Thế nhưng đối phương cũng không tới gần quá.
Như thể cũng biết nguyên nhân Lục Trường Sinh lui về sau.
“Ta chính là ngươi, ngươi chính là ta, ngươi và ta vốn là một thể. Tuy dòng thời gian của ta đã thất bại nhưng ta tin rằng cuối cùng cũng có một ngày chúng ta có thể thành công, dù sao chúng ta cũng có đỉnh cấp ngộ tính.”
“Nhớ kỹ, hết thảy căn bản, hết thảy ngọn nguồn, hết thảy hy vọng đều từ chính chúng ta, đây là con đường thành công duy nhất của chúng ta…”
Thanh âm như ẩn như hiện.
Sau khi nói xong bóng dáng đối phương lại sa vào Thời Không Trường Hà, đồng thời theo Thời Không Trường Hà càng đi càng xa, cuối cùng dần biến mất không thấy đâu nữa.
Lục Trường Sinh rơi vào trầm tư.
“Tất cả đều phải dựa vào chính mình…”
Hắn không rõ câu này có ý gì.
Có lẽ đây là lời cảnh cáo của “chính mình” ở một dòng thời gian khác cho hắn?
Có thể đó là cảnh cáo.
Nhưng lúc này Lục Trường Sinh cũng không hiểu câu ấy có ý gì.
Dù sao giờ hắn cách đệ tam cảnh còn rất xa.
Nói gì tới trùng kích đệ tứ cảnh.
Chẳng khác nào thiên phương dạ đàm.
Lục Trường Sinh nghĩ một lát, thật sự không nghĩ ra được gì, hắn lui ra khỏi Thời Không Trường Hà, bắt đầu tiêu hóa số khí vận có được sau khi giữ lôi đài thành công.
Để xem rốt cuộc có thể gia tăng cường độ linh hồn đến mức nào?
Chẳng mấy chốc ba tháng đã qua.
Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra xem.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhất cảnh
Chân giới:100% (Một trăm bốn mươi chín lần bành trướng)
Linh hồn phổ thông: 10% (Gặp nước là chìm, không thể sống quá một giây trong Thời Không Trường Hà)
Lục Trường Sinh thấy trên bảng thuộc tính, tiến độ linh hồn mới chỉ có 10%.
Tiến độ này quá thấp.
Nếu so với trước kia thì tiến độ này quá thấp.
Đương nhiên Lục Trường Sinh cũng hiểu lý do.
Dù sao có rất nhiều thứ đã khác.
Hiện tại linh hồn của Lục Trường Sinh đã “lột xác” một lần, linh hồn của hắn đã “hoàn thiện”, thậm chí có thể nhìn thấy Thời Không Trường Hà, so với những người tu hành khác, kỳ thực Lục Trường Sinh cũng khá mạnh rồi.
Linh hồn tăng lên 10% thật cũng không tệ.
Mà chiến đấu cấp độ “Vô Địch” mang tới rất nhiều khí vận nên linh hồn mới có thể tăng lên 10%.
“Trường Sinh, mau, sư tôn đến rồi.”
Lúc này, bên ngoài tĩnh thất vang lên tiếng của Lâm Thanh Loan.
Bình thường không có chuyện gì quan trọng Lâm thì Thanh Loan tuyệt đối không tới quấy rầy Lục Trường Sinh tĩnh tu.
Nhưng lần này thì khác.
Sư tôn Chúa Tể Phi Long đến.
“Ầm ầm.”
Lục Trường Sinh mở cửa tĩnh thất.
“Sư tôn ở đâu?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Sư tôn đã đến động phủ…”
Vừa dứt lời, Lục Trường Sinh đã thấy một bóng người quen thuộc trong động phủ.
“Trường Sinh.”
Lục Trường Sinh vội cung kính hành lễ rồi nói: “Đệ tử bái kiến sư tôn!”
“Chuyện nhỏ thế này mà lại khiến sư tôn phải tự mình tới, đệ tử thực hổ thẹn!”
Đương nhiên Lục Trường Sinh biết vì sao sư tôn lại tới.
Chính vì Hoàng Kim Chiến Kích.
Hoặc nói đúng hơn là vì Bạch Đế.
Chúa Tể Phi Long cười nói: “Trường Sinh, ngươi làm tốt lắm, khiến núi Phi Long nở mày nở mặt!”
“Có thể trở thành chủ lôi đài cấp độ Vô Địch, giờ thanh danh còn vang vọng khắp đại vũ trụ không phải chuyện ai cũng làm được. Chí ít núi Phi Long ta có nhiều đệ tử như vậy nhưng trước mắt chỉ mình ngươi mới có thành tựu như vậy.”
Qua giọng nói có thể thấy rõ ràng Chúa Tể Phi Long vô cùng hài lòng.
“Sư tôn, Hoàng Kim Chiến Kích này…”
Lục Trường Sinh do dự nói.
“Hoàng Kim Chiến Kích là mạng sống của Bạch Đế, nếu lấy Hoàng Kim Chiến Kích của hắn thật thì hắn có thể sẽ tìm vi sư liều mạng. Dù vi sư không sợ nhưng các ngươi sẽ gặp nguy hiểm.”
“Có điều Hoàng Kim Chiến Kích là chiến lợi phẩm của ngươi, Bạch Đế muốn lấy về thì sẽ phải trả cái giá xứng đáng!”
“Vi sư đến đây chính vì muốn ngươi tranh thủ thêm nhiều lợi ích cho ngươi. Cứ yên tâm, Bạch Đế giàu lắm, để chuộc lại Hoàng Kim Chiến Kích nhất định lần này Bạch Đế sẽ phải phải mất máu nhiều đấy!”
Chúa Tể Phi Long từ tốn nói.
Lục Trường Sinh biết, đây là cách xử lý tốt nhất.
“Mọi chuyện xin nghe sư tôn.”
“Tốt, cứ chờ Bạch Đế tới rồi tính.”
Lục Trường Sinh lấy Hoàng Kim Chiến Kích ra.
Chúa Tể Phi Long nhận lấy Hoàng Kim Chiến Kích, rất hài lòng.
Lần này đúng Bạch Đế tính sai rồi.
Ngay cả Hoàng Kim Chiến Kích cũng đưa cho Bạch Ngọc Côn.
Kết quả thì sao?
Cứ thế rơi vào tay Lục Trường Sinh.
Nếu như là tu sĩ bình thường thì thôi, Bạch Đế tự mình ra tay thì sao có chuyện không cầm về được?
Nhưng Lục Trường Sinh không phải tu sĩ bình thường.
Sau lưng hắn cũng có Chúa Tể Phi Long.
Giờ Hoàng Kim Chiến Kích ở trong tay Chúa Tể Phi Long, Bạch Đế muốn “lấy về” sẽ không đơn giản đâu.
Chỉ là sư tôn và Bạch Đế bàn điều kiện thế nào thì Lục Trường Sinh cũng không thể xen vào.
Giờ hắn chỉ có thể yên lặng chờ đợi.
Còn về Hoàng Kim Chiến Kích?
Có lẽ Lục Trường Sinh sẽ cảm thấy hơi tiếc, nhưng kỳ thực cũng không đáng kể.
Lục Trường Sinh biết rõ, tu hành phải dựa vào chính mình.
Hoàng Kim Chiến Kích chỉ có thể tăng cường chiến lực, không hề trợ giúp gì với tu hành.
Lục Trường Sinh hy vọng có thể thu hoạch một ít bảo vật trợ giúp tăng cao tu vi, như thế thích hợp hơn Hoàng Kim Chiến Kích nhiều.
“Đúng rồi sư tôn, còn cả chuyện của thương hội Vạn Cổ…”
Lục Trường Sinh báo lại chuyện của Thanh Liên Bảo Đăng với Chúa Tể Phi Long.
Dù sao Chúa Tể Phi Long cũng đã tới rồi.
Có những chuyện tất nhiên phải nói rõ.
Ai mà biết thương hội Vạn Cổ có thể gây ra chuyện gì chỉ vì Thanh Liên Bảo Đăng chứ?
Chương 2045: Đích thân Chúa Tể Phi Long ra mặt! Bạch Đế nhận thua, cây Thần Thụ Số Mệnh thứ hai! (2)Dù sao đó cũng là thế lực Chúa Tể, Lục Trường Sinh vẫn phải cẩn thận.
“Thanh Liên Bảo Đăng?”
Chúa Tể Phi Long phì cười.
“Hoàng Kim Chiến Kích là mạng sống của Bạch Đế, thứ đó ngươi không giữ được. Nhưng chỉ có mỗi Thanh Liên Bảo Đăng, nếu ngươi đã lấy được thì đó chính là bảo vật của ngươi, đừng ai mơ ép được ngươi giao nó ra!”
Lục Trường Sinh hiểu.
Nói cách khác Thanh Liên Bảo Đăng quả thực không thể so với Hoàng Kim Chiến Kích được.
Thế lực núi Phi Long đủ để khiến thương hội Vạn Cổ không dám công khai động thủ với Lục Trường Sinh.
Vậy là đủ rồi!
Chúa Tể Phi Long cũng không để ý chút thủ đoạn nhỏ thương hội Vạn Cổ khác.
Lục Trường Sinh cũng hoàn toàn yên tâm.
Chỉ cần không phải Chúa Tể hoặc đại năng nhị cảnh tự mình động thủ thì Lục Trường Sinh chẳng sợ gì hết.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Lục Trường Sinh vừa chờ đợi cũng vừa để Chân giới bành trướng.
Linh hồn cũng tốt mà khí vận cũng được, thậm chí Thời Không Trường Hà vân vân, hiện giờ hãy còn cách Lục Trường Sinh rất xa.
Ngay cả cảnh giới nhị cảnh cũng cách Lục Trường Sinh rất xa.
Hiện giờ thứ duy nhất Lục Trường Sinh có thể nắm chặt chính là Chân giới.
Tiếp tục để Chân giới bành trướng, chí ít hắn còn có hy vọng có thể nhìn thấy Thần giới sinh ra.
Một khi Thần giới được sinh ra, Lục Trường Sinh với năm tầng thế giới sẽ không phải sợ bất cứ tu sĩ Siêu Thoát nhất cảnh nào hết.
Thời gian nhoáng cái đã qua năm mươi năm.
Lục Trường Sinh lại bành trướng Chân giới thêm năm lần.
Chân giới bành trướng năm lần khiến số lần bành trướng lên tới 154 lần.
Càng ngày càng gần tới lúc Thần giới ra đời.
Nhưng Lục Trường Sinh cũng có chút nghi hoặc.
Vì sao năm mươi năm qua sư tôn Chúa Tể Phi Long lại không cho hắn xuất quan?
Chẳng lẽ chuyện Hoàng Kim Chiến Kích vẫn chưa bàn xong?
Nhưng giờ đã qua năm mươi năm, thời gian chỉnh đốn của Lục Trường Sinh cũng đã hết.
Lục Trường Sinh phải rời khỏi động phủ, nghênh đón “cuộc chiến giữ lôi đài”.
Lần trước dù biểu hiện của Lục Trường Sinh rất tốt nhưng hắn không thể đảm bảo sẽ không có người tới khiêu chiến mình.
Dù sao Lục Trường Sinh cũng không giống lúc trước.
Không có biểu hiện cường thế như cũ.
Lục Trường Sinh đứng dậy, bước ra khỏi tĩnh thất.
“Trường Sinh, rốt cuộc ngươi cũng xuất quan.”
“Tính ra cũng năm mươi năm rồi, vừa hay tới giờ, ngươi xuất quan rất đúng lúc.”
Lâm Thanh Loan vừa cười vừa nói.
Nàng biết Lục Trường Sinh luôn rất đúng giờ.
Hắn sẽ không vì mải tu hành mà bỏ lỡ “cuộc chiến giữ lôi đài”.
Dù sao chuyện này rất trọng đại.
“Thanh Loan, Phương sư huynh và sư tôn đâu rồi?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Phương sư huynh thay ngươi xử lý chuyện giữ lôi đài, lần này vẫn có người khiêu chiến với ngươi, không biết là chuyện tốt hay xấu nữa…”
Lâm Thanh Loan lắc đầu.
Nàng không biết tình trạng của Lục Trường Sinh.
Thế nhưng mỗi lần khiêu chiến lại là mỗi lần phải lo lắng.
Nhưng thật ra thế này mới bình thường.
Mỗi vị chủ lôi đài đều sẽ bị khiêu chiến.
Tới tận khi thành công giữ vững lôi đài chín lần, cộng với một lần khiêu chiến là mười lần, sau đó có thể khiêu chiến với chủ lôi đài cấp bậc cao hơn.
Ngược lại thì biểu hiện lúc Lục Trường Sinh còn đang ở thời kỳ Chủ Tướng, Bá Chủ và Vương Giả mới không bình thường.
Mỗi một lần đều trống không.
Chuyện này tại Đỉnh Vũ Trụ cũng vô cùng hiếm thấy.
Chỉ là hiện giờ Lục Trường Sinh quay về trạng thái “bình thường” mà thôi.
“Sư tôn… hẳn là đi thăm bạn rồi. Tại Đỉnh Vũ Trụ có rất nhiều Chúa Tể, trong đó có cả Bạch Đế. Nghe sư huynh nói quan niệm thời gian của Chúa Tể và chúng ta không giống nhau cho lắm, dù chỉ là tùy tiện tụ hội hay luận đạo thì có thể mất tới mấy chục năm thậm chí mấy trăm năm cũng là bình thường, hắn dặn chúng ta không phải vội, cứ kiên nhẫn đợi là được.”
Nghe xong lời Lâm Thanh Loan nói, Lục Trường Sinh chỉ khẽ gật đầu.
Đúng là như thế.
Dù các Chúa Tể không phải tồn tại cảnh giới Vĩnh Hằng, không cách thể đảm bảo chính mình vĩnh hằng.
Nhưng tuổi thọ của bọn hắn vẫn dài đằng đẵng.
Tiêu chuẩn thời gian tất nhiên sẽ không giống những tu sĩ khác.
Với Lục Trường Sinh thì 50 năm dài đằng đẵng.
Nhưng với các Chúa Tể, có lẽ đó chỉ là thời gian để suy nghĩ một vấn đề, hoặc là một lần tụ hội, một lần luận đạo mà thôi.
Vốn không đáng kể gì.
Lục Trường Sinh không để ý tới chuyện của sư tôn.
Điều hắn cần để ý nhất là “trận chiến giữ lôi đài”.
Đương nhiên Lục Trường Sinh lại tích lũy 50 năm sức mạnh hủy diệt, hơn nữa còn có sức mạnh hủy diệt lần trước chiến đấu chưa dùng hết, tất cả được tích lũy một thể.
Và thêm năm lần bành trướng Chân giới.
Giờ thực lực của Lục Trường Sinh đã vượt qua lần đối chiến với Bạch Ngọc Côn nhiều rồi.
Bởi vậy Lục Trường Sinh không lo gì cả.
Hắn chỉ tò mò lần này ai đã khiêu chiến mình?
Nhưng Lâm Thanh Loan cũng không rõ lắm.
Có vẻ không chỉ có một người khiêu chiến?
Lục Trường Sinh kiên nhẫn chờ đợi.
Mấy canh giờ sau, Phương Xuyên cũng tới động phủ.
“Phương sư huynh, thế nào rồi?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Lần này có chút rắc rối, chủ yếu là vì không chỉ có một người khiêu chiến, tất cả có ba người chỉ mặt gọi tên muốn khiêu chiến với ngươi…”
Phương Xuyên cũng cảm thấy bất đắc dĩ.
Dù Lục Trường Sinh đã đánh thắng Bạch Ngọc Côn và Viên Cửu Chân, nhưng vì hắn không thể hiện thực lực quá mức cường thế.
Bởi vậy hắn vẫn bị cho là “quả hồng mềm” như cũ.
Phàm là tu sĩ có cơ hội khiêu chiến thì đều sẽ lựa chọn khiêu chiến Lục Trường Sinh.
Thế nên mới tạo thành tình huống như hiện giờ.
Có quá nhiều người khiêu chiến.
Tất cả mọi người lại khiêu chiến với một người.
Lúc này chỉ có một cách giải quyết, đó là đến lượt Lục Trường Sinh đưa ra lựa chọn.
Để xem hắn sẽ nhận lời khiêu chiến của ai?
Chương 2046: Đích thân Chúa Tể Phi Long ra mặt! Bạch Đế nhận thua, cây Thần Thụ Số Mệnh thứ hai! (3)“Lục sư đệ, lần này có ba người khiêu chiến ngươi, ta đã thu thập được tin tức cụ thể của bọn hắn, ngươi xem qua đi.”
Phương Xuyên làm việc luôn rất ổn thỏa.
Lục Trường Sinh nhận lấy tư liệu của ba người.
Trong ba người này có một người đi theo hệ thống nhục thân, hai người là hệ thống dung luyện đại đạo.
Lục Trường Sinh cẩn thận lật xem.
“Chọn kẻ siêu thoát Lý Đạo Không tu hành theo hệ thống nhục thân này đi.”
“Được. Để ta đi sắp xếp.”
Phương Xuyên gật đầu.
Lý Đạo Không, đi theo con đường nhục thân, hắn cũng có tư liệu cặn kẽ về đối phương.
Mà Phương Xuyên đã nhận ra, có lẽ hiện giờ Lục Trường Sinh chỉ nhằm vào những tu sĩ đi theo con đường nhục thân thì mới có chút ưu thế.
Thật ra đúng là như thế.
Lục Trường Sinh tích lũy sức mạnh hủy diệt, đó chính là sức mạnh sinh ra khi thế giới sinh diệt, ngay cả thế giới cũng không chống đỡ nổi thì làm gì có bộ nhục thân nào chống đỡ được?
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Ngày chiến đấu của Lục Trường Sinh và Lý Đạo Không cũng được định ra, đồng thời bắt đầu tạo nhiệt độ.
