Là người thích hợp nhất để tiến vào học phủ Vĩnh Hằng.
Nhưng danh ngạch này ảnh hưởng tới quá nhiều thứ.
Chúa Tể Phi Long cũng không dám đảm bảo.
Hắn chỉ có thể cố hết sức nỗ lực tranh thủ thay Lục Trường Sinh.
Mà đúng là Lục Trường Sinh cũng cảm thấy rất hứng thú.
Tới giờ, hắn vẫn không có khái niệm gì về Bất Hủ Chân Ý.
Ngay cả dấu hiệu sinh ra Bất Hủ Chân Ý cũng không có.
Có lẽ tới học phủ Vĩnh Hằng sẽ hiểu rõ được nguyên nhân.
Bởi vậy chắc chắn Lục Trường Sinh phải có được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng!
“Sư tôn, ngươi nói xác suất đệ tử chân truyền của học phủ Vĩnh Hằng tấn thăng Chúa Tể cao tới ba phần.”
“Chẳng lẽ tiến vào học phủ Vĩnh Hằng cũng không phải đệ tử chân truyền sao?”
Lục Trường Sinh lại hỏi.
“Đúng, tiến học phủ Vĩnh Hằng cũng chỉ là đệ tử ngoại môn. Nếu muốn trở thành đệ tử chân truyền thì còn phải cạnh tranh rất kịch liệt.”
“Nhưng nếu danh ngạch để tiến vào học phủ Vĩnh Hằng mà ngươi cũng không có thì càng đừng nghĩ tới chuyện cạnh tranh làm đệ tử chân truyền.”
Lục Trường Sinh gật đầu, hắn hiểu rõ đạo lý này.
Thế là Lục Trường Sinh hít một hơi thật sâu rồi trầm giọng nói: “Sư tôn, đệ tử nhất định phải có được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng, xin sư tôn giúp đệ tử một tay!”
Chúa Tể Phi Long gật đầu.
“Yên tâm, tất nhiên vi sư sẽ dốc hết toàn lực ủng hộ ngươi.”
“Nhưng danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng lần này không tầm thường đâu, dù vi sư dốc hết toàn lực tranh đoạt giúp ngươi thì e rằng cũng có rất nhiều nhân tố không xác định được…”
“Bởi vậy vi sư chỉ có thể nỗ lực hết sức thôi.”
Tất nhiên Lục Trường Sinh cũng hiểu điều Chúa Tể Phi Long nói.
Đại vũ trụ có rất nhiều thế lực Chúa Tể.
Trong đó cũng có rất nhiều Chúa Tể mạnh hơn Chúa Tể Phi Long.
Chúa Tể Phi Long cũng không chiếm được ưu thế gì.
“Đệ tử muốn có một cơ hội!”
“Sư tôn, ngài chỉ cần truyền đi giúp ta, đệ tử muốn có danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng!”
“Ai không phục, bất kể bao nhiêu đại năng nhị cảnh cũng có thể liên thủ khiêu chiến với đệ tử, sống chết không bàn!”
“Thậm chí nếu đệ tử thua có thể đưa tặng một bộ chí bảo làm từ vật chất Bất Hủ!”
Nói xong Lục Trường Sinh lấy ra bảy mảnh vật chất Bất Hủ của Oán Hận Ma Tôn.
Nhìn thấy bảy mảnh vật chất Bất Hủ này, mắt Chúa Tể Phi Long đều cũng sáng rực lên.
Thứ này rõ ràng đã có vết tích được luyện chế qua.
Đây đúng là chí bảo!
Phải biết muốn luyện chế vật chất Bất Hủ sẽ rất khó.
Một khi được luyện chế, bình thường vật chất Bất Hủ đều có thể phát huy một chút tác dụng đặc biệt.
Loại chí bảo làm từ vật chất Bất Hủ như vậy chỉ có thể gặp mà không thể cầu.
Nhưng khí phách của Lục Trường Sinh càng khó lường.
Hắn muốn lấy sức một mình chống lại toàn bộ đại năng nhị cảnh của đại vũ trụ!
Chúa Tể Phi Long không khỏi chấn động.
Hắn đường đường là Chúa Tể tam cảnh, nhưng cũng bị khí phách của Lục Trường Sinh lúc này làm kinh hãi.
Đây là muốn dùng thực lực trấn áp toàn bộ đại năng nhị cảnh của đại vũ trụ.
Không phải chỉ là một đối một.
Mà là một đối đầu với một đám.
Một người đối đầu với tất cả. Chỉ có thể hoàn toàn trấn áp cả một thời đại mới có thứ khí phách như vậy.
Hơn nữa đây còn là dương mưu.
Một khi Lục Trường Sinh công khai khiêu chiến, liệu có vũ trụ đại năng nào còn mặt mũi tới học phủ Vĩnh Hằng?
Chương 2129: Trở về đại vũ trụ! Thương hải tang điền, đại vũ trụ xảy ra biến cố! (3)Đến lúc đó nếu có danh ngạch mà không tranh được vị trí đệ tử chân truyền thì chẳng khác nào nỗi sỉ nhục to lớn.
Còn là nỗi sỉ nhục cả đời.
Khi ấy ai cũng sẽ phải nói “Chẳng thà lúc trước còn đưa danh ngạch này cho Lục Trường Sinh còn hơn”.
Dù Chúa Tể Phi Long có tranh thua thì những đại năng nhị cảnh kia cũng không thể vượt qua tòa núi lớn như Lục Trường Sinh.
Thậm chí còn trở thành “tâm ma” của bọn hắn.
Dù sao chỉ cần truyền lời này ra ngoài, hơn nữa nếu Lục Trường Sinh không thua thì chẳng khác nào có thể nghiền ép cả một thời đại.
Vũ trụ đại năng của thời đại này đều không thể vượt qua Lục Trường Sinh.
Nhưng dù đây là dương mưu thì cũng sẽ chọc giận tất cả các thế lực Chúa Tể.
Đặc biệt là một số Chúa Tể cường đại có hy vọng tranh được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng, thậm chí bọn hắn sẽ càng ghen ghét Lục Trường Sinh.
Càng không cần nói tới những đại năng nhị cảnh bị Lục Trường Sinh cướp đi hy vọng lấy được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng.
Hắn sẽ đắc tội với tất cả mọi người.
Có thể nói một khi Lục Trường Sinh làm thế, chắc chắn hắn sẽ đắc tội với toàn bộ thế lực đỉnh tiêm tại đại vũ trụ.
Trở thành kẻ địch với cả thế gian!
Đây chính là cái giá mà Lục Trường Sinh phải chấp nhận.
“Trường Sinh, ngươi đã chuẩn bị để chấp nhận tất cả trở ngại chưa?”
Chúa Tể Phi Long chậm rãi cất lời.
“Sư tôn, cả thế gian đều là địch thì sao chứ?”
“Ngày sau nếu đệ tử có thể tấn thăng Chúa Tể thì hết thảy ân oán đều sẽ tan thành mây khói.”
“Tại vũ trụ Minh La, kỳ thực đệ tử cũng chẳng khác nào kẻ địch của cả thế gian, nhưng vậy thì đã sao?”
“Tới tận khi vũ trụ Minh La sụp đổ cũng không có bất cứ vũ trụ đại năng nào dám tới khiêu chiến với đệ tử.”
Lục Trường Sinh bình tĩnh đáp.
Lục Trường Sinh không quan tâm tới việc trở thành kẻ địch của cả thế gian.
Thậm chí với thực lực của hắn, chỉ cần hắn muốn tranh thì đi tới đâu cũng là kẻ địch của cả thế gian thôi.
Ví dụ như học phủ Vĩnh Hằng.
Khả năng đệ tử chân truyền tấn thăng Chúa Tể có xác suất cao tới ba phần.
Vậy sẽ có bao nhiêu đệ tử ngoại môn tranh đoạt?
Trong quá trình tranh đoạt tất cả đệ tử ngoại môn đều là kẻ địch.
Vậy thì có gì khác việc trở thành kẻ địch của cả thế gian đâu?
Huống chi việc trở thành kẻ địch của cả thế gian cũng chỉ nằm trong khuôn viên đại vũ trụ thôi.
Không đáng nhắc tới.
Lục Trường Sinh vốn không quan tâm.
“Tốt!”
“Nếu ngươi đã có khí phách như thế thì vi sư sẽ liều cái mặt già này để giúp ngươi một tay!”
“Nhưng nếu đại năng nhị cảnh khác tới khiêu chiến ngươi thì cũng chỉ có thể để chính ngươi ứng đối.”
Chúa Tể Phi Long cũng đã đưa ra quyết định.
Lục Trường Sinh gật đầu, nói: “Làm phiền sư tôn!”
“Được rồi, về nghỉ ngơi chờ tin tức đi.”
Sau đó Lục Trường Sinh cung kính rời đi.
Trở lại động phủ, Lục Trường Sinh gặp được Lâm Thanh Loan.
“Trường Sinh.”
“Thanh Loan.”
Hai người nhìn nhau.
Lục Trường Sinh có thể nhìn thấy sợ hãi xen lẫn vui mừng trong mắt Lâm Thanh Loan.
Dù Lâm Thanh Loan luôn có phân thân của Lục Trường Sinh làm bạn, nhưng nàng vẫn cảm thấy thiếu thứ gì đó.
Phân thân chung quy cũng là phân thân.
Nàng cũng rất lo cho Lục Trường Sinh.
Dù sao hắn cũng tới dị vũ trụ xông pha, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì?
Giờ cuối cùng Lục Trường Sinh cũng trở về, hơn nữa còn trở về bình an, không có chút tổn thất nào.
“Thanh Loan, ngươi có mấy phần chắc chắn có thể tấn thăng nhị cảnh?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Chuyện này…”
Lâm Thanh Loan ấp úng không đáp được.
Dù đã dung hợp Thần Thụ Số Mệnh nhưng kỳ thực Lâm Thanh Loan không chắc chắn lắm với việc tấn thăng nhị cảnh.
Dù sao nghĩ lại thì lúc trước Lục Trường Sinh tấn thăng nhị cảnh cũng là tại Đỉnh Vũ Trụ, có vô số khí vận hội tụ, cuối cùng hắn mới tấn thăng nhị cảnh thành công.
Kẻ siêu thoát phổ thông muốn tấn thăng nhị cảnh sẽ gặp muôn vàn khó khăn.
Tất nhiên Lục Trường Sinh cũng hiểu tình cảnh của Lâm Thanh Loan.
“Lần này ta tới dị vũ trụ, Thần Thụ Số Mệnh hội tụ được rất nhiều khí vận. Ta sẽ ở lại đại vũ trụ một thời gian, đến lúc đó có thể giao lưu với ngươi nhiều một chút để khí vận lưu chuyển, giúp ngươi tu hành.”
Lục Trường Sinh nói.
Tất nhiên Lâm Thanh Loan cũng biết lưu chuyển khí vận là có ý gì.
Đây là muốn song tu, hỗ trợ nàng tu hành.
Mà phương thức này thích hợp nhất với hai người có được Thần Thụ Số Mệnh như bọn họ.
Thế nên đương nhiên Lâm Thanh Loan cũng gật đầu đồng ý.
Lục Trường Sinh cũng được nghe Lâm Thanh Loan kể lại rất nhiều chuyện liên quan tới việc “liên minh vũ trụ” tiếp xúc với đại vũ trụ, và chuyện đám tu sĩ dị vũ trụ của liên minh vũ trụ tiến vào đại vũ trụ thế nào.
Thời gian nhoáng cái đã qua mấy tháng.
Mấy tháng đủ để rất nhiều tin tức lan truyền khắp đại vũ trụ.
Tin tức từ núi Phi Long truyền ra.
Nói đúng hơn là tin tức truyền ra từ miệng Chúa Tể Phi Long.
Lục Trường Sinh chắc chắn phải có được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng!
Vì thế Lục Trường Sinh có thể chấp nhận lời khiêu chiến của bất cứ đại năng nhị cảnh nào.
Thậm chí tất cả đại năng nhị cảnh muốn có được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng có thể liên thủ đối phó với hắn.
Có thể đánh bại thậm chí chém giết Lục Trường Sinh đó là bản lĩnh bọn hắn.
Nhưng Lục Trường Sinh nhất định phải có danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng!
Tin tức này lan truyền rộng rãi.
Chẳng mấy chốc đã truyền khắp đại vũ trụ.
Các thế lực lớn nhỏ đều nghe tới tin tức này.
Nếu là tin tức vô căn cứ chắc chắn bọn hắn sẽ không để ý.
Nhưng tin tức này lại do chính miệng Chúa Tể Phi Long nói ra.
Thế nên sóng to gió lớn nổi lên. Tại toàn bộ đại vũ trụ không khỏi oanh động.
“Cuồng vọng, đúng là quá cuồng vọng, Lục Trường Sinh dù biểu hiện xuất sắc tại Đỉnh Vũ Trụ, nhờ đó tấn thăng nhị cảnh, nhưng hắn dựa vào đâu mà dám cuồng vọng như thế?”
Chương 2130: Trở về đại vũ trụ! Thương hải tang điền, đại vũ trụ xảy ra biến cố! (4)“Danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng khiến rất nhiều đại năng nhị cảnh điên cuồng. Hẳn là Lục Trường Sinh cũng vậy, vì lấy được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng mà không tiếc bất cứ giá nào.”
“Lục Trường Sinh điên đã đành nhưng vì sao Chúa Tể Phi Long cũng điên theo hắn? Căn bản không có khả năng một vị Chúa Tể sẽ phát điên như thế. Rất có thể Lục Trường Sinh có thực lực không thể coi thường, vậy nên Chúa Tể Phi Long mới dốc toàn lực ủng hộ hắn!”
“Chỉ sợ những năm qua Lục Trường Sinh đã phát triển rất mạnh, đừng quên lúc trước tại Đỉnh Vũ Trụ hắn từng bước đi lên đỉnh phong thế nào, vừa lấy được danh hiệu ‘Đỉnh Vũ Trụ’ vừa tấn thăng đại năng nhị cảnh.”
“Có điều tin tức này đã lan truyền rộng rãi, các thế lực khác dù muốn không để ý cũng không được. Dù sao lúc này tin tức cũng đã lan truyền khắp đại vũ trụ, ai lấy được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng mà không đánh bại Lục Trường Sinh thì hẳn cả đời cũng không rửa được vết nhơ này.”
“Ở cấp độ nhất cảnh Lục Trường Sinh có thể tỏa hào quang rực rỡ tại Đỉnh Vũ Trụ, nghiền ép tất thảy! Nhưng giờ đã lên tới cấp độ nhị cảnh mà hắn vẫn muốn nghiền ép tất thảy à? Đúng là mơ hão! Cứ xem đi, chẳng mấy chốc sẽ có người không kìm được mà tới giáo huấn Lục Trường Sinh…”
Khi tin tức lan truyền rộng rãi, có rất nhiều lời bàn tán nổi lên.
Nhưng chung quy là Lục Trường Sinh lại bị đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió một lần nữa.
Nhưng đồng thời Lục Trường Sinh cũng đã đạt được mục đích của mình.
Có tin tức như vậy truyền ra, bất kể đại năng nhị cảnh nào muốn lấy được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng thì nhất định không thể làm lơ Lục Trường Sinh được.
Nhất định phải đánh bại Lục Trường Sinh!
Nhưng khi lời tuyên bố này truyền tới tai các Chúa Tể, bọn hắn lại cực kỳ tức giận.
“Giỏi, giỏi lắm núi Phi Long, giỏi lắm Chúa Tể Phi Long, hắn muốn làm gì đây?”
“Trước nay Chúa Tể Phi Long không dính vào chuyện lớn của đại vũ trụ, lần này vì tên đệ tử này hắn coi như liều mạng rồi, đánh liều cái mặt già cũng phải tạo cho đệ tử của hắn một cơ hội, vậy thì được, để bản tọa cho hắn một cơ hội.”
“Nam Vân, tới núi Phi Long một chuyến, giáo huấn tên Lục Trường Sinh kia, cũng để Chúa Tể Phi Long hoàn toàn hết hy vọng cho ta.”
“Vâng thưa sư tôn.”
Thế là Nam Vân xoay người rời đi, rất nhanh, không hề có chút do dự nào.
Trong lòng Nam Vân cũng rất muốn có được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng.
Hắn nghĩ chỉ có mình mới xứng đáng với danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng.
Cũng chỉ có mình mới có thể từ đệ tử ngoại môn trở thành đệ tử chân truyền của học phủ Vĩnh Hằng.
Những người khác có tới đó cũng chỉ phí công.
Còn về Lục Trường Sinh?
Nam Vân cũng từng nghe tới tên Lục Trường Sinh.
Một kẻ siêu thoát nhất cảnh đã từng hùng bá Đỉnh Vũ Trụ.
Nhưng vậy thì đã sao?
Nam Vân chưa từng giương danh tại Đỉnh Vũ Trụ, thế nhưng hắn lại đánh bại không chỉ có một tu sĩ thu được danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ.
Hơn nữa còn là đại năng nhị cảnh.
Theo Nam Vân, Đỉnh Vũ Trụ cũng tốt, những đại năng nhị cảnh khác cũng được.
Đối đầu với hắn đều không chịu nổi một kích!
Phong cách làm việc của Nam Vân như mưa rền gió dữ.
Hắn thậm chí không hề tuyên truyền, không cần tạo thanh thế gì hết.
Hệt như cách hắn làm trước đây.
Như mây trôi nước chảy, không để lại thanh danh lớn lao tại đại vũ trụ.
Thế nhưng bất cứ người nào biết Nam Vân đều rõ hắn đáng sợ đến mức nào.
Chẳng mấy chốc Nam Vân đã đến núi Phi Long.
Hắn đi một mình.
Sau khi đến núi Phi Long, hắn thản nhiên tới “bái sơn”.
Hơn nữa còn chỉ mặt gọi tên, muốn đánh một trận với Lục Trường Sinh.
Lúc này Lục Trường Sinh đang đứng trước mặt Chúa Tể Phi Long.
“Nam Vân?”
Lục Trường Sinh nghe được cái tên này qua miệng sư tôn.
Hắn lục tìm trong trí nhớ một phen, không ấn tượng gì về người tên Nam Vân này.
Nhưng Chúa Tể Phi Long lại nghiêm mặt, trầm giọng nói: “Nam Vân này không đơn giản đâu, hắn là người của Thiên Phong Lâu, hơn nữa còn là đệ tử đắc ý nhất của Chúa Tể Thiên Phong.”
“Đừng thấy thanh danh Nam Vân không nổi bật, nhưng thật ra thực lực của Nam Vân rất mạnh, trong các đại năng nhị cảnh, Nam Vân có thể coi là một trong những kẻ mạnh nhất.”
“Nam Vân cũng rất muốn có được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng!”
“Ngươi có nhận lời khiêu chiến của Nam Vân không?”
Nhìn Chúa Tể Phi Long nghiêm túc như thế, Lục Trường Sinh chỉ cười.
“Nhận chứ!”
“Đối phương đã chủ động tìm tới, sao lại không nhận được?”
