Bằng không, chỉ là đi đường đều phải đi mấy ngàn năm, dù sao Trung Ương đại vực rộng lớn vô biên, cũng không phải năm vực khác có thể so sánh.
Đông nam tây bắc tứ vực giống như chỉ là một hồ nước, mà Trung Ương đại vực thì là đại dương to lớn bao la, cũng là hạch tâm chân chính của hỗn độn đại thế giới.
Trước cửa Tinh Đấu thành.
Tu sĩ tới lui nối liền không dứt, bọn họ có lăng không mà đi, có người cưỡi dị thú mà đến, thế nhưng bất luận người nào đều sẽ từ trên không trung giáng xuống, sau đó đi bộ tiến vào trong Tinh Đấu thành.
Trung ương đại vực có một quy củ bất thành văn, phàm là tiến vào trong thành trì, trải qua thị vệ thủ thành kiểm tra mới được tiến vào, dù sao nếu để tà ma ham giết thành tính lẻn vào trong thành, tất sẽ xảy ra chuyện sát phạt đẫm máu.
Mà người đóng quân ở mỗi một tòa thành trì đều là đệ tử Vạn Linh thiên điện, điều này cũng chứng minh nguyên hội thứ mười do Vạn Linh Thiên Điện chấp chưởng.
Ầm ầm.
Hung thú nổi giận gầm lên, chiến xa ầm ầm, khi Diệp Hiên cưỡi cổ chiến xa ngự thiên mà đến, trước cửa Tinh Đấu thành nhất thời rối loạn, số lượng lớn tu sĩ nhao nhao né tránh, vẻ mặt kính sợ nhìn về phía cổ chiến xa của Diệp Hiên.
- Tham kiến Cửu Linh Tử.
Chiến xa của Diệp Hiên vừa mới hạ xuống, chỉ thấy bốn gã thị vệ thủ thành khom người bái lạy, mặt mỗi người đều tỏ ra sợ hãi.
- Miễn lễ.
Diệp Hiên thản nhiên lên tiếng, tuy hắn chưa từng tới Trung Ương đại vực, nhưng lúc trước bức hỏi Yêu Nguyệt Dạ rất nhiều chuyện về Trung ương đại vực, hắn tự nhiên biết những lễ tiết này.
Mười hai Linh Tử Vạn Linh thiên điện, thân phận của bọn họ cực kỳ tôn quý, cho dù Tạo Hóa Cảnh cũng phải sợ hãi, bởi vì trong bọn họ rất có khả năng sinh ra vạn cổ chí cường của nguyên hội tiếp theo.
Cho dù lùi một bước mà nói, cho dù thập nhị Linh Tử không thể trở thành vạn cổ chí cường, nhưng tương lai cũng nhất định là đại nhân vật của Vạn Linh thiên điện, những đệ tử đóng ở cửa thành này tự nhiên không dám có chút chậm trễ.
- Mời Linh tử vào thành.
Bốn gã thị vệ nghiêng người sang một bên, biểu hiện hèn mọn cực kỳ, mã phu nhanh chóng thúc dục cổ chiến xa ong ong tiến vào trong Tinh Đấu thành.
Diệp Hiên đến, nhất thời kinh động Tinh Đấu thành chủ, chỉ trôi qua một nén nhang, Tinh Đấu thành chủ đã dẫn theo số lượng lớn nhân mã nghênh đón Diệp Hiên.
Dù sao Linh Tử giá lâm, Tinh Đấu thành chủ cũng không dám có bất kỳ chậm trễ nào.
Trước phủ thành chủ.
Bốn thị nữ vén rèm trúc lên cho Diệp Hiên, Diệp Hiên tản bộ đi ra từ trong Vạn Linh pháp giá, mặt mang theo một nụ cười nho nhã, thần thái và khí tức quả thực giống Yêu Nguyệt Dạ như đúc, căn bản không phân biệt được thật giả.
- Tinh Đấu thành chủ Trương Tử Lăng bái kiến Cửu Linh Tử.
