[Đn Fairy Tail] Lời Nguyền Của Thần

Chương 60

" Đám Natsu đi rồi đấy à?" Wakaba rít một hơi thuốc, ngửa đầu hỏi với ông bạn đang đứng đăm chiêu đằng sau lưng

" Ờ, đi từ sớm rồi, còn kéo theo cả Warren nữa..." Macao nhún vai, vẫn xoa cằm chăm chú quan sát cái gì đó, không có vẻ gì là chú ý đến câu hỏi của bạn mình:" Trông họ có vẻ háo hức lắm! Nên chắc chẳng có việc gì được đâu..."

" Ồi, cái nhóm đó sao có thể có chuyện, chỉ mong họ đừng quá tay lần nữa là đã tạ ơn trời phật lắm rồi..."

" Cái này... ôi đúng, chết tiệt, tôi quên mất!" Macao nghe những lời này liền chựng lại một chút, ngay sau đó, trưng ra một vẻ mặt không biết nên khóc hay nên cười:" Không phải đâu?! Đống giấy tờ gửi về hiện tại đều là do tôi xử lý đấy!"

" Chúc may mắn..." Wakaba bật cười, còn miễn phí ném qua cho Macao một ánh mắt "thấy cũng tội mà thôi cũng kệ", khiến hai ông bạn già tý nữa là lao vào choảng lộn...


...

Thời gian trôi nhanh đến không kịp nắm bắt, thoắt một cái, hôm nay cũng đã là thứ 7, buổi dạ vũ của gia đình nhà bá tước Balsamico sắp được cử hành

Và chính vì vậy, nhiệm vụ lớn đầu tiên của nhóm Natsu sau ngày trở về, cũng đã trên đà khởi động...

Thân thiện nhắc nhở một câu, có một vài thứ, vẫn luôn được xem là "trường tồn" giữa dòng đời vạn biến

Thế nên nghĩ xem, hôm nay, sẽ xảy ra chuyện thú vị gì đây?

... Đành chờ thôi, ai biết được đấy! ^_^

_______________________________

Tại cửa lâu đài Balsamico

" Ôi, tớ đã không nghĩ là nơi này lại xa đến như vậy!" Vầng trán mịn màng phủ lên một lớp mồ hôi mỏng hơi nhăn lại một cái, Lucy đứng thẳng người, chống hông nhìn tòa lâu đài ngự trị ở sườn đồi cao ngất trước mặt mà không nhịn được thở dài


Cả quả đồi này đều thuộc vào khu vực tư nhân nơi gia chủ không cho phép xe ngựa di chuyển, nên nói thật là... đi lên đau chân lắm đấy được không?!

" Dù sao thì cũng tới rồi... đừng than vãn nữa..." Gray thản nhiên bước đến đứng ngay sau lưng cô ấy, nhún vai buông ra một câu... chắc cũng coi như là an ủi?

" Phải chịu thôi! Tất cả là vì bữa tiệc!" Ngay lập tức, giọng cô gái tóc đỏ vang lên vô cùng quả quyết

" Đó là thứ duy nhất chị quan tâm à Erza?!" Lucy quả thật dở khóc dở cười

Uầy, nhiệm vụ ban đầu chỉ có cô cùng hai người Natsu đăng ký, tại sao đến cuối cùng lại đi theo một đoàn thế này ấy nhỉ?

Nhưng chẳng để Lucy kịp nghĩ thêm điều gì, ngay giữa lúc cả đám còn đang mải ồn ào trêu chọc lẫn nhau, cánh cửa trước mặt họ cũng đã như có cảm ứng mà dần dần mở rộng...


" Xin thứ lỗi, mạn phép cho hỏi..." Cùng với tiếng cửa gỗ cọt kẹt, giọng nói cất lên từ đằng sau nó, quen thuộc với họ một cách lạ kỳ

Thế nên, các thành viên của Fairy Tail không tự giác ngẩng đầu nhìn về phía phát ra giọng nói...

Để rồi trợn tròn mắt nhìn bóng dáng vừa xuất hiện...

Sơ mi đen chỉnh chu không có lấy một nếp gấp, khóe môi nhẹ cong ưu nhã lại lịch thiệp, cùng với khuôn mặt xinh đẹp vì đứng trong chỗ tối, mà càng như được phủ lên một lớp sương mù thần bí hút hồn người...

Đồng thanh:" Charlos?!/Charlos-nee?!" Nhìn thấy cô gái ấy, khiến tất cả những tiếng la hét ở quãng tám vang lên, như muốn xốc ngược cả quả núi

" Ủa mọi người?" Đôi hắc bảo thạch cũng cùng lúc đó, mở to trong một chớp nhoáng, Charlos vô thức bật thốt ra một câu nghi vấn, rồi liên tục chớp chớp mắt mình, trông cũng kinh ngạc chẳng kém gì họ
Yên tĩnh mất một giây

" Sao cậu/ chị/ mọi người lại ở đây?!" Cả đám không hẹn mà cùng chỉ tay vào nhau, mắt to trừng mắt nhỏ

" Bọn này nhận nhiệm vụ! Đừng nói với em là chị biến mất mấy ngày nay để đến ở đây đấy nhá?!" Natsu nhảy đến trước mặt cô chị gái, không hề tự giác giơ tay lớn giọng thất thố

" Hể? Tôi cũng là do có công việc thôi" Charlos nhướn mày, có vẻ hơi hoang mang

" Rốt cuộc là có chuyện..." Lucy che miệng khẽ thì thào

" Ai đến vậy, Charlos?" Giữa lúc cả đám còn đang bối rối nhìn nhau, một giọng nói nghi hoặc nhẹ nhàng vang lên sau lưng tà áo đen, trong veo như tiếng sơn ca hót trên cành

Tóc nâu dài uốn lượn như sóng nước quyến rũ phập phồng, sống mũi cao cùng một nụ cười lịch sự mà cũng không mất đi gần gũi. Tất cả hợp lại, khiến cho cô gái vừa bước tới, có lẽ không phải là một tuyệt sắc giai nhân chim sa cá lặn khuynh quốc khuynh thành, nhưng lại đẹp cái nét quý khí, trang nhã và rất đỗi thanh cao của một công nương đầy phẩm giá, khiến người ta không cách nào dời đi được tầm mắt mình
" Cô ấy đẹp quá!" Nhoáng thấy bóng cô ấy, Warren đã ửng hồng gò má, không do dự buông lời ca ngợi

Thế nhưng dù cậu ta nói không có sai... cơ mà vì bị làm phiền, đám Natsu đều đồng loạt quay sang, trừng mắt:" Có thế mà cũng truyền âm à!"

