Nhìn qua một màn trước mặt này, nam tử trung niên hoàn toàn ngốc trệ, sau đó lại bịch một tiếng quỳ gối xuống nền băng cứng, lễ bái với nam tử hắc y nói:
- Đa tạ đại nhân ân không giết.
Nói lời này, nam tử trung niên vội vàng hướng thiếu niên nói ra:
- Còn không khấu tạ đại ân tiền bối ?
- A?
Thiếu niên bị lời nói của tộc thúc bừng tỉnh, vội vàng muốn quỳ xuống đất, tạ ơn nam tử hắc y.
Nhưng không đợi thiếu niên quỳ xuống, một luồng lực lượng nhu hòa đã ngăn cản động tác của hắn, mà luồng lực lượng này cũng làm cho nam tử trung niên đứng dậy, hai thúc cháu kinh ngạc nhìn về phía nam tử hắc y, khẩn trương không biết nên nói cái gì.
- Hiện tại đang là năm nào?
Ngàn vạn năm không nói tiếng nào, âm thanh nam tử hắc y hơi có vẻ cứng ngắc, hắn không biết mình đang ở nơi nào, cũng không biết chính mình là ai, chỉ là trong đầu không ngừng xẹt qua một ít đoạn ngắn lẻ tẻ, để lông mày hắn nhíu lại một chỗ.
- Cái này... Nơi này là băng hải hàn xuyên Bắc Thần tinh vực, hôm nay là nguyên hội thứ mười, hai ức bốn nghìn năm trăm tám mươi hai vạn năm.
Nam tử trung niên vội vàng trả lời.
- Nguyên hội thứ mười? Đại thế giới hỗn độn?
Những hình ảnh trong đầu trở nên hỗn loạn, ký ức nam tử hắc y đang dần dần khôi phục, hình ảnh trong đầu liên tiếp xuyên tiếp cùng một chỗ, giống như lâm vào trong hồi ức xa xôi kia.
- Nhớ rồi, toàn bộ đều nhớ rồi.
Thời gian qua đi trọn vẹn nửa nén hương, đôi mắt nam tử hắc y lấp lóe, một cỗ khí tức cực kỳ kinh khủng chợt lóe lên, phương thiên địa này đều trong giây lát ngưng trệ, những cơn gió rét lạnh đều tiêu tán không thấy.
- Không ngờ ta lại sống tới, nhìn đến thật đúng là trời không tuyệt đường Diệp Hiên ta a, Nghịch Tự Quyết này không hổ được xưng là đại thuật cấm kỵ a!
Nam tử mặc y phục màu đen kia chính là Diệp Hiên, ngàn vạn năm trước hắn rơi vào Bắc Thần tinh vực, liền trực tiếp vùi dập vào dưới biển băng này, cho đến ngàn vạn năm sau mới một lần nữa xuất thế.
Tuy nhiên ngàn vạn năm trôi qua, Diệp Hiên vẫn luôn ở vào trong ngây ngô, thật suýt chút nữa liền muốn hôi phi yên diệt mà chết.
Ngàn vạn năm trước!
Diệp Hiên một thân huyết nhục toàn bộ tan rã, bản thân mình hóa thành một bộ bạch cốt, càng là chịu dư ba một kích của Bất Tử Thiên Chủ, huống chi còn có phản phệ Phạt Tự Quyết mang đến cho hắn, theo lý mà nói hắn hẳn phải chết không nghi ngờ.
Tuy nhiên tại thời điểm Diệp Hiên rơi đập vào biển băng mắt trước, hắn bằng vào ý chí lực tuyên cổ không dời để cho mình không đến mức hồn phi phách tán, tại một khắc sau cùng của sinh mệnh sắp biến mất này, hắn đã sử dụng con át chủ bài chuẩn bị sau cùng cũng cuối cùng.
Mà lá bài tẩy này chính là cấm kỵ bát pháp trong 'Nghịch Tự Quyết' !