“Đây là kẻ đầu tiên tới khiêu chiến, Nam Vân không muốn tuyên truyền nhưng chúng ta không thể lặng lẽ theo hắn được, phải tuyên truyền càng rộng rãi càng tốt, một khi chiến thắng, có thể chấn nhiếp không ít người, cũng có thể gia tăng thanh danh, thậm chí còn có thể thu được khí vận.”
Giọng điệu của Lục Trường Sinh vô cùng kiên định.
Muốn thu hoạch được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng, Lục Trường Sinh phải nghiền ép hết thảy!
Tất nhiên thanh danh càng lớn càng tốt.
Tuyệt đối không thể “khiêm tốn” được.
Sau đó Chúa Tể Phi Long “tiếp kiến” Nam Vân.
“Bái kiến Chúa Tể Phi Long.”
“Lục đạo hữu có đồng ý lời khiêu chiến của ta không?”
Nam Vân hỏi.
“Trường Sinh đồng ý, trận chiến của các ngươi sẽ định tại một tháng sau.”
“Một tháng sau?”
Nam Vân khẽ nhướng mày.
Hắn là kẻ làm việc như mưa rền gió dữ.
Một mình hắn tìm tới núi Phi Long cũng vì muốn tốc chiến tốc thắng.
Hắn không thích dây dưa dài dòng.
Giờ lại muốn hắn chờ một tháng?
Nhưng Chúa Tể đã chính miệng quyết định thời gian, dù Nam Vân có bất mãn thì cũng chỉ có thể chấp nhận.
Không lâu sau Nam Vân đã biết vì sao Chúa Tể Phi Long lại muốn ấn định thời gian giao chiến vào một tháng sau.
Thế mà núi Phi Long còn trắng trợn tuyên truyền về trận chiến giữa hắn và Lục Trường Sinh.
Rõ ràng Nam Vân chỉ muốn lặng lẽ, nhưng núi Phi Long không muốn khêm tốn, hoặc phải nói là Lục Trường Sinh không muốn khiêm tốn.
Đối với chuyện này Nam Vân cũng không quá bận tâm.
Chương 2131: Trở về đại vũ trụ! Thương hải tang điền, đại vũ trụ xảy ra biến cố! (5)“Âm mưu quỷ kế cũng chẳng có tác dụng gì, thực lực mới quan trọng.”
Nam Vân thấp giọng lầm bầm.
Hắn thật sự không bận tâm.
Giờ tuyên truyền rất náo nhiệt, nhưng đến lúc đó Lục Trường Sinh thua thì cũng chẳng còn tác dụng gì nữa.
Tuyên truyền có nhiều hơn cũng không bằng thực lực cường đại.
Mà Nam Vân thì tuyệt đối tự tin với thực lực của bản thân!
Theo núi Phi Long tuyên truyền, đại vũ trụ cũng xôn xao.
“Nam Vân đánh một trận với Lục Trường Sinh à?”
“Nam Vân này là ai? Lục Trường Sinh thì ta biết, hắn từng hùng bá Đỉnh Vũ Trụ, còn là đệ tử chân truyền của Chúa Tể núi Phi Long, hơn nữa còn tuyên bố có thể nghiền ép hết thảy!”
“Nam Vân không nổi danh nên có thể rất nhiều người không biết tới hắn, nhưng hắn là đệ tử đắc ý nhất của Chúa Tể Thiên Phong, chiến lực vô cùng cường đại, có thể coi là một trong những đại năng nhị cảnh hàng đầu đại vũ trụ. Không ngờ Nam Vân lại là người đầu tiên đánh với Lục Trường Sinh, chỉ sợ trận này Lục Trường Sinh gặp đối thủ khó nhằn rồi.”
“Gì cơ, lai lịch của Nam Vân lớn vậy cơ à? Vậy mà núi Phi Long lại dám chủ động tuyên truyền, xem ra Lục Trường Sinh cũng rất tự tin đấy.”
“Đến lúc đó nhất định phải tới núi Phi Long xem thử, Lục Trường Sinh này rốt cuộc chỉ có mã ngoài để lòe người hay thật sự có chiến lực cường đại đủ để nghiền ép hết thảy?”
Trong vòng một tháng núi Phi Long đã thành công trong việc tạo thanh thế.
Rất nhiều vũ trụ đại năng, thậm chí cả Chúa Tể tam cảnh cũng tự mình tới núi Phi Long để chứng kiến trận chiến này!
“Xoẹt!”
Lục Trường Sinh mở mắt.
“Trường Sinh, ngươi có nắm chắc không?”
Thấy Trường Sinh đã “tỉnh lại”, Lâm Thanh Loan lo lắng hỏi.
Thật ra nàng rất tin tưởng Lục Trường Sinh.
Nhưng đợt này có quá nhiều tu sĩ từ bên ngoài đổ về núi Phi Long.
Thậm chí còn có cả Chúa Tể.
Độ chú ý còn lớn hơn cả khi Lục Trường Sinh chinh chiến ở Đỉnh Vũ Trụ trước đây.
Những lời bàn tán đã thực sự ảnh hưởng tới suy nghĩ của Lâm Thanh Loan.
Đặc biệt là những lời bàn luận về Nam Vân.
Càng khiến Lâm Thanh Loan cảm thấy căng thẳng hơn.
Có vẻ Nam Vân mạnh hơn nàng tưởng nhiều.
“Yên tâm đi, ta đã tính toán cả rồi. Đừng nói là một Nam Vân, dù có mười hay trăm Nam Vân cũng không phải đối thủ của ta.”
Giọng điệu của Lục Trường Sinh vẫn rất bình tĩnh.
Nhưng sự tự tin toát ra lại khiến người khác cảm thấy an tâm hơn hẳn.
Lục Trường Sinh cực kỳ tự tin!
Lâm Thanh Loan nghe thế mới thở phào một hơi.
“Vậy thì đi thôi, tới giờ rồi, giờ đang có rất nhiều người đang chú ý đến trận chiến giữa ngươi và Nam Vân, các Chúa Tể cũng không ngoại lệ.”
“Ta đã cảm nhận được rồi…”
Quả thực Lục Trường Sinh đã cảm nhận được.
Từ sự thay đổi của khí vận, Lục Trường Sinh biết trận chiến giữa hắn và Nam Vân đang được rất nhiều người quan tâm.
Rất nhiều người đều chú ý tới trận chiến này.
Khiến khí vận không ngừng đổ vào cơ thể Lục Trường Sinh.
Tất nhiên vì trận chiến giữa hai người vẫn chưa ngã ngũ nên giờ khí vận vẫn chưa đổ về quá nhiều.
Một khi phân định được thắng bại.
Thì chỗ khí vận này sẽ thuộc về người chiến thắng.
Kẻ thắng ăn cả, đây là hiện tượng rất phổ biến trong giới tu sĩ.
Lục Trường Sinh đứng dậy rồi ra khỏi động phủ.
Cùng lúc đó, núi Phi Long không đến nỗi người đông như kiến nhưng quả thực đã có rất nhiều người tìm đến nơi này.
Bọn hắn đều chú ý tới núi Phi Long.
Trận chiến này đã thu hút sự chú ý của vô số người.
Thực ra có rất nhiều người biết tới Lục Trường Sinh.
Nhưng về cơ bản chỉ là biết tới Lục Trường Sinh khi hắn còn là kẻ siêu thoát nhất cảnh.
Đặc biệt là màn thể hiện của Lục Trường Sinh ở Đỉnh Vũ Trụ trước đây rất nổi bật.
Nhưng sau khi Lục Trường Sinh tấn thăng đại năng nhị cảnh, gần như hắn luôn ở dị vũ trụ.
Những người khác biết rất ít về tình hình của Lục Trường Sinh sau khi tấn thăng nhị cảnh.
Ngược lại Nam Vân thì khác.
Dù Nam Vân có khiêm tốn đến đâu thì hắn vẫn là một đại năng nhị cảnh, hơn nữa còn là đệ tử chân truyền của Chúa Tể Thiên Phong.
Hắn đã sinh hoạt tại đại vũ trụ rất nhiều năm.
Thực lực của Nam Vân thế nào nhiều tu sĩ cũng biết chút ít.
Mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của tu sĩ bình thường.
“Nhanh xem kìa, đó có phải là Lục Trường Sinh không?”
“Đúng vậy, chính là Lục Trường Sinh, hắn từng là bá chủ Đỉnh Vũ Trụ, xưng hùng tại Đỉnh Vũ Trụ. Nếu không phải hắn tấn thăng rồi trở thành đại năng nhị cảnh, tự động mất đi danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ thì hẳn tới giờ danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ vẫn thuộc về Lục Trường Sinh.”
“Lúc còn là kẻ siêu thoát nhất cảnh Lục Trường Sinh gần như có thể đứng trên đỉnh cao nhất lịch sử Đỉnh Vũ Trụ từ trước tới nay! Nhưng giờ dù sao hắn cũng là nhị cảnh rồi, thực lực của hắn ở nhị cảnh mạnh tới mức nào thì không chắc.”
“Khoảng cách giữa đại năng nhị cảnh quá lớn, một cường giả nhị cảnh đỉnh tiêm có thể nghiền nát vô số cường giả nhị cảnh bình thường. Đặc biệt là những vũ trụ đại năng đỉnh tiêm đang xông xáo tại các dị vũ trụ, bọn hắn chính là những kẻ cường đại, đủ sức trấn áp vô số vũ trụ, thống trị cả một thời đại!”
“Đại vũ trụ của chúng ta giờ vẫn chưa xuất hiện cường giả nhị cảnh đỉnh tiêm có thể nghiền ép tất thảy như thế. Nhưng tại đại vũ trụ này chắc chắn Nam Vân có thể coi là một trong những vũ trụ đại năng đỉnh tiêm đấy.”
“Đúng vậy, trận chiến này Nam Vân có khả năng chiến thắng rất cao. Lục Trường Sinh vẫn quá kiêu ngạo, quá tự phụ. Hắn tưởng rằng nhị cảnh và nhất cảnh giống nhau, hắn vẫn có thể đứng trên đỉnh cao như cũ ư? Điều đó hoàn toàn không thể, bởi vì thời gian hắn tấn thăng nhị cảnh quá ngắn, mà với vũ trụ đại năng nhị cảnh, tích lũy cũng là một trong những yếu tố rất quan trọng.”
“Dù thế nào đi nữa, hôm nay bọn hắn cũng phải phân định thắng bại. Thậm chí, trận chiến này chỉ mới là khởi đầu cho cuộc tranh giành danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng thôi…”
Chương 2132: Một trăm linh tám vị đại năng đỉnh tiêm liên thủ khiêu chiến, chấn động đại vũ trụThực ra có rất nhiều người biết “nội tình” trong những người đến xem trận chiến này.
Thậm chí bọn hắn còn biết chuyện về học phủ Vĩnh Hằng.
Vì danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng, chắc chắn trận chiến này mới chỉ là khởi đầu.
Lục Trường Sinh bước ra một bước.
Hắn bước tới khoảng hư không trên núi Phi Long.
Giống như hắn, cũng có một bóng người từ từ bước tới hư không, đối mặt với Lục Trường Sinh từ xa.
Đó chính là Nam Vân!
Nam Vân chẳng nói chẳng rằng, khí tức trên người ngưng tụ chứ không phát ra, quả thực là một vũ trụ đại năng đỉnh tiêm.
Thậm chí chỉ kém nửa bước Chúa Tể một chút.
Tồn tại nửa bước Chúa Tể không thể lấy được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng.
Bởi vì nửa bước Chúa Tể đã mất đi tư cách tấn thăng tam cảnh.
Ở đại vũ trụ, về cơ bản thì vũ trụ đại năng đỉnh tiêm được công nhận là kém hơn nửa bước Chúa Tể.
Nhưng ở Thời Không Trường Hà thì khác.
Tại Thời Không Trường Hà, nửa bước Chúa Tể hay vũ trụ đại năng đỉnh tiêm đều được đánh giá chiến lực một cách thống nhất.
Nhưng vấn đề mấu chốt là tại Thời Không Trường Hà có rất nhiều vũ trụ đại năng đỉnh tiêm mạnh hơn nửa bước Chúa Tể.
Còn Nam Vân trước mắt quả là có thể tranh phong với nửa bước Chúa Tể.
Chiến lực gần như tiếp cận nửa bước Chúa Tể.
Nhìn thì có vẻ hắn là tồn tại đỉnh tiêm của đại vũ trụ đấy.
Nhưng trong mắt Lục Trường Sinh thực sự không là gì hết.
Ở vũ trụ Ma Kha và vũ trụ Minh La, không biết Lục Trường Sinh đã tiện tay giết bao nhiêu nửa bước Chúa Tể nữa.
Nam Vân thì có đáng gì?
“Lục Trường Sinh, danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng chỉ có thể là của ta, hôm nay ta…”
Nét mặt Nam Vân lạnh băng.
Nhưng hắn còn chưa nói dứt lời thì bên này Lục Trường Sinh đã lười nói nhảm.
Hắn trực tiếp dùng một phần kích thước của vị diện Chân giới, trong nháy mắt hóa thành một bàn tay to đập về phía Nam Vân.
“Ầm ầm.”
Bàn tay khổng lồ này như thể che trời lấp đất.
Ngay lập tức bao phủ Nam Vân vào trong.
Điểm mấu chốt là Nam Vân lại có cảm giác “không thể giãy giụa được”.
Giống như trước bàn tay này ngay cả giãy giụa cũng là điều xa xỉ với hắn.
“Ảo giác! Đây là ảo giác về mặt tinh thần! Không ngờ ngươi còn am hiểu công kích tinh thần, nhưng những thứ này chung quy chỉ là ảo giác, có thể phá giải bằng sức mạnh…”
Sắc mặt Nam Vân kiên định.
Sau đó hắn lập tức tung ra một cú đấm.
Cú đấm này kinh thiên động địa.
Gần như là toàn bộ sức mạnh của Nam Vân.
Thậm chí còn xen lẫn cả ý chí của Nam Vân.
Dù kém xa Bất Hủ Chân Ý nhưng dưới sự tấn công từ ý chí của hắn, hầu hết các vũ trụ đại năng đều không thể chống đỡ được.
Ngay cả những vũ trụ đại năng đỉnh tiêm cũng bị ảnh hưởng.
Theo hắn thấy, cái gọi là “ảo giác” chẳng có ý nghĩa gì trước sức mạnh tuyệt đối.
“Ầm.”
Sức mạnh của hai người nhanh chóng va chạm với nhau.
Nam Vân vốn tự tin tràn trề, dường như mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn.
Nhưng khi sức mạnh của hắn va chạm với sức mạnh của Lục Trường Sinh, sắc mặt Nam Vân đột nhiên đại biến.
“Cái gì? Sức mạnh này… không phải ảo giác?”
“Sao… sao có thể chứ?”
Trong lòng Nam Vân cực kỳ kinh hãi.
Nhưng đây là một cuộc đối đầu trực diện.
Không địch nổi chính là không địch nổi.
Không thể ngăn cản thì chỉ có một kết cục.
Bàn tay to lớn của Lục Trường Sinh như vũ bão, trực tiếp phá tan mọi đòn tấn công của Nam Vân.
Hơn nữa bàn tay che trời lấp đất ấy chỉ nhẹ nhàng chộp tới.
“Xoẹt.”
Nam Vân đã bị Lục Trường Sinh nắm trong tay.
Sức mạnh khủng khiếp lập tức trói chặt toàn thân Nam Vân.
Chớp mắt Nam Vân đã trở thành tù nhân trong tay Lục Trường Sinh.
Cảnh tượng này khiến những người chứng kiến xung quanh đều kinh ngạc, gần như không ai tin vào mắt mình được nữa.
“Gì cơ, Nam Vân thua rồi à? Thậm chí còn không thể đỡ nổi một đòn?”
“Không phải Nam Vân là vũ trụ đại năng đỉnh tiêm à? Sao hắn lại không đỡ nổi một đòn cơ chứ?”
“Chuyện này… thực lực chênh lệch quá lớn, hoàn toàn là nghiền ép từ một phía!”
“Chúng ta đều đánh giá thấp Lục Trường Sinh rồi, thực lực của hắn… khó mà tưởng tượng nổi. E rằng ngay cả nửa bước Chúa Tể cũng chưa chắc đã là đối thủ của Lục Trường Sinh.”
“Trong thời gian ngắn Lục Trường Sinh đã tấn thăng thành đại năng nhị cảnh, rồi trong thời gian ngắn lại trở thành vũ trụ đại năng đỉnh tiêm, thậm chí còn đánh bại cả Nam Vân, đúng là không thể tin nổi.”
“Lục Trường Sinh là Giới Chủ, từ bao giờ Giới Chủ lại có thực lực mạnh mẽ như vậy?”
Vô số người xem vô cùng chấn động.
Ngay cả Chúa Tể cũng vậy!
Chuyện này thậm chí đã lật đổ nhận thức của bọn hắn.
Thực lực của Nam Vân thế nào là chuyện ai cũng biết.
Nhưng Lục Trường Sinh thì sao?
Chỉ một đòn đã đánh bại Nam Vân.
Hơn nữa Lục Trường Sinh ra đòn rất nhẹ nhàng.
Thậm chí còn chưa dùng hết toàn lực.
Hắn mới chỉ dùng tới một phần sức mạnh mà thôi.
Nhưng chỉ một phần sức mạnh đó thôi đã đủ để đánh bại Nam Vân.
Những người khác không hiểu nhưng các Chúa Tể lại nhìn rất rõ.
Đặc biệt là Chúa Tể Thiên Phong, con ngươi trong mắt hắn đột nhiên co rụt cả lại.
“Lục Trường Sinh… thực lực như vậy vượt xa các vũ trụ đại năng đỉnh tiêm, thậm chí còn vượt qua cả nửa bước Chúa Tể. Phi Long, đệ tử của ngươi quả là gặp được cơ duyên tốt!”
Chúa Tể Thiên Phong có thể nhìn ra trong cơ thể Lục Trường Sinh có Thần Thụ Số Mệnh.
Thậm chí còn có thể nhìn ra Lục Trường Sinh vẫn chưa dùng hết toàn lực.
Nhưng chỉ có vậy mà thôi.
Hắn chỉ có thể suy đoán thực lực của Lục Trường Sinh rất mạnh, nhưng mạnh đến mức nào thì Chúa Tể Thiên Phong cũng không rõ.
Chúa Tể Phi Long chỉ khẽ cười.
Chuyện Lục Trường Sinh chiến thắng thực ra đã nằm trong dự liệu của hắn.
Nếu không có thực lực tuyệt đối như vậy sao Lục Trường Sinh dám khiêu chiến toàn bộ vũ trụ đại năng chứ?
“Thiên Phong, đã nhường rồi.”
Chương 2133: Một trăm linh tám vị đại năng đỉnh tiêm liên thủ khiêu chiến, chấn động đại vũ trụ (2)“Hừ, ta không tới mức không thua được!”
Thiên Phong hừ lạnh một tiếng.
Sau đó hắn lập tức truyền âm cho Nam Vân.
Nam Vân gật đầu, đành phải nhận thua.
Lục Trường Sinh cũng không định giết chết Nam Vân.
Dù sao đằng sau mỗi một vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm gần như đều có một vị Chúa Tể chống lưng.
