
Nhưng Lục Trường Sinh lại lắc đầu rồi nói: “Không cần giữ lại người sống làm gì, Lục mỗ đã biết nguyên nhân khiến thương hội Vạn Cổ giận dữ rồi.”
“Vừa rồi khi Lục mỗ hủy diệt ấn ký năm người này lưu lại Giới Hải, bên trong có một ít ký ức.”
“Mấu chốt nằm trên người Giới Chủ Cổ Tang, hình như Cổ Tang cầm đi một kiện bảo vật quý giá của thương hội Vạn Cổ nên mới bị truy sát. Cổ Tang chết rồi, vậy thì bảo vật hẳn còn ở trong thế giới của hắn…”
Chân giới của Lục Trường Sinh lại cuốn thêm lần nữa.
Thế giới vốn đang sụp đổ của Cổ Tang cứ thế bị Lục Trường Sinh cuốn vào trong.
Bất kể Cổ Tang thu được bảo vật gì.
Đối với Giới Chủ mà nói, nơi an toàn nhất chính là thế giới trong cơ thể.
Bởi vậy chắc chắn bảo vật đang nằm trong thế giới của Cổ Tang.
Sau khi Lục Trường Sinh cuốn thế giới của Cổ Tang vào bên trong Chân giới, Lục Trường Sinh lập tức cảm ứng được bảo vật.
“Tách.”
Tâm niệm của Lục Trường Sinh vừa động.
Trong tay đã có thêm một chiếc đèn.
“Đây là… Thanh Liên Bảo Đăng!”
Chương 2010: Trong Giới Hải đụng độ với năm gã Giới Chủ, lấy được bảo vật Thanh Liên Bảo Đăng! (3)Thì ra là thế, chẳng trách Giới Chủ Cổ Tang lại bí quá hoá liều, ngay cả bảo vật của thương hội Vạn Cổ cũng dám đánh cắp. Nghe nói Thanh Liên Bảo Đăng này vĩnh viễn không tắt, bên trong có một tia Bất Diệt Hỏa Chủng, đối với Giới Chủ mà nói tia Bất Diệt Hỏa Chủng này có tác dụng cực lớn. Có tia Bất Diệt Hỏa Chủng này thì Giới Chủ có thể liên tục bành trướng thế giới.”
“Cụ thể có thể bành trướng bao nhiêu lần thì không rõ. Nhưng chỉ cần lúc Bất Diệt Hỏa Chủng sắp dập tắt thì dừng lại ngay, sau đó nuôi thêm một thời gian là Bất Diệt Hỏa Chủng lại có thể khôi phục như cũ. Đối với Giới Chủ mà nói, thứ này tương đương với nguồn nguyên tinh vô hạn.”
Trong lòng Lục Trường Sinh vô cùng chấn động.
Nguyên tinh!
Nguyên tinh vô hạn!
Giờ chẳng phải hắn thiếu nhất là nguyên tinh sao?
Đương nhiên Bất Diệt Hỏa Chủng này chắc chắn kém hơn nguyên tinh vô hạn thật sự.
Nhưng với Giới Chủ mà nói thì nó vẫn mang ý nghĩa trọng đại.
Thậm chí cứ dùng một thời gian là Bất Diệt Hỏa Chủng lại hao hết, rồi lại phải chờ đợi một thời gian ngắn để Bất Diệt Hỏa Chủng khôi phục lần nữa.
Nhưng dù là thế thì đối với Giới Chủ thứ này cũng là một kiện bảo vật vô giá.
Có thể giúp Giới Chủ tiết kiệm rất nhiều thời gian và sức lực.
Thậm chí bước lên nhất cảnh đỉnh phong!
Thậm chí lại tới gần nhị cảnh thêm một bước.
“Tạ ơn Phương sư huynh giải đáp, Thanh Liên Bảo Đăng này có tác dụng rất lớn với ta.”
Lục Trường Sinh gật đầu, thu hồi Thanh Liên Bảo Đăng.
“Lục sư đệ, chỉ sợ chuyện này không thể giấu được. Nếu thương hội Vạn Cổ muốn điều tra về Thanh Liên Bảo Đăng cũng không quá khó khăn. Dù sao đằng sau thương hội Vạn Cổ có Chúa Tể tam cảnh, trong đại vũ trụ này gần như không có chuyện gì giấu được Chúa Tể.”
Phương Xuyên ý vị thâm trường nói.
“Chẳng lẽ phải trả lại Thanh Liên Bảo Đăng cho thương hội Vạn Cổ?”
Lục Trường Sinh cau mày.
“Ha ha ha, Lục sư đệ, ngươi cũng coi thường núi Phi Long chúng ta quá rồi. Chuyện này ngươi có lý, là do Giới Chủ của thương hội Vạn Cổ muốn giết người diệt khẩu, ngươi đã có lý thì còn ai dám tới núi Phi Long tìm ngươi đòi lại Thanh Liên Bảo Đăng nữa?”
“Nhưng ngươi muốn tới Đỉnh Vũ Trụ. Nếu thương hội Vạn Cổ biết Thanh Liên Bảo Đăng đang ở chỗ ngươi thì chưa biết chừng sẽ sắp xếp một vài đối thủ cường đại cho ngươi, nhưng thủ đoạn nhỏ này đối với thương hội Vạn Cổ mà nói cũng không có gì khó khăn.”
Phương Xuyên nhắc nhở.
Lục Trường Sinh nghe xong cũng không tỏ ý kiến gì, chỉ lãnh đạm đáp: “Vậy càng tốt, đối thủ càng mạnh sẽ mang tới càng nhiều khí vận. Ta đến Đỉnh Vũ Trụ không phải vì khí vận sao?”
“Đối chiến bình thường ta không sợ bất cứ đối thủ nào hết!”
Giọng điệu của Lục Trường Sinh cực kỳ kiên định.
Hơn nữa còn lộ vẻ tự tin không có gì sánh kịp.
Chí bảo như Thanh Liên Bảo Đăng đã rơi vào tay hắn lại muốn hắn trả lại ư?
Vốn không có khả năng!
Còn chút thủ đoạn nhỏ của thương hội Vạn Cổ, Lục Trường Sinh cứ đối đầu với chúng là được.
Dù sao phía sau hắn không phải không có ai hết.
Hắn chính là đệ tử chân truyền của Chúa Tể Phi Long.
Chút thủ đoạn nhỏ thì không sao.
Nhưng muốn tự mình ra tay đối phó với Lục Trường Sinh ư?
Không thể nào!
“Tốt, ngươi có tự tin như vậy là đủ rồi.”
“Người của núi Phi Long chúng ta dù không gây sự nhưng cũng không sợ rắc rối.”
“Đi thôi, tới Đỉnh Vũ Trụ trước!”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Giờ cũng không phải lúc để bành trướng Chân giới.
Hắn phải tới Đỉnh Vũ Trụ đã.
Thế là Lục Trường Sinh lại hướng về phía Đỉnh Vũ Trụ mà đi.
Sau ba tháng.
Lục Trường Sinh dừng lại.
Từ núi Phi Long tới nơi này, hắn đã đi mất sáu tháng.
Ròng rã nửa năm, cuối cùng Lục Trường Sinh cũng dừng lại.
Nhưng cuối cùng vẫn tới nơi.
“Vèo.”
Lục Trường Sinh rời khỏi Giới Hải, giáng lâm về phía đại vũ trụ.
Chẳng mấy chốc Lục Trường Sinh đã giáng lâm tới đại vũ trụ.
Hơn nữa hắn đã nhìn thấy một tòa thế giới rộng lớn đằng trước.
“Nơi đó chính là Đỉnh Vũ Trụ.”
Phương Xuyên lên tiếng.
Lục Trường Sinh thu hồi Chân giới, mấy người trực tiếp bay về phía Đỉnh Vũ Trụ.
“Vù vù.”
Mấy người thuận lợi tiến vào Đỉnh Vũ Trụ.
Trong tầm mắt của Lục Trường Sinh toàn là tu sĩ.
Khắp nơi đều là tu sĩ.
Hơn nữa phần lớn đều là kẻ siêu thoát.
Những kẻ siêu thoát này về cơ bản đều tới Đỉnh Vũ Trụ quan chiến.
Gần như hội tụ vô số kẻ siêu thoát trong đại vũ trụ.
Bởi vậy Đỉnh Vũ Trụ rộng lớn có vẻ vô cùng náo nhiệt.
“Đỉnh Vũ Trụ, quanh năm diễn ra đủ loại chiến đấu.”
“Phần lớn đều là các loại sàng chọn. Rất nhiều kẻ siêu thoát muốn thành danh và thu hoạch vô số khí vận cùng vô số nguyên tinh đều sẽ tới Đỉnh Vũ Trụ chiến đấu, vả lại còn phải qua rất nhiều lần tuyển chọn, có khi mất thời gian mấy chục năm, hơn trăm năm mới giành được cơ hội khiêu chiến với cường giả tại Đỉnh Vũ Trụ.”
“Mỗi cuộc chiến đấu đều có thể đặt cược. Đây cũng là nguyên nhân ta nói ngươi có thể thu hoạch được rất nhiều nguyên tinh, điều kiện tiên quyết là ngươi phải thắng, không cần nói tới tiền thưởng, chỉ dựa vào tiền đặt cược cũng có thể kiếm được rất nhiều.”
Phương Xuyên giới thiệu qua một lượt. Rõ ràng đây không phải lần đầu tiên hắn tới Đỉnh Vũ Trụ.
Thế nên cũng biết sơ qua về Đỉnh Vũ Trụ.
Lục Trường Sinh yên lặng nhìn lướt qua những kẻ siêu thoát này.
Tồn tại hàng đầu ở một số vị diện.
Kẻ siêu thoát chỉ dùng một lời có thể quyết định vận mệnh của hàng tỷ sinh linh, tới Đỉnh Vũ Trụ lại chỉ là một trong đông đảo chúng sinh thôi.
Còn phải liều mạng chiến đấu mới thu được vô số nguyên tinh và khí vận.
Thế nhưng kẻ siêu thoát cũng là tu sĩ.
Vì có thể tiến thêm một bước thì không tiếc bất cứ giá nào.
Liều mạng có là gì đâu?
Kẻ siêu thoát nào có thể tiếc mệnh?
Muốn siêu thoát thì phải liều mạng.
Chỉ có một số ít tu sĩ giống với Lục Trường Sinh mới có niềm tin trở thành kẻ siêu thoát mà không cần liều mạng.
Nhưng phần lớn kẻ siêu thoát đều phải liều mạng.
“Phương sư huynh, giờ chúng ta đi đâu đây?”
Chương 2011: Trong Giới Hải đụng độ với năm gã Giới Chủ, lấy được bảo vật Thanh Liên Bảo Đăng! (4)Lục Trường Sinh hỏi.
“Ngươi là người của núi Phi Long, đại diện cho núi Phi Long, tất nhiên không cần tham dự vô số lần tuyển chọn.”
“Giờ chúng ta tới động phủ tại Đỉnh Vũ Trụ nghiên cứu xem có những cường giả nào, sau đó ngươi lại quyết định nên khiêu chiến kẻ nào.”
“Dù ngươi rất tự tin với thực lực mình, nhưng dù sao nơi này cũng là Đỉnh Vũ Trụ, hội tụ rất nhiều thiên tài hàng đầu và chiến lực hàng đầu trong đại vũ trụ, ngươi cũng phải biết người biết ta mới được.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
“Xin nghe sư huynh an bài.”
Lục Trường Sinh tự tin chứ không phải tự đại,
Trước tiên tất nhiên phải hiểu rõ tình hình Đỉnh Vũ Trụ rồi tính.
Phương Xuyên rất quen thuộc với Đỉnh Vũ Trụ, nơi ăn chốn ở tại Đỉnh Vũ Trụ đều nghe Phương Xuyên an bài.
Thế là Phương Xuyên bắt đầu thu xếp chỗ ở tại Đỉnh Vũ Trụ của bọn họ, sau đó từ từ tìm hiểu tình hình Đỉnh Vũ Trụ hiện giờ.
Tại Đỉnh Vũ Trụ mỗi ngày có vô số người chiến đấu, thông qua từng lần tuyển chọn gắt gao.
Những lần tuyển chọn này cũng chia đẳng cấp.
Tuyển chọn tới cuối cùng mới có tư cách khiêu chiến lôi đài.
Mà lôi đài cũng phân chia đẳng cấp.
Lôi đài cấp thấp nhất là lôi đài Chủ Tướng.
Lôi đài từ thấp đến cao là Chủ Tướng, Bá Chủ, Vương Giả, Vô Địch và Đỉnh Vũ Trụ!
Có tất cả năm cấp.
Đương nhiên không chỉ có một Chủ Tướng.
Nơi này có rất nhiều Chủ Tướng.
Những người tham dự thông qua vô số lần tuyển chọn, cuối cùng có được tư cách khiêu chiến chủ lôi đài cấp thấp nhất, cũng có nghĩa là tư cách khiêu chiến Chủ Tướng.
Thành công thì trở thành Chủ Tướng mới, sau đó bắt đầu giữ lôi đài.
Thất bại rất có thể sẽ chết.
Chiến đấu tại Đỉnh Vũ Trụ chính là không kể sinh tử.
Một khi đã lên lôi đài, trừ khi chủ động nhận thua, nếu không phải đánh tới giết chết đối phương mới thôi.
Thi đấu tuyển chọn không có bất cứ ích lợi gì.
Một viên nguyên tinh cũng không có.
Trừ khi tự đặt cược cho chính mình.
Nhưng đó đều là chuyện bên ngoài sân.
Chỉ khi nào trở thành chủ lôi đài, ví dụ như Chủ Tướng chẳng hạn thì đánh thắng một trận là có thể thu hoạch được số lượng nguyên tinh nhất định.
Hơn nữa ích lợi còn rất cao.
Sau khi trở thành chủ lôi đài nhất định phải giữ vững lôi đài được mười lần, cũng chính là đánh thắng mười trận, như vậy mới có cơ hội khiêu chiến chủ lôi đài cấp cao hơn.
Nếu trong vòng một chu kỳ không có người khiêu chiến chủ lôi đài thì cũng có nghĩa là chủ lôi đài tự động thắng trận. Tích luỹ dần, sau mười trận sẽ có thể khiêu chiến chủ lôi đài cấp cao hơn.
Cứ thế mà suy ra.
Chủ lôi đài mạnh nhất chính là “Đỉnh Vũ Trụ”.
Sau một thời gian ngắn tìm hiểu, Phương Xuyên cũng tới động phủ bàn bạc với Lục Trường Sinh.
“Lục sư đệ, trong khoảng thời gian này ngươi đã hiểu rõ quy tắc của Đỉnh Vũ Trụ rồi chứ?”
Phương Xuyên hỏi.
“Gần như đều hiểu rõ rồi.”
“Nhưng Phương Xuyên sư huynh, ta dùng thân phận đệ tử núi Phi Long có thể trực tiếp nhảy qua tuyển chọn, vậy ta có thể khiêu chiến lôi đài đẳng cấp nào đây?”
Đây là vấn đề Lục Trường Sinh quan tâm nhất.
“Người được thế lực của Chúa Tể đề cử có thể trực tiếp khiêu chiến lôi đài của‘Bá Chủ’.”
“Nhưng nếu ngươi không có đủ lòng tin thì cứ bắt đầu từ lôi đài ‘Chủ Tướng’ đã.”
“Kỳ thực dù là ‘Bá Chủ’ cũng tốt, mà ‘Chủ Tướng’ cũng được, chỉ cần thắng thì đều có thể thu hoạch rất nhiều khí vận, thắng một trận khí vận sẽ nhiều một phần, thắng càng nhiều khí vận lại càng nhiều, bởi vậy chỉ cần duy trì chiến thắng, dần dần khiêu chiến từ lôi đài cấp thấp đi lên ngược lại sẽ có hiệu quả tốt nhất.”
“Rắc rối duy nhất chính là trong lúc chiến đấu rất dễ xuất hiện nhân tố không thể biết trước, nhất là kẻ đắc tội với thương hội Vạn Cổ như ngươi, nếu bọn hắn phái người tới, dù trải qua tuyển chọn từng bước một khiêu chiến lên cao thì cũng sẽ có tư cách khiêu chiến ngươi, đến lúc đó ngươi sẽ gặp rắc rối lớn.”
Phương Xuyên cẩn thận phân tích lợi và hại cho Lục Trường Sinh nghe.
“Thương hội Vạn Cổ…”
Lục Trường Sinh nghĩ đến thương hội Vạn Cổ.
Thương hội Vạn Cổ tuyệt đối sẽ không từ bỏ Thanh Liên Bảo Đăng.
Nhưng chuyến này Lục Trường Sinh vốn tới vì hội tụ khí vận.
Nhiều thêm một phần khí vận lại càng tốt.
Còn khả năng xuất hiện nguy hiểm.
Nếu thương hội Vạn Cổ thật sự muốn đánh lén hắn, dù hắn khiêu chiến tới lôi đài vô địch hoặc thậm chí là lôi đài Đỉnh Vũ Trụ, thương hội Vạn Cổ chắc chắn sẽ có cách đánh lén mình.
Chỉ cần cùng cảnh giới thì Lục Trường Sinh không sợ bất cứ kẻ nào.
Nếu thương hội Vạn Cổ thật sự muốn phái cao thủ tới đánh lén hắn thì chẳng khác nào mang khí vận tới cho hắn.
Cớ sao lại không làm?
“Phương sư huynh, ta chuẩn bị khiêu chiến từ lôi đài Chủ Tướng.”
Cuối cùng Lục Trường Sinh đưa ra quyết định.
“Tốt!”
Phương Xuyên gật đầu.
“Với thực lực của Lục sư đệ, trước tiên đánh lôi đài Chủ Tướng cũng không có vấn đề gì.”
Phương Xuyên vẫn có lòng tin với thực lực của Lục Trường Sinh.
“Vậy để ta sắp xếp. Đúng rồi, ngươi chuẩn bị khiêu chiến vị Chủ Tướng lôi đài nào đây?”
Có khá nhiều Chủ Tướng lôi đài.
Không phải chỉ có một hay hai người.
Thậm chí giữa Chủ Tướng lôi đài cũng có phân chia mạnh yếu.
“Chọn Chủ Tướng lôi đài số ba đi.”
“Được, vậy thì chọn số ba.”
“Vậy xin phiền Phương sư huynh.”
