Không phải Cái Thiên Nguyên xem thường Diệp Hiên, chỉ bởi vì hỗn độn thí luyện này gần như không có khả năng đạt thành, ngay cả Thiên Nguyên Chiến Thể năm đó như hắn đây cũng không thể hoàn thành thí luyện, Diệp Hiên cũng chỉ là phàm thể một giới lại thế nào có khả năng thành công?
Nhìn qua Cái Thiên Nguyên một bộ dáng không có sợ hãi, Diệp Hiên nháy mắt liền hiểu rõ suy nghĩ trong lòng hắn, chỉ là Diệp Hiên không tin số mệnh con người, hắn càng muốn thử xem hỗn độn thí luyện này đến cùng có bao nhiêu gian nan.
Tuy nhiên trước đó, Diệp Hiên còn có một chuyện rất quan trọng cần phải làm.
Oanh!
Diệp Hiên ra tay, Kiếp Tiên Thuật ầm vang phát động, chỉ thấy Cửu Khúc Lão Mẫu cùng Đạo Vân Thánh Vương nháy mắt bị hắc vụ mạn thiên che đậy, huyết nhục vốn là gầy như que củi trong khoảnh khắc lại tan rã.
- A!
Hai Đại Thánh Vương thê lương gào thét thê thảm, gặp Kiếp Tiên Thuật thôn phệ, cho hai người đại kiếpkhông cách nào tưởng tượng.
- Diệp đạo hữu, ngươi đây là đang làm gì?
Âm Hải Thánh Vương ở một bên hãi nhiên rống to, bước chân cũng vội lùi lại ba bước, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên hiện ra thần sắc cực kỳ kinh dị.
Đừng nói Âm Hải Thánh Vương kinh hãi, ngay cả Cái Thiên Nguyên đều giật mình, hắn chẳng thể nghĩ tới Diệp Hiên lại độc ác như thế, lại muốn lấy tính mệnh hai vị Thánh Vương.
Thế nhưng sau một khắc Cái Thiên Nguyên liền hiểu được tại sao Diệp Hiên lại làm như thế.
Ầm ầm!
Hai Đại Thánh Vương chết đi trong tiếng hét thảm, toàn bộ huyết hồn tinh khí của hai người bị Diệp Hiên nuốt vào trong cơ thể, một nguồn năng lượng cực kỳ đáng sợ tràn ra quanh người Diệp Hiên, thân thể của hắn đều đang không ngừng phồng lên.
- Lại là thuật pháp thôn phệ!
Đôi mắt Cái Thiên Nguyên lấp lóe, hắn âm trầm nói nhỏ, tại thời điểm ở Thái Sơ thánh địa hắn liền gặp qua loại thủ đoạn này của Diệp Hiên, lúc vừa mới bắt đầu hắn cho là Diệp Hiên là người của Thôn Thiên ma điện, nhưng Diệp Hiên cũng không có thừa nhận.
Khá lắm tiểu bối thần bí, lực lượng thời không, bí pháp thôn phệ, vẻn vẹn hai loại lực lượng liền có quan hệ cùng hai đại Thần Điện, người này đến cùng có lai lịch gì?
Nếu như để hắn tiếp tục thôn phệ như vậy, chỉ sợ tiểu bối này không dùng bao lâu thời gian là đã vượt qua ta được rồi.
Cái Thiên Nguyên nhìn từ bề ngoài rất bình tĩnh, nhưng thật ra nỗi lòng khó bình, tiếp xúc với Diệp Hiên thời gian càng dài, hắn liền càng ngày càng nhìn không thấu cái người này.
Còn tốt, kẻ này bất quá phàm thân một giới, hắn tối đa cũng chỉ có thể tu luyện tới Tạo Hóa tam cảnh, đời này cũng đừng nghĩ bước vào Âm Dương nhị cảnh.
Nghĩ tới đây, Cái Thiên Nguyên hơi cảm giác an ủi, mặc cho Diệp Hiên thôn phệ tu vi hai Đại Thánh Vương, cả người vẫn đều lộ vẻ cực kỳ bình tĩnh.
Hô!