Tinh Đấu thành chủ chính là một vị Đại Thánh Vương, giờ phút này nhìn thấy Diệp Hiên, cực kỳ kính sợ, mang theo nhân mã phía sau khom người thi lễ với Diệp Hiên, căn bản không dám nhìn thẳng Diệp Hiên.
- Chư vị miễn lễ.
Diệp Hiên mỉm cười, giải thích rất tốt cho cái gì gọi là nho nhã lễ độ, càng làm cho người ta có một loại khí tức nhu hòa như xuân phong hóa vũ.
Yêu Nguyệt Dạ người này, ở trước mặt người ta vẫn luôn nho nhã hữu lễ, thoạt nhìn rất hiền lành, cho dù đối mặt với một phàm nhân cũng sẽ không bày ra tư thái cao cao tại thượng, đây cũng là tác phong làm việc trước sau như một của hắn.
- Ha ha, ta cứ nghĩ là ai giá lâm Tinh Đấu thành, thì ra là huynh trưởng ngươi?
Bỗng nhiên, một tiếng cười lớn từ trong phủ thành chủ truyền đến, chỉ thấy một vị thanh niên mặc kim bào đang tản bộ đi ra, phía sau còn có hai gã kiếm đồng đi theo.
Người này tóc vàng mắt xanh, tóc tựa như hoàng kim xõa tung xuống, một đôi con ngươi tựa như lam bảo thạch, nhưng lúc đôi mắt mở ra lại nở rộ vẻ sắc bén, một thân tu vi cũng là Cửu Thiên Thánh Vương cảnh.
Mà hai gã kiếm đồng đi theo bên cạnh hắn, trong tay cầm hai hộp gỗ, tuy rằng hộp gỗ không có mở ra, nhưng một cỗ kiếm ý như có như không lại mơ hồ tràn ra từ trong hộp gỗ.
Hiển nhiên, trong hai hộp gỗ này có chứa binh khí vô cùng khó lường, hẳn là binh khí của vị thanh niên tóc vàng này.
- Huynh trưởng là ánh mắt gì thế, chẳng qua đi đến Nam Đẩu đại vực một chuyến, chẳng lẽ giờ phút này không còn biết tiểu đệ?
Thanh niên tóc vàng cười lạnh.
- Thập Linh Tử Thác Bạt Thiên?
Diệp Hiên thản nhiên lên tiếng.
Diệp Hiên cũng không biết người này, tuy nhiên trước khi hắn đi tới Trung Ương đại vực đã làm đủ bài tập, càng biết được một số người hắn quen biết từ trong miệng Yêu Nguyệt Dạ.
Mà vị thanh niên tóc vàng này chính là Linh Tử thứ mười Thác Bạt Thiên, công pháp hắn tu luyện gọi Thiên Kiếm Cửu Ca, xếp hạng ở phía sau Yêu Nguyệt Dạ.
Tuy nhiên, đừng thấy Thác Bạt Thiên giờ phút này gọi Yêu Nguyệt Dạ là huynh trưởng mà nghĩ rằng hai người rất thân.
Thật ra, Yêu Nguyệt Dạ và Thác Bạt Thiên có ân oán cực lớn.
Cứ mười vạn năm lại có cuộc tranh giành xếp hạng Linh Tử, năm đó Yêu Nguyệt Dạ ra một chiêu thắng hiểm Thác Bạt Thiên, cho nên hắn mới xếp trước Thác Bạt Thiên, Thác Bạt Thiên tự nhiên không phục, có thể nói hận Yêu Nguyệt Dạ thấu xương.
- Ha ha.
- Xem ra huynh trưởng đi Nam Đấu đại vực một chuyến hình như ngốc đi, không chỉ tu vi không chút tăng trưởng, người đều có chút không linh, tiểu đệ còn tưởng rằng huynh trưởng ngươi chết ở Nam Đẩu đại vực rồi chứ.
Thác Bạt Thiên cười lạnh châm chọc.
Tại thời điểm này.
Đám người Tinh Đấu thành chủ câm như hến, bọn họ cũng không dám có chút xen vào, dù sao đây cũng là cuộc đọ sức giữa Linh Tử và Linh Tử.