Hai bên hoàng tuyền, bóng quỷ trùng trùng điệp điệp, bọn họ chính là Quỷ Tiên thuộc các thế lực khắp nơi, người tu vi kém nhất cũng có cảnh giới Đại La, đều đang phụng mệnh trông coi đóa bỉ ngạn hoa sắp nở rộ này.
Quỷ Tiên đen kịt khiến người ta liếc mắt một cái cũng nhìn không thấy điểm cuối, mọi người nhìn đóa hoa bỉ ngạn tương sinh này, trong mắt tràn ngập tham lam, nhưng không ai dám tiến lên hái, bởi vì bọn họ biết chỉ cần mình dám vượt qua một bước, ngay lập tức sẽ phải bỏ mạng.
Thế lực khắp nơi, khống chế lẫn nhau, điều này đã trở thành một loại cân bằng, nhưng cũng làm cho không khí nơi này đè nén đến cực điểm, chỉ cần một người nào đó mở đường là có thể khiến nơi này bùm nổ, chỉ sợ trong Địa Phủ cũng sẽ phải náo động.
Bên ngoài thành Phong Đô, vô số âm binh mặc chiến giáp, Phong Đô đại đế một thân chiến bào càng lộ ra vẻ uy vũ bất phàm, nhưng giờ phút này khắp khuôn mặt Phong Đô đại đế đều là vẻ lo lắng, hắn dẫn dắt tất cả thế lực tụ tập ở ngoài Phong Đô thành, nhưng lại chậm chạp chờ Diệp Hiên và Minh Hà lão tổ còn chưa đến.
- Bệ hạ! Thanh Minh và Minh Hà...
Có phán quan muốn nói lại thôi, trong lời nói tràn ngập ý lo lắng, sợ hai người này sẽ không đến.
- Ngươi có thể yên tâm, Thanh Minh Phật Tổ một khi đã nói chắc chắn sẽ làm, lúc bỉ ngạt hoa nở rộ hắn sẽ xuất hiện, có ba người chúng ta đi cùng ngươi, ngươi có thể an tâm.
Đông Phương Quỷ Đế Thần Đồ lạnh lùng lên tiếng, hắn đã nhận được mệnh lệnh của Diệp Hiên, kêu ba đại Quỷ Đế bọn họ đi cùng Phong Đô.
Nghe Thần Đồ nói, Phong Đô đại đế gật gật đầu, dù hắn không biết Diệp Hiên và Minh Hà đang làm cái gì, nhưng hiển nhiên tuyệt đối sẽ không buông tha bỉ ngạn hoa.
- Không thể chờ thêm nữa, bỉ ngạn hoa sắp nở rộ rồi, nếu như đi trễ, vật này chắc chắn sẽ bị người khác lấy được.
Phong Đô đại đế âm trầm nói, sau đó vung tay lên, mang theo âm binh vô tận đi tới sông Vong Xuyên.
Cũng không thể trách Phong Đô đại đế lại vội vàng như thế, bỉ ngạn hoa liên quan đến truyền thuyết thành Thánh, nếu vật này bị người khác lấy được, hắn làm sao có thể cam tâm?
Sau khi Phong Đô đại đế dẫn dắt âm binh vô tận dốc toàn lực mà ra, cả tòa Phong Đô thành lại khôi phục bình tĩnh, chỉ là bọn họ không biết rằng, khi bọn họ vừa mới rời khỏi một chén trà, hai tia sáng từ trung tgió âm Đô thành phóng lên trời, Diệp Hiên và Minh Hà lão tổ tản bộ trên bầu trời đi theo phía sau, một tia mỉm cười quỷ dị lộ ra khóe miệng Diệp Hiên.
- Diệp Hiên, ngươi rốt cuộc đang làm cái quái gì vậy?
Minh Hà lão tổ sóng vai đi cùng Diệp Hiên, mấy ngàn năm này hắn vẫn luôn chú ý động tĩnh của Diệp Hiên, cho đến hôm nay Bỉ Ngạn Hoa sắp trưởng thành, Diệp Hiên mới chậm chạp đi ra, điều này dù thế nào cũng khiến hắn cảm thấy vô cùng khì quái.