Sau đó Phương Xuyên rời khỏi động phủ, đi sắp xếp việc khiêu chiến Chủ Tướng lôi đài cho Lục Trường Sinh.
Trong động phủ, Lâm Thanh Loan nhanh chóng nhớ lại tin tức liên quan tới chủ lôi đài số 3.
“Chủ lôi đài số ba hẳn là… Mạc Vấn?”
“Hình như hắn đi theo con đường dung luyện đại đạo, đại đạo hệ Hỏa kinh thiên động địa, nghe nói có thể đốt cháy vạn vật, ngay cả thế giới của Giới Chủ cũng có thể tuỳ tiện thiêu đốt. Ngược lại gần giống Xích Diễm sư đệ.”
“Chẳng trách Trường Sinh sẽ chọn chủ lôi đài số ba, thủ đoạn công kích tương tự Xích Diễm, Trường Sinh đã từng trải nghiệm, trận đầu tiên này hẳn mười phần chắc chín…”
Chương 2012: Trong Giới Hải đụng độ với năm gã Giới Chủ, lấy được bảo vật Thanh Liên Bảo Đăng! (5)Lâm Thanh Loan vừa cười vừa nói.
Lục Trường Sinh không nói gì, xem như ngầm chấp nhận.
Dù hắn rất tự tin về bản thân mình.
Nhưng dù sao đây cũng là trận chiến đầu tiên của hắn, bởi vậy Lục Trường Sinh vẫn khá cẩn thận.
Chọn lựa cũng là chủ lôi đài tương tự Xích Diễm.
Hỏa diễm thiêu đốt?
Bất kể hỏa diễm của đối phương khủng bố nhường nào.
Có thể thiêu đốt Phàm giới nhưng chẳng lẽ lại có thể thiêu đốt Linh giới sao?
Mà dù có thể thiêu đốt Linh giới thì Lục Trường Sinh vẫn còn Tiểu Thiên giới và Đại Thiên giới.
Đủ để ứng phó với bất cứ biến cố nào.
Hiệu suất của Phương Xuyên rất cao, chỉ ba ngày sau Phương Xuyên đã tìm được Lục Trường Sinh.
“Lục sư đệ, mọi chuyện sắp xếp xong rồi, sau một tháng nữa ngươi sẽ dùng thân phận đệ tử núi Phi Long khiêu chiến Mạc Vấn chủ lôi đài số ba.”
“Thời gian một tháng này Đỉnh Vũ Trụ sẽ thay ngươi tạo nhiệt độ, đến lúc đó ngoài sân cũng sẽ có tỷ lệ đặt cược, nếu ngươi có nguyên tinh và lòng tin với mình thì có thể đặt cược thử xem.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Phương Xuyên thay hắn an bài rất thỏa đáng, Lục Trường Sinh chỉ cần điều chỉnh trạng thái thật tốt là đủ.
Còn chuyện liên quan tới tỷ lệ đặt cược cho hắn, thật ra Lục Trường Sinh cũng có phần tò mò.
Không biết tỷ lệ đặt cược cho hắn sẽ được bao nhiêu?
Dù sao so với Mạc Vấn chủ lôi đài số 3, một đường từ tuyển chọn tầng chót đánh tới hiện tại.
Lục Trường Sinh nhờ chỗ dựa “từ trên trời rơi xuống”, tại Đỉnh Vũ Trụ này kẻ như hắn chỉ là hạng “vô danh tiểu tốt” mà thôi.
Chuyện đặt cược bên ngoài sân đấu Đỉnh Vũ Trụ rất phổ biến.
Đồng thời đã tạo thành một hệ thống vô cùng chuyên nghiệp, vô cùng toàn diện x.
Theo thời gian trôi qua.
Đỉnh Vũ Trụ bắt đầu lan truyền chuyện đệ tử chân truyền Lục Trường Sinh của Chúa Tể núi Phi Long khiêu chiến với Chủ Tướng Mạc Vấn của lôi đài số 3, tin tức này nhanh chóng lan rộng.
Nhưng tỷ lệ đặt cược cho hai người bên ngoài sân đấu vẫn cần thêm một thời gian nhất định.
Vì cần tìm hiểu tin tức.
Lục Trường Sinh là “người mới” tại Đỉnh Vũ Trụ, tất nhiên phải tìm hiểu rõ ràng, mọi người không vô duyên vô cớ đặt cược được.
“Cái tên Lục Trường Sinh này hình như chưa từng nghe tới bao giờ.”
“Có vẻ hắn sử dụng danh ngạch đề cử của núi Phi Long, không thông qua thi đấu tuyển chọn đã được khiêu chiến chủ lôi đài. Từ đầu có thể trực tiếp khiêu chiến chủ lôi đài cấp ‘Bá Chủ’, nhưng hiện giờ Lục Trường Sinh lại khiêu chiến chủ lôi đài cấp ‘Chủ Tướng’, chỉ sợ do hắn không tự tin về thực lực của mình.”
“Dù núi Phi Long là thế lực cấp Chúa Tể nhưng Chúa Tể Phi Long chọn lựa đệ tử đều không dựa vào chiến lực. Trước đây đệ tử núi Phi Long tới Đỉnh Vũ Trụ tham chiến hầu như cũng không có nhân vật nào đáng để tâm, tới cả chủ lôi đài cấp Bá Chủ cũng chưa từng xuất hiện.”
“Ta thấy lần này cứ đặt cược cho Mạc Vấn đi.”
“Khoan đã, hẳn là sẽ tra ra thông tin của Lục Trường Sinh nhanh thôi.”
Rất nhiều người cũng chú ý tới tin tức này.
Dù sao “người mới” Lục Trường Sinh cũng liên quan tới thế lực của Chúa Tể, tất nhiên cũng sẽ có tính chủ đề cao.
“Ra rồi, tỷ lệ đặt cược cho Lục Trường Sinh là hai, tỷ lệ đặt cược cho Mạc Vấn là ba.”
“Ồ, tỷ lệ đặt cược cho Lục Trường Sinh thế mà thấp hơn à? Chứng tỏ thực lực của Lục Trường Sinh mạnh hơn Mạc Vấn?”
“Mạc Vấn từng bước một từ thi đấu tuyển chọn đi tới bây giờ, thậm chí còn giữ vững lôi đài sau mấy lần khiêu chiến, tỷ lệ đặt cược của hắn sao lại cao hơn cả Lục Trường Sinh được? Rốt cuộc Lục Trường Sinh có chỗ gì hơn người khiến nhiều người coi trọng hắn như vậy?”
“Đã có tin tức, ban đầu Lục Trường Sinh là Giới Chủ của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang, sau đó hắn tới núi Phi Long tham gia khảo hạch, trên bậc thang linh hồn đột nhiên bùng nổ, cuối cùng thông qua bậc thang linh hồn. Sau đó trong khảo hạch ghép hồn đồ lại được Chúa Tể Phi Long phá lệ cho thêm ba năm, ghép được chín bức hồn đồ nên mới lọt vào mắt xanh của Chúa Tể Phi Long.”
“Lục Trường Sinh có thể được Chúa Tể Phi Long phá lệ cho thêm ba năm, đủ thấy Chúa Tể Phi Long coi trọng hắn tới mức nào, chắc chắn hắn không tầm thường đâu.”
“Xem ra rất nhiều thế lực đều coi trọng trận đấu đầu tiên của Lục Trường Sinh. Dù sao núi Phi Long đã cho Lục Trường Sinh xuất chiến không thể có chuyện không thắng nổi một trận nào cả, như thế chẳng phải sẽ khiến núi Phi Long mất hết thể diện à?”
“Không, ta vẫn tin ở Mạc Vấn. Một gã Giới Chủ từ trên trời rơi xuống, dù là người của núi Phi Long thì sao? Nếu Mạc Vấn có thể thắng trận chiến này hắn sẽ một bước lên trời đấy.”
“Đúng, ta cũng đặt cược cho Mạc Vấn…”
Dù tỷ lệ đặt cược bên ngoài sân thật ra nghiêng về Lục Trường Sinh.
Nhưng đám tu sĩ đặt cược kia lại khác.
Bọn hắn vẫn nghiêng về Mạc Vấn.
Có lẽ bọn hắn đều hy vọng Mạc Vấn sẽ chiến thắng Lục Trường Sinh.
Dù sao Mạc Vấn đã từng bước một từ thi đấu tuyển chọn tầng dưới chót đi lên.
Ngược lại Lục Trường Sinh là kẻ “từ trên trời rơi xuống”.
Tất nhiên rất ít tu sĩ có thiện cảm với với Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh cũng nhận được tin tức về tỷ lệ đặt cược.
“Tỷ lệ đặt cược của ta thấp hơn? Thế mà lại chỉ có… đã vậy thì dùng hết ba mươi nghìn nguyên tinh cược đi.”
Trên người Lục Trường Sinh giờ cũng chỉ có khoảng ba vạn nguyên tinh.
Đây đã là toàn bộ nguyên tinh hắn có.
Đều mang ra cược.
Tỷ lệ đặt cược này hơi thấp, nhưng thật ra đã vượt quá dự liệu của Lục Trường Sinh.
Không ngờ những thế lực lớn kia lại coi trọng Lục Trường Sinh hơn hẳn.
Có lẽ chuyện này cũng có liên quan tới núi Phi Long.
Dù sao có thể thấy Chúa Tể Phi Long rất coi trọng Lục Trường Sinh.
Người được Chúa Tể Phi Long coi trọng sao chỉ là người bình thường được?
Dù biểu hiện của Mạc Vấn rất cường thế, từ thi đấu tuyển chọn tầng dưới chót từng bước một đi lên.
Chương 2013: Lục Trường Sinh nhất chiến thành danh, khí vận tăng vọt!Nhưng trong mắt những nhân vật lớn cao cao tại thượng kia, một kẻ không có bối cảnh, không có tài nguyên thì lấy gì so sánh với Lục Trường Sinh?
Đương nhiên có thể Mạc Vấn sẽ không phục.
Có thể rất nhiều tu sĩ tầng dưới chót cũng không phục.
Nhưng không sao, trận chiến một tháng sau tất nhiên sẽ có càng nhiều người biết tới hơn?
Lục Trường Sinh không để ý bên ngoài hỗn loạn thế nào.
Hắn đang nghiên cứu Thanh Liên Bảo Đăng.
Có Thanh Liên Bảo Đăng, đúng là Lục Trường Sinh có thể để Chân giới bành trướng.
Thế nhưng mỗi lần bành trướng sẽ mất tới mười năm.
Lục Trường Sinh giờ phải chuẩn bị cho trận chiến lôi đài, hắn không có thời gian để bành trướng.
Bởi vậy chỉ có thể đợi sau trận chiến lôi đài rồi tính.
Thời gian nhoáng cái đã qua một tháng.
Đã đến lúc Lục Trường Sinh khiêu chiến Chủ Tướng Mạc Vấn của lôi đài số 3.
Kỳ thực Đỉnh Vũ Trụ có rất nhiều trận chiến lôi đài.
Nhưng người quan chiến chưa chắc đã nhiều như vậy.
Một số trận chiến lôi đài đặc sắc có độ chú ý cao sẽ có rất nhiều người xem.
Dù Lục Trường Sinh chỉ là “người mới”, nhưng tính chủ đề của hắn cao, bởi hắn là đệ tử chân truyền của Chúa Tể.
Từ trên trời rơi xuống Đỉnh Vũ Trụ, lần đầu tiên lên lôi đài.
So với hắn thì Mạc Vấn chỉ là kẻ siêu thoát bình thường từ tầng dưới chót đi lên.
Dựa vào thực lực của mình, từng bước một từ thi đấu tuyển chọn đi tới ngày hôm nay.
Thân phận và bối cảnh của hai người hoàn toàn khác biệt.
Sự va chạm như vậy tạo được độ chú ý rất cao.
Dưới lôi đài đã bu đầy người bầy, từng vòng đông nghẹt.
Lục Trường Sinh cùng Phương Xuyên và Lâm Thanh Loan đi tới mặt sau của lôi đài.
“Lục sư đệ, lên đi.”
“Trên lôi đài tuyệt đối không được nương tay. Trận chiến lôi đài chính là chiến đấu sinh tử, không phải ngươi chết chính là hắn vong, trừ khi nhận thua nếu không sẽ không chết không thôi, ngươi phải nhớ kỹ đấy.”
Phương Xuyên dặn dò.
“Đa tạ sư huynh, ta sẽ nhớ kỹ.”
Lục Trường Sinh gật đầu, sau đó từ thông đạo phía sau lôi đài đi ra ngoài.
“Ra rồi, Lục Trường Sinh ra rồi.”
“Đệ tử chân truyền của Chúa Tể, chậc chậc, thân phận không thấp tí nào.”
“Nhưng ta vẫn coi trọng Mạc Vấn hơn.”
“Mạc Vấn nhất định không được làm ta thất vọng đâu đấy.”
“Đệ tử chân truyền của Chúa Tể thì sao? Nhất định Mạc Vấn phải đánh bại hắn, một khi đánh bại Lục Trường Sinh thì Mạc Vấn có thể hội tụ số lượng khí vận rất lớn đấy, có thể coi là một bước lên trời luôn…”
Tất nhiên Lục Trường Sinh có thể nghe được những tiếng bàn tán xung quanh.
Phần lớn mọi người đều ủng hộ Mạc Vấn.
Thế nhưng những lời này không ảnh hưởng gì tới Lục Trường Sinh.
Giây phút khi hắn bước lên lôi đài, trong mắt Lục Trường Sinh chỉ có một người duy nhất.
Mạc Vấn!
Ngay khi Lục Trường Sinh bước lên lôi đài.
Chẳng mấy chốc Mạc Vấn cũng xuất hiện.
Lục Trường Sinh đã từng gặp Mạc Vấn.
Đối phương là một nam tử dáng vẻ cao lớn.
Giây phút khi hai người bước lên lôi đài.
“Vù vù.”
Lôi đài cũng bị phong bế.
Một khi lôi đài bị phong bế thì sẽ tự biến thành một chiến trường.
Mà chiến trường này… có thể so với thế giới!
Đúng vậy, có thể so với một thế giới.
Phải nói là cực lớn.
Hoàn toàn không ảnh hưởng tới cuộc chiến của hai người.
Lúc này, sau khi lôi đài bị phong bế, Lục Trường Sinh mới phát hiện ra hoàn cảnh chiến trường.
Lần này hoàn cảnh chiến trường là… tinh không.
Đúng, chính là một mảnh sao trời mênh mông vô ngần.
Hai người đứng trong hư không, cách không trung giằng co.
“Đối chiến bắt đầu.”
Một giọng nói vang lên.
“Rầm.”
Mạc Vấn động thủ.
Mạc Vấn vừa động thủ đã như sấm sét giáng xuống, hỏa diễm trong nháy mắt bạo phát.
Hỏa diễm kinh khủng trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ tinh không.
Bao gồm cả Lục Trường Sinh, như thể chỉ trong nháy mắt đã bị hỏa diễm bao trùm.
Thế nhưng Lục Trường Sinh phản ứng rất nhanh.
“Chân giới!”
Ngay sau đó Chân giới giáng lâm.
Nhưng lần này Chân giới của Lục Trường Sinh lại gặp trở ngại.
Hỏa diễm kinh khủng trực tiếp thiêu đốt Chân giới của Lục Trường Sinh.
Dường như không có gì là hỏa diễm không thiêu cháy.
Đây là lần đầu tiên Lục Trường Sinh thi triển Chân giới mà lại không có cách nào cuốn đối thủ vào trong Chân giới.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp tình cảnh này.
Lúc trước đối mặt với Xích Diễm, kỳ thực Xích Diễm cũng không thể ngăn cản Chân giới của Lục Trường Sinh càn quét.
“Mạc Vấn mạnh hơn Xích Diễm!”
Trong đầu Lục Trường Sinh lóe lên một suy nghĩ.
Thật ra đúng là Mạc Vấn mạnh hơn Xích Diễm, thậm chí không chỉ mạnh hơn một chút mà mạnh hơn rất nhiều.
Chẳng trách Xích Diễm không tới được Đỉnh Vũ Trụ.
Dù Xích Diễm có tới, đoán chừng một trận cũng không thể thắng nổi.
Tại Đỉnh Vũ Trụ có rất nhiều kẻ siêu thoát có trình độ như Mạc Vấn.
Nhiều nhất chính là trình độ cấp “Chủ Tướng”.
Muốn tiến thêm một bước trở thành “Bá Chủ” gần như không có khả năng.
Suy nghĩ của Lục Trường Sinh chỉ lóe lên rồi biến mất, thật ra gần như không có thời gian trì hoãn.
Chân giới của hắn đã cháy hừng hực.
Hỏa diễm kinh khủng dường như muốn đốt Chân giới của hắn thành tro bụi.
Hơn nữa giờ mới chỉ là bắt đầu.
“Rầm.”
Mạc Vấn động thủ.
Hắn đấm ra một quyền, bạo phát “Hỏa Diễm Đại Đạo” của chính mình.
Đây chính là Hỏa Diễm Đại Đạo sau khi đã dung luyện vô số đại đạo.
Một thân uy lực cường đại, quả thực kinh thiên động địa.
Dù là Giới Chủ nhất cảnh đỉnh phong, dính một quyền này của hắn, thế giới cũng sẽ bị xé toạc chỉ trong nháy mắt.
Dù Giới Chủ không chết thì thế giới của hắn cũng sẽ sụp đổ, phải ở lại Giới Hải rất lâu mới khôi phục được.
Đây mới là trình độ cấp “Chủ Tướng” tại Đỉnh Vũ Trụ.
Mạnh hơn Xích Diễm ít nhất cũng gấp mười lần!
Thấy cảnh này, trên mặt rất nhiều kẻ siêu thoát ngoài lôi đài đều nở một nụ cười.
“Xem đi, quả nhiên vẫn là Mạc Vấn mạnh hơn, dù là đệ tử chân truyền của Chúa Tể Phi Long, cũng không phải đối thủ của chủ lôi đài từ tầng dưới chót từng bước một đánh lên như Mạc Vấn.”
“Đúng vậy, từ khi bắt đầu Lục Trường Sinh đã rơi vào thế bị động, hoàn toàn là trận chiến nghiêng về một bên, cứ thế bị nghiền ép.”
