Tử Thiên Ảnh nghiêm mặt nói.
“Nội thế giới của Lục Trường Sinh vẫn chưa đạt tới cực hạn? Hắn tu luyện pháp môn gì mà như vậy vẫn chưa đạt tới cực hạn? Ngươi có được thực lực của Vương Giả đỉnh phong đấy, chẳng lẽ hắn…”
Dường như Tinh Xán nghĩ đến một khả năng, ánh mắt đột nhiên thay đổi hẳn.
Bên trên Vương Giả chính là “Vô Địch”.
Chủ lôi đài cấp độ Vô Địch theo lý thuyết cũng là cực hạn của Siêu Thoát nhất cảnh.
Còn về Đỉnh Vũ Trụ.
Thực ra đó là một danh hiệu.
Do những cường giả mạnh nhất trong cấp độ “Vô Địch” tiến hành quyết đấu.
Đó gọi là Đỉnh Vũ Trụ.
Nhưng dù Giới Chủ nhiều thủ đoạn thì chiến lực chưa chắc đã mạnh được mấy.
Sao Lục Trường Sinh lại mạnh như vậy chứ?
“Đi thôi, nơi này đã không thuộc về ta nữa…”
“Có điều cường đại nhất thời cũng không là gì. Dù không có khí vận của Đỉnh Vũ Trụ thì ta cũng có thể tấn thăng nhị cảnh, thậm chí là tam cảnh…”
Tử Thiên Ảnh nhìn kỹ bóng lưng Lục Trường Sinh.
Đây là lần đầu tiên nàng thất bại từ khi bước vào đại vũ trụ đến nay.
Hơn nữa còn thua sạch!
Tất nhiên nàng sẽ nhớ kỹ Lục Trường Sinh.
Thế nhưng tâm niệm của Tử Thiên Ảnh vẫn kiên định như cũ.
Trong lòng nàng vẫn luôn chỉ có một mục tiêu, đó chính là trở thành Chúa Tể tam cảnh!
Vì mục đích này nàng mới tới Đỉnh Vũ Trụ, muốn thu hoạch được khí vận.
Nhưng giờ nếu đã không còn khí vận thì cũng không sao.
Chương 2027: Khiêu chiến Vương Giả! Hoặc là thắng, hoặc là chết! (2)Nàng có thể đi tới hôm nay đâu phải nhờ dựa vào khí vận?
Không ai biết Tử Thiên Ảnh đã rời đi.
Nàng rời khỏi Đỉnh Vũ Trụ.
Ra đi một cách thoải mái.
Lục Trường Sinh quay về động phủ.
Hắn bắt đầu kiểm kê thu hoạch.
Trận chiến “Bá Chủ” lần này Lục Trường Sinh thật sự thu hoạch được rất nhiều.
Đầu tiên là nguyên tinh.
Tiền thưởng trực tiếp tăng vọt lên 200.000 nguyên tinh, cộng với trước đó đặt cược 520.000 nguyên tinh, tỷ lệ đặt cược bốn, đó chính là 208 vạn nguyên tinh.
Tổng cộng có 228 vạn nguyên tinh.
Đây là một con số kinh khủng.
Sau đó là khí vận.
Lần này Lục Trường Sinh thu hoạch được số lượng khí vận cực lớn.
Sau ba tháng, số lượng khí vận đổ về Lục Trường Sinh mới chậm rãi ổn định lại.
Lúc này Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra xem.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhất cảnh
Chân giới: 100% (Một trăm mười lăm lần bành trướng)
Linh hồn: 28% (Tàn)
Trên bảng thuộc tính, linh hồn của Lục Trường Sinh đã đạt tới tiến độ 28%, cũng có nghĩa là sau trận đánh với Tử Thiên Ảnh, tiến độ linh hồn của hắn tăng vọt 15%.
Đây là chuyện trước giờ chưa từng có.
Đủ thấy lần này khí vận khủng bố cỡ nào.
“Sau lần đại chiến với Tử Thiên Ảnh này, ta đã thể hiện thực lực Vương Giả đỉnh phong, rất có thể lần tiếp theo sẽ không có ai dám khiêu chiến ta nữa.”
“Lần tiếp theo chắc chắn sẽ để trống. Huống chi dù không để trống thì cũng phải cách mười năm mới tới lần khiêu chiến tiếp theo.”
“Thời gian mười năm đã đủ để ta bành trướng Chân giới một lần…”
Nghĩ tới đây, trong lòng Lục Trường Sinh lại mừng thầm.
Chủ lôi đài cấp độ Bá Chủ có thể chỉnh đốn mười năm.
Như thế Lục Trường Sinh có thể yên tâm để Chân giới bành trướng.
Rốt cuộc Thanh Liên Bảo Đăng cũng có đất dụng võ.
Nghĩ tới đây Lục Trường Sinh cũng không do dự nữa.
Hắn báo tin cho Lâm Thanh Loan và Phương Xuyên.
Sau đó yên tâm bế quan, bắt đầu “bành trướng”.
Dù sao nếu cứ lần lượt để trống thì đợi thêm 90 năm nữa là hắn có thể khiêu chiến với cường giả cấp độ “Vương Giả”.
Nhưng Lục Trường Sinh cảm thấy chỉ có bốn tầng thế giới vẫn chưa đủ.
Nhất định hắn phải tiếp tục bành trướng, tranh thủ sinh ra tầng thế giới thứ năm, Thần giới!
Nhưng chắc chắn muốn sinh ra Thần giới cũng không dễ dàng.
Không biết sẽ cần tới bao nhiêu lần bành trướng đây?
Có điều giờ đã có Thanh Liên Bảo Đăng.
Không cần lo tới chuyện hao hết năng lượng.
Dù hao hết năng lượng của Thanh Liên Bảo Đăng thì chỉ cần chậm rãi khôi phục là được, hơn nữa Lục Trường Sinh còn rất nhiều nguyên tinh.
Đủ để Lục Trường Sinh tiếp tục bành trướng Chân giới.
“Bắt đầu đi.”
Lục Trường Sinh thôi động Thanh Liên Bảo Đăng.
“Vù vù.”
Bất Diệt Hỏa Chủng trong Thanh Liên Bảo Đăng bắt đầu tản mát ra một luồng năng lượng thuần túy, giống với nguyên tinh.
Sau đó Lục Trường Sinh lại thôi động “Thăng Duy Pháp”.
Toàn bộ Chân giới bắt đầu “bành trướng”.
Lục Trường Sinh đã rất quen thuộc với việc Chân giới bành trướng, có thể nói là xe nhẹ đường quen.
Đây là lần đầu tiên Chân giới của Lục Trường Sinh bành trướng sau khi sinh ra Đại Thiên giới.
Theo lý thuyết, mỗi một lần Đại Thiên giới bành trướng sẽ cần tới 100.000 nguyên tinh!
Giờ Lục Trường Sinh đang dùng Thanh Liên Bảo Đăng.
Tiêu hao cũng là năng lượng của Bất Diệt Hỏa Chủng bên trong Thanh Liên Bảo Đăng.
Dù không dùng tới nguyên tinh nhưng thật ra hiệu quả vẫn giống nhau.
Chân giới nhanh chóng bành trướng. Toàn bộ ý thức của Lục Trường Sinh cũng đắm chìm trong việc bành trướng Chân giới.
Trong nháy mắt, đã qua mười năm.
Lục Trường Sinh mở mắt.
“Bành trướng thành công, Chân giới đã gia tăng trên diện rộng, nhưng cách ngày Thần giới sinh ra hãy còn rất xa, còn cần bành trướng rất nhiều lần nữa…”
Lục Trường Sinh nhìn thoáng qua đá truyền tin.
Phương Xuyên gửi tin báo cho hắn biết giờ đã đến lượt hắn giữ lôi đài.
Kết quả không có gì ngoài ý muốn, lượt trống.
Rõ ràng thấy Lục Trường Sinh đánh bại được cả Tử Thiên Ảnh nên tất nhiên không có kẻ nào dám đến khiêu chiến Lục Trường Sinh nữa.
Dù sao Tử Thiên Ảnh đã giữ lôi đài thành công tám lần.
Chỉ còn thiếu một lần giữ lôi đài thành công nữa, cộng với lần đầu tiên khiêu chiến là nàng sẽ có cơ hội khiêu chiến cường giả cấp độ Vương Giả.
Vậy mà lại bị Lục Trường Sinh trực tiếp chém giết trong một lần khiêu chiến!
Lục Trường Sinh “hung hãn” như vậy, khiêu chiến với Lục Trường Sinh chẳng khác nào đi chịu chết.
Một lần bành trướng, hai lần bành trướng, ba lần bành trướng…
Chân giới của Lục Trường Sinh cóc sự trợ giúp từ Thanh Liên Bảo Đăng, lần lượt bành trướng.
Trong nháy mắt đã bành trướng chín lần.
Lục Trường Sinh chậm rãi mở mắt.
Hắn nên dừng lại rồi.
Dù sao cũng đã để trống chín lần.
Hắn cũng thuận lợi có được cơ hội khiêu chiến với “Vương Giả”.
Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra xem xét tình hình của bản thân hiện giờ.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhất cảnh
Chân giới: 100% (Một trăm hai mươi bốn lần bành trướng)
Linh hồn: 32% (Tàn)
Cường độ linh hồn lại tăng thêm 4%, dù sao suốt quãng thời gian dài vừa qua Lục Trường Sinh vẫn thu hoạch được một ít khí vận, vậy nên cường độ linh hồn mới tăng lên một chút.
Số lần Chân giới bành trướng cũng đã lên tới 124 lần.
Thế nhưng vẫn còn cách ngày “Thần giới” sinh ra rất xa.
Lục Trường Sinh đứng dậy, hắn ra khỏi tĩnh thất.
Lâm Thanh Loan và Phương Xuyên đều đang có mặt trong động phủ.
Bọn họ đoán trong khoảng thời gian này chắc chắn Lục Trường Sinh sẽ xuất quan.
“Trường Sinh.”
Lâm Thanh Loan cảm ứng được Lục Trường Sinh xuất quan.
“Thanh Loan, Phương sư huynh.”
“Giờ đến lượt ta khiêu chiến chủ lôi đài cấp độ Vương Giả rồi phải không?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Không sai, đúng là đã tới lượt ngươi khiêu chiến chủ lôi đài cấp độ Vương Giả.”
“Trong khoảng thời gian này những chủ lôi đài ngươi có thể khiêu chiến là…”
Phương Xuyên đọc tên của những chủ lôi đài cấp độ “Vương Giả” này.
Nếu Lục Trường Sinh có thể đợi thêm một thời gian thì sẽ có thêm nhiều chủ lôi đài cấp độ Vương Giả để Lục Trường Sinh chọn lựa.
Chương 2028: Khiêu chiến Vương Giả! Hoặc là thắng, hoặc là chết! (3)“Chủ lôi đài cấp độ Vương Giả mạnh nhất là vị nào?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Chuyện này này…”
Phương Xuyên tỏ vẻ xấu hổ.
Nhưng hắn vẫn mở miệng: “Chủ lôi đài cấp độ Vương Giả mạnh nhất hẳn là Liễu Lân, hắn chỉ còn một lần giữ lôi đài nữa là có thể khiêu chiến ‘Vô Địch’. Nhưng lần trước hắn tới tìm ta, đồng thời đưa ra vài lời hứa hẹn đổi lại việc ngươi sẽ không khiêu chiến hắn…”
“Liễu Lân và Phương sư huynh…”
Lục Trường Sinh nhìn Phương Xuyên với vẻ nghi hoặc.
“Chuyện là… Liễu Lân là hậu duệ của một người bạn cũ của ta, thế nên…”
Phương Xuyên không biết nói sao.
Rõ ràng hắn cũng muốn trợ giúp Liễu Lân.
Một khi Lục Trường Sinh khiêu chiến với Liễu Lân, hẳn là Liễu Lân sẽ gặp nguy hiểm.
“Liễu Lân so với Tử Thiên Ảnh thì thế nào?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Dù Liễu Lân cũng là kẻ có thực lực nhưng hãy còn kém Tử Thiên Ảnh rất xa…”
Phương Xuyên lắc đầu.
Hắn là đại năng nhị cảnh, cái nhìn của hắn tất nhiên không tệ.
Tử Thiên Ảnh quá mạnh.
Nếu không có Lục Trường Sinh thì chắc chắn Tử Thiên Ảnh sẽ giành được cơ hội khiêu chiến với chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch”.
Trong cấp độ Vương Giả nàng cũng là tồn tại đỉnh phong.
Đáng tiếc lại gặp phải Lục Trường Sinh.
Nghe tới đây Lục Trường Sinh cũng không hứng thú gì nữa.
Tới cả Tử Thiên Ảnh mà Liễu Lân cũng không sánh nổi, tất nhiên Lục Trường Sinh sẽ không có hứng thú với hắn, cứ để Phương Xuyên sư huynh thuận nước đẩy thuyền cũng tốt.
“Được, vậy ta sẽ không khiêu chiến với Liễu Lân.”
Lục Trường Sinh đồng ý.
“Trường Sinh, đây là nguyên tinh Liễu Lân chuẩn bị cho ngươi coi như lời cảm tạ.”
Phương Xuyên lấy ra một triệu nguyên tinh.
Đây quả là con số rất lớn.
Một triệu nguyên tinh!
Tất nhiên Lục Trường Sinh không ngại nhận lấy một triệu nguyên tinh này.
Giờ hắn đang rất cần nguyên tinh.
Dù có Thanh Liên Bảo Đăng nhưng năng lượng của Thanh Liên Bảo Đăng cũng sẽ hao tổn, sau đó lại cần thời gian để “khôi phục”, vậy nên Lục Trường Sinh sẽ phải dùng nguyên tinh để Chân giới tiếp tục bành trướng.
Bởi vậy nguyên tinh này càng nhiều càng tốt, Lục Trường Sinh không ngại mình có quá nhiều nguyên tinh.
Lục Trường Sinh nhận nguyên tinh, Phương Xuyên cũng thoải mái hơn hẳn.
Trong vô số chủ lôi đài cấp độ “Vương Giả” để chọn lựa, cuối cùng Lục Trường Sinh chọn một vị chủ lôi đài cấp độ Vương Giả có tên Cuồng Lôi!
Tên của Cuồng Lôi nghe rất thô kệch, nhưng phong cách chiến đấu lại cực kỳ cẩn trọng.
Từ đến nay vẫn không hiển sơn không lộ thủy, thế nhưng lại đi thẳng một đường từ thi đấu tuyển chọn tầng dưới chót tới khi khiêu chiến với Chủ Tướng, Bá Chủ, cuối cùng trở thành một trong những chủ lôi đài cấp độ Vương Giả.
Lục Trường Sinh mơ hồ cảm thấy người tên Cuồng Lôi này không hề đơn giản.
Mỗi một lần chiến đấu Cuồng Lôi đều không gặp phải nguy hiểm gì.
Thậm chí đối thủ của hắn đều khá yếu.
Rất nhiều người đều cảm thấy Cuồng Lôi quả thực rất may mắn.
Nhưng Lục Trường Sinh lại không cảm thấy như vậy.
Hắn mơ hồ cảm thấy mỗi lần chiến đấu Cuồng Lôi đều có thể khống chế thế cục.
Đánh bại đối thủ hoặc là chém giết đối thủ thì chỉ cần thực lực mạnh một chút là đủ.
Nhưng muốn khống chế thế cục chiến đấu thì không đơn giản.
Nhất định phải có thực lực vượt trội hơn đối thủ rất nhiều lần mới được.
“Phương Xuyên sư huynh, lần này khiêu chiến tên Cuồng Lôi này đi.”
Lục Trường Sinh nói.
“Cuồng Lôi? Người này có chút bí ẩn, vẫn luôn không hiển sơn không lộ thủy, nhưng dù có thủ đoạn bí ẩn hơn nữa chỉ sợ cũng không phải đối thủ của ngươi. Cũng được, để ngươi xem tỷ lệ của Cuồng Lôi thế nào đi.”
Phương Xuyên gật đầu.
Hắn xuống lại đi thu xếp chuyện khiêu chiến với Cuồng Lôi.
Lục Trường Sinh không để ý nhiều tới chuyện khiêu chiến với Cuồng Lôi.
Nhưng giờ hắn không phải kẻ vô danh tiểu tốt.
Hiện giờ độ chú ý của Lục Trường Sinh rất cao.
Mỗi hành động của hắn đều được rất nhiều người chú ý.
Sau khi tin tức Lục Trường Sinh khiêu chiến Cuồng Lôi truyền ra, rất nhiều người không khỏi kinh ngạc.
“Cuồng Lôi? Đây không phải là một gã chủ lôi đài cấp độ Vương Giả bình thường à? Sao Lục Trường Sinh lại khiêu chiến Cuồng Lôi mà không phải là khiêu chiến với Liễu Lân?”
“Dù thực lực của Liễu Lân rất mạnh nhưng nghe nói hắn có giao tình với đại năng Phương Xuyên của núi Phi Long, mà đại năng Phương Xuyên lại là sư huynh vẫn luôn làm bạn bên cạnh Lục Trường Sinh.”
“Liễu Lân còn không thể so với Tử Thiên Ảnh được, chỉ sợ Lục Trường Sinh quả thật không nhìn trúng hắn.”
“Dù thế nào cũng không nên khiêu chiến Cuồng Lôi mới phải, Cuồng Lôi thì có thủ đoạn gì được chứ?”
“Mà ta đã xem qua mấy trận chiến của Cuồng Lôi, có gì đó rất lạ, chẳng lẽ hắn che giấu thực lực à?”
Hiện giờ Lục Trường Sinh được quá nhiều người chú ý.
Tin tức chỉ vừa truyền ra đã khiến rất nhiều người xôn xao.
Kéo theo rất nhiều người cũng chú ý tới Cuồng Lôi.
Chỉ cần để ý quả là rất nhiều người cũng nhận ra chút mánh khóe của Cuồng Lôi.
Mỗi một trận chiến có vẻ Cuồng Lôi đều “kiểm soát cục diện” cả. Dù là chiến đấu cấp độ Vương Giả cũng vậy.
Mà có thể kiểm soát cục diện trong trận chiến cấp độ Vương Giả đã đủ để chứng minh thực lực của hắn cường đại tới mức nào?
Chẳng trách Lục Trường Sinh lại muốn khiêu chiến Cuồng Lôi, quả nhiên kẻ này không tầm thường chút nào.
Có người cao hứng tất nhiên cũng có người bất mãn.
Lúc này, trong động phủ của Cuồng Lôi.
