Diệp Hiên thì thầm tự nói, hai mắt có vẻ sáng lên, sau đó nhìn về phía Phong Đô nói:
- Nếu bản tọa không nhớ lầm, Thịnh Yến Vạn Quỷ này chính là thịnh hội của Địa Phủ, mười vạn năm mở ra một lần, càng sẽ tụ tập rất nhiều đại nhân vật Địa Phủ, không biết việc này phải chăng là thật?
- Không tệ, lúc đầu Thịnh Yến Vạn Quỷ là bàn việc trọng đại trong Địa Phủ, chỉ là bây giờ khác lúc xưa, chỉ vì Hoa Bỉ Ngạn xuất thế, hoa này còn cần thời gian vạn năm mới có thể thành thục, Thịnh Yến Vạn Quỷ lần này cũng là lúc để thế lực khắp nơi âm thầm đọ sức.
Phong Đô Đại Đế nhanh chóng nói.
- Thịnh Yến Vạn Quỷ khi nào mở?
Diệp Hiên trầm giọng nói.
- Ba năm sau, trong thành Phong Đô, đến lúc đó không chỉ có Ngũ Phương Quỷ Đế chúng ta tề tụ, nếu như ta đoán không sai, một vài nhân vật cấp Chuẩn Thánh cũng sẽ có mặt.
Phong Đô Đại Đế trầm giọng nói.
- Tốt, ba năm sau ta sẽ đến đây, mà nàng này tạm thời ở đây, đợi đến lúc đó ta trở về, hi vọng nàng không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Diệp Hiên nhìn Diệp Yêu Nguyệt với một ánh mắt mịt mờ, cũng khiến Diệp Yêu Nguyệt muốn nói cái gì, nhưng khi nàng nhìn thấy Diệp Hiên chậm rãi lắc đầu, điều này cũng khiến cho Diệp Yêu Nguyệt nuốt trở vào lời nói trong miệng.
- Đạo hữu muốn đi phương nào?
Nhìn Diệp Hiên có ý rời đi, sắc mặt Phong Đô Đại Đế hơi biến, hắn rất sợ Diệp Hiên một mạch đi mất, hoặc cùng người khác liên thủ, vậy hắn chẳng phải công dã tràng?
- Yên tâm, ba năm phía sau ta sẽ trở về.
Diệp Hiên nói xong, dạo bước đi ra ngoài điện, điều này cũng khiến Phong Đô Đại Đế bất đắc dĩ cười một tiếng, hiện tại quyền chủ động đều trong tay Diệp Hiên, hắn cũng vô pháp ngăn cản, chỉ có thể mặc cho Diệp Hiên rời đi.
...
Hư không gợn sóng, gợn sóng cuồn cuồn, Diệp Hiên chậm bước đi trong Địa phủ, theo mỗi một bước hắn bước ra, đều là khoảng cách vạn dặm, không ai có thể phát hiện sự tồn tại của hắn.
Diệp Hiên ra khỏi thành Phong Đô, hắn dọc theo Vong Xuyên đi thẳng hướng tây, Vong Xuyên hà quá mức mênh mông, càng vô biên vô hạn, Vong Xuyên hà từ đông sang tây, có thể nói xuyên qua toàn bộ Địa Phủ, cũng ẩn ẩn báo hiệu quá trình các linh hồn từ lúc sinh ra đến lúc chết đi.
Mười tám tầng Địa Ngục.
Một đại danh từ khủng bố mà âm trầm, cực kỳ nổi danh trong thiên địa nhân tam giới, nơi này trấn áp hung thần lệ quỷ, càng có không biết bao nhiêu quỷ vật tà ma.
Một cánh cửa mênh mông, sừng sững trong hoang nguyên, mười tám con đường âm quang tương liên với cửa này, trên mười tám đường âm quang, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy Hắc Bạch Vô Thường quơ tang hồn bổng áp giải lệ quỷ tiến vào trong cánh cửa.
