Mặc dù sinh tử chi lực so ra kém hơn thời không chi lực, nhưng trừ thời không chi lực, sinh tử luân hồi chi lực có thể coi là pháp mạnh nhất, khám phá sinh tử, cũng tương đương nắm giữ sự vĩnh hằng.
Đương nhiên, đối với truyền thuyết này, Diệp Hiên cũng không coi là thật, sự tình chân chính khiến hắn cảm thấy chấn động là, hắn ẩn ẩn phát giác được Hoa Bỉ Ngạn có lẽ chính là kíp nổ cho Thiên Đạo đệ tam kiếp của hắn.
Bởi vì chín kiếp Thiên Đạo, mỗi một kiếp đều là tìm đường sống trong chỗ chết, có như thế, khi vượt qua được kiếp nạn, bản thân cũng phát sinh biến này hóa long trời lở đất.
Hoa cùng lá Bỉ Ngạn tương sinh, trong đó ẩn chứa cực hạn sự sống trong cái chết, càng phù hợp với trạng thái của hắn vào thời khắc này, nếu có thể đạt được vật này, Thiên Đạo đệ tam kiếp có lẽ cũng bắt nguồn từ hoa này.
- Hoa này hiện tại trong tay người nào?
Diệp Hiên trầm giọng đặt câu hỏi.
Nếu như nói Diệp Hiên giờ phút này để ý cái gì nhất, tất nhiên là tu vi của hắn, cơ hồ trở thành ác mộng của hắn, bởi vì chỉ có vượt qua Thiên Đạo đệ tam kiếp, hắn mới có tư cách đối mặt với Thánh nhân.
- Bờ sông vong xuyên, dưới Tam Sinh thạch.
Giọng nói Phong Đô Đại Đế ép xuống cực thấp, hắn hơi dừng lại rồi tiếp tục nói:
- Hoa Bỉ Ngạn phân ra bảy lá bảy cánh, giờ phút này hoa lá mới sinh ra ba cánh còn chưa có thành hình, nhưng bí ẩn sinh tử đã lan tràn, càng bị các đại nhân vật khắp nơi phái người chú ý, chỉ đợi đến lúc hoa này hoàn toàn thành hình, một trận đại chiến sẽ không cách nào tránh khỏi.
- Mà tu vi Trương Hành - Quỷ Đế phương Bắc sớm đã siêu việt hơn ta, càng liên hợp với ba tên Quỷ Đế khác, muốn cướp đoạt hoa này, mà Vương Chủ Bạc kia chính là người của hắn, bản đế thế đơn lực cô, chỉ có thể tạm thời ẩn nhẫn.
- Mặc dù tu vi đạo hữu thông thiên, nhưng vừa mới giết người của Trương Hành, chỉ sợ giờ phút này đối phương sớm đã phát giác, càng sẽ không từ bỏ ý đồ với đối đạo hữu.
Phong Đô Đại Đế khẩn thiết nói.
- Ngươi muốn ta giúp ngươi cướp đoạt Hoa Bỉ Ngạn?
Thần sắc Diệp Hiên dần bình tĩnh trở lại, khóe miệng nở một nụ cười lạnh nói.
- Không không không, đạo hữu hiểu lầm.
Phong Đô Đại Đế vội vàng khoát tay nói:
- Bản đế biết tu vi bản thân so sánh kém đạo hữu rất xa, sao dám làm phiền đạo hữu vì ta cướp vật này, bản đế cũng chỉ muốn cùng đạo hữu liên minh, mà Hoa Bỉ Ngạn này phân bảy lá bảy cánh, ta chỉ cần ba lá ba cánh, còn lại tất cả giao cho đạo hữu.
- Trò cười.
Bỗng nhiên, giọng Diệp Hiên chuyển sang lạnh lẽo nhìn về phía Phong Đô Đại Đế nói:
- Phong Đô Quỷ Đế, năm phương quỷ vực các ngươi nội loạn không thể nói trước, dù muốn lựa chọn ta cũng sẽ lựa chọn kết minh cùng Trương Hành, dù sao tu vi và thế lực của hắn đều siêu việt hơn ngươi, ngươi cảm thấy vì cái gì mà ta lại muốn kết minh với ngươi?
