Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 1371 - Chương 1371 - Ngươi Thực Sự Không Biết Ta?

Chương 1371 - Ngươi thực sự không biết ta?
Chương 1371 - Ngươi thực sự không biết ta?

Ầm ầm.

Thời không lực nhộn nhạo, trong nháy mắt bao phủ Cố Thanh Huyền, Diệp Hiên điểm một chỉ đến mi tâm Cố Thanh Huyền, tu vi mênh mông vô tận tràn vào trong cơ thể nàng.

Thời không lực, tu vi thiên đạo thất kiếp đỉnh phong, lúc này có thể nói Diệp Hiên là vô địch trong thiên địa, ngay cả Hồng Quân đạo tổ kia đều phải kiêng kỵ ba phần, hắn muốn để cho một người trực tiếp bước vào Chuẩn Thánh, đây quả thật là một chuyện dễ dàng.

- Ah, nóng quá... Ta nóng quá.

Cố Thanh Huyền đang liên tục kêu rên, mà tu vi của nàng đang khủng bố tăng lên.

Huyền tiên, Kim Tiên, Thái Ất Huyền Tiên... La Thiên Kim Tiên... Đại La nhất trọng thiên... Đại La cửu trọng thiên.

Phanh.

Thông thiên động địa, tám phương rung chuyển, chỉ thấy Cố Thanh Huyền đột phá Đại La cửu trọng thiên trực tiếp vào Chuẩn Thánh cảnh.

- Điều này... Làm thế nào có thể được?

Một màn như thế, trực tiếp làm cho thiên kiêu hậu thế kinh hãi rống to, bọn họ chưa từng thấy qua chuyện đáng sợ như vậy, một tiểu Thiên Tiên trong thời gian ngắn ngủi hơn mười hơi thở bước vào Chuẩn Thánh, quả thực hoang đường không thôi.

Tôi không thể tin được, và không muốn tin điều đó.

Nhưng khi một màn cực kỳ chân thật này xảy ra trong mắt, những thiên kiêu hậu thế này hoàn toàn ngây ngốc tại chỗ, đáy lòng lại sinh ra một loại cảm giác cực kỳ sợ hãi.

Có thể đem một Thiên Tiên nho nhỏ hóa thành Chuẩn Thánh, tu vi người trước mắt này đến tột cùng đáng sợ đến mức nào?

Thiên Đạo Thánh nhân?

Không.

Cho dù Thiên Đạo Thánh nhân cũng không có thủ đoạn nghịch thiên như vậy, điều này đã vi phạm quy luật của thiên đạo.

- Giết bọn họ.

Diệp Hiên chắp hai tay ra sau lưng, căn bản không thể để Cố Thanh Huyền từ chối, một cỗ lực lượng vô hình làm cho Cố Thanh Huyền động, trong tay càng ngưng tụ ra một thanh trảm tiên chi kiếm.

- Đừng... Ta không muốn giết người.

Cố Thanh Huyền sợ hãi thét chói tai, nhưng cả người nàng đều không khống chế được đi về phía đám thiên kiêu hậu thế.

- Giết!

Đôi mắt Diệp Hiên híp lại,

Trong miệng truyền đến tiếng quát lớn.

- Không!

Xoẹt xoẹt xoẹt!!

Loạn thiên động địa, kiếm quang khiếu thiên, Cố Thanh Huyền giống như con rối chém ra kiếm quang đầy trời, trong nháy mắt đã chém đầu đám thiên kiêu hậu thế, máu tươi phun ra dính đầy toàn thân nàng.

- A!

Keng keng.

Trong miệng Cố Thanh Huyền phát ra tiếng thét chói tai sợ hãi, trảm tiên chi kiếm trong tay cũng rơi xuống đất, nàng lần đầu tiên giết người, hơn nữa còn giết thiên kiêu của các tộc, điều này làm cho nàng sợ hãi không thôi.

Ọe.

Nhìn mấy thi thể không đầu, Cố Thanh Huyền không ngừng buồn, ánh mắt nhìn Diệp Hiên càng hiện ra vẻ cực kỳ e ngại.

- To gan!

Thiên địa nổ vang, hư không sụp đổ, chỉ thấy bầu trời vô ngân ong ong rung chuyển, mấy đạo hào quang từ phía chân trời phương xa mãnh liệt lao đến.

