Ầm ầm!
Tinh không rung chuyển, đại tinh vỡ nát, chỉ thấy Diệp Hiên vượt ngang tinh không mà đến, một cái, cự thủ già thiên ầm vang đập xuống Hồng Quân Đạo Tổ.
Đáng tiếc, Diệp Hiên vẫn là tới chậm một bước, Thông Thiên Giáo Chủ vẫn là chết trong tay Hồng Quân.
- Diệp Hiên, ngươi tới quá muộn.
Hồng Quân Đạo Tổ cất tiếng cười to, nháy mắt cả người biến mất không thấy gì nữa, mà một sợi khí màu xnah kia cũng biến mất trong tinh không.
Ông!
Nháy mắt Diệp Hiên xuất hiện ngay vị trí Hồng Quân Đạo Tổ, thế nhưng Hồng Quân Đạo Tổ đã rời đi, mà Thông Thiên Giáo Chủ sụp đổ trong huyết vụ, một sợi Hồng Mông Tử Khí cùng Tru Tiên Tứ Kiếm trôi nổi trong hư không.
Tranh tranh tranh!
Tru Tiên Tứ Kiếm gào thét, Tru Tiên trận đồ luân chuyển, thế nhưng chủ nhân của bọn chúng đã tan biến, từ đây cũng không còn tồn tại giữa thế gian nữa.
- Đáng ghét!
Diệp Hiên gầm thét, tinh không tám hướng sụp đổ kinh khủng, hắn muốn tìm bằng được Hồng Quân Đạo Tổ, đáng tiếc Hồng Quân Đạo Tổ đã dung nhập trong Thiên Đạo, Diệp Hiên cũng không thể nào tìm tới chân thân của hắn.
Cùng thiên hợp đạo, chấp chưởng Thiên Đạo, mặc dù Hồng Quân Đạo Tổ không phải là đối thủ của Diệp Hiên, nhưng hắn hoàn toàn có thể dung nhập trong Thiên Đạo, dù là Diệp Hiên nắm giữ lực lượng thời không cũng không thể tìm ra hắn.
- Thông Thiên!
Diệp Hiên trầm thống rống to, trong mắt hiện ra vẻ hối tiếc cực lớn, chính mình quá coi thường Hồng Quân, nếu một mực mang Thông Thiên theo bên người, như thế nào sẽ khiến cho Thông Thiên Giáo Chủ gặp sinh tử đại kiếp này.
Đáng tiếc, Diệp Hiên cho dù hối hận cũng vô dụng, giờ phút này chuyện đã xảy ra, cơ hội để hắn làm lại cũng không có.
- Nguyên thần Bàn Cổ?
Diệp Hiên dần dần để cho mình tỉnh táo lại, đã phát hiện một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng.
Hiển nhiên, Lão Tử cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn chết, khiến hai người hóa thành hai đạo nguyên Bàn Cổ thần, hai đạo nguyên thần Bàn Cổ này nhất định rơi vào trong tay Hồng Quân Đạo Tổ, cho nên hắn mới ngay lập tức giết Thông Thiên, cướp đoạt một đạo nguyên thần Bàn Cổ cuối cùng.
Thiên Đạo chí thượng, vạn vật thần phục, Hồng Quân cùng trời hợp đạo, nắm trong tay cả tòa hồng hoang thiên địa, hiển nhiên mục đích hắn lấy đi ba đạo nguyên thần Bàn Cổ, nhất định là tới đối phó hắn.
- Hắn muốn tái hiện Bàn Cổ đại thần?
Diệp Hiên âm trầm nói nhỏ, nghĩ đến chuyện cực kỳ đáng sợ này.
- Không có khả năng!
Bỗng nhiên, Diệp Hiên trực tiếp phủ định phán đoán của mình.
Phải biết Bàn Cổ đại thần sớm đã vẫn lạc trong cửu kiếp Thiên Đạo, đã thật sự chết rồi, tuyệt đối không có khả năng khởi tử hoàn sinh.
Nhưng là một cái nghi vấn to lớn sinh sôi trong đáy lòng Diệp Hiên, tại sao Hồng Quân phải tụ tập nguyên thần Bàn Cổ, đến cùng hắn muốn làm cái gì?
- Chân thân Bàn Cổ?
