Diệp Hiên thật sự không biết, không biết từ khi nào Cửu Thiên Huyền Nữ lại có tình cảm với hắn, hôm nay chắn trước mặt hắn khi Nữ Oa muốn ra tay với hắn.
- Nghiệt chướng.
Nữ Oa lạnh như băng trách cứ, trong mắt đã hiện ra sát khí, dù Cửu Thiên Huyền Nữ là đồ đệ của nàng, nhưng hôm nay dám ngăn cản nàng trấn sát Diệp Hiên, nàng cũng sẽ vô tình ra tay, tuyệt đối sẽ không niệm chút tình cảm thầy trò.
- Sư thúc, mau chạy đi.
Chợt, một tiếng quát to tuyệt vọng vang lên, một màn làm cho tất cả mọi người không ngờ xảy ra.
Ầm ầm.
Sơn Hà Xã Tắc đồ, linh bảo của Nữ Oa, giờ phút này đột nhiên áp xuống đỉnh đầu Nữ Oa, Đại La tiên quang cực kỳ nồng đậm cuồng bạo nở rộ, dĩ nhiên muốn trấn áp Nữ Oa.
Mà người ra tay đánh lén chính là Tuyết Phượng Ca vẫn đi theo bên người Nữ Oa, cũng chính là đệ tử Tuyết Cơ năm xưa của Liễu Bạch Y, càng là quân cờ mà Diệp Hiên an bài bên cạnh Nữ Oa.
Tuyết Cơ, bạch y như tuyết, cách ăn mặc giống như Liễu Bạch Y năm xưa, giờ phút này nàng đang mỉm cười, chỉ là trong mắt có sự chia li cùng chua xót thật sâu, thân thể của nàng đang trống rỗng, tất cả tu vi đều rót vào Sơn Hà Xã Tắc Đồ, thầm nghĩ tranh thủ một đường sinh cơ cuối cùng cho Diệp Hiên.
- Không cần...
Diệp Hiên bất ngờ bừng tỉnh, hai mắt trừng to như muốn nứt ra, trong miệng phát ra tiếng rống tê tâm liệt phế, bởi vì hắn hiểu rõ, khi Tuyết Cơ đánh lén Nữ Oa, kết cuộc của nàng sẽ thê thảm không đành lòng nhìn, để hắn làm sao đối mặt với Liễu Bạch Y?
- Sư thúc, thực xin lỗi, Tuyết Cơ sắp rời khỏi, điều duy nhất ta có thể làm chỉ có chuyện này, Sơn Hà Xã Tắc Đồ này đã bị ta một lần nữa luyện chế, có thể ngăn cản nàng mười hơi thở, ngươi mau chạy đi.
Thân thể Tuyết Cơ đang sụp đổ, máu tươi thê lương thấm nhuộm cả người nàng, giờ phút đang khóc lóc thúc giục Diệp Hiên nhanh chóng rời đi.
Ầm ầm!
Sơn Hà Xã Tắc Đồ đang phát sáng, đây là Tiên Thiên Linh Bảo, lại là một trong những chí bảo trong tay Nữ Oa, nàng ban cho Tuyết Cơ, chỉ là Nữ Oa thế nào cũng không ngờ, đồ đệ tốt nàng dốc lòng bồi dưỡng lại phản bội nàng vào thời khắc mấu chốt, lại mang đến phiền toái thật lớn cho nàng.
- Nghịch đồ.
Nữ Oa rốt cục nổi giận, nàng chưa bao giờ tức giận như thế, đầu tiên là Cửu Thiên Huyền Nữ phản bội nàng, hiện tại ngay cả Tuyết Phượng Ca cũng phản bội nàng, quả thực làm cho nàng mất hết thể diện, càng làm cho nàng đường đường là Thánh Nhân trở thành một trò cười.
Ầm ầm.
Sơn Hà Xã Tắc Đồ đang đè xuống, giờ phút này đã trôi qua ba hơi, thời gian lưu lại cho Diệp Hiên cũng chỉ còn lại bảy hơi, chờ Nữ Oa phản ứng lại, Diệp Hiên tuyệt đối không cách nào thoát khỏi nơi này.
Trốn đi.
Diệp Hiên là một người quả quyết, cũng tuyệt không phải người thiếu quyết định, hắn hiểu rõ nếu mình không trốn, Tuyết Cơ làm hết thảy đều sẽ uổng công vô ích.