" À..." Charlos lập tức nhớ ra nơi họ đang đứng, lắc lắc đầu, săn sóc bước chéo lên một bước, để cô gái vừa xuất hiện thấy được toàn cảnh tất cả những con người mới tới nơi này

Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc dồn về phía mình, Charlos trước tiên hơi hơi nghiêng người, nhìn người con gái kia, lịch thiệp đưa ra một cánh tay:" Đây là những người bạn của tôi, Fairy Tail, những người đồng đội tuyệt vời nhất và những ma đạo sĩ tài ba nhất cô có thể tìm thấy ở Fiore!"

" Tất cả vừa mới trở về mấy hôm nay mà thôi, từ Thiên Lang đảo, có lẽ tôi đã kể cho cô nghe trước đó..." Cô ấy mỉm cười nhanh chóng hoàn thành phần giải thích của mình 
" Chị ấy nói mình là tuyệt vời nhất!" - " Không phải cậu Warren!"

Rõ ràng là đang nói chúng tôi được không?!- Nhóm Natsu bĩu môi nghĩ thầm

Còn cô gái tóc nâu đằng kia, không khó để nhận ra một tia ngạc nhiên lướt qua trong mắt cô ấy khi nghe hết lời giới thiệu này

Đặc biệt là khi, trong giọng nói của Charlos còn có pha lẫn lấy chút tự hào chẳng hề giấu giếm

Vì vậy, Charlos phải bận bịu mỉm cười trấn an ánh mắt lạ lẫm kia một chốc lát, rồi mới quay xuống nhìn các thành viên của Fairy Tail đang chờ đợi

Cứ như thể cô ấy đã nghe thấy toàn bộ những gì họ vừa thì thầm, Charlos nháy mắt tinh nghịch:" Còn đây là Aceto-san, con gái của bá tước Balsamico, chủ nhân của tòa lâu đài này"

" Nếu như mọi người đến đây là vì nhiệm vụ, thế thì có thể chắc chắn đến 9 phần rằng nó liên quan đến cô ấy!"
"Cái tên đọc muốn trẹo lưỡi" - "Warren!"

Fairy Tail quay qua trừng Warren vừa phá không khí một cái...

Rồi quay lại nhìn Aceto... bằng ánh mắt mà Charlos không thể hiểu được...

Ờm, tò mò, dò xét và... phòng bị...

Là sao?

Ngón tay cô gái tóc đen lúc không ai chú ý khẽ gãi vành tai mình một chút

" Ra thế... Rất hân hạnh được gặp mọi người!" Trong khi đó, không biết là có hiểu ánh mắt họ truyền đến hay không, Aceto vẫn nhẹ nhàng cúi người, rồi ngẩng đầu với một nụ cười ưu nhã:" Vậy ra mọi người là gia đình của Charlos-san, thật thất lễ, cô ấy đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong thời gian qua!"

" À, xin chào, rất hân hạnh..." Người đầu tiên phản ứng- Lucy, nhẹ nhàng cười đáp lại, mặc dù cô có chút lúng túng:" Cô có thể gọi tôi là Lucy!"
" Tôi là Natsu của Fairy Tail!" Natsu rất nghiêm túc gật đầu đáp lại

" Như Charlos nói, chúng tôi đến theo yêu cầu của cha cô, ngài bá tước!"- Trong khi đó, Erza lại hơi cau mày một chút

Cái khí chất tự nhiên cô ấy toát ra, tràn đầy nghiêm nghị, điềm tĩnh và tự tin hơn người, đúng với khí chất của một vị lãnh đạo, dễ dàng khiến người ta tin phục

Aceto nghe những lời thừa nhận này, nụ cười lại càng chân thành hơn trước, cô ấy nghiêng người nhường đường, rồi nhẹ giọng:" Nếu thế, xin mời mọi người, lối này ạ"

...

Trên đường tới sảnh chính...

Rất tiếc là khung cảnh đã không còn vẻ hòa thuận như trước, mặc kệ vị đại mỹ nhân đang ở đằng trước dẫn đường, các thành viên đến làm nhiệm vụ của Fairy Tail đều đồng tâm hiệp lực, dùng sức túm Charlos đi chậm lại ở tít đằng sau...
Bắt đầu tra khảo

" Tại sao cậu lại ở đây?" Erza trông có vẻ bâng quơ dò hỏi... nếu như ánh mắt của cô ấy lia lại đây không giống dao găm đến vậy

À, trước hết để nói đến tình hình mối quan hệ của Charlos đối với những người vừa trở về thì chính là: tự mình quen thuộc và không đánh không quen biết...

Cứ tựa như chuyện này đã trở thành truyền thống nào đó của Fairy Tail mỗi khi muốn kết thân một người, cứ ba-bốn tiếng sẽ lại có ai đó (đôi khi là cả nhóm nào đó) chạy đến hăng hái- với đủ loại lý do- và dùng đủ mọi cách đòi khiêu chiến Charlos...

Thí dụ như...

" Charlos! Đấu với tôi đi!" - Trực tiếp nhất luôn là bộ đôi Gray và Natsu

Hay...

" Charlos, em chắc hẳn có rất nhiều tiến bộ" - Laxus trầm mặc lại gần

"Khô..."

Và...

" Đến luyện tập một chốc đi Charlos!"- Erza hùng hổ xách theo cây rìu cực lớn
" Nà..."

Kể cả...

" Hì hì hì, Charlos-nee, chị ngồi đây hơiiiiii bị lâu rồi đấy!"

" Lisanna! Ôi trời, em có thể bỏ đống lông vũ đó ra khỏi mặt tôi không?!"

Đối với tất cả các hành động trên của họ, Charlos thật sự là khóc dở cười dở, cũng không biết phải làm thế nào mới tốt...

Bởi vì thậm chí là cả Gildarts- cái người với danh xưng "ma đạo sĩ mạnh nhất Fairy Tail" mà ban đầu cô còn khá kiêng dè đó, cũng không phải là ngoại lệ!

Đã thế, còn không có miếng mặt mũi nào cả! Càng không có hình tượng gì đáng nói! Đứng đầu những kẻ xài những cách hết nói nổi nhất chính là cái người đó! Chơi xấu, bất thình lình đánh lén hay trực tiếp nhào tới đều không khiến Charlos muốn đánh người bằng mấy câu móc mỉa và vài lần táy máy chân tay của Gildarts!
Cái ông chú đó xuất hiện chính là để khắc cô!