Chương 2014: Lục Trường Sinh nhất chiến thành danh, khí vận tăng vọt! (2)“Có lẽ Lục Trường Sinh cũng có chút thực lực đấy, nhưng lần này rõ ràng Mạc Vấn đã dốc toàn lực ứng phó, không hề nương tay, chẳng ngờ Lục Trường Sinh lại yếu như vậy, không hề có sức phản kháng, chỉ sợ Mạc Vấn cũng rất kinh ngạc nhỉ.”
“Đệ tử chân truyền của thế lực Chúa Tể chỉ có vậy thôi à?”
Phần lớn kẻ siêu thoát đều đặt cược cho Mạc Vấn.
Thế nên tất nhiên ai nấy đều rất hưng phấn.
Theo những gì bọn hắn thấy, đúng là Lục Trường Sinh chẳng hề có chút sức phản kích nào.
Hoàn toàn bị nghiền ép.
Nhưng chỉ có Phương Xuyên và Lâm Thanh Loan vẫn bình chân như vại, dường như t không hề lo lắng.
Quả nhiên theo thời gian trôi qua, lôi đài số 3 vẫn không vang lên tiếng tuyên bố chiến thắng.
Như vậy chỉ có một khả năng.
Lục Trường Sinh chưa chết!
Hắn vẫn còn sức chiến đấu.
Nếu không lôi đài sẽ tự động tuyên bố Mạc Vấn chiến thắng.
Mạc Vấn cũng khẽ nheo mắt.
Hắn cực kỳ thận trọng.
Sau đó hỏa diễm chậm rãi tiêu tán.
Lục Trường Sinh xuất hiện.
Vẫn đứng ở vị trí cũ.
Bên trong Chân giới của hắn vẫn cháy hừng hực. Thế nhưng hỏa diễm không thể tiếp tục lan tràn.
Bởi vì bên trong Chân giới của Lục Trường Sinh nổi lên một thế giới to lớn.
“Nội thế giới?”
Rất nhiều kẻ siêu thoát đều biết về Giới Chủ.
Giới Chủ có thể tu thành nội thế giới chính là Giới Chủ đỉnh tiêm.
Pháp môn chắc chắn cũng là pháp môn thượng thừa, thậm chí là pháp môn đỉnh tiêm.
Thế nhưng dù là nội thế giới thì dường như cũng không thể cường đại tới mức ấy.
“Hỏa diễm này cũng không tệ, tiếc là vẫn hơi yếu.”
Giọng điệu Lục Trường Sinh rất bình tĩnh.
Không phải hắn đang mỉa mai.
Vừa rồi hắn thật sự muốn xem qua Hỏa Diễm Đại Đạo của Mạc Vấn.
Mạc Vấn cũng không làm Lục Trường Sinh thất vọng.
Nếu không phải Lục Trường Sinh quả quyết vận dụng toàn bộ sức mạnh Linh giới, chỉ sợ Chân giới thật sự sẽ bị đốt thành tro bụi.
Đúng, hiện giờ Lục Trường Sinh đã vận dụng toàn bộ sức mạnh của Linh giới.
Sức mạnh kinh khủng trực tiếp bổ nhào về phía hỏa diễm bên trong Chân giới.
Hỏa diễm bên trong Chân giới dần dần dập tắt.
Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động.
“Vù vù.”
Chân giới mở ra.
Lần trước khi Chân giới mở ra đã bị ngọn lửa trực tiếp thiêu đốt.
Nhưng lúc này không giống khi ấy.
Chân giới của Lục Trường Sinh mở ra tới đâu là hỏa diễm nhao nhao dập tắt tới đó.
Hỏa diễm đã bị Chân giới nghiền ép.
Tình thế đột nhiên nghịch chuyển.
“Chuyện gì xảy ra thế?”
“Sao đột nhiên Lục Trường Sinh lại mạnh như vậy?”
“Một tòa nội thế giới thôi mà, sao lại mạnh như vậy chứ?”
“Không, ngươi nhìn kỹ nội thế giới của hắn đi, đó không phải nội thế giới phổ thông đâu. Nếu ta không nhìn nhầm, đây chính là thế giới trong thế giới. Nội thế giới của Lục Trường Sinh hình như mỗi tòa lại cường đại, thậm chí cường đại gấp trăm lần, nghìn lần…”
“Điều động một tòa thế giới, uy lực có thể so với Giới Chủ nhất cảnh đỉnh phong, vậy thì khi điều động hai tòa nội thế giới, ngay cả Mạc Vấn cũng bị nghiền ép là bình thường.”
“Đây là Giới Chủ đấy, kết cấu của một thế giới thế nào hoàn toàn quyết định hạn mức cao nhất của Giới Chủ. Giới Chủ cường đại quả thực không thể địch nổi, mà Giới Chủ nhỏ yếu thì chỉ có chút khả năng bảo mệnh lợi hại thôi…”
Lục Trường Sinh thi triển Linh giới.
Đây là thế giới trong thế giới.
Tất nhiên có người “biết hàng” đã nhận ra, Linh giới cường đại hơn Phàm giới rất nhiều.
Chỉ mới có Linh giới mà Mạc Vấn đã khó lòng ngăn cản.
Nhưng Lục Trường Sinh chỉ có mỗi Linh giới thật sao?
Có lẽ từ khi bắt đầu trận chiến này đã kết thúc rồi.
Mạc Vấn lần lượt tung quyền, muốn đánh nổ Chân giới của Lục Trường Sinh.
Nhưng nhờ có Linh giới gia trì, Chân giới trở nên vững chắc không gì sánh được.
Thậm chí tới cả việc rung chuyển Chân giới mà Mạc Vấn cũng không làm được.
Chỉ thấy Chân giới sắp cuốn tới, sắp cuốn Mạc Vấn vào trong Chân giới.
Tới khi đó Mạc Vấn chỉ có thể mặc người chém giết.
Nghĩ tới đây, Mạc Vấn quyết định rất nhanh, hắn hô lớn: “Ta nhận thua!”
Thế mà Mạc Vấn lại quả quyết nhận thua.
Chuyện này rất ít gặp.
Trận chiến lôi đài về cơ bản đều là chiến đấu sinh tử.
Trừ khi chênh lệch quá lớn, hoàn toàn là nghiền ép nghiêng về một bên, khiến người ta không thấy bất cứ hy vọng nào.
Hiện giờ trạng thái của Mạc Vấn chính là như vậy.
Trước mặt Lục Trường Sinh, hắn không thấy bất cứ hy vọng thắng lợi nào.
Bởi vậy hắn mới quả quyết nhận thua.
“Lôi đài số ba, Lục Trường Sinh thắng!”
Trận đấu kết thúc.
Thắng bại đã rõ.
“Ầm.”
Rất nhiều người cảm thấy đầu mình nổ tung.
Lục Trường Sinh thắng?
Mới bao lâu chứ?
Vừa rồi Mạc Vấn vẫn chiếm cứ ưu thế, nhìn như có thể tuỳ tiện nghiền ép Lục Trường Sinh bất cứ lúc nào.
Nhưng chỉ trong nháy mắt tình thế đã nghịch chuyển.
Giờ Lục Trường Sinh đã chiến thắng, Mạc Vấn nhận thua.
Nhất thời, vô số người chửi mắng ầm lên.
Bọn hắn đều cược thua.
“Quả nhiên, lần này tỷ lệ cược cho Lục Trường Sinh thấp là có nguyên nhân, Lục Trường Sinh thế mà lại thắng thật…”
“Mạc Vấn… Ta đặt niềm tin nhầm chỗ rồi, sao ta lại coi trọng Mạc Vấn cơ chứ? Uổng phí năm mươi nghìn nguyên tinh của ta.”
“Ai mà ngờ được lần đầu tiên Lục Trường Sinh khiêu chiến lại chiến thắng nhẹ nhàng như vậy.”
“Giờ Lục Trường Sinh đã trở thành chủ nhân của lôi đài số ba…”
Lục Trường Sinh nhìn qua Mạc Vấn.
Sắc mặt Mạc Vấn u tối, có vẻ hơi cô đơn.
Vừa rồi khi Mạc Vấn nhận thua, Lục Trường Sinh cũng cảm thấy khí vận của bản thân tăng lên.
Một lát sau khí vận lại càng tăng vọt.
Rất nhiều khí vận.
Từ trước tới nay Lục Trường Sinh chưa từng cảm nhận được khí vận khổng lồ như vậy.
Tháp Tụ Vận điên cuồng vận chuyển, hấp thu vô số khí vận.
Những khí vận này trong bất giác đều sẽ gia tăng cường độ linh hồn của Lục Trường Sinh.
Hơn nữa dù khí vận đã rất khổng lồ, nhưng chuyện về hắn vẫn chưa lan rộng và truyền bá khắp nơi.
Theo thời gian trôi qua, chuyện về hắn sẽ được lan truyền rộng rãi, khí vận cũng càng khổng lồ.
Lục Trường Sinh đi xuống lôi đài.
Lâm Thanh Loan và Phương Xuyên đều mỉm cười vui vẻ.
Rất nhẹ nhàng.
Chương 2015: Lục Trường Sinh nhất chiến thành danh, khí vận tăng vọt! (3)Nhìn dáng vẻ Lục Trường Sinh, đúng là thắng rất nhẹ nhàng.
“Lục sư đệ, hẳn là ngươi có thể cảm giác được khí vận phải không?”
Phương Xuyên hỏi.
Lục Trường Sinh gật đầu: “Không sai, khí vận… rất kinh người.”
Lục Trường Sinh nói thật.
Khí vận đúng là hơi kinh người.
Trong giây lát, thông qua tháp Tụ Vận, Lục Trường Sinh cũng cảm thấy từng đợt khí vận lớn lao gào thét xông tới.
Quả thực chưa từng thấy khí vận khổng lồ như vậy.
Không hổ là Đỉnh Vũ Trụ.
Hội tụ toàn bộ ánh mắt tại đại vũ trụ.
Cho dù chỉ là khiêu chiến và thắng một vị “Chủ Tướng” thì cũng có thể thu hoạch được vô số khí vận.
Như vậy về sau khiêu chiến Bá Chủ, khiêu chiến vương giả, khiêu chiến vô địch và Đỉnh Vũ Trụ chân chính thì sao?
Lục Trường Sinh khó có thể tưởng tượng nổi.
Chẳng trách ngay cả sư tôn Chúa Tể Phi Long cũng ủng hộ Lục Trường Sinh tới Đỉnh Vũ Trụ.
Không có nơi nào có thể hội tụ khí vận tốt hơn Đỉnh Vũ Trụ cả.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là phải luôn chiến thắng.
Một khi thua trận sẽ phí công nhọc sức, thay kẻ khác làm áo cưới.
Lục Trường Sinh quay về động phủ.
Giờ hắn là người giữ lôi đài.
Đại khái sẽ có một năm nghỉ ngơi.
Trong vòng một năm hắn có thể điều chỉnh trạng thái, cũng có thể tu hành.
Nhưng một năm sau sẽ xuất hiện người khiêu chiến.
Một khi có người khiêu chiến, Lục Trường Sinh sẽ phải nghênh chiến.
Nếu từ chối cũng có nghĩa là chủ động nhận thua.
Nếu một năm sau không có người khiêu chiến thì cũng có nghĩa là Lục Trường Sinh thành công giữ lôi đài một lần.
Chỉ cần giữ lôi đài thành công mười lần, như vậy Lục Trường Sinh có thể khiêu chiến lôi đài đẳng cấp cao hơn, ví dụ như lôi đài cấp “Bá Chủ”. Lục Trường Sinh đặt cược 30.000 nguyên tinh, giờ đã lấy lại được 60.000 nguyên tinh.
Nhìn qua có vẻ rất ít.
Nhưng đó là vì tỷ lệ đặt cược cho Lục Trường Sinh thấp.
Hơn nữa đây mới chỉ là lần đầu tiên.
Về sau Lục Trường Sinh thắng liên tục mấy trận thì có thể thu hoạch rất nhiều nguyên tinh.
Vả lại sau trận này Lục Trường Sinh còn có tiền thưởng chiến thắng.
Tiền thưởng là 50.000 nguyên tinh.
Đây quả thực là một con số “rất lớn”.
Đối với kẻ siêu thoát phổ thông mà nói, quả thực là con số rất lớn.
Một lần thắng đã có 50.000.
Như vậy giữ lôi đài thành công mười lần ít nhất cũng có 500.000 nguyên tinh!
Đây ít nhất.
Khi danh tiếng của Lục Trường Sinh càng lớn, số lần giữ lôi đài càng nhiều, như vậy mỗi lần hắn chiến thắng số lượng nguyên tinh hắn lấy được sẽ càng nhiều.
Lục Trường Sinh có 60.000 nguyên tinh, cộng thêm tiền thưởng 50.000 nguyên tinh, giờ trong người hắn có tổng cộng 110.000 nguyên tinh.
Thế nhưng hiện giờ chuyện Lục Trường Sinh quan tâm không phải là nguyên tinh.
Mà là khí vận.
Lục Trường Sinh vừa quay về động phủ đã đi vào tĩnh thất.
Hắn yên lặng cảm ứng khí vận tăng trưởng.
Theo thời gian trôi qua, khí vận của Lục Trường Sinh dần dần nhảy lên tới đỉnh phong.
Nhưng sau thời kỳ đỉnh phong lại dần dần hạ xuống, cuối cùng ổn định lại.
Thời gian này kéo dài khoảng ba tháng.
Sau ba tháng, Lục Trường Sinh mở mắt.
Hắn mở bảng thuộc tính ra xem xét tình hình trước mắt.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhất cảnh
Chân giới: 100% (Một trăm mười lăm lần bành trướng)
Linh hồn: 10% (Tàn)
Lục Trường Sinh nhìn kỹ, tiến độ linh hồn đã lên tới 10%, trước đó chỉ có 9%, giờ đã tăng lên 1%.
Không thể coi thường 1% này được.
Người bình thường muốn tăng 1% đều rất khó khăn.
Mà Lục Trường Sinh chỉ mất ba tháng là đã tăng lên 1%, hơn nữa không cần dùng tới tần suất linh hồn đặc biệt kia.
Đây chỉ là tăng trưởng bình thường.
Hoặc phải nói là dựa vào là khí vận!
“Quả nhiên khí vận có thể giúp tăng cường linh hồn.”
“Ta mới chỉ thắng một trận linh hồn đã tăng lên 1%, nếu thắng tiếp thì sẽ thu được càng nhiều khí vận, tất nhiên cường độ linh hồn cũng sẽ càng mạnh.”
“Chẳng trách tới cả thế lực Chúa Tể cũng hướng về Đỉnh Vũ Trụ như thế. Rất nhiều kẻ siêu thoát không có cách để gia tăng cường độ linh hồn cũng sẽ tìm tới Đỉnh Vũ Trụ chiến đấu, dựa vào khí vận khổng lồ của Đỉnh Vũ Trụ để tăng cường linh hồn, sau đó tấn thăng nhị cảnh, thậm chí là tam cảnh.”
Đương nhiên, tấn thăng tam cảnh không dễ dàng như vậy.
Không chỉ cần có khí vận và linh hồn.
Thế nhưng Đỉnh Vũ Trụ có thể giúp kẻ siêu thoát tấn thăng nhị cảnh lại không chỉ là nói ngoa.
Đỉnh Vũ Trụ đã từng có rất nhiều kẻ siêu thoát và Giới Chủ dựa vào khí vận khổng lồ để tấn thăng đến nhị cảnh.
“Còn lại bảy tháng là tới trận chiến thứ hai.”
“Không biết liệu sẽ có người nào đến khiêu chiến ta đây?”
Giờ Lục Trường Sinh cũng có chút mong chờ trận đánh “giữ lôi đài”.
Dù sao làm gì ai không muốn nguồn khí vận khổng lồ như vậy chứ?
Tại thương hội Vạn Cổ, một gã đại năng nhị cảnh cung kính đứng trước mặt một nam tử cao lớn.
“Chúa Tể bệ hạ, Thanh Liên Bảo Đăng bị mất, có kẻ giết chết năm vị Giới Chủ của ta, Cổ Tang cũng đã chết, Thanh Liên Bảo Đăng hẳn là rơi vào tay người kia, nhưng chúng ta đã điều tra thời gian rất lâu vẫn không thu hoạch được gì, bởi vậy xin Chúa Tể bệ hạ ra tay thôi diễn vị trí của Thanh Liên Bảo Đăng.”
Đây là phó hội trưởng của thương hội Vạn Cổ, một kẻ siêu thoát nhị cảnh đỉnh phong.
Thanh Liên Bảo Đăng là món đồ rất quan trọng, thương hội Vạn Cổ bỏ ra vô số sức người sức của nhưng vẫn không thể tìm ra nổi.
Thậm chí có tới năm vị Giới Chủ mất mạng.
Chuyện này rất lớn, giờ không tìm thấy Thanh Liên Bảo Đăng nên chỉ có thể xin Chúa Tể tam cảnh thôi diễn.
Chúa Tể tam cảnh dù không tính là toàn trí toàn năng.
Nhưng gần như không có khuyết điểm.
Chuyện nhỏ như thôi diễn, một khi Chúa Tể tam cảnh ra tay thì tất nhiên sẽ có kết quả.
Chỉ cần Thanh Liên Bảo Đăng vẫn ở trong đại vũ trụ thì chắc chắn Chúa Tể tam cảnh sẽ thôi diễn ra được.
Chỉ là bình thường gặp chuyện thế này thương hội Vạn Cổ sẽ không cần tới quấy rầy Chúa Tể.
Chương 2016: Lục Trường Sinh nhất chiến thành danh, khí vận tăng vọt! (4)Nhưng giờ trên dưới thương hội Vạn Cổ đều không có cách nào, chỉ đành xin Chúa Tể ra tay.
Chúa Tể khẽ cau mày.
Hắn bắt đầu thôi diễn.
Thanh Liên Bảo Đăng là bảo vật quan trọng của thương hội Vạn Cổ, không thể để nó biến mất như vậy được.
Chúa Tể bắt đầu thôi diễn.
Một lát sau Chúa Tể dừng lại.
“Đỉnh Vũ Trụ, Lục Trường Sinh. Thanh Liên Bảo Đăng hẳn là đang ở trong tay Lục Trường Sinh.”
“Nhưng Lục Trường Sinh này là đệ tử chân truyền của Phi Long, hắn khá coi trọng đối phương, thế nên chỉ có thể đường đường chính chính thu hồi Thanh Liên Bảo Đăng, nếu không rất có thể Phi Long sẽ nhúng tay vào, không thì tới lúc đó mọi người cũng khó nhìn nhau, các ngươi hiểu chưa?”
