- Hồng Quân, ngươi có cảm thấy khả năng không?
- Dưới thiên đạo, vạn vật như bụi trần, cho dù ngươi bước vào thiên đạo ngũ kiếp, nhưng vẫn phải bị bần đạo trấn áp, đây là vận mệnh của ngươi.
Hồng Quân Đạo Tổ bình thản lên tiếng.
- Vậy ta trước tiên giết Tây Phương nhị Thánh, xem ngươi lại có thể làm gì ta?
- Đi chết đi.
Diệp Hiên trực tiếp xuất thủ, đánh ra một chưởng tới Tây Phương nhị Thánh Trấn, hai đạo Hồng Mông Tử Khí đã bị hắn rút ra, nếu một kích này rơi xuóng, Tây Phương nhị Thánh tất sẽ hồn phi phách tán mà chết.
- Định.
Thiên đạo lôi âm, vạn vật trầm luân, Hồng Quân đạo tổ điểm ra một chỉ, cả người Diệp Hiên bị định tại chỗ.
Đáng sợ, quá đáng sợ, Hồng Quân đạo tổ lấy thân hợp đạo, hắn chính là Thiên Đạo, Thiên Đạo chính là hắn, toàn bộ tam giới đều ở trong tay hắn, dù cho Diệp Hiên bước vào Thiên Đạo ngũ kiếp cũng tuyệt đối sẽ không phải đối thủ của hắn.
- Kính xin lão sư thương xót, chớ làm tổn thương tính mạng của Diệp Hiên.
Nhìn một màn như thế, Thông Thiên giáo Chủ hoảng sợ lên tiếng, vội vàng dập đầu cầu tình Hồng Quân đạo tổ, hy vọng Đạo Tổ chớ làm tổn thương tính mạng của Diệp Hiên.
- Hồng Quân, ngươi thật sự cho rằng ngươi có thể khống chế được ta?
Bỗng nhiên, đang lúc tất cả mọi người cho rằng Diệp Hiên bị Hồng Quân trấn áp, chỉ thấy chuyện cực kỳ quỷ dị dọa người xảy ra.
Trên mặt Diệp Hiên tràn đầy tươi cười tàn khốc, từng luồng ánh sáng màu bạc xen lẫn màu xám lưu chuyển trên người, ánh mắt nhìn về phía Hồng Quân đạo tổ tràn ngập khinh thường.
- Người Diệp Hiên ta muốn giết, ngay cả Hồng Quân lão nhi ngươi cũng không ngăn cản được.
- Chết đi.
Phanh.
Diệp Hiên đánh xuống một chưởng, chỉ thấy Tây Phương nhị Thánh ngay cả kêu thảm thiết cũng không có, trực tiếp bạo nát thành hai cơn mưa máu, hồn phi phách tán mà chết.
- Ha ha ha.
Diệp Hiên ngửa mặt lên trời điên cuồng cười to, hào quang màu xám bạc không ngừng lưu chuyển trên người, càng giống như cách ly hắn ở ngoài tam giới, căn bản không bị thiên đạo lực áp chế.
- Ngươi......
Khuôn mặt vốn nhu hòa của Hồng Quân Đạo Tổ nhất thời thay đổi, không còn vẻ bình tĩnh như trước, hắn như thế nào cũng không ngờ, Diệp Hiên dĩ nhiên có thể thoát ra khỏi trấn áp của hắn, càng ra tay đánh Tây Phương nhị Thánh hồn phi phách phách tán mà chết ở trước mặt hắn.
- Lực... Lực lượng thời gian và không gian... Ngươi tu luyện ra thời không lực?
Ánh mắt Hồng Quân đạo tổ như đuốc, hắn kinh ngạc nhìn ánh sáng màu xám bạc trên người Diệp Hiên, gương mặt lộ ra vẻ cực kỳ khiếp sợ.
- Vạn pháp thiên địa, thời không duy nhất, ngươi hợp đạo cùng thiên địa thì như thế nào, ngươi chấp chưởng Thiên Đạo thì như thế nào?
- Ta có thời không lực trong tay, ta nhìn xem ngươi làm sao giết ta.
