Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 107 - Chương 107 - Kẻ Không Phục Ta, Đều Là Người Chết.

Chương 107 - Kẻ không phục ta, đều là người chết.
Chương 107 - Kẻ không phục ta, đều là người chết.

Vùng ngoại thành kinh đô, tổng bộ Vũ An Ti.

Trên bãi đỗ xe rộng rãi là những chiếc xe con xa hoa mà khiêm tốn đậu đầy mỗi bên, không ngừng có người từ trong xe đi ra khiến người ta nghe nhiều lên những cái tên quen thuộc.

Bọn họ là nhân vật nổi tiếng các giới, cuộc họp mỗi năm một lần của Vũ An Ti, tranh nhau tới quan sát cuộc thịnh hội này.

Vũ An Ti là nhân vật gì?

Phụ thuộc Hạ quốc, không có lĩnh vực bọn họ không quản được, cho dù là đối mặt với cường địch nước khác, hay là quét sạch tai hoạ ngầm quốc nội, Vũ An Ti ở trong tầng cao xã hội, chính là một cơ cấu có quyền lực cực lớn.

Thiên hạ rộn ràng đều vì lợi, thiên hạ nhốn nháo đều vì lợi.

Mỗi người đều có tâm tư của riêng mình, nếu có thể kéo quan hệ cùng Vũ An Ti, sẽ có tốt chỗ cực lớn đối với mình, mà người có thể tham gia cuộc họp hằng năm của Vũ An Ti đều là những nhân vật nổi tiếng trong các giới, đây cũng là khẳng định thân phận đối với nhóm bọn họ.

Bát đại gia tộc kinh đô, lãnh quân đội, trùm thương giới, khắp chính giới, khi những người này chào hỏi lẫn nhau, trên mặt mỗi người đều là đang mỉm cười, càng là mỗi bên tự bắt chuyện với người quen cùng nhau đi vào tổng bộ Vũ An Ti.

Một chiếc xe con màu đen từ từ lái vào bãi đỗ xe, Thiết Lực dẫn đầu mở cửa xe, cung kính mời Diệp Hiên xuống xe, mà khi Diệp Hiên xuất hiện, bãi đỗ xe hơi lộ ra sảo tạp vậy mà lại đột nhiên an tĩnh lại, ánh mắt mỗi người càng là tập trung vào Diệp Hiên.

- Người này chính là Diệp Hiên?

- Cậu ta chính là khách khanh địa tổ?

- Sẽ không phải đấy chứ? Một người trẻ tuổi như thế mà đã có chức vị cao như vậy?

- Xuỵt, nói nhỏ chút, tôi nghe nói vị Diệp tiên sinh này đã giết không ít người nhà họ Diệp, mà dường như mấy vị lãnh đạo phía trên đều có quan hệ cực kỳ không đơn giản cùng người này.

Rất nhiều âm thanh nghị luận dồn dập vang lên, tuy bọn họ nói rất nhỏ, nhưng toàn bộ lại đều rơi vào trong tai Diệp Hiên, chỉ là sắc mặt Diệp Hiên vẫn không một gợn sóng, làm sao có thể lưu ý đến cách nghĩ của những người này?

- Diệp tiên sinh, Thanh Long đại nhân đang đợi ngài ở bên trong, mời.

Thiết Lực và Linh Lung đi trước dẫn đường, Diệp Hiên bước chậm theo sau, cho đến khi ba người bước vào tổng bộ Vũ An Ti, những nhân vật nổi tiếng này mới ngừng nghị luận lại.

Nhìn bóng lưng Diệp Hiên, trong lòng cha con Diệp Thương Hải cực kỳ phức tạp, trong tiếng nghị luận của mọi người, hai cha con hắn như muốn mất hết cả mặt, nhưng chuyện này cũng để cho bọn họ không có cách nào khác.

- Hừ, nghịch tử!

Diệp Thương Hạo hừ lạnh nói.

- Quản tốt miệng của mình, dù có nói thế nào thì nó cũng là con của cậu, để cho người ngoài nhìn thấy thì còn thể thống gì?

