Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 1453 - Chương 1453 - Có Diệp Hiên Ta Liền Có Trời

Chương 1453 - Có Diệp Hiên ta liền có trời
Chương 1453 - Có Diệp Hiên ta liền có trời

Ngao!

Thiên địa nổ vang, vạn linh run rẩy, chỉ thấy thương khung hoàn vũ ù ù chấn động, trong nháy mắt Diệp Hiên xuất hiện trong phiến trời đất này, không phải chờ cơ thể hắn đứng vững dò xét nơi thế giới này, sau lưng hơn ngàn con cự thú tinh không đã trùng điệp vây quanh hắn.

Tinh không cự thú, mỗi một con đều lớn nhỏ trăm vạn dặm, trọn vẹn hơn ngàn con cự thú tinh không xuất hiện trong phiến thế giới mênh mông này, lập tức che đậy ánh sáng trên bầu trời.

- Không xong rồi?

Ánh mắt Diệp Hiên âm trầm như nước, hắn trọn vẹn đào vong hai mươi vạn năm, trong lòng đã sớm kìm nén một cơn lửa giận, giờ phút này rốt cục hắn hư hư thực thực đi tới đại thế giới hỗn độn, nộ hoả trong lòng cũng không nén được nữa, tất cả đều bộc phát ra hết ở đây.

Ngao!

Hơn ngàn con cự thú tinh không không có linh trí, ánh mắt của bọn nó xích hồng chăm chú nhìn Diệp Hiên, theo một tiếng rống lên chấn thiên động địa truyền đến, những cự thú tinh không đáng sợ này điên cuồng đánh tới Diệp Hiên.

- Đều chết cho ta.

Sắc mặt Diệp Hiên lạnh lẽo, vỗ ra một chưởng thiên khung đều sụp đổ, trực tiếp đập cho mười con cự thú tinh không huyết vụ tung đầy trời, khiến phiến thiên địa này hạ khởi một trận huyết vũ như trút nước.

- Trảm thiên!

Hai tay Diệp Hiên chấp lại tạo thành kiếm chỉ, trực tiếp ngưng tụ ra một thanh liệt thiên kiếm mang đáng sợ, kiếm chỉ theo hắn vung lên xuống, trên trăm cái đầu cự thú tinh không bị chém làm hai đoạn rơi xuống mặt đất bao la, không biết đập sập bao nhiêu là núi sông, tạo thành cảnh tượng phá hư cực kỳ đáng sợ.

Ngao!

Những cự thú tinh không này trong nháy mắt bị chọc giận, tất cả đều hung hãn không sợ chết đánh tới Diệp Hiên, cái miệng lớn dính đầy máu phun ra tinh quang nổ tung trời đất, ức vạn dặm sơn hà đều bị sụp đổ.

Ầm!

Diệp Hiên đấm ra một quyền, mấy chục con cự thú tinh không bị hắn đánh nổ trong thương khung, mà hắn lần nữa kích xạ mà đi, mà những cự thú tinh không này tiếp tục điên cuồng truy sát Diệp Hiên.

Cùng một thời gian, Nam Đẩu đại vực triệt để đại loạn, không biết bao nhiêu thân ảnh khủng bố từ các nơi phóng lên tận trời, tất cả đều chạy đến chỗ Diệp Hiên cùng cự thú tinh không.

Bên trên bầu trời, tinh thần mạn thiên.

Mỗi một bước Diệp Hiên bước ra, hàng vạn dặm trời đất đều ù ù chấn động, mấy trăm con cự thú tinh không sau lưng điên cuồng truy kích tới hắn.

Kỳ thật, Diệp Hiên muốn giết hết những súc sinh này bất quá chỉ là tiện tay mà thôi, chỉ là hắn cũng không muốn làm như thế, bởi vì hắn đã cảm thấy mười mấy cỗ khí tức đang hướng tới hắn.

Tâm tư Diệp Hiên cực kỳ tinh tế, càng là một người bày mưu rồi mới hành động, hắn mới tới đại thế giới hỗn độn, đối với hết thảy nơi này đều quá mức lạ lẫm, hắn muốn mượn lấy những cự thú tinh không này tiếp xúc với những sinh linh trong đại thế giới hỗn độn, đây mới là mục đích thực sự của hắn.

