Bùm bùm.
Lôi đình màu đen lóe ra ở trong hai tay Diệp Hiên, một cỗ sương mù màu đen nồng đậm lan tràn bao phủ Tây Phương nhị Thánh, Diệp Hiên không ngừng dẫn động lực lượng tịch diệt trong chiến y, trong mắt lóe ra sát khí dữ tợn đáng sợ.
Diệp Hiên chưa bao giờ quên ân oán giữa hắn và Tây Phương nhị Thánh, năm đó Tây Phương nhị Thánh mang hắn về thế giới tây phương cực lạc, càng thi triển Độ Hồn Phật Âm với hắn, lần đó hắn thiếu chút nữa mất đi chính mình, cũng may hắn cứng rắn vượt qua.
Diệp Hiên là người có thù tất báo, Tây Phương nhị Thánh đã sớm bị hắn liệt vào danh sách phải chết, hôm nay chính là lúc Diệp Hiên hắn giết Tây Phương nhị Thánh.
- Hai tên phế vật các ngươi, không ngờ sẽ có ngày hôm nay chứ?
Diệp Hiên tàn khốc nhe răng cười, mười ngón tay của hắn đang co rút, một cỗ lực lượng cực kỳ khủng bố đè lên cổ Tây Phương nhị Thánh, càng mơ hồ muốn vặn đầu hai người xuống.
- Diệp Hiên... Tha... Tha mạng.
- Đừng... Đừng giết ta.
Tây Phương nhị Thánh run rẩy lên tiếng, Thiên Đạo thánh quang bị mai diệt từng tấc từng tấc, lôi đình màu đen đáng sợ không ngừng tàn sát bừa bãi thân thể hai người, để thân thể bọn họ huyết nhục mơ hồ.
- Dừng tay.
Đạo Đức Thiên Tôn rốt cuộc nhìn không nổi, hắn cất tiếng rống to với Diệp Hiên, ầm ầm đánh ra một chưởng tới Diệp Hiên, hiển nhiên muốn cứu Tây Phương nhị Thánh.
- Ngươi muốn chết?
Đôi mắt Diệp Hiên xẹt qua một tia hàn quang, Tru Thiên Kích ầm ầm lao ra từ mi tâm hắn, trực tiếp hóa thành một dải lụa màu đen giết tới Đạo Đức Thiên Tôn.
Răng rắc.
Một tiếng phá vỡ tinh không, nổ tung tinh hải, Đạo Đức Thiên Tôn vốn bị thương nặng trong người, hắn làm sao có thể ngăn cản Tru Thiên Kích, đại khí sát phạt đệ nhất vạn cổ?
Phốc xuy.
Đại kích ba trượng xuyên qua lồng ngực Đạo Đức Thiên Tôn, đóng đinh hắn xuyên qua giữa tinh không, càng làm cho máu Đạo Đức Thiên Tôn rắc đầy tinh không, bộ dáng cực kỳ thê thảm.
- Nếu không phải Thông Thiên đạo hữu cầu tình, hôm nay ta tất giết ngươi.
Diệp Hiên lạnh lùng lên tiếng.
Đúng như Diệp Hiên nói, hắn chỉ nể mặt Thông Thiên giáo Chủ mới không giết Lão Tử, càng bỏ qua tính mạng cho Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Bởi vì Diệp Hiên thiếu nhân tình Thông Thiên giáo Chủ, cho dù hắn vô cùng muốn giết Lão Tử cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn, nhưng vẫn không có xuống tay.
- Sư huynh.
Sắc mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn trắng bệch, trong lòng hiện ra cảm giác vô lực, trong nháy mắt bắn tới trước mặt Lão Tử, vội vàng giải cứu hắn khỏi Tru Thiên Kích.
- Nguyên Thủy, Lão Tử, ta cảnh cáo hai người các ngươi, tốt nhất đừng xen vào việc của người khác, nếu không...
Diệp Hiên không tiếp tục nói tiếp, nhưng ý tứ trong đó cũng không cần nói cũng biết.
- Thông Thiên sư đệ.