Nhân khí của Lục Trường Sinh vẫn rất cao.
Nhưng nhân khí của Lý Đạo Không lại chẳng ra sao cả.
nhân khí của trận chiến này rõ ràng kém hắn trận giữa Bạch Ngọc Côn và Lục Trường Sinh.
Nhưng nếu Lục Trường Sinh chiến thắng thì vẫn sẽ thu được rất nhiều khí vận.
Còn về tỷ lệ đặt cược.
Tỷ lệ đặt cược của Lục Trường Sinh hạ thấp xuống còn 1,3.
Gần như chỉ có chút ít.
Nhưng Lục Trường Sinh vẫn chọn đặt cược.
Được thêm bao nhiêu thì được.
Còn chuyện thua ư?
Đúng là Lục Trường Sinh không hề nghĩ tới cảnh ấy.
Với thực lực của hắn hiện giờ, đối mặt với người khiêu chiến, có muốn thua cũng rất khó.
Chẳng mấy chốc đã tới ngày cuộc chiến lôi đài mở ra.
Lục Trường Sinh tiến vào lôi đài trước tiên.
Lý Đạo Không theo sát phía sau.
Lục Trường Sinh trông thấy Lý Đạo Không, dáng người đối phương cao lớn, toàn thân tản ra thực lực mạnh mẽ.
Thế nhưng dù nhục thân của đối phương rất mạnh, có điều so với Viên Cửu Chân thì vẫn kém một chút.
“Khi khiêu chiến với ngươi ta đã biết mình rất khó chiến thắng. Nhưng ta vẫn muốn thử một lần.”
Lý Đạo Không chậm rãi mở miệng.
“Nhưng ngươi phải biết, một khi thất bại ngươi sẽ chết.”
Lục Trường Sinh cũng bình tĩnh nói.
“Đối với ta mà nói, không bước lên đỉnh cao tu hành thì không khác gì đã chết.”
Lục Trường Sinh hiểu.
Lý Đạo Không cũng là một “kẻ cầu đạo”.
Kỳ thực càng đi lên đỉnh phong thì những kẻ cầu đạo lại càng nhiều.
Không có tín niệm kiên định như vậy thì sao có thể đi tới bước này?
Phải biết là có rất nhiều người kỳ thực thiên phú cũng không phải là quá cao.
Nhưng bọn hắn dựa vào tín niệm kiên định mới có thể từng bước đi tới.
Nếu không có tín niệm kiên định thì bọn hắn cũng chẳng là gì hết.
“Như ngươi mong muốn!”
Lục Trường Sinh cũng không có nói gì nữa.
Trước mặt tín niệm như vậy, bất cứ câu nào cũng vô dụng.
“Ruỳnh.”
Chân giới của Lục Trường Sinh cuốn tới.
Lý Đạo Không khác với Viên Cửu Chân, hắn đã biết bên trong Chân giới của Lục Trường Sinh vô cùng hung hiểm.
Bởi vậy khi Chân giới của Lục Trường Sinh cuốn tới, Lý Đạo Không đã bạo phát ra toàn bộ sức mạnh nhục thân, hung hăng đấm một quyền vào Chân giới.
“Ầm ầm.”
Chân giới chấn động kịch liệt.
Hơn nữa khi Lý Đạo Không đấm ra một quyền như thể cũng có vô số quyền ảnh tác dụng lên Chân giới.
Chân giới đang cuốn tới lại bị Lý Đạo Không cường ngạnh đánh lùi.
Chân giới không thể cuốn Lý Đạo Không vào bên trong được.
“Ồ?”
Lục Trường Sinh không khỏi kinh ngạc.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp cảnh này.
Ban đầu Viên Cửu Chân chủ động tiến vào bên trong Chân giới của Lục Trường Sinh, bởi vậy lúc trước Lục Trường Sinh dùng Chân giới cuốn Viên Cửu Chân vào trong cũng không hề gặp trở ngại.
Nhưng lần này thì khác.
Lý Đạo Không không nguyện ý tiến vào Chân giới.
Với sức mạnh nhục thân cường hoành của Lý Đạo Không, Lục Trường Sinh chỉ dựa vào Chân giới có bốn tầng thế giới mà muốn cưỡng ép Lý Đạo Không vào Chân giới rõ ràng là không được.
“Quả nhiên là thế, thế giới của ngươi không cách nào cuốn nhục thể của ta vào trong, vậy là ưu thế của ngươi cũng ít hơn hẳn, chưa chắc ta đã không có cơ hội chiến thắng.”
Thấy thế Lý Đạo Không cảm thấy tự tin hơn hẳn.
Hắn cảm thấy mình đã tìm được nhược điểm hoặc là điểm trí mạng của Lục Trường Sinh.
Chỉ cần hắn không bị Lục Trường Sinh cuốn vào bên trong nội thế giớ thì Lục Trường Sinh có thể làm gì hắn đây?
Không chỉ có Lý Đạo Không tự tin hơn mà rất nhiều tu sĩ xung quanh lôi đài cũng tự tin reo hò ầm ĩ.
“Ha ha ha, lần này ta liều một phen cược cho Lý Đạo Không, xem ra đúng là Lý Đạo Không đã chuẩn bị đầy đủ, tìm được nhược điểm của Lục Trường Sinh.”
“Đúng vậy, chung quy Lục Trường Sinh cũng là Giới Chủ, thủ đoạn mạnh nhất của hắn chính là nội thế giới. Chỉ cần có nhục thân cường đại thì hoàn toàn có thể ngăn cản nội thế giới của Lục Trường Sinh, không tiến vào nội thế giới một thân thực lực của Lục Trường Sinh cũng không phát huy được bao nhiêu.”
“Giờ là xem ai có thể kiên trì lâu hơn, ưu thế nằm trong tay Lý Đạo Không rồi.”
“Xem ra lần này Lục Trường Sinh sẽ phải thua…”
Rất nhiều người đều nhận ra lúc này hai người đang giằng co.
Cũng nhận ra tình cảnh của Lục Trường Sinh đang hết sức nguy hiểm.
Nếu đánh tiêu hao thật, để duy trì thế giới vận chuyển Lục Trường Sinh sẽ cần rất nhiều năng lượng và tinh lực.
Nhưng Lý Đạo Không không cần.
Nhục thân của hắn có khả năng khôi phục cực kỳ đáng sợ.
So đấu tiêu hao với kẻ tu luyện nhục thân rõ ràng là hành vi ngu xuẩn nhất.
Nhưng nếu không so đấu tiêu hao thì Lục Trường Sinh có cách nào khác ư?
Đương nhiên Lục Trường Sinh có cách.
Hắn lắc đầu.
Chân giới không được thì hắn còn có sức mạnh hủy diệt.
Sức mạnh hủy diệt này có thể sử dụng cả bên trong lẫn bên ngoài Chân giới.
Khác biệt duy nhất là trong Chân giới thì Lục Trường Sinh có thể khống chế phạm vi.
Chương 2047: Đích thân Chúa Tể Phi Long ra mặt! Bạch Đế nhận thua, cây Thần Thụ Số Mệnh thứ hai! (4)Nếu là ở ngoài Chân giới, một khi sức mạnh hủy diệt lan rộng, trong thời gian ngắn sợ rằng Lục Trường Sinh cũng không thể khống chế được.
Nhưng trong tình cảnh này Lục Trường Sinh cũng chỉ có thể vận dụng sức mạnh hủy diệt.
“Vù vù.”
Ngay sau đó Chân giới của Lục Trường Sinh chấn động.
Rồi một luồng sức mạnh hủy diệt khủng bố trùng trùng điệp điệp cuốn về phía Lý Đạo Không.
“Đây là… sức mạnh hủy diệt của ngươi!”
Lý Đạo Không run lên.
Trước đó hắn đã quan sát cách Lục Trường Sinh chiến đấu.
Thế nhưng quan sát và tự mình trải nghiệm hoàn toàn là hai khái niệm.
Nhất là lúc này Lý Đạo Không đang phải đối đầu trực diện với sức mạnh hủy diệt của Lục Trường Sinh, thứ đó quả nhiên là trùng trùng điệp điệp không thể ngăn cản.
Dù Lý Đạo Không đã dốc hết toàn lực, bạo phát ra sức mạnh nhục thân cường đại nhất.
Thế nhưng vẫn không thể ngăn được.
“Xoẹt.”
Thân thể Lý Đạo Không nhanh chóng chôn vùi.
Trước mặt sức mạnh hủy diệt, hắn không hề có khả năng chống cự.
Trong nháy mắt, nhục thân của Lý Đạo Không dần dần tan rã, sụp đổ.
Cuối cùng hoàn toàn mất đi khí tức.
Chết rồi.
Lý Đạo Không vừa rồi dường như hãy còn chiếm cứ ưu thế, chiếm thế chủ động.
Bây giờ tới cả khí tức cũng không còn.
Nhục thân triệt để bị chôn vùi, hoàn toàn chết đi.
Tĩnh!
Xung quanh lôi đài vô cùng yên tĩnh.
Rất nhiều tu sĩ vừa rồi hãy còn tràn đầy tự tin, lúc này nụ cười trên mặt lại như ngưng đọng.
Cứ như thể không tin được cảnh tượng vừa xảy ra trước mắt.
Thế nhưng dù có không tin thế nào thì Lục Trường Sinh cũng đã chiến thắng.
Hắn lắc đầu, lập tức rời khỏi lôi đài.
“Trường Sinh, làm tốt lắm.”
“Đó là sức mạnh hủy diệt của ngươi à? Là sức mạnh khi thế giới sinh diệt, khó lường, quả là khó lường!”
Lục Trường Sinh vừa rời khỏi lôi đài và đi tới phòng nghỉ đã thấy bóng người quen thuộc bên cạnh Lâm Thanh Loan và Phương Xuyên.
Chúa Tể Phi Long.
Là sư tôn Chúa Tể Phi Long.
“Bái kiến sư tôn!”
“Chỉ là chút tài mọn không đáng nhắc tới.”
Lục Trường Sinh lắc đầu.
Hắn thật sự không cảm thấy có gì để đắc ý.
Sức mạnh hủy diệt đúng là rất mạnh, nhưng chỉ có thể tích lũy từng chút một.
Cũng không có ích gì cho việc tu hành.
Chỉ có thể coi là một thủ đoạn chiến đấu.
Có thể tăng cường chiến lực.
“Trường Sinh, Bạch Đế đã tới, Hoàng Kim Chiến Kích cũng giao lại cho Bạch Đế rồi.”
“Bạch Đế cũng đưa ra một ít đền bù. Mười triệu nguyên tinh, một viên Đại Đạo Diễn Hóa Thạch, dù ngươi không cần đến nhưng có thể cho Thanh Loan sử dụng, Đại Đạo Diễn Hóa Thạch là chí bảo với hệ thống đại đạo dung luyện đấy! Loại bảo vật này có tiền cũng không mua được, rất hiếm gặp.”
“Nhưng mười triệu nguyên tinh cũng tốt mà Đại Đạo Diễn Hóa Thạch cũng được, kỳ thực so với kiện bảo vật thứ ba đều không đáng kể. Bảo vật thích hợp với ngươi nhất, hoặc phải nói là thích hợp với các ngươi nhất hẳn là kiện bảo vật thứ ba.”
“Ngươi xem thử đây là thứ gì?”
Chúa Tể Phi Long còn cố tình trêu đùa.
Lục Trường Sinh nhìn theo tầm mắt sư tôn.
Trong tay Chúa Tể Phi Long đột nhiên xuất hiện một gốc cây màu vàng kim.
Thứ này quen thuộc nhường nào?
Lục Trường Sinh lập tức mở miệng: “Thần Thụ Số Mệnh?”
“Sư tôn, Bạch Đế cho một gốc Thần Thụ Số Mệnh ư?”
Thần Thụ Số Mệnh!
Là Thần Thụ Số Mệnh thật sao?
Lục Trường Sinh không thể ngờ Bạch Đế sẽ bỏ ra một gốc Thần Thụ Số Mệnh.
Rõ ràng Thần Thụ Số Mệnh cực kỳ bất phàm.
Lục Trường Sinh xông xáo tại đại vũ trụ nhiều năm qua, tất nhiên hắn cũng nghe chuyện về Thần Thụ Số Mệnh.
Sau khi nghe ngóng Lục Trường Sinh mới biết được, Thần Thụ Số Mệnh trân quý đến mức nào.
Lúc trước Đại Diễn Thần Đế thu hoạch được một gốc Thần Thụ Số Mệnh là may mắn nhường nào?
Đừng nói chỉ là kẻ siêu thoát nhất cảnh, ngay cả nhị cảnh, thậm chí cả tam cảnh, muốn thu hoạch một gốc Thần Thụ Số Mệnh cũng rất khó.
Nguyên nhân chủ yếu vì nó quá hiếm thấy.
Thật sự là quá hiếm hoi.
Chỉ có thể gặp mà không thể cầu.
Ngay cả Lâm Thanh Loan cũng vì có Thần Thụ Số Mệnh nên mới có thể trở thành kẻ siêu thoát.
Mà trong số những kẻ siêu thoát nàng cũng có ưu thế rất lớn.
“Không sai, chính là Thần Thụ Số Mệnh.”
“Kỳ thực với tình trạng của ngươi bây giờ, tại Đỉnh Vũ Trụ có thể thu hoạch được rất nhiều khí vận, nếu chỉ có tháp Tụ Vận thì không cách nào thu nạp nhiều khí vận như vậy, sẽ khiến vô số khí vận dần xói mòn.”
“Nhưng Thần Thụ Số Mệnh thì khác, nó có thể hấp thu tất cả khí vận, tuyệt đối sẽ không khiến khí vận xói mòn.”
“Còn một điểm rất quan trọng, Thanh Loan cũng luyện hóa một gốc Thần Thụ Số Mệnh, mà các ngươi lại là đạo lữ. Một khi các ngươi song tu thì khí vận trong Thần Thụ Số Mệnh có thể lưu chuyển thông qua hai gốc Thần Thụ Số Mệnh.”
“Điều này có ý nghĩa gì không cần vi sư phải nhiều lời đúng không?”
Chúa Tể Phi Long giải thích cặn kẽ.
Trong lòng Lục Trường Sinh chấn động, sau đó chính là cuồng hỉ.
Khí vận lưu chuyển?
Đối với Lục Trường Sinh mà nói chuyện này có lẽ không đáng kể.
Nhưng với Lâm Thanh Loan lại là chuyện cực kỳ tốt.
Khí vận của Lục Trường Sinh quá nhiều, giờ có thể chia ra một phần cho Lâm Thanh Loan.
Dù chỉ có một chút thì Lâm Thanh Loan cũng có thể thu hoạch được lợi ích rất lớn.
Đồng thời bản thân Lâm Thanh Loan cũng có khí vận, thậm chí cũng có thể thu hoạch được khí vận.
Một ngày nào đó linh hồn của Lục Trường Sinh trưởng thành đến lúc mấu chốt, chỉ thiếu một chút khí vận là có thể lột xác.
Lúc đó Lục Trường Sinh cũng không cần vì chút khí vận nhỏ nhoi mà chờ đợi qua năm tháng dài đằng đẵng.
Hắ có thể song tu với Lâm Thanh Loan, thu hoạch khí vận từ Lâm Thanh Loan, từ đó bổ sung thiếu hụt số khí vận đang thiếu.
Tóm lại gốc Thần Thụ Số Mệnh này có tác dụng rất lớn, đúng là bảo vật Lục Trường Sinh cần nhất lúc này.
“Tạ ơn sư tôn!”
Lục Trường Sinh biết, nếu không nhờ có sư tôn thì sao Bạch Đế có thể bồi thường cho hắn nhiều bảo vật như vậy?
Tất cả đều do sư tôn tranh thủ thay hắn.
Chương 2048: Đích thân Chúa Tể Phi Long ra mặt! Bạch Đế nhận thua, cây Thần Thụ Số Mệnh thứ hai! (5)“Không có gì, ngươi là đệ tử của ta, ta sao có thể để ngươi bị người khác bắt nạt được?”
“Tốt, ngươi đi luyện hóa Thần Thụ Số Mệnh trước đi.”
“Vi sư vẫn sẽ ở lại Đỉnh Vũ Trụ quan sát mỗi một trận đánh của ngươi, để xem rốt cuộc ngươi có thể thật sự đứng trên Đỉnh Vũ Trụ hay không?”
Sắc mặt Chúa Tể Phi Long vẫn lộ nét tươi cười.
Rõ ràng hắn vô cùng hài lòng với Lục Trường Sinh.
Hiện giờ Chúa Tể Phi Long còn vì Lục Trường Sinh mà tự mình tới Đỉnh Vũ Trụ.
Đây là tự mình hộ giá hộ tống cho Lục Trường Sinh!
Mà việc Lục Trường Sinh cần làm rất đơn giản, đó chính là từng bước đánh bại tất cả đối thủ, thu hoạch được danh hiệu “Đỉnh Vũ Trụ”!
Lục Trường Sinh lập tức luyện hóa Thần Thụ Số Mệnh.
Dù sao giờ hắn đang ở thời kỳ khí vận bùng nổ, sớm ngày luyện hóa Thần Thụ Số Mệnh thì hắn cũng có thể sớm thu hoạch được càng nhiều khí vận, nhờ đó có thể lợi dụng khí vận với hiệu suất cao hơn.
Luyện hóa Thần Thụ Số Mệnh với Lục Trường Sinh cũng không phải chuyện quá khó khăn.
Thậm chí trước đây Lục Trường Sinh đã từng có Thần Thụ Số Mệnh, chỉ là cuối cùng hắn lại đưa cho Lâm Thanh Loan mà thôi.
Lúc ấy Lâm Thanh Loan cần Thần Thụ Số Mệnh hơn Lục Trường Sinh.
Nhưng giờ cũng không muộn.
Lục Trường Sinh có được cây Thần Thụ Số Mệnh thứ hai.