- Giết!

Diệp Hiên ác chiến giữa trời, khí tức Đại Thánh bắn ra, bàn tay phá diệt sông núi, trên trăm con cự thú tinh không chết thảm dưới lòng bàn tay hắn.

Mà cái này còn chưa có xong, hai mắt Diệp Hiên khẽ nhúc nhích, hắn đã cảm giác được có mười mấy cỗ khí tức chạy đến chỗ hắn, điều này cũng khiến trong lòng của hắn dâng lên một ý nghĩ.

Ầm ầm!

Diệp Hiên không chạy trốn, hắn liền ngưng bước chân, cả người trực tiếp đánh tới hướng mấy trăm con cự thú tinh không, huyết vũ mạn thiên bay xuống, cự thú tinh không đang gào thét trong trời đất triệt chém giết để cùng Diệp Hiên.

Cùng một lúc.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Mười mấy đạo hào quang kích xạ mà tới, chỉ thấy mười mấy sinh linh hình thái khác nhau hiện ra, khi bọn hắn nhìn thấy Diệp Hiên đại chiến cùng mấy trăm con cự thú tinh không, trên mặt mỗi người đều hiện ra vẻ hãi nhiên.

- Đại Thánh? Người này vậy mà là Đại Thánh?

- Từ khi nào Nam Đẩu đại vực ta lại thêm một nhân vật cấp Đại Thánh?

- Hắn... Hắn điên rồi phải không... Chẳng lẽ không biết cự thú tinh không không thể giết sao?

Mười mấy vị sinh linh hỗn độn hãi nhiên gầm nhẹ, bọn hắn quả thực không dám tin vào hai mắt của mình, hai mắt rung động nhìn Diệp Hiên đang diệt sát những cự thú tinh không này.

Ầm!

Thiên diêu địa động, sơn hà câu diệt, Diệp Hiên hiện ra thần uy Đại Thánh, chỉ ngắn ngủi ba cái hô hấp qua đi liền diệt sát hết mấy trăm con cự thú tinh không, huyết vũ như mưa trút xuống như nước, từng thi thể cự thú tinh không rơi đập trên mắt đất.

Mà sắc mặt mười mấy sinh linh hỗn độn này thảm bạch, run lẩy bẩy dưới uy năng Đại Thánh của Diệp Hiên, trọn vẹn nửa ngày còn chưa thể lấy lại tinh thần.

Kinh hãi, kính sợ, hãi nhiên, còn có một loại vẻ kỳ quái sinh sôi trong đáy mắt bọn hắn, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên quả thực cực kỳ phức tạp.

- Da Ma La, Vạn Linh thiên điện bái kiến tiền bối.

Một nam tử mặc áo đen trung niên khom người cúi đầu hướng Diệp Hiên.

- Lâm Diệu Tiên, Diệu Pháp quốc độ bái kiến tiền bối.

Một nữ tử trẻ tuổi khẽ cười duyên thi lễ hướng Diệp Hiên.

- Đạo Thập Nhị, Thái Sơ thánh địa bái kiến tiền bối.

Đây là một thiếu niên người mặc bào uyển màu trắng, có một cỗ khí chất siêu nhiên thoát tục.

- Minh Dạ, Thiên Yêu điện xin ra mắt tiền bối.

Trên đầu mang sừng thú sau lưng mọc lên hai cánh, người này mặt mũi dữ tợn hung tướng hiển nhiên là một người của Yêu tộc.

...

Mười mấy hỗn độn sinh linh hình thái khác nhau làm lễ trước Diệp Hiên, biểu hiện mỗi người đều cực kỳ cung kính, bởi vì trước mặt bọn hắn chính là một nhân vật cấp Đại Thánh khủng bố, cho dù sau lưng bọn họ tựa vào đại giáo đạo thống, nhưng ở cấp bậc lễ nghĩa cũng không dám chậm trễ chút nào.

- Nay là năm nào?

Bình Luận (0)
Comment