Trời đất yên tĩnh, mọi âm thanh im ắng.
Một cỗ ác khí cực kỳ nồng đậm sinh sôi trong trời đất, giống như chỉ sau một khắc chư phật Linh Sơn sẽ bị những thiên địa hung ma này trấn áp.
- A Di Đà Phật.
Bỗng nhiên, một tiếng phật hiệu tang thương trong trời đất truyền đến, đánh vỡ yên tĩnh nơi đây, sắc mặt những thiên địa hung ma hơi biến, nhao nhao tự giác nhường ra một lối đi, một thân ảnh mang phật quang bước chậm tới.
- Thanh Minh Phật Tổ?
Khi thấy rõ người xuất hiện, Đa Bảo Như Lai cùng bốn đại Phật Tổ kinh hãi lên tiếng, chư phật Linh Sơn kinh ngạc, giờ phút này phật quang quanh thân hỗn loạn cực hạn.
- Bái kiến Phật Tổ.
Chuyện khiến cho chư phật Linh Sơn cảm thấy hoảng sợ phát sinh, những thiên địa hung ma đầy hung lệ nhao nhao quỳ gối trước Diệp Hiên, tất cả hiện vẻ thành kính cùng e sợ.
- Xảy... Xảy ra chuyện gì?
Đa Bảo Như Lai kinh nghi thấp giọng nói, chỉ vì một màn trước mắt như khiến hắn rơi vào mộng cảnh, càng khiến hắn không dám tưởng tượng, vừa rồi thiên địa hung ma còn điên cuồng hung ác không ai bì nổi, vậy mà giờ phút này nhao nhao quỳ gối trước Diệp Hiên.
- A Di Đà Phật.
Một vòng phật quang dập dờn trong hư không, chiếu rọi Diệp Hiên vĩ ngạn vô biên, cao tụng phật hiệu, trên mặt hiện ra vẻ từ bi, điều này cũng khiến cho các chư phật Linh ở Sơn đang ngốc trệ bỗng nhiên cấp tốc tỉnh dậy.
- Bái kiến Thanh Minh Phật Tổ.
Bốn đại Phật Tổ, Bồ Tát Phật Đà, thậm chí các tăng nhân nhỏ to khác ở Linh Sơn, tất cả đều chắp tay trước ngực thi lễ với Diệp Hiên, chỉ là trong mắt mỗi người đều hiện vẻ kinh nghi, không biết những thiên địa hung ma này có quan hệ ra sao với Diệp Hiên.
Chư phật Linh Sơn không phải kẻ ngu dốt, khi những thiên địa hung ma này dập đầu với Diệp Hiên, hai bên hiển nhiên có mối quan hệ không bình thường, bọn hắn cũng đang chờ đợi lời giải đáp từ Diệp Hiên.
- Khổ hải vô biên, quay đầu là bờ, bỏ xuống đồ đao, lập địa thành phật.
Diệp Hiên tường hòa mỉm cười nói.
- Phật môn rộng rãi, phổ độ chúng sinh, bản phật một lần vào Cửu U tháp, trên người mang tâm phật, độ bọn người Vô Thiên giải thoát từ trong khổ hải, từ nay về sau không còn gọi là thiên địa hung ma, tất cả bọn hắn sẽ một lòng hướng phật, trở thành thành viên Linh Sơn ta.
- Cái gì?
- Không thể.
- Phật Tổ.
Nghe lời Diệp Hiên nói, tiếng bàn tán xôn xao từ bốn phía nổi lên, sắc mặt chư phật ở Linh Sơn thay đổi, trong mắt tất cả đều hiện ra vẻ hoảng sợ, trong miệng không ngừng lời khuyên can.
Không trách chư phật Linh Sơn sợ hãi đến như vậy, thiên địa hung ma chạy ra khỏi Cửu U tháp đã là chuyện lớn, mà nếu tất cả bọn họ cùng gia nhập Phật môn Linh Sơn, vậy Linh Sơn bọn hắn chẳng phải trở thành nơi tàng long ngọa hổ?
- A Di Đà Phật.