Trong lòng phó hội trưởng run lên.
Sao lại liên quan tới cả Chúa Tể Phi Long thế này?
Nhưng lời Chúa Tể nói không có sai.
Hắn chỉ có thể cung kính hồi đáp: “Vâng thưa Chúa Tể bệ hạ, ta đã nhớ kỹ.”
“Được rồi, đi xuống đi.”
Thế là phó hội trưởng rời đi.
Trước tiên hắn cho người điều tra Lục Trường Sinh tại Đỉnh Vũ Trụ.
Không lâu sau tư liệu đã được mang tới.
Tất cả tin tức liên quan tới Lục Trường Sinh đều nằm trong tư liệu.
Ví dụ như hiện giờ Lục Trường Sinh là Giới Chủ của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang.
Thân phận này cũng không đáng kể.
Chỉ là một Giới Chủ bình thường của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang mà thôi.
Nhưng Lục Trường Sinh còn là đệ tử chân truyền của Chúa Tể Phi Long.
Hiện giờ hắn còn tham gia Đỉnh Vũ Trụ và thành công đánh bại lôi đài cấp”Chủ Tướng”, bắt đầu quá trình “giữ lôi đài”. Mọi hành động đều có vạn người nhòm ngó.
Thương hội Vạn Cổ không thể lén lút thu hồi Thanh Liên Bảo Đăng được.
Vậy phải làm thế nào để thu hồi Thanh Liên Bảo Đăng đây?
Đau đầu.
Phó hội trưởng rất đau đầu.
“Thôi, đã liên quan tới một vị Chúa Tể thì ta vẫn nên tự mình đi một chuyến thì hơn…”
Phó hội trưởng cắn răng đưa ra quyết định.
Chuyện thế này nhất định hắn phải tự mình ra mặt….
Thời gian thoáng cái trôi qua, cách lần trước chiến đấu với Mạc Vấn đã gần một năm.
Không lâu sau sẽ đến lượt Lục Trường Sinh tham gia trận chiến giữ lôi đài.
Hôm nay Lục Trường Sinh đang điều chỉnh trạng thái trong động phủ.
Thuận tiện để Lâm Thanh Loan và Phương Xuyên đi hỏi thăm xem ai sẽ khiêu chiến với mình?
“Hử?”
Lục Trường Sinh mở mắt.
Hắn thấy Phương Xuyên và Lâm Thanh Loan đều quay lại động phủ.
Hơn nữa Phương Xuyên còn dẫn theo một nam tử xa lạ.
Khí tức trên người đối phương… Nhị cảnh!
Kẻ bất ngờ xuất hiện này cũng là một vị tu sĩ nhị cảnh!
“Phương sư huynh, vị này là…”
Lục Trường Sinh nhìn qua Phương Xuyên rồi hỏi.
Phương Xuyên nhìn Lục Trường Sinh, sau đó giải thích: “Lục sư đệ, vị này là phó hội trưởng của thương hội Vạn Cổ, Đồng Thiên Lâm đạo hữu.”
“Thương hội Vạn Cổ?”
Lục Trường Sinh như có điều suy nghĩ.
Hắn nghĩ tới Thanh Liên Bảo Đăng.
Thanh Liên Bảo Đăng vốn thuộc về thương hội Vạn Cổ, vì rất nhiều nguyên nhân cuối cùng rơi vào tay Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh biết sớm muộn gì thương hội Vạn Cổ sẽ tìm đến, nhưng cũng không ngờ lại tìm được mình nhanh như vậy.
Tính ra cũng mới một năm.
Đồng Thiên Lâm khẽ nheo mắt, vừa cười vừa nói: “Vị này chính là Lục đạo hữu phải không? Quả là cao đồ của Chúa Tể Phi Long, không hề tầm thường.”
“Lần này ta thay mặt thương hội Vạn Cổ, hy vọng Lục đạo hữu có thể trả lại Thanh Liên Bảo Đăng cho thương hội Vạn Cổ chúng ta, thương hội Vạn Cổ vô cùng cảm kích, xin tặng cho Lục đạo hữu một triệu nguyên tinh thay lời cảm tạ!”
Lời Đồng Thiên Lâm nói khiến Lục Trường Sinh không khỏi chấn động.
Một triệu nguyên tinh!
Quả là một con số lớn.
Không hổ là thương hội Vạn Cổ, đúng là tài đại khí thô.
Một triệu nguyên tinh đủ để Lục Trường Sinh bành trướng Chân giới mười lần.
Nhưng so với Thanh Liên Bảo Đăng, một triệu nguyên tinh này thật ra cũng chẳng đáng gì.
Nếu Lục Trường Sinh dùng Thanh Liên Bảo Đăng thì Chân giới đâu chỉ bành trướng được mười lần?
Đối với Giới Chủ mà nói, Thanh Liên Bảo Đăng có thể nói là bảo vật vô giá!
Lục Trường Sinh biết phủ nhận cũng không có tác dụng.
Nếu đối phương có thể tìm ra Lục Trường Sinh, chứng tỏ bọn hắn biết chắc Thanh Liên Bảo Đăng đang nằm trong tay Lục Trường Sinh.
Nhưng đối phương không lén lút giở trò, chứng tỏ cũng có kiêng dè núi Phi Long.
Trong lòng Lục Trường Sinh cũng tự tin.
Thế là Lục Trường Sinh híp mắt, bình tĩnh đáp: “Đồng đạo hữu, ngươi có biết vì sao Thanh Liên Bảo Đăng lại nằm trong tay Lục mỗ không?”
“Không biết.”
Đúng là Đồng Thiên Lâm không biết thật.
Hắn thấy rất có thể là Lục Trường Sinh giết người đoạt bảo.
Dù sao cả năm Giới Chủ đều đã chết.
Chết không đối chứng.
Lục Trường Sinh nói tiếp: “Năm gã Giới Chủ của quý thương hội gặp Lục mỗ trên đường, lúc đầu Lục mỗ không muốn nhiều chuyện nên đã đi vòng qua năm gã Giới Chủ của quý thương hội, nhưng có lẽ năm gã Giới Chủ của quý thương hội cảm thấy Lục mỗ đã nhìn thấy gì đó nên nhất định phải giết người diệt khẩu mới được.”
“Bất đắc dĩ nên Lục mỗ chỉ có thể phản kích. Cuối cùng thu được Thanh Liên Bảo Đăng từ trong thế giới của Cổ Tang.”
“Bất kể nói thế nào Lục mỗ cũng giữ chữ ‘lý’.”
“Bởi vậy tất nhiên Thanh Liên Bảo Đăng là chiến lợi phẩm của Lục mỗ, Đồng đạo hữu thấy đúng không?”
Khi Lục Trường Sinh dứt lời, bầu không khí trong động phủ lập tức trở lên khẩn trương.
Bầu không khí trong động phủ cực kỳ khẩn trương, như thể ngưng đọng lại.
Toàn bộ động phủ trở nên yên tĩnh chỉ trong nháy mắt.
Thanh Liên Bảo Đăng!
Đó là chí bảo ngay cả thương hội Vạn Cổ không tiếc bất cứ giá nào cũng muốn tìm về.
Sao có thể từ bỏ chỉ vì một câu của Lục Trường Sinh?
Nhưng dự định ban đầu của Đồng Thiên Lâm rõ ràng không có tác dụng.
Một triệu nguyên tinh không đả động được Lục Trường Sinh.
Sắc mặt Đồng Thiên Lâm dần lạnh xuống.
Chương 2017: Sức mạnh cấp độ Vương Giả! Ba tầng thế giới của Lục Trường Sinh đánh bại Lãnh Kiếm Không, bốn phương chấn động!“Lục đạo hữu, ta biết ngươi là đệ tử chân truyền của Chúa Tể núi Phi Long, nhưng Thanh Liên Bảo Đăng rất quan trọng, Chúa Tể bệ hạ của thương hội Vạn Cổ chúng ta cũng đã hỏi tới chuyện này, ngài cũng ra chỉ thị rằng nhất định chúng ta phải lấy lại Thanh Liên Bảo Đăng!”
“Nếu Lục đạo hữu nhất định muốn chiếm Thanh Liên Bảo Đăng làm của riêng thì cũng có nghĩa là đối địch với thương hội Vạn Cổ!”
Sắc mặt Đồng Thiên Lâm không dễ nhìn.
Phương Xuyên lại cười lạnh một tiếng, nói: “Đồng Thiên Lâm, thương hội Vạn Cổ các ngươi gia đại nghiệp đại, nhưng ngươi cho rằng núi Phi Long chúng ta sợ các ngươi sao?”
Phương Xuyên không hề e ngại Đồng Thiên Lâm.
Đồng Thiên Lâm cũng không dám sử dụng những thủ đoạn lén lút.
Thủ đoạn có ẩn mật tới đâu thì chỉ cần Chúa Tể đệ tam cảnh thôi diễn là sẽ biết được rõ ràng.
“Tiễn khách!”
Lục Trường Sinh từ tốn nói.
Hắn lười nói nhiều với Đồng Thiên Lâm.
Chẳng có ý nghĩa gì hết.
Đồng Thiên Lâm đưa mắt nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh.
Hắn cũng không nói gì nữa, chỉ sầm mặt rời khỏi động phủ.
Nhìn theo bóng lưng Đồng Thiên Lâm rời đi, Phương Xuyên không khỏi cau mày.
“Lục sư đệ, quả nhiên thương hội Vạn Cổ đã tìm tới ngươi, thậm chí còn kinh động tới cả Chúa Tể tam cảnh, chắc chắn thương hội Vạn Cổ sẽ không dám lén lút ra tay với ngươi, nhưng ngoài mặt chỉ sợ bọn hắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Nhất là giờ ngươi còn phải giữ lôi đài, nếu bắt đầu từ chỗ này chỉ sợ ngươi sẽ gặp chút rắc rối.”
Phương Xuyên trầm giọng nói.
Chuyện này rất bình thường.
Thương hội Vạn Cổ có cách để một số cao thủ tới khiêu chiến Lục Trường Sinh.
Nhưng Lục Trường Sinh không sợ.
“Không sao, nếu đã tới Đỉnh Vũ Trụ thì tất nhiên sẽ gặp cường giả hàng đầu trong cùng cảnh giới. Nếu ta thua thì chứng tỏ ta còn yếu kém, cũng không thể đi xa tại Đỉnh Vũ Trụ được.”
“Huống chi dù thua thì sao? Thương hội Vạn Cổ cũng không lấy được Thanh Liên Bảo Đăng!”
Lục Trường Sinh lạnh lùng nói.
Hắn đã biết thương hội Vạn Cổ tìm tới đương nhiên sẽ không để Thanh Liên Bảo Đăng trong Chân giới.
“Lục sư đệ, ngươi phải cẩn thận đấy. Nếu không để Thanh Liên Bảo Đăng trong thế giới của ngươi thì thương hội Vạn Cổ sẽ có cách lấy đi Thanh Liên Bảo Đăng bất cứ lúc nào, đừng coi thường thủ đoạn của thương hội Vạn Cổ.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
“Đã vậy thì cứ để thương hội Vạn Cổ ra tay đi. Chỉ cần chính diện đánh bại ta là có thể lấy lại Thanh Liên Bảo Đăng!”
Trong lòng Lục Trường Sinh cũng có niềm kiêu ngạo riêng.
Người tới càng mạnh, nếu chiến thắng thì khí vận của Lục Trường Sinh sẽ càng khổng lồ.
Đây là chuyện tốt!
Còn nếu thất bại?
Thất bại thì cũng chỉ vậy thôi.
Cùng lắm thì mất Thanh Liên Bảo Đăng, dù sao tại đại vũ trụ hắn sẽ không chết.
Tuy Thanh Liên Bảo Đăng rất quan trọng với Lục Trường Sinh, nhưng không có Thanh Liên Bảo Đăng thì Lục Trường Sinh vẫn có thể tu hành như thường.
Phương Xuyên gật đầu, không nói gì nữa.
Mọi chuyện Lục Trường Sinh đều hiểu rõ.
Chuyện còn lại chỉ có thể dựa vào chính bản thân Lục Trường Sinh.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Kẻ siêu thoát khiêu chiến Lục Trường Sinh đã xuất hiện.
Kẻ siêu thoát này tên Lãnh Kiếm Không.
Hắn cũng là kẻ siêu thoát dung luyện đại đạo.
Thứ hắn dung luyện là Kiếm Đạo.
Nhưng Lãnh Kiếm Không này rất cường thế.
Hắn cũng từ thi đấu tuyển chọn tầng dưới chót từng bước một đi lên.
Nhưng Lãnh Kiếm Không mạnh hơn Mạc Vấn lần trước nhiều.
Từ xưa tới nay chưa từng có ai đối chiến với Lãnh Kiếm Không mà có thể vượt qua một kiếm.
Gần như toàn bộ đều bị một kiếm chém giết.
Tới giờ Lãnh Kiếm Không luôn chỉ ra một kiếm.
Đương nhiên có phải Lãnh Kiếm Không chỉ có thể ra một kiếm hay không cũng là một vấn đề.
Dù sao đến giờ không ai có thể chống đỡ được một kiếm của Lãnh Kiếm Không.
“Lục sư đệ, tên Lãnh Kiếm Không này là kẻ bất phàm. Trước mắt Đỉnh Vũ Trụ đang tạo nhiệt độ, còn một tháng nữa, ta sẽ nhanh chóng thu thập tin tức cặn kẽ của Lãnh Kiếm Không cho ngươi.”
“Làm phiền Phương sư huynh.”
Phương Xuyên có thể nói là tận tâm tận lực giúp Lục Trường Sinh làm công việc “hậu cần”.
Đường đường là đại năng nhị cảnh.
Vậy mà lại giúp Lục Trường Sinh xử lý một số chuyện lặt vặt tại Đỉnh Vũ Trụ.
Đương nhiên đây chắc chắn là ý của Chúa Tể Phi Long.
Dù vậy Lục Trường Sinh cũng rất cảm kích Phương Xuyên.
“Ha ha, ngươi đang tranh đấu vì thể diện của núi Phi Long, ta làm những chuyện nhỏ này có đáng gì đâu?”
Phương Xuyên cười nói.
Sau đó hắn bắt đầu thay Lục Trường Sinh thu thập tin tức liên quan tới Lãnh Kiếm Không.
Bảy ngày sau, Phương Xuyên nghiêm mặt đi vào động phủ.
Phương Xuyên mất bảy ngày để thu thập tư liệu cặn kẽ về Lãnh Kiếm Không.
Nhưng xem ra đây là tin tức không hay.
“Lục sư đệ, tên Lãnh Kiếm Không này không hề tầm thường…”
Sau đó Phương Xuyên thông báo tin tức của Lãnh Kiếm Không.
Lãnh Kiếm Không là kẻ siêu thoát duy nhất của một vị diện nhỏ.
Có thể nói là người bảo hộ của vị diện đó.
Từ nhỏ đã yêu thích kiếm pháp, tiếp theo bước lên con đường Kiếm Đạo.
Những xưng hô như Kiếm Thánh, Kiếm Thần vân vân từ nhỏ gắn với Lãnh Kiếm Không.
Từ khi tới đại vũ trụ, Lãnh Kiếm Không không chỉ không hề dừng bước mà ngược lại còn có được thành tựu lớn hơn trên con đường Kiếm Đạo.
Hắn từng một người một kiếm hủy diệt mười tổ chức kẻ cướp đoạt.
Tổ chức kẻ cướp đoạt mạnh hơn Sáp Huyết Minh cũng bị Lãnh Kiếm Không một mình một kiếm đuổi tận giết tuyệt.
Càng chiến đấu, càng giết chóc, ngược lại Lãnh Kiếm Không càng điên dại.
Rất nhiều lần Kiếm Đạo đột phá trong đang chiến đấu, trên lằn ranh sinh tử.
Hắn dường như sinh ra vì Kiếm Đạo.
Mục đích Lãnh Kiếm Không tới Đỉnh Vũ Trụ thật ra rất đơn giản, không phải vì nguyên tinh, càng không phải vì khí vận.
Hắn đang “thử kiếm”.
Đây là một loại pháp môn vô cùng cổ xưa.
Đó là pháp môn dung luyện đại đạo đặc biệt.
Một khi thử kiếm khắp thiên hạ không một lần bại thì tâm linh của hắn có thể viên mãn.
Chương 2018: Sức mạnh cấp độ Vương Giả! Ba tầng thế giới của Lục Trường Sinh đánh bại Lãnh Kiếm Không, bốn phương chấn động! (2)Đồng thời đại đạo cũng có thể viên mãn.
Đến lúc đó thậm chí có thể dựa vào Kiếm Đạo để tấn thăng nhị cảnh.
“Thử kiếm khắp thiên hạ… Cũng chỉ có tại Đỉnh Vũ Trụ mới gặp được người như vậy…”
“Lục sư đệ, nói thật thì Lãnh Kiếm Không này e rằng đã có thực lực cấp Bá Chủ, không thể coi thường được.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Xem xong tư liệu cặn kẽ về Lãnh Kiếm Không, tất nhiên hắn có thể nhận ra người tên Lãnh Kiếm Không này không phải kẻ vớ vẩn.
Muốn kiếm thử khắp thiên hạ ư?
Chỉ sợ không dễ dàng như vậy.
Những năm qua tại Đỉnh Vũ Trụ còn loại thiên tài nào chưa từng xuất hiện?
Không chỉ một mình Lãnh Kiếm Không muốn thử kiếm khắp thiên hạ.
“Đúng rồi, Lãnh Kiếm Không có quan hệ gì với thương hội Vạn Cổ không?”
Đột nhiên Lục Trường Sinh hỏi.
Hắn không có thể thật sự quên hẳn thương hội Vạn Cổ được.
“Ngươi đoán đúng rồi đấy, thương hội Vạn Cổ từng tới tìm Lãnh Kiếm Không, chắc chắn bọn hắn đã hứa hẹn gì đó với đối phương.”
“Còn chuyện Lãnh Kiếm Không có đồng ý hay không thì ta cũng không rõ. Nhưng Lãnh Kiếm Không có quan hệ gì với thương hội Vạn Cổ hay không kỳ thực cũng không quan trọng. Lãnh Kiếm Không đã chọn khiêu chiến ngươi thì giữa các ngươi nhất định phải phân ra thắng bại!”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Đúng thế, đối với Lãnh Kiếm Không mà nói đây là chuyện lớn liên quan tới sống chết.