- Mà ngươi không nên quên, Hoa Bỉ Ngạn xuất thế, ngấp nghé vật này cũng không chỉ có ngũ phương Quỷ Đế các ngươi, Địa Tạng Vương Bồ Tát tọa trấn dưới mười tám tầng Địa Ngục, còn có Minh Hà Lão Tổ U Minh Huyết Hải, càng có Mạnh Bà trên Nại Hà Kiều, còn có một vài Chuẩn Thánh ẩn tàng bên trong Địa phủ, bọn hắn cũng không phải ăn chay.
Diệp Hiên cười lạnh liên tục, mặc dù hắn cũng không hiểu rõ tình hình Địa Phủ, thế nhưng biết ngũ phương Quỷ Đế mặc dù nắm giữ Địa Phủ, nhưng cũng chỉ giới hạn dưới Chuẩn Thánh, chỉ cần Chuẩn Thánh xuất hiện, Ngũ Phương Quỷ Đế không là cái gì.
Mà lại không nên quên, Diệp Hiên mới vào Địa Phủ liền đụng phải Hoàng Tuyền bà bà, tu vi người này mặc dù không theo kịp Phong Đô, nhưng từ đây có thể hiểu ra Địa Phủ này tuyệt không đơn giản.
- Cái này...?
Theo lời Diệp Hiên nói, sắc mặt Phong Đô Đại Đế hơi biến, không biết nên khuyên nhủ Diệp Hiên như thế nào.
Lúc đầu Phong Đô Đại Đế đối với Hoa Bỉ Ngạn mặc dù thèm nhỏ nước dãi, thế nhưng biết mình muốn cướp vật này còn khó hơn lên trời, cho đến khi Diệp Hiên xuất hiện khiến hắn nhìn thấy một tia hi vọng, chỉ cần Diệp Hiên có thể liên thủ cùng hắn, hi vọng đoạt được Hoa Bỉ Ngạn ít nhất cũng có thể có ba thành.
Nhưng bây giờ Diệp Hiên từ chối thẳng thắn, điều này cũng khiến cho Phong Đô Đại Đế thất vọng đến cực điểm.
- Phong Đô đạo hữu đã nói cho ta biết bí mật này, ta và người có qua có lại, nếu ngươi và ta thật có thể cướp được Hoa Bỉ Ngạn vào tay, bản tọa cũng sẽ không bạc đãi ngươi.
Đang lúc Phong Đô Đại Đế tuyệt vọng, lời Diệp Hiên nhẹ nhàng vang lên đúng lúc, điều này cũng khiến cho sắc mặt Phong Đô Đại Đế khẽ giật, sau đó hiện lên vẻ vui mừng như điên, không nghĩ rằng Diệp Hiên vậy mà đáp ứng.
- Báo.
Bỗng nhiên, một trận tiếng bước chân từ ngoài điện truyền đến, chỉ thấy một quỷ tướng nhanh chóng tiến vào điện Phong Đô, chắp tay thi lễ trước Phong Đô Đại Đế nói.
- Khởi bẩm bệ hạ, bốn phương Quỷ Đế sai người đưa thiếp mời tới, mời Thanh Minh Phật Tổ tham gia Thịnh Yến Vạn Quỷ.
- Hừ.
Nghe thấy quỷ tướng bẩm báo, Phong Đô Đại Đế hừ lạnh lên tiếng nói:
- Đến nhanh thật, người tới đuổi đi, nói lại là Thanh Minh Phật Tổ đã ngủ lại Phong Đô điện của ta, cái gọi là Thịnh Yến Vạn Quỷ, bản đế sẽ tự mời Thanh Minh Phật Tổ tham gia.
- Vâng, bệ hạ.
Quỷ tướng vội vã xoay người rời đi, mà Phong Đô Đại Đế lúc này mới thay đổi khuôn mặt tươi cười nhìn về phía Diệp Hiên, trên mặt càng chất đầy vẻ lấy lòng.
- Đạo hữu an tâm ở lại đây, bọn người Trương Hành lòng lang dạ thú đối với ngươi và ta là địch không phải bạn, Thịnh Yến Vạn Quỷ không đi cũng được.
Phong Đô Đại Đế nói.
- Thịnh Yến Vạn Quỷ?