Bỗng nhiên, Minh Hà Lão Tổ kinh hãi ngạc nhiên gầm nhẹ, cả người kịch độ rung động, như phát hiện một bí mật động trời.
- Hắn là ai?
Diệp Hiên một phát bắt lấy bả vai Minh Hà Lão Tổ, hai mắt lóe lên lăng lệ, không ngừng lay động bả vai Minh Hà Lão Tổ, chứng minh tâm tình của hắn kích động đến cỡ nào.
Lúc đầu Diệp Hiên đã thất vọng, cho rằng Minh Hà Lão Tổ không biết Nguyên Linh là người nào, hắn vẽ ra bộ dáng Nguyên Linh cũng chỉ mang theo một chút hy vọng trong lòng, nhưng Minh Hà Lão Tổ lại cho hắn một tin kinh hỉ cực lớn, vậy mà nhận ra Nguyên Linh.
- Nói, hắn là ai?
Nhìn bộ dáng Minh Hà Lão Tổ khiếp sợ, Diệp Hiên lên tiếng gầm nhẹ, hai mắt huyết hồng, vì hắn sắp biết Nguyên Linh là người nào.
- Hồng Vân Lão Tổ, người này là Hồng Vân Lão Tổ.
Cuối cùng Minh Hà Lão Tổ lấy lại tinh thần từ trong khiếp sợ, phun ra danh tính một người, Diệp Hiên nghe một cái tên xa lạ, hắn khẽ giật mình.
- Hồng Vân Lão Tổ?
Diệp Hiên lẩm bẩm tự nói.
- Không sai, chính là Hồng Vân Lão Tổ, mặc dù đã qua vô tận thời gian, ta đã sắp quên người này, nhưng hôm nay nhìn thấy bộ dáng của Hồng Vân, ta mới nhớ người này chính là hắn.
Minh Hà lão tổ nói rõ ràng, càng vạn phần khẳng định.
- Bàn Cổ khai thiên, Hồng Quân truyền đạo, hồng hoang thiên địa mới mở ra một năm, giữa trời đất còn không có Thánh nhân, ta cũng vừa mới ổn định U Minh Huyết Hải, không biết bao nhiêu năm qua đi, Hồng Quân Đạo Tổ Trảm Tam Thi thành thánh, chiêu cáo tam giới muốn truyền đạo tại Tử Tiêu Cung.
- Lúc ở Tử Tiêu Cung, ta từng gặp mặt Hồng Vân Lão Tổ, tu vi người này cực cao, nhưng thiên tính hiền hoà lương thiện, chưa từng tranh đoạt cùng ai, mà hết lần này tới lần khác hắn được Hồng Mông Tử Khí thứ bảy.
- Có được Hồng Mông Tử Khí thứ bảy, hắn đi ra khỏi Tử Tiêu Cung liền bị hai đại Thiên Đế Yêu tộc vây giết, càng không ít Chuẩn Thánh trong bóng tối ra tay với hắn, trận chiến kia đánh thiên băng địa liệt, Hồng Vân Lão Tổ chết thảm giữa trời đất, Hồng Mông Tử Khí cũng là biến mất không còn tăm tích vào lúc đó.
- Không sai, người này chính là Hồng Vân Lão Tổ, ta nhất định sẽ không nhận lầm.
Minh Hà Lão Tổ nhanh chóng lên tiếng, sắc mặt kinh nghi bất định, nói:
- Nhưng hắn rõ ràng đã chết, tại sao lại thay tên đổi họ gọi là Nguyên Linh?
Lúc này.
Cả người Diệp Hiên yên lặng im ắng, như không nghe được Minh Hà Lão Tổ nói gì, song quyền của hắn nắm chặt, khí tức quanh người dao động cực hạn.
- Hồng Mông Tử Khí quả nhiên là mưu kế của hắn.
Bỗng nhiên, Diệp Hiên gào thét, hai mắt đầy lăng lệ, rốt cục hắn có thể khẳng định, Hồng Mông Tử Khí chính là đồ vật mà Nguyên Linh cố ý để hắn có được.
- Nói cho ta, Hồng Vân Lão Tổ hắn ở nơi nào?