Diệp Hiên đột nhiên bừng tỉnh, trong miệng truyền đến lời tức giận, trong nháy mắt hắn đem Hồng Mông Tử Khí của Thông Thiên Giáo Chủ bỏ vào trong túi, Tru Tiên Tứ Kiếm cùng Tru Tiên trận đồ cũng cùng nhau mang đi, cả người biến mất trong tinh không hướng phía hạ giới tiến đến Bất Chu sơn.
...
Bất Chu sơn, ba mươi ba trọng Thiên Đình.
Vùng núi mênh mông vô biên đều đã vỡ ra, từng ngọn núi chạm trời đều đã sụp đổ, tiên quang đan xen ngang dọc đầy trời, rất nhiều tiên nhân cùng Yêu Vương đang chữa trị tổn hại trong Bất Chu sơn.
Ầm ầm!
Trong nháy mắt Diệp Hiên xuất hiện trên bầu trời Bất Chu sơn, hắn nhìn thấy đại địa vỡ ra, khí tức cả người âm trầm tới cực điểm.
- Quả là thế!
Diệp Hiên tức giận gầm nhẹ.
Bởi cái gọi là cờ kém một chiêu thận trọng từng bước, một bước không đuổi kịp từng bước cũng không đuổi kịp, Diệp Hiên rốt cục cũng đã nếm trải hai câu này.
Chân thân Bàn Cổ biến mất không còn tăm hơi, hiển nhiên cũng bị Hồng Quân Đạo Tổ đoạt đi, đây quả thực khiến Diệp Hiên tức giận tới cực điểm.
Chủ quan, quá bất cẩn.
Chính mình đã sớm nghĩ đến, Tam Thanh là từ nguyên thần Bàn Cổ sở hóa, Thập Nhị Tổ Vu thượng cổ ngưng tụ ra chân thân Bàn Cổ, tất nhiên trong đó có liên hệ không cách nào tưởng tượng.
- Hồng Quân, ngươi muốn tái hiện Bàn Cổ tới giết ta?
Hai mắt Diệp Hiên híp lại, một vẻ âm lãnh từ đáy mắt hắn xẹt qua.
Chân thân Bàn Cổ! Nguyên thần Bàn Cổ!
Nếu như Hồng Quân Đạo Tổ không phải muốn tái hiện Bàn Cổ đại thần, Diệp Hiên cũng không nghĩ ra còn có lý do nào khác.
- Thiên Tôn.
Bộ hạ Thiên Đình gào thét mà đến, trên mặt mỗi người đều có một vệt xấu hổ.
- Hừ.
Diệp Hiên hừ lạnh lên tiếng, hắn thì thầm nói:
- Để xem ngươi tái hiện Bàn Cổ như thế nào, đợi ta vượt qua bát kiếp Thiên Đạo nhìn xem hươu chết vào tay ai.
Diệp Hiên vô địch đại thế đã thành, sẽ không e ngại bất cứ kẻ nào hoặc chuyện gì mà không tiến, dù là Bàn Cổ thật tái hiện, bất quá chỉ là nhất chiến mà thôi.
Ầm ầm!
Diệp Hiên bước ra một bước, đi vào trong ba mươi ba trọng Thiên Đình, cũng vào thời khắc này, Thiên Đình truyền đến chín chín tám mươi mốt tiếng chuông, cũng khiến cho tất cả mọi người trong Thiên Đình tiến đến Thiên Tôn cung.
Thiên Tôn cung!
Diệp Hiên ngồi xếp bằng trong hư không, bộ hạ Thiên Đình đứng ở hai bên điện, trong lúc nhất thời toàn bộ Thiên Đình đều yên tĩnh đến cực điểm, ánh mắt mọi người đều nhìn về hướng Diệp Hiên.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Diệp Hiên tiện tay đánh ra lục đạo tử quang, lập tức chiếu sáng toàn bộ Thiên Tôn cung, càng khiến cho trong mắt bộ hạ Thiên Đình xuất hiện lửa nóng, trong miệng bắt đầu gào thét.
Bảy đạo Hồng Mông Tử Khí, đại biểu thất tôn thánh vị, giờ phút này toàn bộ trong tay Diệp Hiên, bảy đại Thánh Nhân từ lâu đã hôi phi yên diệt mà chết.
Thiên địa vô thánh!
Bốn chữ đơn giản, thể hiện rõ tình huống thế giới hồng hoang, bởi vì toàn bộ Thánh Nhân ngã xuống, bảy đạo Hồng Mông Tử Khí toàn bộ trong tay Diệp Hiên.