Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 1196 - Chương 1196 - Tiểu Đỉnh Ra Uy

Chương 1196 - Tiểu đỉnh ra uy
Chương 1196 - Tiểu đỉnh ra uy

- Ha ha.

Trương Hành càn rỡ cười to, một tay hắn cầm đỉnh, đắc ý không thôi, càng cực kỳ khinh miệt nhìn về phía Minh Hà Lão Tổ nói:

- Minh Hà, bảo bối này của ta vạn pháp bất xâm, trừ phi Thánh nhân lâm thế nếu không không người nào có thể giết ta, cho dù tu vi ngươi cao hơn ta thì đã làm sao?

- Bệ hạ thần thông vô biên, chúng ta bội phục.

Ba vị Quỷ Đế khom người cúi đầu, tư thái bọn hắn cực kỳ hèn mọn, hiển nhiên ba người từng nếm mùi thua thiệt trước bảo bối này, bọn hắn thần phục Trương Hành cũng là bởi vì trong tay Trương Hành có bạch ngọc tiểu đỉnh, hôm nay ngay cả Minh Hà Lão Tổ cũng không thể làm gì Trương Hành, điều này cũng khiến cho ba đại Quỷ Đế càng thêm nhận định Trương Hành là người không ai có thể trị.

- Phong Đô, giao Sinh Tử Bạc ra, từ nay về sau thần phục ta, bản đế tha cho ngươi một mạng.

Trương Hành bỗng nhiên thu tay nhìn lại Phong Đô Đại Đế, trên mặt hiện ra vẻ dữ tợn.

- Sao có thể như vậy?

Phong Đô Đại Đế ngơ ngác im ắng, sắc mặt đã cực kỳ nhợt nhạt, ngay cả Minh Hà Lão Tổ cũng không thể gây ra uy hiếp với Trương Hành, chẳng lẽ hôm nay thật sự là mình cùng đường sao?

- Tiểu đỉnh kia là bảo vật ra sao, vậy mà đáng sợ như thế?

- Thì ra là thế, thì ra là thế, trách không được Quỷ Đế phương bắc không để Minh Hà Lão Tổ vào mắt, hắn có thần vật này tự nhiên không sợ bất luận kẻ nào.

- Ai, vốn cho rằng Phong Đô mời Minh Hà cùng Thanh Minh Phật Tổ kia đến, có thể trấn áp lại quỷ vực Ngũ Phương, hiện tại xem ra không có nửa điểm tác dụng.

Các nhân vật khắp nơi trong Địa Phủ xôn xao lên tiếng, ánh mắt nhìn về phía Trương Hành rõ ràng mang theo vẻ kính sợ, chỉ vì trong tay Trương Hành có bạch ngọc tiểu đỉnh quá mức khủng bố, ngay cả Minh Hà Lão Tổ cũng không thể làm gì hắn.

Đang lúc Phong Đô Đại Đế lâm vào đồi phế, sắc mặt Minh Hà Lão Tổ nổi giận, trong khi các nhân vật khắp nơi trong Địa Phủ xôn xao nghị luận, không ai phát giác được thời khắc này trạng thái Diệp Hiên bất ổn đến cỡ nào.

Xuất hiện rồi?

Xuất hiện lần nữa rồi?

Tiểu đỉnh thứ ba tam lần nữa xuất hiện?

Nội tâm Diệp Hiên dâng lên sóng biển ngập trời, hắn gắt gao nhìn chăm chú bạch ngọc tiểu đỉnh trong tay Trương Hành, hắn tin tưởng mình tuyệt đối không nhìn lầm, năm đó hắn đạt được hai tôn bạch ngọc tiểu đỉnh giống nhau như đúc cùng vật trong tay Trương Hành, nếu nói điểm khác biệt duy nhất, chính là tiểu đỉnh trong tay Trương Hành có hoa văn hơi phức tạp, càng được hắn xem như pháp bảo mà sử dụng.

Nếu nói Diệp Hiên quan tâm nhất cái gì, điều đầu tiên chắc chắn là thành thánh, mà thứ hai chính là tiểu đỉnh thần bí này, bởi vì mỗi một tiểu đỉnh đều mang cho hắn một loại đại thuật nghịch thiên.

