Hắn ta muốn gọi cung Nhân Ma trở về theo bản năng.
“Muốn chạy ư? Tôi đã đồng ý cho chạy đâu?”, Tô Minh cười lạnh, Ma La Kiếm trong tay vung lên nhanh hơn, có thể nói là kiếm ảnh không còn được nhìn thấy bằng mắt thường được nữa.
Hơn nữa Tô Minh còn vận dụng quy luật không gian đến cực hạn, cộng thêm thân pháp để đảm bảo tốc độ của mình đủ nhanh, đồng thời dùng cả thần thông “cắt đứt” của quy luật không gian, tất cả được tung ra liên tục, chặn đường cung Nhân Ma bỏ trốn.
Bấy giờ, quá trình cung Nhân Ma được triệu hồi về đã bị chắn ngang!
Đáng sợ hơn nữa là mỗi một chiêu Ma La Kiếm của Tô Minh đều được đánh rất chuẩn, tất cả mọi đường kiếm đều đánh vào vị trí lỗ hổng của cung điện.
Cung Nhân Ma có mạnh trở
Cũng không thể chịu nổi sự tấn công như thế.
“Ong ong ong ong…”, cung Nhân Ma bắt đầu vùng vẫy, cáu bẳn, xao động, cung thể rộng lớn vô bờ của nó bắt đầu run lên, không thể giữ được sự cân bằng nữa.
Điều khiến con người ta sợ hãi hơn cả chính là ba trăm sáu mươi loại quy luật được xếp chỉnh tề bên trong cung điện nhanh chóng bị phá vỡ sự cân bằng vì thiếu mất một loại, nhanh chóng sụp xuống từ bên
bằng vì thiếu mất một loại, nhanh chóng sụp xuống từ bên trong, cắn nuốt lẫn nhau, bài xích lẫn nhau.
Thế nên cung Nhân Ma cứ như một viên đạn hạn nhân nổ tung, hơi thở hủy diệt dao động mạnh mẽ, đầy khủng b0, điên cuồng tỏa ra khắp nơi.
“Phụt!”
Bị cung Nhân Ma ảnh hưởng nên vết thương Cố Đình Tiêu thật sự rất nặng, vết máu bên khóe miệng ngày càng đỏ rực.
Hơi thở cũng có chút yếu ớt.
“Hạt giống Hỗn Độn!”, sắc mặt Cố Đình Tiêu đầy dữ tợn, đau lòng nhìn về phía Tô Minh với ánh mắt đầy sát ý, nếu nó có thể hóa thành thực thể chắc đã khiến anh thành thịt vụn, tức giận, độc ác, căm hờn đến cực điểm, hắn ta gào thét.
Hạt giống Hỗn Độn bắt đầu có tác dụng.
Điên cuồng xoay chuyến trong cơ thể.
Dưới tác dụng của hạt giống Hỗn Độn, Cố Đình Tiêu bị thương nặng vì Chí Bảo bản mệnh cung Nhân Ma bị thương, đang cố gắng hồi phục thật nhanh.
Sự mạnh mẽ của hạt giống Hỗn Độn đã được thể hiện hoàn toàn triệt để.
Đúng ngay lúc này.
Đó là tiếng nổ tung của luân hồi loạn lạc, của không gian yên tĩnh kéo dài theo năm tháng dài dằng dặc.
Cùng với vầng sáng đỏ rực trải dài khắp mấy chục ngàn dặm, kéo đến tận chân trời.
Không ngờ cung Nhân Ma lại nổ tung!
Rõ ràng là một Chí Bảo Hỗn Độn trung phẩm, thế nhưng lại nổ tung…
Dù tận mắt nhìn thấy nhưng giờ phút này vẫn không có người nào dám tin tưởng đó là sự thật!
Điều đáng sợ nhất là…
Điều mà cả Tô Minh và thiên nữ Tạo Hóa đều không ngờ đến là…
Khoảnh khắc cung Nhân Ma bùng nổ, dòng chảy năng lượng rít gào dữ dội, khủng b0 đến mức có thể phá hủy cả dòng chảy năng lượng của hoàng triều Bất Tử, lẽ ra nó sẽ chìm vào
hư không.
Nhưng lại không thành công.
Tại sao lại không thành công?
Bởi vì khoảnh khắc đó, Tô Minh như biến thành một cái động không đáy hút hết tất cả.
Không… Không… Không ngờ lại có thể nuốt chửng toàn bộ năng lượng mạnh đến mức khó lòng tưởng tượng nổi như thế.
Cơ thể Tô Minh run lên.
Cả người như đang nóng lên
và tan ra vậy.
Nhưng anh vẫn còn ý thức.
“Bảo tàng huyết mạch đang muốn bùng nổ hơn nữa!”, thiên nữ Tạo Hóa thì thào lẩm bẩm, cũng không biết phải nói đây là chuyện tốt hay chuyện xấu nữa.
Trước đó khi bảo tàng huyết mạch có thay đổi thất thường, trở nên cáu bẳn, thiên nữ bảo Tô Minh dồn hết tất cả bảo bối, đan dược, linh thạch rồi là hỏa tinh này nọ trong chiếc nhẫn không gian vào trong bảo tàng huyết mạch làm đồ ăn vặt để bùng nổ năng lượng.
Hiệu quả cũng khá tốt.
Không ngờ, có vẻ như bảo tàng huyết mạch đã tìm thấy món ngon hơn!
Chí Bảo Hỗn Độn trung phẩm bùng nổ, dòng chảy năng lượng còn khủng b0 và dồi dào hơn cả lúc Tô Minh cho nó ăn vặt trước đó.
Bảo tàng huyết mạch cũng tùy tiện cắn nuốt hết tất cả.
Ba trăm năm mươi chín quy luật kia cũng bị cắn nuốt sạch sành sanh!
Đúng là bá đạo!
cả thiên nữ Tạo Hóa cũng
cảm nhận được sự rung động.
Xung quanh, hoàng triều Bất Tử chìm vào yên tĩnh tuyệt đối!
Tất cả mọi người chợt dại ra!
Rất nhiều người cảm thấy nghẹt thở!