Dù sao nếu Lãnh Kiếm Không chết đi thì chính là chết thật.
Ngược lại Lục Trường Sinh là Giới Chủ, tại đại vũ trụ hắn vốn sẽ không chết.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Lục Trường Sinh cũng không có bất cứ động tĩnh gì.
Hắn ở trong động phủ, lặng lẽ tu hành.
Cứ thế đến ngày lôi đài mở ra.
Sau một tháng tăng nhiệt độ, tỷ lệ đặt cược của Lục Trường Sinh và Lãnh Kiếm Không cũng được công bố.
Biểu hiện của Lãnh Kiếm Không thật sự quá chói mắt.
Tỷ lệ đặt cược còn thấp hơn cả Lục Trường Sinh.
Tỷ lệ đặt cược của Lục Trường Sinh vẫn hơi cao, đạt tới bốn.
Mà Lãnh Kiếm Không chỉ có hai.
Chứng tỏ những thế lực lớn kia kỳ thực coi trọng Lãnh Kiếm Không hơn hẳn.
Nhưng chuyện này cũng cho Lục Trường Sinh cơ hội.
Tỷ lệ đặt cược bốn cũng không sao.
Hắn vẫn cược cho chính mình.
Đồng thời lấy ra tất cả 110.000 viên nguyên tinh, đổ hết vào cược cho chính mình.
Đây là trận chiến thứ hai của Lục Trường Sinh tại Đỉnh Vũ Trụ, đồng thời cũng là trận chiến giữ lôi đài đầu tiên.
Lần này Lục Trường Sinh là Chủ Tướng giữ lôi đài chứ không còn là người khiêu chiến nữa.
Người khiêu chiến biến thành Lãnh Kiếm Không.
Sau một tháng tạo nhiệt độ, danh tiếng của cuộc chiến này đã được đẩy lên cao nhất.
Xung quanh lôi đài kín đặc người.
Bản thân Lục Trường Sinh đã có nhân khí rất cao.
Dù sao hắn cũng có tính chủ đề.
Hắn là đệ tử chân truyền của Chúa Tể.
Đồng thời trận trước dù không được mọi người coi trọng nhưng hắn vẫn đánh bại Mạc Vấn, chiến thắng một cách đơn giản.
Thậm chí rất nhiều người còn chưa được thấy toàn bộ thực lực của Lục Trường Sinh.
Mà Lãnh Kiếm Không lại chỉ dựa vào bản thân mình, một người một kiếm giết ra nhân khí.
Thế nên nhân khí còn cao hơn cả Lục Trường Sinh.
Chủ yếu là Lãnh Kiếm Không từ thi đấu tuyển chọn tầng dưới chót từng bước một đi lên, hơn nữa mỗi một lần chiến đấu đều chỉ dùng một kiếm.
Người như vậy vốn sẽ cực kỳ được mến mộ.
Rất nhiều người đều muốn xem thử cực hạn của Lãnh Kiếm Không ở đâu?
Liệu hắn có thể vung ra kiếm thứ hai hay không?
Rất nhiều nhân tố khiến trận chiến này có độ chú ý cao hơn hẳn.
Thậm chí còn chẳng kém một số cuộc chiến của Bá Chủ.
“Trận chiến này mọi người coi trọng Lãnh Kiếm Không hơn hẳn, chắc không để Lục Trường Sinh thắng nữa đâu nhỉ?”
“Lần trước Mạc Vấn thì không nói, nhưng lần này Lãnh Kiếm Không này không tầm thường đâu, hắn mạnh hơn Mạc Vấn nhiều. Dù đối đầu với Mạc Vấn thì có lẽ Lãnh Kiếm Không cũng chỉ dùng một kiếm là đủ.”
“Đúng vậy, thực lực Kiếm Đạo của Lãnh Kiếm Không cường đại, nghe nói hắn tới Đỉnh Vũ Trụ vì muốn thử kiếm khắp thiên hạ. Phàm là kẻ dám thử kiếm khắp thiên hạ ở Đỉnh Vũ Trụ, dù không thành công thì một thân thực lực vẫn kinh thiên động địa. Lãnh Kiếm Không này hẳn thật sự có thực lực cấp Bá Chủ, chắc chắn Lục Trường Sinh không phải đối thủ của hắn.”
“Lần này Lãnh Kiếm Không khiêu chiến Lục Trường Sinh, chỉ có thể xem như Lục Trường Sinh xui thôi…”
Rất nhiều người bàn tán ầm ĩ.
Lần này đúng là không có một ai coi trọng Lục Trường Sinh.
Nhìn tỷ lệ đặt cược là thấy.
Tỷ lệ đặt cược cho Lục Trường Sinh cao tới bốn.
Nói cách khác, cơ hội chiến thắng của hắn rất xa vời.
Lục Trường Sinh bước lên lôi đài đầu tiên.
Không lâu sau Lãnh Kiếm Không cũng xuất hiện.
Lãnh Kiếm Không mặc áo trắng, khuôn mặt lạnh băng.
Hai người đứng trên lôi đài, hoàn cảnh xung quanh bỗng nhiên thay đổi.
Lần này trận chiến diễn ra tại một khoảng cát vàng rộng lớn.
Đầy trời đều là cát vàng bay lượn, rộng lớn vô ngần.
Tay áo hai người bay lơ lửng.
Lãnh Kiếm Không không vội động thủ, ngược lại hắn mở miệng: “Ta không đồng ý lời đề nghị của thương hội Vạn Cổ, trận chiến này không liên quan gì tới thương hội Vạn Cổ mà chỉ do ta cảm thấy ngươi rất mạnh, nếu ta đã thử kiếm khắp thiên hạ thì sẽ chỉ tìm người mạnh nhất!”
“Ồ? Ngươi biết ta rất mạnh ư? Chỉ sợ trong vô số người như vậy chỉ có một mình ngươi nghĩ thế.”
Lục Trường Sinh vẫn rất bình tĩnh.
“Không cần để ý tới đám người dung tục kia.”
“Kiếm tâm của ta nói cho ta biết, ngươi rất mạnh, trong tất cả Chủ Tướng thì ngươi là người mạnh nhất! Bởi vậy, người đầu tiên ta muốn khiêu chiến chính là ngươi, ta hy vọng ngươi có thể xuất ra toàn bộ thực lực, để ta xem thử Chủ Tướng mạnh nhất rốt cuộc mạnh tới mức nào?”
Lời Lãnh Kiếm Không nói khiến Lục Trường Sinh hiểu ra, đối phương là một kiếm khách chân chính.
Hoặc nên nói là kiếm si!
Bình thường loại người này còn có một tên khác, là kẻ cầu đạo!
Mỗi kẻ cầu đạo đều chỉ một lòng cầu đạo.
Bất cứ kẻ nào cũng không thể ảnh hưởng tới suy nghĩ của một kẻ cầu đạo.
Chương 2019: Sức mạnh cấp độ Vương Giả! Ba tầng thế giới của Lục Trường Sinh đánh bại Lãnh Kiếm Không, bốn phương chấn động! (3)Tâm chí kẻ cầu đạo vô cùng kiên định, ném vào lửa cũng không cháy nổi.
“Ta tin ngươi.”
“Còn chuyện vận dụng tất cả thực lực của ta… phải xem kiếm của ngươi có thể mạnh hơn không?”
Lục Trường Sinh thản nhiên đáp.
Mỗi một kẻ cầu đạo đều là đối thủ đáng kính nể.
Ngay cả chính Lục Trường Sinh, nói đúng ra hắn không phải kẻ cầu đạo.
Hắn chỉ muốn mạnh lên, muốn bước lên đỉnh cao tu hành.
Chấp niệm không thể sâu như kẻ cầu đạo.
Lãnh Kiếm Không chính là kẻ cầu đạo, chấp niệm của hắn là dùng kiếm trong tay mình chém hết thảy trở ngại trên đường tiến lên!
“Chém.”
Lãnh Kiếm Không động thủ.
Vừa động thủ đã dốc toàn lực ứng phó.
Một đạo kiếm quang lập loè.
Lục Trường Sinh như thể thấy được có một thanh kiếm to lớn giữa hư không, xé rách hết thảy, chém đứt hết thảy, sắc bén tới mức khó mà tưởng tượng nổi.
Dường như ngay cả tinh thần cũng có thể bị chém rách.
Đây là kiếm mạnh nhất Lục Trường Sinh gặp được từ trước tới nay.
Trong đó còn mang theo cả tín niệm của Lãnh Kiếm Không.
Loại tín niệm có thể chém đứt hết thảy!
“Vèo.”
Kiếm quang lập loè, trong nháy mắt chém lên Chân giới của Lục Trường Sinh.
Cùng lúc đó, Chân giới của Lục Trường Sinh kịch liệt chấn động, lúc Chân giới như thể cũng sắp bị xé rách thì một tòa thế giới không gì sánh kịp xuất hiện.
Thế giới này xuất hiện đã như có thể trấn áp hết thảy.
Vốn Chân giới sắp sụp đổ lập tức vững chắc như núi.
Tiểu Thiên giới!
Lục Trường Sinh để Tiểu Thiên giới xuất hiện.
Tiểu Thiên giới đã hàm chứa vô số Linh giới, là thế giới cấp cao hơn.
Nó có vị trí vô cùng quan trọng trong Chân giới.
Trước đây Lục Trường Sinh chưa từng vận dụng sức mạnh của Tiểu Thiên giới.
Nhưng lúc này, đối mặt với một kiếm của Lãnh Kiếm Không, Lục Trường Sinh đã vận dụng Tiểu Thiên giới.
Kiếm quang không gì cản nổi đụng độ với Tiểu Thiên giới, như gặp phải một bức tường rất dày, bất kể kiếm quang có sắc bén nhường nào thì trước mặt bức tường này cũng không làm được gì, kiếm quang trong nháy mắt tán loạn, không tạo thành hao tổn quá nhiều cho Chân giới.
Thế nhưng vô số tu sĩ dưới lôi đài đã sợ ngây ra.
“Đó là… tầng thế giới thứ ba?”
“Trong nội thế giới lại có tầng thế giới thứ ba, rốt cuộc thế giới của Lục Trường Sinh đạt tới mức nào rồi?”
“Hơn nữa tầng thế giới thứ ba này cường đại hơn tầng thế giới thứ hai trước đó rất nhiều. Có tầng thế giới thứ ba gia cố, kiếm quang của Lãnh Kiếm Không mạnh hơn nữa cũng không thể rung chuyển thế giới của Lục Trường Sinh được.”
“Rốt cuộc Lục Trường Sinh có mấy tầng thế giới?”
Vô số người phải trợn mắt há hốc mồm.
Bọn hắn không hiểu rõ Lục Trường Sinh, tất nhiên sẽ cảm thấy rất kinh ngạc.
Nhưng dù có hiểu rõ Lục Trường Sinh như Phương Xuyên và Lâm Thanh Loan thì cũng cảm thấy rất kinh ngạc.
Đặc biệt là Phương Xuyên.
Hắn đường đường là đại năng nhị cảnh, mắt nhìn người sắc bén.
Hắn biết Lục Trường Sinh có rất nhiều thủ đoạn, còn có át chủ bài chưa ra.
Thế nhưng hắn không rõ rốt cuộc là át chủ bài gì, thủ đoạn gì.
Giờ thì hắn biết rồi.
Thì ra là nội thế giới, ba tầng nội thế giới, tầng sau lại cường đại hơn tầng trước.
Kỳ thực Lãnh Kiếm Không đã rất mạnh.
Một kiếm vừa rồi chắc chắn có tiêu chuẩn cấp Bá Chủ.
Thậm chí trong cấp Bá Chủ cũng là tồn tại khá cường đại.
Thế nhưng vẫn không thể chém rách ba tầng thế giới của Lục Trường Sinh.
“Quả nhiên ngươi rất mạnh!”
“Nhưng ta cũng không chỉ có một đạo kiếm quang.”
Lãnh Kiếm Không lại càng lộ vẻ hưng phấn.
Ngay sau đó hắn vung kiếm, trong nháy mắt chém ra trên trăm đạo kiếm quang.
Đúng, trên trăm đạo kiếm quang.
Rất nhiều người coi thường Lục Trường Sinh, nhưng cũng có rất nhiều người coi thường Lãnh Kiếm Không.
Nếu Lãnh Kiếm Không đã dám thử kiếm khắp thiên hạ thì sao lại không có chuẩn bị gì được?
Trước đó bất kể gặp phải đối thủ nào Lãnh Kiếm Không cũng chỉ dùng một kiếm là đã đạt được thắng lợi và chém giết đối thủ.
Đó là vì những đối thủ kia tới cả một kiếm của hắn cũng không đỡ nổi, chứ không có nghĩa là Lãnh Kiếm Không chỉ có một kiếm.
Thật ra Lãnh Kiếm Không không chỉ có một kiếm.
Kiếm khí giống như vậy hắn có thể chém ra nghìn vạn nhát!
Thế này đã không chỉ là sức mạnh cấp Bá Chủ nữa rồi.
Đây là sức mạnh Vương Giả!
Ai mà ngờ được một người khiêu chiến còn không phải là Chủ Tướng lại có thể bạo phát ra sức mạnh kinh khủng tương tự với cấp độ Vương Giả.
Nhất thời, vô số người càng thêm hưng phấn.
“Ha ha ha, Vương Giả, chắc chắn đây là sức mạnh Vương Giả!”
“Đặc sắc, thật sự là quá đặc sắc. Lãnh Kiếm Không dám thử kiếm khắp thiên hạ, quả thực bất phàm, nhưng Lục Trường Sinh cũng không tệ, ba tầng thế giới của hắn vậy mà ngăn trở được công kích như mưa bão của Lãnh Kiếm Không.”
“Giờ phải xem ai hơn một bậc nhỉ?”
Rất nhiều người đều cảm thấy căng thẳng.
Cuộc chiến này thật sự khó đoán.
Tốc độ của đôi bên rất nhanh, từng đạo kiếm quang loá mắt vung lên.
Tiếc là Lục Trường Sinh vẫn vững như bàn thạch.
Dù Chân giới của hắn không ngừng chấn động, nhưng không vượt khỏi cực hạn của Chân giới thì Chân giới vẫn có thể ngăn trở như cũ.
“Xem ra sức mạnh của Tiểu Thiên giới đã đạt tới cấp độ Vương Giả, còn Đại Thiên giới…”
Trong lòng Lục Trường Sinh càng thêm tự tin. Hắn vẫn còn Đại Thiên giới chưa dùng tới.
Giờ xem ra đã không cần thiết.
Đối với Giới Chủ mà nói, chỉ cần công kích của đối phương không cách nào xé rách thế giới trong cơ thể hắn thì dù đối phương có công kích hung mãnh hơn cũng không có bất cứ tác dụng gì.
“Ầm ầm.”
Ngay sau đó Chân giới của Lục Trường Sinh đột nhiên bạo phát.
Quét thẳng về phía Lãnh Kiếm Không.
Trước đó Chân giới của Lục Trường Sinh chỉ dốc toàn lực phòng ngự.
Về sau hắn phát hiện Lãnh Kiếm Không đã dùng hết thủ đoạn nhưng vẫn không làm gì được Chân giới của hắn, thế nên tất nhiên Lục Trường Sinh sẽ phản kích.
Một khi Lãnh Kiếm Không bị cuốn vào trong Chân giới, vậy thì chắc chắn Lãnh Kiếm Không sẽ phải chết!
“Ta nhận thua.”
Đột nhiên Lãnh Kiếm Không lùi lại phía sau, đồng thời vội mở miệng.
Chương 2020: Sức mạnh cấp độ Vương Giả! Ba tầng thế giới của Lục Trường Sinh đánh bại Lãnh Kiếm Không, bốn phương chấn động! (4)Hắn tới Đỉnh Vũ Trụ để thử kiếm khắp thiên hạ.
Giờ nếu biết mình đã thua mà vẫn cố chống đỡ thì có ý nghĩa gì đâu?
Hắn là kẻ cầu đạo chứ không phải kẻ chịu chết.
Biết rõ sẽ chết nhưng có thể nhận thua thì tội gì phải chịu chết?
Có lẽ sau trận thua này tất cả khí vận hắn có được trước đó sẽ biến mất.
Nhưng vậy thì đã sao?
Lãnh Kiếm Không đi tới hôm nay đều dựa vào thanh kiếm trong tay.
Chỉ cần trong tay vẫn còn kiếm thì hắn vẫn có cơ hội tiến thêm một bước.
Huống chi sau trận chiến này Lãnh Kiếm Không đã biết Kiếm Đạo còn thiếu sót gì.
Ngay cả thế giới của Lục Trường Sinh cũng không thể xé rách.
Còn nói gì tới chém đứt hết thảy?
Lục Trường Sinh cũng dừng lại.
Lục Trường Sinh tin rằng Lãnh Kiếm Không đã từ chối đề nghị của thương hội Vạn Cổ.
Bởi vậy giữa hắn và Lãnh Kiếm Không không có thâm thù đại hận gì cả.
Nếu Lãnh Kiếm Không đã nhận thua thì tất nhiên Lục Trường Sinh sẽ không tiếp tục động thủ.
Mục đích của hắn chủ yếu là giữ lôi đài, cũng có nghĩa là giành chiến thắng.
“Vù vù.”
Hai người được đưa ra khỏi chiến trường.
Thắng bại đã phân.
Lúc này bên ngoài lôi đài cũng đã yên tĩnh trở lại.
Không có người hô hào hưng phấn.
Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm, kinh ngạc nhìn về phía Lục Trường Sinh.
Lần này mọi người cũng không dám coi thường Lục Trường Sinh nữa.
Dù sao thật sự Lãnh Kiếm Không quá cường thế.
Thậm chí biểu hiện của Lãnh Kiếm Không lần này cũng không khiến mọi người phải thất vọng.
Mọi người đã được thấy sức mạnh cấp độ Vương Giả.
Nhưng kết quả thì sao?
Vẫn thua.
Lục Trường Sinh thật sự ẩn tàng quá sâu.
Ai mà ngờ được Lục Trường Sinh còn có tầng thế giới thứ ba?
Tầng thế giới thứ ba khiến thế giới của Lục Trường Sinh có sức mạnh sánh ngang cấp độ Vương Giả, ngay cả kiếm khí sắc bén không gì sánh được của Lãnh Kiếm Không cũng không thể xé rách thế giới của hắn.