Phụ tá đắc lực của hắn là một vị hảo hữu Siêu Thoát nhất cảnh đỉnh phong có tên Trình Đình Thánh, đối phương trầm giọng nói: “Cuồng Lôi, không ngờ ngươi đã cẩn thận như vậy mà vẫn là bị kẻ khác phát hiện mánh khóe.”
“Tên Lục Trường Sinh này đang yên đang lành sao cứ nhất định phải khiêu chiến với ngươi?”
“Nếu Lục Trường Sinh không xuất hiện, ngươi chỉ còn ba lần chiến đấu nữa là có thể khiêu chiến với chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch” rồi, đến lúc đó chỉ cần chiến thắng thì ngươi sẽ thu hoạch được trái tim vô địch, sau đó tấn thăng nhị cảnh!”
Cuồng Lôi không nói gì.
Cách tu hành của hắn có phần đặc biệt.
Cần phải thu hoạch được “trái tim vô địch”.
Chương 2029: Khiêu chiến Vương Giả! Hoặc là thắng, hoặc là chết! (4)Nghe thì có chút mông lung xa vời, nhưng thật ra cũng không có gì khó hiểu.
Từng có một số “tiền bối” của hắn dựa vào chiến trường tại Đỉnh Vũ Trụ, khiêu chiến với cường giả cấp độ “Vô Địch” một lần, đồng thời thành công, sau đó sẽ có được trái tim vô địch, nhờ vậy tấn thăng nhị cảnh.
Còn chuyện giữ lôi đài sau đó?
Đối với Cuồng Lôi thì chuyện đó không có gì quan trọng.
Hắn chỉ cần cơ hội để khiêu chiến chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch” một lần.
Chính vì vậy mỗi trận đấu hắn đều rất cẩn thận.
Làm đâu chắc đó, biểu hiện rất bình thường, sau đó từng bước thành chủ lôi đài cấp độ Vương Giả, đồng thời thành công giữ lôi đài mấy lần, cũng sắp sửa giành được cơ hội khiêu chiến với chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch”.
Nhưng giờ đột nhiên Lục Trường Sinh lại nhảy ra, làm rối loạn hết cả kế hoạch của Cuồng Lôi.
Cuồng Lôi không thể thất bại.
Một khi thất bại hắn gần như không có khả năng đúc thành trái tim vô địch nữa.
Có lẽ cả đời cũng không thể tấn thăng nhị cảnh.
Trình Đình Thánh vô cùng phẫn nộ.
Lục Trường Sinh chính là muốn đánh gãy con đường của Cuồng Lôi!
Nhưng Cuồng Lôi lại có vẻ rất bình tĩnh.
“Lục Trường Sinh… Đúng là hắn rất mạnh. Thậm chí Tử Thiên Ảnh bị Lục Trường Sinh đánh bại cũng rất mạnh, ta chưa chắc đã là đối thủ của Tử Thiên Ảnh chứ không cần nói tới Lục Trường Sinh.”
“Có nhiều khi ta nghĩ thế nào là trái tim vô địch?”
“Chỉ cần khiêu chiến thành công chủ lôi đài cấp độ ‘Vô Địch’ tại Đỉnh Vũ Trụ là được sao?”
Cuồng Lôi thấp giọng lầm bầm.
Kỳ thực câu hỏi này đã làm hắn suy nghĩ rất lâu.
Hắn cứ có cảm giác không thích hợp.
Có lẽ không cần tới Đỉnh Vũ Trụ cũng sẽ có được “trái tim vô địch”.
Nhưng chuyện này không còn quan trọng nữa rồi.
Quan trọng là giờ hắn đã tới bước then chốt.
Lục Trường Sinh khiêu chiến hắn.
Nhất định hắn phải chiến thắng Lục Trường Sinh.
Nếu không hắn sẽ thất bại thảm hại.
Thậm chí con đường tu hành cũng đứt gãy.
Đây là Cuồng Lôi hậu quả không thể gánh chịu nổi.
“Thủ đoạn mạnh nhất của Lục Trường Sinh chính là bốn tầng nội thế giới trong cơ thể hắn, muốn đánh bại Lục Trường Sinh chỉ có cách triệt để đánh tan bốn tầng nội thế giới của hắn, Tử Thiên Ảnh dung luyện ba nghìn loại đại đạo mà vẫn không thể hủy diệt nội thế giới của Lục Trường Sinh. Nhưng ta thì khác, ta đi theo con đường tu luyện Nhục Thân, nhục thể chính là thủ đoạn mạnh nhất của ta, dù có rơi vào bên trong thế giới của hắn thì ta cũng có thể dựa vào nhục thân mạnh mẽ đánh xuyên thế giới của hắn…”
Trong mắt Cuồng Lôi lóe lên một tia sáng sắc lạnh.
Lục Trường Sinh tạo thành áp lực quá lớn với hắn.
Dù sao người có tên cây có bóng.
Kể từ khi biết Lục Trường Sinh sẽ khiêu chiến hắn, trong lòng Cuồng Lôi vẫn luôn phải chịu áp lực rất lớn.
Thậm chí hắn cũng nghĩ dù có thật sự khiêu với chiến chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch” thì áp lực cũng kém trận đại chiến với Lục Trường Sinh.
Cuối cùng Cuồng Lôi cũng hạ quyết tâm.
Bất kể đối phương là ai thì hắn cũng phải đánh bại đối thủ.
Dù là Lục Trường Sinh cũng thế thôi!
Lúc này Cuồng Lôi mơ hồ cảm thấy tâm linh của mình càng thêm thông thấu.
Thậm chí hắn còn có một loại cảm giác.
Nếu hắn đánh bại Lục Trường Sinh thì có lẽ hắn sẽ không cần khiêu chiến chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch” nữa.
Nhưng liệu có khả năng đánh bại Lục Trường Sinh sao?
Cuồng Lôi đã hoàn toàn bình tĩnh lại.
Không để ý tới tất cả hỗn loạn bên ngoài.
Lục Trường Sinh cũng như vậy.
Hắn cũng không để ý tới sự hỗn loạn bên ngoài.
Mà chỉ lẳng lặng chờ tới ngày khiêu chiến.
“Trường Sinh, ta đã đặt cược theo yêu cầu của ngươi, tỷ lệ đặt cược của ngươi là một phẩy năm.”
Lâm Thanh Loan nói.
Lục Trường Sinh gật đầu.
Tỷ lệ đặt cược thế này đúng là rất thấp.
Nhưng không làm thế nào được, giờ Lục Trường Sinh được chú ý từ đủ mọi mặt, rõ ràng thực lực của Lục Trường Sinh vượt trên Cuồng Lôi thế nên sao tỷ lệ đặt cược cho hắn lại cao được?
Dù là thế nhưng nếu Lục Trường Sinh chiến thắng hắn sẽ có rất nhiều nguyên tinh, trước đó không lâu hắn mới lấy được một triệu nguyên tinh từ chỗ Liễu Lân, lúc này Lục Trường Sinh đang có tổng cộng 328 vạn nguyên tinh.
Một khi cược toàn bộ, nếu chiến thắng thì số nguyên tinh sẽ biến thành 492 vạn.
Đây vẫn là một con số cực kỳ kinh khủng.
Theo yêu cầu của hắn, Lâm Thanh Loan đã đặt cược toàn bộ, Lục Trường Sinh cũng yên tâm hơn.
“Thương hội Vạn Cổ có hành động gì không?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Hắn vẫn chưa quên còn có thương hội Vạn Cổ vẫn như hổ rình mồi.
Thương hội Vạn Cổ vẫn không có động tĩnh gì, thế nên Lục Trường Sinh cũng không khỏi bận tâm.
“Dạo gần đây thương hội Vạn Cổ không có động tĩnh gì cả.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Có lẽ thương hội Vạn Cổ đang nghĩ cách lôi kéo cường giả cấp độ “Vô Địch”.
Bởi có lẽ thương hội Vạn Cổ cũng biết cường giả cấp độ Vương Giả rất khó tạo thành uy hiếp với Lục Trường Sinh.
“Đúng rồi, bên phía Cuồng Lôi có chút tin tức truyền ra.”
“Cuồng Lôi muốn đi theo con đường vô địch nên phải có trái tim vô địch. Mà hắn muốn khiêu chiến với chủ lôi đài cấp độ ‘Vô Địch’ bởi chỉ cần chiến thắng là có thể thu hoạch được trái tim vô địch, sau đó tấn thăng thành đại năng nhị cảnh.”
“Lần này ngươi khiêu chiến Cuồng Lôi cũng chính là đánh gãy con đường tu hành của hắn, tạo thành mối thù cản đạo, chắc chắn Cuồng Lôi sẽ dốc toàn lực ứng phó, không tiếc bất cứ giá nào cũng muốn đánh bại ngươi.”
Lâm Thanh Loan chậm rãi nói.
“Trái tim vô địch?”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Đây là chuyện tốt.
Hắn không sợ Cuồng Lôi quá mạnh, chỉ sợ Cuồng Lôi quá yếu thôi.
Thậm chí hắn còn sợ Cuồng Lôi sẽ nhận thua trước nữa kìa.
Nhưng xem ra Lục Trường Sinh có mối thù cản đạo với Cuồng Lôi, vậy nên chắc chắn Cuồng Lôi sẽ phải liều mạng mà đánh.
Lục Trường Sinh vẫn luôn rất coi trọng và tôn trọng mỗi một tu sĩ dám liều mạng.
“Ta biết rồi.”
Chương 2030: Khiêu chiến Vương Giả! Hoặc là thắng, hoặc là chết! (5)Lục Trường Sinh tiếp tục chờ đợi.
Chẳng mấy chốc đã tới lúc Lục Trường Sinh khiêu chiến với chủ lôi đài cấp độ “Vương Giả”.
Dưới lôi đài nhanh chóng bị các tu sĩ vây kín.
Thậm chí còn có không ít đại năng nhị cảnh.
“Lần này chắc chắn Lục Trường Sinh có thể chiến thắng? Gần như không có gì phải lo hết.”
“Cũng chưa chắc, lần này có tin tức truyền ra, Lục Trường Sinh khiêu chiến với Cuồng Lôi, tạo thành mối thù cản đạo với Cuồng Lôi, thế nên rất có thể Cuồng Lôi sẽ liều mạng đấy.”
“Liều mạng thì làm được cái gì? Thực lực không đủ dù liều mạng thế nào cũng vô dụng.”
“Tuy nói thế nhưng chắc chắn Cuồng Lôi không phải kẻ yếu, dù sao mục tiêu của hắn chính là khiêu chiến với chủ lôi đài cấp độ Vô Địch, thậm chí còn phải chiến thắng nữa kìa, sao hắn có thể là kẻ yếu được?”
“Ta cảm thấy trận này có thể còn đặc sắc hơn so với trận chiến giữa Tử Thiên Ảnh và Lục Trường Sinh lúc trước.”
“Lần này ta dốc toàn bộ tài sản ra liều mạng một lần, cược Cuồng Lôi thắng, dù sao thì tỷ lệ đặt cược cho hắn cũng quá cao.”
“Ta cũng liều một lần…”
Lần này rất nhiều người làm liều chọn Cuồng Lôi.
Tỷ lệ đặt cược quá cao khiến rất nhiều người muốn liều một phen.
Lần này rõ ràng Lục Trường Sinh chiếm cứ ưu thế.
Chẳng mấy chốc Lục Trường Sinh đã tiến vào lôi đài, tiếng hò reo ầm ĩ vang lên.
“Vù vù.”
Cuồng Lôi cũng đã tới.
Hai người đều tiến vào bên trong lôi đài.
Sau đó hoàn cảnh đột nhiên thay đổi.
Lần này hoàn cảnh chiến trường là một mảnh lục địa.
Lục địa vô biên vô hạn, không thấy đâu là điểm cuối.
Dáng vẻ Cuồng Lôi cao to, nhìn rất thô kệch, nhưng thật ra tính cách hắn lại rất cẩn trọng.
Hắn nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh, gằn lên từng từ: “Lục Trường Sinh, ta đi theo con đường nhục thân, ngươi đi theo đường Giới Chủ, ngay cả Tử Thiên Ảnh dung luyện ba nghìn loại đại đạo cũng không thể phá hủy thế giới của ngươi thì ta đây cũng chỉ có thể liều một lần.”
“Hôm nay hoặc là ta chết, nếu không nhất định ta sẽ xé rách thế giới của ngươi!”
Cuồng Lôi vừa mở miệng đã tuyên bố một câu chắc nịch.
Hắn tới đây với quyết tâm thấy chết không sờn.
Hoặc là thắng, hoặc là chết!
Dường như Cuồng Lôi chưa từng nghĩ tới chuyện “nhận thua”.
“Rầm.”
Lục Trường Sinh động thủ.
Hắn không hề do dự, Phàm giới, Linh giới, Tiểu Thiên giới và Đại Thiên giới, toàn bộ bốn tầng thế giới chấn động, bạo phát ra sức mạnh khủng khiếp, Chân giới nhanh chóng mở rộng, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai quét về phía Cuồng Lôi.
Điều khiến Lục Trường Sinh bất ngờ nhất là dường như Cuồng Lôi không có ý định phản kháng.
Hắn chỉ lẳng lặng chờ đợi thế giới Lục Trường Sinh cuốn tới.
“Tách.”
Cuồng Lôi biến mất.
Bị Lục Trường Sinh cuốn thẳng vào bên trong Chân giới.
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người ngẩn ra.
Sao lại bị thu vào thế giới trong cơ thể rồi?
Hơn nữa còn dễ dàng như vậy?
Trước đó nghe những lời “quyết tuyệt” của Cuồng Lôi, ai cũng nghĩ sẽ có một trận long tranh hổ đấu.
Cuối cùng lại thế này?
Mọi người đều biết thủ đoạn mạnh nhất của Giới Chủ chính là thế giới trong cơ thể.
Một khi bị cuốn vào bên trong thế giới thì gần như đã trở thành thịt cá nằm trên thớt, mặc cho Giới Chủ xử lý.
Cuồng Lôi cũng không ngoại lệ.
Nhưng theo thời gian trôi qua, mọi người nhận ra chút mánh khóe.
“Chiến đấu vẫn chưa kết thúc, có nghĩa là chưa phân ra thắng bại, xảy ra chuyện gì rồi?”
“Không phải Cuồng Lôi đã bị Lục Trường Sinh cuốn vào trong thế giới sao? Hẳn là hắn đã bị sức mạnh thế giới ép thành phấn vụn từ lâu, sao vẫn chưa phân ra thắng bại thế này?”
“Chẳng lẽ Cuồng Lôi hãy còn át chủ bài nào?”
“Nếu là thế thì trận chiến này e rằng chỉ vừa mới bắt đầu…”
Đám đông lại bắt đầu hưng phấn.
Trận chiến giữa Cuồng Lôi và Lục Trường Sinh có vẻ không đơn giản như vẻ ngoài.
Chiến đấu vẫn còn tiếp tục.
Lúc này Lục Trường Sinh là người cảm ứng rõ ràng nhất.
Đúng là Cuồng Lôi đã bị cuốn vào trong Chân giới của hắn, thế nhưng Cuồng Lôi vẫn chưa chết.
Ngược lại sau khi Cuồng Lôi bị cuốn vào Chân giới, đối mặt với sự áp chế kinh khủng từ sức mạnh Chân giới, thế mà Cuồng Lôi lại bạo phát ra một luồng sức mạnh khó có thể tưởng tượng nổi.
Nhục thân của hắn kịch liệt bành trướng.
Trong chớp mắt đã che trời lấp đất.
Như thể tràn đầy sức mạnh.
Đây chính là chỗ đáng sợ của con đường tu hành nhục thân.
Sức mạnh thuần túy vượt qua hết thảy.
Toàn bộ thủ đoạn của Cuồng Lôi đều nằm ở nhục thân, bởi vậy hắn dùng thân thử hiểm, trực tiếp tiến vào bên trong Chân giới của Lục Trường Sinh, hắn muốn nương theo sức mạnh của nhục thân, trực tiếp phá hủy thế giới Lục Trường Sinh.
Mà đúng là Cuồng Lôi cũng đã tạo thành uy hiếp to lớn với Chân giới.
“Ầm ầm.”
Cuồng Lôi tới tấp tung quyền.
Gần như mỗi một quyền đều có thể khiến một tòa Phàm giới sụp đổ.
Dù Lục Trường Sinh có rất nhiều Phàm giới, nhưng nếu Phàm giới tiếp tục bị đánh nổ thì Chân giới của Lục Trường Sinh sẽ không ngừng suy yếu.
Hơn nữa không chỉ có Phàm giới.
Thậm chí Cuồng Lôi còn có thể tuỳ tiện đánh nổ Linh giới.
Ngay cả Tiểu Thiên giới và Đại Thiên giới sẽ gặp chút rắc rối.
Nhưng Tiểu Thiên giới quá rộng lớn, trong chốc lát Cuồng Lôi cũng không thể hoàn toàn đánh nổ nó được.
Còn về Đại Thiên giới, Cuồng Lôi không có khả năng đánh nổ Đại Thiên giới ngay lập tức.
Bởi vậy Cuồng Lôi dùng cách làm suy yếu Tiểu Thiên giới và Đại Thiên giới từng chút một.
Bắt đầu ra tay từ Linh giới, không ngừng đánh nổ Linh giới, tất nhiên có thể làm suy yếu Tiểu Thiên giới và Đại Thiên giới.
Dù sao, bốn tầng nội thế giới của Lục Trường Sinh đều chung một nhịp thở.
“Hử?”
“Cũng vì Cuồng Lôi tìm được nhược điểm nên mới nghĩ ra cách này.”
“Nhưng nếu chỉ có vậy thì ngươi còn kém Tử Thiên Ảnh rất xa…”
Lục Trường Sinh đã hiểu được dự định của Cuồng Lôi.
Hắn dự định khiến Lục Trường Sinh “hao tổn” tới chết.
Nhưng có thể sao?
Chân giới của Lục Trường Sinh có bao nhiêu Linh giới?
Quả thực là nhiều vô số kể.
Chương 2031: Nghiền ép Cuồng Lôi, khí vận tăng vọt! Hai trăm năm trôi qua, Lục Trường Sinh gặp rắc rối!Mà Cuồng Lôi bị cuốn vào Chân giới lại đang không ngừng gánh chịu áp lực cực lớn.
Dù nhục thân của Cuồng Lôi có mạnh hơn thì liệu có thể chống đỡ thêm bao lâu nữa?