“Vù vù.”
Chân giới của Lục Trường Sinh cuốn một cái, Thần Thụ Số Mệnh bị cuốn thẳng vào bên trong Chân giới.
Hiện giờ Lục Trường Sinh là Giới Chủ thật sự.
Chân giới chính là Lục Trường Sinh.
Bởi vậy chỉ cần Thần Thụ Số Mệnh và Chân giới thành một thể thì sẽ tương đương với việc luyện hóa Thần Thụ Số Mệnh.
Thật ra chuyện này không có gì khó cả.
Một ngày, hai ngày, ba ngày…
Lục Trường Sinh chậm rãi luyện hóa, Thần Thụ Số Mệnh cũng dần dần dung nhập vào Chân giới.
Khoảng thời gian cũng là lúc Lục Trường Sinh tiêu hóa khí vận.
Lúc này Thần Thụ Số Mệnh đã có tác dụng.
Vô số khí vận bị hội tụ vào Thần Thụ Số Mệnh, sau đó tác dụng lên linh hồn.
Linh hồn của Lục Trường Sinh cũng dần mạnh lên.
Thậm chí cảm xúc càng thêm mãnh liệt so với mọi khi.
Khoảng ba tháng sau khí vận dần nhạt đi, qua thời kỳ bùng nổ, lúc này Lục Trường Sinh mới mở bảng thuộc tính ra xem.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhất cảnh
Chân giới: 100% (Một trăm năm mươi bốn lần bành trướng)
Linh hồn phổ thông: 25% (Gặp nước là chìm, không thể sống quá một giây trong Thời Không Trường Hà)
Trên bảng thuộc tính, tiến độ linh hồn của Lục Trường Sinh trực tiếp đạt tới 25%, tương đương với việc tăng lên 15%.
Phải biết trận chiến giữ lôi đài của Lục Trường Sinh lần trước cũng là đại chiến cấp độ Vô Địch, thậm chí nhân khí còn cao hơn lần này, khí vận cũng nhiều hơn, thế nhưng chỉ gia tăng 10% tiến độ linh hồn thôi.
Mà lần này lại tăng lên 15%.
Điểm khác biệt là gì? Kỳ thực đã quá rõ ràng.
Khác biệt nằm ở Thần Thụ Số Mệnh.
Lần này Lục Trường Sinh luyện hóa Thần Thụ Số Mệnh, mà lần trước Lục Trường Sinh vẫn chưa có Thần Thụ Số Mệnh.
Khác biệt ở ngay đây.
Hơn nữa mới chỉ qua mấy tháng thôi.
Tác dụng của Thần Thụ Số Mệnh rất lớn.
Còn 50 năm nghỉ ngơi chỉnh đốn.
Trong 50 năm này Lục Trường Sinh cũng thu được khí vận.
Đến lúc đó có Thần Thụ Số Mệnh hội tụ, chắc chắn khí vận của Lục Trường Sinh sẽ lớn hơn nhiều.
Lục Trường Sinh nghĩ một lát, sau đó đi tìm Lâm Thanh Loan.
Những năm qua Lục Trường Sinh đều ở Đỉnh Vũ Trụ, Lâm Thanh Loan cũng theo bên cạnh hắn, vốn không có cơ hội để tu hành.
Nhưng giờ thì khác.
Có chí bảo như Đại Đạo Diễn Hóa Thạch, Lâm Thanh Loan cũng có thể cảm ngộ đại đạo.
Thậm chí hai người đều có khí vận, nếu song tu hiệu quả sẽ càng tốt hơn.
Thế là Lục Trường Sinh giúp Lâm Thanh Loan một chút, sau khi song tu chuyển một ít khí vận của bản thân cho Lâm Thanh Loan.
Đương nhiên phải không ảnh hưởng gì tới bản thân hắn.
Có những khí vận này trợ giúp, Lâm Thanh Loan cũng tiến bộ thần tốc.
Lục Trường Sinh thì lợi dụng Thanh Liên Bảo Đăng, tiếp tục để Chân giới bành trướng như mọi lần.
Trong nháy mắt lại qua năm mươi năm.
Chân giới của Lục Trường Sinh đã bành trướng 159 lần.
Từ khi sinh ra Đại Thiên giới tới giờ Chân giới của Lục Trường Sinh đã bành trướng thêm 44 lần.
44 lần cũng rất nhiều.
Lần trước Chân giới của Lục Trường Sinh sinh ra Đại Thiên giới thực ra cũng chỉ bành trướng 43 lần thôi.
Nhưng càng về sau, muốn sinh ra Thần giới và thậm chí cả Chí Cao giới thì số lần bành trướng sẽ càng nhiều.
Hiện giờ Chân giới đã bành trướng 44 lần, Lục Trường Sinh loáng thoáng có chút cảm ứng.
Xem như chạm tới hình thức ban đầu của “Thần giới”.
Nhưng khoảng cách sinh ra Thần giới chân chính chắc chắn hãy còn rất xa.
Lục Trường Sinh cũng không vội gì.
Vẫn còn nhiều thời gian.
Lục Trường Sinh đứng dậy rồi rời khỏi động phủ.
Lâm Thanh Loan vẫn đang bế quan, Lục Trường Sinh không quấy rầy nàng.
Trong năm mươi năm qua, dựa vào Đại Đạo Diễn Hóa Thạch và một ít khí vận lưu chuyển sau khi song tu với Lục Trường Sinh, có thể nói Lâm Thanh Loan đã tiến bộ thần tốc.
Tất nhiên toàn bộ tinh lực của nàng đều đặt trong việc tu hành.
Phương Xuyên thì đã chờ sẵn.
Qua năm mươi năm, giờ cũng tới lúc “giữ lôi đài” rồi.
“Phương sư huynh, lần này người muốn khiêu chiến ta là ai?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Mỗi một lần chiến đấu Lục Trường Sinh sẽ thu được rất nhiều khí vận, vậy cớ sao lại không làm?
Nhưng lần này Lục Trường Sinh lại phải thất vọng.
“Lục sư đệ, lần này không có người khiêu chiến ngươi, chúc mừng ngươi trống lịch.”
Phương Xuyên vừa cười vừa nói.
“Trống à?”
Lục Trường Sinh khẽ cau mày.
Kỳ thực hắn không muốn trống lịch như vậy.
Bỏ trống sẽ không có khí vận để “thu hoạch”.
“Thật sự không có người tới khiêu chiến ta à?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Không có.”
“Dù hai lần giữ lôi đài trước ngươi cũng không thể hiện thực lực quá cường thế, nhưng ngươi đã liên tục giữ lôi đài thành công hai lần, nhiều ít gì vẫn khiến một số người kiêng dè, thế nên không có người tới khiêu chiến ngươi cũng là chuyện bình thường.”
Chương 2049: Khiêu chiến chủ nhân Hằng Quang, quyết chiến Đỉnh Vũ Trụ!“Ngươi có thể tiếp tục yên tâm tiềm tu.”
Lần này Phương Xuyên không có việc gì, hắn lại có thể thoải mái 50 năm.
Lục Trường Sinh biết, không có người khiêu chiến thì hắn cũng không làm gì được.
Xem ra lần này ý định “thu hoạch” khí vận thất bại rồi.
“Tốt, vậy ta lại tiếp tục tiềm tu.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Không có người khiêu chiến thì chủ lôi đài như hắn cũng chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi.
Nhưng hắn không tin vẫn mãi không có người khiêu chiến như thế được.
Thế là Lục Trường Sinh tiếp tục dốc lòng tu hành.
50 năm, 100 năm, 150 năm, 200 năm, 250 năm, 300 năm…
Lục Trường Sinh chờ đợi suốt 300 năm.
Ròng rã 300 năm, tương đương với sáu cơ hội khiêu chiến chủ lôi đài, thế nhưng Lục Trường Sinh đều không gặp đối thủ.
Không có người nào khiêu chiến với Lục Trường Sinh.
Sau 300 năm cũng là lần thứ chín bỏ trống.
“Ba trăm năm, sáu lần giữ lôi đài, Chân giới bành trướng ba mươi lần…”
Lục Trường Sinh nhìn qua Chân giới.
Hiện tại Chân giới của hắn đã bành trướng 189 lần.
Sau khi Đại Thiên giới sinh ra cũng bành trướng 74 lần.
“Bảy mươi tư lần, nhanh thôi, có lẽ lần tiếp theo Chân giới bành trướng là có thể sinh ra Thần giới…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Hắn đã có thể cảm nhận được Chân giới sắp lột xác.
Giờ thực lực của Lục Trường Sinh cường đại đến mức không thể tưởng nổi.
Dù sao sức mạnh hủy diệt tích lũy suốt 300 năm sẽ khủng bố nhường nào?
Càng không cần nói tới Thần giới sắp ra đời.
Hiện giờ Lục Trường Sinh đã có tư cách khiêu chiến với cường giả “Đỉnh Vũ Trụ”.
Tiến hành đại chiến Đỉnh Vũ Trụ.
Thế nhưng thời gian nghỉ ngơi chỉnh đốn của Đỉnh Vũ Trụ là trăm năm.
Cách lần trước Đỉnh Vũ Trụ đại chiến mới chỉ có hai mươi năm.
Nói cách khác Lục Trường Sinh sẽ phải chờ thêm tám mươi năm mới có tư cách khiêu chiến Đỉnh Vũ Trụ.
Mà Đỉnh Vũ Trụ mãi mãi chỉ có một vị!
Thậm chí nếu thời gian không thể dung hòa, ví dụ như hai cường giả cấp độ “Vô Địch” đều có cơ hội khiêu chiến với cường giả “Đỉnh Vũ Trụ”, nhưng không ai nguyện ý đợi thêm trăm năm, vậy phải làm sao?
Vậy lại tiến hành thêm một lần chiến đấu.
Ai thắng thì được khiêu chiến Đỉnh Vũ Trụ.
Có điều chuyện như thế rất lâu rồi không xảy ra.
Cùng lắm thì đợi thêm trăm năm.
Đối với kẻ siêu thoát thời gian trăm năm không có gì đáng kể.
Kiên nhẫn chờ đợi là đủ.
Không cần vì tranh nhau thứ tự mà tiến hành chiến đấu sống chết trên lôi đài.
Không nhất thiết phải thế.
“Vậy thì đợi thêm tám mươi năm, vừa hay có thể để Chân giới tiếp tục bành trướng, sinh ra Thần giới, như vậy thực lực của ta cũng sẽ lột xác về chất. Đến lúc đó mới có tư cách tranh đoạt danh hiệu ‘Đỉnh Vũ Trụ’ thật sự!”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm, trong lòng hắn đã có quyết định.
Tới lần tiếp theo Chân giới bành trướng, quả nhiên Chân giới của Lục Trường Sinh phát sinh biến hóa kinh thiên động địa.
“Ầm ầm.”
Chân giới kịch liệt chấn động.
Cùng lúc đó bốn tầng thế giới hiển hiện ra.
Lục Trường Sinh có cảm giác rất rõ.
Thần giới sắp ra đời!
Đây là tầng thế giới thứ năm bên trong Chân giới của Lục Trường Sinh.
Hạn mức cao nhất của bốn tầng thế giới trước chính là cấp độ Vương Giả đỉnh phong.
Ngay cả cấp độ Vô Địch cũng rất miễn cưỡng.
Lục Trường Sinh đều phải dựa vào tích lũy sức mạnh hủy diệt mới có thể chiến thắng cường giả cấp độ “Vô Địch”, nhờ đó trở thành chủ lôi đài cấp độ Vô Địch.
Mà lúc này Thần giới sinh ra lại khiến Chân giới của Lục Trường Sinh xảy ra biến hóa về chất.
Lục Trường Sinh đã hết sức quen thuộc với việc Chân giới lột xác.
Hắn chỉ lẳng lặng chờ đợi.
Chân giới điên cuồng mở rộng.
Phía trên Đại Thiên giới loáng thoáng xuất hiện từng bóng dáng khổng lồ.
Những bóng dáng này đỉnh thiên lập địa, tản ra khí tức khủng bố khiến người ta run sợ.
Hệt như Ma Thần.
Đây là khác biệt giữa Thần và người.
Thần có Thần tính.
Sức mạnh không gì sánh kịp.
Thậm chí Thần có thể sáng tạo thế giới.
Bởi vậy mới không dễ sinh ra Thần giới như Tiểu Thiên giới và Đại Thiên giới.
“Ừm?”
Bỗng nhiên Lục Trường Sinh gặp chút rắc rối.
Hư ảnh Thần giới đã xuất hiện nhưng mãi vẫn không sinh ra được.
“Đây là… thiếu năng lượng?”
Tâm niệm Lục Trường Sinh vừa động, lập tức nhìn về phía Thanh Liên Bảo Đăng.
Thì ra Bất Diệt Hỏa Chủng trong Thanh Liên Bảo Đăng đã bị tiêu hao gần hết.
Thậm chí không thể chống đỡ tới khi Thần giới sinh ra.
Nghĩ lại thì cũng đúng, dù Thanh Liên Bảo Đăng mạnh hơn nhưng Chân giới của Lục Trường Sinh đã bành trướng mấy chục lần, hiện giờ tiêu hao hết năng lượng cũng là chuyện bình thường.
Chỉ là hiện giờ Lục Trường Sinh có thể nói là tài đại khí thô.
Tính cả 10 triệu nguyên tinh Bạch Đế bỏ ra “chuộc” Hoàng Kim Chiến Kích.
Hiện giờ số lượng nguyên tinh trong tay Lục Trường Sinh đã vượt qua 70 triệu!
Đây là một con số vô cùng kinh khủng.
Dù sao mỗi một lần chiến đấu, Lục Trường Sinh gần như đều dốc sạch túi đặt cược.
Mà tới giờ hắn không thua bất cứ trận nào, thế nên cũng kiếm lời rất nhiều.
Thế là Lục Trường Sinh lấy ra một triệu nguyên tinh, trực tiếp ném vào bên trong Chân giới.
“Ruỳnh.”
Rất nhiều nguyên tinh tiêu hao, năng lượng lại được bổ sung, Lục Trường Sinh trông thấy hư ảnh Thần giới trong Chân giới càng lúc càng ngưng thực, cuối cùng đã ngưng tụ như thật, hoàn toàn hiển hóa ra ngoài.
“Xong rồi!”
Tâm niệm Lục Trường Sinh khẽ động.
Chân giới cũng dừng mở rộng.
Không biết Đại Thiên giới lại tăng thêm bao nhiêu lần, sau đó hợp thành Thần giới.
Thần giới này cao cao tại thượng, phân biệt rõ ràng với Đại Thiên giới, Tiểu Thiên giới, Linh giới, Phàm giới, như thể là một nơi độc nhất vô nhị!
Nhưng Lục Trường Sinh lại cảm nhận được luồng sức mạnh kinh khủng ẩn chứa trong Thần giới.
Vượt qua Đại Thiên giới!
Giờ phút này, Lục Trường Sinh mới thật sự có được thực lực cấp độ “Vô Địch”.
Hẳn là trong đông đảo Giới Chủ nhất cảnh Chân giới của hắn cũng có thể xưng là “Vô Địch”.
Chương 2050: Khiêu chiến chủ nhân Hằng Quang, quyết chiến Đỉnh Vũ Trụ! (2)Nói cách khác đây chính là năng lực “Vô Địch” của Lục Trường Sinh.
Chân giới Vô Địch!
Thế nhưng Lục Trường Sinh không vội xuất quan.
Hắn cẩn thận cảm ứng Chân giới hiện giờ.
Chủ yếu hắn cảm ứng tình trạng hiện giờ và xác suất thành công khi trùng kích nhị cảnh.
Chính Lục Trường Sinh có thể cảm thụ rất rõ ràng.
Lúc trước khi Chân giới của Lục Trường Sinh sinh ra Đại Thiên giới, kỳ thực hắn đã có tư cách trùng kích nhị cảnh.
Chỉ là nếu trùng kích nhị cảnh ngay lúc đó thì xác suất thành công quá thấp, chỉ có khoảng một phần mười.
Xác suất thấp như vậy mà trùng kích nhị cảnh chẳng khác nào tìm chết.
Nhưng hiện giờ Chân giới đã sinh ra Thần giới, xác suất thành công nếu Lục Trường Sinh trùng kích nhị cảnh đã tăng vọt lên năm phần.
Tương đương với việc tăng thêm bốn phần xác suất thành công.
Đừng coi thường năm phần xác suất thành công, xác suất này kỳ thực rất cao.
Về cơ bản rất nhiều kẻ siêu thoát có ba phần xác suất thành công cũng không tệ rồi.
Dù là kẻ nổi bật, trở thành nhất cảnh đỉnh tiêm có danh hiệu “Đỉnh Vũ Trụ” thì có năm, sáu phần thành công đã là cực hạn.
Vậy nên trong đại vũ trụ mênh mông có rất nhiều kẻ siêu thoát nhất cảnh, thế nhưng số lượng đại năng nhị cảnh lại thưa thớt hơn hẳn.
Đối với phần lớn kẻ siêu thoát nhất cảnh mà nói, có được ba phần xác suất thành công đã đủ để liều một phen.
Nhưng dù chỉ có ba phần cũng rất khó.
Lúc trước Phương Xuyên trùng kích nhị cảnh kỳ thực cũng chỉ có ba phần xác suất thành công.
Nhưng Phương Xuyên vẫn may mắn thành công.
Nhưng rất nhiều đệ tử nhất cảnh đỉnh phong của núi Phi Long lại không may mắn như thế.
Rất nhiều người đã trùng kích thất bại.
Nếu chuẩn bị thỏa đáng thì trùng kích nhị cảnh thất bại cũng sẽ không chết.
Nhưng sẽ tiêu hao nội tình.
Đã thất bại một lần mà lại muốn trùng kích thì xác suất thành công sẽ giảm hẳn xuống.