Đối với Giới Chủ mà nói, chỉ cần thế giới không bị xé rách vậy thì hắn sẽ đứng ở thế bất bại.
Lãnh Kiếm Không thua cũng không oan.
“Ta thua hai trận vì Lục Trường Sinh rồi…”
“Không hổ là đệ tử chân truyền của Chúa Tể, thực lực quả là sâu không lường được. Nhìn bình thường không có gì nổi bật nhưng thật ra lại vô cùng cường đại, vô cùng ổn định.”
“Ngay cả Lãnh Kiếm Không cũng không phải đối thủ của hắn, mấy trận khiêu chiến tiếp theo chỉ sợ cấp độ Chủ Tướng sẽ không có người nào là đối thủ của Lục Trường Sinh…”
Trận này khiến nhiều người biết tới Lục Trường Sinh hơn.
Đồng thời trận thắng này cũng giúp Lục Trường Sinh thu được rất nhiều khí vận.
Từng luồng khí vận kinh khủng bộc phát.
Lục Trường Sinh lập tức quay về động phủ.
Trở lại động phủ, Lục Trường Sinh bắt đầu tiêu hóa khí vận.
Tới tận ba tháng sau, Lục Trường Sinh mới tiêu hóa xong hết khí vận.
Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra xem xét tình trạng của bản thân hiện giờ.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhất cảnh
Chân giới: 100% (Một trăm mười lăm lần bành trướng)
Linh hồn: 12% (Tàn)
Tiến độ linh hồn của Lục Trường Sinh trực tiếp tăng lên 2%.
Trước đó mới chỉ có 10%.
Điều này đã nói rõ một vấn đề.
Trận chiến này tạo thành ảnh hưởng quá lớn.
Dù sao chiến đấu cấp độ Chủ Tướng nhưng đột nhiên lại bộc phát ra sức mạnh cấp độ Vương Giả, thử hỏi sao không khiến người khác chú ý cho được?
Thế nên khí vận của Lục Trường Sinh sẽ tăng vọt gấp nhiều lần, khiến cường độ linh hồn trực tiếp tăng thêm 2%.
Chuyện này có thể nói là niềm vui ngoài ý muốn.
Lục Trường Sinh ra ngoài.
Lâm Thanh Loan vội đi tới trước mặt Lục Trường Sinh.
“Trường Sinh, lần này ngươi thu được tám mươi nghìn nguyên tinh thưởng. Mà một trăm mười nghìn đặt cược đã biến thành bốn trăm bốn mươi nghìn, giờ ngươi đã có tất cả năm trăm hai mươi nghìn nguyên tinh.”
Lâm Thanh Loan đưa hết nguyên tinh cho Lục Trường Sinh.
Những chuyện này đều do Lâm Thanh Loan quản lý thay Lục Trường Sinh.
“Ồ, được năm trăm hai mươi nghìn nguyên tinh rồi à?”
Lục Trường Sinh không khỏi xúc động.
Hắn mới chỉ thắng hai trận nhưng lại thu được những 520.000 viên nguyên tinh.
Nếu lại thắng thêm mấy trận chắc chắn số lượng nguyên tinh sẽ càng nhiều hơn.
“Nhưng từ giờ về sau hẳn là tỷ lệ đặt cược của ngươi sẽ rất thấp, muốn thu được được nhiều nguyên tinh sẽ hơi khó.”
“Điểm tốt duy nhất là sẽ có rất nhiều người chú ý tới ngươi, nhân khí của ngươi sẽ tăng rất nhiều, tiền thưởng cho mỗi trận thắng cũng sẽ càng nhiều.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Tất nhiên hắn biết biểu hiện của mình càng cường thế thì tỷ lệ đặt cược chắc chắn sẽ càng thấp. Bởi vậy hắn đặt cược cho mình hẳn sẽ không thể kiếm lời nhiều như trước.
Nhưng tiền thưởng lại nhiều hơn.
“Không sao, ta có Thanh Liên Bảo Đăng, nguyên tinh có thì càng tốt nhưng không có cũng không sao.”
Lục Trường Sinh đã nghĩ kỹ.
Hắn cần nguyên tinh để làm gì?
Không phải vì bành trướng Chân giới sao.
Giờ có Thanh Liên Bảo Đăng, hắn cần nguyên tinh làm gì nữa?
Đương nhiên có nguyên tinh dự trữ cũng tốt.
Nhất là khi Chân giới của Lục Trường Sinh sinh ra Thần giới, khi đó mỗi lần bành trướng chỉ sợ sẽ cần rất nhiều nguyên tinh.
Đến lúc đó Thanh Liên Bảo Đăng sẽ không có tác dụng lớn như vậy.
Vẫn phải phòng ngừa chu đáo, kiếm thêm nhiều nguyên tinh hơn.
“Đúng rồi, thương hội Vạn Cổ có động tĩnh gì không?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Thương hội Vạn Cổ? Tạm thời không có động tĩnh, có lẽ thương hội Vạn Cổ đang đợi. Cấp độ Chủ Tướng không dễ chọn người, nhưng nếu tới cấp Bá Chủ và cấp Vương Giả thì thương hội Vạn Cổ sẽ có cách.”
“Có lẽ thương hội Vạn Cổ đang chờ ngươi đạt tới cấp Bá Chủ và cấp Vương Giả, sau đó mới đánh lén ngươi.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Tạm thời hắn không cần lo lắng.
Nhưng hắn vẫn muốn tiến thêm một bước.
Chân giới nhất định phải bành trướng thêm.
Chỉ là một lần bành trướng mất tới mười năm.
Mà hắn là Chủ Tướng, sẽ phải giữ lôi đài, giữa những lần giữ lôi đài cùng lắm chỉ có thể cách nhau một năm.
Thời gian không đủ, nhất định phải nghĩ cách mới được.
Chương 2021: Trận chiến của Bá Chủ! Dung luyện ba nghìn loại đại đạo và bốn thế giới!Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Thật ra Lục Trường Sinh không nghĩ ra cách nào cả.
Hắn đã cố hết ức để tối ưu hóa thời gian Chân giới “bành trướng”.
Nhưng ngắn nhất cũng phải mười năm.
Không thể ít hơn được nữa.
Dù sao Chân giới bành trướng cũng cần một quá trình.
Tương đương với diễn hóa thế giới, quá trình này ắt không thể thiếu.
Mà giữ lôi đài cấp Chủ Tướng chỉ có thể cách nhau một năm.
Không thể kéo dài tới mười năm được.
Nhưng không phải hoàn toàn không có cơ hội.
Lục Trường Sinh đã tìm hiểu được, một khi tấn thăng lên cấp “Bá Chủ” thì khoảng cách thời gian giữ lôi đài sẽ tới mười năm.
Bởi vậy đến lúc đó Lục Trường Sinh có thể lợi dụng thời gian giữ lôi đài để Chân giới “bành trướng”.
Nhưng nếu muốn trở thành Bá Chủ thì nhất định phải tiến hành chiến đấu cấp Chủ Tướng.
Từ khi Lục Trường Sinh khiêu chiến Mạc Vấn đã có hai trận đánh, chỉ còn tám trận nữa là đủ.
Tám trận chiến cũng chỉ mất tám năm thôi.
Không phải là quá lâu.
Thế nhưng tới trận chiến thứ ba Lục Trường Sinh lại phát hiện không có người tới khiêu chiến hắn.
Bởi vậy Lục Trường Sinh xem như “tất nhiên thắng trận”.
Nhưng vẫn được tính vào số lượt đấu.
Sau đó là trận thứ tư, trận thứ năm, trận thứ sáu…
Tới trận thứ mười.
Lục Trường Sinh vẫn không gặp bất cứ kẻ khiêu chiến nào.
Rõ ràng những người khiêu chiến này đều không ngốc, trận chiến giữa Lục Trường Sinh và Lãnh Kiếm Không đã thể hiện ra thực lực cấp độ Vương Giả, ai lại dám tới khiêu chiến Lục Trường Sinh nữa?
Chẳng phải là đi chịu chết à?
Lục Trường Sinh không khỏi bất ngờ.
Tám trận chiến còn lại vì “không có đối thủ” nên không thể tiến hành chiến đấu nên tất nhiên cũng không có tiền thưởng.
Ngay cả khí vận cũng không tăng lên mấy.
Sau tám trận, dựa vào thanh danh tích lũy trước đây để thu hoạch khí vận, giờ linh hồn của Lục Trường Sinh lại tăng thêm 1%, cường độ linh hồn đạt tới 13%.
“Trường Sinh, tám năm này nhịn gần chết rồi phải không?”
“Giờ cũng không lo nữa rồi. Ngươi đã không gặp đối thủ tám trận, cộng với hai trận chiến trước đó, tất cả là mười trận, ngươi đã có thể khiêu chiến chủ lôi đài cấp độ ‘Bá Chủ’ rồi.”
“Lần này ngươi định khiêu chiến ai đây?”
Phương Xuyên hỏi.
“Trước mắt trong các chủ lôi đài cấp độ Bá Chủ đang rảnh thì ai là kẻ mạnh nhất?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Như đã biết Lục Trường Sinh sẽ hỏi như vậy nên Phương Xuyên nói ngay: “Đương nhiên là Tử Thiên Ảnh!”
“Tử Thiên Ảnh… Đại danh đỉnh đỉnh.”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Thật ra hắn cũng đang tìm hiểu về các chủ lôi đài cấp Bá Chủ.
Trong đó Tử Thiên Ảnh là chủ lôi đài chói mắt nhất.
Tử Thiên Ảnh là một loại sinh mệnh đặc biệt, vừa sinh ra đã có ba nghìn bộ tử thể.
Ba nghìn bộ tử thể này không hề đơn giản, vừa thuộc về y nhưng lại không thuộc về y.
Nghĩa là ba nghìn bộ tử thể đều có tư tưởng riêng biệt nhưng vẫn phụ thuộc vào Tử Thiên Ảnh.
Ba nghìn bộ tử thể đều có thể cùng chung cảm ngộ tu hành.
Bởi vậy Tử Thiên Ảnh đi theo con đường dung luyện đại đạo, để ba nghìn bộ tử thể tự mình cảm ngộ một loại đại đạo, sau đó lấy một loại đại đạo làm chủ không ngừng dung luyện.
Cảm ngộ đều tương thông.
Bởi vậy một bộ tử thể cảm ngộ một loại đại đạo thì những tử thể khác cũng có thể cảm ngộ giống vậy.
Tương đương với ba nghìn loại cảm ngộ, tốc độ tu hành nhanh chưa từng thấy.
Không đến mức nhanh hơn người khác ba nghìn lần nhưng chắc chắn có thể hơn trăm lần, bởi vậy trong khoảng thời gian ngắn đã trở thành kẻ siêu thoát, thậm chí đạt đến đỉnh phong.
Về sức chiến đấu vậy lại càng thêm kinh khủng.
Mỗi một bộ tử thể đều có thể sánh ngang một vị cường giả cấp độ Bá Chủ.
Có ba nghìn bộ tử thể như vậy thử hỏi sức chiến đấu sẽ khủng bố tới mức nào đây?
Không nói đến ba nghìn bộ tử thể tâm ý tương thông, hơn nữa còn có thể tạo thành đại trận.
Về cơ bản tại trong cấp độ Bá Chủ, Tử Thiên Ảnh gần như không có đối thủ.
Đây là một đối thủ vô cùng cường đại, vô cùng khó chơi.
“Trường Sinh, ngươi có chắc đối phó được với Tử Thiên Ảnh không?”
Phương Xuyên hỏi.
Lục Trường Sinh lắc đầu, nói: “Trước khi chiến đấu ta không thể dám chắc điều gì.”
“Không dám chắc… Vậy có thể đổi người khác không? Tử Thiên Ảnh thật sự khó chơi, chắc chắn đối phương có chiến lực cấp Vương Giả, không cẩn thận chỉ sợ ngươi sẽ…”
Phương Xuyên không nói hết câu.
Nhưng ý tứ đã rất rõ ràng.
Không cẩn thận Lục Trường Sinh sẽ thua.
Lục Trường Sinh lắc đầu, nói: “Tử Thiên Ảnh nhân khí rất cao, khí vận nồng hậu, thậm chí còn vượt trội hơn mười gã chủ lôi đài cấp Bá Chủ bình thường. Chỉ có chiến thắng Tử Thiên Ảnh thì ta mới thu được thật nhiều khí vận.”
“Mục đích ta tới Đỉnh Vũ Trụ không phải vì khí vận sao?”
“Giờ cơ hội đang ở ngay trước mắt, đương nhiên ta sẽ không bỏ lỡ.”
“Còn nếu thua…”
Lục Trường Sinh không nói tiếp.
Nếu hắn đã tới Đỉnh Vũ Trụ thì phải chuẩn bị sẵn sàng cho thất bại.
Huống chi tới giờ vẫn chưa có kẻ nào có thể ép Lục Trường Sinh phải dốc toàn lực.
Thấy vẻ kiên định của Lục Trường Sinh, Phương Xuyên gật đầu nói: “Được, vậy ta sẽ đi liên hệ giúp ngươi, khiêu chiến Tử Thiên Ảnh!”
Sau đó Phương Xuyên quay người rời khỏi động phủ, bắt đầu thay Lục Trường Sinh sắp xếp chuyện khiêu chiến với Tử Thiên Ảnh.
Theo an bài của Phương Xuyên, việc Lục Trường Sinh sắp khiêu chiến Tử Thiên Ảnh cũng nhanh chóng lan truyền rộng rãi.
Chuyện thế này Phương Xuyên không hề giấu diếm.
Cũng không cần thiết phải giấu diếm.
Đỉnh Vũ Trụ lại càng không giấu diếm.
Dù sao mỗi một cuộc chiến tại Đỉnh Vũ Trụ đều cần tạo nhiệt độ. Mà đã muốn tạo nhiệt độ thì còn giấu diếm gì nữa?
Bọn họ chỉ ước tin tức nhanh chóng lan truyền, càng lan rộng càng tốt.
Tin tức này tất nhiên cũng nhanh chóng lan rộng.
Dù sao độ chú ý của Tử Thiên Ảnh thật sự quá lớn.
“Lục Trường Sinh muốn khiêu chiến với Tử Thiên Ảnh? Lục Trường Sinh này là ai?”
Chương 2022: Trận chiến của Bá Chủ! Dung luyện ba nghìn loại đại đạo và bốn thế giới! (2)“Ngay cả Lục Trường Sinh cũng không biết à, đây chính là kẻ nổi bật tại Đỉnh Vũ Trụ dạo gần đây, một người mới rất mạnh đấy…”
“Lục Trường Sinh có can đảm khiêu chiến Tử Thiên Ảnh thật sao, không phải hắn cũng giống Lãnh Kiếm Không đấy chứ? Đều là kẻ cầu đạo à?”
“Có phải kẻ cầu đạo giả hay không thì không rõ, nhưng dù thế nào thì chắc chắn trận chiến này sẽ vô cùng đặc sắc. Lần trước trận chiến giữa Lục Trường Sinh và Lãnh Kiếm Không bạo phát ra sức mạnh cấp độ Vương Giả, Lục Trường Sinh có đủ tư cách khiêu chiến Tử Thiên Ảnh.”
“Tử Thiên Ảnh không phải chủ lôi đài cấp Bá Chủ bình thường, thực lực của y đã sớm vượt qua cấp độ Bá Chủ và cả cấp độ Vương Giả, thậm chí trong cấp độ Vương Giả thì y cũng là tồn tại đỉnh tiêm. Nếu Lục Trường Sinh chỉ có thực lực như trận đánh với Lãnh Kiếm Không trước đó thì e rằng sẽ thua chắc.”
“Ai nói đó là toàn bộ thực lực của Lục Trường Sinh? Lục Trường Sinh là Giới Chủ đấy, nếu hắn muốn ẩn tàng nội thế giới thử hỏi ai nhận ra được? Ta thấy nếu Lục Trường Sinh đã dám khiêu chiến Tử Thiên Ảnh thì chắc chắn cũng có lòng tin ở mình.”
“Trận chiến này nhất định phải tự đi xem mới được…”
Tin tức đã sớm lan rộng.
Rất nhiều người đều biết chuyện Lục Trường Sinh khiêu chiến Tử Thiên Ảnh.
Mấy ngày qua tin tức này cũng đã được xác nhận.
Lục Trường Sinh thật sự khiêu chiến với Tử Thiên Ảnh, đồng thời Tử Thiên Ảnh cũng không thể từ chối!
Lúc này trong động phủ của Tử Thiên Ảnh.
Có lẽ rất nhiều người không biết Tử Thiên Ảnh là một nữ nhân.
Một nữ nhân có thể đi tới ngày hôm nay cũng không dễ dàng.
Nhưng Tử Thiên Ảnh thì khác.
Từ nhỏ nàng đã có thiên phú trác tuyệt, trên đường tu hành đều xuôi gió xuôi nước.
Đi tới hôm nay gần như không gặp phải bất cứ cản trở nào.
Dù sao ba nghìn bộ tử thể quả thực là chuyện rất đáng sợ.
Tương đương với ba nghìn người cùng lúc tu hành.
Dù bản thể không tu hành cũng không thành vấn đề.
Đã có ba nghìn bộ tử thể trợ giúp bản thể tu hành.
“Thiên Ảnh, Lục Trường Sinh khiêu chiến với ngươi, ta vừa điều tra tên Lục Trường Sinh này thật sự không đơn giản đâu.”
Phụ tá đắc lực Tinh Xán của Tử Thiên Ảnh, người tu hành nhục thân cũng là tu sĩ Siêu Thoát nhất cảnh nhẹ nhàng nói.
“Không đơn giản thế nào?”
“Lục Trường Sinh là Giới Chủ, lúc đầu hắn chỉ hiển lộ hai tòa nội thế giới, nhưng lúc đại chiến với Lãnh Kiếm Không lại hiển lộ ra ba tòa nội thế giới. Như vậy lần này Lục Trường Sinh chủ động khiêu chiến ngươi liệu có phải là hắn có sức mạnh nào đó nên mới dám chắc hay không?”
“Thế nên ta hoài nghi Lục Trường Sinh rất có khả năng sẽ có tòa nội thế giới thứ tư!”
Tinh Xán trầm giọng nói.
Đây là phân tích của nàng, mà phân tích của nàng luôn rất chuẩn.
“Bốn tòa nội thế giới…”
Tử Thiên Ảnh nhắm mắt lại.
Nàng biết Giới Chủ khó chơi thế nào.