“Đại Thiên giới, trấn!”
Lục Trường Sinh toàn lực điều động Đại Thiên giới.
Đây là Chân giới của hắn, hắn chính là “Thần” trong Chân giới.
Có thể điều động tất cả sức mạnh.
“Ầm ầm.”
Đại Thiên giới mênh mông vô ngần lập tức chấn động.
Cùng lúc đó như thể có một thế giới to lớn từ trên trời giáng xuống, nghiền ép thân thể cao lớn của Cuồng Lôi.
Cuồng Lôi giận dữ gầm lên một tiếng, tung từng quyền về phía hư ảnh Đại Thiên giới to lớn kia.
Tiếc là không có tác dụng gì.
Mà chỉ có thể tạo ra từng tiếng ầm vang, không thể tạo thành bất cứ thương tổn gì cho Đại Thiên giới.
Lúc này Cuồng Lôi đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Nhục thân hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo, sức mạnh hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo, lúc này là lộ ra sự yếu ớt và nhỏ bé không tưởng.
Lúc trước hắn muốn dùng sức mạnh đánh xuyên thế giới trong cơ thể Lục Trường Sinh.
Giờ xem ra chỉ là người si nói mộng, mộng tưởng hão huyền mà thôi.
“Bùm.”
Ngay sau đó Đại Thiên giới hạ xuống, nháy mắt đã nghiền nát thân thể cao lớn của Cuồng Lôi.
Tĩnh!
Bất kể là trên lôi đài hay dưới lôi đài, lúc này đều đã hoàn toàn yên tĩnh.
Kết thúc. Tất cả đều đã kết thúc.
Bất kể trước đó Cuồng Lôi có ý đồ gì, thủ đoạn gì, hoặc không cam tâm thế nào.
Thì cũng không có bất cứ tác dụng gì hết.
Bởi vì Cuồng Lôi đã thua, hơn nữa hắn cũng đã chết.
Cuồng Lôi không phải Tử Thiên Ảnh.
Cuồng Lôi đi theo con đường nhục thân, thực lực đều nằm ở nhục thân, chết thì chính là chết thật, không thể sống lại được nữa.
Bởi vậy trận chiến này thật ra đã kết thúc.
Rất nhiều người kỳ thực đều đã dự đoán được điểm này.
Chỉ là bọn hắn vẫn có chút mong đợi.
Ngộ nhỡ có gì bất ngờ thì sao?
Mà sự thật đã chứng minh, dù nhục thân của cường giả cấp độ “Vương Giả” cường hãn không gì sánh được nhưng nếu muốn đi vào nội thế giới của Lục Trường Sinh, đánh tan bốn tầng nội thế giới Lục Trường Sinh cũng gần như không có khả năng.
Muốn đánh vỡ nội thế giới của Lục Trường Sinh chỉ có một cách, chính là dùng sức mạnh tuyệt đối đánh tan bốn tầng nội thế giới trong nháy mắt.
Thế nhưng trong cấp độ Vương Giả chỉ sợ rất khó có người có được thực lực như vậy.
Trừ khi là cường giả cấp độ “Vô Địch”.
Theo lý thuyết, cấp độ “Vô Địch” kỳ thực chính là cấp độ tối cao trong cảnh giới Siêu Thoát nhất cảnh.
Muốn đạt tới cấp độ “Vô Địch” thì nhất định phải có khả năng “Vô Địch” thật sự.
Tiếc là Cuồng Lôi không làm được.
Dù lần này Cuồng Lôi đánh bại Lục Trường Sinh, dù hắn có được cơ hội khiêu chiến cường giả “Vô Địch”, nhưng nếu hắn muốn khiêu chiến chủ lôi đài cấp độ”Vô Địch” thì chắc chắn cũng sẽ thảm bại.
Lục Trường Sinh lại thắng một lần nữa.
Hắn trở lại động phủ, cẩn thận cảm ứng số khí vận lần này.
Vẫn khổng lồ như cũ.
Thậm chí còn nhiều hơn lần trước.
Dù sao lần này là cuộc chiến của Vương Giả thật sự!
Độ chú ý dành cho mỗi một cấp lôi đài tại Đỉnh Vũ Trụ phải nói là cách biệt một trời một vực.
Độ chú ý dành cho lôi đài Vương Giả cực cao.
Về điểm này bất kể thế nào lôi đài cấp độ Bá Chủ cũng không thể sánh được.
Lần trước linh hồn của Lục Trường Sinh tăng lên 15%, lần này chắc chắn cũng không ít hơn 15% được.
Thế nhưng vẫn cần thời gian để “tiêu hóa” khí vận.
Ít nhất phải mấy tháng mới có thể triệt để tiêu hóa khí vận.
Ngược lại trước tiên Lục Trường Sinh đã lấy được nguyên tinh.
Trừ số nguyên tinh đặt cược thì hắn lấy được 492 vạn nguyên tinh, cộng thêm tiền thưởng sau khi hắn khiêu chiến thành công có 500.000 nguyên tinh!
Hiện giờ Lục Trường Sinh đang có tổng cộng 542 vạn nguyên tinh!
Đây là một con số khủng bố.
Giờ Lục Trường Sinh đã là chủ lôi đài cấp độ Vương Giả.
Hắn cần giữ lôi đài.
Nhưng khoảng cách thời gian giữa hai lần giữ lôi đài đã từ mười năm trở thành hai mươi năm.
Bởi vậy Lục Trường Sinh có thể tranh thủ bành trướng Chân giới hai lần.
Lục Trường Sinh không vội vã, hắn tiêu hóa khí vận trước.
Khoảng ba tháng sau khí vận đã tiêu hóa xong.
Cường độ linh hồn của Lục Trường Sinh tăng lên 20%, đạt tới tiến độ 52%.
Nhưng Lục Trường Sinh lại có cảm giác khẩn trương.
Sau chín lần giữ lôi đài nữa thì chắc chắn hắn sẽ phải khiêu chiến chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch”.
Mà lúc này Chân giới của Lục Trường Sinh chỉ có bốn tầng thế giới.
Mạnh nhất chính là Đại Thiên giới.
Có thể so với cấp độ “Vô Địch” hay không cũng rất khó nói.
Chính Lục Trường Sinh còn cảm thấy hơi khó.
Nếu phải khiêu chiến với cường giả cấp độ “Vô Địch”, Lục Trường Sinh cũng không biết liệu có thắng nổi không.
“Trừ khi Chân giới sinh ra Thần giới…”
Lục Trường Sinh vẫn còn thời gian.
Bởi vậy hắn từ chối tất cả mọi việc, chuyên tâm ở trong tĩnh thất để bành trướng Chân giới.
Nếu có người khiêu chiến hắn thì Lục Trường Sinh cũng có thể xuất chiến.
Dù sao khoảng cách giữa mỗi lần khiêu chiến có tới hai mươi năm.
Đủ để Chân giới của Lục Trường Sinh bành trướng hai lần.
Tiếc là hai mươi năm sau lượt của Lục Trường Sinh lại bỏ không.
Không ai tới khiêu chiến Lục Trường Sinh.
Sau đó là bốn mươi năm, sáu mươi năm, tám mươi năm, một trăm năm…
Lục Trường Sinh vẫn lần lượt trống lịch như cũ.
Nhờ thế Lục Trường Sinh có thể để Chân giới tiếp tục bành trướng.
Hai lần, bốn lần, sáu lần, tám lần, mười lần…
Liên tục chín lần giữ lôi đài Lục Trường Sinh đều trống lịch.
Nhưng chín lần bỏ trống này lại giúp Lục Trường Sinh có cơ hội để Chân giới bành trướng mười tám lần.
“Tách.”
Lục Trường Sinh mở bừng mắt.
Hắn lập tức mở bảng thuộc tính.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhất cảnh
Chân giới: 100% (Một trăm bốn mươi hai lần bành trướng)
Linh hồn: 60% (Tàn)
Những năm qua hắn cũng thu được một ít khí vận, linh hồn rốt cuộc đã đạt tới tiến độ 60%.
Chân giới cũng bành trướng được 142 lần.
Chương 2032: Nghiền ép Cuồng Lôi, khí vận tăng vọt! Hai trăm năm trôi qua, Lục Trường Sinh gặp rắc rối! (2)Sau khi Đại Thiên giới hình thành Chân giới lại bành trướng 27 lần.
Nhưng rõ ràng 27 lần bành trướng vẫn không đủ để Chân giới của Lục Trường Sinh sinh ra Thần giới.
Thậm chí còn thiếu rất nhiều!
Lục Trường Sinh đứng dậy, ra khỏi tĩnh thất.
Dù sao cũng đã tới thời gian.
Theo lý mà nói thì Lục Trường Sinh đã có thể đưa ra khiêu chiến với chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch”.
Nhưng lần này không giống mọi khi.
Lục Trường Sinh sẽ rất cẩn thận. Lục Trường Sinh xuất quan, Lâm Thanh Loan và Phương Xuyên lập tức chạy tới động phủ, như thể đã đoán được từ trước.
“Lục sư đệ, ta biết dạo gần đây chắc chắn ngươi sẽ xuất quan mà.”
“Thời gian qua ngươi chín lần trống lịch, đã có cơ hội khiêu chiến với chủ lôi đài cấp độ”Vô Địch”. Lần này ngươi định khiêu chiến chủ lôi đài nào đây?”
Phương Xuyên hỏi.
“Thực lực của chủ lôi đài cấp độ Vô Địch thế nào?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Thực lực… tự ngươi xem đi.”
Phương Xuyên lấy đá Lưu Ảnh ra, hắn vung tay lên, trong hư không xuất hiện hình ảnh, chính là hình ảnh ghi lại quá trình chiến đấu của người khiêu chiến với cường giả cấp độ Vô Địch.
Lục Trường Sinh nhìn kỹ quá trình chiến đấu.
Sau đó hắn trầm mặc.
“Hai bên đều có thực lực của cấp độ Vô Địch, mà sức chiến đấu của bọn hắn hẳn là mạnh hơn Tử Thiên Ảnh!”
Phương Xuyên trầm giọng nói.
Mạnh hơn Tử Thiên Ảnh.
Thật ra Tử Thiên Ảnh đã trở thành một tiêu chuẩn.
Mạnh hơn Tử Thiên Ảnh cũng có nghĩa là cường giả cấp độ “Vô Địch”.
Thế nhưng lúc trước Lục Trường Sinh đánh với Tử Thiên Ảnh, thật ra hắn đã phải dốc toàn lực ứng phó.
Người khác không biết nhưng Lục Trường Sinh tự biết lấy mình, kỳ thực cuối cùng hắn cũng chỉ thắng hiểm Tử Thiên Ảnh mà thôi.
Dù đã qua nhiều năm, Chân giới của hắn lại bành trướng rất nhiều lần, về mặt lý thuyết uy lực của Chân giới cũng đã tăng lên rất nhiều.
Giờ chắc chắn mạnh hơn Tử Thiên Ảnh rất nhiều lần.
Nhưng vẫn không hề thay đổi về chất.
Không có thay đổi về chất mà đối phó với cường giả cấp độ “Vô Địch”, Lục Trường Sinh sẽ gặp nguy hiểm.
Nói dễ hiểu là hắn không quá tự tin.
“Hai cường giả cấp độ Vô Địch này trong các chủ lôi đài có trình độ thế nào?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Chỉ có thể coi là dạng phổ thông, trình độ rất bình thường.”
Lục Trường Sinh trầm mặc.
Cấp độ “Vô Địch” quả thực khác biệt.
Khác hoàn toàn với Vương Giả, Bá Chủ và Chủ Tướng.
Chủ lôi đài “Vô Địch” đại biểu cho thực lực “Vô Địch” ở một phương diện khác.
Mỗi một vị đều cực kỳ cường đại.
Có thể coi là tồn tại đỉnh phong trong Siêu Thoát nhất cảnh.
Thật ra tại Đỉnh Vũ Trụ chỉ có chiến đấu cấp độ “Vô Địch” mới có thể thu hút sự chú ý của toàn bộ đại vũ trụ.
Mỗi trận chiến đấu cấp độ “Vô Địch” đều có thể hội tụ lượng khí vận lớn tới không tưởng nổi.
Vô số người đều điên cuồng.
Đây mới là sức hút thật sự của Đỉnh Vũ Trụ.
Trước đó chiến đấu cấp độ Chủ Tướng, Bá Chủ, Vương Giả cùng lắm chỉ có thể coi là thêm nhiệt độ cho Đỉnh Vũ Trụ.
Chỉ có thể coi là bồi dưỡng “chủ lôi đài” cho trận chiến Vô Địch thôi.
Dù vậy trên thực tế vô số Vương Giả cũng rất khó sinh ra một vị chủ lôi đài “Vô Địch”.
Quá khó khăn.
Ngay cả Lục Trường Sinh cũng không dám chắc.
Đủ thấy muốn trở thành chủ lôi đài “Vô Địch” khó khăn đến mức nào.
“Ta vừa mới trống lịch, theo quy củ kỳ thực ta vẫn còn hai mươi năm phải không?”
Đột nhiên Lục Trường Sinh mở miệng hỏi.
“Đúng, ngươi còn hai mươi năm để chỉnh đốn.”
Phương Xuyên gật đầu.
Kỳ thực sau lần thứ chín giữ lôi đài thành công, dù bỏ trống thì cũng sẽ có thời gian để chỉnh đốn.
Chỉ là trước kia Lục Trường Sinh không chỉnh đốn gì thôi.
Sau khi giữ lôi đài thành công lần thứ chín, Lục Trường Sinh đều lập tức khiêu chiến.
Nhưng lần này Lục Trường Sinh lại do dự.
“Ta muốn đợi thêm hai mươi năm.”
“Được.”
Phương Xuyên gật đầu.
Đây là lần đầu tiên hắn thấy Lục Trường Sinh do dự.
Đủ để chứng minh các chủ lôi đài “Vô Địch” cường đại đến mức Lục Trường Sinh cũng phải thận trọng.
Không phải vô duyên vô cớ Lục Trường Sinh lại muốn chờ thêm hai mươi năm.
Trong hai mươi năm hắn có thể bành trướng Chân giới thêm hai lần.
Dù vẫn rất khó xảy ra thay đổi về chất như cũ, nhưng Chân giới bành trướng thêm hai lần, cộng với bốn tòa thế giới sẽ khiến Chân giới càng thêm vững chắc.
Nói dễ hiểu thì mỗi lần Chân giới bành trướng cũng không phải vô dụng mà đều có thể gia tăng chiến lực của Lục Trường Sinh.
Trong tình này, nếu không thể thay đổi về chất thì gia tăng thực lực cũng tốt.
Sẽ có lợi cho việc Lục Trường Sinh khiêu chiến sau này.
“Vậy hai mươi năm này ta sẽ thay Lục sư đệ thu thập tư liệu cặn kẽ về những chủ lôi đài cấp độ Vô Địch kia.”
“Làm phiền Phương sư huynh rồi.”
Phương Xuyên rời đi.
Lục Trường Sinh lại ở cùng Lâm Thanh Loan thêm một thời gian.
Lâm Thanh Loan biết giờ Lục Trường Sinh đang trong giai đoạn tu hành quan trọng nên không quấy rầy hắn lâu.
Sau đó Lục Trường Sinh quay lại tĩnh thất.
Lần này hắn có hai mươi năm.
Tính ra cũng chỉ có thể để Chân giới bành trướng hai lần.
Bành trướng thêm hai lần tất nhiên có thể gia tăng thực lực nhưng thật ra tác dụng không lớn lắm.
Lục Trường Sinh rơi vào trầm tư.
Nhất định hắn phải tăng cường chiến lực thật nhanh.
Nhanh chóng tăng cường thực lực trong thời gian ngắn nhất.
Nếu không đợi đến khi hắn khiêu chiến chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch” chỉ sợ sẽ phải cầu nguyện cho mình may mắn.
Thế nhưng hiện giờ Lục Trường Sinh có thủ đoạn để tăng cường thực lực một cách nhanh chóng?
Trong đầu Lục Trường Sinh lóe lên từng suy nghĩ.
Cuối cùng linh quang chợt lóe lên trong não hải Lục Trường Sinh.
Trong đầu hắn xuất hiện một bức tranh.
Tử Thiên Ảnh dung luyện ba nghìn đại đạo hình thành dòng lũ hủy diệt khủng bố, trùng trùng điệp điệp chôn vùi Chân giới của Lục Trường Sinh.
Hình ảnh này khiến Lục Trường Sinh đột nhiên có linh cảm.
“Sức mạnh hủy diệt?”
Trong lòng Lục Trường Sinh khẽ động.
Sức mạnh hủy diệt này kỳ thực cũng không yếu.
Ngược lại sức mạnh hủy diệt còn rất mạnh.
Chương 2033: Nghiền ép Cuồng Lôi, khí vận tăng vọt! Hai trăm năm trôi qua, Lục Trường Sinh gặp rắc rối! (3)Xét về tính công kích, sức mạnh hủy diệt có thể coi là số một trong tất cả các loại công kích!
Dù sao ngay cả thế giới nó cũng có thể chôn vùi.
Toàn bộ đại vũ trụ nói theo cách nào đó kỳ thực cũng là một thế giới.
Thậm chí ngay cả “Giới Hải” nói đúng ra cũng là thế giới.
Nếu nắm giữ sức mạnh hủy diệt thì có thể hủy diệt cả đại vũ trụ và Giới Hải.
Đương nhiên chuyện này chắc chắn không dễ dàng.
Chí ít Tử Thiên Ảnh dùng sức mạnh hủy diệt hình thành từ dung luyện ba nghìn loại đại đạo không khủng bố tới vậy.
Đừng nói phá hủy đại vũ trụ và Giới Hải, ngay cả Chân giới của Lục Trường Sinh cũng không thể phá hủy.
Thậm chí còn không thể rung chuyển tầng thế giới thứ tư của Lục Trường Sinh là Đại Thiên giới! Nhưng không có nghĩa là sức mạnh hủy diệt yếu.
Mà chỉ là uy lực của sức mạnh hủy diệt vẫn chưa đủ.
Dung luyện ba nghìn loại đại đạo hình thành sức mạnh hủy diệt, hãy còn thiếu rất nhiều uy lực.
“Sức mạnh hủy diệt chân chính hẳn là lúc vũ trụ sinh diệt, sức mạnh hủy thiên diệt địa kia mới là mạnh nhất.”