Bởi vậy đối với tất cả kẻ siêu thoát mà nói, thật ra cũng chỉ có một cơ hội để trùng kích nhị cảnh.
Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, hoặc không cực kỳ tự tin thì đừng trùng kích.
Cần phải chuẩn bị nhiều hơn.
Lục Trường Sinh cũng vậy, năm phần xác suất thành công vẫn chưa đủ để hắn mạo hiểm.
Dù saoChân giới của hắn vẫn chưa tới cực hạn.
Hiện giờ Chân giới của Lục Trường Sinh mới chỉ sinh ra Thần giới, còn có Chí Cao giới cao nhất vẫn chưa sinh ra.
Một khi Chí Cao giới sinh ra, xác suất thành công khi Lục Trường Sinh trùng kích nhị cảnh chắc chắn sẽ tăng vọt.
Đây chính là điểm cường đại của “Thăng Duy Pháp” do Lục Trường Sinh sáng tạo.
Tới lúc này Chân giới vẫn chưa thể lên đến cực hạn.
So với phần lớn pháp môn đỉnh tiêm đều mạnh hơn.
Thế nhưng Lục Trường Sinh thoáng cảm ứng thử.
Nếu hắn muốn Chân giới bành trướng một lần nữa thì sẽ tiêu hao một triệu nguyên tinh!
Số lượng tiêu hao lại tăng gấp mười lần.
Trước đó chỉ cần 100.000 nguyên tinh là có thể bành trướng.
Giờ Lục Trường Sinh còn 6.900 vạn nguyên tinh.
Kỳ thực cũng đủ.
Huống chi hắn vẫn có thể kiếm lại nguyên tinh.
Còn có Thanh Liên Bảo đang đợi chỉnh đốn, tới khi nó khôi phục là có thể dùng để bành trướng Chân giới.
“Vẫn còn 70 năm, đủ để bành trướng bảy lần, vậy thì tiếp tục bành trướng đi…”
Lục Trường Sinh đã có kế hoạch tu hành.
Vì vậy hắn tiếp tục bành trướng Chân giới.
Trong nháy mắt, 70 năm đã qua.
Lục Trường Sinh mở mắt.
Hắn lập tức mở bảng thuộc tính ra xem.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhất cảnh
Chân giới:100% (Một trăm chín mươi bảy lần bành trướng)
Linh hồn phổ thông: 35% (Gặp nước là chìm, không thể sống quá một giây trong Thời Không Trường Hà)
Số lần bành trướng đã đến 197 lần.
Nói cách khác, bắt đầu từ lúc Thần giới sinh ra Lục Trường Sinh lại bành trướng thêm bảy lần.
Để sinh ra Thần giới số lần bành trướng là 75 lần.
Như vậy muốn sinh ra Chí Cao giới thì chắc chắn số lần bành trường sẽ vượt xa con số 75 này.
Bảy lần bành trướng dùng hết bảy triệu nguyên tinh, cộng với một triệu nguyên tinh trước đó chính là tám triệu.
Lục Trường Sinh nhìn qua số lượng nguyên tinh, vẫn còn dư lại hơn 620 vạn.
Nguyên tinh còn nhiều.
Lục Trường Sinh coi trọng linh hồn nhất, đạt tới tiến độ 35%, tăng lên 10% so với tiến độ 25% trước đó.
Cũng nhờ nhiều năm qua Thần Thụ Số Mệnh không ngừng hấp thu khí vận.
Có thể tăng thêm 10% đã khiến Lục Trường Sinh rất hài lòng rồi.
“Nên ra ngoài thôi, cường giả lần trước thu được danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ hẳn đã qua thời gian chỉnh đốn, có thể khiêu chiến rồi.”
Trong mắt Lục Trường Sinh lóe lên một tia tinh mang.
Giờ hắn không chỉ có Thần giới vừa ra đời mà còn có sức mạnh hủy diệt tích lũy gần 400 năm.
Khủng bố nhường nào?
Đối mặt với bất cứ kẻ siêu thoát nhất cảnh nào Lục Trường Sinh đều có thể đánh một trận!
Lục Trường Sinh đứng dậy, rời khỏi động phủ.
Lâm Thanh Loan đã xuất quan.
“Trường Sinh.”
Trên mặt Lâm Thanh Loan nở một nụ cười.
“Ừm?”
“Thanh Loan, ngươi dung luyện đại đạo mới à?”
Lục Trường Sinh liếc mắt là đã nhận ra Lâm Thanh Loan có gì khác biệt.
“May mà có ngươi lưu chuyển một chút khí vận và Đại Đạo Diễn Hóa Thạch để ta dung luyện đại đạo, tu hành cũng tiến triển thần tốc!”
Lâm Thanh Loan tỏ vẻ cực kỳ cao hứng.
Nàng không mong có thể vượt qua Lục Trường Sinh hay đi trước Lục Trường Sinh một bước, chỉ cầu Lục Trường Sinh đừng cách nàng quá xa, nàng chỉ cần có thể miễn cưỡng đuổi theo bước chân Lục Trường Sinh là đủ.
Lục Trường Sinh gật đầu.
Kỳ thực tốc độ tu hành của Lâm Thanh Loan đã rất nhanh.
Dù sao có Thần Thụ Số Mệnh và Đại Đạo Diễn Hóa Thạch, hai loại chí bảo phối hợp, muốn không nhanh cũng khó.
Huống chi còn có Lục Trường Sinh thỉnh thoảng song tu để lưu chuyển khí vận, thế nên tốc độ tu hành của Lâm Thanh Loan lại càng nhanh.
Lục Trường Sinh thấy Phương Xuyên cũng có mặt.
“Phương sư huynh, giờ ta có thể khiêu chiến chưa?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Được rồi.”
“Trước mắt thu được danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ là chủ nhân Hằng Quang.”
Chương 2051: Khiêu chiến chủ nhân Hằng Quang, quyết chiến Đỉnh Vũ Trụ! (3)“Vị chủ nhân Hằng Quang này đã giữ danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ liên tục ba mươi sáu giới, tương đương với ba nghìn sáu trăm năm. Trong đông đảo cường giả giữ danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ, chủ nhân Hằng Quang cũng có thể coi là kẻ nổi bật.”
“Kỳ thực ta hy vọng ngươi có thể đợi thêm trăm năm, để người khác khiêu chiến chủ nhân Hằng Quang trước. Bởi chủ nhân Hằng Quang đã tuyên bố đây là lần cuối cùng hắn giữ lôi đài, sau lần này chủ nhân Hằng Quang sẽ trùng kích nhị cảnh.”
“Với khí vận được gia trì nhờ việc hắn liên tục giữ danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ ba nghìn sáu trăm năm, chuyện chủ nhân Hằng Quang trùng kích nhị cảnh hẳn là không có vấn đề gì lớn. Một khi hắn thành đại năng nhị cảnh thì lần tiếp theo Đỉnh Vũ Trụ sẽ do mấy vị cường giả cấp độ Vô Địch đại chiến, cuối cùng quyết định ra cường giả Đỉnh Vũ Trụ mới.”
Phương Xuyên chậm rãi nói.
“Chủ lôi đài cấp độ Vô Địch không cần khiêu chiến Đỉnh Vũ Trụ cũng được à?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Đúng là có thể không khiêu chiến. Nếu không ai khiêu chiến thì chủ nhân Hằng Quang sẽ thắng không.”
“Đương nhiên nếu vẫn không khiêu chiến thì ngươi sẽ vẫn luôn là chủ lôi đài cấp độ Vô Địch. Nhưng cũng phải tuân thủ quy tắc, cường giả cấp độ Vương Giả phía dưới có thể khiêu chiến ngươi.”
Lục Trường Sinh đã hiểu.
Kỳ thực lên tới cấp độ Vô Địch với rất nhiều người đã là điểm cuối cùng rồi.
Có thể vẫn luôn “ăn vạ” thân phận chủ lôi đài Vô Địch.
Còn chuyện khiêu chiến “Đỉnh Vũ Trụ” có lẽ sẽ có kẻ hùng tâm chí khí, muốn trở thành “Đỉnh Vũ Trụ” mới.
Thế nhưng hầu như mọi người đều không có suy nghĩ như vậy.
Bọn hắn chỉ muốn đợi cường giả Đỉnh Vũ Trụ chủ động tấn thăng nhị cảnh, sau đó cường giả Đỉnh Vũ Trụ mới sẽ được chọn ra từ cấp độ Vô Địch.
Dù sao cũng có phần thắng cao hơn so với khiêu chiến cường giả Đỉnh Vũ Trụ.
Lục Trường Sinh biết Phương Xuyên đang suy nghĩ cho hắn.
Đợi thêm trăm năm để tránh chủ nhân Hằng Quang.
Đến lúc đó với thực lực của Lục Trường Sinh muốn trổ hết tài năng từ vô số chủ lôi đài cấp độ Vô Địch, cuối cùng trở thành “Đỉnh Vũ Trụ” mới cũng không quá khó.
Thế nhưng Lục Trường Sinh không muốn làm vậy.
Hắn có thể cân nhắc lợi hại nhưng không thể lừa gạt tâm linh của mình.
Hắn để ý tới danh hiệu “Đỉnh Vũ Trụ” sao?
Kỳ thực Lục Trường Sinh không hề để tâm tới thứ đó.
Thứ hắn để ý nhất là đối thủ!
Đối thủ càng mạnh càng khiến Lục Trường Sinh thấy hưng phấn.
Chỉ có cường đại hơn đối thủ, từng bước đi lên Đỉnh Vũ Trụ mới thật sự là “Đỉnh Vũ Trụ”!
Thậm chí dẫm lên thân xác “cựu vương” để bước tới đỉnh cao mới là “Đỉnh Vũ Trụ” hàng thật giá thật nhất.
“Không được, ta không muốn bỏ qua chủ nhân Hằng Quang!”
“Làm phiền Phương sư huynh thay ta sắp xếp một chút, ta muốn khiêu chiến với chủ nhân Hằng Quang!”
Lục Trường Sinh bình tĩnh mở miệng, nhưng giọng điệu lại như chém đinh chặt sắt, vô cùng kiên định!
Phương Xuyên nhìn kỹ Lục Trường Sinh.
Hắn hiểu rõ Lục Trường Sinh.
Chính vì hiểu rõ nên Phương Xuyên mới biết Lục Trường Sinh kiên định thế nào.
Vả lại chuyện Lục Trường Sinh đã quyết định thì có thuyết phục thế nào cũng không có tác dụng.
“Được, để ta thay ngươi sắp xếp.”
“Sau khi sắp xếp xong sẽ có thời gian một năm để tạo nhiệt độ.”
“Ngươi cũng có một năm để chuẩn bị kỹ càng.”
Phương Xuyên nói.
Lục Trường Sinh gật đầu, sau đó Phương Xuyên rời đi.
Muốn thay Lục Trường Sinh sắp xếp chuyện khiêu chiến với chủ nhân Hằng Quang thật ra rất dễ.
Lúc thế này sẽ không có cường giả nào cùng Lục Trường Sinh tranh suất khiêu chiến chủ nhân Hằng Quang cả.
Bởi vậy Lục Trường Sinh chỉ có một đối thủ, chính là chủ nhân Hằng Quang!
Tin tức Lục Trường Sinh khiêu chiến chủ nhân Hằng Quang được công bố, lập tức khiến toàn bộ Đỉnh Vũ Trụ nổi lên sóng to gió lớn.
“Gì cơ, có người muốn khiêu chiến với chủ nhân Hằng Quang á?”
“Sao có thể?”
“Sao chủ nhân Hằng Quang lại bị khiêu chiến được?”
“Chủ nhân Hằng Quang đã giữ danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ liên tục ba mươi sáu giới, cũng tức là ba nghìn sáu trăm năm, lần này chủ nhân Hằng Quang cũng tuyên bố là lần cuối cùng hắn giữ lôi đài, thế mà vẫn còn người dám khiêu chiến chủ nhân Hằng Quang à?”
“Rốt cuộc là ai khiêu chiến chủ nhân Hằng Quang?”
“Hình như là Lục Trường Sinh của núi Phi Long…”
Mọi người biết tin tức này đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Ai cũng biết sức uy hiếp của chủ nhân Hằng Quang.
Một nghìn năm đầu tiên chủ nhân Hằng Quang bị khiêu chiến rất nhiều lần.
Nhưng hai nghìn sáu trăm năm sau gần như không có người nào dám khiêu chiến với chủ nhân Hằng Quang.
Dù có thì cuối cùng cũng thất bại.
Mọi người đều cảm thấy, lần này rất có thể chủ nhân Hằng Quang lại không có đối thủ, sau đó hắn sẽ trùng kích nhị cảnh, rồi trăm năm sau vô số cường giả cấp độ Vô Địch lại chém giết, cuối cùng quyết định ra Đỉnh Vũ Trụ mới.
Ai mà ngờ được lúc này lại có người khiêu với chiến chủ nhân Hằng Quang thật.
Bị điên đấy à?
Nhưng khi mọi người bắt đầu tìm hiểu về Lục Trường Sinh.
Thì không ai thấy nghi hoặc nữa.
Mỗi hành động của Lục Trường Sinh lúc còn ở cấp độ Chủ Tướng, Bá Chủ, Vương Giả đều bị lật lại.
Lúc này mọi người mới giật mình nhận ra, có lẽ Lục Trường Sinh là một “kẻ điên” thật.
Cũng chỉ có Lục Trường Sinh dám khiêu chiến với chủ nhân Hằng Quang ngay lúc này.
Nhưng sự điên cuồng của Lục Trường Sinh lại chỉ ở trên lôi đài Vương Giả, Bá Chủ và Chủ Tướng.
Từ khi trở thành chủ lôi đài Vô Địch, dường như Lục Trường Sinh đã không còn điên cuồng mà lại trở nên lý tính và thận trọng hơn hẳn.
Sao giờ đột nhiên lại muốn khiêu chiến với chủ nhân Hằng Quang?
Chẳng lẽ hắn có sức mạnh nào đó đủ khiến hắn cảm thấy mình có thể chiến thắng chủ nhân Hằng Quang?
Lúc này kẻ kinh ngạc nhất chắc chắn là chủ nhân Hằng Quang.
Trong động phủ của chủ nhân Hằng Quang.
Có người đã thông báo tin tức này cho hắn.
“Hằng Quang, có người muốn khiêu chiến với ngươi.”
“Là ai?”
Chương 2052: Khiêu chiến chủ nhân Hằng Quang, quyết chiến Đỉnh Vũ Trụ! (4)“Lục Trường Sinh của núi Phi Long, đây là tin tức liên quan tới Lục Trường Sinh…”
Hảo hữu của chủ nhân Hằng Quang tới báo tin cho hắn.
Chủ nhân Hằng Quang không ngừng đọc tin tức về Lục Trường Sinh.
“Thú vị đấy.”
“Một gã Giới Chủ lại có thể đi tới bước này, quả là không dễ dàng.”
“Nhưng hắn lựa chọn khiêu chiến ta chắc chắn là sai lầm. Dù hắn là Giới Chủ, tại đại vũ trụ hắn sẽ không chết, nhưng nếu thua thì tâm linh cũng bị ảnh hưởng, về sau muốn thành tựu nhị cảnh sợ rằng sẽ không dễ dàng.”
Chủ nhân Hằng Quang lắc đầu.
Không phải hắn quá kiêu ngạo, thậm chí mỗi một lần chiến đấu chủ nhân Hằng Quang đều sẽ nghiên cứu về đối thủ.
Thế nhưng hắn không cho rằng Lục Trường Sinh sẽ là đối thủ của hắn.
Mặc kệ bên ngoài tuyên truyền thực lực của Lục Trường Sinh cao tới mức nào.
Nhưng một gã Giới Chủ lại muốn thu được danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ ư?
Từ xưa đến nay.
Thậm chí Đỉnh Vũ Trụ đã xuất hiện rất nhiều năm, nhưng tới giờ vẫn không có bất cứ Giới Chủ nào từng thu được danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ.
Càng không phải nói tới việc đối thủ của Lục Trường Sinh là chủ nhân Hằng Quang.
Chủ nhân Hằng Quang tự thấy trong lịch sử Đỉnh Vũ Trụ chắc chắn mình cũng có thể coi là đỉnh tiêm!
Lục Trường Sinh muốn dẫm lên tên tuổi của hắn để bước lên đỉnh cao, thu được danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ chắc chắn là sai lầm.
“Hằng Quang, đây là lần cuối cùng giữ lôi đài của ngươi, nhất định không thể coi thường.”
“Kỳ thực lần trước ngươi đã có thể trùng kích nhị cảnh, cần gì phải trì hoãn tới tận bây giờ?”
Hảo hữu cảm thấy hơi đáng tiếc.
“Ngươi lo ta sẽ thua sao?”
Chủ nhân Hằng Quang lắc đầu.
Hắn biết hảo hữu đang lo cho hắn, cũng vì muốn tốt cho hắn thôi.
Thế nhưng nếu hắn có thể thua thì hắn cũng không đi đến hôm nay.
Không có một trái tim vô địch thì sao có thể thuận lợi trùng kích nhị cảnh?
Chủ nhân Hằng Quang không muốn chỉ dựa vào vận khí để trùng kích nhị cảnh.
Lần trước chỉ có sáu phần xác suất thành công.
Nhưng lần này nếu hắn thành công giữ lôi đài thì hắn có lòng tin xác suất thành công khi trùng kích nhị cảnh sẽ cao tới bảy phần!
Đối thủ càng mạnh càng có thể kích thích tiềm lực của hắn, càng có thể thu hoạch được nhiều khí vận hơn.
Chuyện này sẽ có lợi ích to lớn với việc chủ nhân Hằng Quang trùng kích nhị cảnh.
Bởi vậy chủ nhân Hằng Quang không hề lo nghĩ về Lục Trường Sinh.
Ngược lại còn rất cao hứng.
Nếu mỗi lần đều có người khiêu chiến hắn mà không phải nhiều lần đều bỏ trống.
