Một giây sau, sắc mặt Ngư Dung Băng trở nên khó coi.
Trên khuôn mặt xinh đẹp đều là vẻ ngưng trọng.
Cô ta khẽ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Lúc này trên bầu trời xuất hiện một chiếc tàu con thoi tác chiến đang chầm chậm lái tới.
Tàu con thoi tác chiến màu đen, có những tầng ánh sáng chân khí bao trùm.
Tàu này rất dài, dài hon 50m, chỉ rộng 5m.
Tàu con thoi tác chiến như một chiếc thuyền lớn, còn hư không và thế giới thật toàn là nước nên tàu con thoi cứ trôi bồng bềnh như máy giám sát từ cuối chân trời bắn tới đâm thủng không gian.
Khi nhìn thấy cảnh này, tất cả tu giả võ đạo ở Linh Võ Thành đều run bần bật.
“Tàu con thoi tác chiến?
Đến từ tầng võ cao?”, Lâm Chân Võ lẩm bẩm, ông ta nuốt nước bọt ừng ực.
Hình như sự việc nghiêm trọng rồi đây.
Thông thường, kể cả là những người có thực lực khủng khiếp ở tầng võ trung cũng chỉ ngồi tàu con thoi hư không để qua không gian thò, con tàu con
thoi tác chiến này có cấp bậc cao hơn hẳn tàu con thoi hư không.
Tàu con thoi tác chiến, đúng như cái tên của nó.
Ngoài là công cụ để vượt qua không gian thì nó còn có tác dụng nữa là dùng để chiến đấu.
Về bản chất thì tàu con thoi tác chiến là bảo vật vô cùng lớn, đẳng cấp và có sức uy hiếp lớn.
“Một cảnh giới Chân Vương hậu kỳ, hai cảnh giới Chân Vương trung kỳ và ba cảnh giới Chân Vương sơ kỳ”, tâm thái Ngư Dung Băng như chìm xuống vực sâu.
Mặc dù cô ta đã dự
đoán trước đó nhưng vẫn đánh giá thấp.
Tư chủ ra tay quá độc ác!
Cảnh giới Chân Vương kế cả ở tầng võ cao hoặc ở đại lục Thần Thương cũng không thể coi thường, cũng không phải xuất hiện nhiều.
Vậy mà một lần huy động sáu cảnh giới Chân Vương, quá khủng khiếp.
Dùng sáu cảnh giới Chân Vương để tiêu diệt một người ở tầng võ trung thì hoàn toàn có thể làm được.
Nhưng sáu người này đến chỉ để bắt Tô Minh thòi sao?
Rốt cuộc thù hận của Tư chủ Tư Nam Quân với Ninh tiền bối sâu nặng đến mức nào? Ngư Dung Băng nghĩ mãi không ra…
“Cô chủ…”, Ngư Vọng và Ngư Đằng đều có chút run rấy như sắp khóc đến nơi.
Họ cũng không thể ngờ…
Hai người vô cùng hối hận.
Sớm biết tư chủ Tư Nam Quân phái ra sáu cảnh giới Chân Vương đến bắt Tô Minh thì họ đã quỳ xuống cầu xin rồi truyền tin về nhà họ Ngư việc cô chủ bướng bỉnh muốn cứu Tô Minh, họ cũng nên ngăn cản cô chủ nhúng tay vào việc này mới đúng.
Đúng là điên mất thôi!
“Tô Minh! Ngư Dung Băng này nói là làm.
Tòi đã hứa với Ninh tiền bối thì tôi nhất định phải làm.
Nhưng có cứu được anh hay không thì tôi không chắc.
Nếu như hòm nay tôi cứu được anh thì hãy nhớ, anh nợ tôi một mạng”, Ngư Dung Băng cắn răng, cuối cùng hạ quyết tâm.
“Tất cả nấp hết vào khe hở không gian.
Ngay bây giờ! Ngay lập tức”, một giây sau, Lâm Chân Võ quát lớn, sắc mặt vô cùng ngưng trọng.
Tất cả học viên của học viện Linh Võ đều bắt đầu hành động.
Chỉ có điều, khí tức hoảng loạn đã bao trùm tất cả.
“Lần này thì khó rồi! Tò Minh, lẽ nào vì thiên phú võ đạo của anh quá yêu nghiệt nên đến trời cũng hờn ghen sao, vì vậy anh mới gặp biết bao tai ương như này sao?”, còng chúa nhỏ CỐ Kim cũng vội nấp vào trong khe hở không gian nhưng miệng vẫn lẩm bẩm.