“Vũ trụ sinh diệt, vị diện sinh diệt, thậm chí cả thế giới sinh diệt kỳ thực đều đi kèm với sức mạnh hủy diệt. Chân giới của ta trước mắt vẫn chỉ là ‘thế giới’, như vậy theo lý mà nói cũng sẽ đi kèm với sức mạnh hủy diệt, nói cách khác ta có khả năng nắm giữ sức mạnh hủy diệt…”
Đỉnh cấp ngộ tính của Lục Trường Sinh đang phát huy tác dụng.
Hắn bắt đầu phân tích khả năng nắm giữ sức mạnh hủy diệt.
“Thế giới sinh diệt sẽ đi kèm với sức mạnh hủy diệt, mà Chân giới của ta bành trướng chẳng phải đều đi kèm với sự sinh diệt của thế giới sao? Có rất nhiều Phàm giới, mỗi tòa Phàm giới sinh diệt là chuyện rất bình thường, mỗi một lần bành trướng tất nhiên sẽ có Phàm giới mới sinh ra…
Trong lòng Lục Trường Sinh hơi động.
Hắn dứt khoát vận dụng Bất Diệt Hỏa Chủng trong Thanh Liên Bảo Đăng để Chân giới bành trướng.
Trong quá trình này Lục Trường Sinh cẩn thận quan sát tình hình trong Chân giới.
Nhất là lúc nội thế giới trong Chân giới sinh diệt, có đi kèm với sức mạnh hủy diệt hay không?
Điểm này rất quan trọng!
Theo thời gian trôi qua, Chân giới của Lục Trường Sinh vẫn bành trướng như cũ.
Lục Trường Sinh không hề nhúng tay vào quá trình bành trướng mà chỉ cẩn thận cảm ứng sức mạnh hủy diệt.
Dốc toàn lực ứng phó, Lục Trường Sinh thật sự cảm ứng được một tia sức mạnh hủy diệt.
Dù rất yếu ớt, nhưng đúng là Lục Trường Sinh đã cảm ứng được.
Nếu cảm ứng được thì tất nhiên Lục Trường Sinh sẽ không bỏ qua.
Trong Chân giới, không gì hắn không làm được.
Có thể điều động bất kỳ sức mạnh nào trong Chân giới.
Tất nhiên cũng bao gồm sức mạnh hủy diệt.
Trước đó không có chú ý thì thôi, giờ nếu đã biết tới sức mạnh hủy diệt, thậm chí cảm ứng được sức mạnh hủy diệt thì sao Lục Trường Sinh có thể bỏ qua?
Thế là tâm niệm của Lục Trường Sinh khẽ động.
“Vù vù.”
Một tia sức mạnh hủy diệt vấn vít trong lòng bàn tay Lục Trường Sinh.
Dù sợi sức mạnh hủy diệt này rất nhỏ.
Nhưng nếu tích luỹ từng chút một thì có thể tích lũy rất nhiều sức mạnh hủy diệt.
Nếu không tích lũy mà chỉ mặc kệ nó thì chẳng mấy chốc sức mạnh hủy diệt sẽ biến mất.
Hơn nữa càng nhiều thế giới hủy diệt thì sức mạnh hủy diệt cũng càng nhiều.
Đương nhiên Lục Trường Sinh sẽ không cố ý hủy diệt thế giới.
Như thế Chân giới của hắn cũng sẽ bị suy yếu.
Nhưng trong quá trình bành trướng tất nhiên sẽ có thế giới sinh diệt, đây là một quá trình tự nhiên.
Mà hiện giờ việc Lục Trường Sinh cần làm là thu thập sức mạnh hủy diệt sinh ra trong quá trình này, chuẩn bị sẵn cho bất cứ tình huống nào.
Thời gian từng năm trôi qua.
Một năm, ba năm, năm năm, mười năm, hai mươi năm…
Trong nháy mắt đã qua hai mươi năm.
Chân giới của Lục Trường Sinh lại bành trướng thêm hai lần.
Chân giới không được tăng cường quá nhiều nhưng số lượng sức mạnh hủy diệt Lục Trường Sinh thu thập được lại rất khổng lồ.
“Tách.”
Lục Trường Sinh mở mắt.
Trong cảm ứng của hắn, lúc này bên trong Chân giới đã có thêm một dòng lũ hủy diệt kinh khủng.
Dòng lũ hủy diệt này bị Lục Trường Sinh trấn áp xuống.
Hoặc phải nói là phong ấn lại.
Tại Chân giới, không có gì Lục Trường Sinh không làm được.
Chỉ cần là sức mạnh hủy diệt sinh ra trong Chân giới thì tất nhiên Lục Trường Sinh sẽ có thể trấn áp.
Chỉ khi nào rời khỏi Chân giới, sức mạnh hủy diệt bộc phát, khi ấy Lục Trường Sinh cũng không thể ngăn cản.
Nhưng Lục Trường Sinh cũng không cần ngăn cản.
Đây là đòn sát thủ của hắn.
Một khi sức mạnh hủy diệt bùng nổ chính là lúc tiêu diệt đối thủ hoặc kẻ địch.
Vốn không cần ngăn cản sức mạnh hủy diệt bùng nổ làm gì.
Chỉ là thời gian vẫn hơi ngắn.
Chỉ có hai mươi năm nên số lượng sức mạnh hủy diệt tích lũy được cũng có hạn.
Toàn diện bùng nổ một lần thì uy lực sẽ mạnh đến mức cực kỳ đáng sợ, nhưng có thể khiến chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch” trọng thương thậm chí là giết chết đối phương hay không thì Lục Trường Sinh cũng không rõ.
Nhưng hắn biết luồng sức mạnh hủy diệt này cực kỳ đáng sợ, còn đáng sợ hơn bốn tầng thế giới bên trong Chân giới của hắn nhiều.
Đây có thể coi là đòn sát thủ của Lục Trường Sinh hiện giờ.
Nhược điểm duy nhất là sức mạnh này chỉ có thể tung ra một lần.
Một khi phóng thích xong sẽ phải tiếp tục bành trướng Chân giới, tiếp tục tích lũy từng chút một.
Nhưng Lục Trường Sinh không có thời gian để tích lũy nữa.
Kỳ hạn hai mươi năm đã tới.
Lục Trường Sinh ra khỏi tĩnh thất, Phương Xuyên và Lâm Thanh Loan đã chờ trong động phủ từ lâu.
“Trường Sinh, ngươi xuất quan rồi.”
Lâm Thanh Loan nói.
Lục Trường Sinh gật đầu.
“Làm phiền Phương sư huynh.”
“Không sao, đây là tin tức về các chủ lôi đài cấp độ ‘Vô Địch’ thu thập được những những năm qua, ngươi xem đi.”
Lục Trường Sinh nhận lấy tư liệu.
Tin tức về mỗi một chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch” đều rất kỹ càng.
Phương Xuyên cũng đã hao tốn rất nhiều tâm tư.
Chương 2034: Nghiền ép Cuồng Lôi, khí vận tăng vọt! Hai trăm năm trôi qua, Lục Trường Sinh gặp rắc rối! (4)Nhưng thật ra giờ cũng không có nhiều chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch” để Lục Trường Sinh khiêu chiến.
Dù sao sau mỗi lần chiến đấu chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch” đều có tới năm mươi năm nghỉ ngơi.
Thế nên hiện tại số lượng chủ lôi đài có thể tiếp nhận khiêu chiến tất nhiên hơi ít.
Có điều Lục Trường Sinh không thể đợi thêm được nữa.
Dựa theo quy củ, nhất định hắn phải khiêu chiến.
Một khi quá thời gian mà vẫn không khiêu chiến, Lục Trường Sinh sẽ bị coi như nhận thua.
Đến lúc đó hắn cũng mất cơ hội khiêu chiến.
Lục Trường Sinh xem qua từng xấp tư liệu.
Có nghi vấn gì Phương Xuyên sẽ giải đáp.
Xem một lượt mất mấy canh giờ.
Cuối cùng Lục Trường Sinh cũng xem hết. Hắn chậm rãi mở miệng, nói: “Viên Cửu Chân này thế nào?”
Nghe Lục Trường Sinh nhắc tới “Viên Cửu Chân”, rốt cuộc Phương Xuyên cũng thở phào một hơi.
Trong tư liệu hắn mang tới, ngoài mặt Viên Cửu Chân là dạng chủ lôi đài “dễ sống chung” nhất, cũng chính là chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch” có thực lực tương đối bình thường.
Phương Xuyên sợ Lục Trường Sinh cứng đầu, sẽ làm giống trước đây, nhất định phải khiêu chiến với chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch” có thực lực mạnh nhất.
Nếu thế sẽ rất phiền toái.
May mà Lục Trường Sinh vẫn phân rõ nặng nhẹ.
“Viên Cửu Chân xuất thân từ thế lực Chúa Tể, là thành viên Thần Minh, hắn là đệ tử của Chúa Tể Thần Minh.”
“Hắn đi theo hệ thống tu hành nhục thân, có được nhục thân cực kỳ cường đại, còn được gọi là phòng ngự vô địch. Khả năng phòng ngự của hắn quả thực vô cùng cường hãn, đến nay chưa từng bại trận. Nhiều khi rõ ràng thực lực của đối phương rất mạnh nhưng vẫn không thể đánh vỡ nhục thân của hắn, sau đó bị cường ngạnh mài chết.”
“Ngươi chọn Viên Cửu Chân cũng là một lựa chọn sáng suốt. Nói thật thì thực lực của các chủ lôi đài khác đều rất mạnh.”
“Nhưng Viên Cửu Chân cũng được coi là nhục thân phòng ngự vô địch, có một phương diện ‘Vô Địch’ nên mới có thể trở thành chủ lôi đài. Nếu không có cách đánh vỡ nhục thân của hắn thì sẽ không làm gì được hắn, do đó hắn sẽ đứng ở thế bất bại.”
Phương Xuyên giải thích cặn kẽ.
Lục Trường Sinh hiểu rõ ý của Phương Xuyên.
Nhục thân phòng ngự vô địch?
Quả là rất khó đối phó.
Không giết chết được Viên Cửu Chân thì sẽ bị Viên Cửu Chân cường ngạnh mài chết.
Chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch” đều có mặt nào đó có thể xưng là vô địch.
Viên Cửu Chân chính là nhục thân phòng ngự vô địch.
Phương Xuyên không khỏi lo lắng, nếu Lục Trường Sinh đã chọn Viên Cửu Chân, vậy hắn có năng lực đánh vỡ nhục thân của Viên Cửu Chân không?
Nếu không đánh tan được thì chắc chắn Lục Trường Sinh sẽ thua.
Dù sao khả năng công kích của Viên Cửu Chân chỉ kém hơn phòng ngự thôi.
Nếu không thể công phá nhục thân thì Viên Cửu Chân sẽ mặc sức phá hủy Chân giới của Lục Trường Sinh.
Đến lúc đó công kích của Viên Cửu Chân chắc chắn có thể xé rách thế giới trong cơ thể của Lục Trường Sinh.
Ai thắng ai thua gần như đã có thể đoán được.
Nhưng Lục Trường Sinh đâu còn như xưa nữa.
Hắn cẩn thận phỏng đoán toàn diện về Viên Cửu Chân, cảm thấy kẻ này rất thích hợp.
Dù sao Viên Cửu Chân đã coi như “quả hồng mềm” trong các chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch” rồi.
Lục Trường Sinh không khiêu chiến Viên Cửu Chân thì còn có thể khiêu chiến ai được nữa?
Huống chi nhục thân phòng ngự Vô Địch ư?
Vừa hay Lục Trường Sinh đã tích lũy sức mạnh hủy diệt sau hai lần Chân giới bành trướng.
Để xem ruốt cuộc nhục thân phòng ngự vô địch của Viên Cửu Chân mạnh hay sức mạnh hủy diệt trong Chân giới của Lục Trường Sinh mới mạnh?
“Phương sư huynh, chọn Viên Cửu Chân đi.”
Lục Trường Sinh lên tiếng.
“Ngươi chắc chứ?”
Phương Xuyên không kìm được mà hỏi.
Đương nhiên Lục Trường Sinh biết Phương Xuyên có ý gì.
Hắn vừa cười vừa nói: “Phương sư huynh, lần này ta không quá tự tin nên đương nhiên sẽ không cứng đầu đi tìm chủ lôi đài cấp độ ‘Vô Địch’ mạnh nhất. Huống chi chủ lôi đài cấp độ ‘Vô Địch’ đều có phương diện nào đó là Vô Địch, mà Viên Cửu Chân này vừa đủ sức để làm đối thủ của ta. Đánh với hắn một trận chiến chắc chắn sẽ không thiếu khí vận.”
Phương Xuyên hài lòng gật đầu.
Xem ra trong lòng Lục Trường Sinh cũng có nắm chắc.
Như thế hắn cũng yên tâm hơn.
“Tốt, nếu ngươi đã hạ quyết tâm thì ta sẽ thay ngươi sắp xếp.”
“Trận chiến này chắc chắn sẽ được chú ý rất lớn, thậm chí có cả tai mắt của Chúa Tể tam cảnh, một khi chiến thắng ngươi thật sự sẽ khiến toàn bộ đại vũ trụ chấn động.”
“Ngươi phải chuẩn bị thật tốt.”
Phương Xuyên liên tục nhắc nhở.
Lục Trường Sinh gật đầu: “Phương sư huynh yên tâm, ta sẽ chuẩn bị thật tốt, không nói vạn vô nhất thất nhưng hẳn là cũng chắc được vài phần.”
Hắn hiểu rõ tầm quan trọng của trận chiến này.
Cũng coi như đã tiết lộ một chút “nội tình”.
Chí ít là không khiến Lâm Thanh Loan và Phương Xuyên lo lắng quá mức.
Sau đó Phương Xuyên rời khỏi động phủ, bắt đầu sắp xếp việc khiêu chiến với Viên Cửu Chân thay Lục Trường Sinh.
Chẳng mấy chốc chuyện Lục Trường Sinh khiêu chiến Viên Cửu Chân đã lan truyền rộng rãi.
Nhưng lần này độ chú ý rất lớn.
Dù sao đây cũng là khiêu chiến cấp độ “Vô Địch”.
Mỗi cuộc chiến đấu đều được chú ý cao độ.
Đặc biệt là bản thân Lục Trường Sinh còn có tính chủ đề rất cao.
Có điều lần này Lục Trường Sinh khiêu chiến với Viên Cửu Chân lại khiến rất nhiều người cảm thấy kinh ngạc.
“Lục Trường Sinh… sợ rồi à?”
“Đúng vậy, trước đó Lục Trường Sinh khiêu chiến Bá Chủ hay Vương Giả đều chọn tồn tại mạnh nhất cùng cảnh giới, nhất định phải khiêu chiến với chủ lôi đài mạnh nhất, nhưng lần này hắn lại khiêu chiến Viên Cửu Chân? Mà Viên Cửu Chân chỉ là ‘quả hồng mềm’ trong các chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch” thôi.”
“Xem ra Lục Trường Sinh cũng biết thời biết thế đấy. Giờ khiêu chiến Viên Cửu Chân không phải chứng tỏ hắn sợ rồi sao? Xem ra dù có đối mặt với Viên Cửu Chân thì Lục Trường Sinh cũng không chắc sẽ tất thắng.”
Chương 2035: Trận chiến Vô Địch! Lục Trường Sinh chấn động đại vũ trụ!“Dù sao cũng là chủ lôi đài cấp độ ‘Vô Địch’ đấy, ai dám nói mình tất thắng được?”
“Nhưng ta vẫn rất chờ mong trận chiến này. Tuy nói trong các chủ lôi đài cấp độ ‘Vô Địch’ năng lực của Viên Cửu Chân không quá cao, nhưng nói sao thì hắn cũng có ‘nhục thân phòng ngự vô địch’, mà Lục Trường Sinh có thủ đoạn gì vô địch đâu?”
Rất nhiều người đều cực kỳ chú ý trận chiến này.
Đại chiến cấp độ Vô Địch, không ai dám nói mình có thể tất thắng.
Nhưng Viên Cửu Chân lại được công nhận là “quả hồng mềm”.
Lục Trường Sinh khiêu chiến với Viên Cửu Chân, tất nhiên đã khiến một số người suy nghĩ.
Lúc này, trong động phủ của Viên Cửu Chân.
Sắc mặt một số người của Thần Minh rất khó coi.
“Viên sư huynh, tên Lục Trường Sinh này đúng là khinh người quá đáng. Giờ bên ngoài đều nói Viên sư huynh chính là ‘quả hồng mềm’, Lục Trường Sinh chọn ‘quả hồng mềm’ để bóp, quả thực không thể chịu được.”
“Đúng vậy, thậm chí khiến danh tiếng của Thần Minh cũng bị ảnh hưởng. Bọn hắn sao biết thực lực chân chính của Viên sư huynh? Giờ ngay cả Lục Trường Sinh cũng dám khinh thường Viên sư huynh.”
“Viên sư huynh, trận này nhất định ngươi phải đánh thật hay rồi chém giết Lục Trường Sinh. Dù Lục Trường Sinh là Giới Chủ, chỉ khi nào phá hủy thế giới trong cơ thể hắn mới giết được hắn, nhưng hắn muốn khôi phục trong Giới Hải cũng mất rất nhiều thời gian, coi như trút giận cho Thần Minh chúng ta.”
“Trận này thậm chí không chỉ là trận chiến giữa Viên sư huynh và Lục Trường Sinh mà mọi người đã nâng nó lên thành trận quyết đấu giữa Thần Minh và núi Phi Long rồi.”
Trong động phủ về cơ bản đều là người của Thần Minh.
Ai nấy đều tỏ vẻ căm phẫn.
Nhưng người trong cuộc như Viên Cửu Chân lại có vẻ vô cùng bình tĩnh.
Như thể không hề lo lắng, cũng không hề phẫn nộ.
“Viên sư huynh, ngươi nói gì đi chứ. Ngươi là trụ cột của chúng ta đấy…”
Mọi người đều nhìn về phía Viên Cửu Chân.
Đám người Thần Minh đều lấy Viên Cửu Chân làm trung tâm.
Từng ánh mắt hướng về phía Viên Cửu Chân.
Viên Cửu Chân ngẩng đầu, tầm mắt đảo qua một lượt.
“Nói xong chưa?”
“Nếu đã nói xong thì đi hết đi.”
Giọng điệu Viên Cửu Chân hết sức bình tĩnh.
Nhưng càng như vậy thì trong lòng mọi người càng run rẩy.
Viên Cửu Chân không phải kẻ lương thiện gì cho cam.