Vậy thì chủ nhân Hằng Quang đã tấn thăng nhị cảnh từ lâu rồi, đâu cần chờ tới tận bây giờ?
“Yên tâm đi, ta sẽ không thua! Ta là chủ nhân Hằng Quang, liên tục giữ danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ ba nghìn sáu trăm năm, dưới nhị cảnh ta chính là vô địch!”
Trong giọng nói của chủ nhân Hằng Quang lộ ra sự tự tin mạnh mẽ.
“Ngươi có lòng tin thì tốt.”
“Nhưng ta cũng sẽ thay ngươi thu thập tin tức liên quan tới Lục Trường Sinh, còn một năm nữa, phải chuẩn bị thật tốt.”
Thế là hảo hữu của chủ nhân Hằng Quang rời khỏi động phủ, bắt đầu thu thập tin tức về Lục Trường Sinh thay chủ nhân Hằng Quang.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Cùng với việc Đỉnh Vũ Trụ cố ý tạo nhiệt độ, toàn đại vũ trụ đều oanh động.
Lần này Lục Trường Sinh khiêu chiến chủ nhân Hằng Quang, có thể nói là trận chiến được quan tâm nhất trong ba nghìn năm qua!
Dù vẫn chưa chiến đấu nhưng Lục Trường Sinh đã cảm nhận được vô số khí vận đang hội tụ rồi không ngừng tràn vào cơ thể hắn.
Giờ mới tạo nhiệt độ đã có nhiều khí vận như vậy.
Đợi tới khi Lục Trường Sinh đánh bại chủ nhân Hằng Quang thì sẽ thu được số khí vận khủng bố nhường nào đây?
Quả thực khó có thể tưởng tượng nổi!
Trong nháy mắt đã qua một năm.
Lục Trường Sinh mở mắt.
“Đã đến giờ…”
Lục Trường Sinh đứng dậy rồi ra khỏi động phủ.
Tâm linh hắn tựa như giếng cổ không gợn sóng.
Hắn dẫn theo Phương Xuyên và Lâm Thanh Loan đi thẳng tới lôi đài Đỉnh Vũ Trụ!
Lôi đài Đỉnh Vũ Trụ từ sáng sớm đã bị vây chật như nêm cối.
Đương nhiên xung quanh lôi đài Đỉnh Vũ Trụ rất rộng rãi.
Cùng lắm thì cách xa một chút vẫn sẽ nhìn thấy như thường.
Thế nhưng vẫn có vô số tu sĩ nguyện ý “chen lấn một chút” để tới gần lôi đài hơn.
Càng gần càng dễ cảm nhận khí tức trên thân hai người trên lôi đài.
Sau một năm tạo nhiệt độ, trận quyết đấu Đỉnh Vũ Trụ này có thể nói là một hồi “thịnh yến” của toàn bộ đại vũ trụ.
Thậm chí có một số tam cảnh Chúa Tể cũng tìm tới Đỉnh Vũ Trụ để tự mình quan sát trận đại chiến này.
Chúa Tể Phi Long cũng có mặt tại hàng ghế khách quý.
Bên cạnh hắn cũng có một ít Chúa Tể ngang hàng.
“Phi Long, xem ra ngươi tìm được một đệ tử tốt đấy.”
“Ta thấy linh hồn hắn cũng cũng đã hoàn thiện, mới chỉ là Siêu Thoát nhất cảnh mà trong khoảng thời gian ngắn đã đi được tới Đỉnh Vũ Trụ, còn dám khiêu chiến chủ nhân Hằng Quang, không tầm thường, quả là không tầm thường, ngươi cũng coi như có người kế nghiệp rồi.”
“Chúa Tể chúng ta tam cảnh thu đồ đệ, tiềm lực cũng tốt hay thân phận cũng được, kỳ thực đều không có tác dụng gì. Mấu chốt vẫn là phải để chúng ta nhìn thấy hy vọng, từ trên người Lục Trường Sinh mơ hồ thấy được một tia hy vọng.”
“Giờ nói tới hy vọng vẫn còn hơi sớm…”
Trên mặt Chúa Tể Phi Long lộ nét tươi cười.
Hắn là Chúa Tể tam cảnh, tâm chí kiên định, “tán dương” bình thường kỳ thực không có tác dụng với Chúa Tể Phi Long, thậm chí cảm xúc của hắn cũng không hề dao động.
Nhưng giờ thì khác.
Những người lên tiếng tán dương đều là Chúa Tể tam cảnh.
Điều này tất nhiên rất khác biệt.
Ngay cả Chúa Tể Phi Long nghe xong cũng rất cao hứng.
“Nhưng chủ nhân Hằng Quang không dễ đối phó đâu, hắn đã giữ danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ suốt ba nghìn sáu trăm năm, thực lực từ nhị cảnh trở xuống gần như không có đối thủ, có thể nói là đã đạt tới cực hạn. Người như vậy Lục Trường Sinh muốn đánh bại gần như không có khả năng…” Người lên tiếng là một nam tử toàn thân áo trắng, toàn thân tản ra khí tức uy nghiêm.
Chương 2053: Đại chiến với chủ nhân Hằng Quang, bước lên Đỉnh Vũ Trụ!Đây là Bạch Đế.
Những người khác không nói gì.
Giờ Bạch Đế đang rất tức giận, ai cũng biết hậu duệ của Bạch Đế đã bị Lục Trường Sinh giết chết.
Còn nghe đồn Bạch Đế vì muốn lấy lại Hoàng Kim Chiến Kích đã phải trả cái giá rất đắt, bị Chúa Tể Phi Long đòi một món lớn.
Thế nên sao Bạch Đế lại tán dương Lục Trường Sinh nổi?
Chúa Tể Phi Long chỉ khẽ cười nói: “Cũng chưa chắc. Nếu Trường Sinh đã dám khiêu chiến với chủ nhân Hằng Quang chứ không muốn đợi thêm trăm năm, cũng không nguyện ý để chủ nhân Hằng Quang yên ổn dỡ xuống danh hiệu ‘Đỉnh Vũ Trụ’ thì chắc chắn cũng có tự tin.”
“Dù ta không biết Trường Sinh dựa vào đâu, nhưng từ trước đến nay tại Đỉnh Vũ Trụ hắn chưa từng bại một trận nào. Ai mạnh ai yếu đợi lát nữa xem là biết, giờ tranh luận cũng không có ý nghĩa gì.”
“Bạch Đế, ngươi thấy đúng không?”
Sắc mặt Bạch Đế vẫn rất bình tĩnh.
Nhưng ai cũng biết, e rằng trong lòng Bạch Đế không vui vẻ gì.
“Không cần nhiều lời, ta cược cho chủ nhân Hằng Quang mười triệu nguyên tinh!”
Bạch Đế thản nhiên nói.
Mười triệu nguyên tinh!
Đây con số rất lớn.
Nhưng chỉ có mình Chúa Tể Phi Long hiểu ý cười một tiếng.
Hắn biết vì sao Bạch Đế lại cược 10 triệu nguyên tinh.
Hóa ra là “mất” 10 triệu nguyên tinh với Lục Trường Sinh nên muốn kiếm lại đây mà.
Nhưng Chúa Tể Phi Long cũng không nói thêm gì nữa.
Đều là Chúa Tể tam cảnh, có cạnh khóe nhau mãi cũng không có ý nghĩa gì.
Thế là hắn hướng mắt nhìn về phía lôi đài.
Rất nhiều người đều đang đợi.
Lục Trường Sinh đã đi vào thông đạo phía sau lôi đài.
Lâm Thanh Loan và Phương Xuyên đều nhìn Lục Trường Sinh với vẻ nghiêm túc.
“Trường Sinh, nếu không đánh lại thì nhận thua cũng không sao…”
Lâm Thanh Loan lên tiếng.
Từ khi cùng Lục Trường Sinh tới Đỉnh Vũ Trụ, Lâm Thanh Loan chưa bao giờ dặn Lục Trường Sinh chủ động nhận thua như vậy.
Nhưng lần này nàng không thể không nói.
Dù sao lần này khác mọi lần.
Uy danh của chủ nhân Hằng Quang quá lớn.
Thậm chí ngay cả tỷ lệ đặt cược nàng cũng không nhắc tới.
Thật ra tỷ lệ đặt cược của Lục Trường Sinh cao tới bốn!
Về cơ bản những thế lực lớn kia cũng không quá coi trọng Lục Trường Sinh.
“Ta biết.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Hắn biết Lâm Thanh Loan chỉ quan tâm mình.
Nhưng quan tâm quá sẽ bị loạn.
Ai mà biết giờ thực lực của Lục Trường Sinh đạt đến mức khủng bố thế nào?
Chỉ sợ cũng chính Lục Trường Sinh cũng không rõ giờ hắn dốc toàn lực ứng phó, bộc phát ra toàn bộ thực lực sẽ là kinh khủng tới mức nào.
Thế nhưng hắn rất hưng phấn.
Chủ nhân Hằng Quang, đây là một đối thủ đủ cường đại, thậm chí có thể nói là rất hoàn mỹ!
Lục Trường Sinh đi từ trong thông đạo ra ngoài.
Hắn vừa sải bước ra, tiến vào trong lôi đài.
Bốn phía xung quanh lôi đài lập tức vang lên vô số tiếng hoan hô.
Bất kể thế nào thì Lục Trường Sinh cũng dám khiêu chiến chủ nhân Hằng Quang, mà chuyện này cần rất nhiều dũng khí.
Có nhiều chủ lôi đài cấp độ Vô Địch như vậy nhưng không một ai dám khiêu chiến, chỉ có Lục Trường Sinh dám, điều này kỳ thực đã chứng tỏ rất nhiều vấn đề.
Lúc này dưới lôi đài cũng có một số chủ lôi đài cấp độ Vô Địch.
Thậm chí bọn hắn cũng có tư cách khiêu chiến với chủ nhân Hằng Quang.
Nhưng bọn hắn lại chọn đợi thêm trăm năm, đợi đến khi chủ nhân Hằng Quang trùng kích nhị cảnh, dỡ xuống danh hiệu “Đỉnh Vũ Trụ” rồi tính.
Bởi vậy lúc bọn hắn nhìn thấy Lục Trường Sinh, trong lòng cũng có muôn vàn cảm khái.
“Luận về dũng khí, ta không sánh bằng Lục Trường Sinh.”
“Chủ nhân Hằng Quang… cũng có thể coi là nhân vật tuyệt thế quét ngang cả một thời đại. Nhất định phải dành sự tôn trọng lớn nhất cho nhân vật quét ngang cả một thời đại thế này, khiêu chiến chủ nhân Hằng Quang lúc này ư? Không phải là dũng khí, mà là ngu xuẩn!”
“Ngu xuẩn? Giờ đôi bên thắng bại chưa rõ sao lại nói tới ngu xuẩn? Nếu Lục Trường Sinh thắng, nghĩ lại câu nói này liệu ngươi còn mặt mũi làm chủ lôi đài cấp độ Vô Địch tiếp không?”
Trong nhất thời, giữa các chủ lôi đài cấp độ Vô Địch cũng nảy sinh tranh chấp.
Rất nhiều người kính nể dũng khí của Lục Trường Sinh, nhưng cũng có người chẳng hề đánh giá cao, cảm thấy Lục Trường Sinh đang lòe người, đây là hành vi ngu xuẩn.
Nhưng bất kể thế nào thì Chúa Tể tam cảnh, đại năng nhị cảnh, còn có rất nhiều chủ lôi đài cấp độ Vô Địch và một số thế lực lớn đều đang gắt gao chú ý trận chiến này.
Bên ngoài nghị luận ầm ĩ, nhưng với người từng trải vô số trận chiến như chủ nhân Hằng Quang mà nói, tất cả đều rất quen thuộc, cũng rất bình thường.
Hắn từng bước một đi ra thông đạo, bước vào trong lôi đài.
“Rầm.”
Lôi đài phong bế.
Hoàn cảnh trên lôi đài biến đổi trong nháy mắt.
Biến thành đại vũ trụ vô biên vô tận.
Lục Trường Sinh và chủ nhân Hằng Quang lẳng lặng đứng giữa hư không, giằng co từ đằng xa.
Xung quanh đều trở nên yên lặng.
Mọi thứ bên ngoài không thể quấy nhiễu tới Lục Trường Sinh và chủ nhân Hằng Quang.
Thế nhưng hai người cũng không vội động thủ.
“Ngươi không nên khiêu chiến ta, đây có lẽ là sai lầm lớn nhất của ngươi tại Đỉnh Vũ Trụ!”
Chủ nhân Hằng Quang lắc đầu.
“Vậy sao?”
“Thế nhưng ta lại thấy vẻ hưng phấn từ ánh mắt ngươi, không phải ngươi cũng đang mong chờ có người khiêu chiến mình à?”
“Mà giờ ta đến rồi đây!”
Lục Trường Sinh bình tĩnh nói.
Chủ nhân Hằng Quang chỉ cười.
“Xem ra chúng ta là cùng một loại người…”
Hai người nhìn nhau cười một tiếng.
Đúng vậy bọn hắn là cùng một loại người.
Gặp được đối thủ cường đại, trong lòng không chỉ không hề sợ hãi hay lo lắng mà ngược lại còn rất hưng phấn.
Đã bao lâu chủ nhân Hằng Quang chưa gặp đối thủ mạnh như vậy?
Có lẽ đã quá nhiều năm.
Mỗi lần đều trống lịch, không một ai dám khiêu chiến hắn.
Những kẻ được gọi là chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch” tới cả dũng khí khiêu chiến hắn cũng không có, nói gì tới vô địch chứ?
Chẳng khác nào trò cười.
Mà giờ cuối cùng chủ nhân Hằng Quang cũng đợi được người muốn khiêu chiến hắn.
Chương 2054: Đại chiến với chủ nhân Hằng Quang, bước lên Đỉnh Vũ Trụ! (2)“Tới đi, để ta xem thế giới của ngươi mạnh thế nào?”
“Nếu không ngươi sẽ không có cơ hội.”
Chủ nhân Hằng Quang thản nhiên nói.
Tư thái cao cao tại thượng, giọng điệu rất lớn lối.
Nhưng là cường giả giữ danh hiệu “Đỉnh Vũ Trụ” suốt 3600 năm, chủ nhân Hằng Quang có tư cách này.
“Ruỳnh.”
Lục Trường Sinh động.
Chân giới của hắn trong nháy mắt giáng lâm, trùng trùng điệp điệp quét về phía chủ nhân Hằng Quang.
“Vù vù.”
Toàn thân chủ nhân Hằng Quang đột nhiên tản ra hào quang chói sáng.
Đây là đại đạo của hắn.
Hoặc phải nói là vô số đại đạo được dung luyện.
Ánh sáng!
Loại ánh sáng này mang theo uy lực to lớn.
Còn gần như vô cùng vô tận, có thể xuyên thủng hết thảy.
Lúc đối đầu với đối thủ thường thì chủ nhân Hằng Quang chỉ đứng yên một chỗ quang mang cũng có thể xuyên thủng đối thủ rồi.
Hiện tại cũng vậy.
Chủ nhân Hằng Quang chỉ lẳng lặng đứng giữa hư không, Chân giới của Lục Trường Sinh cuốn tới nhưng lại bị quang mang đầy trời xuyên thủng trong nháy mắt.
Thậm chí Chân giới cũng đang kịch liệt chấn động.
Ngay sau đó Chân giới của Lục Trường Sinh mơ hồ nổi lên vô số thế giới.
Phàm giới!
Linh giới!
Tiểu Thiên giới!
Đại Thiên giới!
Bốn tầng thế giới hiện ra, ý đồ ổn định lại Chân giới.
Thế nhưng đối mặt với công kích từ quang mang của chủ nhân Hằng Quang, dù là bốn tầng thế giới cũng không ngăn được, không cách nào ổn định lại Chân giới.
Thậm chí những thế giới này cũng bị quang mang vô cùng vô tận xuyên thủng.
Nhìn thấy thế giới của Lục Trường Sinh bị xuyên thủng, rất nhiều người đều trợn trừng mắt nhìn chòng chọc cảnh tượng trước mắt.
Mọi chuyện phát triển dường như không vượt ngoài dự liệu của bọn hắn.
Đúng là thế giới của Lục Trường Sinh không ngăn được công kích từ chủ nhân Hằng Quang.
Nhưng nếu Lục Trường Sinh đã dám khiêu chiến chủ nhân Hằng Quang chẳng lẽ lại chỉ có thực lực như vậy thôi sao?
Thật ra tình cảnh của Lục Trường Sinh nhìn có vẻ hung hiểm nhưng hắn đã biết dựa vào bốn tầng thế giới không ngăn được chủ nhân Hằng Quang từ lâu.
“Thần giới!”
Ngay sau đó Chân giới của Lục Trường Sinh chấn động rất mạnh.
Hư ảnh của một thế giới to lớn bao phủ toàn bộ Chân giới.
Sau đó hư ảnh dần dần hiện ra.
Đây là một thế giới.
Là thế giới bao trùm trên Đại Thiên giới.
Chính là Thần giới!
“…”
Trong Thần giới dường như có rất nhiều thứ gì đó đang gào thét.
Theo Thần giới hiển hiện ra, toàn bộ Chân giới trong nháy mắt ổn định lại.
Mặc cho những ánh sáng kia đánh lên Thần giới thế nào cũng không cách nào rung chuyển được Thần giới.
“Gì thế này?”
“Đó là… tầng thế giới thứ năm?”
“Đúng là thế, đích thực là tầng thế giới thứ năm! Thì ra đây chính là sức mạnh của Lục Trường Sinh, hắn đã lặng lẽ đột phá từ bao giờ, lẳng lặng sinh ra tầng thế giới thứ năm.”
