Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 842



Ba lão trên không ngơ ngác nhìn.
Bọn họ biết rất rõ 72 loại Thiên Khu kiếm trận của thiếu tông chủ mạnh cỡ nào, nếu dùng nó thì Vương Thần Ngạn có thể đánh ngang tay với cả cao thủ Bất Tử tầng hai.
Ba lão cũng từng khen 72 loại Thiên Khu kiếm trận ấy của Vương Thần Ngạn là chiêu kiếm cực kỳ xuất sắc, có một không hai.
Kết quả…
Đúng là không chấp nhận nổi!
Thực tế, Vương Thần Ngạn cũng không chấp nhận nổi, con ngươi hằn lên đỏ chót.
Khí thế cũng sôi sùng sục, như muốn đốt cháy.

“Sinh Tử Chớp Ảnh!”
“Sinh Tử Chớp Ảnh!”
“Sinh Tử Chớp Ảnh!”
Mà điều khiến Vương Thần Ngạn gần như tuyệt vọng, thậm chí muốn chửi đổng lên là chiêu “Sinh Tử Chớp Ảnh” kia của Tô Minh đã áp đảo về mọi mặt, mạnh đến nỗi khiến hắn ta cảm thấy bị đe dọa đến tính mạng.

Thế mà, Tô Minh lại chém tiếp!
Vẫn là “Sinh Tử Chớp Ảnh”!
Quan trọng là anh còn chém ra 10 nhát liên tục.
Bà nội nó chứ!
Lẽ nào một kiếm mạnh đến khó tin kia không phải là át chủ bài? không phải chiêu tủ? Không phải rất mất sức mới thi triển ra
được sao?
Sao lại chém ra liên tù tì như ăn cơm uống nước thế kia?
Hơn nữa, nhát nào nhát nấy cũng không yếu, trái lại còn càng mạnh.
“Cứu tôi!”, Vương Thần Ngạn không chút do dự xoay người chạy về phía ba lão của Huyền Diệu Tông trên không.


Hắn ta suýt chút nữa bị dọa té đái, cứ cảm giác như đang nằm mơ.
Tô Minh mạnh đến nỗi đối mới cái nhìn của Vương Thần Ngạn về võ đạo.

Dù hắn ta có
mơ cũng không ngờ trên đời này lại có thanh niên nào chưa tới 20 tuổi mà mạnh nhưthế…
Đầu óc hắn ta bị dọa đến nỗi không suy nghĩ được gì.
Không những chạy về phía ba lão của Huyền Diệu Tông, mà còn dứt khoát xé bùa hộ mệnh, cầu cứu bố mình – tông chủ Huyền Diệu Tông – Vương Nộ Th ươn g.
“Tôi có cho anh chạy hả?”, nhưng Vương Thần Ngạn vừa mới thi triển thân pháp, trông thì nhanh đến nỗi không nhìn thấy được bóng dáng hắn ta, giống như từ thật thành giả, không
chút cảm nhận được sự dao động của không gian.

Thế nhưng, Tò Minh chỉ bước ra một bước đã chặn trước mặt Vương Thần Ngạn.
Vương Thần Ngạn phát điên, mặt mày trắng bệch như người chết.
Không thể nào!
Thân pháp của hắn ta là sự kết hợp giữa thật và giả! Sao có thể bị Tô Minh cảm nhận được và chặn lại chứ!

Nhưng sự thật lại bày ra trước mặt hắn ta.
Khi Vương Thần Ngạn dừng lại thì hơn 10 nhát “Sinh Tử Chớp Ảnh” cũng chém tới sau lưng hắn ta.
Trong giây phút sống còn ấy, rốt cuộc ba lão của Huyền Diệu Tòng cũng kịp xuất hiện bên cạnh Vương Thần Ngạn.

Ba người đứng ở ba bên, dường như tính ngăn cản 10 nhát kiếm ấy cho Vương Thần Ngạn.
“Tòi muốn giết anh ta thì ai có thể cản nổi chứ? Dám chen vào, vậy chết hết đi!”, Tô Minh chợt quát, ý chí chiến đấu phóng thẳng lên trời, híp mắt, giơ tay lên, dùng chiêu “Quy vu trần ai” với ba lão.
Đương nhiên, nó cũng không phải “Quy vu trần ai” bình thường, mà là kết hợp 12 triệu kg, quy luật không gian, quy luật Tử Vong, lực ngưng tụ…
Thực ra, “Sinh Tử Chớp Ảnh” mạnh hơn, nhưng lúc này, ba lão của Huyền Diệu Tông lại đứng ngay trước mặt.

Nếu dùng kiếm thì khá là bất tiện, không bằng nắm đấm.
“Quy vu trần ai” thích hợp hơn trong trường hợp này..


Bình Luận (0)
Comment