Và mặc dù Charlos đã nhẹ nhàng "từ chối" hầu như tất cả và mở lại vài cái hàng rào (loại đặc biệt dành cho những kẻ xâm nhập bất hợp pháp) mà cô còn cho là không cần thiết trước đó xung quanh nhà mình...

Thì nguyên nhân để chuyến đi lần này của Charlos kéo dài đến gần cả tuần... không chắc còn có cả bởi vì... có chút sợ những thành phần như vậy rồi đi?

Nhưng cũng không thể phủ nhận là, cảm tình của bọn họ nhờ vậy mà thẳng tắp bay lên với tốc độ chóng mặt... bởi cái cảm giác quen thuộc và ăn ý cứ từ đâu xuất hiện khiến Charlos vô cùng dễ dàng... thấy vui vẻ khi nhìn họ như vậy...

Ôi trời ạ, không không không! Cô chắc chắn là đang bị bệnh rồi đúng không?! Tại sao lại có thể cảm thấy mấy tên giặc này đáng yêu chứ?! Nhất định là bị bệnh rồi!!!
...Quay trở lại vấn đề chính, trước ánh mắt sắc lẹm của Erza, Charlos cũng không có cách nào ngoài đổ mồ hôi hột...

Thật mệt... cả tâm và thân đều thật mệt!

" ...Erza, bình tĩnh, cậu trông có vẻ nghiêm trọng quá..." Charlos cái hiểu cái không vừa lắp bắp vừa nhích chân bước lùi, trán đã chảy đầy mồ hôi lạnh

Không thể không nói, bằng kinh nghiệm dù chỉ 2 ngày... vẻ mặt hiện tại của Erza cũng khiến cô... có chút "rén":" Tớ mới nói khi nãy là do công việc đúng chứ?"

" Charlos-nee? Em có thể tò mò là công việc gì mà tốn cả tuần như thế được không?" Thế nhưng Lucy đứng cạnh cũng đã bắt đầu nheo nheo con mắt, trưng ra một nụ cười đầy giả tạo

" Đúng vậy, chị có thể kể không?" Warren lại trông vô cùng hào hứng (hóng chuyện?) mà nhìn cô

Ba cặp mắt trừng trừng lia tới như muốn đánh chết cô thuộc về ba cậu trai còn lại
" Ừ thì... " Áp lực đột ngột bủa vây khiến Charlos bắt đầu cảm thấy kỳ cục, ánh mắt của mọi người hôm nay nó quá mức... lạ

Tại sao Eflman lại trông như sắp nhào tới đem mặt cô chà xát xuống đất vậy?

Và nụ cười "thương mà không thể giúp" cùng "tự làm tự chịu" kia của Wendy là ý gì thế?

Rốt cuộc là linh cảm xấu tại sao lại xuất hiện?

" Này Charlos, nói đi, cái công việc của cậu nó là cái gì thế hả? Chẳng lẽ ngài bá tước còn đưa ra hai tờ nhiệm vụ cùng một thời điểm..." Erza tiếp tục ép sát hỏi dồn, khuôn mặt càng ngày càng phóng đại... đen xì như báo hiệu trước một cơn bão lớn:" À?!"

" Không, đương nhiên không, công việc của tớ không phải là nhiệm vụ trên bảng yêu cầu!" Charlos không tự chủ lùi tiếp, chỉ chút nữa là sẽ dán chặt lưng vào tường
Có cái gì sai sai ở đây, nó chứa một cái gì đó mà khiến... cô không kìm được rùng mình một chút:" Nó là..."

" Mọi người, xin mạn phép..." Giọng nói trong veo nhẹ nhàng vang lên, ngay lập tức cắt đứt cuộc trò chuyện... nói thật thì có phần hơi thiếu liên quan của họ

Cả đám ngây ngốc quay sang nhìn cô

Người bị Fairy Tail vô tình quên mất từ nãy đến giờ cũng không phiền, mỉm cười dịu dàng, nhún người:" Đã đến rồi, xin mời mọi người, cha đang đợi ở bên trong"

" ..." Fairy Tail nhìn nụ cười của cô ấy, bỗng cảm thấy có chút xấu hổ vì... sự thiếu chuyên nghiệp, không ai bảo ai, có tật giật mình cuống quýt đứng thẳng người, xoay người bước vào cánh cửa theo tư thế của robot:" Vâng, vâng... Cảm ơn cô nhiều lắm!"

Chỉ có Charlos sau khi thở phào một hơi vì thoát nạn, nhìn bóng lưng của đồng bạn, trong lúc không ai chú ý hơi thu lại bước chân mình, để bản thân tụt lại sau cùng của đám đông
Lúc lướt ngang qua nhau, cô ấy vươn tay, khẽ siết bàn tay ướt đẫm mồ hôi của cô gái đang đứng ngoan ngoãn bên cạnh cửa một cái, hơi nghiêng thân mình, để giọng nói đầy trấn an của mình rơi xuống trên vành tai mềm mại

" Đừng lo lắng, rồi sẽ ổn cả thôi..."

Mà không hề biết đến, tất cả mọi hành động của cô, đều đã bị thu hết vào một ánh mắt...

Đôi mắt nâu... sâu kín lóe qua một tia sáng xanh thẳm quỷ dị

_______________________________

" Thật ra để tìm các ngươi đến đây thế này, lý do là vì Velveno sở hữu một loại ma thuật khá khó chơi..." Bá tước Balsamico nghiêm chỉnh ngồi trên đùi con gái mình, vung tay tường thuật trong ánh nhìn kỳ quái không nói nên lời của Fairy Tail

Thật sự, hãy nhìn vào sự khác biệt này ngay bây giờ...

Bằng cách nào để vị bá tước này sinh ra được một cô con gái xinh đẹp thế kia nhỉ?
Phải thân sinh không vậy?

" Nó là ma thuật sao chép!" Mà mặc kệ điều ấy, thứ nhanh chóng kéo lại sự quan tâm của họ nhất vào hiện tại, chính là đối tượng của nhiệm vụ

" Ma thuật sao chép?" Nghe thấy cái tên này, tất cả đồng loạt nhíu mày lẩm bẩm, rồi không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về phía cái kẻ từ khi bước vào vẫn đang dựa lưng vào tường, nhắm mắt bỏ qua sự đời...

Nhịn không được cao giọng:" Charlos?!"