“Một Giới Chủ có năm tầng thế giới, hơn nữa pháp môn của hắn vô cùng kỳ lạ, mỗi một tầng thế giới được sinh ra, thế giới trong cơ thể hắn về các phương diện đều được tăng cường cực lớn, đều là lột xác về chất.”
Thấy tầng thế giới thứ năm của Lục Trường Sinh xuất hiện, rất nhiều người đều cảm thấy rất kinh hỉ.
Ngay cả Phương Xuyên, Lâm Thanh Loan và Chúa Tể Phi Long cũng thế.
Những người khác không hiểu, nhưng Chúa Tể thì khác.
Toàn bộ đại vũ trụ, không có người nào hoặc sức mạnh nào có thể giấu được Chúa Tể.
“Tầng thế giới thứ năm… Phi Long, đệ tử này của ngươi khó lường đấy, tầng thế giới thứ năm này rất khủng bố, mà thế giới trong cơ thể hắn chỉ sợ vẫn chưa viên mãn nhỉ? Nói cách khác, hắn vẫn chưa tới cực hạn, còn có thể tiếp tục lột xác phải không?”
Đột nhiên một vị Chúa Tể lên tiếng.
Với tầm mắt của Chúa Tể, tất nhiên là sẽ không nhìn lầm.
Hắn nói thế giới của Lục Trường Sinh chưa tới cực hạn thì chắc chắn là chưa đến cực hạn.
Mà Chúa Tể nói cũng đúng sự thật.
Ở trên Thần giới còn một tòa Chí Cao giới!
Chỉ là muốn sinh ra Chí Cao giới sẽ vô cùng khó khăn.
Không biết Chân giới sẽ phải bành trướng bao nhiêu lần mới đủ.
Chủ nhân Hằng Quang dừng lại.
Rốt cuộc sắc mặt hắn cũng có chút biến hóa.
Nhiều năm qua đây là đối thủ đầu tiên có thể ngăn trở hắn công kích của chủ nhân Hằng Quang.
“Tầng thế giới thứ năm? Xem ra ngươi thật sự đột phá rồi.”
Chủ nhân Hằng Quang chậm rãi lên tiếng.
Trước đó hắn cũng biết chút tin tức về Lục Trường Sinh.
Biết rằng trước đây Lục Trường Sinh mới chỉ có bốn tầng thế giới.
Hiện tại xuất hiện tầng thế giới thứ năm, rõ ràng gần đây mới đột phá.
Có lẽ đây chính là sức mạnh của Lục Trường Sinh.
Mà đúng là tầng thế giới thứ năm này rất lợi hại.
Công kích của chủ nhân Hằng Quang vô cùng khủng bố.
Quang mang vô cùng vô tận.
Đừng nói là thế giới của Giới Chủ, ngay cả vị diện chân chính, chỉ cần cho chủ nhân Hằng Quang đủ thời gian thì hắn cũng có thể từ từ phá hủy một tòa vị diện.
Đây chính là thực lực kinh khủng của chủ nhân Hằng Quang.
Theo lý mà nói một tòa vị diện đối ứng với đại năng nhị cảnh.
Chỉ có đại năng nhị cảnh mới có thể hoàn toàn phá hủy một vị diện.
Nhưng chủ nhân Hằng Quang có thể nói là đặc biệt, theo một ý nghĩa nào đó hắn đã có thể so với đại năng nhị cảnh.
Đương nhiên chỉ là tiếp cận về mặt sức phá hoại thôi.
Nếu so với đại năng nhị cảnh thật thì chủ nhân Hằng Quang chắc chắn vẫn kém rất xa.
“Nhưng nếu ngươi thật sự cho rằng ta không làm gì được ngươi thì ngươi sai rồi!”
“Hằng Quang Biến!”
Ngay sau đó quang mang quanh thân chủ nhân Hằng Quang nhanh chóng mờ đi.
Hào quang chói sáng từ từ biến thành tia sáng đen kịt.
Nhỏ bé đến mức không thể nhận ra.
Nhưng vẫn có thể cảm ứng được.
Trong cảm ứng của Lục Trường Sinh, giờ phút này chủ nhân Hằng Quang như thể đã hóa thân thành một lỗ đen, lỗ đen nhanh chóng bành trướng, như thể muốn một ngụm “nuốt” hết Chân giới của hắn.
Chân giới của Lục Trường Sinh rất rộng lớn vậy mà vẫn bị lỗ đen của chủ nhân Hằng Quang nuốt một phần.
“Ừm?”
Chương 2055: Đại chiến với chủ nhân Hằng Quang, bước lên Đỉnh Vũ Trụ! (3)Sắc mặt Lục Trường Sinh hơi đổi.
Thế mà Chân giới lại bị nuốt mất một phần.
Dù phần này rất nhỏ bé, thậm chí không đáng để nhắc tới.
Thế nhưng đúng là Chân giới đã bị nuốt lấy.
Như thể bên trong “lỗ đen” có thể nghiền nát hết thảy.
Ngay cả tầng thế giới thứ năm của Chân giới cũng bị lỗ đen của chủ nhân Hằng Quang nghiền nát.
Lục Trường Sinh dứt khoát bộc phát toàn bộ sức mạnh của tầng thế giới thứ năm, gia trì lên Chân giới.
Ý đồ dùng Chân giới đối kháng với lỗ đen của chủ nhân Hằng Quang.
Thế nhưng theo thời gian dần trôi, sắc mặt Lục Trường Sinh cũng dần trở nên ngưng trọng.
Dù trong Chân giới của hắn có tầng thế giới thứ năm gia trì, trong thời gian ngắn chủ nhân Hằng Quang không thể cắn nuốt hết được.
Thậm chí có vẻ còn tạo thành giai đoạn giằng co.
Nhưng thật sự là giằng co sao?
Lỗ đen của chủ nhân Hằng Quang đang từ từ cắn nuốt Chân giới từng chút một.
Dù tốc độ cắn nuốt rất chậm.
Thế nhưng thật sự là cắn nuốt.
Điều này chứng tỏ tầng thế giới thứ năm của Lục Trường Sinh cũng không ngăn được chủ nhân Hằng Quang đã hóa thân thành lỗ đen.
Đây mới là thực lực chân chính của chủ nhân Hằng Quang.
“Đây chính là thủ đoạn của ngươi sao? Hằng Quang Biến…”
Ánh mắt Lục Trường Sinh càng thêm sắc bén.
Mà những người khác quanh lôi đài lại cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.
Ngay từ đầu chủ nhân Hằng Quang đã chiếm thế thượng phong, có vẻ sẽ đánh bại Lục Trường Sinh dễ như trở bàn tay.
Nhưng sau đó Lục Trường Sinh lại hiển hóa ra Thần giới, chủ nhân Hằng Quang căn bản không cách nào rung chuyển được tầng thế giới thứ năm của Lục Trường Sinh, ngược lại từng bước rơi xuống hạ phong.
Đang lúc tất cả mọi người cảm thấy Lục Trường Sinh có thể chuyển bại thành thắng thì chủ nhân Hằng Quang lại thi triển ra thủ đoạn quỷ dị hơn. Từ trước tới giờ chủ nhân Hằng Quang chưa từng thi triển thủ đoạn này lần nào.
Thế nhưng uy lực của nó lại kinh thiên động địa.
Thế mà còn rung chuyển cả tầng thế giới thứ năm của Lục Trường Sinh.
Thậm chí còn đang ma diệt Chân giới của Lục Trường Sinh từng chút một, từ đó lần nữa chiếm thế thượng phong.
Cuộc chiến đấu đúng là biến đổi bất ngờ.
Đối mặt với tình cảnh này, liệu Lục Trường Sinh còn thủ đoạn nào mạnh hơn không?
Đương nhiên là Lục Trường Sinh vẫn còn thủ đoạn càng mạnh hơn!
Dù hắn cũng rất kinh hãi thán phục trước thực lực của chủ nhân Hằng Quang, đối thủ còn cường đại hơn hắn dự đoán nhiều.
Không hổ là cường giả đỉnh cao có thể chiếm giữ danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ suốt 3600 năm.
Trong 3600 năm đó, chủ nhân Hằng Quang không thể có chuyện không hề tiến bộ chút nào.
Hằng Quang Biến này có lẽ chính là thủ đoạn chủ nhân Hằng Quang sáng tạo ra trong 3600 năm đó.
Đúng là rất mạnh.
Thậm chí nếu Lục Trường Sinh không có thủ đoạn khác thì chắc chắn hắn sẽ thua.
Thế nhưng Lục Trường Sinh vẫn còn thủ đoạn cuối cùng.
Sức mạnh hủy diệt!
Hơn nữa còn là sức mạnh hủy diệt đã tích lũy suốt mấy trăm năm.
“Chủ nhân Hằng Quang, ngươi hóa thân thành lỗ đen không phải vì muốn cắn nuốt Chân giới của ta sao?”
“Vậy thì Lục mỗ cho ngươi!”
“Để xem ngươi có thể nuốt vào hay không?”
Trong nháy mắt Lục Trường Sinh đã phóng ra sức mạnh hủy diệt.
Sức mạnh hủy diệt tích lũy suốt mấy trăm năm giờ Lục Trường Sinh không giữ lại chút nào, toàn bộ phóng thích ra ngoài.
Sức mạnh hủy diệt trùng trùng điệp điệp, trong nháy mắt đã tiến vào lỗ đen do chủ nhân Hằng Quang biến thành.
Cả hai đều có sức tàn phá kinh khủng.
Mà sức mạnh hủy diệt lại là hủy diệt thuần túy.
Bất kể là thế giới hay sức mạnh khác, sức mạnh hủy diệt đều muốn hủy diệt hết thảy.
“Ầm ầm.”
Rốt cuộc lỗ đen của chủ nhân Hằng Quang rung động dữ dội.
Rõ ràng nuốt vào nhiều sức mạnh hủy diệt của Lục Trường Sinh như vậy, dù là chủ nhân Hằng Quang đã hóa thân lỗ đen cũng có phần “tiêu hóa không nổi”.
Vốn không cách nào ma diệt.
Ngược lại còn bị sức mạnh hủy diệt không chút kiêng kỵ phá hủy.
“Xùy.”
Lỗ đen của chủ nhân Hằng Quang không ngừng lấp lóe.
“Bùm.”
Ngay sau đó lỗ đen của chủ nhân Hằng Quang nổ tung chỉ trong nháy mắt.
Vô số sức mạnh hủy diệt mãnh liệt bộc phát.
“A…”
Chủ nhân Hằng Quang hét thảm một tiếng.
Bị sức mạnh hủy diệt quấn lên, dù là chủ nhân Hằng Quang cũng không cách nào ngăn nổi.
Luận về công kích, luận về phá hủy, có thứ gì mạnh hơn mạnh hủy diệt được?
“Kết thúc rồi…”
Lục Trường Sinh nhẹ nhàng nói ra một câu.
Chủ nhân Hằng Quang rất mạnh.
Thế nhưng so với sức mạnh hủy diệt tích lũy suốt mấy trăm năm, chủ nhân Hằng Quang vẫn chưa đủ mạnh.
Cuối cùng vẫn còn kém đại năng nhị cảnh.
Nếu như là đại năng nhị cảnh.
Dù có nhiều sức mạnh hủy diệt như vậy thì cũng không làm gì được đại năng nhị cảnh.
Nhưng chủ nhân Hằng Quang thì không ngăn được.
Thậm chí tới cả cơ hội nhận thua chủ nhân Hằng Quang cũng không có.
Hắn bị sức mạnh hủy diệt Lục Trường Sinh tích lũy mấy trăm năm bao phủ lại.
Căn bản không cách nào nhận thua.
Thân thể bị sức mạnh hủy diệt ăn mòn trong nháy mắt, sau đó triệt để biến thành tro tàn.
Lục Trường Sinh lẳng lặng đứng giữa hư không.
Xung quanh lôi đài lặng ngắt như tờ.
Rất nhiều người dường như vẫn chưa lấy lại tinh thần được.
“Chủ nhân Hằng Quang đâu rồi?”
“Sao chủ nhân Hằng Quang không có động tĩnh gì nữa?”
“Rốt cuộc chủ nhân Hằng Quang làm sao rồi?”
“Chẳng lẽ… chủ nhân Hằng Quang chết rồi ư?”
“Gì cơ, chủ nhân Hằng Quang chết rồi á? Sao có thể?”
“Chủ nhân Hằng Quang giữ danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ suốt ba nghìn sáu trăm năm, vậy mà giờ hắn chết rồi ư?”
Rất nhiều người như thể vẫn không tin được cảnh tượng xảy ra trước mắt.
Dù bao người đã tận mắt nhìn thấy nhưng vẫn không dám tin chuyện chủ nhân Hằng Quang chết thật rồi.
Chỉ có các vị Chúa Tể, rốt cuộc thần sắc ai nấy cũng có biến đổi.
“Chủ nhân Hằng Quang chết cũng hơi oan.”
“Thứ Lục Trường Sinh thi triển hẳn là sức mạnh hủy diệt, mà còn là sức mạnh hủy diệt đã tích lũy mấy trăm năm. Đây là sức mạnh chỉ dùng được một lần duy nhất, chỉ cần Lục Trường Sinh tích lũy sức mạnh hủy diệt ít hơn một chút thì chủ nhân Hằng Quang cũng sẽ chống đỡ được.”
Chương 2056: Đại chiến với chủ nhân Hằng Quang, bước lên Đỉnh Vũ Trụ! (4)“Kỳ thực chủ nhân Hằng Quang đã chống đỡ được tới bảy tám phần sức mạnh hủy diệt rồi, đáng tiếc vẫn thiếu một chút nữa…”
Rất nhiều Chúa Tể đều cảm thấy tiếc hận.
Chủ nhân Hằng Quang không có thân phận bối cảnh gì.
Nhưng thực lực lại thật mạnh.
Không ngờ hắn lại chết trong tay Lục Trường Sinh như thế.
Hơn nữa còn ở trường hợp công khai bị Lục Trường Sinh chém giết.
Lục Trường Sinh đạp lên thi thể của chủ nhân Hằng Quang, trở thành Đỉnh Vũ Trụ!
Người cao hứng nhất tất nhiên là Chúa Tể Phi Long.
Nụ cười trên mặt hắn chưa từng tắt.
Đỉnh Vũ Trụ!
Vinh dự nhường này bất cứ kẻ nào cũng không thể coi thường.
Phàm là trở thành Đỉnh Vũ Trụ thì gần như mỗi giây mỗi phút đều có thể hội tụ rất nhiều khí vận.
Chỉ cần có thể luôn giữ vững danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ thì việc tấn thăng nhị cảnh cũng không thành vấn đề.
Điều kiện tiên quyết là luôn giữ vững được danh hiệu này.
Ví dụ như chủ nhân Hằng Quang, liên tục giữ danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ suốt 3600 năm.
Lần này nếu chủ nhân Hằng Quang thắng thì hắn sẽ trùng kích nhị cảnh, lúc đó chắc chắn hắn sẽ thành công.
Đáng tiếc cuối cùng lại thành đá kê chân cho Lục Trường Sinh.
Đây cũng là nguyên nhân rất nhiều thế lực Chúa Tể đều phái ra đệ tử ưu tú hoặc huyết mạch hậu duệ của mình tới tham gia Đỉnh Vũ Trụ.
Cũng vì một khi trở thành Đỉnh Vũ Trụ, chỉ cần có thể giữ vững danh hiệu thì sớm muộn gì cũng có thể tấn thăng nhị cảnh.
Hiện giờ vinh quang này lại rơi xuống người Lục Trường Sinh.
“Ha ha ha, ta muốn đi xem đồ nhi thế nào.”
Chúa Tể Phi Long bay thẳng ra ngoài, chuẩn bị nghênh đón Lục Trường Sinh.
Nhưng Lục Trường Sinh vẫn chưa rời khỏi lôi đài.
Hắn nhìn chằm chằm hướng chủ nhân Hằng Quang vừa xuất hiện.
Chủ yếu là Hằng Quang Biến đã khiến Lục Trường Sinh chú ý.
Chủ nhân Hằng Quang hóa thân thành lỗ đen, nghiền nát hết thảy, quả là thủ đoạn thần kỳ.
Kỳ thực Giới Chủ như Lục Trường Sinh mới là người thích hợp với thủ đoạn này nhất.
“Hằng Quang Biến…”
Thật ra Lục Trường Sinh không cần công pháp gì hết.
Cũng không cần chủ nhân Hằng Quang truyền thụ.
Tới cảnh giới như hắn, với năng lực phân tích và ngộ tính của hắn muốn hoàn toàn lĩnh ngộ Hằng Quang Biến chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Bởi vậy giờ Lục Trường Sinh đang lợi dụng đỉnh cấp ngộ tính, chậm rãi phân tích “Hằng Quang Biến”.
Thấy Lục Trường Sinh vẫn đứng trên lôi đài giữa hư không mà không nhúc nhích, cũng không có ý định rời đi, rất nhiều người đều ngẩn ra.
“Có chuyện gì thế, sao Lục Trường Sinh không rời khỏi lôi đài?”
“Chẳng lẽ chủ nhân Hằng Quang vẫn chưa chết? Chiến đấu vẫn chưa kết thúc à?”
“Không, chắc chắn chủ nhân Hằng Quang chết rồi, ngay cả khí tức của hắn cũng biến mất. Nhìn có vẻ như Lục Trường Sinh đang lĩnh ngộ gì đó.”
“Mau xem thế giới của Lục Trường Sinh kìa, sao thế giới của hắn lại vặn vẹo thế kia?”
“Vặn vẹo rồi mơ hồ như lại biến thành một cái lỗ đen? Chẳng lẽ Lục Trường Sinh đang thử tu luyện Hằng Quang Biến của chủ nhân Hằng Quang? Nhưng chủ nhân Hằng Quang chết rồi mà, Lục Trường Sinh tu luyện Hằng Quang Biến kiểu gì?”