Đột nhiên lại đuổi bọn hắn đi, nghĩa là thấy bất mãn với bọn hắn à?
Thế là một tu sĩ dè dặt hỏi: “Viên sư huynh, chúng ta làm gì sai khiến ngài bất mãn ư?”
Viên Cửu Chân lạnh lùng nhìn đối phương: “Lục Trường Sinh không phải kẻ yếu, hắn chọn ta chỉ sợ không phải vì ta là quả hồng mềm gì hết mà vì hắn có thủ đoạn để đối phó với ‘nhục thân phòng ngự vô địch’ của ta mà thôi.”
“Vậy nên trận chiến này sợ rằng sẽ rất vất vả, thậm chí ta có thể sẽ thua!”
“Đoàng.”
Viên Cửu Chân dứt lời, trong đầu mọi người như nổ tung.
“Gì cơ?”
“Viên sư huynh sao ngài lại thua được?”
“Ngài đã giữ vững lôi đài bốn lần rồi, sao có thể thua được?”
“Ngài có nhục thân vô địch, Lục Trường Sinh thì có thủ đoạn gì chứ? Bốn tầng thế giới của hắn cũng không thể đánh vỡ phòng ngự nhục thân của Viên sư huynh…”
Đám người đều không hiểu ra sao.
Sao Lục Trường Sinh có thể công phá nhục thân phòng ngự vô địch của Viên Cửu Chân?
Quả thực là người si nói mộng.
Trừ khi Lục Trường Sinh sinh ra tầng thế giới thứ năm.
Nhưng tầng thế giới thứ năm muốn sinh ra là sinh ra được ngay sao?
Không có tầng thế giới thứ năm thì Lục Trường Sinh lấy gì để đánh vỡ phòng ngự nhục thân của Viên Cửu Chân?
“Đi hết đi.”
“Để ta chuẩn bị một chút.”
Nói xong Viên Cửu Chân vung tay lên, trực tiếp na di tất cả mọi người ra khỏi động phủ.
Đám người ở bên ngoài động phủ thăm dò ngó nghiêng.
Nhưng bọn hắn cũng biết lúc này không thể quấy rầy Viên Cửu Chân được.
Trong động phủ, thần sắc Viên Cửu Chân cũng không bình tĩnh như vừa rồi.
Ánh mắt hắn sâu thẳm, thấp giọng lầm bầm: “Kỳ thực ta cũng rất tò mò, nếu không có tầng thế giới thứ năm vậy ngươi có thủ đoạn gì có thể đánh phá phòng ngự nhục thân của ta? Phòng ngự nhục thân vô địch của ta cũng không phải chỉ là nói ngoa…”
Viên Cửu Chân hiểu rõ, nếu Lục Trường Sinh không có thủ đoạn khác thì lần này e rằng Lục Trường Sinh chọn sai người rồi.
Lục Trường Sinh muốn khiêu chiến với hắn ư?
Những năm qua có rất nhiều người muốn khiêu chiến với hắn.
Thậm chí rất nhiều người đã hành động, cảm thấy hắn là “quả hồng mềm”, rất dễ bắt nạt.
Dù sao chỉ có mỗi phòng ngự thì đáng gì?
Chỉ cần đánh vỡ phòng ngự nhục thân của hắn là đủ.
Nhưng thật sự có người có thể đánh vỡ phòng ngự của hắn sao?
Hai từ “Vô Địch” này không phải chỉ là cái danh suông.
Cuối cùng thất bại đều là những kẻ tới khiêu chiến!
Có lẽ Lục Trường Sinh sẽ tạo thành bất ngờ.
Chuyện này cũng khiến trong lòng Viên Cửu Chân có chút mong đợi.
Cuối cùng đã tới giờ Lục Trường Sinh khiêu chiến Viên Cửu Chân.
“Trường Sinh, trận chiến lần này giữa ngươi và Viên Cửu Chân, tỷ lệ đặt cược cho ngươi là ba, ta đã đặt toàn bộ năm trăm bốn mươi hai vạn nguyên tinh.”
Lâm Thanh Loan thông báo với Lục Trường Sinh.
“Tỷ lệ đặt cược ba?”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Tỷ lệ đặt cược này quả thực hơi cao. Chí ít cũng cao hơn Viên Cửu Chân.
Tỷ lệ đặt cược này cũng nói rõ mọi người đều coi trọng Viên Cửu Chân hơn.
Dù Lục Trường Sinh vẫn luôn tĩnh tu trong động phủ nhưng thật ra hắn cũng biết tới tiếng bàn tán bên ngoài.
Ai cũng nói hắn coi Viên Cửu Chân là “quả hồng mềm” dễ bóp, thế nên mới khiêu chiến Viên Cửu Chân.
Nhưng sự thật có phải như vậy không?
Lục Trường Sinh lười giải thích.
Dù sao cũng đã tới giờ khiêu chiến.
Chuyện thế nào cứ lên đài là biết.
“Vèo.”
Lục Trường Sinh bước vào lôi đài.
Cùng lúc đó Viên Cửu Chân cũng bước vào lôi đài.
Sau đó hoàn cảnh lôi đài biến đổi trong nháy mắt.
Cuối cùng biến thành hoàn cảnh đại vũ trụ.
Thật ra chỉ cần là trận chiến của cấp độ Vô Địch thì về cơ bản hoàn cảnh chiến đấu đều nằm trong đại vũ trụ.
Chương 2036: Trận chiến Vô Địch! Lục Trường Sinh chấn động đại vũ trụ! (2)Đây là hoàn cảnh chân thật nhất.
Dù sao nếu kẻ siêu thoát nhất cảnh đỉnh phong đại chiến thật thì chiến trường còn ở đâu được nữa?
Phần lớn đều là tại đại vũ trụ.
“Trận chiến giữa Lục Trường Sinh và Viên Cửu Chân, có vẻ mọi người đều coi trọng Viên Cửu Chân nhỉ?”
“Không phải mọi người đều coi trọng Viên Cửu Chân, mà đúng là thực lực của Viên Cửu Chân mạnh hơn một bậc. Dù sao Viên Cửu Chân có nhục thân phòng ngự vô địch, nếu Lục Trường Sinh không thể đánh vỡ phòng ngự nhục thân của Viên Cửu Chân thì Viên Cửu Chân gần như sẽ đứng ở thế bất bại, ai thắng ai thua còn phải nói à?”
“Đúng thế, phàm là chủ lôi đài cấp độ Vô Địch thì đều có một loại năng lực vô địch. Viên Cửu Chân có nhục thân phòng ngự vô địch, muốn đánh bại Viên Cửu Chân thì nhất định phải đánh vỡ thủ đoạn phòng ngự nhục thân của Viên Cửu Chân mới được, Lục Trường Sinh có cách nào sao?”
“Thủ đoạn vô địch à, trước mắt không thấy Lục Trường Sinh có gì vô địch…”
Rất nhiều người đều lắc đầu.
Mỗi một vị chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch” đều phải có một loại năng lực nào đó đạt tới tình trạng “vô địch”.
Nhưng bọn hắn lại không thấy Lục Trường Sinh có năng lực nào đạt tới tình trạng “vô địch”.
Không có thủ đoạn vô địch thì sao chiến thắng được Viên Cửu Chân?
Sắc mặt Lâm Thanh Loan và Phương Xuyên đều rất ngưng trọng.
Bọn họ biết rõ nội tình.
Biết Lục Trường Sinh chỉ có chút lòng tin, nhưng kỳ thực cũng không quá nhiều.
Bởi vậy với Lục Trường Sinh trận chiến này vô cùng quan trọng.
Thời gian trôi qua.
Lục Trường Sinh và Viên Cửu Chân đều đứng trong đại vũ trụ, hai bên nhìn qua đối thủ.
Viên Cửu Chân mở miệng trước: “Tới đi, không thể đánh vỡ nhục thân của ta thì hôm nay ngươi tất bại!”
“Để ta xem tất cả thủ đoạn của ngươi! Để xem thế giới của Giới Chủ như ngươi sẽ có sức mạnh khủng bố đến mức nào?”
Viên Cửu Chân vừa mở miệng đã nói ra điểm “mấu chốt” của trận đại chiến này.
Nhục thân!
Nhục thân của Viên Cửu Chân là điểm mấu chốt nhất.
Không đánh vỡ được nhục thân của Viên Cửu Chân thì trận chiến này chắc chắn Lục Trường Sinh chỉ có thua.
“Như ngươi mong muốn!”
“Lục mỗ cũng muốn xem thử thế nào là nhục thân phòng ngự vô địch?”
Mắt Lục Trường Sinh lạnh băng.
“Ruỳnh.”
Chân giới lập tức chấn động.
Cùng lúc đó bốn tầng thế giới là Phàm giới, Linh giới, Tiểu Thiên giới và Đại Thiên giới đều chấn động.
Chân giới của Lục Trường Sinh mở rộng, gần như chỉ trong nháy mắt đã cuốn Viên Cửu Chân vào bên trong Chân giới.
Mà Viên Cửu Chân lại không có bất cứ phản ứng nào.
Hắn đứng yên giữa hư không, để mặc Chân giới của Lục Trường Sinh cuốn tới.
“Đúng là tự tin.”
Mắt Lục Trường Sinh lạnh như băng.
Đương nhiên hắn biết ý định của Viên Cửu Chân.
Hắn để mặc mình bị cuốn vào bên trong Chân giới vì hắn tự tin dù có vào Chân giới thì Lục Trường Sinh cũng không làm gì được hắn.
Bởi Viên Cửu Chân tuyệt đối tự tin với khả năng nhục thân phòng ngự của mình.
Đã gọi là nhục thân phòng ngự vô địch thì chắc chắn phải có tự tin như vậy!
“Trấn.”
Lục Trường Sinh trực tiếp điều động sức mạnh của bốn tầng thế giới.
Sức mạnh của bốn tầng thế giới toàn bộ bộc phát.
Mơ hồ có hư ảnh thế giới to lớn trùng trùng điệp điệp rơi xuống nhục thân của Viên Cửu Chân.
Có cảm giác thế giới hủy diệt như núi Thái Sơn đổ xuống.
Thế nhưng Viên Cửu Chân vẫn bình chân như vại, dường như không hề thấy e ngại hay chần chờ gì cả.
Hắn cứ lẳng lặng đứng giữa hư không.
“Ầm ầm.”
Cuối cùng toàn bộ sức mạnh Chân giới của Lục Trường Sinh nổ tung.
Sức mạnh của bốn tầng thế giới cũng rơi xuống người Viên Cửu Chân.
Lục Trường Sinh nhìn chằm chằm Viên Cửu Chân.
Hắn thật sự rất tò mò, rốt cuộc nhục thân phòng ngự vô địch là thế nào?
Khi sức mạnh bốn tầng thế giới của Lục Trường Sinh rơi xuống, hung hăng nện vào Viên Cửu Chân.
Từ trong nhục thân của Viên Cửu Chân bạo phát ra từng vòng quang mang.
Một vòng, hai vòng, ba vòng…
Rõ ràng những vòng sáng này đều là một loại dao động sức mạnh thuần túy.
Hình dung cặn kẽ hơn thì có phần giống lực từ trường, nhưng lại không hoàn toàn giống.
Mỗi một tầng quang mang đều đại diện cho sức mạnh nhục thân của Viên Cửu Chân.
Có tất cả chín tầng.
“Răng rắc.”
Thế giới của Lục Trường Sinh giáng lâm, vòng quang mang đầu tiên trên người Viên Cửu Chân nháy mắt nát bấy.
Sau đó là vòng thứ hai, vòng thứ ba, vòng thứ tư, vòng thứ năm…
Thế nhưng từ vòng thứ sáu đằng trở đi thì sức mạnh bốn tầng thế giới của Lục Trường Sinh cũng có vẻ sắp tới cực hạn.
Sau đó là vòng thứ bảy.
Đã tới giai đoạn giằng co.
Qua một thời gian nữa, vòng quang mang thứ bảy vỡ vụn, đến vòng thứ tám, bốn tầng thế giới của Lục Trường Sinh hoàn toàn hao hết sức mạnh.
Không làm gì được Viên Cửu Chân nữa.
“Đây là cực hạn của ngươi rồi sao?”
“Nếu đúng như vậy thì ngươi khiến ta quá thất vọng rồi.”
Viên Cửu Chân vẫn không hề động đậy.
Thế nhưng tới cả lực từ trường của nhục thân mà Lục Trường Sinh cũng không thể đột phá.
Nói gì tới chuyện đối phó với Viên Cửu Chân?
Đây chính là nhục thân phòng ngự vô địch!
Dù có bốn tầng thế giới gia trì cũng không trấn áp được Viên Cửu Chân.
Giờ phút này Lục Trường Sinh mới hiểu “nhục thân phòng ngự vô địch” cường đại tới mức nào.
“Nhưng ngươi có thể kiên trì thêm bao lâu?”
Lục Trường Sinh lạnh lùng lên tiếng.
“Vậy ư?”
Viên Cửu Chân khẽ lắc đầu.
Sau đó toàn thân hắn chấn động.
Tám vòng quang mang vốn đã vỡ nát lại khôi phục trong nháy mắt.
Lại khôi phục thành chín vòng quang mang.
Lục Trường Sinh trầm mặc.
Thậm chí những người đứng quanh lôi đài cũng trầm mặc.
Bọn hắn biết mỗi vị chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch” đều rất mạnh.
Nhưng Viên Cửu Chân còn được công nhận là kẻ yếu nhất trong các chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch”.
Vậy mà cũng mạnh tới mức này?
Không khỏi khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng.
“Chẳng trách chủ lôi đài cấp độ Vô Địch lại được xưng là ‘Vô Địch’, đúng là khiến người khác tuyệt vọng.”
Chương 2037: Trận chiến Vô Địch! Lục Trường Sinh chấn động đại vũ trụ! (3)“Đúng vậy, Viên Cửu Chân đã chủ động để Lục Trường Sinh cuốn vào thế giới trong cơ thể, nhưng Lục Trường Sinh vẫn không thể khiến Viên Cửu Chân bị thương, đây đã là chủ lôi đài yếu nhất trong cấp độ Vô Địch rồi, thế chẳng phải các chủ lôi đài khác còn kinh khủng hơn à?”
“Bốn tầng thế giới của Lục Trường Sinh có thể trực tiếp nghiền ép Lãnh Kiếm Không và Cuồng Lôi, không phải chỉ có tiếng mà không có miếng, uy lực thật sự rất khủng bố. Nhưng kết quả thế nào? Đối mặt với nhục thân của Viên Cửu Chân lại vẫn cứ thúc thủ vô sách.”
“Lần này sợ rằng Lục Trường Sinh thua thật rồi…”
Mọi người đều thấy rõ.
Bốn tầng thế giới của Lục Trường Sinh không thể làm Viên Cửu Chân bị thương.
Như vậy Viên Cửu Chân vẫn đứng ở thế bất bại.
Trong lòng Lâm Thanh Loan và Phương Xuyên cũng cảm thấy nặng nề, không ổn chút nào.
Giờ phút này, Viên Cửu Chân cứ lẳng lặng đứng giữa hư không, hắn nhìn Lục Trường Sinh, chậm rãi mở miệng: “Giờ ngươi vẫn còn cơ hội nhận thua. Nếu không để ta động thủ, thế giới trong cơ thể ngươi sẽ hoàn toàn sụp đổ…”
Đúng là Giới Chủ sẽ không chết.
Nhưng khi thế giới sụp đổ mà muốn khôi phục lại cũng sẽ mất rất nhiều thời gian.
Từ điểm này có thể thấy Viên Cửu Chân cũng đã nương tay, không muốn giết chết Lục Trường Sinh thật.
Đương nhiên chắc chắn cũng có phần vì nể mặt núi Phi Long.
Nhưng quan trọng nhất vì Lục Trường Sinh là Giới Chủ, Viên Cửu Chân không có cách nào để hoàn toàn giết chết Lục Trường Sinh.
Nếu đã không thể hoàn toàn giết chết đối phương thì sao cứ phải ép nhau tới đường cùng?
Viên Cửu Chân biết rõ làm gì cũng để lại một con đường thì ngày sau sẽ dễ nói chuyện hơn.
Lục Trường Sinh không tức giận, ngược lại còn gật đầu nói: “Lục mỗ hãy còn thủ đoạn cuối cùng, nếu Viên đạo hữu có thể chống đỡ thì Lục mỗ sẽ lập tức nhận thua.”
“Ngươi vẫn còn thủ đoạn? Cứ việc thi triển đi.”
Viên Cửu Chân không bận tâm lắm.
Thủ đoạn mạnh nhất của một Giới Chủ như Lục Trường Sinh không phải là thế giới trong cơ thể sao?
Hắn còn có thủ đoạn gì được nữa?
Chỉ cần không phải tầng thế giới thứ năm thì Viên Cửu Chân không có gì phải sợ.
Đám người xung quanh lôi đài người cũng rất ngạc nhiên.
Đều lúc này Lục Trường Sinh còn thủ đoạn gì nữa?
Lục Trường Sinh hít một hơi thật sâu.
“Vù vù.”
Sức mạnh hủy diệt lập tức bạo phát.
Ầm vang bộc phát từ sâu trong Chân giới của Lục Trường Sinh.
Đây mới thực là sức mạnh hủy diệt.
Còn kinh khủng hơn so với sức mạnh hủy diệt hình thành từ cách dung luyện ba nghìn loại đại đạo của Tử Thiên Ảnh.
Dù sao lúc trước sức mạnh hủy diệt của Tử Thiên Ảnh chỉ là mô phỏng lại ba nghìn loại đại đạo.
Nhưng Lục Trường Sinh không mô phỏng sức mạnh hủy diệt.
Mà là sức mạnh hủy diệt sinh ra khi thế giới trong cơ thể hắn sinh diệt.
Chính là sức mạnh hủy diệt thật sự.
Được Lục Trường Sinh tích lũy từng giờ từng phút.
Tích lũy suốt hai mươi năm mới có được luồng sức mạnh hủy diệt này.
Khi luồng sức mạnh hủy diệt này bộc phát, hư không cũng bị chôn vùi chỉ trong nháy mắt.
Chân giới của Lục Trường Sinh cũng bị ảnh hưởng.
Nhưng so với ảnh hưởng Lục Trường Sinh phải chịu, lúc này sắc mặt Viên Cửu Chân đã hoàn toàn biến đổi.
Hắn cảm nhận được sức mạnh hủy diệt thuần túy.
Loại sức mạnh hủy diệt này thậm chí làm Viên Cửu Chân cảm thấy tim đập thình thịch.