Đối phương lại không phải kẻ tới từ dị vũ trụ.
Không cần thiết phải đuổi cùng giết tận.
Sau khi Nam Vân nhận thua, Chúa Tể Thiên Phong vội vã dẫn đệ tử rời đi.
Giờ bọn hắn gần như không thể tranh giành danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng nữa rồi.
Nam Vân đã thảm bại, bọn hắn đâu còn có thể phục chúng nữa?
Nhưng giấu dưới vẻ ngoài bình tĩnh của các Chúa Tể khác e rằng cũng là sóng gió ngập trời.
Thực lực mà Lục Trường Sinh thể hiện đã vượt xa dự liệu của bọn hắn.
Với thực lực mạnh mẽ như vậy, đệ tử hoặc hậu duệ của bọn hắn có thể đảm bảo trăm phần trăm sẽ chiến thắng Lục Trường Sinh được không?
E rằng không một ai dám chắc như vậy.
Vậy thì chỉ còn cách cuối cùng.
Liên thủ!
Đưa thêm một số vũ trụ đại năng đỉnh tiêm tới, rồi để bọn hắn cùng nhau liên thủ đối phó với Lục Trường Sinh.
Dù sao trong tin tức truyền ra từ núi Phi Long cũng có nói.
Đừng nói là mười người liên thủ mà cả trăm người liên thủ cũng được.
Lục Trường Sinh có thể chấp nhận bất cứ hình thức khiêu chiến nào.
Chỉ cần không phải Chúa Tể tam cảnh đích thân ra tay là được.
Tất nhiên đây chỉ là kế hoạch, là suy nghĩ trong lòng bọn hắn.
Khi chưa chuẩn bị xong các Chúa Tể cũng sẽ không tiết lộ chuyện này ra ngoài.
Thậm chí bọn hắn còn đang chúc mừng Chúa Tể Phi Long.
Nhưng bọn hắn có thật sự muốn chúc mừng không?
Điều này không quan trọng.
Quan trọng là mục đích đã đạt được.
Nhờ đó thanh danh của Lục Trường Sinh cũng lớn hơn.
Thậm chí một phần khí vận tụ về đây còn rơi xuống toàn bộ núi Phi Long.
Dù sao Lục Trường Sinh cũng là đệ tử của núi Phi Long.
Lần này hắn mượn danh tiếng của núi Phi Long để nâng cao tầm ảnh hưởng, tất nhiên khí vận phải chia cho núi Phi Long một phần.
Nhưng dù vậy số khí vận còn lại vẫn rất to lớn.
Có thể thấy trong trận chiến giữa Lục Trường Sinh và Nam Vân, núi Phi Long đã tốn rất nhiều công sức để truyền bá tin tức.
“Quá yếu…”
Lục Trường Sinh lắc đầu.
Khi hắn đại sát tứ phương ở dị vũ trụ, Nam Vân chẳng là gì cả.
Bây giờ đột nhiên trở về đại vũ trụ, đối mặt với những vũ trụ đại năng nhị cảnh tương tự như Nam Vân, đối với Lục Trường Sinh đối phương quả thực quá yếu.
Oán Hận Ma Tôn, Cửu Đầu Chí Tôn… có vị nào không phải là những nhân vật lừng danh các dị vũ trụ đâu?
Ngay cả nửa bước Chúa Tể cũng không đáng để vào mắt.
Hiện giờ Lục Trường Sinh chỉ cần sử dụng kích thước gấp trăm lần thì áng chừng có thể tung hoành khắp đại vũ trụ rồi.
Nhưng giờ vẫn chưa vội.
Lần này Lục Trường Sinh đã đạt được mục đích rồi.
Hắn chỉ dùng một chiêu đã đánh bại Nam Vân, gần như là “miểu sát”, chắc chắn có thể chấn động toàn bộ đại vũ trụ.
Vậy thì lời khiêu chiến của hắn trước đây không còn là nói suông nữa.
Cũng sẽ không còn ai coi thường hắn được nữa.
Sau chuyện này, một số thủ đoạn ngấm ngầm đã không còn bất cứ ý nghĩa nào cả.
Muốn giành được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng thì nhất định phải đánh bại Lục Trường Sinh.
Tất nhiên vẫn cần thời gian mới tới được mục đích cuối cùng của Lục Trường Sinh.
Hắn vẫn chưa đến mức có thể nghiền ép tất thảy.
Nhưng cũng sắp rồi.
Giờ Lục Trường Sinh chỉ hy vọng tin tức nhanh chóng bùng nổ, lan truyền rộng hơn một chút.
Mọi người ở núi Phi Long đều đã tản đi.
Ngay cả các Chúa Tể cũng đã rời đi.
Nhưng vẫn có một số tu sĩ dường như không dám tin vào mắt mình.
Nam Vân bị “miểu sát”.
Thủ đoạn như vậy liệu có còn là đại năng nhị cảnh bình thường nữa không?
“Lần này Lục Trường Sinh ‘miểu sát’ Nam Vân như thế, còn ai dám đến khiêu chiến Lục Trường Sinh nữa?”
“Giờ ta mới phát hiện, Lục Trường Sinh đang bày ra dương mưu, hắn muốn đường đường chính chính giành được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng. Ai không phục cứ đến mà đánh bại hắn.”
“Đúng vậy, sau chuyện này ai muốn giành danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng đều không thể bỏ qua Lục Trường Sinh được, nếu không sẽ không thể phục chúng. Nhưng giờ ai dám chắc có thể đánh bại Lục Trường Sinh nữa? Lỡ như thua dưới tay Lục Trường Sinh thì hoàn toàn không còn cơ hội nào nữa.”
“Lục Trường Sinh vừa tấn thăng đại năng nhị cảnh được bao lâu? Cùng lắm cũng chỉ vài nghìn năm mà thôi. Trong vài nghìn năm mà có thể nâng cao thực lực đến mức này? Rốt cuộc Lục Trường Sinh đã tu luyện như thế nào vậy?”
“Nghe nói mấy nghìn năm gần đây Lục Trường Sinh đều lịch lãm ở các dị vũ trụ.”
“Ta cũng từng tới dị vũ trụ, nhưng thực lực cũng chẳng tăng được bao nhiêu.”
“Khi còn ở nhất cảnh Lục Trường Sinh đã liên tục lập nên kỳ tích. Trở thành đại năng nhị cảnh Lục Trường Sinh lại càng tỏa sáng. Với thực lực của Lục Trường Sinh hiện giờ e rằng danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng thật sự sẽ rơi vào tay hắn mất…”
Ánh mắt rất nhiều người lóe lên, vẻ mặt như có điều suy tư.
Đến giờ thực ra đã có rất nhiều người nhận ra điều bất thường rồi.
Lục Trường Sinh dựa vào đâu mà có thể phát triển nhanh như vậy?
Đặc biệt là khi đến nhị cảnh thực lực của hắn vẫn có bước đột phá mãnh liệt như thế.
Điều này không bình thường chút nào!
Huống chi Lục Trường Sinh chỉ là một gã Giới Chủ nhưng chiến lực lại có thể dễ dàng “miểu sát” Nam Vân, một vũ trụ đại năng đỉnh tiêm, điều này càng không bình thường.
Bởi ai cũng biết Giới Chủ chỉ khó chơi bởi tốc độ rất nhanh mà thôi.
Còn chiến lực ư?
Từ trước đến nay những tồn tại đỉnh tiêm của đại vũ trụ đều không phải là Giới Chủ.
Nhưng giờ đã xuất hiện một kẻ rồi.
Tồn tại đỉnh tiêm nhất trong số các đại năng nhị cảnh, Giới Chủ Lục Trường Sinh!
Chương 2134: Một trăm linh tám vị đại năng đỉnh tiêm liên thủ khiêu chiến, chấn động đại vũ trụ (3)Lục Trường Sinh trở về động phủ.
Hắn đang chải vuốt lại khí vận.
Khí vận khổng lồ không ngừng đổ dồn về cơ thể Lục Trường Sinh.
Tất nhiên muốn tiêu hóa hết chỗ khí vận này thì cần phải có một khoảng thời gian.
Theo thời gian trôi qua, linh hồn Tử Cực của Lục Trường Sinh cũng đang gia tăng một cách ổn định.
54%, 55%, 56%, 57%, 58%…
Chớp mắt linh hồn Tử Cực đã tăng lên đến 65%.
Lập tức tăng hẳn 12%.
Tốc độ tăng trưởng như vậy đã rất lớn.
Lục Trường Sinh đoán rằng đây không chỉ là khí vận từ đại vũ trụ.
Hẳn còn liên quan đến việc danh tiếng “Giới Chủ” của hắn đã vang dội khắp các dị vũ trụ.
Khí vận thật sự rất kỳ diệu.
Bất kể khí vận ở đâu, chỉ cần có khí vận là thậm chí có thể xuyên qua phạm vi của vô số vũ trụ rồi tác động lên tu sĩ.
Ngay cả Thời Không Trường Hà cũng không thể ngăn cản khí vận.
Ngoài vật chất Bất Hủ thì khí vận là thứ Lục Trường Sinh cảm thấy kỳ diệu nhất.
Thời Không Trường Hà cũng không thể làm gì được chúng.
Không biết qua bao lâu.
“Ầm.”
Một chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra.
Trước đây Lục Trường Sinh chưa bao giờ nghĩ sẽ xảy ra biến cố như vậy.
Rõ ràng Lục Trường Sinh cảm ứng được bản thể của mình.
Chính là vị diện Chân giới sau khi “thăng duy” vẫn ở bên cạnh Giới Hải.
Dù chỉ có thể tích rất nhỏ nhưng đó cũng là bản thể của hắn.
Bản thể của Lục Trường Sinh vốn vẫn luôn thử nghiệm đủ loại tần suất đặc biệt, hy vọng có thể ăn khớp với tần suất linh hồn của các chiều không gian khác, từ đó hấp thụ linh hồn của các chiều không gian và dòng thời gian khác.
Nhưng suốt mấy nghìn năm nay hầu như chẳng thu hoạch được gì.
Dường như chuyện này chỉ có thể dựa vào vận may mà thôi.
Nhưng vừa rồi bản thể của Lục Trường Sinh cảm nhận được một tần suất đặc biệt, như thể phù hợp với linh hồn của một chiều không gian khác.
Một cảm giác quen thuộc bỗng nhiên trào dâng.
“Xoẹt.”
Linh hồn Tử Cực của Lục Trường Sinh dường như “nhìn thấy” được “chính mình” của một chiều không gian khác.
Ánh mắt hắn xuyên qua vô số không gian, vô số thời gian, vô số vũ trụ.
Rơi vào một “Lục Trường Sinh” khác.
Không có bất cứ sự giao tiếp nào.
Hai bên chỉ nhìn lẫn nhau.
Trong nháy mắt dường như Lục Trường Sinh đã hiểu được mọi thứ về đối phương.
Đối phương vẫn gọi là “Lục Trường Sinh”.
Vẫn ở một thế giới siêu phàm.
Vẫn vươn lên từ phàm nhân.
Hơn nữa còn đi ra từ một thôn nhỏ, chỉ có điều ngay từ đầu đối phương đã bộc lộ thiên phú tu hành nên được đưa vào một tông môn lớn.
Sau đó tông môn bị diệt, bạn bè bị giết hại, ngay cả thôn nhỏ cố hương cũng bị tàn sát trong loạn thế.
Tính tình của “Lục Trường Sinh” đại biến, hắn trở thành một tán tu vừa chính vừa tà, cuối cùng thành tựu Siêu Thoát .
Đúng vậy, chỉ là một kẻ siêu thoát nhất cảnh.
Thậm chí còn chưa đạt đến nhị cảnh.
Trở thành kẻ siêu thoát nhất cảnh, linh hồn của “Lục Trường Sinh” cũng được lột xác, đồng thời nhìn thấy Thời Không Trường Hà và biết được mọi thứ.
Đáng tiếc hắn lại có linh hồn kém cỏi hơn trong vô số dòng thời gian và chiều không gian.
Một ngày nọ tần suất linh hồn của hắn trùng hợp với tần suất linh hồn của Lục Trường Sinh bên này.
Lúc này “Lục Trường Sinh” biết mình khó thoát khỏi cái chết.
Linh hồn của hắn sẽ không tự chủ được mà bị linh hồn của Lục Trường Sinh tới từ đại vũ trụ “nuốt chửng”.
Về cơ bản tần suất linh hồn không thể ăn khớp.
Một khi đã ăn khớp, chắc chắn linh hồn yếu hơn sẽ bị linh hồn mạnh hơn nuốt chửng.
Linh hồn của Lục Trường Sinh hiện tại chính là linh hồn Tử Cực.
Dù trong vô số dòng thời gian thì nó cũng là loại linh hồn vô cùng mạnh mẽ.
Tất nhiên đối phương không thể chống cự được.
Có lẽ đã rất lâu.
Hoặc có lẽ chỉ trong chớp mắt.
Linh hồn của “Lục Trường Sinh” bị nuốt gọn.
Sau đó tần số linh hồn đặc biệt cũng biến mất.
Lục Trường Sinh bỗng nhiên hiểu ra.
Hắn cúi xuống, nhanh chóng cảm ứng được linh hồn của mình.
“Đây là… linh hồn lột xác?”
Lục Trường Sinh vô cùng kinh ngạc.
Hắn biết rõ, khi linh hồn của hắn là linh hồn Tử Cực đã rất mạnh mẽ rồi.
Nhưng muốn lột xác thì có vẻ vẫn còn một khoảng cách.
Không ngờ sau khi nuốt chửng “chính mình” tại một dòng thời gian.
Linh hồn của hắn lập tức bước vào giai đoạn lột xác.
“Ầm ầm.”
Trong đầu Lục Trường Sinh vang lên một tiếng nổ lớn.
Chuyện linh hồn lột xác không phải bình thường.
May mắn thay Lục Trường Sinh đã có kinh nghiệm, vậy nên hắn không hề hoảng sợ.
Theo thời gian dần trôi, linh hồn Tử Cực của Lục Trường Sinh đột nhiên xuất hiện một tia kim quang.
Chỉ có điều tia kim quang này rất mờ nhạt.
Nếu không nhìn kỹ thậm chí còn không nhận ra.
Tuy nhiên thứ đó đích thực là kim quang.
Chỉ là kim quang này rất nhỏ bé.
Có không quá mười tia kim quang.
Nhưng sự xuất hiện của kim quang chính là sự lột xác về chất.
Quan trọng hơn là Lục Trường Sinh còn cảm nhận được một chút khí tức “Bất Hủ”.
Đúng vậy, những tia sáng màu vàng kim mờ mờ này khiến Lục Trường Sinh mơ hồ cảm nhận được khí tức “Bất Hủ”.
Lục Trường Sinh lập tức liên tưởng đến cái gọi là “Bất Hủ Chân Ý”.
Chẳng lẽ “Bất Hủ Chân Ý” thực sự có liên quan tới linh hồn?
Tuy nhiên đây chỉ là suy đoán của Lục Trường Sinh mà thôi.
Hắn lập tức mở bảng thuộc tính ra kiểm tra tình hình của mình hiện giờ.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhị cảnh
Vị diện Chân giới: 600 lần (Có thể tăng trưởng)
Linh hồn Hoàng Kim: 0 (Hoàng kim bất hủ, có thể tồn tại cả vạn năm giữa Thời Không Trường Hà)
Trên bảng thuộc tính, “linh hồn Tử Cực” đã biến mất.
Trở thành “linh hồn Hoàng Kim”.
Thậm chí phía sau còn có chú giải “hoàng kim bất hủ”.
“Lại là Bất Hủ …”
Ánh mắt Lục Trường Sinh lóe lên một tia khác thường.
Vậy thì “Bất Hủ” của linh hồn và Bất Hủ Chân Ý có liên quan gì với nhau không?
“Linh hồn Hoàng Kim này có thể tồn tại trong Thời Không Trường Hà cả vạn năm, quả thực rất mạnh, nhưng dường như vẫn chưa chạm đến cảnh giới Chúa Tể tam cảnh?”
Chương 2135: Một trăm linh tám vị đại năng đỉnh tiêm liên thủ khiêu chiến, chấn động đại vũ trụ (4)Chúa Tể tam cảnh trong Thời Không Trường Hà cũng không chỉ có vạn năm, ít nhất bọn hắn có thể chịu đựng được sự bào mòn của Thời Không Trường Hà trong quãng thời gian rất dài. Vì vậy nếu xét theo tiêu chuẩn này thì linh hồn Hoàng Kim vẫn chưa phải là đối thủ của Chúa Tể tam cảnh, lại càng không phải là Bất Hủ Chân Ý.
Tuy nhiên Lục Trường Sinh có thể cảm nhận được, nếu lần sau linh hồn lại lột xác.
Thì rất có khả năng linh hồn sau khi lột xác có thể đối đầu với Chúa Tể tam cảnh.
Đến lúc đó, có lẽ chính là lúc Bất Hủ Chân Ý của Lục Trường Sinh ra đời.
“Bất Hủ Chân Ý hóa ra lại có liên quan mật thiết đến linh hồn như vậy.”
“Đúng vậy, không trách sư tôn lại ưu ái những đệ tử có thiên phú linh hồn xuất sắc. Chỉ có thiên phú linh hồn xuất sắc thì mới có hy vọng tạo ra Bất Hủ Chân Ý.”
“Có điều những vũ trụ đại năng nhị cảnh khác hiểu về linh hồn ít hơn ta nhiều. Bọn hắn chỉ có thể đi khắp nơi tìm kiếm cơ duyên, nhưng nếu linh hồn của bọn hắn vẫn chưa lột xác thì dù có tìm được cơ duyên cũng vô dụng.”
Lục Trường Sinh lập tức hiểu rõ mọi chuyện.
Lúc này hắn không còn gì phải bối rối nữa.
Sự ra đời của Bất Hủ Chân Ý dường như không chỉ còn là một sự may mắn ngẫu nhiên nữa.
Mà là một con đường bước lên trời rất rõ ràng!
Lục Trường Sinh đã bước chân lên con đường lên trời này.
Đây là một con đường đúng đắn!
Nhưng Lục Trường Sinh cũng hiểu rõ rằng, nếu muốn linh hồn của mình tiếp tục tăng cường sẽ vô cùng khó khăn.
Ngay cả việc tăng thêm một chút cũng vô cùng gian nan.
Mỗi lần linh hồn lột xác độ khó sẽ tăng lên gấp bội, thậm chí gấp mười lần.
Ví dụ như hiện tại vẫn có khí vận liên tục đổ vào người Lục Trường Sinh.
Nhưng để từ 0 lên đến 1% e rằng sẽ cần rất nhiều thời gian.
Muốn để linh hồn Hoàng Kim lột xác mà chỉ dựa vào khí vận trong vũ trụ rộng lớn này chắc chắn sẽ không đủ.
Tuy nhiên Lục Trường Sinh cũng không có gì phải vội.
Hắn đã hoàn toàn ngộ ra con đường của mình.
Hoàn toàn phá tan sự hoang mang trước đó.
Có cảm giác như rẽ mây thấy mặt trời.
Tâm trạng hắn vô cùng thoải mái.
