Thái Linh Thánh Vương hạ thấp tư thái, cách xưng hô cũng đã thay đổi, vừa rồi còn xưng hô Diệp Hiên là tiểu hữu, giờ phút này đã đổi thành đạo hữu.
- Ồ? Giao dịch gì?
Hai mắt Diệp Hiên khẽ động nói.
- Đạo hữu có nghe qua Thiên Nguyên Đan?
Thái Linh Thánh Vương hạ giọng nói.
- Thiên Nguyên Đan?
Sắc mặt Diệp Hiên hơi biến, cả người đều giật mình ngay tại chỗ.
Cái gì gọi là Thiên Nguyên Đan?
Thiên Nguyên Đan chính là hỗn độn linh đan, nổi danh cùng Bổ Thiên Đan, Diệp Hiên từ trong điển tịch ở Diệu Pháp quốc độ có được giới thiệu qua đan dược này.
Nếu Đại Thánh uống vào Thiên Nguyên Đan, liền có thể trực tiếp tấn thăng Thánh Vương cảnh, chính là một loại linh đan tạo hóa đoạt thiên địa, chỉ là loại đan dược này cực kì thưa thớt, chính là chí bảo được Thiên Nguyên quốc độ luyện chế, mà Thiên Nguyên quốc độ sớm đã bị hủy diệt ở nguyên hội trước, cho nên loại đan dược này cũng tuyệt tích.
- Ngươi có Thiên Nguyên Đan?
Diệp Hiên lấy lại tinh thần, hai mắt híp lại nhìn về phía Thái Linh Thánh Vương, hắn không tin tưởng Thái Linh Thánh Vương sẽ tốt bụng như vậy, thật sẽ cho hắn một cái Thiên Nguyên Đan.
- Thiên Nguyên Đan chính là hỗn độn linh đan, loại chí bảo này ta không có, bất quá là ta biết nơi nào có Thiên Nguyên Đan, không chỉ là Thiên Nguyên Đan, nơi đó còn có rất nhiều bảo vật.
Thái Linh Thánh Vương khẽ mỉm cười nói.
- Ồ?
Hai mắt Diệp Hiên nhất chuyển, hắn sớm biết chuyện không có đơn giản như vậy, quả nhiên hắn đoán đúng, hắn muốn nhìn một chút xme Thái Linh Thánh Vương nghĩ ra chiêu đùa nghịch gì.
Nhìn nụ cười quỷ dị trên mặt Diệp Hiên, Thái Linh Thánh Vương biết Diệp Hiên không phải người hiền lành, tâm cơ thâm trầm đáng sợ giống như hắn, điều này cũng khiến cho hắn không quanh đi quẩn lại, mà thẳng thắn nói:
- Có phải đạo hữu rất hiếu kì tự thân ta đang xuất hiện vấn đề gì, kỳ thật chính là có quan hệ cùng nơi này, còn mời đạo hữu nghe ta chậm rãi kể lại....
Ba ngàn vạn năm trước.
Thái Linh Thánh Vương còn là cái Đại Thánh Vương, ngẫu nhiên phát hiện phế tích Thiên Nguyên quốc độ, tiến nhập bên trong Thiên Nguyên quốc độ, mà Thiên Nguyên quốc độ sớm đã bị phá diệt, chỉ còn tồn tại rất nhiều bảo vật.
Rất đáng tiếc, mặc dù Thiên Nguyên quốc độ bị phá diệt không còn, nhưng trong đó lưu lại cấm chế cực kỳ đáng sợ, Thái Linh Thánh Vương tốn sức toàn lực mới đánh vỡ một đạo cấm chế, đạt được một viên Thiên Nguyên Đan.
Cũng là bởi vì viên Thiên Nguyên Đan này, Thái Linh Thánh Vương mới có thể bước vào Cửu Thiên Thánh Vương cảnh.
Đáng tiếc, tại Thiên Nguyên quốc độ, hắn đụng phải đại kiếp, chỉ có thể hoảng hốt chạy ra khỏi Thiên Nguyên quốc độ, mà lối vào Thiên Nguyên quốc độ lần nữa bị phong bế.
