Ngôn từ Trương Hành hí ngược, có cảm giác như mèo vờn chuột, mà khuôn mặt Phong Đô Đại Đế đắng chát, bởi vì giờ phút này hắn không thể điều động tu vi bản thân, càng không thể bám víu vào đâu, chỉ vì tiểu đỉnh ập xuống đỉnh đầu hắn quá mức đáng sợ, đã trấn áp hắn tại chỗ, ngay cả cơ hội phản kháng đều không có.
- Thanh Minh đạo hữu.
Đến thời khắc thế này, Phong Đô Đại Đế đã tuyệt vọng đến cực điểm, nhưng khi hắn nhìn thấy Diệp Hiên, hai mắt rốt cục hiển hiện một vẻ hi vọng, rống to lên tiếng, hi vọng Diệp Hiên có thể xuất thủ đối phó Trương Hành.
- Bằng hắn?
Sắc mặt Trương Hành khẽ giật mình, sau đó cười lạnh nhìn về phía Diệp Hiên, nói:
- Ngươi là Linh Sơn Phật Tổ, tốt nhất đừng nhúng tay vào sự tình Địa Phủ ta, nếu ngươi không biết điều nhất định phải nhúng tay vào chuyện Địa Phủ ta, bản đế cũng chỉ có thể giết ngươi ở đây, đến lúc đó cho dù Tây Phương Nhị Thánh trách tội cũng không liên quan gì bản đế.
Lúc này!
Diệp Hiên sớm đã khôi phục lại bình tĩnh, thần sắc hắn đạm mạc nhìn Trương Hành, hai mắt híp lại một chỗ, trước ánh mắt kinh ngạc của đám người Địa phủ, hắn đang nhìn chằm chằm Trương Hành.
- Diệp Hiên, ngươi cẩn thận một chút, tu vi Trương Hành này thường thôi, chỉ là chiếc đỉnh nhỏ trong tay hắn quá mức cổ quái, vừa rồi lão tổ ta đã bị thiệt lớn.
Minh Hà Lão Tổ bí mật truyền âm nhắc nhở Diệp Hiên.
Trước sự nhắc nhở của Minh Hà Lão Tổ, Diệp Hiên không đáp lại, bởi vì không có người nào biết về sự khủng bố của tiểu đỉnh thần bí hơn hắn, bởi vì tiểu đỉnh này hư hư thực thực đến từ bên ngoài hỗn độn, mà lúc trước hắn đã được hai cái, giờ phút này trong tay Trương Hành chính là cái thứ ba, Diệp Hiên đương nhiên phải đoạt lấy vật này, nhưng cũng không chủ quan.
- Được, để ta nhìn ngươi có bản lĩnh gì.
Diệp Hiên đạm mạc cười một tiếng, chỉ là trong mắt lóe sát cơ lên một cái rồi biến mất.
- Ngươi muốn tìm cái chết, bản đế thành toàn cho ngươi.
Nhìn Diệp Hiên dám khiêu khích uy nghiêm của mình, Trương Hành tàn khốc nhe răng cười, ầm vang triệu hồi tiểu đỉnh thần bí trong tay, âm quang quanh thân phóng lên tận trời, trực tiếp lấy ra tiểu đỉnh đập tới hướng Diệp Hiên.
Ầm ầm!
Tiểu đỉnh đột kích, hai mắt Diệp Hiên híp lại, bàn tay nhô ra, trời đất liền biến ảo, trực tiếp thi triển Chưởng Trung Phật Quốc chộp tới hướng tiểu đỉnh, hiển nhiên có ý cướp vật này.
Keng!
Nổ vang rung trời, giống như lưu tinh rơi xuống đại địa, chỉ thấy tiểu đỉnh thần bí lấp lóe quang hoa đối mặt cùng một chỗ với bàn tay của Diệp Hiên, cũng vào thời khắc này, sắc mặt Diệp Hiên đột nhiên đại biến, chỉ vì một cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa ầm vang xâm nhập vào bàn tay hắn, càng khiến cho hắn lùi lại bảy bước, trong nháy mắt, hư không quanh mình đều sụp đổ.