Ngay khi Lục Trường Sinh rẽ mây thấy mặt trời, con đường tu hành càng thêm rõ ràng thì toàn bộ các đại năng đỉnh tiêm trong vũ trụ đã tụ họp lại.
Mục đích của bọn hắn rất rõ ràng.
Đầu tiên là đánh bại Lục Trường Sinh.
Nếu không, không một ai có thể giành được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng.
Thậm chí không có cơ hội nào nữa.
“Các vị, các ngươi có dám chắc một mình mình có thể đánh bại Lục Trường Sinh không?”
Một trong những vũ trụ đại năng có mặt hỏi.
Xung quanh có rất nhiều vũ trụ đại năng, dù đều là những kẻ danh tiếng lẫy lừng hùng bá một phương trong đại vũ trụ, thậm chí còn có xuất thân không tầm thường.
Nhưng bọn hắn đều lắc đầu.
Đối mặt với Lục Trường Sinh, không ai trong số những người này có tự tin sẽ thắng cả.
“Dù không dám chắc nhưng các ngươi cam tâm tình nguyện dâng danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng cho hắn sao?”
“Đây là cơ hội duy nhất để chúng ta tấn thăng tam cảnh! Không có danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng này, chúng ta muốn tấn thăng tam cảnh sẽ khó như lên trời.”
“Nếu đã không đối phó được với Lục Trường Sinh lại không cam lòng dâng danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng, vậy chỉ còn một cách, liên thủ! Chúng ta chỉ cần liên thủ đánh bại Lục Trường Sinh, đá Lục Trường Sinh ra khỏi hàng ngũ các đại năng nhị cảnh tranh giành danh ngạch, sau đó chúng ta sẽ từ từ quyết định danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng thuộc về ai, các ngươi thấy thế nào?”
Các vũ trụ đại năng nhìn nhau, cuối cùng đều gật đầu đồng ý.
Sao bọn hắn có thể dung thứ cho những kẻ khác nhưng lại không thể dung thứ cho Lục Trường Sinh?
Không phải vì bọn hắn nhắm vào Lục Trường Sinh.
Mà bởi Lục Trường Sinh quá nguy hiểm.
Nếu đơn độc tranh giành danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng với Lục Trường Sinh, bọn hắn gần như không thể giành được.
Điểm này bọn hắn đều hiểu rõ trong lòng.
Chẳng mấy chốc các vũ trụ đại năng đã đạt được sự đồng thuận.
Gần như không gặp phải trở ngại nào.
Lục Trường Sinh mạnh mẽ như vậy, đây là do chính Lục Trường Sinh gây ra.
Tất nhiên đây cũng là cục diện mà Lục Trường Sinh phải gánh chịu.
Đã dám tuyên bố hùng hồn như vậy thì đương nhiên hắn phải gánh chịu hậu quả bị tất cả các vũ trụ đại năng nhắm vào!
“Được, vậy thì phát thông báo đi.”
“Một năm sau tại Đỉnh Vũ Trụ, một trăm linh tám vị vũ trụ đại năng đỉnh tiêm chúng ta sẽ liên thủ khiêu chiến với Lục Trường Sinh!”
Mọi người gật đầu.
Dù cách này nghe có vẻ hơi “bắt nạt người khác”.
Cũng không hề công bằng.
Nhưng vũ trụ rộng lớn này đã bao giờ có công bằng?
Huống chi hành động của bọn hắn đều nằm trong phạm vi quy củ do chính Lục Trường Sinh định ra.
Còn về thể diện?
Có lẽ bình thường bọn hắn đều phải giữ thể diện.
Nhưng khi liên quan đến con đường tu hành của bản thân thì thể diện cũng không còn quan trọng nữa.
Tin tức lan truyền, toàn bộ đại vũ trụ chấn động.
Quả là quá kinh thiên động địa.
“Cái gì, một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh liên thủ khiêu chiến với Lục Trường Sinh?”
“Đó là một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đấy, hầu như đều là những vũ trụ đại năng đỉnh tiêm. Đội hình như vậy, đủ để ngang dọc bất kỳ thế lực nào trong đại vũ trụ. Nếu đệ tam cảnh Chúa Tể không can thiệp, thì chính là vô địch!”
“Liên quan đến cuộc tranh giành danh ngạch vào học phủ Vĩnh Hằng, dù là đại năng nhị cảnh cũng chẳng màng đến thể diện nữa. Một trăm linh tám vị vũ trụ đại năng đỉnh tiêm, bọn hắn cùng nhau khiêu chiến Lục Trường Sinh, quả là… khó mà tưởng tượng nổi.”
“Cũng tại trước đây Lục Trường Sinh quá kiêu ngạo, gần như trở thành kẻ thù của toàn bộ đại năng nhị cảnh trong đại vũ trụ. Huống hồ gì điều này cũng nằm trong quy tắc khiêu chiến do chính Lục Trường Sinh đặt ra, không ai có thể bắt bẻ được.”
Chương 2136: Một trăm linh tám vị đại năng đỉnh tiêm liên thủ khiêu chiến, chấn động đại vũ trụ (5)“Đáng tiếc, nếu là đơn độc chiến đấu, công bằng tranh giành danh ngạch vào học phủ Vĩnh Hằng thì danh ngạch đó chắc chắn thuộc về Lục Trường Sinh. Chỉ tiếc giờ Lục Trường Sinh đã trở thành kẻ địch chung của tất cả các đại năng nhị cảnh trong đại vũ trụ, các đại năng nhị cảnh dù có liên thủ cũng phải loại Lục Trường Sinh ra ngoài trước đã.”
“Lần này, Lục Trường Sinh phải trả giá cho sự kiêu ngạo của mình rồi…”
Suốt một thời gian mọi người đều bàn tán xôn xao.
Nhưng phần lớn tu sĩ đều hiểu rõ đầu đuôi mọi chuyện.
Một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh kia không hề che giấu ý đồ, rõ như ban ngày.
Tuy nhiên sau khi tỏ vẻ tiếc nuối vẫn có rất nhiều tu sĩ tìm tới Đỉnh Vũ Trụ.
Dù bọn hắn đều không cho rằng Lục Trường Sinh có khả năng đánh bại một trăm linh tám vị vũ trụ đại năng đỉnh tiêm.
Nhưng một trận chiến lớn như vậy, liên quan đến hàng trăm vị đại năng nhị cảnh, lại là hàng trăm vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm cùng nhau đối phó với một vị đại năng nhị cảnh duy nhất.
Từ xưa đến nay cảnh này gần như là lần đầu tiên xuất hiện, tuyệt đối không thể bỏ lỡ được!
Tin tức nhanh chóng truyền đến núi Phi Long, cũng đến tai Lục Trường Sinh.
Lúc này Lục Trường Sinh đang ở trong đại điện.
Trong đại điện còn có sư tôn Chúa Tể Phi Long, Lâm Thanh Loan, sư huynh Triệu Dịch và sư huynh Phương Xuyên.
Những người này về cơ bản đều là thành viên cốt cán của núi Phi Long.
Ngoài ra còn có một số đại năng nhị cảnh mà Lục Trường Sinh chưa từng gặp mặt.
Nhưng thái độ của mọi người đều rất “thân thiện”, ai nấy nhìn thấy Lục Trường Sinh đều gật đầu chào hỏi hắn.
Dù sao hiện giờ Lục Trường Sinh danh tiếng lẫy lừng, ngay cả những đệ tử núi Phi Long chưa từng gặp mặt Lục Trường Sinh cũng lần lượt trở về một chuyến.
Bởi hiện giờ Lục Trường Sinh chính là tiêu điểm của toàn bộ đại vũ trụ.
Là đệ tử núi Phi Long, bọn hắn cũng cảm thấy vinh dự lây.
Chúa Tể Phi Long nhìn Lục Trường Sinh bên dưới, hỏi thẳng: “Trường Sinh, tổng cộng một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh liên thủ khiêu chiến ngươi, theo quy tắc ngươi đặt ra trước đây, ngươi không thể từ chối được.”
“Nhưng nếu ngươi không muốn thì để vi sư đi thương lượng với các Chúa Tể đứng sau bọn bọn hắn, dù sao một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh liên thủ cũng chỉ bọn bọn hắn mới dám làm? Không kẻ nào cần mặt mũi nữa rồi, vi sư không tin Chúa Tể đứng sau bọn bọn hắn cũng không cần mặt mũi.”
Đương nhiên Chúa Tể Phi Long phải đứng ra bảo vệ đệ tử của mình.
Đặc biệt là đệ tử mà hắn coi trọng nhất như Lục Trường Sinh lại càng phải bảo vệ bằng mọi giá.
Nhưng Lục Trường Sinh lại lắc đầu, nói: “Sư tôn, thực ra không cần rắc rối như vậy, một trăm linh tám vị thì một trăm linh tám vị, đệ tử có lòng tin, nếu bọn hắn muốn khiêu chiến thì chúng ta cứ tiếp chiêu.”
Lục Trường Sinh vừa dứt lời, cả đại điện đều lặng ngắt như tờ.
Ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía Lục Trường Sinh.
Đặc biệt là những đệ tử chưa từng gặp Lục Trường Sinh trước đây, ai nấy đều cảm thấy có phải Lục Trường Sinh quá tự phụ rồi không?
Đây chính là một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm đấy!
Bọn bọn hắn thậm chí còn không đủ tự tin có thể chống lại một người, vậy mà Lục Trường Sinh lại muốn cùng lúc đối đầu với một trăm linh tám người ư?
Chẳng phải là điên rồi sao?
Nhưng Lục Trường Sinh là đại năng nhị cảnh, hắn sẽ không phát điên.
Hắn đã nói như vậy thì tất nhiên là cũng có sự tự tin.
Chúa Tể Phi Long cũng im lặng.
Hắn biết Lục Trường Sinh có chút tự tin.
Thậm chí lần trước Lục Trường Sinh còn chưa dùng hết toàn lực.
Nhưng dù hắn là Chúa Tể thì khi nghe được tin này, suy nghĩ đầu tiên cũng là từ chối.
Đùa gì thế.
Một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm liên thủ khiêu chiến với Lục Trường Sinh?
Thật sự cho rằng núi Phi Long dễ bắt nạt sao?
Nhưng ý của Lục Trường Sinh lại là đồng ý.
Thậm chí hắn còn nói rằng mình có lòng tin.
Rốt cuộc Lục Trường Sinh lấy đâu ra lòng tin như vậy?
Với sự hiểu biết của Chúa Tể Phi Long về Lục Trường Sinh, nếu Lục Trường Sinh đã nói có lòng tin thì ắt hẳn không phải nói suông.
Lục Trường Sinh hẳn là có chỗ dựa nào đó.
“Được, ngươi tự mình hiểu rõ là được.”
“Nếu vậy vi sư sẽ thay ngươi nhận lời khiêu chiến của một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh kia.”
“Đa tạ sư tôn.”
Lục Trường Sinh tỏ ra rất bình tĩnh.
Ánh mắt của mọi người trong đại điện khi nhìn Lục Trường Sinh đều có chút thay đổi.
Dù thế nào đi nữa, lòng dũng cảm này không phải đại năng nhị cảnh bình thường nào cũng có được.
Đó là đối đầu với một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh, thậm chí là đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm.
Ngoài Chúa Tể ra, cả đại vũ trụ này ai có được dũng khí như vậy?
“Được rồi, các ngươi đều lui xuống đi, Trường Sinh ở lại.”
Chúa Tể Phi Long phất tay, những người khác đều rời khỏi đại điện.
Chỉ còn lại hai người là Lục Trường Sinh và Chúa Tể Phi Long.
“Trường Sinh, ngươi có nắm chắc không?”
Chúa Tể Phi Long nghiêm giọng hỏi.
“Sư tôn, người hẳn biết đệ tử ở vũ trụ Minh La đã giết chết Cửu Đầu Chí Tôn.”
“Theo đệ tử đoán, trên bảng Bách Tôn của Thời Không Trường Hà có lẽ sẽ có chỗ cho đệ tử.”
“Không biết những cường giả trên bảng Bách Tôn của Thời Không Trường Hà có thể chống lại một trăm linh tám vị vũ trụ đại năng đỉnh tiêm không?”
Lục Trường Sinh nói thật.
Thậm chí không hề phóng đại một chút nào.
Hiện giờ Lục Trường Sinh cảm thấy mình có thể lọt vào bảng Bách Tôn, trở thành cường giả Chí Tôn!
“Bảng Bách Tôn…”
Chúa Tể Phi Long cũng không khỏi chấn động.
Trước đây hắn đã nghe Triệu Dịch nhắc đến.
Nhưng giờ nghe Lục Trường Sinh đích thân thừa nhận, hơn nữa còn tự tin như vậy về việc lọt vào bảng Bách Tôn, dù hắn là Chúa Tể thì trong lòng cũng vô cùng chấn động.
Đó chính là bảng Bách Tôn.
Một khi lọt vào bảng Bách Tôn sẽ trở thành cường giả Chí Tôn.
Chương 2137: Phất tay trấn áp một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh! Đại vũ trụ chấn độngCái gì là cường giả Chí Tôn?
Chính là vô địch ở cấp độ nhị cảnh!
Đừng nói một trăm linh tám vị vũ trụ đại năng đỉnh tiêm, cho dù một nghìn vị vũ trụ đại năng thì thế nào?
Đối với cường giả Chí Tôn mà nói, số lượng cường giả cùng cấp căn bản không có ý nghĩa gì.
“Yên tâm, chỉ cần lần này ngươi có thể đánh bại một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh thì không ai có thể cướp danh ngạch của học phủ Vĩnh hằng khỏi tay ngươi được!”
Chúa Tể Phi Long nói chắc như đinh đóng cột.
Dù hắn không phải là Chúa Tể mạnh nhất trong đại vũ trụ.
Nhưng nếu Lục Trường Sinh đánh bại một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh mà vẫn không thể giành được danh ngạch của học phủ Vĩnh hằng thì Chúa Tể Phi Long cũng sẽ nổi giận.
Đến lúc đó không ai có thể chịu nổi cơn thịnh nộ của một Chúa Tể.
Lục Trường Sinh trở về động phủ của mình.
Lâm Thanh Loan cũng không quấy rầy Lục Trường Sinh nữa, nàng để Lục Trường Sinh tự mình điều chỉnh trạng thái.
Cứ như vậy, chớp mắt đã trôi qua một năm.
Đỉnh Vũ Trụ đã sớm tụ tập rất nhiều người.
Những người có thể đến Đỉnh Vũ Trụ cơ bản đều là kẻ siêu thoát.
Trước đây tại Đỉnh Vũ Trụ phần lớn đều là kẻ siêu thoát nhất cảnh.
Đại năng nhị cảnh cũng có, nhưng rất ít.
Nhưng lần này thì khác.
Lần này Đỉnh Vũ Trụ đã tụ tập rất nhiều đại năng nhị cảnh.
Từng người đều là những kẻ lừng danh, hùng bá một phương.
Hơn nữa, những đại năng nhị cảnh này đến Đỉnh Vũ Trụ đều rất khiêm tốn và tuân thủ quy củ của nơi này.
Không ai dám gây chuyện tại Đỉnh Vũ Trụ.
Dù sao hiện tại Đỉnh Vũ Trụ không chỉ có các đại năng nhị cảnh.
Ngay cả các Chúa Tể tam cảnh cũng gần như tụ hội đông đủ.
Gần bảy mươi phần trăm các Chúa Tể tam cảnh trong đại vũ trụ đều đích thân đến Đỉnh Vũ Trụ.
Nếu không thể đến bọn hắn cũng sẽ phái một phân thân đến để quan chiến.
Các Chúa Tể tam cảnh còn như vậy, thử hỏi các đại năng nhị cảnh nào dám làm càn ở Đỉnh Vũ Trụ?
“Lần này Đỉnh Vũ Trụ thật sự là một cuộc thịnh yến, các Chúa Tể tam cảnh, các đại năng nhị cảnh, những nhân vật từng chỉ xuất hiện trong truyền thuyết giờ đây đều đã xuất hiện đầy đủ.”
“Ngay cả các Chúa Tể cao cao tại thượng cũng xuất hiện, đủ thấy trận chiến giữa Lục Trường Sinh và một trăm linh tám đại năng nhị cảnh được quan tâm đến mức nào. Đây không chỉ đơn thuần là danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng nữa mà còn là nơi hội tụ khí vận của toàn bộ đại vũ trụ.”
“Đúng vậy, khí vận hội tụ. Có lẽ chưa từng có sự kiện nào có thể khiến khí vận của toàn bộ đại vũ trụ hội tụ như vậy. Một khi giành chiến thắng, một trăm linh tám đại năng nhị cảnh đó sẽ thu được vô số khí vận.”
“Lục Trường Sinh có khả năng thắng không? Nếu vậy hắn sẽ độc chiếm số khí vận khổng lồ này.”
“Lục Trường Sinh chiến thắng á? Có lẽ không ai tin Lục Trường Sinh thắng được đâu, đó là một trăm linh tám đại năng nhị cảnh, còn không phải là những đại năng nhị cảnh bình thường mà là những đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm đấy! Bất cứ vị nào trong số đó cũng đều là kẻ hùng bá một phương, tung hoành khắp đại vũ trụ, danh tiếng lẫy lừng. Giờ một trăm linh tám vị liên thủ chống lại Lục Trường Sinh, sao Lục Trường Sinh có thể thắng được?”
Thực ra có một số người muốn phản bác.
Nhưng mở miệng rồi cuối cùng lại chẳng nói gì.
Bởi chẳng ích gì.
Bây giờ có nói gì cũng vô nghĩa.
Một số người chưa từng gặp Lục Trường Sinh nhưng đã nghe nói về những chiến tích của hắn.
Đặc biệt là con đường thăng cấp của Lục Trường Sinh, biểu hiện của hắn tại Đỉnh Vũ Trụ có thể nói là chấn động cổ kim.
Giờ đây khi đối mặt với một trăm linh tám đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm, thực sự Lục Trường Sinh không thể tạo nên kỳ tích nữa ư?
Nếu không có sự tự tin này thử hỏi hắn dám chấp nhận thử thách sao?
Nhưng giờ không nhiều người coi trọng Lục Trường Sinh, tranh luận thêm cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Rốt cuộc ai thắng ai thua vẫn phải đợi đánh một trận mới biết được.
Lục Trường Sinh cũng không để mọi người ở Đỉnh Vũ Trụ phải chờ lâu.
Hắn trực tiếp sử dụng vị diện Chân giới giáng lâm xuống Đỉnh Vũ Trụ.
Hơn nữa hắn còn để vị diện Chân giới có kích thước gấp sáu trăm lần giáng lâm.
“Đến rồi! Lục Trường Sinh đến rồi.”
“Hắn chính là Lục Trường Sinh sao? Trông hắn có vẻ rất trẻ.”
“Lục Trường Sinh đã đến, một trăm linh tám đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm đâu rồi?”
“Hình như bọn hắn cũng đến rồi…”
Cùng với sự xuất hiện của Lục Trường Sinh, một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm cũng xuất hiện.
Bọn hắn không nói gì.
Chỉ lặng lẽ nhìn chòng chọc Lục Trường Sinh.
Một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm tạo thành uy thế rất lớn.