- Gấp cái gì, có lẽ có một số người còn gấp hơn cả chúng ta đấy?
Diệp Hiên đi dạo trên hư không, quanh thân không gợn sóng, trên mặt lộ ra nụ cười quỷ dị, giống như lần tranh đoạt bỉ ngạt hoa này, hắn cũng không để ở trong lòng, hắn giống như đang đi xem một vở kịch lớn vậy.
Nhìn nụ cười trên mặt Diệp Hiên, Minh Hà lão tổ nhướng mày, không biết Diệp Hiên lại có chủ ý quỷ quái gì, chỉ là Diệp Hiên không nói, hắn cũng không tiện tiếp tục truy hỏi, hai người cũng tiếp tục đi về phía cuối sông Vong Xuyên.
......
Trên sông Vong Xuyên.
Tứ đại Quỷ Đế đứng trong hư không, phía sau chính là đen nghịt âm binh quỷ tướng, dưới chân là nước sông Vong Xuyên cuộn trào mãnh liệt, thỉnh thoảng mang theo từng đợt sóng lớn, khi tứ đại Quỷ Đế đến, lập tức làm cho không khí trong sân trở nên càng áp lực hơn, cũng làm cho khuôn mặt Quỷ Tiên đang canh giữ khắp nơi đều ngưng trọng hẳn lên, bọn họ đều biết không lâu nữa thôi, một cuộc đại chiến tranh đoạt đáng sợ sẽ bắt đầu, càng mang đến cho Địa Phủ rung chuyển cực kỳ đáng sợ.
Cuộc chiến Bỉ Ngạn Hoa lần này, không biết là do ai loan tin này ra, khiến cho mọi người trong Địa Phủ đều biết, phàm là người có một chút dã tâm, đều lặng lẽ đi tới nơi này, dù bọn họ không dám đi tranh giành với những Quỷ Đế Chuẩn Thánh này, nhưng lỡ như có thể làm ngư ông đắc lợi lấy được Bỉ Ngạn Hoa, chuyện này cũng không phải không có khả năng.
Dã tâm cùng tham lam của con người là vô tận, ngay cả những Quỷ Tiên Địa Phủ này cũng không ngoại lệ, dưới sự hấp dẫn của truyền thuyết thành Thánh, đủ để cho một ít hạng người dã tâm bí quá hóa liều.
- Báo.
Đột nhiên! Một tiếng nói dồn dập phá vỡ sự yên tĩnh của sông Vong Xuyên, chỉ thấy một vị quỷ tướng từ phương xa bắn tới, trong nháy mắt đã xuất hiện trước người Phong Đô đại đế.
- Khởi bẩm bệ hạ, ngàn vạn cô hồn lệ quỷ vây quanh Phong Đô thành, còn có rất nhiều Đại La Quỷ Vương áp trận, thỉnh bệ hạ ra chỉ! Quỷ tướng trịnh trọng lên tiếng, đáy mắt hiện ra ý sợ hãi.
Nghe lời quỷ tướng, sắc mặt Phong Đô đại đế hoàn toàn thay đổi, lông mày càng nhíu chặt, dù thế nào hắn cũng không ngờ rằng, hắn vừa mới dẫn dắt tất cả thế lực dốc toàn lực mà ra, liền có người vây quanh Phong Đô thành, thật muốn hắn tức chết mà.
Phong Đô thành chính là căn cơ của hắn, hơn nữa còn là nơi thống lĩnh quỷ vực năm phương, giờ phút này có người vây quanh Phong Đô Thành, hiển nhiên là buộc hắn dẫn người trở về giải cứu, một chiêu này có thể nói là không độc ác đến cực điểm.
Chỉ là giờ phút này Bỉ Ngạn Hoa đã sắp trưởng thành, thuộc hạ tinh nhuệ nhất của hắn đều tụ tập ở đây, nếu phân ra nhân thủ đi trấn áp những cô hồn lệ quỷ kia, vậy lần tranh đoạt Bỉ Ngạn Hoa lần này sẽ rất bất lợi đối với hắn.