- Mà ngươi phải làm chính là, trở lại đoạn thời điểm người kia sắp bỏ mình, đem linh hồn hắn mà ấn ký lạc ấn, chỉ có như thế tại kiếp này bằng vào linh hồn vỡ vụn của hắn được lạc ấn mà một lần nữa tụ tập lại.
Thiên Đạo ý chí êm tai nói.
- Ta dựa vào cái gì tin ngươi?
Diệp Hiên tâm thần khẽ động nói.
- Có tin hay không tất cả tại chính ngươi, nhưng ta phải nói cho ngươi, ta giúp ngươi nghịch chuyển quy tắc Thiên Đạo trở lại quá khứ, tự thân ta cũng sẽ lâm vào trạng thái cực kỳ hư nhược, mà tự thân ngươi cũng sẽ bị lực lượng thời không phản phệ, quan hệ lợi hại trong đó chính ngươi cân nhắc.
Thiên Đạo ý chí trầm giọng nói.
Nghịch chuyển quy tắc Thiên Đạo, tinh thần ý chí trở lại quá khứ, mặc dù không có vận động tuế nguyệt trường hà, nhưng cũng là một việc cực kỳ hung hiểm.
Diệp Hiên chau mày, hoàn toàn rơi vào trầm tư.
Hắn tin tưởng Thiên Đạo ý chí, cũng biết Thiên Đạo ý chí không lừa hắn, bởi vì Thiên Đạo ý chí không có chút tình cảm quy tắc nào, chức trách của hắn cũng là vận chuyển toàn bộ trời đất, sẽ không trộn lẫn tình cảm sinh linh trong đó.
- Được.
Sau mười mấy hơi thở, hai mắt Diệp Hiên nhất định, bất kể như thế nào, hắn đều muốn thử một lần, bởi vì đây là cơ hội trước mắt duy nhất có thể phục sinh Liễu Bạch Y.
Diệp Hiên không muốn đợi thêm, nếu như chờ hắn trở thành thánh trong chúng thánh, đến khi đem lực lượng thời không tu luyện đến đại thành, có thể chân chính vận động tuế nguyệt trường hà, thì thời gian này sẽ cực kỳ dài dòng buồn chán, Diệp Hiên cũng không muốn chờ lâu như vậy.
- Nếu như ngươi cân nhắc tốt rồi, hiện tại ta liền có thể nghịch chuyển quy tắc thiên địa, phối hợp với lực lượng thời không của ngươi, hoàn toàn có thể giúp một luồng ý chí tinh thần trong ngươi trở lại quá khứ xa xôi kia.
Thiên Đạo ý chí trầm giọng nói.
- Được.
Diệp Hiên thu hồi Tru Thiên Kích, sau đó ngồi xếp bằng trong hư không, thời không tiểu thụ chập chờn chỗ mi tâm, từng sợi lực lượng thời không vờn quanh người hắn.
- Thời không đảo ngược, phản bản tố nguyên!
Ầm ầm!
Hai tay Diệp Hiên bấm niệm pháp quyết, thời không tiểu thụ trên mi tâm hắn ầm vang lay động, lực lượng thời không thần bí như biển gầm như núi lở, trong nháy mắt che đậy hoàn toàn thân thể hắn.
- Thiên Đạo nghịch chuyển, quy tắc rút lui.
Hào quang ở Thiên Đạo ý chí tỏa sáng, giọng nói tang thương nặng nề truyền đến, khí cơ hừng hực từ Thiên Đạo tràn ngập ra, phối hợp với lực lượng thời không của Diệp Hiên, không gian ở Thiên Đạo cũng bắt đầu trở nên tiêu tan bất định.
…
Xoẹt!
Một luồng hư ảnh từ trên đỉnh đầu Diệp Hiên xông ra, ẩn ẩn có hình dáng Diệp Hiên, đây là một luồng tinh thần ý chí hóa ra từ hắn, hắn muốn sợi tinh xá ý chí này trở lại đoạn thời gian mà Liễu Bạch Y sắp bỏ mình, đem linh hồn Liễu Bạch Y mà ấn ký lạc ấn, rồi mang về kiếp này.
