- Cũng vậy, Cái Thiên Nguyên ngươi cũng không phải hạng người nhân từ gì, huống chi người thành đại sự không câu nệ tiểu tiết, bọn hắn yếu kém cho nên bọn hắn đáng chết, chẳng lẽ ta nói không đúng sao.
Diệp Hiên một mặt cười lạnh nhìn về phía Cái Thiên Nguyên.
- Ngươi rất mạnh, nhưng dùng thân Đại Thánh giết Thánh Vương chỉ như giết gà, chỉ dựa vào phần tu vi này liền có thể so cùng những yêu nghiệt kinh thế kia cũng không kém bao nhiêu.
- Nhưng ngươi cũng không quá kiêu ngạo, những yêu nhiệt kinh thế kia tại Đại Thánh cảnh cũng có thể giết chết Cửu Thiên Thánh Vương, kẻ ngươi giết chết bất quá cũng đều là một ít Thánh Vương bình thường, nếu như đụng phải những hạng người yêu nghiệt kinh thế kia, chỉ sợ ngươi cũng phải trở thành một bộ xương khô dưới chân người khác.
Sắc mặt Cái Thiên Nguyên không thay đổi.
- Vậy chúng chúng ta cứ từ từ xem.
Diệp Hiên khinh thường tranh cãi cùng Cái Thiên Nguyên, hắn chỉ là đang đi con đường của chính hắn, sớm muộn cũng sẽ có một ngày hắn s chứng minh chính mình, tuyệt đối sẽ không yếu hơn bất kỳ kẻ nào.
Quản ngươi thiên kiêu cái thế, mặc ngươi yêu nghiệt kinh thế, chỉ có con đường ngăn cản Diệp Hiên hắn, vậy toàn bộ bọn hắn đều là người chết.
- Tuy nhiên ngươi làm rất tốt, coi như ngươi không giết bọn hắn, ta cũng muốn giết bọn hắn, dù sao bọn hắn cũng đã biết thân phận của ta, càng nhìn thấy ngươi vận dụng lực lượng thời không, ta nghĩ nguyên nhân ngươi giết bọn hắn cũng là không muốn bại lộ lực lượng thời không a?
Cái Thiên Nguyên một mặt nhìn về phía Diệp Hiên.
- Bớt nói nhiều lời, hiện tại nên thực hiện lời hứa của ngươi.
Diệp Hiên nhưng không có thời gian tại nơi này cùng Cái Thiên Nguyên nói nhảm, hắn chỉ muốn bước vào hỗn độn thí luyện dòm ngó truyền thừa hỗn độn tinh sư, đây mới là thứ hắn muốn lấy được.
- Chín mươi chín nghìn chín trăm chín mươi chín đạo cấm chế, trước một vạn đạo chỉ là cấm chế bình thường, còn không được gọi là hỗn độn thí luyện, bắt đầu từ một vạn lẻ một đạo cấm chế, đây mới là hỗn độn thí luyện.
Ghi nhớ, tuyệt đối không thể dùng sức mạnh phá đi, cũng không được vọng tưởng vận dụng lực lượng thời không của ngươi xuyên qua cấm chế, chỉ có chân chính dựa vào chính mình hiểu được những cấm chế này, ngươi mới có thể thăm dò đến truyền thừa hỗn độn tinh sư.
Cái Thiên Nguyên nói xong lời này, lại muốn đi đầu một bước bước vào trong đạo cấm chế đầu tiên, mà điều này cũng làm cho Diệp Hiên hơi biến sắc mặt nói:
- Ngươi cũng muốn bước vào trong hỗn độn thí luyện?
- Nực cười, ta chỉ là đồng ý cho ngươi cơ duyên thành hỗn độn tinh sư, cũng không có đồng ý không cùng ngươi cướp đoạt truyền thừa hỗn độn tinh sư.
Cái Thiên Nguyên khinh miệt mở miệng, cả người nháy mắt bước vào trong hỗn độn thí luyện.
Hỗn độn tinh sư!