Diệp Hiên cao tụng phật hiệu, phật uy cực kỳ đáng sợ lan tràn, trong nháy mắt khiến các chư phật Linh Sơn lạnh ngắt như tờ, tất cả một mặt nặng nề nhìn về Diệp Hiên.
- Phật môn rộng rãi độ người hướng thiện, bọn hắn đã có tâm ăn năn, Phật môn ta nguyện ý tiếp nhận bọn hắn, việc này cứ định như vậy, tất cả các ngươi giải tán đi.
Diệp Hiên chuyên quyền độc đoán, hiện ra phật uy mênh mông, trên mặt hiện ra cái trừng mắt sắc lẹm, không dung được các chư phật Linh Sơn phản đối.
- Tuân pháp chỉ của Phật Tổ.
Sắc mặt Đa Bảo Như Lai hơi biến, hai mắt hắn hơi đổi vội vàng thi lễ vơi đối Diệp Hiên, sau đó gọi các Bồ Tát Phật Đà, tất cả trở về phần đạo tràng riêng của mình, trong mắt Đa Bảo Như Lai lộ vẻ sợ hãi, không biết trong lòng mình đang nghĩ gì.
- Thanh Minh Phật Tổ phật pháp vô biên, chúng ta cảm thấy rất tự ti.
Bốn đại Phật Tổ chắp tay trước ngực thi lễ với Diệp Hiên, dưới chân dâng lên tường vân vụt bay mất, không người nào biết trong lòng bốn đại Phật Tổ nghĩ gì.
- Đi.
Nhìn thấy tất cả chư phật Linh Sơn đều đã đi hết, Diệp Hiên khẽ lên tiếng, chậm bước trong hư không đi tới Đại Lôi Âm Tự, Vô Thiên cùng một đám hung ma bước nhanh đi theo sau lưng hắn, tất cả đều biến mất trong hư không.
Ầm ầm.
Khi bọn người Diệp Hiên rời đi, Cửu U tháp cao vút trong mây ầm vang sụp đổ, vẻ huy hoàng không còn tồn tại, hóa thành một đống đầy đất cát và hài cốt chứng minh Cửu U tháp đã từng tồn tại trong trong đất.
...
Đại Lôi Âm Tự.
Sát khí vô biên, phật quang quanh quẩn, hai khí tức cực đoan đan vào nhau, khiến cả tòa Đại Lôi Âm Tự trở nên vô cùng quỷ dị.
Diệp Hiên ngồi xếp bằng phía trên Phật Tổ kim liên, phật quang trên người hắn tường hòa, bốn phương tám hướng xung quanh hắn đều là thiên địa hung ma chạy ra từ Cửu U tháp.
- Phật Tổ, không biết ngài để chúng ta gia nhập Linh Sơn là có chuyện gì?
Vô Thiên đi đầu mở miệng, trong mắt có vẻ nghi hoặc, phải biết tất cả bọn hắn đều chính là hung ma, vậy mà Diệp Hiên để bọn hắn ở lại Linh Sơn, nếu truyền ra ngoài, tất sẽ khiến cho tam giới chú ý.
Mà bọn người Vô Thiên biết thân phận Diệp Hiên không thể bại lộ, tình huống như thế vô cùng có khả năng bại lộ thân phận Diệp Hiên.
- Hưng phật diệt đạo.
Bỗng nhiên, Diệp Hiên khẽ lên tiếng, vỏn vẹn bốn chữ đơn giản, trong nháy mắt khiến các hung ma quanh mình hít một hơi khí lạnh, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên lộ vẻ kinh hãi cực độ.
- Hưng phật diệt đạo?
Phương Hàn thì thầm tự nói, sau đó hai mắt khẽ run nhìn về phía Diệp Hiên nói:
- Không biết chủ thượng có thể giải thích một chút cái gì gọi là hưng phật diệt đạo?
- Bốn đại bộ châu, đạo môn hưng thịnh, cho dù tại Tây Ngưu Hạ Châu này, đạo môn cũng không ít, mà Tây Phương Nhị Thánh vẫn muốn Phật môn một mạch đại hưng, đã như vậy ta sẽ thành toàn cho bọn hắn.