Lúc trước bóng ma vạn cổ truyền cho hắn hai đại pháp môn cấm kỵ, một là Phạt Tự Quyết, một cái khác chính là Nghịch Tự Quyết này, công dụng của Phạt Tự Quyết không cần giới thiệu.
Mà công dụng của Nghịch Tự Quyết này chỉ có một.
Phá rồi lại lập, tử trung cầu sinh!
Tám chữ đơn giản nói hết công hiệu của Nghịch Tự Quyết, cũng là nguyên nhân để Diệp Hiên có thể dùng ngàn vạn năm sau một lần nữa xuất thế.
Nghịch Tự Quyết là một loại đại thuật tái sinh, cũng là pháp môn cấm kỵ khủng bố đứng hàng trước ba trong bát pháp, dù là bóng ma vạn cổ truyền cho Diệp Hiên đều vô cùng đau lòng.
Phải biết năm đó bóng ma vạn cổ bị tử kiếp, đều là bằng vào Nghịch Tự Quyết mới có thể sống tiếp được, nhưng pháp môn được một nhân vật cấm kỵ coi trọng như thế, cái kia lại há có thể là bình thường?
Tuy nhiên Nghịch Tự Quyết mặc dù có thể làm cho người tử trung cầu sinh phá rồi lại lập, nhưng bí pháp này cũng là cửu tử nhất sinh, còn tốt ý chí Diệp Hiên cực kỳ kiên định, mặc dù hắn ở vào thời khắc hấp hối, nhưng thủy chung vững chắc một tia ý thức sau cùng của chính mình, không ngừng vận chuyển Nghịch Tự Quyết, cuối cùng tại ngàn vạn năm sau, hôm nay đây hắn đã khởi tử hoàn sinh.
Hơn nữa, không chỉ là khởi tử hoàn sinh mà thôi, lúc này tu vi Diệp Hiên cũng trực tiếp qua được nửa bước Vấn Đạo, đã là Vấn Đạo cảnh, hơn nữa cũng bởi vì Nghịch Tự Quyết, hắn càng là trực tiếp miễn đi kiếp nạn Vấn Đạo.
Dù sao không có kiếp nạn gì khủng bố hơn so với trận chiến năm đó kia, Diệp Hiên có thể sống sót đã là kỳ tích, lúc này đạp vào Vấn Đạo cảnh hắn cũng coi là thoát thai hoán cốt.
Nhưng sau ngàn vạn năm ngủ say, điều này cũng làm cho Diệp Hiên cảm giác đã đi qua rất lâu rất lâu, cho đến vừa rồi hắn từ phía dưới băng hải phá quan ra, trong đầu cũng là một mảnh hỗn độn, cho đến khi được hai thúc cháu này nhắc nhở, rốt cuộc hắn cũng nhớ lại được chính mình là ai.
- Đám chí cường không ngờ đi, ta vẫn còn sống tốt trên cõi đời này.
Diệp Hiên âm lãnh cười một tiếng, một vệt sát cơ tàn bạo lặng yên xẹt qua, hắn là người có thù tất báo, mặc dù năm đó hắn giết Cực Ma Chủ Nhân, nhưng chuyện Bất Tử Thiên Chủ cùng Hỗn Độn Chủ Nhân muốn lấy tính mạng hắn, hắn còn chưa từng quên.
- Tiền bối, nếu như không có chuyện gì khác, thúc cháu chúng ta xin được cáo từ.
Diệp Hiên xuất hiện để thúc cháu hai người cực kỳ khẩn trương, mặc dù nam tử trung niên nhìn không ra tu vi Diệp Hiên, nhưng cũng biết rõ đối phương tuyệt đối là cường giả một phương, căn bản không phải mình có thể ngưỡng vọng.
Nhìn thấy nam tử trung niên kính sợ như thế, Diệp Hiên nhắm mắt lại, hắn hoàn toàn có thể cảm nhận được nam tử trung niên kính sợ hắn.