Diệp Hiên cất tiếng cười điên cuồng, một luồng lực lượng thời không xoay quanh người hắn, càng làm cho thân thể Diệp Hiên tiêu tan bất định, Hồng Quân Đạo Tổ hoàn toàn không bắt được quỹ tích tồn tại của Diệp Hiên.
…
Thời không như nước, tiêu tan vô định.
Một luồng ánh sáng màu xám bạc giống như sóng nước lưu chuyển trên người Diệp Hiên, triệt để ngăn cách hắn ở ngoài tam giới, hoàn toàn không chịu lực lượng Thiên Đạo ảnh hưởng.
Thời gian và không gian là gì?
Thời không là quy luật của chư thiên, chư thiên vạn giới đều tồn tại thời không. Đây cũng là lực lượng Vĩnh Hằng Bất Hủ. Mặc dù Diệp Hiên vẻn vẹn chỉ nắm giữ một tia thời không lực, nhưng cũng đủ để hắn tự bảo vệ mình.
Trong tinh không, Diệp Hiên đang cất tiếng cười điên cuồng.
Hồng Quân đạo tổ ngươi vô địch tam giới thì như thế nào?
Hồng Quân đạo tổ ngươi chấp chưởng Thiên Đạo thì như thế nào?
Hắn có thời không lực, đứng ở thế bất bại, Hồng Quân Đạo Tổ muốn giết hắn, quả thực là si nhân nói mộng.
Diệp Hiên thừa nhận mình không phải đối thủ của Hồng Quân, nhưng Hồng Quân cũng không có khả năng giết hắn, bởi vì hắn đã chân chính trưởng thành, không phải hạng người yếu ớt năm xưa.
Tiếng cười điên cuồng của Diệp Hiên quá chói tai, càng làm cho vẻ mặt đạm bạc của Hồng Quân Đạo Tổ âm tình bất định, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng hiện ra vẻ nặng nề.
Hắn tự nhiên không để Diệp Hiên vào mắt, dù cho đối phương bước vào Thiên Đạo Ngũ Kiếp cũng như thế.
Nói một câu cuồng vọng, cho dù Diệp Hiên bước vào thiên đạo lục kiếp, Hồng Quân cũng sẽ không để Diệp Hiên vào mắt, chỉ cho rằng hắn là một quân cờ.
Bởi vì Hồng Quân chấp chưởng Thiên Đạo, toàn bộ Tam Giới đều ở trong tay hắn, chỉ cần Diệp Hiên không rời khỏi Thiên địa tam giới, hắn nhất định sẽ bị chính bản thân áp chế.
Nhưng bây giờ thì khác.
Diệp Hiên thế mà tu luyện ra lực lượng thời không, quả thực làm cho Hồng Quân đạo tổ cực kỳ khiếp sợ, rốt cục đối đãi Diệp Hiên như một uy hiếp chân chính.
Tại thời điểm này.
Diệp Hiên dần dần ngừng cười, hắn đứng ngạo nghễ ở trong tinh không, mà sắc mặt Hồng Quân Đạo Tổ trầm thấp, không nói không động, bầu không khí tràn đầy áp lực được sinh ra.
- Điều này... Điều này... ?
Nhìn sắc mặt âm trầm của Hồng Quân đạo tổ, Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng Lão Tử giật mình tại chỗ, hai người như thế nào cũng không ngờ, ngay cả Hồng Quân đạo tổ cũng không có cách nào làm gì được Diệp Hiên.
- Thì ra ngươi tu luyện ra thời không lực, trách không được dám làm việc như thế.
Hồng Quân Đạo Tổ dần dần bình tĩnh lại.
Hắn nhìn thoáng qua Diệp Hiên thật sâu, trong mắt hiện ra vẻ khó hiểu.
- Hồng Quân, ta biết ngươi muốn giết ta, đáng tiếc ngươi đã không còn cơ hội.
Diệp Hiên cười lạnh nói.
Diệp Hiên vì ngưng tụ ra hạt giống thời không, có thể nói hao tổn tâm cơ, lúc này mới tu luyện ra một tia thời không lực, không chỉ là vì tu vi của mình, nguyên nhân lớn hơn chính là cho mình một cơ hội bảo mệnh.