Ngay cả khi không nói một lời, chỉ đứng giữa hư không, áp lực đó cũng đủ khiến bất cứ đại năng nhị cảnh nào phải kinh hãi.
Nhưng Lục Trường Sinh lại không cảm thấy gì.
Không phải lần đầu tiên hắn nhìn thấy trận thế như vậy.
Thậm chí trận thế lớn hơn thế này Lục Trường Sinh cũng đã từng trải qua.
“Tốt nhất các ngươi nên để lại một phân thân, dù sao sống chết bất kể, nếu không có phân thân chết rồi thì sẽ vẫn lạc thật đấy.”
“Trận chiến này ta sẽ không nương tay đâu!”
Lục Trường Sinh lên tiếng.
Nhưng khi hắn vừa mở miệng, lời lẽ hùng hổ lại khiến một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh nổi giận.
Phải chăng Lục Trường Sinh đang coi thường bọn hắn?
“Không cần nhiều lời, chúng ta đã đến đây tức là đã chuẩn bị sẵn sàng.”
“Sống chết bất luận!”
Một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đồng thanh đáp trả.
“Như ý muốn của các ngươi!”
Lục Trường Sinh hít một hơi thật sâu, khí thế trên người tăng vọt.
“Giết!”
Một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm cũng không hề nương tay.
Tất cả đều tung ra đòn tấn công mạnh nhất của mình.
Không hề kiềm chế chút nào.
Bọn hắn tạo thành một đợt tấn công khủng khiếp, đủ sức hủy diệt tất cả.
Dường như bất cứ đại năng nhị cảnh nào cũng sẽ hóa thành tro bụi dưới đòn tấn công này.
Chương 2138: Phất tay trấn áp một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh! Đại vũ trụ chấn động (2)Lục Trường Sinh không có một động tác thừa.
Hắn chỉ đơn giản là triển khai vị diện Chân giới.
Vị diện Chân giới có kích thước gấp sáu trăm lần, một khi được triển khai hoàn toàn sẽ khủng khiếp đến mức nào?
Lúc này một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm đã cảm nhận được điều đó.
Bọn hắn ngẩng đầu nhìn lên.
Dường như trên đỉnh đầu là một màu đen kịt.
Chỉ có thể nhìn thấy một hư ảnh thế giới rộng lớn.
Bọn hắn không hề xa lạ với thế giới của Giới Chủ.
Với Giới Chủ thì thế giới bên trong cơ thể là nền tảng cốt lõi.
Thậm chí bọn hắn còn thường xuyên gặp gỡ Giới Chủ.
Thủ đoạn của Giới Chủ không gì khác ngoài thế giới bên trong cơ thể.
Nhưng thế giới bên trong cơ thể những Giới Chủ mà bọn hắn gặp rất dễ bị phá hủy.
Chỉ cần thế giới bị phá hủy, Giới Chủ sẽ không làm gì được nữa.
Nhưng trước mắt bọn hắn thực sự là thế giới sao?
Sao lại có một thế giới rộng lớn như vậy?
Một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đều thấy tim mình như thắt lại.
Vị diện Chân giới có kích thước gấp sáu trăm lần, cuồn cuộn giáng xuống, mang theo cảm giác như sao trời sụp đổ, ngày tận thế sắp đến.
Đây vẫn là thế giới sao?
“Ầm ầm.”
Cuối cùng, đòn tấn công của một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh va chạm dữ dội với vị diện Chân giới của Lục Trường Sinh.
Va chạm kịch liệt như trời long đất lở.
Vị diện Chân giới liên tục sụp đổ.
Nhưng chỉ có vậy.
Khu vực sụp đổ giống như một chấm đen nhỏ.
Trong toàn bộ vị diện Chân giới chẳng đáng để nhắc đến.
Nhìn thấy cảnh này, một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm không khỏi hít một hơi lạnh.
Đây vẫn là thế giới bên trong cơ thể Giới Chủ sao?
Một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm liên thủ, có thế giới nào không thể phá hủy?
Ngay cả vị diện cũng có thể dễ dàng bị phá hủy.
Đáng tiếc bọn hắn lại gặp phải Lục Trường Sinh.
Gặp phải vị diện Chân giới có kích thước gấp sáu trăm lần.
Sức mạnh của bọn hắn chỉ phá hủy được một phần nhỏ của vị diện Chân giới.
Không đáng kể chút nào.
Vị diện Chân giới của Lục Trường Sinh không gặp bất cứ trở ngại nào.
Nó ầm ầm rơi xuống, trong nháy mắt đã cuốn một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh vào trong vị diện Chân giới.
“Trấn!”
Rơi vào vị diện Chân giới.
Không thể ngăn cản kích thước gấp sáu trăm lần vậy thì chỉ có thể mặc Lục Trường Sinh tùy ý xử trí.
Trong nháy mắt một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm đã bị giam cầm.
Thậm chí không có chút sức phản kháng nào.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy cảnh tượng này một cách rõ ràng.
Ngay lập tức bầu không khí trở nên xao động.
Bọn hắn như thể không dám tin vào cảnh tượng trước mắt.
“Sao có thể chứ? Một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm đối đầu với một đòn, chỉ một đòn mà cũng không thể ngăn cản? Chẳng lẽ Lục Trường Sinh là Chúa Tể tam cảnh?”
“Chắc chắn Lục Trường Sinh không phải là Chúa Tể tam cảnh, hắn chỉ là một vị đại năng nhị cảnh. Nhưng thế giới của hắn quá mạnh mẽ, thế giới trong cơ thể hắn mạnh đến mức trước nay chưa từng thấy, e rằng sau này cũng không có người sánh bằng. Thế giới trong cơ thể hắn sao có thể mạnh mẽ đến vậy chứ?”
“Ta cũng là Giới Chủ, thế giới trong cơ thể chỉ có giới hạn. Ngay cả thế giới trong cơ thể đại năng nhị cảnh cũng không quá mạnh, so với đại năng nhị cảnh đã dung luyện đại đạo hay đại năng nhị cảnh có nhục thân cường đại thì thế giới trong cơ thể của Giới Chủ chúng ta kém xa, sao có thể mạnh mẽ đến mức này được?”
“Lục Trường Sinh thực sự đã một mình đánh bại một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm, thật không thể tin nổi. Giờ chỉ cần hắn muốn là hắn có thể khiến một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm này hóa thành tro bụi trong nháy mắt.”
“Mọi chuyện đã kết thúc, thực lực của Lục Trường Sinh vượt xa sức tưởng tượng của mọi người. Hóa ra lời tuyên bố hùng hồn của hắn trước đây không phải là cuồng vọng, mà hắn thật sự có thực lực như vậy…”
Không chỉ những kẻ siêu thoát nhất cảnh, nhị cảnh xung quanh chấn động.
Mà thật ra các Chúa Tể tam cảnh còn chấn động hơn.
Lần này Lục Trường Sinh không hề nương tay.
Dù sao cũng là đối đầu với một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm.
Lục Trường Sinh đã triển khai toàn bộ vị diện Chân giới với kích thước gấp sáu trăm lần.
Đối với Chúa Tể tam cảnh, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể thấy được sức mạnh này khủng khiếp đến mức nào.
“Kẻ này chỉ là đại năng nhị cảnh, sao lại mạnh mẽ đến vậy?”
“Ngay cả nửa bước Chúa Tể cũng không thể sánh bằng hắn, dù tại Thời Không Trường Hà bao la, chắc chắn chiến lực của Lục Trường Sinh cũng có thể là bá chủ.”
“Thực lực như vậy khiến ta nghĩ đến một khả năng, bảng Bách Tôn… liệu Lục Trường Sinh có thể vào bảng Bách Tôn không?”
“Cường giả Chí Tôn trên bảng Bách Tôn …”
Thoáng chốc, các Chúa Tể tam cảnh lại im lặng.
Bọn bọn hắn đều là Chúa Tể với kiến thức uyên thâm, đương nhiên biết đến bảng Bách Tôn và cường giả Chí Tôn.
Nhưng bọn bọn hắn chưa bao giờ nghĩ rằng đại vũ trụ cũng có thể sinh ra cường giả Chí Tôn của bảng Bách Tôn.
Nhưng Lục Trường Sinh thực sự có thực lực để trở thành cường giả Chí Tôn.
Điểm này bọn bọn hắn vẫn hiểu rõ.
“Phi Long, ngươi nói rõ ràng đi, rốt cuộc Lục Trường Sinh là thế nào đây?”
“Đúng vậy, Phi Long, một Giới Chủ nhị cảnh không thể nào có thực lực mạnh mẽ như vậy được.”
“Thực lực mà Lục Trường Sinh thể hiện lúc này gần như ngang bằng với cường giả Chí Tôn trên bảng Bách Tôn, hắn tu luyện thế nào vậy?”
Rất nhiều Chúa Tể đều dõi mắt về phía Chúa Tể Phi Long.
Rõ ràng Lục Trường Sinh có bí mật.
Thậm chí còn là bí mật động trời!
Ánh mắt Chúa Tể Phi Long lướt qua những Chúa Tể khác.
Thực ra hắn biết chuyện tu luyện của Lục Trường Sinh sớm muộn cũng không thể giấu được.
Chương 2139: Phất tay trấn áp một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh! Đại vũ trụ chấn động (3)Nhưng dù không giấu được thì cũng phải tối đa hóa lợi ích!
Nhất định phải tranh thủ lấy được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng.
“Cách tu luyện của Trường Sinh quả thực khác biệt, vậy chuyện hắn lấy được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng có ai phản đối gì không?”
Chúa Tể Phi Long hỏi.
Các Chúa Tể nhìn nhau.
Bọn hắn lại nhìn sang một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đang bị trấn áp trong vị diện Chân giới của Lục Trường Sinh.
Thậm chí còn có thể nhìn thấy ánh nhìn bình thản của Lục Trường Sinh.
Nếu thực sự từ chối, e rằng Chúa Tể Phi Long sẽ truyền âm cho hắn.
Không một ai trong một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm này có thể sống sót!
Đây chính là trụ cột của các thế lực lớn!
“Thôi vậy, danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng có thể trao cho Lục Trường Sinh, vậy mới xem như danh xứng với thực.”
“Đúng vậy, chỉ có Lục Trường Sinh mới có thể tranh đoạt danh hiệu đệ tử chân truyền của học phủ Vĩnh Hằng…”
“Lần này chúng ta chịu thua, không tranh nữa…”
Các vị Chúa Tể đều đã bày tỏ thái độ.
Trên mặt Chúa Tể Phi Long cũng lộ ra một nụ cười.
Thế này có nghĩa là hắn đã nắm chắc danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng trong tay, đây là chuyện tốt.
Dù sao nếu các Chúa Tể thực sự muốn tranh giành thì vẫn còn một số cách.
Ví dụ như những động thái ngầm.
Chúa Tể Phi Long cũng không muốn rơi vào cuộc tranh giành vô tận.
Vì vậy Chúa Tể Phi Long lập tức truyền âm cho Lục Trường Sinh.
Lúc này Lục Trường Sinh đang bình tĩnh chờ đợi.
Hắn biết sư tôn đang thương lượng điều kiện với các Chúa Tể khác.
Chưa thương lượng xong thì hắn sẽ không thả một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh này ra.
Về phần thắng bại?
Giờ thì ngay cả kẻ ngốc cũng có thể nhận ra ai thắng ai thua.
Ngay cả một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh cũng bị Lục Trường Sinh nghiền ép.
Thắng bại còn cần phải nói sao?
“Trường Sinh, bọn hắn đã đồng ý…”
Cuối cùng Lục Trường Sinh cũng nhận được truyền âm.
Vì thế Lục Trường Sinh nở một nụ cười.
Hắn vung tay, trực tiếp thả một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh ra.
Ngay sau đó, trong hư không lại hiện ra bóng dáng một trăm linh tám vũ trụ đại năng.
Những vũ trụ đại năng này nhìn nhau rồi cùng hành lễ với Lục Trường Sinh, “Chúng ta xin nhận thua.”
Đều là đại năng nhị cảnh.
Đều là bá chủ một phương.
Tất nhiên bọn bọn hắn biết Lục Trường Sinh đã nương tay.
Nếu không giờ này bọn bọn hắn đã chết rồi.
Sau trận chiến này, bọn bọn hắn cũng đều hiểu rõ, danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng không còn liên quan gì đến bọn bọn hắn nữa.
Nhưng vẫn có đại năng nhị cảnh không nhịn được hỏi: “Lục Giới Chủ, liệu có thể cho chúng ta biết thế giới của ngài tu hành như thế nào mà lại mạnh mẽ đến vậy không?”
“Xoẹt.”
Từng ánh mắt đổ dồn về phía Lục Trường Sinh.
Thậm chí còn có chút nồng nhiệt.
“Các ngươi đều muốn biết?”
“Đúng vậy, chúng ta muốn biết.”
Ánh mắt Lục Trường Sinh lướt qua một trăm linh tám vị vũ trụ đại năng.
Lại lướt qua những tu sĩ đang quan chiến xung quanh.
Có đại năng nhị cảnh, có kẻ siêu thoát nhất cảnh.
Nhưng lúc này đây tầm mắt của tất cả mọi người đều vô cùng nồng nhiệt.
Ngay cả khi không phải Giới Chủ, ngay cả khi không phải đại năng nhị cảnh thì lúc này bọn hắn cũng đều vô cùng mong đợi.
Bọn bọn hắn muốn biết rốt cuộc Lục Trường Sinh đã tu hành thế nào mà có thể trở nên mạnh mẽ như vậy?
Thực ra Lục Trường Sinh đã sớm có kế hoạch trong lòng.
Chuyện “thăng duy” không thể giấu mãi được.
Vị diện Chân giới của hắn nằm ngay cạnh Giới Hải.
Sớm muộn cũng có người phát hiện ra.
Nhưng nếu đã muốn truyền bá ra ngoài thì không thể tùy tiện quá được.
Huống chi Lục Trường Sinh cũng biết các Giới Chủ khác muốn “thăng duy” khó khăn đến nhường nào.
Lục Trường Sinh cũng không dám chắc liệu có Giới Chủ thứ hai “thăng duy” thành công hay không,.
Thế nên dù có truyền ra ngoài cũng chẳng sao.
Nhưng không thể truyền bá bừa bãi được.
Lục Trường Sinh cần “Thăng Duy Pháp” giúp thu hoạch thêm nhiều khí vận hơn.
“Muốn biết thì mười năm sau hãy tới núi Phi Long, Lục mỗ sẽ truyền đạo toàn bộ đại vũ trụ!”
“Đến lúc đó, bất cứ tu sĩ nào tới núi Phi Long cũng có thể nghe ta truyền đạo!”
Lục Trường Sinh nói xong thì thu hồi vị diện Chân giới rồi dẫn theo Lâm Thanh Loan và những người khác nhanh chóng biến mất tại Đỉnh Vũ Trụ.
Nhìn thấy Lục Trường Sinh biến mất không thấy bóng dáng, mọi người tại Đỉnh Vũ Trụ đều xôn xao.
“Lục Trường Sinh muốn… truyền đạo ư?”
“Hình như là truyền đạo thật. Nhưng bình thường không phải chỉ có Chúa Tể tam cảnh mới có tư cách này sao? Đại năng nhị cảnh truyền đạo chỉ có thể bị cười chê thôi…”
“Lục Trường Sinh truyền đạo ai dám cười chê chứ? Hắn chỉ dựa vào bản thân, dễ dàng nghiền ép một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm, thực lực như vậy có thể xưng là nhị cảnh vô địch, là người đứng đầu dưới Chúa Tể, ai dám cười chê hắn?”
“Đúng vậy, một Giới Chủ vốn chiến lực không mạnh lắm mới đúng. Tại đại vũ trụ Giới Chủ chỉ có khả năng bảo mệnh rất mạnh thôi, chiến lực thực tế không đủ mạnh, không ngờ lại xuất hiện một biến số như Lục Trường Sinh. Thế giới trong cơ thể hắn có thể mạnh tới vậy nhất định cũng có lý do. Lục Trường Sinh có tư cách truyền đạo!”
“Truyền đạo ư… Không ngờ một vị đại năng nhị cảnh lại có tư cách truyền đạo, hơn nữa còn không kém gì Chúa Tể tam cảnh.”
“Mười năm phải không? Vậy thì phải nhanh thôi, ta sẽ lập tức tới núi Phi Long…”
Thế là một nhóm người vội vã lên đường, thẳng hướng về núi Phi Long.
Dù sao mười năm nghe có vẻ rất dài, nhưng nếu không phải Giới Chủ thì di chuyển sẽ rất chậm, biết đâu khi đến được núi Phi Long đã qua mười năm mất rồi.
Lục Trường Sinh cho thời gian mười năm để truyền đạo, thực ra cũng vì muốn tin tức lan truyền, tốt nhất là lan khắp đại vũ trụ càng tốt.
Vô số Giới Chủ nghe tin đều sẽ động lòng.
Chương 2140: Phất tay trấn áp một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh! Đại vũ trụ chấn động (4)Dù sao có Giới Chủ nào không muốn giống như Lục Trường Sinh, ngạo thị quần hùng, nghiền ép các đại năng nhị cảnh khác, trở thành người đứng đầu dưới Chúa Tể?
Hành trình của các Giới Chủ rất thuận lợi.
Gần như không tốn chút sức lực nào đã tới được núi Phi Long.
Chúa Tể Phi Long cũng cười nói: “Các vị đạo hữu, nếu muốn biết Trường Sinh làm sao có được chiến lực như hiện tại, mười năm sau hãy đến núi Phi Long của ta.”
Nói xong Chúa Tể Phi Long cũng rời đi.
Lục Trường Sinh chỉ là một vị đại năng nhị cảnh vậy mà lại có thể truyền đạo khắp đại vũ trụ.
Sư tôn của hắn cũng được nở mày nở mặt.
Dù sao trước đây chỉ có Chúa Tể tam cảnh mới có tư cách “truyền đạo”.
Các Chúa Tể nhìn nhau.
“Chuyện Lục Trường Sinh truyền đạo, các vị thấy thế nào?”
“Tuy Lục Trường Sinh là đại năng nhị cảnh, nhưng một Giới Chủ lại có thực lực của cường giả Chí Tôn, thậm chí là cường giả Chí Tôn đầu tiên của đại vũ trụ chúng ta, khi hắn truyền đạo bản tọa sẽ đến.”
“Đúng vậy, tuy chúng ta là Chúa Tể tam cảnh nhưng không thể thiển cận được. Một vị cường giả Chí Tôn truyền đạo cũng không kém gì Chúa Tể chúng ta, ta cũng sẽ đến.”
“Cùng đi đi, ta muốn xem thử rốt cuộc đệ tử của Phi Long có bản lĩnh gì mà dám truyền đạo khắp đại vũ trụ?”
Nhất thời các Chúa Tể cũng động lòng.
Dù gì bọn hắn phải đến xem Lục Trường Sinh truyền đạo thế nào mới được.
Lục Trường Sinh trở về núi Phi Long.
Hắn lập tức bế quan.
Nói là bế quan thực ra là đang tiêu hóa lượng khí vận khổng lồ.
Phải nói rằng đợt khí vận này thực sự rất lớn.