Đùng!
Cùng một thời gian, tiểu đỉnh thần bí bay ngược về, trực tiếp rơi vào trong tay Trương Hành, mà cả người Trương Hành đều ngốc trệ, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên như nhìn quái vật.
- Không có khả năng, cái này sao có thể, ngươi vậy mà có thể đón lấy một kích của linh bảo ta?
Trọn vẹn ba hơi thở qua đi, Trương Hành thông suốt tỉnh dậy, sắc mặt căng cứng đến đỏ ứng, trong miệng phát ra tiếng kinh hãi.
Không ai biết giờ phút này trong lòng Trương Hành nhấc lên sóng lớn ngập trời cỡ nào, càng không người nào biết tâm thần Trương Hành kinh hãi đến cỡ nào.
Bởi vì Trương Hành hiểu rõ ràng uy năng của tiểu đỉnh trong tay mình khủng bố tới cỡ nào, năm đó hắn đạt được tiểu đỉnh này, âm thầm quyết đấu với một vài vị Chuẩn Thánh cực kỳ nổi danh, hắn vỏn vẹn chỉ là ra một kích đã đánh vỡ nát chân linh các vị Chuẩn Thánh kia mà chết.
Bắt đầu từ lúc đó, Trương Hành đã biết mình đã đạt được một chí bảo của trời đất, càng hiểu được uy năng ẩn chứa trong tiểu đỉnh mạnh đến cỡ nào.
Nhưng hôm nay Diệp Hiên có thể đón được một kích của tiểu đỉnh, điều này cũng khiến cho Trương Hành kinh hãi đến cực điểm, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên hiện ra vẻ kiêng dè cực lớn.
- Không tệ, vậy mà có thể đánh lui ta.
Diệp Hiên nhướng mày, lòng bàn tay cảm giác nóng rực, đau đớn từng cơn mười phần mãnh liệt, điều này cũng khiến cho mắt hắn xẹt qua vẻ hưng phấn, càng là tán thưởng nhẹ gật đầu.
Diệp Hiên hết sức rõ ràng tu vi chính mình vào thời khắc này khủng bố cỡ nào, hắn đã chính là nhân vật siêu việt Chuẩn Thánh, hoàn toàn có thể xưng là Bán Thánh, nhưng Trương Hành vậy mà có thể bằng tiểu đỉnh thần bí đánh lui hắn, cái này cũng chứng minh tiểu đỉnh này tất nhiên kinh khủng hơn so với hai tôn tiểu đỉnh lúc trước hắn đạt được, trong đó tất ẩn chứa điều bí ẩn không cách nào tưởng tượng.
Đương nhiên, Diệp Hiên không phải tán thưởng Trương Hành, mà là tán thưởng uy năng ẩn chứa trong tiểu đỉnh.
Mà Diệp Hiên còn phát hiện một thứ khiến hắn cảm thấy khó khăn, đó chính là Trương Hành có khí tức tương liên cùng tiểu đỉnh, nếu hắn muốn đoạt được tiểu đỉnh, vậy nhất định phải đánh Trương Hành hồn phi phách tán mà chết.
Giết một Trương Hành, Diệp Hiên không mềm lòng, giống như giẫm chết một con kiến không có gì khác nhau, thế nhưng khí tức Trương Hành tương liên cùng tiểu đỉnh, tiểu đỉnh càng bảo vệ thân hắn, muốn giết chết Trương Hành nhất định phải trấn áp tiểu đỉnh.
Mà Diệp Hiên đánh giá về uy năng của tiểu đỉnh bộc phát, hắn cần bộc phát ra tám thành tu vi mới có thể trấn áp tiểu đỉnh trong tay Trương Hành, nhưng như vậy hắn sẽ bại lộ thân phận của mình.
Một vấn đề khó giải trước mặt Diệp Hiên, đến cùng là bại lộ tu vi đoạt được tiểu đỉnh, hay là tạm thời để tiểu đỉnh gửi trong tay Trương Hành, tìm một thời cơ thích hợp lặng lẽ diệt sát Trương Hành rồi cướp đi tiểu đỉnh.