Tiểu đỉnh thứ ba xuất hiện, vậy mà có thể xem như linh tùy ý bảo sử dụng, điều này cũng khiến Diệp Hiên biết tiểu đỉnh trong tay Trương Hành lợi hại hơn hai tôn tiểu đỉnh lúc trước hắn đạt được.

Diệp Hiên rốt cuộc cũng hiểu rõ, Trương Hành bất quá chỉ là một Quỷ Đế phương bắc, bây giờ có được tiểu đỉnh không chỉ tu vi hắn siêu việt hơn Phong Đô, mà còn bằng đỉnh này, ngay cả Minh Hà cũng không thể làm gì hắn.

- Thần phục hoặc là chết?

Trương Hành đảo mắt tám hướng, kiệt ngạo rống to, âm quang quanh thân thông thiên quán địa, tiểu đỉnh thần bí trong tay càng tiêu tan chập chờn, để người ta liếc nhìn một cái đều cảm giác nhói nhói.

- Trương Hành, ngươi đừng khinh người quá đáng.

Sắc mặt Phong Đô Đại Đế trắng bệch, Sinh Tử Bạc hiện ra trong tay hắn, đây cũng là thứ sau cùng hắn dựa vào, ánh mắt nhìn về phía Trương Hành trở nên phẫn nộ đến cực điểm.

- Phong Đô, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, thời đại của ngươi đã qua, giao Sinh Tử Bạc ra, trở thành thuộc hạ của bản đế, ngươi vẫn là Quỷ Đế một phương, nếu ngươi minh ngoan bất linh, hôm nay bản đế sẽ trấn ngươi sát tại đây.

Trên mặt Trương Hành tràn đầy tự tin, tu vi của hắn mặc dù không dám gọi là đỉnh cao nhất Địa phủ, nhưng trong tay hắn có tiểu đỉnh khiến hắn vạn pháp bất xâm, hắn cũng không sợ bất luận kẻ nào.

Nói thẳng một câu, thời khắc này ngay cả bọn người Mạnh Bà, Trương Hành cũng không để trong mắt, hắn hôm nay tham gia Thịnh Yến Vạn Quỷ, chính là muốn nhất cử thống ngự Địa Phủ, sau đó cướp đoạt Hoa Bỉ Ngạn vào tay, đến lúc đó Mạnh Bà hay bọn người Minh Hà, hắn đều muốn diệt trừ từng người, thực sự trở thành chủ nhân của Địa Phủ.

Mà lại, trong lòng Trương Hành càng là có một cái dã tâm to lớn, có tiểu đỉnh thần bí trong tay, lại được Hoa Bỉ Ngạn, hắn càng muốn đoạt tôn thánh vị thứ bảy, càng muốn thống nhất tam giới, chân chính trở thành chủ nhân tam giới.

Mỗi người đều có dã tâm cùng mộng tưởng, Trương Hành đã từng không dám có những ý nghĩ này, đến khi hắn ngẫu nhiên đạt được tôn tiểu đỉnh này, dã tâm của hắn nhanh chóng sinh sôi, càng là muốn thực hiện từng dã tâm của mình.

Ầm ầm!

Thương thiên rung chuyển, hư không sụp đổ, Trương Hành lấy ra tiểu đỉnh, một cỗ uy thế cực kỳ khủng bố nở rộ trên thân đỉnh, càng trực tiếp rơi xuống đầu Phong Đô Đại Đế, từng luồng khí tức u ám phủ xuống, trong nháy mắt trấn áp Phong Đô Đại Đế tại chỗ, ngay cả cơ hội đưa ra Sinh Tử Bạc cũng không có.

Đáng sợ, thật đáng sợ, đáng sợ không thôi.

Trương Hành vỏn vẹn dựa vào một tôn tiểu đỉnh, vừa đống ý nghĩ đã trấn áp Phong Đô, vỏn vẹn một màn này đã khiến đám người Địa Phủ hít một hơi khí lạnh, thần sắc kính sợ nhìn về phía Trương Hành.

- Phong Đô, ngươi muốn sống hay muốn chết?

Bình Luận (0)
Comment