Diệp Hiên lên tiếng lên tiếng quát lớn với Minh Hà Lão Tổ.
Nhìn bộ dáng Diệp Hiên kích động, Minh Hà Lão Tổ nhíu mày, sau đó chậm rãi lắc đầu nói:
- Không biết, không biết, truyền thuyết Hồng Vân Lão Tổ chính là đóa hồng vân đầu tiên giữa trời đất hóa hình, chưa từng nghe nói nguồn gốc của hắn, mà thời gian người này xuất hiện rất ngắn, chỉ ở năm đầu hồng hoang nghe đạo trong Tử Tiêu Cung, sau đó liền vẫn lạc giữa trời đất.
- Không đúng, khẳng định không đúng.
Bỗng nhiên, Diệp Hiên lẩm bẩm tự nói, bởi vì hắn rõ ràng nhớ kỹ, Nguyên Linh dạy bảo hắn bốn năm trong Huyết Hải chiến trường, chính là nguyên thần đối phương xuất hiện, không thể là hóa thân của người nào đó.
Mà năm đó Nguyên Linh từng nói một câu, bản tôn hắn không thể xuất hiện trước mặt Diệp Hiên, là sợ Thánh nhân chú ý, càng là một nhân vật xưng tôn làm tổ ở tam giới.
Có thể xưng tôn làm tổ, tất nhiên là nhân vật mà sinh linh tam giới quen thuộc.
Mà Hồng Vân Lão Tổ năm đó chết thảm giữa trời đất, người hậu thế căn bản sẽ không biết người này, rõ ràng rất mâu thuẫn.
- Có khả năng này hay không, năm đó Hồng Vân Lão Tổ chết thảm giữa trời đất, mà Hồng Vân kỳ thật là người nào đó hóa thân?
Diệp Hiên kinh nghi hỏi.
- Ngươi nói kiểu này đích thực có khả năng, năm đó ta tận mắt thấy Hồng Vân chết dưới Hỗn Độn Chung trong tay Đông Hoàng Thái Nhất, chỉ là Đông Hoàng Thái Nhất nói một câu không giải thích được.
Minh Hà Lão Tổ trầm giọng nói.
- Lời gì?
- Hắn đắc tội một người, một người hắn đắc tội không nổi, thở dài một tiếng liền trở về Thượng Cổ Yêu Đình.
Minh Hà Lão Tổ nghiêm trọng lên tiếng, hiển nhiên cũng liên tưởng đến một điều cực kỳ đáng sợ.
- Diệp Hiên, ngươi cần phải biết rằng, năm đó Hồng Vân chính là Chuẩn Thánh, nếu hắn chỉ là hóa thân của người nào đó, lại dám để cho hóa thân đi Tử Tiêu Cung nghe đạo, vậy người này quá mức kinh khủng.
Minh Hà Lão Tổ khẽ run nói.
Bí ẩn, mê mang cực lớn, lúc đầu Diệp Hiên coi là biết thân phận thật sự của Nguyên Linh, nhưng nhận lại là thất vọng cực lớn.
Hồng Vân cũng là Nguyên Linh hóa thân, vậy đến cùng bản tôn hắn là người phương nào?
Đã thành thánh còn dám đến trước mặt Hồng Quân Đạo Tổ nghe đạo, hết lần này tới lần khác đạt được đạo Hồng Mông Tử Khí thứ bảy?
Hiện tại Diệp Hiên đã có thể vạn phần khẳng định, Hồng Mông Tử Khí trong tay hắn chính là Nguyên Linh cố ý để hắn đạt được, mà càng là muốn mượn Hồng Mông Tử Khí hủy con đường lấy lực chứng đạo của hắn.
Nghĩ đến loại độc kế này, Diệp Hiên đổ mồ hôi lạnh, nếu hắn không phải cuối cùng quay đầu tránh thoát, thật lựa chọn công đức thành thánh, sợ là sẽ trúng cái bẫy của Nguyên Linh.
Giờ phút này Diệp Hiên có một cảm giác kinh dị cực độ, như có một đôi mắt, mỗi giờ mỗi khắc chăm chú nhìn hắn, chỉ cần hắn đi sai bước, sẽ gặp phải vạn kiếp bất phục.