Lão tử được Nguyên Thủy Thiên Tôn nâng đỡ, ngực hắn bị Tru Thiên Kích xuyên thủng ra một cái động máu đáng sợ, cực kỳ thê thảm, vẻ mặt đầy đắng chát khẩn cầu Thông Thiên giáo Chủ.
- Sư đệ, hiện tại chỉ có ngươi có thể khuyên Diệp Hiên, ngươi cứu bọn họ đi.
Lão Tử run rẩy lên tiếng.
Đáng tiếc, Thông Thiên giáo Chủ cúi đầu, cũng không có bất kỳ phản ứng gì, hắn đã khẩn cầu Diệp Hiên thả Nguyên Thủy cùng Lão Tử, hiện tại nếu yêu cầu Diệp Hiên thả Tây Phương nhị Thánh, vậy Thông Thiên hắn là người thế nào?
Dùng ân tình áp chế Diệp Hiên?
Cũng bởi vì Diệp Hiên từng nợ người khác?
Thông Thiên giáo Chủ còn không làm được loại chuyện này, hắn nhìn về phía Lão Tử, quả quyết từ chối.
- Nếu không phải niệm tình ngươi cùng Nguyên Thủy và ta đều là nguyên thần Bàn Cổ biến thành, hôm nay hai người ngươi tất phải chết không thể nghi ngờ, ngươi không cần nói nữa.
- Ha ha ha.
Nghe Thông Thiên giáo Chủ nói, Diệp Hiên cất tiếng cười điên cuồng, Thông Thiên giáo Chủ quả nhiên không làm hắn thất vọng.
Lúc này.
Sắc mặt Tây Phương nhị Thánh trắng bệch, ánh mắt đều hiện ra vẻ tuyệt vọng, nhìn khắp tam giới hiện tại, không có ai có thể cứu được hai người bọn hắn, xem ra hai người hôm nay chắc chắn sẽ chết ở trong tay Diệp Hiên.
Nếu đã không còn hy vọng sống sót, hai mắt Tây Phương nhị Thánh hiện ra vẻ giải thoát, trên mặt không còn bất kỳ ý sợ hãi nào.
- Diệp Hiên tiểu nhi, hai người chúng ta hối hận lúc trước không sớm bóp chết ngươi ở trong nôi, nếu không há có thể có tử kiếp hôm nay?
Tiếp Dẫn tức giận gầm lên.
- Diệp Hiên tiểu nhi, đừng tưởng rằng ngươi hôm nay giết hai sư huynh đệ chúng ta thì ngươi thật sự vô địch tam giới, ngươi sớm muộn gì cũng phải rơi vào kết quả hồn phi phách tán.
Chuẩn Đề oán giận nguyền rủa.
- Sắp chết đến nơi còn dám nói to, không biết xấu hổ, đáng tiếc các ngươi nhìn không thấy ngày ta hồn phi phách tán, hiện tại ta sẽ đưa các ngươi lên đường.
Diệp Hiên dữ tợn lên tiếng.
- Kiếp Tiên Phệ.
Diệp Hiên ngửa mặt lên trời gào thét, điên cuồng vận chuyển Kiếp Tiên Phệ, cả người hắn đều hóa thành một vòng xoáy màu đen, điên cuồng kéo hồng mông tử khí trong cơ thể Tây Phương Nhị Thánh ra, hiển nhiên muốn rút Hồng Mông Tử Khí ra.
Giết Tây Phương nhị Thánh thì quá mức tiện nghi cho bọn họ, hơn nữa Diệp Hiên cũng không phải một người lãng phí, dù là phế vật thì cũng có giá trị để lợi dụng, hắn cũng muốn vắt khô giá trị cuối cùng của Tây Phương nhị Thánh.
Rút ra Hồng Mông Tử Khí của hai người, trực tiếp trừ bỏ Thánh vị, đây mới là việc Diệp Hiên muốn làm.
- A.
Tây Phương nhị thánh thống khổ gào thét thảm thiết, chỉ vì Kiếp Tiên Phệ quá mức tàn khốc, người bị thi thuật phải chịu khổ sở như chuột bị rút da, giống như xương cốt trong cơ thể đều bị Diệp Hiên rút ra từng tấc từng tấc.
- Diệp Hiên tiểu nhi, ngươi không được chết dễ dàng.