- Bắt đầu từ hôm nay, ngươi chính là tổ trưởng Ám Dạ, danh hiệu của ngươi là Khuê Xà, bốn bản công pháp tu luyện này, trong vòng ba tháng đủ để cho các ngươi từ người thường tấn thăng đến cỗ võ Tông Sư, nếu như người có thiên tư cao tuyệt, càng có thể bước vào cảnh giới Tiên Thiên.
Theo những gì Diệp Hiên vừa nói, tức thì gây nên một mảnh xôn xao, càng làm cho ánh mắt thành viên bốn tổ cuồng nhiệt nhìn về phía bốn bản công pháp, đáy mắt đều là đầy kích thích.
Cổ võ giả à? Trong vòng ba tháng thành tựu Tông sư?
Đây là thứ mà nhóm bọn hắn không bao giờ suy nghĩ đến, nhưng bây giờ phần cơ duyên này lại đặt ở trước mặt bọn họ, vậy làm sao có thể không cho bọn họ cảm thấy kích động?
Diệp Hiên không ngừng đưa ra chỉ lệnh, tổ trưởng ba tổ còn lại cũng được chọn ra.
Tổ trưởng Huyết Sát, để người thanh niên cười ngây ngô kia đảm nhiệm, danh hiệu Bánh Màn Thầu.
U Ảnh tổ, từ người thanh niên giết anh trai đảm nhiệm, danh hiệu Huyết Vô Tình.
Tổ cuối cùng, Tử Thần tổ, để người mập mạp hèn mọn đảm nhiệm, danh hiệu Hoàng Bàn Tử.
- Ta rất không thích cách gọi chủ nhân này, ở trước mặt người ngoài các ngươi có thể gọi ta là Diệp tiên sinh, cũng có thể gọi ta là Minh Quân.
Sau khi tất cả được an bài thỏa đáng, Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng.
- Minh Quân, tổ chức của chúng ta gọi là... ?
Hoàng bàn tử thử dò xét nói.
Đôi mắt Diệp Hiên thâm thúy, thoáng suy nghĩ một hồi, mà sau đó lại khẽ lên tiếng nói:
- Gọi là Minh Phủ đi.
- Minh Phủ?
Hoàng bàn tử nỉ non tự nói.
Giống như hai chữ này có một loại cảm giác truyền nhiễm quỷ dị, không ngừng vang lên trong miệng thành viên bốn tổ.
Mà bọn họ không biết, chính là vào hôm nay, tại nhà xưởng bỏ hoang này, bởi vì Minh Phủ được sinh ra, tương lai sẽ làm cho thế lực toàn cầu đều sợ hãi đến tận cùng.
Sau tất cả mọi chuyện.
Ngoại trừ Hoàng Bàn Tử dẫn dắt mọi người trong Tử Thần tổ đi theo ở bên cạnh Diệp Hiên, thành viên ba tổ còn lại được chia thành tốp nhỏ, toàn bộ rời khỏi nhà xưởng, vọt tới thành phố Giang Nam.
Bởi vì ở thành phố Giang Nam có Trác Quân Đình, Diệp Hiên từ lâu đã phân phó người này, tìm kiếm một căn cứ bí ẩn cho thành viên ba tổ, vào kỳ huấn luyện ma quỷ ba tháng.
Tháng bảy như lửa, ánh mặt trời thiêu đốt, ánh mặt trời sau trưa càng gay gắt, dưới cái nắng nóng này, đại đa số người đều lựa chọn ở trong phòng mở điều hòa hóng gió, lại uống một ít nước đá làm mát cơ thể, đích thật là một chuyện rất vừa ý.
Kinh đô, tứ hợp viện, trụ sở tạm thời của Diệp Hiên.
Diệp Hiên rất nhàn nhã, hắn nằm tựa ở trên xích đu nhắm mắt dưỡng thần, mà hai mươi lăm thân vệ Tử Thần thì lại đang đội nắng khoanh chân tu luyện.
Hô!