Không chỉ có khí vận khi Lục Trường Sinh đánh bại một trăm linh tám vị vũ trụ đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm mang lại, mà còn có khí vận sau khi Lục Trường Sinh tuyên bố sẽ truyền đạo tại núi Phi Long.
Hơn nữa tin tức về việc truyền đạo vẫn đang lan truyền.
Khí vận còn lâu mới đạt đến đỉnh phong.
Tuy nhiên linh hồn của Lục Trường Sinh cũng đã khác xưa.
Giờ linh hồn của Lục Trường Sinh là linh hồn Hoàng Kim.
Lục Trường Sinh suy đoán linh hồn Hoàng Kim này có liên quan đến Bất Hủ Chân Ý.
Vì vậy hắn vẫn luôn chú ý đến tình trạng của linh hồn Hoàng Kim.
Thời gian trôi qua từng ngày.
Chớp mắt mười năm đã qua.
“Tách.”
Lục Trường Sinh mở mắt.
Mười năm đối với cuộc đời của một phàm nhân đã rất dài.
Nhưng đối với Lục Trường Sinh mà nói, dường như chỉ là một ý niệm.
“Mười năm rồi, khí vận nhiều thật đấy, đến giờ vẫn đang không ngừng đổ về…”
Lục Trường Sinh lẩm bẩm.
Lần này lượng khí vận vượt ngoài sức tưởng tượng của hắn.
Nếu là linh hồn Tử Cực trước đây, không biết đã gia tăng đến mức nào.
Nhưng giờ đã chuyển sang linh hồn Hoàng Kim, mạnh mẽ hơn linh hồn Tử Cực rất nhiều, khí vận cần dùng cũng lớn hơn.
Lục Trường Sinh lập tức mở bảng thuộc tính ra xem tình trạng của mình hiện giờ.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhị cảnh
Vị diện Chân giới: 600 lần (Có thể tăng trưởng)
Linh hồn Hoàng Kim: 2% (Hoàng kim bất hủ, có thể tồn tại cả vạn năm giữa Thời Không Trường Hà)
Nhìn bảng thuộc tính, linh hồn Hoàng Kim mới chỉ tăng lên 2%, Lục Trường Sinh không khỏi lo lắng.
2% quả thực quá ít.
Theo kinh nghiệm trước đây, nếu là linh hồn Tử Cực, lượng khí vận khổng lồ này hẳn sẽ giúp linh hồn tăng ít nhất 20%.
Vậy mà linh hồn Hoàng Kim chỉ tăng có 2%.
Điều này cho thấy việc tăng cường linh hồn Hoàng Kim khó tới mức nào.
Tuy nhiên, xét theo một góc độ khác đây lại là điều tốt.
Ít nhất Lục Trường Sinh đã có phương hướng để tạo ra Bất Hủ Chân Ý.
Lục Trường Sinh có cảm giác mãnh liệt rằng, khi linh hồn Hoàng Kim đạt đến 100% đó chính là lúc hắn sinh ra Bất Hủ Chân Ý.
Điều này chứng tỏ, hắn đã bước những bước đầu tiên trên con đường tạo ra Bất Hủ Chân Ý.
Tiếp theo chỉ cần không ngừng tăng cường linh hồn Hoàng Kim là đủ.
Đối với việc tu hành, phương hướng là điều quan trọng nhất.
Không có phương hướng thì tu hành thế nào cũng vô ích.
Chỉ khi tìm ra phương hướng đúng mới có thể từng bước tiến lên đỉnh cao tu hành.
Lục Trường Sinh rời khỏi động phủ.
Lâm Thanh Loan, Phương Xuyên, Triệu Dịch và những người khác đã chờ đợi từ lâu.
Thậm chí cả sư tôn Chúa Tể Phi Long cũng đích thân tới.
“Trường Sinh, ngươi chuẩn bị thế nào rồi?”
Chúa Tể Phi Long hỏi.
“Sư tôn, đệ tử đã chuẩn bị xong.”
Nét mặt Lục Trường Sinh rất bình tĩnh.
“Thực ra nếu ngươi không nói ra Thăng Duy Pháp cũng không ai có thể làm gì ngươi, ngươi có thể đi thẳng tới học phủ Vĩnh Hằng, vi sư vẫn chưa chết, không ai dám động đến ngươi đâu.”
“Đợi tới khi ngươi tấn thăng tam cảnh lại càng không ai có thể ép buộc ngươi.”
Chúa Tể Phi Long khẳng định chắc nịch.
Hắn là Chúa Tể.
Nếu một Chúa Tể nổi giận thì cả vũ trụ đều sẽ rung chuyển.
Đương nhiên Lục Trường Sinh hiểu ý của sư tôn.
Tuy nhiên lần truyền đạo này của hắn không phải do bị ai ép buộc.
Mà hắn chủ động làm như vậy.
“Thăng Duy Pháp” là do Lục Trường Sinh chính mình sáng tạo ra, nhưng thật ra cũng phải kết hợp với một số pháp môn Giới Chủ của đại vũ trụ mới có thể sáng tạo ra pháp môn này.
Hơn nữa không phải ai cũng có thể tu luyện Thăng Duy Pháp.
Lục Trường Sinh không dám chắc có Giới Chủ nào có thể luyện thành Thăng Duy Pháp hay không.
Ngoài ra vẫn còn một điểm quan trọng nữa.
Nếu hắn truyền đạo khắp đại vũ trụ thì sau này bất cứ ai tu luyện Thăng Duy Pháp đều sẽ mang ơn hắn.
Ngấm ngầm sẽ có khí vận đổ về chỗ hắn.
Tương đương với khí vận không ngừng tụ tập.
Nếu có thể thậm chí Lục Trường Sinh còn muốn “truyền đạo khắp Thời Không Trường Hà” nữa kìa.
Để các tu sĩ của vô số vũ trụ cũng tu luyện “Thăng Duy Pháp”.
Như vậy hắn sẽ liên tục thu được khí vận, nhờ đó tăng cường linh hồn.
Đây là chuyện trăm lợi mà không có hại.
Còn về việc có người tu luyện thành công Thăng Duy Pháp, ngược lại gây bất lợi cho Lục Trường Sinh?
Chương 2141: Phất tay trấn áp một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh! Đại vũ trụ chấn động (5)Điểm này Lục Trường Sinh không hề sợ hãi.
Từ khi bắt đầu tu luyện tới giờ hắn chưa từng e ngại cạnh tranh.
Nếu có một đối thủ có thể theo kịp bước chân của hắn, thậm chí Lục Trường Sinh còn cảm thấy vui mừng nữa kìa.
Đáng tiếc tới giờ vẫn chưa có bất kỳ đối thủ nào có thể sánh ngang với hắn.
Một khi bị Lục Trường Sinh vượt qua thì khoảng cách sẽ ngày càng lớn hơn, cuối cùng không thể nào đuổi kịp hắn được nữa.
“Đa tạ sư tôn, nhưng việc truyền đạo đệ tử đã quyết tâm rồi, sẽ không thay đổi.”
Lục Trường Sinh kiên định nói.
“Tốt.”
“Nếu ngươi đã quyết tâm vậy hãy đi truyền đạo thôi.”
“Mười năm qua núi Phi Long vô cùng náo nhiệt, khắp núi Phi Long chật ních người. Ngay cả khi vi sư tấn thăng tam cảnh cũng không có cảnh tượng rầm rộ thế này.”
Trên môi Chúa Tể Phi Long nở một nụ cười.
Rõ ràng hắn rất hài lòng với Lục Trường Sinh.
Núi Phi Long nhờ có Lục Trường Sinh giờ đã vang danh khắp đại vũ trụ.
Thanh thế còn lớn hơn cả thế lực của các Chúa Tể đỉnh tiêm.
“Sư tôn, mời.”
Sau đó Lục Trường Sinh cùng mọi người rời khỏi động phủ.
Núi Phi Long người đông như kiến, nơi này đang có rất nhiều người tụ tập.
Trong số đó phần lớn là những kẻ siêu thoát nhất cảnh.
Đại năng nhị cảnh cũng rất đông.
Thậm chí còn có rất nhiều Chúa Tể tam cảnh đi cùng Chúa Tể Phi Long.
Hôm nay là ngày Lục Trường Sinh “truyền đạo”, ngay cả các Chúa Tể cũng đến, đủ thấy toàn bộ đại vũ trụ quan tâm đến Lục Trường Sinh thế nào.
“Lục Trường Sinh truyền đạo toàn bộ đại vũ trụ, quả là chưa từng có tiền lệ, vốn tưởng rằng các Chúa Tể sẽ không đến không ngờ ngay cả Chúa Tể cũng đến dự? Đúng là nể mặt Chúa Tể Phi Long.”
“Nể mặt Chúa Tể Phi Long? Ta thấy chưa chắc đâu, hẳn là coi trọng Lục Trường Sinh mới đúng. Chúa Tể Phi Long tuy có chút mặt mũi nhưng các Chúa Tể khác có thật sự vì cái gọi là nể mặt mà đến tham gia buổi truyền đạo của Lục Trường Sinh không? Hẳn là vì Lục Trường Sinh mới đúng.”
“Đúng vậy, giờ Lục Trường Sinh đã có thể xưng là vô địch dưới cảnh giới Chúa Tể. Hơn nữa còn giành được danh ngạch đến học phủ Vĩnh Hằng, thành tựu sau này khó mà lường được, các Chúa Tể đến kết giao cũng là chuyện bình thường.”
“Liệu có khả năng các Chúa Tể thực ra cũng rất mong chờ buổi truyền đạo của Lục Trường Sinh không? Dù sao Lục Trường Sinh chỉ là Giới Chủ nhưng thực lực lại mạnh đến mức bất thường, các Chúa Tể muốn tìm hiểu nguyên nhân thì buổi truyền đạo này chính là thời cơ tốt nhất để hiểu rõ về Lục Trường Sinh.”
Mặc dù có nhiều lời đồn đoán nhưng không ai có thể thuyết phục được ai.
Nhưng dù sao đi nữa, hôm nay toàn bộ núi Phi Long đều cực kỳ náo nhiệt.
Buổi “truyền đạo” của Lục Trường Sinh không hề vắng lặng.
Ngược lại còn vô cùng náo nhiệt.
Từ sự tụ tập của khí vận, thực ra Lục Trường Sinh đã biết hôm nay chắc chắn sẽ là sự kiện chưa từng có tiền lệ.
Vì vậy từ khi hắn xuất hiện, khí vận đã từng đợt đổ về phía hắn.
Đạo tràng đã chuẩn bị xong.
Lục Trường Sinh trực tiếp bay lên đạo tràng, ngồi xếp bằng.
Ngay sau đó từng ánh mắt đổ dồn về phía Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh có thể cảm nhận rõ ràng, trong những ánh mắt này chắc chắn có Chúa Tể.
Thậm chí còn không ít.
Mà lần này người đến đông nhất thực ra là Giới Chủ.
Đúng vậy chính là Giới Chủ.
Từ khi vị diện Chân giới của Lục Trường Sinh thăng cấp hắn đã không tới Giới Hải nữa.
Hắn không hè biết, giờ hắn đã trở thành một “huyền thoại” trong Giới Hải.
Bởi lẽ trong số các Giới Chủ chưa từng xuất hiện đại năng nào mạnh mẽ như Lục Trường Sinh.
Chưa từng có một ai.
Nay Lục Trường Sinh tuyên bố “truyền đạo”, tất nhiên những Giới Chủ này là người tích cực nhất.
Bọn hắn tha thiết muốn biết Lục Trường Sinh đã làm thế nào để thế giới bên trong cơ thể mình trở nên hùng mạnh đến vậy?
Lục Trường Sinh không hề chần chừ, hắn trực tiếp mở lời: “Như chúng ta đã biết, thế giới bên trong cơ thể Giới Chủ có sự trói buộc, dường như thế giới bên trong không thể mở rộng quá nhiều, cũng không thể phát triển đến mức quá mạnh.”
“Nhưng tại sao Giới Hải lại có thể hùng mạnh tới vậy?”
“Nếu thế giới bên trong cơ thể Giới Chủ chúng ta có thể giống như Giới Hải, thì liệu chúng ta có thể không ngừng gia tăng kích thước của thế giới bên trong, từ đó sở hữu sức chiến đấu mạnh mẽ hay không?”
“Ta đã biến đổi thế giới bên trong cơ thể mình thành một hình thái tương tự như Giới Hải, ta gọi đó là thăng duy.”
“Một khi thế giới bên trong cơ thể thăng duy nó sẽ không ngừng phát triển như Giới Hải, nuốt chửng những thế giới và vị diện tĩnh mịch để không ngừng phát triển, cũng có thể để thế giới bên trong cơ thể sinh ra sự sống, để những sinh mệnh này cũng tu thành Giới Chủ rồi dung nhập thế giới của bọn hắn vào thế giới bên trong cơ thể chúng ta hệt như dung nhập vào Giới Hải, từ đó hình thành một vòng tuần hoàn bên trong, cũng có thể không ngừng tăng cường kích thước của thế giới của chúng ta, nhưng điều này cần rất nhiều thời gian và cũng cần một nguồn năng lượng khổng lồ để hỗ trợ quá trình tu hành của vô số sinh mệnh trong thế giới bên trong…”
Buổi “giảng đạo” của Lục Trường Sinh sâu sắc mà dễ hiểu, giải thích mọi lý lẽ một cách hết sức rõ ràng.
Không có những lời lẽ quanh co khó hiểu.
Nhiều người như thể đột nhiên được mở ra lối suy nghĩ mới.
Tâm trí bọn hắn sáng bừng lên.
Hóa ra tu hành còn có thể như vậy?
Lúc này rất nhiều Giới Chủ còn cảm thấy chấn động từ sâu trong linh hồn.
Lời nói của Lục Trường Sinh như sét đánh bên tai.
Bọn hắn suy nghĩ kỹ càng, thấy lời này rất có lý.
Giới Hải là gì?
Vô số Giới Chủ dung hợp thế giới trong cơ thể mình vào Giới Hải, nhờ vậy Giới Hải mới dần phát triển đến mức hùng mạnh và kỳ diệu như hiện nay.
Vậy thì hãy thử cách khác.
Nếu Giới Chủ biến thế giới trong cơ thể mình thành “Giới Hải”, chẳng phải bọn hắn có thể liên tục phát triển sao?
Chương 2142: Truyền đạo khắp đại vũ trụ, chưa từng có tiền lệ! Chúa Tể Lục Giới ChủGiới hạn cao đến mức khó mà tưởng tượng!
Nhiệt liệt!
Rung động!
Xôn xao!
Theo lời “giảng đạo” của Lục Trường Sinh.
Vô số người cảm thấy chấn động.
Cuối cùng bọn hắn cũng hiểu vì sao Lục Trường Sinh lại có thể mạnh mẽ đến vậy.
Thế giới trong cơ thể hắn sánh ngang với Giới Hải, ai có thể chống lại hắn được?
Ngay cả các vị Chúa Tể cũng vô cùng chấn động.
Bọn hắn hiểu rõ Giới Hải khủng khiếp đến mức nào.
Ngay cả Chúa Tể cũng không thể hoàn toàn phá hủy Giới Hải.
Chủ yếu là vì kích thước của Giới Hải quá lớn.
Dù sức mạnh phân giải của Chúa Tể có thể phân giải vạn vật.
Nhưng kích thước Giới Hải quá lớn, sức mạnh phân giải chưa kịp phân giải hết thì Giới Hải lại “tái sinh” ra sức mạnh mới.
Nếu so về tiêu hao, Chúa Tể cũng không thể đấu lại Giới Hải.
Vì vậy dù sức mạnh của Giới Hải kém hơn Chúa Tể nhưng Chúa Tể lại bất lực trước Giới Hải.
Đây chính là nguyên nhân cốt lõi!
Một khi Lục Trường Sinh tăng cường vị diện Chân giới trong cơ thể mình lên kích thước tương đương với Giới Hải.
Chuyện gì sẽ xảy ra?
Nhị cảnh nghịch chiến tam cảnh?
Dường như đây không phải chỉ là chuyện hoang đường.
Đây là chuyện có thể xảy ra!
Tất nhiên muốn tăng kích thước thế giới trong cơ thể lên ngang bằng với Giới Hải sẽ rất khó.
Nhưng dù sao đó cũng là một hy vọng.
Và là hy vọng có thể thành công.
“Thật tuyệt vời! Thật quá tuyệt vời! Phi Long, ngươi đã nhận được một đệ tử tốt đấy!”
“Phi Long, thế giới trong cơ thể đệ tử Lục Trường Sinh của ngươi hẳn là đã thăng cấp rồi phải không? Không thể tưởng tượng nổi, vậy mà hắn lại bắt chước theo cách của Giới Hải, thực ra trước đây không phải không có người nghĩ đến điều này nhưng hầu như bọn hắn đều thất bại, không ngờ Lục Trường Sinh lại thành công.”
“Theo cách của Lục Trường Sinh, nếu kích thước thế giới trong cơ thể hắn tăng trưởng đến mức ngang bằng với Giới Hải, với thân phận đại năng nhị cảnh, hắn có thể nghịch chiến Chúa Tể tam cảnh, dường như cảnh tượng đó thật sự có thể xảy ra, đến lúc đó có lẽ sẽ chấn động cả đại vũ trụ, không, có lẽ sẽ chấn động cả Thời Không Trường Hà mênh mông mới đúng…”
Vô số người chấn động.
Ai nấy đều mang theo sự mong đợi.
Ngay cả những kẻ không phải Giới Chủ cũng vậy.
Lý niệm này đối với những tu sĩ theo con đường nhục thân hay dung luyện đại đạo thực ra cũng có ích về mặt tư duy.
Nhưng vẫn còn một bước quan trọng nhất.
Có người lên tiếng hỏi: “Lục Giới Chủ, xin hỏi phải làm thế nào để thăng cấp?”
Đúng vậy, đây mới là bước quan trọng nhất.
Ánh mắt của vô số người đều tập trung vào Lục Trường Sinh.
Nói hay đến mấy cũng vô ích.
Chỉ có thăng cấp mới là mấu chốt.
Nếu không thể thăng cấp thì mọi thứ đều không cần bàn nữa.
“Làm thế nào để thăng cấp…”
Lục Trường Sinh khẽ cười.
Hắn đã biết rồi sẽ có người đặt ra câu hỏi này.
Dù sao thì đây mới là trọng tâm!
“Lục mỗ có một phương pháp thăng cấp, bất cứ ai tu hành theo phương pháp này đều sẽ kết nhân quả với Lục mỗ, phải hành lễ đệ tử với Lục mỗ, các ngươi có đồng ý không?”
Giọng nói của Lục Trường Sinh truyền khắp bốn phương.
“Chúng ta nguyện ý, đương nhiên chúng ta nguyện ý.”
“Cảm tạ Lục Giới Chủ đã truyền đạo!”
“Pháp môn khai sáng con đường mới cho Giới Chủ này đáng được tất cả Giới Chủ cảm kích, đáng để chúng ta hành lễ bái sư với Lục Giới Chủ!”
Không ai phản đối.
Ngay cả Chúa Tể cũng vậy.
Chỉ là hành lễ bái sư mà thôi.
Các vị Chúa Tể này cũng không tu hành.