Cái đầu quạ gật gà gật gù như con gà mổ thóc

" ...Hở?" Nghe thấy tên mình, cô ấy mờ mịt ngẩng đầu, đôi con ngươi đen láy còn phủ lên một lớp sương mù dễ dàng nhìn thấy

"..."

Cảm thấy trên đầu mình hình như cũng có đàn quạ bay qua bay lại

" Chị có vừa nghe không?" Natsu chỉ tay về phía bá tước Balsamico, nhe răng:" Ông ta nói có người xài ma pháp y chang chị kìa?!"
Chỉ bằng câu nói này, cả mấy người Fairy Tail đều không nhịn được bùng nổ, mài mài răng nhìn kẻ còn đang mang dáng vẻ mù mịt

Ăn cắp bản quyền kìa?! Chị cho qua như vậy sao?!

Mà bọn họ...

Đánh bằng niềm tin à?!

Erza đen mặt, hai ngày thách đấu là đủ để họ kiến thức sơ bộ được năng lực của cô gái kia hiện tại...

Đánh hội đồng cũng phải ngậm hành có được hay không?!

" Mà bằng cách nào để hắn đạt được cái đẳng cấp này vậy?" Gray gãi đầu, mặt nhăn thành cái bánh quai chèo trông có vẻ khó chịu:" 7 năm qua hắn uống thuốc kích thích tăng trưởng à?!"

Cần phải nhắc lại là, 7 năm trước chính Gray là kẻ đã tống Velveno vào ngục giam

" Y chang? Đẳng cấp?" Charlos vẫn ngơ ngác cứ như người chưa tỉnh ngủ, ngu ngơ quan sát xung quanh:" Mọi người đang nói về ai thế?"
" Là Velveno! Charlos! Chúng ta ở đây và đang làm nhiệm vụ!" Erza khoanh tay, nhướn nhướn mày bực dọc, vô cùng không hài lòng về thái độ của Charlos bây giờ:" Cậu tập trung một chút!"

Thật đáng ghét, dù là mất trí nhớ... kẻ ngốc này mấy năm nay là cùng ai học hư rồi chứ?!

" Cậu hiểu lầm rồi Erza, Velveno thì tớ biết..." Charlos đã đứng thẳng người, xoa xoa ấn đường, rồi cau mày:" Nhưng từ khi nào ma thuật của tớ lại giống hắn rồi?"

" Charlos-nee, bá tước vừa bảo rằng hắn ta cũng sử dụng ma thuật sao chép kìa?" Lucy ngẩng đầu lo lắng lặp lại

"..." Charlos đã bước đến đứng cạnh bàn trà, méo mặt nhìn lại vị tước ngồi kia:" Ngài vẫn chưa nói hết cho họ à?"

" Là ta chưa kịp nói!" Bá tước ngẩng đầu cau mày có vẻ săm soi:" Mà khoan, tại sao ta chưa từng được nghe nói về việc cô có thể sử dụng ma thuật?"
" Còn là một ma thuật cấp cao như sao chép?"

"... Tốt, để tôi giải thích phần còn lại..." Charlos chựng lại một lát, rồi nhẹ nhàng thở dài

" Velveno, đối tượng cần vây bắt lần này của nhiệm vụ là một đào phạm, 7 năm trước, hắn từng phá hoại buổi dạ vũ của bá tước Balsamico và bị Gray tống giam, những thông tin cơ bản này chắc mọi người đều biết rồi đúng chứ?" Charlos lấy từ đâu đó ra một cây bút ánh sáng, vẽ lên không khí vài vòng tròn với những cái tên quan trọng rồi quay lại nhìn họ

Đợi được cái gật đầu của tất cả, cô ấy mỉm cười tiếp tục:" Vậy, để nói về ma thuật của Velveno, đầu tiên tôi sẽ nói về công dụng của nó..."

" Ma pháp của Velveno cho phép hắn sao chép tạm thời mọi loại ma thuật của tất cả những ma đạo sĩ mà hắn đã chạm vào..." Charlos hơi dừng một chút, nhấp môi, ghi lại hai từ "tạm thời" cùng "mọi loại" khoanh tròn to rõ giữa không khí, cô cau mày nghiêm túc:" Xin hãy chú ý, đây..."
" Là đặc trưng quan trọng nhất cần chú ý của loại ma thuật trên, nói tạm thời, là bởi vì thời gian sao chép của Velveno giới hạn trong 24h, hết thời gian này, hắn ta không thể sử dụng lại ma thuật mình từng sao chép..." Charlos gõ gõ cây bút vào lòng bàn tay, lắc đầu:" Thế nhưng đây không phải nhược điểm rõ ràng để chúng ta có thể tận dụng hiện tại..."

" Buổi dạ vũ nhất định sẽ kết thúc vào đúng 12h đêm nay và tất cả quan khách sẽ phải trở về trước rạng sáng mai, thế nên nếu tính kỹ thì, giới hạn thời gian của chúng ta còn nhỏ hơn cả hắn..."

" Anou, em có thể hỏi không ạ?" Lucy mở to đôi mắt tròn tròn giơ tay

" Đương nhiên Lucy!" Điều này khiến Charlos không nhịn được bật cười

" À..." Hình như cũng nhận ra hành động vừa rồi của mình rất ngốc, Lucy đỏ bừng mặt lúng túng thu tay, nhưng cô vẫn ngẩng đầu, chớp mắt:" Bởi vì chị nói hắn ta chỉ sao chép được ma thuật của những ai hắn đã chạm vào, liệu chúng ta có thể cách ly hắn không? Ý em là... giống như chơi trốn tìm, ví dụ như trong lúc hắn trốn chúng ta thì chúng ta cũng trốn hắn... sau đó dùng công kích tầm xa..."
"..." Tất cả im lặng một thoáng chốc suy nghĩ kỹ vấn đề được đưa ra

" Ồ, chị hiểu ý em Lucy, tức là chúng ta cũng giấu đi sự hiện diện của mình với Velveno để hắn không sao chép được ai đúng không?" Rất nhanh, Charlos gật gù khen ngợi, nhưng lại hơi mỉm cười mà nhún vai:" Ý tưởng tốt, nhưng độ khả thi không cao..."

" Nếu trong môi trường khác, đây có lẽ là cách tốt và hiệu quả nhất..." Charlos nhẹ nhàng giải thích:" Thế nhưng bây giờ thì không ổn lắm..."

