Đáng tiếc, lực lượng nhân quả quá mức khó lường, đây là một loại lực lượng vượt qua quy tắc thiên đạo, dùng một loại lực lượng thần bí không cách nào nói thành lời trấn áp Diệp Hiên, không cho phép hắn có nửa điểm phản kháng.
- Nhận mệnh đi đồ nhi của ta, không ai có thể làm trái nhân quả, hôm nay ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Nguyên Linh hưng phấn cười to, bởi vì hắn có thể cảm giác được lực lượng bản thân đang cuồng bạo tăng lên, chỉ sợ không bao lâu thì có thể triệt để thôn phệ Diệp Hiên.
- Ta không cam lòng.
Đôi mắt Diệp Hiên đỏ thẫm, thánh lực màu đen quanh thân hỗn loạn, thức hải của hắn ầm ầm chấn động, nhưng vô luận hắn giãy dụa như thế nào, đau khổ suy tư cách phá giải ra sao, ý thức bản thân hắn đều dần dần mơ hồ, hiển nhiên qua không lâu, hắn nhất định sẽ bị Nguyên Linh cắn nuốt không còn.
- Ha ha.
Nguyên Linh vốn là người có bụng dạ cực sâu, nhưng hiện tại hắn cất tiếng cười điên cuồng, không cách nào che dấu cảm xúc của hắn, điều này cũng chứng minh Nguyên Linh hưng phấn đến mức nào.
- Mười lăm vạn năm, ta nhìn ngươi trưởng thành mười lăm vạn năm, đồ nhi, ngươi có biết vi sư chờ có bao nhiêu khổ không?
Nguyên Linh hưng phấn gào thét, giống như lâm vào trạng thái điên cuồng, hắn hóa thành một gương mặt đáng sợ không ngừng cắn nuốt bản nguyên thánh lực màu đen trên người Diệp Hiên, cả người đều điên cuồng đến cực hạn.
- Nuốt linh hồn ngươi, chiếm được thân thể của ngươi, ta sẽ đạt được Tru Thiên Kích, càng có thể học được Cấm Kỵ Thiên trong Bất Tử tiên kinh, có Bất Tử Tiên Kinh cùng Tru Thiên Kích trợ giúp, vi sư tất có thể vượt qua thiên đạo cửu kiếp, chân chính siêu thoát ra, lần thứ hai trở về hỗn độn.
Nguyên Linh hưng phấn rống to, vô tận năm tháng trôi qua, hắn chưa bao giờ cao hứng như vậy, bởi vì hôm nay hắn sẽ đạt được mục đích của mình, càng đi ra một bước quan trọng.
- Tru Thiên Kích.
Chợt, đang lúc Nguyên Linh đắc ý vênh váo, trong miệng Diệp Hiên phát ra một tiếng gầm giận dữ không cam lòng, thân thể của hắn đang phát sáng, một cỗ ba động cực kỳ kinh khủng tràn ngập ra từ trong cơ thể hắn.
Ông.
Một thanh kích nhỏ ba tấc nhộn nhạo đi ra, thân kích đen kịt như mực lóe ra hắc quang thần bí, một cỗ lực lượng chém vỡ hết thảy tràn ngập trên thân kích.
Phanh.
Một luồng u vụ ầm ầm bộc phát từ Tru Thiên kích, lực lượng tịch diệt vạn vật nở rộ, một tiếng thét chói tai truyền đến từ trong miệng Nguyên Linh, chỉ thấy Nguyên Linh đột nhiên tách ra từ trên người Diệp Hiên, sương mù màu đen quanh thân trở nên cực kỳ hỗn loạn.
- Làm sao có thể?
Nguyên Linh không ngừng lùi lại, từng luồng sương mù màu đen ở trên người hắn đang cực kỳ dị động, xuyên thấu qua sương mù màu đen, đôi mắt huyết tinh ẩn chứa vẻ kinh hoảng thật lớn.
- Điều này... Đây chẳng lẽ chính là lực lượng tịch diệt?