Rất nhanh…
“Ù…”, âm thanh nặng trịch như tiếng gầm rú của thần thú cỡ lớn từ thời cố xưa.
Đó là âm thanh của tàu con thoi tác chiến đang đến gần.
Tàu con thoi tác chiến càng đến gần học viện Linh Võ thì cảm giác như bao trùm khắp đất trời, bóng hình của nó cũng bao trùm cả học viện Linh Võ.
Trên boong tàu có sáu người với thần sắc bình tĩnh, cao ngạo cực độ, nụ cười đầy vẻ cao quý.
Tổng cộng có 5 nam và 1 nữ.
Trong đó có cô gái đang ở cảnh giới Chân Vương hậu kỳ, cò ta đeo mặt nạ đầu lâu.
Trên người cô ta toát lên khí tức kiều diễm, dường như con
nhện hay con bọ cạp nào tu luyện thành người vậy.
Cô ta mặc áo màu đỏ trùm kín người.
Nếu nhìn kỹ thì trên áo màu đỏ có những chiếc kim như đinh tán, sau lưng cò ta đeo một đôi đao màu đỏ.
Cô ta tên là Tư Thiên Cẩm, là con gái nuôi của tư chủ Tư Nam Quân, được ông ta vô cùng trọng dụng, thậm chí còn được coi là người nối nghiệp.
Tư Thiên Cấm còn độc ác hơn cả Tư Nam Quân, ở đại lục Thần Thương cô ta có biệt danh là ‘Song đao Tu La’.
Đã có vô số người chết
trong tay cô ta, trên người cô ta lúc nào cũng toát lên sát ý.
Lần này đến cùng cò ta toàn là người trong Sát đường mà cô ta đào tạo nên…
Sát đường do cò ta lập nên, chỉ có 9 người.
Nhưng ai cũng tàn ác, ai cũng yêu nghiệt, còn tu luyện được sát đạo.
Kẻ nào kẻ nấy được tuyển chọn vào năm đó, giờ đây tay đều nhuốm đầy máu, đúng với hình thức nuôi sâu độc.
Lần này Tư Thiên Cấm dẫn đến 5 người đủ để chứng tỏ cò ta kiên định đến mức nào.
Tư Thiên Cấm nhiều năm đeo mặt nạ, kể cả ở đại lục Thần Thương cũng không có mấy ai nhìn thấy nhan sắc thật sự của cô ta.
Có lời đồn cô ta xấu xí nên cố ý đeo mặt nạ đầu lâu đế che đi vẻ xấu xí của mình.
Cũng có lời đồn từ nhỏ trên mặt cô ta đã có vết bớt rất rõ nên cô ta mới đeo mặt nạ để che đi.
“Ninh Triều Thiên luôn ấn trốn, kể cả là Tư chủ cũng khó tìm thấy.
Vì vậy, đồ đệ duy nhất của ông ta đã trở thành điểm yếu lớn nhất của ông ta.
Chỉ cần bắt được người này thì Ninh Triều Thiên sẽ tự tìm đến thôi”,
Tư Thiên Cấm lẩm bẩm, sau đó trong đòi mắt đầy sát ý dưới chiếc mặt nạ đầu lâu lóe lên vẻ đắc ý: “Chỉ cần bắt được Ninh Triều Thiên đưa đến trước mặt Tư chủ thì chắc vị trí Tư chủ dự bị sẽ nằm trong tay Tư Thiên Cẩm mình rồi”.
Sau đó Tư Thiên Cẩm lại nheo mắt lại, hừ lạnh một tiếng, nói: “Thẩm Y Nhân! Đợi bổn tọa bắt được Ninh Triều Thiên dâng cho Tư chủ, để xem lúc đó bà còn ngăn cản Tư chủ lập tôi làm Tư chủ dự bị nữa không?”
Nghĩ đến Thẩm Y Nhân, Tư Thiên Cẩm lại thấy không vui, thậm chí toát lên sát ý.
Thấm Y Nhân là cánh tay đắc lực bên cạnh Tư chủ, được Tư chủ vò cùng tín nhiệm.
Nhưng Thẩm Y Nhân luôn đối đầu với Tư Thiên Cẩm.
Nếu như không có Thẩm Y Nhân thì cô ta đã thành Tư chủ dự bị từ I _ Y/v •
lâu rồi.