Ba tòa nội thế giới đã khiến Lục Trường Sinh có thực lực cấp độ Vương Giả, vậy bốn tòa nội thế giới thì sao?
Chắc chắn là tồn tại hàng đầu trong cấp độ Vương Giả.
Rõ ràng Lục Trường Sinh là một kình địch.
Ngay cả Tử Thiên Ảnh cũng phải chú ý cẩn thận.
“Dù hắn có bốn tòa nội thế giới thì ta cũng có thể chém giết hắn!”
Giọng điệu Tử Thiên Ảnh lạnh như băng.
Nàng có niềm tin tuyệt đối.
Vì từ khi bắt đầu tu hành tới giờ nàng chưa bao giờ thua.
Một lần cũng không.
Lần này tới Đỉnh Vũ Trụ, Tử Thiên Ảnh chỉ có một mục đích duy nhất, đó chính là tấn thăng nhị cảnh!
Khi khí vận càng ngày càng dày đặc, thậm chí Tử Thiên Ảnh đã cảm giác được tương lai không xa cơ hội của nàng sẽ tới.
Mà lúc này cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt.
Có lẽ sau khi đánh bại Lục Trường Sinh thời cơ để nàng tấn thăng nhị cảnh sẽ xuất hiện.
Đến lúc đó nàng không cần lãng phí thời gian tại Đỉnh Vũ Trụ nữa.
Trực tiếp tấn thăng nhị cảnh là được!
“Đúng rồi, có chuyện này cần nói với ngươi. Dạo gần đây người của thương hội Vạn Cổ tới tìm ta, còn là một vị phó hội trưởng nhị cảnh, hắn muốn gặp ngươi một lần, ngươi thấy thế nào?”
Tinh Xán hỏi.
“Phó hội trưởng thương hội Vạn Cổ muốn gặp ta?”
“Ta nhớ mình chưa từng có liên hệ với thương hội Vạn Cổ.”
“Phó hội trưởng thương hội Vạn Cổ tìm ta có chuyện gì?”
Tử Thiên Ảnh thấy rất nghi hoặc.
Nàng vốn chưa từng liên quan gì tới thương hội Vạn Cổ.
Đường đường một phó hội trưởng nhị cảnh lại tới tìm nàng, chắc chắn phải có chuyện rất quan trọng.
Tinh Xán do dự một lát rồi mới nói: “Phó hội trưởng thương hội Vạn Cổ có nhắc tới Lục Trường Sinh, hắn nói Lục Trường Sinh đã cướp mất một kiện bảo vật của thương hội Vạn Cổ, chỉ cần ngươi có thể đánh bại Lục Trường Sinh, đồng thời xé rách thế giới của hắn, tìm được kiện bảo vật kia trong nội thế giới của Lục Trường Sinh thì ngươi có thể gia nhập thương hội Vạn Cổ, đồng thời được hưởng rất nhiều đặc quyền.”
“Bao gồm việc không giới hạn các loại công pháp và tài nguyên tu hành vân vân, thương hội Vạn Cổ sẽ dốc toàn lực ủng hộ ngươi.”
Tử Thiên Ảnh khẽ híp mắt.
Nàng đã hiểu, thương hội Vạn Cổ và Lục Trường Sinh có tranh chấp.
Hình như Lục Trường Sinh cầm thứ gì đó của thương hội Vạn Cổ.
Nhưng thương hội Vạn Cổ e ngại uy danh của vị Chúa Tể núi Phi Long kia nên không dám ra tay với Lục Trường Sinh, bởi thế chính diện giao chiến với Lục Trường Sinh tại Đỉnh Vũ Trụ chính là cơ hội duy nhất của thương hội Vạn Cổ.
“Xem ra thứ kia rất quan trọng với thương hội Vạn Cổ…”
“Thương hội Vạn Cổ truyền thừa từ xa xưa, nội tình thâm hậu, còn là một trong những thương hội hàng đầu tại đại vũ trụ. Nếu ta tấn thăng nhị cảnh mà muốn tìm hiểu tin tức liên quan tới tam cảnh nhưng phía sau không có thế lực cấp độ Chúa Tể chống lưng sợ rằng sẽ vô cùng phiền phức. Nhưng nếu gia nhập thương hội Vạn Cổ thì không có gì phải lo nữa.”
“Dù sao ta cũng sẽ đánh bại Lục Trường Sinh trên lôi đài, đến lúc đó trong nội thế giới của Lục Trường Sinh có bảo vật gì thì cứ lấy ra cho thương hội Vạn Cổ là được.”
Chương 2023: Trận chiến của Bá Chủ! Dung luyện ba nghìn loại đại đạo và bốn thế giới! (3)“Cũng không cần gặp mặt, đợt ta đánh bại Lục Trường Sinh, lấy được bảo vật rồi nói sau.”
Tử Thiên Ảnh đồng ý.
Nàng chỉ kiêu ngạo chứ không ngốc, đây là chuyện tiện tay thôi, cớ sao lại không làm?
Còn về bảo vật trong nội thế giới của Lục Trường Sinh?
Có lẽ thứ đó rất trân quý, nhưng bất kể thế nào cũng sẽ không rơi vào tay nàng.
Dù có rơi vào tay nàng thật thì nàng cũng không giữ được.
Đưa cho thương hội Vạn Cổ, đổi lấy một lời hứa là lựa chọn tốt nhất.
“Tốt, vậy ta sẽ thông báo với phó hội trưởng của thương hội Vạn Cổ quyết định của ngươi.”
Tử Thiên Ảnh gật đầu.
Chỉ là nàng biết rõ, điều kiện tiên quyết là nàng phải đánh bại Lục Trường Sinh.
Nhưng nàng có đủ tự tin. Ba nghìn bộ tử thể của nàng không sợ bất cứ kẻ nào cùng cảnh giới hết!
Thời gian dần trôi.
Trong nháy mắt đã tới ngày đối chiến giữa Lục Trường Sinh và Tử Thiên Ảnh.
Lục Trường Sinh xuất phát từ động phủ, rất nhanh đã tới lôi đài.
Lần này lôi đài lại không giống lúc trước.
Lần này là lôi đài cấp “Bá Chủ”.
So với lôi đài cấp “Chủ Tướng”, chiến đấu cấp độ “Bá Chủ” không chỉ được chú ý gấp mười lần.
Dù chiến đấu vẫn chưa bắt đầu Lục Trường Sinh cũng đã cảm thấy khí vận nồng đậm đang hội tụ tới chỗ hắn.
Đương nhiên loại khí vận này sẽ phân tán cho cả hai người Lục Trường Sinh và Tử Thiên Ảnh.
Bởi vì nhân khí của Tử Thiên Ảnh cao hơn nên khí vận hội tụ cũng nhiều hơn.
“Lần này tỷ lệ đặt cược cho ta rất cao, lên tới bốn, chứng tỏ những thế lực lớn kia đều coi trọng Tử Thiên Ảnh hơn…”
Trong đầu Lục Trường Sinh lóe lên rất nhiều suy nghĩ.
Tỷ lệ đặt cược của hắn là bốn, hắn đã dùng tất cả 520.000 nguyên tinh trong người cược cho chính mình.
Một khi chiến thắng hắn sẽ thu được 208 vạn nguyên tinh.
Đây là một con số khủng bố.
Càng không phải nói tới tiền thưởng.
Tóm lại nếu chiến thắng Lục Trường Sinh sẽ nhận được rất nhiều lợi ích.
Lúc này trong dãy ghế khách quý, Đồng Thiên Lâm và Phương Xuyên cùng ngồi một chỗ.
Đồng Thiên Lâm chủ động mời Phương Xuyên đến đây.
“Phương đạo hữu, Tử Thiên Ảnh đã đồng ý với đề nghị của thương hội Vạn Cổ, sau khi thắng trận chiến này sẽ gia nhập thương hội Vạn Cổ. Đến lúc đó Thanh Liên Bảo Đăng vẫn sẽ vật quy nguyên chủ, trở lại thương hội Vạn Cổ. Chắc hẳn đến lúc đó Phương đạo hữu có thể chấp nhận đúng không?”
Đồng Thiên Lâm có vẻ như đang hỏi thăm nhưng thật ra là đang thông báo cho Phương Xuyên.
Dù sao đôi bên đều là thế lực cấp Chúa Tể.
Rất nhiều chuyện vốn không thể dối gạt được.
Phương Xuyên nhìn qua Đồng Thiên Lâm rồi cất giọng bình tĩnh: “Đỉnh Vũ Trụ công bằng liêm chính, nếu Tử Thiên Ảnh có thể đánh bại Lục sư đệ thì những thứ Tử Thiên Ảnh lấy được đều là chiến lợi phẩm của nàng, không có gì đáng trách cả.”
“Nhưng Đồng hội phó chắc chắn Tử Thiên Ảnh nhất định sẽ thắng vậy ư?”
“Thực lực của Tử Thiên Ảnh đã rõ như ban ngày. Giới Chủ rất khó đánh bại Tử Thiên Ảnh.”
“Không phải Phương đạo hữu không biết, đúng là Giới Chủ nhiều thủ đoạn nhưng kỳ thực chiến lực bình thường cũng không mạnh? Dù Lục đạo hữu có khác biệt nhưng đối đầu với Tử Thiên Ảnh chắc chắn không có cơ hội đâu…”
Ngược lại Đồng Thiên Lâm vô cùng tự tin.
Nếu không hắn sẽ không tìm Tử Thiên Ảnh, đồng thời chấp nhận rất nhiều hứa hẹn như thế.
Phải biết đối với thương hội Vạn Cổ những lời hứa kia đều là tiêu chuẩn cao, không phải người bình thường có thể lấy được.
“Đồng hội phó, vậy cứ chống mắt xem đi.”
Phương Xuyên cười lạnh.
Dù ngoài miệng rất tự tin nhưng thật ra trong lòng Phương Xuyên cũng không dám chắc.
Theo hắn thấy, Tử Thiên Ảnh thật sự rất mạnh!
Phương Xuyên cũng nghĩ tới việc có thể Lục Trường Sinh có tòa nội thế giới thứ tư.
Nhưng dù có tòa nội thế giới thứ tư thì liệu hắn có thể đánh thắng Tử Thiên Ảnh không?
Khó!
Rất khó!
Có điều nếu Lục Trường Sinh đã hạ quyết tâm thì Phương Xuyên cũng sẽ hết lòng ủng hộ.
Đồng Thiên Lâm rất tự tin, Phương Xuyên lại có chút lo lắng.
Đại năng nhị cảnh đều nhìn không thấu huống chi là những kẻ siêu thoát nhất cảnh kia?
Thật ra bất ngờ nhất là vẫn có rất nhiều người coi trọng Lục Trường Sinh.
Khác hẳn mấy lần đại chiến của Lục Trường Sinh khi trước.
Thậm chí rất nhiều người đều cược cho Lục Trường Sinh.
Lúc này mỗi người đều đang lớn tiếng kêu gào, thể hiện sự ủng hộ của mình với Lục Trường Sinh.
“Ha ha ha, các ngươi đều bị Lục Trường Sinh lừa rồi, ta đã xem hai trận đấu của Lục Trường Sinh, hắn giỏi nhất là giấu dốt, chắc chắn hắn còn thủ đoạn chưa thi triển, rất có thể sẽ là tòa nội thế giới thứ tư.”
“Không sai, hai trận trước của Lục Trường Sinh ta đều lỗ nặng. Nhưng ta đã tìm hiểu rõ ràng tính cách của Lục Trường Sinh rồi, hắn sẽ không làm việc mình không dám chắc. Bất kể chuyện gì cũng phải để lại một cửa, quá nửa là hắn có tòa nội thế giới thứ tư thật.”
“Cứ coi như hắn có tòa nội thế giới thứ tư thì chẳng lẽ lại đánh bại Tử Thiên Ảnh được à? Phải biết Tử Thiên Ảnh là có ba nghìn bộ tử thể tâm ý tương thông đấy!”
“Đối với Giới Chủ số lượng có tác dụng gì à? Giới Chủ chẳng hề sợ số lượng! Đừng nói ba nghìn bộ tử thể, dù là ba mươi nghìn bộ tử thể, nếu bị thế giới cuốn một cái thì cũng sẽ bị ép thành bột mịn hết.”
“Ba nghìn bộ tử thể của Tử Thiên Ảnh là phân thân bình thường chắc? Mỗi bộ tử thể đều không khác gì bản thể, thậm chí còn có thể tạo thành đại trận, chiến lực trong các chủ lôi đài cấp độ Vương Giả đều là tồn tại đỉnh tiêm, Lục Trường Sinh thua chắc rồi!”
Những người này chia làm hai phe, phân biệt rất rõ ràng.
Lục Trường Sinh bước vào lôi đài.
Hắn trông thấy rất nhiều người ủng hộ mình.
Quả thực Lục Trường Sinh không ngờ tới chuyện này.
Thậm chí còn có người cãi nhau với người ủng hộ Tử Thiên Ảnh.
Nhưng những chuyện này không ảnh hưởng gì tới Lục Trường Sinh.
Khi Lục Trường Sinh đi tới phía sau lôi đài, hắn trông thấy Tử Thiên Ảnh.
Dù đã nhìn qua hình ảnh của Tử Thiên Ảnh.
Chương 2024: Trận chiến của Bá Chủ! Dung luyện ba nghìn loại đại đạo và bốn thế giới! (4)Thế nhưng là đối thủ trên lôi đài, ở khoảng cách gần như thế vẫn mang tới cảm giác hoàn toàn khác.
Tử Thiên Ảnh là một nữ nhân.
Dung mạo phong hoa tuyệt đại.
Thật ra người tu hành tới cảnh giới Siêu Thoát không có ai xấu cả.
Tăng thêm khí chất, mỗi người đều có thể nói là phong hoa tuyệt đại.
Nhưng khí chất của Tử Thiên Ảnh rất đặc biệt.
Có loại cảm giác cực kỳ “mâu thuẫn”.
Dường như mỗi giây mỗi phút khí chất lại không giống nhau.
Mỗi giây mỗi phút đều thể hiện ra khí chất hoàn toàn khác biệt.
Điều này khiến Lục Trường Sinh nghĩ đến một khả năng.
Ba nghìn bộ tử thể của Tử Thiên Ảnh.
Đây chính là những phân thân không có nhiều khác biệt với bản thể.
Nếu như mỗi giây mỗi phút đều có thể chuyển hóa giữa bản thể và phân thân vậy thì mỗi giây mỗi phút khí chất đều khác biệt cũng là chuyện rất bình thường.
Kỳ thực trước kia Lục Trường Sinh cũng có phân thân Huyết Nhục.
Nhưng khác với ba nghìn tử thể của Tử Thiên Ảnh.
Những phân thân Huyết Nhục kia thật ra đều là Lục Trường Sinh.
Nhưng mỗi một bộ tử thể của Tử Thiên Ảnh đều có tư tưởng đặc biệt, tính cách đặc biệt, chỉ là muốn tồn tại thì phải phụ thuộc vào Tử Thiên Ảnh mà thôi.
Nói là ba nghìn kẻ siêu thoát cũng không sai.
Hiện giờ nói theo một cách khác Lục Trường Sinh sắp sửa phải đối mặt với ba nghìn kẻ siêu thoát.
“Vù vù.”
Lôi đài phong bế, hoàn cảnh xung quanh nhanh chóng biến hóa.
Cuối cùng hai người đều đứng trong đại vũ trụ.
Đúng, lần này chiến trường lại là hoàn cảnh đại vũ trụ.
Tử Thiên Ảnh nhìn qua Lục Trường Sinh, từ tốn nói: “Lục đạo hữu, ai cũng biết ngươi còn ẩn tàng thủ đoạn, lần này đừng che giấu nữa. Nếu ngươi muốn đánh bất ngờ thì sợ rằng ngươi sẽ không có cơ hội sử dụng thủ đoạn ra đâu.”
Giọng điệu Tử Thiên Ảnh lạng băng nhưng lời nàng nói lại là sự thật.
“Lục mỗ sẽ dốc toàn lực ứng phó!”
Lục Trường Sinh cũng đáp lại.
Đối đầu với Tử Thiên Ảnh, tất nhiên Lục Trường Sinh sẽ dốc toàn lực ứng phó, chắc chắn sẽ không che giấu thực lực.
“Rầm.”
Ngay sau đó Tử Thiên Ảnh động.
Thân thể nàng trong nháy mắt hóa thành ba nghìn tử thể.
Khí thế của mỗi một bộ tử thể dường như không khác gì nhau, đều đạt đến cấp độ Vương Giả.
Tử Thiên Ảnh cũng rất tôn trọng Lục Trường Sinh.
Vừa ra tay đã dốc toàn lực ứng phó.
Sau đó vô số đại đạo ầm vang bộc phát, trong nháy mắt che khuất thân thể Lục Trường Sinh.
“Chân giới!”
Ngay sau đó Chân giới của Lục Trường Sinh giáng lâm.
Cùng lúc đó bên trong Chân giới cũng nổi lên từng tòa nội thế giới.
Phàm giới, Linh giới, Tiểu Thiên giới.
Từng tòa thế giới nổi lên, không những thế tòa sau còn cường đại hơn tòa trước.
Nhưng vẫn chưa kết thúc.
Ba tòa thế giới này không ngăn được Tử Thiên Ảnh.
“Rầm.”
Thế giới thứ tư xuất hiện.
Đại Thiên giới!
Đại Thiên giới khủng bố xuất hiện.
Đại Thiên giới chính là bao quát hàng nghìn hàng vạn, Đại Thiên giới cần gì cũng có.
Chân giới sinh ra Đại Thiên giới như thể có được xương sống, trở nên cứng cỏi không gì sánh được.
“Ầm ầm.”
Công kích đại đạo của ba nghìn bộ tử thể đánh xuống Chân giới.
Trong nháy mắt đã che kín Chân giới.
Loại công kích này rất mãnh liệt, mãnh liệt chưa từng thấy.
So với công kích này, kiếm khí của Lãnh Kiếm Không trước đó quả thực không đáng nhắc tới.
Nhưng Lục Trường Sinh vẫn cản lại được.
Bốn tòa nội thế giới khiến Chân giới nhìn qua là biết cực kỳ vững chắc, như thể không gì phá vỡ nổi.
Cảnh này khiến đám người xung quanh lôi đài hưng phấn không gì sánh được.
“Ha ha ha, thấy chưa, đó là tòa thế giới thứ tư đấy, Lục Trường Sinh thật sự có tòa nội thế giới thứ tư kìa.”