Ầm ầm!
Một cánh cổng đột ngột hiện ra, Diệp Hiên hóa thành một luồng tinh thần ý chí cũng tiến vào bên trong, bởi vì cánh cửa này chính là đường trở lại quá khứ.
Ào ào ào!
Mênh mông tinh hải đang lùi lại, ngôi sao đầy trời nghịch chuyển, cửu thiên ngân hà đảo lưu, vạn vật từ chết đến sống, hồng hoang thiên địa tiêu tan bất định, càng có tiếng lôi đình nổ vang truyền đến.
Nghịch chuyển thời không thiên địa, trở lại quá khứ xa xôi kia, tinh thần ý chí Diệp Hiên được thời không lực che đậy, sơn hà vạn vật trước mắt của hắn đang lùi lại với tốc độ cực nhanh.
Ầm ầm!
Cửu thiên tinh hà gào thét lao xuống, một luồng sóng lớn ập đến hướng Diệp Hiên, như muốn ngăn cản hắn tiếp tục truy tìm quá khứ kia!
- Tinh thần làm thuyền, ngân hà hóa mái chèo, nghịch loạn thời không, phản bản tố nguyên.
Như thời không kêu gọi, giống như sóng cả cấm kỵ, trời đất treo ngược, đại tinh đảo ngược, một chiếc tinh quang thuyền nhỏ hiện ra trong mênh mông tinh hải.
Trong giây lát Diệp Hiên đứng phía trên tinh quang thuyền nhỏ, dưới chân là cửu thiên ngân hà, thời không lực ầm vang phát động, tinh không thuyền nhỏ đi ngược dòng nước trong cửu thiên ngân hà, mang theo hắn trở về quá khứ xa xôi kia!
Ào ào ào!
Cửu thiên tinh hà như quán xuyên vạn cổ, kinh đào hải lãng cuồn cuộn nhấc lên vạn trượng sóng cả!
Năm tháng đang trôi qua, thời gian cuốn ngược, cửu thiên ngân hà không có phần cuối, thủy triều cuồn cuộn rung động trong chư thiên hư không.
Đây là một dòng sông Thiên Đạo, là kết quả của Thiên Đạo ý chí nghịch chuyển, dù không giống tuế nguyệt trường hà trong truyền thuyết, nhưng Thiên Đạo ý chí nắm giữ trời đất, cũng có cùng tuế nguyệt trường hà tuy cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.
Lao tù hồng hoang, tự thành trời đất, Thiên Đạo nghịch chuyển lại phối hợp với thời không ực của Diệp Hiên, chân chính giúp tinh thần và ý chí của hắn xuyên về quá khứ xa xôi.
Thiên Đạo trường hà cuồn cuộn, xuyên qua vũ nội, trở thành nơi duy nhất, trong vô tận sóng cả, một chiếc tinh quang thuyền nhỏ đi ngược dòng nước, mặc cho thủy triều cuồn cuộn cũng không thể bao phủ xuống hắn.
Tinh hải lật trời, thời không biến ảo, một dòng vạn trượng tinh lãng đột nhiên đánh xuống tinh quang thuyền nhỏ, uy năng mênh mông cuốn tới, như chỉ sau một lúc sẽ bị đổ nhào, khiến người ta nhìn thấy lo lắng đến cực điểm!
Oanh!
Như thiên thể sụp đổ, giống như vạn cổ băng liệt, tinh quang thuyền nhỏ tỏa sáng hào quang, theo gió vượt sóng đứng trong Thiên Đạo trường hà, hắn như mưa gió phiêu diêu trong thuyền nhỏ, mặc dù nhìn như sẽ bị Thiên Đạo trường hà nuốt chửng, nhưng lại được Diệp Hiên điều khiển vững vàng đi ngược dòng nước.
Thiên Đạo trường hà khoác hạ, trong mắt Diệp Hiên nổ lên đạo đạo tinh quang.
- Thời gian treo ngược, đi ngược dòng nước!