Mười tám con đường cùng tương liên với mười tám tầng Địa Ngục, mỗi một con đường tiến vào Địa Ngục đều không giống nhau, những vong hồn bị áp giải đều là lệ quỷ của người khi còn sống từng làm ra nhiều chuyện ác, chỉ có cực hình trong mười tám tầng Địa Ngục mới có thể đánh tan đi oán khí của những lệ quỷ này, khi đó bọn hắn mới có thể một lần nữa bước vào trong Lục Đạo Luân Hồi đầu thai chuyển thế.
Bạt Thiệt Địa Ngục.
Là tầng thứ nhất của mười tám tầng Địa Ngục, phàm là người sống ở nhân thế, châm ngòi ly gián, phỉ báng hại người, miệng lưỡi trơn tru, xảo ngôn tướng biện, nói dối gạt người, sau khi chết bị đánh vào Bạt Thiệt Địa Ngục, tiểu quỷ moi miệng của người, dùng kìm sắt kẹp lấy đầu lưỡi, từ từ rút ra, không phải rút ra chỉ một chút, mà là kéo dài, sau đó giật ra.. Hình pháp tàn khốc không cách nào nói rõ.
Tầng thứ hai là Tiễn Đao Địa Ngục, tầng thứ ba là Thiết Thụ Địa Ngục... Cho đến tầng thứ mười tám là Vô Gian Địa Ngục.
Địa Phủ có mười tám tầng Địa Ngục là hung danh, dù là Đại La Kim Tiên một lần vào mười tám tầng Địa Ngục cũng tuyệt đối không thể chịu được mười tám loại cực hình tra tấn.
Ngoài mười tám loại cực hình tra tấn của Địa Ngục, còn có Địa Tạng Vương Bồ Tát, năm đó hắn từng thề nguyện trước trời đất, Địa Ngục không trống, thề không thành phật.
Vô tận năm tháng đến nay Địa Tạng Vương Bồ Tát dùng phật pháp vô thượng phổ độ hung thần lệ quỷ trong mười tám tầng Địa Ngục, nhưng lời thề nguyện của hắn giữa trời đất cuối cùng cũng không thể thực hiện, một mực chỉ là một tôn Bồ Tát, mà không cách nào thành tựu Phật Đà chi vị.
Tu vi Địa Tạng Vương Bồ Tát chính là Chuẩn Thánh, càng là Chuẩn Thánh đỉnh cao nhất, thanh danh trong Địa phủ cũng cực lớn.
Diệp Hiên đứng trước lối vào mười tám tầng Địa Ngục, hắn mỉm cười, trực tiếp đi vào tầng thứ nhất Bạt Thiệt Địa Ngục, cả người cũng biến mất dạng.
Vong hồn bi thương, lệ quỷ rú thảm, mười tám tầng Địa Ngục có mười tám vị Phán Quan chưởng quản, mỗi một vị Phán Quan ở đây cùng không giống với các Phán Quan ở Địa Phủ, bởi vì Phán Quan chưởng quản mười tám tầng Địa Ngục đều có tu vi Đại La.
Tầng thứ nhất Bạt Thiệt Địa Ngục, không biết bao nhiêu lệ quỷ gặp cực hình, những tiểu quỷ dữ tợn đáng sợ thi triển hình pháp rút lưỡi các vong hồn lệ quỷ, càng khiến cho Bạt Thiệt Địa Ngục truyền đến tiếng kêu rên liên hồi.
Diệp Hiên ẩn trong hư vô, dạo bước mà đi, không có chút cảm giác nào đối với Bạt Thiệt Địa Ngục, trực tiếp tiến vào tầng thứ hai của Địa Ngục, bởi vì lần này hắn đến mười tám tầng Địa Ngục, không phải để đến tham quan.
Tầng thứ hai... Tầng thứ ba... Tầng thứ tư... Cho đến tầng thứ mười tám.
Lúc Diệp Hiên xuất hiện ở tầng thứ mười tám Vô Gian Địa Ngục, liền thấy một tia phật quang ở xa, một tăng nhân mặc đồ trắng ngồi xếp bằng giữa Vô Gian Địa Ngục, càng có tiếng tụng kinh đầy trời truyền ra từ trong miệng hắn.