Phiến hoang mạc này gọi là Tử Vong Sa Mạc, cương vực của nó không cách nào tính toán, nếu không có tu vi cấp Đại Thánh, phàm là tiến nhập bên trong phiến hoang mạc này đều sẽ mất phương hướng.
Còn tốt, có Thái Linh Thánh Vương dẫn đường, cuối cùng bọn hắn cũng đến được đây trước khi Thiên Nguyên quốc độ mở cửa, giờ phút này đang đợi cửa vào Thiên Nguyên quốc độ mở ra.
- Đến.
Hai mắt Diệp Hiên khẽ động.
Quả nhiên, hư không nở rộ gợn sóng khủng bố, một cánh cổng như ẩn như hiện, như liền muốn hiện ra.
- Các vị đạo hữu ghi nhớ, mặc dù Thiên Nguyên quốc độ đã hủy diệt, nhưng trong đó có pháp trận cấm chế tồn tại, chúng ta tiến vào bên trong tuyệt đối không thể mất cảnh giác.
Thái Linh Thánh Vương trầm trọng nói.
Ầm ầm!
Rốt cục cổng Thiên Nguyên quốc độ cũng hiển hóa mở ra, Thái Linh Thánh Vương gọi đám người một tiếng rồi liền bước vào trước, mà đám người Diệp Hiên cũng nhanh chân bước vào theo, năm người cũng cùng mất hút vào bên trong.
Thiên Nguyên quốc độ!
Hư không nổi gợn sóng, gợn sóng khuếch tán, Diệp Hiên bước ra một bước, một bộ cảnh tượng mênh mông vô cương chiếu vào tầm trong mắt của hắn.
Trời cao đất rộng, mặt trời trên cao, phương xa là dãy núi liên miên, dưới chân là mặt đất bao la, thần tinh treo đầy trời, nhật nguyệt thần tinh nở rộ ánh sáng chói lóa.
- Cái này... Đây là một thế giới chân thật?
Diệp Hiên kinh ngạc nói nhỏ.
- Diệp huynh đệ, ngươi đã sai, đây là một phương thế giới được cường giả Bất Hủ cảnh chế tạo ra, chỉ là ngăn cách với bên ngoài hỗn độn, tự thành một phương riêng biệt.
Cửu Khúc Lão Mẫu nói.
- Đúng vậy, Thiên Nguyên quốc độ đã từng là đại giáo hỗn độn, có cường giả Bất Hủ cảnh tọa trấn, chỉ là rất đáng tiếc Thiên Nguyên quốc độ sau một buổi hủy diệt, nên chỗ thế giới này đã mất đi linh tính, cường giả Bất Hủ cảnh sáng tạo ra thế giới, có thể diễn hóa ra sinh linh còn sống, tuyệt đối không phải mất hết sinh cơ như giờ phút này chúng ta nhìn thấy.
Âm Hải Thánh Vương đúng lúc lên tiếng nói.
Mặc dù chiến lực Diệp Hiên cực cao, nhưng đối với bí ẩn hỗn độn cũng không hiểu rõ, hắn cũng thừa dịp lần này mà thỉnh giáo mấy người:
- Không biết Thiên Nguyên quốc độ vì cái gì mà bị hủy diệt?
- Ai!
Thái Linh Thánh Vương tự nhiên thở dài nói:
- Không phải vì trận tranh phong chí cường năm đó, Thiên Nguyên quốc độ là một con quái vật khổng lồ của một nguyên hội, vì muốn bồi dưỡng người tranh đoạt được ghế vạn cổ chí cường nguyên hội thứ mười, cuối cùng lại bị Vạn Linh Thiên Chủ tiêu diệt.
- Đại đạo tranh phong, sinh tử đi theo, năm đó Vạn Linh Chủ Nhân không có thành tựu đại đạo, Thiên Nguyên quốc độ này có một yêu nghiệt kinh thế, người hắn mang Thiên Nguyên Chiến Thể quét ngang đại địch tám hướng, cho nên Vạn Linh Chủ Nhân liền coi hắn là đại địch.
Đạo Vân Thánh Vương nói.