" Nghĩ lại xem, tối nay chúng ta có một buổi dạ vũ ma thuật, đặc điểm cần lưu ý nhất của nó là "đông người", và "tất cả những ai tham gia đều là ma đạo sĩ"..."

"Ôi..." Lucy che miệng khẽ kêu lên một tiếng, đã nhận ra lỗ hổng lớn nhất của kế hoạch

Buổi dạ vũ tập trung quá nhiều ma đạo sĩ, cho dù Fairy Tail có thể tự giấu mình, nhưng chỉ với việc đi một vòng quanh bữa tiệc, Velveno đã có thể sao chép hàng tá ma thuật... ai biết trong số đó có cái ma thuật kỳ cục nào không chứ?
" Vậy là cách này không được nhỉ?" Gray lại gãi đầu, mắt cá chết khoanh tay ngó cái trần nhà

" Ông mặt chua mời nhiều người như vậy làm gì..." Happy phe phẩy đuôi nhỏ giọng

" Nếu không thì ta cần mời các ngươi tới làm gì?!" Nhưng bá tước Balsamico rõ ràng là người sở hữu một đôi tai rất thính

" Không được hung với Happy!" Natsu lập tức ôm lấy bạn đồng hành, nhe răng quạt lại

Bốp!

"

Im lặng!" Erza không do dự cho tên nhóc lửa một cú đầu vắng mắt hoa, rồi bình tĩnh quay lại nhìn Charlos:" Cậu đã có kế hoạch gì chưa?"

" Cái này... nói thật thì, quá ít thông tin... một kế hoạch hoàn chỉnh, tớ không có..." Charlos bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó quay người, cau mày, lại vẽ tiếp vài nét bút vào không khí:" Nhưng... chỉ là suy đoán thôi, tớ nghĩ chúng ta có một điểm có thể lợi dụng..."
" Ma lực..." Charlos nghiêng đầu, chỉ cho mọi người thấy hai chữ to nhất được cô khoanh tròn nhiều lần

" Ma thuật của Velveno cho phép hắn đơn thuần sao chép một cách dập khuôn lại mọi loại ma thuật, nhưng không thể khiến hắn thật sự biết về cấu trúc của thứ hắn đang sử dụng..."

" Ừm, hãy hiểu đơn giản là hắn không thể điều chỉnh bất cứ thứ gì trong ma thuật hắn đã sao chép, kể cả ma lực được đưa vào..." Charlos cau mày bổ sung:" Vì thế, ban đầu khi đối mặt với hắn sẽ có chút khó, bởi uy lực đòn đánh ra của hai bên sẽ ngang nhau, nhưng nếu để lâu hơn một chút..."

" Thì ma lực của hắn sẽ không còn đủ để duy trì ma thuật!" Lucy mừng rỡ kết thúc

Nhận được cái gật đầu của Charlos, tất cả mọi người đều có vẻ như thở phào một hơi
Tìm thấy điểm đột phá rồi!

" Ra vậy, thế nên cậu mới nói rằng ma thuật của hắn không giống cậu..." Erza khoanh tay, gật gù thả lỏng:" Bởi bản chất ma thuật của cậu là bóc tách mọi tầng và cấu trúc của một ma pháp trong chớp mắt, rồi dùng ma lực khổng lồ lấy thịt đè người!"

Nụ cười của cô ấy vương lên một chút trêu chọc sáng loáng, nhưng càng nhiều là vui vẻ, khiến Charlos chỉ có thể kéo kéo vành tai cười ngượng ngùng

Không ai có ý kiến

Mà không:" À, có chút vấn đề nho nhỏ..."

Charlos cười gượng:" Tôi không thể tham gia vây bắt cùng mọi người..."

"..."

" CÁI GÌ?!"

" TẠI SAO?!"

Fairy Tail đồng loạt há hốc

Tại sao không phải ai khác mà lại là kẻ có nhiều ma lực nhất thế?!

" Đây là do tôi..." Ngay lúc này, tiểu thư Aceto nhẹ nhàng mỉm cười lên tiếng gia nhập cuộc trò chuyện:" Trước đó, Charlos-san đã nhận yêu cầu từ tôi để trở thành người bảo vệ cho chiếc đồng hồ mục tiêu chính tối nay, vì vậy trong khi mọi người vây bắt Velveno, rất tiếc là cô ấy không thể rời khỏi vị trí của mình..."
" Ban đầu tôi đã có hơi lo lắng đấy, nhưng sau cuộc trò chuyện này thì hết rồi..." Cô ấy nghiêng đầu, vẫn rất ưu nhã liếc nhìn Charlos một cái:" Như cha đã nói, cô giấu ma thuật của mình kỹ quá đấy nhé, Charlos-san!"

Mỉm cười

Có điều một người cười vô cùng xinh đẹp, người kia thì lại đang cười trừ

" Ôi..." Fairy Tail không nhịn được thở dài

" Mạn phép cho hỏi... Lý do nào khiến cô đưa ra nhiệm vụ bảo vệ quan trọng như vậy khi thậm chí không biết chị ấy có ma thuật chứ?" Wendy tò mò chớp mắt

" Bởi vì cô ấy là người luôn đem lại cho tôi những điều bất ngờ, người duy nhất mà tôi có thể đặt niềm tin và liên tục cảm thán vào những phép màu thực sự!" Aceto vẫn duy trì nụ cười quý phái:" Nên dẫu sao đi chăng nữa, thì "Bậc thầy phù thủy" vẫn là một chuyên gia tuyệt vời cho sự lựa chọn mà nhỉ?"
" Thậm chí nếu như cô ấy là con trai, tôi sẽ không ngần ngại hủy bỏ luôn buổi dạ vũ tối nay luôn đâu, dù sao tôi tin là nếu Charlos-san có ý nghĩ này, thì buổi tiệc tối nay khá phí công"

Fairy Tail:"???!!!!!!"

Charlos:"??? Aceto-san?!"

Balsamico:"!!! Con nói gì vậy con gái?!"

" Chỉ là đùa thôi mà~"

Đùa kiểu vậy là chết người đó được không?!

Giữa rừng ánh mắt lên án nhìn mình, Aceto vẫn chỉ híp mắt cười dịu dàng, lại sâu kín chứa đầy ẩn ý

Hình như, đã nhận ra điều gì...

______________________________

" Charlos-nee..." Wendy đỏ bừng mặt kéo kéo tay áo người chị lớn, ngượng ngùng hỏi nhỏ:" Chỉ là... em... em hồi hộp quá..."