“Đây là sức mạnh gì? Có cảm giác hủy diệt, là sức mạnh hủy diệt ư?”
“Sức mạnh hủy diệt của Tử Thiên Ảnh?”
Dù Viên Cửu Chân cảm thấy tim đập nhanh nhưng hắn vẫn có tự tin với nhục thân phòng ngự của mình.
Dù là sức mạnh hủy diệt nhưng sao có thể phá hủy nhục thân của hắn được?
Lục Trường Sinh không hề do dự.
Hắn tung hết sức mạnh hủy diệt tích lũy hai mươi năm ra ngoài.
Sức mạnh hủy diệt trùng trùng điệp điệp cuốn tới, trong nháy mắt đã rơi xuống người Viên Cửu Chân.
Từng vòng quang mang trong nháy mắt vỡ nát.
“Răng rắc.”
Quang mang vỡ nát, chôn vùi.
Từng vòng tới từng vòng.
Trong nháy mắt, chín vòng quang mang đều vỡ vụn, mang cảm giác thế như chẻ tre.
“Gì thế này?”
Trong lòng Viên Cửu Chân cực kỳ chấn động.
Hắn không thể ngờ phòng ngự nhục thân của hắn lại bị phá vỡ nhanh như vậy.
Giờ quang mang hình thành từ sức mạnh nhục thân đã bị đánh vỡ, vậy thì sức mạnh hủy diệt sẽ thật sự rơi xuống người hắn.
Đây là đối kháng giữa sức mạnh nhục thân thuần túy và sức mạnh hủy diệt.
“…”
Một phần nhục thân của Viên Cửu Chân bị chôn vùi.
Nhưng đúng là nhục thân đang dốc toàn lực ngăn cản.
Không hổ là nhục thân phòng ngự vô địch.
Sức phòng ngự đúng là cường hãn.
Sức mạnh hủy diệt thuần túy thế mà cũng không thể lập tức chôn vùi nhục thân của Viên Cửu Chân.
Đôi bên bắt đầu giằng co.
Nhưng cũng chỉ được thêm một lát.
Chẳng mấy chốc Viên Cửu Chân đã không chống đỡ nổi. Sức mạnh hủy diệt thuần túy không ngừng ăn mòn nhục thân của hắn.
Từng phần nhục thân bắt đầu sụp đổ.
Một phần, hai phần, ba phần…
Tất cả mọi người đều có thể thấy được, nhục thân của Viên Cửu Chân đang dần sụp đổ.
Mãi tới khi sụp đổ năm phần thì Viên Cửu Chân mở miệng: “Ta nhận thua.”
“Thật không ngờ ngươi lại nắm giữ sức mạnh hủy diệt chân chính, tới cả nhục thân của ta cũng không chống đỡ nổi…. Nhưng nếu ta không đoán sai thì sức mạnh hủy diệt của ngươi hẳn cũng có hạn? Nếu không trong nháy mắt đã có thể chôn vùi nhục thân của ta rồi.”
“Tiếc là nhục thân của ta vẫn chưa đủ cường đại, nếu cường đại hơn một chút đủ để kéo dài với ngươi thì chưa biết ai thắng ai thua đâu…”
Lục Trường Sinh từ chối đáp lời.
Thật ra Viên Cửu Chân đã đoán đúng.
Đúng là sức mạnh hủy diệt của Lục Trường Sinh có hạn, dù sao hắn mới tích lũy hai mươi năm thôi.
Nếu nhục thân của Viên Cửu Chân cường đại hơn thì đúng là có thể chống lại sức mạnh hủy diệt thật, sau đó lại cùng Lục Trường Sinh so đấu tiêu hao, để xem ai chịu được lâu hơn?
Nếu thật là thế thì thắng bại thế nào rất khó nói.
Chương 2038: Trận chiến Vô Địch! Lục Trường Sinh chấn động đại vũ trụ! (4)Đương nhiên Lục Trường Sinh cũng có thể tích lũy trong khoảng thời gian dài hơn.
Nếu tích lũy sức mạnh hủy diệt một trăm năm, thậm chí hơn nghìn năm.
Lúc đó Viên Cửu Chân lấy gì để cản lại đây?
Bởi vậy những câu phỏng đoán kiểu “nếu như” này vốn không cần nói ra.
Hiện giờ Lục Trường Sinh đã thắng, trở thành chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch” mới.
Vậy là đủ!
“Rầm.”
Sau khi Viên Cửu Chân nhận thua, xung quanh lôi đài vang lên vô số tiếng hoan hô.
Phần lớn mọi người trưng vẻ mặt như cha mẹ chết, nhưng vẫn có một phần nhỏ đang hò reo phấn khởi.
Bọn hắn đều là người kiên định ủng hộ Lục Trường Sinh.
“Ha ha ha, ta biết ngay mà, Lục Trường Sinh đã dám khiêu chiến Viên Cửu Chân thì chắc chắn phải có lòng tin. Giờ xem đi, chẳng phải Lục Trường Sinh đánh bại Viên Cửu Chân rồi à?”
“Không sai, từ lần đầu tiên thua lỗ vì Lục Trường Sinh về sau ta vẫn luôn cược Lục Trường Sinh thắng, mà mỗi lần Lục Trường Sinh đều không khiến ta thất vọng, lần này cũng vậy.”
“Lục Trường Sinh bước lên chủ lôi đài cấp độ Vô Địch, ngay cả Viên Cửu Chân cũng không phải đối thủ của hắn, lần này tỷ lệ đặt cược của Lục Trường Sinh là ba đấy…”
“Thủ đoạn Lục Trường Sinh vừa dùng là sức mạnh hủy diệt phải không? Giống với thủ đoạn của Tử Thiên Ảnh nhưng lại có vẻ không giống lắm, hẳn là linh cảm từ Tử Thiên Ảnh nhỉ?”
“Tử Thiên Ảnh… dung luyện ba nghìn loại đại đạo, tạo thành sức mạnh hủy diệt, sức mạnh hủy diệt của Lục Trường Sinh lại hình thành từ đâu?”
Trong nhất thời mỗi người đều có ý kiến riêng.
Rất nhiều người đã chú ý đến “sức mạnh hủy diệt” của Lục Trường Sinh.
Nhưng bọn hắn chỉ biết Tử Thiên Ảnh dung luyện ba nghìn loại đại đạo hình thành sức mạnh hủy diệt.
Mà lại không biết sức mạnh hủy diệt của Lục Trường Sinh hình thành thế nào.
Lục Trường Sinh chiến thắng, lúc này Phương Xuyên và Lâm Thanh Loan mới thở phào một hơi.
“Trường Sinh, chúc mừng ngươi chiến thắng.”
“Ha ha ha, Lục sư đệ, không ngờ ngươi lại có thể đánh bại Viên Cửu Chân nhanh gọn như vậy. Lần này ngươi trở thành chủ lôi đài cấp độ ‘Vô Địch’ danh xứng với thực rồi.”
Phương Xuyên và Lâm Thanh Loan đều rất cao hứng.
Đặc biệt là Phương Xuyên.
Lục Trường Sinh đại diện cho núi Phi Long.
Viên Cửu Chân đại diện cho Thần Minh.
Đôi bên đại chiến có thể nói là cuộc so tài giữa núi Phi Long và Thần Minh.
Cuối cùng Lục Trường Sinh thắng lớn, tương đương với việc núi Phi Long thắng lớn.
Đối với toàn bộ núi Phi Long mà nói đây là chuyện hết sức may mắn.
“Trường Sinh, lần này đặt cược tổng cộng thu được một nghìn sáu trăm hai mươi sáu vạn nguyên tinh, hơn nữa tiền thưởng khiêu chiến lần này khoảng chừng một triệu nguyên tinh, cộng lại là một nghìn bảy trăm hai mươi sáu vạn nguyên tinh.”
Lục Trường Sinh nhận được nguyên tinh.
Tổng cộng hơn 17 triệu nguyên tinh.
Đây là con số cực kỳ khủng bố.
Chân giới của Lục Trường Sinh bành trướng sẽ cần rất nhiều nguyên tinh.
Dù không có Thanh Liên Bảo Đăng thì số nguyên tinh này cũng đủ để Chân giới của hắn sinh ra Thần giới rồi.
Có điều Lục Trường Sinh biết rõ, trên Thần giới hãy còn Chí Cao giới.
Đến lúc đó Chân giới sẽ tiêu tốn số lượng nguyên tinh không tưởng, có thể nói là cái động không đáy.
Bởi vậy lúc này việc cần làm là tích lũy nguyên tinh nhiều hơn nữa.
Thế nhưng quan trọng nhất vẫn là khí vận.
Hiện giờ Lục Trường Sinh cũng cảm nhận được điểm này.
Vô số khí vận mãnh liệt ập tới.
Làm Lục Trường Sinh có hơi choáng váng.
“Ta về tiêu hóa khí vận trước đã…”
Nói xong Lục Trường Sinh quay về tĩnh thất trong động phủ.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Trong nháy mắt đã qua ba tháng.
Lục Trường Sinh mở mắt.
Hắn đã tiêu hóa hầu hết khí vận.
Lần này khí vận vượt trội hơn trước đây rất nhiều.
Lục Trường Sinh lập tức mở bảng thuộc tính ra xem.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhất cảnh
Chân giới: 100% (Một trăm bốn mươi bốn lần bành trướng)
Linh hồn: 90% (Tàn)
Trên bảng thuộc tính, tiến độ linh hồn đã đạt đến 90%, còn thiếu 10% nữa là viên mãn.
Đương nhiên hiện giờ linh hồn vẫn chỉ là linh hồn “không trọn vẹn”.
Đạt tới 100% xong có thể biến thành linh hồn hoàn chỉnh hay không chính Lục Trường Sinh cũng không rõ.
Hắn cũng vô cùng chờ mong tiến độ linh hồn đạt tới 100%, để xem rốt cuộc nó sẽ có biến hóa thế nào?
Chỉ tiếc vẫn còn một khoảng nữa linh hồn mới đạt 100%.
“Lần này có thể chỉnh đốn năm mươi năm!”
“Chủ lôi đài cấp độ Vô Địch có thể chỉnh đốn năm mươi năm, mà trong năm mươi năm này khí vận của ta vẫn sẽ tăng lên một ít, đến lúc đó rất có thể đạt tới một trăm phần trăm. Không cần đợi tới lần chiến đấu tiếp theo, trong vòng năm mươi năm, hẳn là khí vận của ta sẽ đủ để tiến độ linh hồn đạt tới một trăm phần trăm…”
Lục Trường Sinh rất chờ mong, sau đó sẽ phát sinh chuyện gì đây?
Thế là Lục Trường Sinh bắt đầu để Chân giới bành trướng.
Dù sao Chân giới bành trướng cũng không ảnh hưởng tới chuyện Lục Trường Sinh hấp thu khí vận, càng không ảnh hưởng tới tiến độ linh hồn.
Mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm, bốn mươi năm, năm mươi năm…
“Tách.”
Lục Trường Sinh mở mắt.
Chân giới của hắn lại bành trướng thêm năm lần.
Số lần Chân giới bành trướng đã lên tới 149 lần!
Thế nhưng vẫn còn rất xa mới có thể sinh ra Thần giới.
Có điều Lục Trường Sinh vẫn rất chờ mong.
Bởi trong năm mươi năm này hắn vẫn thu được một ít khí vận như cũ.
Mà những khí vận này cũng đang dần tăng cường linh hồn.
91%, 93%, 95%, 97%, 99%…
Hiện giờ cường độ linh hồn của Lục Trường Sinh đã lên tới 99%.
Chỉ còn thiếu một ít nữa là có thể đạt tới 100%.
Có lẽ chỉ trong mấy ngày này thôi.
Lục Trường Sinh cứ yên lặng chờ đợi.
Không biết hắn đã đợi bao lâu.
Có thể là ba ngày, có thể là hai ngày, cũng có thể chỉ mấy canh giờ.
Chương 2039: Thời Không Trường Hà chi biến, “Lục Trường Sinh” nhảy vào Thời Không Trường Hà?Từ nơi sâu xa khí vận đã hoàn toàn tăng cường linh hồn lên tới 100%, giờ phút này linh hồn của Lục Trường Sinh bắt đầu “lột xác”.
“Rầm.”
Trong đầu Lục Trường Sinh ầm vang một tiếng.
Hắn vẫn là hắn.
Thế nhưng dường như hắn cũng không phải hắn.
Lục Trường Sinh rõ ràng cảm thấy bản thân sinh ra một loại biến hóa về chất.
Nhưng cụ thể là biến hóa ở chỗ nào thì chính Lục Trường Sinh cũng không nói rõ được.
Lục Trường Sinh chỉ có thể nghe theo cảm ứng từ cõi u minh.
Hắn mơ hồ “nhìn thấy” một con sông dài to lớn giữa vô số thời không.
Thời Không Trường Hà!
Đây là Thời Không Trường Hà mênh mông vô ngần!
Thời Không Trường Hà và Thời Gian Trường Hà dù chỉ khác một chữ nhưng lại là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt.
Thời Không Trường Hà bao hàm vô số dòng thời gian, bao hàm vô số chiều không gian.
Nếu như nói trong vô số dòng thời gian và vô số chiều không gian có thứ gì vĩnh hằng bất biến, vậy thì chỉ có một thứ duy nhất, chính là Thời Không Trường Hà!
Thời Không Trường Hà vĩnh hằng bất biến.
Đó là ngọn nguồn của tất cả, dường như cũng là điểm cuối cùng của tất cả.
Lục Trường Sinh lờ mờ trông thấy trong Thời Không Trường Hà có những ngã ba, vô số “nhánh sông” chia ra, dường như có từng bóng người khiến Lục Trường Sinh cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Đó cũng là Lục Trường Sinh.
Thế nhưng đó lại là Lục Trường Sinh tại các dòng thời gian và chiều không gian khác.
Những Lục Trường Sinh này có một số hãy còn mê mang, vốn không thể nhìn thấy Thời Không Trường Hà.
Có một số thì đã nhìn thấy Thời Không Trường Hà.
Nhưng không có một ai dám nhảy vào Thời Không Trường Hà.
Lục Trường Sinh thấy bên trong Thời Không Trường Hà có vô số thân ảnh.
Bọn hắn đang giãy giụa trong Thời Không Trường Hà.
Chỉ tiếc không ai có thể từ Thời Không Trường Hà “nhảy” lên bờ mà chỉ có thể ở trong Thời Không Trường Hà dần dần trầm luân, chôn vùi, tới khi hóa thành một phần của Thời Không Trường Hà.
Tâm linh của Lục Trường Sinh vô cùng chấn động.
Tuy nhiên nhìn thấy Thời Không Trường Hà lại khiến Lục Trường Sinh có một tia minh ngộ.
Một khi nhảy vào Thời Không Trường Hà rồi lại có thể nhảy ra khỏi Thời Không Trường Hà, mà Thời Không Trường Hà cũng không thể ngăn cản thì đó chính là một loại cảnh giới chí cao.
Vĩnh Hằng!
Hoàn toàn không bị Thời Không Trường Hà ước thúc, đó chính là cảnh giới Vĩnh Hằng!
Có điều dường như cảnh giới Vĩnh Hằng cũng không phải điểm cuối cùng…
Dù sao cảnh giới Vĩnh Hằng có vĩ đại tới đâu thì cũng đâu có thể lớn hơn Thời Không Trường Hà?
Thế nhưng chuyện này liên quan tới quá nhiều điều.
Cách Lục Trường Sinh còn quá xa xôi.
“Ừm?”
Đột nhiên Lục Trường Sinh thấy bên trong Thời Không Trường Hà mơ hồ có một bóng đen to lớn.
Không, đây không phải là bóng đen.
Mà là một thân ảnh khổng lồ, hơn nửa thân thể đã chìm dưới Thời Không Trường Hà.
Chỉ còn lại có một cái đầu to lớn còn trồi lên mặt sông.
“Tín ngưỡng ta, kính dâng tất cả của ngươi, ngươi sẽ thu hoạch được sức mạnh vô tận và tuổi thọ vô tận…”
Lục Trường Sinh nhìn chằm chằm cái đầu to lớn kia.
Đúng lúc đó trong đầu hắn vang lên một thanh âm.
Thanh âm không ngừng quanh quẩn trong đầu, cả người thân Lục Trường Sinh căng cứng.
Toàn thân đều có vẻ choáng váng.
Như thể không tự chủ được, chuẩn bị đi về phía Thời Không Trường Hà, nhất là cái đầu lâu to lớn kia lại chậm rãi tới gần Lục Trường Sinh.
“Hừ.”
“Đệ tử của bản tọa mà ngươi cũng dám mê hoặc à?”
Bỗng nhiên một giọng nói âm quen thuộc vang vọng trong đầu Lục Trường Sinh tựa như tiếng sấm rền.
Ngay sau đó một bóng dáng khổng lồ xuất hiện bên cạnh Lục Trường Sinh.
Cùng lúc đó thân ảnh khổng lồ kia vung mạnh lên tay, khơi lên bọt nước trong Thời Không Trường Hà, nháy mắt đánh lên cái đầu lâu to lớn kia, đầu lâu lập tức bị đánh lui.
“Hì hì, lại một lão bất tử sắp bị kéo vào Thời Không Trường Hà.”
“Yên tâm, chẳng mấy chốc ngươi sẽ giống như ta thôi, ha ha ha…”
Đầu lâu to lớn nhìn chòng chọc thân ảnh khổng lồ bên cạnh Lục Trường Sinh.
Ngược lại phát ra tiếng cười bén nhọn.
Lúc này Lục Trường Sinh cũng đã lấy lại tinh thần, hắn nhìn sang bên cạnh.
Bóng người to lớn bên cạnh hắn quá mức quen thuộc.
“Sư tôn! Sao ngài lại ở đây?”
Lục Trường Sinh thốt lên.
Bóng người khổng lồ này rõ ràng là sư tôn của Lục Trường Sinh, đường đường Chúa Tể tam cảnh tại đại vũ trụ, Chúa Tể Phi Long! Chúa Tể Phi Long nhìn Lục Trường Sinh, cũng không khỏi cảm thán.
“Mới qua một quãng thời gian ngắn như vậy mà ngươi đã có thể bổ sung linh hồn, thậm chí nhìn thấy Thời Không Trường Hà…”
“Kỳ thực chỉ có người đã hoàn thiện linh hồn mới có thể nhìn thấy Thời Không Trường Hà. Mà toàn bộ trọng điểm của việc tu hành đều nằm trong Thời Không Trường Hà này.”
