Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 2394

“Sớm chút trở về, chúng… chúng ta đã nói rõ trước đó rồi, tôi muốn đi theo anh”, Mộng Li Khinh Đàn thấp giọng nói, vừa nói khuôn mặt cô ta hơi đỏ lên, hôm đó sau khi bại dưới tay Tô Minh, cô ta không chịu thua muốn theo bên cạnh anh, một mặt là không chịu thừa nhận thất bại, mong muốn sau này có cơ hội lại thách đấu với anh, mặt khác quả thực cũng là vì sự an toàn của bản thân, hôm nay liên minh Vô Song đã diệt vong, tự nhiên an toàn của chính mình không cần phải lo âu nữa, mà cái gọi là khiêu chiến với Tô Minh cũng trở thành một trò cười, nói đến đây, cô ta không có lý do gì để tiếp tục ở bên Tô Minh nữa, nhưng lại có chút… có chút…

Tống Cẩm Phồn quét mắt nhìn Mộng Li Khinh Đàn một cái, đáy lòng lại thở dài, em gái này rõ ràng đã bị Tô Minh bắt được trái tim!

Anh Tô muốn thu phục trái tim của các em gái là một chuyện quá dễ dàng, ai kêu anh quá ưu tú đây?

Đành chịu.

Tống Cẩm Phồn muốn độc chiếm Tô Minh, đáng tiếc, căn bản không có khả năng, bản thân cô cũng là người đến sau…

Cũng chỉ có thể suy nghĩ thoáng mà thôi.

Chẳng bao lâu.


Tô Minh và Tống Cẩm Phồn đã ngồi tàu con thoi xuyên qua hư không rời đi, hướng về phía Vô Lượng kiếm thành.

...

Vô Lượng kiếm thành.

Phủ thành chủ.

Huyên Các.

Gian phòng được trang trí vô cùng xa hoa với rèm châu điểm xuyết, hương gỗ Tử Long uốn lượn phiêu đãng trong không gian, có hai người phụ nữ ngồi đối mặt bên cạnh bàn trà phía trước, là trà hoa sương vạn năm chính cống.


Một người phụ nữ khóac trên mình chiếc váy dài màu hồng phấn, dung mạo thanh tú với nước da trắng ngần, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng, miệng cười khẽ nhếch, vô cùng ý nhị, chỉ là sâu thẳm trong đôi mắt xinh đẹp lại phảng phất mùi vị cay độc và ác liệt, hoàn toàn không hòa hợp với khí chất cả người cùng diện mạo của cô ta, giữa hai đầu lông mày còn điểm thêm một hoa điền diễm lệ sinh động.

Mà người phụ nữ còn lại có khuôn mặt lạnh băng, cô ta cũng sở hữu gương mặt tươi đẹp, dáng người rất cao, một thân áo nịt ngực màu thiên thanh, ngược lại toát lên ba phần khí khái anh hùng, trong tay vẫn luôn nắm một thanh kiếm, thỉnh thoảng lại cau mày, khi thì mỉm cười. Khí chất của cô ta vẫn rất thuần khiết, nhưng nếu tinh tế cảm nhận, liền có thể cảm nhận được một luồng sát khí đang kìm nén khiến người ta phải chấn động và run rẩy tâm can, vô cùng nồng đậm và tàn bạo, có trời mới biết rốt cuộc đã có bao nhiều người đã chết dưới tay cô ta, giống như một tử thần vậy.

Người phụ nữ mặc váy dài màu phấn hồng tên gọi là Bạch Mộc Huyên, chỉ mới hơn triệu năm tuổi, cảnh giới Tiên Tổ tầng hai, tiên thể hoa quỳnh, là một trong những thể cấm kỵ, bên cạnh đó, Bạch Mộc Huyên còn là con gái út của cốc chủ nền văn minh cấp ba Ngọc Phù Huyễn Cốc.

Mặc dù Ngọc Phù Huyễn Cốc không được tính là một nền văn minh cấp ba đỉnh cao, còn kém xa so với Vô Lượng kiếm thành nhưng là con gái của cốc chủ, thân phận địa vị cũng đã khá cao.

Nhìn chung, Bạch Mộc Huyên có dung mạo tuyệt sắc cùng xuất thân đỉnh cấp, còn có thiên phú võ đạo siêu cấp, cũng chính vì điều này mà cô ta đã có cơ hội trở thành đệ tử đầu tiên của thành chủ Tiêu Quân của Vô Lượng kiếm thành, là đại sư tỷ.

Mà người phụ nữ mặc áo thiên thanh, tên gọi là Nghiêm Hà, mới 740.000 tuổi, Tiên Tổ tầng một, Lục Tiên kiếm thể, cũng là một trong những thể chất cấm kỵ, hơn nữa còn mạnh hơn một cấp so với tiên thể hoa quỳnh, và là thể chất hoàn toàn vừa khớp với kiếm đạo, vì vậy dù gia thể của Nghiêm Hà không hiển hách, không có thân phận con gái của chủ nhân nền văn minh cấp ba như Bạch Mộc Huyên nhưng cũng vẫn khiến Tiêu Quân không ngần ngại thu nhận làm đệ tử.

Hai người phụ nữ này vẫn luôn tranh đấu trong âm thầm.

Là loại tranh đấu vô cùng tàn nhẫn.

Bình Luận (0)
Comment