" Nhà vệ sinh ở đâu thế ạ?" Khuôn mặt non nớt rực cháy như ráng trời chiều

" ..." Charlos nhìn cô bé, mím môi nhịn lắm vẫn không ngăn được ý cười của mình, cô kéo lấy cổ tay Wendy, cười tủm tỉm xoay người đi trước:" Hướng này, vừa hay tôi cũng đang khó chịu..."
" Tôi đi cùng em"

Bước chân nhỏ lúng túng chạy theo, không biết có ai nhìn thấy hay không...

Khi đôi mắt nâu ánh lên một tia sáng đầy tính kế

______________________________

" Chuẩn bị xong chưa Lucy?" Chỉ vừa bước ra căn phòng chuẩn bị đơn giản, Lucy đã nghe được tiếng gọi tên mình

Theo giọng nói mà nhìn sang:" Sao... sao trang trọng quá vậy?!"

Đứng trước mặt cô là Erza Scarlet, mặc một bộ đầm liền hở lưng màu tím nhạt, tà váy xẻ cao đến tận đùi, để đôi chân thon dài kia hoảng hoa mọi tầm mắt, mái tóc đỏ rực đã được chủ nhân cẩn thận búi lên cao, nhưng cũng có vài sợi ương bướng, rũ xuống trên làn da trắng nõn mịn màng

Quanh thân hình quyến rũ trưởng thành, dường như được mạ lên một lớp hào quang óng ánh

Quý phái, xinh đẹp, dường như đã lấn át đi tất cả ánh sáng
" Dù là vì nhiệm vụ, đây cũng là phép lịch sự tối thiểu khi được mời đến một bữa tiệc" Erza ngẩng cao đầu tự hào mà nói

" Em..." Ngay lúc này, giọng nói non nớt lại hơi hơi rụt rè vang lên, khiến cả hai cô gái phải chuyển tầm mắt sang khu vực cạnh mình:" Em trông có ổn không?"

Trước mắt lại lần nữa sáng quá

" Em trông tuyệt lắm Wendy!" Lucy thật lòng buông lời ca ngợi

Ôi trời, trong lúc họ không chú ý đến, em gái họ cũng đã lớn thế này rồi à~

" Còn Charlos-nee thì sao? Có ai thấy chị ấy không?" Lucy nhìn quanh một vòng, không thấy được bóng dáng quen thuộc, không nhịn được quay đầu hỏi

" Cậu ta ấy hả? Đừng để tâm! Chắc chắn là đang cắm đầu vào cái đồng hồ ở đó rồi!" Erza liếc mắt nhìn vật phẩm ma thuật to lớn ngay giữa sàn nhảy, nhún vai thản nhiên lắc đầu:" Hiện tại thì chẳng có thứ gì hấp dẫn được cô ngốc đó hơn nó đâu?"
" Heh? Sao chị chắc chắn vậy? Hôm qua cộng với vừa nãy..." Lucy bĩu môi

" ... Vừa nãy?... Đừng bảo em tin là thật đấy nhé?!" Erza nhìn cặp mắt to tròn chớp chớp của Lucy, che miệng bật cười:" Ôi trời Lucy, không thể nào đâu! Em tin thiệt luôn hả?! Ôi trời..."

"..." Có cảm giác mình tự nhảy vô cái hố mình đào là thế nào?

" Mà Wendy, em làm sao vậy?" Erza cười đủ, khóe mắt còn lấp lánh một vệt nước vui vẻ, săn sóc hỏi dò cô gái nhỏ cứ chốc chốc lại kéo tà váy, kiễng kiễng chân rối rắm

" Không có gì đâu ạ..."

" Chỉ là, vẫn có chút không quen lắm..." Wendy nhẹ nhàng ngẩng đầu với gò má đỏ bừng:" Ôi..."

Các cô gái, chào mừng đến với buổi dạ tiệc ^_^

...

" Chúng tôi đã sử dụng Lacrima quan trắc, sẽ thông báo đến mọi người bất cứ khi nào phát hiện điều đáng ngờ!" Nhiệm vụ của cả nhóm đang được đẩy cao tốc độ, Warren đảm đương chức trách quan sát tất cả từ trên cao và giữ liên lạc
" Được rồi, nhờ cậu!" Trong khi đó, những thành viên còn lại trà trộn vào đám đông, cố gắng tìm kiếm những dấu vết nhỏ nhất của kẻ đáng ngờ

Nhưng nói thì dễ, bắt tay vào làm mới cảm thấy không được... phải nói thật, ở chỗ này nhìn ai cũng thấy đáng ngờ hết!

Sau vài tiếng đồng hồ... rắc rối theo đúng nghĩa đen (Thậm chí là Gray còn đã có một trận đấu nhỏ với một quý cô cũng sử dụng ma thuật băng tạo hình), cuối cùng thì nhân vật chính của bữa tiệc tối nay cũng đã xuất hiện...

Tiểu thư Aceto- khoác lên mình bộ váy quý tộc màu trắng đoan trang, điểm xuyến lên sắc hồng mềm mại và tím nhạt huyền bí, dùng tư thế ưu nhã cao quý nhất lên sân khấu, đoạt đi toàn bộ tầm mắt của gian phòng

Nụ cười của cô ấy hiện tại, nhẹ nhàng mà tinh tế, dường như đang tỏa ra một loại ma lực huyền diệu, có thể khiến người ta hít thở cũng không thông
" Nhưng ai có thể cho tôi biết tại sao Charlos-nee lại là người đi cùng không?!" Lucy cố gắng khống chế âm lượng của mình

Nắm tay cẩn trọng đưa Aceto xuống từng bậc thang... không phải Charlos thì là người nào?!

" Tôi cũng không biết?" Erza chớp chớp mắt trông cũng có vẻ không kịp hiểu được chuyện gì

" Đương sự là tôi còn không biết, sao mọi người biết được chứ?"

Lucy quay phắt người lại, vừa vặn nhìn thấy người họ vừa nhắc đến đã bưng lên một đĩa đồ ăn, cặm cụi chiến đấu

" Ơ?" Sao nhanh vậy?! Mới nhoáng một cái... khi nãy còn ở kia mà???

" Aceto-san muốn tôi xuống đây thả lỏng một chút, có lẽ tên Velveno kia cũng không có ý định trộm nhẫn trong bí mật mà sẽ tấn công trước mặt tất cả quan khách..." Charlos nhấp một ngụm nước trái cây, nhún vai:" Khoảng một tiếng nữa chính là lúc bữa tiệc này kết thúc, cũng là cao trào, thời điểm thích hợp nhất..."
" Vậy ạ? Để em nói với chị Erza..." Lucy cái hiểu cái không gật đầu:" Mà Erza đâu rồi???"

