Ầm ầm!
Bỗng nhiên, số lượng lớn hồng trần khí che lấp Liễu Bạch Y, điều này cũng làm cho sắc mặt Diệp Hiên biến đổi, bởi vì đây là hồng trần đệ nhất nan đã hàng lâm, hắn như thế nào cũng không ngờ Liễu Bạch Y lại chủ động gọi hồng trần đệ nhất nan hàng lâm.
- Bạch Y huynh, ngươi... ?
Diệp Hiên kinh hãi thất sắc, tu vi Thiên Đạo bát kiếp muốn ngăn chặn Hồng Trần đệ nhất nan hàng lâm, nhưng cũng là vào lúc này, Liễu Bạch Y lại chậm rãi mở hai mắt, hồng trần khí che đậy hắn trong nháy mắt bị hắn hút vào trong cơ thể.
- Điều này... Điều này... ?
Một màn như thế, trực tiếp làm cho Diệp Hiên ngốc trệ ngay tại chỗ, nếu hắn không nhìn lầm, Liễu Bạch Y trong khoảnh khắc đã qua được hồng trần đệ nhất nan.
Không thể tưởng tượng, không thể tưởng tượng được, nói đúng hơn là như chuyện thiên phương dạ đàm!
- Diệp huynh không cần lo lắng, cái gọi là Hồng Trần đệ nhất nan cũng chỉ là luyện tâm mà thôi, loại kiếp nạn này đối với ta mà nói coi như có thể dễ dàng qua được.
- Liễu Bạch Y mở hai mắt ra, ôn nhuận cười với Diệp Hiên, khí tức quanh thân không có chút gợn sóng nào.
- Bạch Y huynh!
Sắc mặt Diệp Hiên phức tạp, hắn thở dài.
Đã từng, Diệp Hiên coi Thiên Đạo nhất kiếp cùng hồng trần nhất nan hắn đã từng coi là mãnh thú hồng thủy, nhưng hiện tại đặt ở trên người Liễu Bạch Y, lại đơn giản như là uống nước ăn cơm, điều này cũng làm cho Diệp Hiên rốt cuộc cũng tin tưởng, người và người thật sự không thể so sánh, Liễu Bạch Y tư chất tài tình quả thực khoáng cổ vô song.
Diệp Hiên cũng vô cùng dám khẳng định, nếu như năm đó Liễu Bạch Y không có ngã xuống, cùng hắn đi tới Địa Tiên Giới, vậy có lẽ Liễu Bạch Y sớm đã đối mặt với Thiên Đạo Cửu Kiếp, nhất định sẽ qua được hắn.
Thật ra, Diệp Hiên có chút khiêm tốn, Liễu Bạch Y tài tình đích xác vô song, càng có thể nói là quỷ tài cổ xưa vô song, nhưng tu luyện một đạo cũng không đơn giản như tưởng tượng, trong đó ma luyện cũng tuyệt đối không phải tư chất tài tình có thể qua được.
Nếu như hai người thật sự cùng nhau tiến vào Địa Tiên Giới, Liễu Bạch Y cũng chưa chắc đã có thể chân chính đi trước Diệp Hiên.
- Diệp huynh, ta cần một vài thứ.
Khi Diệp Hiên cảm thán, Liễu Bạch Y trịnh trọng nhìn về phía Diệp Hiên nói.
- Bạch Y huynh cần cái gì?
Diệp Hiên nói.
- Thiên địa tứ đại tuyệt trận, còn có tất cả điển tịch về trận pháp, ta hy vọng Diệp huynh đều có thể đưa cho ta.
Liễu Bạch Y nói.
- Trận pháp?
Đôi mắt Diệp Hiên sáng ngời.
Nếu như nói tư chất tu luyện của Liễu Bạch Y làm cho Diệp Hiên cảm thán, vậy thiên phú của Liễu Bạch Y đối với trận pháp quả thực làm cho Diệp Hiên phải rạp đầu xuống đất.
Nhớ năm đó, bằng vào một phàm nhân, Liễu Bạch Y có thể chế tạo ra nghịch tiên trận đồ đánh lạc xuống tu vi tiên nhân, chỉ riêng phần lý giải cùng tài tình đối với trận pháp này, nhìn qua hồng hoang thiên địa không một người nào có thể địch lại cùng Liễu Bạch Y.