“Cũng có khả năng là Lục Trường Sinh chỉ nhìn qua chủ nhân Hằng Quang thi triển Hằng Quang Biến rồi dựa vào ngộ tính của mình để lĩnh ngộ, giờ hắn đang thử nghiệm Hằng Quang Biến.”
Vô số người đều trợn mắt há hốc mồm.
Chỉ nhìn qua mà có thể lĩnh ngộ được ư?
Đó là Hằng Quang Biến đấy.
Là át chủ bài áp đáy hòm của chủ nhân Hằng Quang đấy.
Vậy mà Lục Trường Sinh chỉ nhìn qua một lần rồi mất thêm chút thời gian là có thể tu luyện rồi ư?
Đây là ngộ tính khủng khiếp nhường nào?
“Tách.”
Lục Trường Sinh mở mắt.
“Xong rồi!”
Hằng Quang Biến đã thành hình.
Đương nhiên hắn mới chỉ biết nguyên lý của nó.
Cũng có nghĩa là mới vừa nhập môn.
Nếu muốn tu luyện tới cảnh giới cao thâm hơn thì phải mất thêm thời gian từ từ lĩnh hội.
Nhưng vậy là đủ rồi.
Lục Trường Sinh bước từng bước xuống lôi đài.
Ngay khi hắn rời khỏi lôi đài.
Khí vận vô cùng vô tận lập tức chen chúc ập tới.
Vô số ánh mắt rơi xuống người hắn.
Giây phút này không cần suy đoán, cũng không còn bất cứ hoài nghi gì nữa.
Đây chính là sự thật!
Lục Trường Sinh đã thật sự bước lên Đỉnh Vũ Trụ!
Cuộc chiến Đỉnh Vũ Trụ đã qua mấy tháng.
Thế nhưng sức nóng vẫn rất cao.
Vô số người đều đang truyền tụng danh hiệu của Lục Trường Sinh.
Giờ phút này Lục Trường Sinh thật sự đã dương danh toàn bộ đại vũ trụ.
Hơn nữa lần này Lục Trường Sinh còn dẫm lên xác chủ nhân Hằng Quang để bước lên Đỉnh Vũ Trụ, cực kỳ chói mắt!
Chủ nhân Hằng Quang đã giữ vững danh hiệu “Đỉnh Vũ Trụ” suốt 3600 năm.
Thậm chí có thể trùng kích nhị cảnh trở thành đại năng với xác suất thành công rất cao.
Cuối cùng lại thua trong tay Lục Trường Sinh.
Kết quả như vậy đối với rất nhiều thế lực trong đại vũ trụ đều là bất ngờ quá lớn.
Thương hội Vạn Cổ, phó hội trưởng Đồng Thiên Lâm lúc này đang cung kính đứng trước mặt một vị Chúa Tể.
Đây là người sáng lập thương hội Vạn Cổ, Chúa Tể Vạn Cổ.
Kỳ thực phía sau thương hội Vạn Cổ không chỉ có một vị Chúa Tể, Chúa Tể Vạn Cổ cũng chỉ là một trong số đó.
Thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang cũng như vậy.
Là thế lực đỉnh tiêm tại đại vũ trụ, việc làm ăn trải rộng khắp các vị diện, phía sau tất nhiên không chỉ có một vị Chúa Tể được.
Nhưng địa vị của Chúa Tể Vạn Cổ rất cao bởi hắn chính là người sáng lập ra thương hội Vạn Cổ, có ảnh hưởng rất lớn tới mọi chuyện trong thương hội Vạn Cổ.
“Chúa Tể bệ hạ, trước mắt Lục Trường Sinh đã bước lên Đỉnh Vũ Trụ, hơn nữa còn đánh bại chủ nhân Hằng Quang, chỉ sợ mấy trăm năm nữa, thậm chí trong suốt nghìn năm sẽ không có ai dám khiêu chiến Lục Trường Sinh. Vậy giờ chúng ta phải làm thế nào với Thanh Liên Bảo Đăng đây?”
Đồng Thiên Lâm hỏi.
Kỳ thực sau khi Lục Trường Sinh trở thành chủ lôi đài cấp độ Vô Địch thì thương hội Vạn Cổ cũng không có cách nào nữa.
Chẳng lẽ lại tìm một vị cường giả cấp độ Vô Địch đi khiêu chiến với đối phương?
Chương 2057: Trải qua nghìn năm, linh hồn hai lần lột xác! Linh hồn Tử Cực vô cùng cao quý!Chuyện này không thành vấn đề bởi đó là cạnh tranh công khai.
Nhưng quan trọng là trong những kẻ siêu thoát nhất cảnh, ai có thể là đối thủ của Lục Trường Sinh đây?
Đánh không lại Lục Trường Sinh thì tất cả tính toán cũng không có bất cứ ý nghĩa gì nữa.
“Thanh Liên Bảo Đăng…”
“Thôi, đi thông báo một tiếng, coi như Thanh Liên Bảo Đăng là món quà tặng cho Lục Trường Sinh để chúc mừng hắn bước lên Đỉnh Vũ Trụ.”
Chúa Tể Vạn Cổ đột nhiên mở miệng.
Nhưng câu này lại long trời lở đất, khiến Đồng Thiên Lâm cực kỳ chấn động.
“Chúa Tể bệ hạ, ngài nói… tặng Thanh Liên Bảo Đăng cho Lục Trường Sinh? Chuyện này…”
Cũng khó trách Đồng Thiên Lâm khiếp sợ như thế.
Thương hội Vạn Cổ Thế là thế lực đỉnh tiêm, đằng sau không chỉ một vị Chúa Tể, mạnh hơn núi Phi Long không biết bao nhiêu lần.
Rõ ràng Lục Trường Sinh đã cướp đoạt Thanh Liên Bảo Đăng của bọn hắn nhưng giờ thương hội Vạn Cổ lại nói muốn tặng Thanh Liên Bảo Đăng cho Lục Trường Sinh, cũng có nghĩa là thương hội Vạn Cổ không truy cứu trách nhiệm của Lục Trường Sinh nữa, đây là muốn “nhận thua” rồi.
Đường đường là thế lực đỉnh tiêm.
Đường đường là Chúa Tể lại cúi đầu trước một kẻ siêu thoát nhất cảnh ư?
Quả thực là không tưởng nổi.
Dù Lục Trường Sinh có lấy được danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ thì sao chứ?
Như thể nghe được suy nghĩ trong lòng Đồng Thiên Lâm, Chúa Tể Vạn Cổ bình tĩnh nói: “Lục Trường Sinh không phải kẻ siêu thoát bình thường, hắn ẩn chứa một tia hy vọng.”
“Hy vọng?”
Đồng Thiên Lâm ngẩn ra.
Nếu chỉ là đại năng nhị cảnh bình thường thì sợ rằng sẽ không biết “hy vọng” trong miệng Chúa Tể Vạn Cổ là gì.
Nhưng Đồng Thiên Lâm lại khác.
Hắn là phó hội trưởng của thương hội Vạn Cổ, là kẻ quyền cao chức trọng, có thể tiếp xúc nhiều tin tức hơn những đại năng nhị cảnh bình thường.
Bởi vậy hắn biết “hy vọng” là gì.
Nhưng càng là thế thì sâu trong lòng Đồng Thiên Lâm lại càng thêm rung động.
Giờ cõi lòng hắn đã dấy lên sóng gió ngập trời.
Hy vọng.
Không ngờ các Chúa Tể lại đánh giá cao Lục Trường Sinh như vậy?
Ngay cả chủ nhân Hằng Quang, thậm chí vô số “Đỉnh Vũ Trụ” xuất sắc hơn chủ nhân Hằng Quang cũng không có ai được đánh giá là “hy vọng”.
Chỉ có Lục Trường Sinh được Chúa Tể đánh giá là “hy vọng”.
Mà chắc chắn đây không phải đánh giá của một mình Chúa Tể Vạn Cổ.
Nhất định có rất nhiều Chúa Tể cho rằng Lục Trường Sinh có thể là “hy vọng”.
“Ý nghĩa” của chuyện này tất nhiên không hề tầm thường.
Đồng Thiên Lâm biết rõ, hắn cũng lập tức hiểu ra, Lục Trường Sinh giờ đã khác xưa, hắn đã lọt vào “mắt xanh” của các Chúa Tể.
“Vâng, ta biết nên làm thế nào rồi.”
Đồng Thiên Lâm không hỏi thăm tiếp mà lập tức cúi đầu lui ra ngoài.
Từ sau khi đánh với chủ nhân Hằng Quang một trận, Lục Trường Sinh bước lên Đỉnh Vũ Trụ xong lại trở về trong động phủ tiềm tu.
Hấp thu, tiêu hóa vô vàn khí vận.
Nếu là lúc trước, số khí vận khổng lồ này chắc chắn sẽ bị lãng phí rất nhiều.
Nhưng giờ đã khác.
Hiện giờ Lục Trường Sinh đã luyện hóa Thần Thụ Số Mệnh, khí vận có nhiều hơn nữa cũng sẽ không bị lãng phí, mà sẽ được Thần Thụ Số Mệnh hấp thu rồi dần dần trả lại cho Lục Trường Sinh.
“Tách.”
Lục Trường Sinh chậm rãi mở mắt.
Lần này mất rất nhiều thời gian để tiêu hóa khí vận.
Suốt nửa năm trời.
Đủ thấy lần này thu được nhiều khí vận tới mức nào.
“Nửa năm… lần này khí vận nhiều thật đấy.”
“Để xem hiệu quả thế nào?”
Lục Trường Sinh nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Sau đó hắn mở bảng thuộc tính ra.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhất cảnh
Chân giới: 100% (Một trăm chín mươi bảy lần bành trướng)
Linh hồn phổ thông: 85% (Gặp nước là chìm, không thể sống quá một giây trong Thời Không Trường Hà)
Lục Trường Sinh thấy tiến độ linh hồn của hắn đã biến thành 85%.
Tăng lên hẳn 50% tiến độ.
Quả thực là tăng vọt về “chất”.
Lục Trường Sinh biết mình bước lên Đỉnh Vũ Trụ chắc chắn sẽ thu được số lượng khí vận rất khủng bố.
Nhưng hắn cũng không ngờ lại khủng bố tới mức này?
Tiến độ linh hồn lập tức tăng thêm 50%, quả thực là điều trước giờ chưa từng thấy.
Đương nhiên lần này chắc chắn cũng có liên quan tới chủ nhân Hằng Quang.
Chủ nhân Hằng Quang giữ vững danh hiệu “Đỉnh Vũ Trụ” suốt 3600 năm, bản thân hắn vốn đã tích lũy rất nhiều khí vận.
Mà sau trận chiến này hắn đã bị Lục Trường Sinh đánh bại và chém giết, tất cả khí vận tất nhiên cũng chảy về phía Lục Trường Sinh,
Bởi vậy mới có thể tăng 50% tiến độ linh hồn chỉ với một lần thu hoạch như vậy.
Tới lần tiếp theo Lục Trường Sinh giữ lôi đài, dù có chiến thắng lần nữa thì sợ rằng cũng không cách nào thu hoạch được số lượng khí vận khổng lồ như vậy nữa.
Mà như vậy vẫn chưa kết thúc.
Đây mới chỉ qua nửa năm.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, chỉ cần Lục Trường Sinh không bị người khiêu chiến đánh bại thì hắn sẽ luôn giữ vững được danh hiệu “Đỉnh Vũ Trụ”.
Mà bản thân danh hiệu “Đỉnh Vũ Trụ” đã có khí vận khổng lồ rồi.
Khí vận sẽ không ngừng chảy về phía Lục Trường Sinh.
Sau mười năm, trăm năm, nghìn năm, Lục Trường Sinh sẽ tích lũy được rất nhiều khí vận.
Đây cũng là lý do trước đây những người lấy được danh hiệu “Đỉnh Vũ Trụ” đều sẽ thử giữ lôi đài rất nhiều lần, tới tận khi thuận lợi tấn thăng nhị cảnh mới thôi.
Cũng vì bản thân danh hiệu “Đỉnh Vũ Trụ” đã có rất nhiều khí vận.
Người người đều sẽ tranh đoạt nó.
Lục Trường Sinh cầm đá truyền tin lên.
Hắn thấy trong đá truyền tin có tin nhắn của Phương Xuyên.
Được gửi tới mấy ngày trước.
Chỉ là mấy ngày trước Lục Trường Sinh vẫn đắm chìm trong việc hấp thu khí vận nên mới không để ý đến.
Giờ Lục Trường Sinh lấy đá truyền tin ra xem xét.
“Hả?”
“Thương hội Vạn Cổ truyền tin tặng Thanh Liên Bảo Đăng cho ta? Từ đây về sau thương hội Vạn Cổ sẽ không truy cứu nữa?”
Lục Trường Sinh không khỏi kinh ngạc.
Đây chính là thương hội Vạn Cổ đấy.
Hắn vẫn đang chờ “hành động” tiếp theo của thương hội Vạn Cổ.
Nhưng kết quả lại thế này?
Chương 2058: Trải qua nghìn năm, linh hồn hai lần lột xác! Linh hồn Tử Cực vô cùng cao quý! (2)Đường đường thương hội Vạn Cổ, một trong các thế lực lớn tại đại vũ trụ mênh mông, phía sau không chỉ có một vị Chúa Tể tam cảnh.
Giờ lại chủ động “nhận thua”?
Dù Lục Trường Sinh đang như mặt trời ban trưa, thu được danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ nên có khí vận gia trì.
Nhưng nói thế nào thì Lục Trường Sinh cũng chỉ là một kẻ siêu thoát nhất cảnh bình thường.
Sao có thể so được với thương hội Vạn Cổ?
Càng không thể khiến thương hội Vạn Cổ cúi đầu được.
Dù có tính cả núi Phi Long phía sau Lục Trường Sinh cũng không có khả năng.
Lục Trường Sinh cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái, thế là hắn ra khỏi động phủ, tìm Phương Xuyên để hỏi thăm kỹ càng chuyện về thương hội Vạn Cổ.
“Phương sư huynh, sao đột nhiên thương hội Vạn Cổ lại cúi đầu như thế?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Phương Xuyên nghe thế cũng chỉ lắc đầu: “Chuyện này quả là rất kỳ lạ, thậm chí sau khi thương hội Vạn Cổ truyền tin ta đã tới xin chỉ thị của sư tôn. Nhưng sư tôn lại nói không cần để ý, thương hội Vạn Cổ đã cúi đầu thì không cần bận tâm nữa
“Sư tôn cũng nói không cần để ý à?”
Lục Trường Sinh như có điều suy nghĩ.
Chắc chắn sư tôn biết chuyện gì đó.
Nhưng nếu sư tôn đã không nói thì hắn cũng không nhất thiết phải hỏi thăm rõ ràng.
Giờ hắn chỉ là một kẻ siêu thoát nhất cảnh, biết quá nhiều cũng không có tác dụng gì.
“Trường Sinh, sư tôn nhắc ngươi cứ dốc toàn lực tu hành, tranh thủ sớm ngày tấn thăng đại năng nhị cảnh.”
“Chỉ khi nào thành đại năng nhị cảnh thì ngươi sẽ biết rất nhiều chuyện.”
“Thậm chí những chuyện liên quan tới toàn bộ đại vũ trụ, liên quan tới việc tu hành, kẻ siêu thoát nhất cảnh có biết cũng vô dụng.”
“Tu vi mới là căn nguyên của hết thảy!”
Phương Xuyên thuật lại lời sư tôn Chúa Tể Phi Long nói.
Lục Trường Sinh cũng gật đầu đồng ý.
Tất nhiên hắn hiểu rõ tu vi mới là quan trọng nhất.
Còn về “Đỉnh Vũ Trụ”, giờ hắn đã thu được danh hiệu này.
Thời gian còn lại cũng không cần quá chú ý chuyện của Đỉnh Vũ Trụ nữa.
Lần này hắn có thời gian trăm năm để chỉnh đốn.
Có thể tham khảo trường hợp của chủ nhân Hằng Quang, suốt hơn nghìn năm cũng chưa chắc đã có người khiêu chiến.
Bởi vậy hắn có đủ thời gian để tu hành.
Hơn nữa còn có thể không ngừng thu hoạch khí vận.
Nơi này quả thực là chỗ tu hành tuyệt hảo.
Không ai có thể tu hành thoải mái hơn so với cường giả thu hoạch được danh hiệu “Đỉnh Vũ Trụ”.
Thế là Lục Trường Sinh lại quay về động phủ, lẳng lặng tu hành.
Thanh Liên Bảo Đăng giờ đang trong thời gian khôi phục.
Vậy nên Lục Trường Sinh chỉ có thể chọn cách sử dụng nguyên tinh để bành trướng Chân giới.
Dù sau khi sinh ra Thần giới, mỗi lần bành trướng đều cần một triệu nguyên tinh.
Nhưng hiện giờ Lục Trường Sinh cũng không thiếu nguyên tinh.
Trận đánh với chủ nhân Hằng Quang, thật ra tỷ lệ đặt cược của Lục Trường Sinh rất cao, lên tới bốn.
Cộng cả tiền thưởng chiến thắng, bây giờ số lượng nguyên tinh của Lục Trường Sinh đã có hơn 250 triệu!
Đây là một con số kinh khủng.
Nhiều nguyên tinh như vậy đủ để Chân giới của Lục Trường Sinh bành trướng.
Lục Trường Sinh chuẩn bị cho một mục tiêu.
Để Chân giới sinh ra Chí Cao giới!
Như vậy Chân giới của hắn mới có thể đạt tới cực hạn.
Tháng năm vội vàng.
Trăm năm thoáng cái đã qua.
Lục Trường Sinh đã lấy được danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ một trăm năm.
Lục Trường Sinh cũng đã để Chân giới bành trướng mười lần.
Nhưng giờ hắn còn đang chờ đợi.
Chờ đến giây phút linh hồn lột xác.
