Phốc!
Một ngụm máu tươi phun ra từ trong miệng Liễu Bạch Y, thế nhưng hắn như không có cảm giác gì, trong miệng càng là phát ra tiếng cười mừng rỡ, tiếp tục vung vẩy trận bút vẽ Nghịch Tiên Trận Đồ.
Thời gian từng chút một trôi qua, Diệp Hiên cứ như vậy bồi bạn bên cạnh Liễu Bạch Y, yên lặng nhìn Liễu Bạch Y hao hết tâm huyết không biết mệt mỏi vẽ Nghịch Tiên Trận Đồ.
Bởi vì tại lúc Liễu Bạch Y chết đi, tại một khắc mấu chốt nhất in dấu ấn ký xuống linh hồn hắn, chân chính giúp Liễu Bạch Y khởi tử hoàn sinh.
Mười năm... Trăm năm... Hai trăm năm... Cho đến bốn trăm năm!
- Ha ha.
Khi vào năm thứ bốn trăm, trong miệng Liễu Bạch Y truyền đến tiếng cười hưng phấn, tay hắn nâng Nghịch Tiên Trận Đồ mà kích động rơi lệ, chỉ là máu tươi trong miệng không ngừng tràn ra.
Cơ thể của hắn lúc này giống như một bộ xương khô, chân chính đi đến phần cuối nhân sinh, chỉ là chính ý niệm cường đại của hắn mà chèo chống, mới khiến cho hắn sống đến giờ phút này.
- Thành công, ta thành công! Càn khôn đảo ngược, nhật nguyệt treo ngược, sinh tử bát môn, hóa tiên là phàm!
Liễu Bạch Y như một hài tử khoa tay múa chân, hắn gắt gao nắm lấy Nghịch Tiên Trận Đồ trong tay, mặc dù trong mắt đã khô bại không còn ánh sáng, nhưng lại đang toả ra một loại quang mang hưng phấn chưa bao giờ có.
- Bạch Y huynh!
Nhìn một màn trước mắt, hai mắt Diệp Hiên đắng chát đến cực điểm, lần nữa ôn lại quá trình Liễu Bạch Y năm đó dốc hết tâm huyết sắp bỏ mình.
- Một bước, chỉ thiếu chút nữa, Nghịch Tiên Trận Đồ liền có thể chân chính hoàn thành, liền khiến anh linh bất diệt của ta đi theo Nghịch Tiên Trận Đồ, bồi bạn Diệp huynh chinh chiến Địa Tiên Giới mênh mông vô biên.
- Tâm huyết gắn kết, linh hồn làm tin, ngưng!
Liễu Bạch Y kiệt ngạo cười lớn, một chỉ hắn phá vỡ trái tim, một điểm tinh huyết từ trái tim hắn hiện ra, trong nháy mắt chui vào trong Nghịch Tiên Trận Đồm.
Hào quang Nghịch Tiên Trận Đồ tỏa sáng, tám đạo môn hộ hiện ra, càng có vô lượng tinh quang từ trong thương khung buông xuống, cũng khiến cho Nghịch Tiên Trận Đồ triệt để hoàn thành.
Làm xong hết thảy, Liễu Bạch Y chậm rãi ngã xuống đất, thân thể của hắn dần dần quang hóa, linh hồn phai mờ, sẽ phải hồn phi phách tán mà chết.
- Ngay tại lúc này!
Diệp Hiên lên tiếng rống to, thời không tiểu thụ ầm vang lay động, một luồng thời không lực từ tay Diệp Hiên đánh ra, muốn ấn ký lạc ấn xuống linh hồn Liễu Bạch Y.
Ông!
Bỗng nhiên, chuyện đáng sợ xuất hiện!
Chỗ thời không Diệp Hiên tại sụp đổ, từng đạo bạch mang thất luyện sinh sôi quanh mình hắn, trong nháy mắt liền đem thời không lực mà Diệp Hiên đánh ra giảo sát không còn, càng là có thế sét đâm xuyên tới Diệp Hiên.
- Vận Mệnh Cách! Mau lui lại!