Quay đầu lại, người cũng đã không còn ở đó!

" Ở trên kia kìa chị!" Wendy cười nhẹ chỉ cho cô ấy một bục nhảy đã lơ lửng giữa không trung

" Tại sao chị Erza lại nhảy rồi?!" Lucy cảm thấy thế giới này đều không ổn...

Không có ai bình thường hết!!!

Wendy cười bất đắc dĩ nghiêng đầu, trong lúc không ai chú ý đến, chậm rãi lại gần nơi Charlos đang đứng thản nhiên

" Xong rồi sao?" Charlos không hề ngẩng đầu, bình tĩnh lau miệng

" Xong rồi" Wendy cũng không thấy kỳ lạ gì, nhẹ nhàng gật đầu

" Vậy thì, chúc may mắn!" Lần này, cô gái tóc đen bỗng ngẩng đầu, nở một nụ cười kỳ lạ, rồi đưa ra một bàn tay mình

" Vô cùng cảm ơn" Wendy nhìn sâu vào mắt cô một chút, trịnh trọng gật đầu
Thời điểm Wendy bước lên một bước thu hẹp khoảng cách, tay nắm tay, hai người vừa lúc để bóng mình khuất khỏi Lacrima quan trắc, yên lặng trao đổi vị trí, không hề quấy nhiễu đến người nào

Charlos hơi nhún vai ý bảo, rồi thản nhiên tiến về phía đám người nhanh chóng đi lại

Trong khi đó, Wendy lại với lấy một ly nước trái cây, nhẹ nhàng nhấp một ngụm

Đôi con ngươi sâu kín che giấu vui thích chờ đợi

Chờ đợi con mồi, sa chân vào cạm bẫy...

...

Quả nhiên, không cần để cô gái nhỏ phải đợi quá lâu...

" Bạn có thể nhảy với mình không?" Thiếu niên dù bị che đi một phần bởi mặt nạ, vẫn có thể nhận ra đường nét khuôn mặt cực kỳ tuấn tú, không hề giấu giếm tiếp cận Wendy, nở một nụ cười cực kỳ thấm người, rồi lịch thiệp nghiêng người đưa ra tư thế ý mời tiêu chuẩn
" Rất hân hạnh" Trong con mắt rưng rưng không phục của Warren, thành công đạt được sự đồng ý và một nụ cười đầy e thẹn của công chúa nhỏ, bước lên bục nhảy của riêng hai người

Âm nhạc vẫn tiếp tục

Cho đến khi...

" Keng! Keng! Keng! Keng!"

Chuông báo 12h đêm vang lên, trong lúc cả gian phòng đều như nín thở quan sát trung tâm của bữa tiệc, chờ đợi tiếng chuông mừng hạnh phúc kéo xong, và phép nhiệm màu xuất hiện nơi trần thế

Ai ai cũng muốn làm nhân vật chính

Chỉ có trong một góc nọ, cặp đôi đang nhảy có vẻ như hoàn toàn không để tâm đến xung quanh

" Nghe nói, công chúa Lọ Lem sẽ biến mất khi đồng hồ đã điểm 12 tiếng..." Cậu thiếu niên ghé sát lại gần tai Wendy, mang theo ý cười nồng đậm sủng nịnh thì thầm:" Nhưng tôi biết em chẳng phải công chúa, tôi cũng không có hứng làm hoàng tử nhìn em rời đi, sẽ rất hân hạnh nếu được trở thành gã đánh xe đưa em an toàn về nhà..."
" Được không đây, nữ hoàng của tôi?"

" ..." Wendy chẳng có ý định gì rằng sẽ phản kháng, mặc kệ cả tiếng la của Warren rằng kẻ đứng trước mặt cô chính là Velveno, cô gái nhỏ yên lặng cắt đứt trao đổi giữa họ, rồi nhướn mày, cười tủm tỉm nhìn người trước mặt:" Đánh xe không thiếu, nhưng thiếu một tên kỵ sĩ trung tâm không đổi..."

" Cậu làm được không?" Ánh mắt cao cao tại thượng tựa như từ trên cao nhìn xuống, kiêu sa như một vị nữ hoàng đích thực giữa thế gian. Chỉ một ánh mắt, khiến vẻ ngoài nhỏ nhắn như cũng nhuốm lên một tầng hoặc nhân thuần thục, tưởng rằng vốn không quá hợp với ngoại hình của Wendy, lại rất đương nhiên, khiến đôi mắt người kia không kìm được lóe qua một tia luyến mộ

Trông thấy điều này, ý cười trên khóe môi thiếu nữ lại càng sâu
Còn cậu thiếu niên, trong mắt đã không che giấu được sủng nịnh, cậu khẽ cúi người, nâng lên bàn tay nhỏ nhắn, rồi dịu dàng đặt lên ấy một nụ hôn thành kính vô cùng:" Cầu còn không được"

...

Cho đến tận khi mọi người há hốc mồm nhìn "Charlos" bùm một cái hóa thành Velveno, hơn nữa hoàn toàn không có ý định chạy trốn cùng báu vật, ngược lại lần nữa quỳ xuống, dâng chiếc nhẫn quý báu đến trước mặt chủ nhân bữa tiệc, nói ra lời cầu hôn lãng mạn kia, tất cả vẫn chưa kịp hồi hồn

Sau đó, lại nhìn thấy Wendy đỏ hồng gương mặt chạy ra từ một căn phòng nghỉ, mặc dù trông có vẻ mờ mịt, lại nhất quyết thế nào cũng không chịu nói, cả đám lại càng ngu ngốc nhìn nhau...

Thế rốt cuộc cặp đôi vừa nhảy ở đây là người nào??? Charlos chạy đi đâu rồi đó???
_____________________________

Fairy Tail đã không biết là, trên nóc dinh thự bá tước, có một cặp đôi yên lặng quan sát họ giải quyết mọi chuyện còn lại với một nụ cười

" Nhìn vẻ mặt của họ kìa, Charlos, để mọi người biết chuyện thì cậu chết chắc!" Mái tóc bạch kim sung sướng ngã vào trong lòng chiếc sơ mi đen, híp mắt vui vẻ khi người gặp họa

" Mira, cậu cũng đâu có kém cạnh cơ chứ" Charlos bất đắc dĩ càu nhàu, đưa tay vuốt ve sống lưng của người đang cuộn tròn cả thân thể, trong mắt lại chẳng có vẻ gì là để ý:" Lại còn được cả ông chú ngốc kia, thật là..."