Ầm ầm.
Diệp Hiên mạnh mẽ tăng lên tu vi của mình, muốn hóa thành độn quang thoát khỏi nơi này, nhưng không đợi hắn chạy trốn, hơn mười bóng dáng ầm ầm vây quanh hắn, chính là đám người Đa Bảo Như Lai cùng Phong Đô đại đế.
- Muốn đi, ngươi đi đâu?
Phong Đô đại đế bộc phát sát khí, triệt để phong bế đường đi của Diệp Hiên.
- Thiên Đế mau chạy.
Ầm ầm, bộ chúng Thiên Đình còn lại không nhiều điên cuồng giết tới đám người Phong Đô đại đế, tam đại Chuẩn Thánh trọng thương trong người, nhưng cũng ra một chưởng đánh tới Phong Đô đại đế, chỉ hy vọng có thể giúp Diệp Hiên mở ra một con đường chạy trốn.
Phanh.
Nổ vang kình thiên, hư không huyễn diệt, chỉ thấy Sơn Hà Xã Tắc Đồ rủ xuống đỉnh đầu Nữ Nạp ầm ầm tan nát, căn bản không đến mười hơi, cũng vào thời khắc này, thiên địa thánh quang phong thiên khốn địa, một tia hy vọng chạy trốn cuối cùng của Diệp Hiên cũng bị triệt để đoạn tuyệt.
- Nghịch đồ, ngươi đáng chết!
Dưới Thánh Nhân đều là con kiến hôi, Tuyết Cơ đã đánh giá thấp tu vi của Nữ Oa, cũng chỉ kéo dài được năm hơi thở mà thôi, bây giờ nghênh đón nàng chính là một đạo thiên địa thánh quang.
Phanh!
- Không!
Bầu trời nổ tung, thân thể bạo nát, trong tiếng gầm thê lương của Diệp Hiên, Tuyết Cơ bị thiên địa thánh quang tiêu diệt, huyết nhục nhanh chóng nổ nát, dù lúc nàng sắp chết vẫn như cũ nhìn Diệp Hiên lộ ra nụ cười cuối cùng.
- Tuyết Cơ.
Diệp Hiên hoàn toàn điên cuồng, hắn tận mắt nhìn thấy Tuyết Cơ chết thảm trong tay Nữ Oa, ma quang không cách nào tưởng tượng được cuồng bạo nở rộ quanh thân hắn, sát khí huyết khí vô biên thiên địa tràn ngập.
- Nữ Oa, ta muốn bầm thây ngươi thành vạn đoạn.
Không biết Diệp Hiên lấy khí lực từ đâu ra, hắn ầm ầm đánh ra một quyền tới Nữ Oa, ma quang nổ tung bầu trời kia đáng sợ chói mắt, nhưng một kích này đối với Nữ Oa mà nói, căn bản không có chút tác dụng.
Phanh!
Một đạo thánh quang hủy diệt quyền mang của Diệp Hiên, hắn lần thứ ba đánh ngã hắn tại chỗ, cũng vào thời khắc này, Hỗn Độn Thiên Kiếm hiện ra trong hư không, lặng yên buông xuống Diệp Hiên, đang nở rộ ra lực lượng to lớn trấn diệt thần hồn.
- Không ai có thể giúp được ngươi, hôm nay bổn thánh muốn ngươi hồn phi phách tán mà chết.
Nữ Oa lạnh như băng vô tình nói, nàng thật sự tức giận, càng chầm chậm đi tới chỗ Diệp Hiên, bởi vì nàng muốn dùng Hỗn Độn Thiên Kiếm tự tay chém giết Diệp Hiên ở đây.
Ầm ầm!
Thiên địa hỗn độn, vạn vật vặn vẹo, Nữ Oa cầm kiếm trong tay, một luồng thiên địa thánh quang chiếu sáng Tam Giới, ngay cả các tinh thần trong thái hạo tinh không đều đang đình chỉ chuyển động.
- Chết!
Ầm ầm!
Nữ Oa cuối cùng chém một kiếm tới Diệp Hiên, một kiếm này phá diệt thiên địa, một kiếm này tận diệt tinh không, một kiếm này càng có thể chôn diệt vạn vật, không ai có thể sống sót trong một kiếm này.