Thiên Đạo ý chí hãi nhiên mở miệng, thời không nơi này hiện ra từng vết rách, thân ảnh Liễu Bạch Y cũng dần dần trở nên mơ hồ không rõ.
- Không thể đi!
Sắc mặt Diệp Hiên dữ tợn, thời không tiểu thụ rung động ầm ầm, thời không lực lần nữa dập dờn mà ra, định trụ lại thời không nơi này đang sắp sụp đổ, nhưng từng đạo bạch mang thất luyện kia đang gào thét giảo sát tới hướng Diệp Hiên.
Đây là Vận Mệnh Cách, càng là vận mệnh thất luyện, giảo sát hết thảy dị đoan, bởi vì vận mệnh không thể đánh vỡ.
Cái gì gọi là vận mệnh?
Lực lượng vận mệnh chính là lực lượng chí cường, loại lực lượng này cùng lực lượng thời không lực lượng nhân quả đều bằng nhau, chính là một loại lực lượng chư thiên chí cường.
Từ nơi sâu xa, lực lượng vận mệnh tràn ngập bên trong chư thiên, dựa theo định luật tuyên cổ bất biến mà ù ù chuyển động.
Nói ngay thẳng một câu, sự tình đã từng phát sinh chính là vận mệnh chú định, nếu có người muốn thay đổi chuyện đã từng phát sinh, đó chính là muốn đánh vỡ vận mệnh, điều này tự nhiên sẽ khiến Vận Mệnh Cách đánh xuống đại kiếp.
Còn tốt, hiện tại chỉ là tinh thần và ý chí Diệp Hiên trở về, hắn cũng không có trực tiếp can thiệp sự tình đã từng phát sinh, vỏn vẹn hắn chỉ là muốn in dấu ấn ký xuống linh hồn Liễu Bạch Y, cho nên vận mệnh pháp tắc còn chưa quá khủng bố.
Nếu thật là Diệp Hiên vận động tuế nguyệt trường hà mà trở lại quá khứ, lực lượng vận mệnh liền sẽ hiện ra trong cõi u minh, mang đến cho hắn sinh tử đại kiếp không cách nào tưởng tượng.
Mặc dù giờ phút này vận mệnh thất luyện cũng không phải quá khủng bố, chỉ là đang ngăn trở Diệp Hiên lạc ấn ấn ký vào linh hồn Liễu Bạch Y, nhưng so với lực lượng vận mệnh trong cõi u minh, cũng mang đến cho Diệp Hiên áp lực cực kỳ to lớn.
- Thời không tịch diệt, phá!
Thời không tiểu thụ rung động ầm ầm, một luồng lực lượng tịch diệt hiện ra, hai loại lực lượng sinh sôi từ quyền mang Diệp Hiên, ầm vang đập tới vận mệnh thất luyện.
Ầm!
Vận mệnh thất luyện từng khúc vỡ nát, thế nhưng là sau một khắc tâm thần Diệp Hiên liền trầm xuống, chỉ thấy đại lượng vận mệnh thất luyện lần nữa xuất hiện, càng có từng tiếng Hỗn Độn Chung diệt nhân thần hồn gõ vang vào tai hắn.
- Vận mệnh không thể đánh vỡ, nếu hiện tại ngươi và ta còn không thối lui, nhất định sẽ bị lực lượng vận mệnh giảo sát.
Thiên Đạo ý chí lo lắng hô to.
- Bạch Y huynh!
Nhìn thời không nơi này đang sụp đổ từng khúc, Liễu Bạch Y sắp từ từ tiêu tán, hai mắt Diệp Hiên đã hoàn toàn đỏ đậm, bộ dáng cả người biểu hiện cực kỳ điên cuồng.
- Thời không treo ngược, thiên địa quy chân.
Hai tay Diệp Hiên bấm niệm pháp quyết, thời không tiểu thụ từ mi tâm hắn dập dờn mà ra, trực tiếp cắm rễ bên trong mảnh thời không này, mặc cho vận mệnh thất luyện không ngừng giảo sát đến hắn, nhao nhao chôn vùi thời không tiểu thụ trước người.
- Ngưng!