Đối với những đại năng nhị cảnh, cùng cảnh giới tu vi mà phải hành lễ bái sư với Lục Trường Sinh thì có xá gì?
Đây chính là pháp môn có công đức nghìn đời!
Lục Trường Sinh sẽ công khai truyền đạo.
Đây là công đức vô lượng!
Đương nhiên đại vũ trụ không coi trọng công đức.
Nhưng lại có khí vận.
Lục Trường Sinh nói câu này thực ra là vì khí vận.
Sau này hễ có người tu luyện Thăng Duy Pháp.
Thậm chí mượn dùng phương thức Thăng Duy Pháp thì cũng không thể tránh khỏi việc cống hiến khí vận cho Lục Trường Sinh.
Ngay cả người ở dị vũ trụ cũng thế.
Như vậy Lục Trường Sinh sẽ liên tục thu được khí vận.
Đây cũng là điều Lục Trường Sinh đã tính trước.
Có người thăng duy thành công hay không.
Đối với Lục Trường Sinh mà nói cũng không quan trọng.
“Trong ba ngày truyền đạo tại đây Lục mỗ sẽ công khai truyền thụ Thăng Duy Pháp.”
“Ba ngày sau, các ngươi lĩnh ngộ được bao nhiêu, thì tùy vào cơ duyên tạo hóa của các ngươi…”
Nói xong Lục Trường Sinh bắt đầu truyền thụ Thăng Duy Pháp.
Quả thực hắn không hề giấu giếm, truyền thụ toàn bộ Thăng Duy Pháp.
Thậm chí cả lý niệm thăng duy cũng giải thích một cách rõ ràng.
Nếu có người thắc mắc hắn cũng giải đáp từng câu một.
Phải nói rằng có thể trở thành Giới Chủ, có thể trở thành kẻ siêu thoát thì năng lực lĩnh ngộ đều không tầm thường.
Rất nhiều người đã nắm được Thăng Duy Pháp, hiểu rõ Thăng Duy Pháp là gì.
Nhưng tu hành thực tế lại là chuyện khác.
Chớp mắp ba ngày đã trôi qua.
Thời gian truyền đạo của Lục Trường Sinh cũng đã hết.
“Ba ngày đã đến, lần truyền đạo này kết thúc, các vị hãy rời khỏi núi Phi Long.”
Nói xong thân ảnh Lục Trường Sinh biến mất không thấy đâu nữa.
Hắn trực tiếp “thăng duy” vào bản thể vị diện Chân giới.
Những tu sĩ khác không nhìn thấy Lục Trường Sinh đã đi đâu.
Nhưng Chúa Tể thì khác.
Chúa Tể tự xưng là toàn trí toàn năng, dù có chút khoa trương nhưng hiện giờ bọn hắn đã biết bí mật “thăng duy” của Lục Trường Sinh, vì vậy cảm nhận vẫn luôn theo sát Lục Trường Sinh, quả nhiên đã nhìn thấy một thế giới nhỏ không bắt mắt bên cạnh Giới Hải.
Rõ ràng chính là vị diện Chân giới của Lục Trường Sinh!
“Thật sự thoát khỏi Giới Hải rồi… Thăng Duy Pháp quả là một loại pháp môn không thể tưởng tượng nổi, đưa các Giới Chủ lên một tầm cao mới, thậm chí tại Thời Không Trường Hà hẳn là pháp môn này cũng có thể được coi là pháp môn hàng đầu!”
Chương 2143: Truyền đạo khắp đại vũ trụ, chưa từng có tiền lệ! Chúa Tể Lục Giới Chủ (2)“Đúng vậy, theo lý thuyết tu hành Thăng Duy Pháp có thể nghịch phạt Chúa Tể tam cảnh về mặt chiến lực! Pháp môn như vậy, dù tại Thời Không Trường Hà chắc chắn cũng là loại pháp môn hàng đầu.”
“Pháp môn như vậy lại không phải do Chúa Tể tam cảnh sáng tạo mà là do một đại năng nhị cảnh tạo ra, thật không thể tin nổi.”
“Đây chính là sự thật… hiện tại Lục Trường Sinh đã là tổ sư sáng tạo đạo pháp, địa vị cũng không kém cạnh các Chúa Tể tam cảnh chúng ta.”
“Giờ Lục Trường Sinh gần như đã là cường giả nhị cảnh vô địch, so với chúng ta, những kẻ thống trị tam cảnh liệu có bao nhiêu khác biệt? chi sắp tới hắn còn đến học phủ Vĩnh Hằng, sau này rất có khả năng sẽ tiến vào tam cảnh.”
“Ha ha ha, đại vũ trụ có thể sinh ra Lục Giới Chủ cũng là phúc phận của đại vũ trụ chúng ta!”
Những vị Chúa Tể này đều là những người hiểu biết rộng rãi.
Tầm nhìn của bọn hắn không hề hẹp hòi.
Không phải bọn hắn không hề ghen tị, không hề ngưỡng mộ chút nào.
Chỉ là những cảm xúc tiêu cực đó rất khó xuất hiện trong lòng bọn hắn.
Đặc biệt tầm nhìn của bọn hắn không chỉ giới hạn ở đại vũ trụ nhỏ bé này.
Mà là hướng đến toàn bộ Thời Không Trường Hà.
Mà Lục Trường Sinh chính là một tia hy vọng.
Hiện giờ đại vũ trụ cũng không thể coi là một vũ trụ cường đại.
Đại vũ trụ chỉ vừa mới tiếp xúc với liên minh vũ trụ, bị buộc phải mở cửa với các vụ trụ khác.
Ai biết được tương lai sẽ xảy ra chuyện gì?
Trước đây bọn hắn không rõ tình hình thực tế của Lục Trường Sinh.
Vì danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng, tất nhiên bọn hắn phải cố gắng tranh thủ cho đệ tử hoặc hậu bối nhà mình.
Nhưng giờ thì khác rồi.
Giờ bọn hắn đã hiểu được tiềm lực của Lục Trường Sinh khủng khiếp đến nhường nào.
Hiểu được rằng hiện tại Lục Trường Sinh có thể được xưng là “cường giả Chí Tôn”.
Vậy thì tất nhiên bọn hắn sẽ không tranh giành danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng nữa.
Đại hội truyền đạo kết thúc.
Các Chúa Tể cũng đã rời đi.
Phần lớn tu sĩ cũng rời đi.
Lần này người thu hoạch nhiều nhất chắc chắn là các Giới Chủ.
Nhiều Giới Chủ đã bắt đầu thử nghiệm “thăng duy”.
Đáng tiếc không một ai thành công.
Nếu “thăng duy” mà đơn giản như vậy thì đó không còn là “thăng duy” nữa.
Lục Trường Sinh cũng biết “thăng duy” rất khó.
Sau khi “thăng duy”, muốn gia tăng kích thước thế giới thực ra cũng rất khó.
Khi đó phải đến dị vũ trụ cắn nuốt một lượng lớn vị diện tĩnh mịch.
Thậm chí Lục Trường Sinh cũng không dám chắc, nếu có người “thăng duy” tìm đến dị vũ trụ liệu sẽ có chuyện dùng đủ mọi cách để phá hủy một số vị diện, khiến những vị diện này rơi vào cảnh tĩnh mịch hay không.
Theo kinh nghiệm thực tế, về lý thuyết thì bản chất con người rất khó đoán, điều này rất có thể sẽ trở thành hiện thực.
Không phải ai cũng có giới hạn như Lục Trường Sinh.
Rất nhiều tu sĩ vì tu luyện mà chỉ lấy bản thân làm trọng.
Vì tu luyện không từ mọi thủ đoạn.
“Nếu sau này số lượng Giới Chủ ‘thăng duy’ tăng lên, thậm chí tràn lan thì e rằng sẽ gây ra ảnh hưởng to lớn đến toàn bộ các dị vũ trụ tại Thời Không Trường Hà, từ đó ảnh hưởng đến đại vũ trụ…”
Trong động phủ của Lục Trường Sinh, hắn đang suy nghĩ rất nhiều chuyện.
“Thăng Duy Pháp” có thể là một chiếc hộp Pandora.
Mở nó ra rốt cuộc là đúng hay sai chính Lục Trường Sinh cũng không rõ.
Nhưng đối với cá nhân hắn, việc truyền bá “Thăng Duy Pháp” chắc chắn có lợi ích rất lớn.
Ví dụ như hiện tại, ba ngày truyền đạo của Lục Trường Sinh kết thúc, linh hồn Hoàng Kim tăng thêm 1%, đạt tới 3%.
Hiện vẫn chưa kết thúc.
Theo thời gian trôi qua, lại có một lượng lớn khí vận tụ tập trên người hắn.
Chỉ trong vòng một tháng linh hồn Hoàng Kim lại tăng thêm 1%, đạt tới 4%.
Trong thời gian ngắn, khí vận vẫn không hề suy giảm.
Thậm chí đã rơi vào trạng thái ổn định.
Luôn có rất nhiều khí vận tụ tập.
Quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Nếu ngày sau pháp môn này được truyền bá đến dị vũ trụ.
Vậy thì khí vận mà hắn thu hoạch được chắc chắn sẽ càng nhiều.
“Thôi vậy, cho dù là hộp Pandora cũng có sức mạnh có thể kiềm chế.”
“Chúa Tể tam cảnh có thể phân giải thế giới sau khi thăng duy, bất kể thế giới thăng duy rộng lớn đến đâu thì bản chất sức mạnh cũng không sánh bằng sức mạnh phân giải của Chúa Tể tam cảnh.”
“Vì vậy việc cấp bách nhất, cốt lõi của tu hành vẫn là sớm ngày tạo ra Bất Hủ Chân Ý, tấn thăng tam cảnh!”
Lục Trường Sinh không hề quên đi ý nguyện ban đầu.
Hắn biết điều cốt lõi của tu hành là gì.
Bởi vậy sẽ không mãi đắm chìm vào việc tăng trưởng kích thước vị diện Chân giới.
Việc của đại vũ trụ đã xong, Lục Trường Sinh vẫn rất mong chờ hành trình tới học phủ Vĩnh Hằng.
Dù sao nơi đó cũng tụ hội vô số thiên tài hàng đầu của các vũ trụ dưới trướng liên minh vũ trụ.
Hơn nữa còn có vô số tài nguyên.
Thậm chí còn có lời đồn rằng học phủ Vĩnh Hằng có thể nâng cao tỷ lệ tạo ra Bất Hủ Chân Ý của các vũ trụ đại năng.
Lục Trường Sinh thực sự có chút mong đợi.
Hắn chuẩn bị đến học phủ Vĩnh Hằng.
Lục Trường Sinh ra khỏi động phủ, một lần nữa bái kiến sư tôn Chúa Tể Phi Long.
“Sư tôn, danh ngạch học phủ Vĩnh Hằng của đệ tử thế nào rồi?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Về lý thuyết, hiện giờ cuộc tranh giành danh ngạch học phủ Vĩnh Hằng vẫn chưa kết thúc.
Nhưng trong tình cảnh hiện nay còn ai có thể tranh giành với Lục Trường Sinh được nữa?
Vì vậy lý thuyết cũng chỉ là lý thuyết.
Trên thực tế danh ngạch học phủ Vĩnh Hằng này chỉ có thể thuộc về Lục Trường Sinh.
Chúa Tể Phi Long cười nói: “Cũng không còn vấn đề gì nữa, các Chúa Tể khác đều đã từ bỏ việc tranh giành danh ngạch này, về cơ bản danh ngạch đã nằm trong tay ngươi rồi. Sao thế, ngươi muốn đến học phủ Vĩnh Hằng rồi ư?”
“Vâng, đệ tử muốn tới học phủ Vĩnh Hằng sớm.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Chương 2144: Truyền đạo khắp đại vũ trụ, chưa từng có tiền lệ! Chúa Tể Lục Giới Chủ (3)“Tới học phủ Vĩnh Hằng sớm cũng được, dù sao ngươi cũng cần phải tranh giành vị trí đệ tử chân truyền, nghe nói vị trí đệ tử chân truyền của học phủ Vĩnh Hằng phải cạnh tranh rất khốc liệt, đến lúc đó ngươi sẽ phải đối mặt với vô số thiên tài trong liên minh vũ trụ.”
“Nhưng với thủ đoạn hiện tại của ngươi, hẳn là không cần sợ bất cứ sự cạnh tranh nào cùng cấp độ.”
“Thực lực của ngươi hiện tại rất mạnh, gần như vô địch dưới cảnh giới Chúa Tể rồi. Kích thước vị diện Chân giới dường như vẫn có thể tiếp tục tăng trưởng, nhưng dù thế nào ngươi cũng phải nhớ kỹ, cốt lõi của tu hành là cảnh giới, tấn thăng tam cảnh mới là mục tiêu của ngươi. Cho dù ngươi có thể nghịch chiến tam cảnh thì sao? Trong tam cảnh còn có Chúa Tể đỉnh tiêm, đó mới thực sự là vô địch. Kích thước vị diện Chân giới của ngươi có tăng trưởng thế nào đi chăng nữa cũng không thể chống lại Chúa Tể đỉnh tiêm, đó là cường giả ở một cấp độ khác.”
“Đệ tử hiểu rõ.”
Trong lòng Lục Trường Sinh rất tỉnh táo.
Cảnh giới mới là cốt lõi của mọi thứ.
Còn chiến lực của vị diện Chân giới dù có mạnh đến đâu thì cũng chỉ là thủ đoạn hộ đạo mà thôi.
“Ngươi có thể hiểu rõ là tốt.”
“Đây là ấn ký của học phủ Vĩnh Hằng, đánh vào trong cơ thể là có thể trực tiếp đến học phủ Vĩnh Hằng.”
Chúa Tể Phi Long vung tay, một luồng kim quang chui vào cơ thể Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh cảm nhận thử, đây quả thực là một loại ấn ký, có thể coi là tín vật, sẽ không gây ra bất cứ ảnh hưởng nào với hắn.
Thậm chí chỉ cần cảm ứng thử, vị trí của học phủ Vĩnh Hằng và những thứ khác đều hiện rõ trong đầu, rất tiện lợi.
“Sư tôn, vậy đệ tử cáo từ!”
Lục Trường Sinh cung kính hành lễ với Chúa Tể Phi Long.
Dù thế nào đi chăng nữa, trên con đường tu hành của Lục Trường Sinh có Chúa Tể Phi Long quả thực cũng thuận tiện hơn rất nhiều.
Tiết kiệm được không ít thời gian đi đường vòng.
Lục Trường Sinh vô cùng cảm kích sư tôn.
“Đi đi.”
“Hy vọng lần sau gặp lại ngươi sẽ khiến vi sư kinh ngạc.”
Chúa Tể Phi Long vẫy tay ra hiệu, sau đó Lục Trường Sinh cung kính lui xuống.
Lục Trường Sinh lại đi gặp hai vị sư huynh Phương Xuyên và Triệu Dịch để thông báo quyết định của mình.
Hai vị sư huynh đều hiểu.
Sớm đến học phủ Vĩnh Hằng cũng sớm ngày tấn thăng tam cảnh.
Bây giờ bọn hắn cực kỳ tin tưởng Lục Trường Sinh.
Theo bọn hắn thấy, nhất định Lục Trường Sinh có thể tấn thăng tam cảnh.
Nếu ngay cả Lục Trường Sinh cũng không thể tấn thăng tam cảnh thì còn ai có thể tấn thăng tam cảnh được nữa?
“Lục sư đệ, lên đường thuận buồm xuôi gió.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Sau đó hắn lại đi gặp Lâm Thanh Loan.
Lâm Thanh Loan vẫn chưa thể tấn thăng thành đại năng nhị cảnh.
Nhưng lần này Lục Trường Sinh đã có một lượng lớn khí vận.
Có thể giúp Lâm Thanh Loan tu hành.
Hơn nữa là tu hành một cách ổn định.
Bởi vì sau khi Lục Trường Sinh truyền đạo khắp đại vũ trụ sẽ có khí vận liên tục hội tụ về đây.
Không bao giờ ngừng lại.
Đến lúc đó hắn sẽ dùng hóa thân để giúp Lâm Thanh Loan tu hành.
Ít nhất giúp Lâm Thanh Loan tu hành đến nhị cảnh hẳn là không thành vấn đề.
“Thanh Loan, ngươi cứ ở lại đại vũ trụ, trước tiên cố gắng tu hành đến nhị cảnh, có được năng lực tự vệ, đến lúc đó ta sẽ đưa ngươi đến học phủ Vĩnh Hằng hoặc là dị vũ trụ. Dù sao nhất cảnh ra ngoài vẫn quá nguy hiểm, một khi vẫn lạc thì không thể khôi phục được nữa. Nhưng nhị cảnh thì khác, đến lúc đó ngươi có thể lưu lại một bộ phân thân, dù bản thể vẫn lạc cũng có thể từ từ khôi phục.”
Lâm Thanh Loan gật đầu.
Đương nhiên nàng biết hiện tại Lục Trường Sinh đã đạt đến cảnh giới nào.
Nàng chỉ là một kẻ siêu thoát nhất cảnh, khoảng cách với Lục Trường Sinh hiện giờ quá xa.
Ít nhất cũng phải lên tới nhị cảnh mới được.
Nếu không ngay cả tư cách ở bên Lục Trường Sinh cũng không có.
“Ngươi tới học phủ Vĩnh Hằng cũng phải cẩn thận, dù sao vũ trụ rộng lớn có quá nhiều thiên tài. Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.”
Lâm Thanh Loan cũng dặn dò.
Lục Trường Sinh và Lâm Thanh Loan lại ân ái thêm một thời gian.
Sau đó Lục Trường Sinh cáo biệt mọi người, nhanh chóng rời khỏi đại vũ trụ, đi tới học phủ Vĩnh Hằng.
Để tìm tới vị trí cụ thể của học phủ Vĩnh Hằng cần phải có ấn ký chỉ dẫn.
Dưới sự chỉ dẫn của ấn ký, Lục Trường Sinh không ngừng đi dọc theo Thời Không Trường Hà.
Không lâu sau Lục Trường Sinh đã đến được vị trí mà ấn ký chỉ dẫn.
Đây là một tòa vũ trụ khổng lồ.
Đúng vậy, không phải thế giới mà là vũ trụ.
Thậm chí là vũ trụ mà Lục Trường Sinh chưa từng thấy bao giờ.
“Vù vù.”
Lục Trường Sinh bước ra một bước, tiến vào trong tòa vũ trụ này.
Lục Trường Sinh ngay lập tức cảm nhận được sự áp chế từ vũ trụ.
Cảm giác áp chế này rất mạnh mẽ.
Mạnh hơn nhiều so với bất cứ vũ trụ nào mà Lục Trường Sinh từng đi qua.
Lục Trường Sinh đoán rằng ngay cả nửa bước Chúa Tể tiến vào tòa vũ trụ này cũng sẽ bị áp chế một nửa thực lực.
Lần này Lục Trường Sinh không dám coi thường, hắn mang theo hóa thân ngưng tụ từ toàn bộ kích thước gấp 600 lần của vị diện Chân giới.
Đối mặt với áp lực vũ trụ khủng bố như vậy.
Kích thước vị diện Chân giới gấp 600 lần của Lục Trường Sinh cũng bị áp chế mất gần hai phần mười sức mạnh.