Ầm ầm.

Chín con kim long kéo theo một chiếc cổ chiến xa bạch ngọc ầm ầm lao đến, chỉ thấy một bóng dáng vĩ ngạn màu vàng đi ra từ trong chiến xa, hắn dĩ nhiên không để ý đến quy tắc không thể ngự không của Bất Chu sơn, đang chậm rãi lao tới đỉnh Bất Chu sơn.

- Dám giết người Vu tộc ta?

Thông thiên quán địa, vu quang hoành không, chỉ thấy một bóng dáng to lớn đạp trời mà đến, thân thể Vu Tộc rực rỡ chấn vỡ cả hư không.

- Đạo hữu là ai, vì sao giết Đế Tử Yêu tộc ta?

Một bóng dáng xinh đẹp đang tản bộ trên bầu trời lao đến, đây là một vị nữ tử bộc phát yêu khí ngút trời, sắc mặt tuyệt thế càng làm cho người ta có một loại cảm giác lạnh lùng vô tình, quanh thân bộc phát ra khí tức Chuẩn Thánh tuyệt đỉnh, làm cho người ta kinh hãi không thôi.

Ầm ầm.

Huyết hải ngập trời, sát khí bức người, một đạo huyết quang xẹt qua bầu trời mà tới, chỉ thấy một Quỷ Đế âm quang che đậy trong nháy mắt xuất hiện trên đỉnh Bất Chu sơn.

- Xong rồi, xong rồi.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Thanh Huyền trắng bệch, khi những người này đồng thời xuất hiện trên Bất Chu sơn, cả người nàng đều run rẩy, bởi vì nàng vô cùng rõ ràng, mấy vị này chính là nhân vật chí tôn trong thiên địa, ngoại trừ Thiên Đạo Thánh nhân không ai dám làm trái ý chí của bọn họ.

Chủ nhân Tiên Đình một thân bạch y, mày kiếm mắt sáng, anh vũ bất phàm, một thân tiên quang thông thiên quán địa, đang cau mày nhìn về phía Diệp Hiên.

Đại Đế Yêu tộc là một vị nữ tử, nhưng vị nữ đế cũng không phải Yêu tộc, mà là một Nhân tộc chân chính, nàng cầm trong tay Hỗn Độn Chung, vẻ mặt nặng nề nhìn về phía Diệp Hiên.

Xi Vưu Vu tộc, sớm đã tu luyện thành thân Tổ Vu, ba trăm vạn năm sau cũng đã trở thành chủ nhân của Vu tộc, chỉ là ánh mắt hắn nhìn về phía Diệp Hiên đầy kinh nghi bất định, chỉ cảm giác hình như hắn đã gặp qua dung mạo Diệp Hiên ở nơi nào, nhưng thế nào cũng không nhớ ra.

Mà Vô Song Quỷ Đế âm quang che thân, đôi mắt đỏ tươi xuyên thấu qua âm quang hắc vụ rơi vào trên người Diệp Hiên, một cỗ sát khí càng tập trung Diệp Hiên.

- Đạo hữu thật dám sát hại đệ tử các tộc, chẳng lẽ không để chúng ta vào mắt?

Chủ nhân Tiên Đình lạnh lùng lên tiếng, tu vi Chuẩn Thánh đỉnh phong đang ầm ầm bộc phát.

- Đạo hữu, không biết tu luyện ở động thiên phúc địa nào, có thể nói cho ta một hai?

Nữ đế Yêu tộc cầm hỗn độn chung trong tay mỉm cười lên tiếng, chỉ là trong mắt tràn đầy sát khí.

- Hừ, Hồng Mông Tử Khí xuất thế, bổn đế đã sớm biết đám Chuẩn Thánh đã quy ẩn như các ngươi sẽ xuất thế cướp đoạt, nhưng ngươi cho rằng mình có thể đạt được cơ duyên thành Thánh này sao?

Vô Song Quỷ Đế liên tục cười lạnh.

Cùng một lúc.

Mọi người các tộc đều nhao nhao leo lên đỉnh Bất Chu sơn, khi bọn họ nhìn thấy mấy vị chí tôn của thiên địa hiện tại, trên mặt mỗi người đều hiện ra vẻ kinh hãi.

Bình Luận (0)
Comment