Dựa theo suy tính của Thái Linh Thánh Vương, cửa vào này mỗi ba ngàn vạn năm mở ra một lần, mỗi một lần mở ra chỉ có thời gian trăm năm, cho dù hắn muốn đi vào lại cũng không có khả năng.
Trở lại Thái Sơ thánh địa, Thái Linh Thánh Vương uống Thiên Nguyên Đan vào liền bắt đầu tu luyện, không mất bao lâu thời gian liền bước vào Cửu Thiên Thánh Vương cảnh.
Chỉ là Thái Linh Thánh Vương quá nóng vội, hắn muốn cửa vào mở ra lần nữa sẽ bước vào Tạo Hóa cảnh, càng muốn hết thảy bảo vật Thiên Nguyên quốc độ chiếm thành của mình.
Rốt cục, Thái Linh Thánh Vương trong lúc tu luyện tẩu hỏa nhập ma, đụng phải trọng thương không cách nào tưởng tượng, tu vi một thân Cửu Thiên Thánh Vương căn bản không phát huy ra được, nếu như tuỳ tiện vận dụng tu vi, tự thân hắn đều bạo thể mà chết.
Bây giờ cách Thiên Nguyên quốc độ mở ra còn có thời gian ba năm, Thái Linh Thánh Vương tự nhiên không cam tâm từ bỏ cơ hội lần này, bởi vì chỉ có bảo vật bên trong Thiên Nguyên quốc độ, mới có thể chữa trị thương thế hiện tại của hắn.
- Đạo hữu, hiện tại ngươi đã hiểu rõ, vì cái gì ta không cách nào phát huy tu vi Cửu Thiên Thánh Vương!
Thái Linh Thánh Vương ra vẻ thở dài nói.
- Ngươi muốn mời ta cùng tiến nhập Thiên Nguyên quốc độ?
Hai mắt Diệp Hiên híp lại nói.
- Đạo hữu chỉ nói đúng phân nửa, cho dù ngươi và ta cùng tiến nhập, cũng chưa chắc có thể phá vỡ những cấm chế này, ta đã mời một vài cố hữu, bọn hắn đang chạy đến nơi đây, cũng chỉ có cùng hợp lực, mới có có được những bảo vật Thiên Nguyên quốc độ.
Thái Linh Thánh Vương nói.
- A.
Diệp Hiên cười, chỉ là nụ cười của hắn có vẻ châm chọc nói:
- Ta dựa vào cái gì tin những lời ngươi nói? Lỡ như ngươi muốn hại ta thì sao?
- Tin hay không tùy đạo hữu, đây là bí mật lớn nhất của ta, đáng tiếc tu vi một thân ta không dám vọng động, nếu không như thế nào lại đem thiên đại cơ duyên này nói cho đạo hữu? Đạo hữu muốn động thủ với ta, hay là muốn bảo vật Thiên Nguyên quốc độ, tất cả cái này cũng chỉ ở một ý niệm của đạo hữu.
Ngôn từ Thái Linh Thánh Vương khẩn thiết nói.
Đối với lí do thoái thác của Thái Linh Thánh Vương, Diệp Hiên chỉ tin tưởng một nửa, Thiên Nguyên quốc độ hẳn là hoàn toàn chính xác tồn tại, Thái Linh Thánh Vương cũng từng tiến vào trong đó, chỉ là cái gì là thật cái gì là giả, Diệp Hiên còn còn chưa phán đoán ra.
- Đạo hữu, chỉ cần uống vào Thiên Nguyên Đan, liền có thể tiết kiệm mấy ngàn vạn năm tu luyện, một cử bước vào Thánh Vương cảnh, vượt qua Tiểu Thánh Vương thẳng vào Đại Thánh Vương cũng không phải là không có khả năng, chẳng lẽ đạo hữu thật không động tâm sao?
Thái Linh Thánh Vương trầm giọng nói.
- Tốt, ta đáp ứng ngươi.
Diệp Hiên cũng không phải người không quả quyết, nhất là đối với một khối tu vi tự thân, hắn vững chắc thường nhân không cách nào tưởng tượng.
- Đạo hữu quả nhiên sảng khoái.
Thái Linh Thánh Vương cười ha ha một tiếng, không khí khắc nghiệt giữa hai người cũng dần dần từ từ tiêu tán.