- Đáng tiếc a đáng tiếc, cuối cùng thì kinh thế yêu nghiệt này vẫn là chết trong tay Vạn Linh Chủ Nhân, Thiên Nguyên quốc độ của hắn cũng bị Vạn Linh Chủ Nhân một buổi hủy diệt.
Cửu Khúc Lão Mẫu cảm thán liên tục.
- Chí cường chi tranh, xương trắng trải đường, không thành chí cường chỉ có thể biến thành xương khô dưới chân người khác, kinh thế yêu nghiệt này từng tại Đại Thánh cảnh nghịch phạt Cửu Thiên Thánh Vương mà không bại, một đường đi tới ít có địch thủ, đáng tiếc cuối cùng cũng hồn phi phách tán, thế gian cũng không còn Thiên Nguyên Chiến Thể.
Âm Hải Thánh Vương cảm thán liên tục.
- Họ tên người này là gì?
Đối với nhân vật có thể tranh phong cùng Vạn Linh Chủ Nhân, Diệp Hiên cũng tò mò đây là dạng người gì, điều này cũng khiến cho hắn hỏi ra nghi ngờ trong lòng.
- Cái Thiên Nguyên, một người hùng tuyệt đại.
Thái Linh Thánh Vương nói.
- Thiên Nguyên?
Diệp Hiên thì thầm nói nhỏ, sau đó lắc đầu, cho dù đối phương từng cực kỳ loá mắt, nhưng cuối cùng cũng là vẫn lạc, liền mai táng tại phiến thế giới hoang vu này.
- Được rồi, nói ít nhàn thoại, các vị đạo hữu có nhìn thấy dãy núi phía trước, đó chính là đạo thống Thiên Nguyên quốc độ, núi này tên là Thiên Nguyên sơn, trên đỉnh núi tọa lạc Thiên Nguyên thần điện, chỉ là muốn lên đỉnh Thiên Nguyên sơn, liền phải bài trừ thông các cấm chế hướng lên núi, cái này chúng ta cần hợp lực hành động.
Thái Linh Thánh Vương nói.
Thái Linh Thánh Vương nói xong lời này, một đoàn người liền kích xạ về hướng Thiên Nguyên sơn.
Thiên Nguyên sơn!
Một đường sơn đạo nối thẳng đỉnh núi, hai bên sơn đạo chính là mê vụ vô tận, căn bản khiến người ta không thấy rõ hình dáng Thiên Nguyên sơn.
- Chư vị, đường lên núi chỉ có một đường này, chỉ là dọc theo con đường này sẽ có chín mươi chín nghìn chín mươi chín đạo cấm chế, có những cấm chế bên trong ẩn chứa linh bảo, có thể là binh khí, cũng có thể là công pháp, càng có thể là Thiên Nguyên Đan trong truyền thuyết. Đương nhiên, cũng không phải bên trong mỗi đạo cấm chế đều chất chứa bảo vật, tỉ lệ này cũng không lớn, cũng toàn bằng cơ duyên chư vị, nhưng cảnh cáo trước, năm người chúng ta đạt được bảo vật đều phải thông báo cho nhau, một nhóm cùng kết thúc Thiên Nguyên quốc độ, những bảo vật này chúng ta phân phối theo như trước đó đã nói đến.
Thái Linh Thánh Vương nói.
Nghe được lời Thái Linh Thánh Vương nói, tự nhận đám người không có vấn đề, chỉ là Diệp Hiên nghi hoặc lên tiếng nói:
- Sương mù màu trắng hai bên sơn đạo này là gì?
- Hỗn độn mê vụ, hỗn độn mê vụ này cực kỳ hung hiểm, trong đó ẩn chứa lực lượng pháp tắc đáng sợ, càng có một ít quái vật sinh tồn trong đó, cho dù Tạo Hóa cảnh lâm vào đều hữu tử vô sinh. Nhớ kỹ, ngàn vạn lần không thể rời khỏi con đường này mà tiến nhập vào trong hỗn độn mê vụ, nếu không chính là kết quả hữu tử vô sinh.
Thái Linh Thánh Vương cảnh cáo nói.