“Có vẻ tòa nội thế giới thứ tư này không tầm thường đâu, đây là Tử Thiên Ảnh với ba nghìn bộ tử thể đấy, dung luyện ba nghìn loại đại đạo sẽ khủng bố nhường nào? Uy lực có thể so với Vương Giả đỉnh tiêm, nhưng thế giới của Lục Trường Sinh lại vững chắc không gì sánh được, dù thế nào cũng không thể rung chuyển thế giới của Lục Trường Sinh được.”
“Một khi không thể rung chuyển thế giới của Giới Chủ vậy thì Giới Chủ gần như đứng ở thế bất bại, lần này Tử Thiên Ảnh gặp rắc rối rồi, thậm chí là rắc rối rất lớn!”
“Lục Trường Sinh giấu sâu thật, nếu không nắm chắc sao hắn dám khiêu chiến Tử Thiên Ảnh chứ?”
Rất nhiều người đều mừng như điên.
Bọn hắn đều ủng hộ Lục Trường Sinh.
Thấy Lục Trường Sinh có tòa thế giới thứ tư thật, tất nhiên bọn hắn càng thoải mái cười to.
Nhưng thật ra tình cảnh trên lôi đài lại không lạc quan như bọn hắn tưởng.
Sắc mặt Lục Trường Sinh hết sức nghiêm trọng.
Hắn biết một kích vừa rồi chỉ là công kích mang tính thăm dò của Tử Thiên Ảnh thôi.
Chỉ là công kích mang tính thăm dò nhưng uy lực đã khủng bố nhường này.
Chắc chắn Tử Thiên Ảnh vẫn còn thủ đoạn khủng bố hơn vẫn chưa thi triển ra.
Trận chiến của hai bên chỉ mới bắt đầu thôi.
“Bốn tòa nội thế giới, quả là bất phàm.”
“Nhất là tòa nội thế giới thứ tư lại khiến ta cũng cảm thấy một tia nguy hiểm.”
“Nếu thế ta cũng sẽ không khách khí!”
Khí tức trên người Tử Thiên Ảnh không ngừng dâng cao.
Đó là khí tức của ba nghìn bộ tử thể cùng nhau dâng trào.
Quang mang đại đạo trên thân ba nghìn bộ tử thể lấp lóe, mơ hồ hợp thành một tòa đại trận.
“Ba nghìn loại đại đạo, Vạn Vật Tịch Diệt!”
Sau khi Tử Thiên Ảnh dứt lời.
Từ trên người Tử Thiên Ảnh lập tức dâng lên cảm giác hủy diệt hết thảy một cách thuần túy.
Ba nghìn bộ tử thể, mỗi một bộ tử thể đều dung luyện một loại đại đạo.
Đó chính là ba nghìn loại đại đạo!
Ba nghìn loại đại đạo thậm chí có thể diễn hóa thế giới.
Đã có thể diễn hóa thế giới thì cũng có thể hủy diệt thế giới.
Lúc này Tử Thiên Ảnh vận dụng ba nghìn loại đại đạo tạo thành sức mạnh hủy diệt thế giới.
“Xoẹt.”
Ba nghìn loại đại đạo bùng nổ, va chạm với Chân giới của Lục Trường Sinh.
Chân giới của Lục Trường Sinh lập tức bị xé rách.
Chương 2025: Trận chiến của Bá Chủ! Dung luyện ba nghìn loại đại đạo và bốn thế giới! (5)Phàm giới, Linh giới và Tiểu Thiên giới bên trong dường như cũng đang bị chôn vùi từng chút một.
Dường như không thể ngăn cản.
Lục Trường Sinh cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn cảnh tượng xảy ra trước mắt.
Sức mạnh hủy diệt với khí thế không thể chống đỡ.
Thứ này vừa hay có thể “khắc chế” sức mạnh của thế giới, tương đương với việc “khắc chế” Giới Chủ.
Dù sao thủ đoạn mạnh nhất của Giới Chủ chính là thế giới trong cơ thể mình.
Lục Trường Sinh biết thực lực của Tử Thiên Ảnh rất mạnh.
Nhưng lúc này Tử Thiên Ảnh dốc toàn lực ứng phó, ba nghìn loại đại đạo dung luyện bộc phát ra sức mạnh hủy diệt, khiến Chân giới của Lục Trường Sinh sụp đổ từng chút một.
Dù không phải là sụp đổ trong nháy mắt nhưng bây quả thực Chân giới đang sụp đổ từng phần.
Có điều Đại Thiên giới của Lục Trường Sinh cực kỳ bất phàm.
Đối mặt với sức mạnh hủy diệt khủng bố như thế.
Đối mặt với ba nghìn loại đại đạo.
Đại Thiên giới vẫn cứ vững như bàn thạch.
Dù là bề ngoài đang chôn vùi một phần nhỏ, nhưng tốc độ càng ngày càng chậm.
Một hơi thở, ba hơi thở, năm hơi thở, mười hơi thở…
Mọi người đều nhìn chằm chằm Chân giới của Lục Trường Sinh, hoặc phải nói là nhìn chằm chằm Đại Thiên giới bên trong Chân giới của Lục Trường Sinh.
Trong lúc khác ba tòa nội thế giới khác đang nhanh chóng sụp đổ, ngay cả Chân giới cũng đang kịch liệt chấn động thì Đại Thiên giới dù cũng có sụp đổ, nhưng tốc độ sụp đổ dường như rất chậm.
Hiện giờ lại như sắp tới cực hạn, sụp đổ sắp đình chỉ tới nơi.
Rốt cuộc sau thời gian mười ba hơi thở, Đại Thiên giới đình chỉ chôn vùi.
Đại Thiên giới vững chắc, cũng khiến Chân giới vững chắc.
Dù Phàm giới, Linh giới và Tiểu Thiên giới đều đang kịch liệt sụp đổ, nhưng nếu Đại Thiên giới không bị chôn vùi thì Chân giới cũng sẽ không sụp đổ.
Đồng thời sau khi Chân giới vững chắc thì ba tòa tiểu thế giới này cũng bắt đầu dần trì hoãn sự sụp đổ, cuối cùng chuyện ba tiểu thế giới ổn định lại cũng chỉ là vấn đề thời gian.
“Ngăn được rồi?”
Con ngươi trong mắt Tử Thiên Ảnh đột nhiên co rụt cả lại.
Như thể không thể tin nổi cảnh tượng trước mắt.
Đây chính là sức mạnh hủy diệt được tạo thành từ ba nghìn loại đại đạo đấy.
Thật ra Tử Thiên Ảnh rất ít khi sử dụng loại sức mạnh này.
Đây là lá bài tẩy của nàng. Khi nào phải sử dụng loại sức mạnh này thì gần như mọi chuyện đều thuận lợi.
Tới giờ Tử Thiên Ảnh cũng không gặp được kẻ nào có thể ngăn cản sức mạnh hủy diệt tổ hợp từ ba nghìn loại đại đạo của mình.
Loại sức mạnh hủy diệt thuần túy này không phải là khắc tinh của thế giới sao?
Hoàn toàn khắc chế thế giới.
Nhưng sao nội thế giới của Lục Trường Sinh lại ngăn cản được?
Chỉ có một khả năng.
Nội thế giới của Lục Trường Sinh rất mạnh!
Thậm chí mạnh đến mức thuần túy hủy diệt thế giới cũng không thể phá hủy nó.
Điều này cũng có nghĩa là thế giới của Lục Trường Sinh vững chắc không gì sánh được.
Rất khó bị phá hủy.
Nhưng đã có thế giới vững chắc như thế thì sao chỉ là Giới Chủ nhất cảnh được?
“Sức mạnh hủy diệt này cũng không tệ, lấy ba nghìn loại đại đạo làm trụ cột, dung hợp thành sức mạnh hủy diệt thuần túy, có thể phá hủy hết thảy những vật chất hoặc là năng lượng hữu hình, gần như là khắc tinh của Giới Chủ.”
“Đáng tiếc, sức mạnh hủy diệt của ngươi vẫn còn quá yếu, không cách nào hoàn toàn phá hủy Đại Thiên giới của ta được.”
“Đại Thiên giới bao trùm vạn vật, hàm chứa Tiểu Thiên giới, Linh giới và Phàm giới, nhiều không kể xiết. Muốn phá hủy Đại Thiên giới trừ khi sức mạnh hủy diệt cảu ngươi có thể tăng lên mấy lần thậm chí gấp mười lần.”
Lục Trường Sinh lắc đầu.
Tiếc là Tử Thiên Ảnh không còn cơ hội nữa rồi.
Đối mặt với kẻ địch như vậy, Lục Trường Sinh sẽ không nhân từ nương tay.
“Ầm ầm.”
Ngay sau đó Đại Thiên giới của Lục Trường Sinh bộc phát.
Cùng lúc đó bốn tòa nội thế giới trong cơ thể toàn bộ bùng nổ.
Sức mạnh của Phàm giới.
Sức mạnh của Linh giới.
Sức mạnh của Tiểu Thiên giới.
Thậm chí cả sức mạnh của Đại Thiên giới.
Toàn bộ bùng nổ.
Chân giới trùng trùng điệp điệp cuốn về phía ba nghìn bộ tử thể của Tử Thiên Ảnh.
“Bùm.”
Ba nghìn bộ tử thể trong nháy mắt nổ tung.
Đường đường Tử Thiên Ảnh vậy mà lúc này tới chút sức chống đỡ cũng không có, trực tiếp bị ép nổ, cứ thế biến thành bột mịn.
Tất cả mọi người không khỏi trợn mắt há hốc mồm nhìn những chuyện xảy ra trên lôi đài.
Tử Thiên Ảnh chết rồi ư?
“Chết… Chết rồi ư?”
“Tử Thiên Ảnh chết rồi ư?”
“Chuyện này… không thể xảy ra được! Sao Tử Thiên Ảnh lại chết dễ như vậy được? Dù Lục Trường Sinh có bốn tòa nội thế giới nhưng Tử Thiên Ảnh lại dung luyện ba nghìn loại đại đạo, chiến lực có thể so với Vương Giả đỉnh tiêm đấy, sao lại chết như thế được?”
Xung quanh lôi đài lặng ngắt một lúc, sau đó bắt đầu trở nên huyên náo.
Cái chết của Tử Thiên Ảnh đã vượt ngoài dự kiến của mọi người, thế nên cũng gây ra sóng to gió lớn.
Dù sao Tử Thiên Ảnh cũng được công nhận là có chiến lực của Vương Giả đỉnh tiêm.
Muốn giết Tử Thiên Ảnh khó tới mức nào?
Không có sức mạnh cấp độ “Vô Địch” có được không?
Lục Trường Sinh có bốn tầng nội thế giới, quả là hắn rất mạnh.
Thế nhưng sao hắn lại mạnh tới mức này chứ?
“Tách.”
Đồng Thiên Lâm đột nhiên đứng bật dậy.
“Nội thế giới của Lục Trường Sinh dường như không giống với nội thế giới bình thường. Mỗi một tầng nội thế giới của hắn đều tăng vọt gấp trăm lần, nghìn lần, giống như vị diện và các thế giới Hỗn Độn cùng với đại vũ trụ và vị diện vậy, mỗi lần sinh ra một tầng nội thế giới chính là lột xác về chất.”
Đồng Thiên Lâm gằn từng mỗi câu một, ánh mắt vẫn nhìn chòng chọc Lục Trường Sinh không rời.
Với tầm nhìn của đại năng nhị cảnh như hắn, sau khi Lục Trường Sinh không hề che giấu bốn tầng nội thế giới, tất nhiên Đồng Thiên Lâm có thể nhận ra vài điều.
“Ha ha ha, Đồng hội phó, đa tạ.”
Phương Xuyên cười phá lên.
Hắn thật sự vui vẻ.
Thực lực của Lục Trường Sinh vượt xa dự đoán của hắn.
Chương 2026: Khiêu chiến Vương Giả! Hoặc là thắng, hoặc là chết!Dù hắn biết Lục Trường Sinh có tầng nội thế giới thứ tư.
Thế nhưng hắn cũng không thể ngờ tầng nội thế giới thứ tư của Lục Trường Sinh vậy mà lại kinh khủng tới mức ấy?
Hoàn toàn tăng vọt về chất.
Tử Thiên Ảnh dung luyện ba nghìn loại đại đạo hình thành sức mạnh hủy diệt có thể phá hủy hết thảy.
Nhưng lại bị bốn tầng thế giới của Lục Trường Sinh cường ngạnh ngăn lại.
Kết quả tất nhiên đã quá rõ ràng.
Lục Trường Sinh rời khỏi lôi đài.
Lâm Thanh Loan và Phương Xuyên đã chờ sẵn.
“Trường Sinh, chúc mừng ngươi chiến thắng, thậm chí còn chém giết cả Tử Thiên Ảnh, giờ thanh danh của ngươi đã vang xa, tại cấp độ Bá Chủ chỉ sợ không còn ai là đối thủ của ngươi được nữa.”
“Lục sư đệ, sau trận chiến này, sau đó hẳn sẽ không có vị Chủ Tướng nào chọn khiêu chiến ngươi, hẳn là chín lần chiến đấu sau đều trống cả…”
Lâm Thanh Loan và Phương Xuyên đều lộ vẻ cao hứng.
Lục Trường Sinh cảm nhận khí vận cuồn cuộn trong cơ thể.
Quả là vô cùng khủng bố, vượt qua bất cứ cuộc chiến nào của hắn trước đó.
Một khi tiêu hóa hết đợt khí vận này, chắc chắn cường độ linh hồn của hắn sẽ tăng trưởng rất nhiều.
Không chỉ một hai điểm.
“Trường Sinh, Tử Thiên Ảnh chết thật rồi sao?”
Lâm Thanh Loan do dự hỏi.
Nàng cũng là kẻ siêu thoát, cũng đi theo con đường dung luyện đại đạo.
Theo cái nhìn của nàng, Tử Thiên Ảnh thật sự mạnh tới mức khó mà tin nổi.
Lục Trường Sinh lại nói một câu đầy ẩn ý: “Các ngươi có đếm kỹ số lượng tử thể của Tử Thiên Ảnh trên lôi đài không?”
Lời Lục Trường Sinh nói khiến Lâm Thanh Loan và Phương Xuyên đều hơi giật mình.
“Số lượng tử thể? Không phải có ba nghìn bộ tử thể sao?”
“Chẳng lẽ không phải à?”
Hai người đều rất kinh ngạc.
“Tử Thiên Ảnh có tất cả ba nghìn tử thể, thế nhưng tính ba nghìn bộ tử thể và bản thể của nàng thì hẳn phải là ba nghìn lẻ một bộ. Mà trên lôi đài chỉ có ba nghìn bộ tử thể, điều này có nghĩa thế nào chắc hẳn không cần ta phải nói nhỉ?”
“Tử Thiên Ảnh chưa chết!”
Lục Trường Sinh dứt lời, trong lòng Lâm Thanh Loan và Phương Xuyên cũng không khỏi chấn động.
Tử Thiên Ảnh chưa chết?
Quả là nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
3000 bộ tử thể?
Tính cả bản thân là 3.001 bộ?
Vậy một bộ tử thể nữa đâu rồi?
Chắc chắn không thể vô duyên vô cớ thiếu một bộ tử thể được, như vậy đáp án đã quá rõ ràng.
Rõ ràng Tử Thiên Ảnh cũng đã chuẩn bị đường lui.
Dù có thất bại, dù 3000 bộ tử thể trên lôi đài đều bị chém giết thì bản thân Tử Thiên Ảnh vẫn sẽ không chết.
Có lẽ bộ tử thể duy nhất kia đang ở nơi nào đó tại Đỉnh Vũ Trụ.
Thậm chí rất có thể ở ngay gần đây.
Nhưng chuyện này cũng không quan trọng.
Lục Trường Sinh đã đánh với Tử Thiên Ảnh một trận, chuyện Tử Thiên Ảnh thất bại là sự thật.
Dù Tử Thiên Ảnh còn sống thì khí vận cũng gần như đã xói mòn sạch, thành toàn cho Lục Trường Sinh.
Còn chuyện về sau Tử Thiên Ảnh sẽ ngóc đầu trở lại?
Lục Trường Sinh chẳng hề sợ hãi.
Từ khi tu hành đến nay, phàm là người tu hành đã bị hắn vượt qua thì vẫn chưa từng có một ai có thể đuổi kịp hắn.
Đừng nói tới vượt qua, dù là người đuổi kịp bước tu hành của Lục Trường Sinh cũng không có.
Tử Thiên Ảnh cũng vậy.
3000 bộ tử thể đã bị chém giết, dù có khôi phục cũng không biết phải mất bao nhiêu thời gian.
Đợi Tử Thiên Ảnh khôi phục chỉ sợ Lục Trường Sinh cũng đã tấn thăng nhị cảnh từ lâu.
“Đi thôi, đi xem trận này thu hoạch được bao nhiêu nào?”
Lục Trường Sinh vẫn rất chờ mong thu hoạch sau cuộc chiến này.
Lúc này tại một góc hẻo lánh dưới lôi đài có hai bóng người.
Lục Trường Sinh đoán không sai.
Đúng là Tử Thiên Ảnh vẫn chưa chết.
Hai bóng người này chính là Tử Thiên Ảnh và Tinh Xán phụ tá đắc lực của nàng.
Mặt Tinh Xán đỏ bừng cả lên, nhìn chòng chọc bóng lưng Lục Trường Sinh rời đi, toàn thân đều đang run rẩy.
“Lục Trường Sinh, sao hắn lại mạnh như vậy?”
“Thiên Ảnh, Lục Trường Sinh vậy mà chém giết ba nghìn bộ tử thể của ngươi, đánh gãy khí vận của ngươi…”
Tinh Xán cực kỳ phẫn nộ.
Thế nhưng Tử Thiên Ảnh thì khác, ngược lại nàng đang rất tỉnh táo.
“Thực lực của hắn đúng là mạnh hơn ta, ta dung luyện ba nghìn đại đạo hình thành sức mạnh hủy diệt vậy mà vẫn không cách nào rung chuyển tầng nội thế giới thứ tư của hắn, đó là loại nội thế giới gì? Thậm chí ta còn mơ hồ cảm thấy, nội thế giới của hắn hẳn vẫn chưa viên mãn, cũng chính là chưa đạt tới cực hạn của Siêu Thoát nhất cảnh!”