Không khí nổ đùng, từ từ mở mắt, một mảnh huyết quang tàn khốc mà lạnh nhạc xẹt qua theo đáy mắt thân vệ Tử Thần, quanh thân bọn họ là kình khí cổ đãng, càng làm cho không khí xung quanh bị nổ không thôi.
- Đa tạ Minh Quân bồi dưỡng.
Thân vệ Tử Thần quỳ một chân dưới đất, cung kính cảm tạ Diệp Hiên.
Diệp Hiên từ từ mở mắt, bình tĩnh nói:
- Tuy ta dùng nghi thức xối nước lên đầu đối với ngươi, cho các ngươi trong vòng ba ngày bước vào cổ võ Tông Sư, nhưng đây dù sao cũng chính là hành vi nuông chiều cho hư, hiện tại các ngươi có lực lượng, nhưng đối với võ kỹ, chiêu thức lại dốt đặc cán mai, còn cần huấn luyện nhiều hơn mới được.
Hoàng Bàn Tử thân là tổ trưởng Tử Thần, căn bản không có một chút uy nghiêm của tổ trưởng, ngược lại giống như một tên con buôn cười lấy lòng Diệp Hiên, nói:
- Lão nhân gia tu vi tuyệt thế, chúng ta có thể trở thành thân vệ của ngài, chính là phúc kiếp trước tu được, cũng xin truyền lại vũ kỹ, để cho ta cố gắng giỏi hơn.
Nhìn Hoàng bàn tử khúm núm, Diệp Hiên mỉm cười, đôi mắt nhìn Hoàng bàn tử lại xuất hiện một vẻ tán thưởng.
Có thể ở trong mắt ngoài, Hoàng bàn tử không có một chút tôn nghiêm, nhưng theo Diệp Hiên, Hoàng bàn tử mới là một trong những kẻ đáng sợ nhất, chớ nhìn hắn mặt ngoài hi hi ha ha, nói đến thâm độc tàn khốc, hắn tuyệt đối là kẻ đứng đầu bốn tổ, đây cũng là nguyên nhân vì sao Diệp Hiên để cho hắn trở thành tổ trưởng Tử Thần.
- Cái gọi là vũ kỹ, trong mắt của ta cũng chỉ là tài nghệ giết người, mà thứ các ngươi muốn học lại không phải những thứ mà cổ võ giả gọi là ‘Kỹ Kích’, thứ ta muốn giao cho các ngươi cũng là kỹ thuật giết người thật sự.
Theo những gì Diệp Hiên vừa nói, thân vệ Tử Thần ngưng tâm yên lặng lắng nghe, không ngừng khắc sâu kỹ nghệ giết người Diệp Hiên nói ở trong đầu, còn việc bọn họ có thể lĩnh ngộ bao nhiêu, toàn bộ là xem chính bọn hắn.
Từ lúc Diệp Hiên sáng lập Minh Phủ đã trôi qua ba ngày.
Trong ba ngày hắn trực tiếp đề thăng các thân vệ Tử Thần từ người thường tới cảnh giới cổ võ Tông Sư, đây cũng là vì muốn thân vệ Tử Thần có thể mau chóng sớm làm việc giúp hắn.
Nếu như chuyện này truyền ra bên ngoài, chỉ sợ có người sẽ cho rằng là chuyện mộng mơ, nhưng ở trong mắt người tu tiên Độ Kiếp kỳ như Diệp Hiên, đây chẳng qua cũng chỉ là cổ võ Tông Sư, nếu như hắn nguyện ý, hoàn toàn có thể mang những này người đề thăng tới cảnh giới Tiên Thiên.
Giữa lúc Diệp Hiên suy nghĩ, một hồi chuông điện thoại vang lên, cũng để cho Diệp Hiên ra hiệu mọi người tản ra, tiếp điện thoại trong tay.
- Được, làm không tệ. Bảo bọn họ ở tổng bộ Vũ An Ti chờ tôi.
Diệp Hiên vừa cúp điện thoại, nụ cười cũng theo khóe miệng hắn câu ra.
Điện thoại là do Linh Lung gọi tới, nói với Diệp Hiên tổ trưởng tám tổ đã trở về, lúc này đang đợi Diệp Hiên đến.