Cũng có nghĩa là 120 lần kích thước bị áp chế.
Tương đương với thực lực mà Lục Trường Sinh có thể phát huy ra chỉ còn kích thước gấp 480 lần.
Tuy nhiên với Lục Trường Sinh mà nói, ảnh hưởng cũng không quá lớn.
Thực lực càng mạnh bị áp chế càng ít.
Các vũ trụ đại năng khác, bình thường đều bị áp chế mất hơn nửa thực lực.
So ra Lục Trường Sinh ngược lại còn chiếm được ưu thế lớn hơn.
“Không biết ở đây có thể thăng duy không?”
Lục Trường Sinh suy nghĩ một lát rồi nhanh chóng thử nghiệm.
Chương 2145: Truyền đạo khắp đại vũ trụ, chưa từng có tiền lệ! Chúa Tể Lục Giới Chủ (4)Đây là hậu chiêu mà mỗi lần hắn đến dị vũ trụ đều phải lưu lại.
Dù thế nào cũng phải thăng duy trước.
Sau khi thăng duy di chuyển cũng thuận tiện hơn nhiều.
Hơn nữa cũng có thể phòng ngừa một số biến cố ngoài ý muốn.
Vì vậy Lục Trường Sinh lại bắt đầu thăng duy theo cách thức trước kia.
Lục Trường Sinh đối với việc thăng duy không hề xa lạ.
Thậm chí đã vô cùng thuần thục.
Chỉ sau vài canh giờ Lục Trường Sinh đã thành công thăng duy.
Không có gì khác biệt so với trước đây.
Tại vũ trụ nơi học phủ Vĩnh Hằng tọa lạc cũng có thể thăng duy.
Sau khi thăng duy, Lục Trường Sinh lập tức “cảm ứng” được học phủ Vĩnh Hằng.
Có muốn không cảm ứng được cũng khó.
Học phủ Vĩnh Hằng quá mức nổi bật.
Nằm ngay ở trung tâm của vũ trụ này.
Đó là một vị diện rộng lớn vô song, xuất hiện ngay giữa trung tâm vũ trụ.
Hơn nữa vị diện này lại mở rộng cửa.
Bất cứ ai tới vũ trụ này cũng có thể cảm ứng được vị diện ngay lập tức.
“Xoẹt.”
Ngay sau đó Lục Trường Sinh hạ xuống bên ngoài vị diện nơi học phủ Vĩnh Hằng tọa lạc.
Vừa hạ xuống Lục Trường Sinh đã thấy vô số tu sĩ qua lại.
Bất ngờ nhất là không một ai không phải vũ trụ đại năng.
Hơn nữa ai nấy đều tỏa ra khí tức mạnh mẽ.
Hầu hết đều là vũ trụ đại năng đỉnh tiêm!
Ngoài ra còn có một đặc điểm nữa.
Không có một tồn tại nửa bước Chúa Tể nào.
Ai nấy đều có hy vọng tấn công tam cảnh!
“Ồ?”
“Đệ tử ngoại môn mới của học phủ Vĩnh Hằng à, đến đây nào, ta sẽ hướng dẫn ngươi, coi như hoàn thành nhiệm vụ hướng dẫn.”
Lúc này một nam tử mặc áo lam, mặt mày tươi cười bước đến trước mặt Lục Trường Sinh.
“Nhiệm vụ hướng dẫn?”
Lục Trường Sinh không khỏi nghi hoặc.
“Đúng vậy, nhiệm vụ hướng dẫn, chuyên hướng dẫn cho những đệ tử ngoại môn mới vào học phủ Vĩnh Hằng như các ngươi, giới thiệu mọi chuyện của học phủ Vĩnh Hằng để giúp các ngươi hiểu qua về nơi này.”
“Một khi hoàn thành nhiệm vụ hướng dẫn ta sẽ nhận được một ít phần thưởng.”
Đối phương cũng không giấu giếm mà nói một cách rõ ràng.
“Sao ngươi biết ta mới tới học phủ Vĩnh Hằng?”
Lục Trường Sinh hỏi lại.
“Rất đơn giản, bất kỳ đệ tử nào của học phủ Vĩnh Hằng, kể cả đệ tử ngoại môn cũng sẽ được cấp thẻ thân phận.”
“Chỉ cần đeo thẻ thân phận thì các đệ tử khác đều có thể cảm ứng được.”
“Tất nhiên cũng có thể chủ động ẩn giấu, nhưng bình thường trong học phủ Vĩnh Hằng, nếu không cần thiết sẽ không ai ẩn giấu thẻ thân phận, vì điều đó sẽ gây ra một số rắc rối nhỏ.”
“Mà trên người ngươi không có khí tức của thẻ thân phận…”
Lục Trường Sinh lập tức hiểu ra.
Quả thực hắn không có thẻ thân phận của đệ tử ngoại môn học phủ Vĩnh Hằng.
Bị các đệ tử ngoại môn khác của học phủ Vĩnh Hằng cảm ứng được là chuyện bình thường.
“Được, vậy làm phiền đạo hữu hướng dẫn, không biết đạo hữu xưng hô thế nào?”
“Cứ gọi ta Cửu Bảo là được.”
“Thì ra là Cửu Bảo đạo hữu, ta tên Lục Trường Sinh. Xin Cửu Bảo đạo hữu chỉ dẫn cách để có được thẻ thân phận của học phủ Vĩnh Hằng.”
Vì vậy dưới sự dẫn dắt của Cửu Bảo, Lục Trường Sinh đã hiểu rõ tình hình của học phủ Vĩnh Hằng.
Sau đó hắn đã đi lấy thẻ thân phận, coi như chính thức gia nhập học phủ Vĩnh Hằng.
Tất nhiên chỉ là đệ tử ngoại môn mà thôi.
Theo lời giải thích của Cửu Bảo Chí Tôn, vũ trụ mà họ đang đặt chân được gọi là vũ trụ Vĩnh Hằng.
Trung tâm của vũ trụ chính là học phủ Vĩnh Hằng.
Tuy nhiên học phủ Vĩnh Hằng chỉ có một.
Họ có thể nhìn thấy học phủ Vĩnh Hằng, nhưng đáng tiếc là không thể vào trong được.
Thực ra đệ tử ngoại môn của học phủ Vĩnh Hằng chỉ có thể tới vũ trụ Vĩnh Hằng để tu luyện mà thôi.
Muốn vào học phủ Vĩnh Hằng ư?
Đệ tử ngoại môn căn bản không thể làm được điều đó.
Chỉ khi nào trở thành đệ tử chân truyền mới có thể bước vào học phủ Vĩnh Hằng.
Chỉ có đệ tử chân truyền mới được coi là đệ tử chân chính của học phủ Vĩnh Hằng.
Nếu không trở thành “chân truyền” thì gần như không thể được coi là đệ tử chân chính của học phủ Vĩnh Hằng được.
Còn về lý do tại sao lại thiết lập danh ngạch “đệ tử ngoại môn”.
Rất đơn giản.
Đó là cách để mang lại một chút hy vọng cho vô số vũ trụ bình thường dưới trướng liên minh vũ trụ.
Từ đệ tử ngoại môn đến đệ tử chân truyền sẽ phải trải qua một con đường rất gian nan.
Nếu không cho bọn hắn một chút hy vọng thì sao được?
Nhưng hy vọng này lại vô cùng mong manh.
Cửu Bảo Chí Tôn hết sức nhiệt tình, có lẽ cũng vì hợp ý với Lục Trường Sinh nên đã giới thiệu gần như toàn bộ tình hình của học phủ Vĩnh Hằng một cách tỉ mỉ.
Ví dụ như việc giao lưu với những người khác.
Hoặc cách nhận được tài nguyên tu luyện vân vân.
Thực ra đều là chuyện giao lưu giữa các đệ tử ngoại môn thôi.
Còn học phủ Vĩnh Hằng ư?
Đệ tử ngoại môn không có tư cách nhận được bất cứ thứ gì từ học phủ Vĩnh Hằng.
Điểm tốt duy nhất là “con đường tấn thăng”.
Quả thực đệ tử ngoại môn có hy vọng trở thành đệ tử chân truyền.
Đây cũng là niềm hy vọng duy nhất của đệ tử ngoại môn!
“Xin hỏi Cửu Bảo đạo hữu, làm thế nào để trở thành đệ tử chân truyền của học phủ Vĩnh Hằng?”
Lục Trường Sinh trầm giọng hỏi.
Đây là vấn đề quan trọng nhất.
Vô số vũ trụ đại năng dùng mọi thủ đoạn, trải qua muôn vàn gian khổ mới đến được vũ trụ Vĩnh Hằng, mục đích chẳng phải là để có thể gia nhập học phủ Vĩnh Hằng, trở thành đệ tử chân truyền sao?
Dù thế nào đi nữa Lục Trường Sinh cũng phải biết cách để trở thành đệ tử chân truyền của học phủ Vĩnh Hằng.
“Thực ra muốn trở thành đệ tử chân truyền của học phủ Vĩnh Hằng nói đơn giản thì cũng đơn giản, mà nói khó khăn thì cũng khó khăn.”
“Nói một cách dễ vì ngươi chỉ cần đánh bại đệ tử chân truyền của học phủ Vĩnh Hằng là được. Nói khó vì ngươi có lẽ còn không xếp hàng được…”
Lục Trường Sinh cau mày.
Hắn không hiểu.
Cái gì gọi là không xếp được hàng?
Chương 2146: Vừa tới học phủ Vĩnh Hằng, khiêu chiến phân thân của Chúa Tể!“Trong các đệ tử chân truyền của học phủ Vĩnh Hằng, chỉ có người xếp cuối cùng mới chấp nhận khiêu chiến của đệ tử ngoại môn, hơn nữa mỗi trăm năm mới phải chấp nhận một lần khiêu chiến.”
“Nhưng đệ tử ngoại môn của học phủ Vĩnh Hằng đông như vậy, biết ai trước ai sau để mà khiêu chiến? Vậy thì đơn giản thôi, xếp hàng. Xếp hàng trước rồi đợi đến lượt mình ngươi mới có thể khiêu chiến đệ tử chân truyền của học phủ Vĩnh Hằng.”
“Hay Lục đạo hữu cứ đi xếp hàng thử xem?”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Dù sao thì hắn đến học phủ Vĩnh Hằng, mục đích đương nhiên là phải trở thành đệ tử chân truyền của học phủ Vĩnh Hằng.
Vậy thì nhất định phải khiêu chiến với đệ tử chân truyền.
Vì vậy Lục Trường Sinh theo sự chỉ dẫn của Cửu Bảo Chí Tôn đi xếp hàng.
Sau đó hắn biết được tên của đệ tử chân truyền hiện đang chấp nhận khiêu chiến, Lạc Khổng Chí Tôn!
Lục Trường Sinh lập tức đi xếp hàng.
Sau đó hắn nhận được số thứ tự.
“Một trăm ba mươi tám triệu chín trăm sáu mươi một nghìn ba trăm mười ba!”
Nét mặt Lục Trường Sinh sững ra.
Hắn cảm thấy như mình bị hoa mắt rồi.
Hắn nhận được số bao nhiêu?
Một trăm ba mươi tám triệu!
Trước mặt hắn còn một trăm ba mươi tám triệu vũ trụ đại năng đang chờ đợi để được khiêu chiến với Lạc Khổng Chí Tôn.
Nói cách khác, theo tính toán một trăm năm mới nhận khiêu chiến một lần thì phải mất hơn một tỷ năm nữa mới đến lượt Lục Trường Sinh khiêu chiến với Lạc Khổng Chí Tôn?
Mất hơn một tỷ năm mới có tư cách khiêu chiến đệ tử chân truyền của học phủ Vĩnh Hằng?
Cuối cùng Lục Trường Sinh cũng hiểu vì sao Cửu Bảo Chí Tôn lại nói đơn giản thì cũng đơn giản, mà khó thì cũng rất khó.
Huống chi đây mới chỉ là tư cách khiêu chiến.
Khó mà nói trước được liệu có thể đánh bại đối phương hay không.
Dù sao những kẻ có thể trở thành đệ tử chân truyền của học phủ Vĩnh Hằng làm gì có ai là kẻ yếu?
“Còn cách nào khác không?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Có một cách khác. Chỉ cần ngươi có thể lĩnh ngộ Bất Hủ Chân Ý là ngươi có thể đi khiêu chiến với những đệ tử chân truyền khác. Thậm chí ngươi có thể tùy ý khiêu chiến bất cứ đệ tử chân truyền nào.”
“Chỉ cần đánh bại được đối phương thì ngươi sẽ trở thành đệ tử chân truyền.”
“Cách thứ hai này thực ra có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Điều khó khăn nhất đối với các vũ trụ đại năng khi tấn thăng lên cảnh giới Chúa Tể tam cảnh là gì? Chính là lĩnh ngộ Bất Hủ Chân Ý. Một khi đã lĩnh ngộ Bất Hủ Chân Ý thì hy vọng tấn thăng tam cảnh sẽ tăng lên rất nhiều.”
“Nếu những người như vậy gia nhập học phủ Vĩnh Hằng, vốn cũng không cần học phủ Vĩnh Hằng bồi dưỡng, bọn hắn đều có thể nhanh chóng tấn thăng cảnh giới Chúa Tể tam cảnh.”
“Giờ ngươi đã hiểu vì sao tỷ lệ tấn thăng lên cảnh giới Chúa Tể tam cảnh của đệ tử chân truyền tại học phủ Vĩnh Hằng lại cao như vậy rồi chứ? Bọn hắn đều đã lĩnh ngộ Bất Hủ Chân Ý rồi mới gia nhập học phủ Vĩnh Hằng, đó chính là hạt giống Chúa Tể tam cảnh, thử hỏi sao tỷ lệ Chúa Tể tam cảnh của học phủ Vĩnh Hằng lại không cao?”
Lục Trường Sinh nghe xong trong lòng hơi chùng xuống.
Có vẻ như đúng là như vậy.
Hóa ra tỷ lệ tấn thăng cảnh giới Chúa Tể tam cảnh của học phủ Vĩnh Hằng cao như vậy đều có lý do cả.
Tất nhiên đây chắc chắn không phải là lý do duy nhất, nhưng chắc chắn là một trong những yếu tố rất quan trọng.
Lĩnh ngộ Bất Hủ Chân Ý…
Lục Trường Sinh lắc đầu.
Nếu hắn đã lĩnh ngộ Bất Hủ Chân Ý thì hắn còn tới học phủ Vĩnh Hằng làm gì?
Vì vậy cách thứ hai này có lẽ đúng là sẽ giúp vào được hàng ngũ đệ tử chân truyền của học phủ Vĩnh Hằng đấy, nhưng với Lục Trường Sinh thì hoàn toàn không cần thiết.
Lục Trường Sinh rơi vào trầm mặc.
Cách thứ nhất cần phải xếp hàng hơn một tỷ năm.
Phải đợi đến năm nào tháng nào đây?
Nếu thực sự chờ phải hơn một tỷ năm, hẳn Lục Trường Sinh đã sớm tấn thăng lên cảnh giới Chúa Tể tam cảnh rồi.
Lục Trường Sinh có niềm tin tuyệt đối vào điều này.
Dù sao hắn đã nhìn thấy hy vọng lột xác của “linh hồn Hoàng Kim”.
Nhìn thấy hy vọng lĩnh ngộ Bất Hủ Chân Ý.
Còn cách thứ hai lại cần phải lĩnh ngộ Bất Hủ Chân Ý, hoàn toàn không cần suy xét.
“Không còn cách thứ ba nữa sao?”
Lục Trường Sinh không nhịn được lại hỏi tiếp.
“Đúng vậy, chỉ có hai cách này mới có thể vào được học phủ Vĩnh Hằng.”
Cửu Bảo Chí Tôn khựng lại một chút.
Dường như hắn nghĩ ra điều gì đó, sau đó lại nói: “Ta vừa nhớ ra, thực ra còn có một cách nữa, về mặt lý thuyết thì có thể trở thành đệ tử chân truyền của học phủ Vĩnh Hằng đấy, chỉ là điều đó chỉ có thể thực hiện được về mặt lý thuyết thôi.”
“Đó là cách gì?”
“Học phủ Vĩnh Hằng có một quy định, nếu có thể vượt qua khảo nghiệm của học phủ Vĩnh Hằng thì có thể trực tiếp trở thành đệ tử chân truyền của học phủ. Chỉ là khảo nghiệm này không phải loại khảo nghiệm bình thường, mà là phải dùng thân phận nhị cảnh đánh bại một phân thân của Chúa Tể tam cảnh!”
“Ngươi nói cái gì, đánh bại phân thân của Chúa Tể tam cảnh?”
“Đúng vậy, nếu không thì còn gọi gì là lý thuyết nữa? Sở dĩ xuất hiện cách thứ ba này chẳng qua là vì học phủ Vĩnh Hằng để đó làm vật trang trí thôi. Ai có thể dùng thân phận nhị cảnh đánh bại phân thân của Chúa Tể tam cảnh cơ chứ? Dù chỉ là một phân thân, nhưng cũng sở hữu sức mạnh phân giải của tam cảnh, mà sức mạnh phân giải ấy gần như là không thể phá giải, có thể phân giải vạn vật. Muốn đánh bại một phân thân của Chúa Tể tam cảnh khó hơn lên trời…”
Cửu Bảo Chí Tôn lắc đầu.
Hắn cho rằng cách thứ ba này hoàn toàn chỉ để bài trí.
Nhưng Lục Trường Sinh lại im lặng.
Nếu nói đến việc đánh bại Chúa Tể tam cảnh thì căn bản là không thể.
Dù Lục Trường Sinh có tự tin đến đâu hắn cũng không cho rằng mình có thể đánh bại Chúa Tể tam cảnh thật.
Nhưng nếu chỉ là một phân thân của Chúa Tể tam cảnh thì lại khác.
Phân thân có giới hạn.
Chương 2147: Vừa tới học phủ Vĩnh Hằng, khiêu chiến phân thân của Chúa Tể! (2)Sức mạnh phân giải ẩn chứa trong đó cũng có giới hạn.
Vì vậy không nhất thiết phải đánh bại phân thân của Chúa Tể, mà chỉ cần tiêu hao hết sức mạnh phân giải của phân thân Chúa Tể thì tất nhiên sẽ giành được chiến thắng.
Điều này thực ra cũng chẳng khác nào đánh bại phân thân của Chúa Tể.
Tiêu hao hết sức mạnh phân giải của phân thân Chúa Tể ư?
Ngay cả những cường giả Chí Tôn đứng đầu bảng Bách Tôn cũng không dám nói mình có thể tiêu hao hết sức mạnh phân giải của phân thân Chúa Tể.
Thực sự vì sức mạnh phân giải của Chúa Tể quá mạnh mẽ, có thể phân giải vạn vật, gần như không có cách phá giải.
Nhưng Lục Trường Sinh thì khác.
Lục Trường Sinh có vị diện Chân giới với kích thước gấp 600 lần.
Về “chất” chắc chắn không thể sánh bằng sức mạnh phân giải của Chúa Tể.
Nhưng về “lượng” thì lại quá lớn.
Lớn đến mức vượt xa các vũ trụ đại năng khác.