“Trước đây vi sư đề cập tới đệ tứ cảnh cảnh giới Vĩnh Hằng, thật ra đó chính là có thể tự do ra vào Thời Không Trường Hà, thậm chí còn có thể vớt ra một số người đã chìm vào Thời Không Trường Hà. Những người kia đã từng chết đi nhưng cảnh giới Vĩnh Hằng vĩ đại lại có thể trực tiếp vớt bọn hắn từ Thời Không Trường Hà ra.”
Trong lòng Lục Trường Sinh chấn động.
Vậy chẳng phải là tương đương với phục sinh à?
Người đã chết đi lại có thể được cảnh giới Vĩnh Hằng phục sinh.
Đây là năng lực kinh khủng nhường nào?
Đã vượt qua tất cả thần thông, tất cả bảo vật.
Chẳng trách ai cũng nói đệ tứ cảnh chính là tồn tại không thể nhìn, không thể nghe thấy.
“Cái đầu lâu khổng lồ trong Thời Không Trường Hà vừa rồi là sao?”
Lục Trường Sinh lại hỏi.
“Những thứ đó đều là tồn tại đệ tam cảnh.”
“Trong thời không mênh mông không chỉ có một tòa đại vũ trụ của chúng ta. Có đủ loại vũ trụ và đủ loại tu hành, nhưng bất kể là loại hệ thống tu hành nào, nếu không thể thành tựu đệ tứ cảnh Vĩnh Hằng thì sẽ dần sa vào Thời Không Trường Hà.”
“Những đệ tam cảnh trong đại vũ trụ như chúng ta vì sao cứ phải truy cầu thành tựu đệ tứ cảnh Vĩnh Hằng? Nếu quả thực có tuổi thọ vô tận vì sao nhất định phải truy cầu đệ tứ cảnh?”
Chương 2040: Thời Không Trường Hà chi biến, “Lục Trường Sinh” nhảy vào Thời Không Trường Hà? (2)“Kỳ thực nguyên nhân chính là đây. Dù có là Chúa Tể tam cảnh, theo thời gian trôi qua, vì rất nhiều nguyên nhân rồi sẽ từng bước sa vào Thời Không Trường Hà. Đệ tam cảnh thực lực mạnh đệ dù có sa vào Thời Không Trường Hà thì vẫn có thể trồi lên mặt sông, tiếp tục sống sót.”
“Nhưng vẫn không thể thành đệ tứ cảnh thì cuối cùng sẽ có ngày triệt để chìm xuống Thời Không Trường Hà, đến lúc đó chờ đợi chỉ có tử vong…”
Trong lòng Lục Trường Sinh cực kỳ chấn động.
Hắn đã hiểu.
Rốt cuộc hắn cũng hiểu rõ vì sao Chúa Tể tam cảnh lại có động lực theo đuổi đệ tứ cảnh như thế.
Hắn thấy đệ tứ cảnh chỉ là hư vô mờ mịt.
Dù sao chưa có ai từng gặp qua tồn tại đệ tứ cảnh.
Ai dám nói chắc chắn có đệ tứ cảnh tồn tại trên đời?
Nhưng dù là thế thì Chúa Tể tam cảnh vẫn không ngừng truy cầu, chắc chắn phải có nguyên nhân.
Mà nguyên nhân ở ngay đây.
Chúa Tể tam cảnh thế mà cũng sẽ ở dần dần trầm luân trong Thời Không Trường Hà.
“Những người luân hãm trong Thời Không Trường Hà kia đều là linh hồn ư?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Không sai, đích thực đều là linh hồn. Một khi linh hồn triệt để đắm chìm trong Thời Không Trường Hà thì bản thể cũng sẽ chết bất đắc kỳ tử, chết mà không rõ nguyên nhân gì cả.”
“Tại đại vũ trụ có không ít Chúa Tể tam cảnh đều chết mà không rõ lý do, nhưng thật ra đều vì linh hồn của bọn hắn đã đắm chìm trong Thời Không Trường Hà.”
“Chủ nhân của cái đầu lâu khổng lồ vừa rồi tản ra khí tức vô cùng cường đại, hơn nữa còn có kích thước khổng lồ như vậy, chắc chắn đó là tồn tại đệ tam cảnh hàng đầu, đoán chừng hắn là kẻ nổi bật tại tòa vũ trụ nào đó.”
“Nhưng ngươi không phải sợ, cách Thời Không Trường Hà, không ai biết ngươi là sinh mệnh ở tòa vũ trụ nào. Dù biết thì chuyện vượt qua vũ trụ cũng rất khó khăn. Nhưng gặp phải loại tồn tại cường đại này, rất có thể linh hồn của ngươi sẽ chìm vào Thời Không Trường Hà, hắn kéo được ngươi xuống nước thì có thể giúp linh hồn của hắn chống đỡ lâu hơn một chút, sống lâu hơn một chút. Vậy nên nếu không phải vạn bất đắc dĩ, nếu gặp tồn tại đệ tam cảnh cường đại thế này nhớ là phải nhanh chóng rời khỏi Thời Không Trường Hà ngay, đừng tiếp xúc làm gì.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Hắn đã hiểu rõ.
Thậm chí tới hôm nay linh hồn của hắn đã không còn là tàn hồn, sau khi linh hồn hoàn thiện hắn mới coi như được biết về bản chất của việc tu hành.
Thời Không Trường Hà!
Bản chất của việc tu hành chính vì siêu thoát Thời Không Trường Hà.
Chỉ có siêu thoát Thời Không Trường Hà mới thực sự là tiêu dao, là tự tại.
Mà linh hồn càng mạnh lại càng có hy vọng siêu thoát Thời Không Trường Hà.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao linh hồn là trọng điểm tu hành của tất cả các Chúa Tể đệ tam cảnh.
“Tốt, ngươi không nên ở lâu tại Thời Không Trường Hà, quay về đi…”
Chúa Tể Phi Long dứt lời, Lục Trường Sinh thấy ý thức của mình mơ hồ đi.
Sau đó Lục Trường Sinh lại khôi phục ý thức.
Hắn vẫn ngồi trong tĩnh thất tại động phủ như cũ.
Xung quanh cũng không có bất cứ biến hóa nào, dường như tất cả mọi chuyện vừa xảy ra chỉ là ảo giác của hắn.
Thế nhưng đó thật sự là ảo giác thôi sao?
Đá truyền tin của Lục Trường Sinh rung lên.
“Trường Sinh, phải nhớ không nên bất cẩn đi vào Thời Không Trường Hà! Nếu thật sự phải tiến vào thì cứ chờ linh hồn của ngươi mạnh hơn nữa mới có thể tiến vào…”
Lục Trường Sinh nhìn thấy tin nhắn của sư tôn Chúa Tể Phi Long.
Hơn nữa còn là tin nhắn vừa mới được gửi tới.
Điều này nói rõ Thời Không Trường Hà hắn vừa nhìn thấy, thậm chí tất cả những chuyện vừa xảy ra đều là thật, không phải là ảo giác gì hết.
“Đều là thật…”
“Bản chất của việc tu hành chính là siêu thoát Thời Không Trường Hà.”
“Linh hồn mới là bản chất của việc tu hành…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Ánh mắt hắn càng lúc càng sáng.
Giờ phút này Lục Trường Sinh không còn bất cứ mê mang gì nữa.
Lục Trường Sinh lập tức mở bảng thuộc tính ra xem xét tình trạng của bản thân.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhất cảnh
Chân giới: 100% (Một trăm bốn mươi chín lần bành trướng)
Linh hồn phổ thông: 0 (Gặp nước là chìm, không thể sống quá một giây trong Thời Không Trường Hà)
Cột “linh hồn” trên bảng thuộc tính đã thay đổi.
Biến thành “linh hồn bình thường”.
Thậm chí phía sau còn có chú giải.
Không thể sống quá một giây nếu tiến vào Thời Không Trường Hà.
Nói cách khác nếu Lục Trường Sinh tiến vào Thời Không Trường Hà, đoán chừng sẽ chìm xuống chỉ trong chớp mắt.
Không thể giống chiếc đầu lâu khổng lồ kia, có thể lơ lửng giữa Thời Không Trường Hà.
Điều này đã nói rõ một vấn đề.
Linh hồn của Lục Trường Sinh thật sự quá yếu.
Thế nhưng chuyện linh hồn không vội.
Giờ đến lượt Lục Trường Sinh giữ lôi đài.
Năm mươi năm đã qua, cũng tới lúc Lục Trường Sinh phải giữ lôi đài.
Thế là Lục Trường Sinh rời khỏi tĩnh thất.
“Trường Sinh, ngươi xuất quan rồi.”
Lâm Thanh Loan vẫn chờ bên ngoài tĩnh thất. Nhưng hiếm khi lại không thấy Phương Xuyên đâu.
“Phương sư huynh đâu?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Phương sư huynh đi xử lý chuyện giữ lôi đài của ngươi rồi, lần này có người khiêu chiến nên ngươi không trống lịch nữa.”
Lâm Thanh Loan nói.
“Có người khiêu chiến ta à?”
Lục Trường Sinh hơi bất ngờ, nhưng nghĩ lại thì cũng hợp tình hợp lí.
Dù sao, trong các chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch”, trước mắt Lục Trường Sinh nhìn có vẻ như yếu nhất.
Hắn chỉ đánh bại được Viên Cửu Chân thôi.
Mà quan trọng là trong các chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch” thì Viên Cửu Chân là kẻ yếu nhất.
Lục Trường Sinh thay thế Viên Cửu Chân, như vậy hắn chính là kẻ yếu nhất trong các chủ lôi đài cấp độ Vô Địch.
Những kẻ lập chí trở thành chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch” tất nhiên sẽ chọn khiêu chiến Lục Trường Sinh.
“Người muốn khiêu chiến ta là ai?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Là Bạch Ngọc Côn, nghe nói hắn có huyết mạch của Chúa Tể Bạch Đế, là hậu duệ trực hệ.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Bạch Ngọc Côn, hắn nhớ kỹ rồi.
Chương 2041: Thời Không Trường Hà chi biến, “Lục Trường Sinh” nhảy vào Thời Không Trường Hà? (3)“Có tư liệu của Bạch Ngọc Côn không?”
“Đương nhiên là có, Phương sư huynh đã chuẩn bị sẵn cho ngươi rồi.”
Lâm Thanh Loan nhanh chóng lấy tư liệu ra.
Lục Trường Sinh cẩn thận xem xét một lượt.
Không có nhiều tư liệu về Bạch Ngọc Côn, nhưng cũng không ít. Hắn là hậu duệ trực hệ của Chúa Tể Bạch Đế, có thể trực tiếp khiêu chiến Chủ Tướng, không cần từ từ đi lên từ thi đấu tuyển chọn tầng dưới chót.
Không khác gì Lục Trường Sinh.
Thế nhưng mỗi lần Bạch Ngọc Côn khiêu chiến đều có mục tiêu rõ ràng.
Chỉ luôn chọn kẻ bị hắn khắc chế.
Khác với Lục Trường Sinh trước đó, chuyên môn khiêu chiến tồn tại hàng đầu trong cùng cấp độ.
Bởi vậy Bạch Ngọc Côn thuận lợi trở thành chủ lôi đài cấp độ Vương Giả, đồng thời thành công giữ lôi đài chín lần, có được cơ hội khiêu chiến chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch”.
Nguyên nhân Bạch Ngọc Côn khiêu chiến Lục Trường Sinh rất đơn giản.
Trước mắt xem ra, đúng là trong các chủ lôi đài cấp độ Vô Địch chỉ có Lục Trường Sinh yếu nhất.
Không khiêu chiến Lục Trường Sinh thì khiêu chiến ai bây giờ?
Rõ ràng Lục Trường Sinh đã thành “quả hồng mềm” rồi.
Nhưng Lục Trường Sinh lại không thấy tức giận gì cả.
Hắn không quan tâm việc mình trở thành “quả hồng mềm”.
Chí ít “quả hồng mềm” có một điểm tốt, đó là có thể lên lôi đài chiến đấu.
Chỉ cần có thể lên lôi đài thì Lục Trường Sinh sẽ thu được rất nhiều khí vận, còn có thể đặt cược nguyên tinh, vậy cớ sao phải giận?
Đương nhiên trước mắt Lục Trường Sinh có thể “ngụy trang” kẻ yếu, sau đó chiến đấu thêm mấy trận.
Nhưng không cần thiết.
Suy nghĩ của Lục Trường Sinh rất đơn giản, tất cả đều “tùy tâm”.
Hắn không cần thiết phải dùng những thủ đoạn nhỏ này.
Được chính là được, không được là không được.
Không lâu sau Phương Xuyên cũng trở về.
Thấy Lục Trường Sinh xuất quan, trên mặt hắn cũng nở một nụ cười.
“Lục sư đệ, sắp xếp xong chuyện Bạch Ngọc Côn khiêu chiến rồi, sau ba tháng nữa sẽ bắt đầu.”
“Tên Bạch Ngọc Côn này vô cùng cẩn thận, thực lực cũng không tệ, nhưng có thực lực cấp độ Vô Địch hay không thì rất khó nói. Dù sao mấy lần chiến đấu trước rõ ràng Bạch Ngọc Côn đều giấu dốt, có vẻ hắn muốn giấu nghề để đối phó khiêu chiến cấp độ Vô Địch, là hạng người tâm cơ thâm trầm đấy.”
“Bởi vậy Lục sư đệ nhất định phải cẩn thận.”
Phương Xuyên trầm trọng nói.
“Phương sư huynh yên tâm, ta biết làm thế nào để ứng phó với hắn.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Có lẽ Bạch Ngọc Côn có điều che giấu, nhưng vậy thì sao?
Lần này Lục Trường Sinh đã tích lũy sức mạnh hủy diệt ròng rã 50 năm.
So với 50 năm trước, Lục Trường Sinh càng thêm cường đại.
Nhất là lực công kích.
Ngay cả Viên Cửu Chân có nhục thân phòng ngự vô địch cũng không phải đối thủ của hắn huống chi là Bạch Ngọc Côn?
Hơn nữa 50 năm qua Lục Trường Sinh cũng để Chân giới bành trướng năm lần.
Uy lực của bốn tầng thế giới trong cơ thể được nâng cao một bước.
Giờ Lục Trường Sinh, không sợ bất cứ tu sĩ Siêu Thoát nhất cảnh nào cả.
“Đúng rồi lần này tỷ lệ đặt cược của ngươi hơi thấp, chỉ có khoảng một phẩy năm thôi.”
Lục Trường Sinh hiểu, thật ra mọi người đều thấy rõ.
Về cơ bản thì kẻ khiêu chiến Bạch Ngọc Côn yếu hơn hắn.
Bình thường cấp độ Vương Giả khiêu chiến chủ lôi đài cấp độ Vô Địch đều rất khó thành công.
Xác suất thắng lợi rất thấp.
Chỉ có Lục Trường Sinh là ngoại lệ.
Lần trước Lục Trường Sinh khiêu chiến với Viên Cửu Chân, thật ra cũng bị cho là bên yếu hơn.
Đương nhiên Lục Trường Sinh sẽ không mất cảnh giác.
Chẳng mấy chốc đã đến thời gian ước định để chiến đấu giữ lôi đài.
Lục Trường Sinh đi thẳng tới lôi đài, yên lặng chờ đợi.
Có vẻ Bạch Ngọc Côn vẫn chưa tới.
Thế nhưng đám người xung quanh lôi đài đã rất náo nhiệt.
“Lần này dù tỷ lệ đặt cược của Lục Trường Sinh thấp nhưng hẳn là sẽ ổn.”
“Đúng vậy, Bạch Ngọc Côn khiêu chiến với Lục Trường Sinh, trông thì có vẻ cũng là tìm quả hồng mềm dễ bóp, nhưng nếu không có gì ngoài ý muốn thì Bạch Ngọc Côn không phải đối thủ của Lục Trường Sinh.”
“Có lẽ Bạch Ngọc Côn vẫn giấu thực lực, nhưng muốn khiêu chiến một vị cường giả cấp độ Vô Địch nghe thì dễ lắm? Nhiều năm qua chỉ có một mình Lục Trường Sinh thành công đánh thắng Viên Cửu Chân, đồng thời thay vào chỗ của đối phương thôi.”
Mọi người bàn tán ầm ĩ, không ai coi trọng Bạch Ngọc Côn.
Lát sau Bạch Ngọc Côn xuất hiện.
Đây là một nam tử có tác phong nhanh nhẹn.
Đối phương nhìn thoáng qua lôi đài, sau đó tiến vào trong.
Hoàn cảnh chiến đấu vẫn là đại vũ trụ như cũ.
Sắc mặt Bạch Ngọc Côn lộ vẻ ngưng trọng.
“Lục Giới Chủ, ta biết thực lực của ngươi rất mạnh. Nhưng lần này ta đã chuẩn bị đầy đủ, cũng đã nghiên cứu kỹ nhược điểm của ngươi, trận chiến này ngươi thua chắc rồi!”
Bạch Ngọc Côn lên tiếng trước.
Đồng thời nói một cách chắc nịch.
Lục Trường Sinh khẽ cau mày.
Nhưng cũng chỉ thế thôi, hắn không đáp lại một lời.
Bạch Ngọc Côn đi theo con đường dung luyện đại đạo.
Điểm này khác với Viên Cửu Chân.
“Giết.”
Bạch Ngọc Côn động thủ.
Hắn vừa động thủ đã thấy vô số đại đạo lập loè.
Ngay sau đó một chiếc trường kích to lớn tỏa ra màu vàng kim xuất hiện.
“Gì thế này, Hoàng Kim Chiến Kích?”
“Bạch Đế bệ hạ lại đưa Hoàng Kim Chiến Kích cho Bạch Ngọc Côn à?”
“Sao có thể chứ? Đây là Hoàng Kim Chiến Kích đấy, chỉ có cường giả từ nhị cảnh trở lên mới có thể thôi động, thậm chí chỉ có cường giả tam cảnh mới có thể phát huy ra uy lực khổng lồ của nó, sao Bạch Ngọc Côn có thể thôi động nó được?”
“Đây là chỗ dựa của Bạch Ngọc Côn à? Không ngờ Bạch Đế bệ hạ lại nguyện ý giao Hoàng Kim Chiến Kích cho một gã Siêu Thoát nhất cảnh như Bạch Ngọc Côn…”
Mọi người trông thấy chiến kích màu vàng kim này đều kinh hãi.
Rõ ràng bọn hắn đều biết lai lịch của Hoàng Kim Chiến Kích.