Một ngụm trọc khí trải ra từ trong miệng Diệp Hiên, Kiếp Tiên Thuật dần dần tiêu tán, hai Đại Thánh Vương chết ngay cả xương cũng không còn sót lại một chút cặn, mà sắc mặt Diệp Hiên hướng hồng, khí tức cả người lần nữa tăng cường hơn rất nhiều.
Thôn phệ tu vi hai Đại Thánh Vương, Diệp Hiên chỉ cảm thấy chính mình cách Thánh Vương cảnh chỉ có một bước, chỉ là một bước này muốn bước ra, còn cần lượng lớn tài nguyên tu luyện mới có thể đạt thành.
- Diệp... Diệp đạo hữu... Ngươi... Ngươi...?
Âm Hải Thánh Vương chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, một mặt hoảng sợ nhìn về phía Diệp Hiên, trong mắt đầy sợ hãi.
Đáng tiếc, Diệp Hiên căn bản ngay cả con mắt đều không nhìn đếnÂm Hải Thánh Vương, hắn đem Càn Khôn Đại của hai Đại Thánh Vương gỡ xuống, trực tiếp bỏ vào trong túi, trong đó còn có bảo vật hai người đạt được trong cấm chế.
- Ngươi có muốn hỏi, chúng ta đưa ra huyết thệ tinh thần, vì sao ta giết hai người bọn hắn nhưng không có bị tâm ma phản phệ hay không?
Diệp Hiên liếc mắt nhìn về phía Âm Hải Thánh Vương.
- Không có... Không có....
Âm Hải Thánh Vương liên tục xua tay, trên mặt cưỡng ép cố nặn ra nụ cười tươi, chỉ là nụ cười của hắn so với khóc đều khó nhìn, bởi vì hắn hoàn toàn có thể cảm giác được ánh mắt Diệp Hiên nhìn mình ẩn chứa sát cơ không cầm được.
Đột nhiên, Âm Hải Thánh Vương vội vàng lấy Thiên Nguyên Đan ra, rung động đưa Thiên Nguyên Đan về phía Diệp Hiên, càng đem hạ mình cực thấp nói:
- Diệp đạo hữu, viên Thiên Nguyên Đan này vốn là đồ của ngươi, hiện tại vật về với chủ, mà ta cùng đạo hữu không oán không thù, còn hi vọng đạo hữu tha cho ta một con đường sống.
Thiên Nguyên Đan và Bổ Thiên Đan đều nổi danh, tịnh xưng hai đại kỳ đan đương thời, Diệp Hiên tự nhiên sẽ không bỏ qua, chắc hẳn có viên Thiên Nguyên Đan này, hắn cũng sẽ bước vào cảnh giới Thánh Vương được rồi.
Diệp Hiên đem Thiên Nguyên Đan bỏ vào trong túi, nhưng là sau một khắc lực lượng thời không ầm vang bộc phát, trực tiếp bao phủ xuống Âm Hải Thánh Vương.
Mà Âm Hải Thánh Vương vẫn một mực phòng bị Diệp Hiên, khi mà Diệp Hiên ra tay đối với hắn, hắn nháy mắt liền muốn trốn đi thật xa.
Đáng tiếc, lực lượng thời không chính là một trong thập nhị lực lượng hỗn độn chí cường, cho dù Âm Hải Thánh Vương có đề phòng, thế nhưng căn bản là không trốn thoát được khỏi lực lượng thời không giảo sát.
- Diệp Hiên, ngươi chết không yên lành.
Ầm ầm!
Âm Hải Thánh Vương thê lương nguyền rủa, nhưng lực lượng thời không quá mức đáng sợ, trực tiếp xoắn nát Âm Hải Thánh Vương thành huyết vụ đầy trời, chỉ có tiếng hắn trước khi chết vẫn đang quanh quẩn tại phương thiên địa này không dứt.
Kiếp Tiên Thuật lần nữa phát động, huyết hồn tinh khí của Âm Hải Thánh Vương bị Diệp Hiên thôn phệ xuống, sau khi xong khóe miệng Diệp Hiên mới dâng lên một nụ cười hài lòng.
- Lòng dạ thật là độc ác, lực lượng thời không thật đáng sợ, chỉ sợ Cửu Thiên Thánh Vương đều không phải là đối thủ của ngươi.
Cái Thiên Nguyên ở một bên lạnh giọng mở miệng.