Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1710


Cả không gian như rơi vào trạng thái hỗn độn, sụp đổ, không gian bắt đầu tiêu vong và theo hướng bị hủy diệt.
Cảm giác như dị tượng của ngày tận thế sắp đến, quá là khủng khiếp.
Có thể thấy, vô cùng chấn động.
Đồng thời lúc này…
“Nhanh! Mau khởi động tấm chắn tàu con thoi!”, giọng nói sốt sắng của người con trai vang lên.

Lúc này không còn vẻ cao ngạo mà toàn là căng thẳng, phẫn nộ và không dám tin.
Lời nói vừa dứt thì thần quang màu trắng sữa giống như ánh đèn sáng quắc bao trùm toàn bộ tàu con thoi Tiên quốc.
Thần quang xoay vòng và vô cùng thần bí khó đoán.
Chùm sáng màu trắng sữa phản chiếu ra bốn quy luật mang tính phòng ngự như quy luật Thổ, quy luật Kim…., vv, đều ở cấp bậc Cửu Đoạn.
Những cái này cũng vô cùng khủng khiếp!
Quy luật ở cấp bậc Cửu Đoạn nếu đặt ở nền văn minh Trạch thì đúng là
không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng trong lúc tấm chắn tàu con thoi được khởi động và bao trùm lên các quy luật này thì chỉ có thể nói, thực lực của Tiên quốc là vô cùng khủng khiếp…
Nhưng…
Có tác dụng gì không?
Vô dụng hết!

Một giây sau…
“Két!”, Thiên Vẫn Kiếm quang chém lên tàu con thoi Tiên quốc, kể cả tấm chắn của tàu con thoi Tiên quốc có sức phòng ngự vô cùng mạnh và kiên cố nhưng vẫn không trụ được.
Xoẹt!
Có thể thấy rõ, nó bị xé nát thành
mảnh vụn.
“Không thể nào!”, giọng nói của người con trai trở nên sắc bén, mất kiểm soát và không chấp nhận được.
Nhìn lại tàu con thoi tác chiến của Tiên quốc.
Nó to lớn đến mức không khác gì một ngọn núi thần dựa trời, thế mà… bị chém vỡ đôi từ bên trong.
Đường chém sắc ngọt.
Thấy cực kỳ rõ.
Tàu chiến con thoi của Tiên quốc vừa chia làm hai nửa là hàng loạt bóng người lao ra khỏi con tàu.
Đó đều là người của Huyền Diễm Tiên quốc.
Khi những kẻ này chạy được mấy nghìn mét, rồi chạm mốc mười nghìn mét…
“Ầm!”
Hai phần vỡ đôi của tàu con thoi chiến đấu Tiên quốc nổ tung rồi bốc cháy nơi cuối chân trời như hai quả bom hạt nhân.

Ánh lửa hừng hực dấy lên chiếu sáng cả khoảng trời, chói đến mức làm người khác khó lòng mỏ mắt.
“A!”( Tô Minh lại vung kiếm một lần

nữa.
Một nhát kiếm đầy quyết đoán.
Không ai có thế ngăn lại nổi.
Cứ như sát thần đang nhập vào người anh vậy.
Thanh kiếm vừa động, cả thế giới này, cả không gian này và tất cả những quy tắc của kiếm đạo đều nằm gọn trong lòng bàn tay.
Mũi kiếm chĩa vào người đàn ông trẻ đang đứng giữa không trung, nổi bần bật giữa vô số tu giả võ đạo thành công chạy ra khỏi tàu con thoi vây quanh hắn ta.
Đây là một người đàn ông điển trai, có khí chất, mặc một bộ trang phục quý giá cùng trang sức đắt tiền lấp lánh, khoảng sáu trăm tám mươi nghìn tuổi.

Đáng ngạc nhiên là hắn ta đã đạt đến cảnh giới Tiên Hoàng tầng năm.
Trong số những võ giả bảo vệ người đàn ông trẻ nọ, thấp nhất cũng đã là cảnh giới Tiên Hoàng, mạnh nhất là cảnh giới Tiên Hoàng tầng bảy, tầng tám.

Số lượng khoảng mấy chục người.
“Đội hình thế này, lại thêm tàu con thoi tác chiến kia, chắc người này thuộc dòng chính của hoàng thất Huyền Diễm Tiên quốc, có khi nào là… con nối dõi của quốc chủ Huyền Diễm Tiên quốc, là
hoàng tử không!”, thành chủ Mai Tiên, Tùy tam gia và những người khác đứng ở dưới thấp thỏm nghĩ ngợi.
“Cản nó lại!”, bóng dáng của Thiên Vẫn Kiếm càng lúc càng lớn dần phản chiếu trong con ngươi của người đàn ông nọ.

Nó phong tỏa mọi đường lui của hắn ta, thậm chí hắn ta còn… còn cảm nhận được cái chết đang đến gần.

Mặt mày người đàn ông trẻ tái mét, người run như cầy sây.

Hắn ta sợ hãi hét toáng…
Hàng chục tu giả võ đạo vây quanh bảo vệ hắn ta đồng loạt hành động.
Không cần biết bọn họ có sợ hãi hay không, có chắc chắn chống lại được thế kiếm không.

Bình Luận (0)
Comment