…
Dưới thiên hạ đều là vương thổ, đất ở xung quanh hẳn là vương thần.
Những lời này tuy rằng là lời của đế vương thế gian, nhưng đặt ở trên người Diệp Hiên lúc này lại quá chuẩn xác.
Liễu Bạch Y muốn thiên địa tứ đại tuyệt trận?
Liễu Bạch Y muốn trận pháp điển tịch?
Không vấn đề gì, không có vấn đề gì.
Ở phiến hồng hoang thiên địa này, Diệp Hiên chính là chúa tể chân chính, chỉ cần Hồng Hoang thiên địa có, đều là vật trong túi Diệp Hiên hắn.
Ba mươi ba trọng Thiên Đình ngày hôm đó hoàn toàn chấn động, số lượng lớn trận pháp tịch bị đưa vào trong Thiên Tôn cung, mà phương pháp bố trí tứ đại tuyệt trận của thiên địa cũng bày ra trước mặt Liễu Bạch Y.
Chu Thiên Tinh Đấu đại trận cùng Hỗn Độn Tuyệt Thiên trận không cần phải nói, đây vốn là hộ thiên đại trận của ba mươi ba trọng Thiên Đình, còn lại Tru Tiên kiếm trận cùng Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận cũng ở trong tay Diệp Hiên.
Thông Thiên Giáo Chủ ngã xuống, Tru Tiên Tứ Kiếm và Tru Tiên trận đồ trong tay, năm xưa Diệp Hiên giết chết thập đại Tổ Vu tự nhiên cũng lấy đi Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận.
Tứ đại tuyệt trận tất cả đều cung cấp cho Liễu Bạch Y nghiên cứu, mà Diệp Hiên cũng rời khỏi Thiên Tôn cung, bởi vì hắn biết Liễu Bạch Y đối với trận pháp đã đạt tới trạng thái cuồng nhiệt, chính mình ở bên cạnh sẽ quấy rầy hắn.
Trong Thiên Đế cung.
Diệp Hiên ngồi trên đế tọa, bên cạnh là Hoàng bàn tử và Cố Bắc Thần.
- Tiên sinh, Bạch Y tiên sinh hắn... ?
Hoàng bàn tử muốn nói lại dừng lại.
- Hắn đang nghiên cứu trận pháp.
Diệp Hiên nhẹ giọng nói.
- Tiên sinh, người chết thật sự có thể sống lại?
Sắc mặt Cố Bắc Thần do dự nói.
- Ngươi muốn sống lại ngươi tỷ tỷ? Diệp Hiên thở dài, biết trong lòng Cố Bắc Thần đang suy nghĩ cái gì.
- Vâng.
Nỗi đau trong lòng Cố Bắc Thần đời này chính là tỷ tỷ Cố Hiểu Hiểu của hắn. Mặc dù đã trải qua hơn ba trăm vạn năm, nhưng hắn vẫn không thể quên Cố Hiểu Hiểu.
- Bắc Thần, vô cùng xin lỗi, bây giờ ta còn chưa có khả năng hồi sinh tỷ tỷ của ngươi. Ta có thể hồi sinh Liễu Bạch Y cũng là mạo hiểm rất lớn.
Diệp Hiên nói thẳng.
- Bắc Thần hiểu.
Cố Bắc Thần thở dài một tiếng.
Vì để cứu sống Liễu Bạch Y, Diệp Hiên thi triển thời không lực để cho một luồng tinh thần ý chí của mình trở về quá khứ, vận mệnh lực khiến hắn gặp phải đại kiếp nạn, nguy hiểm trong đó quá mức khổng lồ.
Nếu như có thể, Diệp Hiên muốn sống lại quá nhiều người, nhưng trong bóng tối tự có quy tắc vận mệnh chế hành, nếu như Diệp Hiên nhiều lần đi nghịch chuyển vận mệnh, không đợi Thiên Đạo Cửu Kiếp hàng lâm, chính hắn đều phải chết dưới quy tắc vận mệnh.