Nguyên Linh gắt gao nhìn chằm chằm Tru Thiên Kích chắn trước mặt Diệp Hiên, cả người đều run rẩy, nếu như nghe kỹ sẽ phát hiện trong giọng nói của Nguyên Linh ẩn chứa ý kinh hãi, hoảng sợ.
Lực lượng Tịch Diệt giống lực lượng Nhân Quả, đều là lực lượng trong thiên địa không cách nào nói thành lời, Nhân Quả chú ý chính là tuần hoàn, vạn vật tương sinh tương khắc, mà Tịch Diệt thì đại biểu cho hủy diệt, hủy diệt hết thảy lực lượng.
Tại thời điểm này.
Diệp Hiên kịch liệt thở dốc, Tru Thiên Kích chắn ngang ở trước mặt hắn, một luồng u quang lóe lên trên thân kích, càng ngày càng tản ra một loại khí tức hủy diệt vạn vật, nhờ Tru Thiên Kích xuất hiện, Diệp Hiên mới có cơ hội thở dốc.
- Truyền thuyết về Tru Thiên Kích quả nhiên là thật.
- Thân kích Tịch Diệt, Tru Thiên Kích quả nhiên ẩn chứa thân kích Tịch Diệt.
Nguyên Linh giống như rơi vào một loại trạng thái điên cuồng, hắn đang run rẩy gào thét, ánh mắt nhìn về phía Tru Thiên Kích hiện ra một loại tham lam không thể diễn tả thành lời.
- Chỉ có thân kích Tịch Diệt mới có thể ngăn cản thân kích Nhân Quả, không sai được, không sai được.
Nguyên Linh giống như dã thú gào thét, cả người đều lâm vào trạng thái bạo tẩu.
- Đạt được Tru Thiên Kích, ta nhất định phải có được nó.
Nguyên Linh bất ngờ ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên cực kỳ nóng bỏng, sải bước đi về phía Diệp Hiên, hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha Diệp Hiên.
Tại thời điểm này.
Diệp Hiên nhắm hai mắt lại, khí tức cả người lạnh như băng, một tia âm trầm xẹt qua hai mắt, hắn chậm rãi nắm Tru Thiên Kích trong tay, một tia sát khí tàn khốc bộc phát ra ở trong mắt, một cỗ khí tức cực kỳ hung hãn tập trung ở trên người Nguyên Linh.
Tru Thiên Kích đúng lúc xuất hiện làm cho Diệp Hiên thấy được hy vọng, giờ phút này lực lượng quỷ dị nở rộ trên thân kích lại có thể bức lui Nguyên Linh. Tuy Diệp Hiên cũng không biết nguyên nhân gì, nhưng Diệp Hiên hiện tại đã không quản được quá nhiều, chỉ có giải quyết Nguyên Linh mới là ưu tiên hàng đầu.
- Đừng tưởng rằng có Tru Thiên Kích trong tay thì ngươi có thể thoát khỏi bàn tay của vi sư.
Nguyên Linh tàn khốc gầm nhẹ, đang tận lực phóng thích lực lượng Nhân Quả, loại lực lượng này nhìn không thấy sờ không được nhưng lại chân thật tồn tại, mà Nguyên Linh cũng không phải nắm giữ loại lực lượng thần bí này, mà trong âm thầm Diệp Hiên thiếu hắn nhân quả, Nguyên Linh trời sinh chính là tồn tại khắc chế Diệp Hiên.
- Chết đi.
Nguyên Linh ra tay, lần thứ hai hóa thành một đoàn sương mù màu đen, bao phủ đến hướng Diệp Hiên, lực lượng nhân quả khủng bố liên hệ với hai người bộc phát, làm cho Diệp Hiên cảm giác bản thân lâm vào trong vũng bùn.
- Chết.
Sắc mặt Diệp Hiên dữ tợn, Tru Thiên Kích nở rộ lực lượng tịch diệt, nhất thời để hắn có thể điều động tu vi ở trong cơ thể, đột nhiên nâng Tru Thiên Kích giết tới Nguyên Linh.