Đây là chí bảo trong tay Bạch Đế, cùng Bạch Đế một đường trưởng thành, cuối cùng lên tới đệ tam cảnh, Bạch Đế lại luyện hóa nó một lần nữa, đúc ra Hoàng Kim Chiến Kích có uy lực kinh người.
Chương 2042: Thời Không Trường Hà chi biến, “Lục Trường Sinh” nhảy vào Thời Không Trường Hà? (4)Nếu thật sự có thể bộc phát ra uy lực của Hoàng Kim Chiến Kích, vậy thì trong những kẻ siêu thoát nhất cảnh cũng là vô địch chân chính!
Lục Trường Sinh không biết Hoàng Kim Chiến Kích là thứ gì.
Nhưng khi Bạch Ngọc Côn thi triển ra Hoàng Kim Chiến Kích, Lục Trường Sinh cũng cảm nhận được nguy hiểm.
Thậm chí là cực kỳ nguy hiểm!
Bởi vậy Lục Trường Sinh thậm chí không cần nghĩ ngợi đã phóng ra sức mạnh hủy diệt tích lũy suốt 50 năm.
“Rầm.”
Toàn bộ sức mạnh hủy diệt bộc phát.
Sức mạnh hủy diệt tích lũy 50 năm nháy mắt biến thành một đám mây to lớn che khuất bầu trời, trực tiếp bao phủ cả vùng hư không này.
Thậm chí ngay cả một mảnh vàng kim chói mắt kia cũng bị sức mạnh hủy diệt che đậy.
Trong tầm mắt không có màu vàng kim mà chỉ có đầy trời tối đen.
“A…”
…
“Đây là sức mạnh gì?”
Bạch Ngọc Côn hét thảm một tiếng.
Thanh âm vang lên rồi rất nhanh tắt lịm.
Bốn phía vẫn là một màu đen kịt như cũ.
Thời gian trôi qua.
Lục Trường Sinh khẽ nhướng mày.
Sao thế này?
Hắn không cảm mang ứng được chút khí tức nào của Bạch Ngọc Côn.
Lục Trường Sinh vẫn khá cảnh giác với Bạch Ngọc Côn, đề phòng bị Bạch Ngọc Côn lừa gạt.
Thế nhưng sức mạnh hủy diệt chỉ vừa bao trùm thì Bạch Ngọc Côn đã kêu rên liên hồi, sau đó khí tức nhanh chóng suy sụp.
Ngay thời gian cả ba hơi thở cũng không chống chịu được.
Lục Trường Sinh cảm thấy không thể tin nổi.
Chuyện này dường như không bình thường lắm.
Bởi vậy Lục Trường Sinh lại đợi thêm một thời gian.
Thế nhưng vẫn không có bất cứ khí tức nào của Bạch Ngọc Côn như cũ.
Dù có lừa gạt thì cũng không thể kéo dài như vậy.
Dù sao sức mạnh hủy diệt của Lục Trường Sinh cũng vô cùng khủng bố.
Thế là Lục Trường Sinh vung tay lên, thu hết sức mạnh hủy diệt vẫn chưa hoàn toàn tiêu hao vào Chân giới.
Hắn nhìn nơi Bạch Ngọc Côn đứng trước đó, đâu còn bóng dáng Bạch Ngọc Côn nữa?
Chỉ còn lại một cây Hoàng Kim Chiến Kích chiếu sáng rực rỡ, tỏa ra quang mang vàng kim chói mắt.
Vừa rồi ngay cả sức mạnh hủy diệt cũng không làm gì được cây Hoàng Kim Chiến Kích này.
Quả là trọng bảo!
Lục Trường Sinh giơ tay ra vồ một cái, nắm chắc lấy Hoàng Kim Chiến Kích.
“Vù vù.”
Hoàng Kim Chiến Kích chấn động kịch liệt, muốn tránh khỏi bàn tay Lục Trường Sinh.
Bên trong mơ hồ có một tia ý chí khủng bố.
Nhưng nơi này là lôi đài do Đỉnh Vũ Trụ sắp xếp.
Có thể trấn áp mọi loại sức mạnh ngoại lai.
Tuyệt đối sẽ không cho phép bất cứ sức mạnh ngoại lai nào nhúng tay vào.
Mà tia ý chí này chính là sức mạnh ngoại lai.
“Trấn!”
Ngay sau đó trên Hoàng Kim Chiến Kích thoáng nổi lên một gương mặt, nhưng khi thanh âm băng lãnh này vang lên, gương mặt kia vỡ vụn trong nháy mắt.
Mà Hoàng Kim Chiến Kích lại yên tĩnh như cũ, cứ thế bị giữ lại trong tay Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh khẽ nhướng mày.
Hắn không biết chủ nhân của Hoàng Kim Chiến Kích.
Thậm chí hắn cũng không nhận ra Hoàng Kim Chiến Kích.
Nhưng hắn biết Hoàng Kim Chiến Kích hẳn là một món trọng bảo rất mạnh.
Bất kể xảy ra chuyện gì, giờ Hoàng Kim Chiến Kích đã rơi vào tay hắn, vậy là đủ rồi.
Thế là Lục Trường Sinh thu Hoàng Kim Chiến Kích vào, sau đó ra khỏi lôi đài.
“Đoàng.”
Lập tức, dưới lôi đài vô số người cảm thấy trong đầu ầm vang.
Thắng.
Lục Trường Sinh lại thắng.
Kỳ thực Lục Trường Sinh thắng cũng không có gì lạ.
Rất nhiều người đều tin rằng Lục Trường Sinh có thể chiến thắng Bạch Ngọc Côn.
Nhưng Hoàng Kim Chiến Kích trong tay Bạch Ngọc Côn thì khác.
Đó là chí bảo của Bạch Đế!
Gương mặt vừa xuất hiện tuy Lục Trường Sinh không biết nhưng rất nhiều người lại biết rõ.
Đó chính là Bạch Đế!
Lục Trường Sinh thế mà lại “cướp” luôn Hoàng Kim Chiến Kích?
Không phải như thế sẽ chọc giận Bạch Đế à?
“Lợi hại, Lục Trường Sinh đúng là không kiêng nể ai, ngay cả Hoàng Kim Chiến Kích cũng dám cướp?”
“Bạch Ngọc Côn sử dụng Hoàng Kim Chiến Kích, nếu Bạch Ngọc Côn chết rồi, thì Hoàng Kim Chiến Kích chính là chiến lợi phẩm của Lục Trường Sinh, Lục Trường Sinh sao lại không dám? Huống chi phía sau Lục Trường Sinh cũng có núi Phi Long, không có gì phải sợ Bạch Đế.”
“Bất kể thế nào, chung quy đây cũng là chí bảo của Bạch Đế. Hì hì, chỉ sợ lúc này Bạch Đế cũng đang cực kỳ tức giận, ký thác kỳ vọng vào Bạch Ngọc Côn nhưng một hiệp hắn cũng không chống đỡ nổi, chênh lệch với chủ lôi đài cấp độ Vô Địch đúng là lớn thật.”
“Ta cảm thấy không phải Bạch Ngọc Côn quá yếu mà là Lục Trường Sinh quá mạnh. Cảm giác so với năm mươi năm trước thực lực của Lục Trường Sinh lại tăng lên rất nhiều, đặc biệt là lực công kích, sức mạnh hủy diệt che khuất bầu trời kia còn mạnh hơn so với lúc đối phó Viên Cửu Chân năm mươi năm trước.”
“Ai bảo Bạch Ngọc Côn khiêu chiến Lục Trường Sinh? Chọn lựa kỹ càng, cảm thấy đối phương là quả hồng mềm, vậy mà dù có cầm Hoàng Kim Chiến Kích thì một chiêu của đối phương cũng không đỡ nổi…”
Rất nhiều người kỳ thực cũng không để ý tới Bạch Ngọc Côn.
Trong mắt bọn hắn, thậm chí Bạch Ngọc Côn đã trở thành đại diện cho hai từ “phế vật”.
Bọn hắn chú ý tới chuyện phía sau hơn.
Nhất là Hoàng Kim Chiến Kích.
Sao Bạch Đế có thể để Lục Trường Sinh tùy tiện lấy mất Hoàng Kim Chiến Kích được?
Lục Trường Sinh gặp Phương Xuyên và Lâm Thanh Loan.
Ánh mắt Phương Xuyên ngưng trọng, hắn nói: “Trường Sinh, đi mau, tranh thủ quay về động phủ liên hệ với sư tôn ngay.”
Thế là ba người Lục Trường Sinh mang theo nguyên tinh, lập tức quay về động phủ.
“Phương sư huynh, rốt cuộc đã có chuyện gì?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Phương Xuyên nhìn Lục Trường Sinh, thở dài một tiếng rồi nói: “Đương nhiên là vì Hoàng Kim Chiến Kích rồi. Thanh Hoàng Kim Chiến Kích này là chí bảo của Bạch Đế bệ hạ, hẳn là hắn đã ban nó cho hậu duệ trực hệ Bạch Ngọc Côn, nhưng ai ngờ Bạch Ngọc Côn lại kém cỏi như vậy, đã không phát huy được uy lực của Hoàng Kim Chiến Kích còn bị Lục sư đệ chém giết.”
“Bạch Ngọc Côn có thể chết, nhưng với Bạch Đế thì Hoàng Kim Chiến Kích tuyệt đối không thể mất được.”
Chương 2043: Thời Không Trường Hà chi biến, “Lục Trường Sinh” nhảy vào Thời Không Trường Hà? (5)“Vừa rồi trên lôi đài có quy củ của Đỉnh Vũ Trụ, đại năng tam cảnh tự mình ra tay trấn áp ý chí của Bạch Đế trên Hoàng Kim Chiến Kích. Nhưng nếu Bạch Đế lại làm khó dễ lần nữa thì khó giải quyết đấy.”
“Vậy nên chúng ta phải nhanh chóng báo với sư tôn, tất cả nghe sư tôn định đoạt.”
Lục Trường Sinh đã hiểu.
Chuyện liên quan tới một vị Chúa Tể tam cảnh, tất nhiên hắn không dám làm bừa.
Thế là Lục Trường Sinh và Phương Xuyên đều gửi tin cho sư tôn Chúa Tể Phi Long, thông báo với hắn mọi chuyện.
Không lâu sau Chúa Tể Phi Long đã hồi đáp.
“Vi sư sẽ đến ngay, cứ ở yên trong Đỉnh Vũ Trụ, Bạch Đế sẽ không làm gì được các ngươi.”
Thấy tin nhắn của Chúa Tể Phi Long, Phương Xuyên và Lục Trường Sinh đều nhẹ nhàng thở ra một hơi.
“Lục sư đệ yên tâm đi, có sư tôn tự mình đến xử lý thì không có vấn đề gì đâu.”
“Lần này thu hoạch của ngươi khá đấy, chí bảo Hoàng Kim Chiến Kích cũng rơi vào tay ngươi.”
“Kỳ thực vừa nãy ta vẫn rất lo lắng, dù sao Bạch Ngọc Côn thi triển Hoàng Kim Chiến Kích, uy lực phải nói là kinh thiên động địa. Thanh Hoàng Kim Chiến Kích này không biết đã chém giết bao nhiêu vị đại năng nhị cảnh, lúc trước khi Bạch Đế quật khởi hắn từng một đường giết tới thành danh.”
“Không ngờ Bạch Ngọc Côn lại tệ hại như vậy, có Hoàng Kim Chiến Kích trong tay vậy mà không phát huy được uy lực đã chết rồi…”
Phương Xuyên vừa nói vừa quan sát kỹ càng Lục Trường Sinh một phen.
Thật ra hắn cũng biết, không phải Bạch Ngọc Côn quá yếu mà là Lục Trường Sinh quá mạnh.
Gần như mỗi giây mỗi phút thực lực của hắn đều đang tăng lên.
Tốc độ tiến bộ thật sự khiến người khác phải kinh ngạc.
Bình thường khi tu sĩ đạt tới đỉnh phong, sau đó rất khó tiến bộ được nữa.
Dù trải qua năm tháng dài đằng đẵng, mấy nghìn năm, mấy vạn năm, có được chút tiến bộ đã rất khá rồi.
Nhưng Lục Trường Sinh thì khác.
Cách mười năm hay mấy chục năm là thực lực lại tăng lên rất nhiều.
Quả là không thể tưởng tượng nổi.
Trong động phủ, Lục Trường Sinh bắt đầu kiểm kê thu hoạch lần này.
Nguyên tinh đặt cược cộng với tiền thưởng, tất cả được gần 27 triệu nguyên tinh.
Số lượng này thật ra cũng không đáng nói.
Mấu chốt là khí vận.
Vô vàn khí vận gào thét ập tới.
Lục Trường Sinh ngồi trong tĩnh thất cẩn thận cảm thụ tác dụng của khí vận trên linh hồn.
Lục Trường Sinh hết sức chăm chú.
Hắn lại nhìn thấy Thời Không Trường Hà.
Dù sư tôn nói Thời Không Trường Hà rất nguy hiểm nhưng Lục Trường Sinh vẫn không nhịn được tới gần Thời Không Trường Hà.
Hắn nhìn thấy bên bờ Thời Không Trường Hà có một bóng người rất quen thuộc.
Đó không phải là chính mình ở dòng thời gian khác sao?
“Chờ đã, hắn định làm gì thế kia?”
Đột nhiên Lục Trường Sinh trợn trừng mắt.
Hắn nhìn thấy thứ gì?
Chính mình ở một thời không khác thế mà vọt lên một cái rồi nhảy về phía Thời Không Trường Hà.
Chỉ nghe “Bùm” một tiếng.
Bóng người kia đã nhảy vào Thời Không Trường Hà.
Lục Trường Sinh ngơ ra.
Hắn kinh ngạc nhìn theo bóng người kia.
Vậy mà hắn lại nhảy xuống Thời Không Trường Hà thật?
Thế nhưng vì sao chứ?
Chủ động nhảy xuống Thời Không Trường Hà cũng có nghĩa là bản thân sẽ chìm xuống Thời Không Trường Hà.
Sao hắn lại làm như thế?
Lục Trường Sinh không rõ.
Thế nhưng sau khi bóng người kia nhảy xuống Thời Không Trường Hà, hắn không hề chìm xuống, ngược lại còn “lơ lửng” trên mặt sông.
Có vẻ đối phương đang thử nghiệm cách thoát khỏi Thời Không Trường Hà, muốn tìm cách “nhảy” lên bờ.
Lục Trường Sinh như thể bừng tỉnh.
Hắn lập tức hiểu rõ nguyên nhân.
“Đây là Chúa Tể tam cảnh, mục đích của hắn là vì trùng kích đệ tứ cảnh?”
“Chỉ khi nào có thể thoát ly Thời Không Trường Hà mới có thể lột xác thành tồn tại đệ tứ cảnh Vĩnh Hằng.”
“Nói vậy thì tại rất nhiều chiều không gian và dòng thời gian khác, thật ra chính ta đã thành tựu Chúa Tể tam cảnh rồi?”
“Chẳng trách gần đây khí vận của ta có tăng vọt thì cũng chỉ là khí vận của đại vũ trụ mà không có khí vận từ vô số dòng thời gian truyền tới, thì ra ta không phải tồn tại mạnh nhất trong vô số dòng thời gian…”
Trong nháy mắt Lục Trường Sinh đã hiểu ra.
“Chính mình” tại dòng thời gian khác thế mà đã trở thành Chúa Tể tam cảnh.
Chẳng trách mình lại không cảm ứng được khí vận từ dòng thời gian khác.
Hắn giờ ngay cả đệ nhị cảnh cũng không phải phải, sao có thể vượt qua Chúa Tể tam cảnh được?
Thậm chí Chúa Tể tam cảnh tại dòng thời gian khác đã có ý đồ nhảy vào Thời Không Trường Hà, chuẩn bị trùng kích đệ tứ cảnh.
Nhưng xem ra đối phương cũng đã thất bại.
Chỉ có thể lơ lửng trong Thời Không Trường Hà chứ không cách nào thoát khỏi Thời Không Trường Hà được.
Lục Trường Sinh từng nghe sư tôn Chúa Tể Phi Long nhắc tới Thời Không Trường Hà.
Nhất là tình hình tại các dòng thời gian và chiều không gian khác.
Những kẻ ở các dòng thời gian và chiều không gian khác theo lý thuyết đều là “chính mình”, nhưng thật ra thì sao? Tất cả đều có khác biệt.
Mỗi một sinh mệnh đều là tồn tại vô cùng đặc biệt.
Bất cứ sự kiện nhỏ bé nào, có thể là một câu nói, có thể là một ý niệm trong đầu cũng có thể sản sinh ra vô số dòng thời gian.
Một số kẻ trong dòng thời gian khác có thể sẽ có tu vi rất cao cùng thành tựu to lớn.
Nhưng một số kẻ ở dòng thời gian nào đó thậm chí rất có thể không hề bước vào con đường tu hành.
Chuyện này rất bình thường.
Có lẽ bản thân tại dòng thời gian này là Chúa Tể tam cảnh, nhưng đến dòng thời gian khác lại chỉ là người bình thường có tuổi thọ hơn mười năm thôi.
Cũng chỉ có tồn tại đệ tứ cảnh mới kiểm soát được dòng thời gian, dung hợp tất cả linh hồn, thành tựu một bản thân duy nhất.
Lúc ấy mỗi một dòng thời gian sẽ không có bóng dáng của tồn tại đệ tứ cảnh nữa.
Chưa từng có quá khứ.
Không có tương lai.
Chỉ còn lại hiện tại.
Hiện tại chính là duy nhất.
Chân ngã duy nhất là vì Vĩnh Hằng!
“Tách.”
Đột nhiên Lục Trường Sinh thấy bóng người trong Thời Không Trường Hà cũng ngẩng đầu, ánh mắt dường như vượt qua khoảng cách Thời Không Trường Hà vô cùng xa xôi, rơi xuống chỗ Lục Trường Sinh.
Chương 2044: Đích thân Chúa Tể Phi Long ra mặt! Bạch Đế nhận thua, cây Thần Thụ Số Mệnh thứ hai!Hai người đối mắt nhìn nhau.
Đối phương vậy mà lại từ bên trong Thời Không Trường Hà chậm rãi bơi về phía Lục Trường Sinh.
Mà Lục Trường Sinh nhớ kỹ lời sư tôn Chúa Tể Phi Long nói, tuyệt đối không được để người trong Thời Không Trường Hà tới gần mình.
Một khi tới gần thì Lục Trường Sinh sẽ gặp nguy hiểm.