Một tồn tại cơ hồ có thể sánh vai cùng chí cường vạn cổ, một nguyên hội chỉ có thể sinh ra một vị, Cái Thiên Nguyên lại như thế nào có thể đem loại cơ duyên to lớn này đưa cho Diệp Hiên?
- Có chút ý tứ.
Đôi mắt Diệp Hiên lạnh lùng, hắn cũng không sợ Cái Thiên Nguyên giở trò quỷ, cũng nhanh chóng bước vào trong hỗn độn thí luyện.
Ầm ầm!
Sau một khắc, Diệp Hiên chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, quanh mình pháp tắc xen lẫn, càng có một cỗ lực lượng tối nghĩa không rõ dập dờn tại quanh ngươi hắn, mà Cái Thiên Nguyên thì đang ở ngay phía trước hắn, đang nhanh chân đi tới một đạo cấm chế.
- Tiểu bối, hảo hảo nhấm nháp cảm giác hỗn độn thí luyện mang đến cho ngươi đi, ta đi trước một bước.
Cái Thiên Nguyên một mặt khinh miệt quay đầu nhìn về phía Diệp Hiên, sau đó nện bước đến phía trước bộ pháp, nháy mắt liền rời khỏi giữa tầm mắt Diệp Hiên.
Hiển nhiên, đối với hỗn độn thí luyện Cái Thiên Nguyên đã vô cùng quen thuộc, trước đây hắn đã đi qua hỗn độn thí luyện, cấm chế trước mắt tự nhiên khốn không được hắn.
Nhìn qua Cái Thiên Nguyên đã biến mất không thấy gì nữa, hiển nhiên là bước vào trong một đạo cấm chế, điều này cũng làm cho Diệp Hiên nhướng mày, cũng bước đi về phía trước.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Bỗng nhiên, Diệp Hiên vừa mới bước ra một bước, quanh người đã dâng lên trận văn mạn thiên, trực tiếp giảo sát tới hướng Diệp Hiên, điều này cũng làm cho Diệp Hiên vội vàng lui về chỗ, những trận văn này lần nữa biến mất không thấy đâu.
- Trận văn xen lẫn, pháp tắc sinh sôi, cải thiên hoán địa, di hình hoán vị, xem ra hỗn độn tinh sư truyền thừa này chính là có quan hệ cùng trận pháp.
Diệp Hiên trầm giọng nói nhỏ.
Đối với trận pháp, Diệp Hiên cũng không phải là nhất khiếu bất thông (*), năm đó tại Thế Giới Hồng Hoang hắn từng chế tạo ra Hỗn Độn Tuyệt Thiên Trận, đối với một đạo trận pháp cũng hơi có tâm đắc.
(*) Trí não không được thông suốt. Ẩn dụ cho việc "một chút cũng không hiểu" (Dốt đặt cán mai).
- Không thể dùng sức mạnh phá đi, chỉ có thể dần dần hiểu được những cấm chế pháp trận này ?
Giờ phút này Diệp Hiên giống như hiểu rõ thứ gì, hắn dần dần bình phục lại tâm tình ba động, bắt đầu lĩnh hội cấm chế mình đang đứng, hi vọng có thể tìm tới đường ra thông hướng cấm chế kế tiếp.
- Khảm vị ở bên trái, khôn vị phía trước, di hình hoán vị, biến ảo vô thường!
Mặc dù Diệp Hiên không tính là kinh thế kỳ tài gì, nhưng cũng không phải là hạng người ngu xuẩn, hắn thoáng nghiên cứu một phen pháp trận cấm chế trước mắt, không cần mười mấy hơi thở đã liền tham phá huyền bí trong đó.
- Đi!
Diệp Hiên mỉm cười, cũng như Cái Thiên Nguyên đạp trên bộ pháp quái dị đi ra nơi đây, trực tiếp xuất hiện trong một cấm chế khác.
- Thiên địa vô hình, bắc đẩu dẫn đường, đơn giản đến cực điểm.
Đạo pháp trận cấm chế thứ hai cũng bị Diệp Hiên hiểu được, hắn sau một khắc liền tiến vào đạo pháp trận cấm chế thứ ba.