Nhóm Natsu đến đây làm nhiệm vụ không phải do ngẫu nhiên, tờ nhiệm vụ được đặt ở bảng yêu cầu của Fairy Tail, chỉ có một tờ duy nhất

Được đặt ở vị trí nhất dễ dàng thu hút sự chú ý của Happy
Charlos... đã làm một cuộc đánh cược, cược ra toàn bộ lòng tin ít ỏi của chính mình

Và cô đã thắng

Vậy nên... đâu có gì để buồn phiền đâu nhỉ? Dù cho giữa đường có bị Mira và Gildarts kéo theo Wendy hố cho một phen...

" Cậu thích làm bà mối lắm à Mira?" Nhớ đến chuyện này, Charlos bất đắc dĩ búng trán cô gái kia một cái:" Lại còn giả dạng làm Wendy chạy tới, còn kết hợp với Gildarts đánh ngất tôi..."

" Tên Velveno đó có gì tốt để cậu giúp hắn như thế?" Nói đến đây lại không nhịn được chua lè

Thật tình...

Mira lại tiếp tục cười

" Họ sẽ là một cặp đôi rất dễ thương!"

" Tớ đã sợ hết hồn đấy! Mục tiêu ban đầu của chúng tớ là đập tan luôn cái đồng hồ quỷ sứ ấy... hay ít nhất là hồ biến cho chiếc nhẫn đó đi chầu ông bà, thế mà cuối cùng..." Charlos thở dài lầm bầm lên án
" Uhm huh~ Aceto-san là một cô gái rất thông minh, cũng rất bản lĩnh~" Mira kéo lấy tay áo của Charlos, lung tung nghịch ngợm:" Cô ấy thậm chí còn nhận ra tớ trước cả cậu! Trực giác rất bén!"

"..." Charlos không nói gì, coi như thừa nhận

" Thế nên khi nhìn thấy một Velveno mộc mạc thật lòng như vậy, tớ chỉ là bỗng cảm thấy muốn cho anh ta một cơ hội..." Mira chớp chớp mắt vô tội:" Dù sao thì bất cứ khi nào Aceto-san cũng có thể từ chối, không những là hai người chắc chắn đã có kế hoạch dự phòng, tớ còn tin là cha cô ấy sẽ rất vui lòng luôn cơ!"

Nhưng cô ấy đã không làm không phải sao?

" Làm sao? Tiếc không? Hồng nhan tri kỷ của cậu có hôn phu rồi kìa!" Giọng ai đó cũng không tự chủ mang đầy ai oán:" Tên đáng ghét! Đứng núi này trông núi nọ có phải hay không?"
" ...Oan tớ lắm đấy Mira!" Charlos dở khóc dở cười nhìn ánh mắt rưng rưng của người kia, trưng ra một khuôn mặt đau khổ:" Tớ nào có dám đâu chứ?"

Ai ngờ, cô gái tóc bạch kim không nói không rằng lập tức cúi đầu, vùi mặt vào vạt áo sơ mi, hai vai bắt đầu run rẩy

Lần này Charlos sợ thật, chân tay luống cuống, đại não cũng trống rỗng:" Ôi Mira... Mira à..."

" Hì hì hì..." Kết quả, người kia cuộn tròn trong lòng cô cười rúc rích

"..."

" Nghịch ngợm" Charlos không biết nói gì thêm, đành lắc đầu, theo thói quen đưa tay muốn kéo vành tai mình một chút...

Ai ngờ...

" Chuyện khác có thể để sau, nhưng chuyện này phải nói trước..." Mira đột ngột vô cùng nghiêm túc ngồi dậy, bắt lấy cổ tay Charlos, cau mày, kéo xuống

"..." Charlos ngẩn người nhìn cô

" Chỗ này..." Sau đó trông thấy cô ấy nhẹ nhàng giơ tay còn lại, giữ lấy lớp da thịt mỏng manh trong tay mình, quen thuộc vò nhẹ vuốt ve
Mềm mại

Có lẽ là do hơi lạnh vương trên bàn tay ấy, khiến Charlos không nhịn được rùng mình

" Đây là lãnh địa của tớ..." Mira híp mắt nhìn sâu vào đôi con ngươi đen đã mơ hồ:" Của riêng tớ! Kể cả cậu, không ai được phép động vào!"

Sóng biển tinh khiết, vô thanh đẹp đẽ, để nhân loại mất đi cả linh hồn

" Mira..." Gió nhẹ lướt qua vành tai nóng hổi, tựa như có phản ứng dây chuyền xảy ra, khiến trái tim cũng chợt ngứa ngáy, Charlos không tự chủ được bật thốt lên:" Chúng ta hiện tại là quan hệ gì?"

" Quan hệ gì?" Mira hình như cũng giật mình một thoáng, nhưng cô ấy rất nhanh lấy lại tinh thần, hơi hơi nghiêng đầu, vờ vịt tự hỏi một thoáng

Sau đó, kéo khóe môi nở một nụ cười vô cùng ranh mãnh:" Coi như cậu đang theo đuổi tớ đi!"

" Bá đạo quá đấy!" Trông thấy bộ dáng này của cô, Charlos cũng không nhịn được bật cười
" Thì sao nào?" Mira bĩu môi nhướn mày

" Thì quá tốt rồi..." Charlos bỗng cúi đầu, nhẹ nhàng thì thầm trên vành tai ai đó:" Tôi có thể theo đuổi em..."

" Một lần nữa!"

...

Charlos nhân lúc Mira không để ý đến, bàn tay sau lưng nhẹ nhàng một nắm, từ kẽ tay cô... có cát bụi lặng lẽ tan ra...

Có đôi khi, yêu không phải là phải trưng tất cả sự thông minh của mình ra trước mặt cô ấy...

Giả ngu cũng được tính là một cách

...

Ở đâu đó, Gildarts ngồi co ro trên ngọn cây cao, đánh một cái hắt xì

Sao hai đứa này lâu thế không biết?!

_______________________________

Vâng, xin lỗi mọi người là tình cảm của cặp đôi chính lật xe nhanh quá, thắng không được ^_^!

Không có gì đâu, chỉ là con au nó chán kiểu tự vờn nhau của hai đứa này rồi nên nó muốn đẩy nhanh tình tiết lên thôi =_=
A.S

Bình Luận (0)
Comment