Diệp Thương Hải hơi khiển trách.

- Con biết rồi thưa cha.

Diệp Thương Hạo thở dài thật sâu.

Tổng bộ Vũ An Ti, khoa học kỹ thuật đầy đủ, ở chỗ này có thể thấy dụng cụ tân tiến nhất, năm màu mười sắc đều là các loại máy móc khoa học nghiên cứu, các nhân viên nghiên cứu khoa học mặc áo trắng qua gối, còn có cổ võ dị năng giả đi qua bên cạnh.

Nếu như người không hiểu gì lại nhìn thấy cảnh tượng nơi này, có lẽ sẽ cho rằng Vũ An Ti là một nơi chuyên khoa nghiên cứu, cũng không thể tin được nơi đây chính là một ngành chấp pháp.

Khu tập luyện của địa tổ.

Sau khi Diệp Hiên đi ra khỏi thang máy, đập vào mi mắt chính là một cái sân rộng, từ vũ khí lạnh cổ đại đến vũ khí hiện đại, có thể nói đủ loại không kịp nhìn.

Tiếng quyền cước vũ động, dị năng nước lửa sặc sỡ, từng thành viên Dịa tổ đều ở đây tự mình tu luyện, có thể nói là vô cùng náo nhiệt.

- Được rồi, tất cả mọi người nghỉ ngơi một lất, tới gặp khách khanh tổ chúng ta một chút.

Thanh Long vỗ vỗ tay, cũng để cho thành viên địa tổ ngừng tu luyện, được Thanh Long dẫn dắt đến chỗ Diệp Hiên.

- Gặp qua Diệp tiên sinh.

Diệp Hiên đến làm cho thành viên Dịa tổ phấn chấn khí thế, trong mắt mỗi người càng là xuất hiện sự kính nể, mặc dù bọn họ không có tiếp xúc cùng Diệp Hiên quá nhiều, nhưng lại đều nghe qua chuyện của Diệp Hiên.

- Diệp tiên sinh, ngài xem tu vi những tổ viên này như thế nào?

Thanh Long hơi có tự đắc.

- Anh là muốn tôi nói nói thật, hay là nói dối?

Diệp Hiên khẽ cười nói.

- Đương nhiên là nói thật, tôi tin vào mắt của ngài, ngài cứ nói thoải mái, cũng nên đả kích những xú tiểu tử này một chút.

Thanh Long nhanh chóng lên tiếng nói.

Nhìn đôi mắt mong đợi của thành viên địa tổ, trong lòng Diệp Hiên tìm từ một phen, chậm rãi mở miệng nói:

- Theo tôi thấy, tu vi của các cậu rất bình thường, hơn nữa sức bật không đủ, nếu như gặp phải cao thủ thật sự, chỉ sợ phải bị thua thiệt.

Khi Diệp Hiên nói xong, tràng diện một lần nữa yên lặng lại, tuy thành viên địa tổ không có phản bác cái gì, nhưng trong mắt mỗi người đều có chút không phục.

Phải biết rằng bọn họ có thể được chọn vào Vũ An Ti, ở trong lĩnh vực cổ võ dị năng giả, đều có một mặt cao ngạo, nhưng Diệp Hiên lại trực tiếp phủ định, cái này không thể nghi ngờ có chút đả kích lòng tự ái của bọn họ.

- Hanh.

Chợt!

Một tiếng hừ lạnh truyền đến, chỉ thấy một người đàn ông trung niên trong đám người kia đi ra, đôi mắt nhìn Diệp Hiên càng mơ hồ có một luồng địch ý.

- Diệp khách khanh, tôi thấy cậu cũng quá mức cuồng vọng rồi, tổ thành viên chúng tôi thân kinh bách chiến, càng là không biết chấp hành bao nhiêu nhiệm vụ nguy hiểm, bọn họ là trụ cột vững vàng của Địa tổ, mặc dù cậu là khách khanh của chúng tôi, nhưng cũng không thể chửi bới bọn họ như vậy được.

Người đàn ông trung niên lạnh lùng nói.

Bình Luận (0)
Comment