Đúng, trong trăm năm linh hồn của Lục Trường Sinh không ngừng được khí vận gia trì nên đã tăng lên gần 15%, giờ có thể đạt tới 100% bất cứ lúc nào, đến lúc đó chắc chắn linh hồn của hắn sẽ lột xác.
Cụ thể lột xác thành thế nào thì Lục Trường Sinh cũng không rõ.
Giờ hắn đang chờ đợi.
Cuối cùng tiến độ linh hồn của Lục Trường Sinh cũng đạt tới 100%.
Thế là linh hồn của hắn bắt đầu lột xác.
Lục Trường Sinh như thể lại thấy được Thời Không Trường Hà.
Lúc này hắn cúi đầu xem xét, thân thể của hắn thế mà cũng đang kịch liệt bành trướng.
Đúng, chính là bành trướng.
Hơn nữa không chỉ có hình thể bành trướng, không còn là vẻ bên ngoài, thậm chí linh hồn bên trong cũng không ngừng trở nên dồi dào hơn.
Hình thể linh hồn thật ra cực kỳ quan trọng.
Hình thể càng lớn thì sau khi đắm chìm trong Thời Không Trường Hà sẽ có thể kiên trì càng lâu.
Giống như chiếc đầu lâu khổng lồ Lục Trường Sinh từng nhìn thấy kia.
Còn có một “chính mình” tại dòng thời gian khác mà Lục Trường Sinh đã từng trông thấy nhảy vào Thời Không Trường Hà, thật ra hình thể của hắn cũng rất lớn.
Đã vậy không chỉ có hình thể biến hóa.
Lục Trường Sinh còn mơ hồ phát hiện, linh hồn của mình đang trắng ra.
Ngay cả màu sắc cũng thay đổi.
Trước đó linh hồn là một mảnh đen kịt.
Mà hiện giờ lại bắt đầu trắng ra.
Cái này hiển nhiên cũng là linh hồn lột xác một loại.
Lục Trường Sinh lẳng lặng chờ đợi linh hồn lột xác.
Chờ hình thể lớn đến một mức độ nhất định, toàn bộ linh hồn cũng hoàn toàn biến thành màu trắng.
Dường như mơ hồ thấy gần Thời Không Trường Hà, lúc này Lục Trường Sinh mới rời đi.
Bởi vì lột xác đã kết thúc.
“Ừm?”
Lục Trường Sinh quay về động phủ.
Hắn cảm thấy cả người nhẹ như yến.
Không phải thân thể nhẹ nhõm, mà là cảm giác tâm linh nhẹ nhõm.
“Linh hồn lột xác mang tới chỗ tốt?”
Lục Trường Sinh như có điều suy nghĩ.
Hắn lập tức mở bảng thuộc tính ra xem.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhất cảnh
Chân giới: 100% (Hai trăm mười bảy lần bành trướng)
Linh hồn Bạch Tuệ: 0 (Gia tăng trí tuệ, miễn cưỡng có thể trôi nổi trong Thời Không Trường Hà)
Linh hồn bình thường biến thành linh hồn Bạch Tuệ.
Hẳn là đối ứng với linh hồn màu trắng.
Hơn nữa đánh giá cũng đã thay đổi.
Không chỉ có gia tăng trí tuệ mà còn có thể miễn cưỡng trôi nổi trong Thời Không Trường Hà.
Không còn là không thể sống quá một giây trong Thời Không Trường Hà như lúc trước.
Chương 2059: Trải qua nghìn năm, linh hồn hai lần lột xác! Linh hồn Tử Cực vô cùng cao quý! (3)Nói cách khác, giờ nếu Lục Trường Sinh thử nhảy vào Thời Không Trường Hà thì hắn cũng có thể trôi nổi.
Đương nhiên có thể nổi bao lâu vẫn chưa biết, nhưng hẳn là sẽ không quá lâu.
Dù sao so với rất nhiều linh hồn kia đắm chìm trong Thời Không Trường Hà thì linh hồn Bạch Tuệ của Lục Trường Sinh hãy còn kém rất xa.
“Linh hồn của ta đã lột xác, nhưng thật ra thực lực gần như không có gì tăng trưởng.”
“Nhưng tu luyện linh hồn cũng không thể bỏ bê tu hành, chuyện này liên quan tới đệ tam cảnh thậm chí là từ đệ tam cảnh trở lên.”
“Muốn tăng thực lực thì tu vi mới là căn bản.”
Lục Trường Sinh như có điều suy nghĩ.
Kỳ thực hắn đã tiếp xúc với linh hồn từ lâu, thậm chí còn khiến linh hồn lột xác, đây là chuyện tốt.
Chờ đến khi hắn trở thành đệ tam cảnh thì sẽ đỡ mất rất nhiều thời gian đi đường vòng.
Huống chi chuyện này cũng cũng không ảnh hưởng tới tu vi của Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh không rời khỏi tĩnh thất, hắn nhìn qua đá truyền tin, phát hiện Phương Xuyên đã gửi tin tới.
Không có người khiêu chiến với Lục Trường Sinh.
Nói cách khác một vòng này Lục Trường Sinh vẫn bỏ trống.
Chuyện này thật ra không nằm ngoài dự đoán của Lục Trường Sinh.
Bỏ trống cũng rất bình thường.
Dù sao với sức ảnh hưởng từ trận chiến giữa Lục Trường Sinh và chủ nhân Hằng Quang, thử hỏi còn ai dám khiêu chiến với Lục Trường Sinh nữa?
Không có chủ lôi đài cấp độ Vô Địch nào ngu xuẩn như vậy.
Kỳ thực ngay cả chủ nhân Hằng Quang cũng không có người dám khiêu chiến chứ không cần nói tới Lục Trường Sinh.
“Thật ra giờ là thời cơ tốt nhất để bọn hắn tới khiêu chiến…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Hiện tại về mặt chiến lực thật ra Lục Trường Sinh hãy còn chênh lệch với chủ nhân Hằng Quang nhiều.
Nguyên nhân rất đơn giản, lúc trước sức mạnh hủy diệt Lục Trường Sinh tích lũy mấy trăm năm gần như đã tiêu hao sạch sẽ.
Mà giờ sức mạnh hủy diệt mới tích lũy lại trong vòng trăm năm, ít hơn lần trước rất nhiều.
Lần trước Lục Trường Sinh đánh bại chủ nhân Hằng Quang cũng dựa vào sức mạnh hủy diệt.
Hiện giờ sức mạnh hủy diệt quá ít, không phải đây chính là thời điểm Lục Trường Sinh đang “suy yếu” sao?
Lục Trường Sinh chỉ có năm tầng thế giới, kỳ thực những cường giả cấp độ Vô Địch kia vẫn là có thể thử vận may một lần.
Chỉ tiếc những người khác không biết nội tình của Lục Trường Sinh thế nào.
Chỉ cảm thấy Lục Trường Sinh rất mạnh, thế nên nào có ai dám khiêu chiến?
Một khi trống lịch, kỳ thực Lục Trường Sinh sẽ không thể thu được thật nhiều khí vận nữa.
Hắn chỉ có thể dựa vào danh hiệu “Đỉnh Vũ Trụ”, từ từ thu lấy khí vận.
Cũng may còn có danh hiệu “Đỉnh Vũ Trụ” nên Lục Trường Sinh có thể chậm rãi thu được khí vận, cũng không hề bị gián đoạn.
Thế là Lục Trường Sinh tiếp tục tiềm tu, không ngừng bành trướng Chân giới.
Lại qua trăm năm nữa, Lục Trường Sinh vẫn trống lịch như cũ.
Nhưng trong vòng trăm năm không ngừng thu hoạch khí vận, có khí vận gia trì nên tiến độ linh hồn của Lục Trường Sinh lại tăng thêm 10%.
Sở dĩ tiến độ hiện giờ ít hơn so với trăm năm trước vì hiện giờ linh hồn của Lục Trường Sinh đã lột xác thành linh hồn Bạch Tuệ.
Linh hồn Bạch Tuệ mạnh hơn nên cần nhiều khí vận hơn.
Bởi vậy nếu khí vận vẫn như cũ thì linh hồn Bạch Tuệ tất nhiên sẽ tăng trưởng chậm hơn.
Do vẫn trống lịch nên Lục Trường Sinh lại tiếp theo tiềm tu.
Ba trăm năm, năm trăm năm, tám trăm năm, một nghìn năm…
Trong nháy mắt, gần nghìn năm đã qua.
Lục Trường Sinh chậm rãi mở mắt.
Mỗi trăm năm linh hồn Bạch Tuệ lại tăng được 10%.
Giờ lại đạt tới 100%, có thể lột xác lần nữa.
“Rầm.”
Lục Trường Sinh lại đi tới Thời Không Trường Hà lần nữa.
Hắn nhìn lại bản thân.
Toàn thân vẫn là linh hồn màu trắng như cũ.
Nhưng hiện giờ linh hồn đang bắt đầu lột xác.
Thể hình của linh hồn màu trắng tiếp tục bành trướng thêm.
Đồng thời bành trướng càng thêm mãnh liệt so với lần trước.
Khi hình thể bành trướng, ngay cả nhan sắc cũng bắt đầu biến hóa.
Từ màu trắng dần dần biến thành màu tím.
Thời gian chậm rãi trôi.
Không biết qua bao lâu.
Linh hồn của Lục Trường Sinh đã dừng việc lột xác.
Hắn đứng bên bờ Thời Không Trường Hà, mơ hồ có cảm giác phấn chấn.
Như thể chính hắn cũng muốn nhảy vào Thời Không Trường Hà.
Đương nhiên đây chỉ là ảo giác.
Có thể là vì lột xác nên linh hồn được tăng cường rất nhiều, bởi vậy mới nảy sinh ảo giác có thể nhảy vào Thời Không Trường Hà.
Một khi nhảy vào Thời Không Trường Hà, chắc chắn Lục Trường Sinh sẽ không thể trở lại bờ mà sẽ vĩnh viễn trầm luân trong Thời Không Trường Hà.
“…”
Lục Trường Sinh thở phào một hơi.
Cảm giác của hắn lại về tới cơ thể.
Vẫn là tĩnh thất quen thuộc, hắn vẫn đang bế quan trong tĩnh thất.
Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra xem.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhất cảnh
Chân giới: 100% (Ba trăm linh bảy lần bành trướng)
Linh hồn Tử Cực: 0% (Cao quý không thể tả, có thể vật lộn với sóng triều trong Thời Không Trường Hà)
Trên bảng thuộc tính, linh hồn Bạch Tuệ của Lục Trường Sinh lại thay đổi.
Giờ nó đã biến thành linh hồn Tử Cực.
Thậm chí còn có lời bình “cao quý không thể tả, có thể vật lộn với sóng triều trong Thời Không Trường Hà”.
Câu “cao quý không thể tả” này đủ để chứng minh giờ phút này linh hồn của Lục Trường Sinh chắc chắn không hề tầm thường.
Từ tàn phá linh hồn tới linh hồn bình thường, rồi lại tiếp tục biến thành linh hồn Bạch Tuệ, hiện giờ đã thành linh hồn Tử Cực.
Linh hồn của Lục Trường Sinh lột xác rất nhiều lần.
Giờ đã khác xưa nhiều.
Thậm chí Lục Trường Sinh còn có cảm giác.
Kỳ thực cấp độ linh hồn của hắn đã sớm vượt trội so với tu vi của hắn rồi.
Đạt đến mức độ cực kỳ cao thâm.
Nhưng cụ thể có tác dụng gì thì hiện giờ chính Lục Trường Sinh cũng không biết.
Có thể là chỉ thể hiện trong Thời Không Trường Hà.
Nhưng Trường Sinh không thể thật sự đi thử một lần được.
Lục Trường Sinh lại nhìn số lần Chân giới bành trướng.
Chương 2060: Trải qua nghìn năm, linh hồn hai lần lột xác! Linh hồn Tử Cực vô cùng cao quý! (4)Từ khi hắn trở thành Đỉnh Vũ Trụ đến giờ, trong vòng nghìn năm Chân giới đã bành trướng một trăm lần!
Chân giới của Lục Trường Sinh cũng có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Hắn đã loáng thoáng cảm ứng được Chí Cao giới.
Dường như Chí Cao giới sắp sinh ra.
Nhưng vẫn thiếu một chút.
Có lẽ thiếu một lần? Hoặc năm lần?
Dù sao đã rất gần rồi.
Một khi Chí Cao giới được sinh ra, vậy thì Chân giới của Lục Trường Sinh cũng có thể đạt tới cực hạn.
Càng không cần nói tới chuyện giờ Lục Trường Sinh lại tích lũy được sức mạnh hủy diệt một nghìn năm.
Thực lực so với lúc chiến đấu với chủ nhân Hằng Quang càng thêm cường đại!
Đương nhiên vì bành trướng trăm lần nên số nguyên tinh tiêu hao cũng lên tới 100 triệu!
Cũng may giờ Lục Trường Sinh không thiếu nguyên tinh nên mới không sợ tiêu hao.
“Vù vù.”
Đá truyền tin của Lục Trường Sinh chấn động.
“Trường Sinh, xuất quan thôi, lần này không bỏ trống nữa, có người tới khiêu chiến rồi.”
Lục Trường Sinh lấy đá truyền tin ra xem, thấy được tin nhắn Phương Xuyên sư huynh gửi tới.
“Có người khiêu chiến à?”
Trong lòng Lục Trường Sinh mừng thầm.
Đây là chuyện tốt!
Hiện giờ Lục Trường Sinh thật sự rất mong có người khiêu chiến.
Đã trống lịch suốt nghìn năm.
Dù vẫn có khí vận không ngừng hội tụ, nhưng sao nhiều khí vận bằng đánh một trận được?
Huống chi hắn là người giữ lôi đài.
Có người dám khiêu chiến thì nhất định cũng có lòng tin.
Chắc chắn đối phương không phải kẻ tầm thường.
Điều này cũng khiến Lục Trường Sinh cảm thấy rất hứng thú.
Rốt cuộc đối phương là ai?
Thế là Lục Trường Sinh lập tức đứng dậy rồi ra khỏi tĩnh thất.
Trong động phủ, Lục Trường Sinh nhìn thấy Lâm Thanh Loan, cũng nhìn thấy Phương Xuyên.
Tu vi của Lâm Thanh Loan tiến bộ rất nhanh.
Dù sao cũng đã qua một nghìn năm.
Thế nhưng khoảng cách với đệ nhị cảnh vẫn còn rất xa.
Lâm Thanh Loan muốn trùng kích đệ nhị cảnh chí ít cũng phải mất mấy vạn năm.
Thậm chí mấy vạn năm hãy còn ít.
Phương Xuyên quan sát Lục Trường Sinh một phen, không khỏi nghi hoặc.
“Trường Sinh, ngươi… dường như không giống với lúc trước. Nhưng không giống ở đâu thì ta không nhìn ra được, ngươi tu hành có tiến bộ à?”
Phương Xuyên cảm thấy rất nghi hoặc.
Hắn đường đường là đại năng nhị cảnh, ánh mắt rất sắc bén.
Kẻ siêu thoát nhất cảnh như Lục Trường Sinh trong mắt hắn cũng không có gì kỳ lạ.
Cho dù là Đỉnh Vũ Trụ cũng vậy!
Đại năng nhị cảnh áp đảo hết thảy kẻ siêu thoát nhất cảnh, chuyện này không chỉ là nói suông mà thôi.
Trước đây dù Lục Trường Sinh rất cường đại nhưng Phương Xuyên vẫn có thể nhìn thấu chút mánh khóe của Lục Trường Sinh.
Nhưng giờ thì khác.
Lần này khi hắn nhìn Lục Trường Sinh lại phát hiện đối phương như được bao phủ bởi một lớp sương mù, không thể nhìn thấu được.
Chỉ có cảm giác cao thâm khó dò.
“Tu hành nghìn năm, đúng là tu vi có tăng lên một chút.”
Lục Trường Sinh thản nhiên đáp.
Nhưng hắn biết, chỉ sợ nguyên nhân không phải vì tu vi của hắn tăng lên.
Nguyên nhân thật sự hẳn là vì linh hồn.
Linh hồn của Lục Trường Sinh liên tiếp lột xác thành linh hồn Bạch Tuệ, thậm chí giờ còn là linh hồn Tử Cực.
Tương đương với lột xác hai lần liên tục.
Dù thực lực không tăng lên, nhưng chung quy vẫn có chút biến hóa.
Giờ xem ra biến hóa trên linh hồn có thể khiến đại năng nhị cảnh cũng không thể nhìn thấu một chút mánh khóe trên người mình.
Đây cũng là chuyện tốt.
Lục Trường Sinh không cần lo bị nhìn thấu nữa.
“Phương sư huynh, nói qua xem lần này ai muốn khiêu chiến ta đi?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Nhắc tới chuyện “khiêu chiến”, thần sắc Phương Xuyên cũng có phần ngưng trọng.
“Lần này người khiêu chiến ngươi không tầm thường đâu, nghe nói hắn cực kỳ cường đại, được mệnh danh là chủ nhân Cự Linh!”
“Đối phương đi theo con đường dung luyện đại đạo, nhưng nhục thân lại rất mạnh mẽ. Chủ nhân Cự Linh theo đuổi nhất lực phá vạn pháp, càng gặp đối thủ cường đại, nếu bị chủ nhân Cự Linh đánh bại thì nhục thân của chủ nhân Cự Linh sẽ tăng vọt, trở nên càng mạnh hơn.”
“Loại pháp môn này vô cùng cổ quái. Mà lần này chủ nhân Cự Linh đã tuyên bố trước mặt mọi người, hắn khiêu chiến ngươi chính vì muốn trùng kích nhị cảnh. Một khi hắn thành công đánh bại ngươi thì hắn có thể lập tức tấn thăng nhị cảnh.”
“Bởi vậy trận chiến này cũng được gọi là trận chiến chứng đạo! Chủ nhân Cự Linh muốn dùng ngươi để chứng đạo của hắn!”